votmuoi
Thành viên
Bài viết: 221
|
|
« Trả lời #365 vào lúc: 14 Tháng Ba, 2010, 11:41:28 pm » |
|
Cái lạnh cứ tràn trên núi xuống,ướp buốt những ngón tay . Mấy thằng lầm lũi đi,đêm mùa đông tối mịt mờ. Đã ra đến đường cái,một đoạn nữa tới đơn vị,vẫn thấy ánh đèn quán nhà lão US còn le lói,mấy thằng bảo nhau: -hay vào nhà lão một lúc. US là cái tên, bọn lính chúng tôi đặt cho lão,tên thật lão là MỸ . Không hiểu sao lão rất gét gọi lão cái tên này, US!!!. Bọn lính kể với nhau rằng : có lần,đi hành quân cơ giới qua,cả bọn đồng thanh hô-một- hai- ba: US ! chỉ có vậy thôi mà lão lao ra quẵng cả quả US lên thùng xe,có điều lão không rút chốt.(hi hi.. lính nói phét!)để biết là lão gét cái tên ấy thế nào. Nhà lão mở cái quán nước nhỏ,thật ra là cái đầu hồi nếp nhà tranh kiêm tốn,vạt một khoảng vào quả đồi,nằm bên dệ đường cái,dưới một gốc cây phượng vỹ già. Chắc, trước lão làm thợ may kiếm sống,vẫn thấy còn cái máy khâu được phủ tấm vải đã ố mầu,vách treo sợi thước dây đã cũ ròn trên cái đinh rỉ sét,ngoài cửa có câu khẩu hiệu được viết dọc theo lối câu đối thì đúng hơn: CẤM QUẦN LOE,TÓC DÀI,bên kia chữ đã nhòe vì mưa hắt,mấy lần bọn tôi gặng hỏi, lão chỉ ậm ừ không nói là câu gì. Có lẽ vì cái dòng chữ này mà lão chuyển sang nghề bán nước,khi chúng tôi về đóng quân ở đây. Ngay cả câu “bán nước” lão cũng chửi, mà phải nói là lão “bán quán”. Tay lão lúc nào cũng lăm lăm cái thước gỗ,khi nói thì chỉ chỉ vào mặt người ta,còn không thì để gãi lưng. Lão có cái đài bán dẫn, chuyên bắt đài “địch,”và đặc biệt, bọn tôi muốn ngồi khuya mấy cũng được. -Ông MỸ ơi ! còn thức không !? - Ừ! Chúng mày đi ăn cưới về đấy à? Đúng là lão ma só,chuyện vớ vẩn gì cũng biết,lính còn bảo nhau :-cẩn thận lão này làm gián điệp! Lọc cọc ,kẽo kẹt ,lão mở của cho chúng tôi rồi nhẩy phóc trở lại cái phản lùng bùng mấy cái chăn đủ mầu sắc của lão,vóc dáng nhỏ thó như qoe củi,nhưng loại củi gỗ tốt,lão rất nhanh nhẹn. Dưới ánh đèn dầu vừa được lão kêu lên trước lúc mở cửa và ánh lửa bếp ,bộ mặt dài quắt của lão uốn éo,đôi mắt ánh lên tinh quái,không hiểu sao bóng cái tai của lão in trên vách thế nào mà cứ nhọn như tai dê. -Chúng mày vào bản từ sớm à? -Thôi ông lấy mấy quả trứng vịt,nửa đấu bột mỳ với can rượi ra đi. Tôi biết lão định nói chuyên gì rồi nên gạt phắt ngay đi. MAI lấy thanh nứa làm đóm, ra sau cái sân rộng chừng dăm bước chân ,ở đấy có vuông đất bằng manh chiếu trồng rau,góc trong cùng có hành và thìa là. KHANH lôi can rượi sắn hai lít trong gầm trạn,mở nắp nếm,lầu bầu: -sao nhạt thếch? Lão US ngồi lắc lư,cái môi mỏng dính thâm sì nhếch lên, nghiến một câu: -rượi hôm nay đắt hơn rồi đấy! Tiếng gió vặn khóm vầu lưng đồi cồng cộc,giật vào vách liếp sau nhà như có kẻ vừa lách qua . Tôi hì hụi quấy mấy quả trứng trong cái bát ô tô mẻ,CƯỜNG lẩn mẩn nhặt những con mọt trong đấu bột mỳ. Rồi món trứng trộn bột mỳ(cho được nhiều)hành, thìa là cùng một đót ngón tay mỡ tráng chảo cũng bắt đầu thơm váng.CƯỜNG bắt đầu loai hoay dốc ngược mấy cái đàn gita,lã chã những miếng thịt mỡ rơi ra từ cái bầu đàn,cũng được gần đĩa đầy,để đảm bảo không còn miếng nào sót ,nó cứ lắc lắc rồi ngểnh tai nhe ngóng,chăm chú lắm. Chiều có một đám cưới trong bản. HÙNG một thanh niên địa phương,chủ nhà nhờ cậu ấy mời chúng tôi vào văn nghệ cho đám cưới thêm vui,lúc ấy là niềm hãnh diện của nhà chủ đám,còn chúng tôi cũng rất mừng vì đựơc cải thiện. Thôi thì tạp pí lù ,tất cả bài nào chúng tôi chợt nhớ tới,chuyển tất thành CHÁT...XÌNH XÌNH,để thanh niên bản có thể nhẩy,nhưng chủ yếu là nhạc trẻ PHÁP lời của PHAM DUY. Lẫn trong tiếng vung nồi và thùng gánh nước,những đôi chân trần hoặc dép lê dậm nhiệt tình và say mê xuống nền sân,giữa có đống lửa to cháy rần rật.Đám bụi mờ mờ bốc lên,che thấp thoáng khuôn mặt mấy em sơn nữ đứng vòng quanh hay sau các cột nhà sàn, đang hồng lên vì lửa hay vì đám trai bản đang nhẩy nhiệt tình ,lạ lẫm. Chúng tôi được tiếp đãi vui vẻ: rượi , sôi và thịt.Chúng tôi thèm thịt,nhất là thịt mỡ.Nghĩ tới mấy thằng ở đơn vị,tranh thủ lúc nhập nhoạng,khéo léo nhặt đám thịt dang dở nhét vào thùng đàn,không lẽ gói mang về, hay xin.Những năm này sao mà đói, đói quay quắt ,dân cũng đói lắm,đến ngọn sắn(củ mỳ) còn phải giữ,chúng tôi mấy tháng nay, ngày ba cục mỳ luộc không bằng nắm tay,đến bọ chó đốt cũng mất súc chiến đấu luôn,các vết đốt cứ lở loét không lành được. Tiếng phát thanh viên từ cái đài bán dẫn,với cái giọng là lạ của người bắc sống lâu trong nam,nói về vụ JON LENON bị bắn chết . Lão US chỉ chờ có vậy nhanh nhẩu chen ngang ngay,đúng là lão chờ chúng tôi ,thắp đèn đón lõng để hỏi chuyện. -Ông B, đại trưởng 24 bị bắn chết hôm nay , đầu đuôi là thế nào hở ? Sáng nay chủ nhật,đơn vị đi vắng hết,tôi ở nhà trông doanh trại,tranh thủ dạo lại mấy gam đàn cho buổi chiều đám cưới,TỌA đau lưng cũng nằm nhà. Bên kia hội trường trung đoàn vang sang tiếng của thủ trưởng nào đang nói,nghe đâu bên ấy hôm nay họp quân chính,có thủ trưởng sư đoàn xuống,hội trường cách chúng tôi một vạt đất vài chục bước chân,chúng tôi đã phát cây trồng rau,qua khe nước nhỏ.Cái sân bóng chuyền phía trước hội trường vào ngày chủ nhật thường đông vui,hôm nay vắng tanh vì có họp. Vẩn vơ nhìn luống cải của tôi reo lên tôt tươi,gần gang tay nghĩ mai tỉa làm gém ăn ,TỌA ken lại cái chuồng gà của khẩu đội, góp tiền mỗi thằng mua giống một con,cũng chừng lách chách lớn bằng vốc tay cả rồi. Đoàng đoàng đoàng… Tiếng súng xé toác sự yên bình khu trung đoàn bộ buổi sang chủ nhật. Choáng váng với bất ngờ vả lại phản xạ còn nguyên vẹn từ bên miên,tôi và TỌA cùng nhẩy ngay vào cái hố đầu hồi nhà,cái hố bọn tôi lấy đất trộn trát vách nhà đơn vị. Hai thằng nhìn nhau bối rối ,thật đáng sợ,tiếng AK bắn ngang tầm bọn tôi biết lắm ,không phải bắn chỉ thiên. Đoàng đoàng…khỉ thật ! hai phát tiếp nữa ! tiếng ồn ào từ bên hội trường trung đoàn ,hai thằng cẩn thận ngó sang,đã thấy mọi người chạy loanh quanh rối rít.Có chuyện chẳng hay rồi! TỌA lao sang bên ấy ,tôi cũng chạy theo ,nhưng chợt thôi ,tôi chôn chân tại chỗ đứng hóng sang. Mùi súng đạn,mùi chết chóc,tôi không muốn nhìn ,tôi sợ. TỌA hóng hớt bên trung đoàn hơn tiếng sau mới về,lúc này đơn vị tôi đã có mấy thằng nháo nhác ở đâu chạy về,mỗi thằng một câu ,tôi choáng váng. Năm trước,lúc trung đoàn mới về bắc được thời gian,đơn vị được bổ xung quân trang. Hai người được một cái quần.Thật là khó,cùng rách như nhau,may tôi chạy về qua nhà nên lấy cái quân ga ba đin của bố tôi mặc được rồi,nên vụ chia chác ấy tôi không nhớ mấy,chỉ có một chuyện cả trung đoàn đều biết ,ấy là cái vụ thằngS ,C20 Không biết nội tình như thế nào mà nó lôi cái quần được phát chung kia lên tận cửa quân nhu ,lấy dao chặt dọc cái quần ra. Vì là trung đoàn bộ nằm giữa,các C trực thuộc nằm xung quanh cách nhau vài chục bước chân nên chuyên gây xôn xao tất cả,thật bi hài,không biết các thủ trưởng tính sao? Thằng này đúng là có máu điên. Nó ở C20 là đại đội trinh sát,nghe nói bên kia nó cũng là thằng lỳ lắm, với bọn tôi,những người trong đơn vị đã trải qua từ trước năm 77 đều đáng khâm phục cả,đấy là những người lính đánh rừng luồn sâu,gian khổ và ác liệt gấp bội phần đám lính 78 chúng tôi,từ kinh nghiệm của họ chuyền cho, chúng tôi rất biết họ đã trải qua những chuyện gì,những khinh nghiệm phải trả bằng máu và sinh mạng đồng đội. Giai đoạn này chúng tôi chia nhau vào rừng,kẻ lấy măng ,chặt nứa,kẻ đốn cây ,cắt cỏ gianh, dựng doanh trại.Công việc là vậy mà sao đau ốm báo nhiều,thằng S cũng vậy,nó kêu đau bụng suốt,nhưng khổ nỗi kiểu đau của nó như giả vờ. Quân y trung đoàn thật ra chẳng xa xôi gì,rất nhiều lần bác sỹ B mổ trong cái hầm âm nông choèn với mấy mảnh vải dù căng tạm bợ,ngay tầm đạn thẳng của bọn miên. Ngày hôm qua có thằng đồng hương đi phép lên báo tin anh B có con trai đầu rồi. Sáng mai chủ nhật,có chợ phiên trên CHƠ MỚI ,thằng liên lạc lên mua ít thịt làm cái gì cho vui! Sáng sớm,một người dân đi rừng gập thằng S ,thấy chân nó quấn xà cạp và đội mũ công tác hẳn hoi,xách khẩu báng xếp ,nó bắn mấy loạt vào vách núi rồi về. Hội trường đang họp. Thằng S tiến thẳng lên đầu hội trường dõng dạc : -Báo cáo thủ trưởng ! cho tôi xin phép gập thủ trưởng B . Anh B đi ra từ phía cuối hội trường,tay ôm cái căp và cái áo mưa sỹ quan. Thằng S đồng thời từ phía đầu đi lại, hai người ra gần giữa sân ,nó hô : -Anh B đứng lại ! đồng thời nó bắn ngay một loạt ba viên. Anh B gục ngay tại chỗ , hội trường nháo nhác ,choáng váng vì bất ngờ. -Tôi không bắn các thủ trưởng đâu! Đây là chuyện riêng của tôi và bs B. -Tôi đi đây ! chúc các thủ trưởng ở lại mạnh khỏe! Nói xong nó quỳ xuống,ngón cái tay phải dí cò ,tay trái cầm nòng súng đặt vào cổ. Hai tiếng nổ nữa. Đêm đã khuya lắm,gió rên rỉ trên các triền núi đá, như thấy như không,tiếng vặn mình cồng cộc của khóm vầu trên lưng đồi sau nhà . Đêm nay mỗi người nằm một đầu hội trường,bọn vệ binh bảo thế. Bếp đã tàn từ bao giờ,còn đống than đỏ rực,hắt lên bộ mặt méo mó của lão US một mầu tiết đọng,lão ngồi lắc lư hay chúng tôi đã cạn cái can rượi rồi.Trương trình phát sóng đã hết từ lâu chỉ nghe thấy tiếng sè sè từ cái đài bán dẫn. Chúng tôi châm thêm điếu thuốc CON GÀ rồi ra về.Không quên gói thịt mỡ đã rang mặn cho mấy thằng ở nhà. Eo óc xa xa tiếng gà gáy sang canh.Trời rét quá!
|