Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 09:05:26 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Điện Biên Phủ  (Đọc 58350 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #40 vào lúc: 17 Tháng Giêng, 2010, 09:40:34 pm »

V
CHIẾN DỊCH LỊCH SỦ ĐIỆN BIÊN PHỦ
DIỄN BIẾN CỦA TÌNH HÌNH CHIẾN SỤ


Tử khi địch nhảy dù chiếm đóng Điện Biên Phủ cho đến lúc quân ta tiến công tiêu diệt Điện Biên Phủ, thời gian gần bốn tháng.

Trong thời gian đó, địch đã ra sức tăng thêm binh lực, đào thêm hào chiến đấu và hào giao thông, tăng cường công sự, củng cố hệ thống phòng ngự của chúng. Trong thượng tuần tháng 12 năm 1953, sau khi Nava đã hạ quyết tâm biến Điện Biên Phủ thành một tập đoàn cứ điểm mạnh, thì quân địch đã đề ra một kế hoạch phòng thủ gồm bốn bước:

Bước thứ nhất: Làm chậm bước tiến của quân ta bằng cách dùng không quân oanh tạc các đường chuyển quân của ta, các đường giao thông chính từ Yên Bái và Thanh Hóa đi Tây Bắc.

Bước thứ hai: Tiến hành oanh tạc dữ dội để đánh bật quân ta ra khỏi Lai Châu.

Bước thứ ba: Chặn các cuộc tiến công của ta vào Điện Biên Phủ, gây cho ta những thiệt hại nặng.

Bước thứ tư: Khuếch trương chiến quả, mở rộng vùng chiếm đóng của chúng.

Vào cuối tháng 11  năm 1953, quân địch dự định mở một cuộc hành binh đánh vào vùng Thái Nguyên - Chợ Chu để phá hủy kho tàng và thu hút chủ lực của ta. Sau khi cân nhắc lợi hại, chúng nhận thấy không đủ khả năng để thực hiện kế hoạch đó, một mặt vì thiếu binh lực, mặt khác vì sợ vấp phải thất bại như trong cuộc đánh ra Phú Thọ - Đoan Hùng năm trước.

Chúng bèn tăng cường các cuộc ném bom và bắn phá các đường hành quân tiếp tế của ta, có khi suốt cả ban ngày và ban đêm, mong đánh vào một nhược điểm quan trọng của ta là việc chi viện cung cấp cho tiền tuyến, để phá kế hoạch tiến công của ta.

Đẩy mạnh công tác chuẩn bị; mở đường kéo pháo; xây dựng trận địa cho pháo binh và bộ binh; chuẩn bị về cung cấp tiếp tế, chuẩn bị lực lượng bộ đội về mọi mặt, theo dõi tình hình địch.

Chính trong điều kiện quân địch đã chuẩn bị đề phòng và dùng mọi thủ đoạn để đối phó, chúng ta đã tiến hành một công cuộc chuẩn bị hết sức to lớn để thực hiện quyết tâm của Trung ương là mở cuộc đại tiến công tiêu diệt tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Theo chỉ thị của Trung ương Đảng, Chính phủ và Chủ tịch Hồ Chí Minh, toàn quân và toàn dân ta đã tập trung lực lượng, cố gắng đến tột bậc để giành thắng lợi lớn cho các cuộc tiến công Đông Xuân của ta mà điểm trung tâm là mặt trận Điện Biên Phủ.

Trên chiến trường cả nước, như đã nói rõ trong phần III, quân ta đã mở nhiều cuộc tiến công thắng lợi, tiêu diệt một bộ phận quan trọng sinh lực địch, buộc địch phải phân tán lực lượng cơ động khắp nơi, giải phóng nhiều địa phương quan trọng, trong đó có các khu vực xung quanh Điện Biên Phủ, làm cho Điện Biên Phủ ở vào tình trạng hoàn toàn cô lập đồng thời giảm bớt trong một chừng mực nào khả năng tăng viện của địch lên chiến trường Điện Biên Phủ.

Tại mặt trận Điện Biên Phủ, chúng ta đã xúc tiến mạnh mẽ công tác chuẩn bị về mọi mặt cho chiến dịch to lớn sắp tới

a) Khi địch mới nhảy dù đánh chiếm Điện Biên Phủ thì Điện Biên Phủ là một vị trí ở cách xa hậu phương của ta, chỉ nối đến với đường số 41 bằng một con đường ngựa dài gần 100km. Đó là con đường Tuần Giáo - Điện Biên Phủ, đã lâu địch và ta đều ít dùng đến. Con đường đi qua những đồi núi liên tiếp trên những độ dốc khá cao, bị cắt đứt bởi gần 100 con suối lớn nhỏ.

Muốn sử dụng chủ lực, nhất là pháo binh, mở cuộc tiến công vào Điện Biên Phủ, thì vấn đề đặt ra trước tiên là phải gấp rút mở con đường Tuần Giáo - Điện Biên để xe hơi có thể chạy được. Quân và dân ta đã khắc phục những khó khăn rất lớn, mở được đường, bắc được hàng chục chiếc cầu qua suối trong một thời gian tương đối ngắn. Về sau, cho đến khi chiến dịch kết thúc, các đơn vị công binh đã làm tròn nhiệm vụ giữ vững con đường được tốt, mặc dầu địch càng ngày càng tăng cường phá hoại, mưa to và nước lũ gây thêm cho ta rất nhiều khó khăn.

b) Quân ta đã mở đường và kéo pháo vào trận địa. Lúc đầu khi ta tranh thủ điều kiện địch còn sơ hở để đánh nhanh giải quyết nhanh, pháo binh của ta đã được di chuyển bằng xe hơi đến vùng phụ cận Điện Biên Phủ, rồi từ đó cho đến trận địa dã chiến, bộ đội ta đã từng dùng sức người để kéo pháo trong suốt bảy ngày đêm liền.

Trong điều kiện đánh phá ác liệt của máy bay và pháo binh dịch, việc dùng sức người kéo những khẩu pháo 105mm và pháo cao xạ 37mm vượt đèo cao, suối sâu trong gần 10 ngày đêm liền trên đoạn đường đài 15km rừng núi, là một thử thách rất lớn đối với chúng ta trong lần đầu đưa pháo lớn ra trận. Với quyết tâm cao và kế hoạch tổ chức ngày càng hoàn chỉnh, hàng ngàn chiến sĩ bộ binh và pháo binh đã vượt qua mọi khó khăn, lập kỳ công bí mật đưa được pháo vào trận địa.

Đến khi phương châm đánh chắc tiến chắc được xác định, để tăng cường việc chuẩn bị, bộ đội ta lại kiên quyết kéo pháo ra. Trong hai mươi ngày đêm liên tục kéo pháo đầy gian khổ hy sinh, cán bộ và chiến sĩ ta đã nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh, dũng cảm vượt qua mọi khó khăn, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Tiếp đó, chúng ta đã mở năm con đường mới để có thể vận chuyển pháo binh bằng xe hơi, tạo điều kiện sử dụng pháo bình một cách cơ động hơn. Đây là những con đường được mở qua các sườn núi và ngọn đèo ở xung quanh Điện Biên Phủ, trong tầm hỏa lực pháo binh của địch, qua những nơi từ trước đến nay chưa bao giờ có một vết đường con nào cả. Bộ đội ta đã bạt núi xẻ đồi, hoàn thành được nhiệm vụ mở đường cho pháo binh trong thời gian quy định. Những con đường ấy đã được bảo quản tốt và giữ được bí mật nhờ ngụy trang kín đáo mãi cho đến lúc chiến dịch kết thúc.

Để chuẩn bị mở cuộc tiến công vào Điện Biên Phủ, pháo binh của ta lại được di chuyển qua các con đường mới đó, và trên những đoạn đường quá hiểm trở xe hơi không thể đi qua thì pháo lại được kéo vào trận địa bằng sức người. Việc mở đường cho pháo binh và kéo pháo vào trận địa là một cuộc chiến đấu gian khổ và anh dũng của các đơn vị bộ đội pháo binh và bộ binh, tiêu biểu cho tinh thần chiến đấu và lao động của một quân đội cách mạng. Trong khi làm đường và kéo pháo, cán bộ và chiến sĩ ta đã tỏ ra hết sức dũng cảm và cần cù, không ngại pháo binh và không quân của địch, tích cực lao động, ra sức phát huy sáng kiến, tăng năng suất lao động, rút ngắn thời gian hoàn thành nhiệm vụ trong những trường hợp khó khăn gian nguy, đã từng có những đồng chí hy sinh thân mình để bảo vệ pháo.

Kết quả là trái với dự đoán của địch cho rằng ta không có cách nào chuyển pháo binh đến gần tập đoàn cứ điểm của chúng, bộ đội ta đã chuyển hàng trăm tấn pháo và đạn dược, vượt qua hàng chục dốc cao vực thẳm, đưa được pháo vào trận địa.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #41 vào lúc: 17 Tháng Giêng, 2010, 09:44:08 pm »

c) Quân ta đã tổ chức những trận địa pháo binh hết sức kiên cố. Để phát huy sức mạnh hỏa lực, bảo đảm an toàn cho pháo binh ta trong một thời gian hoạt động khá dài, chúng ta đã xây dựng những trận địa đủ sức chịu đựng trọng pháo 105 và 155mm của địch ở những vị trí hoàn toàn bất ngờ đối với chúng. Các trận địa này được xây dựng vào sườn núi, sườn đồi lại được ngụy trang rất kín đáo, nên máy bay trinh sát của địch khó phát hiện, và lại có đủ khả năng chịu đựng được mọi sự oanh tạc, bắn phá của địch. Ngoài những trận địa thật, chúng ta lại tổ chức những trận địa nghi binh để làm lạc hướng quân địch, phân tán hỏa lực và tiêu hao bom đạn của chúng.

Quân địch đã coi thường pháo binh của ta, không những cho rằng pháo binh của ta lực lượng còn yếu mà lại không có cách gì vận chuyển đến những địa điểm ở gần chúng. Chúng tin rằng nếu quân ta di chuyển được pháo binh vào những trận địa có thể uy hiếp chúng thì chúng hoàn toàn có khả năng sử dụng các phương tiện quan sát hiện đại để tức khắc phát hiện các căn cứ hỏa lực của ta và hoàn toàn có khả năng dùng pháo binh hoặc không quân của chúng để bắn trả hoặc oanh tạc, tiêu diệt pháo binh ta. Nhưng, trái với dự tính của chúng, do sự chuẩn bị đầy đủ của ta, từ khi ta nổ súng tiến công cho đến suốt quá trình chiến dịch, pháo binh nhỏ bé của ta không những không bị tiêu diệt mà ngược lại còn phát huy tác dụng rất lớn, làm cho quân địch phải khiếp sợ.

d) Quân ta đã xây dựng những sở chỉ huy kiên cố, những trận địa cần thiết để chuẩn bị cho bộ binh xuất kích và tiếp cận. Các trận địa đó về sau được phát triển thành cả một hệ thống trận địa tiến công và bao vây rộng lớn, đã có tác dụng quan trọng trong việc giải quyết cho bộ đội ta vấn đề tiếp cận và chiến đấu liên tục suốt ngày đêm trên một địa hình bằng phẳng, đối với một kẻ địch có hỏa lực không quân và pháo binh mạnh.

Trong điều kiện chiến dịch kéo dài, tác chiến với một quân địch khá mạnh, chúng ta đã đặt thành một nhiệm vụ quan trọng vấn đề bảo đảm an toàn và sự liên tục trong chỉ huy và công tác cho các cơ quan chỉ huy, các đơn vị chủ lực. Để đạt mục đích đó, bộ đội ta đã xây dựng những sở chỉ huy hết sức kiên cố cho các Bộ tư lệnh đại đoàn, phần lớn nằm sâu trong các sườn núi và có thể chịu đựng được những trận bắn phá của pháo binh và không quân địch.

Trong đợt đầu, nhiệm vụ tác chiến của bộ đội ta là tiêu diệt một số cứ điểm vòng ngoài của địch. Bản thân các cứ điểm này là những trung tâm đề kháng khá mạnh được che chở bằng những hệ thống trận địa và công sự phụ rất phức tạp, bằng những lưới hỏa lực bắn thẳng, bắn chéo quét các sườn đồi và một lưới hỏa lực cầu vồng bắn chặn tất cả những nẻo đường quân ta có thể dùng để xuất kích; hơn nữa các vị trí này lại được các căn cứ hỏa lực ở phân khu trung tâm và phân khu nam yểm hộ với một kế hoạch hỏa lực đã chuẩn bị sẵn. Đó là chưa nói đến hoạt động của không quân chiến đấu của địch. Trong điều kiện như vậy, để bảo đảm cho cuộc tác chiến sắp tới thu được thắng lợi, quân ta đã ra sức đào công sự xây dựng trận địa xuất phát tiến công, từ đó các đơn vị ẩn nấp để xuất kích, đào cả một hệ thống hào giao thông dài gần trăm kilômét để bộ đội có thể lợi dụng tiếp cận quân địch, chuẩn bi kỹ lưỡng trận địa xuất phát xung phong để từ đó quân ta tiến công vào vị trí của quân địch. Việc chuẩn bị kỹ lưỡng cả một hệ thống trận địa đó cho bộ binh đã làm giảm tác dụng của hỏa lực địch và bảo đảm cho quân ta chiến đấu thắng lợi.

e) Chúng ta đã chuẩn bí tốt về mặt cung cấp tiếp tế. Nhu cầu của chiến dịch về lương thực, đạn dược, thuốc men rất lớn Nhân dân ta đã hưởng ứng lời kêu gọi của Trung ương Đảng, Chính phủ và Chủ tịch Hồ Chí Minh “Tất cả cho mặt trận, tất cả để chiến thắng”, đã dồn sức người sức của để chỉ viện mặt trận Điện Biên Phủ; nhân dân ở vùng tự do, ớ vùng mới giải phóng Tây Bắc, cũng như ở vùng sau lưng địch, đều hăng hái tham gia phục vụ tiền tuyến. Chúng ta đã tổ chức những tuyến cung cấp dài hàng mấy trăm kilômét từ Thanh Hóa hay Phú Thọ lên đến Tây Bắc, đi qua những quãng đường hiểm trở và ngày đêm bị địch oanh tạc phá hoại, tìm mọi cách cản trở sự vận chuyển của ta.

Có thể nói trong cả chín năm xâm lược Đông Dương, đây là thời kỳ địch dùng không quân đánh phá ác liệt nhất các tuyến đường vận chuyển của ta từ hậu phương ra tiền tuyến.

Cuộc chiến đấu bảo vệ giao thông vận tải chèn ra khẩn trương, quyết liệt ngay từ những ngày đầu chuẩn bị cho đến khi kết thúc chiến dịch.

Các chiến sĩ công binh và thanh niên xung phong miền xuôi và miền ngược đã anh dũng làm đường, sửa đường, phá bom chờ nổ. Địch phá đường, ta làm lại. Các chiến sĩ ta đã thi gan với quân giặc và nêu cao tinh thần quyết tâm mở đường thắng lợi. Ngay ở những quãng đường vô cùng hiểm nghèo không ngày đêm nào là không quân địch không oanh tạc bắn phá, đường vận chuyển của ta chỉ bị đình trệ ít nhiều và nói chung vẫn được bảo đảm. Hàng chục vạn anh chị em dân công nam, nữ đã không quản khó khăn, gian nguy, hăng hái phục vụ tiền tuyến, tính đến trên ba triệu ngày công.

Hội đồng cung cấp tiền phương của Chính phủ và các tổ chức hậu cần của quân đội đã huy động mọi phương tiện hiện đại và thô sơ có thể huy động được để vận chuyển lương thực, đạn dược ra mặt trận. Các đoàn xe hơi đã được sử dụng với năng suất cao nhất, đi không đèn trong suốt nhiều đêm, lợi dụng sương mù để chạy ban ngày, vượt đèo cao đường khó vượt qua cả những nơi địch ném bom chờ nổ. Hàng vạn xe đạp thồ và xe đẩy thô sơ, hàng nghìn thuyền mảng, hàng đoàn lửa ngựa đã được huy động để vận chuyển lương thực, đạn dược qua đường lớn, đường nhỏ, sông sâu, suối lũ để bảo đảm nhiệm vụ chi viện cho tiền tuyến(1).

Nhân dân ta đã lập được một kỳ công hoàn toàn ngoài sự ước lượng của địch. Chúng ta đã bảo đảm cung cấp tiếp tế cho một lực lượng bộ đội lớn, tác chiến trên một mặt trận rất xa hậu phương, trong một thời gian dài, một việc mà quân địch cho là chúng ta không thể nào làm được.


(1)Riêng tuyến hậu cần chiến dịch đã có 33.500 người phục vụ. Nhân dân đã đóng góp 27.400 tấn gạo cho chiến dịch. Đồng bào vùng mới giải phóng Tây Bắc đóng góp vượt mức với 7.300 tấn lương thực.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #42 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:12:04 pm »

Trong lúc tiến hành những công tác chuẩn bị nói trên, chúng ta lại cần theo dõi tình hình địch ở Điện Biên Phủ và trên chiến trường cả nước. Tại mặt trận Điện Biên Phủ, địch đã tăng cường củng cố trận địa phòng ngự đến một mức độ khá cao, vì vậy cần phải đi sâu nắm vững đặc điểm cụ thể của địch, phân tích cụ thể những chỗ mạnh và chỗ yếu của chúng, đặc biệt là đối với vị trí Him Lam và các vị trí phân khu bắc là những mục tiêu tiến công của quân ta trong đợt thứ nhất.

Công tác thông tin liên lạc được đặt ra theo yêu cầu của một chiến dịch quy mô lớn và có ý nghĩa chiến lược quyết định(1).
 
Chúng ta đã làm tết công tác phòng gian, giữ bí mật, ngụy trang và nghi binh nhằm làm lạc hướng phán đoán của địch, bảo vệ lực lượng của ta, bảo đảm bất ngờ cho chiến dịch. Trong suốt thời gian chuẩn bị, bộ đội và dân công ta đã phải đảm nhiệm những công tác nặng nề như mở đường Tuần Giáo - Điện Biên, mở đường cho pháo binh, xây dựng trận địa pháo, vận chuyển và kéo pháo vào ví trí, xây dựng trận địa cho bộ binh. Trong tầm hỏa lực pháo binh của địch, dưới sự quan sát thường xuyên của máy bay trinh sát của chúng, một công trường khổng lồ đã xuất hiện trong vùng phụ cận Điện Biên Phủ. Để tránh mọi tiêu hao không cần thiết, bộ đội và dân công ta đã hoạt động ban đêm ở những nín trống trải, về sau để tranh thủ thời gian, đã lợi dụng sương mù hoặc dựng lên những giàn nguỵ trang dài hàng kilômét để tiến hành công việc cả ban ngày. Phải nói rằng trong cả tháng 12 năm 1953 và tháng 1 năm 1954, pháo binh và không quân địch hoạt động rất ráo riết. Bước sang tháng 2 năm 1954, chính trong lúc công tác chuẩn bị của ta được đẩy mạnh rất khẩn trương thì cũng là lúc địch cho rằng, có lẽ ta đã bỏ ý định tiến công Điện Biên Phủ, nên máy bay oanh tạc của chúng bị thu hút một phần đi các chiến trường khác, nhất là về phía lưu vực sông Nậm Hu và Luông Phabăng, ở đó Quân giải phóng Phathét Lào và bộ đội tình nguyện của ta đang mớ cuộc tiến công thắng lợi.

Quân địch cũng đã nhiều lần dùng lực lượng cơ động của chúng ở Điện Biên Phủ, có pháo binh và xe tăng yểm hộ, tiến hành những cuộc hành binh trinh sát, đi sâu vào các vùng phụ cận. Chúng ta đã cho một số đơn vị nhỏ lợi dụng những địa hình tốt, lợi dụng công sự kiên cố để đánh lui các cuộc hành binh đó bảo vệ và giữ bí mật cho công tác chuẩn bị của ta. Các đơn vị này mặc dầu phải đơn độc chiến đấu với một quân địch mạnh gấp mấy lần đã làm tròn nhiệm vụ một cách rất anh dũng. Ngày 31 tháng 1 năm 1954, một trung đội chiếm giữ trận địa ở phía bắc Điện Biên Phủ đã đánh lui 7 đợt xung phong của 2 tiểu đoàn địch. Ngày 12 tháng 2 năm 1954, một tổ 5 trinh sát viên đã đánh lui một tiểu đoàn địch. Ngày 15 tháng 2 năm 1954, một trung đội của ta lại đánh lui 12 đợt xung phong của ba tiểu đoàn địch(2). Các đơn vị sơn pháo của ta cũng được đưa đến những vị trí cách đích chỉ 2 - 3 km, bắt đầu uy hiếp sân bay Mường Thanh, để gây trở ngại cho việc tiếp tế của chúng.

Trong lúc phải tiến hành một khối lượng công tác to lớn nói trên thì đồng thời bộ đội ta phải chuẩn bị lực lượng cho sung sức để đi vào chiến đấu. Các đơn vị đều hết sức chú trọng việc nâng cao sức khỏe, giữ vững số quân chiến đấu việc cải thiện cấp dưỡng, bảo đảm cho bộ đội ăn uống nghỉ ngơi, cho chiến sĩ ăn no, ăn nóng, uống nước nóng, ngủ đủ, ngủ ấm. Việc tăng cường vệ sinh phòng bệnh được các tổ chức quân y các cấp quan tâm rất nhiều. Mặt khác, chúng ta đã dành một phần thời gian để tiếp tục huấn luyện về chiến thuật và kỹ thuật cho cán bộ và chiến sĩ, nhất là về vấn đề xây dựng trận đỉa, về vấn đề tác chiến hiệp đồng giữa bộ binh và pháo binh, về vấn đề đánh tập đoàn cứ điểm(3).

Từ khi Trung ương hạ quyết tâm tiêu diệt toàn bộ quân địch ở Điện Biên Phủ, từ khi phương châm đánh chắc tiến chắc được xác định, kế hoạch tác chiến cụ thể, nhất là kế hoạch chuẩn bị, đã được đề ra, công tác chính trị, đã phát huy tác dụng to lớn của mình. Dựa vào chi bộ làm nòng cốt công tác chính trị đã tiến hành giáo dục chính trị và lãnh đạo tư tưởng một cách hết sức sâu rộng, làm cho mỗi cán bộ và chiến sĩ đều thấm nhuần ý nghĩa to lớn của chiến dịch Điện Biên Phủ, làm cho ai nấy đều nhận rõ thắng lợi của chiến dịch, cũng như thắng lợi của mọi sự nghiệp cách mạng, chỉ có thể giành được bằng chiến đấu anh dũng, hy sinh gian khổ; làm cho ai nấy đều nhận rõ, muốn giành thắng lợi lớn, tất nhiên phải cố gắng lớn, do đó đã rèn luyện cho bộ đội có một tinh thần quyết chiến quyết thắng rất cao. Đối với phương châm đánh chắc tiến chắc của chiến địch, không phải lúc đầu toàn thể cán bộ và chiến sĩ đều thông suốt. Công tác chính trị đã ra sức quán triệt phương châm, khắc phục mọi tư tưởng sợ mỏi mệt, sợ tiêu hao, xây dựng và giữ vững quyết tâm chiến đấu lâu dài và liên tục. Trong thời kỳ chuẩn bị, công tác chính trị cũng đã giáo dục ý nghĩa quan trọng của công cuộc chuẩn bị đối với thắng lợi của chiến dịch, do đó đã nâng cao ý chí chiến đấu và tinh thần dũng cảm lao động của cán bộ và chiến sĩ, đổ nhiều mồ hôi hơn để sau này tiết kiệm xương máu của đồng đội, vượt mọi khó khăn trở lực, làm cho tốt công việc chuẩn bị. Công tác chính trị đã biết kết hợp việc giáo dục chính trị, lãnh đạo tư tưởng với yêu cầu cụ thể của nhiệm vụ mà động viên và chỉ rõ phương hướng cụ thể để toàn thể cán bộ và chiến sĩ ta cố gắng tiến lên. Nhiều khẩu hiệu thiết thực đã được đề ra như: “Tích cực làm đường sá cho pháo binh là tích cực tranh thủ thắng lợi”; “Tích cực làm trận địa kiên cố là tích cực tranh thủ thắng lợi”; “Bảo đảm đường sá thông suốt là tích cực tranh thủ thắng lợi”; hay là “Thêm một người làm đường tức là tăng thêm điều kiện để chiến thắng quân địch”; “Xây dựng công sự dày thêm một phân tức là tạo thêm điêu kiện đế chiến thắng quân địch”.

Vào cuối thượng tuần tháng 3 năm 1954, công tác chuẩn bị về mọi mặt đã được hoàn thành và kiểm tra kỹ lưỡng.


(1)  Chúng ta đã tổ chức hệ thống thông tin từ Bộ chỉ huy chiến dịch đến các đơn vị trực tiếp tham gia chiến đấu vả phục vụ chiến đấu; một hệ thống thông tin hiệp đồng giữa các đơn vi, các hình chủng, đặc biệt là giữa bộ binh và pháo binh một hệ thống thông tin giữa Bộ chỉ huy chiến dịch với các cơ quan Bộ Quốc phòng, Bộ Tổng tư lệnh và giữa Đảng ủy Mặt trận với Trung ương Đảng, Bộ chính trị. một hệ thống thông tín giữa Mặt trận Điện Biên Phủ với các chiến trường phối hợp trong cả nước và và chiến trường các nước bạn. Để đáp ứng nhưng yêu cầu của chiến dịch, trong điều kiện phương tiện kỹ thuật còn rất hạn chế, chúng ta đã khéo sử dụng và phát huy tác dụng các loại phương tiện hiện đại và thô sơ tồ chức mạng lưới thông tin liên lạc hợp lý vững chắc và thõng suốt trong cả quá trình chuẩn bị và thực hành chiến dịch.
(2)Trên đồi 75 (điểm cao phía bắc Điện Biên Phủ). Ngày 31 tháng 1 năm 1954 một trung đội thuộc tiểu đoàn 542, đại đoàn 312 ngoan cường giữ vững trận địa, đánh lui bảy đợt xung phong của 2 tiểu đoàn địch được tăng cường xe tăng. Ngày 15 tháng 2 năm 1954 một trung đội của tiêu diệt 542 lại đánh hại 12 đợt xung phong của địch, giữ vững trận địa.
Tại Tà Lẻng đông Điện Biên Phú, ngây 31 tháng 1 năm 1954, một đơn vị tiền tiêu của ta đã đánh bại cuộc tiến công của hai đại đội địch, diệt một trung đội buộc chúng phải rút chạy.
Tại điểm cao 674 đông bắc Điện Biên Phủ, ngày 12 tháng 2 năm 1954, 5 chiến sĩ quân háo của trung đoàn 141 đại đoàn 312 đánh lui 4 đợt xung phong của địch. Ba ngày sau, cũng ở điểm cao này 1 trung đội của trung đoàn 141 đánh lui 12 đợt xung phong của 3 tiểu đoàn địch.
Trên các điểm cao 781 và 754 đông Điện Biên Phủ, một trung đội của tiểu đoàn 439, đại đoàn 316 đã chiến đấu phòng ngự từ ngày 5 tháng 2 đến 5 tháng 3 năm 1954 đánh bại các cuộc tiến công của 3 tiểu đoàn địch được tăng cường xe tăng, có phi pháo yểm hộ. Hai mươi bốn dũng sĩ của ta đã diệt một số lớn địch gần bằng 2 tiểu đoàn bắn hỏng 3 xe tăng.
(3)Bước vào thời kỳ chuẩn bị chiến đấu tại mặt trận, mặc dù khối lượng công tác rất lớn, thời gian chuẩn bị rất khẩn trương, chúng ta vẫn dành thời gian để củng cố nâng cao thêm trình độ kỹ thuật, chiến thuật cho bộ đội, nhất là về vấn đề xây dựng trận địa trong tác chiến quy mô hiệp đồng binh chủng với một thời gian tương đối dài, theo phương châm “đánh chắc tiến chắc” đã được xác định, nâng cao trinh độ tổ chức chỉ huy, tác chiến hiệp đồng giữa các hình chủng, nhất là giữa bộ binh và pháo binh. Như vậy, chúng ta đã nâng cao thực sự sức chiến đâu của bộ đội lên một bước mới, tạo nên sức mạnh tổng hiệp của các đơn vị, các binh chủng, chuẩn bị giành toàn thắng cho chiến dịch.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #43 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:17:38 pm »

Ngày 13 tháng 3 năm 1954, quân ta được lệnh mở cuộc đại tiến công vào tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Như trong phần IV đã nói, trong dự kiến, chiến dịch có thể gồm một giai đoạn tiêu diệt các cứ điểm vòng ngoài, thắt chặt vòng vây hạn chế đi đến triệt đường tiếp viện và tiếp tế của địch; tiếp đó chuyển sang giai đoạn tổng công kích tiêu diệt toàn bộ tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Trong thực tế, chiến dịch đã diễn biến thành ba đợt:

a) Đợt thứ nhất: quân ta tiêu diệt các vị trí vòng ngoài của địch ở phía bắc và đông bắc, cụ thể là tiêu diệt vị trí Him Lam và toàn bộ phân khu bắc.

b) Đợt thứ hai: dài hơn hết và ác liệt hơn hết: quân ta tiêu diệt khu vực phòng ngư then chốt của phân khu trung tâm của địch, đánh chiếm các ngọn đồi phía đông, chiếm lĩnh sân bay, tạo thành một vòng vây lửa xung quanh địch, từng bước thắt chặt vòng vây lại, thu hẹp phạm vi chiếm đóng, thu hẹp vùng trời của địch, đi đến triệt hẳn nguồn tiếp viện và tiếp tế của địch.

c) Đợt thứ ba: thời gian ngắn hơn: do các điều kiện thuận lợi đã được tạo nên đầy đủ, quân ta đánh chiếm điểm cao cuối cùng ớ phía đông và chuyển sang tổng công kích tiêu diệt toàn bộ tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Đợt tiến công thứ nhất: tiêu diệt trung tâm đề kháng Him Lam và toàn bộ phân khu bắc.

Trung tâm đề kháng Him Lam là một trung tâm phòng ngự kiên cố nhất của địch. Vị trí này thuộc phân khu trung tâm, cách Mường Thanh 2,5km, có nhiệm vụ che chở cho phân khu trung tâm và án ngữ con đường từ Tuần Giáo đến Điện Biên, ngăn chặn hướng tiến công chính của quân ta vào ngoại vi Điện Biên Phủ. Him Lam do một tiểu đoàn lê dương tăng cường, thuộc bán lữ đoàn lê dương số 13 mà địch cho là một trong những đơn vị thiện chiến nhất của chúng chiếm giữ. Địch bố trí thành ba cứ điểm yểm hộ lẫn nhau, có trận địa phòng ngự vững chắc, có nhiều hỏa điểm lợi hại và cá một hệ thống công sự phụ bằng mìn và dây thép gai bố trí thành bãi, có nơi rộng đến 100 - 200m.

Nằm nhô ra về phía đông bắc, trung tâm đề kháng Him Lam có liên quan mật thiết với phân khu bắc của tập đoàn cứ điểm. Phân khu này gồm trung tâm đề kháng đồi Độc Lập và trung tâm đề kháng Bản Kéo. Cả ba vị trí này hình thành một khu vực vòng ngoài của địch đột xuất về phía bắc, đông bắc và tây bắc. Vị trí đồi Độc Lập nằm trên một quả đồi dài 700m, rộng 150m ở cách Mường Thanh 4km, do một tiểu đoàn Bắc Phi tăng cường chiếm giữ, có trận địa phòng ngự kiên cố, có hệ thống công sự phụ rất mạnh, được tăng cường hỏa lực cầu vồng. Vị trí đồi Độc Lập có nhiệm vụ án ngữ con đường và ngăn chặn các cuộc tiến công của quân ta từ phía bắc đánh xuống. Còn trung tâm đề kháng Bản Kéo thì nằm trên một quả đồi ở tây bắc sân bay, cách phân khu trung tâm 2km, do một tiểu đoàn ngụy người Thái chiếm đóng. Cả ba trung tâm đề kháng nói trên đều được hỏa lực trọng pháo 105 và 155 mm của địch ở Mường Thanh và Hồng Cúm yểm hộ, theo một kế hoạch hỏa lực rất dày đặc(1).

Nhiệm vụ của quân ta trong đợt 1 là tiêu diệt cá ba trung tâm đề kháng vòng ngoài đột xuất hơn hết của địch, tiêu diệt một bộ phận sinh lực, thu hẹp phạm vi chiêm đóng của chúng, tạo điều kiện cho quân ta thắt chặt vòng vây và mở cuộc tiến công vào khu trung tâm. Đây là những trận đánh địch trong công sự vững chắc đầu tiên của quân ta đánh vào những trung tâm đề kháng của địch nằm trong một tập đoàn cứ điểm rất mạnh. Đây lại là những trận đầu tiên của chiến dịch Điện Biên Phủ. Nếu đối với toàn bộ chiến dịch, sự chỉ đạo phải nắm vững nguyên tắc cơ bản đánh chắc thắng, thì đối với những trận đầu của chiến dịch, nguyên tắc đó lại càng phải được bảo đảm. Chính để bảo đảm cho những trận đầu của chiến dịch nhất định phải là những trận thắng lợi, bộ đội ta đã dày công chuẩn bị và rèn luyện trong một thời gian dài, nắm vững nguyên tắc: phải đánh những trận có chuẩn bị, chỉ đánh những trận có chuẩn bị đầy đủ; trong đánh công sự vững chắc, công tác chuẩn bị lại càng phải mười phần đầy đủ; trong đánh công sự vững chắc có tính chất trận địa vào một vị trí mạnh của địch nằm trong một tập đoàn cứ điểm mạnh, công tác chuẩn bị chiến đấu về mọi mặt lại càng phải hết sức đầy đủ. Không có một sự chuẩn bị về mọi mặt hết sức cụ thể và đầy đủ thì không thể đánh địch phòng ngự trong công sự vững chắc thắng lợi được.

Đi vào sử dụng lực lượng, để bảo đảm trận đầu chắc thắng, chúng ta đã tập trung ưu thế binh lực, hỏa lực tuyệt đối so với lực lượng địch. Lực lượng của ta về bộ bính mạnh hơn địch gấp ba hoặc hơn gấp ba lần, về hỏa lực súng cối và pháo binh nhẹ, mạnh hơn địch gấp nhiều lần. Các đơn vị trọng pháo của ta có nhiệm vụ một mặt trực tiếp chi viện cho bộ binh, một mặt khống chế các căn cứ trọng pháo của địch(2).


Trong lúc toàn thể cán bộ và chiến sĩ trên mặt trận Điện Biên Phủ đang nỗ lực tiến hành công tác chuẩn bị ở bước cuối cùng để nổ súng mở màn chiến dịch , thì thư của Bác Hồ gửi đến:

“Các chú sắp ra trận. Nhiệm vụ các chú lần này rất to lớn, khó khăn, nhưng rất vinh quang.

Các chú vừa được chỉnh quân chính trị và chỉnh huấn quân sự, và đã thu được nhiều thắng lợi về tư tưởng và chiến thuật, kỹ thuật. Nhiều đơn vị cũng đã đánh thắng trên các mặt trận. Bác tin chắc rằng các chú sẽ phát huy thắng lợi vừa qua, quyết tâm vượt mọi khó khăn gian khổ để làm tròn nhiệm vụ vẻ vang sắp tới.

Bác chờ các chú báo cáo thành tích để thưởng những đơn vị và cá nhân xuất sắc nhất.

Chúc các chú thắng to.

Bác hôn các chú” (3)

Tuân theo lời Bác, toàn thể cán bộ, chiến sĩ đã sẵn sàng. Một không khí vô cùng phấn khởi thi đua lập công tràn ngập khắp các trận địa.


(1)Từ trung tâm Mường Thanh đến Him Lam, Độc Lập là một khu vực bằng phẳng tiện cho cơ giới hoạt động. Địch có kế hoạch sử dụng lực lượng dự bị có xe tăng, pháo hình và không quân chi viện để thực hành phản kích, bảo đảm cho khu vực phòng ngu vòng ngoài, giữ vững trận địa. Với cách phòng ngự này, địch hy vọng có thể ngăn chặn cuộc tiến công của ta từ hướng đông bắc và hướng bắc vào Điện Biên Phủ, buộc chúng ta phải triển khai lực lượng tứ xa, làm cho các lại hỏa lực pháo binh, cao xạ của ta không thể uy hiếp trực tiếp đội hình phòng ngự chủ yếu của tập đoàn cứ điểm, ngược lại chúng có thể dùng hỏa lực pháo binh và không quân để tiêu hao lực lượng tiến công của ta, bảo đảm vững chắc cho trận địa phòng ngự.
(2)Kế hoạch tác chiến đợt 1 được xác định như sau:
- Trận mở đầu chiến dịch là trận tiêu diệt trung tâm đề kháng Him Lam, kế tiếp là trận tiêu diệt đồi Độc Lập, rồi đến Bản Kéo, tiêu diệt hoàn toàn phân khu bắc của địch ở Điện Biên Phủ.
- Trung đoàn 141 là lực lượng chủ yếu, trung đoàn 209 lả lực lượng dự bị (đều thuộc đại đoàn 312) có nhiệm vụ tiến công tiêu diệt và chiếm lĩnh trung tâm đề kháng Him Lam mở màn cho chiến dịch.
- Trung đoàn 165 (đại đoàn 312) là lực lượng chủ yếu, trung đoàn 88 (đại đoàn 308) làm dự bị, có nhiệm vụ tiến công tiêu diệt và chiếm lĩnh trung tâm đề kháng đồi Độc Lập.
- Trung đoàn 36 (đại đoàn 308) có nhiệm vụ tiêu diệt trung tâm đề kháng Bản Kéo.
- Trung đoàn 57 (đại đoàn 304) có nhiệm vụ kiềm chế pháo bình địch ở Hồng Cúm.
- Đại đoàn 316 cử một lực lượng nhỏ nghi binh đánh địch ở các cao điểm phía đông.
- Đại đoàn pháo binh 351 có nhiệm vụ yểm hộ đắc lực cho bộ binh tiến công, kiềm chế pháo của địch, tập kích hỏa lực vào sân hay, sở chi huy và căn cứ hậu cần của địch.
Kế hoạch tác chiến công xác định nhiệm vụ phòng không, phòng pháo và các mặt bảo đảm, dự kiến các tình huống cơ bản và đề ra cách xứ lý trong quá trinh diễn biến chiến đấu. Công tác kiểm tra được thực hiện tỉ mỉ và kịp thời.
(3)Lưu trữ Bộ Quốc phòng, Hồ sơ 106, tờ 3, Phòng Quân ủy.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #44 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:22:08 pm »

17 giờ ngày 13 tháng 3 năm 1954, quân ta nổ súng tiến công trung tâm đề kháng Him Lam.

Theo kế hoạch dự định thì bắt đầu từ 16 giờ, pháo binh của ta mới hoạt động. Nhưng vào lúc 12 giờ trưa, một tình huống mới xuất hiện, địch phát hiện các trận địa xuất phát xung phong của ta lúc đó chỉ cách chúng khoảng 200m, chúng tiến ra đánh phá. Một đơn vị trọng pháo của ta được lệnh dùng hỏa lực tập kích vào Him Lam, đánh địch bảo vệ trận địa, đồng thời bắn vào sân bay và khu trung tâm Mường Thanh để kiểm tra độ chính xác. Trận tập kích bằng hỏa lực này đã phá hủy được một số công sự, trong đó có sở chỉ huy của địch ở Him Lam và phá hủy một số máy bay. Tên quan tư chỉ huy vị trí Him Lam và tên quan năm chỉ huy phân khu trung tâm bị pháo binh ta bắn chết ngay từ phút đầu. Quân địch hết sức hoang mang 10 sợ, và chúng không thể hiểu được bằng cách nào quân ta đưa được lựu pháo 105 mm lên núi cao để hôm nay bất ngờ giáng đòn sấm sét vào đầu chúng.

Đúng 17 giờ, cuộc tiến công vào trung tâm đề kháng Him Lam bắt đầu. Bộ binh và pháo binh phối hợp khá chặt chẽ. Sau một giờ chiến đấu, quân ta tiêu diệt hoàn toàn cứ điểm đầu tiên; sau hai giờ, ta tiêu diệt cứ điểm thứ hai. Cuộc chiến đấu ở cứ điểm thứ ba về phía tây bắc diễn ra gay go. Pháo binh của địch lúc đầu bị tê liệt, dần dần hoạt động trở lại khá mạnh. Đến 22 giờ 30 phút, quân ta tiêu diệt hoàn toàn trung tâm đề kháng Him Lam, tiêu diệt gần 300 địch, bắt sống hon 200 tên(1). Chiến thắng Him Lam là chiến thắng đầu tiên của chiến dịch Điện Biên Phủ. Trận đánh tiêu diệt này có một tác dụng rất lơn đối với sự phát triển của chiến dịch.

Sau khi mất Him Lam, khu phòng ngự trung tâm của tập đoàn cứ điểm bị uy hiếp trực tiếp. Tướng Cônhi, chỉ huy quân đội viễn chinh Pháp ở Bắc Bộ, vội vàng điều tiểu đoàn số 5 ( 5èBPVN) lên tăng viện và ra lệnh cho Đờ Cát phản kích chiếm lại Him Lam, nhưng kế hoạch phản kích trong ngày 15 tháng 3 năm 1954 của Đờ Cát đã không thực hiện được.

Đêm 14 rạng ngày 15 tháng 3 năm 1954, quân ta mở cuộc tiến công vào trung tâm đề kháng đồi Độc Lập(2).

17 giờ, trọng pháo của ta bắt đầu bắn vào khu chỉ huy của đích ở Mường Thanh, vào các trận địa pháo binh và sân bay của chúng, đồng thời bắn phá hủy các công sự của đồi Độc Lập. Cuộc chiến đấu bằng hỏa lực diễn ra ác liệt. Theo những tài liệu bắt được của địch sau này, để chi viện cho các vị trí Him Lam và đồi Độc Lập và phá hủy các trận địa pháo binh của ta, chỉ trong 3 ngày, từ 13 đến 15 tháng 3 năm 1954, quân địch đã bắn tất cả trên ba vạn phát đạn pháo. Trong đêm 14 tháng 3 năm 1954, chúng lại huy động máy bay oanh tạc từ Hà Nội lên ném bom liên tiếp suốt đêm.

Trận tiến công vào gồi Độc Lập, vì các đơn vị sơn pháo chuyển đến chậm (đêm đó trời mưa to), 3 giờ 30 phút sáng ngày 15 tháng 3 năm 1954 mới bắt đầu. Cuộc chiến đấu kéo dài đến mờ sáng, đến 6 giờ 30 phút thì quân ta tiêu diệt hoàn toàn trung tâm đề kháng gồi Độc Lập, diệt gọn tiểu đoàn Bắc Phi tăng cường, bắt sống gần 300 tên, trong đó có tên quan tư chỉ huy cứ điểm, thu toàn bộ vũ khí.

6 giờ, địch cho một đơn vị bộ binh có xe tăng yểm hộ từ Mường Thanh tiến lên phản kích, nhưng bị pháo binh ta bắn thương vong một số, phải rút lui(3).


(1)Được sự yểm hộ của phần binh, ha tiểu đoàn bộ binh của ta đã nhanh chóng vượt qua sông Nậm Rốm, đột phá vào cứ điểm. Tiểu đoàn 11 (trung đoàn 141) nhận nhiệm vụ chủ yếu, tiêu diệt cứ điểm 1 là nơi phòng ngự then chốt, mạnh nhất của trung tâm đề kháng Him Lam. Tiều đoàn 428 (trung đoàn 141) nhận nhiệm vụ tiêu diệt cứ điểm 2 và tiểu đoàn 130 (trung đoàn 209) tiêu diệt cứ điểm 3.
Cuộc tiến công vào cứ điểm 3 của tiểu đoàn 130 phát triển thuận lợi. Bằng cách đánh thọc sâu lợi hại, tiểu đoàn đã nhanh chóng chia cắt địch thành nhiều mảnh, làm rối loạn đội hình phòng ngự bên trong của chúng. Trong khi đó, tiểu đội mũi nhọn đã vượt qua các chướng ngại phức tạp, dày đặc, tiến thẳng tới khu sờ chỉ huy của địch trên đỉnh đồi, khống chế và tiêu diệt bộ phận chỉ huy cộng với cơ quan đầu não của chúng. Sau một giờ chiến đấu, tiểu đoàn 130 đã hoàn toàn giải quyết xong trận đánh, chiếm lĩnh cứ điểm 3 tiêu diệt gọn đại đội lê dương 11 của địch.
Ở cứ điểm 2, tiểu đoàn 428 gặp khó khăn ngay khi còn ở bên ngoài. Với tinh thần kiên quết tiến công, các cán bộ và chiến si tiểu đoàn 428 đã khắc phục khó khăn, dùng hỏa lực bắn thẳng của bản thân đơn vị kiềm chế các hỏa điểm lợi hại trong các lô cốt địch, kiên quết xông lên mở cứa đột phá. Toàn tiểu đoàn đã mãnh liệt xung phong, đánh giáp lá cà bằng lưỡi lê, lựu đạn với quân địch bên trong cứ điểm. Một số địch ngoan cố bám giữ lấy mỏm đột xuất ở phía tây bắc cứ điểm, chống cự quyết liệt chờ quân cứu viện. Trên đả thắng lợi, quân ta đã nhanh chóng tổ chức, liên tiếp dột phá, tiêu diệt nốt quân địch trên mỏm đồi này. Sau hai giờ chiến đấu, tiểu đoàn 428 đã tiêu diệt hết địch, đánh chiếm xong toàn bộ cứ điểm 2.
Trong khi đó tại cứ điểm 1, tiểu đoàn 11 (với danh hiệu truyền thống tiểu đoàn Phủ Thông) đang bước vào giai đoạn chiến đầu hết sức quyết liệt. Hoả lực pháo binh của địch lắc đầu bị tê liệt vì pháo ta uy hiếp, dần dần hoạt động trở lại khá mạnh, đã tập trung ngăn chặn ác liệt đường tiến quân của tiểu đoàn, đồng thời, những ụ súng ngầm và những hỏa điểm di động mai phục trong cứ điểm đã bất ngờ xuất hiện rất lợi hại, sát thương và ngăn cản có hiệu lực hành động đột phá của quân ta. Cuộc chiến đấu mở cứa đột phá diễn ra rất gay go, quyết liệt
Địch hy vọng kéo dài cuộc chiến đầu gìằng co ở cứ điểm này tin lúc tiến sáng, chờ quân tiếp viện từ Mường Thanh tới cứu nguy.
Với tinh thần hiệp đồng chiến đấu tích cực, hai tiểu đoàn 130 và 428 ở hai cứ điểm 3 và 2 đã chủ động từ trước khi nhận được lệnh, tìm mọi cách phát triển sang cứ điểm 1, phối hợp tác chiến với tiểu đoàn 11, nhưng vẫn chưa mở được đường vượt qua nhưng công sự dày đặc vả rất phức tạp của địch bố trí ngăn cách giữa các cứ điểm.
Tình hình cuộc chiến đấu trở nên rất căng thẳng. Nhiều chiến sĩ ta đã hy sinh trước cửa mở, nhưng quyết tâm chiến đấu của tiểu đoàn Phủ Thông vẫn rất cao. Anh em kiên quyết đề nghị xin được tiếp tục thực hiện nhiệm vụ. Gặp khó khăn, cán bộ đã lên tận nơi quan sát nghiên cứu, nhanh chóng phát hiện những ụ súng ngầm bố trí rải rác giữa các chướng ngại vật dày đặc và phức tạp nằm giữa khoảng cách từ bên cứ điểm 2, bắn lướt sườn sang đội hình tiến quân của tiểu đoàn, đồng thời càng phát hiện những hỏa điểm mai phục di động trên những đoạn chiến hào bổ sung, sau các hàng rào bên trong cứ điểm, xuất hiện bất ngờ nhưng lúc bộ đội ta tổ chức xung phong. Lập tức kế hoạch hỏa lực được nhanh chóng bổ sung, cùng với việc chấn chỉnh, tổ chức lại lực lượng đột phá. Lần lượt, các hỏa điểm mai phục đột xuất của địch bị nhanh chóng tiêu diệt.
Đường vào cứ điểm được mở thông, xung kích ào ạt vượt qua cửa mở xông vào cứ điềm, tỏa thành nhiều mũi, kết hợp chặt chẽ việc tiêu diệt từng lô cốt với hành động thọc sâu, chia cắt quân địch của các bộ phận, vữa tác chiến vừa địch vận gọi hàng. Chỉ sau 15 phút chiến đấu trong tung thâm, tiểu đoàn 11 đã hoàn toàn làm chủ cứ điểm 1. Toàn bộ trung tâm đề kháng Him Lam đã bị tiêu diệt. Lúc đó là 22 giờ 30 phút. Quân ta đã tiêu diệt gần 300 địch vả hắt sống hơn 200 tên, hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn quy định của cấp trên 30 phút.
(2)Đồi Độc Lập dài 700m, rộng 150m, cách Mường Thanh 4km do tiều đoàn 5 trung đoàn 7 Angiêri và một đại đội ngụy Thái phông ngự, được tăng cường bốn khẩu cối 120 mm, được pháo binh ở Mường Thanh và Hồng Cúm chi viện, có nhiệm vụ ngăn chặn ta tiến công từ phía bắc theo con đường Lai Châu. Sau khi Him Lam bị tiêu diệt, quân địch ở trung tâm đề kháng đồi Độc Lập rất hoang mang. Chúng tăng cường phòng ngự vả nơm nớp đề phòng cuộc tiến công của ta.
(3)Bộ tư lệnh đại đoàn 308 chỉ huy cuộc tiến công này. Lực lượng gồm trung đoàn 165 (đại đoàn 312) đảm nhiệm hướng chủ yếu ở phía đông nam cứ điểm, trung đoàn 88 (đại đoàn 308) đảm nhiệm hướng đông bắc, đại đội lựu pháo 803, sơn pháo 752 và 75a, hai đại đội súng cối 120 ly.
Lợi dụng kết quả bắn của pháo cối ta, các đơn vị bộ binh đã băng qua hàng rào hỏa lực ngăn chặn dày đặc của địch, anh dũng mở cửa và xung phong vào cứ điềm. Trên hướng của trung đoàn 165, tiểu đội thọc sâu đã không sợ đơn độc thọc thẳng vào bên trong cứ điểm, diệt trận địa cốt 120 ~ly, đánh chiếm trung tâm thông tin, tiến công vả bao vây bọn chỉ huy cứ điểm cố thủ dưới hầm ngầm. Tiếp sau, cả tiểu đoàn mãnh liệt xung phong vào cứ điểm, chia cắt, tiêu diệt từng bộ phận địch, kịp thời cùng tiểu đội thọc sâu diệt sở chỉ huy địch. Ở hướng đông bắc, trung đoàn 88 lúc đầu mở cửa chưa đúng hướng, sau đó đã bình tĩnh và kiên quyết định lại hướng, bảo đảm mở cửa thắng lợi.  Các mũi xung kích lao thẳng vào bên trong cứ điểm, chia cắt và tiêu diệt từng bộ phận địch. Mũi xung kích đầu tiên lao thẳng tới sở chỉ huy bắt liên lạc với mũi tiến công của trung đoàn 165. Trước khi trái sáng, trận đánh kết thúc thắng lợi. Để cữu nguy cho đồi Độc Lập, Đờ Cát dùng hai tiểu đoàn ứng chiến được tăng cường tám xe tăng ra cứu viện. Đại đội 213, trung đoàn 88 được pháo binh chi viện đắc lực, đã đập tan bọn phản kích.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #45 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:23:50 pm »

Trung tâm đề kháng thứ ba về phía tây bấc, tức là ví trí Bản Kéo, trở nên cô lập, bị quân ta uy hiếp mạnh. Trong khi một đơn vị chủ lực của ta đang xúc tiến việc chuẩn bị để tiêu diệt vị trí Bản Kẻo thì quân địch ở đây đã rất hoang mang. 15 giờ ngày 17 tháng 3 năm 1954, pháo binh của ta bắn 20 phát vào Bản Kéo. Mặc dầu bọn chỉ huy người Pháp ra sức khống chế lính ngụy, nhưng binh lính người Thái đã lợi dụng lúc bọn chỉ huy chui xuống hầm ẩn nấp, mang cả vũ khí kéo ra hàng. Địch cho xe tăng đuổi theo toán quân ngụy; pháo binh của ta đã bắn chặn để yểm hộ cho số hàng binh nói trên, buộc xe tăng của địch phải lùi lại.

Thế là hai trận đầu của chiến dịch là hai trận thắng lợi giòn giã. Trung tâm đề kháng Him Lam và toàn bộ phân khu bắc của địch đã bị tiêu diệt. Phòng tuyến vòng ngoài của địch về phía đông bắc, phía bắc và tây bắc bị phá vỡ, quân địch ở phân khu trung tâm ớ vào tình thế khó khăn hơn, bị hở sườn hẳn về các phía này.

Đây cũng là những trận đánh công sự vững chắc có tính chất trận địa đầu tiên của quân ta, tiêu diệt những trung tâm đề kháng kiên cố của địch nằm trong một tập đoàn cứ điểm rất mạnh. Bộ đội ta đã tiến bộ một bước dài về cách đánh công sự vững chắc tương đối chính quy, có trọng pháo và pháo cao xạ phối hợp. Thắng lợi này rất quan trọng, vì nó mở đường cho thắng lợi của cả chiến dịch và đặt cơ sở cho nhiều thắng lợi lớn về sau.

Trong hai cuộc chiến đấu đọt đầu, các trận địa tiến công của ta tỏ ra có nhiều kết quả. Việc tổ chức phòng không, phòng pháo của quân ta được chu đáo, nên tác dụng của không quân và pháo binh địch đã bị hạn chế rất nhiều. Không những thế, pháo binh của ta đã hoạt động rất chính xác, hiệp đồng tốt với bộ binh, gây cho địch nhiều thiệt hại nặng, phá hủy một phần các căn cứ pháo binh của chúng, sân bay trung tâm bị uy hiếp, nhiều máy bay đậu ở trên sân bay bị trúng đạn. Các đơn vị pháo cao xạ của ta cũng bắt đầu hoạt động, bấn rơi nhiều máy bay địch, yểm hộ cho quân ta chiến đấu.

Về phía địch, chúng đã bị tổn thất nặng, bị tiêu diệt hai tiểu đoàn tinh nhuệ, bị tan rã một tiểu đoàn, mất toàn bộ phân khu bắc và vị trí vòng ngoài chủ chốt ở đông bắc(1). Làm cho chúng lo ngại nhất là các căn cứ hỏa lực khá mạnh của chúng không những bị phá hủy một phần mà đã tỏ ra ít tác dụng, không có khả năng dùng chiến thuật phản pháo để tiêu diệt các trận địa pháo binh của ta. Hơn nữa, sân bay trung tâm, mà điều kiện an toàn là hết sức cần thiết để không quân của chúng có thể chuyển viện binh và lương thực, đạn dược lên Điện Biên Phủ, thì nay đã bị hỏa lực pháo binh của ta uy hiếp.

Nhưng, thất bại lớn hơn hết của đích là chúng đã phán đoán sai. Chúng đã cho rằng quân ta chỉ có thể tiêu diệt được những cứ điểm độc lập trên dưới một tiểu đoàn, chứ không thể tiêu diệt được những trung tâm đề kháng gồm nhiều cứ điểm nằm trong một tập đoàn cứ điểm kiên cố như Điện Biên Phủ, nhất là khi những trung tâm đề kháng đó lại được những đơn vị hết sức thiện chiến của chúng chiếm giữ. Chúng coi thường pháo binh nhỏ yếu của ta, nhưng sau những trận giao chiến đầu tiên, chúng đã hết sức hoảng sợ trước uy lực mạnh mẽ của trọng pháo và pháo cao xạ của quân ta. Mấy hôm sau, tên quan năm chỉ huy trọng pháo của địch ở Mường Thanh đã tự sát.

Đứng về quan điểm chiến lược toàn chiến trường Đông Dương, thì địch đã phạm một sai lầm rất nghiêm trọng. Vì chúng cho rằng ta không dám và đã bỏ ý định đánh Điện Biên Phủ, cho nên ngày 12 tháng 3 năm 1954, tướng Nava đã dùng một lực lượng cơ động khá lớn tiếp tục thực hiện ý đồ tiến công chiến lược trên chiến trường miền Nam, đổ bộ đánh chiếm Quy Nhơn, phân tán thêm lực lượng Ờ đó. Cuộc hành binh chiến lược không đúng lúc này càng gây thêm cho địch nhiều khó khăn làm cho chúng càng thêm bí động.

Tuy nhiên, sau đợt tiến công thắng lợi đầu tiên của ta, sau những thất bại nặng nề của chúng, quân địch mặc dầu gặp nhiều khó khăn lúng túng, nhưng lực lượng của chúng còn rất mạnh và chúng đang ra sức đối phó. Ngày 14 và 16 tháng 3 năm 1954, chúng đã tăng viện thêm ba tiểu đoàn quân dù từ Hà Nội lên. Chúng thả dù thêm nhiều bộ phận súng nặng và đạn dược. Chúng ra sức củng cố trận địa phòng ngư để đủ sức chịu đựng trọng pháo của ta. Chúng điều chỉnh bố trí, tăng cường việc bảo vệ sân bay, đưa lính Âu Phi ra một số cứ điểm vòng ngoài thay thế cho quân ngụy. Địch còn tin ở sức mạnh của khu trung tâm, ở sức mạnh của pháo binh và không quân của chúng, cho rằng quân ta không thể nào công phá được. Chúng tăng cường hoạt động không quân bắn phá các trận địa và tuyến cung cấp của ta. Chúng còn mong quân ta bị tổn thất nặng không đủ sức để tiếp tục tiến công. Nhất là nếu chiến dịch kéo dài, tuyến cung cấp bị đánh phá dữ dội, thì ta không khỏi gặp khó khăn lớn về lương thực, đạn dược, do đó mà phải thu quân.


(1)Ta đã diệt và bắt sống 2.000 tên địch, bắn rơi 12 máy bay.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #46 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:28:12 pm »

Đợt tiến công thứ hai: đánh chiếm các ngọn đồi phía đông, đánh chiếm sân bay, triệt đường tiếp tế và tiếp viện, thắt chặt vòng vây, từng bước thu hẹp phạm vi chiếm đóng và vùng trời của phân khu trung tâm.

Đợt thứ hai là đợt quan trọng nhất của chiến dịch, dài nhất và ác liệt nhất, bởi vì phân khu trung tâm là phân khu mạnh nhất, vị trí của phân khu lại nằm giữa cánh đồng Mường Thanh, có một hệ thống điểm cao rất lợi hại ở phía đông bảo vệ.

Sau thắng lợi của đợt một, chúng ta nhận định rằng, mặc dầu quân ta đã tiêu diệt một bộ phận sinh lực của địch, nhưng lực lượng của chúng vẫn còn rất mạnh, vì vậy phương châm tác chiến của chúng ta vẫn là đánh chắc tiến chắc.

Nhiệm vụ đề ra cho đợt tiến công thứ hai là đánh chiếm các điểm cao phòng ngự phía đông của phân khu trung tâm, nhanh chóng tiếp cạn bao vây quân địch, thặt chặt trận địa tiến công và bao vây, khống chế đi đến đánh chiếm sân bay ti ung tâm, hạn chế đi đến triệt hẳn đường tiếp tế và tiếp viện của địch, tích cực tiêu diệt và tiêu hao sinh lực địch, thu hẹp phạm vi chiếm đóng và vùng trời của chúng, tạo điều kiện chuyển sang tổng công kích, tiêu diệt toàn bộ quân địch.

Phân khu trung tâm gồm 5 trung tâm đề kháng, cộng tất cả trên ba mươi cứ điểm do 7 tiểu đoàn Âu - Phi và một tiểu đoàn ngụy phòng giữ, trong đó có một số tiểu đoàn dù cơ động. Ở đây có bộ chỉ huy chung của tập đoàn cứ điểm, các căn cứ hỏa lực chính, các đơn vị xe tăng, các căn cứ hậu cần và sân bay trung tâm của Điện Biên Phủ, tổng cộng trên một vạn quân. Toàn bộ phân khu nằm ở giữa cánh đồng Điện Biên Phủ. Từ phân khu đi đến các triền núi xung quanh, địa hình đều bằng phẳng, trên những khoảng cách từ 3 đến 5 km hay nhiều hơn nữa. Muốn thực hiện nhiệm vụ tiến công các điểm cao phía đông và đồng thời thắt chặt vòng vây, thì về chiến thuật, một vấn đề cực kỳ quan trọng cần được giải quyết là vấn đề tiếp cận tập đoàn cứ điểm của địch trên một địa hình bằng phẳng và tiến hành chiến đấu liên tục cả đêm lẫn ngày trong điều kiện pháo binh, cơ giới và không quân của địch hoạt động mạnh.

Từ khi bộ đội chủ lực của ta bắt đầu đánh công sự vững chắc thì vấn đề làm thế nào để tiếp cận quân địch luôn luôn được đặt ra. Ngay trong cả các chiến dịch lớn trước đây, chúng ta đã giải quyết vấn đề đó bằng cách lợi dụng địa hình rừng núi và lợi dụng đêm tối để tiếp cận địch một cách bí mật. Về sau, khỉ bộ đội ta đã tiến lên đánh những cứ điểm tương đối lớn thì quân ta đã bắt đầu làm ít nhiều công sự để giảm bớt tác dụng của hỏa lực địch, nhưng những công sự ấy còn hết sức sơ sài. Cho nên, có thể nói rằng tất cả các trận đánh công sự vững chắc của ta trước đây, trừ một số trường hợp đặc biệt, đều được tiến hành. ban đêm: xuất kích ban đêm, chiến đấu ban đêm, rút quân ban đêm. Do thời gian bị hạn chế như vậy, cho nên khả năng tiêu diệt địch của quân ta trong đánh công sự vững chắc cũng bị hạn chế. Tại Điện Biên Phủ, vấn đề chiến thuật quan trọng đó lại được đặt ra một cách cấp thiết, với yêu cầu rất cao. Chúng ta đã giải quyết vấn đề đó bằng chủ trương xây dựng trận địa tiến công và bao vây và cũng vì vậy nhiệm vụ xây dựng trận địa tiến công và bao vây được coi là nhiệm vụ trung tâm trong công việc chuẩn bị cho đợt tiến công thứ hai(1).

Hệ thống trận địa tiến công và bao vây bao gồm những đường hào giao thông trục chạy xung quanh phân khu Mường Thanh, cắt đứt phân khu trung tâm và phân khu nam, nhiều tuyến hào giao thông có công sự chiến đấu tỏa ra từ các triền núi xung quanh tiến sát trận địa của địch, nhiều tuyến hào giao thông ngang để tăng cường khả năng liên lạc; ở những vị trí nhất định lại phải xây dựng các công sự cho hỏa lực, xây dựng hầm đạn, hầm ngủ, hầm cứu thương, v.v…

Trong khoảng mười ngày, bộ đội ta đã đào thêm trên 100 km hào giao thông, hào chiến đấu, xây đắp hàng vạn công sự đủ các kiểu. Quá trình phát triển trận địa tiến công và bao vây là cá một quá trình chiến đấu gay go giữa ta và địch. Quân địch đã tìm một cách để phá hoại hào giao thông, phá hoại trận địa của ta, nhưng, dưới bom đạn của máy bay và pháo binh địch, qua nhiều trận chiến đấu lớn nhỏ xảy ra liên tiếp quân ta ngày càng tiến sát gần địch với một sức mạnh không gì ngăn cản được(2). Xây dựng trận địa tiến công và bao vây là một công trình lao động và chiến đấu to lớn của quân ta, tỏ rõ tinh thần chiến đấu anh dũng, lao động cần cù, khắc phục mọi khó khăn, vượt qua mọi gian khổ của một quân đội cách mạng. Thành công của trận địa tiến công và bao vây là đã giải quyết cho quân ta vấn đề tiếp cận quân địch trên địa hình bằng phẳng, vận chuyển lực lượng, giữ vững trận địa, tiến hành chiến đấu liên tục không quản ngày đêm, hạn chế đến mức cao tác dụng của pháo binh và không quân địch. Máy bay tiếp tế của chúng đã phải hạ cánh ban đêm trong điều kiện bị hỏa lực của ta uy hiếp mạnh, đến ngày 27 tháng 3 năm 1954 thì hoàn toàn không thể hạ cánh xuống sân bay được nữa. Địch chỉ còn một cách duy nhất là thả dù. Đến cuối tháng 3 năm 1954, trận địa tiến công và bao vây căn bản đã hoàn thành, các trận địa xuất phát xung phong để tiến đánh các ngọn đồi phía đông cũng đã được chuẩn bị.


(1)Nhiệm vụ xây dựng trận địa tiến công và hao vây được quy định như sau (trích mệnh lệnh của Bộ Tổng tư lệnh):
Đại đoàn 308, xây dựng đường giao thông hào trục từ nam vị trí đồi Độc Lập qua Bản Kéo, pe Nội, Nậm Bó, Bản Mé, Bản Cò Mỵ tới suối Nậm Rốm và đường giao thông hào trục từ Pe Nội vào vị trí tập kết của bộ đội phía tây Mường Thanh. Làm trận địa tiến công để chuẩn bị công kích vị trí 106.
Đại đoàn 312. xây dựng đường giao thông hào trục từ nam vị trí đồi Độc Lập nối liền với đường trục của đại đoàn 308 qua Him Lam, Long Bua nối liền với đường trục của đại đoàn 316. Làm trận địa tiến công, chuẩn bị công kích các vị trí D, E và 105.
Đại đoàn 316, xây dựng đường giao thông hào trục từ Long Bua nối liền với giao thông hào trục của đại đoàn 312 đi qua Bản Bánh, Bản Ten tới suối Nậm Rốm ngang Bản Cò Mỵ, nối liền với giao thông hào trục của đại đoàn 308, làm trận địa tiến công các vị trí A và C.
(2)Ngày 26 tháng 3 năm 1954, một tiểu đoàn địch và 6 xe tăng phản kích vào trận địa của ta ở hướng tây, các phân đội phòng không đã hạ nòng pháo, bắn thẳng vào đội hình quân địch, diệt và làm bị thương hơn 100 tên, đập tan phản kích của chúng.
Ngày 29 tháng 3 năm 1954, một tiểu đoàn và 3 xe tăng địch ở Hồng Cúm phản kích nhằm phá vỡ trận địa bao vây của ta mở thông đường với Mường Thanh. Các đơn vì bảo vệ trận địa của ta đã đập tan cuộc phản kích đó, loại ra ngoài vòng chiến đấu gần 100 tên địch, giữ vững trận địa bao vây.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #47 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:34:32 pm »

Đêm 30 tháng 3 năm 1954, đợt thứ hai của chiến dịch Điện Biên Phủ bắt đầu với cuộc tiến công của quân ta vào năm điểm cao phòng ngự phía đông của phân khu trung tâm(1). Dãy điểm cao này là then chốt phòng ngu của địch, mất các điểm cao đó thì Điện Biên Phủ không thể giữ được. Vì vậy mà cuộc chiến đấu trên các ngọn đồi phía đông diễn ra hết sức ác liệt.

17 giờ ngày 30 tháng 3 năm 1954, cuộc tiến công vào các ngọn đồi phía đông của địch bắt đầu. Đây là một cuộc chiến đấu lớn, vì mục đích của nó không phải chỉ nhằm tiêu diệt một tiểu đoàn của địch mà nhằm tiêu diệt luôn mấy tiểu đoàn của địch; lại là một cuộc chiến đấu phức tạp vì nó bao gồm cả một loạt trận công kiên, tiêu diệt nhiều vị trí của địch. Cuộc chiến đấu diễn ra lúc đầu khá thuận lợi. Chỉ sau 45 phút là quân ta tiêu diệt gọn quân địch và đánh chiếm đồi C1 ở cạnh đồi A1. Sau 1 giờ 30 phút, quân ta tiêu diệt một bộ phận tiểu đoàn dù nguy, tiếp đó đánh chiếm đồi E là điểm cao ở về phía bắc. Sau 2 giờ, quân ta lại tiêu diệt toàn bộ một tiểu đoàn địch và đánh chiếm đồi D là điểm cao thứ hai từ phía bắc trở xuống và cũng là điểm cao quan trọng hơn hết về phía này. Tiếp đó quân ta đánh chiếm luôn đồi D2(2). Gần sáng quân địch cho một lực lượng phản kích về phía các ngọn đồi này, trong ngày hôm sau lại tổ chức phản kích lần thứ hai; các cuộc phản kích đó đều bị quân ta đánh lui.

Đặc biệt trên đồi A1, tức là điểm cao quan trọng nhất trong năm ngọn đồi, cũng là điểm cao cuối cùng che chở cho phân khu trung tâm, cuộc chiến đấu đã diễn ra hết sức gay go, từ đêm 30 tháng 3 cho đến ngày 4 tháng 4 năm 1954. Trong đêm đầu, quân ta đánh chiếm hai phần ba vị trí. Đến tảng sáng và suốt ngày hôm sau, địch tăng cường lực lượng, có pháo binh và xe tăng yểm hộ đánh chiếm lại hai phần ba vị trí. Đêm 31 tháng 3, quân ta tiến công lần thứ hai; cuộc chiến đấu kéo dài đến sáng ngày 1 tháng 4, kết quả, ta chiếm lại hai phần ba vị trí; nhưng tiếp đó địch lại phản kích nhiều lần chiếm lại một phần trận địa đã mất. Sang đêm 1 tháng 4, ta tổ chức cuộc tiến công lần thứ ba; cuộc chiến đấu giằng co, quyết liệt; cho đến ngày 4 tháng 4, ta và địch giành nhau từng tấc đất một; địch đã lợi dụng những hầm ngầm và trận địa kiên cố để chống lại quân ta; cuối cùng mỗi bên giữ một nửa điểm cao(3). Trong khi quân ta chưa giải quyết được điểm cao cuối cùng, thì quân địch được tăng viện bằng một lực lượng nhảy dù xuống; sáng ngày 9 tháng 4 năm 1954, chúng tổ chức cuộc phản kích đánh chiếm lại đồi Cl; cuộc chiến đấu ở đây lại tiếp diễn trong 4 ngày đêm, kết quả đồi C1 cũng chia đôi, ta chiếm một nửa, địch chiếm một nửa.

Ngay từ khi bắt đầu tiến công, lực lượng thọc sâu đã bất ngờ tiến công các vị trí bên trong nhằm làm rối loạn toàn bộ khu đông của địch, tạo điều kiện thuận lợi cho các đơn vị đang đánh chiếm dãy điểm cao bên ngoài. Những trận chiến đấu đó đã thu được một số kết quả(4).

Tích cực phối hợp với hướng đông, đêm 1 tháng 4 quân ta ở hướng tây lợi dụng các hào chiến đấu đã đào sát vì trí địch, dùng đánh lấn, chiếm được cứ điểm 106, tiêu diệt tiểu đoàn 1 trung đoàn 2 lê đương của địch. Đêm 2 tháng 4 các đội dũng sĩ của ta đột nhập sân bay Mường Thanh tiêu diệt một số địch, bắt sống 10 tù binh Âu - Phi. Cùng đêm, vị trí 311 bị quân ta uy hiếp, một bộ phận địch ra hàng, một bộ phận rút chạy. Quân ta chiếm lĩnh vị trí đó và cải tạo thành trận địa bao vây tiến công sát vào trung tâm phòng ngự Mường Thanh. Đêm 4 tháng 4 ta đến công cứ điểm 105 trực tiếp bảo vệ sân bay Mường Thanh. Nhưng trận đánh không thành công.


