Cuộc tấn công ngoại giao của De Gaulle nhắm vào Đông Dương
.
Sự lớn mạnh của chủ trương trung lập càng được tiếp hơi bởi quyết định của chính phủ Pháp cung cấp một sự viện trợ lớn cho nước Campuchia trung lập của Quốc trưởng Sihanouk tháng 1.1964. Đồng thời loan báo một cuộc thăm viếng Trung Quốc, Bắc Việt và Campuchia của một phái đoàn dân biểu Pháp do hạ nghị sĩ Francois Bénard cầm đầu.
Ông Bénard là trưởng nhóm dân biểu đặc trách liên lạc và nghiên cứu các quan hệ kinh tế và văn hóa với các quốc gia châu Á. Phái đoàn đến Hà Nội, Bắc Kinh, Nam Vang mà không ghé lại Sài Gòn trên đường từ Nam Vang ra Hà Nội. Sứ mạng của phái đoàn Pháp này được chính giới Sài Gòn xem như một cuộc tấn công ngoại giao, trong đó Pháp, Trung Quốc, Campuchia và Bắc Việt kết hợp các cố gắng nhằm tiến tới một sự trung lập hóa Nam Việt.
Cũng vào thời điểm này, ông Tổng thư ký Liên hiệp quốc U Thant thông báo cho vị đại diện thường trực Mỹ tại Liên hiệp quốc, ông Stevenson, người hai lần ra ứng cử tổng thống và đều bị tướng Eisenhower đánh bại, về những khả năng thỏa hiệp, mà theo ông U Thant, có thể đạt được giữa các khuynh hướng Nam Việt, sau ngày chế độ Diệm sụp đổ.
Ông U Thant đặt hy vọng vào những cuộc tiếp xúc vừa qua tại Praha, thủ đô Tiệp Khắc giữa ông Nguyễn Văn Hiếu, đại diện của Mặt trận Giải phóng miền Nam tại Praha (Tiệp Khắc) và ông Nguyễn Mạnh Hà, đại diện của ủy ban hòa bình và Canh tân do cựu Thủ tướng Trần Văn Hữu lãnh đạo.
Cái công thức một chính phủ liên minh bao gồm đủ mọi thành phần, kể cả những tướng lãnh đang cầm quyền tại Sài Gòn, đã được trù định trong các cuộc thảo luận này. Sáng kiến này có hy vọng tiến triển nhờ những quan hệ tốt đẹp giữa ông Trần Văn Hữu và tướng Dương Văn Minh lúc bấy giờ đang là người cầm đầu chính quyền quân nhân tại Sài Gòn.
Ông Stevenson ghi danh tánh hai ông Hiếu và Hà do ông U.Thant nêu ra và hứa sẽ chuyển về Hoa Thịnh Đốn. Bộ Ngoại giao Mỹ tiếp nhận tin này một cách hờ hững. Trung lập hóa miền Nam Việt Nam? Có thể một ngày nào đó, nhưng không trước ngày tình hình quân sự tại đây được cải thiện. Hoa Thịnh đốn cho rằng chấp nhận một chính phủ liên hiệp là dẫn tới một sự thống trị của Cộng sản tại Nam Việt.
Và để ngăn chặn chủ trương trung lập hóa miền Nam, người Mỹ thúc đây một sự thanh lọc hàng ngũ trong bộ máy quân sự đang cầm quyền tại Sài Gòn, loại bỏ những tướng lãnh có khuynh hướng trung lập.
Trong đêm 30 rạng sáng 31.1.1964, bốn tướng Minh, Đôn, Kim, Xuân bị bắt và bị đưa lên Đà Lạt an trí. Tướng Nguyễn Khánh lên nắm quyền để đẩy mạnh cuộc chiến Chống Cộng. Những mầm mống của chủ trương trung lập bị tiêu diệt. Trong vụ này, đại sứ Cabot Lodge dường như bị đặt trước sự đã rồi. Ngược lại, đại tướng Harkins, Tư lệnh Mỹ tại Sài Gòn và các sĩ quan Mỹ khuyến khích tướng Khánh làm cuộc "chỉnh lý".
Cuộc chính biến, về phía Việt Nam có được sự yểm trợ của nhóm quốc gia cực đoan Đại Việt, đảng phái này tố cáo các tướng Minh, Đôn, Kim, Vỹ chịu ảnh hưởng của người Pháp. Nhóm Đại Việt hy vọng đưa được vị lãnh tụ của họ là Nguyễn Tôn Hoàn lên giữ chức thủ tướng. Nhưng vì bị bắt buộc phải giữ tướng Dương Văn Minh ở lại chức vụ quốc trưởng tạm thời vì ông này được lòng dân, nên Nguyễn Khánh đành nắm giữ ghế thủ tướng. Nguyễn Tôn Hoàn, rồi Hà Thúc Ký, một lãnh tụ Đại Việt khác chỉ được dành cho chiếc ghế phó thủ tướng. Cần phải ghi nhận là tướng Khánh sau khi chửi Pháp để làm vừa lòng quan thầy Mỹ, rồi sau đó bị Thiệu - Kỳ tống ra khỏi nước, lại cũng lết đầu qua Pháp xin tị nạn chính trị.