Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 07:35:58 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hồi ức của các bác otosg  (Đọc 86918 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #70 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:11:33 pm »

DAOTHOAT

Bác Haanh nói đúng rùi đó có lẽ nó nằm ở địa phận Xiêm rệp thì đúng hơn .Nó cách Xiêm rệp khảng 3 tiếng chạy ô tô theo tình hình đường xá thời bấy giờ .trên đường về Kong Pong Thum chưa tới cầu con rồng khoảng nửa đường .Ngay ở cái ngã ba đi vào con lộ đất hồi đó có cái xưởng cưa to lắm bọn lái em hay goi chỗ này là ngã ba xưởng cưa cho nó dể nhớ .Đối diện cái xưởng cưa là con lộ này từ xiêm rệp về nó nằm bên trái đường .đi khoảng 20 km theo con lộ đất này là vào đến cái chỗ em kể mà cái d này là d trinh sát của sư 302 chứ không phải của mặt trận 479 đâu bác.

Em kể tiếp cái vụ kia nhé .
Bọn em tòan là lính lái có đánh đấm bao giờ đâu đi đến đâu mà doàn vài xe thế này đều có công binh ,chốt đường ,lính áp tải theo xe bảo vệ hết ,Bọn lái chúng em súng thì cũng AK buộc hai băng đạn bằng dây thun như ai ,lựu đạn cũng thủ vài trái nhưng nói thật có mấy khi sử dụng đến đâu thấy bọn nó bắn kinh qúa cũng hoảng tính chạy ra ngoài coi thế nào rùi có gì còn chuồn .Hình như nắm được tâm lý của mấy thằng em thằng cha d trưởng nói trấn an " Các ông kệ mẹ nó cứ ngồi yên đó nhậu tiếp có gì tôi lo .." .Mà hắn cũng chẳng thèm đứng dậy nữa chỉ có mấy bác đại đội,trung đội lên nhậu cùng thấy còn có bác ra ngoài ngó nghiêng rồi quay vào báo tình hình rùi vào nhậu tiếp .Em cũng nể cái đám này thiệt mình sợ gần chết còn bọn nó thì cứ coi như không .
- Đèn trong hầm thì tắt anh em chỉ hút thuốc và uống riệu mò ,rót riệu cũng mò nốt không biết có thằng nào ăn gian ko nữa cứ đưa đến tay là uống ,bên ngoài thì đạn cối nổ lung tung đạn nhọn réo nghe' séo séo kinh người " Kệ thằng địch nào bắn cứ bắn quân ta thằng nào nhậu cứ nhậu ,em thì sợ nhưng ko đến nỗi tè ra quần đâu nhưng mà théc méc sao cái d này nó không thèm bắn trả 1 phát nào từ lính tới quan.
Nói thật với các bác bọn nó bắn chỉ khoảng 15-20 phút thôi mà em cứ tưởng cỡ vài giờ có lẽ do căng thẳng qúa nên thời gian nó như ngừng lại hay sao ấy .Nó còn ấn tượng cho đến bây giờ vẫn chưa quên được có lẽ đó là sự căng thẳng qúa độ và lần này là lần đầu tiên vừa bị bắn lại vừa nhậu cảm giác nó cứ như thế nào ấy .vừa sợ vừa hy vọng nó không rớt vào cái hầm này .các bác thấy ai có diễm phúc có những khoảng khắc trong cuộc đời như vậy ko?

Chúng nó bắn khoảng 20 phút rùi thôi bắn cũng ồn ào dữ nhưng nó biến đi cũng nhanh bọn em ngồi nhậu tiếp mịa cái qủa na của thằng cha d trưởng nó vẫn nằm ở trên bàn có thằng nào dám chuồn đâu . đến gần sáng thì say mèm .em cũng chẳng biết em say rùi ngủ lúc nào nữa .
Sáng ra đi kiểm tra các bác biết sao ko .Cái chỗ bọn em đậu xe hồi chiều bọn nó bắn banh xành luôn.lỗ đạn cối như cái vũng trâu đầm lỗ chỗ khắp nơi .Còn xe cộ và người ngợm thì không hề hấn gì vô tư luôn .Em hiểu ngay cái đám này nó kinh nghiệm qúa rùi .ban chiều nó cho để một đám xe khơi khơi cho Pot thấy và định vị ,tối một cái là nó đem đi chỗ khác ngay giống như chơi trò ú tìm của trẻ con vậy .Có điều mình théc méc là tại sao nó lại mang vào nhà Pot để trong đó .tay d trưởng gặp em hắn nói ngay " tui đã nói các ông là không có vấn đề gì mà" .Em đem théc méc này hỏi Hắn cười rùi nói "Thế các ông có dám ra lệnh bắn vào nhà ,vào bố mẹ anh em nhà ông ko vậy ?" mịa nó bố thằng nào dám hả bác....đúng là chí lý
Hắn còn nói cho em biết là tại sao không cho bọn em lên đạn ,hắn sợ bọn em mà hoảng bắn lung tung sẽ làm lộ vị trí ,hắn nói không phải là hắn sợ địch nhưng thấy không cần thiết thì không được bắn chỉ bắn khi nào thực sự cần thiết và hiệu qủa phải xác định trước chứ cứ bắn lung tung là toi sớm đó là nguyên tắc gì gì đó của trinh sát ....em quên luôn sau đó rùi . Nhưng điều em học đuợc là sự" lì " của các bác này.đáng nể thật xin tôn các trinh sát ,bộ binh các bác làm sư phụ...

Ừ mà hôm rùi em tình cờ gặp một cô bé là khách hàng của công ty nói tới nói lui thì ra là con của một bác ở cái tiểu đoàn này đi năm 79 hy sinh năm 83 nhà ở hoc môn ,mộ bị thất lạc hơn 20 năn chưa tìm ra .Thấy cũng tội Em nhờ mấy bác còn trong quân ngũ hỏi lung tung cuối cùng cũng tìm được trước tết .Gia đình người ta mừng qúa chừng làm em cũng vui lây .Thì ra Lâu lâu mình cũng làm được một việc tốt mang lại niềm vui cho nguời khác ....
- Hôm nào ofline em gọi cô bé ra cũng nhiều chiện hay lắm đó.

Chuyện em kể chỉ là những gì luợm lặt còn nhớ đến giờ với lại em ko có khiếu viết văn thành ra chuyện chắc cũng sèm sèm thôi .Kể lại cho vui !
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #71 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:12:15 pm »

haanh

tay D trưởng giải thích đúng đấy , thường thì khi đóng quân ở phum nào thì bọn em đều bố trí các B nằm ngủ ở dưới ngay nhà sàn của dân để tránh bị tập kích . Chúng nó có qui ước cứ trời chập choạn tối là bắn vài loạt AK cho dân xuống hầm hết sau nó chúng nó mới nã cối và các loại B vào phum . Chúng nó không bao giờ dám bắn vào nhà dân vì chính sách dân vận của nó cũng nghiêm như mình . Cũng có khi chúng chơi mánh không bắn Ak trước mà cho người báo trước cho dân biết là tôi sẽ tập kích . Cứ chiều hôm nào thấy dân ăn cơm sớm và ra ngồi trước miệng hầm thì thì y như rằng khoản 1 tiếng sau là bị tập kích . Tuy nhiên cũng có đơn vị chỉ huy hiếu chiến ( thường là bọn từ nơi khác đến ) cứ nhắm vào những căn nhà to , nằm ở giữa phum mà nã đạn vì các ban chỉ huy C , D thường nằm ở giữa để dễ chỉ huy và ở cho ...sướng . Chiến tranh du kích nên hai bên nắm rất rỏ qui luật hoạt động của nhau . Chỉ cần chủ quan tí xíu là phải trả giá bằng xương máu . Thậm chí lính địa bàn bọn em từ chỉ huy cấp trung đội trở lên là bị chúng nó treo giải thưởng mỗi cái đầu là bao nhiêu tiền , hình và các thông tin cá nhân chúng đều nắm rỏ . Có nhưng anh có máu 35 thì bị chúng nó cho gái dụ ra rừng tâm sự và ...thịt luôn . Rất nhiều tay sỹ quan đã bị mỹ nhân kế trốn đơn vị theo gái và bán thông tin lại cho địch . Ngược lại cũng có 1 số là mình trá hàng ..Nói chung là cũng rất phức tạp .
Nhớ ngày đầu tiên về đơn vị mới bọn em được xe tải chở từ thị xã Xiêm riệp về đơn vị mới . Đến nơi khoảng 4 giờ chiều , đoàn xe vừa trở lại thị xã khoản 1 tiếng thì bọn địch tập kích tiểu đoàn bộ là nơi tập trung các tân binh làm 1 người hy sinh . Các anh em thắc mắc sao mà chúng nó không chơi đúng qui luật ? Hôm sau dân báo lại bọn nó tính phục kích hốt đoàn xe chở tân binh trên lộ 68 nhưng do chúng vận động đến lộ 68 thì đoàn xe đã vượt qua địa điểm phục kích của chúng nên chúng đành bắn vào nơi đóng quân của D bộ để vớt vát . Cũng may là chúng ra trể chứ không thì tân binh bọn em toi hết rồi vì bọn em chả có súng ống gì , mỗi xe chỉ có vài tay về binh của đoàn 7705 mà các tay này chỉ giỏi tán gái chứ không biết đánh đấm gì .Đêm đó bọn em ngồi gác xác đồng đội ( lính mới nên bị đì ) mà sợ phát khiếp , không biết mình sống được bao nhiêu ngày đây ?
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #72 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:12:49 pm »

haanh

Thời đánh Mỹ ai cũng như ai , không ở phía bên này thì phải ở bên kia , chiến tranh không chừa nơi nào . Thời đánh Pốt và tàu khựa thì phí trước đánh nhau ì xèo , xương rơi máu đổ , phía sau cách vài chục cây số là cuộc sống phồn hoa đô hội . sáng bọn em còn ra chợ huyện chơi , uống cà phê xem vidéo với nhau, trưa nhận lệnh tác chiến và chiều đã cáng xác đồng đội về hậu cứ chờ xe đến đưa về Xiêm riệp . ngày đó lính được thưởng phép về sài gon là thường một đi không trở lại . Năm 87 em được về QK7 báo cáo thành tích , bọn em được cho đi chơi khắp nơi ra cả vũng tàu tham quan cảng dầu khí . Đi đến đâu cũng được đón tiếp nồng hậu và cho ăn uống phủ phê nhưng nhìn trong mắt họ em thấy ai cũng thương hại : cho tụi mày ăn đã đi vì tụi mầy trở qua bển.....? Buồn cười nhất là khi trở về đơn vị đồng đội chửi mình là thằng ngu sao không ở nhà luôn còn quân nhu cắt mịa nó tên mình vì nghĩ rằng mình đã đào ngũ . Trốn không được vì thương anh em còn ở lại cực khổ vất vã . Nhớ khi gần rút quân , đưa đồng đội về nghĩa trang Xiêm riệp , anh em ở đây tháo bỏ cả tấm nylon quấn xác và chôn vào hố cạn . Bọn em điên quá chửi bới um xùm đòi bắn đội mai táng . Một anh vừa khóc vừa giải thích : nếu các đồng chí thương anh em muốn anh em được về nước sớm thì phải làm như vậy , chỉ 3 tháng là có thể bốc anh em về nước chứ quấn nylon thì lâu lắm mới được về , thế là cả bọn cùng khóc ..
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #73 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:14:27 pm »

bat.hoi

cho em hỏi : có bác nào bị hội chứng sau chiến tranh sau không vậy ? ông chú vợ của em và ông anh hàng xóm, ngày xưa ngoan hiền nhứt xóm, học giỏi lại hay giúp đỡ láng giềng. Vậy mà sau khi về tính tình thay đổi hẳn sau khi có vài xị vô bụng thì chửi cha mắng mẹ, hành hạ vợ con.... hết rượu thì tự động cắt cơn, ngoan hiền trở lại. em nghe nói là khi còn trong quân ngũ ở K, để trấn áp nổi sợ, có bác còn xài cả cần sa, có ko các bác ?


haanh

em thì hổng bị cái zụ hội chứng nhưng khi mới về nước không cách nào ngủ trong nhà được toàn mắc võng ngủ ngoài vườn . Đêm giao thừa năm 89- 90 đang ngủ trên võng nghe đốt pháo tưởng bị tập kích phóng xuống đất u đầu 1 cục . Ăn cơm xong xách cái chén của mình đi rửa bà già trợn mắt hỏi ủa mầy làm gì vậy ? quên là đang ở nhà . Phải mất 6 tháng mới sinh hoạt lại bình thường như mọi người .
Trường hợp bác kể chắc là bị bùa Chuyện bùa chú của Miên cũng hay lắm , hôm nào rảnh em kể cho các bác nghe . Chiến trường K có nhiều chuyện vui hơn chuyện buồn nhờ vậy bọn em mới sống được 
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #74 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:15:08 pm »

DAOTHOAT


Cần sa là chuyện nhỏ thực sự nó cũng ko phải là gì ghê gớm lắm đâu hút thì khét lẹt lâng lâng một chút ,Em cũng thử rùi có nghiền Đâu .Nhưng mà ăn cơm thì hơi bị nhiều .Hồi em bên đó ra mấy tiệm tạp hóa dân Miên nó bán đầy 5 Ria một bịch (hồi đó 1 ria ăn 25 đồng VN ).Bọn em nuôi heo đem về cho heo ăn cho nó ăn khỏe mau lớn . Hôm nào ít đồ ăn Mấy thằng anh nuôi cho luôn vào nồi canh lính nhà ta ăn không biết no khí thế luôn.

Còn cái thằng cha hành hạ vợ con như bác nói em nghĩ nó là thằng hư đốn và kém bản lĩnh một dạng sau trong nồi canh không thể là biểu tượng đại diện cho thế hệ bọn em được .Xin lỗi em cưng con Vịt mẹ và vịt con nhà em lắm vậy mà lâu lâu vẫn còn bị nó hội đồng "cạp cạp" mà ko dám làm gì đó bác.
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #75 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:16:02 pm »

haanh

lính thông tin là dễ chết nhất . Khi đánh nhau anh em cứ nhè bụi cây gò mối núp hết còn thông tin thì mang máy PRC 25 trên vai , đứng chổ trống trải ,1 tay cầm cây tre dài như cần câu cá giơ cao lên trời để bắt sóng , 1 tay cầm tổ hợp áp sát lổ tai để nhận tin . Bọn địch cứ nhè cây cần câu của mình mà tương vì nó sợ thông tin gọi pháo bắn hoặc gọi quân chi viện . Có những lúc pin yếu không bắt sóng được phải tìm cây cao leo lên bắt sóng , mặc kệ đạn bay vèo vèo . Cái khổ của lính 2w là không được phép mất liên lạc vì mạng sống của mấy chục con người phụ thuộc vào mình . Những lúc mất sóng cứ phải khản cổ gào thét còn bị xếp chửi rủa và K54 gỏ vào đầu .Hồi đó phải có bộ đàm hay điện thoại di động như bây giờ thì sướng biết mấy 
Trở lại vụ cần sa , thứ này bên K nhiều vô kể , lúc đói hái nấu canh chua ăn ngon lắm . Nhưng hút cần sa là bị cấm vì rất nguy hiểm . Hút thứ này vào thằng thì cứ cười hoài , còn thằng thì khóc suốt , sợ nhất là tối đi kiểm tra gác , mấy chú phê cần sa vào là gặp ai cũng bắn chẳng phân biệt được địch ta gì cả . Anh em sài gòn rất khoái hút cần sa bằng điếu cày , có anh hút 1 hơi hơn 30 bi mới phê . Tối anh ta đói mò vào nhà dân ăn sạch 1 nồi cháo heo . sáng ngủ dậy nghe dân chửi mới biết
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #76 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:16:45 pm »

haanh

Phục bác ĐÀO THOÁT thật ! đến giờ mà bác còn nhờ đựơc trị giá tiền Ria , hổng biết bác còn nhớ gói thuốc chẩy rùm đo ( giải phóng hay chiến thắng gì đó ) giá bao nhiêu không ? Về tiền bạc em chỉ nhớ đỵơc mỗi chuyện : lúc mới về đơn vị các cha lính củ hỏi bọn mày đã lãnh tiền "xóc lọ "chưa , bọn em ngơ ngác hỏi tiền xóc lọ là tiền gì ? thì là tiền hao mòn tuổi xuân đó , lính chiến trường mới có phụ cấp này ở quân trường không có . Thế là cả bọn kéo nhau đến gặp tài vụ để lãnh tiền xóc lọ và bị mắng cho 1 trận qúa trời.
Nói về bùa chú thì lính ta khi sang K nhiều bác mê tín đeo bùa đủ thứ , phổ biến là tìm nanh heo rừng nhờ lục tà sên bùa rồi đeo trước ngực để tránh đạn , khi đi i.. phải ngậm vào miệng nếu không nanh heo sẽ bị nứt ra mất tác dụng . Còn bọn miên thì khỏi nói nào là vỏ hộp quẹt , vỏ óc chai thuốc kháng sinh ...đủ thứ xâu lại thành 1 chùm nặng 2-3kg đeo vào cổ . Bọn em thường chửi bọn lính K , chúng mày đeo cái này nặng quá chạy không nổi thì càng dễ chết . Một lần B em tiêu diệt tại chổ 3 thằng para 2 thằng lính thường thì đeo xâu bùa trúng đạn nhọn còn 1 thằng là cán bộ trúng nguyên trái B40 nhưng lạ cái người rất lành lặn , em thắc mắc tại sao lại không thấy vết thương nên nghỉ chắc nó mang áo giáp nên cởi áo ra xem thì thấy ngực nó trùm 1 tấm vải lụa màu hồng thêu chữ đỏ . Thấy đẹp cầm về hỏi dân thì nghe nói đây là loại bùa cao cấp rất linh , chỉ có cán bộ lớn hoặc nhà giàu mới sắm được . he he linh thì cũng thoát chết sao nổi , trúng ngay trái B mà , né được miểng thì cũng toi vì sức ép .
sau đó em dược nghe ông chính trị viên kể ổng cũng đụng loại bùa này rồi . xin lổi các bác em có việc rồi tý kể tiếp .
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #77 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:17:23 pm »

haanh


em kể tiếp chuyện bùa chú nhé . thời đó các tiểu đoàn địa bàn có nhiệm vụ đứng chân ở các huyện bên cạnh công tác đánh địch còn có công tác giúp bạn xây dựng chính quyền các cấp . Bọn địch thì cài cắm người trong các phum để phá hoại hoạt động của mình . Trong phum nọ có 1 tên rất được dân kính trọng vì hắn là thầy bùa ( giống kiểu thầy mo của VN ) Hắn thường kích động dân phá hoại chính sách của mình và thường xuyên chửi bới bộ đội Việt Nam . Hắn thách bộ đội mình bắn hắn chết vì hắn có bùa chống đạn không ai có thể giết hắn , dân rất tin . Vì vậy ông chính trị viên quyết định chấp nhận lời thách thức của hắn nhằm mục đích phá ảnh hưởng của hắn đối với dân . Tới ngày hẹn ổng đến gặp hắn dưới sự chứng kiến của người dân trong phum . hắn cho xếp em bắn 3 viên đạn K54 vào ngực hắn . Sau khi hắn niệm thần chú và che ngực bằng miếng vải hồng như em kể ở trên xếp em lên đạn và bóp cò..cạch , viên thứ nhất lép , lên đạn làm phát thứ 2 cũng không nổ . Lúc này xếp em đồ mồ hôi hột nghĩ bụng : mẹ hổng lẻ bùa nó linh thiệt . Ổng tức mình quay sang lấy khẩu CKC của cậu liên lạc dí vào ngực tên thầy bùa bóp cò , vừa lúc đó tên thầy bùa sụm xuống quì lạy ổng xin tha mạng ... Thì ra nó cũng chơi đòn tâm lý hên sui vì biết thường mấy khẩu K54 chỉ đeo làm kiểng chứ có bắn bao giờ , thậm chí có cây chỉ có vài ba viên đạn củ sì nên đạn lép là chuyện thường . Còn cây CkC ngày nào cậu li6n lạc cũng bắn chim cải thiện nên khỏi có chuyện đạn lép .Mà thằng này nó cũng gan thiệt !
Chuyện bùa chú thì em hổng tin nhưng vẫn có những hiện tượng không thể nào lý giải được . Ông C phó của em tên Công, dân thanh hoá cao to đẹp trai đánh nhau không bao giờ biết núp gò mối cả , gan lì đến nổi anh em gôi là Công mát ( điên ) . DKZ82 mà ổng vác trên vai bắn thẳng như B . Ổng có đặc điểm là mỗi lúc ăn cơm đều chừa 1 muỗng cơm ra 1 góc dĩa . Một hôm ổng lên cơn điên đập phá , húc đầu vào cột nhà , miệng thì la lối bằng tiếng K om sòm , cả chục đứa nhảy vào đè ổng cũng bị đá văng . Một người dân thấy vậy vội đốt 1 nén nhang hơ trên đầu ổng và niệm thần chú chỉ 1 lúc sau là ổng sụp xuống ngủ luôn , khi tỉnh dậy hỏi thì không biết gì hết . Người dân này nói ổng đã chơi 1 loại bùa của K , khi ăn cơm phải chừa ra 1 miếng , không được chui qua dây phơi quần áo dơ của phụ nữ , không được ăn thịt chó .. nếu không sẽ bị hành như vậy .
Lính cũng có nhiều chuyện phải kiêng nếu không thế nào cũng xảy ra chuyện ví dụ như trước khi tác chiến thì không đưôc nấu cơm khét , không được đốt đèn cày , không được treo áo trên nòng súng ..
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #78 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:18:03 pm »

haichien

Vụ này thì em cũng có nghe , tận mắt chứng kiến 1 lần .
Nghe nói là một số ngưới tập "Thần quyền" (trước đây phát triển khá mạnh tại các tỉnh miền trung từ Thanh hóa trở vào đến Thừa thiên Huế ).
Mỗi khi "có chuyện" đều nhờ niệm chú để lăn lóc, quăng quật mình mẩy , lăn lên miểng chai, nhai bể vài cái ly vại uống trá đá ... nhưng thỉnh thỏang cũng bị "thầy hành" nổi điên vậy , lỡ dại mà đi chui qua dây phơi đồ cũng vậy ... Nói chung đều là mấy thứ "bàng môn tà đạo" . Tưởng như mình đồng da sắt, đạn bắn không lủng cả . Hồi đó có 1 tay giang hồ cũng xưng hùng kiểu đó , bị thách đấu . Khi giáp trận đối phương chỉ cần hắt một nắm "máu chó" (La lên là vậy chứ thực ra là máu heo).
Thế là tự nhiên khỏi cần đánh cũng thắng : tay kia lăn lộn, tự quăng người lên rơi xuống ... y như bị nổi điên vậy .

Theo nhận định , có lẽ là một loại "tự kỷ ám thị" khi tập luyện (tự tưởng tưởng ra thần, thầy này nọ sau khi uống bùa chú [&:]) ... để đến mức độ "bán phần xuất thần" (như kiểu môn đi chân trên lửa than đó) . Nói chung là khó giải thích .

Lại lạc đề nữa rồi .

Chuyện của các bác hay quá . Tiếp nữa đi các bác ơi .
Logged

Chết vì ghét người!
danngoc
Thành viên
*
Bài viết: 948

Đã bị khóa vĩnh viễn


« Trả lời #79 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 05:18:40 pm »

haanh

Mùa khô năm 86 , tất cả các đơn vị đang đóng gần biên giới Thái đều hành quân về biển hồ để tấn công các căn cứ lõm của địch . Trước khi hành quân 1 anh trong đơn vị tự nhiên đốt mấy cây đèn cầy mà hồi sáng anh mua ở chợ huyện Cao lanh . Anh em trong đơn vị đều chết lặng , đưa mắt nhìn nhau mà không ai dám nói lời nào . Thường thì trước khi đi tác chiến anh em hò hét chơi đùa rất hăng để lấy tinh thần . Lần này đội hình đi lặng lẽ . Hành quân từ chiều tối đến mờ sáng hôm sau thì đến điểm phục kích . các đơn vị khác lùng sục , tấn công còn bọn em bọc hậu . Địch chạy về phía tụi em đen ngòm . Địa hình đồng bằng trống trải nên cả đơn vị dàn đội hình đánh vận độn g, bên tụi nó cũng phát hiện ra bọn em , thế là các loại hoả lực B40, B41, RPD nổ tưng bừng Khói bay mù mịt đến nổi không nhìn thấy mặt nhau , bọn em và địch chạy lẫn vào trong các cột khói . Mạnh ai nấy chạy và nổ súng điên cuồng vì không quan sát được . Nổ súng được khoảng 10 phút bọn địch thấy ta áp sát đội hình quá chịu không nổi bỏ chạy tán loạn . Khói tan nhìn xung quanh xác địch và ta nằm la liệt . Trận đó địch bỏ xác tại chổ gần 20 tên , đơn vị em hy sinh một và 1 số anh em bị thương . Người hy sinh là anh đốt đèn cày ... Anh này là người Long an vợ mới lặn lội qua thăm chồng về nước được mấy tháng viết thư qua báo tin đã có bầu , đứa con đầu lòng mà 2 người đang mong vì cưới nhau đã lâu . nhận được tin mừng chưa đầy tháng anh ấy đã hy sinh ... Đứa bé ấy giờ chắc đã là 1 chàng trai khoẻ mạnh , đẹp trai , hiền lành như ba nó ....Ngày ấy mình còn "zin" nên rất vô tư với chuyện sống chết , chỉ tội cho những anh có gia đình ...khổ trăm bề ....
Logged

Chết vì ghét người!
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM