Tôi không ở TQ vào thời kì cao trào Cách Mạng Văn Hóa của Mao Chủ Tịch nên không nắm rõ bạn ạ nhưng mà theo sách tôi đọc thì thời kì ấy người dân vẫn uống trà, chỉ có điều không nhiều lễ nghi thôi, trong những trường hợp với những người dân lao động bình thường, họ chỉ một chán trà buổi sáng là sảng khoái, cần gì lễ nghi, văn hóa mỗi thời mỗi khác, tùy điều kiện mà phát triển. Ví như một đứa trẻ đã quen uống dòng sữa từ người khác mẹ nó, người kia ra đi, nó cũng phải chạy theo thôi, đâu thể bỏ ra được...văn hóa cũng vậy, nó nương theo điều kiện xã hội và điều kiện sống.
Dĩ nhiên những ai chú ý về văn hoá TH, đa số cũng biết rằng nghệ thuật uống trà ở Trung Hoa đã phát triển khá lâu đời, 10 chương trong Kinh Trà mà Lục Vũ soạn đã thành một cẩm nang cho người thưởng thức đã phát hành từ thời nhà Đường. Tiếc rằng nghệ thuật thưởng thức trà cũng như lắm bộ môn văn hoá khác đã bị "triệt hạ" tàn tệ trong giai đoạn "cách mạng văn hoá" vì quan niệm trù dập tất cả những gì mà đám Hồng Vệ Binh gọi là "tiểu tư sản" hoặc "chống cách mạng" thời đó. Nghệ thuật thưởng thức trà cũng đã phát triển khá sâu rộng không những ở TH mà những nước như VN, Triều Tiên, Nhật Bản cũng đều có cả. Riêng nghệ thuật thưởng thức trà truyền thống của TH vẫn được gìn giữ & phát triển ở Đài Loan và lắm nơi khác sau năm 1949. Không phải mình không sống ở đó rồi không biết chuyện gì đã xảy ra cũng tương tự như không phải không sống ở Campuchia mới biết rằng nạn diệt chủng do tập đoàn Khmer Đỏ đã khủng khiếp như thế nào vậy!
Những gì đã được loài người phát triển, nhất là bao món ăn tinh thần trong khía cạnh văn hoá & nghệ thuật, phải được trui luyện qua bao thời gian, bao thế hệ; xây dựng & phát triển khó chứ đập phá và đạp đổ thì nào khó gì! Bài học "cách mạng văn hoá" ở TH và bao nơi khác cũng còn đó cho chúng ta cùng suy gẫm!