Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Tư, 2024, 06:57:49 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Biên giới Tây Nam - Phần 2  (Đọc 446416 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #170 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2008, 08:51:48 pm »

Ba mươi năm trước không biết trông như thế nào, chứ bây giừ trông thấy chán quá rùi! Không thèm theo đuổi.......bắt.
Logged
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #171 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2008, 10:31:02 pm »

Ngày 26/12/1980
  Lấy cơm anh nuôi ăn sáng xong, lĩnh thêm cơm vắt nữa, 7h xe chạy. Trên xe chở đầy gạo, đạn. Cứ năm thằng một xe. Tôi, anh Ky, anh Hoạch, Sơn ba tai, thằng Quan “bảo kê” một xe gạo. Buổi sáng lạnh. Tôi nằm rúc giữa những bao gạo sạch tinh ngủ vùi vì đêm trước thao thức mãi. Sơn ba tai thì tiếc hùi hụi, làu bàu luôn mồm vì không được áp tải xe mỳ tôm hay thịt hộp. Từ thị xã Pursat vào đến thị trấn Leach khoảng 30km. Đường đi  tốt và an toàn nên xe chạy khá nhanh. Đoàn xe chạy thưa, cứ 40m một xe. Khoảng 9h xe chạy đến Leach, một thị trấn buồn tẻ. Những quy hoạch nhà cửa cho biết đây là một khu dân cư mới được xây dựng thời Kh’mer đỏ. Những ngôi nhà sàn mái ngói cùng kiểu, giống nhau như đúc nằm thẳng tắp hai bên đường. Những vườn điều, vườn dừa cũng cách đều nhau trông rất chán mắt. Báu bở gì cái kiến trúc, cái xã hội thủ tiêu cá tính, thiếu nhịp điệu ấy mà mấy thằng dở hơi ăn cám lợn này cứ thích học mót. Thậm chí là bệ nguyên xi áp đặt lên đất nước mình. Đoàn xe vượt một chiếc ngầm rất sâu ngay rìa thị trấn. Mùa khô mà nước ngập đến quá nửa bánh xe. Bắt đầu đường 56, con đường đất xuyên sâu vào rừng già đến biên giới Thailand. Không biết được làm từ bao giờ? Nghe nói hồi đầu là con đường chuyên chở gỗ, chuyên chở hồng ngọc từ Tà sanh, Pai lin về biển Hồ của bọn buôn lậu.
    Rừng mỗi lúc một dày. Thỉnh thoảng đã gặp những tổ chốt đường của đơn vị bạn.   
Logged
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #172 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 02:49:21 am »

Con đường 56, đường hành quân đến biên giới Thailand kể từ thị trấn Leach

Logged
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #173 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 10:02:36 am »

  Lính chốt đường mỗi tổ năm sáu người ôm súng ngồi tản từng gốc cây. Khoảng bảy tám trăm met lại gặp một tổ như thế. Đoàn xe chạy qua, anh em quay lại vẫy phớt tay rồi lại chăm chú làm nhiệm vụ của mình, mắt đăm đăm nhìn ra phía rừng. Nhìn những thân cây, cành cây đạn xé, những hố mìn chống tăng lấp vội, quả mìn đĩa còn lẳng trên vệ rừng chưa kịp mang đi, chúng tôi biết là đã đến những cung đường nguy hiểm. Giữa cái mênh mông hoang vu, ẩn chứa rất nhiều bất trắc của rừng già, trông anh em mình thật mỏng manh và bé nhỏ. Nhiều thằng nói không ngoa, khẩu B.41 phải dài gần bằng người nó. Quần áo te tua hơn anh em tôi nhiều lắm! Mỗi lần lâu lâu không gặp tổ chốt, tôi lại bồn chồn. Những câu chuyện bá láp đang mặn trên thùng xe tự nhiên nhạt dần rồi im bặt. Ai cũng rờ rờ tay vào khẩu súng. Khi nhìn thấy bóng họ từ xa, tất cả lại thở phào như trút đi được gánh nặng. Chỉ nhìn nhau thoáng qua phút giây, người trên xe, kẻ dưới đường nhưng trong lòng cảm thấy thật ấm áp. Hẳn đấy là tình quân ngũ, hay là nghĩa đồng bào? Không định nghĩa được, nhưng tận trong lòng thấy thương nhau ghê lắm! Bọn đại đội 2 chạy trên xe trước chở thực phẩm. Chúng nó khui cả thùng thịt hộp với mỳ tôm trên xe. Cứ mỗi lần gặp anh em chốt đường lại quăng xuống rào rào. Cả những bịch thuốc rê cũng được ném xuống. Cáp đen mà còn sống, ngồi trên xe  thì chắc quý như rượu anh ấy cũng chẳng từ. Lắc lư, gầm gừ 15km/h trên con đường bụi nghẹt mũi từ sáng đến chiều tà mới đi được gần trăm cây số. Nghĩa là mới được nửa đường. Lính ăn trên xe, uống trên xe và đi tè thì vịn tay vào thành tưới luôn xuống đường cho xe sau đi đỡ bụi (!). Đoàn xe chở khẳm nhíp, đường xấu, phải chạy chậm nhiều nên máy nóng. Thỉnh thoảng đến chỗ có suối, có chốt của lính ta lại dừng lại đổ két nước. Một lần dừng lại như thế, tôi nhảy xuống rửa mặt mũi dưới suối cho tỉnh táo rồi vào lán uống nước. Rừng lấn vào sát sân. Tôi ra sau lán, lội thêm vào rừng hơn chục bước định để giải thoát bàng quang cho nó lịch sự con người Tràng an thì bị quát giật lại. Chú em lính khu 9 chắc mới bổ sung, mặt tái xanh cầm tay gí mũi tôi chỉ vào mấy cái gốc cây xung quanh. Má ơi ! Toàn mìn ! Dây mìn xanh lét cái nọ nhằng vào cái kia như mạng nhện. Đấy là toàn mìn địch chúng nó gỡ được mang về cài lại quanh khu ở chống đột nhập. Chúng nó cài chằng dây như thế để chống gỡ. Hỏi ra mới biết rừng ven đường toàn mìn. Ta với địch cài nhau lẫn lộn. Một cuộc đấu trí chết chóc mà kẻ thua không bao giờ còn cơ hội ngồi rút kinh nghiệm.
  Trời tối hẳn, đoàn xe bật pha sáng quắc, tăng tốc chạy cố đến Tuol Kà ruốt. Ở đó có một đơn vị lính ta. Hình như cỡ cấp trung đoàn bộ vì thấy lán trại khang trang lắm. Chúng tôi nghỉ đêm tại đó.

Logged
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #174 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 10:43:08 am »

Ôi má ơi, phúc tổ 75 đời tôi ngày ấy không phải vào tiếp tế cho F339. Chỉ mang xăng đến Pusat rồi nằm đợi để đỏ xăng cho D29 vận tải rồi chở về sân bay Congpongchnang.

Dạo ấy, xe của D29 bị dính phục kích nhiều lắm Trungsy1 ạ. Nhiều ông chết tới 2 lần.
Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
tran479
Thành viên
*
Bài viết: 793


« Trả lời #175 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 10:47:19 am »

Thời điểm cuối 1980 mình về SG vi vu rồi các bác ui ,được cử đi học khóa quân sự địa phương Phường Xã Đội ,học ở D30 Quang Trung ,sướng vô cùng tổ quốc ta ơi .
Logged
smilingmen
Thành viên
*
Bài viết: 363


« Trả lời #176 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 02:25:46 pm »

Cám ơn bác lính khu 9 ngày nào, nếu k hôm nay chúng ta k có hồi ức của bác trungsy1 mà đọc hic hic Cry
Mới sáng ra đã đau tim quá Grin
Logged
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #177 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 08:41:12 pm »

Khu Hai Mươi Nhà (viết hoa), căn cứ sư đoàn bộ sư đoàn 339- "ba ba chán"- mùa khô năm 1980
Ảnh vệ tinh- Gg
Logged
Zil 130
Thành viên
*
Bài viết: 23


« Trả lời #178 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 09:25:40 pm »

Nghe các kể chuyện "xưa" thấy vui quá, những con đường ấy, những địa danh, đồng đội ấy em đa phần đều biết cả lính c1 d29 vận tải f9 mà. Nhưng lu bu công chuyện quá nên không tham gia được, cảm ấy áy náy quá. D29 bọn em có 3c thì 2c là vận tải cơ giới còn lại 1c là vận tải bộ. Trừ đám vận tải bộ còn lại lái xe đa phần là lính trước 75 cả rất ít lái xe trẻ, d em 2 lần anh hùng trong đánh Mỹ .
Ngày đầu tiên em về c1, thì đơn vị nhận nhiệm vụ đi tiếp tế cho f339. Anh Bình c trưởng hỏi: "Sao chú em đi không? em mới về nếu mệt thì nghỉ vài bữa đi chuyến sau". Nghĩ trong bụng "cán bộ ĐV ai lại ở nhà ?" (mới ra trường mà các Bác) "Vâng em đi". Đòan xe đã lấy gạo và  hàng quân nhu từ hôm qua rồi, gồm 3 cái Reo 3 và 2 cái Hồng Hà lên đường. Ngồi trên xe Reo chạy đầu, do thói quen em cầm khẩu AK lên thấy nhẹ quá, băng đạn không có viên nào - chết rồi lấy súng mà lại quên mang đạn do phải kiểm tra lại hết các khâu trước khi b lên đường nên bận quá. Em liền quay nói với lái xe - cậu cứ chạy trước mình vào nhà lấy ít đồ rồi đi xe cuối cũng được. Đòan xe đi  trên đường 56 bụt đất đỏ mù mịt, mấy "chàng" vận tải bộ quấn khăn càma kín mít ngồi vát vẻo trên thùng xe ném mấy gói Samit cho các "chàng" chốt đường nhìn tội quá. Tóc tai dài thườn thượt, áo quần rách teng beng đều được "ưu tiên phía trước cả" (phía sau quần ngồi lê lết nhiều quá nên rách mạng "TV" hết phải mặc ngược từ phía sau ra phía trước). Đang nghĩ ngợi lung tung - lần đầu tiên đi vào "chốn thiên đường" mà các Bác.
Bỗng nhiên "ùnh ..." ánh lửa chớp trước tiếng nổ đinh tai tiếp ngay sau đó, xác mấy chú ngồi trên thùng  xe bay lên không trung chới với. Xe Reo em ngồi lúc nẫy do 1 bác "chọ trẹ" cầm lái (chưa kịp biết tên) dính mìn DH  lật nghiêng nát bét cháy như bó đuốc. Tiếng AK, "Chô, chô..." của Pốt vang lên rợn cả người. Chết mẹ bị phục rồi, em đạp cửa  cầm súng và bao đạn lao ụ mối gần xe. Lên đạn mà  tay run quá, mấy Bác bỏ chạy về phía sau dính đạn nhọn chúng nó té úp mặt. "ùnh..." lại một xe nữa trúng đạn B41 cháy bùng bùng. Khỏang gần 20 chục tay súng bọn em nằm lại "chơi" với chúng nó, bắn xong vài lọat tay chân em hết run hẳn. Nghe tiếng súng của đồng đội bên cạnh vững tin hơn, khỏang hơn 20 chục thằng pốt tính làm gỏi đòan xe nhưng gặp phải tòan cựu binh cứ điểm xạ đều đều hất những đợt xung phong của bọn lại. Hơn 20 phút cầm cự tự nhiên nghe thấy tiếng súng rộ lên phía trước . Linh chốt đường nghe tiếng súng vận động lại cứu đòan xe. Nhắm chơi không lại Pốt rút chạy, bọn em truy kích một đọan tì mất dấu. Kết quả mình cháy 2 xe chết 6 (trong đó có 3 lái xe - đau quá) bị thương 5, pốt để lại 7 xác và 2 thằng ngắc ngỏai . Ông Sinh b trưởng vận tải bộ mặt phừng phừng nhẩy lên nói "để tao", 2 lọat AK vang lên - cuộc chiến không có tù binh. Đó là ngày đầu tiên em về 29 đấy các Bác.
Logged
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #179 vào lúc: 22 Tháng Năm, 2008, 09:33:27 pm »

Tại sao chủ động phục kích, hỏa lực mạnh hơn, thạo địa hình hơn mà tụi Pốt lại chết nhiều hơn mình hả anh? Qua hỏa lực mình đếm được lực lượng bọn nó bằng pp nào? Tụi nó rút mà không đem được xác theo hả anh?

Có lẽ tụi này không lường trước đoàn xe mình chở đông lính cựu như vậy, và đã không diệt được lính chủ lực ngay loạt B-41 đầu tiên. Anh có nhớ sơ đồ phục kích của chúng không? Xe mình có chiến thuật phòng vệ nào cụ thể không?
Logged

Chết vì ghét người!
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM