Lịch sử Quân sự Việt Nam

Văn hoá - Thể thao - Giao lưu => Quán nước cổng doanh trại => Tác giả chủ đề:: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 03:58:45 pm



Tiêu đề: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 03:58:45 pm


       Cám ơn đồng đội, các thành viên và bạn đọc đã giúp "lạc trong đời thường" của người lính chiến binh bét này bớt lơ ngơ khi khoác ba lô con cóc ra quân giữa dòng người hối hả ngược xuôi.

      Người lính sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, lại nhập vào đời đời thường - tự do tìm việc làm phù hợp với trình độ mình, đổ mồ hôi cật lực để kiếm tiền - có đồng ra, đồng vào lại chén anh chén chú; có lúc, có nơi ăn nói kiểu bất cần; đôi lúc cũng lạc đường, vợ nói không nghe - nghe cô bán nước ở quán cóc mới chết chứ. Thôi thì từ từ nhắc nhau đi đúng đường, coi lạc đường là lúc đèn đỏ, nghỉ một xí, đèn xanh lại đi tiếp với đời.

      Lạc trong đời thường như xuanxoan thì sửa sai được phải không đồng đội.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 24 Tháng Hai, 2013, 04:34:50 pm
Bác bình yên cho biết trí thức giường cột là loại trí thức gì vậy? Là loại trí thức nằm trên giường mà dương cột buồm ah?  ;D

Bỏ qua các lời lẽ vô cùng khiếm nhã, lùn của Anh nghị Phước thì cái tứ đại kia nói về nghị Quốc có đúng hay sai và đúng sai ở chỗ nào vậy, các bác?

Tôi ôm cái câu hỏi của bác Quocngoaicu từ phần 1 của Topic này sang đây thảo luận tiếp nhằm mục đích giải trí .

Bốn điều ngu của anh PHƯỚC gán cho anh QUỐC là :

1/ một là : Chấp nhận chế độ đa đảng tại Việt nam.
2/hai là   : ủng hộ luật biểu tình tự do của dân chúng.
3/ba là    : ủng hộ việc hợp thức hoá nghề mại dâm tại Việt nam.
4/ bốn là : văn hoá từ chức của người có chức có quyền .

NỘI ĐIỀU 1 đã làm thay đổi thể chế chính trị của VN rồi , lúc ấy nước ngoài hoặc các thế lực thù địch sẽ dùng tiền lập nên một đến hai đảng đối kháng -sau nữa là tranh cử ,tiếp đến cướp quyền lãnh đạo từ tay đảng cộng sản bằng những phiếu bầu . Khi đã nắm được quyền hành đảng mới lập kia  không chừng còn truy nã đảng viên chủ chốt của đảng cộng sản như một số nước đông âu đã làm .....còn điều ngu thứ 2 -là ủng hộ luật biểu tình tự do chỉ là bước đệm cho điều ngu thứ nhất .

VẬY CÁ NHÂN EM : phận làm dân đen thì thấy là như vậy . Nếu nói đến việc bỏ qua những lời dung tục của nghị phước ,thì phận làm dân chưa ai dám ra mặt về nội dung và hàm ý câu nói của anh PHƯỚC . họ chỉ dám phản ứng với những lời dung tục kia thôi . còn chuyện ai đúng ,ai sai thế nào ? so với chính kiến của nhà nước em không dám có ý kiến .

Cứ để cho công cụ sắc bén của chuyên chính vô sản họ mần việc .



Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 04:35:30 pm


Bỏ qua các lời lẽ vô cùng khiếm nhã, lùn của Anh nghị Phước thì cái tứ đại kia nói về nghị Quốc có đúng hay sai và đúng sai ở chỗ nào vậy, các bác?


       Quocngoaicu ơi, mình chỉ trích dẫn đúng nguyên văn để đồng đội phán thử nhé, tôi nghĩ chỉ trích dẫn 2 điều ở Hiến pháp 1992 và cần đồng đội đọc lời đề nghị nhân dân tham gia sửa đổi Hiến pháp 1992 của nhà nước đang vận động thì quá rõ thôi mà:

                                                              Hiến pháp 1992

             Điều 69

             Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

             Điều 71

            Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.
            Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật.
Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 04:53:29 pm


       Chiensivodanh ơi!

      Theo mình Quốc hội và Chính phủ ta đang đề nghị toàn dân Việt Nam & người Việt Nam định cư ở nước ngoài thực hiện quyền phúc quyết về Hiến pháp...và tiếng nói riêng biệt của công dân về các điều đề nghị sửa đổi đều được tôn trọng cơ mà; theo mình hãy tôn trọng tiếng nói riêng biệt của cá nhân trong khuôn khổ cuộc vận động đợt này của nhà nước ta khi chưa có tổng kết và ban hành Hiến pháp mới.

      Nếu chấp nhận kiểu quy chụp vô văn hóa như ông nghị phước...thì ta đi về đâu đây hở đồng đội ???; tối thiểu nhất quyền con người, nhân phẩm con người bị ông ta khinh bỉ, chà đạp thậm tệ, không thể tưởng tượng được như vậy bạn cũng chấp nhận được ư  ???.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 24 Tháng Hai, 2013, 05:50:27 pm


       Chiensivodanh ơi!

      Theo mình Quốc hội và Chính phủ ta đang đề nghị toàn dân Việt Nam & người Việt Nam định cư ở nước ngoài thực hiện quyền phúc quyết về Hiến pháp...và tiếng nói riêng biệt của công dân về các điều đề nghị sửa đổi đều được tôn trọng cơ mà; theo mình hãy tôn trọng tiếng nói riêng biệt của cá nhân trong khuôn khổ cuộc vận động đợt này của nhà nước ta khi chưa có tổng kết và ban hành Hiến pháp mới.

      Nếu chấp nhận kiểu quy chụp vô văn hóa như ông nghị phước...thì ta đi về đâu đây hở đồng đội ???; tối thiểu nhất quyền con người, nhân phẩm con người bị ông ta khinh bỉ, chà đạp thậm tệ, không thể tưởng tượng được như vậy bạn cũng chấp nhận được ư  ???.

Chuyện ông PHƯỚC dùng lời lẽ không lịch sự để miệt thị ông Quốc và dòng họ ông Quốc là điều không thể chấp nhận được, tất cả mọi người trong đó có em đều phản đối .

RIêng chính kiến (Ý CHÍNH) câu nói của ông PHước  thì EM KHÔNG CÓ KIẾN GÌ ,VÌ NHẮM THẤY TRÌNH CÁ NHÂN KHÔNG ĐỦ . bác lưu ý 2 chuyện này khác nhau .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 24 Tháng Hai, 2013, 06:44:12 pm
   Ông Phước  coi ông Quốc-Một người đáng kính trong xã hội- còn như vậy,thì nếu ông ta mà gặp anh em ta.-Những người thường dân ở diễn đàn này -,chắc  ông nhìn chỉ bằng...Nửa con mắt  ;D ;D  ;D.Đó là điều không thể chấp nhận được


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 09:55:20 pm


     Có lẽ ta không cần bàn thêm chuyện ông nghị phước ở đây nữa, cứ cho đây là kẻ đốt đền...đây là dẫn chứng trên VietNamnet vừa đăng:

Chính trị
Chủ nhật, 24/2/2013, 17:32 GMT+7
Ông Hoàng Hữu Phước còn viết 'tiền nhân Việt… ngu xuẩn'

 -  Vào blog giao lưu của ĐBQH Hoàng Hữu Phước với cử tri (hhphuoc.blog.com) để xem lại sự hối lỗi, “phục thiện” của ông này sau khi xúc phạm rồi xin lỗi ĐBQH Dương Trung Quốc. Thế nhưng, tôi đã phát hiện ra điều đáng kinh ngạc và bất bình hơn, khi đọc những nội dung Hoàng Hữu Phước viết về chuyện lịch sử dưới triều nhà Hồ (1400-1407) và phê phán: “Chống (nhà - PV) Hồ rõ ràng đã là cái sai tệ hại và ngu xuẩn của tiền nhân Việt”.


     Đến các bậc tiền nhân kẻ khùng này còn dám viết như vậy còn gì để bàn nữa phải không đồng đội. Theo tôi chấm dứt chuyện của kẻ này thôi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Hai, 2013, 10:32:35 pm
      Không biết đầu năm như thế này bác Bình yên nhà mình có đi cầu tài cầu lộc như có lần BY đã kể không ...nay mời các bác xem cảnh lễ hội xin ấn đền Trần.đang đăng trên các báo...và các lễ hội khác cũng tương đương...theo tôi người cổ súy cho kiểu mỗi ngày Việt nam có một lễ hội kiểu này đã đi quá đà quy ước tín ngưỡng Việt Nam rồi, nó dang làm băng hoại đạo đức người Việt thật rồi...Đây là một số hình ảnh lạc đường đăng trên Vietnamnet:

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/02/24/09/20130224090957_3.jpg)

            Dẫm đạp lên đầu kẻ khác, bất chấp thủ đoạn

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/02/24/09/20130224090957_1.jpg)

           Đút lót được chỗ nào thì cứ đút, không cần biết

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/02/24/09/20130224091153_4.jpg)

          Đồ thờ cúng cũng đạp tuốt, mặc kệ đó là gì..

     Mong sao người có chức vụ quê "đất Quảng" phụ trách VHTT& DL mà thời trai trẻ tôi quen biết cần quyết định chấm dứt kiểu tổ chức như thế này đi;

     cầu mong lễ hội được tổ chức trân trọng như ngày xưa tôi còn nhớ...thủa trốn học đi cùng nhóm bạn lớp 10 Thường Tín đi Chùa Hương khi đi thấy các cụ khệ nệ mang nhiều đồ cúng nặng bọn trai trẻ chúng tôi thay phiên nhau mang vác hộ các cụ lên các đình, chùa, am miếu ...người đi lên khi gặp người đi xuống chào "mô phật"; người đi xuống chào người đi lên "Nam mô a di Đà Phật" cứ thế không gian chùa Hương thủa đó thơn nức tiếng của phật. 

     Nam mô a di đà phật, đừng làm bẩn cửa đình, cửa chùa, miếu thờ nghe mấy chú.

   Chú mõ binh bét này nóng giận lắm rồi, bắt chước các sãi ngày xưa chỉ nói có câu: tí ngọ, tí ngọ...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 25 Tháng Hai, 2013, 12:28:29 am
Mong sao người có chức vụ quê "đất Quảng" phụ trách VHTT& DL mà thời trai trẻ tôi quen biết cần quyết định chấm dứt kiểu tổ chức như thế này đi;

Thì ra bác xuanxoan là người quen biết cũ với bác VHTT&DL này ạ.
Hình như bác này đóng góp lớn cho Hạ long được xếp hạng New 7 Wonders of Nature gì đó. Bác ấy lo việc lớn vậy, việc này giao cho mấy tay ở Sở thôi là được rồi.

À, các sãi họ nói bá ngọ, chứ đâu phải tí ngọ hả bác. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 25 Tháng Hai, 2013, 08:40:05 am

      Đúng là từ bá ngọ...Mõ binh bét giận quá lên thành tí ngọ...ha ha...cũng hay đấy phải không đồng đội.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 25 Tháng Hai, 2013, 10:00:38 am


Bỏ qua các lời lẽ vô cùng khiếm nhã, lùn của Anh nghị Phước thì cái tứ đại kia nói về nghị Quốc có đúng hay sai và đúng sai ở chỗ nào vậy, các bác?


       Quocngoaicu ơi, mình chỉ trích dẫn đúng nguyên văn để đồng đội phán thử nhé, tôi nghĩ chỉ trích dẫn 2 điều ở Hiến pháp 1992 và cần đồng đội đọc lời đề nghị nhân dân tham gia sửa đổi Hiến pháp 1992 của nhà nước đang vận động thì quá rõ thôi mà:

                                                             Hiến pháp 1992

             Điều 69

             Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

             Điều 71

            Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.
            Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật.
Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.

Như vậy là ta thấy ông nghị Phước ăn nói với ông nghị Quốc rất là thô ... nhiều người shock, nhiều người đòi đưa ông đi Biên Hòa, đòi xét tư cách đại biểu của ổng ... nhưng tóm lại là vẫn không biết ổng nói 4 đại ngu là đúng sai thế nào!


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 25 Tháng Hai, 2013, 10:06:36 am
Nhầm, tự xóa!


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 25 Tháng Hai, 2013, 11:20:56 am
   Chữ "Đại ngu" nhiều khi lại không sấu lắm đâu các bác nhỉ,Nước Việt mình cũng từng có lần lấy tên là...Đại ngu đấy ạ  ;D ;D ;D.Nhưng nó không phải là "Đại ngu si",mà lại là :Sự yên vui,hòa bình.Chắc là chữ Việt cổ...

  Mời các bác xem : http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BB%91c_hi%E1%BB%87u_Vi%E1%BB%87t_Nam (http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BB%91c_hi%E1%BB%87u_Vi%E1%BB%87t_Nam)

  Nhưng ở tình huống ông Phước mạt sát ông Quốc,chắc là ông không chúc ông Quốc...Yên vui,hòa bình rồi  ??? ???


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 25 Tháng Hai, 2013, 11:45:46 am
      Không biết đầu năm như thế này bác Bình yên nhà mình có đi cầu tài cầu lộc như có lần BY đã kể không ...nay mời các bác xem cảnh lễ hội xin ấn đền Trần.

 Cám ơn bác xuanxoan! ;D

 Đầu Xuân năm mới BY em có đi chùa thắp hương lễ Phật, nhưng không cầu tài cầu lộc cho riêng mình mà cầu lấy sự bình yên cho toàn xã hội và tất nhiên những "văn hóa" đi lễ chùa như kiểu trên mấy tấm hình kia thì dứt khoát là "không chơi" rồi. ;D

 Đi lễ chùa để tìm lấy giây phút thanh tao, chút hơi hướng của cõi Phật, tránh bớt sự bon chen nhọc nhằn nơi trần tục chứ đâu phải nơi "phát chẩn" để đua nhau đến giằng xé, tranh cướp lấy cái mình cần và càng nhiều càng tốt. Đến chùa cầu xin những điều thuận lợi trong cuộc sống để tăng thêm niềm tin ở chính mình trước công việc chứ đâu phải cứ xin, cứ gào thét cái gì thì Phật sẽ cho cái đó và cũng chẳng bao giờ đi nhét tiền vào tay Phật cả, một chút tiền nhỏ cho vào hòm công đức, tiền dầu đèn hương khói cả năm hoặc đóng góp xây dựng sửa chữa gì đó trong chùa thì có. Tín ngưỡng ở trong tâm chứ không phải là những gì cụ thể bằng vật chất hoặc điều thể hiện ra bên ngoài mà mắt thường nhìn thấy.

 Văn hóa cuộc sống là cái không phải tự nhiên có được, đòi hỏi phải có sự rèn luyện, tu chỉnh và cả nâng cấp ở mỗi con người từ những va chạm thực tế hàng ngày. Giờ đây mọi vấn đề từ văn hóa cuộc sống đã được nâng cao hơn từ trình độ đến nhận thức và ứng xử, nhưng cũng phải thừa nhận rằng có nhiều điều đã thụt lùi rất xa trong đó có cả văn hóa đi lễ chùa ở xứ ta. Văn hóa "du côn" đang len lỏi nơi cửa chùa nhiều địa phương từng làm nhức nhối lòng du khách thập phương, Bộ VH cần chấn chỉnh để phát huy nét văn hóa tâm linh truyền thống của người Việt.

 
... nhưng tóm lại là vẫn không biết ổng nói 4 đại ngu là đúng sai thế nào!

 Cái gì cũng có mặt trái, mặt phải của nó và cái gì có lợi hơn cả trong 4 điều "đại ngu" sẽ có gần 500 đại biểu Quốc hội đại diện cho nhân dân trong cơ quan quyền lực cao nhất của nhà nước sẽ cân nhắc, lựa chọn và quyết định. Ông Dương Trung Quốc đưa ra ý kiến của mình để thảo luận, phân tích thiệt hơn một cách công khai giữa QH chứ đâu phải đưa ra để quyết định đâu mà phán xét ông ấy ngu hay khôn hoặc đúng hay sai.

 Ở đây chúng ta không bàn đến chuyện đúng hay sai của nội dung 4 điều trên mà chỉ bình luận về ứng xử của ông HHP trong chuyện này khi tư cách là đại biểu QH thôi ông Quocngoaicu ạ. ;D Có cần thiết để nặng lời thóa mạ nhau như vậy không nhất là đối với người cao tuổi hơn mình và cùng là đại biểu Quốc hội của một nhà nước?

 Tự nhiên thấy nhớ lại chuyện bà Trần Lệ Xuân từng "tốc váy" giữa Hạ Nghị viện VNCH năm xưa. Sao giống nhau đến thế, khác mỗi năm xưa thì công khai giữa chỗ "trang trọng" đầy đực rựa, còn hôm nay thì ông nghị HHP thể hiện trên internet. ;D

 
   Chữ "Đại ngu" nhiều khi lại không xấu lắm đâu các bác nhỉ,Nước Việt mình cũng từng có lần lấy tên là...Đại ngu đấy ạ  ;D ;D ;D.Nhưng nó không phải là "Đại ngu si",mà lại là :Sự yên vui,hòa bình.Chắc là chữ Việt cổ...

 Thời nhà Hồ. Tuy nhiên ở đây là 2 vấn đề hoàn toàn khác nhau trong chữ "Đại ngu" ấy. Ông HHP từng nói rõ cụ thể từng điều "ngu" trong 4 điều "đại ngu" nên không phải nước Việt "Đại ngu" của thời ông Hồ Quý Ly. Ý và nghĩa hoàn toàn khác nhau. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 25 Tháng Hai, 2013, 12:44:41 pm

 
   Chữ "Đại ngu" nhiều khi lại không xấu lắm đâu các bác nhỉ,Nước Việt mình cũng từng có lần lấy tên là...Đại ngu đấy ạ  ;D ;D ;D.Nhưng nó không phải là "Đại ngu si",mà lại là :Sự yên vui,hòa bình.Chắc là chữ Việt cổ...

 Thời nhà Hồ. Tuy nhiên ở đây là 2 vấn đề hoàn toàn khác nhau trong chữ "Đại ngu" ấy. Ông HHP từng nói rõ cụ thể từng điều "ngu" trong 4 điều "đại ngu" nên không phải nước Việt "Đại ngu" của thời ông Hồ Quý Ly. Ý và nghĩa hoàn toàn khác nhau. ;D

Điều này, Ông  Hoàng Hữu Phước đã giải thích: "Ngày xưa ông Khổng Tử ông nói đại ngu; ngu ở đây được hiểu là cái sai nghiêm trọng thôi. Cho nên phải hiểu đây là những cái sai nghiêm trọng trong năm qua của ông Quốc. Lưu ý là tôi đã mở ngoặc Tứ Đại ngu và dẫn lời của ông Khổng Tử"


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 25 Tháng Hai, 2013, 04:46:11 pm
   Chuyện về ông nghị Phước có gì với ông nghị Quốc,dù sao cũng chỉ là việc giữa 2 cá nhân.Nhưng còn chuyện này :http://dantri.com.vn/su-kien/ong-hoang-huu-phuoc-con-viet-tien-nhan-viet-ngu-xuan-700207.htm (http://dantri.com.vn/su-kien/ong-hoang-huu-phuoc-con-viet-tien-nhan-viet-ngu-xuan-700207.htm),thì lại đụng đến cả tổ tông chúng ta -Trong đó có cả "Phần" của ông Phước-Khi ông cho rằng "Tiền nhân Việt...ngu xuẩn"

  Hỡi ôi ! một con người "Ưu tú" nước Việt,một đại biểu,đại diện cho 90 triệu người dân Việt nam...Mà nói gì thế hả !


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 25 Tháng Hai, 2013, 05:07:57 pm
Để em nói một câu công bằng như sau : ai có công thì thưởng ,có tội thì phạt . Sai đến đâu xử đến đó .

Điều này đã được chế độ ta vẫn thường xuyên áp dụng . ví dụ như mới đây có gia đình " danh gia vọng tộc " tại Hải phòng là anh em nhà ông DƯƠNG CHÍ DŨNG ,rồi đến em rể toàn những vị có chức tước lớn lao trong ngành công an và Hải quan ,nhưng khi đủ bằng chứng chứng minh đối tượng phạm pháp  thì nhà nước vẫn chỉ đạo xử lý theo đúng pháp luật ,bằng cách khởi tố bắt nhốt sau đó bị can sẽ phải ra toà nhận phán quyết .

Điều mà nhà nước ta làm ngày hôm nay trong lĩnh vực chống tham nhũng ,làm nức lòng những người dân yêu nước .

và còn nhiều vụ án khác của các vị có chức sắc cũng đều bị khởi tố nếu có đủ bằng chứng . còn trong dân thì vẫn đồn đại chuyện này chuyện kia ,đó chỉ là tin đồn ,nếu có đủ bằng chứng thì không ai thoát hoặc đứng trên pháp luật .




Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 25 Tháng Hai, 2013, 05:09:51 pm
 
               Nói đền chuyện về ông Nghị Phước này ,thì CỰU chúng ta còn nhiều cái " Cay mũi lắm " Nên thôi cũng được , ;D. Báo trí dư luận đã nói quá nhiều rồi.Còn em thì báo cáo các bác quên cái ông nghị từ lúc ngồi trong quán nước 5 xu rồi . ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 25 Tháng Hai, 2013, 05:19:49 pm
....Đầu Xuân năm mới BY em có đi chùa thắp hương lễ Phật, nhưng không cầu tài cầu lộc cho riêng mình mà cầu lấy sự bình yên cho toàn xã hội ....

Có điều này thật không bác Bình Yên ? TỨC LÀ bác cầu cho : "quốc thái dân an " đó hả . Nhưng cái này ngày xưa chỉ dành cho "Thiên tử " thôi mà ......


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 25 Tháng Hai, 2013, 05:26:27 pm
....Đầu Xuân năm mới BY em có đi chùa thắp hương lễ Phật, nhưng không cầu tài cầu lộc cho riêng mình mà cầu lấy sự bình yên cho toàn xã hội ....

Có điều này thật không bác Bình Yên ? TỨC LÀ bác cầu cho : "quốc thái dân an " đó hả . Nhưng cái này ngày xưa chỉ dành cho "Thiên tử " thôi mà ......


              Cái nhà bác này  ;D Ngày xưa nó khác ,hôm nay nó khác . Thế mới có tên là BÌNH YÊN .Là con dân của đất Việt thì không cầu như thế được à ? Thế còn bác đi chùa thì cầu gì nào ? ... ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 25 Tháng Hai, 2013, 05:44:03 pm
ghẹo bác bình yên tý thôi , còn tôi á ! chỉ cầu cho tiền đày túi , nhưng cầu mãi mà chẳng được ,cứ vào thì nhỏ giọt ra thì ồ ạt ,vất vả lắm mới giữ được chút đỉnh cũng tạm đủ ăn . nhưng tóm lại thì vẫn yêu đời . Tổ quốc ơi ta yêu người mãi mãi ....


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: sudoan5 trong 25 Tháng Hai, 2013, 06:50:03 pm
... còn tôi á ! chỉ cầu cho tiền đày túi , nhưng cầu mãi mà chẳng được ,cứ vào thì nhỏ giọt ra thì ồ ạt ,vất vả lắm mới giữ được chút đỉnh cũng tạm đủ ăn .
    Sao đi chùa bác có xít soa thành khẩn lẩm nhẩm khấn :
                                                                  Tiền vào như nước sông Đà
                                                              Tiền ra nhỏ giọt như cà phê Lâm
    Mà nếu có thể bác ra gặp Bà Chúa Kho ở Bắc ninh mà vay đại đi, cuối năm có bao nhiêu thì trả bấy nhiêu cũng được ;D ;D ;D
                                                                 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 25 Tháng Hai, 2013, 07:10:36 pm
... còn tôi á ! chỉ cầu cho tiền đày túi , nhưng cầu mãi mà chẳng được ,cứ vào thì nhỏ giọt ra thì ồ ạt ,vất vả lắm mới giữ được chút đỉnh cũng tạm đủ ăn .
    Sao đi chùa bác có xít soa thành khẩn lẩm nhẩm khấn :
                                                                  Tiền vào như nước sông Đà
                                                              Tiền ra nhỏ giọt như cà phê Lâm
    Mà nếu có thể bác ra gặp Bà Chúa Kho ở Bắc ninh mà vay đại đi, cuối năm có bao nhiêu thì trả bấy nhiêu cũng được ;D ;D ;D
                                                                 


 
                       Thành tâm mà đi vay bà chúa kho ở Bắc Ninh ,thì cũng được thôi các bác à .Nhưng mà đầu tư vào bất động sản rồi lỗ chỏng gọng lên ,cuối năm không có tiền để trả cho bà chúa thì coi chừng chết đòn với bà đấy .Chứ chẳng chơi đâu các bác ạ  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 25 Tháng Hai, 2013, 07:12:02 pm
 10 điều tâm niệm của nhà Phật đây chiensivodanh ơi. ;D

 Vậy thì đi lễ chùa chúng ta cầu xin cái gì? Cầu xin sức khỏe ư? Không bệnh tật thì ham muốn dễ sinh. Cầu xin nhiều tiền bạc ư? Thôi khỏi, không làm thì khỏi ăn, không dưng ai dễ đem phần cho ta kể cả Phật, tuổi thơ ấu học cấp I đã học rồi. Vì vậy chỉ cần cầu xin lấy sự bình yên cho tất cả mọi người thôi chiensivodanh ạ, mà phải cầu xin cho tất cả mọi người mới được chứ chỉ xin cho riêng mình thôi thì cũng không xong. Mình muốn bình yên nhưng những thằng "khùng" nó không muốn bình yên thì cũng đành không bình yên cùng với nó. Chi bằng xin luôn cả bình yên cho nó cùng hưởng cho nó lành. ;D

10 điều tâm niệm của nhà Phật

1. Nghĩ đến thân thể thì đừng cầu không bệnh tật, vì không bệnh tật thì ham muốn dễ sinh

2. Ở đời đừng cầu không khó khăn, vì không khó khăn dễ kiêu sa nổi dậy

3. Cứu xét tâm linh đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc sở học khó vượt bậc

4. Sự nghiệp đừng mong không bị chông gai, vì không chông gai thì chí nguyện không kiên cường

5. Làm việc đừng mong dễ thành, vì dễ thành lòng thường kiêu ngạo

6. Giao tiếp đừng mong lợi mình, vì lợi mình thì mất đạo nghĩa

7. Với người đừng mong thuận chiều ý mình, vì thuận chiều ý mình thì tất sinh tự kiêu

8. Thi ân đừng cầu đáp trả, vì cầu đáp trả là thi ân có mưu tính

9. Thấy lợi đừng nhúng tay, nhúng tay thì hắc ám tâm trí

10. Oan ức không cần bày tỏ, vì bày tỏ thì hèn nhát mà trả thù thì ân oán kéo dài .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 26 Tháng Hai, 2013, 08:13:02 am

      Xuanxoan hỏi đồng đội nhé

      Câu hỏi 1:

     Thử so sánh lễ hội ngày xưa (ta từng biết, từng chứng kiến nhé, loại U60 như mình đã chứng kiến nhiều đấy) so với ngày hôm nay qua các phóng sự ảnh, viết của các phóng viên và những lễ hội do chính danh chính quyền đứng ra tổ chức từ TW đến địa phương ??? .

     Câu hỏi 2:
   
      Liệu đà phát triển lễ hội kiểu này, Việt Nam có một thứ tôn giáo mới theo định hướng không ???. - bản chất tương lai của thứ tôn giáo này chính là qua phóng sự ảnh và các bài viết của các phóng viên.

     Câu hỏi 3:

     Người đi lễ hội ngày càng trẻ hóa...liệu có phải tuổi trẻ ngày nay không còn niềm tin vào khoa học, không còn người thật để tin, không còn lý tưởng để tin vào tương lai không - họ phải dựa vào sự mê tín dị đoan đang đà phát triển theo định hướng để hy vọng vào tương lai thần thánh  ???.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 26 Tháng Hai, 2013, 09:14:58 am
            Bác Xoan ơi ,bác truy kích anh em dữ quá  ;D .Theo em hiểu thì thế này lễ hội có hai phần LỄ +HỘI . Lễ thì thuộc tôn giáo tín ngưỡng .Lễ xong thì phải hội chứ (  ;D như kiểu đánh hội đồng ấy ) thì nó mới vui .
          Phần lễ hiện nay có được chú trọng ,phát huy truyền thống văn hóa dân tộc ,có đầu tư ,có phát triển rất đa dạng ,lại thêm phần phong phú ...Có cả biến tướng nữa .Hơn thế nữa địa phương nào cũng có lễ hội ,quá nhiều lễ hội .Các ông bà chủ lễ ăn mặc kiểu các cụ ngày xưa ,có cách điệu ,rồi rước ,rồi quỳ lạy lễ bái .Cũng hay ,cũng lạ...( Em không dám bình luận)
Chưa nói đến ở một số địa phương ,các nhà quản lý lạm dụng lễ hội để quảng cáo .Như làm bánh chưng ,bánh dày ,chai rượu rõ là to ...vv. Để làm gì nhỉ ? Để được ghi vào kỷ lục ghinets .Có cần thiết không hả các bác .Hay đó chỉ là phù phiếm ...Và cũng có cả việc lợi dụng lễ hội để để chục lợi bói toán ,mê tín dị đoan.
           Còn phần hội ,do kinh tế khởi sắc so với ngày xưa nên du khách thập phương tham gia lễ hội đông hơn ,vui hơn .Phú quý sinh lễ nghĩa .Nhưng cũng ồn ào ,náo nhiệt ,nhiều lúc mất cả trang nghiêm của buổi lễ .Bên cạnh đó là vệ sinh môi trường ,và an toàn thực phẩm .Nhiều nơi tổ chức chưa được chu đáo phát sinh mất trật tự ,an toàn xã hội .
                Nhưng nói tóm lại là VUI ,ĐƯỢC nhiều hơn mất .Người dân thì thoải mái ,tăng hiểu biết dân trí .Địa phương ,ban tổ chức thì thu được tiền .Lợi cả đôi đằng
 (Em viết tí ti thôi chứ phân tích kỹ thì hết ngày mất) .Kính chúc các bác đầu năm đi lễ hội vui vẻ ,thoải mái ...Cầu gì được đấy


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 26 Tháng Hai, 2013, 09:17:01 am
Chào bác XUANXOAN !

Trước hết mình phải phân biệt và tách hẳn giữa lễ hội và tôn giáo ra , tách hẳn tôn giáo và mê tín dị đoan ra thì sẽ dễ nhìn nhận vấn đề hơn .

Lễ hội nói chung là lành mạnh ,là nơi vui chơi giải trí cho mọi tầng lớp nhân dân ,ví dụ như : lễ hội hát quan họ ,lễ hội yên tử ,lễ hội chùa Hương .....Còn chuyện một số người lợi dụng lễ hội để phục vụ cho nhu cầu mê tín dị đoan lại là chuyện khác ví như đồng bóng ,bói toán,giải tà trừ ma ....số này có nhưng ít . tùy theo mức độ vi phạm của một số cá nhân hay đơn vị cụ thể mà nhà nước có biện pháp phù hợp xử lý hoặc răn đe .

- Còn chuyện sắp tới đây có thêm tôn giáo mới nào nữa hay không và bản chất tôn giáo mới này như thế nào ?    

xin thưa với bác : Từ xa xưa cho đến nay cái thứ tôn giáo mới ấy nó vẫn cứ luôn manh nha phát triển .
lấy CỰU tư cách là một người có nhiều thâm niên hoạt động trong ngành tư pháp tại tp HCM EM XIN bật mí với bác CA đã bắt và phá nhiều vụ án như thế .

ví dụ ở HÀ TĨNH thì có đạo BÀ TY , DO MỘT NGƯỜI có bệnh hoang tưởng khởi sướng ,sau đó y dụ dỗ lôi kéo nhân dân theo y ,cũng phải tới vài trăm người ,nghi lễ của đạo này rất bệnh hoạn . khi hành lễ trai gái phải thoát y nhảy múa với nhau bên đống lửa ,sau nữa thì hành lạc tập thể như bầy đàn . đạo này đã được nhà nước giải thể .

ở phía nam này thì có ĐẠO : THANH HẢI VÔ LƯỢNG SƯ  một biến tướng của đạo phật .giáo đồ có tới nhiều nghìn người . HOẶC ĐẠO DỪA ,ĐẠO CHUỐI cuối cùng thì  những giáo phái hay đạo ấy ,cũng được CA quản chế  công khai hoặc không công khai . Hiện giờ em biết vẫn còn một số đạo mới lập đang rủ rê lôi kéo giáo dân , nhưng mới ở mức độ ít người ......
 Nhìn chung những thứ tôn giáo ấy người làm nghề chống như em gọi là BÀNG MÔN TÀ ĐẠO và luôn được CA theo sát qua những lá đơn tố cáo của quần chúng . chuyện này còn dài và nhiều lắm nói không hết đâu .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 26 Tháng Hai, 2013, 10:08:06 am


                                           Trong bách khoa toàn thư (Wikipedia ) lễ hội được hiểu:

       Lễ hội là một sự kiện văn hóa được tổ chức mang tính cộng đồng. "Lễ" là hệ thống những hành vi, động tác nhằm biểu hiện sự tôn kính của con người với thần linh, phản ánh những ước mơ chính đáng của con người trước cuộc sống mà bản thân họ chưa có khả năng thực hiện. "Hội" là sinh hoạt văn hóa, tôn giáo, nghệ thuật của cộng đồng, xuất phát từ nhu cầu cuộc sống.

       Lễ hội là hoạt động tập thể và thường có liên quan đến tín ngưỡng, tôn giáo. Con người xưa kia rất tin vào trời đất, thần linh. Các lễ hội cổ truyền phản ảnh hiện tượng đó. Tôn giáo rất có ảnh hưởng tới lễ hội. Tôn giáo thông qua lễ hội đê phô trương thanh thế, lễ hội nhờ có tôn giáo đề thần linh hóa những thứ trần tục. Nhưng trải qua thời gian, trong nhiều lễ hội, tính tôn giáo dần giảm bớt và chỉ còn mang nặng tính văn hóa.

      Theo thống kê 2009, hiện cả nước Việt Nam có 7.966 lễ hội; trong đó có 7.039 lễ hội dân gian (chiếm 88,36%), 332 lễ hội lịch sử (chiếm 4,16%), 544 lễ hội tôn giáo (chiếm 6,28%), 10 lễ hội du nhập từ nước ngoài (chiếm 0,12%), còn lại là lễ hội khác (chiếm 0,5%).


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 26 Tháng Hai, 2013, 06:39:52 pm

Nhân bàn về Lễ hội, mời các bác đọc bài của TS Nguyễn minh Hòa nhé:

Quan chức dự lễ: Tăng phần “quốc”, giảm phần “gia

Tôi năm nay gần 60 tuổi, tuổi thơ gắn bó với đền Hùng, trước khi đi bộ đội vào Nam, năm nào cũng lên đền Hùng vào ngày giỗ tổ. Tôi còn nhớ vào những năm ấy việc tổ chức lễ hội là do người dân ở các xã xung quanh như Hy Cương, Tiên Kiên, Chu Hóa cùng nhau góp tiền, góp của, góp sức. Điều đặc biệt là người chủ tế trong lễ được chọn luân phiên hằng năm giữa các làng bao giờ cũng là một bô lão cao tuổi, đẹp lão và bắt buộc phải là người có đức cao, con cháu đàng hoàng tử tế. Những năm ấy lễ không hoành tráng nhưng thật linh thiêng và trang trọng. Những năm sau này, do nhu cầu của xã hội mà lễ tổ chức to hơn do Nhà nước đảm nhiệm, chủ lễ bao giờ cũng phải là cán bộ cao cấp của Đảng, Chính phủ, còn người đọc văn tế chí ít là một vị thứ trưởng nhưng tiếc thay chính điều này đã biến một lễ hội mang đậm tâm linh nguồn cội sang thành ngày kỷ niệm của Nhà nước vừa phô trương quyền thế vừa công thức sáo rỗng. Thậm chí sự xuất hiện của các quan chức trong nhiều trường hợp mang lại điều dở hơn là hay.

Nguồn: http://phapluattp.vn/20130224113146794p0c1021/tra-le-hoi-truyen-thong-cho-nguoi-dan.htm


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 26 Tháng Hai, 2013, 08:22:52 pm


     Hay lắm Tuanb5, mình chưa đọc bài này, nay mới đọc. Tác giả viết rất hay, chỉ một bài viết ngắn gọn đã lột hết những áo giấy nhuộm phẩm mầu của cái gọi là "lễ", chỉ còn sự thô kệch, trơ trẽn của cái gọi là hội  - tiền, bằng mọi giá tổ chức thật nhiều lễ hội để kiếm tiền từ ngân sách, bằng mọi thủ đoạn moi tiền từ khách thập phương, từ những người nhẹ dạ tin vào tín ngưỡng..tội chết.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 26 Tháng Hai, 2013, 09:58:55 pm

Vâng, thưa bác xuanxoan! Người ta hay nói đến văn hóa lễ hội, nhưng dường như yếu tố văn hóa bị làm biến dạng đi nhiều, Tôi rất tâm đắc đoạn kết luận bài viết: Nên nhớ rằng tiền thu được lễ hội càng nhiều hơn ở túi ai đó thì tình đồng bào sẽ càng bị giảm đi. Có lẽ đã là quá muộn nhưng muốn cứu các lễ hội truyền thống thì phải trả lại giá trị thật của lễ hội bắt đầu từ việc trả lại sự sống của nó cho nhân dân, cho cộng đồng. Đừng làm thay cho nhân dân, bởi nhân dân là người thông minh nhất, khôn ngoan nhất trong mọi sự lựa chọn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 27 Tháng Hai, 2013, 04:41:41 pm
Mời bác xuanxoan đọc bài báo cũ trong đường dẫn dưới về đạo BÀ TY,đây là một trong nhiều loại tà đạo (Tôn giáo )mới ở VIỆT NAM .đạo bà TY thì được CA xoá sổ lâu rồi . nhưng hiện cái thứ tương tự như thế này thì còn nhiều ,nằm rải rác khắp trên cả nước -nhưng chưa đến mức nguy hiểm trực tiếp ,các ngành chức năng vẫn theo sát và khi trái cây chín mùi thì hái .

http://vietbao.vn/The-gioi-giai-tri/Ta-dao-gay-hoang-mang/50727078/407/ (http://vietbao.vn/The-gioi-giai-tri/Ta-dao-gay-hoang-mang/50727078/407/)


còn đây là những gì của một tà đạo được gọi là THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ :

http://phapluattp.vn/20100816094818209p0c1112/thanh-hai-vo-thuong-su-su-that-ve-mot-ta-dao.htm (http://phapluattp.vn/20100816094818209p0c1112/thanh-hai-vo-thuong-su-su-that-ve-mot-ta-dao.htm)




Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Hai, 2013, 05:41:27 pm
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201302/original/images1189539_cau_an.jpg)


(Văn hóa)- Nhìn đám đông khổng lồ người Hà Nội chen nhau ngồi ngoài đường Tây Sơn để vái vọng vào chùa Phúc Khánh trong lễ cầu an, một người bạn tôi- người nước ngoài đã lắc đầu không sao hiểu nổi.

                                                                                     Báo Đất Việt:
                                                                     Cập nhật lúc 10:39, 27/02/2013
Đến nơi nào để tìm sự bình an?

Đúng là cái cảnh cơm đùm cơm nắm đi xí chỗ để ngồi làm lễ cầu an ngoài đường vì trong chùa hết chỗ của người Hà Nội có vẻ hơi khó hiểu với một người châu Âu như Fred, bạn tôi. Anh bảo: “Ở nước tao, người ta phải vào thánh đường để cầu Chúa, chứ ai lại ngồi cả ngoài đường như thế, xe cộ chạy ầm ầm bên tai, làm sao có thể gặp được thánh thần?”


                                                  Trả lại tên cho em - lễ hội dân gian

       Hy vọng qua những bình luận các báo năm nay, những hình ảnh của những lễ hội cấp nhà nước và cấp tỉnh, cấp cơ sở như Huyện, xã... hy vọng nhà nước sang năm "trả lại tên cho em"; cho em về với cộng đồng dân tộc, về với cuội nguồn triết lý dân gian, nhà nước chỉ làm công tác quản lý hướng lễ hội theo luật pháp và thuần phong mỹ tục của dân tộc.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 27 Tháng Hai, 2013, 06:21:34 pm
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201302/original/images1189539_cau_an.jpg)


(Văn hóa)- Nhìn đám đông khổng lồ người Hà Nội chen nhau ngồi ngoài đường Tây Sơn để vái vọng vào chùa Phúc Khánh trong lễ cầu an, một người bạn tôi- người nước ngoài đã lắc đầu không sao hiểu nổi.

                                                                                     Báo Đất Việt:
                                                                     Cập nhật lúc 10:39, 27/02/2013
Đến nơi nào để tìm sự bình an?

Đúng là cái cảnh cơm đùm cơm nắm đi xí chỗ để ngồi làm lễ cầu an ngoài đường vì trong chùa hết chỗ của người Hà Nội có vẻ hơi khó hiểu với một người châu Âu như Fred, bạn tôi. Anh bảo: “Ở nước tao, người ta phải vào thánh đường để cầu Chúa, chứ ai lại ngồi cả ngoài đường như thế, xe cộ chạy ầm ầm bên tai, làm sao có thể gặp được thánh thần?”


                                                  Trả lại tên cho em - lễ hội dân gian

       Hy vọng qua những bình luận các báo năm nay, những hình ảnh của những lễ hội cấp nhà nước và cấp tỉnh, cấp cơ sở như Huyện, xã... hy vọng nhà nước sang năm "trả lại tên cho em"; cho em về với cộng đồng dân tộc, về với cuội nguồn triết lý dân gian, nhà nước chỉ làm công tác quản lý hướng lễ hội theo luật pháp và thuần phong mỹ tục của dân tộc.



                             Bác Xoan ơi ,càng đông thì lại càng vui ,càng thích .Đó là văn hóa tâm linh mà ...lúc này nó đang là đỉnh cao ,rất thịnh hành trong xã hội mà do đời sống dân chúng đã khá giả hơn xưa đã tạo nên .Cái đông này nó cũng mang theo có cả cái nét của hội chứng số đông tạo nên một sự tin cậy .
                    Chắc bác còn nhớ thời 197x khi có đoàn ca kịch cải lương như Chuông vàng ,hay hoa mai chẳng hạn ,về các địa. phương biểu diễn là tranh nhau đi mua vé tranh nhau vào xem ,chen lấn xô đẩy có buổi còn chết cả người ,giống như đi xem bóng đá các đội nước ngoài nổi tiếng bây giờ .Bác biết đó ,thời đó dân ĐÓI văn hóa nghệ thuật mà .Còn bây giờ đói gì ,xin mọi người tự suy luận .Ngoài ra phải nói chính sác là người ta đi cầu ,đi tìm một niềm tin ,vào Phật ,Thánh ,Thần ,và các đấng bề trên ...Cũng tốt chứ sao bác .
                  Riêng em thì không ở mức độ đó .Ví như em đi Yên tử ,hay chùa Hương chẳng hạn ,vẫn vào lễ đầy đủ ,nhưng thú thật em đi thưởng lãm phong cảnh là chính .Bởi lòng tin của em có giới hạn ,ai bắt được ai phải tin thế này thế kia đâu . Còn các nơi khác như Côn Sơn ,hay Chí linh , Kiếp bạc ,em đến thành tâm để nhớ ơn các bậc anh hùng mà đã học đã biết qua sử sách .
         


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Hai, 2013, 06:25:36 pm

      Chiến sĩ vô danh ơi!

     Chuyện tà đạo..chuyện chính đạo có lẽ phim kiếm hiệp của Trung quốc phản ảnh rất nhiều...chính tà có thể chỉ cách nhau một bước ví như chuyện mới tươi - một phó phòng là phóng viên báo gia đình và xã hội chỉ cần đăng một bài phản ứng câu nói của một công dân khác nhưng có chức quyền thì lập tức trở thành tà rồi.

     Giờ chuyện chính - tà, ta phải luôn suy nghĩ, phân tích nếu mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật thì đúng là chính - tà rõ ràng, nhưng giờ đâu có chuyện đó; người dân vì sao ở thế kỷ 21 rồi lại còn mê muội như 2 bài báo bạn đưa dẫn chứng...nếu người dân được học hành, được sống trong tình yêu thương nhau giúp đỡ nhau như thời bao cấp - tuy có nghèo khó nhưng có niềm tin, có người để tin thì những kẻ tâm thần, hoang tưởng đó liệu có trở thành lãnh đạo của những giáo phái đó không ??? hay bọn tâm thần đó sẽ bị nhân dân tẩy chay ngay. Hiện tượng đó xẩy ra - chỉ khi con người bị đẩy vào con đường cùng khổ, không lối thoát về tinh thần họ sẽ hướng tới ảo tướng về thần thánh và thần thánh lúc này giống như liều thuốc phiện - hy vọng cuối cùng của họ chỉ còn lại là thần thánh dù họ biết là không có thực; nhưng có mơ tưởng tới nó, họ còn có hy vọng để sống, thế thôi.

    Bạn hãy nhìn những bức ảnh của lễ hội đầu năm...bạn liên tưởng nhiều năm sau nó sẽ biến tướng như thế nào...nếu cứ đà như vậy, tôi tin sẽ mọc ra rất nhiều đức tin mới mà bắt đầu bằng những hội người này đấy.

    Mình hy vọng, con cháu mình sau này không rơi vào thảm cảnh mù quáng bới sự tuyên truyền vô lối kiểu "ma đưa lối, quỷ đưa đường" cuồng tín như mấy ngày vừa qua; nó đã làm mất đi ý nghĩa lễ hội dân gian nghìn năm được nhân dân gìn giữ. Mong con cháu mình có tâm hướng thiện, có tâm hướng Phật thì đi viếng cửa chùa trước lễ hội hoặc sau lễ hội để khỏi bị rơi vào thảm cảnh hành xác.

    Có lẽ vài năm sau từ những hình ảnh như đã đăng hôm nay sẽ dẫn đến sự cuồng tín của bộ phận này....rồi sẽ biến tướng ...sẽ thấy thôi mà chiến sĩ vô danh ơi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Hai, 2013, 10:12:53 pm
                                                          Huong HN76 Chiensivodanh ơi!


      Đúng là đông vui như Huong HN76 nói, nhưng không phải mọi người đều vui mừng vì “lễ hội” dân gian  giống ngày xưa dù có chen nhau nhưng văn hóa vẫn được đề cao từ việc chuẩn bị đi chùa, ăn mặc, cách ăn nói người đi lễ…và ăn mày ra ăn mày..

       Trích thơ của cụ Nguyễn Nhược Pháp:

       Hôm nay đi Chùa Hương,
       Hoa cỏ mờ hơi sương.
       Cùng thầy me em dậy,
       Em vấn đầu soi gương.

       Khăn nhỏ, đuôi gà cao,
       Em đeo giải yếm đào;
       Quần lĩnh, áo the mới,
       Tay cầm nón quai thao.

       …Thuyền đi, bến Đục qua,
       Mỗi lúc gặp người ra,
       Thẹn thùng em không nói :
       "Nam vô Ađi-đà !"

       … Chùa lấp sau rừng cây.
       (Thuyền ta đi một ngày.)
       Lên cửa chùa em thấy
       Hơn một trăm ăn mày.

       Em đi, chàng theo sau.
       Em không dám đi mau,
       Ngại chàng chê hấp tấp,
       Số gian nan không giàu.

       …Ngun ngút khói hương vàng,
       Say trong giấc mơ màng,
       Em cầu xin Trời Phật
       Sao cho em lấy chàng


      Còn đi lễ hội bây giờ đâu phải là lễ hội dân gian nữa, đâu phải tâm linh người Việt gửi gắm ở những huyền thoại linh thiêng ở ngôi đền, ngôi chùa đó…nó đã biến tướng sang một nhu cầu mới, khác lạ “như cái thằng 8 vía khấn trước, Bình Yên khấn sau lấy hết lộc của nó đấy”.

      Trong đám đồng ấy, cũng có các cụ thành tâm hướng Phật nhưng giờ không còn nhiều vì các cụ sức đâu mà chen, mà tranh giành, trèo đầu với bọn trẻ được nữa – thôi đành ở nhà gõ mõ tụng kinh và tu tại tâm mà. Trong đám đông mà Huong HN76 nói có những người mà cha mẹ hoặc vợ con họ đang bệnh tật nguy hiểm như ung thư.. có thể đã hết tiền, hết thuốc chữa rồi, nên phải tìm đến với thánh thần để cầu xin. Trong số đám đồng ấy, có thể có những người bị oan ức do “pháp luật ta xử đúng cũng được, xử sai cũng được, xử hòa cũng được” không tiền, không chức, “lạc giữa đời thường” không biết kêu cầu ai, nên phải tìm đến Phật cầu mong phật cứu giúp – nhưng số người này chắc cũng chẳng nhiều lắm so với số đông cuồng tín như trong ảnh hôm nay.

        Nhìn hình ảnh số đông ngày càng trẻ, càng đa dạng đi chùa cứ như đi vũ trường váy ngắn hết cỡ có thể được, miệng cười toang toác nơi cửa phật; dẫm đạp lên đầu người khác giành giật nhau như nhận hàng cứu đói…;còn nhóm người vung tiền để mua thần bán thánh thì nhiều - kẻ đút tiền vào tay Phật, kẻ  đút vào miệng Phật, kẻ thì ném vào lòng Phật, kẻ dán tiền vào mình Phật…thôi thì đủ kiểu đút giống như ngoài đời sống trần gian họ sống như thế nào thì đi chùa cũng như vậy, mở mắt ra họ đã nghĩ phải đút ở đâu để giải quyết được công việc, phải đút ở đâu để thằng quan tiến chức, phái đút ở đâu để con cháu có việc…thôi thì đủ thứ đút…đút và đút. Nếu sau này không có “giáo phái đút” thì cũng sản sinh ra học thuyết đút và đút.

        Những kẻ đút đó, đâu biết rằng từ ngày xưa đã tục bỏ tiền giọt dầu, tiền công đức để giúp chùa tiền nhang khói cúng Phật, tiền ấy phải cho vào hòm công đức, hoặc để vào đĩa, đưa hai tay với thái độ thành kính cho nhà chùa…ấy là nói văn hóa ngày xưa và ngày nay khác nhau một trời một vực là vậy; đạo đức con người ngày xưa và ngay nay khác nhau là vậy (bạn có thể kham thảo thế nào là đạo đức nhé, ta có thể có chuyên đề bình luận về đạo đức hôm qua, hôm nay).

       “Số đông” chủ yếu như Huong HN76 đã viết.. càng đông thì lại càng vui ,càng thích .Đó là văn hóa tâm linh mà ...lúc này nó đang là đỉnh cao, rất thịnh hành trong xã hội mà do đời sống dân chúng đã khá giả hơn xưa đã tạo nên .Cái đông này nó cũng mang theo có cả cái nét của hội chứng số đông tạo nên một sự tin cậy .

        Nhưng theo mình đó là góc độ nhìn đám đông càng đông càng vui giống như đám cưới tổ chức càng to, mời càng nhiều khách thì mới gọi đám cưới của người danh giá thời nay hoặc một giáo phái nào đó càng nhiều đệ tử, con chiên thì mới đúng theo nghĩa của đồng đội. Còn lễ hội dân gian là sự tự nguyện của các bậc dân thôn đúng ra tổ chức và đóng góp, người chủ tế là bậc cao niên trong làng có đức cao vọng trọng. Khách thập phương vãn cảnh hoặc tin vào tâm lính nhớ ngày thì về cúng viếng dự lễ hội… Lễ hội là nhu cầu chính đáng để một bộ phận nhân dân được giãi bày, được an ủi, khát khao mong muốn được chở che bởi thần thánh (cụ thể) hoặc những thế lực siêu nhiên mà con người tưởng tượng ra là một thực tế đã được duy trì từ đời này sang đời khác; được cư dân tôn trọng và thừa nhận, vấn đề ai sẽ là người đứng ra chỉ cho họ cách hành xử thế nào cho phải phép với thần linh - chứ giờ nhiều nơi cũng bắt đầu bán  “Ấn” như Đền Trần, rồi đầu đâu cũng mời các quan to dự…biết họ là ai đâu mà làm lễ nghi, hướng dẫn lễ nghi chứ;  nay họ  làm chủ tế mai bị bắt vì tham nhũng khéo sui cả làng chứ bộ…khác xa nhau về nghi  lễ chứ bộ - những tri thức về tôn giáo và tín ngưỡng, không phải dân  mình không có, mà có cả ngàn năm nay rồi;  từ ngày  xưa đã có, đã quy định vào hương ước làng xã đâu ra đấy, đã truyền khẩu từ đời này sang đời khác ở lễ hội đó rồi; nhưng nay cứ ai có chức quyền là thay đổi nghi thức nghi lễ là vậy nên nghi thức lễ hội bây giờ hầm bà nhằng , dẫn đến hậu quả là chúng ta đã có những đám người ngồi chật đường hoặc đám đông đi nườm nượp lên chùa, thái độ hành xử theo lối bầy đàn, lưu manh, lố lăng, kệch cỡm là vậy – đây gọi là đại lạc đường trong quá trình phát triển văn hóa dân tộc đấy.

      Đám đông người như chợ vỡ ở đây chính là do một thời chúng ta đả phá mê tín dị đoan, rồi chiến tranh liên miên, tôn giáo, tín ngưỡng bị tàn phá như B52 dải thảm. Hòa bình rồi, kinh tế chuyển từ thời chiến sang thời bình, rồi xóa bao cấp, rồi phát triển kinh tế theo định hướng, sự chệnh lệch người giàu người nghèo quá mức; thay đổi đường lối, chính sách cứ như chong chóng…nhưng  luật pháp không theo kịp, không đầy đủ…v.v..đặc biệt khi khó khăn về kinh tế, đời sống bất an, lý tưởng không còn niềm tin như xưa; người lãnh đạo không ai đủ uy tín, sức thuyết phục dân chúng như Hồ Chủ Tịch và các đồng chí cùng thời với ông thì tôn giáo, tín ngưỡng đã được dịp bùng phát mạnh mẽ; họ đã tìm về với thần thánh trong một con đường không định.

      Đây cái mà tôi muốn nói đấy Chiensivodanh và Huong HN76 ạ; cái mình cần bây giờ không phải nhiều lãnh tụ mà là hệ thông pháp luật phải được xây dựng đầy đủ, hoàn chỉnh để người dân sống và làm việc theo Hiến pháp và Luật pháp - Chỉ khi đó người dân mới có niền tin và người để tin.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 28 Tháng Hai, 2013, 07:55:37 am
Đọc những dòng của bác XX thấy bác thuộc top người cổ khó tính , sống thoáng vui vẻ thấy dễ chịu hơn bác à .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 28 Tháng Hai, 2013, 08:47:28 am
              Chào bác Xoan và các bác .Bây giờ em xin nêu tiếp ý đông và vui .
        Báo cáo các bác mấy hôm nay em nghe đài ,tivi nêu nhiều về vấn đề lễ hội ,có cái hay và rất nhiều cái chưa hay .Trong đó cũng có nhiều ý kiến trực tiếp của các cụ cao niên ở địa phương ,tổ chức lễ hội
              Vấn đề đầu tiên em khẳng định ,lễ hội là văn hóa ,là truyền thống ,là nét đẹp của địa phương ,của đất nước ,dân tộc . Có mang màu sắc ý nghĩa về tâm linh .Cầu mong cho m0ọi điều tốt đẹp hơn , tỏ lòng thành kính ,biết ơn các bậc tiền nhân đã công dựng xây đất nước .Đó là văn hóa tâm linh tốt đẹp .Bên cạnh đó cũng có mặt trái ,lơị dụng tín ngưỡng ,để trục lợi ,gieo rắc mê tín dị đoan ,tuyên truyền chống đối ...vv.
                Dân số đã phát triển gấp đến 3 lần ngày đánh Mỹ ,kinh tế khá hơn ,đi lại ô tô ,xe máy ,máy bay ,tầu hỏa rất thuận tiện .Cho nên người dân tham gia lễ hội đông ,trên tinh thần tín ngưỡng và du lịch ,tìm hiểu văn hóa dân tộc .Đó nét hay trong đời sống hiện tại ,nó là du lịch sinh thái có lợi cho con người .Cũng còn là nơi giao lưu văn hóa ,vùng miền ,các địa phương ,các thế hệ trong xã hội .
              Nên đừng có ông bà nào nói đây chỉ là lễ hội của làng tôi ,của địa phương tôi .Chỉ có chúng tôi mới có quyền tham dự ,và đặt ra tiêu trí này ,điều kiện kia ...
              Hội đông lễ lớn tập trung đông người ,thời gian trong không gian chật hẹp tăng lên ,không tránh khỏi sự va chạm ,bên cạnh đó cũng thấy nhiều điều bộc lộ nét thiếu văn hóa ,trong úng xử với LỄ ,với HỘI .Cái này cần nâng cao giáo dục ,tăng thêm hiểu biết về văn hóa xã hội của mỗi cá nhân .Bên cạnh đó cũng có quy chế ,quy định để hạn chế mặt đó ...vv
            Có những ý nêu nơi lễ hội ,ăn ,bán cả thịt động vật ...vv và vv. Có cầu ắt có cung đó là thường tình ,không thể mang ý thích của người này bắt người khác phải nghe theo ,vì nó chẳng làm ảnh hưởng đến ai cả . Không thể mang cái chay tịnh của người già bảo bọn trẻ phải theo ,vì chúng không thích thế .Không thể mang cái thích u tịch ,thanh  tịnh của người già mà đòi hỏi ,lễ hội nó phải như thế .Cái chính là tâm linh và nhận thức ở mỗi cá nhân.Mà ở đây em vẫn muốn nêu rõ hai vấn đề LỄ và HỘI .
            Lễ hội là của dân tộc ,đất nước ,cộng đồng .Nó chẳng của riêng ai .Cho nên vấn đề ở đây là nâng cao nhận thức văn hóa ,cộng đồng ngày càng làm cho lễ hội vui hơn đẹp hơn ,văn hóa hơn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: HAN_DCT trong 28 Tháng Hai, 2013, 09:06:09 am
@xuanxoan: Hết cả năm cũ rồi vẫn chưa có được dịp nâng ly hầu bác ;D
Em lại xin gửi bác mấy dòng thư pháp em sưu tầm được mà em thấy rất thích. Chúc bác sức khỏe - vui vẻ - tươi trẻ mãi ạ ;D
 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 28 Tháng Hai, 2013, 09:12:48 am

               Tồng chí Han ,sao mà hiểu bác Xoan thế ;D Đây là bác Xoan của thế kỷ 21 đấy nhé mong tồng chí lưu ý ,đừng có khuyến khích bác X. giống Lỗ Đề Hạt trong Thủy hử nghen . ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 28 Tháng Hai, 2013, 10:03:25 am


     Ha ha..đời là thế mà, có cái tôi, có cái anh có cái của chúng ta, có cái của mọi người; làm gì có cái tuyệt đối vĩnh viễn gọi là độc quyền, độc hành; độc tôn...biến tướng của cái độc (cái nhất, cái một, cái độc đắc....) là cái gọi là đồng thuận, là top người cổ khó tính như CSVD gọi...nếu chỉ độc quyền thì đâu là lễ hội; khó tính mà lại cổ hủ thì hết chơi luôn phải không đồng đội, lại cô độc một mình nữa rồi.

     Nhưng cái riêng biệt - bài viết vì quan điểm riêng không vi phạm luật pháp thì lên tôn trọng, không nên chụp mũ là "mất đạo đức" nghe đồng đội vì Bác Hồ cho rằng dân chủ là phải làm sao để người dân được mở miệng ra nói cơ mà; nhìn cảnh cướp giật tranh giành, dẫm đạp lên mặt nhau, ném tiền vào mặt Phật mình thấy rợn người quá thì viết thôi, đâu phải là khó tính, đâu phải là cổ hủ vì những kẻ đó ra đời thường còn hành xử tàn bạo đến đâu - ở cửa Phật, chốn linh thiêng còn như vậy thì đời thường biết bao người là nạn nhân của những hành vi ứng xử như vậy.

    Ngày 17/2 mình đã ôm bầu rượu túy lúy mấy ngày cô độc một mình rồi HAN_DCT ơi, sao càng ngày càng thấy cô độc dữ vậy có lẽ đúng như CSVD nói chăng - cổ hủ quá, khó tính quá...thôi lui về vùng sâu vùng xa, lui về quá khứ để sống trong hy vọng thần thánh vậy...

     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 28 Tháng Hai, 2013, 10:31:20 am
Quẩn quanh trong nước mãi cũng chán .may nhờ có internet nên chỉ cần nhấp vài đường chuột là chúng ta có thể ra đến thế giới . 

Nước nào cũng có vấn đề riêng của mình và họ cần phải giải quyết . sau đây em mời các bác cựu chiến binh xem clip BẠO LOẠN TẠI TÂN CƯƠNG TRUNG QUỐC vào những năm trước . Mục đích xem cho biết mình biết người thôi .

http://www.youtube.com/watch?v=XasWr5LWp9U


và dưới dây là clip SỰ KIỆN THIÊN AN MÔN tại TRUNG QUỐC năm 1989  chính quyền TQ đã phải dùng dến xe tăng và súng máy giải quyết đám biểu tình .con số người chết lên đến vài ngàn người .

http://www.youtube.com/watch?v=vCJoxrSe4K0


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 28 Tháng Hai, 2013, 10:50:41 am
     
                Bác Xoan ơi nhắc đến 17/2 .Em lại nhớ lại hôm nay cách đây 34 năm ngày hôm nay lính TQ đã vào được thị xã Lạng sơn .Ta đã đánh sập cầu Kỳ cùng ,để ngăn bước tiến quân thù .Một mũi của chúng đã vượt qua sông Kỳ cùng ,đoạn ở đập bản Ngà đường xuống Quảng Ninh cách thị xã 6-7km .Ta đã lập chốt đánh chặn .Các đơn vị quốc phòng chiến đấu dũng cảm ,nhưng tổn thất cũng nhiều . Trên đường 1b những trận đánh trên cầu Khánh Khê diễn ra rất ác liệt giữa sư 3 và một số đơn vị khác với quân TQ ...Còn chúng em hết vai trò không thể đảm nhiệm được nữa rút về bản Tân an ,xã Chiến thắng .Cách mặt trận 3 ,4 km .Đến khi TQ rút thì bọn em lên , và chỉ được bám theo địch.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 28 Tháng Hai, 2013, 11:41:43 am
   Chào bác huonghn cùng các bác,nhắc đến 17 tháng 2 là nhắc đến ngày mà hơn 34 năm trước Trung quốc xua quân đánh Việt nam ta.Mấy hôm nay trên truyền thông báo chí,tôi thấy rộ lên việc ta phải chính thức nhắc lại sự kiện này...Thậm trí,có người còn muốn đưa cả vào sách giáo khoa

  Sự kiện ngày 17/2/79,tôi nghĩ mình phải nói thẳng ra là : TQ xâm lược VN ta.Còn đâu cứ cho rằng:Nhạy cảm,giữ hòa khí ...v/v, thì bên kia được thế họ càng lấn tới.Mà bên đó họ kích động ,tuyên truyền rầm rộ ,các lãnh đạo cao cấp trong quân đội cũng toàn nói những chuyện rất là hiếu chiến cố áp đặt các nước có tranh chấp vào thế bất lợi với họ...Như sự kiện ngày 17/2,họ lại tuyên truyền trong dân chúng họ là :" Chiến đấu tự vệ ",nghe thật ..."Thối tai"

  Là những CCB,chúng ta cũng mong rằng lịch sử phải ghi nhận được hết những gì nó vốn có,để thế hệ mai sau biết mà cảnh giác...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 28 Tháng Hai, 2013, 12:13:07 pm
 
                   Chào bác Laoshan 1234 và các bác .Nhất trí vơí ý bác nêu .Khi mà nhà nước cho phép ,chúng ta sẽ ,nói lên tất cả nỗi lòng và hiểu biết của mình .Còn hiện tại ,chúng ta đã nói và nói sự thật được phép .Cảm ơn các bác


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 28 Tháng Hai, 2013, 01:08:13 pm
"Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai"
" đồng chí tốt, bạn bè tốt, láng giềng tốt, đối tác tốt. "
Tất cả là vì những chữ trên, còn thật sự thế nào chúng ta không thể biết được ???


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 01 Tháng Ba, 2013, 05:57:13 pm
Đọc những dòng của bác XX thấy bác thuộc top người cổ khó tính , sống thoáng vui vẻ thấy dễ chịu hơn bác à .



     CSVD ới...muốn sống thọ nên như thế một xí...:

Báo Thanh Niên:
Sống thọ hơn nhờ bi quan?
01/03/2013 14:22
(TNO) Những người cao tuổi hay bi quan lại có khuynh hướng sống thọ hơn người sống lạc quan, theo một nghiên cứu dựa trên khảo sát 40.000 người, mới công bố ngày 28.2.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 01 Tháng Ba, 2013, 07:31:40 pm
Đọc những dòng của bác XX thấy bác thuộc top người cổ khó tính , sống thoáng vui vẻ thấy dễ chịu hơn bác à .



     CSVD ới...muốn sống thọ nên như thế một xí...:

Báo Thanh Niên:
Sống thọ hơn nhờ bi quan?
01/03/2013 14:22
(TNO) Những người cao tuổi hay bi quan lại có khuynh hướng sống thọ hơn người sống lạc quan, theo một nghiên cứu dựa trên khảo sát 40.000 người, mới công bố ngày 28.2.

                Bác Xoan ơi , Em nhớ có một giai đoạn thiếu lương thực và có một ông nhà khoa học nào đó đã có bài viết ăn ngô dinh dưỡng cao hơn ăn gạo ...Nào gluxit,lipit ,đường...vv Cao hơn ở gạo .Thế đó bác ạ .Hôm nay lại nghe thấy bác nêu ở ( TNO) nói bi quan sống thọ hơn .Đàn em biết nghe ai ?Người ta đang tuyên truyền người già sống vui ,sống khỏe ,sống có ích để thọ hơn .Còn bác lại bảo bi quan ,sống thọ hơn .Bác không sợ bị tăng xông à?  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 01 Tháng Ba, 2013, 09:33:54 pm
Kính thưa các bác mình đổi đề tài một cái cho mới mẻ đây , số là mấy ngày hôm nay em nghe các phương tiện thông tin đại chúng trên cả nước thông báo chính thức : Ca sĩ THANH TUYỀN và TUẤN VŨ cùng với 4 người nữa cả thảy là 6 người được nhà nước ta cấm biểu diễn trong nước . Lý do : nói xấu và bôi nhọ nhà nước Việt Nam trong băng nhạc mới nhất của trung tâm Asia tại NƯỚC NGOÀI .

Nhận được tin này em vô cùng hả hê ,không biết lệnh cấm này có thời hạn hay vô thời hạn .  Đành rằng chúng ta không thể phủ nhận những người này có chút đỉnh tài năng âm nhạc do thiên phú -tức có giọng ca ngọt ngào truyền cảm . Nhưng có tài nhưng không có đức thì cũng đành vô dụng .

Các cụ ngày xưa đã dạy rằng : " Con không nên chê cha mẹ khó ,chó không chê chủ nghèo ." ấy vậy mà những người này ,là con dân của nước VIỆT lại ra rả chửi lại tổ quốc nơi chôn rau cắt rốn của mình  thì tôi cũng lấy làm lạ .

(http://dantri4.vcmedia.vn/WF7a6LT8JiJdVF1l6FZ/Image/2013/02/ngoai1-51666.jpg)


Sau khi đất nước hoàn toàn thống nhất ,biết trước được rằng cuộc sống sẽ khó khăn của quê nhà sau chiến tranh ,họ lần lượt trốn quê hương ra đi , để tới những nơi nhiều bơ sữa hơn .....để rồi mấy chục năm sau khi thấy đất nước đã khá hơn xưa người dân cũng có tiền thì lại quay về kiếm sô hát để moi tiền của nhân dân trong nước .  Chính nhờ những con người tại quê hương đau khổ ấy đã tạo điều kiện và tiền để những ca sĩ này làm giàu ,vậy mà vô ơn ,thoắt một cái đã quay qua nói xấu ,rồi bôi nhọ ,rồi xuyên tạc ......

ước gì nhà nước ra lệnh cấm những ca sĩ này nhập cảnh về Việt nam mãi mãi cho dù là đi du lịch để họ thấm thía nỗi buồn xa quê xa tổ quốc .   vắng Tuấn vũ hay Thanh Tuyền này thì lớp lớp những giọng ca trẻ khác thay thế (vắng trăng thì đã có sao ) không sợ thiếu những giọng hát hay phục vụ quê nhà .




Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Ba, 2013, 09:23:58 am
       
 
        tôi xóa vì cá nhân quá.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 02 Tháng Ba, 2013, 11:41:46 am
Ôi, các bác ca thì hay phát biểu kiểu bốc đồng, rồi thì cũng phải quay đầu về núi cả thôi, cái căn của lớp người cũ nặng lắm.
Mà xóa làm gì bác xuanxoan ơi, nhớ về Hà Nội một chút nào:
http://www.youtube.com/watch?v=nl20gVnN1qY


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: quanghung1951 trong 02 Tháng Ba, 2013, 02:12:33 pm
 Chiến sĩ vô danh ơi ,thường thường người ta phò người thịnh chứ ai phò kẻ suy..., họ đang sống ở nơi giàu có mà ,bọn họ nay ăn cơm ngoại ,mặc áo ngoại thì lẽ đương nhiên phải hát và nói hay  cho người ...ngoại rồi .Mà chẳng ai như cái bộ văn hóa thông tin của nước mình ,lập trường chẳng có cứ thay đổi xoành xoạch ,tôi còn nhớ ngày xa xưa họ tuyên bố cấm vĩnh viễn 2 người :một là Phạm Duy ,và người thứ hai là nhạc sĩ ,ca sĩ :Nhật Trường tức Trần thiện Thanh ... và sau đó thế nào thì ai cũng biết ,rồi Khánh Ly,Bằng Kiều v v và v v đều có "lệnh" cấm ,nhưng không hiểu họ sử dụng "kênh"ngoại giao nào mà chẳng ai bị cấm hết ,lại còn được tung hô nữa chứ .Đất nước ta sau nhiều năm chiến tranh ,rồi mấy chục năm hòa bình nhưng những tàn dư của thời xưa vẫn còn quẩn quanh đâu đó ,tại sao chúng ta không sợ hãi khi 55 vạn quân Mỹ và chư hầu cộng với hàng triệu quân ngụy mà vẫn dám đánh và đã thắng ,còn bây giờ chúng ta lại run sợ trước một nhúm những cái gọi là văn nghệ sĩ không muốn đi chung đường với mình (mà ta quen gọi là phản động hay chống đối )rồi cấm này cấm nọ . Chúng ta đang mon men tiến dần đến một xã hội dân chủ (đấy là một quy luật tất yếu),ở cái xã hội ấy người ta có thể phản biện với cái gì đó mà mình còn chưa hiểu và ca ngợi những gì mà mình ...thích .Vậy thì cứ để những Bằng Kiều phát ngôn thoải mái ở nước Mỹ ,nhưng nếu về Việt Nam thì hãy về bằng ...âm nhạc ,người dân có đủ thông minh để phân biệt một giọng ca hay và một kẻ đại ngôn ,từ đó có cách đối xử cần gì nhà nước phải tuyên bố :cấm ...và rồi cấm ,thu phục nhân tâm không bao giờ được dùng mệnh lệnh vì nó sẽ phản tác dụng nhất là với cái nghề ...nhạy cảm như nghề của các văn nghệ sĩ .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 02 Tháng Ba, 2013, 02:33:44 pm
Chiến sĩ vô danh ơi ,thường thường người ta phò người thịnh chứ ai phò kẻ suy..., họ đang sống ở nơi giàu có mà ,bọn họ nay ăn cơm ngoại ,mặc áo ngoại thì lẽ đương nhiên phải hát và nói hay  cho người ...ngoại rồi .Mà chẳng ai như cái bộ văn hóa thông tin của nước mình ,lập trường chẳng có cứ thay đổi xoành xoạch ,tôi còn nhớ ngày xa xưa họ tuyên bố cấm vĩnh viễn 2 người :một là Phạm Duy ,và người thứ hai là nhạc sĩ ,ca sĩ :Nhật Trường tức Trần thiện Thanh ... và sau đó thế nào thì ai cũng biết ,rồi Khánh Ly,Bằng Kiều v v và v v đều có "lệnh" cấm ,nhưng không hiểu họ sử dụng "kênh"ngoại giao nào mà chẳng ai bị cấm hết ,lại còn được tung hô nữa chứ .Đất nước ta sau nhiều năm chiến tranh ,rồi mấy chục năm hòa bình nhưng những tàn dư của thời xưa vẫn còn quẩn quanh đâu đó ,tại sao chúng ta không sợ hãi khi 55 vạn quân Mỹ và chư hầu cộng với hàng triệu quân ngụy mà vẫn dám đánh và đã thắng ,còn bây giờ chúng ta lại run sợ trước một nhúm những cái gọi là văn nghệ sĩ không muốn đi chung đường với mình (mà ta quen gọi là phản động hay chống đối )rồi cấm này cấm nọ . Chúng ta đang mon men tiến dần đến một xã hội dân chủ (đấy là một quy luật tất yếu),ở cái xã hội ấy người ta có thể phản biện với cái gì đó mà mình còn chưa hiểu và ca ngợi những gì mà mình ...thích .Vậy thì cứ để những Bằng Kiều phát ngôn thoải mái ở nước Mỹ ,nhưng nếu về Việt Nam thì hãy về bằng ...âm nhạc ,người dân có đủ thông minh để phân biệt một giọng ca hay và một kẻ đại ngôn ,từ đó có cách đối xử cần gì nhà nước phải tuyên bố :cấm ...và rồi cấm ,thu phục nhân tâm không bao giờ được dùng mệnh lệnh vì nó sẽ phản tác dụng nhất là với cái nghề ...nhạy cảm như nghề của các văn nghệ sĩ .
1. Xứ ta quan chức cái gì quản không nổi thì cấm.
2. Cũng vậy, không cần thu phục nhân tâm, vì ai phản đối thì ....


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Ba, 2013, 03:39:46 pm
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1190684_ho.jpg1.jpg)

     Ngon quá, thèm ...bức ảnh hay quá, mình lấy ở báo đất việt để đồng đội xem và cùng suy ngẫm...

    "Bụp" hay không "bụp" ...ai bảo lại lạc trong...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Ba, 2013, 03:53:03 pm


       Ông ba mươi ở bức ảnh trên sẽ nói thế này: "Bụp" thôi, để mày lớn giống như đề xuất của các ông cố vấn đang đề xuất thủ tướng ký quyết định - gửi tiền tiết kiệm bị đánh thuế.

       Cho dù nhiều chuyên gia và người dân cho rằng đề xuất này hết sức vô lý và mang màu sắc “lợi ích nhóm” thì ông Lê Hoàng Châu, Chủ tịch Hiệp hội Bất động sản TP.HCM (HOREA), lại cho rằng, “Không đánh thuế tiền gửi tiết kiệm là vô lý!” trích báo đất việt...

       Bụp thôi phải không đồng đội.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 02 Tháng Ba, 2013, 07:00:41 pm

...  Bụp thôi phải không đồng đội.

Đôi khi, trông rất dễ (thèm) ăn. Nhưng thực tế lại chẳng dễ bụp đâu, bác ạ. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 07:43:34 am
       

        Tuanb5 ới mình tiếp chuyện bức ảnh đẹp và câu bình của đồng đội nhé - đây là chuyện có thật như bức ảnh vậy:

                                             “bụp” vì sao bụp thôi ???

       Trong một cuộc họp mặt các cụ hưu trí của ngành Tài chính – ngân hàng ở phía nam …một vị quan chức bệ vệ đến chức sức khỏe một bàn, thấy các cụ vui vẻ đùa giỡn nhau như thanh niên mới chêm câu chuyện làm quà…

      - Chào các bác, các bác mới về hưu gặp lại nhau vui vẻ quá hỉ.

      - Mấy cụ nhìn nhau, rồi một cụ châm rãi nói:

      Thưa với lãnh đạo …đây là cụ Y, cụ L…cụ T...cả bàn này đều là cán bộ của Bộ ta từ ngày đầu thành lập năm 1954…năm 1975 cụ T…đây nguyên thứ trưởng đại diện bộ tại phía Nam…chúng tôi đều trên 90 cả rồi, nghỉ hưu cũng 30 năm cả rồi.

     Chắc ngài lãnh đạo ngại quá, mới hỏi câu nịnh cho đỡ:

     - Chà không biết các cụ có bí quyết gì - tuy lớn tuổi mà vẫn minh mẫn, khỏe mạnh quá…

     Các cụ lại nhìn nhau, một cụ thay mặt bàn nói:

     - Từ khi còn công tác đến lúc nghỉ hưu, chúng tôi luôn lấy nguyên tắc của ngành tài chính làm câu châm ngôn cuộc sống..

     Thưa cụ: câu đó là câu gì ạ…

     - "Cân đối thu chi" luôn lấy cân đối làm chuẩn mực cuộc sống…đây là phương châm sống của dân tài chính chúng tôi đấy, cậu biết không ???

   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Ba, 2013, 08:23:24 am

               Chào các bác ! Nghe câu chuyện của bác Xoan và bác tuanb5 ở trên mà thấy hay quá .Các bậc trưởng lão kinh nghiệm đầy mình nên ý kiến cụ nêu ra thật chí lý   ;D Đúng ! Rất đúng ,muốn tồn tại lâu dài phải cần " Cân đối thu chi " .Chẳng ai dám phát biểu ,bảo các cụ nói sai .
              Vậy phải nghe các cụ thôi .Con lợn ngon thế kia mà không "Bụp "  thì quả là con cọp khờ dại phải không ạ ?... Còn bác Tuaansb5 bảo không dễ xơi phải không ? Đơn giản quá. .Học theo cái kiểu con mèo ; Rình tha miếng thịt ,dễ chưa ạ ? .Còn không kém quá không tha được miếng thịt thì sao ?. Không tha được mà còn bị bắt sống thì sẽ làm món nhậu " Tiểu hổ" lúc đó . Ráng mà chịu .  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 10:04:55 am
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1190691_hotuyet.jpg1.jpg)


     Đây Huong HN76 ơi, đến miếng thịt nhỏ dù phải nhảy xuống nước nó cũng nhảy, nó phải táp bằng được...chứ bỏ được à...

    Khi đã mất cân đối thì những cái đầu bã đậu đó thấy gì ăn được là táp tuốt...dù biết có thể mang nỗi nhục ê chề...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 11:11:13 am
     

       Những hình ảnh về “ông khái” mình muốn chứng minh tính tham ăn của loài ăn thịt này…nói như các cụ ăn như “khái” táp là vậy…Chủ tịch Hiệp hội cho rằng bất động sản là xương sống của nền kinh tế nên  đề xuất Thủ tướng giải cứu thị trường này để cứu đất nước Việt nam ta…ôi đất nước này có cái xương sống là bất động sản….nay để cứu cái xương sống của nền kinh tế đất nước này phải hy sinh các ngành kinh tế khác và đến đồng tiền tiết kiệm cuối cùng của người dân tích cóp cũng phải vì các ông lớn bất động sản…ôi sao không cho chúng chết đi như các nhà kinh tế từng đề nghị …để xem chúng có phải xương sống của nền kinh tế Việt Nam không hay của nhóm lợi ích…mình mong cho chúng chết quá để lòi cái đuôi chuột ra quá.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Ba, 2013, 11:35:39 am
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1190691_hotuyet.jpg1.jpg)


     Đây Huong HN76 ơi, đến miếng thịt nhỏ dù phải nhảy xuống nước nó cũng nhảy, nó phải táp bằng được...chứ bỏ được à...

    Khi đã mất cân đối thì những cái đầu bã đậu đó thấy gì ăn được là táp tuốt...dù biết có thể mang nỗi nhục ê chề...



                       Bác Xoan ơi , chỗ này thì em huonghn76 chưa chịu thua bác đâu nhé . Em nhắc lại để bác nhớ trong chuyện ngụ ngôn mình học ở cấp 1.Ông 30 bị con khỉ nó lừa là ở dưới giếng có một ông chúa sơn lâm khác ,thế là ra giếng nhì xuống giếng ,thấy bóng nó ở dưới nước ,cứ tưởng là có chúa sơn lâm thứ 2 thật ,nên rồi lao mình xuống giếng để đánh nhau với chúa sơn lâm kia .Cuối cùng thì chết ở dưới nước .
           Còn chuyện thứ hai bác nhé .Là ông ba mươi thua anh nông dân trong chuyện "Trí khôn của ta đây ".Nó bị anh nông dân lừa trói nghiến laị để về nhà lấy trí khôn cho nó xem ,vì không trói sợ nó ăn thịt mất con trâu .Kết quả là bị chất rơm đốt để lại những vệt lông cháy loang lổ
                  Bác Xoan nhận thua chưa ?.Còn các bác muốn hiểu chuyện này nó thế nào cũng được . ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 01:42:46 pm


     ha..ha..có thế chứ...thế mới là lý thú.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 03 Tháng Ba, 2013, 03:01:47 pm
Bác bất động sản sau mấy năm giành thắng lợi vẻ vang, nay gặp lúc nguy khốn, nhưng không cam chịu hy sinh anh dũng. Thị trường vốn xứ mình vốn không phong phú, lấy đâu ra viện binh bây chừ?

À, đây rồi. Bác ấy phát hiện ra có số vốn còn nằm trong tiết kiệm, không chịu đầu quân. Phải cho số quân này tham gia mặt trận bất động sản thôi. Muốn thế, không cho số này êm ấm được. Và ý kiến đề xuất đánh thuế tiền tiết kiệm được đưa ra, hầu khơi nguồn vốn, lái dòng chảy tiền tệ vào chỗ bác bất động sản đang có nhu cầu.

Xem ra, cũng ngon đấy chứ! Bụp thôi. ;D

Nhưng nhìn kỹ lại thì...chẳng dễ chút nào đâu ạ. Có nhiều lý do để tôi nghi ngờ sự thành công đề xuất của bác bất động sản lắm.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Ba, 2013, 03:28:37 pm
 
           Chào bác Tuanb5 !
         Hay lắm ! Bác tuanb5 à ,mình thích tiếng cười "ha ha" ,của bác Xoan ở phần trên rồi . Bác ấy cười vì chuyện con cọp nhảy xuống giếng đó cười và cũng vì thua trí của anh nông dân bác à ."Bụp thôi ...Ngon đó " .Nhưng châm ngôn có câu " Ăn trứng thì đừng ăn con " cho nên hãy học tập con cáo trong chuyện " Con cáo và chùm nho"  Thấy nho ở trên cao nó không với tới được ,nên an ủi mình rằng " Nho còn xanh quá " BỤP THÔI...NGON ĐÓ  ;D cũng đồng cảm cất tiếng cười cùng bác và bác Xoan .ha ;D ha ;D ha ;D  ... "Thì ta mới sợ " ( Trong chuyện thỏ và cá sấu)  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 03 Tháng Ba, 2013, 04:40:28 pm
Hãy đợi đấy!
Bác XX và H76 nhỉ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Ba, 2013, 05:17:34 pm
                  Chào bác CCBTT lính 71 trốn nhà nhập ngũ .Chúc mừng bác "Lạc trong đời thường " cùng anh em H.hn76 đón đợi bài của bác đâý nhưng không thích câu hãy đợi đấy đâu .Mời bác viết tiếp đi nhé . ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 05:41:30 pm

     Theo Huong HN76 nói đồng đội là lính 71 - Cùng cánh lính 71 với nhau, ta thăm hỏi nhau trước, chuyện hãy đợi đấy nói sau...

     Đồng đội nhập ngũ ở đâu vậy, tớ nhập ngũ 4/9/71 ở Hà Nội.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 03 Tháng Ba, 2013, 06:48:15 pm

           Chào bác Tuanb5 !
         Hay lắm ! Bác tuanb5 à ,mình thích tiếng cười "ha ha" ,của bác Xoan ở phần trên rồi . Bác ấy cười vì chuyện con cọp nhảy xuống giếng đó cười và cũng vì thua trí của anh nông dân bác à ."Bụp thôi ...Ngon đó " .Nhưng châm ngôn có câu " Ăn trứng thì đừng ăn con " cho nên hãy học tập con cáo trong chuyện " Con cáo và chùm nho"  Thấy nho ở trên cao nó không với tới được ,nên an ủi mình rằng " Nho còn xanh quá " BỤP THÔI...NGON ĐÓ  ;D cũng đồng cảm cất tiếng cười cùng bác và bác Xoan .ha ;D ha ;D ha ;D  ... "Thì ta mới sợ " ( Trong chuyện thỏ và cá sấu)  ;D

 Tôi có một đề xuất về nguồn thu kinh tế cho nhà nước, bảo đảm vẫn ngon ơ và cũng xin bảo đảm không bác nào chạy "thoát được". Không những thế các bác vẫn phải vui vẻ "nộp" mạng đều đều và đương nhiên là sẽ "bụp liền" không cần phải nghĩ.

 Chỉ sợ đưa ra đề xuất này các bác lại cay mũi BY vẽ đường cho hươu chạy rồi lại "ném đá" BY thì hỏng bét. ;D

 Cũng xin bảo đảm lúc đó các bác chỉ có "mếu" và "nộp mạng" chứ không dám cười ha hả nữa. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Ba, 2013, 06:58:58 pm
     
                   Chào thủ lĩnh Bình Yên .Bác có chiêu trò gì đây thì nói nhanh nhanh lên đấy ,đừng để anh em sốt ruột .Chính đáng hợp lý thì anh em tâm phục ,khẩu phục ,còn không cũng không sao .Nhưng cũng nói luôn để bác biết nhé .Phí hao mòn tuổi xuân thì các CCB đều đã nộp đủ rồi ,còn xin bác đừng có đẻ NON ra cái phí gì nữa đấy .Thuế cũng nộp đủ cho cả nhà lẫn nước .Còn phí thì lắm quá rồi ,ba lần cấu cũng bằng một lần cào .Bác đừng có nghĩ thêm cái phí nào nữa nghe , mà khổ anh em. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 08:09:11 pm


     Ngày hôm nay CCBTT thì bảo "hãy đợi đấy"; còn Bình yên dọa "không cho chúng nó thoát" - ý là bảo đảm không bác nào chạy "thoát được". Không những thế các bác vẫn phải vui vẻ "nộp" mạng đều đều và đương nhiên là sẽ "bụp liền" không cần phải nghĩ...tóc đã bạc, tối nay bạc thêm nữa...vợ mai lại bảo...ông lại nghĩ đến tình cũ phải không...chết mất thôi  Huong HN76 ơi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 03 Tháng Ba, 2013, 09:12:26 pm
Em đang tính viết vài bài xổ chính trị ra đây nhưng sợ các bác nhức đầu . Thôi thì để em động viên chung cho mọi người vui vậy .

Số là chúng ta ở đây đa số đều là những người lớn tuổi ,đã từng kinh qua một vài cuộc chiến tranh , đã từng sống qua thời bao cấp .(trước những năm 1990) đắng cay trong cuộc sống đã từng trải nhiều rồi . để có được như ngày hôm nay ,cá nhân em thấy là hạnh phúc lắm rồi  vì  so với thời bao cấp trước kia . Thời đó khó khăn ơi là khó khăn ,từ cái ăn ,đến cái mậc và các loại phương phương tiện phục vụ cuộc sống tất cả đều thiếu thốn , nhưng đặc biệt ai cũng yêu đời và lạc quan .

Cho đến ngày hôm nay tất cả chúng ta đều đủ ăn đủ mặc cuộc sống thì an nhàn chỉ lo làm giàu ,không còn phải lo chiến tranh cướp đi tất cả như trước nữa . NGẨNG đầu nhìn lên ta thấy mình thua một số người nhưng em chẳng cảm thấy buồn vì cái gì cũng có cái giá của nó cả -để được giàu họa phúc tiềm ẩn khôn lường .

Nhìn ra thế giới thấy dân ta còn thua thiệt nhiều so với các cường quốc về kinh tế hay quân sự - nhưng dù gì đời sống của dân ta cũng cải tiến khấm khá  hơn mấy chục năm về trước nhiều -em mừng lắm .

 Đó cũng là nhờ sự lãnh đạo tài tình của đảng cộng sản việt nam  .

vậy việc qué gì chúng ta phải buồn phiền , cứ tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng . Còn việc giàu nghèo cũng cần phải có phần có số ,ông trời có cho mới khá được ,nếu không có lộc thì bôn ba lắm cũng chỉ đủ ăn
cho dù anh ở bất cứ quốc gia nào .

Các bác có tin không ? em lấy ví dụ :Em có nhiều người bạn học cùng lớP những năm cuối cấp phổ thông ,sau đó số người này vì những lý do riêng phải định cư ở Mỹ hoặc ÚC ,THEO GIA ĐÌNH . sau hơn 30 năm họ cũng về Việt nam thăm bạn cũ với tư cách là công dân MỸ gốc Việt .

qua trò chuyện chân tình họ mới tâm sự ( bạn em tâm sự với em) ,qua MỸ cũng phải lao động cật lực ,lương công nhân thì ba cọc ba đồng chi tiêu ăn uống cũng phải có chừng có mực , ăn uống tiện tặn để dành cứ 5 năm về quê Việt nam một lần . khi về quê thì đâu dám nói chuyện chân tình mới mọi người mình là công nhân lao đông trực tiếp  , toàn nổ là kỹ sư hay bác sĩ ,nếu không thì cũng thuộc hàng chủ cả chứ không vừa gì .

Đối với họ hàng xa gần thì mỗi khi về biếu bà con mỗi người từ 100 đến 50 Đô la lấy thảo .CHƠI THEO CÁCH SÁNG MẮT NGƯỜI NHƯNG TỐI MẮT MÌNH . Mang tiếng là VIỆT KIỀU nhưng thua xa người việt như em..... , vậy nhưng khi chuẩn bị về MỸ THẤY NHIỀU lứa bạn khổ quá ,làm em phải giúp đỡ không cách nọ hay cách kia MỚI CẢM THẤY AN LÒNG .

Vậy em mới động viên các bác cứ vui vẻ đi ,yêu đời và yêu nước đi- được như ngày hôm nay là chúng ta đã hạnh phúc lắm rồi .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 03 Tháng Ba, 2013, 09:48:02 pm

     Theo Huong HN76 nói đồng đội là lính 71 - Cùng cánh lính 71 với nhau, ta thăm hỏi nhau trước, chuyện hãy đợi đấy nói sau...

     Đồng đội nhập ngũ ở đâu vậy, tớ nhập ngũ 4/9/71 ở Hà Nội.

Hì "tớ" nhập ngũ ở vùng Trung du sau "cậu" hơn 2 tháng  ;), Thấy "cậu" và H 76 lạc nhiều quá nên "tớ" nhào vô, vì tớ cũng thường lạc !  :)

Csvd ơi, giờ nước nổi bèo có nổi không em?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 10:35:24 pm


         Chiensivodanh ơi!

       “các bác cứ vui vẻ đi ,yêu đời và yêu nước đi- được như ngày hôm nay là chúng ta đã hạnh phúc lắm rồi” cái này đồng đội nói thì đúng rồi, nhưng con người luôn luôn có xu hướng - hướng thiện và tự hoàn thiện mình cũng như mong muốn một xã hội tốt đẹp hơn. Trên diễn đàn, ngoài chuyện tào lao cho vui còn phản ảnh khao khát sự tự do bình đẳng, phê phán nhẹ nhàng thói hư tật xấu hoặc nêu những hoài nghi của mình về một vấn đề nào đó trong xã hội; dù muốn dù không cũng là tiếng nói phản biện ở góc độ “quán cóc” chè chén 5 xu mà thôi.     

      Tiếng nói trên diễn đàn này là một tập hợp người, có người ở vị trí này, có người ở vị trí kia; có người ở Hà Nội, người ở TP.Hồ Chí Minh, người ở biên cương phía bắc, người ở ven biển Miền Trung; người trong nước và người Việt nam định cư ở nước ngoài…tiếng nói rất đa dạng với nhiều góc độ khác nhau và đều đáng trân trọng. Tất cả đều có một nguyên tắc chung là  tôn trọng nội quy diễn đàn.

