Chuyện đánh cá của lính biển.Thú thực với các bác, lính thủy hầu như chẳng tự túc được cá để ăn đâu.
Thứ nhất là xăng dầu cấp cho tầu rất ngặt nghèo, không thể tự dưng nổi hứng nhổ neo đưa tầu ra khơi để đánh cá được.
Tiếp nữa là chẳng ai trang bị lưới đánh cá cho tầu cả, quân pháp nó biết thì vỡ mặt.
Hải quân có 1 lữ, là lữ 128 làm nhiệm vụ đánh cá, làm nước mắm, v.v.. và v.v… Nhưng đời em ở lính, chưa được xơi con cá nào của lữ 128 ấy cả.
Lính thủy mà bắt được cá cũng chỉ là tình cờ, may rủi mà thôi. Tùy thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh cụ thể.
Cái tầu PCF mà em kể với các bác ấy, nhờ có 2 dàn đèn pha cực mạnh mà đôi khi bọn em cũng vớ được khối cá mực.
Chuyện là thế này.
Để câu cá mực, ngư dân thường chọn những hôm tối trời, ít trăng. Tức là đầu tháng hoặc cuối tháng ấy. Họ mới mang thuyền ra biển. Đêm tối trời, các thuyền câu cá mực bật đèn lên, các chú cá mực thấy ánh sáng là lao đến kiếm mồi và tìm bạn. Vì thế các tầu câu cá mực thường hay đi sát vào nhau, để tầu này tỏa sáng cho tầu kia. Vì càng sáng, cá mực càng đến nhiều. Vì thế, đây là lúc tình đoàn kết được thể hiện rõ nhất, không muốn cũng không được.
Các bác nào đi nghỉ mát ở biển, cứ thấy từng hàng đèn rực sáng của các tầu ngoài phía biển như là 1 phố nổi ấy, đấy chính là các tầu câu cá mực đấy.
Vì thế, mỗi khi con PCF của em được lệnh ra khơi vào những hôm không trăng, anh em thường mang trộm dây câu. Bố bảo cũng không dám vác cần, trển mà biết thì cứ gọi là sao gạch rơi lả tả.
Khuất nẻo 1 tý, tàu bật 2 dàn đèn lên coi như sục sạo tìm mục tiêu. Sau đó thuyền trưởng nhắm tịt mắt, coi như không biết lính tráng làm gì. Lính thì 2 tay 2 dây câu, mồi là bất cứ thì gì có thể kiếm được. Vào những hôm trời tối đen như mực thì là trúng quả cá mực nhất. Giật lên cứ gọi là tanh tách. Nhưng cũng chả giám giật nhiều. Chỉ cỡ độ một cái xô tôn 40 lít của Liên Xô là phải cuốn gói. Bật cái bếp dầu lên, nhúng mấy con mực tươi vào nồi nước sôi, nhắm với chai Ngũ gia bì, nghe gió phần phật bên tai, quả là cũng tưởng mình đang ở trển vậy.
Lúc về cảng cũng phải rất thận trọng, cái xô cá mực ấy cũng phải len lén mang lên. Giúi cho mấy cô bé chị nuôi cũng phải thì thào: ai hỏi nhớ là phải nói là mua rẻ được ở ngoài chợ nhé. Lính trong đơn vị, bữa trưa hôm sau cứ ngậm tăm ăn cơm với mực sào và không thằng nào dám hé răng với quan trên cả.
Với kinh nghiệm của lính thủy, em xin hầu các bác 1 lời là: chớ ăn mực hoặc cua biển vào dịp trăng sáng. Lúc trăng sáng đó, lũ cua, mực còn mải mê tình tự, nên thịt của chúng rất óp.