21. Pháo chống tăng QF 17 funt
Đây là loại pháo chống tăng mạnh nhất của quân đội Anh trong thời gian Chiến tranh Thế giới thứ hai. Sự thiết kế pháo được bắt đầu vào năm 1940, nhưng tiêu bản đầu tiên chỉ xuất hiện vào mùa hè năm 1943. Ban đầu, chúng được lắp trên khung pháo 25 funt và được đưa sang mặt trận Bắc Phi, nơi chúng được sử dụng nhằm chống lại các xe tăng “Cọp” của Đức, được ca ngợi là không có điểm yếu. Rất nhanh chóng, những phiên đầu tiên được chuyển sang mẫu với khung pháo có hai bánh xe cổ điển và càng pháo xếp mở được, sau đó, quân đội phe Đồng minh cuối cùng đã được tiếp nhận trong tay loại vũ khí đáng tin cậy có thể chống lại mọi dòng xe tăng của đối phương. Lúc đầu, pháo tiếp nhận loại đạn xuyên giáp, còn từ tháng 8 năm 1941, pháo sử dụng đồng thời cả đạn chống tăng dưới cỡ nòng, có khả năng bắn thủng những mẫu xe tăng Đức mới nhất. Khi mới thiết kế, pháo sử dụng phương pháp vận chuyển bằng xe kéo, sau đó nó được lắp trên xe tăng và hệ thống pháo tự hành, có thể kể đến hệ thống pháo tự hành M10 “Akhilles” (“An khin”) và trên xe tăng “Sherman Firefly”. Một số lượng lớn pháo chống tăng 76,2mm QF đã được đặt hàng cho Hải quân Hoàng gia nhằm trang bị cho các đơn vị đổ bộ.
Các thông số kỹ thuật chính:
Nơi sản xuất: Anh
Cỡ nòng: 76,2mm (3 inch)
Khối lượng chiến đấu: 2097kg
Chiều dài nòng pháo: 4,85m
Góc tầm: từ -6 đến 16,5 độ
Góc hướng: 60 độ
Kiểu và khối lượng đạn: đạn xuyên giáp/7,26kg
đạn dưới cỡ nòng/3,45kg (7,62 funt)
đạn nổ mảnh/6,98kg
Sơ tốc đầu nòng: đạn xuyên giáp/884m/s
đạn dưới cỡ nòng/1203m/s
đạn nổ mảnh/876m/s
Tầm bắn tối đa: đạn nổ mảnh: 9145m
Độ xuyên giáp: đạn xuyên giáp/120/450/90
đạn dưới cỡ nòng/186/450/90