(1)Nhiệm vụ các đơn vị (trích mệnh lệnh ngày 28 tháng 3 năm 1954 của Bộ Tổng tư lệnh):
Đại đoàn 312. Phối thuộc có hai đại đội 75, hai đại đội 120, một đại đội 82, tiêu diệt các cứ điểm: 201, 202 (E, D1, D2), vị trí pháo binh địch ở 210 và bộ phận cơ động của tiếu đoàn dù ngụy thứ 5 (5è BPVN) (hoặc một bộ phận tiểu đoàn dù thuộc địa thứ 6 (6è BPC) đóng ở đó). Sau khi tiêu diệt xong để lại một bộ phận nhỏ binh lực tăng cường hỏa lực, cải tạo công sự, chiếm giữ trận địa không cho địch chiếm lại, đồng thời tổ chức ngay nhưng trận địa hỏa lực để khống chế và sát thương quân địch ở Mường Thanh.
Đại đoàn 316 (thiếu một trung đoàn). Phối thuộc có hai đại đội 75, hai đại đội 120, hai trung đội 82 tiêu diệt các cứ điểm 301, 302, 304 (A1, C1, C2).... Sau khi tiêu diệt xong quân địch để lại một bộ phận nhỏ binh lực chiếm giữ trận địa không cho địch phản kích chiếm lại, đồng thời tổ chức ngay những trận địa hỏa lực để khống chế và sát thương quân địch ở Mường Thanh.
Đại đoàn 308. Tiêu diệt khu vực tung thâm của địch gồm: tiểu đoàn Thái thứ 2 và vị trí pháo binh ở đó, phối hợp cùng trung đoàn 98 tiêu diệt tiểu đoàn dù thuộc địa thứ C (6è BPC). Dùng hỏa lực kiềm chế pháo binh địch ở tây Mường Thanh vả dùng bộ đội nhỏ dương công tích cực các cứ điểm 106 và 310.
Đại đoàn 304. Phối thuộc có tiểu đoàn 888 (đại đoàn 316), một đại đội 105, một đại đội 120, bốn khẩu 82 và 18 khẩu 12 ly 8. a) Kiềm chế đắc lực pháo địch ở Hồng Cúm. b) Chặn quân viện từ Hồng Cúm lên Mường Thanh. c) Tiêu hao địch nhảy dù xung quanh và phía nam Hồng Cúm.
Đại đoàn 351. Trực tiếp yểm hộ bộ binh trên công cứ điểm. 302, 301, 201, 202. Chế áp pháo binh, sát thương và tiêu diệt một bộ phận lực lượng cơ động của địch ớ tung thâm phía đông Mường Thanh. Kiềm chế pháo binh địch.
(2)Trận tiêu diệt cứ điểm C1 của trung đoàn 98 (đại đoàn 316). Sau 20 phút, các đơn vị đã chiếm được hai phần ba cứ điểm. Đơn vị chủ cóng dã đánh chiếm khu cột cờ, mỏm cao nhất của cứ điểm. Địch liên tiếp tổ chức 3 đợt phản kích nhằm giành lại điểm cao, nhưng đều bị đánh bại. Thừa thắng quân ta phát triển tiến công, chia cắt tiêu diệt từng bộ phận quân địch, đồng thời thọc thẳng vào sở chỉ huy cứ điểm. Sau 45 phút, trung đoàn 98 đã tiêu diệt gọn quân địch, chiếm lĩnh cứ điểm, diệt vả bắt sống 140 tên thuộc tiểu đoàn 1 trung đoàn 4 Marốc (1/4RTM) phòng ngự trên điểm cao này.
Trận tiêu diệt ba cứ điểm của đại đoàn 312. 17 giờ 30 phút ngày 30 tháng 3 năm 1954, trung đoàn 141 tiến công đồi E. Sau 1 giờ 30 phút trung đoàn đã tiêu diệt gọn đích chiếm lĩnh cứ điểm do tiểu đoàn 3 trung đoàn 3 Angíêri phòng ngự.
Sau 2 giờ chiến đấu, trung đoàn 209 đã chiếm được đồi D1, tiêu diệt gọn sở chỉ huy tiểu đoàn 3 trung đoàn Angiêri. Thừa thắng quân ta tiến công và đánh chiếm đồi D2.
(3)Trận đánh A1 ngày 30 và 31 tháng 3 năm 1954. 21 giờ ngày 30 tháng 3 các đơn vị của trung đoàn 174 (đại đoàn 316) xung phong đánh chiếm cứ điểm. Địch dựa vào hầm ngầm trên đinh đồi liên tục phản kích. Cuộc chiến đấu diễn ra hết sức gay go quyết liệt. Đến sáng ngày 31 tháng 3 quân ta mới chiếm được hai phần ba vị trí của địch. Đêm 31 tháng 3, trung đoàn 102 (đại đoàn 308) và một bộ phận của trung đoàn 174 tiến công cứ điểm A1 lần thứ 2. Địch dựa vào thế cao, hầm ngầm và hỏa lực pháo binh chống trả và liên tục phản kích. Cuộc chiến đấu kéo dài đến sáng ngày 1 tháng 4, ta chiếm được hai phần ba cứ điểm, nhưng không phát triển được, phải dừng lại. Đêm 1 tháng 4, các đơn vị trên lại tổ chức tiến công A1 lần thứ 3 nhưng không thành công.
(4)Lực lượng thọc sâu gồm tiểu đoàn 11, trung đoàn 141; tiểu đoàn 115, trung đoàn 165 đều thuộc đại đoàn 312 tiểu đoàn 54 trung đoàn 102 thuộc đại đoàn 308. Các đơn vị trên có nhiệm vụ tiêu diệt trận địa pháo địch ở cứ điểm 210 và các tiểu đoàn dù nguy. Bước 1, tiểu đoàn 11 và tiểu đoàn 115 hợp điểm ở vị trí 210. Bước 2, cả 3 tiểu đoàn hợp điểm ở ngã ba đường 41, đi vào cầu sắt Mường Thanh.
Các tiểu đoàn 115 và tiểu đoàn 54 đã nhanh chóng luồn qua khe hở của các ví trí Cl vả D2, E và D1 tiến sát vào bên trong khu đông. Nhưng 2 tiểu đoàn trên gặp khổ khăn, không mở được cứa qua các bãi rào dây thép gai dày đặc. Vì vậy không thực hiện được kế hoạch. Tiểu đoàn 11 vượt qua cứa mở của đơn vị tiến công đồi E, theo đường 41, bất ngờ thọc thẳng vào giữa đội hình tiểu đoàn 5 dù tiêu diệt nhiều địch. số còn lại bỏ chạy tán loạn. Thừa thắng, tiều đoàn 11 tiến công cứ điểm 210, sau đó đánh tan tiểu đoàn dù thuộc địa số 1 và đuổi đánh tiểu đoàn dù ngụy số 6 ra tận bờ sông Nậm Rốm.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #48 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:36:50 pm »

Thế là bước đầu cuộc tiến công đợt 2 của quân ta đã thu được thắng lợi quan trọng, nhưng chưa hoàn thành được tất cả những mục đích đã đề ra. Tính từ lúc chiến dịch bắt đầu, chúng ta đã tiêu diệt được 5.000 tên lính tinh nhuệ của địch, nghĩa là một lực lượng tương đương với 6 tiểu đoàn trong đó có 3 tiểu đoàn bị tiêu diệt gọn. Lực lượng còn lại của địch còn khá mạnh, trên một vạn quân, về sau còn được tăng viện thêm một số tiểu đoàn; nhưng tinh thần chiến đấu thì bị giảm sút. Về địa hình có lợi, thì chúng ta đã khống chế các điểm cao ở phía bắc, khống chế phần lớn các điểm cao quan trọng ở phía đông phân khu trung tâm; trận địa tiến công và bao vây của ta đã tiến tới gần sân bay, vòng vây đã thắt chặt thêm, tiếp tế và tiếp viện của địch bị hạn chế, liên lạc giữa phân khu trung tâm và phân khu nam bị cắt đứt. Phạm vi đóng quân của địch bị thu hẹp, vùng trời của chúng cũng bị thu hẹp rất nhiều.

Chúng ta chủ trương tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ đề ra cho đợt tiến công thứ hai tức là tiếp tục củng cố và phát triển vào gần địch hơn nữa trận địa tiến công và bao vây, cải tạo địa hình, đánh chiếm một số vị trí quan trọng nhằm từng bước thắt chặt vòng vây hơn nữa, đánh chiếm sân bay đạt đến mục đích triệt hẳn tiếp tế và tiếp viện của địch, uy hiếp mạnh hơn nữa tung thâm của chúng và tiêu diệt, tiêu hao một bộ phận quan trọng lực lượng địch(1).

Thực hiện chủ trương nói trên, quân ta đã xây dựng trận địa ngày càng tiến sát gần địch, có nơi chỉ cách địch 10 - 15m. Các ngọn đồi đã chiếm được ở phía đông, nhất là đồi D1, đã được biến thành cứ điểm phòng ngự mạnh của ta, có trận địa hỏa lực cho sơn pháo và súng cối, với những công sự rất kiên cố. Hỏa lực các cỡ của ta luôn luôn uy hiếp quân địch. Cuộc chiến đấu diễn ra liên tiếp không kể ngày đêm.

Từ kinh nghiệm đánh lấn cứ điểm 106, quân ta phát triển mạnh chiến thuật đánh lấn dần. Đêm 18 tháng 4, quân ta tiêu diệt vị trí 105 bảo vệ phía bắc sân bay; tiếp đó, đêm 22 tháng 4, bộ đội ta đang làm công sự chuẩn bị tiến công, đã nắm vững thời cơ có lợi, đột nhập tiêu diệt quân địch, đánh chiếm vị trí 206 bảo vệ phía tây sân bay. Sân bay trung tâm của địch đã bị hoàn toàn bộc lộ. Trận địa của ta tử phía tây, phía đông và phía bắc tiến vào sân bay, liên lạc với nhau, cắt ngang sân bay; sân bay trung tâm của địch đã bị quân ta đánh chiếm. Vòng vây của quân ta càng thắt chặt hơn nữa; cuộc chiến đấu càng trở nên gay go. Quân địch liên tiếp tổ chức nhiều cuộc phản kích dữ dội, có cơ giới và không quân yểm hộ, nhằm đánh lùi trận địa của ta. Cuộc phản kích quyết liệt nhất đã xảy ra trong ngày 24 tháng 4, với mục đích đánh lùi quân ta ra khỏi sân bay. Kết quả là địch đã bị tiêu diệt một bộ phận, trận địa của ta vẫn được giữ vững, sân bay vẫn bị quân ta kiểm soát.

Phạm vi đóng quân của địch càng bị thu hẹp, dần dần mỗi chiều chỉ còn có 2km. Khu trung tâm của địch đã nằm vào trong tầm bắn của tất cả các cỡ súng của ta. Các trận địa pháo cao xạ của ta cũng được chuyển vào cánh đồng. Vùng trời bị thu nhỏ của chúng không còn an toàn nứa. Lúc này, tiêu diệt được thêm một, hai tên địch, giành thêm một, hai tấc đất cũng có ý nghĩa quan trọng. Quân ta một mặt đã tiến công tiêu diệt từng cứ điểm của địch, đánh lui những cuộc phản kích của chúng, mặt khác, đẩy mạnh cuộc thi đua bắn tỉa quân địch. Các chiến sĩ thiện xạ bắn súng trường, bắn súng máy, bắn súng cối, các chiến sĩ pháo binh ra sức bắn tỉa quân địch, làm cho địch ngày càng bị tiêu hao, thương vong chồng chất, tinh thần sút kém, luôn luôn lo sợ và căng thẳng, không dám đi lại, hễ lộ ra khỏi trận địa tên nào là bị quân ta bắn chết. Các đội dũng sĩ của ta đột nhập sâu vào trong lòng địch, đánh phá kho tàng, tiêu hao sinh lực của chúng.

Vấn đề tiếp viện và tiếp tế của địch đã trở nên hết sức khó khăn. Từ lâu, sân bay đã không còn sử dụng được. Nhất là từ khi quân ta đã cắt ngang và kiêm soát sân bay thì địch chỉ còn một cách là thả dù quân tiếp viện và thả dù lương thực, đạn dược tiếp tế. Nhưng vì khu vực của địch quá hẹp, máy bay lại sợ pháo cao xạ của ta không dám xuống thấp nên chỉ một phần dù tiếp tế rơi đúng vào vị trí của chúng, một phần ngày càng lớn rơi vào trận địa của ta. Quân ta đã tích cực dùng hỏa lực bắn phá không cho địch ra nhặt dù để triệt nguồn tiếp tế của chúng, mặt khác tranh đoạt tiếp tế với địch, lấy lương thực, đạn dược của địch bổ sung một phần cho ta. Chúng ta đã từng sử dụng khá nhiều đạn đại bác do địch thả xuống để bắn lại chúng. Sau các trận giao chiến trên các ngọn đồi phía đông, địch đã cho nhảy dù tăng viện 2 tiểu đoàn; về sau lại cho nhảy dù từng đợt những toán lính mà chúng gọi là tình nguyện đi cứu viện cho Điện Biên Phủ, tổng cộng khoảng bảy, tám trăm tên; bọn này một số bị rơi vào trận địa của ta và bị quân ta bắt làm tù binh ngay tử khi mới nhảy xuống.


(1)Nhiệm vụ tiếp tục của các đơn vị trong đọt 2 chiến dịch (trích mệnh lệnh của Bộ Tổng tư lệnh ngày 10 tháng 4 năm 1954):
Đại đoàn 308: 1) Làm trận địa tiến công 206, 311A, 311B, 310 và trận địa chặn viện giữa 105 và 206, 206 và 208 vả phối hợp với đại đoàn 312 làm giao thông hào cắt ngang sân bay phía nam 206 (hết đường cái); củng cố các trận địa trú quân vả xuất phát tiến công. 2) Chuẩn bị công kích 206, 311A, 311B. 3) Đánh địch phản kích để giữ vững trận địa và đánh quân dù trong phạm vi đại đoàn phụ trách. 4) Tích cực đẩy mạnh sự hoạt động với nhưng đơn vị nhỏ. Chủ yếu là: dùng súng trường, trung, đại và trọng liên phối hợp với cao xạ bắn máy bay địch ngày và đêm. Đoạt tiếp tế của địch, tiêu hao và sát thương sinh lực địch. 5) Chấn chỉnh bộ đội, học tập kinh nghiệm.
Đại đoàn 312: 1) Củng cố trận địa phòng ngự ở 201, 202, xây dựng trận địa tiến công 105, 203, 204 và khu tiểu đoàn Thái thứ 2 và phối hợp với đại đoàn 308 làm đường giao thông hào cắt ngang sân bay phía nam 206. Cúng cố các trận địa trú quân và tiến công. 2) Chuẩn bị công kích 105, 203, 204 và khu tiểu đoàn Thái thứ 2. 4) Phá hoại sân bay. 3) và 5) Như đại đoàn 308…
Đại đoàn 316: 1) Làm trận địa tiến công 302, 304 và đồi Châu Ún và cúng cố trận địa phòng ngự ở 301. 2) Chuẩn bị tiến công 302, 304 vả đồi Châu Ún. 3), 4) vả 5) như đại đoàn 308.
Đại đoàn 304: 1) Củng cố trận địa bao vây Hồng Cúm và trận địa chặn viện, làm trận địa tiến công Hồng Cúm. 2) Kiềm chế pháo binh ở Hồng Cúm. 3, 4) và 5) như đại đoàn 308.
Đại đoàn 351: 1) Củng cố các trận địa trú quân và trận địa hỏa lực, làm thêm 1 trận địa cho đại đội trọng pháo tây bắc Mường Thanh. 2) Chấn chỉnh bộ đội, học tập kinh nghiệm.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #49 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 09:40:08 pm »

Tình hình trong suốt đợt hai luôn luôn khẩn trương. Bọn can thiệp Mỹ đã tăng viện nhiều máy bay oanh tạc và vận tải để giúp quân Pháp cố thủ Điện Biên Phủ. Quân địch đã dùng vào mặt trận Điện Biên Phủ hai phần ba máy bay chiến đấu và hai phần ba máy bay vận tải của chúng ở Đông Dương, không kể những phi đội máy bay C.119 của Mỹ. Chúng hy vọng với một kế hoạch ném bom dữ dội và liên tục, với những loại bom hạng nặng, tập trung vào từng khu vực, chúng có thể cứu nguy cho tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. Máy bay oanh tạc của địch hoạt động ráo riết, bắn phá không ngớt những mục tiêu chúng cho là trận địa của quân ta, trút bom napan đốt cháy núi đồi xung quanh Điện Biên Phủ, dùng bom hạng nặng trút xuống các vị trí mà chúng cho là trận địa pháo binh của ta. Chỉ trong một ngày 2 tháng 4 năm 1954, chúng đã dùng đến gần 250 chuyến máy bay oanh tạc và khu trục. Sự cố gắng tột bậc và tuyệt vọng của địch đã không thu được kết quả như chúng mong muốn. Trong khi đó, trận địa quân ta vân thắt chặt vòng vây thêm mãi; các đơn vị pháo cao xạ trẻ tuổi của ta hoạt động tích cực và thu được nhiều kết quả, gây cho không quân địch nhiều tổn thất đáng kể.

Bước vào tháng 4 năm 1954, bọn tướng tá Pháp - Mỹ đã thấy nguy cơ tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ có thể bị quân ta tiêu diệt. Thượng tuần tháng 4, chính phủ Pháp chính thức yêu cầu Mỹ phái sang những đội máy bay chiến đấu và máy bay oanh tạc hạng nặng, xuất phát từ Philipin hoặc từ các tàu chở máy bay của hạm đội 7 của hải quân Mỹ để chi viện cho Điện Biên Phủ. Nhưng ngay nội bộ chính giới Mỹ cũng không nhất trí; giữa bọn đế quốc có mâu thuẫn gay gắt; vả lại chúng không tin rằng một hành động như vậy có thể cứu vãn được quân dội viễn chinh Pháp mà chắc chắn sẽ bị dư luận trong nước và ngoài nước kịch liệt lên án, lại có thể làm cho tình hình Đông Dương trở nên phức tạp, gây nên những hậu quả khó lường được, rốt cuộc kế hoạch này không được thi hành.

Trung tuần tháng 4, chúng đã từng tính đến một cuộc hành binh giải vây từ lưu vực sông Nậm Hu tiến về hướng Điện Biên Phủ. Kế hoạch này vì thiếu quân nên phải hoãn đi hoãn lại nhiều lần, cuối cùng cũng không thực hiện được.

Chúng lại một lần nữa đã định ở cuộc hành binh đánh sâu vào hậu phương của ta, dự định đánh vào Tuyên Quang, Yên Bái; hạ tuần tháng 4, chúng lại dự định đánh lên Đoan Hùng. Nhưng quân thiếu, lực lượng không quân không đủ, lại sợ không bảo đảm được thắng lợi mà có thể bị thất bại đau đớn; rốt cuộc dự định này cũng không được thực hiện.

Vào hạ tuần tháng 4, chúng đã mất hy vọng có thể cố thủ Điện Biên Phủ. Chúng cũng dần dần nhận thấy rằng hoạt động không quân của chúng không thể “nghiền nát” quân ta được, không thể nới rộng vòng vây của ta, cũng không thể cắt đứt đường vận chuyển tiếp tế của ta. Lực lượng cơ động của chúng ở Điện Biên Phủ chỉ còn 5 đại đội, phạm vi chiếm đóng của chúng mỗi chiều chỉ còn 1,7km đến 1,3km. Tình hình quân địch đã trở nên trầm trọng.

Về phía ta, suốt đợt hai, trong khi quân ta chiến đấu liên tục tại mặt trận Điện Biên Phủ thì trên các tuyến cung cấp từ hậu phương ôi đến mặt trận, cuộc chiến đấu với địch cũng diễn ra cực kỳ gay go, gian khổ. Như đã nói ở trên, nhu cầu lớn lao của chiến dịch về mặt tiếp tế chi viện: lực lượng tham chiến lên đến mấy vạn quân, lực lượng dân công vận tải lên đến mấy chục vạn, các tuyến cung cấp dài từ 300 đến 500km, thời gian kéo dài trên sáu tháng. So với chiến dịch Biên giới, chỉ nói khối lương thực cần thiết, cũng đã tăng lên gấp mười lần. Chỉ lấy phạm vi hậu cần của chiến dịch, nghĩa là tử Sơn La trở lên, khối lượng vận chuyển trong chiến dịch cũng đã lên đến trên 4,5 triệu tấn km. Trong khi đó phương tiện vận chuyển chỉ một phần đưa vào cơ giới, còn lại thì phải dựa vào phương tiện thô sơ, dựa vào sức người.

Trong thời gian chuẩn bị, địch đã ra sức bắn phá các tuyến cung cấp của ta. Nhưng, không quân của chúng bắn phá dữ dội hơn cả là trong thời gian tháng 4, nghĩa là trong khi tình hình Điện Biên Phủ bị lâm nguy, việc trực tiếp chi viện cho Điện Biên Phủ ngày càng gặp trở ngại to lớn, chúng đã coi việc phá hoại các tuyến cung cấp của ta là một trong những phương sách chủ yếu để cứu vãn tình thế. Các con đường vận chuyển của ta lại là những đường độc đạo, có nhiều quãng hết sức hiểm trở, đã hẹp lại xấu. Quân địch đã tập trung máy bay ném bom tạ, thả bom chờ nổ và bom bươm bướm, hoạt động không kể ngày đêm, tập trung ném bom và bắn phá một số điểm hiểm yếu nhất, như đèo Khế, đèo Hút Gió, đèo Lũng Lô, đèo Pha Đin, v.v., có nơi chúng trút hàng trăm tấn bom trong một ngày. Đó là chưa nói đến những khó khăn rất lớn do mưa, lũ gây nên. Do những khó khăn trở ngại nói trên, dự trữ của ta ở trước mặt trận đã có lúc bị giảm xuống khá nhiều dưới mức quy định.

Để khắc phục mọi khó khăn trở ngại, bảo đảm cung cấp tiếp tế cho tiền tuyến, Trung ương và Chính phủ đã hạ quyết tâm toàn dân, toàn Đảng và Chính phủ nhất định đem toàn lực chi viện chiến dịch Điện Biên Phủ và nhất định làm mọi việc cần thiết để giành toàn thắng cho chiến dịch này”(1). Chúng ta có lúc đã tăng cường hàng trăm cán bộ trung cao cấp vào các tuyến cung cấp; một bộ phận quan trọng cán bộ chính trị ở mặt trận cũng tham gia vào công tác hậu cần. Nhở sự cố gắng lớn lao của nhân dân hậu phương, trong đó có nhân dân Tây Bắc, nhờ tinh thần chiến đấu anh dũng và vượt gian khổ rất cao của anh chị em dân công, nhất là ở ngoài hỏa tuyến, chúng ta đã phá được âm mưu thâm độc của địch hòng làm thất bại công cuộc chi viện tiền tuyến của ta. Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ chi viện cung cấp trên một quy mô lớn cho chiến dịch lịch sử này. Chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ nếu cần thì có thể tiếp tục chiến đấu trong suốt tháng 5 hoặc lâu hơn nữa.


(1)Nghị quyết của Bộ Chính trị ngày 19 tháng 4 năm 1954 đối với Mặt trận Điện Biên Phủ. Lưu trữ Bộ Quốc phòng, Hồ sơ: 163, tờ 49-51, Phòng Trung ương.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM