danngoc
Thành viên
Bài viết: 948
Đã bị khóa vĩnh viễn
|
|
« Trả lời #83 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 07:16:51 pm » |
|
haanh
Mỗi D có 1 B thông tin trang bị 1 máy vô tyến tầm xa li6n lạc được khoản 100km và khoản 4 máy PRC 25 chỉ liên lạc được 5 km mặc dù hồi đó Mỹ nó liên llạc được 25km . máy này nó sản xuất hồi thế chiến thứ hai . mỗi máy PRC 25 có 2 người phụ trách nằm ở các C . Khi tác chiến phải đi xác BCH C để liên lạc . Có ông chỉ huy chết nhác khi nổ súng thì đuổi lính TT ra xa vì sợ vạ lay . Có lần em đi theo 1 C , đụng địch ông C trưởng sách AK chạy tuốt lên trên để đánh địch còn ông C phó thì giữ bản đồ lủi vào gò mối núp . Ông phía trên thấy địch đông quá nên vừa đánh vừa gọi ông C phó mang bản đồ lên để chấm toạ độ xin chi viện . ông C phó vừa lú ra thì em (lúc này đang đứng trên gò mối để liên lạc) , nghe xành xạch ở trên đầu vội nhào xuống gò mối của ổng . Ầm 1 phát đất văng rào rào , ù cả tai , quả B nổ sát bên mình . Thế là ông C phó quăng luôn bản đồ nằm bẹp dí xuống đất . Em bực qúa xách mẹ bản đồ ra tự chấm toạ độ gọi D bắn 1 chục trái cối 82 . Địch nghe cối đề pa chạy tán loạn . Sau trận này ông C phó bị kỷ luật còn em thì bị chửi quá trời nhưng không bị kỷ luật vì chấm toạ độ trúng ...nếu lúc đó chấm trật chắc bị "xử "luôn quá . Cũng vì thấy em rành xem bản đồ nên sau đó bị chuyển qua nắm B trinh sát .
máy 2w tầm liên lạc ngắn nhưng sao bọn em liên lạc được với bọn con gái ở Thái lan ? Bọn này thường xuyên phát sóng cho bọn bên K nên tụi em thỉnh thoảng chọc ghẹo và chửi lộn rất vui . Hay là tụi nó nói xạo ?
oldgoat
em là lính trinh sát pháo nè , mấy bác bộ binh có nhu cầu là có tụi em liền , phát đầu tiên mấy chú pháo thủ sẽ căn cứ vào tọa độ hoặc đểm chuẩn ( nhà cửa , cây cối , tháp chuông ... ) để làm một phát . Thường là phát này ít khi nào trúng mục tiêu ( nếu bắn phát nào cũng ngay chóc thì tụi em thất nghiệp hết ) .Sau đó , tụi em ( cách mục tiêu khỏang 500 - 1km ) sẽ dùng máy quan sát điểm nổ của đầu đạn để chỉnh tầm và hướng bắn lại cho mấy chú pháo thủ làm tiếp nữa . Cứ như vậy mà vừa bắn vừa chỉnh cho đến khi nào mục tiêu đi đứt thì thôi
haanh
chuyện cụt hai tay là chuyện bình thường nên em hổng biết bác Dũng này . Cơ số đạn là bao nhiêu em hổng nhớ chỉ nhớ mỗi đứa đeo thêm 3 băng đạn và thêm hai hộp đạn , chắc là khoảng 150 hay 250 viên gì đó . Thời đó tụi em ưa đổi đạn lấy chó , rựu để nhậu nên không nhớ nổi cơ số . Khi nổ súng , bắn 30 viên thì về báo là 90 viên lãnh đạn xong là tổ chức nhậuVì vậy nếu tháng nào nào mà đụng trận ít là buồn lắm , cứ lên C bộ năn nỉ các xếp cho đi tác chiến . Năm 89 khi chuẩn bị rút quân cấp trên động viên em nhận quân hàm trung uý ( lúc đó em là thượng sỹ , quyền B trưởng ăn lương thiếu uý nên phong vượt cấp để làm C phó chính trị ) em không đồng ý vì là lính thì phải đánh nhau chứ về nước cuốc đất trồng rau thì về nhà với mẹ sướng hơn . Nói về chuyện chấm tọa độ thì hồi trước mình học xong cấp 3 mới đi lính nên việc xem bản đồ xác định toạ độ X ,Y là chuyện không khó đối với em . Lúc đó các anh cán bộ C , D thì trình độ thường không quá cấp 2 học vài tháng ở trường quân chín ở xiêm riệp nên xem bản đồ có khi còn tệ hơn mình . Khi bắt đầu hành quân thì mình phải xác định điểm khởi hành và mục tiêu trên bản đồ , Nếu nổ súng ngay điểm dự kiến thì cứ đối chiếu với toạ độ trên bản đồ để gọi D bắn cối or DKZ chi viện . Em cứ gọi xa ra 1 chút để trừ hao khi trái đầu tiên nổ thì mình đã nắm chính xác cự ly chỉnh lại toạ độ ngay . Lính mình thường hy sinh vì vụ này khá nhiều vì nhiều khi mấy ông chỉ huy hăng quá vận động lên ngay vị trí gọi cối bắn chi viện mà quên báo lại vị trí cho D . kết quả là quân ta bắn quân mình . Năm 86 1 C trưởng ở D em hy sinh vì vụ này đấy . Trận đó có pháo 105 ly của MT phối hợp ( chắc là bác Dê cụ đây) . C này đụng địch nên kêu 105 chi viện và kết quả là trái thứ hai rơi ngay cuối đội hình làm chết và bị thương gần nữa đội hình ( sức công phá của 105 ghê thiệt )của ta C trưởng bị thương nặng khiên về tới hậu cứ thì hy sinh . Kiểm điểm rút kinh nghiệm thì bên pháo đổ thừa là bộ binh vận động nhanh quá , còn anh em thì nói là do pháo thủ khi bắn trái thứ hai không trừ hao độ lún của pháo nên mới bắn vào đội hình của mình . Nói về vụ pháo này có nhiều chuyện cũng hay hôm nào em kể tiếp
Ngày đó lính trận chúng em cũng làm "kinh tế" kinh lắm . Thời đó nghe nói ở quê của các anh em phía Bắc còn rất khó khăn , có nơi còn ăn độn nên khi có người đi phép là cả đơn vị đều tổ chức đi "xin gạo " của dân . Có khi "Xin" được vài tấn để người đi phép bán mua quà cho gia đình . Quân trang thì quần áo không đủ mặc nên gom giầy ( giầy thì tụi em hổng sài ) được vài ba lô . Thứ này về đến Hoàng Hoa Thám là bọn chợ Tân Bình thầu hết bán lại cho mấy ông đạp xích lô .Nói chung là làm mọi cách để anh em có tiền về phép . Đó là cách về phép của lính trận , còn các xếp lớn thì khỏi nói , gỗ quí , xe cub.. có người lo cho từ A-Z Đạn cũng vậy tụi em chỉ có dăm ba chục viên để đổi chứ những người khác thì đạp hàng thùng từ xe tải xuống điểm và có người tự ra lấy ( vụ này chắc cánh vận tải , quân nhu , quân khí rành hơn em) Ấy chết lại nói bậy nữa rồi , mất quan điểm quá
oldgoat
hồi đó 105 ly là em út trong đơn vị của em á . Mấy em to là : 122 ly và 130 ly của Nga , to nhất là 155 ly của mấy anh Đế quốc để lại cho quân ta xài . Khi bác gọi tụi em bắn rồi mà vận động nhanh quá lên ngay tọa độ vừa gọi là toi , từ trái thứ 2 trở lên tụi em mới chỉnh lại bác ơi .Pháo 105 mà bác thấy như tầm sát thương như vậy thì 122, 130 và 155 còn dữ hơn nhiều
haanh
bác đi năm 86 nếu ở MT479 thì là chung đơn vị với thằng bạn em , hồi đó các bác học ở Thủ Đức phải không ? Các chú pháo thủ này tính toán phần tử bắn là kinh lắm. Em nhớ năm 87 có 1 khẩu pháo của MT về nằm ở phum sen sóc , huyện cao lanh , xiêm riệp để cchi viện cho bọn em . sau khi các bác tháo pháo ra khỏi xe kéo là lo kê bánh cho khỏi lún , 4 -5 bác lấy sổ ra tính toán đối chiếu với nhau , em nhìn vào hoa cả mắt , chả là hồi đi học em sợ nhất môn lượng giác . Tụi em mỗi lần tác chiến mà nghe có pháo lớn chi viện là nổi da gà . Đang uýnh nhau mà nghe tiếng đề pa là cả ta và địch im phăng phắc nín thở chờ nó rơi chổ nào rồi mới uýnh tiếp . Ở cấp tiểu đoàn chỉ có cối và DKZ 82 thao tác bắn rất đơn giản chứ không phức tạp như các chú voi . Cấp đại đội thì có cây cối 60 , bắn cây này vui lắm , không có đế nên thế bằng dép râu , mỗi khi bắn xong là buông tay ra cho nó văng ra phía sau rồi chạy đi lượm lại bắn tiếp . Có anh có sức khoẻ thì dùng khăn cà ma buộc 2 đầu đeo tòn ten trên vai , khi bắn chỉ ngóc đầu cối lên là xong . Có 1 lần thằng bạn em được phân công bắn cây cối 60 thay cho anh xạ thủ vừa bị đạp mìn . Nó bắn đúng bài bản không buông cối ra kết quả là vừa thả xong trái đạn đầu tiên thì cây cối đã lún sâu xuống đất ruộng tay của nó máu chảy đầm đìa thì ra khi vuốt tay xuống nòng , đạn nổ làm cối lún mà nó không nhất tay ra nên bị đuôi đạn cứa. Cây cối này rất cô hồn , nhiều đời pháo thủ đều bị thương và hy sinh nên mỗi khi bàn giao là có lời dăn đừng bao giờ vổ vào nòng ..
Ural375D
Bán súng bán đạn là không "có cửa" với lính vận tải bọn em đâu, đóng ngay Xiêm Riệp đường vào Ăng Co mà lúc nào ra khỏi cổng cũng phải quần hàm quân hiệu dép đủ 4 quai đấy Bác . Bán có xách xăng dư mà quân báo MT chụp hình gửi về đơn kiểm điểm lên xuống . Còn "đạp cả thùng" như Bác mô tả thì không biết đi đế đâu ?
Dân Khơ me tuỵêt đại đa số là hiền hậu, lo làm ăn không "ma lanh" như VN mình . Ngày mới qua , nhìn ta - lính Hê xom rinh, địch - lính pốt, phara haysrâyca nào ai mà có thể phân biệt được . Ông nào ông ấy đều đen thui ăn mặc na ná giống như nhau , nên lúc nào bọn em cũng phải kè kè súng trên vai . Vào Ăng co chơi , lính Hê xom rinh gác đền bắt để súng ở ngoài , là bọn em cự lại lên đạn rốp rốp liền . Một thời gian sau thấy ok , đi chợ là vứt đầy cabin luôn nào AK, M79...cửa nẻo làm gì có khóa thế mà mấy năm liền có thấy ae trong d la mất súng bao giờ đâu ?
haanh
hehe..quả thật vụ này em chỉ nghe thằng quân khí của D kể lại
xephaoma
Em xác nhận thông tin của bác Haanh việc lấy đạn đổi chó, gà... là hoàn toàn chính xác. Bọn em cũng "cải thiện" bằng cách này. Mà hồi đó (1988) đạn nhiều vô kể. Mỗi lần hành quân là vác muốn "khùng" luôn. B40 thì một quả cầm tay, bốn quả gùi trên lưng. Bắn thì khỏi "nhắm". Kẹp nách, giương cao trên đầu nã xuống...nói chung là đủ mọi tư thế nhưng chẳng bao giờ bị "ra máu lỗ tai" bao giờ. Còn chuyện đổi đạn thì chỉ đổi AK tôi chứ không dám lấy hoả lực đâu à nha
|