Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 01:25:06 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến trường K - Hướng Sư đoàn 7 Bộ Binh (Mũi chính diện... PP - Phần 4)  (Đọc 387176 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #300 vào lúc: 31 Tháng Năm, 2010, 12:42:53 pm »

 Tuy có khác nhau thật nhưng với khoảng cách thời gian cũng chỉ trên 20 năm , 20 năm cho 1 cuộc đời cũng chẳng là bao và 20 năm cho cả một cuộc chiến của một dân tộc chỉ với mở đầu bằng gậy tầm vông giáo mác thì nó cũng phải gọi là đáng nể đấy chứ haanh ?
 Có thể chúng ta không bàn sâu về cuộc chiến tranh này nhưng cũng nên nói để thấy rằng tinh thần chiến đấu của người lính KCCP đáng để chúng ta học tập , còn tâm lý của người lính của cả 3 cuộc chiến  ...nếu không vững vàng thì đố ai ở lại đánh nhau lấy nổi 1 ngày đấy . Grin
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #301 vào lúc: 01 Tháng Sáu, 2010, 01:32:11 pm »

 Đêm đó cả đội hình D7 luồn sâu đi trong đêm , vẫn đội hình luồn sâu tác chiến như vậy sự gian khổ vất vả cũng vẫn thế , đường dễ đi cứ bình độ cùng suối cạn rừng gỗ dầu tre gai mà luồn lách , lính chúng tôi cũng đã quen dần với chuyện thức đêm luồn sâu , đeo vác nặng cũng đã quen chẳng còn thấy ai kêu ca phàn nàn nữa , lúc đầu mới đi nhiều thấy chân nó mỏi nhưng nhức máu dồn xuống chân thấy cái quai dép cao su nó căng dưới mu bàn chân hằn lên trắng bệch thế rồi đi mãi nó cũng quen dần , chiến trường cũng là nơi rèn luyện cho người lính có sức chịu đựng dẻo dai nhất vì nó là cái nơi tận cùng của của sự vất vả cùng gian khó .  
 Chúng tôi đã đi như vậy đến tận sáng thì đến được mục tiêu đã định , đội hình D7 ùn lại dưới lòng suối cạn hai bên tre gai dày đặc , lúc này anh Phước D trưởng vượt lên cùng nhóm tác chiến D7 , anh Phước giơ tay ra hiệu cho anh Hồng bố trí đội hình tản rộng ra theo dọc suối chuẩn bị đánh vào cái khu vực trước mặt , cũng chỉ sau vài phút là đội hình chiến đấu của D7 đã ổn định và sẵn sàng nổ súng khi cần thiết , C2 chúng tôi đi bên cánh trái của đội hình D7 , máy vô tuyến đã lên máy sẵn sàng chờ lệnh tấn công , trước mặt một khu vườn khá rộng trên một diện tích bằng phẳng thấp thoáng xa xa hình như có cả lá cây mía khi đó tôi leo lên bờ suối nấp sau bụi tre gai quan sát thấy như vậy . Lệnh cho cả D7 tràn đội hình lên , chỉ được nổ súng khi địch chống cự cấm không được bắn bậy , từng B bộ binh của các C vận động lên , địa hình bằng phẳng không hề có địa vật có lợi cho người lính , xong cũng rất may không hề có một tên địch nào tại khu vực này , càng vào sâu trong càng nhiều cây ăn quả ở đó có vài nóc nhà trơ trọi hoang tàng , mọi thứ còn mới như chủ nhân của nó mới bỏ đi vài ngày , chanh và cam ở đây rất nhiều một khoảng rộng trồng mía nhưng cây mía cũng rất cằn cỗi , từng khúc mía liền nhau mắt nhiều hơn thân , tôi quanh sang đã thấy ai đó đi bên cạnh đã nhai mía rồi , thằng nào đó nói vọng lại cam chua lắm , phải thừa nhận rằng lính nhanh thật , cái gì cho được vào mồm thì chỉ vài giây sau nó đã được lính trưng dụng , cái địa danh này được lính D7 chúng tôi gọi là vườn chanh vì ở đây quả chanh được trồng nhiều hơn cả , cam và mía ít hơn nhiều , chanh thì ai cũng biết là nó chua ăn không được nên chẳng ai buồn quan tâm , tôi chẳng rõ có lệnh nghỉ hay không xong thấy anh em mỗi người ngồi mỗi góc của đội hình , C bộ núp dưới khóm chanh tránh nắng , lính các B ngồi nhai mía hái hoa quả trong vườn . Một đêm vất vả luồn sâu để rồi đến một cái nơi chẳng có gì ngoài cam chanh và mía , lính trong D đã bắt đầu ăn cơm sáng và đi lại lộn xộn , lệnh của tiểu đoàn cho anh em D7 rút hết về lòng suối cho mát chứ ở đây mỗi lúc nắng mỗi to dần phơi nắng với nhau làm gì , thế là đội quân chúng tôi rút khi vận động lên hoánh tráng là vậy khi rút về như Tây thất trận chẳng hàng lối đội ngũ gì hết mạnh anh nào anh nấy đi kéo nhau hết về cái lòng suối cạn , tôi tranh thủ hải mấy quả chanh cho vào cóc ba lô dành khi nào có thể pha nước chanh uống , đường thiếu gì trên vai tôi có đến 3kg đường chứ không ít , tôi thường mang theo phần này của anh Hồng chỉ có thuốc lá thì chẳng thấy anh Hồng giao cho tôi bao giờ , bác này nghiện thuốc lá lắm mà giao nó cho tôi có lẽ có ngày vêu mồm vì thèm thuốc lá mất , với tôi thủ trưởng dùng một là em dùng một , thủ trưởng một điếu thì em cũng phì phèo .
 Khoảng 9h sáng thì D9 hành quân tới vị trí chúng tôi , 2 tiểu đoàn gặp nhau trên đường hành quân , mừng quá anh em đồng hương HN chúng tôi gặp nhau , có nhiều người sau khi chia tay nhau từ ngày 25.9.1978 đến bây giờ mới gặp lại , chuyện thằng này đứa kia rôm rả , trong nhóm lính mới chúng tôi có thằng đã là B trưởng của D9 và cũng biết bao nhiêu thằng chẳng còn đứng trong đội ngũ hôm nay , thằng Minh mới từ HN vào đơn vị , nó bị thương từ Chóp rồi tranh thủ tạt té về nhà , bố nó lính từ thời đánh Pháp hiện công tác trong bộ tổng tham mưu nên bắt nó ngay tức khắc quay về đơn vị , mẹ nó thương con nhưng chẳng biết nói làm sao , nó đi mấy ngàn km để được về nhà ngủ với mẹ và các em một đêm rồi hôm sau quay lại chiến trường nó hỏi xin tôi cái võng nếu có thừa , tôi cho nó cái võng của mình nói dối là tôi thừa cái võng , nó có biết đâu rằng ai mang theo trên lưng cái võng thừa làm gì nặng chết cha chết mẹ ra ai hơi sức đâu mà mang theo đồ thừa , trăm ngàn thứ đáng giá còn vứt nữa là cái võng , nó mừng lắm cuộn cái võng nguyên cả dây chạy về hướng đơn vị mình , ở đây tôi gặp lại anh Phắng trước là B trưởng của tôi ngày anh còn ở D7 , cái dáng gày gày cao cao hơi phớt đời của thanh niên thành phố hoa phượng đỏ , một chút lãng tử với bên hông lặc lè khẩu K54 nhìn anh phong trần hẳn lên , anh luôn miệng thằng em , thằng em , trước đây anh em ở với nhau có một thời gian ngắn , chuyện đi lấy thóc ẩm về giã lấy gạo nấu cơm ăn với nhau được anh nhắc mãi , anh hơn chúng tôi 4 năm tuổi quân nhưng đó là một khoảng cách xa vời của người lính , anh có mặt từ những ngày đầu của chiến tranh biên giới nổ ra , vài lần thương tích nhưng lính Pốt chưa đủ sức quật ngã người lính từng trải này . Hôm nay anh ấy đã là đại đội trưởng C13 của D9 gặp tôi anh Phắng mừng lắm rồi anh kể lại trận cửa mở bên Bắc Chóp tao đứng ở vị trí phía sau C2 quan sát bằng ống nhòm lên bờ tường ủi thấy rõ mày cùng mấy thằng nữa lao lên khi vượt qua bờ đê , tao mừng quá khi thấy cửa mở đã được đục thủng , hôm trước C tao đánh cả ngày không qua nổi vậy mà mấy thằng chúng mày qua được ngon quá , lúc đó tôi mới biết khi chúng tôi vượt qua được điểm nóng đó phía sau lưng cũng còn có D9 sẵn sàng đánh dự bị và chúng tôi không hề đơn độc trong trận đó .
 Những ngày tiếp theo chúng tôi lại tiếp tục hành quân , luồn sâu vào những vị trí phía sâu bên trong những cánh rừng phía tây bắc đất nước Campuchia không hề gặp dân , chẳng có lấy một tên địch cho đến khi chạm dãy núi đá thì dừng lại , về thời gian cũng chẳng còn nhớ nổi đã trải qua bao nhiêu ngày trên những chặng đường hành quân , luôn là những mệnh lệnh phải đi phải đánh nếu gặp địch xong kẻ địch đã mất tăm , rừng núi bao la , phía trước luôn là điểm chúng tôi phải tiến bước .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #302 vào lúc: 02 Tháng Sáu, 2010, 09:27:23 pm »






 Nhân dịp ngày lễ 30.4.2010 anh em lính F7 nhiều thế hệ nhiều tỉnh của miền Bắc tập trung về Đồ sơn Hải phòng họp mặt , chúng tôi có ghé thăm nhà anh Hồng đại đội trưởng C2 cũ và có một thời gian anh Hồng là tiểu đoàn trưởng D7 trước khi lên ban tham mưu của E209 .
 Ngày nay anh Hồng cũng đỡ vất vả hơn khi cách đây 2 năm QK3 cùng anh em CCB F7 khác đã giúp đỡ anh Hồng dựng được ngôi nhà tình nghĩa cho vợ chồng anh Hồng cùng các cháu có cuộc sống tốt hơn .
 Người lính giỏi trên chiến trường nhưng lại không may mắn trên thương trường , bản chất người nông dân con trâu đi trước cái cày theo sau , một nắng hai sương không giúp được anh trong thời buổi kinh tế thị trường đầy khó khăn này .
 Nhưng bên anh Hồng vẫn còn những người đồng đội khác sẵn sàng nhường cơm xẻ áo với anh như ngày nào cùng nhau chia lửa trên chiến trường .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #303 vào lúc: 04 Tháng Sáu, 2010, 02:12:22 pm »

 Sau nhiều ngày đêm hành quân triền miên như vậy chúng tôi tới dãy núi đá trước mặt thì dừng lại , trên suốt dọc đường đi không gặp bất kể một chuyện gì , địch không có dân cũng không , đồi núi trùng điệp rừng cây mịt mù , thỉnh thoảng vẫn cắt ngang những con đường đất cũ cỏ mọc đầu trên đường , những vết bánh xe bò cũ hằn xuống mặt đất cây cỏ đã mọc đầy chứng tỏ con đường đó đã rất lâu rồi không hề có người hay xe bò kéo đi lại .
 Từ sâu trong lòng núi đá chảy ra có một khe nước suối trong veo mát lạnh , từ đó địa danh này được anh em lính D7 chúng tôi đặt cho cái tên mới Suối nước lạnh , thật dễ hiểu và dễ nhớ cho tất cả những khoảng thời gian cùng địa danh trên đường hành quân , suối nước lạnh là điểm dừng chân cho cả tiểu đoàn được nghỉ ngơi một ngày , một điểm dừng chân trên đường hành quân quá lý tưởng , ở gần núi không khí cũng mát hơn cây cối nhiều suối nước mát lạnh ngay bên cạnh , cả tiểu đoàn 7 đóng quân chung quanh vị trí con suối nhỏ , thôi thì tắm giặt nghỉ ngơi ăn uống , những nồi chè đỗ xanh với đường kính trắng được anh em nấu lên rồi đổ ra cái chậu nhôm to của lính được anh em bê ra con suối đưa tít sâu vào trong khe đá chỗ mạch nước chảy ra cho nó được mát lạnh rồi mang ra ăn với nhau , những chậu nước chanh nước cam cũng được lính bê vào cái khe nước đó để mát rồi uống , ngày đó chúng tôi thèm được một ly nước mía nước chanh có cục nước đá mát lạnh đến như thế , một đất nước mà nền công nghiệp bị tàn phá trở về từ con số không thì lấy đâu ra có được cục nước đá mà mơ ước .
 Trong thời gian nghỉ ngơi đó tranh thủ xốc lại tinh thần cùng hành lý tư trang của lính , bộ phận vận tải cả D7 cũng khiêng theo gạo cùng thực phẩm khác nên tranh thủ bổ xung xuống chia đều cho anh em , những ngày qua cơ số gạo trên lưng cũng đã vơi đi nhiều rồi , đạn thì chưa dùng đến nếu ai đó có bắn một vài viên cũng là bắn để bắt liên lạc với đơn vị bạn đi bên cạnh đội hình thôi chứ có gặp địch đâu mà hao tốn đạn dược , anh em được ngủ bù thời gian thức trắng đêm cùng những cuộc hành quân gấp gấp , tuổi ăn tuổi ngủ mà mất ngủ dài ngày thì đúng là một cực hình , xong sức trẻ cũng rất nhanh lại sức chỉ cần được ngủ vài giờ là đã tỉnh táo khỏe lên rất nhiều , ăn uống đầy đủ thì chỉ sau vài bữa  đã thấy khác ngay rồi , khi đó đúng là chúng tôi chẳng thiết tha gì chuyện ăn uống cái cần nhất là được nghỉ ngơi , thói đời thì lính thường ăn tham uống tục , tranh nhau ăn vì thiếu thốn , với lính ăn cũng phải có chiến thuật ăn làm sao để được ăn nhiều hơn người khác , đã có hẳn một chiến thuật ăn cùng phương án cụ thể giống như lính ta tác chiến vậy , khi còn ở đơn vị huấn luyện nhiều người đã áp dụng chiến thuật này tuy có được ăn nhiều hơn người khác chút ít thật xong dễ lộ bị anh em khác tẩy chay ngay , nhưng ở đây lính chúng tôi lại hoàn toàn khác ai cũng ăn uống cảnh vẻ , thường lính có bát sắt thời trước thì cái bát sắt to đùng vẫn gọi là bát B52 sang thời bọn tôi thì được phát cái bát sắt tráng men nhỏ hơn với phẩy sơn men màu xanh trắng , nhưng từ ngày Giải phóng Phnom Penh đến nay loại bát sắt đó biến đi đâu cả thay vào đó toàn bát sứ TQ với hoa lá chữ Tàu diêm dúa , đã vậy ai cũng chọn cái bát nhỏ gọn cho dễ để trong cóc ba lô , cái loại bát mà người ta hay dùng ăn chè hay rót nước mắm bây giờ là cái bát ăn cơm của lính chúng tôi khi đó , nhỏ gọn dùng làm gì cũng được kể cả thay cốc uống nước trà , lính có ai đói đâu mà phải ăn tham , đồ ăn thức uống thiếu gì có đồ ăn ngon mời nhau dã họng nó còn chẳng buồn ăn hộ cho thì lấy đâu ra thằng lính ăn tham lúc đó .
 Chúng tôi được nghỉ ngơi hơn một ngày tại suối nước lạnh đó cho tới sáng ngày hôm sau nữa thì tiếp tục hành quân , trên suốt dọc đường hành quân những ngày tiếp theo các đơn vị trong toàn E209 luôn gặp nhau , có những lúc chúng tôi đi lẫn lộn vào nhau thấy cái thằng đi bên mình mặt mũi lạ hoắc lạ hơ hỏi thăm mày ở C nào ? Lúc đó mới vỡ lẽ ra nó bên D8 D9 hay những C trực thuộc trong E , cán bộ E từ quân sự đến chính ủy hay ban bệ tham mưu tác chiến đi lẫn cùng chúng tôi cả , lúc đó chúng tôi cũng hiểu rằng hướng này có cả E209 chúng tôi cùng hành quân , trên đường tôi còn gặp thằng Tú lính cùng đoàn với tôi là lính thông tin hữu tuyến D26 F7 nó vác cuộn dây điện to đùng trên vai , hóa ra lính đoàn tôi cũng có một số được giữ lại trong các D trực thuộc của F7 , chẳng phải tất cả được điều xuống các E bộ binh trong F7 , thằng Tú ngồi nghỉ trên cuộn dây điện nhìn tôi cười cười , anh em 6 tháng nay bây giờ mới gặp nhau nó hỏi thăm tôi chuyện gia đình chuyện đơn vị , thằng này cũng giống tôi bố nó dân Quảng nam Bình Định gì đó tập kết ra Bắc rồi sinh nó tại HN tôi nói đùa với nó :
- Mày lính thông tin súng không có khi hành quân nhớ đi giữa đội hình chứ không có ngày tao bắn nhầm đấy , da đen tóc quoăn mắt trắng dã môi thâm sì râu ria um tùm như Pốt thiếu mỗi cái khăn cà ma nữa trên cổ là thành thằng Pốt rồi .
 Đúng thế thật , thằng này mà đi lẫn trong đám lính Pốt chắc không ai bảo nó là lính Tình nguyện VN , dễ có ngày chết oan lắm , tính nó hiền lành ít nói bạn bè muốn trêu ghẹo sao cũng được . Hôm đó tôi chứng kiến một sự việc có một không hai trong suốt cuộc đời lính của tôi , khi tiểu đoàn 7 và tiểu đoàn 8 chập vào nhau trên đường hành quân , một thằng lính mới , nhìn quân trang thì biết người thấp đậm đang è cổ ra gánh cái đòn đạn cối 60 ly , chiếc ba lô trên vai nó cũng đầy nặng trĩu , nó mướt mải mồ hôi nặng nhọc bước trên đường nét mặt cam chịu , sau lưng nó anh cán bộ C thúc nó đi nhanh hơn nữa thế rồi anh ấy đi bên nửa như dọa dẫm nửa như vuốt ve khuyên bảo nó :
- Thôi nhận đi cho nó đỡ vất vả .
 Nó vẫn lầm lỳ không nói lầm lũi bước những bước chân xiêu vẹo , tôi ngạc nhiên không hiểu chuyện gì cứ  tưởng thằng này đã tự thương trốn tránh nhiệm vụ nên hỏi :
- Nó làm sao hả anh ? Nó ốm à ? Nếu nó ốm thì nhờ người khác khiêng vác hộ cho nó chứ cứ thế kia làm sao đi nổi .
- Kệ nó , nó từng nói việc gì nó cũng làm khó khăn mấy với nó cũng được , gian khổ mấy nó cũng chịu đựng nhưng làm anh nuôi thì nó không làm , bởi vậy phân công nó gánh đạn cối xem sức nó chịu đựng được bao nhiêu ngày .
 À ! Ra vậy anh này là CTV của một C trong D8 , còn thằng kia là lính không chịu nhận nhiệm vụ anh nuôi đây nên về gánh đạn cối , tôi đếm thử xem bao nhiêu quả đạn trên đòn gánh của nó , 20 quả , tôi nhẩm tính 2kg /quả đạn cối 60ly như vậy là phần đạn của thằng kia đã là 40kg rồi chưa kể số gạo , đường sữa quân tư trang mang theo khác , tôi nói khẽ cho anh CTV đó nghe không để thằng kia nghe thấy sợ nó tủi thân :
- Riêng đạn đã 40kg rồi đấy anh ạ chưa kể gạo nước cùng quân tư trang khác , nó gánh nặng quá anh ạ .
 Thế là ông CTV D8 đó mồm cứ ông ổng nói chẳng ngại ngùng gì :
- Chưa hết đâu còn 4 quả đạn nữa còn trong ba lô của nó nữa , 24 quả đạn cối chứ không phải 20 quả đâu , gạo mang đủ cơ số thêm quân tư trang nữa , nó thích như thế thì kệ nó , nó hứa làm gì cũng được mà chứ không chịu làm anh nuôi .
- Nó đi như vậy mấy ngày nay rồi hả anh ? Em thấy khổ cho nó quá , đều lính cả thương nó đi anh làm vậy em thấy nó thế nào ấy .
- Cả tuần nay rồi kệ nó đi xem chịu thêm được bao nhiêu ngày nữa
 Anh vừa nói vừa nháy mắt nhìn tôi cười cười , tôi thấy thương cho thằng lính tân binh kia sức lực con người có hạn sao nỡ bắt nó phải chịu đựng quá như vậy làm gì , nếu nó không làm được thì thôi phân công người khác hoặc thay nhau mà làm , chứ mình dùng mệnh lệnh cấp trên thế này thằng lính nó oán hận nó sẽ mất hết niềm tin ở cấp lãnh đạo và khi người lính đã mất hết niềm tin ở con đường mà họ đang đi thì hậu quả sẽ là khó lường , tôi thấy mình may mắn cấp trên của tôi không có ai như vậy , cũng ít ngày sau trên đường hành quân tôi gặp lại họ , thằng tân binh kia đã chịu khuất phục xuống làm anh nuôi , nó gánh nồi xoong nhọ nhem nhọ thỉu đi trên đường , anh CTV kia thì ca thán nó nấu cơm toàn sống với khê , tôi hiểu đó là cách chống đối của nó , nó đã biết khôn lên đánh thẳng vào cái dạ dày của tất cả anh em trong cùng đơn vị để đạt được mục đích của mình mà lính chiến thì chẳng ai ăn cơm sống hay cơm khê cả , kiêng khem chuyện này sợ đen đủi tan đàn , nhiều chuyện sống chết xoay quanh chuyện cơm sống cơm khê , phải chăng ép buộc con người ta nhiều quá sẽ dẫn đến tự nhiên thành dạy cho con người ta cách tốt hơn chống đối lại mình , lạt mềm buộc chặt chứ có ai mang đồ cứng ra để buộc bao giờ đâu .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #304 vào lúc: 04 Tháng Sáu, 2010, 09:41:38 pm »

 Có lẽ bác BY nên chia hướng hành quân của F7 thành từng phần, theo thời gian, ví dụ:
-TRẬN NGÃ TƯ ĐƯỜNG TÀU.
-NHỚ ÂM LENG.
-KỶ NIỆM TÀ SANH.
 ...
 Để em thỉnh thoảng còn pọt thuê mấy lão cựu F7 chứ.
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Sáu, 2010, 09:47:37 pm gửi bởi Giang.K17 » Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #305 vào lúc: 05 Tháng Sáu, 2010, 06:16:07 pm »

 Chúng tôi hành quân thêm khoảng 2 ngày nữa , suốt dọc đường đi không hề gặp địch hay dân K chạy loạn vào rừng , rừng núi sâu thẳm , ở đây cây cối thưa hơn nhiều cây cối không quá to , vẫn gặp những con đường cũ cỏ cây mọc đầy trên đường đi vết bánh xe bò đã cũ hằn sâu xuống đường , chắc trên những con đường đất này lâu rồi không có người đi lại . Đội hình D7 chúng tôi không bám theo con đường mà luồn vào rừng để đi theo bản đồ , từ mục tiêu này sang mục tiêu khác , không gặp địch không có những trận đánh khiến anh em chán nản , hành quân vào chỗ không người khiến anh em chủ quan khinh địch đội hình dệu dã , tôi cũng chẳng buồn nhòm ngó cái bản đồ của anh Hồng nữa , thỉnh thoảng vẫn thấy anh Hồng lôi tấm bản đồ ra hý hoáy chấm chấm vẽ vẽ có vẻ say mê lắm , lúc nào cũng đội hình C2 đi đầu bởi vậy người chỉ huy dẫn dắt lính D7 lúc này đi đúng mục tiêu đã định hay không là anh Hồng chứ không phải anh Phước D trưởng , anh Phước thì quá tin tưởng ở khả năng sử dụng bản đồ địa bàn của anh Hồng , người lính trinh sát cũ từ thời đánh Mỹ còn sót lại mà còn sử dụng sai bản đồ địa bàn rồi dắt lính đi tầm bậy thì có mà loạn .
 Chiều hôm đó khi ánh nắng chiều đã tà dần toàn D7 chúng tôi đang hành quân lên trên đỉnh một bình độ cao , rừng cây thưa hơn tầm quan sát rộng thì phía trước báo xuống trước mặt có mấy dãy nhà to được dựng lên khá thẳng hàng , những ngôi nhà rất to cũng 5 6 cái chiều rộng gần chục mét dài 50m chung quanh bưng gỗ kín mít trên lợp lá thốt nốt thành cao cũng tới 5m chứ chẳng ít , những dãy nhà được xây dựng rất lạ , nó là nhà sàn cách mặt đất 0,5m phía dưới được chôn những dãy cột nhà bằng gỗ dày chi chít , đội hình D7 chúng tôi tản rộng chuẩn bị vận động vào những dãy nhà này , xong phía trước vắng vẻ lạ thường , chẳng có lấy một bóng người chỉ có gà sao mà nhiều thế , gà chạy loăng quăng cả ngàn con trong mấy cái dãy nhà đấy , chúng thoáng thấy bóng người là chạy chui hết vào gầm mấy dãy nhà đó , lính chúng tôi vào tới nơi chạy lại kiểm tra toàn khu vực , vắng lặng chẳng có gì ngoài mấy dãy nhà , ai đó nhanh tay cậy những tấm vách gỗ ra kiểm tra xem bên trong những dãy kho này có gì , thóc , toàn thóc là thóc cứ thế trút ra hàng đống xuống đất , cả mấy dãy nhà này toàn chứa thóc của Pốt dự trữ ở đây , chẳng biết bao nhiêu ngàn tấn thóc , Pốt cho vận chuyển số thóc này vào tới đây cất dấu cũng là cả một sự kỳ công , nhiều km đường rừng với vận chuyển bằng sức động vật và sức người được chúng chất hết về đây , Pốt có sự chuẩn bị trước về lương thực cho binh lính có cái ăn mà chống đỡ lâu dài nếu cuộc chiến bên biên giới có diễn biến như ngày hôm nay , chúng cũng không thể ngờ rằng quân Tình nguyện VN cũng là một đội quân luồn rừng như ma bất kể vị trí nào cũng có thể đến và chỉ đến bằng sức lực của người lính .
 Một số anh em trong D7 khi đó đang cố tìm cách bắt những con gà chui dưới gầm sàn nhà kia xong đành bất lực , những dãy cột nhà chi chít bên trong không thể chui vào nổi mà bắt gà , giữa cột này tới cột kia chỉ là một khoảng nhỏ không đủ cho người lách vào , thế là lính chúng tôi đành chấp nhận cơm treo mèo nhịn đói , nếu có bắn chết con gà phía sâu trong gầm sàn nhà thì cũng không thể lấy ra được hơn nữa anh em đứng ngoài rất đông nếu bắn gà nhỡ đạn lạc vào người khác , hơn nữa không nên nổ súng bậy bạ khi chưa có lệnh sẽ làm lộ bí mật không đáng có .
 Đêm hôm đó chúng tôi đóng quân lại trên cái đỉnh bình độ với những dãy nhà kho thóc đó , từ đây nhìn bao quát về hướng tây , rừng núi phía dưới xanh ngắt một màu chân trời xa xa cũng xanh và mặt trời cũng đã lặn gần hết , khung cảnh thanh bình quá , mỗi C trong D7 đi về một góc của bình độ đó đóng quân chờ lệnh cấp trên , anh nuôi đã tranh thủ nổi lửa nấu cơm , nước được mang theo trong những bi đông 5 lít , từ đây xuống thấp để tìm nước chắc cũng xa lắm nên phải sử dụng số nước dự trữ mang theo , khi có thể sẽ lấy nước sau . Đêm đó chúng tôi nằm trên bình độ cao nhìn lên trời đầy sao , trên trời cao những ngôi sao lung linh sáng .
 Sáng sớm hôm sau chúng tôi có lệnh của cấp trên xuống cho phép đốt bỏ tất cả số thóc trong 5 6 dãy nhà kho kia đi rồi tiếp tục hành quân vào vị trí mới , ngồi nghe anh Hồng phát lệnh xuống cho các B cử người đi đốt tôi thấy thoáng buồn , từng kia thóc gạo biết bao nhiêu mồ hôi công sức của con người tạo lên vậy mà bây giờ phải đốt bỏ , tất nhiên là chúng ta mang ra số thóc gạo này là không được rồi nếu để lại đây lính Pốt nó có cái để ăn rồi chúng quay sang đánh chúng ta thì lại càng không được , vậy thì cách duy nhất là phá hủy đốt bỏ , nhưng dù sao tôi vẫn thấy tiếc , bản thân tôi đã từng thấy được sự nhọc nhằn của người nông dân khi tạo lên những hạt thóc nên khi nghe lệnh này không khỏi bùi ngùi sót xa . Thế rồi chỉ 10 15 phút sau cả 5 6 dãy nhà kho chứa thóc đó ngùn ngụt cháy , từng cuộn lửa ngùn ngụt bốc cao những tấm ván vách cháy hết tụt ra thóc vàng hàng đống lớn trút xuống những hạt thóc mới vàng tươi .
 Chúng tôi tiếp tục hành quân .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #306 vào lúc: 05 Tháng Sáu, 2010, 07:22:17 pm »

 Bác BY đang mô tả trận đi càn Âm leng à? Nếu đúng thì 3 cựu lão họ Trần của D7, D9-E209 không tham gia trận này vì bị sốt rét xình xịch, đi viện hết, sau cái đợt tải gạo cho F339 ấy.
Logged
rongxanh
Thành viên
*
Bài viết: 2085

Mơ về nơi xa lắm.


« Trả lời #307 vào lúc: 05 Tháng Sáu, 2010, 08:16:03 pm »

Bác BY đang mô tả trận đi càn Âm leng à? Nếu đúng thì 3 cựu lão họ Trần của D7, D9-E209 không tham gia trận này vì bị sốt rét xình xịch, đi viện hết, sau cái đợt tải gạo cho F339 ấy.

Em dự đoán nhé Grin

TRận này cỡ tháng 3 - tháng 4 năm 1979 thôi bác, chưa đến đoạn đi tải gạo cho F339 đâu!
Logged
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #308 vào lúc: 05 Tháng Sáu, 2010, 10:13:21 pm »

Bác BY đang mô tả trận đi càn Âm leng à? Nếu đúng thì 3 cựu lão họ Trần của D7, D9-E209 không tham gia trận này vì bị sốt rét xình xịch, đi viện hết, sau cái đợt tải gạo cho F339 ấy.

Em dự đoán nhé Grin

TRận này cỡ tháng 3 - tháng 4 năm 1979 thôi bác, chưa đến đoạn đi tải gạo cho F339 đâu!
-TVK D9-E209: Hồi ấy tao bị sốt rét, phải nằm viện "đê tê 5", không biết về trận Âm leng.
-TVB C1-D7-E209: Sau 7/1/1979 anh phải coi tù trong Nông pênh, tháng 5/1979 mới trở lại trung đoàn, không tham gia trận Âm leng trước đó.
-TVD C3-D7: Đúng rồi, đánh Âm leng xong mới đi tải gạo cho 339, anh có đi, chỉ nhớ mình vác B41.
Gửi cụ BY: Lúc tối lão B, em và ông K ngồi "hội thảo về chiến trường K" cấp ngõ, có gọi vào di động cho huynh, nhưng huynh không nghe máy, gọi cho đồng nghiệp 2w của ông K thì:Ờ, ừ...thường thôi...(nghe qua điện thoại cũng ngửi thấy mùi Vodka, nên em cũng vâng dạ rối rit rồi tắt máy).
 Sau tải gạo, cả 3 lão cựu kia đều bị sốt rét, đi viện hết.
 Cảm ơn RX nhé, mấy lão cựu tỉnh ra rồi đấy!
Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #309 vào lúc: 05 Tháng Sáu, 2010, 10:35:48 pm »

 Đúng như Rồng xanh đã nhận định , thời gian này khoảng cuối tháng 3 đầu tháng 4.1979 , chính xác ngày tháng thì không còn nhớ , thời điểm này ta mới giải phóng Âm leeng xong , khi đó đơn vị BY chưa vào đánh Âm leeng mà chỉ là lực lượng dự bị vòng ngoài của QD4 , F9 cùng E141 của F7 phối thuộc đánh và giải phóng xong thì đơn vị của BY nhận lệnh càn quét địch cho đến biên giới Thái lan rồi quay ra .
 Thời điểm này chưa ai bị sốt rét cả , khỏe như trâu mạnh như hổ cả đám , từ tướng đến quân đùi to như quả bom vì đi bộ nhiều , sang cuối năm 1979 bệnh sốt rét mới bắt đầu hoành hành .
 Chưa vào đánh Âm leeng mà đã bị sốt rét thì cần xem lại sức khỏe của mấy lão họ Trần .
 Tải gạo cho F339 ra rồi thì quân số 100% sốt rét , lúc đó thì đến voi cũng phải gục , C1 và C3 sốt ác tính chết mất vài người , C2 may mắn không bị ai xong sức chiến đấu kiệt quệ một thời gian dài , khắp đơn vị trong doanh trại tiếng rên ư ử như kéo bễ , vài thằng khi lên cơn ác tính phát điên chửi bới ỏm tỏi nhảy múa lung tung tụt quần xé áo , anh em cùng y tá đè xuống quất cho 1 mũi ký ninh vào mông sáng hôm sau cái mặt thằng đó đen như đít nồi dơ tay bóc từng mảng da mặt , thế rồi bệnh sốt rét cũng bị đẩy lùi dần lính có ăn có uống lại khỏe lại tiếp tục đi đánh nhau , xong về lại sốt tiếp , lại xình xịch sốt từng cơn lại nằm rên như chó ốm với nhau cả lũ rồi lại khỏe , lại đi .
 Lính sốt rét nhiều quá nó cũng thành quen , sức chịu đựng nó cũng dẻo dai thêm , sốt 39,5 - 40 độ vẫn quất 2 bát cơm đầy mặt lạnh như bom chỉ mỗi tội đau đầu kinh khủng , ngay BY sốt 39-39,5 độ vẫn 20kg trên vai với khẩu súng của mình đi hành quân có ai biết đấy là đâu , nếu sốt quá cao thì hãy nằm nghỉ còn loại làng nhàng thì chớ dại mà nằm , càng nằm nó quật càng nặng thêm , lúc đó cố gượng dậy mà đi lại sẽ rất đỡ và nhanh khỏi .
 Sau cơn sốt rét nếu có đồ ăn đủ chất cho lính thì nhanh lại sức lắm vì vậy có lần BY xách súng đi bắn cả buổi chiều mới được con chim cu gáy về nấu cháo cho thằng Bình và thằng Lộc ăn , có cái gì đổi chác được lấy đồ ăn là đổi bằng hết .
 
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM