Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 18 Tháng Tư, 2024, 08:28:17 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến trường K - Hướng Sư đoàn 7 Bộ Binh (Mũi chính diện... PP - Phần 4)  (Đọc 387605 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
benzen
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #590 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2010, 07:09:29 pm »

 Lão cựu 2w của D9-E209 nói về lính của bác Hênh:

 Ngày đó, C11, C12, C13 của D9 có khoảng 9 lính K bổ sung vào. Riêng C15 hỏa lực thì không có lính K nào. Gọi là lính nhưng bọn họ toàn nhiều tuổi hơn lính mình, ít nhất cũng 22 tuổi, nhiều nhất cũng 33 tuổi. Họ rất tôn trọng mình, vẫn gọi anh em mình là "boòng"(anh), nhưng lính mình toàn "mày tao" với họ, mặc dù mình ít tuổi hơn. Họ là những cựu lính Pốt đã quy hàng bác Hênh, sau 1 thời gian đi cải tạo, được gửi vào D9 học tập kinh nghiệm chiến đấu.

 Trong những cuộc hành quân, số lính trên cùng đi. Sức dẻo dai của họ rất kém, ta luôn phải giục họ đi nhanh cho kịp đội hình, họ chỉ dám lẩm bẩm ý rằng "Không có nước uống, lại cứ bắt đi"(Ót tức tâu lươn lươn-đúng không các bác?). Còn khi đánh nhau với địch, ta bắt họ tiến lên, nhưng họ cũng ì ra không chịu tiến lên. Anh em thì nghĩ "Kệ m...nó vậy, vài tháng nữa thì tống cổ nó về với chủ của nó, cho bọn này đi theo chỉ thêm vướng". Cấp trên cũng hơi lo ngại về mấy bác này, vẫn nhắc anh em nên cảnh giác, biết đâu họ là dạng "2 mặt". Cuối cùng cũng không có chuyện gì xảy ra. Vài tháng sau số lính này được trả về cho chính quyền bác Hênh. Nghe đâu 9 người này trở thành cán bộ cốt cán cho bộ đội K.

 Chỉ có 1 đợt duy nhất của 1979, có 9 lính của bác Hênh vào D9 học tập.
Logged
mc83
Thành viên
*
Bài viết: 23



« Trả lời #591 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2010, 07:50:57 pm »

Chiều hôm trước khi chuẩn bị cho sáng ngày mai đi tác chiến , 1 chuyện động Trời đã xảy ra ở chính cái ngã 3 trong Amleeng này . Kinh khủng khiếp ngoài sức tượng tượng của chúng tôi nhưng nó cũng là cái đã rồi , cái không thể sửa được nữa , cái mà tất cả chúng tôi phải chấp nhận vì đó là điều thực tế của chiến trường .

Chú BY ơi,chú gối phần thế này thì mọi người sốt ruột lắm!Mong chú sớm viết tiếp để cháu và mọi người cùng chiến đấu với chú.Bố cháu cũng là CCB chiến đấu tại BGTN,nhập ngũ năm 78 đến năm 82  thì phục viên về nhà làm ruộng.Ngày nhỏ mỗi lần có các chú là bạn trong hội đồng ngũ của bố cháu đến chơi là thể nào cháu cũng mon men cạnh bàn ngồi nghe mọi người kể chuyện chiến đấu.Cháu rất muốn hỏi về chuyện chiến đấu của bố cháu nhưng ông không kể cho cháu nghe bao giờ,cũng bởi tại cuộc chiến tranh đó đã cướp đi mất quá nhiều thứ cao quý trong cuộc đời cuả bố cũng như mẹ cháu.Bố cháu nhập ngũ năm 23t khi đã có vợ và 2 cô con gái,sau 2 năm chiến đấu gian khổ nơi chiến trường phần thưởng cao quý bố cháu nhận được là tin vợ ở nhà bỏ theo người đàn ông khác!Còn mẹ cháu thì cũng vì cuộc chiến này mà đau khổ không kém,yêu 1 người đẹp trai,học giỏi nhất xã lấy nhau được đúng 3 ngày  thì người chồng lên đơn vị vào chiến trường chiến đấu.1 tháng xông pha nơi chiến trường ác liệt,mũi tên hòn đạn đã cướp đi người chồng thân yêu để lại người vợ góa 19t đầu nơi quê nhà.Cũng bởi vì cuộc chiến đó mang lại quá nhiều thương đau nên bố và mẹ cháu có 1 điểm chung và 2 người đến với nhau rồi sinh ra cháu sau khi bố cháu ra quân.
Logged
mc83
Thành viên
*
Bài viết: 23



« Trả lời #592 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2010, 08:15:25 pm »

Ngày nhỏ cháu chưa biết gì cứ thắc mắc là tết năm nào về chúc tết ông bà ngoại xong cũng lại cùng bố mẹ sang nhà ông bà chúc tết và bao giờ cháu cũng là người châm hương còn bố cháu thì châm thuốc lá và mẹ cháu thì khấn vái???Nhưng sau này lớn lên nghe mọi người kể chuyện cháu mới biết ông bà là bố mẹ chồng trước của mẹ cháu.Năm nào cháu cũng được về thăm ông bà ít nhất là 2 lần đó là 1 lần vào ngày tết và 1 lần vào ngày giỗ của con ông bà(xin lỗi mọi người cháu không biết gọi như thế nào mới đúng)Ông bà quý anh em cháu lắm,lần nào tụi cháu về ông bà cũng đem những đồ quý nhất ra cho 2 đứa.Bố cháu coi ông bà như bố mẹ và anh em cháu cũng yêu quý ông bà giống như ông bà nội ngoại vậy,nhưng thật buồn là sau 5 năm cháu xa nhà giờ đây ông bà đã mất cả rồi.Ngày bà và ông mất cả bố mẹ và em cháu đều về chịu tang,cháu thì thật buồn nhưng vì ở quá xa nên không về được
Logged
mc83
Thành viên
*
Bài viết: 23



« Trả lời #593 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2010, 08:29:10 pm »

Cháu viết ra những giòng này cũng chỉ vì thấy yêu quý cái tình đồng đội của những người lính như các chú các bác trong quansuvn.net và  bố cháu mà thôi.Càng đọc hồi ức của các chú cháu càng thấy chân trọng cuộc sống thanh bình và ấm lo này hơn.Mong các bác và các chú luôn mạnh khỏe và viết thật nhiều để chúng cháu là lớp hậu sinh hiểu nhiều hơn nữa về những gian lao vất vả mà 1 thời cha chú đã đi qua!
Cháu spam quá nhiều mong chú và mọi người không trách và bỏ qua cho cháu!!!
Logged
bachdanggiang
Thành viên
*
Bài viết: 12


... HÁT MÃI KHÚC QUÂN HÀNH CA


« Trả lời #594 vào lúc: 27 Tháng Tám, 2010, 10:04:22 pm »

Chiều hôm trước khi chuẩn bị cho sáng ngày mai đi tác chiến , 1 chuyện động Trời đã xảy ra ở chính cái ngã 3 trong Amleeng này . Kinh khủng khiếp ngoài sức tượng tượng của chúng tôi nhưng nó cũng là cái đã rồi , cái không thể sửa được nữa , cái mà tất cả chúng tôi phải chấp nhận vì đó là điều thực tế của chiến trường .

Chú BY ơi,chú gối phần thế này thì mọi người sốt ruột lắm!Mong chú sớm viết tiếp để cháu và mọi người cùng chiến đấu với chú.
Ông mới vào đọc thì cứ từ từ đã, làm gì mà giục cuống lên thế, anh ý viết thế là nhiều rồi đấy,hồi ký thì cũng phải để từ từ nó Hồi rồi mới ký được chứ
mà ông muốn tăng bài viết thì lập chủ đề mà  post, đừng comment nhiều bị Min xóa bài đấy
Logged

...Giang thuỷ đình hàm tàng nhật ảnh
Tích nghi chiến huyết vị tằng can.
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #595 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2010, 12:47:16 am »

 Lệnh hành quân tác chiến đã ban hành vào sáng sớm ngày mai nên chiều nay anh em D7 chúng tôi tranh thủ tắm rửa giặt giũ , chuẩn bị nước uống đun sôi với cây hà thủ ô thay nước trà , ngoài ra chuẩn bị thêm nước muối đun sôi cùng măng luộc thái khúc quân cờ ngâm trong 1 bình tông nữa để trong ba lô làm thức ăn dần , gần như ai cũng có loại này tiện lắm , khi hành quân qua đâu đó gặp phum cũ bỏ hoang thế nào cũng có rau dại cùng ớt quả , nếu trúng mùa thì có khi gặp cây ớt quả chín đỏ cây thích lắm , ớt chỉ thiên quả nhỏ bằng đầu đũa hái cả cọng cứ thế nhét vào cái bình tông nước muối măng kia để vài ngày là có thể ăn được , đến bữa ăn nếu không có gì ăn hay không thích món cá khô kho nữa thì đổ ra vài con cờ măng vài quả ớt là có thể cho mình bữa ăn ngon miệng , ớt cay măng ròn đưa đẩy bát cơm nơi đầu sóng ngọn gió với hít hà của hơi cay khe miệng khoái lắm , món sơn hào hải vị này cũng giúp cho lính chúng tôi đỡ bệnh sốt rét rừng , cay người nóng lên và sức đề kháng cũng tốt hơn sẽ khỏe như trâu cho mỗi đoạn đường sắp tới .
 Chiều hôm đó dưới cái hồ nước trong veo cạnh suối kia lính tắm rửa giặt giũ khá đông , mai đi rồi chẳng cần giữ nữa mặc dù D đã có lệnh cho giữ hồ nước sạch này để đơn vị khác đến đây có nước sạch sử dụng , lính là vậy đôi khi những mệnh lệnh không phải trực tiếp ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của mình thì hay làm bừa , làm ẩu . Ai đó đã lội xuống hồ , những lúc đến đây lấy nước dùng thì 1 2 thằng đến thôi và cũng chỉ múc nước vào cái cáng nylon rồi cáng về ngay ai để ý làm gì , thằng nào đến tắm thì cũng múc nước đi lên khỏi miệng hồ vài bước rồi dội nước ào ào kỳ cọ người ngợm rồi cũng về kệ thây cái hồ với nước dội trên bờ có chảy lại xuống hồ hay không , nhưng hôm nay thì đông anh em đến tắm giặt một lượt và với cái thói bất cần lội đại xuống hồ nước ăn bơi qua bơi lại tý chút cho đỡ công xách nước lên bờ mấy ngày nay .
 Thế rồi có thằng nào đó mon men đi lại đoạn cỏ cây um tùm đàng kia vạch vạch lá cây cỏ mọc trùm lan ra mặt nước như kiểu tìm kiếm cái gì đó thế rồi nó hết ầm lên :
- Xương , xương người chúng mày ơi .
 Cả bọn chạy lại xem sao và khi ngó xuống hồ thì thấy lờ mờ xương trắng ở góc hồ này , thằng khác cũng nổi máu thám tử đi ra chỗ khác đá đá những vạt cỏ ven hồ kiếm tra thử , lại hét toáng lên với nhau :
- Đây cũng có xương người chúng mày ơi .
 Lúc này thì cái bọn đang tắm giặt đó mới tá hỏa tam tinh lên về chuyện này , hóa ra 3 ngày nay chúng tôi đã ăn nước hồ là cái hố chôn người tập thể của Pôn Pốt trước đây và thế thật cả cái hồ này là một hố chôn người tập thể . Theo lính chúng tôi suy đoán lúc đó bằng cái thực tế địa hình hồ còn lại của thời gian , mỗi thằng lính là một ban tham mưu con mà .
 Ước đoán cái hố này đã từng chôn cất khoảng 3 400 người tập thể , chính vì thế nó mới được đào lên một khoảng to như cái hồ con này , đất trên đồi thường hay dồn từ trên xuống theo nước mưa đất cát chảy xuống theo , đáng ra nó phải tạo cho cái chân đồi này ngày mỗi chặt mỗi cứng chứ không thể khoét đất cát đi để trở thành cái hồ nước nhỏ được . Vậy thì tại sao nó lại hình thành cái hồ nước ở đây ngay gần con suối ?
 Phải là do con người đào lên mới thành cái hồ được , đất lấp sau khi chôn cất tập thể người xong thì thường không chặt , nói gì thì nói nó cũng không thể chặt như tự nhiên đã tạo lên , mùa mưa đến nước trên đồi chảy xuống mang theo đất cát và nước dưới suối cũng dâng cao tạo cho con suối đó to ra rộng hơn mùa này , khi mùa mưa nước lòng suối chảy nhiều , có thể có lúc mạnh cuốn đi cái lớp đất mới đắp trên mộ tập thể kia rồi sức nước khoét mất đi bề mặt đất trên tạo thành hố lõm mùa mưa dưới lòng suối , khi mùa khô đến nước cạn dần những cơn mưa cuối mùa róc rách trên đồi xuống bù lên trên lớp đất bề mặt hố và suối cũng cạn dần thu nhỏ dần con suối cho đến lúc trơ cái hồ trên bờ suối , nước trong veo sạch sẽ nhưng dưới lớp đất bề mặt kia là những bộ xương người ngâm dưới đó mấy năm nay rồi .
 Lại khạc lại nhổ lắc đầu tởm lợm kêu trời la đất với nhau chuyện này , một anh lính cũ trên D bộ giọng rất con nhà Phật giảng giải :
- Theo đạo Phật thì tất cả những gì con người thụ hưởng qua miệng đều tồn tại ở trong từng tế bào cơ thể người đó đủ 3 tháng 10 ngày mới thải ra hết , bởi vậy chúng mày có khạc nhổ đến sang năm cũng vẫn chưa hết những chất đó trong người chúng mày và tốt nhất là quên nó đi như chưa từng ăn uống tắm giặt cái thứ nước trong mộ tập thể này .
 Rất có lý và cũng rất thực tế , cái này thì đúng là cũng chẳng có cách nào vì nó là sự đã rồi , thôi kệ đời nó nhưng mỗi lần nhắc lại hay nhớ đến chúng tôi vẫn thấy nó ghê ghê nơi cổ họng .
 Sáng hôm sau đội hình D7 chúng tôi hành quân đi , C2 ở gần nhất trên con đường và phải lội qua bên kia suối , từ đây đi đến tận trưa hôm đó vẫn đi trên đường trong rừng Amleeng , cũng vẫn là con đường giống như những con đường trong rừng khác mà chúng tôi vẫn đi qua , đường đất nhỏ , cành cây mọc um tùm lan ra đường và tầm nhìn cũng rất hạn hẹp , màu xanh của cây lá ánh nắng buổi trưa soi xiên qua kẽ lá lung linh trên mỗi bước hành quân . Sáng nay lúc bắt đầu hành quân tôi thấy anh Hỗ C trưởng trinh sát C21 cũng đi kẹp cùng anh Hồng D trưởng D7 , ai chứ anh Hỗ thì tôi quá quen thuộc khi anh là A trưởng trinh sát D7 chúng tôi từ thời còn nằm ở BGTN và anh ấy cũng chẳng lạ gì tôi , anh ấy lên C21 trinh sát E từ ngày còn đang đánh trận bên cánh trái núi Novea , khi anh Hỗ đi thì anh Mậu vẩu lên thay chức A trưởng trinh sát D7 , hôm nay  anh Mậu vẩu đi phía trước chúng tôi 2 300m , ở đoạn này thì chưa có điều gì xẩy ra được vì cũng vẫn còn gần lắm , địch nếu có thì chúng nằm tít trong sâu chứ không thể ở đây được nên lính chúng tôi chẳng cần đội hình gì hết cứ theo từng C trên đường hàng 1 thẳng tiến , rầm rập đi và cả nói chuyện bô bô trên đường , sau bữa cơm trưa trên đường thì chúng tôi dừng lại chỉnh đốn lại đội ngũ hành quân , vẫn đi như vậy thôi nhưng trật tự hơn và nghiêm túc hơn , lúc này bắt đầu cắt rừng đi không còn đi trên đường nữa cho đến khoảng 3h chiều thì dừng lại nghỉ ngơi giữa rừng .
 Tôi cũng lờ mờ hiểu ra trận tác chiến này có tầm khá quan trọng ở đây , phải thế nào thì trinh sát E và nhất là C trưởng C21 đi cùng D7 chúng tôi chứ , những lần trước có thấy đâu , thực ra anh Hỗ với D7 chúng tôi là chỗ người nhà , thân tình vì bản thân anh ấy cũng xuất thân từ trinh sát D7 đi lên , anh ấy về D7 thì coi như về nhà thế thôi chứ nếu ở đơn vị khác thì cũng to ra phết đấy , ông C trưởng trinh sát E không phải chuyện đùa đâu , kinh nghiệm chiến đấu phải gọi là cùng mình và đương nhiên là lỳ còn hơn trâu , anh Hỗ này có riêng hẳn một giai thoại rất dài về chuyện đánh Pốt những ngày còn ở BGTN , nhiều chiến công trước đây của D7 cũng gắn chặt với thành tích của con người này , anh ấy là một phần của đơn vị chúng tôi trước đây và ngày hôm nay anh ấy được phân công trở về chiến đấu bên chúng tôi trận này .
 Chúng tôi lặng lẽ dừng chân giữa cánh rừng nghỉ ngơi chuẩn bị cơm nước cho bữa chiều và sáng mai , lệnh đêm nay luồn sâu nên lính chúng tôi tranh thủ nghỉ ngơi cho có sức đêm nay đi bất cứ lúc nào . Khoảng 10h đêm thì đi hàng 1 lặng lẽ bước , nhiều đoạn quanh co men theo bờ suối tìm đường dễ đi nhất lội ngang qua , không còn nhớ được đã đi qua bao nhiêu đoạn đường ngắn khó đi và cuối cùng chúng tôi đến được một khoảng trống khá rộng trước mặt , con đường đất lộ rõ chạy ngang qua một cái phum đổ nát , vì từ trong rừng cắt ra lên khi gặp đường và phum với những dãy nhà sàn cũ xiêu vẹo bám 2 bên đường , chúng tôi cắt ngang qua đường giữa phum mà đi , khi đi ngang qua mấy cái nhà sàn cũ kia thấy vài cái võng có người nằm thò đầu ra ngoài võng nhìn theo chúng tôi , chúng tôi biết là lính Pốt đấy nhưng nhiệm vụ luồn sâu đã được học khá kỹ rồi , không giao tranh với địch trên suốt dọc đường đi đến mục tiêu đã định , nên biết những thằng lính Pốt nằm đó ngon quá mà vẫn phải lờ mà bỏ đi , anh Mậu cùng 2 trinh sát nữa đi đầu đội hình còn anh Hỗ với trinh sát E đi cùng C2 chúng tôi và BCH D7 cũng chỉ quanh đây trước hay sau vài người trên đường hành quân thôi , thường anh Hồng hay đi sau nhưng lần này thấy qua phum nên anh ấy vượt lên nhắc nhở anh em đừng quan tâm những gì chung quanh mình cứ lặng lẽ đi , tiếng anh ấy thì thào nhắc nhở chẳng cần nhìn mặt chỉ cần nghe giọng thì thào tôi cũng nhận ra . Lúc đó thằng Chuyển vác khẩu RPD đi cạnh tôi vượt lên ghé vào tai nói nhỏ với tôi :
- MK ! Mấy thằng Pốt nằm trên cái nhà sàn kia ngon quá , nó ló đầu ra nhìn rồi chui vào võng nằm yên không dám cựa quậy , lúc đầu nó không biết còn hỏi cái gì đó tao nghe không ra .
 Khi cắt ngang qua đường đi về đằng sau phum thì có một khoảng trống khá rộng với những lùm cây rậm , chắc đây là những mảnh vườn sau lưng phum nên cây cối khá thoáng , chúng tôi vẫn hàng 1 bước anh Hỗ đi ngay sau lưng tôi cách vài người thì đúng lúc này một hàng quân khác từ phía cánh rừng cũng sau cái phum này đi ngang đội hình D7 chúng tôi , 2 đội hình của 2 lực lượng quân sự đang đánh nhau trí tử đi cắt ngang nhau hình dấu + , chúng tôi đi , lính Pốt đi xen vào như vậy , khi Pốt thằng đi đầu gặp đội hình chúng tôi nó dừng lại chặn thằng nào đó trong C2 chúng tôi rồi hỏi :
- Boong tâu na ? ( các anh đi đâu )
 Thằng lính mình đi trước tôi không nói hơi né bước tránh ra đi tiếp , thằng lính Pốt đứng lại đang nhìn theo ngơ ngác , nó vẫn chưa nhận ra là những đối thủ của nó , thần chết của chúng nó đang đứng trước mặt chúng , lúc này anh Hỗ vượt lên rất nhanh và bằng một động tác nhanh mạnh và chính xác diễn ra ngay trước mắt tôi trong cái đêm tối lờ mờ đó , từ phía sườn trái thằng lính Pốt tay trái anh ấy vòng qua ngực thít vào cổ thằng lính Pốt vít xuống dứt khoát mạnh và cực nhanh , tay phải rút con dao găm đeo bên sườn đâm một nhát vào ngực vòng từ trên đầu thằng lính Pốt xuống , giữ nó vài giây rồi ném nó vào bụi cây bên đường như ném một khúc củi to , thằng Pốt kia không kêu nổi lấy 1 tiếng sau đòn hạ thủ nhanh lẹ trên mức bình thường của anh Hỗ đêm hôm đó , nhóm lính Pốt đi sau hoàn toàn không biết gì chúng hồn nhiên cắt ngang đội hình chúng tôi mà đi , chúng không hỏi và chúng tôi cũng không nói cho đến lúc hình như chúng cũng ngờ ngợ nhận ra một đội quân lạ hoắc với số lượng gấp chúng nhiều lần nên chúng tản dần và biến mất vào màn đêm dày đặc đó .
 Nhóm lính Pốt này khoảng 1C , 25 30 đứa , chúng gặp may trong khi nhiệm vụ của chúng tôi là luồn sâu không có nhiệm vụ diệt chúng trên đường hành quân , cái điểm chúng tôi cần đến vào sáng ngày mai nó quan trọng hơn rất nhiều lần mấy thằng lính Pốt này , cái chúng tôi cần tiêu diệt là mục tiêu khác giá trị gấp cái mạng của mấy thằng lính Pốt này cả trăm lần , chứ nếu nổ súng thì chúng chắc chẳng chạy nổi thằng Pốt nào đêm hôm đó vì chúng không phải là đối thủ của chúng tôi .
 Đời lính chiến đôi khi có những cái thật là lạ , truy tìm nhau mãi để hạ nhau đến lúc gặp thì mày đi kệ mày đường tao tao đi , mày tránh né tao thì tao cũng mặc kệ mày , đó là những nghịch lý của chiến trường nhưng lại là cái có thể xảy ra và nó cũng đã xảy ra trên chiến trường .
 
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
SaigonGuider
Thành viên
*
Bài viết: 540


Kẻ thù buộc ta ôm cây súng...


« Trả lời #596 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2010, 02:33:15 am »

...chúng tôi vẫn hàng 1 bước anh Hỗ đi ngay sau lưng tôi cách vài người thì đúng lúc này một hàng quân khác từ phía cánh rừng cũng sau cái phum này đi ngang đội hình D7 chúng tôi , 2 đội hình của 2 lực lượng quân sự đang đánh nhau trí tử đi cắt ngang nhau hình dấu + , chúng tôi đi , lính Pốt đi xen vào như vậy...
...thằng lính Pốt đứng lại đang nhìn theo ngơ ngác , nó vẫn chưa nhận ra là những đối thủ của nó , thần chết của chúng nó đang đứng trước mặt chúng , lúc này anh Hỗ vượt lên rất nhanh và bằng một động tác nhanh mạnh và chính xác ... ...nhóm lính Pốt đi sau hoàn toàn không biết gì chúng hồn nhiên cắt ngang đội hình chúng tôi mà đi , chúng không hỏi và chúng tôi cũng không nói cho đến lúc hình như chúng cũng ngờ ngợ nhận ra một đội quân lạ hoắc với số lượng gấp chúng nhiều lần nên chúng tản dần và biến mất vào màn đêm dày đặc đó .
 Nhóm lính Pốt này khoảng 1C , 25 30 đứa , chúng gặp may trong khi nhiệm vụ của chúng tôi là luồn sâu không có nhiệm vụ diệt chúng trên đường hành quân , cái điểm chúng tôi cần đến vào sáng ngày mai nó quan trọng hơn rất nhiều lần mấy thằng lính Pốt này , cái chúng tôi cần tiêu diệt là mục tiêu khác giá trị gấp cái mạng của mấy thằng lính Pốt này cả trăm lần , chứ nếu nổ súng thì chúng chắc chẳng chạy nổi thằng Pốt nào đêm hôm đó vì chúng không phải là đối thủ của chúng tôi .
 Đời lính chiến đôi khi có những cái thật là lạ , truy tìm nhau mãi để hạ nhau đến lúc gặp thì mày đi kệ mày đường tao tao đi , mày tránh né tao thì tao cũng mặc kệ mày , đó là những nghịch lý của chiến trường nhưng lại là cái có thể xảy ra và nó cũng đã xảy ra trên chiến trường

Bỗng dưng chợt xấu hỗ khi mình từng vỗ ngực "tờ từng là lính nhé" Undecided
huhu... xem ra SGG em chỉ hơn bọn nhỏ tham gia "học kỳ quân đội" bây giờ, ở chỗ từng xách được đủ thứ các cái đem ra "đùng, đoàng..." ở núi Chứa Chan

hic, đúng là chỉ dám lót dép ngồi nghe thôi...

- - -
p/s: @binhyen1960: cái hố xử người tập thể ấy thường thì bọn Pốt cũng không lấp lại đâu ạ - mà nó có to không vậy? Bởi người ta thu được từ bọn chúng cả một danh sách ghi chú các tọa độ đó nữa đấy (cho tới đầu năm 2000 người ta chỉ mới dọn dẹp được 309/8975 điểm như thế mà thôi - ấy là riêng ở hai tình "thủ phủ Pốt" thì không có data nhé) để em tìm lại tài liệu coi sao!
Logged

CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Một đời chinh chiến, đôi khi chỉ vì... một nụ hôn...!

Tôi có một niềm tin: Các ANH rồi sẽ về, dù có... muộn!
VietPo`Lut´
Thành viên
*
Bài viết: 397


Bé bé bồng bông


« Trả lời #597 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2010, 04:09:20 am »

hehe Đại trưởng cho phép cháu được kết thúc phần 4 này nhé để tiếp tục phần 5 cho Đại trưởng hành quân tác chiến. Đã đủ 60 trang rồi, TL chuẩn bị khóa rồi. Thật là may mắn khi mình được bắt đầu và kết thúc 1 topic đầy khó khăn gian khổ của Đại trưởng, những năm tháng hào hùng không thể nào quên của tuổi trẻ. Thế cũng coi như hoàn thành 1 phần trách nhiệm của LL C phải không thủ trưởng ơi Wink Chúc Đại trưởng mạnh khỏe để tiếp tục hành quân cho mọi người được hiểu rõ thêm về hướng hành quân tác chiến của F7 noi riêng và QTN VN nói chung tại Kampuchia
Logged

Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi thuộc về Viêt Nam                  Paracel Island and Spratly Island is belong to Viet Nam                 Paracel Inseln und Spratly Inseln gehoeren zu Viet Nam
danviet
Thành viên
*
Bài viết: 234


« Trả lời #598 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2010, 06:29:24 am »

Bạn mc83: Không hiểu sao, nhưng từ những quan sát cá nhân, tôi cứ cảm thấy những năm 80 là một giai đoạn thật tồi tệ. Kinh tế, đời sống thật khó khăn, vài chuyện về đạo lý cũng bị xuống cấp. Thời chống Mỹ người ở hậu phương còn vững lòng chờ người ở tiền tuyến, có người dù hết hy vọng người yêu thương còn sống sót vẫn ở vậy đợi chờ. Thế mà sau đó gần chục năm người ta lại không thể chung thuỷ đợi nhau được nữa, chuyện này diễn ra khá nhiều, thật buồn.

Bố mẹ bạn đều là những người chịu mất mát, nhưng may mắn họ lại gặp và đến được với nhau. Cách cư xử giữa mọi người thật đẹp, ân tình trọn vẹn. Âu cũng là một sự đền bù.
Logged
danviet
Thành viên
*
Bài viết: 234


« Trả lời #599 vào lúc: 28 Tháng Tám, 2010, 07:35:31 am »

Ông mới vào đọc thì cứ từ từ đã, làm gì mà giục cuống lên thế, anh ý viết thế là nhiều rồi đấy,hồi ký thì cũng phải để từ từ nó Hồi rồi mới ký được chứ
mà ông muốn tăng bài viết thì lập chủ đề mà  post, đừng comment nhiều bị Min xóa bài đấy

Chú BY ơi,chú gối phần thế này thì mọi người sốt ruột lắm!Mong chú sớm viết tiếp để cháu và mọi người cùng chiến đấu với chú.

Mình góp ý với bạn bachdanggiang nhé, bạn nói thế cũng có cái lý của bạn, nhưng mc83 cũng có cái suy nghĩ riêng của cậu ấy. Người ta nói những chuyện về những tình cảm rất gần gũi với họ, thì bạn cũng đừng nên khắt khe như thế nhé. Đừng nói đến "câu bài"... mà tầm thường hoá nhau ra. Mấy người quan trọng chuyện đó đâu.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM