Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 05:25:23 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Nhật kí đi tìm đồng đội  (Đọc 278243 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Hungnt_E1F2
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1072


« Trả lời #580 vào lúc: 29 Tháng Ba, 2010, 08:22:21 pm »

Bác sudoan5 xem trang 57, coi tấm ảnh thứ 3 (trong số 4 ảnh) từ trên xuống, người mặc áo len thắt cà vạt.
Logged
ongbom_f2
Thành viên
*
Bài viết: 912


« Trả lời #581 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 09:39:02 am »

@ dongdoi78 : Lâu lắm mới thấy có người xin ảnh của bác , chả lẽ bác lại tiếc. Thôi thì cố tìm xem có còn cái "chân rung" nài đèm đẹp thì post lên cho anh em dòm tý. Ai lại phụ lòng người hâm mộ.
Hành trình tìm bác Hướng rồi sao nữa thì bác post luôn thể đi, cứ nhỏ giọt kiểu này làm anh em chờ dài cổ quá TMT ơi. Wink
Logged
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #582 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 05:01:27 pm »

Ngày 23 tháng 12 năm 2009.
          Kiếm cớ lên Cục Điện ảnh công tác, tôi báo cáo anh Thanh giám đốc rồi bắt xe lên Hà Nội để đến bộ Quốc phòng theo lời hẹn. Mãi tới gần trưa thì tôi nhận được điện thoại giải thích về sự chậm trễ và công việc tôi nhờ chưa thể làm ngay được vì công tác tổ chức cơ quan có chuyện xáo trộn nào đó. Thế mới chán, tôi lang thang một lúc rồi gọi xe ôm ra bến xe Lương Yên định bắt xe về Hải Phòng. Chợt thấy đói cồn cào, chui vào một quán cơm bụi ngổi ăn nhưng không thể nào nuốt nổi vì cơm canh nhạt nhẽo nguội lạnh  như ma vầy. Ngồi tại quán nước ven đường, tôi gọi cho thằng Văn, thằng Hợi rồi cả thằng Mậu, mấy thằng cùng tiểu đoàn 15 với tôi người Ứng Hòa ( Hà Tây cũ ) đang làm ăn và sinh sống tại Hà Nội nhưng không thằng nào đi được cả, chúng nó đứa nào cũng bận.
          Tôi lao vào công việc như để quên đi chuyện thất bại trong những ngày qua. Mới sơ sểnh có mấy ngày mà một núi công việc. Hàng đêm, đợi các cháu thôi học thì tôi lại sục sạo trên mạng hy vọng biết đâu tìm kiếm ra một chút thông tin nào đó hữu ích cho việc tìm kiếm nhưng chẳng cơm cháo gì.
          Vào những ngày nghỉ cuối tuần, linh tính như mách bảo tôi điều gì đó khiến tôi  nóng ruột vô cùng. Tôi dặn đồng chí bảo vệ cơ quan tuyệt đối không đi đâu trong những ngày nghỉ, nếu thấy có công văn hoặc thư từ thì gọi điện ngay cho tôi.
14:00 ngày 27 tháng 12, đồng chí bảo vệ mang đến cho tôi một phong bì thư. Ngoài phong bì đề:
PHÒNG LAO ĐỘNG – THƯƠNG BINH&XÃ HỘI
HUYỆN GÒ DẦU
          Tôi run bắn người vì hồi hộp, không biết nội dung trong đó viết gì. Con Mickey thấy bác Hùng bảo vệ đến đưa thư gọi toáng nhà tôi: “ M…ẹ  ơ…i , bố tìm thấy đồng đội của bố rồi mẹ ơi ”. Nhà tôi đang làm hàng cho buổi chợ ngày mai tất bật từ dưới bếp chạy lên vẻ rất mừng hỏi tôi:
          - Anh à, thế có tin của bác Hướng rồi hả anh? Cho em xem với,  thế  a…nh…
          Nhà tôi chỉ nói được có ngần ấy câu là tôi trợn mắt nhìn con Mickey và chặn lại:
          - Vớ vẩn, ai bảo thế, đừng có nói trước mà bước không qua.
          Thấy vậy, nhà tôi không nói gì nữa vì đã quá quen với tính của tôi như vậy, quay ra bảo với con gái tôi:
           - Thây kệ, đúng là hâm. Thì cứ mở ra xem người ta nói gì. Dạo này bố mày cứ âm âm dương dương thế nào đấy.
          Tôi cất chiếc phong bì vào tủ, quay ra đã thấy nhà tôi thắp hương, lầm rầm khấn vái.
          Đúng là hâm thật, mong thì rõ thật rồi  nhưng sau cái vỏ bọc của chiếc phong bì kia là nội dung của công văn trả lời thư tôi gửi đề nghị tìm giúp mộ của Hướng hoặc là có, hoặc là không, năm ăn, năm thua nên tôi không bóc ngay.
          Mặc xong quần áo, tôi rủ con MicKey:
          - Đi đến nhà bác Dũng khựa với bố không ?.
         - Ứ chơi với bố nữa – cháu hất hàm dỗi hờn và òa lên khóc.
          Tôi không dỗ cháu, phi xe đến Trung tâm triển lãm thành phố rủ thằng Nghiêm đến nhà thằng Dũng.
Logged
hatuyenha
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2403


« Trả lời #583 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 05:45:04 pm »

Ông em câu giờ quá làm bà chị sốt cả ruột.Nhưng thông cảm cho cậu em,nhưng mà đừng  làm cho vợ con nó buồn tội nghiệp em ơi,Ai cũng muốn chia xẻ cùng em mà đặc biệt là vợ con.
Logged
sudoan5
Thành viên
*
Bài viết: 790


Bao giờ cho đến ngày xưa


« Trả lời #584 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 07:44:14 pm »

Chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ,đất nước thống nhất,Nam Bắc một nhà.Ở nơi biên cương xa xôi ấy ,phía Tây nam Tổ quốc không còn tiếng súng ,vạn vật hồi sinh trăm HOA đua nở khoe sắc thì cũng là lúc chúng ta nhớ lại một thời MÁU lửa,những LS của chúng ta đã ngã xuống cho ngày Độc lập hôm nay.Nghĩa cử cao đẹp của những đồng đội 78, lethaitho và còn nhiều đồng đội khác đã tỏ lòng tri ân các LS,là nguồn động viên an ủi cho nhiều gia đình LS,xoa dịu nỗi đau của mẹ Việt nam anh hùng.
Hôm qua các bạn đã trọn nghĩa nước non và hôm nay lại vẹn tình đồng đội.Thật khâm phục và đáng để ghi nhận.
Logged

d4e2f9
Thành viên

Bài viết: 1


« Trả lời #585 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 07:57:32 pm »

Nữa đi bác dongdoi78!
Logged
ongbom_f2
Thành viên
*
Bài viết: 912


« Trả lời #586 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 10:06:32 pm »

Nữa đi bác dongdoi78!

Hôm nay lại có thêm bác d4e2f9 cùng hướng Quân đoàn 4 , chỉ còn thiếu các bác ở f341 thế là đủ đội hình thẳng tiến phnongpenh. Wink
--------------------------
Chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ,đất nước thống nhất,Nam Bắc một nhà.Ở nơi biên cương xa xôi ấy ,phía Tây nam Tổ quốc không còn tiếng súng ,vạn vật hồi sinh trăm HOA đua nở khoe sắc thì cũng là lúc chúng ta nhớ lại một thời MÁU lửa,những LS của chúng ta đã ngã xuống cho ngày Độc lập hôm nay.Nghĩa cử cao đẹp của những đồng đội 78, lethaitho và còn nhiều đồng đội khác đã tỏ lòng tri ân các LS,là nguồn động viên an ủi cho nhiều gia đình LS,xoa dịu nỗi đau của mẹ Việt nam anh hùng.
Hôm qua các bạn đã trọn nghĩa nước non và hôm nay lại vẹn tình đồng đội.Thật khâm phục và đáng để ghi nhận.

Thì em cũng thấy bác sudoan5 cũng đang vẹn tình đồng đội đấy chứ.
Uống nước nhớ nguồn là truyền thống cao đẹp của dân tộc ta mà bác.
Em nghĩ là chúng ta nên làm một cái gì đó còn ý nghĩa hơn là ... phải không bác.
Em rấy sợ tương lai bắn vào chúng ta không phải là đại bác mà là ...lúc đó khó ngậm cười  phải không bác
Logged
lethaitho
Thượng tá
*
Bài viết: 1313



« Trả lời #587 vào lúc: 30 Tháng Ba, 2010, 10:21:59 pm »

Nghĩa cử cao đẹp của những đồng đội 78, lethaitho và còn nhiều đồng đội khác đã tỏ lòng tri ân các LS,là nguồn động viên an ủi cho nhiều gia đình LS,xoa dịu nỗi đau của mẹ Việt nam anh hùng.

Bác nhắc đến tên em làm gì, xấu hổ lắm! Bao giờ làm được hãy khen cũng chưa muộn!
Logged

Ngôi sao như mắt anh, trong những đêm không ngủ
Giáo án em vẫn mở, cho ánh sao bay vào
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #588 vào lúc: 31 Tháng Ba, 2010, 11:22:40 am »

          Đêm rét. Tôi lững thững ra cầu Lạc Long, trèo lên thành cầu ngồi hút thuốc và suy nghĩ. Không hiểu trong nội dung  công văn Phòng lao động thương binh xã hội huyện Gò Dầu Tây Ninh nói gì. Nếu công văn  báo “  rất tiêc… ”  thì không biết nói năng thế nào với mọi người, ngoài gia đình ra, còn cả đồng đội của tôi nữa.
           Chiều nay, khi tôi đến, chưa kịp ngồi thì thằng Dũng đã hỏi tôi:
         - Mày tìm thấy thằng Hướng chưa?
Tôi nhìn nó không trả lời và cũng không báo với nó việc chiếc phong bì kia nằm trong ngăn tủ của tôi. Thằng Dũng nói trong khó khăn:
          - Tao nghĩ chắc chắn mày tìm được nó L.ạ.
          - Thế nhỡ không ra thì sao? – tôi hỏi Dũng
          - Tìm ra thôi, đến lúc bay vào trong đó chưa, có gì anh em mỗi người một chân một tay cùng với mày… Tao chỉ có dăm trăm anh em cho trong ngăn kéo kia. – Dũng vừa nói, vừa khó khăn chỉ vào chiếc tủ con trước mặt.
          Tôi không cáu thằng Dũng mà chỉ buồn, nó  nóng ruột thực sự rồi. Hoàn cảnh gia đình nó ngán ngẩm lắm, một mình Thúy, vợ Dũng oằn lưng đi làm nuôi chồng và thằng con chân teo đi từng ngày bằng đồng lương cộng với phụ cấp thương tật của nó. Mấy lần tôi trông thấy vợ Dũng xúc cơm cho chồng chỉ có đậu trắng mà không dám nhìn … Còn anh em chắc chắn hơn nó nhưng chưa thoát khỏi hai chữ khó khăn thì biết trông cậy vào ai.
          Gần 1 giờ sáng thì tôi trở về nhà, lấy phong bì ra và thì thầm gọi nhà tôi xuống:
          - Em bóc chiếc phong bì này ra đi, anh s…ợ…
          Nhà tôi hết nhìn tôi lại nhìn chiếc phong bì, tay run run.
          - Phải dám đối diện với thực tế, anh hay bảo với em và các con thế vậy mà sao chuyện này anh lừng khừng quá vậy – Nhà tôi nói.
          Nhà tôi nhanh tay xé mép bì thư. Tôi quay mặt đi không dám nhìn, nín thở…
          - … A…nh, bạn anh đây rồi, bác Hướng đây rôi… 838…
          Tôi bật dậy giằng lấy tờ giấy báo đọc ngốn ngấu như sợ Hướng tuột mất.
          Tôi òa lên khóc tu tu vì sung sướng, nhà tôi cũng thút thít khóc theo rồi đứng lên chải tóc và luýnh quýnh đi thắp hương.
          Tờ giấy báo của Phòng LĐTB&XH huyện gò dầu thấm nước mắt của tôi. Hướng ơi, mày cừ lắm, chỉ nay mai thôi mày sẽ được trở về với mẹ và gia đình trong vòng tay của đồng đội… Dũng ơi, ongbom@, Hung@, taydoc, Tho@, 4102 ơi, bác hatuyenha ơi, đồng đội ơi, thấy Hướng rồi. Tôi muốn thét lên cho hả sung sướng.
          Những đồng đội thật và ảo, những người tôi chưa bao giờ nhìn thấy bằng xương bằng thịt, họ là những người thường xuyên theo dõi, lo lắng, quan tâm, chia sẻ và động viên tôi tìm kiếm Hướng chắc hẳn mừng lắm. Có đồng đội gởi mail cho tôi nói như thế này: “… sáng sáng  mở mạng vào diễn đàn chỉ mong sao biết được kết quả việc tìm kiếm LS của dongdoi78. Sao dạo này đi đâu mất tăm thế, bác mở một topic khác thông tin về tình hình hàng ngày đi, dạng như kiểu hội nghị bàn tròn í …” Đồng đội tôi là như vậy, tôi cảm ơn và biết ơn họ rất nhiều. Thực ra, việc đi tìm kiếm Hướng tôi đâu có đơn độc. Linh ứng, mong mỏi của đồng đội tôi giúp Hướng sớm trở về, ai dám bảo là không có chuyện đó!
          Nhà tôi nói đúng, tôi hèn nhát không dám đối diện với thực tế, đúng ra là tôi sợ thất bại nếu giấy báo trả lời không thấy vì trước khi nhà tôi mở thư ra, tôi chưa biết phải làm thế nào nếu thông tin của Hướng chưa xác định. Chỉ còn cách nhờ nhà ngoại cảm thôi nhưng chuyện đó nan giải lắm.Tôi hiểu được Tho@ trong việc tìm Minh như thế nào.
          7:45 ngày 28 tháng 12. Tôi đến văn phòng làm việc, khóa trái cửa lại, đặt tờ giấy báo trước mặt và cố tỏ ra lạnh lùng gọi điện cho Tâm, em gái Hướng:
          - A lô, Tâm hả em. Anh tìm thấy anh Hướng rồi. Lên cơ quan anh ngay nhé.
          Đầu dây bên kia, em Tâm ú ớ gì đó và tôi  nghe thấy tiếng rơi của chiếc điện thoại ( Sau này em Tâm có nói với tôi “ tai em ù đặc và  quẳng điện thoại lên bàn, chỉ sợ  anh nói tiếng NHƯNG MÀ…”).
          - Em tìm thấy thằng Hướng rồi anh ạ, thôi nếu không có gì quan trọng thì lát nữa hay để chiều giao ban anh nhé – Tôi sang phòng bên và nói với anh Thanh giám đốc, tay chìa tờ giấy báo cho anh xem.
          - Thế hả, chúc mừng cậu, thôi, tranh thủ làm gì thì làm nhưng lát nữa về cơ quan giao ban, có một số việc cuối năm, chiều tớ bận họp Đảng ủy sở rồi – Anh Thanh phấn khởi lộ rõ trên nét mặt.
Rồi anh thở dài, rầu rĩ nói với tôi:
          - Mấy thằng bạn tớ hy sinh hồi 72 không biết chúng nó nằm ở đâu, mãi tìm không ra…
         Chưa đến 15 phút sau khi gọi điện cho Tâm thì mấy người trong gia đình Hướng đã có mặt tại cơ quan tôi. Đi với Tâm có Ninh và anh Đường, anh cả của Hướng tuổi đã ngoài 60. Anh Đường trân trân nhìn tôi ngỡ ngàng, vẻ mặt chưa hết sự ngạc nhiên lẫn vẻ nghi hoặc, anh hết nhìn tôi lại quay sang  nhìn thằng Ninh và cái Tâm. Tôi nói ngắn gọn với mọi người:
          - Chính xác số mộ, số hàng và  nghĩa trang Hương nằm rồi. Giờ thì cho em về thắp hương cho thằng Hướng.
          Tạt vào vệ đường, tôi tranh thủ mua ít trái cây để thắp hương cho Hướng tại nhà Ninh ( ban thờ Hướng đặt tại đó):
          - Tao là L. đây, tìm thấy mày rồi, cám ơn mày nhé, chỉ nay mai thôi mày sẽ trở về với mẹ Hướng à – Tôi nói với Hướng.
          Mẹ đến, nghe tin tôi báo, cái Tâm gọi điện triển khai và mọi người tụ tập ở nhà Ninh. Cái Lương, em gái sau Tâm vòng từ cơ quan về đón mẹ và đưa mẹ đến nhà Ninh.

Logged
sudoan5
Thành viên
*
Bài viết: 790


Bao giờ cho đến ngày xưa


« Trả lời #589 vào lúc: 31 Tháng Ba, 2010, 12:16:43 pm »

Phải nói bác 78 có độ "lỳ" thật. ''Dám" om phong bì trong ngăn kéo, chắc để thêm linh ứng.Khác với trường hợp này,khi chúng tôi(anh Lực f9,lethaitho)khai quật tìm Minh khi mọi người đào đến hố thứ 3,sâu đến nửa mét rồi thì tôi không đủ bản lĩnh đứng xem trực tiếp trên miệng hố nữa một là không dám nghe cháu Nhung khóc thảm thiết, hai là không dám nhìn những lưỡi xẻng xúc từng lớp đất lên mà vẫn thấy trạng thái đất  liền thổ(kinh nghiệm của các đ/c K73 nhìn đất là biết ở dưới có hài cốt hay không),Tôi thẫn thờ đi,và đi rất xa đến khi nào không nghe thấy tiếng khóc của con nữa, ngồi trên bờ ruộng ngửa mặt lên trời vái tứ phía Thần linh,Thổ địa và mấy anh bạn K kia nữa giúp chúng tôi tìm thấy Minh,thỉnh thoảng quay lại nhìn,bỗng tim tôi tưởng chừng ngừng đập khi nhìn thấy Toàn K73 nhảy xuống hố đào(tôi nghĩ rằng chắc đã phát hiện ra một mảnh áo hay mảnh nilon) nhưng không, Toàn lại nhảy lên, mọi người lại tiếp tục đào.Nhiều cảm xúc khó tả.
« Sửa lần cuối: 31 Tháng Ba, 2010, 01:12:48 pm gửi bởi sudoan5 » Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM