http://baodaidoanket.net/ddk/print.ddk?id=5921Chứng tích của hoài niệm
Hẳn ít ai biết, tại xã Tân Dĩnh, huyện Lạng Giang (tỉnh Bắc Giang) đang có một nghĩa trang ghi công các liệt sĩ Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên duy nhất tại Việt Nam. Đó là một chuyện lạ và xung quanh nghĩa trang này còn tồn tại rất nhiều những câu chuyện lạ khác, mà trong khuôn khổ trang báo, chúng tôi không có điều kiện ghi lại hết được.
Ký ức chiến công
Khu nghĩa trang Triều Tiên rộng 2ha tọa lạc trang trọng trên đồi Rừng Hoàng (thuộc xã Tân Dĩnh) là nơi an nghỉ của 14 chiến sĩ không quân CHDCND Triều Tiên hy sinh trên bầu trời Việt Nam trong những năm chiến tranh ác liệt nhất. Họ đã đến và mãi mãi ra đi vì một lý tưởng, cho một mục tiêu cao đẹp, nơi an nghỉ của họ chính là một minh chứng lịch sử tạc vào không gian và thời gian.
Trong cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại, không quân Việt Nam đã làm nên những kỳ tích dường như không tưởng khi nâng cấp, cải tiến những chú “én bạc Liên Xô” Mic 17, Mic 19 để thực hiện thành công các cuộc tấn công du kích trên không, hạ gục hàng loạt những máy bay siêu âm hiện đại của không lực Hoa Kỳ như F4, F111...
Với nguyên bản, én bạc chỉ mang trên mình một khẩu trọng pháo 37 ly, các cán bộ kỹ thuật không quân Việt Nam đã tự mày mò rồi nâng cấp, lắp ghép thêm một khẩu trọng pháo nhằm tăng thêm hỏa lực (
bó tay!). Đồng thời, chúng ta cũng đã cải tiến thêm một số chi tiết để én bạc vận động nhanh nhẹn hơn, các phi công không ngừng học hỏi và sáng tạo trong cách điều khiển, đặc biệt ở kỹ thuật quay đầu đột ngột, lúc ẩn lúc hiện, nhiều lần “chọc” F4,
F111 (
bó chân!) có những tính năng tiêu diệt mục tiêu ưu việt hơn hẳn phải rụng như sung khiến đế quốc Mỹ phải thốt lên kinh hãi và hận thù én bạc Việt Nam.
Ngạc nhiên với một Việt Nam vừa thoát khỏi vòng kiềm tỏa phong kiến, lâu nay vẫn gìn giữ Tổ quốc, đánh đuổi bè lũ ngoại xâm bằng đao kiếm, cung nỏ nay đã không những bắt kịp được khoa học kỹ thuật chiến tranh mà còn tự nâng lên một tầm mới không ngờ. Năm 1965, 14 chiến sĩ không quân Triều Tiên đã được cử sang Việt Nam để học hỏi kinh nghiệm. Tại sân bay Kép (Hà Bắc cũ), họ đã được chúng ta truyền đạt cho những lý thuyết và kỹ thuật chiến đấu, ứng biến trong từng hoàn cảnh, lấy yếu thắng mạnh. Kỳ “thực tập”, 14 chiến sĩ được phép xuất kích với đội hình “toàn Triều Tiên” và có thể được phép nhả đạn khi cần thiết. Vì muốn nhuần nhuyễn nhanh cách đánh, vì lòng căm thù giặc Mỹ, khi phát hiện mục tiêu, họ lập tức áp sát và chiến đấu quả cảm.
Do quan niệm, đã xuất kích là phải tiêu diệt được đối phương, không bảo vệ được phi cơ thì không quay về nên họ đã không trang bị cho mình những phương tiện thoát hiểm. Và, chỉ trong năm 1965 và 1967, 12 chiến sĩ đã một đi không trở lại. (2 chiến sĩ còn lại hy sinh năm 1972 tại sân bay Kép trong một trận ném bom miền Bắc khốc liệt bằng B52 của đế quốc Mỹ).
Cá chép hồng và tấm lòng người Việt
Đó là câu chuyện do cựu chiến binh Dương Văn Dậu ở thôn Tân Văn, người đã mấy chục năm nay thường xuyên đến hương khói cho các liệt sĩ Triều Tiên kể lại. Đứng bần thần giữa những tấm bia tưởng niệm, ông Dậu tiếp: “Thi thể 12 chiến sĩ ấy đã được bà con ta tìm thấy và đưa về sân bay Kép. Sau đó, đích thân một vị tham tán sứ quán Triều Tiên tại nước ta đã về và xin chọn khu đồi Rừng Hoàng này, tức nghĩa trang bây giờ, làm nơi an nghỉ cho họ. Tôi không rõ lắm, nhưng có lẽ lý do để nơi này được chọn vì nó nằm thoải hướng nhìn về phía Đông Nam, về quê hương các anh. Khi chôn cất, bên cạnh mỗi chiếc áo quan còn được đặt một con cá chép hồng và một chú chó đen. Nhiều người thắc mắc, họ chỉ bảo, đó là phong tục của người Triều Tiên. Nhưng về sau này người ta mới biết, chuyện về những con cá chép hồng không chỉ là phong tục.”
Nhiều người già trong xã kể lại: Ngày trước, một ông già tên là Đức đã trực tiếp bán 6 con cá chép hồng cho người Triều Tiên. Khi mua, họ hỏi những con cá này bắt được ở đâu, phải là cá ở sông, con sông đó lại phải trực tiếp chảy ra biển. Ông Đức bán cho họ 3 con, họ nhờ ông tìm giúp cho 9 con nữa, nhưng tìm mãi ông chỉ mua về thêm được 3 con. Ngày ấy, gia đình ông làm nghề vạn chài quanh năm lênh đênh trên dòng sông Thương, cái nghèo cái khổ tưởng như cứ đeo đẳng mãn kiếp. Sau khi giúp họ tìm mua những con cá chép hồng, công việc chài lưới của gia đình ông bỗng dưng thuận lợi, may mắn, rồi ông có cơ hội lên bờ dựng nhà, lập nghiệp.
Đến năm 1972, khi giặc Mỹ đánh phá miền Bắc ác liệt, chúng trút bom đạn xuống khu vực sân bay Kép như trải thảm. Nhà ông bị trúng bom tan hoang nhưng 7 thành viên trong gia đình đã may mắn thoát chết. Chuyện do một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay linh tính người phụ nữ, hoặc cũng có thể, theo như dư luận làng thôn, do một sức mạnh siêu nhiên thúc đẩy. Không hiểu sao, sáng hôm đó vợ ông lại dậy rất sớm đi luộc ốc rồi kêu cả gia đình dậy ăn, ông Đức bảo mang vào nhà, bà vợ lại một mực kéo ra ngoài vườn. Đang ăn, một chùm bom xõa cánh biến ngôi nhà thành một đống tro tàn. Thoát nạn. Sau này, các con ông cũng gia nhập “phong trào” thu gom sắt vụn, phế liệu để bán. Hàng loạt những bãi bom mìn, nơi ngày xưa phải gánh chịu những đau thương ác liệt nhất, bị đào bới tung bành. Tiền kiếm được nhiều nhưng mất mát lại quá lớn khi rất nhiều người phải bỏ mạng vì những quả bom bi, những trái mìn “ngủ quên” trong lòng đất bấy lâu nay bỗng nhiên thức giấc. May mắn lại đến với các con ông khi họ kịp “giải nghệ” trước khi tử thần vô tình chấm tên vào sổ thiên tào.
Chứng kiến những sự may mắn, hoặc có thể do trùng hợp của gia đình ông Đức, các cụ già trong làng bảo, đó là do những chiến sĩ không quân Triều Tiên phù hộ để cảm ơn ông đã giúp họ tìm những con cá chép hồng. Một cụ (chúng tôi xin không nêu tên người già) kể: “Ông Đức đã từng nói với tôi, người Triều Tiên, đặc biệt là những người lính chiến đấu nơi đất bạn như Việt Nam, có một lệ tục, nếu hy sinh sẽ được chôn cất cùng cá chép hồng bắt được ở sông để sau này linh hồn họ sẽ được những con cá đó đưa theo dòng sông ra biển nước bao la xanh thẳm để trở về quê hương.
Ông Đức đã không bắt những con cá chép ở ao hồ mà lặn lội hằng tháng trời tìm cá sông theo yêu cầu của họ. Ông bảo, đó là bản tính chân thật của người Việt khiến vong linh những người lính quả cảm kính phục. Về sau, ông Đức vẫn thường xuyên đến nghĩa trang viếng những người lính ấy, (chỉ tiếc khi viết bài này chúng tôi đã không tìm gặp được ông – PV). Cụ già kể tiếp: “Mỗi lần ông Đức về nhang khói ở nghĩa trang thì trời lại đổ mưa. Cái lạ là ông ấy không tránh mà cứ đứng lặng thinh bên những tấm bia, ai hỏi ông cũng không nói gì, nhiều lần tôi đã phải lấy áo mưa hoặc tấm nilon che cho ông ấy.
Nhiều lần ông ấy còn kể cho tôi nghe về những giấc mơ lạ ông gặp. Ông ấy mơ thấy những người lính Triều Tiên đi lại trong nghĩa trang rồi đăm chiêu nhìn về phía Tổ quốc. Họ khóc nhiều lắm, nhất là hai người lính trẻ là bạn thân sinh năm 1945 và mất năm 1967. Họ cứ tiến về nhau, nhưng lạ thay, họ không thể nào giáp mặt được mặc dù khoảng cách rất gần. Không hẳn là mê tín, vì ngoài ông ấy còn có rất nhiều người gần gũi với nghĩa trang này cũng có những giấc mơ tương tự.
Cho đến năm ngoái, khi phía nước bạn sang tiến hành thủ tục chuyển hài cốt liệt sĩ về Tổ quốc họ mới phát hiện ra một ngôi mộ trống có tên, tuổi trùng hợp với một người lính trẻ kia. Nhiều người thắc mắc, rất có thể thi thể anh ấy chỉ gần đây thôi, và cuộc tìm kiếm được tiến hành. Bao nhiêu nước mắt của những người chứng kiến đã rơi thấm xuống lòng đất khi thi thể người lính được hiện ra trong đêm vẫn nguyên vẹn như khi viên tịch. Đó là một ngôi “mộ kết” do điều kiện đất, nước đặc biệt khiến thi thể anh không thể phân rã được như bình thường”. (Xung quanh ngôi mộ kết này còn nhiều câu chuyện lạ song chúng tôi xin phép không đăng tải vì có xu hướng mê tín – PV).
Hậu sự
Ngày 25 tháng 4 là ngày Quân đội Nhân dân Triều Tiên, năm nào Đại sứ quán nước bạn tại Việt Nam cũng đến khu nghĩa trang này để đặt vòng hoa, thắp hương tưởng niệm và dọn dẹp sạch sẽ cho những người lính đã anh dũng hy sinh. Mặc dù hài cốt của họ đã được chuyển về Tổ quốc, nhưng ngày thương binh – liệt sĩ (27-7) năm nào địa phương cùng nhân dân xung quanh nghĩa trang cũng đến thắp hương và viếng họ. Bên cạnh đó, Nhà nước ta cũng đã tiến hành tôn tạo nơi đây thành một khu di tích, tưởng niệm để nhân dân ta đời đời ghi nhận công lao của những chiến sĩ không quân quả cảm Triều Tiên, để người Triều Tiên, người Hàn Quốc và thế giới hiểu về những tình cảm, những mối quan hệ tốt đẹp giữa hai dân tộc, hai đất nước Việt Nam - Triều Tiên.
Đức Tuyền - Đức Thọ