Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 04:08:15 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Bước ngoặt lớn của cuộc kháng chiến chống Mỹ  (Đọc 118977 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #10 vào lúc: 16 Tháng Giêng, 2008, 09:26:49 pm »

Mục tiêu quân sự của cuộc chién tranh cục bộ là nhằm tiêu diệt lực lượng vũ trang đối phương, nhất là quân chủ lực tập trung. tư tưởng chiến lược là tấn công “tìm diệt”, phẩn công nhanh, giành thanứg lợi trong thời gian ngắn.
   
Tuy nhiên, một đặc điểm đáng chú ý là do bối cảnh chung mà mục đích cuối cùng của cuộc chiến tranh xâm lược vẫn là củng cố cho được chính quyền và  quân đội tay sai làm công cụ cho sự thống trị, nô dịch của chủ nghĩa thực dân kiểu mới của Mỹ. Đó là một cuộc chiến tranh thật sự của Mỹ nhưng lại có sự hạn chế về số lượng quân Mỹ, hạn chế về mục tiêu chiến lược, hạn chế về quy mô và phạm vi chiến tranh.
   
Kể từ nhiều năm trước đó, lý luận chiến lược  Mỹ đánh giá cao tác dụng của “chiến tranh hạn chế” (limited war).Mỹ cho rằng chiến tranh hạn chế giải quyết được những nhiệm vụ chính trị bộ phanạ và vì thế ít có khả năng lôi kéo  các nước khác, nhất là các nước lớn trong hệ thống xã hội chủ nghĩa, tham gia.Nhờ vậy, nước Mỹ có thể tạo được cái mà họ gọi là ưu thế trong từng cuộc chiến tranh đó để giành thắng lợi  về quân sự một cách nhanh chóng và đạt được  mục tiêu chính trị bộ phận, thực hiện những đòn phản công có hiệu lực từng  mới một trước thế tiến công chúng của cách mạng thế giới. đặc biệt Mỹ có thể đảy lùi được phong trào giải phóng dân tộc, trước hết ở những nơi họ cho là “nguy hại nhất” đối với sự sống còn của chính sách thực dân mới của Mỹ. Từ đó có thể dần dần cải biến được một cách có ý nghĩa cán cân chiến lược đang phát triển theo chiều hướng ngày càng không lợi cho Mỹ.
   
Trong chiến tranh xâm lược Việt Nam, đế quốc Mỹ sự dụng một bộ phận lực lượng quân sự nhất định của lục quân, không quân, hải quân để không trở ngại đến chiến lược toàn cầu, không gây nên khó khăn nhiều đến tình hhình bản thân nước Mỹ, không phải động viên lớn hoặc làm ảnh hưởng quyết định đến chương trình kinh tế, xã hội của Mỹ, mà vẫn đúng sức giành thắng lợi.Vì hạn chế lực lượng quân Mỹ, cho nên đế quốc Mỹ rất chú trọng củng cố quân đội tay sai. Họ cho rằng với lực lượng quân Mỹ làm nòng cốt cùng với quân nguỵ được trang bị hiện đại, lại tiến hành chiến tranh xâm lược ở một nước kinh tế chậm phát triển, thì sẽ có ưu thế về binh lực, hoả lực, sức cơ động để áp đảo đối phương, và chúng sẽ thắng trong thời gian ngắn.
   Hạn chế về mục tiêu chiến lược cũng tức là hạn chế mục tiêu chính trị của cuộc chiến tranh. về quân sự thì tập trung vào việc nhanh chóng tiêu diệt lực lượng quân sự đối phương, nhất là tiêu diệt quân chủ lực. Làm như vậy để không bị phân tán lực lượng vào nhiều  mục tiêu, và có thể nhanh chóng dứt điểm. Các nhà vạch chiến lược của Nhà trắng và lầu năm góc cho rằng “ xương sống” của đối phương là lực lượng vũ trang  mà nòng cốt là bộ đội chủ lực, nếu “đánh ngục” được thì sẽ giải quyết xong chiến tranh, giữ miền nam trong khuôn khổ chế độ thực dân kiểu mới.
   Hạn chế phạm vị chiến tranh là chỉ tiến hành chiến tranh ở một  nước hoặc một khu vực nhất định, không để chiến tranh lan rộng ra nhiều nước khác và nhiều vùng khác. Lý thuyết chiến tranh hạn chế của Mỹ cho rằng nếu không hạn chế được phạm vi chiến tranh thì sẽ kéo các nước lớn tham gia. Do đó, Mỹ sẽ có thể bị động, có thể thua vì nước Mỹ chưa chuẩn bị xong cho một cuộc chiến tranh thế giới mới, và so sánh lực lượng cũng đang bất lợi cho Mỹ.
   
Nói chung, chiến tranh cục bộ với nỗ lực quân sự cao nhất mà Mỹ có thể và cần phải chủ động vẫn là một loại “ chiến tranh hạn chế” trong chiến lược toàn cầu “phản ứng linh hoạt”. Quy mô của chiến tranh tuy lớn, nhưng vẫn mang tính chất “ chống nổi dậy” (counter insurgency) nhằm thực hiện mục tiêu chính trị  là áp đặt chủ nghĩa thực dân mới ở miền nam nước ta. Nội dung của cuộc chiến tranh bao gồm ba bộ phận: tiêu diệt bộ đội chủ lực ta, “bình định nông thôn”, nhằm phá hết cơ sở  hạ tầng của cách mạng và phá hoại miền bắc chủ yếu banừg không quân nhằm đánhvào cái gọi là nguồn gốc của sự nổi dậy. Đồng thời, tiến hành thương lượng hoà bình để buộc ta chấp nhận những điều kiện phái Mỹ đưa ra.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #11 vào lúc: 16 Tháng Giêng, 2008, 09:30:47 pm »

Chiến lược của Mỹ cho thấy một mặt họ rất liên quyết đạt mục tiêu chính trị bằng biện pháp quân sự, dùng quân viễn chinh Mỹ để giành một thắng lợi quân sự; mặt khác, vẫn phải che dấu bộ mặt xâm lược  bằng chiêu bài “ chống cộng”, “bảo vệ tự do”. Nhiều nhà chiến lược Mỹ  cũng đã nhận thức thấy cuộc chiến tranh của Mỹ ở Việt Nam là một cuộc chiến tranh quân sự và chính trị, và mục tiêu cuối cùng phải là giành được dân, ổn định được hệ thống chính quyền và quân đội tay sai, giữ được miền nam trong quỹ đạo của chủ nghĩa thực dân mới.
   
Đế quốc Mỹ đã tính toán mọi điều nhưng có mặt điều cơ bản lại chưa tính đến đầy đủ, đó là đối phương của họ. Họ đã không lường hết hậu quả khi lao vào một cuộc chiến tranh  trên bộ trong thế thua, thế bị dộng để chống lại cả một dân tộc có truyền thống yêu nước, bất khuất, đã từng chiến đấu và chiến thắng oanh liệt dưới ngọn cờ của đảng Mác-Lênin dầy dạn, kiên cường và sáng tạo.
   
Với quyết định tháng 7 của tổng thống Mỹ Giôn-xơn, cuộc chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ trở thành một cuộc “chiến tranh cục bộ” quy mô ngày càng lớn. Giới cầm quyền Mỹ đua cuộc chién tranh xâm lược thực dân mới lên đỉnh cao của nó. Đây mới là cuộc chiến tranh thực sự của Mỹ, do quân đội Mỹ trực tiếp tiếp tham chiên và giữ vai trò nòng cốt chủ yếu, đồng thời, nó trở thành một cuộc chiến tranh hao người tốn của và mất lòng người nhất trong lịch sử nước Mỹ. Kẻ thù sử dụng sức mạnh quân sự đến mức cao nhất mà chúng có thể huy động được, ôm ấp tham vọng lớn nhưng trong một tình thế  bị động về chiến lược sau bước phá sản của chiến lược “chiến tranh đặc biệt”.

Với việc thay đổi chiến lược chiến tranh của Mỹ cách mạng Việt Nam trước một tình thế hiểm nghèo. Lần này, cuộc đụng đầu diễn ra với nước có tièm lực kinh tế và quân sự mạnh nhất phe đế quốc, có một quân đội trang bị rất hiện đại vốn vẫn khoe khoang chưa từng nếm mùi thất bại.
   
Nhân dân ta sẽ đối phó vớ sự thách thức ấy như thê nào đây? Không nghi ngờ gì nữa, vận mệnh của dân tộc., chiều hướng phát triển của sự nghiệp cách mạng thế giới, phụ thuộc vào câu trả lời  và cách thức chúng ta xử lý tình huống đột biến này.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #12 vào lúc: 16 Tháng Giêng, 2008, 09:36:43 pm »

Chương hai
Quyết tâm thắng Mỹ - chiến lược tiến công

Khi đế quốc Mỹ đưa quân viễn chinh vào ồ ạt tham chiến ở miền nam Việt nam, trong nước ta và ngoài nước đã có nhữn ý kiến khác nhau. Bạn bè lo lắng cho đất nước ta sẽ bị sức mạnh của Mỹ đe bẹp, có người còn sợ chiến tranh mở rộng, không muốn ta đánh, ngại bị lôi kéo vào lò lửa nguy hiểm. Hồ bấy giờ, cũng có người lại nghĩ rằng tiếp nhận sự giao chiến với quân Mỹ là chúng ta “cưỡi lên lưng hổ”. Trong một số cán bộ cũng có những băn khoăn, thắc mắc liệu chúng ta có đứng vững nổi hay không, có đương đầu nôi hay không,  đừng nói đến có thể đánh thanứg được lục quân Mỹ và chiến lược “chiến tranh cục bộ”.
   
Nhưng Trung ương Đảng ta đã hạ quyết tâm động viên cả nước kiên quyết đánh thắng cuộc chiến tranh xâm lược của đế quốc mỹ trong bất kỳ tình huống nào.
   
Quyết tâm chiến lược của ta được xác định, không phải chỉ theo khí thế cách mạng chung, mà dựa trên cơ sở thực tiễn và khoa học.
   
Qua hội nghị lần thứ 9, lần thứ 11, và lần thứ 12 diễn ra suốt mấy năm 1963-1965, Trung ương đã đi sâu vào phân tích, đánh giá tình thế chung và so sánh lực lượng giữa ta và địch lúc bấy giowf. Quá trình xem xét đánh giá chiến lược của Mỹ trong cuộc chiến tranh xâm lược nước ta cũng đã tính đến khả năng quân chiến đấu Mỹ trực tiếp tham chiến và những hậu quả có thể có của tình huống này. Trong một phiên họp của Bộ chính trị sau ngày5-8-1964, Bác Hồ đã nhắc phải  đề phòng địch có hành động điên cuồng, khi cần thiết phải đánh lâu dài 10 năm đến 20 năm và phải có kế hoạch phòng khi đột biến. Tháng 2 năm 1965, bác lại dạy rằng phải đặt vấn đề Mỹ nhất định nhảy vào để tính toán, không sợ nhưng không khinh địch. Trong bất kỳ tình huống nào cũng phải bồi dưỡng sức dân để giành thắng lợi.
   
Giờ đây, khi khả bnăng đó trở thành hiện thực, thì vấn đề quan trọng và bức thiết đặt ra cho toàn đảng và toàn dân ta là phải phân tích toàn diện những vấn đề mới nảy sinh do việc Mỹ đưa hàng chục vạn quân viễn chinh vào trực tiếp xâm lược miền nam, dùng không quân và hải quân để đánh phá miền bắc. Cần đánh giá đúng lực lưọng và khả năng của địch cũng như của nhân dân ta ở cả hai miền, đặt so sánh thế và lực hai bên trong bối cảnh thời đại. Trên cơ sở đó mà xác định quyết tâm chiến lược.
   
Trong lĩnh vực quân sự, lực là cơ sở của thế, thế là phản ánh của lực – bao giờ cũng là thế của một lực nhất định. Thế nói lên trạng thái, khả năng và xu thế vận động của lực trong thực tiễn. Thế phản ánh hết quả sự thi đua về nỗ lực chủ quan của hai bên trong việc chỉ đạo và sử dụng, điều động mọi lực lượng hình thành thế lợi về mình, hẫm đối phương vào thế bất lợi. Thế lợi thì lực ít thành nhiều, kém hoá hon, yếu thành mạnh. cho nên, khi so sánh lực lượng giữa nhân dan ta với đế quốc Mỹ không phải chỉ thấy lực mà còn phải thấy cả thế. Phân tích về thế chiến lược lúc đầu chiến tranh rất quan trọng và trong quá trình lại càng quan trọng.
   
Mỹ là nước đế quốc có tiềm lực kinh tế và quân sự mạnh nhất thế giới tư bản. dựa vào quân lực Hoa Kỳ với con chủ bài lục quana và hải quân tham chiến trên quy mô lớn, Mỹ hy vọng có thể tạo ra những sức mạnh mới cho toàn bộ cuộc chiến tranh như: lực lượng cơ động chiến lược được tăng thêm, các căn cứ quân sự của Mỹ xây dựng ở một vị trí chiến lược quan trọng và lực lượng không quân được tăng gấp bội. Với lực lượng vật chất to lớn, họ cho rằng có thể cứu vãn tình thế, làm chuyển biễn cục diện, không ngừng ngăn cản được sự sụp đổ của chế độ nguỵ, mà lại còn có thể tiêu hao và tiêu diệt lực lượng của ta, nhất là lực lượng vũ trang tập trung. Do đó mà tạo nên những điều kiện thuận lợi để từng bước ổn định tình hình quân sự và chính trị, thực hiện thành công chính sách thực dân mới của Mỹ ở miền nam.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #13 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:04:26 pm »

Tuy nhiên, đã rõ ràng là tình hình chung trên thế giới cũng như tình hình riêng của nước Mỹ không cho phép Mỹ sử dụng được hết sức mạnh về kinh tế và quân sự của mình trong cuộc chiến tranh  xâm lược Việt Nam. Họ không thể tăng quân vào miền nam với số lượng bất kỳ nào mà không tính đến những khó khăn và hậu quả về mọi mặt trên chiến trường, trên thế giới, cũng như về chính trị do một cuộc chiến tranh xâm lược lớn kéo dài ở xa nước nước Mỹ gây ra , không thể không ảnh hưởng đến chủ trương và hành động đẩy mạnh chiến tranh xâm lược ở miền nam nước ta.

Đối với miền bắc nước ta: vì nhiều nguyên nhân sâu xa từ mối quan hệ quốc tế phức tạp và tế nhị giữa Mỹ và các nướ lớn trong hệ thống xã hội chủ nghĩa, Mỹ phải tự hạn chế trong cuộc chiến tranh phá hoại chủ yếu bằng không quân và hải quân, chưa dám mạo hiểm mở rộng chiến tranh bằng lục quân. Tuy vậy, ngay từ đầu ta vẫn cảnh giác tính toán và chuẩn bị đề phòng. Có thể vì họ ngại phải đương đầu với cả hệ thống các nướ xã hội chủ nghĩa, sợ sẽ bị cô lập hơn và thất bại lớn hơn. Cho nên sức mạnh mà Mỹ có thể sự dụng trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam vẫn là sức mạnh có giới hạn. Còn chỗ yếu lại là những mặt cơ bản không thể nào khắc phục được.

Chỗ yếu cơ bản nhất của đối phương  vẫn là về chính trị. Quân đội viễn chính Mỹ càng được tăng cường trên quy mô lớn để trực tiếp tham gia chiến tranh thì bộ mặt xâm lược của đế quốc Mỹ và bộ mặt bán nước của quân đội và chính quyền tay sai càng bị bóc trần. Mâu thuẫn giữa toàn thể dân tộc Việt Nam với đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai càng gay gắt hơn. Nhân dân ta càng đoàn kết chặt chẽ, kiên quết chiến đấu để tập trung sức đánh bại đế quốc Mỹ và bọn bù nhìn, giải phóng miền nam, bảo vệ miền bắc. Mâu thuẫn giữa quân đội Mỹ và quân nguỵ cũng ngày càng trở nên sâu sắc, hàng ngũ của chúng thêm lủng củng.
Do tính chất phi nghĩa của cuộc chiến tranh xâm lược, không phải vì mục đích bảo vệ thế giới tự do như giới cầm quyền Mỹ tuyên bố khi động viên quân sĩ từ nước Mỹ sáng đánh nhau ở Việt Nam, quân đội viễn chính Mỹ chiến đấu không có lý tưởng rõ ràng, chính đáng để sẵn sàng hy sinh,thì tinh thần chiến đâu của họ ắt sẽ không cao. Dù có trang bị hiện đại đến đâu, và dù lực lượng có tăng cường cao đến bao nhiêu đi nữa, chúng không thể đương đầu nổi với sức mạnh đoàn kết chiến đấu của quân và dân cả nước ta. Chúng khó lòng đối phó với chiến lược, chiến thuật của chiến tranh nhân dân của ta. Chúng còn gặp nhiều khó khăn vì không hiểu được truyền thống, văn hoá của người Việt Nam, không thuộc địa hình, không quen khí hậu.

Trên chiến trường miền Nam nước ta, quân đội hiện đại của đế quốc Mỹ  sẽ buộc phải chiến đấu trong điều kiện không thuận lợi cho chúng. Hơn nữa, đế quốc Mỹ ồ ạt đưa quân  vào miền nam vào thời điểm chiến lược “ chiến tranh đặc biệt” đã bị phá sản, chiến tranh nhân dân của ta đã triển khai đang phát triển mạnh mẽ và rộng khắp, giành thắng lợi chiến lược to lớn. Nguỵ quyền và nguỵ quân vừa bị thất bại nghiêm trọng cả về quân sự và chính trị, vùng chiếm đóng của chúng bị thu hẹp, còn lực lượng vùng chiếm đóng  của chúng bị thu hẹp còn lực lượng cách mạng miền nam thì đang lớn mạnh nhanh chóng về mọi mặt. Đặc biệt, trong mấy tháng đầu  năm 1965, kể từ ngày các tiểu đoàn lính thuỷ đánh bộ Mỹ đổ quân vào Đà Nẵng, chúng đã liên tiếp bị đánh thiệt hại. Trong khi đó cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân đối với miền Bắc bị giáng trả những đòn đau. Vì vậy, dù đế quốc Mỹ đưa vào mấy chục vạn quân, về chiến lược chúng vẫn buộc phải phân tán lực lượng trên các chién trường và ngày càng lâm vào thế bị động.

Đế quốc Mỹ đưa quân và trực tiếp xâm lược miền nam và dùng không quân mở rộng chiến tranh phá hoại ở miền Bắc thì càng bị cô lập trên thế giới và ngay trong nước Mỹ.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #14 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:07:17 pm »

Phong trào nhân dân thế giứoi chống chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ phát triển mạnh mẽ. Phong trào của nhân dân mỹ chống chiến tranh ngày càng lên cao. Các nước đế quốc khác lợi dụng lúc đế quốc Mỹ bị giam chân và gặp khó khăn ở Việt Nam để vươn lên làm giàu, ra sức tranh giành thị trường và khu vực ảnh hưởng với Mỹ. Cho nên, càng kéo dài chiến tranh xâm lược ở Việt Nam, đế quốc Mỹ càng gặp thêm những khó khăn mới, không những ở Việt Nam mà cả trên thế giới và trong nước.

Chiến tranh càng phát triển , do những những cố gắng chủ quan của ta, những chỗ mạnh  của Mỹ sẽ giảm dần, những chỗ yếu của chúng bị khoét sâu, cán cân thế và lực sẽ biến chuyển ngày càng bất lợi đối với Mỹ.

Về phía ta, trải qua quá trình tiến hành hai nhiệm vụ chiến lược xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở miền Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta đã sáng tạo nhưng lực lượng to lớn về mọi mặt và đang ở vào thế thuận lợi.

Ở miền Nam: Mặt trận dân tộc giải phóng  nắm vững và giương cao ngọn cờ độc lập và dân chủ đã có cơ sở rộng rãi và vững chắc trong công nhân, nông dân, tập hợp ngày càng đông đảo các tầng lớp nhân dân. Mặt trận dân tộc giải phóng là lực lượng  chính trị chủ yếu ở miền nam, ngày càng có uy tín trong nước và cả trên thế giới. Lực lượng vũ trang cách mạng ở miền nam đã vững mạnh vượt bậc, có tinh thần chiến đấu cao, được rèn luyện về chiến thuật và kỹ thuật.. Đánh du kích giỏi, đánh vận động tiến bộ, đã triển khai và đứng vững trên các địa bàn chiến lược quan trọng ở nông thôn và rừng núi. Phong trào  cách mạng ở các đô thị ngày càng phát triển mạnh mẽ, liên tục tiến công địch bằng đấu tranh chính trị và có nơi đã bắt đầu  kết hợp đấu tranh chính trị với đấu tranh vũ trang, khiến hậu phương địch mất dần sự ổn định. Vùng giải phóng, tuy chưa hoàn chỉnh, nhưng đã bao gồm phần lớn số dân, ngày càng được củng cố và phát huy ưu thế của chế độ mới.

Ở miền Bắc: trải qua hơn 10 năm thực hiện công cuộc cải tạo xã hội chủ nghĩa và xây dựng chủ nghĩa xã hội, miền bắc đã trở thành căn cứ địa vững chắc cho cách mạng cả nước, với chế độ chính trị tiên tiến, với lực lượng kinh tế và quốc phòng trên xu thế phát triển. từ khi đế quốc Mỹ không dùng không quân, hải quân mở rộng chiến tranh phá hoại ra miền bắc, quân và dân ta ở miền Bắc đã anh dũng chiến đấu, kiên quyết đánh trả máy bay và tàu chiến của Mỹ, bước đầu làm thất bại âm mưu gây chiến tranh phá hoại của địch. hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng, Chính phủ, nhân dân ta ở miền bắc đã phát động một cao trào chống Mỹ, cứu nước. Phong trào đó thể hiện kết hợp sản xuất và chiến đấu, chiến đấu và sản xuất, thực hiện tay cày tay súng, tay búa tay súng, nêu cao phong trào thanh niên ba sẵn sàng, phụ nữ ba đảm đang, tích cực tham gia sự nghiệp giải phóng miền nam, bảo vệ miền bắc, góp phần ngày càng to lớn  vào thắng lợi chúng của cả nước, tất cả để đánh thắng giặc Mỹ xâm lược. ađế quốc Mỹ ngày càng mở rộng và đẩy mạnh chiến tranh xâm lược thì lòng yêu nước chống ngoại xâm, lòng yêu nước xã hội chủ nghĩa càng phát triển mạnh mẽ. Tinh thần kiến quyết chiến đấu và ý chí chiến thắng của nhân dân  trong cả nước ngày càng củng cố và nâng cao, khối đoàn kết dân tộc ngày càng vững chắc và rộng rãi.

Trên thế giới: cuộc chiến tranh cứu nước chính nghĩa của nhân dân Việt Nam ở cả hai miền càng được sự ủng hộ tích cực, sự giúp đỡ tận tình, có hiệu quả của các nước xã hội chủ nghĩa, được sự đồng tình, ủng hộ rộng rãi của các nước dân tộc chủ nghĩa, của nhân dân yêu chuông hoà bình và công lý, kể cả nhân dân Mỹ.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #15 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:11:25 pm »

Phân tích cả hai mặt thuận nghịch, chúng ta đi đến kết luận: Do những thất bại nặng nề của địch, do những thắng lợi to lớn của ta, mặc dầu đế quốc Mỹ đưa quân vào miền Nam hàng chục vạn quân viễn chinh, rõ ràng so sánh thế và lực, nhất là thế, giữa ta và địch vẫn không có sự thay đổi căn bản. Tuy cuộc chiến tranh ngày càng trở nên gay go, ác liệt, chắc chắn cách mạng sẽ gặp nhiều khó khăn hơn, tăng tóc sẽ tăng lên, phải chịu nhứng tổn thất lớn hơn, nhưng phải địch muốn làm gì cũng được. Nhân dân ta dã có cơ sở vững chắc để giữ vững và tiếp tục giữ vững chiến lược tiến công, phát huy thế thắng và quyền chủ động trên chiến trường,có lực lượng và điều kiện để làm thất bại âm mưu trước mắt và lâu dài của địch.

Tình thế và so sánh lực lượng mới trong chiến tranh là như vậy, nhưng căn cứ vào đau để nói rằng nhân dân và lực lượng vũ tranh ta có thể đánh thắng Mỹ về mặt quân sự, trong khi đếnlúc này lại chưa diễn ra những trận đọ sức lớn giữa quân dân ta với quân chiến đấu Mỹ. Vấn đề này được đặt ra nghiên cứu rất nghiêm túc. Bộ chính trị Trung ương Đảng đã phải bàn đi tính lại kỹ lưỡng và sự đánh giá chiến lược  của ta ở thời điểm lịch sử này đã xuất phát từ sự phân tíc cặn kẽ một vấn đề:

Một là, chúng ta thấy rằng đế quốc Mỹ đưa quân chiên đấu vào miền Nam trong lúc ở trong tình thế đã bị thất bại trong chiến lược “ chiến tranh đặc biệt”, trung lúc nguỵ quân và nguỵ quyền đang có nguy cơ tan rã và sụp đổ. Còn cách mạng và chiến tranh cách mạng miền nam thì đang ở trong thế tiến công cả về hai mặt chính trị và quân sự, phát triển mạnh mẽ thê thắng, thế chủ động trên toàn cục.. Đế quốc Mỹ thay đổi chiến lược chiến tranhm tiến hành một bước leo thang mới với một sức mạnh mới nhưng là leo thang trên thế thua và thế bị động.

Hai là, đế quốc Mỹ đua quân viên chinh vào tham chiến trong lúc lực lượng của cách mạng trên cả nước, lực lưọng cách mạng  miền Nam đã lớn lên mọi mặt. Thế chiến thắng làm phá sản cuộc “chiến tranh đặc biệt” của Mỹ đã tạo ra cho nhân dân ta một sức mạnh to lớn về chính trị, tinh thần và cả về mặt quân sự. Nói riêng về quân sự, sức mạnh ấy không phải chỉ thể hiện ở số lượng ba thứ quân phát triển ở trình độ tác chiến và tổ chức chỉ huy đạt nhưng tiến bộ mới. Quang trọng hơn nữa là khối quân chủ lực đã được hình thành và phát triển tại chiến trường, đặc biệt từng đơn vị được xây dựng, trang bị và huấn luyện từ miền Bắc tăng cường vào với quy mô nhiều tiểu đoàn, trung đoàn đến sư đoàn.

Ba là, đế quốc Mỹ đưa quân viễn chinh vào miền Nam trong lúc lực lượng vũ trang nhân dân ta với ba thứ quân đã được bố trí hợp lý trên các địa bàn chiến lược ở miền Nam. Quân ta đã chiếm lĩnh các địa thế có lợi, đứng chân vững chắc ở địa bàn rừng núi, nông thôn, đồng bằng chung quanh và có bộ phận ở  ngay trong một số đô thị. Quân chủ lực ta đã làm chủ các vùng chiến lược quan trọng : ở Tây Nguyên, miền núi và giáp ranh đồng bằng trung Trung Bộ, ở miền đông Nam Bộ. đó là một thế trận tiến công lợi hại làm cho quân và dân miền nam có điều kiện giữ vững và phát triển mạnh mẽ quyền chủ động chiến trường để thực hành tích cực phản công lại quân Mỹ khi chúng ra quân “tìm diệt” chủ lực ta, đồng thời, chủ động tiến công quân Mỹ trên các hướng khác.

Người ta đều biết, trong chiến tranh, làm chủ được các địa bàn chiến lược quan trọng, bố trí lực lượng một cách hợp lý trên chiến trường trong một thế trận tiến công có lợi là đã thắng được một nửa. Sức mạnh quân sự chỉ có thể phát huy đến mức cao nhất khi có chỗ đứng chân vững chắc và giữ được thế chủ động. Rõ ràng, ta thấy ở quân Mỹ thiếu cả hai yếu tố này. Vì các đơn vị chiến đấu Mỹ từ các tiểu đoàn đầu tiên của 2 sư đoàn lính thuỷ đánh bộ đổ quân lên vùng ven biển khu 5, đến các đơn vị bộ binh và lính dù Mỹ vào miền đông Nam Bộ đều đang phải gấp rút triển khai thiết lập căn cứ và lo tổ chức bảo vệ cho được hệ thống căn cứ đó. Tiếp theo mới có thể từng bước tổ chức các cuộc hành quân tìm diệt chủ lực ta hoàng giành lại quyền chủ động chiến lược đã mất.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #16 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:16:05 pm »

Vì lẽ đó mà quân đội Mỹ vào miền nam ngay từ bước đầu đã lâm vào thế bao vây, chia cắt, bộc lộ những sơ hở và chỗ yếu, bị uy hiếp bởi thế trận chiến lược của chiến tranh nhân dân miền nam vừa chiến thắng cuộc “chiến tranh đặc biệt” và đang trong tư thế  sẵn sàng đón đánh quân viễn chinh Mỹ.

Bốn là, quân Mỹ và tay sai không phải bị động về mặt chiến lược mà gặp nhiều khó khăn , cả về kỹ thuật và chiến thuật. Chúng định phát huy mặt mạnh quan trọng nhất là hoả lực rất lớn và sức cơ động rất cao, ra sức tận dụng cái mạnh về chiến thuật, sự dồi dào về vật chất - kỹ thuật và tiếp tế hậu cần, đi từ quyền chủ động về chiến thuật và giành thanứg lợi về chiến thuật tiến lên giành lại chính quyền chủ động chiến lược. Trên thực tế, qua một trận đánh thắng của ta ở Núi Thành (Quảng Nam), Vạn Tường (Quảng Ngãi), Bầu Bàng (Thủ Dầu Một), I-a-đrăng (Plây-me-Gia Lai)... đã cho thấy rằng bộ binh của Mỹ hung hăng trong những trận đầu nhưng không mạnh như người ta tưởng, tinh thần binh lính không cao. Còn chiến thuật của quân Mỹ không thích hợp với điều kiện chiến trường và cách đánh của quân dân ta.

Tóm lại, đúng như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: “Ta đánh Mỹ, lấy ít thắng nhiều được là nhờ cái thế của ta rất lợi”, lực lượng của chúng ta đang trên đà phát triển lại được tổ chức một cách thích hợp có chất lượng ngày càng cao. Mỗi thứ quân, mỗi chiến trường đã sáng tạo ra những lối đánh thích hợp của mình, trên vùng rừng núi cũng như đồng bằng, trong căn cứ và xung quanh các căn cứ đóng quân của Mỹ, ngay cả vùng ven và trong thành thị. Chúng ta đã tổng kết được những kinh nghiệm quý báu có giá trị về kỹ thuật, chiến thuật của cả chiến tranh nhân dân địa phương và tác chiến tập trung của các đơn vị chủ lực nhằm không ngừng tiêu diệt và tiêu hao lực lượng quân sự của Mỹ - nguỵ, cả sinh lực và phương tiện chiến tranh của chúng. Tuy nhiên, cũng cần đánh giá đúng mức những mặt còn non kém của ta lúc đó đã phải tìm mọi cách khắc phục như khả năng tiếp tế hậu cần để bảo đảm tác chiến liên tục còn có hạn, đánh trong điều kiện chuẩn bị gấp rút và tình huống biến động bất thường còn kháo khăn, trình độ tác chiến chưa đồng đều giữa các thứ quân, các chiến trường,....

Giữa ta và địch có sự chênh lệch lớn về số quân, về trang bị kỹ thuật cũng như về tiềm lực kinh tế và quân sự. Nhưng, do sự cố gắng chủ quan của ta, với thời gian, ta có thể hạn chế chỗ mạnh, khơi sâu chỗ yếu của địch, từng bước bồi dưỡng và phát triển lực lượng ta, làm cho ta càng đánh càng mạnh.

Nhất định chúng ta sẽ tiêu diệt được nhiều lực lượng quân sự của cả quân Mỹ và quân nguỵ, có thể đánh bại các chiến thuật quân sự  và biện pháp chiến lược mới của cuộc“ chiến tranh cục bộ”. Nhất định chúng ta sẽ đánh thắng Mỹ về mặt quân sự, đập tan ý chí xâm lược của chúng.

Với việc phân tích đánh giá đúng đắn tình hình như trên, Đảng và nhân dân ta đã chủ động và kiên quyết chấp nhận cuộc giao tranh quyết liệt  với lục quân và cả không quân, hải quân Mỹ, với chiến lược “chiến tranh cục bộ” của đế quốc Mỹ.

Thi hành chiến lược chiến tranh cục bộ cuộc chiến tranh của Mỹ đã chuyển sang một giai đoạn mới, nhưng bản chất  cuộc chiến tranh vẫn là chiến tranh xâm lược thực dân mới.

Để đánh bại cuộc chiến tranh cục bộ của Mỹ, Trung ương Đảng ta chủ trương tiếp tục phát huy chiến tranh nhân dân với những kinh nghiệm ngày càng sáng tạo hơn. Toàn dân ta đoàn kết chặt chẽ, nam bắc một lòng, lại có kinh nghiệm 20 năm không ngừng chiến đấu chống các kẻ thù dân tộc từ năm 1945 đến 1965, có miền bắc xã hội chủ nghĩa, có hậu phương lớn các nước xã hội chủ nghĩa anh em, có lực lượng vũ tranh nhân dân được tôi luyện và trường thành, nhất định tạo được thành sức mạnh to lớn để giành  từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #17 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:18:56 pm »

Đế quốc Mỹ là nước đế quốc có sức mạnh lớn về kinh tế và quân sự, đã bỏ nhiều công sức, tiền của vào miền nam cho nên vẫn cố bán giư. chúng ta có chính nghĩa, có sức mạnh của cuộc chiến tranh nhân dân toàn dân, toàn diện, nhưng về lực lượng vật chất thì vẫn phải ở trong điều kiện lấy yếu đánh manh, lấy ít địch nhiều... nhất thiết phải trải qua một qúa trình chiến đấu nhiều năm mới đủ sức đánh bại địch. Vì vậy, phương châm chiến lược là đánh lâu dài, dựa vào sức mnàh là chính, đồng thơi hết sức tranh thủ sự giúp đỡ của các nước xã hội chủ nghĩa anh em, của phong trào giải phóng dân tộc và tiến bộ xã hội.

Trong qúa trình đánh lâu dài, chúng ta phải phát huy cao nhất cố gắng chủ quan làm cho so sánh lực lượng ngày càng có lợi cho mình, thực hiện càng đánh càng mạnh cả về thế và lực. Từ đó, từng bước làm lung lay tiến tới đập tan ý chí xâm lược của đế quốc Mỹ. Tất nhiên ta phải luôn luôn nắm chắc sự phát triển của tình hình, tạo ra được thời cơ thì tạp trung nỗ lực giành ngay lấy thắng lợi lớn.

Trên chiến trường miền Nam, quân và dân ta tiến hành đấu tranh quân sự kết hợp với đấu tranh chính trị , triệt đẻ vận dụng ba mũi giáp công (đấu tranh quân sự, đấu tranh chính trị và binh vận). Ban đầu cũng có ý kiến cho rằng  trong tình hình mỹ ngày càng đưa nhiều lực lượng chiến đấu vào miền nam thì chủ trương như trên có thích hợp hay không? thực tế chiến trường chứng tỏ nhận thức đó là không đúng, không phản ánh thực chất của tình hình. Đế quốc Mỹ trực tiếp xâm lược nước ta, lòng căm thù của nhân dân ta càng được nung nấu, mâu thuẫn giữa đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai ngày càng phát triển, nội bộ nguỵ quân, nguỵ quyền thêm phân hoá. Hơn nữa, đế quốc Mỹ vẫn tiếp tục chính sách xâm lược thực dân mới, vẫn phải duy trì vai trò của chế độ tay sai, phải dùng chính sách mị dân để lừa gạt quần chúng. Để đánh thắng ta phải huy động sức mạnh tổng hợp cuả cuộc chiến tranh nhân dân trong điều kiện hiện đại.

Đấu tranh quân sự có tác dụng quyết định trực tiếp và giữ vị trí ngày càng quan trọng. Nhưng đấu tranh quân sự chỉ đạt được kết quả lớn nhất nếu được kết hợp chặt chẽ với đấu tranh chính trị. Đấu tranh quân sự kết hợp với đấu tranh chính trị là một quá trình phát triển ở trình độ ngày càng cao, tạo nên sức mạnh tổng hợp to lớn đảy địch vào thế lúng túng bị động thất bại.

Miền Bắc là hậu phương lớn, là căn cứ đại cách mạng  cả nước, miền Nam là tiền tuyến lớn, lực lượng vũ trang miền bắc phải được phát triển mạnh mẽ về cả số lượng và chất lượng để bảo vệ miền Bắc, không ngừng bổ sung, chi viện và tăng cường sức mạnh chiến đấu cho chiến tranh cách mạng miền Nam. Phát động rộng rãi chiến tranh nhân dân và thực hiện nền quốc phòng toàn dân để đánh bại chiến tranh phá hoại bằng không quân và hải quân của Mỹ, bảo vệ nhân dân, bảo vệ các đường giao thông chiến lược, bảo vệ các vùng công nghiệp tập trung. Đồng thời, chuển bị mọi mặt sẵn sàng đánh thắng địch nếu chúng liều lĩnh đưa lục quân Mỹ đánh ra miền Bắc, mở rộng chiến tranh trên bộ ra cả nước ta. Chúng ta sắn sàng nhưng luôn luôn kiên trì phương châm giới hạn cuộc chiến tranh xâm lược của địch trên chiến trường chính là miền Nam Việt Nam.

Với đường lối, quan diểm quân sự và phương châm chiến lược như trên, cùng với nỗ lực tranh thủ đến cao độ sự đồng tình, ủng hộ của các nước xã hội chủ nghĩa, của các dân tộc Á-Phi-Mỹ la tinh và của nhân dân thế giới yêu chuộng hoà bình và công lý, kể cả nhân dân tiến bộ Mỹ, đặc biệt là phát triển sự liên minh chặt chẽ với quân và dân Lào, Cam-pu-chia luôn luôn nắm vững và phất cao ngọn cờ độc lập, hoà bình, quân dân ta tin tưởng một cách có cơ sở rằng nhất định sẽ đánh thắng đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #18 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:23:55 pm »

Như vậy là trước tình hình đế quốc Mỹ thay đổi chiến lược, trước những khó khăn, gay cấn của tình huống quân viễn chinh Mỹ vào ồ ạt tham chiếm, Đảng ta và nhân dân ta không hề có sự ngập ngừng, do dự hoặc chựng lại cả về tư tưởng và tổ chức, cả về chính trị và chiến lược. Quân và dân ta triệu người như một, cả nước đồng lòng, quyết đánh Mỹ và thắng Mỹ, sẵn sàng đón đánh quân Mỹ ngay khi chúng mới đổ quân vào thiết lập chỗ đứng chân.

Nhưng, để đối chọi thắng lợi với sức mạnh quân sự đổ bộ của Mỹ, Bộ chính trị cùng Ban chấp hành trung ương Đảng và Quân uỷ trung ương ta đã phải bàn bạc, tính toán kỹ lưỡng nhiều vấn đề. Và đương nhiên trong những phiên bàn thảo để định chủ trương không phải là không có ý kiến khác nhau. Đây cũng là điều bình thường. ví như đã có những ý kiến đề xuất đến việc nên chăng di chuyển căn cứ  chiến lược để tránh đòn đánh thọc của quân Mỹ. Có cả ý kiến đề cập là so sánh lực lượng hai bên đã thay đổi lớn, nên chuyển từ tiến công  chiến lược sang phòng ngự chiến lược, tuy có nhấn mạnh tư tưởng phòng ngự tích cực. Hoặc giả khi bàn tính đến chọn đối tượng đánh chỗ yếu, không trực tiếp đánh thẳng vào khối quân chiến đấu Mỹ mà đánh vào quân nguỵ trước.... Kết cục quân và dân ta đã thực hiện theo phương hướng đúng đắn, sự chỉ đạo chiến lược chính xác sựa trên sự phân tích, đánh giá chiến lược phù hợp với sự vận động phát triển của thực tiễn chiến tranh lúc đó.

Song chúng ta cũng hiểu rằng việc tìm hiểu đánh giá địch và ngay cả ta nữa không phải một lần là xong. Đây là lần đầu tiên chúng ta chạm chán với quân sự Mỹ. Chủ trương của ta là vừa đón đánh quân Mỹ vừa tìm hiểu, phát hiện và đánh giá cụ thể khả năng và hành động có thể của chúng. Sau này, trong phần tổng kết thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, Báo cáo chính trị  của Ban chấp hành trung ương Đảng do đồng chí Lê Duẩn trình bày tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IV, có nêu rõ: “Trong một cuộc chiến tranh của nước Mỹ vừa đánh vừa dò, vừa đánh vừa thí nghiệm các chiến lược, chiến thuật của chúng, một cuộc chiến tranh leo thang từng bứớc, không có tiền lệ trong lịch sử thì việc hiểu địch, hiểu ta là một quấ trình nhận thức ngày càng sâu hơn, sát hơn, rõ ràng hơn, chắc chắn hơn thông qua thực tế chiến đấu và những diễn biến cụ thể của cuộc đọ sức trên chiến trường. Trên cơ sở phương hướng chiến lược đúng, hãy làm đi rồi thực tiễn sẽ cho pháp ta hiểu rõ sự vật hơn nữa”. Đây cũng là một trong những bài học lớn của chúng ta ở những năm tháng đấu đánh Mỹ.

Trên cơ sở thực hiện chiến lược tiến công của chiến tranh nhân dân và huy động sức mạnh tổng hợp của chiến tranh toàn dân phát triển cao, lấy nghệ thuật quân sự của chiến tranh nhân dân đối chọi với nghệ thuật quân sự của đế quốc Mỹ, Bộ chính trị Trung ương Đảng ta xác định chiến lược quân sự của chiến tranh cách mạng vẫn là chiến lược tiến công.

Bắt đầu từ cao trào đồng khởi Nam Bộ trong những năm 1959 đến 1960, cách mạng miền Nam chuyển từ thế giữ gìn lực lượng sang thế tiến công về chiến lược. Từ đó, với khí thế cách mạng tiến công mãnh liệt và thế trỗi dậy phi thường, nhân dân miền nam đã áp dụng một chiến lược nhất quán” chiến lược tiến công. cách mạng là tiến công. Chiến tranh giải phóng miền Nam là phương thức tiến hành chiến tranh nhằm tực hiện mục tiêu của cách mạng giải phóng dan tộc. Chiến lược của nó là chiến lược tiến công, tiến công từ nhỏ mà lên, từ thất đến cao. Quy luật của nó là phải đi từ nhỏ bé cục bộ, lên to lớn toàn bộ.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
thanhlong
Thành viên
*
Bài viết: 199



« Trả lời #19 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2008, 09:26:09 pm »

Từ năm 1961 đến giữa năm 1965, chiến lược tiến công bằng chính trị và quân sự của chiến tranh cách mạng miền nam đã đánh bại  về căn bản chiến lược “chiến tranh đặc biệt” của đế quốc Mỹ, đập vỡ cuộc phản công của 50 vạn quân nguỵ do 3 vạn “cố vấn” Mỹ chỉ huy. Đến lúc này, Mỹ chuyển sang dùng chiến lược “chiến tranh cục bộ” ồ ạt đưa quân viễn chinh Mỹ và lính chư hầu vào tham chiến. Chiến tranh cách mạng miền nam vẫn giữ vững chiến lược tiến công. Ngay trong những ngày đầu quân mỹ hung hăng ra quân để tiến hành “tìm diệt” chủ lực mà chúng quen gọi là “bẻ gãy xương sống” Việt cộng, quân và dân miễn nam vẫn giữ vững và phát triển thế tiến công mạnh mẽ, liên tục trên các chiến trường, giáng cho nhiều đơn vị chiến đấu những đòn choáng váng, bất ngờ.

Xác định tiếp tục giữ vững chiến lược tiến công địch trong khi địch đã chuyển sang chiến tranh cục bộ, chúng ta dựa trên sự phân tích tỉnh táo so sánh thế và lực và chiều hướng phát triển của nó trong qua trình chiến đấu, dựa trên khả năng và nghệ thuật huy động tới mức tối đa sức mạnh dân tộc và sức mạnh thời đại, tạo thế và lực ngày càng hơn địch để giành thắng lợi.

Nội dung của chiến lược tiến công là: trong điều kiện lấy nhỏ thắng lớn, lấy yếu đánh mạnh về vật chất- kỹ thuật, trước hết phải biết thắng từng bước. Trên cơ sở đánh lâu dài, biết kiềm chế và tập trung nỗ lực của cả nước đánh thắng địch trên chiến trường miền nam càng sớm càng tốt. Quá trình lâu dài là quá trình liên tục tiến công, phát triển thế tiến công từ thấp lên cao, giành thắng lưọi từng bước, đánh thắng từng kế hoạch chiến lược, từng chiến lược chiến tranh, “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”.

Tư tưởng chỉ đạo cơ bản của chiến lược tiến công của chiến tranh nhân dân ta trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước là kết hợp tiêu diệt địch và làm chủ, làm chủ để tiêu diệt địch, tiêu diệt địch để làm chủ ngày càng vững chắc hơn. Chiến tranh cách mạng là phương thức đấu tranh để giành và giữ chính quyền. Địch đánh ta “kìm kẹp, bình định” và “tìm diệt” chủ lực ta. Nhân dân ta phải nổi dậy giành quyền làm chủ để tiêu địch, tức là làm thất bại mục tiêu chính trị của địch, đồng thời, làm thất bại chiến lược quân sự của chúng. Tiêu diệt địch chú trọng cả lực lượng vũ trang, cơ sở hậu cần, phương tiện chiến tranh và cả lực lượng chính trị, lực lượng kìm kẹp của chúng. Tiêu diệt và làm chủ thể hiện sự thống nhất giữa yêu cầu của quy luật cách mạng (giành chính quyền) và yêu cầu của quy luật chiến tranh và đấu tranh vũ trang (tiêu diệt địch), tạo nên điều kiện căng địch ra mà đánhtrên mọi chiến trường hẹp nhưng với mật độ địch dày đặc.

Đối tượng tác chiến của quân và dân ta là quân Mỹ và quân đội tay sai. Tiếp tục tiêu diệt địch và làm tan rã các đơn vị quân đội nguỵ, coi đó là một nhân tố cơ bản để đánh sập chinh quyền tay sai, loại bỏ chỗ dựa quan trọng của Mỹ. Tuy nhiên, phải trực tiếp đánh thắng quân viễn chinh Mỹ mới bẻ gãy được lực lượng nòng cốt của chiến tranh xâm lược cục bộ. Đánh quân Mỹ là đánh đúng vào chỗ dựa của quân nguỵ để tiêu diệt và làm tam rã chúng, ngược lại, tiêu diệt và tan rã quân nguỵ để tạo điều kiện đánh thắng quân Mỹ. Mục tiêu nhằm đánh thắng lực lượng quân sự của địch. Đương nhiên, không có nghĩa và chưa có khả năng để tiêu diệt hầu hết số lượng lớn quân Mỹ và quân Nguỵ, mà là tiêu diệt một bộ phận quan trọng buộc chúng phải sa lầy trong đường hầm và làm tan rã tinh thần của chúng. Từ đó, từng bước đập tan ý chí chiến đấu của chúng. Đánh thắng Mỹ là làm cho quân Mỹ không thực hiện được mục đích quân sự và chính trị, buộc phải từ bỏ chí xâm lược, và cuối cùng phải chịu rút quân khỏi miền nam nước ta. Đó là cách thắng có lợi nhất, là tính toán chiến lược sáng suốt của ta dựa trên cơ sở phân tích đúng đắn so sánh thế và lực địch ta và hình thái trên chiến trường chiến lược chung của cả hai bên và các mối quan hệ quốc tế phức tạp của thời đại ở thời điểm đó.
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM