Minh Sử có câu: "Thành Tổ bình giao chỉ, lấy được Thần cơ thương pháo pháp, đặt thần cơ doanh luyện tập".
Cuốn 92, chuyên về việc quân (binh chí thứ), lặp lại:
"Thành Tổ bình giao chỉ, lấy được Thần cơ thương pháo pháp, đặt thần cơ doanh luyện tập. Súng có nhiều cỡ to nhỏ không bằng nhau, cái trên xe, cái có giá, cọc và người nâng. Dùng tốt nhất cho phòng ngự và tốt khi viễn chinh. Chế tạo dùng thục đồng đỏ, nhu thiết và Tây thiết.
Đoạn nữa có câu "(thần cơ doanh) ban đầu dùng Hỏa Thương, sau dùng Hỏa Thằng Thương".
Ở đây, vẫn có hiện tượng hủ nho phổ biến trong lịch sử văn tầu, mặc dù thời Hồ Nguyên Trừng sang Tầu là thời mạt nhất của hủ nho, hủ nho và các thế lực âm độc tuyệt diệt cùng vớicác cung điện Nam Kinh khi Chu Nguyên Chương chết, con là Minh Thành Tổ đánh bại cháu trưởng, rồi sau thiên đô về Bắc Kinh.
Người viết thiên về ca tụng công đức, mà thể hiện sự ngu si về kiến thức, truyền lại đời sau. Ví dụ, "thục xích đồng", là một thứ nguyên liệu quý, dùng để làm súng pháo. Nhưng không phải nòng súng đúc từ nó, "thục xích đồng" nghĩa là đồng nguyên chất (xích đồng) có độ tinh khiết cao (thục), rất mềm yếu, cái quý của nó là dễ pha với các chất khác thành hợp kim có chất lượng cao, cái hợp kim này mới dùng đúc súng. Hợp kim hay dùng ở phương tây có tên "đồng súng", "đồng pháo" chứa 88% đồng và 12%thiếc (ta gọi "đồng điếu", hay dùng đúc cối giã trầu). Loại đồng phổ biến trong dân gian là "đồng thau" không đúc được súng, phải luyện rất khó thành "thục xích đồng", rồi hợp kim với thiếc mà thành "đồng điếu". Nguồn "thục xích đồng" chủ yếu không phải từ đồng thau, mà từ một số mỏ khoáng. Đồng điếu cũng có từ một loại quặng mà không cần qua khâu "thục xích đồng". Đồng thau quý ở chỗ dẻo và có nhiệt độ nóng chảy thấp, dễ đúc, dễ gò, dễ hàn thành những chi tiết phức tạo, dai khó vỡ khi va đập... nhưng nhược điểm là dễ bị mài mòn và chịu áp lực thấp, gọi là đồng thau vì hay làm thau và mâm.
Kim Dung cũng thừa kế lại "thục đồng côn" từ loại hủ này. Thục đồng côn mà có thật thì gõ nhẹ cái là cong,
vác lại nặng è cổ
.
"Nhu thiết", "Tây thiết"... Hợp kim sắt lúc đó chủ yếu là gang đúc xấu. Cùng là sắt, nhưng lúc đó gang thì rẻ mà thép thì rất đắt. Nhu thiết, thép mềm dễ làm được những chi tiết phức tạp qua rèn (thế mạnh của đồng thau). Tây thiết, là thép "Tây Vực". "Tây Vực" những vùng phía tây dãy núi Côn Luân, kéo dài từ Thanh Hải bi h cho đến tận Ba Tư. Thực chất, đây chính là thép Damacus được buôn từ Trung Đông đến "Hành lang Hà tây", qua "Tây Vực" mà đến Tầu. Loại thép này cứng, đàn hồi, đặc biệt rất dai bền ("dai" là từ chuyên môn bi h nói về độ chịu đựng biến đổi hình dạng, va đập lâu mà không yếu đi, chịu một thời gian mà yếu đi gọi là "mỏi", cũng từ bi h). "Thép Đa Mát", "Tây Thiết" không phải là một loại thép, mà rất nhiều loại thép đã được nấu, đặc điểm chung là có thành phần chính chính là thứ thép buôn kia. Ngày nay, được biết đây là loại thép giầu măng gan, được luyện từ công nghệ bí truyền và điều kiện thuận lợi ở Syria.
Nhu thiết và tây thiết là nguyên liệu quý để làm các súng phức tạp, như súng trường. Pháo tuy hoành tráng, nhưng cấu tạo đơn giản và chỉ cần gang đúc đồng đúc. Súng trường "hỏa thằng thương" thì không thể đúc cò, kim hỏa (gọi là "câu"), khóa an toàn, lẫy lò xo... bằng gang hay đồng được. Cao Thắng thì không có điều kiện mua nhu thiết tây thiết rồi, càng khoai hơn.
Làm súng kíp "theo công nghệ cổ truyền" ngày nay dễ dàng hơn nhiều. Ví như nòng thì lấy xà beng. Các cơ cấu cò, lò xo, mỏ mổ kíp... lấy các thép đầy ra ở hàng sắt vụn. Nhưng ở thời đại gang đúc đồng đúc thì đặc biệt khó. Súng của vương tôn thì dễ dàng dùng hợp kim bạc rất tốt, nhưng dùng súng đó mà trang bị cho "thần cơ doanh" thì mất nước trước khi đánh trận. Không kể các chi tiết súng, mà các chi tiết của "máy công cụ" cũng rất cần, ví như khoan.
Trong điều kiện cổ thì làm súng trường thật khó khăn, đấy mới là cái anh kiệt của các cụ, mà đến h tài năng như tớ đây
còn chưa mò mẫn ra làm sao mà các cụ làm được. Nhưng những thằng hủ nho chuyên viết tụng ca và bịa ra kiến thức, văn nhìn nhẵn mượt nhưng thối hoắc này, dễ dàng trút nước thối vào tài năng lớn lao của các cụ như thế.