Triumf
Đại tá
Bài viết: 11033
|
|
« Trả lời #207 vào lúc: 27 Tháng Tư, 2010, 02:23:40 pm » |
|
Chuyện tưởng như nhỏ nhặt 21/04/2010 Chuyện tưởng như nhỏ nhặt. Ở thời điểm đánh chiếm dinh Độc Lập, đầu não của chính quyền Sài Gòn, có hai xe tăng cùng ở trong dinh: đó là xe tăng số 843 và số 390. Thế nhưng đã có sự nhầm lẫn đáng tiếc: Báo chí đưa tin xe tăng số 843 húc đổ cổng sắt tiến vào dinh trước tiên mà thực ra không phải như vậy. Chính là xe tăng số 390 vào đầu tiên, còn Bùi Quang Thận từ xe tăng 843 lao vào cắm cờ trên nóc dinh. Bẵng đi thời gian dài, trong đám cưới con gái của Bùi Quang Thận ở Bảo tàng Chiến thắng B52 không thấy có mặt bốn người lính xe tăng 390...Những người lính xe tăng cũ nay đều giải nghệ nhắc lại câu chuyện xưa, cảm thấy buồn man mác. Một sự tình cờ, vào dịp kỷ niệm chiến thắng ngày 30-4 cách đây mấy năm, nữ nhà báo Pháp đăng tin tìm kiếm danh tính các chiến sĩ xe tăng 390 trong bức ảnh bà chụp xe tăng này húc đổ cổng sắt, tiến vào dinh Độc Lập. Và từ đây sự thật được trả lại nguyên giá trị. Thế rồi tại một cuộc đại lễ, xe tăng 390 và bốn thành viên trong xe được tôn vinh, những lời phát biểu gây xúc động trong tâm can người Việt. Anh Thận ít nói hơn. Anh giải ngũ, về quê, bán xe đạp và nuôi tôm. Nhưng hàng năm, nhân dân cả nước vẫn nhớ về anh là người cầm lá cờ lao lên phía trước trong tòa dinh đồ sộ mà không biết trong đó hỏa lực địch như thế nào? Thỉnh thoảng Nguyễn Khắc Nguyệt (lái xe tăng số 380, thê đội 2) và Nguyên (lái xe tăng 390) có đến lớp học thăm tôi, tôi tự hào giới thiệu với các em học sinh về người bạn, những người lính dũng cảm có mặt trưa ngày 30-4-1975 lịch sử ấy... Nhưng không tiện chạm vào điều "dễ vỡ" nhất! Theo tôi biết, bốn thành viên xe 843 còn "khúc mắc" lắm, bốn thành viên xe 390 dạo này đời sống đã khá hơn... Riêng tôi, tôi vẫn buồn, mặc dù Nguyệt nhắn tin cho tôi: " ngày 5-10-2009 vừa rồi, anh Toàn và anh Thận đã bắt tay nhau...". Trong thành phố Hồ Chí Minh, thủ trưởng Bùi Tùng phải ngồi xe lăn sau một cơn tai biến mạch máu não ... Thời gian cứ trôi nhanh. Nhưng cứ đến ngày 30-4 hàng năm, những người dân Việt yêu nước vẫn nhớ về cái giây phút hào hùng, thiêng liêng ấy, nhớ về anh Toàn, anh Thận...như nhớ người ruột thịt của mình. Chiến sĩ Nguyên nói: "Lúc đó hai xe gần như đến cùng một lúc từ hai hướng khác nhau. Khi xe 390 vượt quá ngã tư một đoạn...lúc đến đối diện với cổng chính, tôi nhìn sang ngang không hiểu tại sao thấy xe 843 cứ rồ máy tiến, lùi có vẻ khó khăn...? Anh Toàn bảo: "Tông thẳng vào!...". Xe 390 bèn húc tung cổng chính lao vào, thấy phía sau, anh Thận nhảy ra khỏi xe 843, cầm cờ chạy vào dinh Độc Lập, xe 843 vào ngay sát phía sau...".
Hỏa (chiến sĩ xe tăng 843 do trung úy Bùi Quang Thận chỉ huy) nói: "Khi đối diện với dinh Độc Lập, thấy cánh cổng cũng chả biết chính hay phụ, anh Thận ra lệnh bắn, bắn hai phát, đạn không nổ, tôi bèn húc thẳng vào, cánh cổng sập xuống, nòng pháo mắc kẹt phía trên, xe phải lùi lại để gỡ pháo và chỉnh hướng lấy đà...".
Nguyệt (chiến sĩ xe tăng 380 chạy cuối đoàn tăng) nói: " Xe 843 lượn tránh mấy chướng ngại, đang tốc độ cao nên xe hơi lệch sang trái so với cổng chính, chưa kịp lấy lại hướng thật chính xác thì chiếc tăng đã húc vào cổng dinh, băng xích bên phải thúc vào làm một cánh cổng đổ nghiêng xuống, cánh cổng bên kia cũng mở ra, băng xích bên trái đâm vào trụ cổng, chiếc xe khựng lại... Đúng lúc ấy xe 390 đã đến trước cổng dinh. Tập tăng chân dầu lao thẳng vào vào trong dinh. Thận đã tháo được lá cờ, anh nhảy xuống chạy thẳng vào trong dinh, băng qua thảm cỏ, cạnh xe 390 về phía cửa chính, thấp thoáng một vài bóng người cầm máy ảnh phía trước... Lúc này, Hỏa đã khởi động được máy, anh lùi lại một chút và lao vào dinh sau xe 390 vài mét, anh tăng ga cho xe chạy song song với xe 390, bảo vệ Bùi Quang Thận. Cả hai xe lao sát đến tiền sảnh dinh thì dừng lại. Đại đội trưởng Thận cầm lá cờ chạy lên bậc tam cấp và khuất dạng sau cánh cửa. Chính trị viên Toàn ra lệnh: "Phượng lên ôm 12 ly 7, cả xe sẵn sàng bảo vệ cho anh Thận và tôi". Ra lệnh xong, Toàn bật nắp cửa trưởng xe, cắp khẩu AK nhảy xuống chạy theo Thận vào trong dinh...".
Nguyên kể với tôi: "Lúc ấy có một số phóng viên nước ngoài quay phim và chụp ảnh, bọn tôi đã chấp hành lệnh trên, đồng ý cho họ tác nghiệp mà không bắn, tôi nhắc anh Thận ghi vào lá cờ 10 giờ 45 phút là lúc xe 390 húc tung cổng để tránh tranh cãi sau này (sở dĩ tôi khẳng định như vậy là vì tay đang đeo chiếc đồng hồ Pôngiốt của đồng đội tặng lại), chi tiết ấy cũng quý như lá cờ ba sọc khi anh Thận xé tung ra, mép buộc dây bị rách nham nhở rất khớp với vết rách của lá cờ được bảo lưu... Nhìn sang bên, thấy thằng Hỏa cầm AK nhảy ra khỏi xe, hét vang: "Sống rồi, hòa bình rồi!..." Nhìn vào góc dinh, thấy chi đội M113 bảo vệ dinh án binh bất động, bọn lính đã đầu hàng hết cả, chúng tôi cầm AK chạy lên để bảo vệ cửa phòng, nơi thủ trưởng Bùi Tùng đang làm nhiệm vụ... Trong số các phóng viên nước ngoài có một bà người Pháp, tên là Franxoa Đơ-mun-đê, chính bức ảnh của bà đã chứng minh cho xe 390 vào dinh đầu tiên...".
Tháng 9-2009 các CCB Binh chủng Tăng thiết giáp tỉnh Phú Thọ tổ chức Lễ kỷ niệm 50 năm thành lập Binh chủng Tăng thiết giáp sớm hơn mọi năm. Thành viên xe 390 lên từ hôm trước, nhưng không thấy anh Thận! Tôi thấy buồn và nhìn những gương mặt hốc hác, tóc đã điểm sương của những người lính xe tăng xe thứ ba, thứ tư, thứ mười... những chiếc xe, những người lính mà không bao giờ được nhắc đến, từ ngày đó đến bây giờ họ vẫn lam lũ với bươn chải đời thường. Tôi nhớ đến phát đạn AR15 bắn xuyên qua trán người tiểu đoàn trưởng anh hùng Ngô Văn Nhỡ trước khi cắm cờ hai tiếng đồng hồ trên xe 912. Tôi nhớ đến phát đạn từ pháo M148 bắn trúng lỗ thông gió lấy đi sinh mạng của bạn tôi, pháo thủ Nguyễn Kim Duyệt ở xe 380 cách đó hai ngày. Tôi nhớ đến Chính ủy xe tăng Đào Văn Xuân, một trong số rất ít những "khai quốc công thần" đã đặt viên gạch đầu tiên xây nền móng cho xe tăng Việt Nam, nhiều lần vào chiến trường, tính bộc trực thẳng thắn (và những người lính của ông rất ngạc nhiên khi không thấy tên ông trong danh sách các thủ trưởng tiền bối ở phòng truyền thống của binh chủng). Tôi nhớ đến gương mặt trẻ trung tuổi 23 của Ngô Sĩ Nguyên ngồi giữa đống ba lô con cóc, chân dép cao su, ngổn ngang đạn 12 ly 7 và lá ngụy trang trên tháp pháo trước sân dinh Độc Lập trong tiếng xả súng ăn mừng cả hòm 12 ly 7 của lính xe tăng và tiếng AK dậy trời của bộ binh. Là những người lính sống trong Binh chủng Tăng thiết giáp theo đoàn xe tăng trong chiến dịch Đại thắng mùa Xuân năm 1975, tôi đã phác thảo nhiều chân dung chiến sĩ xe tăng và khung cảnh bước tiến của xe tăng ta trên các nẻo đường chiến tranh. 35 năm đã trôi qua, nhưng những kỷ niệm về mùa Xuân lịch sử năm 1975 vẫn còn tươi mới như vừa xảy ra.
Lê Trí Dũng (Báo Cựu chiến binh)
|