       Nơi bạn sống, nơi tôi sống có thể môi trường sống có khác nhau; sở thích cá nhận cũng có thể khác nhau nhưng chúng ta cùng có cái chung là yêu Tổ quốc mình đang sống, tuổi trẻ chúng ta đã để lại ở chiến trường và hôm nay chúng ta có dịp gặp nhau và hàn huyện chuyện lính, chuyện đời thường ta đang sống…nếu có kêu than một chút cũng có sao đâu phải không đồng đội. 

      Chúng ta nhiều người đã nghỉ hưu hoặc đang làm việc nhiều khi thấy một chính sách nào đó ban hành ảnh hưởng tới đời sống của mình hoặc sự tham lam vô độ của kẻ nào đó thì cũng buột miệng mà kêu lên…trời ạ…tham gia ở đây để tinh thần thêm minh mẫn, khỏi lú lẫn khi đã nghỉ hưu…giống như chuyện anh em lính Hà Giang vừa viết bài tuần đầu nhập ngũ phải ăn bốc…thì mình lại có thêm tư liệu mới về đời lính, ghi nhận hình ảnh đó vào bộ não U60.
 
        Như nhà báo CCB Nguyễn Việt Chiến vừa có bài thơ “Tổ quốc nơi biên thùy” (Tưởng nhớ những chiến sĩ hy sinh ở biên giới năm 1979)  vào ngày 17/2 có đoạn như sau:

…..Lặng thinh? Không thể lặng thinh!
Trước bao xương máu hy sinh giống nòi
Quên ư? Không lãng quên rồi!
Đường lên biên giới một trời hoa sim
Mầu hoa chẳng chịu lặng im
Lẫn vào sỏi đá thắp nghìn nén hương.

….
     Làm sao mà không nói được phải không đồng đội.

      Cũng như thế, người Đà Nẵng sẽ tổ chức  buổi giao lưu vào ngày 14/3 tới với sự có mặt của các cựu chiến binh, thân nhân gia đình liệt sĩ đã từng công tác, chiến đấu, phục vụ chiến đấu bảo vệ chủ quyền biển, đảo của Tổ quốc. Các cựu chiến binh Trường Sa, chín thân nhân liệt sĩ ở Đà Nẵng hi sinh trong trận chiến đấu bảo vệ đảo Gạc Ma (thuộc quần đảo Trường Sa, Việt Nam) ngày 14-3-1988.

     Cũng phải nghĩ chứ phải không đồng đội…từ ngày đó đến giờ, chúng ta mới lại nhắc tới các anh, những người lính đã hy sinh bảo vệ Trường sa. Còn trong khi đó, mình lấy ví dụ thôi kẻ nhân danh hiệp hội bất động sản gào thét là xương sống của nền kinh tế Việt nam yêu cầu chính phủ giải cứu – ăn thì chúng nó ăn dầy, ăn tham quá, có nghĩ gì đến người lính ở biên cương đâu; các cụ nói rồi tham thì thâm thì phải gắng chịu, nay đòi chính phủ đánh thuế tiền gửi tiết kiệm của người dân để giúp chúng - đồng đội thấy vô lý không ?. Mình thì không có tiền rồi, lương đủ nuôi 2 thằng học đại học ngoại tỉnh đã rách túi lấy đâu tiết kiệm, nhưng cái lý ở đây là người dân tần tảo tiết kiệm để dành tuổi già thì chúng cũng đòi đánh thuế tiếp…bạn thấy việc đó có ....?.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 03 Tháng Ba, 2013, 10:37:04 pm
Csvd ơi, giờ nước nổi bèo có nổi không em?

Bây giờ bèo nổi là cái chắc rồi chị ơi , mà toàn dân cùng nổi chứ đâu phải riêng ai . Nhớ lại thời bao cấp mà ớn lạnh . nhưng vì sao lúc ấy  ta vẫn sống ,vẫn phấn đấu vẫn yêu đời là vì ta có lòng tin vào ngày mai tươi sáng .

Em chỉ lo lũ ngoại bang nó không để cho mình yên ,nó cứ gây hấn Biển đảo mãi rồi sẽ có chuyện . lúc ấy lại tiếc những ngày này .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Ba, 2013, 10:46:31 pm


     Ơ kìa...CCBTT...lại là cô thôn nữ có hai má ửng hồng thủa nào ư...chết thật...mình vô duyên quá...ngày 8/3 đến chắc bị phạt đây...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 03 Tháng Ba, 2013, 10:52:46 pm

 Tôi có một đề xuất về nguồn thu kinh tế cho nhà nước, bảo đảm vẫn ngon ơ và cũng xin bảo đảm không bác nào chạy "thoát được". Không những thế các bác vẫn phải vui vẻ "nộp" mạng đều đều và đương nhiên là sẽ "bụp liền" không cần phải nghĩ.


Tới luôn! Bác BY ơi! ;D

Tôi thấy nhiều quyết sách thu được kinh tế nhưng người dân kém vui vẻ. Tỷ như phí hạn chế giao thông, thuế tiền gửi tiết kiệm...Nay bác có tuyệt chiêu cả làng cùng vui ;D vậy còn chần chờ chi nữa.

Còn nhớ năm ngoái, thống đốc Ngân hàng đã tế nhị phát đi thông điệp là Ông xứng đáng được nhận nửa giải thưởng Nobel vì đã giải quyết được hai chính sách trong “bộ ba bất khả thi”.
Với tuyệt chiêu này, biết đâu  bác "ẵm" nốt phần còn lại đấy ạ. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 04 Tháng Ba, 2013, 04:32:50 am
 ::)


     Ơ kìa...CCBTT...lại là cô thôn nữ có hai má ửng hồng thủa nào ư...chết thật...mình vô duyên quá...ngày 8/3 đến chắc bị phạt đây...

      Bác Xoan ơi ,đây  là anh chiến sĩ thông tin bác ạ . Bác yên tâm đi để giữ sức khỏe  ;D
    
   @ Csvd ,dạo này viết bài hay quá
nhưng đừng nhầm anh thành chị nghe ;D ::)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 04 Tháng Ba, 2013, 07:39:00 am

     Sui quá, không phải là thôn nữ, đổi lại là anh lính trẻ... 1,2,3,4...nghe rõ trả lời....cùng một thời đeo máy 2W, guồng dây điện thoại trên tay chạy rải theo lính bộ binh công đồn, thấy địch mặc địch đâu cần bắn nhau với chúng...cứ lầm lũi bám theo đại trưởng phục vụ thông tin chiến đấu...đố ai giải mã được những người lính vui vẻ chết như cày xong thửa ruộng này.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 04 Tháng Ba, 2013, 07:59:28 am


      CSVD ơi!

      Khoan tâm tình với anh em định cư ở nước ngoài, rồi sẽ nói chuyện kẻ thù trước mắt, lâu dài giờ ta lại tiếp chuyện các ông lớn ở hiệp hội bất động sản đòi tính thuế tiền gửi tiết kiệm của người dân...họ nhóm người bất động sản tự phong là xương sống nền kinh tế Việt Nam chính họ đã và đang làm cho mâu thuẫn xã hội Việt Nam gay gắt hơn bao giờ hết chỉ vì lợi nhuận mấy trăm %; bất chấp thủ đoạn chiếm đoạt địa tô chênh lệch trong đất nông nghiệp; đẩy người nông dân đến vườn hoa Mai Xuân Thưởng..."tụ tập đông người" chống đối nhà nước - chính họ, những người nông dân từng sẵn sàng xả thân vì cách mạng, vì Đảng và chính phủ trong những năm tháng chiến tranh. Giờ ta cũng phải suy nghĩ lại vì sao chứ nhỉ...trước mắt dẹp bọn "lợi ích nhóm" , bọn tham nhũng này đã để đưa người dân trở về với sự yên bình trong sự tin tưởng vào chính sách nhất quán của Đảng và Chính phủ phải không đồng đội.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 04 Tháng Ba, 2013, 08:00:59 am
Chứ không phải chi Thu có nick là CCBTT đây sao hở các bác . Trong ảnh Chị là người cổ đeo dây chuyền ,cười thật tươi .

(http://nv1.upanh.com/b6.s34.d2/65b14b43ffe2e84fd7dbd9634bf8e61d_53677311.img3249.jpg)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 04 Tháng Ba, 2013, 09:00:04 am
              Chào bác Csvd ,cứ để bác Xoan nghĩ như thế đỡ nặng lòng cho bác ấy cũng tốt chứ sao Một người thì có bệnh dây thần kinh tim ,một người ở Đà nẵng đã có tiền sử bệnh tim mười năm nay .Để còn đau tim lúc này mệt lắm bác ạ  ;D
               Bác Xoan ơi dân bây giờ không còn tập chung ở vườn hoa Mai Xuán Thưởng nữa ,mà được mời về địa điểm khác để ,đón tiếp rồi .
            Ngày 8/3 Bác chuẩn bị mua hoa đi để tặng chị em đi .Nặng lòng với đồng đội như bác thì cũng nhiều hoa lắm đấy ... ;D Nhất Y tá ,nhì thông tin , ba .... ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 04 Tháng Ba, 2013, 11:57:26 am

 Tôi có một đề xuất về nguồn thu kinh tế cho nhà nước, bảo đảm vẫn ngon ơ và cũng xin bảo đảm không bác nào chạy "thoát được". Không những thế các bác vẫn phải vui vẻ "nộp" mạng đều đều và đương nhiên là sẽ "bụp liền" không cần phải nghĩ.
Tới luôn! Bác BY ơi! ;D

Tôi thấy nhiều quyết sách thu được kinh tế nhưng người dân kém vui vẻ. Tỷ như phí hạn chế giao thông, thuế tiền gửi tiết kiệm...Nay bác có tuyệt chiêu cả làng cùng vui ;D vậy còn chần chờ chi nữa.

Còn nhớ năm ngoái, thống đốc Ngân hàng đã tế nhị phát đi thông điệp là Ông xứng đáng được nhận nửa giải thưởng Nobel vì đã giải quyết được hai chính sách trong “bộ ba bất khả thi”.
Với tuyệt chiêu này, biết đâu  bác "ẵm" nốt phần còn lại đấy ạ. ;D

 Cám ơn bác tuanb5! ;D BY chỉ dám đưa ra "sáng kiến" đề suất về nguồn thu cho ngân sách Nhà nước mang tính đóng góp xây dựng chứ không dám "mơ" ãm được 1/2 cái giải thưởng Nobel đâu.

 Trong hoàn cảnh suy thoải kinh tế toàn cầu hiện nay, mọi chính sách để vực dậy kinh tế có phần: Thắt chặt hầu bao, giảm chi tiêu xuống mức tối thiểu. Quyết sách này không phải là chính sách mang tính sáng tạo mà chỉ là phản ứng tự nhiên, giảm thu thì phải giảm chi để cân đối cuộc sống từ tất cả các nhà nước trên Thế giới xuống tới các tổ chức và xuống tới mọi gia đình và người dân. Việt Nam chúng ta cũng vậy.

 Đối với người nghèo có thu nhập thấp thì vấn đề thắt chặt hầu bao, khâu bớt dạ dày là chuyện đương nhiên, nếu không tự điều chỉnh thì khả năng chi vượt thu sẽ là điều trông thấy, muốn hay không muốn cũng buộc phải giảm chi một cách tối đa. Đối với người giàu thì chuyện giảm chi sẽ khó khăn hơn, họ vẫn phải chi cho cuộc sống tối thiểu theo mức sống của họ. Vì vậy, với đề suất này còn có cái lợi đó là sẽ đánh mạnh vào người giàu, rút tiền của người giàu để tăng vào ngân sách nhà nước.
 
 Vì vậy, trong lúc này nâng mức thuế giá trị gia tăng từ 10% lên mức 20%, mức thuế GTGT này sẽ đánh mạnh vào người tiêu dùng nhiều, ai dùng nhiều thì buộc phải nộp thuế nhiều hơn, ai tiêu dùng ít thì mức nộp thuế sẽ ít hơn. Không cần phải hô hào thắt lưng buộc bụng ai cả, mọi người sẽ tự biết cách điều chỉnh cho đúng với thu nhập của mình, không cần phải đưa ra những chính sách như đánh thuế người gửi tiền tiết kiệm hay tận thu từ phương tiện xe máy để bảo trì bảo dưỡng đường xá, vừa đỡ phải "nuôi" bộ phận cồng kềnh làm việc này và cả mang tiếng xấu là "vừa đá bóng vừa thổi còi", quay quắt "vơ bèo vợt tép". Ngân sách từ nguồn thuế GTGT sẽ tăng gấp đôi và ai cũng "vui vẻ" nộp thuế đều đều hàng ngày. Đương nhiên sẽ gặp sự "phản ứng" từ thị trường, sẽ là những biến động nâng giá các mặt hàng tiêu dùng trong thời gian đầu, song điều đó không có gì đáng ngại bởi sự "tạo sóng" từ nâng mức thuế GTGT, nâng lên hay hạ xuống đều do mình tự quyết bất kể lúc nào vì chúng ta là "bậc thầy" của những "trọng tài" trên sân cỏ mà. ;D

 Nếu thực hiện theo chính sách này thì người "hăng hái" đóng thuế chúng ta có thể thấy được ngay đó là chị CCBTT, bác này từng tuyên bố: Có bao nhiêu tiền dư gửi ông "anh ruột" hết nên chắc chắn sẽ là người nộp tiền thuế sớm và nhiều hơn cả.  ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanv338 trong 04 Tháng Ba, 2013, 12:20:05 pm
   CB chào bác chủ nhà. Chào tất các bác. Lâu lắm CB không được lạc vào đời thường. Hôm nay vẫn còn trong tiết tháng Giêng hơn nữa đã mấy ngày nắng tạnh. CB em cánh khô chuyền xa một một chút. Lâu rồi không được chúc bác hôm nay em xin được nhiều lần kính chúc bác cùng gia đình mạnh khoẻ, vui vẻ lạc nhưng vẫn phải nhớ lối về nhà.

   Tại bác cứ lạc nên toàn nhầm lẫn giới thôi. Hôm bác vào nhà em bác cũng gọi em bằng anh làm em giật cả mình. Vì ngày còn bé thì em cũng nghịch ngợm nên người lớn trong làng bảo em là "dái trong". Em đã giải trình với bác TranPhu341đấy! Lớn lên em cũng hiền nhiều gặp khách lạ chưa biết em đôi khi em còn được khen là dịu dàng nữa chứ. Không tin bác cứ hỏi bác vanthang341 mà xem. Thôi em cũng lạc một tý các bác thông cảm nhé! CB chúc các bác mạnh khoẻ thỉnh thoảng cũng nên lạc trong đời thường chút xíu cho tươi trẻ. CB chào mọi người.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 04 Tháng Ba, 2013, 01:44:22 pm
Ôi dào, cả nước đều gọi anh bộ đội, làm gì có  chị bộ đội, nên tất cả đều đúng!  ;). XX ơi, "cậu" bị bệnh tim?, nếu vậy cậu cứ lạc đi cho đời thêm vui nhá nhá. BY em cứ đợi đấy, tiền ta trong cạp đố tên nào móc được  ;D,
Csvd nói đúng ngày xưa ta khó, ta khổ nhưng vui, vượt qua tất cả vì niềm tin, còn nay cái gì cũng bị hao, xói mòn vì "nói thì dễ làm thì khó " & ta đang cảm thấy sắp tới thời phong kiến......   hì hỉ  :'(


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 04 Tháng Ba, 2013, 02:24:45 pm
Hi hi, nội xuanxoan ơi, chúng con muốn "vui vẻ sống như cày xong thửa ruộng" cơ, ô kê gút bai hoài chúng con buồn ngủ lắm mà ba mẹ con hổng cho chúng con dìa:

(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/22/07/thi-TA-4.jpg)
http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/giao-duc/2013/03/hoc-sinh-lop-2-chen-chan-thi-tieng-anh-quoc-te-1/ (http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/giao-duc/2013/03/hoc-sinh-lop-2-chen-chan-thi-tieng-anh-quoc-te-1/)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 04 Tháng Ba, 2013, 02:57:39 pm
         
            Chào bác CCBTT.Gớm bác có xèng nhiều mà găm vào cạp quần kỹ thế  ;D .Ít nhất thì cũng nên cho nó đi lạc vào đời thường cho ,tiền nó gặp nhau vui còn vui vẻ chứ .Bác BY có nói là nói cánh đàn ông bọn em ,chứ có dám nói đến nữ CCBTT đâu .Dưng mà bác bác cứ. cất cho kỹ cũng được đấy .Sau này để cho con cái nó tiêu hộ  ::)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 04 Tháng Ba, 2013, 03:20:54 pm


     Thứ nhất: cái anh chàng Hương HN 76 chẵng gallant tí chút cho đồng đội, mấy "thím bộ đội" nghe vậy sợ toát mồ hôi lấy đâu tớ tán tỉnh được nữa ;D;

     Thứ hai: Chàng Bình Yên này muốn đất Việt lại sản sinh thật nhiều "Grăng đê" đây - nước Pháp chỉ có một, nhưng Việt Nam mình, nhiều vùng miền nổi tiếng "tiết kiệm" mình nói sợ các đồng đội bảo bôi bác, nhưng quan niệm của mình lại cho đó là cái đáng quý của con người lao động một nắng hai sương chân chính đấy, họ chi tiêu tiết kiệm lắm, nay theo chính sách này của  Bình yên thôi thà làm "Grăng đê" để con cháu sau này thụ hưởng, chứ nộp thuế thông qua tăng chi sợ nó lại trôi vào mấy cái ụ tầu mục, tàu Ma hay nằm ở vũng bùn đỏ Tây nguyên hoặc bổ sung gói cứu trợ nhà giầu như mấy ông bất động sản đang vận động lắm lắm.

     Còn cánh trọc phú mới nổi từ địa tô chênh lệch thông qua cái gọi là "bất động sản là xương sống của nền kinh tế", cánh kinh tế phong bì, "cục gạch"... thì cứ vô tư thu vì...tiền vài trăm ngàn chúng còn gấp máy bay ném chơi như "Mãi vẫn Giầu" mà; nhưng chúng chỉ là bộ phận rất nhỏ trong dân cư thu được mấy đâu Bình Yên ơi - không đáng kể trong nguồn thu này đâu. Họ nhắm vào nguồn tiền tiết kiệm của dân chúng tuy ít nhưng là số đông, chắc chắn sẽ tận thu được nhiều lắm, vì nếu được thông qua nguồn thu này, biết đâu cánh bất động sản lại đề xuất nguồn thu mới là "đánh thuế đối với nhà cấp 4 (bốn) vì để hoang phí không gian...giống như phát biểu xem thường dư luận, xem thường người dân của ông Bùi Quang Tiên - Vụ trưởng Vụ Thanh toán (NHNN) phê phán dân Việt Nam...Ở nền văn minh lúa nước, chúng ta hưởng gió biển, khí trời quen rồi, bây giờ mất phí thì phải học quy trình thao tác cho tốt để đỡ trục trặc khi giao dịch trên máy ATM.

    Thứ ba: Xuanv338 chẳng tha thứ cho tớ coi đằng ấy chú bộ đội, rồi còn gọi chích bông hôm nay là "đại bàng" mới khiếp phải không...người khác thì ngẫm nghĩ sẽ đúng còn chích bông cứ muốn mãi là chích bông nên giận hờn tí chút, dẫu sao cái giận hờn cũng đáng yêu đấy chứ. Còn CCBTT trong ảnh và "thị nở" trên trang mạng này có dính dấp gì với nhau không đấy ???...mình sợ nói sai mấy bạn gái lại cười chết...nói nhỏ cho đồng đội biết cái chàng Huong HN 76 bôi mình đấy...mình là lính thủy đánh bộ mà - tim, cật khỏe mạnh lắm, vừa rồi các cụ họp chi bộ bảo mình làm chi hội trưởng người cao tuổi, mình ngạc nhiên quá...cả thật và cả đùa...báo các cụ ...tôi đang yêu, làm sao gia nhập người cao tuổi được...cả chi bộ và cả "vợ tớ, người đẹp trai nhất nhà" cũng cười ầm...thế là hết làm người cao tuổi...hì hì..


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 04 Tháng Ba, 2013, 03:39:40 pm
           Chào bác Xoan ! Bác phê bình thì em nhận lỗi thôi  ;D .Vốn là tất cả đã vào nhà bác thì toàn là người nào cũng thích đi lạc trong đời thường .Thế mới chết chứ  ;D Mà em thì lo cho bác "Thân già xương yếu có đau không " nên em mới tính đến cái bài nói vậy .Chứ còn biết bác khỏe như lính thủy đánh bộ ,đánh từ Đà Nẵng vượt qua Trường Sơn sang Lào ,và kể cả bác lái máy bay SU 30 hay cưỡi máy bay bà già thì thằng em đâu dám có ý kiến gì ;D
                  Cho nên kết luận là bác cứ chuẩn bị rút ngân ra để mua nhiều nhiều bó hoa là được .Mà bác "kều " được của bà chúa kho ,lấy mõw nó rán nó thì càng tốt  .  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 05 Tháng Ba, 2013, 02:05:34 pm

Báo Vietnamnet hôm nay có bài về một cuốn sách giáo khoa của nhà XB Dân trí:

       Sao cổng trường cắm cờ Trung Quốc?

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/05/11/20130305111428_tt.jpg)
Trang 16 cuốn sách Phát triển toàn diện trí thông minh cho trẻ dành cho các em nhỏ chuẩn bị vào lớp 1 của Nhà xuất bản Dân Trí đăng cờ của Trung Quốc - Ảnh: THUẬN THẮNG

Một hôm cháu thắc mắc với tôi: “Dì ơi, sao lá cờ trong sách này không giống cờ nước mình?”. Tôi mở ra xem và rất bất ngờ: đó là cờ Trung Quốc”.

(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/22/07/thi-TA-4.jpg)

   Ông nội qtdc ới...sách bạn con cổng trường có cờ mới nhiều sao lắm ông nội à...ông bảo con đi ngủ đi nhưng cờ nhà mình khác cờ ở sách bạn con dữ vậy hả ông nội QTDC...ba mẹ con dạy con cờ nhà mình mới là cờ Tổ quốc Việt nam khải hông ông nội....

   Lạc...trong định hướng tương lai.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 05 Tháng Ba, 2013, 02:33:20 pm
  

                           Chào các bác !
                  Nghe các đồng đội gợi ý về vấn đề cân đối đầu vào đầu ra về ngân sách .Mấy hôm nay mình cứ ngẩn ngơ ước mong bác BY trưởng nhóm với phát kiến ,dễ ẵm nốt nửa cái giải Noben . Để cho các đồng đội cũng thơm lây ,mát mày mát mặt .
             Nhưng đến sáng nay nghe đài và đọc báo Dân trí,thì mình thất vọng, vì có ông ứng cử viên nặng ký hơn nhiều .Đó là ngài thủ lĩnh to nhất của bộ giao thông vận tải . Một người chuyên cần ,lắm phát kiến,lại chịu khó tìm tòi .Đến tận hôm nay ngài vẫn chăm chỉ học tập và đang giải bài toán tìm nguồn thu đầu vào ...TIỀN ,thuế ,phí giao thông ,xe máy chính chủ ...vv...Phạt ,phạt nặng ai không chính chủ ,mà nếu không phạt được nặng thì phạt nhẹ hơn ,vẫn thu được tiền kia mà .Mặc cho dư luận la ó ngài bất cần ,mặc cho dân kêu than ,ngài chẳng sợ .Quả là ngài có tâm và trí bền gan .
                   Đội nhà mình làm sao mà lại được .Mà tiền ở đâu các bác có biết không ,đầy ,cả nước có .Đó là từ nhân dân ,mặc kệ dân có đồng đồng tình hay đồng ý .Ngài vẫn muốn thực thi ...
                       Chẳng gì thì nhân dân cũng là chùm khế ngọt ,là quả táo vàng không gặt hái ở đây thì ở đâu ... Các bác xem nửa cái giải kia mà ngài không ẵm nốt thì còn ai vào đây .
          Mời các bác cho ý kiến .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Ba, 2013, 03:36:37 pm
Bọn trẻ con là nó rất tinh bác xuanxoan ạ. Có ai kiểm duyệt đâu. Lỗi này trách mình chứ trách ai.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Ba, 2013, 03:52:06 pm
 

                           Chào các bác !
                  Nghe các đồng đội gợi ý về vấn đề cân đối đầu vào đầu ra về ngân sách .Mấy hôm nay mình cứ ngẩn ngơ ước mong bác BY trưởng nhóm với phát kiến ,dễ ẵm nốt nửa cái giải Noben . Để cho các đồng đội cũng thơm lây ,mát mày mát mặt .
             Nhưng đến sáng nay nghe đài và đọc báo Dân trí,thì mình thất vọng, vì có ông ứng cử viên nặng ký hơn nhiều .Đó là ngài thủ lĩnh to nhất của bộ giao thông vận tải . Một người chuyên cần ,lắm phát kiến,lại chịu khó tìm tòi .Đến tận hôm nay ngài vẫn chăm chỉ học tập và đang giải bài toán tìm nguồn thu đầu vào ...TIỀN ,thuế ,phí giao thông ,xe máy chính chủ ...vv...Phạt ,phạt nặng ai không chính chủ ,mà nếu không phạt được nặng thì phạt nhẹ hơn ,vẫn thu được tiền kia mà .Mặc cho dư luận la ó ngài bất cần ,mặc cho dân kêu than ,ngài chẳng sợ .Quả là ngài có tâm và trí bền gan .
                   Đội nhà mình làm sao mà lại được .Mà tiền ở đâu các bác có biết không ,đầy ,cả nước có .Đó là từ nhân dân ,mặc kệ dân có đồng đồng tình hay đồng ý .Ngài vẫn muốn thực thi ...
                       Chẳng gì thì nhân dân cũng là chùm khế ngọt ,là quả táo vàng không gặt hái ở đây thì ở đâu ... Các bác xem nửa cái giải kia mà ngài không ẵm nốt thì còn ai vào đây .
          Mời các bác cho ý kiến .
Chính chủ có phải chuyện gì mới đâu hả bác huonghn76. Hôm qua có một bài của một bác ở Hiệp hội Vận tải nói lý do vì sao họ phản đối rồi đấy.
http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/2013/03/tu-1-7-phat-xe-khong-chinh-chu-la-ep-dan/

Còn tin vịt thì có thêm tin xe máy lắp thêm gương bên trái nữa, các bác đi nhậu nhớ đi tắc-xi hoặc xe ôm để tạo thu nhập cho người lao động nhé.   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 05 Tháng Ba, 2013, 04:22:29 pm
               Chào bác qtdc và các bác !
               Đúng như bác nêu cái chuyện thu phí ,thuế của ông giao thông vận tải ,nó cũ ,nó xưa như trái đất ,nhưng vấn đề em nêu ở đây là chuyện nêu ở mấy phần trên .Cân đối thu chi ,và phát triển kinh tế .Cái mà các ông ấy giỏi ở đây là giỏi vẽ ,giỏi tính toán .Hết tiền chẳng có chỗ nào bấu víu , chẳng móc ở chỗ nào ra ,bây giờ toàn vẽ chiêu trò để vặt dân .Bác ơi tài ở chỗ đó ,mà cũng tệ ở chỗ đó .Sống chết mặc bay ,không cần biết lòng dân ra làm sao . Đó sự biểu hiện của cái gì nó gần với bần cùng hóa .Cái cạn kiệt...cái mà người ta gọi nôm na sự xoay xở ...nó đi kèm với điều tệ hại


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 05 Tháng Ba, 2013, 04:32:31 pm
 Có vấn đề này em cho là bức xúc ,cho dù là chuyện của người ta nhưng mình nên nhìn vào đây để thêm hiểu biết .

 Số là chuyện ông PHƯƠNG khói lửa dùng thuốc nổ để tạo hiệu ứng cho phim trường ,do tai nạn nên đã gây nổ chết 11 người như mọi người đều biết . cho đến nay cho dù ông Phương Đã chết nhưng LUẬT SƯ vẫn nói người thừa kế hàng gần nhất là cha mẹ ông phương vẫn phải chịu trách nhiệm bồi thường cho những người có liên quan.

Tài sản còn lại của ông phương chắc giờ còn cái nhà , nếu ở tp thì tương đối được giá .  
đây là nguồn :

http://dantri.com.vn/xa-hoi/vu-no-lam-11-nguoi-chet-ai-co-trach-nhiem-boi-thuong-703328.htm (http://dantri.com.vn/xa-hoi/vu-no-lam-11-nguoi-chet-ai-co-trach-nhiem-boi-thuong-703328.htm)


Vây ý các bác thấy thế nào chứ em thấy rối quá không biết đàng mô mà lần . lý do ai làm người ấy chịu ,nay lại bắt cha mẹ chịu thay thấy lạ quá .

xin các bác cho ý kiến ,nhất là bác " lực sư " quocngoaicu . em chờ các bác .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 05 Tháng Ba, 2013, 04:49:13 pm


   Mình thấy Luật sư đã nói rõ theo Luật định rồi CSVD ơi. Trường hợp anh không nhận thừa kế thì thôi chẳng ai bắt anh thực hiện nghĩa vụ bòi thường cả. Còn anh nhận thừa kế thì phải thực hiện các quyền và nghĩa vụ ...cái này chắc người nhận thừa kế sẽ xem xét nghe tư vấn kỹ đây - tốt nhất là lắng nghe Luật sư chuyên sâu bàn để hiểu rõ hơn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Ba, 2013, 05:10:34 pm
              Chào bác qtdc và các bác !
               Đúng như bác nêu cái chuyện thu phí ,thuế của ông giao thông vận tải ,nó cũ ,nó xưa như trái đất ,nhưng vấn đề em nêu ở đây là chuyện nêu ở mấy phần trên .Cân đối thu chi ,và phát triển kinh tế .Cái mà các ông ấy giỏi ở đây là giỏi vẽ ,giỏi tính toán .Hết tiền chẳng có chỗ nào bấu víu , chẳng móc ở chỗ nào ra ,bây giờ toàn vẽ chiêu trò để vặt dân .Bác ơi tài ở chỗ đó ,mà cũng tệ ở chỗ đó .Sống chết mặc bay ,không cần biết lòng dân ra làm sao . Đó sự biểu hiện của cái gì nó gần với bần cùng hóa .Cái cạn kiệt...cái mà người ta gọi nôm na sự xoay xở ...nó đi kèm với điều tệ hại
Căng đấy bác ạ. Phát triển theo chiều rộng thì phát hết rồi, đầu tư vào các bác Vina như cái thùng không đáy, nợ nước ngoài thì cao, biên chế thì cứ phình mãi nhưng dân suốt ngày kêu ca bộ máy hành chính. Vậy thì đấy là tính giỏi hay tính gì? Có Dung Quất mà xăng dầu cứ tăng. Bô xít thì lại kêu lỗ mà trước đó đã có nhiều lời phản biện ngăn rồi. Nhìn đâu cũng thấy căng thẳng, cả đến lễ hội đầu xuân mà nhiều chỗ cũng như đi cướp. Xây thì lâu dài mà phá thì chẳng mấy.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 05 Tháng Ba, 2013, 05:21:46 pm


      Huong HN76 và đồng đội thân mến!

      Cân đối thu chi  luôn là nguyên tắc Tài chính từ tế bào nền kinh tế như tài chính gia đình đến tài chính đất nước - thông qua cân đối thu chi chúng ta có tích lũy để góp phần ổn định quỹ dự trữ gia đình cũng như của quốc gia. vì vậy quỹ dự dữ của một gia đình, một quốc gia luôn được chủ gia đình quan tâm để trong những trường hợp thiên tai, địch họa là nguồn cân đối bổ sung kịp thời...chỉ có trường hợp anh quá ngạo mạn coi thương quy luật kinh sẽ không quan tâm tiềm lực - số % dự trữ quốc gia tính GDP .

      Khi mất cân đối anh phải thắt lưng buộc bụng, làm thêm như đạp xe thồ, làm ôsin; giảm chi tiêu chưa thể mang quỹ dự trữ ra dùng ngay được...nhưng vừa rồi "bất động sản" của các ông lớn đã lỗ đâu, vẫn lãi mà; sao họ gào thét dữ vậy - la to,( vì còn có nhóm lợi ích nữa) để được đớp đây mà...mình vi nhóm này như con cọp là vậy đấy...ăn dã man luôn.

     Quỹ dự trữ của quốc gia được quy định cụ thể theo từng nhóm vấn đề từ lương thực, hạt giống, thuốc trừ sâu, vũ khí, tiền (ngoại tệ mạnh)...đến tế bào xã hội - gia đình thì quỹ dự trữ của từng gia đình có thể là vàng đồ trang sức, tiền gửi tiết kiệm..v..v.. nay đánh thuế tức là huy động quỹ dự trữ gia đình vào chi tiêu của ngân sách quốc gia...tiền (vật chất) thì người dân cũng hao hụt, tinh thân - lòng tin thì chắc chẳng còn vì đến đồng tiền tiết kiệm (quỹ dự trữ của từng người, của gia đình) cũng bị đánh thuế...ôi chính sách nếu được điều hành bởi những ông lớn này không biết ra sao nữa, túi tham của ông ta ngày càng to; túi của người lao động chân chính ngày một lép kẹp...

    Thôi trên các trang báo mấy ngày nay người ta chửi quá nhiều về đề xuất "dã man" này rồi, mình chuyển tiếp đề tài khác cho sinh động đi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 05 Tháng Ba, 2013, 05:27:41 pm

      Qtdc ơi!

     Đó là "chất xám" hay nói cách khác trí tuệ và tài năng không được sử dụng đúng mục đích - sự phản biện không được nghe, bị quy chụp là phản...; làm vua chỉ thích nghe nịnh thì những chuyện như vậy sẽ là "chuyện thường ngày ở huyện".


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 05 Tháng Ba, 2013, 05:38:59 pm
          
                       Cảm ơn hai bác Qtdc và bác Xuân Xoan .
             Ở đời khi ta đi lạc bước ra khỏi đời thường /Cũng như khi ta rượu vào ,người đời cứ lầm tưởng ta say /Nhưng không ta tỉnh và hơn những người ,tưởng như không đi lạc /và cứ nghĩ họ không say /Nhưng thực sự họ lạc và say rồi đó /Thật đáng thương thay !
          Còn một vấn đề quan trọng mà bác qtdc chưa nói tới .Đó là lương người lao động thì thấp và thất nghiệp thì tăng .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 05 Tháng Ba, 2013, 09:15:08 pm

    Thôi trên các trang báo mấy ngày nay người ta chửi quá nhiều về đề xuất "dã man" này rồi, mình chuyển tiếp đề tài khác cho sinh động đi.

Không biết đề tài này có sinh động không các bác nhỉ? ;D

Ông Phạm Nhật Vượng trở thành tỷ phú USD đầu tiên của Việt Nam

(Dân trí) - Theo bảng xếp hạng các tỷ phú thế giới 2013 vừa được tạp chí Forbes công bố, doanh nhân Phạm Nhật Vượng, ông chủ của tập đoàn Vingroup đã trở thành đại diện đầu tiên của Việt Nam có mặt trong danh sách này.

Thực ra, tôi không biết 1 tỷ USD nó lớn nhường nào, nhưng cái tạp chí đình đám kia xếp hạng 1 cách chính thức thì cũng đáng mừng lắm chứ. Ít nhất là mừng cho nhà bác này có nhiều xiền. ;D
Mặc dù, là đại gia thì...vinh nhục cách nhau chẳng bao xa. Lâu rồi thì có Tăng minh Phụng-Epco, gần đây thì Nguyễn đức Kiên-ACB. Những con người tiếng tăm lẫy lừng cả đấy. Là thường dân, chúng ta làm sao biết được mặt sau của tấm huy chương.

Thôi thì báo chí trong nước đã loan tin, mong rằng với tài năng của mình, bác Vượng sẽ làm được những điều tốt đẹp cho đất nước. Đúng với tâm nguyện: Phạm Nhật Vượng mơ ước biến đường phố Hà Nội và Sài Gòn giống như Singapore hay Hong Kong (Trung Quốc). Ông cho biết: "Nếu có thể thực hiện, thì kể cả có mất tiền tỷ, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc. Tôi muốn để lại thứ gì đó cho thế hệ sau. Còn tiền thì dù sao cũng chẳng thể mang theo khi đã chết".

Nguồn: http://vnexpress.net/gl/kinh-doanh/kinh-nghiem/2013/03/ong-pham-nhat-vuong-tien-chang-the-mang-theo-khi-da-chet/


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Ba, 2013, 09:38:32 pm
Bác tuanb5: đó là những người giỏi, rất giỏi. Chỉ có điều ở Việt Nam chưa biết thế nào mà nói trước.

Mà bác tuanb5 qua Hongkong chưa? Không nên giống Hongkong mà nên giống Singapore, phải có không gian và cây xanh, nếu không mở rộng Hà Nội để làm gì. Cái khu nằm ở vị trí NM Cơ khí Trung Quy Mô của bác Vượng hiện nay làm cho đường Hà Nội trở nên chật hẹp y như Hongkong một cách không cần thiết. Không có chất văn hóa ở đấy, thuần túy là kinh doanh, đó là một hướng mà thế giới người ta đang tìm cách tránh.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 05 Tháng Ba, 2013, 10:43:18 pm

Thật tiếc, tôi chưa được sang Sing và HK để được tận mắt ngắm nhìn Thành phố của họ, bác qtdc ạ. ;D

Tôi cũng đồng ý với bác, Hà nội ngày nay diện tích không hẹp, quy hoạch làm sao để cư dân thành phố có không gian sống tốt, cân bằng môi trường sinh thái. HK thì lại khác, đất chật người đông mà.
Người Việt, trong lĩnh vực kinh tế không thiếu người tài. Tất nhiên có tài và viên mãn là 2 phạm trù khác nhau. ;D Hy vọng trong tương lai gần, có nhiều người tài đóng góp hữu ích cho kinh tế nước nhà. Chứ trông vào mấy quả đấm thép ấy thì ..lâu khá lắm. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Ba, 2013, 11:05:36 pm
Chuyện đó thì nhất trí với bác tuanb5. Các ông chủ Vina nhà nước thì chán lắm, nhưng biết làm sao, cơ chế mà, mà cơ chế lại do con người sinh ra. Trong những chuyện như nói ở trên, lỗi ở tầm (chưa nói đến tâm) của người quản lý chứ không phải ở doanh nhân. Quy hoạch là ý chí của lãnh đạo, ai đã ở trong ngành quy hoạch thì đều hiểu điều đó. Ta đi sau thế giới và hình như không muốn rút kinh nghiệm nghiêm túc mà chỉ muốn hứng hậu quả. Mà quy hoạch lớn nhất là quy hoạch con người, từ đó mà ra một thế hệ cầm lái để dân đen như anh em mình đi theo bác tuanb5 ạ. Vậy các bác ấy phát ngôn thế nào, chưa cần xem các bác ấy làm đâu nhé, chán chả buồn nói.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 05 Tháng Ba, 2013, 11:59:01 pm


    QTDC làm mất bài của tớ rồi nhé...

    Tuấn B5, QTDC và đồng đội!

                                               Đây đúng là đề tài sinh động rồi

     Thứ nhất: Từ trong nước đi ra nước ngoài học và lập nghiệp chỉ có 2 bàn tay trắng và trí tuệ Việt Nam; không phải loại tầm gửi COCC; mẹ dù bán nước - chè chén 5 xu như trong trang "dựng nước &giữ nước" nhưng không bán Tổ quốc; không chấm mút gì từ tiền thuế của dân - chấm hết.

     Thứ 2: Không như những kẻ có tiền khác, ở nước ngoài chỉ giỏi khua môi, múa mép chửi lãnh đạo trong nước tham nhũng bất tài; còn Ông Phạm Nhật Vượng bằng hành động cụ thể đóng góp xây dựng đất nước - bán tài sản ở nước ngoài về nước đầu tư lập tập đoàn Vingroup.

    Thứ 3: Dù sau này (tôi không tin và không tin) ông không gặp thời do..., nhưng ông "không thành công cũng thành nhân" nhân dân Việt Nam sẽ coi ông như tấm gương sáng để học tập, giống như các thương gia thời Pháp nhân dân giờ vẫn nhắc và kính trọng.

    Thứ 4: Ước mơ của ông có thể khó thực hiện vì ông không có chức quyền, nhưng nó như gáo nước lạnh đổ lên đầu những kẻ có điều kiện xây dựng Hà Nội, Sài Gòn ...đáng lẽ phát triển giống như Singapore hay Hong Kong từ hơn nhiều chục năm rồi...mà trong thực tế trước 1975 Sài Gòn đã từng được mệnh danh là "hòn ngọc viễn đông" và Hà Nôi thủa đó "đẹp như mơ" rồi. 

    Thứ 5: cái chàng QTDC làm mất của tôi, tôi đánh máy lại quên mất ý rồi...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 06 Tháng Ba, 2013, 02:11:51 am

Nói đến nhân tài làm kinh tế đất Việt, hẳn mọi người đều biết đến tên cụ Bạch thái Bưởi. Người đã hào sảng nói lên chí lớn của mình-Một con dân đất Việt:  “Trước kia ta cạnh tranh với các Hoa thương trên mặt sông, từ nay trở đi ta lại cạnh tranh với các tàu bè trên mặt biển”.

Vua Khải Định đặc biệt phấn khởi với chiếc tàu thủy do Bạch Thái Bưởi đầu tư làm, với chất lượng không thua kém tàu thủy Châu Âu. Nước Việt ta vốn kém trong ngành "máy móc kỹ xảo", vì thế Vua đã phong hàm tước cho Cụ để nêu gương và khích lệ người dân.

Lại nói chuyện quy hoạch và quản lý. Kinh tế Quốc doanh với những ưu thế vô đối, đã và sẽ còn nắm vai trò chủ đạo trong nền kinh tế. Nhưng không ai phủ nhận được đóng góp lớn lao của những thành phần kinh tế còn lại trong thời gian qua. Những doanh nhân tài năng và chân chính là hạt nhân thúc đẩy cỗ xe kinh tế đang phần nào bị xộc xệch bởi những Vinalinhtinh. Và trong khi chờ nó tái cấu trúc, tái đầu tư, tái...thì sự cố gắng đi lên của tất cả bộ phận lành lặn còn lại đều hết sức quan trọng. Trong bối cảnh đó, rất cần những con người tài năng, có tâm huyết với đất nước Việt Nam.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 06 Tháng Ba, 2013, 07:45:42 am
May mà cụ Bưởi mất trước, nếu không có thể cụ cũng "ra pháp trường" vào thời 5x thôi bác tuanb5 ạ. Bây giờ bà Diệu Hiền khó thì đã có Nhà nước chỉ đạo cứu, ACB mời được cụ Giá về làm chủ tịch. vân vân chẳng hạn...các bác BDS cũng được thể kêu gào. Thời thế đã khác.
Theo bác tuanb5 thì nên tái cấu trúc các bác Vina theo kiểu gì? Tái gầu, tái nạm thì hiểu chứ tái ấy thì mình chờ iu chiu nặng chịu.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 06 Tháng Ba, 2013, 08:42:23 am
     Kịch bản tái cấu trúc...nếu QTDC và đồng đội hiểu được hoạt động sinh tồn của con rắn thì bạn sẽ hiểu bản chất của cái gọi là "Tái cấu trúc doanh nghiệp"; hoặc bạn là lính chiến thật bạn hiểu khái niệm "đi không vết, nấu không khói" thì tái cấu trúc danh nghiệp tầu thủy vina gì đó vừa rồi là vậy...tin không, để tôi kể một dạng tái cấu trúc ở địa phương nhé.

     Khái niệm đổi mới doanh nghiệp rất nhiều chuyện, nhưng ở đây mình nói chi vấn đề nhỏ của đổi mới DN thôi nhé - chuyên đi cổ phần hóa và giải thể doanh nghiệp nhà nước...địa phương...khi dùng tiền vốn cấp từ ngân sách cho doanh nghiệp không thể cân đối được sổ sách, các bút toán bị thanh tra bóc ra vì chi không hợp lệ....có doanh nghiệp lớn nổi tiếng cả nước đấy...sau nhiều năm dây dưa tai tiếng...ra tòa... kẻ khai số tiền thất thoát nhiều tỷ là do mình và cán bộ thuộc cấp đi đưa đút lót cho ông A, ông B..có bằng chứng ở các bút toán tài chính và cứ tưởng thành thật trước tòa được giảm tội, ai ngờ... người đưa..thì bị đi tù, người nhận tiền đút lót theo lời bị can khai trước tòa thi thăng quan tiến chức, doanh nghiệp thì chính quyền sau này cho phá sản. mà bạn biết chính quyền đã có quyết định cho doanh nghiệp nhà nước phá sản thì mọi chuyện của cơ quan điều tra kết thúc ngay, hồ sơ tòa án niêm phong chờ phá sản...và Luật phá sản của mình thực tế không cho doanh nghiệp được phá sản ngay đâu...dây dưa khi thối rồi mới cho phá...xóa hết dâu tích. Hoặc một doanh nghiệp khác cứ lỗ triền miên, dù năm nào ngân sách địa phương cũng cấp vốn bổ sung tăng thêm nguồn vốn chủ sở hữu, nhưng cuối năm lại thua lỗ...vì nhiều khoản tiền đi đâu kế toán trưởng không thể hạch toán được; cán bộ, công nhân đưa đơn kiện cáo khắp nơi...nhiều năm rồi cứ dùng tiền thuế dân cấp bổ sung vốn nhà nước - vốn chủ sở hữu thì vẫn cứ về số mo...công an tiến hành điều tra vì có dấu hiệu phạm tội...lập tức chuyên viên tham mưu đề nghị cho tái cấu trúc doanh nghiệp để loại bỏ cơ quan điều tra không được tiếp cận hồ sơ - Doanh nghiệp cái của ông A thì sát nhập, cái của ông B thì giải thể...mà điều mới lạ là doanh nghiệp làm ăn được lại bị sát nhập vào cái thua lỗ mới hay chứ...chuyện còn dài lắm bạn có hỏi thế nào là tái cấu trúc doanh nghiệp nhà nước nữa không để mình kể chuyện thật 100%...mà kể chuyện 100% thì lại "hôi" lắm, ruồi lại bâu lại rõ khổ bác xuanxoan này nữa phải đi hầu, đi dọn mệt lắm vì mình từng là thành viên ở các ban cổ phần hóa, giải thể doanh nghiệp này mà...tội chết, về hưu rồi mà không tha.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: spirou trong 06 Tháng Ba, 2013, 10:10:00 am
Tái cấu trúc, nhà cháu nói cho gọn, kiểu gì cũng phải xùy tiền ra. Mà tiền thì... cụ Hồ từng nói "Dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong".


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 06 Tháng Ba, 2013, 10:22:51 am
     Mấy ngày nay quá nhiều câu hỏi dẫn chúng ta đi đúng đường hay lạc đường:

    - Cân đối thu chi: thông qua lạm phát, dù đồng tiền còn nằm trong tay bạn, vẫn bị kẻ khác móc mất bao nhiêu % rồi không biết ???

    - Quỹ dự trữ quốc gia tích lũy như bản chất của nó hay giao tiêu dùng lung tung ví dụ giao cho NHNH được quyền tung vàng dự trữ quốc gia theo quan điểm cá nhân của thống đốc trong điều hành ??? ...

    - Tài thật và giả giữa Ông Phạm Nhật Vượng và "Bố già" Kiên (Theo VNEXPRESS ngày 6/3 Cơ quan điều tra cho rằng, với vẻ bề ngoài là ông trùm trong lĩnh vực tài chính, sở hữu một đội bóng đá chuyên nghiệp, phát biểu rất "mạnh mồm" của kẻ có tiền... nhưng thực chất tiền của bầu Kiên đều là "tiền ảo").

    - Tái cơ cấu thật và giả tùy theo mục đích của người cầm trịch ;D

    - Nội (ngoại) ơi, cờ ni là cờ chi rứ hè..; cờ nhà mình mới thật là cờ Tổ quốc phải không nội...    :-\ ??? :-*

    Chỉ trong vòng ít ngày chỉ mới nêu tên câu hỏi, nhưng cũng đáng để suy ngẫm. Nếu tung thêm một số sự kiện mới trên báo,thêm câu hỏi chắc ta rơi vào những câu trả lời lạc đường và...vi phạm đạo đức quá.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 06 Tháng Ba, 2013, 10:46:11 am
        
                  Chào bác Xoan ,và các bác
             Bác Xoan ơi ,cho em lạc một tý . Cách đây khoảng hai mươi năm , em đang làm ở một công ty thương mại .Lúc đó có chỉ đạo cổ phầm hóa doanh nghiệp .Công ty họp lên họp xuống ,kê khai tài sản công ty ,chia tài sản và yêu cầu nhân viên phải đóng góp cổ phần ,có hửơng lã xuất cổ tức trên lãi xuất ngân hàng một tý . Ai không mua thì về ,hết chỗ làm ăn ,hết đất sống .Lúc đó tivi đang phát bộ phim " Trở về Ê Đen" ,em so sánh hoài nghi không tin tưởng ,nhưng nếu không nộp thì về .Cả vợ chồng em vay và gom tất cả 80 triệu nộp vào .Có nhân viên bán cả lô đất 7, 80 m vuông được mấy chục triệu nộp vào . Chủ tịch và hội đồng quản trị vẫn ê kíp cũ ,giám đốc ,kế toán trưởng ,bộ xậu không có gì mới vì xét yết tố cần và đủ họ cũng hợp lý .Mình lính về văn hóa 10/10 chẳng vai vế gì. .Nhưng mặt trái đã bắt đầu xuất hiện .Lãi kinh doanh thì hội đồng quản trị dấm rúi chia nhau ,còn bản báo cáo hội nghị cổ đông thì biến hóa khôn lường,nhân viên biết nhưng kiểm tra sao được ,nói ra mất việc .Em chán ngay từ đầu ,giờ thêm bực bội .Vài năm sau những người bán đất muốn mua lô đất cũ thì tiền đã tăng gần 10 lẫn (năm 199x) .Chịu đựng đến sau năm 2000 em xin rút cổ phần ,đóng bảo hiểm ra ngoài kinh doanh...
             Còn những người ở lại ,ít người khá lên được ,còn thành viên ban quản trị thì giầu ú ụ .
             Em giờ vẫn vô tư ,giám đốc hay người quét rác vẫn là em ,ung dung tự tại.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 06 Tháng Ba, 2013, 10:53:12 am
Quay lại chủ đề sách mầm non có in hình cờ Trung Quốc của bác XUANXOAN  thì em thấy thế này :

 Có lẽ là bản vẽ được in ra sách MẦM NON ,là bản vẽ ăn cắp bản quyền của TRUNG QUỐC sau đó đem ra in liền ,không có khả năng sửa cờ nên mới ra cớ sự . em nghĩ cũng chẳng ai có ý tưởng phản động ,hoặc muốn biến VN làm ngôi sao thứ 6 trên cờ của trung quốc đâu . đấy đấy  khi đụng chuyện mới lòi ra là đồ ăn cắp .

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/05/11/20130305111428_tt.jpg)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:03:25 am
Quay lại chủ đề sách mầm non có in hình cờ Trung Quốc của bác XUANXOAN  thì em thấy thế này :

 Có lẽ là bản vẽ được in ra sách MẦM NON ,là bản vẽ ăn cắp bản quyền của TRUNG QUỐC sau đó đem ra in liền ,không có khả năng sửa cờ nên mới ra cớ sự . em nghĩ cũng chẳng ai có ý tưởng phản động ,hoặc muốn biến VN làm ngôi sao thứ 6 trên cờ của trung quốc đâu . đấy đấy  khi đụng chuyện mới lòi ra là đồ ăn cắp .

(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/05/11/20130305111428_tt.jpg)

                   Sao bác csvd nặng lời thế  ;D Bác cứ đi từ Nam ra Bắc khảo sát xem hàng TQ chiếm tới bao nhiêu % Cái gì họ mà họ không muốn làm ,mà đi thuê vẫn có lợi thì họ đi thuê .In cờ đó có thể do xơ xuất về kỹ thuật thôi


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:08:30 am
Cuốn sách này được NXB dân trí ký HĐ mua bản quyền nên không thể sửa lại nội dung .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: spirou trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:14:42 am
Cuốn sách này được NXB dân trí ký HĐ mua bản quyền nên không thể sửa lại nội dung .

Sửa được cụ ạ, tất cả đều có thể nêu ra trong đàm phán. Vấn đề ở đây là ẩu hoặc ăn tiền TQ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:26:23 am


   chỉ có 2 cách giải quyết:

   Thứ nhất: không cho các báo chí đưa tin này nữa - chấm hết, có gì đâu.

   Thứ 2: xin lỗi do sơ xuất khâu in, hay tại tay đánh máy đánh nhầm - Xong.

   Có gì đâu hè...cờ 6 sao còn chả ăn ai, chứ 5 sao chưa là gì...yên tâm đi, đất Việt vẫn là đất Việt có ai bê đi đâu mất mà lo hè..



Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:39:32 am
Cuốn sách này được NXB dân trí ký HĐ mua bản quyền nên không thể sửa lại nội dung .

Sửa được cụ ạ, tất cả đều có thể nêu ra trong đàm phán. Vấn đề ở đây là ẩu hoặc ăn tiền TQ.
Nhưng bà Hương GĐ NXB đã ký với đối tác là không sửa và bà ấy cũng cho rằng sự việc đấy cũng có gì nghiêm trọng . Như vậy không có chuyện ầu ở đây còn chuyện tiền nong thì em không biết vì bà ấy chẳng chia cho em  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:41:42 am
Cuốn sách này được NXB dân trí ký HĐ mua bản quyền nên không thể sửa lại nội dung .

Chúng ta có hẳn một bộ,ngành giáo dục hẳn hoi.Mà mấy quyển sách giáo khoa của học sinh lớp một ,vẫn phải đi thuê làm thì mấy vị trên bộ làm gì nhỉ ?.Hay là sáng ra cắp cặp đến "Tán gẫu",chiều lại cắp cặp về.Cuối tháng lĩnh lương,còn sách nước ngoài làm rồi họ in hẳn cờ của họ vào mà có vị  lãnh đạo vẫn còn...không biết,có vị lại bảo là chuyện...Bình thường.Để rồi lại chi tiền ra ...Thu hồi,quả là...Mua việc

 Nguần :http://tintuc24h.info/tin-trong-ngay/sach-in-co-trung-quoc-chuyen-thuong (http://tintuc24h.info/tin-trong-ngay/sach-in-co-trung-quoc-chuyen-thuong)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:42:55 am


   chỉ có 2 cách giải quyết:

   Thứ nhất: không cho các báo chí đưa tin này nữa - chấm hết, có gì đâu.

   Thứ 2: xin lỗi do sơ xuất khâu in, hay tại tay đánh máy đánh nhầm - Xong.

   Có gì đâu hè...cờ 6 sao còn chả ăn ai, chứ 5 sao chưa là gì...yên tâm đi, đất Việt vẫn là đất Việt có ai bê đi đâu mất mà lo hè..



Cách thứ ba : thu hồi - tiêu hủy và kỷ luật bà GĐ NXB


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:47:14 am
Cuốn sách này được NXB dân trí ký HĐ mua bản quyền nên không thể sửa lại nội dung .

Chúng ta có hẳn một bộ,ngành giáo dục hẳn hoi.Mà mấy quyển sách giáo khoa của học sinh lớp một ,vẫn phải đi thuê làm thì mấy vị trên bộ làm gì nhỉ ?.Hay là sáng ra cắp cặp đến "Tán gẫu",chiều lại cắp cặp về.Cuối tháng lĩnh lương,còn sách nước ngoài làm rồi họ in hẳn cờ của họ vào mà có vị  lãnh đạo vẫn còn...không biết,có vị lại bảo là chuyện...Bình thường.Để rồi lại chi tiền ra ...Thu hồi,quả là...Mua việc

 Nguần :http://tintuc24h.info/tin-trong-ngay/sach-in-co-trung-quoc-chuyen-thuong (http://tintuc24h.info/tin-trong-ngay/sach-in-co-trung-quoc-chuyen-thuong)

Đây là sách kinh doanh chứ không phải là sách GK nên các anh trên Bộ vô can bác ạ , vấn đề là người ta kinh doanh văn hóa theo cách vô văn hóa , thật là : sướng con C.., mù con mắt


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 06 Tháng Ba, 2013, 01:12:01 pm
Bác xuanxoan: ý em hỏi là nên tái cấu trúc thế nào để có lợi cho dân cho nước. Theo kinh nghiệm và kiến thức cùng sự từng trải của bác mà bác ý kiến ấy, chứ tái kiểu đó thì hỏng rồi.
Còn chuyện kia thì em nghe nói rằng đồng chí ấy trước khi hy sinh hô "Thà chết không chịu hy sinh, quyết không khai 2 đồng chí ở trong đống rơm" to quá làm cho 2 đ/c đó giật mình tỉnh giấc ôm đống rơm chạy mất, còn lại 1 mình đ/c này bị người ta bòm để lấy thành tích. Đáng nhẽ ra vế 1 thì đ/c kêu thật to còn vế 2 đ/c nói thầm và nôn tiền ra khắc phục hậu quả thì không sao, có phải thế không bác xuanxoan. Mà đ/c có làm cầu bao giờ đâu nhỉ, nay lại làm cầu mà là cầu quay sao mà chẳng bị quay cho chóng mặt hô khẩu hiệu nhầm nên mới thế, hi hi. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 06 Tháng Ba, 2013, 03:04:59 pm
     

     QTDC ơi!

      "Không dám, em chẳng dám đâu"...về hưu rồi, ở vùng sâu vùng xa, tư tưởng lạc hậu, bảo thủ, khó tính không dám nói là có kinh nghiệm vì đây là tầng TW, mình địa phương cấp thôn bản tọp tẹp ...đồng đội nói thế phải tội chết...mình lại phải hô vua vạn tuế liên tục không bị phạm thượng chết liền.

      Theo tư liệu mình tham khảo được thì:

      Khái niệm “Tái cấu trúc” là quá trình tổ chức, sắp xếp lại doanh nghiệp, nhằm tạo ra “trạng thái” tốt hơn cho doanh nghiệp để thực hiện những mục tiêu đề ra. Về bản chất đó chính là việc tiến hành thay đổi doanh nghiệp một phần hay toàn diện, tự làm mới mình cho phù hợp với tình hình hiện tại để nâng cao năng suất kinh doanh, nâng cao tính cạnh tranh để tồn tại và phát triển.

      Qui mô doanh nghiệp cũng là một vấn đề trong tái cấu trúc, như vậy vừa rồi ta chia  doanh nghiệp chẳng qua chỉ mới đối phó với dư luận xã hội về sự thất thoát tài sản mà thôi; mục đích của việc chia nhỏ doanh nghiệp vừa rồi chia nhỏ nợ, chuyển nợ xấu cho các doanh nghiệp khác gánh bớt; xóa đi những bằng chứng vô trách nhiệm của người đứng đầu doanh nghiệp khi doanh nghiệp thua lỗ, mất vốn của chủ sở hữu nhà nước.

      Những doanh nghiệp nhà nước lớn sẽ có cách thức tái cấu trúc khác với doanh nghiệp vừa và nhỏ thuộc các thành phần kinh tế khác – họ sẽ tùy thuộc vào năng lực nội tại về nguồn lực tài chính của cá nhân để tuyển dụng nhân sự, xây dựng thương hiệu, tăng cường quảng bá sản phẩm ra thị trường và từng thời kỳ có những quyết sách phù hợp. Nhưng DNNN. nhất là mấy ông lớn sống dựa vào bầu sữa từ tiền thuế dân thì sẽ dựa vào quyết định của người cấp vốn cho doanh nghiệp – ai là người chủ quản doanh nghiệp, người đó sẽ có quyết định tái cấu trúc lại doanh nghiệp theo hướng của mình:

    A.Đối phó dư luận – như đã làm.

    B. hoặc vì sự tồn vong của doanh nghiệp và nền kinh tế đất nước thì việc tái cấu trúc các DNNN phải giải quyết được các vấn đề sau:

    Thứ nhất: các DNNN chủ đạo nền kinh tế phải được tái cơ cấu tổ chức hoạt động theo nguyên tắc của thị trường và chịu chi phối của thị trường, nhà nước phải cắt bỏ hết bao cấp, hỗ trợ, ưu đãi đối với khối doanh nghiệp này – ví dụ dự án Bauxite Tây nguyên nay xin miễn toàn bộ các loại thuế, xin cấp bổ sung hỗ trợ vốn… là một ví dụ bao cấp không phù hợp với tái cơ cấu nền kinh tế đất nước.

     Thứ hai: Sản phẩm các DNNN – quả đấm thép này phải nâng cao giá trị gia tăng,chiếm lĩnh được thị trường trong nước, chứng tỏ năng lực cạnh tranh của mình.

     Thứ ba: Thay đổi về tư duy kinh doanh - Một trong những yếu tố tái cấu trúc doanh nghiệp làm nên sự lớn mạnh của DN. Tầm nhìn của người lãnh đạo công ty là một yếu tố cốt lõi. Những doanh nghiệp nào bứt phá được tư duy cũ, bỏ lối sống dựa vào trợ cấp nhà nước, tiết kiệm chi phí, mạnh dạn đầu tư, gọi vốn và hướng ra thị trường toàn cầu với những chiến lược khoa học thì mới tạo nên sự lớn mạnh -tái cấu trúc mới thành công.

     Tuy nhiên việc lớn hơn của nhà nước – Thủ tướng chính phủ chủ sở hữu là tái cấu trúc nền Kinh tế đất nước; còn việc tái cấu trúc doanh nghiệp thì nên giao cho bộ chủ quản thực hiện, nắm thằng có tóc chứ ai nắm thằng trọc đầu phải không đồng đội – Thủ tướng chủ quản trực tiếp doanh nghiệp e khó lắm, khó lắm…


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 06 Tháng Ba, 2013, 06:22:53 pm
Bác xuanxoan: em cám ơn vì bác nói khá dễ hiểu và có vẻ chờ uân chuân hỏi chuẩn. Nhất là khoản thủ tướng không nắm trực tiếp mà chuyển cho các bộ chủ quản. Nhưng cách này thời cụ Khải cũng đã làm rồi và bác nhận xét gì về thời ấy?

Theo bác cách bác nêu đó có khả thi không? Vì đến giờ hình như vẫn chưa đâu vào đâu? Mà em nghĩ khó nhất là cái đoạn chủ sở hữu nhà nước, không có chủ thật thì phải. Mỗi nhiệm kỳ lại một chủ khác. Mà ai giám sát các bộ đây, văn phòng CP chăng, có vẻ không ổn vì vẫn chung một lò? em thì thấy rất chi là lùng bùng và có vẻ chẳng đến đâu.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 06 Tháng Ba, 2013, 10:28:29 pm

Nghe các bác nói chuyện tái cấu trúc nền kinh tế tôi thấy ...phấn khởi lắm. ;D Bởi nó là điều chính phủ quyết tâm thực hiện cho nền kinh tế mạnh khỏe hơn, phát triển hơn.
Nhưng tái đã vài năm nay mà tôi thấy...vũ như cẩn. Nền kinh tế thị trường nhưng kinh tế Quốc doanh lại chiếm vị trí chủ đạo với 34% GDP. Vậy đương nhiên phải tái ông này trước tiên, đúng không ạ? Bởi nó đang chiếm tỷ lệ lớn tín dụng và đầu tư công. Nhưng trên thực tế, mọi việc có thấy tiến triển gì đâu. Vinashin đã thất bại với đề án tái cơ cấu giai đoạn 2011-2013 và phải trình đề án tái cơ cấu lần 2 lên Chính phủ. Vinalines thì mới bắt đầu triển khai đề án tái cơ cấu vừa được phê duyệt hồi đầu tháng 2 vừa qua. Có nhiều cơ sở để tin rằng bản đề án tái cơ cấu của Vinalines sẽ đi vào “ngõ cụt” như Vinashin ba năm trước.

Bác Vũ Khoan nhận xét:  “chương trình tái cơ cấu kinh tế là rất mờ ảo, đến nay, vẫn không ai hình dung được tái cấu trúc hình thù cụ thể thế nào, báo cáo Quốc hội xong rồi thôi, để đấy, chỉ thấy lúc nào cũng là khẩu hiệu chung chung”.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 06 Tháng Ba, 2013, 11:22:43 pm
Hi hi: Không còn gì để xơi thì tái làm gì, sắp hết nhiệm kỳ rồi tái làm gì, tiền đâu mà tái, hay chú lo tiền cho anh tái. Không tái cũng không được, nhưng thôi để chú làm, anh phải hạ cánh an toàn đã, chú tuanb5 nhé. Chú có cao kiến gì hay hơn thì tham gia với bác xuanxoan xem nào. ;D

bao giờ được thế này thì tái được ngay bác tuanb5 ạ:
http://m.tuoitre.vn/news/detail?id=218751


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 07 Tháng Ba, 2013, 07:50:55 am


      Chuyện Cổ phần hóa doanh nghiệp của nhà anh Huong HN76 mình sẽ trao đổi sau. Nay tiếp tái cơ cấu...như cụ Vũ khoan nói vì cụ là người có chức vụ quyền hạn ngày xưa nên cụ không thể nói toạt móng heo như lính binh bét được. Cụ chỉ có thể nói“chương trình tái cơ cấu kinh tế là rất mờ ảo, đến nay, vẫn không ai hình dung được tái cấu trúc hình thù cụ thể thế nào..." là cụ phê phán ghê lắm rồi. Cái miệng cá ngão của các nhà kinh tế học nhà ta to mồn lắm, luôn nói, luôn khẳng định...tái cơ cấu thực ra nó đã bị biến dạng sang "xơi tái cơ cấu nền kinh tế" qua lý luận kinh tế thời khủng hoảng là vậy.

      "tái cơ cấu" nhưng chi tiêu "công" không giảm, nợ công ngày càng tăng, trong đó nợ của DNNN chiếm đại bộ phận thì thử hỏi mục tiêu của "tái cơ cấu nền kinh tế" đạt được hiệu quả theo cách hiểu của lính binh bét đã dẫn giải theo A hay đã đạt được theo mục đích B...thậm chí là C...tức là "xơi" tái cơ cấu; nhà nước mất cân đối thu chị, nợ công chiếm trên bao nhiêu % GDP rồi các bạn...Quỹ dự dữ quốc gia và gia đình chắc chuẩn bị giục dịch xuất chiêu rồi, mấy hôm nay thấy đang bàn chuyện phá giá trên báo...nghe mà sốt cả ruột...tại thế hệ "chất xám" của lính 5XX thời anh Luân, anh Tường hy sinh ở thành cổ Quảng trị và các chiến trường Miền nam, Tây Nam, biên cương phía Bắc nhiều qua, giờ vắng bóng người có tâm, có tài thật rồi. Giờ chỉ còn chờ thế hệ 6XX thực hiện nguyện ước của bác Hồ...đưa Việt nam sánh vai với các cường quốc năm châu thôi. Thế hệ ta đành hy vọng, vì ta sức cùng lực kiệt rồi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 12:09:14 pm
Bác xuanxoan dự đoán có lẽ đúng, chắc phải chờ thế hệ sinh ra những năm 206x (tức 6XX của thế kỷ 21) mới được, lúc ấy thì chắc quá rồi, hi hi. Mà cũng phải, thế hệ nào mà còn sinh ra, lớn lên, vương vấn với thời bao cấp sẽ bị nó kéo lại khi tham chính thôi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 07 Tháng Ba, 2013, 12:16:16 pm
          
                 Thế là chết ,hay xắp hết hơi hở các bác . ;D. Các bác làm em lo quá !
Như Lép tôn stôi có nói trong "Chiến tranh và hòa bình " Liệu cái thế hệ 206x ấy nó có đẻ ra một "Tầng lớp quý tộc mới " không hả các bác .Lấy gì mà đảm bao cái điều đó đây ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 05:05:24 pm
Hầy dà, bác huonghn76 lo gì, bác vừa là giai cấp công nhân tức là tầng lớp lãnh đạo, vừa là giám đốc nhà mình tức là đầy tớ, gió chiều nào mà chẳng che được, đâu có ai chết đâu, anh sống tôi sống mọi người sống, vậy thôi.
Đây báo Thanh niên về tái cơ cấu, bài cách đây 1 năm rồi nhé, đó là bài trao đổi của PV Thanh Niên với TS Vũ Thành Tự Anh:
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120420/khong-co-dot-pha.aspx

(http://www.thanhnien.com.vn/Pictures20124/CongDong/khong-co-dot-pha-tai-co-cau.jpg)
Đóng tàu là một trong những ngành ưu tiên phát triển của đề án tái cơ cấu kinh tế - Ảnh: M.V

Tham khảo thêm bài của 1 nhà kinh tế khác TS Trần Vinh Dự, cũng cách đây 1 năm rồi, nói về đề án mà Bộ KHDT trình, các bạn có thể đồng ý hay không đồng ý với những quan điểm trên nhưng cứ từ từ tìm hiểu:

I/Tái cơ cấu kinh tế - nghiêm túc hay không?
Tái cấu trúc kinh tế là câu chuyện được nhắc đến nhiều từ khoảng 4 năm trở lại đây và hiện nay đã trở thành một trọng tâm về chính sách kinh tế của nhà nước.

Đề án dài 45 trang viết mà Bộ Kế hoạch và Đầu tư trình Uỷ ban Thường vụ Quốc hội ngày 17 tháng 4 vừa qua có vai trò là một kế hoạch tổng thể của Chính phủ nhằm tái cấu trúc về cơ bản nền kinh tế với mục tiêu giải quyết dứt điểm các khó khăn trong ngắn hạn và đặt nền móng bền vững cho sự phát triển trong trung và dài hạn.

Đáng tiếc là đề án này có vẻ như là một sản phẩm thiếu nghiêm túc và ngay từ đầu đã có cách tiếp cận không đúng.

Thiếu nghiêm túc ở chỗ những người đọc đề án này không khỏi có cảm giác rằng nó là một sản phẩm chắp vá, lắp ghép từ nhiều bài viết cũ và sự lắp ghép này là rất vụng về. Trong một bài trả lời phỏng vấn gần đây, Tiến sĩ Vũ Thành Tự Anh của trường Fulbright cũng cho rằng “đề án này được tổng hợp từ các đề án bộ phận, mà các đề án bộ phận đều được thực hiện khá vội vàng, trước sức ép cấp bách phải hành động của Chính phủ”. Theo Tiến sĩ Tự Anh, Chính phủ yêu cầu bốn đơn vị, bao gồm Bộ Kế hoạch Đầu tư, Bộ Tài chính, Ngân hang Nhà nước, và Ban Chỉ đạo đổi mới và phát triển Doanh nghiệp Nhà nước chuẩn bị ba đề án chỉ trong vòng hai tháng.

Hai tháng tuy không phải là thời gian dài, nhưng cũng không phải quá ngắn.Thế nhưng sản phẩm được công bố lại là một báo cáo có quá nhiều lỗi ngữ pháp và văn phạm, ngay cả tên một số đề mục cũng viết sai. Có vẻ như báo cáo này được chuẩn bị không tuân theo bất cứ một chuẩn mực văn phạm tối thiểu nào.

Cấu trúc của đề án rất lủng củng và nhiều phần hầu như không ăn nhập gì với nhau.Phần nói về thực trạng, bao gồm cả các yếu kém, viết khá dài, nhưng phần nguyên nhân của các yếu kém này lại chưa tới một trang giấy.Một đề án nhằm tái cơ cấu toàn bộ nền kinh tế nhưng không dựa trên việc phân tích thấu đáo các nguyên nhân dẫn đến việc phải tái cơ cấu thì cũng sẽ không thể đưa ra được các giải pháp thấu đáo để loại bỏ các nguyên nhân này.

Có quá nhiều tầng, nấc khác nhau khiến người đọc không khỏi có cảm giác những người soạn báo cáo không nắm vững vấn đề và vì thế trình bày một cách hết sức lan man. Riêng phần nói về tái cơ cấu (“TCC”), có hàng loạt các “layers” như mục tiêu của TCC, quan điểm chỉ đạo TCC, nội dung của TCC, định hướng của TCC, điều kiện tiền đề của TCC, và giải pháp để TCC.

Trong khi đó, về thực chất, báo cáo này đáng lẽ ra phải có một phần phân tích thật sâu các nguyên nhân dẫn tới các yếu kém nội tại. Từ đó, đề ra các nội dung chính cần phải tái cơ cấu, và các giải pháp cụ thể để triển khai các nội dung này.

Về nội dung của chương trình tái cơ cấu, báo cáo này đưa ra 5 nội dung, trong đó chủ yếu là 3 nội dung đã được Trung Ương Đảng và Chính phủ đưa ra từ năm ngoái. Năm nội dung tái cơ cấu hướng vào (1) các tổ chức tín dụng (chủ yếu là các ngân hàng thương mại), (2) thị trường chứng khoán và các định chế tài chính, (3) hệ thống doanh nghiệp nhà nước, (4) đầu tư (chủ yếu là đầu tư công), và (5) kinh tế ngành và kinh tế vùng.

Để thực hiện 5 nội dung này, báo cáo đưa ra tới 13 giải pháp, phần lớn là rất lan man và không tập trung vào các nội dung tái cơ cấu ở trên. Có vẻ như đây là hai phần viết của hai tác giả hoàn toàn khác nhau và không hề phối hợp làm việc với nhau để có một sản phẩm ăn khớp. Thí dụ, không hề có một giải pháp cụ thể nào được đưa ra cho nội dung tái cơ cấu (1) và (2) ngoài 1 dòng nhắc đến quyết định 254/2012-TTg của Thủ tướng Chính phủ. Chỉ có 3 giải pháp trực tiếp liên quan đến 3 nội dung còn lại của chương trình tái cơ cấu.Những giải pháp còn lại đều là các giải pháp gián tiếp đưa ra cho có.

II/Đề án tái cấu trúc kinh tế - khả thi hay không?
Mỗi nội dung trong chương trình tái cơ cấu là một bài toán khác biệt. Và cũng giống như mọi bài toán khác, nó thường có nhiều lời giải và những thứ giống như lời giải (giả lời giải).

Khác biệt giữa chúng là lời giải (thật) thì xử lý được vấn đề đưa ra, còn giả lời giải thì không làm được.Nhiều ý kiến góp ý cho bản đề án này đã nói đến vấn đề chi phí như là một rào cản mà đề án này hoàn toàn không đề cập.Thí dụ ông Nguyễn Văn Giàu, Chủ nhiệm Uỷ ban Kinh tế của Quốc hội, cho rằng bản đề án này còn chưa đánh giá chi phí cần thiết để thực hiện tái cơ cấu nền kinh tế. Theo ông cần việc tính toán chi phí sẽ góp phần xác định những nội dung cần ưu tiên thực hiện, tránh dàn trải, lãng phí.

Vấn đề chi phí ông Nguyễn Văn Giàu (và nhiều chuyên gia khác) nhấn mạnh là một điểm hết sức quan trọng. Mặc dù một số quan chức  Bộ Kế hoạch và Đầu tư như Tiến sỹ Nguyễn Đình Cung cho rằng tái cơ cấu không làm tiêu hao nguồn lực, mà chỉ là phân bổ lại nguồn lực nhưng cách nói này chỉ là một cách nói khéo trên quan niệm cân bằng tổng thể: nguồn lực toàn xã hội chỉ có bao nhiêu đó, chỉ phân bổ lại chứ không mất đi. Trên thực tế, tái cơ cấu sẽ cần đến chi phí, ít nhất là chi phí từ góc độ nhà nước. Bất kỳ một chính sách cải tổ kinh tế nào của nhà nước muốn đi vào thực tế cũng cần có nguồn lực ngân sách đi kèm. Nếu không thì nó chỉ nằm trên giấy. Thí dụ, nhà nước muốn hỗ trợ doanh nghiệp vượt qua khủng hoảng hiện nay, và chi phí mà chính phủ dự kiến cho việc này là 29 nghìn tỷ Đồng.

Việc phân tích rõ chi phí và lợi ích của các chính sách khác nhau sẽ cho phép xác định chính sách nào là hiệu quả nhất và nên thực hiện nhất. Vì thiếu phân tích này nên có vẻ như đề án của Bộ KH và ĐT được viết trên cơ sở cái gì cũng muốn làm, hay nói theo cách nói của Chủ nhiệm UB Pháp luật QH Phan Trung Lý là “dàn hàng ngang”.

Thế nhưng chi phí cũng chỉ là một yếu tố trong số nhiều yếu tố quan trọng xác định các giải pháp đưa ra là thật hay là giả. Khác với một nền kinh tế chỉ huy, trong đó nhà nước chỉ cần ra lệnh và các đơn vị sản xuất phải thực hiện, trong một nền kinh tế thị trường thì nhà nước không thể ra lệnh, ra chỉ tiêu, ra quyết định. Kinh tế thị trường có nghĩa là các chủ thể kinh tế, bao gồm cả cá nhân và doanh nghiệp, có quyền, và luôn luôn, thực hiện các lựa chọn có lợi ích tốt nhất đối với họ, trong khuôn khổ luật chơi mà nhà nước quy định. Nhà nước không có quyền áp đặt hoặc yêu cầu các chủ thể kinh tế này phải lựa chọn theo cách mà nhà nước muốn.

Để một giải pháp tái cấu trúc là giải pháp thật thì ngoài câu chuyện nguồn lực nó phải xuất phát từ nguyên tắc thiết kế cơ chế. Tức là phải tạo ra một cơ chế theo đó các luật chơi và cơ chế khuyến khích vừa rõ ràng, đơn giản dễ thực hiện, vừa hướng được các bên tham gia (cơ quan nhà nước, cá nhân, tổ chức, nhóm lợi ích) tới việc thực hiện được mục tiêu đặt ra. Nếu không dựa trên nguyên tắc này, các giải pháp đề ra sẽ là các giả lời giải, tức là đưa ra nhưng không thể áp dụng để giải quyết bài toán tái cơ cấu được. Cách tiếp cận này là bản lề, là cột trụ không thể thiếu cho một hệ thống giải pháp tái cơ cấu khả thi.

Đề án đưa ra một số nội dung tái cơ cấu cơ bản. Đó là tái cơ cấu (1) các tổ chức tín dụng (chủ yếu là các ngân hàng thương mại), (2) thị trường chứng khoán và các định chế tài chính, (3) hệ thống doanh nghiệp nhà nước, (4) đầu tư (chủ yếu là đầu tư công), và (5) kinh tế ngành và kinh tế vùng. Có một số giải pháp trong đề án đưa ra dựa theo nguyên tắc thiết kế thể chế. Thí dụ, một giải pháp rất nhỏ trong báo cáo này liên quan đến việc nâng cao chất lượng của các trường đại học (trong gói các giải pháp nâng cao chất lượng nguồn nhân lực).

Theo đề án, cần hình thành hệ thống chấm điểm chất lượng và xếp hạng chất lượng của các trường đại học công, từ đó đưa ra quyết định phân bổ ngân sách nhà nước cho các trường này trên cơ sở trường nào xếp hạng cao hơn sẽ được nhận nhiều ngân sách hơn. Đây là một giải pháp hay - mặc dù còn phải tiếp tục cụ thể hoá hơn nữa về việc triển khai như thế nào. Nó hay ở chỗ việc xếp hạng uy tín các trường đại học không khó, và thế giới đã thực hiện nhiều, kể cả bằng nhiều đơn vị xếp hạng tư nhân độc lập. Nếu việc phân bổ ngân sách dựa trên chỉ tiêu này, các trường công sẽ buộc phải tham gia vào một cuộc chạy đua “lên hạng”, trong đó càng có thứ hạng cao thì càng nhận được nhiều tiền. Cơ chế này cũng có nhiều khả năng để có thể minh bạch: mặc dù vấn đề hối lộ để được xếp hạng cao hơn là có, nhưng các đơn vị xếp hạng chắc chắn phải chịu búa rìu dư luận nặng nề nếu thao túng quá trình xếp hạng này một cách thái quá.

Tiếc là số giải pháp kiểu này không nhiều. Trên thực tế, hầu như không tồn tại. Khi nói về các giải pháp tái cơ cấu các tổ chức tín dụng (mà chủ yếu là các ngân hàng thương mại) và thị trường chứng khoán và các định chế tài chính (nội dung 1 và 2 trong đề án), báo cáo chỉ nói về việc phải triển khai quyết định 254/2012-TTg của Thủ tướng Chính phủ chứ không có bất cứ thảo luận nào khác.

Đối với nội dung tái cơ cấu thứ 3 – tức là tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước – đề án nêu ra một loạt giải pháp khá cũ kỹ và có thể nói là không đi vào thực chất. Thí dụ, báo cáo nhắc đến việc phải cổ phần hóa những doanh nghiệp nhà nước không cho là quan trọng cần nắm, phải thu hẹp đầu tư ngoài ngành đối với các tổng công ty và tập đoàn nhà nước, phải tăng tính minh bạch về báo cáo và công bố thông tin, và phải hoàn thiện cơ chế quản trị theo mô hình doanh nghiệp hiện đại.

Không thực chất vì doanh nghiệp chỉ lành mạnh khi hoạt động trong môi trường cạnh tranh thực sự. Không có cạnh tranh thì không thể có phát triển. Vì thế, mấu chốt của cải cách DNNN là đẩy họ vào thế buộc phải cạnh tranh chứ không phải gom lại thành các đơn vị chủ lực trong mỗi ngành và từ đó chây ỳ hưởng độc quyền, gây hại cho nền kinh tế, bất kể hoạt động đa ngành hay đơn ngành. Việt Nam đã có một số bài học thành công trong việc này nhưng do lợi ích nhóm vẫn không thể nhân rộng ra được.

Thêm nữa, nó cũng không thực chất vì đề án không nêu ra bất cứ giải pháp nào cho việc tuyển trọn bộ máy lãnh đạo – những người có trách nhiệm lèo lái các DNNN trên thị trường. Trường hợp ông Phạm Thanh Bình, cựu chủ tịch Vinashin, là một điển hình của một quan chức không có kinh nghiệm làm ăn được đẩy vào vị trí lãnh đạo một DNNN lớn, phải cạnh tranh toàn cầu trên một thị trường khó khăn. Để nâng cao hiệu quả của DNNN, cơ chế xét tuyển nhân sự cấp cao phải thay đổi, lãnh đạo các DNNN không thể là các quan chức mà phải tuyển từ những doanh nhân và/hoặc các CEO có kinh nghiệm và lịch sử thành công trên thương trường. Khi tuyển dụng những người này, thì Đại diện chủ sở hữu của nhà nước cũng cần phải tạo ra các cơ chế tạo động lực phải thích hợp. Các lãnh đạo DNNN khi lên nhận trọng trách phải có kế hoạch và cam kết về mục tiêu rõ ràng, doanh nghiệp đạt được các mục tiêu này thì lãnh đạo DNNN phải được hưởng một phần xứng đáng, còn nếu không đạt được thì phải chịu bị bãi nhiệm, nếu lạm quyền trục lợi thì phải bị xử lý hình sự.

Đối với nội dung số 4 - tái cơ cấu đầu tư công – đề án cũng nói đến một số giải pháp, tuy nhiên không có bất cứ điểm mới nào so với các quy chế hiện nay.Vì thế hầu như chắc chắn sẽ là giả giải pháp – tức là không đem lại bất cứ thay đổi đáng kể nào. Trên thực tế, các giải pháp này, kể từ hồi Nghị quyết 11 ra đời, đầu tư công không những không giảm mà còn tăng. Theo Chủ nhiệm Uỷ ban Tài chính - Ngân sách của Quốc hội Phùng Quốc Hiển cho hay tổng chi ngân sách Nhà nước vẫn có xu hướng tăng lớn (100.167 tỷ đồng), vượt 13,8% so với dự toán, trong đó, khoảng 23% số tăng chi ngân sách Nhà nước là tăng cho đầu tư phát triển.

Ai cũng biết nâng cao hiệu quả của đầu tư công là việc rất, rất khó, và việc đề ra một cơ chế mới (có thể thực hiện được) nhằm cải thiện hiệu quả của đầu tư công không phải là việc ngày một ngày hai có thể nghĩ ra. Nó liên quan đến kỷ luật tài chính của chính quyền trung ương và địa phương, và vì thế, để nâng cao hiệu quả nó đòi hỏi phải có cơ chế áp đặt kỷ luật tài chính nghiêm ngặt hơn lên chính quyền. Tuy nhiên, nhiều giải pháp tiềm năng theo hướng này sẽ vướng phải bức tường thể chế, thí dụ vấn đề quyền lực giám sát của quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp, vấn đề chất lượng đại biểu của các cơ quan đại diện này, cũng như vấn đề tự do ứng cử. Vì thế, dễ hiểu là báo cáo này, theo cách nói của Tiến sỹ Vũ Thành Tự Anh trong một bài viết gần đây, là “né tránh vấn đề thể chế”.

Đối với nội dung thứ 5, và là nội dung cuối cùng, các giải pháp hướng vào tái cơ cấu ngành và vùng thì chủ yếu là nói cho có. Lý do là cơ cấu kinh tế theo ngành và vùng lãnh thổ bị chi phối bởi các yếu tố lợi thế tự nhiên và lợi thế so sánh của các ngành và các vùng khác nhau. Dù có muốn, và dù duy ý chí thế nào, Việt Nam cũng không thể nhanh chóng hình thành các ngành công nghệ cao hay công nghiệp nặng “mũi nhọn” bằng bất cứ con đường tắt nào. Việc cần làm của nhà nước là tạo ra một môi trường kinh doanh thật sự bình đẳng, minh bạch, và cung cấp thông tin tốt nhất cho các chủ thể kinh tế để họ quyết định ngành nào, vùng nào có tiềm năng tốt nhất để đầu tư và phát triển. Các định hướng, ưu đãi, dẫn dắt, của nhà nước, dựa trên ý muốn chủ quan của một số cá nhân, sẽ chỉ tạo thêm các méo mó trầm trọng hơn về cơ cấu kinh tế theo ngành và vùng lãnh thổ, chứ không làm cho chúng tốt lên.

Tóm lại, đề án tái cấu trúc kinh tế mà Bộ Kế hoạch và Đầu tư trình Uỷ ban Thường vụ Quốc hội ngày 17 tháng 4 vừa qua lẽ ra phải là một kế hoạch chi tiết và cụ thể, dựa trên những phân tích sâu sắc và giải pháp thông minh, để thực hiện được chương trình tái cơ cấu nền kinh tế vốn đang là một nhu cầu cấp bách ở Việt Nam hiện nay. Đáng tiếc, đề án này đã được chuẩn bị vội vàng và không có chiều sâu.Có lẽ Quốc hội cần Bộ Kế hoạch và Đầu tư có một đề án khác, có thể sẽ mất thời gian, nhưng thà chậm mà chắc còn hơn là nhanh nhưng không khả thi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 07 Tháng Ba, 2013, 05:34:57 pm
               Chào các bác, nước ta là đất nước có bờ biển dài ,trong tình hình an ninh trên biển có nhiều diễn biến phức tạp .Xu hướng phát triển kinh tế vươn ra biển là mục tiêu chiến lược quan trọng lâu dài của nhà nước .Kể cả về kinh tế cũng như quân sự ,chúng ta cần ngành nghề đóng tầu và sửa chữa tầu ,nó cũng phục lâu dài và đongs mới để trang bị cho hải quân .Cho nên nhiều cái thua ,lỗ dơ ẹ như mấy cái Vina vừa rồi vẫn phải cứu nó ,còn cứu như thế nào em chịu .Nếu không thì những cán bộ công nhân có tay nghề cao ra đứng đường ,lực lượng thất nghiệp này lại là một gánh nặng cho gia đình và xã hội . Trong khi đó tầu thuyền ,ta vẫn thiếu. Hải quân còn cần nhiều lắm...
                 Vấn đề em nêu ra như vậy ,các bác cho ý kiến .Còn giải quyết cái mớ bòng bong này không phải là việc của em


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 05:47:27 pm
Nào, tiếp chuyện phá sản, TS Trần Vinh Dự, đây cũng là một quan điểm để tham khảo:

Việt Nam cần có nhiều vụ phá sản hơn

Kinh tế Việt Nam đang trải qua một giai đoạn đặc biệt khó khăn. Tại cuộc họp báo thường kỳ của Chính phủ đầu tháng 4 vừa qua, trong Quý 1 đã có hơn 2200 doanh nghiệp làm thủ tục giải thể, hơn 9700 doanh nghiệp đăng ký ngừng hoạt động có thời hạn hoặc dừng nghĩa vụ thuế. Trong khi đó số thành lập mới là 15300 doanh nghiệp.

Theo Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, trước đây mỗi Năm Việt Nam có khoảng 5000 tới 7000 doanh nghiệp ngừng hoạt động, giải thể, hoặc phá sản. Tới năm 2011, số doanh nghiệp rơi vào tình trạng này lên tới 10000 doanh nghiệp mỗi Quý.

Số lượng doanh nghiệp rơi vào tình trạng ngừng hoạt động nhiều như vậy nhưng số doanh nghiệp thực tế đệ đơn xin phá sản chỉ đếm trên đầu ngón tay. Số liệu từ Tòa Kinh tế TPHCM cho thấy cả năm 2011 chỉ thụ lý 11 vụ phá sản doanh nghiệp; trong khi chỉ hai tháng đầu năm 2012 Cục Thuế TPHCM công bố có đến trên 3.100 doanh nghiệp ngừng hoạt động.

Câu hỏi là tại sao lại có ít vụ phá sản như thế ở Việt Nam?

Được chia mất tự chịu

Đứng về góc độ kinh tế, hình thức doanh nghiệp trách nhiệm hữu hạn, và sau này là cổ phần, cùng với luật về phá sản là một sáng tạo độc đáo của loài người. Nó tạo ra một sân chơi mới rộng lớn và an toàn để tất cả mọi người có thể tham gia làm giàu cho mình và cho xã hội mà không phải lo mất trắng.

Mỗi cá nhân khi bước chân vào thị trường lao động thường có hai lựa chọn – hoặc là đi làm cho người khác để hưởng lương, hoặc trở thành một doanh nhân. Người ta chỉ chọn trở thành doanh nhân khi họ cho rằng thu nhập kỳ vọng từ công việc này cao hơn. Thu nhập kỳ vọng này bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, trong đó có các yếu tố về thị trường, khả năng của doanh nhân về ý tưởng, sản phẩm, năng lực triển khai, tài chính…, và các chính sách của nhà nước.

Trong trường hợp một doanh nhân thành công, thì không chỉ có doanh nhân này được hưởng lợi. Nhà nước và xã hội được lợi thông qua thu thuế. Người lao động được hưởng lợi thông qua việc có công ăn việc làm. Người tiêu dùng được hưởng lợi vì có sự lựa chọn sản phẩm hoặc dịch vụ đa dạng hơn. Thế nhưng khi một doanh nhân thất bại, nếu không có hình thức trách nhiệm hữu hạn và luật về phá sản, thì toàn bộ rủi ro từ hoạt động kinh doanh sẽ rơi xuống đầu doanh nhân đó. Nói các khác, rủi ro thì hưởng trọn, mà lợi ích thì phải chia ra.

Trong những trường hợp như vậy, số lượng người dám “liều” làm kinh doanh sẽ ít hơn mức tối ưu cho xã hội. Trên thực tế, phần lớn các doanh nghiệp vừa và nhỏ sẽ thất bại sau một thời gian ngắn. Theo Cơ quan Quản lý Doanh nghiệp Nhỏ Hoa Kỳ (SBA), hơn 50% các doanh nghiệp mới thành lập sẽ biến mất trong vòng 5 năm. Một nghiên cứu khác của tạp chí Inc. và Hiệp hội Hỗ trợ Doanh nghiệp Quốc gia (National Business Incubator Association) cho thấy hơn 80% doanh nghiệp sẽ thất bại trong vòng 5 năm kể từ ngày thành lập. Thống kê ở New Zealand cũng cho thấy 53% số doanh nghiệp mới thành lập sẽ thất bại trong vòng 3 năm.

Luật về phá sản trở thành một công cụ bảo hiểm cho các doanh nhân. Nó giới hạn mức độ rủi ro mà các doanh nhân này phải gánh chịu trong trường hợp hoạt động kinh doanh bị thất bại. Trong trường hợp thất bại, những gì một chủ doanh nghiệp mất chỉ bị giới hạn trong số tài sản mà doanh nhân này bỏ ra trong doanh nghiệp. Vì thế, sau khi doanh nghiệp phá sản, doanh nhân vẫn có thể bắt đầu một doanh nghiệp mới trong trường hợp họ muốn tiếp tục theo đuổi công việc kinh doanh và chấp nhận chịu đựng rủi ro.

Chính vì phát minh ra công cụ bảo hiểm này mà hoạt động kinh doanh khắp thế giới mới bùng nổ. Rất nhiều nghiên cứu định lượng đã chỉ ra vai trò của luật này trong việc thúc đẩy hoạt động kinh tế. Thí dụ nghiên cứu của David M. Primo (giáo sư Đại học Rochester) và William Scott Green (giáo sư đại học Miami) cho thấy khi luật về phá sản cởi mở hơn thì hoạt động tự doanh sẽ tăng lên.

Được phá sản và bắt đầu lại từ đầu là một quyền lợi của chủ doanh nghiệp. Trong trường hợp của Việt Nam, quyền này được pháp luật thừa nhận. Thế nhưng trên thực tế thì rất hiếm khi quyền này được thực hiện. Như đã dẫn ở trên, số liệu từ Tòa Kinh tế TPHCM cho thấy cả năm 2011 chỉ thụ lý 11 vụ phá sản doanh nghiệp; trong khi chỉ hai tháng đầu năm 2012 Cục Thuế TPHCM công bố có đến trên 3.100 doanh nghiệp ngừng hoạt động.

Tại sao không phá sản được?

Có 4 lý do chính dẫn đến việc không có nhiều doanh nghiệp sử dụng hình thức phá sản ngay cả khi doanh nghiệp của họ đã kiệt quệ và không còn khả năng hồi phục.

Thứ nhất, luật pháp coi những chủ doanh nghiệp phá sản như những tội nhân. Theo quy định của pháp luật hiện nay, chủ doanh nghiệp phá sản và những người quản lý doanh nghiệp đó sẽ bị tòa ra quyết định không được quyền thành lập cũng như cấm đảm nhiệm các chức vụ quản lý doanh nghiệp từ một đến ba năm, kể từ ngày doanh nghiệp bị tuyên bố phá sản.

Điều này trên thực tế mâu thuẫn với tinh thần của luật phá sản. Nó làm hỏng mất dụng ý ban đầu của các nhà làm luật. World Bank, trong một báo cáo năm 2005 có tựa đề “Doing Business in 2006: Creating Jobs” có viết “các luật (quá khó khăn) làm ngăn cản việc sử dụng quyền được phá sản.Và chúng làm giảm tinh thần kinh doanh: các nghiên cứu ở Mỹ cho thấy các doanh nhân thường thử nhiều lần trước khi có được thành công. Trừng phạt chuyện lừa đảo là đúng, nhưng phá sản là chuyện khác. Một doanh nhân có thể không gặp may hoặc mắc sai lầm. Con nợ phải phá sản bản thân họ đã phải đối diện với gánh nặng tâm lý rồi. Tại sao còn phải trừng phạt họ về mặt pháp luật nữa?

Thứ hai là ngay cả khi doanh nghiệp đã nộp đơn xin phá sản, trình tự và quy trình xử lý các hồ sơ xin phá sản ở Việt Nam quá mất thời gian và rất khó thực hiện. Trong tuyệt đại đa số trường hợp quá trình này kéo dài hàng năm, thậm chí nhiều năm trời. Thị trường mua bán nợ không phát triển khiến việc xử lý các khỏan nợ (có thế chấp) khi doanh nghiệp phá sản trở nên rất khó khăn, đặc biệt là khi nó liên quan đến nhiều chủ nợ.

Thứ ba là trong trường hợp phá sản, câu chuyện phá sản của một doanh nghiệp là câu chuyện dân sự, nhưng ở Việt Nam lại rất dễ dẫn tới hình sự. Một khi hồ sơ xin phá sản được đệ trình, các cơ quan nhà nước và các chủ nợ có thể đi vào rà soát tất cả hồ sơ giấy tờ và chứng từ của doanh nghiệp. Với tình trạng quản trị doanh nghiệp theo kiểu Việt Nam, việc sai phạm là khá phổ biến. Nhiều trong số các sai phạm này có thể khép vào các tội hình sự như lừa đảo, chiếm đoạt tài sản... Điều này khiến các chủ doanh nghiệp lo sợ và vì thế không dám nộp hồ sơ xin phá sản.

Thứ tư là các thông lệ hiện hành cũng khiến cho việc phá sản trở nên khó khăn. Thí dụ, các chủ nợ của doanh nghiệp trong phần lớn trường hợp cũng không muốn con nợ tuyên bố phá sản. Các chủ nợ thường tìm cách thu hồi vốn cho vay thông qua việc gây sức ép đối với chủ doanh nghiệp thông qua kiện tụng, quan hệ xã hội, chính trị, thậm chí trong một số trường hợp kể cả thế giới ngầm. Ngay cả nhiều khi biết không có khả năng thu hồi vốn cho vay, thì việc con nợ chưa phá sản vẫn dễ ăn nói hơn vì các khoản cho vay này trên giấy tờ vẫn còn giá trị. Thực tế dễ thấy là các ngân hàng thương mại ở Việt Nam trong những năm vừa qua liên tục phải cho các con nợ, đặc biệt trong lĩnh vực phát triển bất động sản, đảo nợ thay vì siết nợ để họ phải tuyên bố phá sản.

Các xác chết biết đi

Trên thực tế, việc không cho các doanh nghiệp đã hoàn toàn mất khả năng trả nợ phá sản là một việc hết sức nguy hiểm đối với nền kinh tế. Nó nguy hiểm ở nhiều góc độ:

Thứ nhất, đối với chủ doanh nghiệp và những người liên quan nó là việc kéo dài sự chịu đựng, thời gian, công sức, lo toan, nhiệt huyết vào một con đường mà họ biết là không còn lối thoát. Đây là một sự chịu đựng vô lý, hoàn toàn trái với tinh thần nhân đạo của luật phá sản. Và vì thế, nó cũng tạo ra sự phí phạm to lớn về nguồn lực và làm nản lòng những người muốn làm kinh doanh trong một môi trường rủi ro cao như ở Việt Nam.

Thứ hai, nó giam các nguồn lực nằm chết một chỗ thay vì hướng chúng vào các mục đích sử dụng có thể tạo giá trị gia tăng. Thí dụ, một doanh nghiệp sản xuất lâm vào tình trạng phá sản thì không còn khả năng sản xuất kinh doanh bình thường, và vì thế nguồn lực vật chất như thiết bị nhà xưởng của doanh nghiệp không được sử dụng tối ưu. Việc kéo dài sự tồn tại của doanh nghiệp này cũng đồng nghĩa với việc kéo dài tình trạng khai thác không hiệu quả các tài sản đó. Một doanh nghiệp bất động sản không còn vốn để xây tiếp dự án đang dở dang của họ sẽ khiến những người mua nhà phải chờ đợi vô lý, thời gian đưa vào sử dụng của dự án sẽ bị kéo dài vô hạn độ thay vì qua thủ tục phá sản, tài sản này được chuyển vào tay những chủ đầu tư có năng lực tài chính tốt hơn và có khả năng hoàn thành dự án sớm.

Thứ ba, nó kéo dài cơn mộng mị hoang đường của nhiều người, che dấu tình trạng thực sự của nền kinh tế, gây nên ảo tưởng là mọi chuyện vẫn ổn, bóp méo thông tin, và dẫn tới các khỏan đầu tư hoặc cho vay sai lầm. Câu chuyện này ở Việt Nam đặc biệt nguy hiểm, nhất là trong giai đoạn mà các nguồn lực đang cạn kiệt:

Rất nhiều doanh nghiệp trên thực tế không còn cách gì có thể khôi phục lại, nhưng vẫn được các ngân hàng bơm vốn và đảo nợ để kéo dài sự tồn tại. Đây là các khoản đầu tư sai lầm, gây phí phạm nguồn lực. Đến lượt nó, các khoản cho vay dưới chuẩn này lại tạo kéo lùi hệ thống ngân hàng, gây căng thẳng thanh khoản, đẩy nhiều ngân hàng vào tình trạng buộc phải có ứng cứu từ nhà nước. Khi nhà nước đứng ra cứu hệ thống ngân hàng, thì cũng là lúc nhà nước xã hội hóa tổn thất các khoản đầu tư kém hiệu quả của doanh nghiệp và ngân hàng.

Nói cách khác, việc không cho phá sản tạo ra các xác chết biết đi (zombies) và các zombies này tiếp tục gây ra các thiệt hại cho cả xã hội trên nhiều mặt và bằng nhiều cách. Để có một nền kinh tế thị trường lành mạnh thì các nguồn lực trong nền kinh tế phải được liên tục vận động đến những nơi có khả năng sử dụng chúng hiệu quả nhất thay vì bị kẹt cứng ở các điểm không hiệu quả. Nói một cách hình tượng, các doanh nghiệp đã lâm vào tình trạng phá sản cũng giống như các khối u phải được cắt bỏ càng nhanh càng tốt. Để càng lâu, các khối u này sẽ lan ngày càng rộng và hủy hoại cả cơ thể. Điều này đúng đối với nền kinh tế nói chung và cũng đúng với các chủ doanh nghiệp lâm vào tình trạng phá sản nói riêng.

Nhiều người ở Việt Nam lo ngại rằng việc cho phá sản hàng loạt có thể tạo ra những đổ vỡ hệ thống. Điều này không phải là vô lý. Trên thực tế, ở rất nhiều nước, ngay cả Mỹ, có nhiều trường hợp được coi là “too big to fail” – tức là lớn quá không thể thất bại được. Trong trường hợp đó, các doanh nghiệp lớn này thường được chính phủ cứu. Thí dụ điển hình là trường hợp American Insurance Group (AIG) trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008-2009. Các quyết định cứu trợ này vẫn là một chủ đề gây tranh cãi và rất nhiều người, trong đó bao gồm cả các học giả nổi tiếng của Mỹ, lên tiếng phản đối các chương trình giải cứu này.

Thế nhưng câu chuyện ở Việt Nam hiện nay không phải là câu chuyện “too big to fail”. Không phải chỉ có các đại công ty được bảo vệ khỏi (hoặc không được phép) phá sản, mà ngay cả những công ty nhỏ và vừa cũng không được sử dụng quyền này trên thực tế. Trong khi các doanh nghiệp lớn thì được bơm tiền để cứu, các doanh nghiệp nhỏ hơn thì chủ doanh nghiệp nhiều khi phải chịu trách nhiệm gần như vô hạn – tức là phải bán tài sản cá nhân để giúp doanh nghiệp của mình trả nợ.

Trong thời gian tới, Việt Nam cần phải sửa đổi lại luật phá sản doanh nghiệp sao cho họat động phá sản phải trở thành một hoạt động bình thường trong nền kinh tế. Doanh nghiệp lâm vào tình trạng phá sản có thể thực hiện được quyền phá sản của mình nhanh chóng và đơn giản. Các chủ doanh nghiệp không thành công trong một hoạt động kinh doanh nhất định cũng có thể nhanh chóng bắt đầu một hoạt động kinh doanh mới. Các chủ nợ cũng có cơ hội, và có thị trường, để định giá các khoản cho vay, và khi khách hàng phá sản, có thể nhanh chóng thu về phần tài sản còn lại và chuyển phần vốn còn lại này cho các khách hàng khác có khả năng kinh doanh tốt hơn vay.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 05:51:38 pm
Nào, bác Cung một trong những tác giả của đề án trao đổi nhé:

'Tái cơ cấu kinh tế không phải để xin tiền'

http://vef.vn/2012-04-23-tai-co-cau-kinh-te-khong-phai-de-xin-tien-


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 07 Tháng Ba, 2013, 05:57:10 pm

      Qtdc và Huong HN 76 ơi!

     Đọc lại các bài phản biện mà QtDc dẫn chứng vẫn thấy hay và đúng ...một đề án đối phó thì chỉ có thể đến như vậy thôi; đúng như TS Trần Vinh Dự viết trên báo "Tái cơ cấu kinh tế - nghiêm túc hay không?..... một sản phẩm chắp vá, lắp ghép từ nhiều bài viết cũ và sự lắp ghép này là rất vụng về" một câu hỏi rất nghiêm túc và giờ đã được trả lời.

    Bác Huong HN cũng giống như những người lính chiến khác ra quân lập nghiệp thì vừa là ông chủ, vừa là đầy tớ, tay làm hàm nhai...chồng làm giám đốc vợ làm kế toán trưởng không lách được khủng hoảng mới lạ.... chí ít là lách thuế...vợ chồng, người nhà bác cứ ký bảng lương thật cao, chi phí xăng xe công tác, tiếp khách...cứ hạch toán vào giá thành..cứ báo doanh nghiệp lỗ ăn dần vào vốn là ăn chắc...nhưng lương tâm người lính của bác và các đồng đội tôi tin là không trốn thuế phải không. Vấn đề không phải là doanh nghiệp của các bác lính vì chỉ là DNNVV thậm chí là doanh nghiệp siêu nhỏ, lấy đâu mà sợ khủng hoảng như của các đại gia bất động sản chứ.

   Công nghiệp đóng tầu thì phải làm và phải làm được, nhưng đừng vì COCC, đưa những kẻ bất tài vô lãnh đạo thì tôi tin là ngành công nghiệp đóng tầu thực sự là một ngành mạnh của nền kinh tế nước ta. Tuy nhiên đừng như phát ngôn và cách ứng sử của "nhóm lợi ích" bất động sản coi nhà nước là con bò sữa thích thì vắt, tôi tin Nhà nước không thể chấp nhận giải cứu, vì đều này càng khuyến khích rủi ro đạo đức, làm cho các doanh nghiệp tiếp tục kinh doanh liều mạng vì "lãi bỏ túi, lỗ sẽ có nhà nước lo" tạo ra mầm mống cho các cuộc khủng hoảng nợ xấu trong tương lai.

  


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 06:34:42 pm
Hi hi, bác xuanxoan chỉ được cái nói đúng. Nhưng mà người giỏi cũng không quá thiếu, vấn đề là biết nhìn nhận, sử dụng và nói dễ thế mà đó lại là việc làm khó nhất. Một ông thuần túy ký thuật và chỉ biết ục thì làm sao lại phụ trách một ngành quan trọng như vậy được, bạn bè học đóng tàu ở Ba Lan với bác ấy đã từng nói bác ấy thể nào cũng vướng vòng lao lý cũng không phải vô cớ, còn 1 thằng bạn em nó đã co giò chạy khỏi đó từ cách đây 10 năm vì quá hãi kiểu làm ở đó. Tất nhiên nó có tai nạn do kinh tế thế giới đi xuống, nhưng còn bao nhiêu nguyên nhân khác trong đó có cả những chuyện không tiện nói, khiến khi sóng gió nổi lên thì nó không có sức chống đỡ, vậy thì đi biển làm sao được. 

Còn đúng là phải có công nghiệp đóng tàu, khôi phục thế nào thì chính phủ cũng đang đau đầu, thôi thì hạ hồi phân giải.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 07 Tháng Ba, 2013, 06:52:29 pm
           Chào bác qtdc,bác Xoan .Khi có thời cơ thì các doanh nghiệp , thi nhau ra đời phát triển bung ra như hoa nở mùa xuân ,thi nhau gặt hái.Không thuận lợi thì chết vì không tự lượng sức mình .
             Tất cả cũng do non nớt và ấu trĩ .Phá sản là cái hay để cho những doanh nghiệp đủ tín đủ tâm ,đủ tài tồn tại và phát triển họ đỡ phải va vào một thị trường hỗn độn ,cạnh tranh không lành mạnh .
                 Thay đổi luật phá sản có lẽ là cứu cánh cho nhà nước và doanh nghiệp .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 07 Tháng Ba, 2013, 06:54:14 pm
    Khi chưa nghỉ hưu tôi đã từng làm việc với  nhóm chuyên gia soạn thảo Luật Doanh nghiệp ...sau này nhiều người tự phong là cha đẻ của Luật Doanh nghiệp nhưng thực tế mức độ cũng chẳng ghê gớm gì... ví dụ soạn thảo Luật Đầu tư nước ngoài khi dự hội nghị tư vấn do Cố Luật Sư - bà Ngô Bá Thành chủ trì tôi rất nể phục sự uyên thâm của bà...dẫn giả Luật nước ngoài ta vận dụng như thế nào, thời Chính quyền Ông Thiệu thì như thế nào, rất hay...mình học được nhiều điều trong quản lý nhà nước từ bà Ngô Bá Thành. Còn nhóm nghiên cứu Luật Doanh nghiệp..có công là tổng hợp lại những gì từ thực tiễn cơ sở; từ các địa phương lách chính sách bảo thủ thời đó...cái công lớn chỉ là hợp thức hóa công khai thành Luật và sửa đổi thông thoáng hơn; tính thống nhất về hồ sơ và thời gian thành lập trong cả nước về thành lập Doanh nghiệp mà thôi. Quảng Nam - Đà Nẵng hồi đó cũng là một tâm điểm lách tư duy bao cấp để cho người dân có tiền thành lập Doanh nghiệp, tự do đi nước ngoài...; thời đó địa phương chỉ cần ra một thông báo (để khắc dấu) và cấp một giấy phép (để hoạt động) theo mẫu...thời gian giải quyết hồ sơ trong vòng 1 tuần... Một khuyết tật của các viện của mình là các đề án nghiên cứu gần như sao chép giống nhau...ví dụ như các quy hoạch kinh tế tổng thể của các địa phương bỏ tiền tỉ tỉ thuê các viện này thì miền núi, đồng bằng ven biển như nhau tuốt... không tin bạn thử xem quy hoạch tổng thể các địa phương tỉnh bạn và các tỉnh lân cận và bản Tầm nhìn chiến lược đến 2020 - 2025 mà xem...y chang nhau...nên khi nói tới những người tôi biết tôi nghi ngờ về học thuyết kinh tế của họ lắm.- Đấy là nhận xét cá nhân của tôi với người nổi tiếng.

     Tái cơ cấu mà bảo không cần tiền thì từ hồi đó tôi đã ngạc nhiên rồi  - Tái cơ cấu, suy cho cùng, là thay đổi cơ cấu và cách thức phân bổ nguồn lực để làm nền kinh tế hiệu quả hơn. Nếu vẫn rót thêm nguồn lực vào các ngành kém hiệu quả thì như vậy không phải tái cơ cấu theo hướng tích cực, mà thực ra là “tái cơ cấu ngược”, tức là làm cho nền kinh tế kém hiệu quả hơn chứ không phải làm cho nó có sức cạnh tranh và hiện đại hơn….Chủ nhiệm Ủy ban Các vấn đề xã hội Trương Thị Mai cho rằng, đề án nêu 3 tiền đề trọng tâm để tái cơ cấu kinh tế là ngân hàng, đầu tư công và DN nhà nước (DNNN), song lại chưa làm rõ nguồn lực tái cơ cấu kinh tế là gì, vì “chi phí này rất quan trọng”. Dẫn chứng từ các nước trên thế giới, họ sử dụng chi phí phục vụ cải cách kinh tế để vượt qua khủng hoảng có khi lên tới 10% GDPTrích trong”Đề án tái cấu trúc kinh tế: Không có đột phá” Báo TN.

      Còn theo Tiến sĩ Nguyễn Đình Cung: Nói cần phải 5-10%GDP để tái cơ cấu kinh tế, tôi không hiểu ý kiến này là như thế nào? Chúng ta cứ lấy cái trường hợp của nước khác áp vào đây tôi nghĩ là không phù hợp lắm.Vì tái cơ cấu nền kinh này không phải là để đối phó với khủng hoảng nào đó ập đến từ bên ngoài. Ở các nước, khi khủng hoảng, kinh tế nó suy thoái, họ phải bơm tiền vào tăng chỗ này cứu chỗ kia để phục hồi. Nhưng ở đây, tái cơ cấu kinh tế của chúng ta là khắc phục những cái yếu kém nội tại của nền kinh tế. Một trong những nguyên tắc để thực hiện tái cơ cấu kinh tế là giảm thiểu tối đa chi phí kinh tế xã hội.


     Theo bạn 2 ý kiến này thì ý kiến nào đúng - cần quái gì tiền ta vẫn tái cơ cấu được nền kinh tế ;D ??? :-\ ...thật đúng là quyết tâm chính trị thời hội nhập kinh tế thế giới.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 07:16:24 pm
Theo em thì bác Cung chỉ được cái ngụy biện.
Còn Luật Doanh nghiệp phải kèm theo hậu kiểm. DN ma bán hóa đơn lấy tiền nhiều lắm. Ở ta mọi thứ nó cứ méo mó. Quan điểm của cụ Doanh một lần trả lời về Luật DN em thấy không ổn. Nhiều thằng sinh ra để mà phá là chính. Tóm lại em nghĩ nó là kiểu "lợi thì có lợi mà răng chẳng còn" thôi bác xuanxoan ơi, hay nói cách khác là thả gà ra mà đi đuổi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 07:23:00 pm
Nào thì nơ xấu:
http://vef.vn/tranh-luan-online/2013-03-06-no-xau-bien-mat-hay-bien-thai-

Nó làm sao mà giảm nhanh thế được, hầy dà lại nhờ Giả Hành Tôn hô biến thôi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 07 Tháng Ba, 2013, 08:03:06 pm


    Nợ xấu ???!

   khái niệm "xấu" của mình được hiểu theo nghĩa gì đâu - từ ngữ VN diễn tả Xấu người xấu nết hay tên gọi cây sấu; con cá sấu...gì gì nữa đây theo giọng nói của từng vùng miền nước ta ???.

   Trong tài khoản kế toán có Quỹ dự phòng...cái này hỏi anh Huong HN, anh Trần Phú 341 hay giám đốc doanh nghiệp NVV cựu chiến binh tài khoản quỹ dự phòng để làm gì hở các anh ???

   Việc xóa nợ xấu ...đơn giản lắm...về nguyên tắc ai bảo lãnh thì người đấy trả thay ví dụ Huong Hn bảo lãnh cô bạn gái vinaem...xinh đẹp, nay em tuyên bố phá sản, giải thể không trả được, ông anh Huong Hn đẹp trai phải dùng tiền từ quỹ đen trong túi không báo cho vợ biết để trả thay không lộ thì chết...còn là người cùng phe thì chuyên viên chính xuanxoan tham mưu anh xuất ngay quỹ dự trữ để bình ổn chuyển cho thằng A, bảo thằng A chuyển cho thằng B, bảo thằng B chuyển cho thằng nợ xấu là xong, không tai tiếng, chị hai đố biết được anh hai ơi - đố anh hai không làm đấy, vài năm nữa nghỉ hưu rồi vô tư đi anh hai ơi. xấu với chẳng đẹp với ai hả anh, bản chất nó vẫn là nó thôi; đêm ngủ tới sáng nợ xấu nó bay đi mất...chuyện cỏ tích thời nay mà.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 07 Tháng Ba, 2013, 08:48:34 pm
Em tiếp bác xuanxoan nhé, đọc và nghĩ, không cần đồng ý hay không vội:

Khủng hoảng và niềm tin

Trần Vinh Dự

“Đây là lúc phải nói thật, toàn bộ sự thật, thẳng thắn và can đảm. Chúng ta không thể trốn tránh việc đối diện với các hiện trạng của đất nước ngày hôm nay. Đất nước vĩ đại này sẽ vượt qua như nó đã từng vượt qua, sẽ hồi phục và thịnh vượng. Vì thế, trước hết hãy cho tôi cơ hội bày tỏ lòng tin sâu sắc rằng điều duy nhất chúng ta phải sợ hãi chính là nỗi sợ hãi – những mối đe dọa không tên, vô lý, thiếu cơ sở đang làm tê liệt các nỗ lực cần thiết để biến bước lùi thành bước tiến. Trong mỗi giờ phút tối tăm của lịch sử quốc gia, một phong cách lãnh đạo thẳng thắn và mạnh mẽ luôn luôn được đáp ứng bằng sự chia sẻ và ủng hộ của công chúng và đó là mấu chốt để thắng lợi. Tôi cho rằng các bạn sẽ thêm một lần nữa ủng hộ những người lãnh đạo trong những ngày quan trọng sống còn này”.

Đó là lời phát biểu của tân Thổng thống Mỹ Franklin Delano Roosevelt (FDR) vào cuối mùa đông giá lạnh của năm 1933.

Không có gì phải sợ ngoài chính nỗi sợ hãi vô hình

Tính tới cuối năm 1933, nước Mỹ đã trải qua hơn 3 năm của cuộc Đại Khủng hoảng. Sự xuất hiện của cơn sóng thần này được đánh dấu bằng một chuỗi những ngày “đen tối” trong tháng 10 năm 1929. Ngày 24 tháng 10 đã đi vào lịch sử nước Mỹ là ngày Thứ 5 Đen tối với việc thị trường chứng khoán Mỹ mất 11% giá trị. Ngay tiếp đó, ngày Thứ 2 Đen tối (28 tháng 10) chứng kiến thị trường mất thêm 13% và tiếp tục mất thêm 12% nữa vào Ngày Thứ 3 Đen tối (29 tháng 10).

So với thời điểm trước khủng hoảng năm 1929, sản lượng công nghiệp của Mỹ giảm 46%, thương mại quốc tế giảm 70%, giá bán sỉ giảm 32%, trong khi lạm phát tăng 607%. Tính đến thời điểm cuối năm 1933, đã có hơn 11 nghìn ngân hàng trong số 24 nghìn ngân hàng của Mỹ phá sản và hơn 20% (cao điểm lên tới 25%) người lao động ở Mỹ mất việc làm. Tiền gửi ngân hàng bị tiêu tán và công việc không còn khiến hàng triệu gia đình bị lâm vào cảnh thiếu đói. Nghịch cảnh là giá lương thực cũng giảm sút trầm trọng tới 60% khiến cho ngay cả nông dân cũng lâm vào cảnh khốn quẫn.

Tại thời điểm đó, Roosevelt đứng ra đại diện cho Đảng Dân chủ Mỹ tranh cử và đánh bại Tổng thống đương nhiệm Herbert Hoover trong tháng 11 năm 1933.

Roosevelt là tổng thống để lại dấu mốc quan trọng nhất trong lịch sử nước Mỹ ở thế kỷ 20. Ông được đánh giá bởi tuyệt đại đa số các cuộc thăm dò của học giả Mỹ trong lịch sử là một trong 3 tổng thống Mỹ xuất sắc nhất trong mọi thời đại, và trong nhiều cuộc thăm dò, người ta xếp ông ở vị trí số 1, vượt trên cả George Washington và Abraham Lincoln.

Đứng trước cơn sóng thần của cuộc Đại Khủng hoảng, ngay từ bài phát biểu nhậm chức đầu tiên trong mùa đông năm 1933, Roosevelt đã nhắm vào việc khôi phục lòng tin của công chúng vào khả năng có thể vượt qua khủng hoảng. “Cái duy nhất chúng ta phải sợ hãi chính là nỗi sợ hãi” trở thành lời tuyên chiến của ông với cuộc Đại Khủng hoảng. Ông chỉ ra bản chất của cuộc khủng hoảng này không phải là một thứ tai nạn của tự nhiên, mà là do sự thất bại của loài người trong việc điều tiết nhu cầu và phân bổ nguồn lực, do tham lam quá độ, do chạy theo vật chất, do ích kỷ, và do lãng quên các giá trị cơ bản của loài người. Nỗi sợ hãi mà nó tạo ra cho con người là vì lòng tin chỉ có thể trường tồn dựa trên sự trung thực, tự trọng, tính thiêng liêng của tinh thần nghĩa vụ, sự bảo vệ trung thành, và sự phấn đấu quên mình.

Vì nó là sai lầm của con người, nó có thể được sửa chữa bởi con người, nếu có đủ lòng tin. Tuy nhiên, sự phục hưng không chỉ dựa trên những thay đổi về đạo đức, mà nó còn phải dựa trên hành động.

Bắt đầu nhiệm kỳ của mình, Roosevelt đã yêu cầu công chúng ủng hộ để “cho phép tôi đòi hỏi từ Quốc hội một công cụ duy nhất còn lại để đối phó với cuộc khủng hoảng này, đó là quyền lực của Tổng thống để tuyên chiến với tình trạng nguy cấp, mạnh như thứ quyền lực mà tôi có được khi chúng ta trên thực tế bị ngoại xâm.” Lời yêu cầu của ông đã được đáp ứng. Chính sách “New Deal” được ban hành với hàng loạt các chương trình của chính phủ được thiết kế để tạo công ăn việc làm cho người dân, khôi phục kinh tế, và cải tổ hàng loạt các thị trường như ngân hàng, tài chính, và vận tải. Nhiều đứa con tinh thần của chính sách này ngày nay vẫn tồn tại như Ủy ban Chứng khoán và Giao dịch (SEC) – là cơ quan giám sát thị trường tài chính Mỹ - Công ty Bảo hiểm Tiền gửi Liên bang (FDIC), và chế độ An sinh Xã hội của Hoa Kỳ.

Hai nỗ lực của Roosevelt - khôi phục lòng tin và sử dụng sức mạnh của nhà nước để đẩy nền kinh tế ra khỏi suy thoái - đã kết hợp hoàn hảo với nhau. Các chính sách của nhà nước được công chúng hỗ trợ gần như tuyệt đối, và vì thế nó đã phát huy sức mạnh. Kinh tế Mỹ tăng trưởng trở lại rất nhanh trong giai đoạn 1933-1937, khi chiến tranh thế giới bắt đầu được Nhật và Đức châm ngòi.

Khó nhưng không phải không có giải đáp

Tính đến cuối năm 2012, Việt Nam đã trải qua 5 năm nền kinh tế vấp phải khó khăn và bất ổn định. Trong khi tăng trưởng kinh tế vẫn ở mức cao trên 5%/năm kể từ năm 2008 và thất nghiệp chính thức vẫn ở mức thấp dưới 4% nhưng tốc độ tăng trưởng kinh tế đang chậm lại và nạn thất nghiệp cũng đang có xu hướng nhích lên. Đáng lo ngại hơn, lạm phát trong nhiều năm ở mức 2 con số - là mức đặc biệt nguy hiểm đe doạ trực tiếp đến đời sống của tầng lớp trung lưu và người nghèo. Trong vòng 5 năm trở lại đây, năm 2008 lạm phát của Việt Nam là trên 20%, năm 2011 cũng xấp xỉ 20%, năm 2010 là trên 10%, chỉ có năm 2009 và 2012 là ở mức một con số do các nỗ lực thắt chặt tiền tệ của năm trước đem lại.

Từ năm 2011 đến nay, Việt Nam còn trải qua nhiều diễn biến đáng lo ngại hơn nữa. Hàng loạt các ngành của Việt Nam đang rơi vào chu kỳ dư thừa công suất, từ sắt thép, xi măng, dược phẩm, hàng không đến bất động sản, chứng khoán, ngân hàng. Nghiêm trọng nhất trong các ngành này là bất động sản.

Việc dư thừa công suất này bắt nguồn từ chính sách tín dụng dễ dãi trong nhiều năm, khiến cho phần lớn các doanh nghiệp nội địa, kể cả tư nhân và nhà nước, đã lạm dụng nguồn tín dụng ngắn hạn rẻ để đầu tư vào các dự án dài hạn. Kết cục là từ năm 2011 trở lại đây, khi thị trường đầu ra khó khăn và tín dụng bị thắt chặt, việc trả nợ ngân hàng của hầu hết doanh nghiệp trở thành nhiệm vụ bất khả thi. Các khoản nợ xấu ngày càng chồng chất đang làm tê liệt dần hệ thống ngân hàng. Trong khi đó, quá trình “giảm nợ” bắt buộc của hệ thống doanh nghiệp khiến cho tăng trưởng tự nhiên của nó không còn được như trước, đẩy mạnh hơn đà giảm tăng trưởng và gia tăng thất nghiệp.

Thế nhưng bức tranh kinh tế của Việt Nam, dù không tươi sáng như hồi 5 năm trước, vẫn không phải là một bức tranh đầy màu tối.  Việt Nam vẫn là một quốc gia đang phát triển có nhiều tiềm năng và được thế giới nhìn nhận là có nhiều nền tảng tốt để phát triển. Việt Nam vẫn có nhiều ngành nghề có sức cạnh tranh cao, đặc biệt là các ngành liên quan đến nông nghiệp và thuỷ, hải sản. Năm 2012 là một năm khó khăn nhưng kim ngạch xuất khẩu 11 tháng đầu năm đã đạt 104 tỷ USD, tăng 18,4% so với cùng kỳ  năm 2011. Nhiều hãng sản xuất lớn và các quỹ đầu tư thị trường mới nổi vẫn coi Việt Nam là một điểm đến sáng giá.

Nhìn thẳng vào sự thật, lịch sử Việt Nam đã trải qua nhiều thời kỳ cam go hơn rất nhiều lần so với hiện nay. Chỉ cần tính trong vòng 100 năm trở lại đây, Việt Nam đã từng kinh qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn - từ đất nước bị ngoại bang xâm lược và đô hộ, kinh tế kiệt quệ làm hàng triệu người bị chết đói, chiến tranh triền miên giữa hai miền Nam - Bắc, chiến tranh biên giới khốc liệt ở phía Bắc với Trung Quốc, chiến tranh bảo vệ biên giới Tây Nam và chống diệt chủng ở Campuchia, tới giai đoạn đầu của cải cách Đổi Mới với lạm phát phi mã lên tới 300%-400% trong nhiều năm liền.

Trải qua nhiều thách thức như vậy, dân tộc Việt Nam vẫn vượt qua, tồn tại, hồi sinh, và thịnh vượng. Những thách thức liên tục trong lịch sử đã định hình dân tộc Việt Nam với tư cách là một dân tộc không chịu khuất phục trước sự đe doạ, trước bạo lực, trước bất công, trước sự chèn lấn của ngoại bang, và trước các khó khăn to lớn tới mức có thể đánh gục những trái tim không kiên định. Việt Nam không phải là một dân tộc run rẩy trước sợ hãi, dù đó là nỗi sợ vô hình hay có thật.

Các giá trị này vẫn còn đó, dù trong những khoảnh khắc nhất định của lịch sử, nó có thể bị phủ mờ bởi các lớp bụi của lòng tham ngắn hạn, của sự mê muội nhất thời, của các hạn chế về hiểu biết, hoặc của những sai lầm về lựa chọn lối đi. Nói như cách nói của Roosevelt hồi 80 năm trước, những thách thức về kinh tế của ngày hôm nay là những thách thức do chính chúng ta tạo ra, từ những sai lầm của chính chúng ta, dù “chúng ta” được hiểu là nhà nước, doanh nghiệp, người tiêu dùng, hay bất kỳ một cá nhân nào.

Những sai lầm này có thể nhỏ nhặt như việc thiếu quan tâm giáo dục con cái về giá trị và lối sống khiến cho lớp trẻ dễ lạc lối trong một thế giới toàn cầu hóa, từ hành động ném rác xuống đường góp phần gây ngập lụt đô thị, đánh cá bằng roi điện góp phần làm môi trường bị tàn phá, sử dụng quá mức thuốc trừ sâu khiến cho sản phẩm nông nghiệp của quốc gia bị coi rẻ, bất chấp luật giao thông khiến tai nạn ở Việt Nam cao nhất nhì thế giới, đến những việc nghiêm trọng hơn như hành động chặt phá huỷ hoại rừng đầu nguồn của các doanh nghiệp làm gỗ, xây dựng các công trình thuỷ điện tràn lan và thiếu chất lượng của các doanh nghiệp năng lượng, lợi dụng kẽ hở quản lý để đầu cơ, tệ nạn ăn cắp tiền của giới tài chính - ngân hàng, thủ đoạn rút ruột công trình của giới xây lắp, tập quán kinh doanh quy hoạch và chạy dự án của giới bất động sản, nạn tham nhũng và sách nhiễu của quan chức nhà nước…danh sách này có thể viết dài tưởng chừng như vô tận.

Uy tín chính trị, quyết tâm chân thành, và hành động quyết đoán

Thế nhưng, cũng theo cách nói của Roosevelt, vì chúng là các lỗi lầm của chúng ta, bản thân chúng ta có thể khắc phục được nếu có lòng tin và sự quyết đoán chính sách. Lòng tin vào tính khả thi của thay đổi theo hướng tốt hơn sẽ làm chúng ta không rơi vào bi quan, tiêu cực, lún sâu vào các hành vi huỷ hoại bản thân và người khác, hoặc các hành vi cơ hội, trục lợi và đánh bài chuồn. Lòng tin vào tính khả thi của thay đổi theo hướng tốt hơn cũng làm chúng ta có thêm nhiệt tình, quyết tâm, và nỗ lực hơn để tạo ra chính sự thay đổi đó. Nói cho cùng, khoa học kinh tế hiện đại ngày nay cũng cho rằng kỳ vọng của người tham gia thị trường sẽ dẫn tới kết quả tương ứng của nó. Kỳ vọng thay đổi làm cho kết quả thay đổi theo.

Nhưng lòng tin không tự dưng mà có. Nó không đến từ một bài báo hay, một phát biểu hùng hồn, một bài giảng về đạo đức và triết lý. Có thể những thứ này sẽ tạo nên một tâm trạng phấn khởi trong giây lát, nhưng rồi sẽ tàn lụn nhanh chóng.

Lòng tin chỉ đến từ quyết tâm chân thành của những người lãnh đạo đất nước muốn hướng dân tộc tới một sự đổi thay thực sự. Không có sự thực tâm này, người dân sẽ chỉ như một bầy cừu lạc lối. Không có sự thực tâm này, ngôi nhà sẽ dột từ nóc, và mọi nỗ lực cá nhân từ bên dưới sẽ vô ích. Không có sự thực tâm này, lòng người sẽ luôn luôn nghi kỵ và chia rẽ. Không có sự thực tâm này, dân tộc sẽ không được ngoại bang kính nể. Không có sự thực tâm này, đất nước sẽ không có tương lai. Và điều này sẽ không thay đổi cho đến khi những người lãnh đạo đất nước có được quyết tâm chân thành ấy.

Nhưng chỉ dừng lại ở quyết tâm muốn thay đổi thôi là không đủ. Theo cách nói của Roosevelt, sự phục hưng không chỉ dựa trên những thay đổi về đạo đức, mà nó còn phải dựa trên hành động thực tế. Một quyết tâm mà không đi kèm với hành động thực tế thì chỉ là một lời nói suông không thực lòng.

Đưa Việt Nam ra khỏi vũng lầy hiện nay không phải là một nhiệm vụ bất khả thi. Ngược lại, tất cả các vấn đề này đều có giải pháp. Khủng hoảng kinh tế không phải là một câu chuyện xa lạ với loài người. Nó đã xảy ra nhiều, ở khắp nơi trên thế giới, trong mọi hình thái kinh tế mà loài người đã trải qua. Việt Nam không phải là ngoại lệ, vì thế các vấn đề của Việt Nam hiện nay không phải là một quái tượng chưa từng tồn tại và không ai giải quyết được. Thực tế là các giải pháp này đã được bàn đến nhiều, trong giới chuyên gia, trong các cơ quan tư vấn, từ các tổ chức hỗ trợ quốc tế tới cả các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước Việt Nam.

Để biến các giải pháp thành hiện thực, giống như Roosevelt đã triển khai New Deal để đưa nước Mỹ thoát khỏi cuộc Đại Khủng Hoảng hồi năm 1933, sẽ cần thêm một yếu tố nữa mà Roosevelt đã có, và vì thế không cần nói ra. Đó là uy tín chính trị cần thiết để đảm nhiệm vai trò người dẫn dắt, để thuyết phục và cổ vũ toàn xã hội đi theo. Để thống nhất được các nhóm lợi ích chứ không phải tiêu diệt chúng. Để tạo sự đồng thuận cần thiết trong hệ thống chính trị nhằm biến các giải pháp thành chính sách, và từ chính sách đi vào đời sống để xoay chuyển hiện thực. Uy tín chính trị của Roosevelt đủ mạnh để giúp ông làm cho Quốc hội và công chúng Mỹ tin vào quyết tâm chân thành của ông đối với vận mệnh của nước Mỹ và ủng hộ các chính sách mà ông đưa ra. Không có uy tín chính trị này, quyết tâm của Roosevelt, dù chân thành, cũng chỉ là một ý chí cá nhân và không dẫn tới điều gì.

Ở Việt Nam, lòng tin của công chúng đối với Đảng CS và nhà nước đang bị xói mòn, như chính Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cùng nhiều quan chức cao cấp khác đã nhận xét. Uy tín chính trị bị xói mòn này làm giảm khả năng của nhà nước trong việc tạo ra các xoay chuyển cần thiết trong đời sống xã hội. Uy tín này phải được khôi phục và nó chỉ được khôi phục khi người dân nhìn thấy các động thái quyết đoán của Đảng CS và nhà nước liên quan đến tư cách, trình độ, đạo đức, phẩm chất, tính chuyên nghiệp, tinh thần phụng sự đất nước, và cái nhìn viễn kiến của bộ máy lãnh đạo.

Phải từ việc khôi phục uy tín này, giới lãnh đạo mới có thể vực dậy lòng tin của người dân về tính khả thi của sự đổi thay tích cực. Đi kèm với lòng tin này, các quyết sách thực tế của nhà nước nhằm thẳng vào các vấn đề gai góc nhất đang tồn tại mới có thể giúp Việt Nam thoát khỏi trạng thái trì trệ và quay trở lại con đường phát triển. Chìa khoá để đi vào con đường này đang nằm trong tay những người đang nắm vận mệnh của dân tộc.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 08 Tháng Ba, 2013, 08:11:20 am


       Qtdc ơi!

      Đúng là chúng ta còn nhiều trí thức tâm huyết với đất nước, nhiều bài viết rất hay...giá như những người này làm cố vấn cho chính phủ về chính sách thì hay biết mấy...nhưng rất tiếc, những ý kiến này hay bị bỏ ngoài tai người lãnh đạo ưng nghe nịnh thôi.

      Bạn đọc bài viết này chưa..
Thị trường sẽ cứu chúng ta
MARCH 7, 2013 BY ALAN PHAN 65 COMMENTS
T/S Alan Phan
4 Mar 2013
“Con phượng hoàng phải bị thiêu thành đống tro tàn để hồi sinh và bay cao” (Janet Fitch)
Cứu tôi với…
Gần đây, dư luận bức xức vì kiến nghị của Hiệp Hội Bất Động Sản xin đánh thuế vào các tài khoản tiết kiệm trên 500 triệu VND để lấy tiền hổ trợ các doanh nghiệp khác. Đây là một chiêu thức cố hữu của các nhóm lợi ich, luôn muốn kéo dòng tiền lưu thông trên thị trường về cho phe nhóm mình. Không có gì mới lạ so với các quốc gia khác. Do đó, khi các báo đài phỏng vấn về vấn đề phản cảm này, tôi tránh né bình lụân vì đây chỉ là một kiến nghị cho một chuyện bất khả thi, đòi hỏi nhiều vốn chính trị và tài chánh từ nhiều bộ ngành và sẽ gặp sự chống đối của một nhóm lợi ích khác là phe ngân hàng.
Nhóm lợi ích của ngành ngân hàng cũng đã đưa ra nhiều gói cứu trợ dài dài suốt mấy năm qua, và Ngân Hàng Nhà Nước đã hết sức giúp, nhiều khi quá khả năng mình, nhưng đâu vẫn vào đấy: tỷ lệ nợ xấu vẫn quá cao, các báo cáo tài chánh vẫn che giấu nhiều “bộ xương”, sở hữu chéo vẫn lùm xùm, vốn vẫn teo tóp và tổng số tín dụng vẫn thiếu hụt trầm trọng (không đủ doanh thu để điều hành) .
Lý do phần lớn các gói cứu trợ của chánh phủ thất bại là vì có quá nhiều tay bạch tuộc với quyền thế nhảy vào băm xẻ miếng bánh OPM (tiền người khác) nên mục tiêu ban đầu thường bị lãng quên và mọi người liên quan chỉ cần kéo phần chia càng lớn càng tốt về cho phe ta.
Thực trạng kinh tế hiện tại là một cơ hội vàng cho các nhóm lợi ích, vì nhìn đâu cũng thấy nhu cầu cứu trợ: BDS, ngân hàng, chứng khoán, doanh nghiệp sản xuất, nông hải sản, DNNN, đủ loại công bộc và công nhân…Đây là những nàng công chúa ngày xưa đang biến thể thành những con cóc đợi chờ một nụ hôn của chàng…chánh phủ.
Con cóc trong hang con cóc chui ra…
Nói chuyện cóc, tôi còn nhớ một bài giảng ngày xưa về quản trị tại đại học,” Nếu danh sách công việc phải làm trong ngày bao gồm việc phải nuốt sống một con cóc xấu xí, thì hãy nhắm mắt bịt mũi mà nuốt ngay vào sáng sớm, để còn thì giờ làm việc khác. Ngồi nhìn nó suốt ngày sẽ không làm con cóc đẹp hơn hay ngon hơn.”
Cách đây 4 năm, tôi đã cảnh báo về khủng hoảng hiện nay, 14 tháng trước tôi đã khuyên; hãy “để chúng chết đi”. Nhưng đến giờ này, chúng ta vẫn ngồi nhìn con cóc, nói quanh quẩn, không dám nuốt và cứ hy vọng là con cóc sẽ “tự diễn biến” thành một chân dài. Tôi xin thưa,” các ngài đừng mơ. Bong bóng BDS rồi sẽ nổ hay xì hơi, nợ xấu sẽ kéo sụp phần lớn các ngân hàng, vàng và tỷ giá sẽ điều chỉnh theo đúng giá trị thực của chúng, và các DNNN sẽ tiếp tục lỗ. Vợ nhà vẫn ghen, nhân tình vẫn tốn kém, phong bì vẫn phải lo, và dù không chịu nổi, các ngài sẽ phải nuốt con cóc. Làm ngay bây giờ để còn lo chuyện khác hay là làm sau 5 năm với bao viên thuốc nhức đầu và đêm mất ngủ là…lựa chọn duy nhất.”
 Nguy đi liền với cơ…
Tuy nhiên, câu chuyện nào cũng tiềm ẩn những tia hy vọng (silver linings). Cuộc khủng hoảng hiện nay có thể giúp các nhà lãnh đạo kinh tế Việt trở thành “những anh hùng của nhân dân”. Tuyệt vời hơn nữa, các bác không phải làm gì, kể cả nhấc cánh tay để ký một nghị quyết hay văn bản nào.
Giải pháp thật đơn giản: các bác cứ ngồi yên (hay đi chữa bệnh ở nước ngoài) và để giá BDS rớt 30 đến 50% nữa. Khi các doanh nghiệp BDS thấy các bác nói KHÔNG với mọi gói, mọi cách… để cứu họ, qua tiền in hay tiền thuế của dân, qua các biện pháp hành chánh áp đặt…họ sẽ tỉnh ngộ và bỏ chạy.
Dĩ nhiên khi bong bóng BDS nổ, hơn phân nửa ngân hàng thương mại sẽ lăn ra chết vì nợ xấu, chỉ số chứng khoán sẽ rơi tự do và các nhà giàu sẽ thấm thía bài học của thị trường.
Tuy nhiên, phần lớn người dân sẽ vỗ tay reo mừng, vì cơ hội làm chủ một căn nhà đã thành hiện thực. Và những ảnh hưởng tích cực sau đây sẽ quay về giúp nền kinh tế tiến về một định hướng bền vững hơn.
Khi đa số người dân sở hữu một căn nhà, tầm nhìn và niềm tin của họ vào tương lai vững vàng hơn. Bây giờ họ có một tài sản gì để mất; do đó, sự đóng góp của họ vào nền kinh tế sẽ năng động và tích cực.
Niềm tin này mới là “gói kích cầu” quan trọng hơn cả cho thị trường tiêu dùng và nó sẽ kích hoạt các cơ sở công nghiệp cũng như nông nghiệp gia tăng sản xuất, giảm lượng tồn kho và cải thiện năng suất lao động để cạnh tranh. Nên nhớ là tiền dự trữ trong dân nhiều gấp 3 lần tiền dự trữ của chánh phủ;
Khi các zombies (xác chết biết đi) bị loại bỏ khỏi hệ thống ngân hàng và thị trường chứng khoán, những định chế sống sót sẽ mạnh hơn nhờ thị phần gia tăng; sẽ chăm chú hơn vào ngành nghề cốt lõi (sau bài học đầu tư đa ngành) và lo trau luyện những kỹ năng cần cho sự cạnh tranh dài hạn;
Lạm phát hay tỷ giá sẽ không tăng tốc lâu dài, vì chánh phủ không cần in tiền thêm để cứu ai (một thông điệp rất rõ cho các DNNN) và ngân sách sẽ bội thu nhờ thuế phí tăng thu từ sự tăng trưởng GDP; cũng như nguồn ngoại tệ sẽ dồi dào hơn với sinh lực mới của khu vực xuất khẩu;
Khi kinh tế vĩ mô ổn định và khi luật thị trường thay thế luật “hành dân”, niềm tin quay lại với các nhà đầu tư quốc tế và kiều hối. Kênh ngoại tệ này sẽ thâu ngắn sự hồi phục và giúp chúng ta một lợi thế cạnh tranh mới.
Hãy giúp các công chúa hồi sinh…
Không ai muốn nuốt trửng một con cóc vào một buổi sáng đẹp trời, nhất là những quan chức và đại gia đang an hưởng nhà cao cửa rộng, tình đẹp dân ngoan…Không bệnh nhân nào mà không lo sợ khi bước vào phòng mổ óc hay ung thư …Nhưng chúng ta cũng không còn bao nhiêu viên thuốc giảm đau hay thuốc ngủ. Sau bao nhiêu năm, câu nói hãy để chúng chết đi vẫn là một giải pháp “sáng tạo” và đơn giản nhất.
Alan Phan
T/S Alan Phan là tác giả của 9 cuốn sách về thị trường mới nổi, giảng viên thỉnh giảng tại các đại học Mỹ và Trung Quốc, và doanh nhân có 44 năm làm ăn tại Mỹ và Trung Quốc. Web site cá nhân của ông là www.gocnhinalan.com.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 08 Tháng Ba, 2013, 08:16:16 am


     Từ 2 bài viết trên ta rút ra được bài học gì ???; ta thử nhé...

     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 08 Tháng Ba, 2013, 10:37:32 am
Bác xuanxoan: dân gian có câu "Cá không ăn muối cá ươn".
Các bác ấy cho người lãnh đạo ăn gói xôi ngon nhưng hơi thiếu. Thiếu gì nhỉ. À thiếu lạp xường, hi hi. Có lẽ thế nên chưa được lọt tai.
Nhưng em cho rằng cũng sẽ không còn cách khác. Vậy cứ cứu đi, cứu đến bao giờ không còn cách nào nữa thì quay về làm lại từ đấu.  Còn có bài học gì hay em mời bác chia sẻ cho mọi người hiểu.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 08 Tháng Ba, 2013, 03:38:16 pm

...Nhưng em cho rằng cũng sẽ không còn cách khác. Vậy cứ cứu đi, cứu đến bao giờ không còn cách nào nữa thì quay về làm lại từ đấu.

Cứu ai, ai cứu bây giờ?
Nhẽ bác bất động sản nên "vui vẻ chết..." được rồi. Mặc dù cơ quan quản lý như Bộ Xây dựng đưa ra đề xuất hỗ trợ như giãn, giảm thuế nhưng dường như giải cứu bây giờ là nhiệm vụ bất khả thi.

Về mặt chiến lược, nhà nước cũng không thể chấp nhận việc giải cứu theo nhẽ thông thường bằng việc tung tiền của dân ra để bù đắp sai lầm cho những nhà đầu tư BĐS, vốn đã “ăn đủ” trong giai đoạn BĐS tăng trưởng, nay gặp khó khăn vì chính sự tham lam của họ. Theo Ủy ban Kinh tế, nếu nhà nước vào cuộc giải cứu, không khác gì cổ súy cho thói làm ăn bừa bãi, vô trách nhiệm, có lời thì lặng lẽ hưởng, rủi gặp lỗ thì đã có nhà nước “lo”. Chính điều này sẽ tiếp tục tạo nên mầm mống cho các cuộc khủng hoảng nợ xấu trong tương lai.
 
Để giải quyết vấn đề của thị trường BĐS và nợ xấu BĐS năm 2013, Ủy ban Kinh tế cho rằng Chính phủ cần đưa ra một thông điệp rõ ràng: “Không có một sự giải cứu nào hết!”


Nguồn: http://songmoi.vn/kinh-te-thi-truong/bds-can-mot-thong-diep-ro-rang-khong-co-su-giai-cuu-nao-het


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 08 Tháng Ba, 2013, 04:10:15 pm
Hi hi, phải cứu chứ, không cứu BDS thì cứu bác này:

Dự thảo của Bộ Công thương tạo đất diễn cho bài ca tăng giá điện

08/03/2013 - 11:27
Dự thảo cơ chế quản lý và điều chỉnh giá điện do Bộ Công Thương công bố ngày 5/3 nếu thực sự được thông qua sẽ mở rộng quyền tăng giá điện mà lại “thu hẹp” quyết sách giảm giá của Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN).

(http://songmoi.vn/sites/default/files/imagecache/news_detail/2013.03.08_-_gia_dien_-_anh_chinh.jpg)

Dự thảo nêu rõ, nếu các thông số đầu vào làm giá bán điện bình quân tại thời điểm tính toán thấp hơn từ 5% trở lên so với giá bán điện bình quân hiện hành, EVN quyết định giảm giá bán điện tương ứng, song chỉ cần giá thông số đầu vào cao hơn từ 2-5% là EVN đã có quyền quyết định tăng giá. Chỉ khi nào quá 5% hoặc vượt ngoài khung giá thì EVN phải báo cáo Bộ Công Thương và gửi Bộ Tài chính để thẩm định giá còn Thủ tướng Chính phủ sẽ xem xét, phê duyệt. Không thấy nhắc đến việc bắt buộc công khai chi phí các yếu tố đầu vào cho sản xuất điện.
 
Trong khi ấy, theo Quyết định 24 của Chính phủ đang được áp dụng hiện nay dù còn nhiều bất cập dẫn đến chuyện Bộ Công thương phải có văn bản mới, giá phải biến động đến mức 5% thì EVN mới được điều chỉnh (cho cả tăng và giảm). Tuy nhiên, bất chấp việc ông Thứ trưởng Bộ Công thương Nguyễn Nam Hải nhấn mạnh với báo giới hồi năm 2012 rằng "điều chỉnh" có nghĩa là cũng có khả năng có giảm giá điện chứ không phải lúc nào cũng tăng giá, nguyên tắc chưa từng áp dụng cho cái gọi là “giảm giá”. Dù thực chất, theo lời TS Lê Đăng Doanh trên tờ Pháp luật TP.HCM, chưa thấy chưa khi nào EVN đề xuất giảm giá điện, mặc dù có thời điểm giá nguyên liệu đầu vào giảm, con số 5% công bằng cho cả tăng và giảm cũng không có nhiều ý nghĩa. Nhưng việc thiên lệch một cách quá rõ ràng càng khiến cho sự bất bình đẳng trong cách tính giá điện được bộc lộ rõ mà chưa một đại diện nào của Bộ Công thương đứng ra giải thích. Chỉ một lời thông báo: Mới là dự thảo, hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp.
 
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, TS Trần Đình Long - Phó Chủ tịch Hội Điện lực Việt Nam – cho rằng con số 2%-5% là quá hẹp, tạo điều kiện cho EVN có thể nhiều lần tăng giá bán trong một năm, liên tục và gây mất ổn định thị trường. Chuyên gia kinh tế - TS Nguyễn Minh Phong nhận định dự thảo mới chỉ tạo điều kiện cho EVN tha hồ khó, chứ chưa chú ý đến lợi ích của người dân và xã hội.
 
Trong các thông số đầu vào cơ bản thì giá nhiên liệu tính toán đóng vai trò khá lớn, bao gồm giá than được lấy bằng giá than trong nước cho phát điện tại điểm giao hàng do Vinacomin công bố; giá khí cho nhà máy điện Cà Mau do Tổng công ty Khí Việt Nam tính theo giá dầu quốc tế; giá khí từ các nguồn khí khác (Nam Côn Sơn và Cửu Long) do Thủ tướng Chính phủ quy định tại thời điểm tính toán giá bán điện theo hợp đồng; giá dầu xác định theo giá dầu bán lẻ của thị trường trong nước do Petrolimex công bố. Cũng giống như EVN, các công ty này cũng liên tục kêu khó kể khổ với những yếu tố bất lợi đầy khách quan. Chuyện tăng giá các yếu tố đầu vào này chỉ còn là vấn đề thời gian.
 
Dự thảo lần này cũng không nhắc đến quỹ bình ổn giá điện như trong Quyết định 24. Thực ra, chuyện có cái quỹ này hay không cũng không quan trọng, bởi độ minh bạch của quỹ này vẫn chưa được làm rõ. Mà có quỹ rồi giá nhiên liệu vẫn cứ tăng vô tư. Chỉ cần nhìn vào giá xăng dầu tăng mạnh giảm yếu trong thời gian qua cũng đủ thấy tác dụng to lớn của cái quỹ này.
 
Xét đến cùng thì quỹ bình ổn là từ tiền người dân đóng mà mới có, chứ không có chuyện doanh nghiệp bỏ ra một đồng nào để san sẻ. GS Trần Đình Long đã chỉ ra, nếu giá điện được tính toán một cách công khai, minh bạch thì cái quỹ này có thì cũng chỉ là vẽ thêm chuyện. Song ông cũng lo ngại rằng, với điều kiện ở Việt Nam, không có quỹ bình ổn thì giá điện còn tăng chóng mặt hơn nữa. Thay vì một lúc tăng 5.000 đồng chẳng hạn, vì đã kịp tăng giá thành bán điện thêm 2.000 nhờ “quỹ bình ổn” nên lúc sau sẽ tăng 3.000 đồng. Dù chung quy lại người dân vẫn cứ phải chịu tăng giá 5.000 đồng, nhưng nhờ vận dụng linh hoạt cơ chế “chia nhỏ” như chương trình download IDM, “độ sóc” về tâm lý người dân có được giảm đi chút xíu nhưng hoàn toàn không “xi nhê” gì với lạm phát. Lạm phát thì làm gì có tâm lý chứ!
 
Ngoài hành lang quy phạm pháp luật, EVN còn cho ra thông báo sản lượng điện có xu hướng giảm mạnh, lượng điện mua ngoài đang gia tăng. Tình hình nguồn điện căng thẳng tại miền Nam do chuẩn bị bước vào mùa khô với việc EVN buộc phải huy động nguồn điện dầu FO và DO có giá thành cao hơn so với nhiệt điện than, khí cũng được điểm vào cho bề dày khó khăn. Đây chính là một trong những thông báo quen thuộc trước mỗi đợt tăng giá điện. Từ năm 2013 này, người dân sẽ được nghe nhiều hơn bởi cứ 3 tháng EVN sẽ phải tính toán lại giá điện một lần theo đúng Quyết định 24, tạo tiền đề 4 lần nhảy giá “khiêm tốn” chứ không chỉ có 2 lần (tháng 7 và 12) như năm 2012 (theo lời ông Đinh Quang Tri - Phó Tổng Giám đốc EVN, đồng thời là người đã khẳng định tăng giá điện không ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế - khi trả lời phỏng vấn Thanh niên).
 
Cũng theo dự thảo, Bộ Công Thương kiểm tra, giám sát còn Bộ Tài chính theo dõi và phối hợp việc thực hiện điều chỉnh giá bán điện. Song rất ít khi người dân được báo cáo đầy đủ về sự liên minh nhịp nhàng này.
 
Mới đây, một bản thỏa thuận cùng nhau hợp tác trong lĩnh vực năng lượng và truyền thông hứa hẹn tạo điều kiện tốt giúp các tập đoàn tận dụng và khai thác thế mạnh của nhau giữa ba ông lớn PVN, Vinacomin và EVN đã được ký kết. Song sự thống nhất, nhịp nhàng và hòa thuận sau một hồi buộc tội nhau giữa các DNNN đã không giúp giải tỏa nỗi lo tăng giá mà ngược lại, cái bắt tay của ba đại gia độc quyền dấy lên nghi ngại về một phương thức độc quyền liên kết. Theo TS Lê Đăng Doanh, việc quản lý và kiểm soát độc quyền ở Việt Nam rất kém. Nếu ba tập đoàn bắt tay lại càng hùng mạnh hơn nữa thì việc quản lý độc quyền càng kém nữa.

 
Lục Dương

http://songmoi.vn/kinh-te-thi-truong/du-thao-cua-bo-cong-thuong-tao-dat-dien-cho-bai-ca-tang-gia-dien


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 08 Tháng Ba, 2013, 04:56:37 pm
Các bác ở SCIC nghiện uống sữa:

SCIC: Trốn nghiệp vụ điều tiết, đem tiền đi gửi tiết kiệm

07/03/2013 - 17:26
Kết quả báo cáo các khoản thu của Tổng công ty Đầu tư và kinh doanh vốn nhà nước (SCIC) năm 2012 cho thấy, trên 40% doanh thu của siêu Tổng công ty này có được từ việc… gửi tiền tiết kiệm. Phần còn lại có tới gần 50% là doanh thu từ cổ tức thông qua việc đầu tư cổ phiếu Vinamilk. Cơ cấu doanh thu của SCIC cho thấy công ty khá thành công trên góc độ bảo toàn vốn, nhưng hoàn toàn mờ nhạt với vai trò tham gia điều tiết nền kinh tế.

(http://songmoi.vn/sites/default/files/imagecache/news_detail/123_22.jpg)

Báo cáo hoạt động năm 2012 của SCIC cho thấy, tổng vốn đầu tư của SCIC khoảng 14.000 tỉ đồng, giá trị thị trường ước đạt 50.000 tỉ đồng. Tuy nhiên khi nhìn vào doanh mục đầu tư, SCIC dường như chỉ thích “uống sữa” khi bỏ tiền sở hữu tới 375 triệu cổ phiếu của Vinamilk (mã gia chứng khoán VNM). Tính đến hết phiên giao dịch ngày 3/7, giá cổ phiếu VNM ở mức 105.000 đồng/cổ phiếu. Như vậy, tổng giá trị vổ phiếu VNM do SCIC nắm giữ khoảng 39.300 tỉ đồng.
 
Việc SCIC chọn VNM như một nơi trú ẩn trên thị trường chứng khoán vào thời điểm này được hiểu như một quyết định an toàn bởi đây là một trong những mã chứng khoán “lành” nhất từ khi hình thành TTCK cho tới nay. Điều này dường như đi ngược với mục đích hình thành của SCIC, khi tổ chức này được kỳ vọng đại diện cho nhà nước tham gia vào các doanh nghiệp dưới hình thức đầu tư, nhằm tăng cường vai trò chủ đạo của kinh tế nhà nước trên cơ sở tôn trọng nguyên tắc của thị trường. SCIC co cụm lại đúng vào thời điểm mà các doanh nghiệp cần nhất sự hỗ trợ về vốn, về quản trị, về chiến lược…, để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Rất có thể, sự an toàn của SCIC được trả giá bằng sự ra đi của hàng loạt doanh nghiệp khác.
 
Tuy nhiên, sự “cẩn trọng” của SCIC không chỉ dừng ở đó, trong báo cáo của Tổng công ty này thể hiện một nguồn thu chính xuất phát từ nghiệp vụ: gửi tiền ngân hàng lấy lãi. Báo cáo cho thấy doanh thu tài chính năm 2012 của SCIC chịu ảnh hưởng từ lãi suất tiền gửi biến động mạnh theo chiều hướng giảm, về 8%/năm so với mặt bằng 14%/năm của năm ngoái. Do đó, việc mang 19.600 tỉ đồng đi gửi ngân hàng của SCIC chỉ mang về khoản lời 1.568 tỉ đồng. Riêng tại Vietinbank, SCIC gửi tới 4.227 tỉ đồng năm 2011, con số này của năm 2010 còn lớn hơn, lên tới 7.199 tỉ đồng.
 
Theo như tuyên bố của SCIC, tổng vốn đầu tư lên tới 9.300 tỉ đồng dưới nhiều hình thức như: mua cổ phiếu, trái phiếu của các doanh nghiệp; góp vốn thành lập doanh nghiệp mới; đầu tư tăng vốn tại các doanh nghiệp có lợi thế trong sản xuất kinh doanh với vai trò cổ đông nhà nước; đầu tư dự án trong các lĩnh vực như năng lượng, cơ sở hạ tầng, công nghệ cao... Nhưng thực tế lại cho thấy, với 96% tiền lời của SCIC xuất phát từ tiền lời gửi ngân hàng và tiền cổ tức thì SCIC đã có một năm “nằm yên, thở khẽ”, mà nhẽ ra, đây phải là thời điểm để SCIC nhảy vào thị trường, thông qua các công cụ về tài chính và quản trị làm đòn bẩy cho các doanh nghiệp vượt khó.
 
Với những động thái trên, SCIC đang hoạt động như một công ty đại chúng chứ không phải là công cụ điều tiết nền kinh tế của nhà nước. Cũng như vậy, hiện Ngân hàng Nhà nước (NHNN) đang thực hiện nghiệp vụ nhập vàng nguyên liệu, đúc vàng SJC và bán ra thị trường, hưởng chênh lệch cao từ sự chênh lệch giá vàng giữa thị trường trong nước và thị trường thế giới, không thể hiện rõ ràng vai trò điều tiết thị trường như một trong những vai trò chính của tổ chức này.
 
Thực tế hoạt động của hai tổ chức tài chính lớn của Nhà nước đã phần nào lý giải hiện tượng nhiễu loạn giá trên thị trường vàng, và sự bế tắc của nhiều doanh nghiệp niêm yết nói riêng, cũng như phần lớn các doanh nghiệp Việt Nam nói chung trong giai đoạn kinh tế khó khăn hiện nay.
 
 
Trường Giang

http://songmoi.vn/kinh-te-kinh-doanh/scic-tron-nghiep-vu-dieu-tiet-dem-tien-di-gui-tiet-kiem


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 08 Tháng Ba, 2013, 06:27:09 pm
(http://www.thanhnien.com.vn/Pictures20133/TrungHieu/anhnoidung_tuongphat.jpg)

      Tổng cục Du lịch quảng bá cho du lịch Trung Quốc?

      Trích tư liệu từ Báo Thanh niên, báo mới..

     Tham gia một hội chợ du lịch lớn nhất thế giới đang diễn ra ở Đức để quảng bá du lịch Việt Nam cho du khách quốc tế nhưng ngay trong gian hàng trưng bày, giới thiệu của Tổng cục Du lịch Việt Nam lại treo một bức ảnh giới thiệu địa danh du lịch nổi tiếng của Trung Quốc - Tổng cục trưởng tổng cụ du lịch Viẹt Nam to như cây súng làm trưởng đoàn...hu ..hu..ý thức chính trị của Tổng cục trưởng Du lịch còn thua cả ông quét rác ...vì còn biết nhắm mắt vì...xấu hổ khi s...mông.

     Chức quyền càng cao thế này mà lạc đường sang tận Trung quốc mới lạ...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: abc987 trong 08 Tháng Ba, 2013, 06:48:52 pm
(http://www.thanhnien.com.vn/Pictures20133/TrungHieu/anhnoidung_tuongphat.jpg)

      Tổng cục Du lịch quảng bá cho du lịch Trung Quốc?

      Trích tư liệu từ Báo Thanh niên, báo mới..

     Tham gia một hội chợ du lịch lớn nhất thế giới đang diễn ra ở Đức để quảng bá du lịch Việt Nam cho du khách quốc tế nhưng ngay trong gian hàng trưng bày, giới thiệu của Tổng cục Du lịch Việt Nam lại treo một bức ảnh giới thiệu địa danh du lịch nổi tiếng của Trung Quốc - Tổng cục trưởng tổng cụ du lịch Viẹt Nam to như cây súng làm trưởng đoàn...hu ..hu..ý thức chính trị của Tổng cục trưởng Du lịch còn thua cả ông quét rác ...vì còn biết nhắm mắt vì...xấu hổ khi s...mông.

     Chức quyền càng cao thế này mà lạc đường sang tận Trung quốc mới lạ...
[/Chắc ông Tổng cục trưởng tổng cục du lịch này là người Trung Quốc đây mà!!!!!!! Hoặc là đã ôm một mớ Nhân dân tệ rồi
Thật là xấu hổ cho bọn cõng rắn cắn gà nhà ???


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 08 Tháng Ba, 2013, 07:34:23 pm
http://vnmedia.vn/VN/doi-thoai/van-de-hom-nay/426_772392/nguyen_tbt_le_kha_phieu_noi_ve_hoang_sa_va_truong_sa.html

Sáng 24/2, nhân chuyến thăm và làm việc tại miền Trung, nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu đã đến thăm Bảo tàng Đà Nẵng, nơi đang lưu giữ và trưng bày nhiều tư liệu quý về chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Từ những tấm bản đồ quý

Trong gần một tiếng rưỡi đồng hồ tham quan Bảo tàng Đà Nẵng, nguyên TBT đã dành nhiều thời gian lắng nghe Tiến sĩ Trần Đức Anh Sơn, Phó Viện trưởng Viên Nghiên cứu Phát triển kinh tế - xã hội Đà Nẵng giới thiệu cặn kẽ về 3 cuốn atlas (tập bản đồ) rất quý do nhà nước Trung Quốc qua các thời kỳ xuất bản, được Việt kiều Trần Thắng (hiện sống tại Mỹ) sưu tầm, hiến tặng và giới thiệu cho TP Đà Nẵng mua lại.

Đó các cuốn atlas "Trung Quốc địa đồ" do phái bộ The China Inland Mission có trụ sở ở Thượng Hải, London, Philadelphia, Toronto và Melburn xuất bản năm 1908 bằng tiếng Anh với sự trợ giúp của Tổng cục Bưu chính của nhà Thanh (Trung Quốc); "Trung Hoa bưu chính dư đồ" do Tổng cục Bưu chính thuộc Bộ Giao thông của Trung Hoa dân quốc xuất bản lần đầu năm 1919 ở Nam Kinh bằng 3 thứ tiếng Trung - Anh - Pháp; và "Trung Hoa bưu chính dư đồ" do Tổng cục Bưu chính thuộc Bộ Giao thông của Trung Hoa dân quốc tái bản (và có bổ sung) tại Nam Kinh năm 1933, cũng in bằng 3 thứ tiếng Trung - Anh - Pháp.

"Đây là những tài liệu chính thống do hai triều đại nối tiếp nhau của nhà nước Trung Quốc (là nhà Thanh và Trung Hoa dân quốc) phát hành vào nhiều thời điểm lịch sử khác nhau, thể hiện rằng Trung Quốc luôn thừa nhận cương vực phía Nam của họ chỉ giới hạn đến đảo Hải Nam, còn Hoàng Sa và Trường Sa thì chưa bao giờ thuộc về chủ quyền của họ.

Điều này khẳng định những tuyên bố Trung Quốc về việc có "chủ quyền lịch sử" hay "vùng nước lịch sử" đối với Hoàng Sa, Trường Sa là hoàn toàn không có cơ sở. Do vậy những cuốn atlas này rất có giá trị trong việc phản biện những đòi hỏi chủ quyền phi pháp của Trung Quốc đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam!" - TS Trần Đức Anh Sơn nói.

Nguyên TBT Lê Khả Phiêu tỏ ra rất vui với việc UBND TP Đà Nẵng đã chi 3.000USD mua lại cuốn atlas "Trung Hoa bưu chính dư đồ" 1933 mà trước đó Việt kiều Trần Thắng đã mua từ một người Đài Loan có gốc ở Trung Quốc đại lục chỉ sau 2 tuần cuốn atlas này đến New York. Trong khi đó, TS Trần Đức Anh Sơn cho biết thêm, theo thông tin anh Trần Thắng vừa báo về thì hiện có một số người Trung Quốc đang lùng sục khắp nước Mỹ và nhiều nơi trên thế giới để thu hồi cho bằng hết những tấm atlas như vừa nêu trên!

Đến những câu chuyện rành rành trong sử sách

Với những tư liệu mới phát hiện có liên quan đến chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa vừa được UBND huyện đảo Hoàng Sa phối hợp với các cơ quan hữu quan tổ chức triển lãm tại Bảo tàng Đà Nẵng trong suốt một tháng vừa qua, TS Trần Đức Anh Sơn khẳng định, chính quyền của Trung Quốc liên tục qua các thời kỳ đã điều chỉnh địa giới và luôn luôn cập nhật vào bản đồ của họ. Trong quá trình đó cho đến năm 1933, Hoàng Sa và Trường Sa chưa bao giờ được người Trung Quốc đưa vào lãnh thổ của họ.

"Điều đó cũng hoàn toàn phù hợp với hai câu chuyện lịch sử sau đây: Chuyện thứ nhất là Tổng đốc Lưỡng Quảng Phúc Khang An có lần tâu lên vua Càn Long (nhà Thanh) đề nghị cho người ra chiếm Tây Sa và Nam Sa (tức Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam) để lo một số công việc bảo đảm phên dậu phía Nam của Trung Hoa. Nhưng vua Càn Long trả lời "việc đó không quan trọng, cái đó không phải là việc chính, cái đó của nước khác, vua không quan tâm".

Chuyện thứ hai là vào năm 1909, có một tàu buôn của người Pháp bị mắc cạn tại khu vực quần đảo Hoàng Sa và bị ngư dân Trung Quốc ra ăn cướp hàng hoá trên tàu. Ông Philips, chỉ huy tàu, yêu cầu Tổng đốc Lưỡng Quảng của Trung Quốc giải quyết vụ việc, trả lại hàng hoá cho tàu của mình. Nhưng vị Tổng đốc Lưỡng Quảng này trả lời: "Hòn đảo đó là thuộc Việt Nam, ông đi tìm mấy người Việt Nam mà hỏi chứ chúng tôi không có trách nhiệm gì cả!".

Những câu chuyện này được sử sách ghi lại rất rõ ràng, đầy đủ. Như vậy là về tư liệu cũng như về lịch sử, Trung Quốc vốn không quan tâm đến Hoàng Sa, Trường Sa vì không thuộc lãnh thổ của họ. Nhưng sau khi xuất hiện "đường lưỡi bò" 9 đoạn hoàn toàn không có một cơ sở pháp lý nào ở thời Trung Hoa Dân Quốc năm 1949 thì chính quyền Trung Quốc lại bám vào đó để đòi hỏi chủ quyền phi lý cho đến nay!" - TS Trần Đức Anh Sơn nói. 

Con cháu phải luôn nhớ lời dặn của Vua Lê Thánh Tông

Sau khi tham quan Bảo tàng Đà Nẵng, nguyên TBT Lê Khả Phiêu đã dành rất nhiều tâm huyết, cân nhắc từng chi tiết để ghi những dòng cảm tưởng kín cả hai trang giấy. Các cán bộ đi theo ông cho biết, hiếm có vị lãnh đạo nào khi đến thăm một nơi nào đó lại viết cảm tưởng nhiều đến như vậy. Trong đó, nguyên TBT Lê Khả Phiêu nhận xét Bảo tàng Đà Nẵng đã sưu tập được rất nhiều hiện vật, tư liệu phong phú về cuộc đấu tranh dũng cảm, bền bĩ của nhân dân và lực lượng vũ trang Đà Nẵng qua các thời kỳ.

Ông nhận xét: "Đà Nẵng đã và đang toả sáng là một trong những TP phát triển toàn diện nhiều lĩnh vực như xây dựng các khu kinh tế trọng điểm có chất lượng, nhất là xây dựng và quản lý đô thị, cải cách hành chính, vấn đề giải quyết dân sinh, mối quan hệ nhà nước và nhân dân có nhiều đổi mới tiến bộ. Dân tin Đảng, yêu cán bộ".

Đặc biệt, nguyên TBT Lê Khả Phiêu nhấn mạnh: "Đà Nẵng vừa có rừng, đặc biệt là vùng biển rộng lớn có từ ngàn xưa như Hoàng Sa, Trường Sa... Đây là vùng lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc". Từ đó ông yêu cầu nhân dân Đà Nẵng cũng như nhân dân cả nước "phải luôn luôn nhớ lời dặn của Vua Lê Thánh Tông trong sắc dụ năm 1473 gửi viên quan trấn thủ biên giới Lê Cảnh Huy" được trưng bày tại Bảo tàng Đà Nẵng mà ông đã dừng lại rất lâu để xem, suy ngẫm và ghi vào sổ cảm tưởng:

"Một thước núi, một tấc sông của ta, lẽ nào lại nên vứt bỏ? Phải kiên quyết tranh biện, chớ cho họ lấn dần... Nếu dám đem một thước, một tấc đất nào của Thái tổ làm mồi cho giặc thì tội phải tru di...". Lời Vua dặn từ năm 1473, đã hàng mấy trăm năm, con cháu ngày nay phải cùng nhau giữ gìn bằng được!".


(theo báo Bưu điện)

Thế còn atlat của ta:
http://moitruongxanhhcm.org.vn/index.php/Toa-dam/ban-do-hoang-sa-truong-sa-chua-xuat-ban-nan-long-nha-khoa-hoc.html

Sau bài “Bản đồ Hoàng Sa, Trường Sa: Chưa xuất bản vì... không có kinh phí”, nhiều nhà khoa học đã lên tiếng vì sự chậm trễ này.

GS.TSKH Lê Đức Tố, Đại học Quốc gia Hà Nội, Chủ nhiệm Chương trình Khoa học và Công nghệ biển phục vụ phát triển bền vững kinh tế - xã hội (KC09/06-10): Chậm xuất bản sẽ khó về sau

Tôi đã từng tham gia hội đồng phản biện đề tài này nên biết được Viện KH-CN Việt Nam đã chi một số tiền khiêm tốn nhằm xuất bản tập bản đồ Hoàng Sa, Trường Sa. Tuy nhiên, nếu Bộ KH-CN quan tâm hơn thì việc xuất bản tập bản đồ trên sẽ được đẩy mạnh. Được biết, ở các nước, một khi đã chi tiền cho nghiên cứu thì kết quả nghiên cứu bao giờ cũng được xuất bản để phổ biến cho mọi người biết. Đây cũng là cách để xã hội kiểm tra hoạt động nghiên cứu khoa học có sử dụng kinh phí Nhà nước. Tiếc là chúng ta không làm được điều đó. Nhiều đề tài nghiệm thu rồi để đó, về sau phải làm lại mà cũng sẽ không được như trước. Việc atlas Trường Sa, Hoàng Sa chưa được xuất bản không phải là chuyện hy hữu.

Chúng ta rất cần những thông tin như bản đồ về Trường Sa và Hoàng Sa. Và cũng cần xuất bản cả bằng tiếng Anh để phổ biến ra cộng đồng quốc tế. Trước đó, khi bàn chuyện xuất bản rộng rãi tập bản đồ này, có quan điểm cho rằng tài liệu này chưa đủ. Nhưng trên thế giới, tài liệu về điều tra cơ bản không bao giờ là đủ. Công trình nghiên cứu vào mỗi thời điểm có một giá trị nhất định, để giai đoạn sau sẽ kế thừa tốt hơn. Trên thế giới, atlas được làm 10 năm một lần. Chậm xuất bản sẽ rất khó cho việc cập nhật thêm về sau hoặc để thời gian kéo dài sẽ mất công nhiều và tốn kém nhiều hơn.

PGS.TS Nguyễn Chu Hồi, nguyên Phó tổng cục trưởng Tổng cục Biển và hải đảo Việt Nam: Cần sớm công bố

Không riêng gì tập bản đồ về Trường Sa và Hoàng Sa cần sớm công bố tới cộng đồng trong nước và quốc tế, nhiều kết quả nghiên cứu khác về biển cũng phảiđược công bố. Riêng về tập bản đồ về Trường Sa và Hoàng Sa, xét bối cảnh hiện nay, việc chậm công bố cũng cần phải được xem xét nguyên nhân sâu xa từ đâu nhằm tìm hướng tháo gỡ.

TS Dư Văn Toán, Viện Nghiên cứu quản lý biển và hải đảo, Bộ Tài nguyên và Môi trường: Lãng phí vô cùng!

Tôi có nghe thông tin về câu chuyện chậm xuất bản tập bản đồ về Trường Sa và Hoàng Sa. Tôi nghĩ không riêng gì tư liệu này này mà một bộ cơ sở dữ liệu chuẩn quốc gia về biển cũng rất cần thiết cho các nhà khoa học trẻ đi giao lưu quốc tế. Việc không làm đến nơi đến chốn vừa gây lãng phí tiền của nhà nước, vừa làm nản lòng nhà khoa học. Riêng chương trình nghiên cứu về biển trong những năm qua đã được thực hiện đến 7-8 lần, mỗi đợt có tới hơn 20 công trình, thế nhưng số đề tài có thể có ứng dụng vào thực tế cũng rất ít.

Hiện tại, ở Việt Nam không có ai đánh giá các công trình đã nghiên cứu trước đó. Mới đây, Vụ KH-CN (Bộ TN-MT) muốn có đánh giá lại để biết được với biển, các nhà khoa học đã nghiên cứu được gì, nên làm tiếp thế nào; cái gì cần đưa vào nghiên cứu tiếp; cái gì đưa vào ứng dụng… nhưng cũng chưa ai đánh giá được! Mỗi chương trình nghiên cứu đầu tư vài chục tỉ đồng cũng không phải ít tiền, song nếu cứ để đó thì thực sự là lãng phí. Việc xuất bản các tư liệu đã nghiên cứu như bản đồ Hoàng Sa, Trường Sa cũng là cách để giới khoa học hệ thống lại, biết được hướng nghiên cứu để có tiêu chí lựa chọn, tránh chồng chéo. Tôi nghĩ nên có hội đồng độc lập, đa ngành để làm công tác hệ thống hóa lại các công trình, đề tài đã nghiên cứu.

TS Nghiêm Xuân Minh, Vụ trưởng Vụ Khoa học tự nhiên, Bộ KH-CN: "Bộ không thể giải quyết việc riêng lẻ"
Hiện Bộ KH-CN chưa nhận được bản đề xuất kinh phí xin xuất bản tập bản đồ về Trường Sa và Hoàng Sa. Nếu Viện Địa chất và địa vật lý biển đề xuất sử dụng ngân sách Nhà nước phải đưa vào kế hoạch năm, sau đó Viện KH-CN Việt Nam tập hợp và trình lên. Bộ KH-CN không thể giải quyết từng việc riêng lẻ.

Theo Báo Đất Việt


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: ledvu trong 08 Tháng Ba, 2013, 10:01:59 pm
Vụ Đoàn văn Vươn hay Văn Lãng Hưng Yên chắc không tới mức độ như vầy:

(http://i1210.photobucket.com/albums/cc412/ledvu/chonggiaitoa_zpsd6d5be11.jpg)

Ảnh ngày 5/3/2013 tại làng Shangpu tỉnh Guangdong ( Quảng Đông?) bạo động chống giải tỏa để lấy đất cho giới kinh doanh.
Chỉ khổ cho những người dân thấp cổ bé miệng, nhà cửa, ruộng vườn, mồ mả ông bà tổ tiên phải di dời để cho 1 nhóm thiểu số ngày càng giàu lên.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 09 Tháng Ba, 2013, 08:12:59 am

     Một thế giới đa cực, một thế có nhiều tôn giáo, một thế giới mấy mầu da, một thế giới đủ loại chữ viết, một thế gới dấn thân cho khoa học, cho tự do dân chủ...đó là thế giới loài người đang sống. Một thế giới người máy là thế giới máy móc, thế thôi.

    Chuyện Bộ Công thương tạo đất diễn cho bài ca tăng giá điện như bà bán cá; hình ảnh Tổng cục trưởng Du lịch làm trưởng đoàn quảng bá cho du lịch Trung Quốc tại hội chợ thế giới tại Đức lòi cái đuôi cán bộ của lá cờ 6 sao; chuyện SCIC bỏ chức năng điều tiết, đem tiền đi gửi tiết kiệm trình độ còn thua mấy anh nông dân còn biết đầu tư giống má, phân bón cho mùa sau...kiểu cán bộ cấp hàm to như cây súng có mấy chục nghìn tỷ đồng chỉ biết đem tiền thuế dân gửi ngân hàng kiếm lãi...đấy là tư duy kinh tế - chính trị của mấy cái đầu bã đậu do mua quan bán chức hoặc COCC mà có chức vụ quyền hạn...chắc chẵng nhiều lắm đâu trong dân số Việt Nam bạn ạ...thôi ta cứ từ từ đợi chúng lòi cái đầu chuột nào ra ta lại băm cho chúng biết sợ mấy thằng lính binh bét chứ hỉ..

   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 09 Tháng Ba, 2013, 08:44:01 am
     

     Giờ ta lại chuyển đề tài cho nhẹ bớt nỗi lo đại sự...chuyển xuông chuyện giai cấp vô sản ngày nay....


     Trích dẫn tại báo dân trí ngày hôn nay:

     Tại Cty TNHH điện tử Poster Đà Nẵng, hiện có gần 1.000 cử nhân làm việc ở vị trí... công nhân. Đây chỉ là một phần nhỏ, minh chứng cho sự bất cập, mất cân đối của việc đào tạo nguồn nhân lực hiện nay....

     Điều này tôi chỉ muốn chứng minh gia cấp công nhân, nông dân giờ cực kỳ có trình độ...điều này mình cũng muốn phản bác  với một đồng đội nào từng phản ứng tôi rằng COCC cũng có học cử nhân đấy chứ, chúng ra trường làm lãnh đạo ngay là đúng, đứa thì làm tổng giám đốc do Thủ tưởng bổ nhiệm, thằng thì đôn lên làm bí thư tỉnh đoàn, đứa thì phó chủ tịch UBND cấp tỉnh...ví dụ thì nhiều nhiều lắm...có lẽ quan điểm này chỉ đúng khoảng 50 năm về trước thôi nhé.

    Giờ cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp chạy nhông nhông ngoài đường đông hơn dân xe thồ nhé....giờ người ta đang bàn kéo dài tuổi hưu các vị có chức quyền nữa đấy nhé...khủng hoảng mà, cần đánh thuế tiền tiết kiệm trong dân nghèo này, cử cán bộ cấp bộ mang danh Việt Nam đi nước ngoài quảng cáo cho Trung quốc này; tiền thuế dân thu được giao cho mấy cái đầu bã đậu mang đi gửi ngân hàng để cứu nhóm lợi ích NH này... không biết cố vấn tham mưu gì nữa đây, hồi hộp quá ... chắc chúng dùi đưa khủng hoảng thành tổng khủng hoảng chăng ???


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 09 Tháng Ba, 2013, 08:59:01 am
(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/08/17/20130308170839_2.jpg)(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/08/17/20130308171533_4.jpg)(http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2013/03/08/17/20130308171649_7.jpg)


       Nông thôn hóa ...Hà Nội (ảnh Vietnamnet) thời khủng hoảng


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: ledvu trong 09 Tháng Ba, 2013, 12:43:16 pm
Mấy cảnh này ngay sau 4/75 cũng đã gặp ở SG. Đường Nguyễn Bỉnh Khiêm Q1, khúc gần đài phát thanh, lề đường rất rộng bị đào lên để trồng khoai lang tăng gia sản xuất. Chắc là sản phẩm của 1 đơn vị bộ đội nào đóng gần đó.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: quanghung1951 trong 09 Tháng Ba, 2013, 01:21:03 pm
Ở  các nước người ta đô thị hóa nông thôn vì muốn đưa nông thôn tiến dần ngang vời thành thị ,còn ở ta người ta đang nông thôn hóa đô thị vì người ở nông thôn bây giờ chiếm hơn một nửa dân số Hà nội rồi ,bao nhiêu chung cư ,khu đô thị mới toàn người tứ xứ chứ Hà nội có mấy ai ,lác đác có vài hộ bị giải tỏa không có điều kiện mua nhà nên ở cùng với họ và cũng bức xúc lắm ,gần nhà tôi có khu đô thị mà người ở tầng 9 cũng xuống xí lấy một phần đất khoảng dăm mét vuông để trồng cấy và cứ chiều chiều khi chúng tôi đi thể thao là lại thấy cả khu nhộn nhịp cảnh "ngày mùa nơi thôn trang ",tuy  mùa nào thức ấy đủ cả nhưng làm cho khu ấy nhếch nhác vì những khoảnh vườn kia được ngăn cách nhau bằng đủ loại vật liệu gạch đá ,cây que ... và đôi khi những trận cãi nhau như đã và đang xẩy ra ở vùng Hà nôi 2,Hà nội 3 vậy ... :'(


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: khanhhuyen trong 09 Tháng Ba, 2013, 10:53:05 pm
(http://www.thanhnien.com.vn/Pictures20133/TrungHieu/anhnoidung_tuongphat.jpg)

      Tổng cục Du lịch quảng bá cho du lịch Trung Quốc?

      Trích tư liệu từ Báo Thanh niên, báo mới..

     Tham gia một hội chợ du lịch lớn nhất thế giới đang diễn ra ở Đức để quảng bá du lịch Việt Nam cho du khách quốc tế nhưng ngay trong gian hàng trưng bày, giới thiệu của Tổng cục Du lịch Việt Nam lại treo một bức ảnh giới thiệu địa danh du lịch nổi tiếng của Trung Quốc - Tổng cục trưởng tổng cụ du lịch Viẹt Nam to như cây súng làm trưởng đoàn...hu ..hu..ý thức chính trị của Tổng cục trưởng Du lịch còn thua cả ông quét rác ...vì còn biết nhắm mắt vì...xấu hổ khi s...mông.

     Chức quyền càng cao thế này mà lạc đường sang tận Trung quốc mới lạ...

Em cảm thấy hình như có một thế lực ngầm,họ đã thỏa hiệp để dần dần đưa chuyện đã rồi...
Cụ thể là cờ TQ với 5 sao lớn quanh một sao nhỏ,trong dịp đón TCB đến thăm VN.Rồi đến việc bản đồ du lịch VN in biên đông là biển TQ.
Rồi đến việc hầm đầu trẻ nhỏ để nhớ lâu bằng trường học VN treo cờ TQ và không chỉ có một quyển duy nhất mà ở quyển sách lớp 1 trang thứ 14 cũng in cờ TQ.
Và để đồng bộ hơn nữa,chúng nó cố tình trương hình ảnh TQ trong hội chợ du lịch quốc tế tại Đức tại khu vực quảng bá du lịch VN.
Không lẽ VN hết người tài,nên phải dùng đến bọn ngu lâu rốt bền đi quảng bá cho đất nước VN hay sao.?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 10 Tháng Ba, 2013, 12:26:17 am

Em cảm thấy hình như có một thế lực ngầm,họ đã thỏa hiệp để dần dần đưa chuyện đã rồi...
Cụ thể là cờ TQ với 5 sao lớn quanh một sao nhỏ,trong dịp đón TCB đến thăm VN.Rồi đến việc bản đồ du lịch VN in biên đông là biển TQ.
Rồi đến việc hầm đầu trẻ nhỏ để nhớ lâu bằng trường học VN treo cờ TQ và không chỉ có một quyển duy nhất mà ở quyển sách lớp 1 trang thứ 14 cũng in cờ TQ.
Và để đồng bộ hơn nữa,chúng nó cố tình trương hình ảnh TQ trong hội chợ du lịch quốc tế tại Đức tại khu vực quảng bá du lịch VN.
Không lẽ VN hết người tài,nên phải dùng đến bọn ngu lâu rốt bền đi quảng bá cho đất nước VN hay sao.?

Theo em nghĩ thì chẳng có thế lực ngầm nào đâu , đảng viên CS còn nhiều ,người yêu nước cũng còn nhiều .

để xảy ra các vấn đề trên là do người có chức có quyền và người có trách nhiệm thiếu kiềm tra đôn đốc cấp dưới - cái này gọi là quan liêu .

còn cấp dưới phần thì dốt phần thì xuê xoa cho qua việc ,bất cần nội dung chỉ cần hình thức cố làm cho xong để lấy đồng lương công chức .

cả 2 vế trên ta có thể quy kết là " mục ruỗng " , ý thức đạo đức bị xuống cấp , nếu cứ cái đà này sau một thời gian chừng 10 năm  nữa thì không biết đâu mà lường trước .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 10 Tháng Ba, 2013, 08:10:06 am

Em cảm thấy hình như có một thế lực ngầm,họ đã thỏa hiệp để dần dần đưa chuyện đã rồi...
Cụ thể là cờ TQ với 5 sao lớn quanh một sao nhỏ,trong dịp đón TCB đến thăm VN.Rồi đến việc bản đồ du lịch VN in biên đông là biển TQ.
Rồi đến việc hầm đầu trẻ nhỏ để nhớ lâu bằng trường học VN treo cờ TQ và không chỉ có một quyển duy nhất mà ở quyển sách lớp 1 trang thứ 14 cũng in cờ TQ.
Và để đồng bộ hơn nữa,chúng nó cố tình trương hình ảnh TQ trong hội chợ du lịch quốc tế tại Đức tại khu vực quảng bá du lịch VN.
Không lẽ VN hết người tài,nên phải dùng đến bọn ngu lâu rốt bền đi quảng bá cho đất nước VN hay sao.?

Theo em nghĩ thì chẳng có thế lực ngầm nào đâu , đảng viên CS còn nhiều ,người yêu nước cũng còn nhiều .

để xảy ra các vấn đề trên là do người có chức có quyền và người có trách nhiệm thiếu kiềm tra đôn đốc cấp dưới - cái này gọi là quan liêu .

còn cấp dưới phần thì dốt phần thì xuê xoa cho qua việc ,bất cần nội dung chỉ cần hình thức cố làm cho xong để lấy đồng lương công chức .

cả 2 vế trên ta có thể quy kết là " mục ruỗng " , ý thức đạo đức bị xuống cấp , nếu cứ cái đà này sau một thời gian chừng 10 năm  nữa thì không biết đâu mà lường trước .


                       Mình cũng đồng quan điểm của Chiensivodanh




Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 10 Tháng Ba, 2013, 02:12:02 pm
Đầy tớ nhân dân toàn là Đảng viên , bằng cấp toàn là thạc sĩ , tiến sĩ  vì cơ cấu nó phải vậy nên không có chuyện dốt , quan liêu cũng chẳng có chuyện thế lực ngầm nào xúi dục lôi kéo được cả . Chung qui tất cả cũng vì tiền , làm cái gì mà có tiền là người ta làm thôi như vụ NXB dân Trí vừa rồi đấy , bàGĐ chắc chắn phải là ĐV và cũng không phải học kém nhưng vì tiền nên mới cho rằng cái lá cờ TQ chẳng ảnh hưởng đến hòa bình TG .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 10 Tháng Ba, 2013, 03:54:03 pm
Đầy tớ nhân dân toàn là Đảng viên , bằng cấp toàn là thạc sĩ , tiến sĩ  vì cơ cấu nó phải vậy nên không có chuyện dốt , quan liêu cũng chẳng có chuyện thế lực ngầm nào xúi dục lôi kéo được cả . Chung qui tất cả cũng vì tiền , làm cái gì mà có tiền là người ta làm thôi như vụ NXB dân Trí vừa rồi đấy , bàGĐ chắc chắn phải là ĐV và cũng không phải học kém nhưng vì tiền nên mới cho rằng cái lá cờ TQ chẳng ảnh hưởng đến hòa bình TG .

Tất cả đều vì tiền ,thì mình gọi là đạo đứo lối sống suy đồi -xuống cấp có được không bác nhể ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 10 Tháng Ba, 2013, 04:08:13 pm
Đầy tớ nhân dân toàn là Đảng viên , bằng cấp toàn là thạc sĩ , tiến sĩ  vì cơ cấu nó phải vậy nên không có chuyện dốt , quan liêu cũng chẳng có chuyện thế lực ngầm nào xúi dục lôi kéo được cả . Chung qui tất cả cũng vì tiền , làm cái gì mà có tiền là người ta làm thôi như vụ NXB dân Trí vừa rồi đấy , bàGĐ chắc chắn phải là ĐV và cũng không phải học kém nhưng vì tiền nên mới cho rằng cái lá cờ TQ chẳng ảnh hưởng đến hòa bình TG .

Tất cả đều vì tiền ,thì mình gọi là đạo đứo lối sống suy đồi -xuống cấp có được không bác nhể ?
Hôm trước em nghe loáng thoáng một định nghĩa suy đồi-thoái hóa đạo đức là khác Bác ạ, hình như nếu liên quan đến tiền thì không bị coi là suy đồi đạo đức :-\


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 10 Tháng Ba, 2013, 04:21:04 pm
Kiếm tiền không phạm pháp thì không thể gọi là suy thoái đạo đức được . Nói đến suy thoái đạo đức thì phải bàn đến  chuẩn mực đạo đức . Hiện nay chuẩn mực đạo đức của XH VN là như thế nào ? Xin mời các bác chém gió ạ  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 10 Tháng Ba, 2013, 04:43:04 pm
khoan chưa bàn về chuản đạo đức trong xã hội hiên tại .xin mời các bác giải lao ít phút cho đỡ mệt .nghe lão chiến sĩ hát rồi tính - gừng càng già càng cay nhe .

http://www.youtube.com/watch?v=pkQo6zpugM0


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 10 Tháng Ba, 2013, 05:16:02 pm


    Cám ơn đồng đội, những giây phút căng thẳng, đâu đầu vì những trao đổi thật lòng của lính binh bét như thế này...mà được nghe những bài ca của lính binh bét lại thấy yêu đời và khỏe ra...y như hồi vượt Trường Sơn thủa 20 mươi - hay thật.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 10 Tháng Ba, 2013, 11:07:28 pm
   

       Đồng đội ới, trao đổi mấy ý ngày qua và hôm nay nhé - tôi có ý kiến đề nghị như thế này được không:

      1. Những ý kiến trao đổi trích dẫn phải căn cứ vào tư liệu các cơ quan của Đảng và báo chí nhà nước công khai nói thôi nhé -  toàn bộ sự thực phải từ miệng các nhà lãnh đạo tuyên bố, hình ảnh, bài viết mà báo chí chính thống của Đảng cho hoạt động công khai tại Việt Nam để phản ảnh một cách khách quan để tránh bị khép vào tội ...có tư tưởng quá khích chống Trung Quốc đấy - đây là nguyên tắc trao đổi nhé, không lấy tin, hình ảnh không chính thống nhé; xem thử trình độ - cao thủ của bạn tới đâu mà dám đối đầu với nhóm chủ trương "cờ Trung Quốc có 1 sao to và 5 sao nhỏ" nhé  .

     2. Tôi định tập hợp chuyện và hình ảnh về "kẻ thêm sao cờ TQ" thật 100% không bình luận thêm bớt gì từ tư liệu nguồn báo chí, sách vở chính thống như hành động đưa cờ 6 sao vào nước ta hoặc cố tình quên Hoàng sa - Trường sa là của Đất Việt Nam trên báo chí, trên sách vở giáo dục học sinh mầm non… đại loại như  chuyện Tổng Cục Trưởng Tổng cục Du lịch VN dự hội chợ ở Đức, những câu phát ngôn trước công chúng đại khái như "không được vô ơn bội nghĩa với Trung Quốc" hoặc những khuôn mặt những kẻ cố tình cản trở thân nhân, đồng đội, dân đặt vòng hoa, hương khói trong những ngày 17/2 hoặc ngày 27/7 để tưởng niệm các Liệt Sĩ đã hy sinh bảo vệ biên giới phía Bắc Năm 1979; hy sinh ở Hoàng sa - Trường sa...mà mình chụp được, không biết có vi phạm sân chơi này không nhỉ  .

       3. "Chuyện thường ngày huyện":

       a.Trên đất liền :

      Báo Tiền Phong hôm nay: Nhiều lao động Trung Quốc nhậu nhẹt say xỉn, gây gổ đánh nhau với dân địa phương; thậm chí còn quan hệ sinh con với phụ nữ địa phương Huyện Thủy Nguyên - Hải Phòng được xem là địa phương có đông người Trung Quốc sinh sống và làm việc nhất nước. Kể từ khi dự án Nhà máy Nhiệt điện Hải Phòng được triển khai (năm 2005) đến nay, cùng với việc các công ty Quảng Tây, Hồ Bắc và Đông Phương của Trung Quốc trúng thầu thi công và lắp đặt thiết bị thì hàng ngàn lao động Trung Quốc kéo đến làm việc tạo nên các làng Trung Quốc, phố tàu dọc các xã Tam Hưng, Ngũ Lão.

      b.Trên biển Việt nam:

      Bản tin Đất Việt … “TTXVN ngày 10/3 đưa tin, Trung Quốc đã tiến hành các chuyến tuần tra ngư chính thường kỳ tại vùng Biển Đông với lý do là "đảm bảo an toàn và các lợi ích hợp pháp của ngư dân Trung Quốc. Theo quan chức Cục Ngư nghiệp Hải Nam, phạm vi tuần tra bao gồm cả quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam cũng như các khu vực khác”

       Theo Đất Việt: Tổng cộng 21 tàu ngư chính cỡ vừa và lớn của Trung Quốc cùng hơn 3.000 nhân sự đã ào ạt tiến ra Biển Đông và xâm phạm vào các vùng lãnh hải thuộc chủ quyền của Việt Nam. Cùng ngày, lực lượng Biên phòng tỉnh Thanh Hóa thông báo, ngư dân tỉnh này đã bị tàu lạ đâm ở khu vực đảo Bạch Long Vĩ. Cụ thể, tàu cá mang số hiệu TH 90599 TS có công suất 130 CV của ông Hoàng Văn Thảo sinh năm 1956 thường trú tại thôn Bắc Thọ (xã Ngư Lộc, huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa) đã bị đâm khi đang đánh bắt hải sản tại toạ độ 19 độ 5 phút bắc-107 độ 19 phút Đông, cách đảo Bạch Long Vĩ 26 hải lý. Hai ngư dân đã bị mất tích, 5 người được cứu hộ và đưa lên bờ. Sau khi đâm vào tàu cá kể trên, tàu lạ đã bỏ đi.


     Ôi ngư dân đất Việt cứ bị tầu lạ giết dần giết mòn thế này không biết, đến lúc nào đấy lấy ai ra khơi bám biển giữ biên cương nữa đây..

     4. Giờ liệu có ai dám (ví dụ người ở ban tuyên huấn chẳng hạn) mở diễn dàn để đối thoại công khai với người khác chính kiến trên nghị trường hoặc màn ảnh nhỏ nhỉ...tôi lấy ví dụ vì sao Đại tướng Võ nguyên Giáp 3 lần gửi thư căn ngăn dự án bauxite hoặc thư của đại tướng đề nghị không nên phá Hội trường nhà Quốc hội ở Ba Đình...những ông bà lớn có chức quyền ngày nay không trả lời, không đối thoại ...phá là phá ; hợp tác với "người lạ" khai thác bauxite Tây Nguyên là hợp tác...không cần biết rất nhiều ý kiến của dân, nguyên thần khai quốc, bô lão, trí thức, tuổi trẻ can ngăn - dám mở hội nghị Diên Hồng à...hãy đợi đấy nhé.

     5. Tiền…tất cả vì tiền… điều đó đang đúng nếu không đúng thì các “ông chủ” vẫn giầu to, còn “đầy tớ” thì phải nghèo rớt mùng tơi như thời thuộc Pháp chứ bộ…nay quy trình ngược là do các ông chủ dung dưỡng đầy tớ quá cho đầy tớ ở toàn biệt thự, giao ruộng vườn trang trại cho đầy tớ đứng tên chính chủ; diện tích còn gấp bao nhiêu lần hơn thời cải cách ruộng đất chứ bộ…Dân làm chủ kiểu này làm hư hỏng đầy tớ quá…cần phải cho đầy tớ biết cảnh khốn khó của ông chủ thôi…


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 11 Tháng Ba, 2013, 07:18:29 am
   

       Đồng đội ới, trao đổi mấy ý ngày qua và hôm nay nhé - tôi có ý kiến đề nghị như thế này được không:

      1. Những ý kiến trao đổi trích dẫn phải căn cứ vào tư liệu các cơ quan của Đảng và báo chí nhà nước công khai nói thôi nhé -  toàn bộ sự thực phải từ miệng các nhà lãnh đạo tuyên bố, hình ảnh, bài viết mà báo chí chính thống của Đảng cho hoạt động công khai tại Việt Nam để phản ảnh một cách khách quan để tránh bị khép vào tội ...có tư tưởng quá khích chống Trung Quốc đấy - đây là nguyên tắc trao đổi nhé, không lấy tin, hình ảnh không chính thống nhé; xem thử trình độ - cao thủ của bạn tới đâu mà dám đối đầu với nhóm chủ trương "cờ Trung Quốc có 1 sao to và 5 sao nhỏ" nhé  .

     2. Tôi định tập hợp chuyện và hình ảnh về "kẻ thêm sao cờ TQ" thật 100% không bình luận thêm bớt gì từ tư liệu nguồn báo chí, sách vở chính thống như hành động đưa cờ 6 sao vào nước ta hoặc cố tình quên Hoàng sa - Trường sa là của Đất Việt Nam trên báo chí, trên sách vở giáo dục học sinh mầm non… đại loại như  chuyện Tổng Cục Trưởng Tổng cục Du lịch VN dự hội chợ ở Đức, những câu phát ngôn trước công chúng đại khái như "không được vô ơn bội nghĩa với Trung Quốc" hoặc những khuôn mặt những kẻ cố tình cản trở thân nhân, đồng đội, dân đặt vòng hoa, hương khói trong những ngày 17/2 hoặc ngày 27/7 để tưởng niệm các Liệt Sĩ đã hy sinh bảo vệ biên giới phía Bắc Năm 1979; hy sinh ở Hoàng sa - Trường sa...mà mình chụp được, không biết có vi phạm sân chơi này không nhỉ  .

       3. "Chuyện thường ngày huyện":

       a.Trên đất liền :

      Báo Tiền Phong hôm nay: Nhiều lao động Trung Quốc nhậu nhẹt say xỉn, gây gổ đánh nhau với dân địa phương; thậm chí còn quan hệ sinh con với phụ nữ địa phương Huyện Thủy Nguyên - Hải Phòng được xem là địa phương có đông người Trung Quốc sinh sống và làm việc nhất nước. Kể từ khi dự án Nhà máy Nhiệt điện Hải Phòng được triển khai (năm 2005) đến nay, cùng với việc các công ty Quảng Tây, Hồ Bắc và Đông Phương của Trung Quốc trúng thầu thi công và lắp đặt thiết bị thì hàng ngàn lao động Trung Quốc kéo đến làm việc tạo nên các làng Trung Quốc, phố tàu dọc các xã Tam Hưng, Ngũ Lão.

      b.Trên biển Việt nam:

      Bản tin Đất Việt … “TTXVN ngày 10/3 đưa tin, Trung Quốc đã tiến hành các chuyến tuần tra ngư chính thường kỳ tại vùng Biển Đông với lý do là "đảm bảo an toàn và các lợi ích hợp pháp của ngư dân Trung Quốc. Theo quan chức Cục Ngư nghiệp Hải Nam, phạm vi tuần tra bao gồm cả quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam cũng như các khu vực khác”

       Theo Đất Việt: Tổng cộng 21 tàu ngư chính cỡ vừa và lớn của Trung Quốc cùng hơn 3.000 nhân sự đã ào ạt tiến ra Biển Đông và xâm phạm vào các vùng lãnh hải thuộc chủ quyền của Việt Nam. Cùng ngày, lực lượng Biên phòng tỉnh Thanh Hóa thông báo, ngư dân tỉnh này đã bị tàu lạ đâm ở khu vực đảo Bạch Long Vĩ. Cụ thể, tàu cá mang số hiệu TH 90599 TS có công suất 130 CV của ông Hoàng Văn Thảo sinh năm 1956 thường trú tại thôn Bắc Thọ (xã Ngư Lộc, huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa) đã bị đâm khi đang đánh bắt hải sản tại toạ độ 19 độ 5 phút bắc-107 độ 19 phút Đông, cách đảo Bạch Long Vĩ 26 hải lý. Hai ngư dân đã bị mất tích, 5 người được cứu hộ và đưa lên bờ. Sau khi đâm vào tàu cá kể trên, tàu lạ đã bỏ đi.


     Ôi ngư dân đất Việt cứ bị tầu lạ giết dần giết mòn thế này không biết, đến lúc nào đấy lấy ai ra khơi bám biển giữ biên cương nữa đây..

     4. Giờ liệu có ai dám (ví dụ người ở ban tuyên huấn chẳng hạn) mở diễn dàn để đối thoại công khai với người khác chính kiến trên nghị trường hoặc màn ảnh nhỏ nhỉ...tôi lấy ví dụ vì sao Đại tướng Võ nguyên Giáp 3 lần gửi thư căn ngăn dự án bauxite hoặc thư của đại tướng đề nghị không nên phá Hội trường nhà Quốc hội ở Ba Đình...những ông bà lớn có chức quyền ngày nay không trả lời, không đối thoại ...phá là phá ; hợp tác với "người lạ" khai thác bauxite Tây Nguyên là hợp tác...không cần biết rất nhiều ý kiến của dân, nguyên thần khai quốc, bô lão, trí thức, tuổi trẻ can ngăn - dám mở hội nghị Diên Hồng à...hãy đợi đấy nhé.

     5. Tiền…tất cả vì tiền… điều đó đang đúng nếu không đúng thì các “ông chủ” vẫn giầu to, còn “đầy tớ” thì phải nghèo rớt mùng tơi như thời thuộc Pháp chứ bộ…nay quy trình ngược là do các ông chủ dung dưỡng đầy tớ quá cho đầy tớ ở toàn biệt thự, giao ruộng vườn trang trại cho đầy tớ đứng tên chính chủ; diện tích còn gấp bao nhiêu lần hơn thời cải cách ruộng đất chứ bộ…Dân làm chủ kiểu này làm hư hỏng đầy tớ quá…cần phải cho đầy tớ biết cảnh khốn khó của ông chủ thôi…

Hết sức bình tĩnh Bác ơi, không khéo mệt nhiều người lắm >:(


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 11 Tháng Ba, 2013, 08:32:27 am
      Thế thì thôi không bàn chủ đề này nữa nhé - Tuyệt đối các đồng đội không viết nữa nhé. 

      Tuy nhiên mình không xóa để sau này mở ra cũng nghĩ cũng có lúc mình manh động. cần bình tĩnh bắt chước con khỉ - 3 bịt và một chìa tức là: 01. Tự bịt miệng; 02. Tự bịt tai; 03. Tự bịt mắt và 01 (một) chìa - con khỉ ở trong chuồng, cứ thấy người đến là chìa ngay cái tay để chờ đút lót...quả chuối hay phong bì, phong bao, cục gạch cũng ok.

                                                  ------------------------------------

      Ta chuyển đề tài khác theo mọi người đi chùa ...cầu phước cầu may

     Nhưng mình theo mọi người đi chùa để được ăn oản, uống nước ở bầu sữa mẹ Việt Nam...

     Ngày xưa mình trốn học đi chùa Hương cùng nhóm bạn cấp III Thường tín...thằng Quang (giờ trưởng khoa đại học ở Mỏ địa chất, con Liệt sĩ thì nói dối mẹ...con đi thi chạy để mẹ xúc cho mấy lon gạo; Thằng Thông hiện là phó tổng xe khách khứa gì đó ở Hà Nội thì bảo con đi thi nhảy cao để kiếm máy cái tem bánh mỳ, Thằng Tùng con trai thứ 2 nhà văn hiện là cục phó ở Bộ tư pháp lính đánh Quảng trị thì nói dối ông nội...bảo con đi thi vật, thằng Hộ ở Sở XD Hà Nội và tôi tự do hơn vì tôi đi sơ tán sẵn xe đạp, tem bánh mỳ..lên hôm đó nghe thầy Phong dạy văn bài "đi chùa hương" hay quá mơ "con thuyền vô đạo..." và khi thầy kết "làm trai cho đáng nên trai, Phú xuân đã trải Đồng nai đã từng..."mình bàn chúng nó tút đi chơi chùa Hương thế là a lê hấp - lên đường...

     2 xe đạp và 5 thằng choai choai, ngoái mông, ngoái mặt...đèo nhau đi chùa hương...dọc đường khát mò xuống đống mía có cô bán mía tán tỉnh xin được vài cây vừa vác vừa ăn; đói nữa xuống ruộng dưa chuột đầu mùa..giả đò đi..để bứt mấy quả...sao hồi đó đi thấy xa thế không biết nữa.

    Đến Chùa hương gửi xe, mình tháo cái chuông xe đạp phượng hoàng, bán mấy lon gạo của thằng Quang và tem phiếu Bánh mỳ của mình lấy mấy hào mua vé đi đò vào bến đục...rồi chùa giải oan...dọc đường thấy các cụ bưng đề lễ nặng bọn mình bưng giúp...cứ dến am, chùa các cụ cúng xong gọi bọn mình đến cho oản, chuối...lên dốc, bước từng bước qua từng bậc đá mệt…người xuống khoẻ hơn lên chào luôn miệng Nam mô a di đà…còn mình mệt quá…miệng lúc thi Mô phật, lúc thì mô phập, mô… và ngồi bẹp xuống…nhưng miệng cứ phải mô phật trả phép các cụ….dọc đường đi không khí ngày hội vui thật đúng như trong lời bài thơ mà Thầy Phong dạy, thuyền ra chào thuyền vào, người xuống chào người lên, văn minh cửa Phật thật đúng nghĩa văn minh, không giả dối...thật đúng là vui như hội nhé (không phải xô bồ như ngày nay đâu)...đến động Hương Tích..tuyệt vời...thần tiên không còn nơi nào thần tiên hơn nữa...đẹp thật (hồi đó nhé, giờ khác 1 trời 1 vực rồi nhe)...

      Tối đói qua, nằm ở ao bèo mà không ngủ được…nhìn thấy con gà béo ngậy, oản sôi đầy tú hụ…không nén nổi lòng tham…mình đến quỳ lạy trước tượng phật mong phật rủ lòng từ bi hỷ sả cho bọn học trò con ít đồ cúng và nói nêu phật đồng ý cho con búng cây Hương làm tắt nến…mình lấy một cây hương búng vào ngọn nến…nến tắt thật…biết Phật rủ lòng thương mình mới lấy nải chuối, oản mang xuống gọi mấy đứa dậy ăn; chúng hỏi đâu đấy mình mình nói Phật thương học trò nghèo đi vãn cảnh chùa nên cho…

     Sáng ngày mình nói thật chúng hoảng quá đến vái lạy xì xụp, mình cũng vậy thôi, nhưng mình lại có lòng tin là Phật thương mình nghèo lên mới cho búng cây hương một cái là tắt nến cơ mà…các cụ thấy không còn chuối , oản chỉ có nói Nam mô a di đà thôi..khi ra qua bầu sữa mẹ đang nhỏ từng giọt mình bảo 4 thằng - năm nay nghĩa vụ đã khám không biết thằng nào đi bộ đội đây, thôi xin mẹ ít sữa uống mong được phúc: một là xanh cỏ nhưng quyết không đảo ngũ, hai là đỏ ngực mang vinh quang về cho gia đình trường học, bạn bè… thấy mình ngửa mặt uống lâu quá, mấy thằng đẩy ra cũng giành nhau uống… và quả thật mấy thằng mình đi chiến trường khong thằng nào chết cả, ra quân cũng đều học tiếp đại học. May thật, không biết có phải linh thiêng thế không, chắc đợi chúng nghỉ hưu hết 5 thằng lại rủ nhau đi chùa Hương…để được tắm mình vào quá khứ linh thiêng ấy.

    À quên, còn chuyện nữa phải nói không đồng đội bảo 5 thằng choai năm xưa chỉ quen ăn chực...ra bến đục vào lấy xe đạp dọc đường về 5 thằng lại đói...mình tháo tiếp gác đờ bu, gác đờ xen, phanh, đèn bán nốt...về nhà nhìn cái xe đạp mới biết thế nào là cái xe đạp cởi chuồng - hết sức sex xi, nhìn mấy bức ảnh xem xong cấm cười chưa cởi hết đồ bằng cái xe đạp của mình thủa ấy.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 12 Tháng Ba, 2013, 01:25:58 pm

Hóa ra "miệng nhà quan có gang có thép" là đúng đấy, các bác ạ. ;D
Không tin, các bác đọc mà xem: http://dantri.com.vn/su-kien/pho-cuc-truong-canh-sat-mot-so-phong-vien-bi-thieu-nang--706148.htm

Ngay cả do không có tính khả thi, nên quy định xử phạt xe không chính chủ vừa được Bộ Giao thông Vận tải  công bố tạm rút khỏi Dự thảo Nghị định (lần 2) và Bộ trưởng Đinh la Thăng cũng lưu ý đến Ban soạn thảo Nghị định rằng lấy ý kiến là phải lắng nghe, khi rất nhiều người dân phản đối hay đồng tình đều phải tiếp thu những ý kiến đó.

Vậy mà ông quan này vẫn cương: Bộ Giao thông Vận tải không nên "chùn tay" khi xử phạt vi phạm xe không chính chủ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 12 Tháng Ba, 2013, 02:50:46 pm
Giới trí thức tinh hoa trong lịch sử Việt Nam

(http://www.tiasang.com.vn/DesktopModules/VietTotal.Articles/ImageHandlerLarge.ashx?width=227&height=170&HomeDirectory=%2fPortals%2f0%2fVietTotal.Articles%2fChinhtrixahoi%2f&fileName=17_AlbertKahn.jpg&portalid=0&i=3067&q=1)

Trần Ngọc Vương

Sĩ phu, trí thức Việt Nam xưa.
Để xây dựng kinh tế tri thức trở thành chủ đạo của nền kinh tế quốc dân, chúng ta cần có một lực lượng lao động tương ứng là lao động có kiến thức cao, nói khác đi đòi hỏi mọi thành viên tham gia nền kinh tế này phải là người lao động trí tuệ hoặc sử dụng trí tuệ như công cụ lao động chủ yếu, đặc biệt là phải hình thành một giới trí thức tinh hoa.
Chỉ từ những điều sở tri sở kiến của mình, chúng tôi muốn góp bàn về việc nhận diện thực trạng của giới tinh hoa trong lịch sử Việt Nam và những đặc điểm của giới đó có thể trở thành chướng ngại mà chúng ta cần khắc phục trong việc hướng tới hình thành giới tinh hoa mới trong công cuộc xây dựng đất nước hiện nay.
Trong lịch sử Việt Nam cho đến tận đầu thế kỷ XX, mẫu hình trí thức tồn tại lâu dài nhất, có tác động lớn nhất đến đời sống tinh thần xã hội là nhà Nho. Tinh thần văn hóa Nho giáo thấm sâu vào thành truyền thống, thậm chí thành bản sắc của nền văn hóa dân tộc. Về mặt diện mạo tổng thể, nền văn hóa Việt Nam từ thế kỷ XIV đến hết thế kỷ XIX là nền văn hóa Nho giáo. Nếu lưu ý đến “đặc điểm lớn nhất của xã hội Việt Nam thời đại ngày nay” là sự phát triển bỏ qua (hay ít nhất là cho đến nay cũng chưa thành một phương thức sản xuất/một hình thái kinh tế - xã hội hoàn chỉnh) đối với hình thái kinh tế - xã hội tư bản chủ nghĩa, thì phải đồng ý với nhiều nhà khoa học (1) rằng Việt Nam đi từ Nho giáo lên chủ nghĩa cộng sản.

Trước khi có nền học vấn Âu hóa của thời hiện đại, và cả khi nền học vấn đó đã, đang trở thành xu thế chủ đạo thì quán tính của nền học vấn truyền thống vẫn chi phối từng bước đi của lịch sử một cách mạnh mẽ, khá vô hình nhưng vẫn khá quyết liệt. La mort saisit le vif, - cái chết đang túm lấy cái sống. Sự “túm lấy” này, tuy không hoàn toàn chỉ mang nghĩa tiêu cực, nhưng những tác động tiêu cực của nó là điều không thể xem thường.

Trong vòng bảy, tám thế kỷ, đội ngũ trí thức - nhà Nho ở Việt Nam đã dần thay thế và cuối cùng là thay thế hẳn đội ngũ trí thức Phật giáo, tạo ra một nền học vấn kiểu nhà Nho, và vì thế, ngả theo mô hình của nền học vấn Trung Hoa. Nhưng khác với các trí thức Trung Hoa nói chung, tầng lớp nhà Nho Trung Hoa nói riêng, chưa bao giờ tầng lớp nhà Nho Việt Nam thực sự có được sự độc lập tương đối về chính trị, nhất là trong quan hệ với chế độ chuyên chế, để có thể có được những thành tựu độc lập trong sáng tạo tri thức và những giá trị tinh thần đủ để vinh danh chỉ riêng tầng lớp của mình.

Vào đầu thế kỷ XX, khi tự tỉnh và lay tỉnh quốc dân, nhằm “khai dân trí, chấn dân khí”, các nhà Nho duy tân đã đọc to lên tình trạng nghiệp dư quá quắt của tầng lớp mình:
Khỏi làng mắt chửa thấy xa
Lại toan mai mỉa hai nhà Khang, Lương
Ở nhà chân chửa ra đường
Lại toan ngang dọc bốn phương giang hồ
Hỏi: “Ông tu những đường mô?
Ông rằng: “Tu những làng nho đã thừa”
Hỏi: “Ông mộ những gì ư?
Ông rằng: “Mộ những người xưa là thầy”….
- Hỏi rằng: “Dây thép sao mau?”
Ông rằng: “Khí học cũng màu mà thôi”
Kìa như dây sắt, roi lôi
Nào ai bày đặt mọi ngôi cho đành?
Hỏi rằng: “Xe khí sao nhanh?”
Ông rằng: “nghề máy cũng lành mà thôi”
Kìa như lửa ống, nước nồi
Nào ai bày xét đến nơi nhiệm màu?
Năm châu tên gọi hay đâu
Lại chê người rợ mà gào ta hoa
Mắt nhìn chính học không ra
Lại chê người bá mà nhà ta vương” (4)
-“Hỏi cụ việc thực
Thì cụ làm thinh
Hỏi trận pháp binh thư thì cụ ù ù cạc cạc
Hỏi địa dư quan chế thì cụ u u minh minh;
Cụ chẳng biết kèn sao kêu, súng sao nổ?
Cụ không hay xe sao chóng, tàu sao lanh?
-“Khí học làm sao? Hóa học làm sao? Cụ dẫn Dịch tượng Thư trù chi Cổ đế
Cơ khí là thế, điện khí là thế, cụ rằng mộc ngưu lưu mã chi Khổng Minh
Cụ phải đeo thẻ đóng sưu, cụ muốn nước Nhật, nước Tàu sang bảo hộ
Cự mà ngâm thơ đọc phú, cụ mong ông Chèm, ông Gióng chi phục sinh
Ai nói chuyện tân học tân văn, cụ ghét hơn người đầu thuốc độc
Ai dâng câu cổ thi cổ họa, cụ mừng hơn trẻ được cái đinh” (5)

Lý luận Nho giáo không được khái quát lên từ thực tế Việt Nam, mà lý luận đó chỉ phù hợp nên có thể vận dụng được trên thực tế Việt Nam ở những thời gian lịch sử nhất định, dù quãng thời gian lịch sử ấy có thể và trên thực tế đã kéo dài, thậm chí đã quá dài. Theo cách nhìn nhận cá nhân, tôi cho rằng tuy Phật giáo ở Việt Nam chỉ thật thịnh trong một khoảng thời gian không dài, nhưng lại có những thành tựu về sáng tạo tinh thần đột xuất và có những gương mặt trí tuệ đỉnh cao, khả dĩ vinh danh và đại diện cho trí tuệ Việt hơn cả những đóng góp mà nhà Nho tạo nên trong một thời kỳ lịch sử dài hơn nhiều.

Nhìn vào những sản phẩm đỉnh cao cuối cùng theo cách nhìn cấu trúc đồng đại hóa, sẽ thấy trong đội ngũ trí thức nhà Nho Việt Nam thiếu một cách nghiêm trọng những trí tuệ lý thuyết, những xung năng sáng tạo lớn. Các tác giả Trần Văn Giàu, Trần Đình Hượu, Hà Văn Tấn đã nhiều lần lưu ý đến sự thiếu hụt ấy. Nói thiếu vắng hoàn toàn thì không phải, nhưng chắc chắn đội ngũ những người như vậy trong lịch sử Việt Nam khá thưa thớt, có những thế kỷ hầu như không tìm thấy được(2). Điều đáng cảm thán không chỉ là “ôi thương sao những thế kỷ vắng anh hùng” như Chế Lan Viên từng thốt lên, mà cũng cả “Ôi thương sao những thế kỷ vắng thiên tài”! Nhận xét tỷ mỷ hơn cả về điều này là ý kiến của cố học giả Trần Đình Hượu:

 a) Không có ai có hứng thú đi vào những tư tưởng triết học. Chưa có tác phẩm, tác giả chuyên về tư tưởng triết học. Những người mà ta phải tính là các nhà tư tưởng như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Lê Quý Đôn, Ngô Thời Nhậm, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh… đều là như vậy.

Loại hình chính là những nhà hoạt động yêu nước, những người làm văn học, học thuật (chủ yếu là sử học), và thông qua hoạt động chính trị, học thuật hay nghệ thuật của mình mà đề cập đến những vấn đề tư tưởng. Những ông thầy khi giảng kinh, sử cũng bàn những vấn đề tư tưởng, mà nhiều khi chính những ông thầy đó lại nói tư tưởng nhiều hơn, nói nhiều nhưng là nói lại, có hay không sửa chữa chút ít.

b) Ở đây chưa hình thành mối quan hệ tương hỗ giữa khoa học kỹ thuật và triết học, tức là triết học làm cơ sở lý luận cho khoa học và phát triển theo sự phát triển của khoa học… Có thay đổi thì cũng chỉ là lấy, bỏ, thêm, bớt từ những cái có sẵn trong và ngoài từng hệ thống…

Nhìn chung, tư duy lý luận không phát triển. Những vấn đề nhận thức, logic, phương pháp không được bàn bạc. Ở đây phát triển một cách tư duy thực tiễn nhằm không phải vào sự chính xác mà sự hợp lý (phải khoảng). Cái ngự trị ở trong nhiều phạm vi là một cái lí - lẽ phải thông thường. Triết học không tách khỏi tôn giáo, học thuật. “Về căn bản, trong lịch sử chưa xảy ra một sự thay đổi nền móng sản xuất, tổ chức xã hội, văn hóa, học thuật. Tôi nói cả văn hóa, học thuật vì khi còn học theo, bắt chước, nói lại thì chưa gây ra tác động sâu từ khoa học sang triết học, không tạo ra cách mạng trong tư tưởng” (3).

Nền học vấn truyền thống theo Nho giáo ấy rốt cuộc ở lớp trên cùng chỉ đẻ ra được nhà Nho – ông quan (đường quan hay học quan, võ quan có học hay văn quan, kể cả loại “văn võ kiêm bị” đi nữa thì nói gọn lại, cũng chỉ là quan). Các loại hình trí thức then chốt của một xã hội trí thức, một kết cấu của tầng lớp trí thức thực thụ như nhà kỹ thuật, nhà khoa học (hay học giả), nhà nghệ sĩ, tiếp đến là nhà tư tưởng – nhà triết học loại thì xuất hiện thưa thớt, mở nhạt, loại thì hoàn toàn vắng bóng.

Học giả lừng danh nhất trong lịch sử Việt Nam trước thế kỷ XX là Lê Quý Đôn, người mà với tất cả sự ngưỡng mộ và lòng kính trọng cũng không thể gán cho là tác giả của bất cứ định lý, định luật hay nguyên lý, quy tắc nào, ý tưởng nào thực thụ mang tính đột phá tri thức, nên có lẽ danh xưng xứng đáng nhất trong việc phân loại chuyên gia khoa học thời hiện đại thì đúng nhất là xếp vào dạng nhà sưu tầm, nhà biên khảo hay nhà thư tịch học. Thật đau lòng khi phải nói lên điều này.

Nhà Nho thuộc loại hình trí thức nguyên hợp. Đó là loại trí thức điển hình cho một hình thái kinh tế-xã hội khi mà lao động trí óc chỉ mới là đặc quyền của một thiểu số rất nhỏ. Tuy so với loại quý tộc, loại người có được những đặc quyền chỉ nhờ quan hệ huyết thống với người hay dòng họ cầm quyền thì sự xuất hiện và phát huy tác động trong xã hội của trí thức nhà Nho là một bước tiến bộ, nhưng đến lượt họ, khi đã tự khẳng định và được khẳng định địa vị trong xã hội, trong cơ chế thì nhà Nho cũng từng bước một kiến tạo đặc quyền theo lối huyết thống hóa, tạo ra không phải những cá nhân người trí thức sáng tạo, mà những “thế gia, vọng tộc, cự môn”, vừa theo mô hình quý tộc hóa, vừa theo lối đẳng cấp giữ những chức năng đặc thù. Họ không ngần ngại gì mà không khẳng định “vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao”, tự coi là người bề trên tự nhiên (và cũng thường được thừa nhận) là người đỡ đầu trực tiếp của các tầng lớp cư dân khác.

Với tôn chỉ “Nhất nghệ bất tri nho giả sở sỉ” (một nghề nào đó mà không biết thì kẻ làm nhà Nho tự thấy xấu hổ), họ thường kiêm luôn công việc của nhiều loại “chuyên gia” trong nhiều lĩnh vực khác nhau, thậm chí khá xa lạ đối với nhau. Người dân gọi họ là “thầy”, và ở nông thôn xưa thì nhà Nho làm tất tật công việc của các thứ thầy như vậy: thầy đồ dạy học (nho), thầy thuốc chữa bệnh (y), thầy địa lý lo chuyện phong thủy (lý), thầy bói xem tướng số (số), cả chuyện làm…thầy dùi, “tư vấn” cho các bên tham gia vào các vụ kiện tụng.

Bộ phận hiển nho - các nhà Nho hữu danh và thành đạt – cũng hầu như không có ai đủ căn đảm để chỉ “đi đến cùng một con đường đã chọn” có lẽ trừ Hải Thượng Lãn Ông. Ngay Hải Thượng Lãn Ông cũng chọn con đường trở thành một danh y vào lúc tuổi đời không còn trẻ và tình huống cơ hồ không thể khác. Nói tổng quát, mẫu trí thức nhà Nho ở ta chuyên môn hóa khá muộn màng và không trở nên là đội ngũ chuyên gia thực thụ, ở hầu như bất cứ bình diện nào của lao động sáng tạo tinh thần. Trong các hoạt động nghệ thuật, chỉ thơ là có thành tựu nổi bật, nhưng không có ai, kể cả nhà thơ vĩ đại nhất trong lịch sử văn học dân tộc là Nguyễn Du, cũng không trở thành nhà thơ “chuyên nghiêp”.

Một khi họat động sáng tạo tinh thần, lao động trí óc chưa được chuyên môn hóa, chuyên nghiệp hóa, thì mọi hoạt động lao động khác gắn liền với các hệ thống tri thức chuyên nghiệp sẽ chỉ trở thành các loại lao động thủ công, nghiệp dư. Tình trạng đó là phổ biến từ các loại làng nghề gắn bó xa gần với hoạt động nghệ thuật cho chí các loại làng nghề sản xuất ra các sản phẩm thuần túy mang tính thương mại. “

Công tượng”, gọi nôm na là thợ, xếp loại ba, sau nông dân, còn được an ủi là xếp trên loại người tiêu thụ sản phẩm cho họ, tức thương nhân, tầng lớp “dưới đáy”, bị gọi miệt thị là loại “con buôn”. Giữ gìn phương tiện mưu sinh: theo ý tôi trong cách hành xử ấy còn tiềm ẩn cả tâm trạng ẩn ức, cả sự chống đối theo kiểu tiêu cực, cả niềm kiêu hãnh về những phẩm tính và kỹ năng ưu việt không được thừa nhận.

(còn tiếp)
---
http://www.tiasang.com.vn/Default.aspx?tabid=116&CategoryID=42&News=3450


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 12 Tháng Ba, 2013, 02:52:56 pm
Giới trí thức tinh hoa trong lịch sử Việt Nam (tiếp theo)

Trần Ngọc Vương
......

Gia nhập xã hội hiện đại theo con đường bị cưỡng bức, không hề được chuẩn bị đầy đủ về mọi phương diện để thích nghi, thiếu nghiêm trọng những kinh nghiệm và thực tế tương ứng được với xã hội hiện đại từ truyền thống, tóm lại, với tính nhược tiểu thể hiện khá “hoàn hảo”, giới trí thức Việt Nam khi trở thành “tầng lớp trí thức bản xứ” thêm một lần nữa bị chủ nghĩa thực dân vày vò, ép ướp hoàn toàn có chủ đích chỉ nhằm biến đổi họ thành đám vong quốc nô có chữ nghĩa. Lịch sử còn lưu lại vô số bằng chứng cả trực tiếp cả gián tiếp chứng minh cho đường lối chính trị, chính sách trí thức thuộc địa này của thực dân Pháp(6).

Hệ quả cuối cùng của chính sách thực dân, dù những chính sách cụ thể trong từng thời kỳ nhất định có đổi thay theo hướng xoa dịu sự phản ứng của một cư dân bản địa dù sao cũng có hàng nghìn năm lịch sử đồng thời trên từng bình diện nhất định phải đáp ứng những đòi hỏi của tình hình khó khăn mà “mẫu quốc” lâm vào, vẫn cứ là một tầng lớp trí thức bản xứ với rất ít cá nhân thực sự đạt tới trình độ tinh hoa, đội ngũ chuyên gia tuy có số lượng khá hơn nhưng không toàn diện, gắn bó quá trực tiếp với sự điều tiết từ chính quốc chứ không phải gắn bó với xã hội và nền kinh tế tại chỗ, và một lượng đông đảo nhất những trí thức cấp thấp. Chất lượng của một tầng lớp trí thức như vậy, xét trên tương quan của một sự so sánh lịch đại, nghĩa là so sánh về khả năng đáp ứng những nhu cầu phát triển từng thời điểm lịch sử khác nhau, chắn chắn là còn kém hơn thời kỳ tiền thực dân.

Từ sau Cách mạng tháng Tám, thân phận con người, thân phận công dân của người trí thức được đổi thay về chất. Đại đa số những trí thức trong xã hội cũ vì thế hăng hái tham gia bằng sở học của mình vào các công việc của xã hội mới. Thời gian kháng chiến chống Pháp, tuy có quá nhiều khó khăn khách quan, một thế hệ trí thức mới đã xuất hiện, trưởng thành. Đội ngũ này, tuy về số lượng không thật đông đảo, nhưng lại đặc biệt có chất lượng. Đa số những tên tuổi lớn trong các lĩnh vực khoa học - kỹ thuật và nghệ thuật thời gian qua ở ta là thuộc về hoặc cơ bản là thuộc về thế hệ này. Phần lớn họ là những người ra đời trong khoảng từ 1920-1932.

Không phải ngẫu nhiên tôi chọn những mốc này: cho đến khi Cách mạng tháng Tám nổ ra, hầu hết họ đều đã có một thời kỳ học phổ thông và có được một “lưng vốn” tri thức nói chung, tiếng Pháp hay một ngoại ngữ nói riêng đủ để tự đọc sách và tự học tiếp tục. Những người sinh trước năm 1920 nếu thành danh thì đã thành danh trước Cách mạng, mà những người sinh sau năm 1932 thì “không kịp” có điều kiện như vừa tính tới.

Nhưng cũng từ sau Cách mạng tháng Tám xã hội Việt Nam trải qua hơn 30 năm là xã hội thời chiến hoặc bị chi phối mạnh mẽ bởi một hoàn cảnh thời chiến. Trừ một vài lĩnh vực đặc biệt, chiến tranh không phải là điều kiện dương tính cho sự phát triển của lĩnh vực lao động tri thức. Không quá khó khăn để chỉ ra các lĩnh vực đặc biệt ấy. Dù muốn dù không, tính phục vụ trực tiếp, tính ứng dụng là những yêu cầu được đặt lên hành đầu đối với lao động của người trí thức trong hoàn cảnh ấy. Cũng khó mà tạo ra những diện mạo trí thức, những tên tuổi lớn theo lối hàng loạt trong điều kiện như vậy. Xét cho cùng, sức sản xuất các giá trị tinh thần – cả trong khoa học xã hội lẫn khoa học nhân văn, cả trong nghệ thuật, trong văn hóa đều tùy thuộc vào nền sản xuất vật chất của xã hội. Ngay cả việc phản ứng lại một thực tiễn lớn cũng đòi hỏi tiền đề là sự tồn tại của cái thực tiễn ấy đã.

Mặt khác, kể từ sau Cách mạng tháng Tám, nền khoa học non trẻ của Việt Nam nhận được sự bổ sung về nguồn tri thức từ các nước xã hội chủ nghĩa có nền khoa học tiên tiến, chủ yếu là từ Liên Xô, và mức độ khác, từ Trung Quốc. Nhưng chỉ chưa hết một khóa học (đại học) từ sau năm 1954 thì giữa Liên Xô và Trung Quốc đã nổ ra những bất đồng. Vừa bối rối vì vấn đề phân liệt giữa các đảng cộng sản lớn cầm quyền, hết chống tệ sùng bái cá nhân lại rơi vào tình trạng phải đối phó với chủ nghĩa xét lại, người trí thức mới trẻ tuổi vừa còn phải “tuân thủ mọi yêu cầu của tổ chức, mọi nhiệm vụ được phân công” mà không phải lúc nào những yêu cầu ấy, những sự phân công ấy cũng được kế hoạch hóa, duy lý hóa. Tiếp theo đó là Đại Cách mạng văn hóa, mà một trong những đặc điểm nổi bật của cái gọi là cuộc Đại Cách mạng văn hóa này lại chính là ở tính chất phản văn hóa, phản tri thức của nó, tuy diễn ra và tác động tai hại trước hết và chủ yếu là ở Trung Quốc, nhưng không thể nói Việt Nam nằm ngoài vòng ảnh hưởng của biến cố kinh hoàng này.

Giới trí thức tinh hoa ở mọi dân tộc đều là báu vật, nói như ngôn từ được làm sống lại gần đây đối với những ý tưởng truyền thống, thì họ là “hiền tài”, là “nguyên khí quốc gia”. Vậy những nạn “chảy máu chất xám” đã là điều nguy hại, mà nạn “lãng phí chất xám”, thậm chí còn khó nhận dạng hơn và khó khắc phục hơn, theo thiển ý, cũng cần nêu lên thành vấn đề lớn hiện nay.

Có thể nói, ở ta mới có những người trí thức lớn,- không đông lắm mà nói thực thì cũng chưa được “lớn” lắm - nhưng chưa thể nói rằng đã có giới trí thức tinh hoa. Mà chừng nào trí thức tinh hoa chưa thành một giới, nôm na là núi không có đỉnh, thì khó lòng bàn đến “tầm” trí tuệ Việt Nam, tuy đó là điều không hiếm người thành tâm khao khát khẳng định.

---

(1) Tham khảo, chẳng hạn:
-    Trần Đình Hượu Đến hiện đại từ truyền thống. Nxb Văn hóa và Thông tin 1996.
-    Le contact colonial franco – vietnamien le premier demi – siècle (1858 – 1911) Nxb Universitè de Provence (PUP), 1999.
-    Trịnh Văn Thảo Vietnam du confucianisme au communisme. Nxb Presse Universitaire Francaise (PUF) 1992.

(2) Tham khảo những tài liệu liên quan đến cuộc thảo luận về việc viết lịch sử tư tưởng Việt Nam. Viện Triết học, 1984.

(3) Trần Đình Hượu, Sđd

(4) Thơ văn yêu nước và cách mạng đầu thế kỷ XX (1900 -1930) Nxb Văn học Hà Nội 1976.

(5) Các bộ lịch sử, lịch sử tư tưởng Việt Nam của cả các tác giả người Việt lẫn người Pháp đều cung cấp nhiều tài liệu liên quan đến điều này.

http://www.tiasang.com.vn/Default.aspx?tabid=116&CategoryID=42&News=3450


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 12 Tháng Ba, 2013, 03:06:22 pm


        Tuanb5 ới!

       Một ông vụ trưởng Ngân hàng phát ngôn coi thường dân...chỉ quen kiểu hít không khí trời; nay thêm ông Cục phó cảnh sát phê phán đích danh cánh phóng viên luôn tự hào là bút đâm chẳng tà và cả những tờ báo; bạn đọc lại từ ngữ chửi thẳng báo chí nhé ( may mình không phải phóng viên, không phải báo) ... - “Có lẽ phóng viên của một số báo thiểu năng gì đó, kém gì đó. Các phóng viên đó không hiểu được thế nào là mũ giả, mũ rởm mà cứ phải diễn đạt bằng lời lẽ, bằng giải thích từ ngữ rồi đăng tải? ”.

       Chà giờ thì thêm nguồn tuyển dụng phóng viên từ các trung tâm từ thiện giáo dục trẻ em thiểu năng...mừng cho các cháu khuyết tật này quá...cám ơn ông Cục phó to như cây súng này vì câu phát biểu, diễn đạt để chỉ các báo cần tập trung tuyển dụng phóng viên ở các trung tâm này.

      Trời ạ...lính binh bét xuanxoan giờ chỉ ngửng mặt lên trời than...
     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 12 Tháng Ba, 2013, 05:47:09 pm

Một số bác đang giữ vị trí nhất định trong xã hội như quan chức, nghị sĩ...quen "chém" nơi những thuộc quyền có thói quen không phản ứng (hoặc có nhưng...vô hại) nên đã trở thành quán tính xấu. Hơn nữa, trong thời đại thông tin, những phát ngôn thiếu cân nhắc gây phản cảm cho cộng đồng vô cùng.

Xưa nay, người ta hay nói đến Dân trí. Không còn sớm nữa khi phải bàn đến nâng cao Quan trí, phải không bác xuanxoan?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 12 Tháng Ba, 2013, 06:12:30 pm
    Các quan chức làm sai,thì chưa thấy nói phạt ai ,các bác ạ ví dụ như chuyện này :http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/giao-duc/201303/Sach-cho-tre-sai-lich-su-nuoc-nha-thao-chuyen-Trung-Quoc-2343067/ (http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/giao-duc/201303/Sach-cho-tre-sai-lich-su-nuoc-nha-thao-chuyen-Trung-Quoc-2343067/).

   Thế nhưng,bọn làm ra mũ bảo hiểm rởm,người dân " Người trần mắt thịt" chẳng biết gì bỏ tiền mua phải lại bị phạt.Còn Quản lý thị trường "Người có trách nhiệm kiểm tra" thì lại vô can :Xem http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/phat-mbh-rom-trut-ganh-nang-sang-nguoi-dan-c46a440467.html (http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/phat-mbh-rom-trut-ganh-nang-sang-nguoi-dan-c46a440467.html)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 12 Tháng Ba, 2013, 07:08:52 pm


    Đây là cách hành xử của người có trách nhiệm và quyền hạn - Đồng đội thử tổng hợp tất cả các ý kiến đổ lỗi  cũng như giải pháp cứu nền kinh tế thời đại hôm nay của họ...từ chuyện trên diễn dàn quốc hội có vị đại biểu quốc hội nói người dân Việt Nam "dân trí thấp", đến thủy điện sông tranh một quan chức của chủ đầu tư "kêu gọi người dân nên chia sẻ, hy sinh cho thuỷ điện" - ối giời ơi...suy thoái kinh tế...nhóm lợi ích Bất động sản không chỉ gây mâu thuẫn giữa Nông dân với Chính phủ...mà khi lợi nhuận chúng giảm chúng gào thét yêu cầu chính phủ đánh thuế vào dân lao động ...tiền tiết kiệm của dân phải đánh thuế...không loại thứ dân như binh bét xuanxoan quen hưởng khí trời không phí...mà ông vụ trưởng ngân hàng gào thét khô cổ phê phán...dân hít thở khí trời chẳng nộp phí gì cả...nếu thu khoản này cả nghìn nghìn tỉ tỉ tỉ tỉ đồng chứ bộ... ối giời ơi....loại dân đen "dân trí thấp" chúng biết gì đâu...mọi vấn đề cứ đổ về dân là đúng nhất...thưa thủ trưởng...dân gian lắm ạ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 12 Tháng Ba, 2013, 08:56:11 pm


    Đây là cách hành xử của người có trách nhiệm và quyền hạn - Đồng đội thử tổng hợp tất cả các ý kiến đổ lỗi  cũng như giải pháp cứu nền kinh tế thời đại hôm nay của họ...từ chuyện trên diễn dàn quốc hội có vị đại biểu quốc hội nói người dân Việt Nam "dân trí thấp", đến thủy điện sông tranh một quan chức của chủ đầu tư "kêu gọi người dân nên chia sẻ, hy sinh cho thuỷ điện" - ối giời ơi...suy thoái kinh tế...nhóm lợi ích Bất động sản không chỉ gây mâu thuẫn giữa Nông dân với Chính phủ...mà khi lợi nhuận chúng giảm chúng gào thét yêu cầu chính phủ đánh thuế vào dân lao động ...tiền tiết kiệm của dân phải đánh thuế...không loại thứ dân như binh bét xuanxoan quen hưởng khí trời không phí...mà ông vụ trưởng ngân hàng gào thét khô cổ phê phán...dân hít thở khí trời chẳng nộp phí gì cả...nếu thu khoản này cả nghìn nghìn tỉ tỉ tỉ tỉ đồng chứ bộ... ối giời ơi....loại dân đen "dân trí thấp" chúng biết gì đâu...mọi vấn đề cứ đổ về dân là đúng nhất...thưa thủ trưởng...dân gian lắm ạ.
Theo em, do chúng ta sống trong xã hội này, đất nước này thì phải chấp nhận chuyện này, vì đây là thứ không thể thay đổi, không nên than phiền nhiều Bác ạ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: bagai trong 12 Tháng Ba, 2013, 09:43:58 pm
    Các quan chức làm sai,thì chưa thấy nói phạt ai ,các bác ạ ví dụ như chuyện này :http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/giao-duc/201303/Sach-cho-tre-sai-lich-su-nuoc-nha-thao-chuyen-Trung-Quoc-2343067/ (http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/giao-duc/201303/Sach-cho-tre-sai-lich-su-nuoc-nha-thao-chuyen-Trung-Quoc-2343067/).

   Thế nhưng,bọn làm ra mũ bảo hiểm rởm,người dân " Người trần mắt thịt" chẳng biết gì bỏ tiền mua phải lại bị phạt.Còn Quản lý thị trường "Người có trách nhiệm kiểm tra" thì lại vô can :Xem http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/phat-mbh-rom-trut-ganh-nang-sang-nguoi-dan-c46a440467.html (http://hn.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/phat-mbh-rom-trut-ganh-nang-sang-nguoi-dan-c46a440467.html)

Nếu bác bị phạt vì đội mũ BH dỏm thì bác vẫn có thề khởi kiện  anh QLTT , Bộ CT , thậm chí là CP vỉ đã thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng . Khở kiện hành chánh nếu có thua thì cũng chỉ mất có 200 K mà được phát huy tối đa quyền dân chủ  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 13 Tháng Ba, 2013, 06:55:59 am

     Hì hi...lại thêm hàng ngàn, chục ngàn vụ án một bao cao xu nữa rồi( không cần đến 2 bao cao xu đâu)...chắc "nhà thương tâm thần" ngày càng được các nhà đầu tư nhân đón đầu, đầu tư trước ...chờ người của Bagai vào ;D ::) :-*

    Con kiến mà kiện cử khoại...ối giời ơi..nghe cái ông bagai này, bị gai đâm đau lắm lắm...hu hu, vợ ợi...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 13 Tháng Ba, 2013, 09:22:16 am



      Những nguyên nhân khách quan và chủ quan làm hạn chế tuổi xuân dấn thân,lập nghiệp


        Tôi thử điểm nguyên nhân tuổi thanh niên bị hoặc tự đánh mất (kể cả tốt và không tốt nhé):

     a.  Nguyên nhân khách quan - Chiến tranh: tuổi xuân và một bộ phận thanh niền gửi thân xác lại chiến trường (hiện giờ không có chiến tranh).

     b.  Nguyên nhân chủ quan:

      -  Đinh hướng xã hội: Phát triển lễ hội tràn lan để ru ngủ lòng dân - xu hướng càng trẻ hóa lớp người đi lễ hội;

      -  phát triển mê tín đến cuồng tín để tước đoạt tính tiên phong, tính dấn thân cho khoa học của tuổi xuân - nhét tiền cả vào mồm phật;
 
      -  Háo danh - mua bán văn bằng, chức tước, phát triển các trường đại học lung tung, đua nhau chạy bằng tiến sĩ lung tung...

      -  Xử dụng chính sách COCC để thanh niên không còn tư tưởng phấn đâu - cả đời phấn đấu không bằng một giờ cơ cấu...dễ tạo một thế hệ bung sung cứ ai có chức quyền thì đua nhau ca tụng nịnh nọt.

     -  Chính sách kéo dài tuổi hưu nhằm tước đoạt mong muốn cống hiến của lớp trẻ; tạo sức ỳ, bảo thủ của tầng lớp đặc quyền chức tước.

     - Khái niệm suy thoái đạo đức đã thay đổi;

     - Từ trước đến nay chỉ tập trung vào "dân trí", đã bỏ mất việc dạy "quan trí"...dẫn đến các quan phát ngôn tùy tiện, chém gió..thiếu bản lĩnh chính trị.

     - Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...đã làm nhụt bản lĩnh thanh niên...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi ...

     -  còn gì nữa không hè...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Linh Quany trong 13 Tháng Ba, 2013, 10:10:12 am



      .........................................................

     - Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...đã làm nhụt bản lĩnh thanh niên...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi ...

     -  còn gì nữa không hè...


   Cái này em thấy có vẻ bác Xuanxoan hơi ...sai rồi đó nghe !

  Nếu bác chịu khó đi xem các diễn đàn thì thấy thanh niên ( kể cả tuổi ten ) bây giừo cũng bốc máu nếu nói đến hai chứ tên ông bạn vàng lắm đó bác . Hô hào chém gió kinh khủng luôn .

   Có điều đó là trong thâm tâm thực sự hay chỉ mạnh miệng bàn phím thì em cũng không rõ !  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: HAN_DCT trong 13 Tháng Ba, 2013, 04:06:18 pm
Em cũng chẳng tin chuyện thanh niên bây giờ "sun vòi" khi nghe thấy 2 chữ TQ đâu, dù em lỡ vượt qua tuổi đó rồi. Bác xuanxoan phải có niềm tin vào thế hệ sau chứ ạ ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 13 Tháng Ba, 2013, 04:51:15 pm
Em cũng chẳng tin chuyện thanh niên bây giờ "sun vòi" khi nghe thấy 2 chữ TQ đâu, dù em lỡ vượt qua tuổi đó rồi. Bác xuanxoan phải có niềm tin vào thế hệ sau chứ ạ ;D


                    Chào các đồng đội ! Tôi thì tin vào thế hệ trẻ họ đủ dũng khí để đương đầu trong hoàn cảnh bắt buộc .Nhưng cũng cứ xét chi ly một tý đi ,chắc cũng có người sợ .Chết thì ai mà chẳng sợ ,nhưng có điều hoàn bắt buộc thì phải đánh cho tốt ,nếu không thì bị chết trong tay kẻ thù.Các đồng đội nghĩ xem, một đằng là nổ súng vào kẻ thù nếu có chết là chết trong vinh dự .Còn nếu hèn nhác đảo ngũ thoát ra khỏi mặt trận mà rơi vào tay các trạm kiểm xoát quân sự trong khi tình hình căng thẳng thì bị kỷ luật rất nặng ,mà kỷ luật chiến trường cao nhất là tử hình .Hãy tự lựa chọn đi .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 13 Tháng Ba, 2013, 05:07:25 pm


     Hì hì...tiếp đi đồng đội...mình sẽ diễn giải sau ý này...hay thật là hay - một giọt nước rơi như hàng triệu giọt nước nhưng ở con mắt trữ tình của nhà thơ thì..".giọt nước hữu tình thánh thót rơi..."; còn với mình thì đó là giọt sữa của đất mẹ...mình đã ngửa mặt chờ từng giọt, từng giọt rơi và uống rất nhiều ở bầu sữa mẹ ở Chùa Hương trước khi đi lính...



Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 13 Tháng Ba, 2013, 06:40:00 pm
Em cũng chẳng tin chuyện thanh niên bây giờ "sun vòi" khi nghe thấy 2 chữ TQ đâu, dù em lỡ vượt qua tuổi đó rồi. Bác xuanxoan phải có niềm tin vào thế hệ sau chứ ạ ;D


                    Chào các đồng đội ! Tôi thì tin vào thế hệ trẻ họ đủ dũng khí để đương đầu trong hoàn cảnh bắt buộc .Nhưng cũng cứ xét chi ly một tý đi ,chắc cũng có người sợ .Chết thì ai mà chẳng sợ ,nhưng có điều hoàn bắt buộc thì phải đánh cho tốt ,nếu không thì bị chết trong tay kẻ thù.Các đồng đội nghĩ xem, một đằng là nổ súng vào kẻ thù nếu có chết là chết trong vinh dự .Còn nếu hèn nhát đảo ngũ thoát ra khỏi mặt trận mà rơi vào tay các trạm kiểm soát quân sự trong khi tình hình căng thẳng thì bị kỷ luật rất nặng ,mà kỷ luật chiến trường cao nhất là tử hình .Hãy tự lựa chọn đi .

 Đặt niềm tin ở thế hệ trẻ thì đương nhiên phải có. Tuy nhiên, chuyện chiến đấu và hy sinh cũng không hề đơn giản như chuyện học hành, thi trượt thì năm sau thi lại mà trượt nữa thì thôi. Chiến đấu mà để "trượt" thì xin mời về nằm dưới 3 tấc đất. Vì vậy đặt niềm tin ở thế hệ trẻ giữ nước tiếp theo là điều phải có, nhưng vẫn cần sự chau dồi, giáo dục, dạy bảo sát sao chứ không thể "vô tư" mặc kệ theo kiểu Trăng đến rằm thì kiểu gì trăng cũng tròn được.

 Trong thời chiến ít nhất là thời chúng ta đã đi qua thì chưa thấy quân pháp xử tử hình mấy thằng lính đào ngũ hay bỏ nhiệm vụ đâu bác huonghn76 ơi, vẫn biết kỷ luật chiến trường là rất cao nhưng nếu áp dụng luật này thì có mà bắn hết. Đánh nhau để sống chứ cứ bắt con nhà người ta đánh nhau để chết thì bố thằng nào dám đi bộ đội nữa, mà chiến đấu thì có lúc được lúc thua chứ có phải lúc nào cũng thắng hết cả đâu. Thua bỏ chốt chạy cũng đâu phải là hèn, ở lại thì chết nhạt phèo chi bằng bỏ chạy về gọi quân ta lên đông hơn có hơn không, một mình nằm lại đó để chết cả và chốt thì cũng vẫn cứ mất. Đời Trần từng 3 lần đánh tan quân Mông Nguyên và chính sách "mở cửa" cho địch tiến vào sâu rồi mới đóng cửa "nện chết" địch đó thôi, khi địch mạnh ta rút an toàn không là "bỏ chạy" đó hay sao?

 Lúc chiến tranh mà đánh nhau tốt thì ai mà chả muốn, chỉ sợ địch nó lại tốt hơn và đông hơn thì cũng là điều đáng ngại lắm đấy. Vì vậy rất cần rèn luyện ý chí chiến đấu cho thế hệ trẻ và truyền lại kinh nghiệm chiến đấu cho họ để họ biết chiến đấu và sống sót sau trận đánh, điều đó tốt hơn là dọa lôi nó ra pháp trường mà hành quyết nếu nó nhanh chân thoát khỏi trận địa xa vài chục km sau mấy loạt đạn còi. ;D Các cháu bây giờ bắn game cũng chuẩn lắm đấy bác ạ. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 13 Tháng Ba, 2013, 08:07:10 pm
Em cũng chẳng tin chuyện thanh niên bây giờ "sun vòi" khi nghe thấy 2 chữ TQ đâu, dù em lỡ vượt qua tuổi đó rồi. Bác xuanxoan phải có niềm tin vào thế hệ sau chứ ạ ;D


                    Chào các đồng đội ! Tôi thì tin vào thế hệ trẻ họ đủ dũng khí để đương đầu trong hoàn cảnh bắt buộc .Nhưng cũng cứ xét chi ly một tý đi ,chắc cũng có người sợ .Chết thì ai mà chẳng sợ ,nhưng có điều hoàn bắt buộc thì phải đánh cho tốt ,nếu không thì bị chết trong tay kẻ thù.Các đồng đội nghĩ xem, một đằng là nổ súng vào kẻ thù nếu có chết là chết trong vinh dự .Còn nếu hèn nhát đảo ngũ thoát ra khỏi mặt trận mà rơi vào tay các trạm kiểm soát quân sự trong khi tình hình căng thẳng thì bị kỷ luật rất nặng ,mà kỷ luật chiến trường cao nhất là tử hình .Hãy tự lựa chọn đi .

 Đặt niềm tin ở thế hệ trẻ thì đương nhiên phải có. Tuy nhiên, chuyện chiến đấu và hy sinh cũng không hề đơn giản như chuyện học hành, thi trượt thì năm sau thi lại mà trượt nữa thì thôi. Chiến đấu mà để "trượt" thì xin mời về nằm dưới 3 tấc đất. Vì vậy đặt niềm tin ở thế hệ trẻ giữ nước tiếp theo là điều phải có, nhưng vẫn cần sự chau dồi, giáo dục, dạy bảo sát sao chứ không thể "vô tư" mặc kệ theo kiểu Trăng đến rằm thì kiểu gì trăng cũng tròn được.

 Trong thời chiến ít nhất là thời chúng ta đã đi qua thì chưa thấy quân pháp xử tử hình mấy thằng lính đào ngũ hay bỏ nhiệm vụ đâu bác huonghn76 ơi, vẫn biết kỷ luật chiến trường là rất cao nhưng nếu áp dụng luật này thì có mà bắn hết. Đánh nhau để sống chứ cứ bắt con nhà người ta đánh nhau để chết thì bố thằng nào dám đi bộ đội nữa, mà chiến đấu thì có lúc được lúc thua chứ có phải lúc nào cũng thắng hết cả đâu. Thua bỏ chốt chạy cũng đâu phải là hèn, ở lại thì chết nhạt phèo chi bằng bỏ chạy về gọi quân ta lên đông hơn có hơn không, một mình nằm lại đó để chết cả và chốt thì cũng vẫn cứ mất. Đời Trần từng 3 lần đánh tan quân Mông Nguyên và chính sách "mở cửa" cho địch tiến vào sâu rồi mới đóng cửa "nện chết" địch đó thôi, khi địch mạnh ta rút an toàn không là "bỏ chạy" đó hay sao?

 Lúc chiến tranh mà đánh nhau tốt thì ai mà chả muốn, chỉ sợ địch nó lại tốt hơn và đông hơn thì cũng là điều đáng ngại lắm đấy. Vì vậy rất cần rèn luyện ý chí chiến đấu cho thế hệ trẻ và truyền lại kinh nghiệm chiến đấu cho họ để họ biết chiến đấu và sống sót sau trận đánh, điều đó tốt hơn là dọa lôi nó ra pháp trường mà hành quyết nếu nó nhanh chân thoát khỏi trận địa xa vài chục km sau mấy loạt đạn còi. ;D Các cháu bây giờ bắn game cũng chuẩn lắm đấy bác ạ. ;D
    Những điều bác binhyen nêu lên theo tôi là xúc tích mà rất đúng,việc quân cơ phải lựa cương ,nhu.Không thể cứng nhắc được,tuy nhiên với tình hình như hiện nay .Ví dụ :Một cuộc chiến tranh xảy ra,lệnh tổng động viên ban hành,thanh niên được gọi vào quân đội.

  So với thời của chúng ta,cả nước đều khó khăn,gian khổ.Vì vậy nhiều khi vào bộ đội còn sướng hơn ở nhà,nên cái khoảng cách tiền tuyến với hậu phương không chênh lệch nhau là mấy.Còn giờ đây,tiền tuyến nơi xảy ra chiến tranh tất nhiên là khó khăn thiếu thốn rồi.Còn hậu phương,ngay phía sau người lính cuộc sống vật chất đầy đủ.Từ đó không biết người lính có vượt qua được những gian khó mà ở chiến trường thường xảy ra đó không.Dù biết rằng người lính ngày nay chiến đấu bằng công nghệ cao nhưng không hẳn công nghệ cao là đầy đủ cả .Ta cứ xem lính Mỹ (Một đội quân  giàu có) đang chiến đấu trên chiến trường Afghanistan thì biết đấy,vẫn khó khăn thiếu thốn cực khổ trăm bề...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: daibangden trong 13 Tháng Ba, 2013, 08:21:11 pm

- Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...đã làm nhụt bản lĩnh thanh niên...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi ...

Em gõ trên google, từ khóa (chưa xét đến nội dung cụ thể trong các kết quả tìm được)

- sợ Trung quốc sun vòi: 1 450 000 kết quả trong 0,27 giây

- việt nam sợ trung quốc sun vòi: 334 000 trong 0,47 giây

- thanh niên sợ trung quốc sun vòi: 199 000 trong 0,53 giây

- thanh niên việt nam sợ trung quốc sun vòi: 184 000 kết quả trong 0,24 giây

Với các từ khóa:

- việt nam sợ trung quốc: 11 100 000 kết quả trong 0,22 giây

- thanh niên việt nam sợ trung quốc: 2 090 000 kết quả trong 0,31 giây

Trong khi đó, với các từ khóa:

- thanh niên việt nam không sợ trung quốc: 2 060 000 kết quả trong 0,20 giây

- việt nam không sợ trung quốc: 10 700 000 trong 0,32 giây

- không sợ trung quốc: 14 100 000 trong 0,31 giây.

Đây là kết quả em lướt trên google. Các bác cứ so sánh và đánh giá ;D

Ngoài đời thật thì em chưa/không có điều kiện để làm khảo sát (mà em cũng chả dại làm khảo sát ;D).


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Linh Quany trong 13 Tháng Ba, 2013, 09:26:45 pm
   Con số này chắc khó nói lên điều gì Daibangden ạ !

   Nếu nói đến từ sợ thì chắc chắn đầy người sợ. Nhưng sợ ở đây là sợ nếu chiến tranh có xảy ra thì mọi người ( gia đình, họ hàng.....) sẽ phải chịu cảnh cực khổ , mất mát thôi . Đánh nhau với Trung quốc hay Mỹ hay với bất kỳ thằng nào cũng vậy. Đâu có phải sợ cho riêng bản thân mình và sợ một ông bạn nào đâu .

   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: daibangden trong 13 Tháng Ba, 2013, 09:31:20 pm
   Con số này chắc khó nói lên điều gì Daibangden ạ !

   Nếu nói đến từ sợ thì chắc chắn đầy người sợ. Nhưng sợ ở đây là sợ nếu chiến tranh có xảy ra thì mọi người ( gia đình, họ hàng.....) sẽ phải chịu cảnh cực khổ , mất mát thôi . Đánh nhau với Trung quốc hay Mỹ hay với bất kỳ thằng nào cũng vậy. Đâu có phải sợ cho riêng bản thân mình và sợ một ông bạn nào đâu .

Hehe, tức là qua khảo sát trên công cụ Gúc gô, kết quả VN sợ hay không sợ TQ xấp xỉ nhau (chỉ tính kết quả, không xét đến nội dung cụ thể các kết quả tìm được) đó bác. Chứ "vòi" thì không có "sun" hoặc có "sun" thì cũng ít ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 13 Tháng Ba, 2013, 09:45:11 pm
   Thế các bác không nhớ câu hát " ...Kẻ thù buộc ta ôm cây súng ..."  à ?.Cho nên sợ hay không chưa chắc đã nói lên điều gì cả .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 13 Tháng Ba, 2013, 10:16:15 pm


    Thủa nước nhà chưa thống nhất, mấy anh bộ đội Miền Nam tập kết ra Bắc... hành quân qua vùng khu 4 của anh Văn thắng 341...thấy vườn mít no, tròn căng; mấy cô gái đang xỏa tóc gội bồ kết...mấy anh tạt vô nghỉ xin bát nước chè xanh..và huyên thuyên kể chuyện trái cây miền Nam...xoay quanh trái sầu riềng...nói đi nói lại cũng là trái sầu riềng.... mấy o người Miền bắc thì không biết trái sầu riêng là gì mới hỏi anh bộ đội:

   - O gái nhỏ Miền Bắc hỏi: Trái sầu riềng là trái chi anh bộ đội?.

   - Anh bộ đội người Miền Nam: trái sâu riền là trái sầu riêng... ;D

   - Mấy cô ngơ ngác, một cô đánh bạo hỏi...nó to hay nhỏ anh  ; :o

   - Anh bô đội nhìn trái mít chỉ nó to như trái ...à mà trái trên cây kia gọi là trái chi ...  ???

   - O gái nói: ...dạ trái mít ạ.

   - Anh bộ đội Miền Nam: Chà...trái sầu riềng quê mình cũng giống trái mít miền bắc lạ...không biết ăn có giống nhau không?

   - Mấy O ...thương mấy anh bộ đội Miền Nam không biết trái mít là trái chi bền bảo nhau ra vườn hái một quả mang vô đãi mấy anh bộ đội...

   - đang ăn một cô hỏi: Mùi vị trái sầu riêng nó thé nào anh  ???

   - Cả mấy anh nhìn nhau không biết diễn tả thế nào cho đúng mùi của sầu riềng - thơm thì như múi mít, còn khó ngửi thì nói thế nào đây...theo bạn mùi vị sầu riềng diễn tả thế nào là đúng nhất  ???
   - 
   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 13 Tháng Ba, 2013, 10:23:09 pm
Hi hi bác xuanxoan hóm ra phết, mùi của phồn thực, mùi của sự sống, được chưa bác, hay là mùi "vui vẻ sống như cày xong thửa ruộng".


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 07:08:37 am


     Đúng mà chưa trúng ...QTDC ơi!

     - ...Mùi của phồn thực, mùi của sự sống, được chưa bác, hay là mùi "vui vẻ sống như cày xong thửa ruộng.... nó đích thị là mùi trái mít rồi.

     - Nếu "vui vẻ chết  như cày xong thửa ruộng " dùng để giải thích mùi vị trái sầu riêng cũng là một góc độ - mùi trái sầu riêng cũng thể hiện như một diễn giải dân gian cho đồng đội và CSVD khái niệm cặp phạm trù "cái riêng cái chung" đấy.

    Vậy diễn tả "trái sầu riêng" nó thế nào cho đúng nhất đây các chiến hữu - ngày xưa quả thật chúng tôi là học sinh theo cha mẹ ra tập kết đất bắc...cũng đâu có biết trái sầu riêng là gì, hòa bình rồi mới biết những bảo diễn tả sao không diễn tả nổi, sau hỏi ông thầy dậy triết học mới diễn giải theo Logic học...đồng đội nào nói hộ với.. rồi ta lại tiếp luận bàn đúng sai câu ..."Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...đã làm nhụt bản lĩnh thanh niên...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi "...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 14 Tháng Ba, 2013, 07:15:48 am
Hay là mùi "vui duyên mới không quên nhiệm vụ" bác xuanxoan ơi. Có cả chung lẫn riêng nhé.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 07:38:28 am


    À này, buồn quá đồng đội ơi...đến giờ mình vẫn chưa xin được giấy mời để được dự ngày 14/3...  tiếng nói nhỏ nhẹ đầu tiên tưởng nhớ đồng đội hy sinh ngày 14/3/1988 - "vòng tròn bất tử Gac ma"...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 08:26:42 am



     Ngày này năm 1988:   “Tôi đang bị thương, trôi trên biển, tàu quân sự Trung Quốc phát hiện, chĩa súng vào đầu ra lệnh tôi đầu hàng. Tôi cương quyết không chịu. Nhìn thẳng vào mắt họ, tôi nói: Đất nước chúng tôi không bao giờ dạy người lính đầu hàng trước mũi súng quân thù”.

     Đó là dòng ký ức của binh nhất Trần Thiên Phụng, 1 trong 9 chiến sĩ của Trung đoàn 83 thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân may mắn còn sống sót sau trận tử chiến ngày 14/3/1988 trên đảo Gạc Ma và Cô Lin thuộc quần đảo Trường Sa. Hiện anh sống cùng gia đình tại phường 2, TP Đông Hà, tỉnh Quảng Trị.
                                                                       Trích dẫn ở báo Dân trí ngày hôm nay

   Ngày hôn nay 14/3/2013 trích Báo Dân trí:

   Lãnh thổ quốc gia là tối thượng

  Vào ngày này cách đây 25 năm (14/3/1988), Trung Quốc đã ngang nhiên chiếm đảo Gạc Ma, sát hại 64 người con của Tổ quốc đang canh giữ đất đai tổ tiên. Nỗi đau vẫn còn đó. Việc bảo vệ lãnh thổ quốc gia và tinh thần độc lập dân tộc luôn là tối thượng…...trường hợp gian hàng của Tổng cục Du lịch cũng rất đáng lên án. Lý do thứ nhất, đoàn do ông Tổng Cục trưởng Nguyễn Văn Tuấn, một trong những lãnh đạo cao cấp của Bộ VH-TT&DL làm trưởng đoàn. Thứ hai, sự việc xảy ra trên trường quốc tế, nơi có năm châu bốn biển nhìn vào.

Đây không thể coi là những sơ xuất bình thường nên cần có những biện phám xử lý nghiêm khắc bởi lãnh thổ quốc gia và tinh thần độc lập dân tộc luôn là tối thượng.

     Phẩm chất chính trị của một binh nhất Trần Thiên Phụng, 1 trong 9 chiến sĩ của Trung đoàn 83 thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân may mắn còn sống sót sau trận tử chiến ngày 14/3/1988 trên đảo Gạc Ma và Cô Lin (xuanxoan hay ví mình là lính binh bét) và phẩm chất chính trị của một cán bộ cao cấp Bộ Văn hóa thông tin và Du lịch  ??? ;D :P  - nhận thức như thế nào là Lãnh thổ quốc gia là tối thượng. ???...bạn nên nghe theo ai..."lính binh bét" hay người có có chức quyền "lãnh đạo cao cấp" nói trên ???

   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Ba, 2013, 08:59:03 am
Ngày 14-3-1988 Trung quốc thảm sát 64 bộ đội Việt nam ,sau đó thì đánh chìm tàu của Hải quân tại bãi đá nổi có tên GAC MA trong quần đảo Trường sa CỦA VIỆT NAM .

Máu đã đổ vì chủ quền đất nước ,dân Sài gòn và cả nước năm ấy phát động quyên gióp tiền cho trường sa xây cơ sở vật chất .

Đến nay TRUNG QUỐC vẫn chưa từ bỏ dã tâm chiếm toàn bộ 2 quần đảo Hoàng sa-trường sa của VIỆT NAM .

Mời các bác coi phim tài liệu về chuyện này ,dưới góc nhìn của người TRUNG QUỐC :

http://www.youtube.com/watch?v=vHz4M-a-QeI

TB : nếu đường link này là phạm quy của diễn đàn xin admin xóa hộ em .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 10:20:42 am
      Mình đã xem nhiều lần những thước phim của kẻ thù, chính kẻ thù - Bọn bành trướng Bắc Kinh tung lên mạng để khoe chiến tích anh hùng của chúng dùng vũ khí giết anh em lính Hải quân của mình...đợt nào xem nước mắt cũng ứa ra...không chỉ vì anh em hy sinh hết mà khóc vì hành động anh em đứng giữ cờ Tổ Quốc và không bắn trả kẻ thù dù chúng đang dùng mọi hỏa lực sẵn có trên tầu chiến bắn vào anh em để hủy diệt... những thước phim của chính kẻ thù vinh danh người lính Việt Nam yêu hòa bình và bóc trần sự dã man, giết người của bọn lính bành trướng Bắc kinh.

     Đau sót quá...một câu hỏi luôn đau đáu trong mình là vì sao anh em không bắn trả...nếu không có những thước phim do chính kẻ thù tự phụ khoe khoang nói trên, nhân dân Việt Nam không thể hiểu hết sự hy sinh của những người lính hải quân bảo vệ Hoàng sa - Trường sa. Một sự hy sinh có thể không bút nào diễn ta đúng bản chất người lính người lính Cụ Hồ - giữ lá cờ Tổ quốc đến người cuối cùng; qua những thước phim tư liệu của chính kẻ thù ta mới thấy dáng đứng hiên ngang của người Việt Nam bảo vệ cờ và mảnh đất biên cương của Tổ Quốc.

     Mình muốn con cháu sau này giải đáp cho mình câu hỏi...vì sao anh em hải quân không nổ súng chống trả kẻ thù ?. 

 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 14 Tháng Ba, 2013, 10:37:33 am
Trong lịch sử hải quân Việt Nam ghi rõ là ta nổ súng chống trả. Nhưng các tàu ta mang tới là tàu vận tải (ngoài tàu 505 đổ bộ cũ mèm) và không lường hết dã tâm của phía đối phương (!!!) nên sự đánh trả này không tương xứng (súng bộ binh đối với pháo hạm).


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Ba, 2013, 10:42:11 am
      Mình muốn con cháu sau này giải đáp cho mình câu hỏi...vì sao anh em hải quân không nổ súng chống trả kẻ thù ?. 

Ngày 19-12-1946 HỒ CHỦ TỊCH kêu gọi nhân dân toàn quốc kháng chiến . Mở đầu lời kêu gọi Bác dùng câu này :

"

Hỡi đồng bào toàn quốc!
Chúng ta muốn hoà bình, chúng ta đã nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, thực dân Pháp càng lấn tới, vì chúng quyết tâm cướp nước ta lần nữa!
Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ.
Hỡi đồng bào!
Chúng ta phải đứng lên!
Bất kỳ đàn ông, đàn bà, bất kỳ người già, người trẻ, không chia tôn giáo, đảng phái, dân tộc. Hễ là người Việt Nam thì phải đứng lên đánh thực dân Pháp để cứu Tổ quốc. Ai có súng dùng súng. Ai có gươm dùng gươm, không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc. Ai cũng phải ra sức chống thực dân Pháp cứu nước.
Hỡi anh em binh sĩ, tự vệ, dân quân!
Giờ cứu nước đã đến. Ta phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng, để giữ gìn đất nước.
Dù phải gian lao kháng chiến, nhưng với một lòng kiên quyết hy sinh, thắng lợi nhất định về dân tộc ta!
Việt Nam độc lập và thống nhất muôn năm!
Kháng chiến thắng lợi muôn năm!

Hà Nội, ngày 19 tháng 12 năm 1946
Hồ Chí Minh .    ".

Vây để trả lời câu hỏi của bác ta có thể vận dụng lời nói của bác HỒ trong đoạn VĂN mở đầu là được .

CÒN ĐÂY LÀ NGUỒN :

http://www.youtube.com/watch?v=QmCnlrvg8xU



Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 14 Tháng Ba, 2013, 10:47:55 am
      Mình đã xem nhiều lần những thước phim của kẻ thù, chính kẻ thù - Bọn bành trướng Bắc Kinh tung lên mạng để khoe chiến tích anh hùng của chúng dùng vũ khí giết anh em lính Hải quân của mình...đợt nào xem nước mắt cũng ứa ra...không chỉ vì anh em hy sinh hết mà khóc vì hành động anh em đứng giữ cờ Tổ Quốc và không bắn trả kẻ thù dù chúng đang dùng mọi hỏa lực sẵn có trên tầu chiến bắn vào anh em để hủy diệt... những thước phim của chính kẻ thù vinh danh người lính Việt Nam yêu hòa bình và bóc trần sự dã man, giết người của bọn lính bành trướng Bắc kinh.

     Đau sót quá...một câu hỏi luôn đau đáu trong mình là vì sao anh em không bắn trả...nếu không có những thước phim do chính kẻ thù tự phụ khoe khoang nói trên, nhân dân Việt Nam không thể hiểu hết sự hy sinh của những người lính hải quân bảo vệ Hoàng sa - Trường sa. Một sự hy sinh có thể không bút nào diễn ta đúng bản chất người lính người lính Cụ Hồ - giữ lá cờ Tổ quốc đến người cuối cùng; qua những thước phim tư liệu của chính kẻ thù ta mới thấy dáng đứng hiên ngang của người Việt Nam bảo vệ cờ và mảnh đất biên cương của Tổ Quốc.

     Mình muốn con cháu sau này giải đáp cho mình câu hỏi...vì sao anh em hải quân không nổ súng chống trả kẻ thù ?. 

 
---------------
Xin chào bác Xuanxoan , chào các bác . Tôi chắc rằng nhiều người cũng có câu hỏi tương tự : tại sao các chiến sỹ hải quân bảo vệ đảo Trường sa , Hoàng sa lại không được phép nổ súng , mà lại phải hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển đảo ...
Các bác ạ : kẻ thù của chúng ta luôn tìm Trăm phương nghìn kế để khiêu khích ta , mục đích là gây ra tình trạng hỗn loạn , mất an ninh trong khu vực , để phá ta về mọi mặt : kinh tế , chính trị , quốc phòng .v.v...xét về mọi mặt để tiến hành một cuộc chiến tranh không hề đơn giản - lấy ví dụ :khi Mỹ tấn công Apganítan , có rất nhiều động tác chuẩn bị : nào là xin ý kiến nghị sỹ 2 viện QH , chuẩn bị lực lượng , thăm dò dư luận v.v...
Vậy nên nếu Trung quốc muốn tấn công ta e còn khó hơn việc  Mỹ tấn công Apganítan .
Có lẽ nắm được ý đồ của TQ , nên các chiến sỹ HQ của ta ở Trường sa , Hoàng sa mới được lệnh không nổ súng .
Trong qúa khứ đế quốc Mỹ đã dùng sự kiện Vịnh Bắc bộ để lấy cớ cho tàu chiến và máy bay ném bom miền bắc Việt nam .
Nay ta không khôn khéo , thì dễ bị Trung quốc  khiêu khích như sự kiện Vịnh  Bắc bộ.
Kính.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 14 Tháng Ba, 2013, 11:02:07 am
      Mình đã xem nhiều lần những thước phim của kẻ thù, chính kẻ thù - Bọn bành trướng Bắc Kinh tung lên mạng để khoe chiến tích anh hùng của chúng dùng vũ khí giết anh em lính Hải quân của mình...đợt nào xem nước mắt cũng ứa ra...không chỉ vì anh em hy sinh hết mà khóc vì hành động anh em đứng giữ cờ Tổ Quốc và không bắn trả kẻ thù dù chúng đang dùng mọi hỏa lực sẵn có trên tầu chiến bắn vào anh em để hủy diệt... những thước phim của chính kẻ thù vinh danh người lính Việt Nam yêu hòa bình và bóc trần sự dã man, giết người của bọn lính bành trướng Bắc kinh.

     Đau sót quá...một câu hỏi luôn đau đáu trong mình là vì sao anh em không bắn trả...nếu không có những thước phim do chính kẻ thù tự phụ khoe khoang nói trên, nhân dân Việt Nam không thể hiểu hết sự hy sinh của những người lính hải quân bảo vệ Hoàng sa - Trường sa. Một sự hy sinh có thể không bút nào diễn ta đúng bản chất người lính người lính Cụ Hồ - giữ lá cờ Tổ quốc đến người cuối cùng; qua những thước phim tư liệu của chính kẻ thù ta mới thấy dáng đứng hiên ngang của người Việt Nam bảo vệ cờ và mảnh đất biên cương của Tổ Quốc.

    Mình muốn con cháu sau này giải đáp cho mình câu hỏi...vì sao anh em hải quân không nổ súng chống trả kẻ thù ?. 
 
Bác XX xem ở chỗ này để thấy là ta có nổ súng đáp trả hay không?

http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,1056.msg14686.html#msg14686


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 14 Tháng Ba, 2013, 11:40:08 am



     Ngày này năm 1988:   “Tôi đang bị thương, trôi trên biển, tàu quân sự Trung Quốc phát hiện, chĩa súng vào đầu ra lệnh tôi đầu hàng. Tôi cương quyết không chịu. Nhìn thẳng vào mắt họ, tôi nói: Đất nước chúng tôi không bao giờ dạy người lính đầu hàng trước mũi súng quân thù”.

     Đó là dòng ký ức của binh nhất Trần Thiên Phụng, 1 trong 9 chiến sĩ của Trung đoàn 83 thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân may mắn còn sống sót sau trận tử chiến ngày 14/3/1988 trên đảo Gạc Ma và Cô Lin thuộc quần đảo Trường Sa. Hiện anh sống cùng gia đình tại phường 2, TP Đông Hà, tỉnh Quảng Trị.
                                                                       Trích dẫn ở báo Dân trí ngày hôm nay

   Ngày hôn nay 14/3/2013 trích Báo Dân trí:

   Lãnh thổ quốc gia là tối thượng

  Vào ngày này cách đây 25 năm (14/3/1988), Trung Quốc đã ngang nhiên chiếm đảo Gạc Ma, sát hại 64 người con của Tổ quốc đang canh giữ đất đai tổ tiên. Nỗi đau vẫn còn đó. Việc bảo vệ lãnh thổ quốc gia và tinh thần độc lập dân tộc luôn là tối thượng…...trường hợp gian hàng của Tổng cục Du lịch cũng rất đáng lên án. Lý do thứ nhất, đoàn do ông Tổng Cục trưởng Nguyễn Văn Tuấn, một trong những lãnh đạo cao cấp của Bộ VH-TT&DL làm trưởng đoàn. Thứ hai, sự việc xảy ra trên trường quốc tế, nơi có năm châu bốn biển nhìn vào.

Đây không thể coi là những sơ xuất bình thường nên cần có những biện phám xử lý nghiêm khắc bởi lãnh thổ quốc gia và tinh thần độc lập dân tộc luôn là tối thượng.

     Phẩm chất chính trị của một binh nhất Trần Thiên Phụng, 1 trong 9 chiến sĩ của Trung đoàn 83 thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân may mắn còn sống sót sau trận tử chiến ngày 14/3/1988 trên đảo Gạc Ma và Cô Lin (xuanxoan hay ví mình là lính binh bét) và phẩm chất chính trị của một cán bộ cao cấp Bộ Văn hóa thông tin và Du lịch  ??? ;D :P  - nhận thức như thế nào là Lãnh thổ quốc gia là tối thượng. ???...bạn nên nghe theo ai..."lính binh bét" hay người có có chức quyền "lãnh đạo cao cấp" nói trên ???

   
Có không ít quan chức nói phẩm chất chính trị trên cửa miệng thôi Bác ơi, ông quan này hình như cũng vậy, không so sánh được đâu.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Ba, 2013, 01:16:29 pm
Mình muốn con cháu sau này giải đáp cho mình câu hỏi...vì sao anh em hải quân không nổ súng chống trả kẻ thù ?. 
 
Bác XX xem ở chỗ này để thấy là ta có nổ súng đáp trả hay không?

http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,1056.msg14686.html#msg14686
[/quote]

Vấn đề là bác 2X muốn muốn nói là tại sao ta không nổ súng phản công có bài bản ngang tầm ,ngang cỡ với kẻ thù lúc ấy . chứ còn phản công theo lối thấy đồng đội bị tàn sát quá nóng ruột lia vài loạt AK súng trang bị cá nhân vào phía quân thù . đã vậy khi chưa có lệnh vừa bắn vừa run sợ về bị kỷ luật vì làm hỏng ý đồ của nhà nước lớn .

THEO TÔI NGHĨ : không phải là nước ta không biết hoặc bị quá bất ngờ ,mà nhà nước muốn giữ tình hòa hảo giữa 2 nước .

chuyện phản công cố thủ tại các đảo này chỉ cần nhà nước ủy quyền cho tư lệnh quân khu là xong ,TQ dễ gì chiếm được .  nếu trung quốc trang bị tàu chiến loại to (khu trục) thì ta dùng máy bay A-37 thu được của VNCH tới bỏ bom lên tàu ,một mặt cho tàu tiếp viện cầm cự chừng 24 tiếng là tiếp viện tới . mang theo pháo tầm xa lên đảo. một mặt rải nhiều thủy lôi bom mìn ven biển -giăng thiên la địa võng , giặc đến bao nhiêu nộp mạng bấy nhiêu . chắc chắn điều này sẽ gây ra chiến sự leo thang ở khắp các đảo còn lại ,CẢ 2 BÊN ĐỀU ĐIỀU QUÂN VÀ VŨ KHÍ ĐẾN NƠI GIAO CHIẾN. tình hình không biết đâu mà lường trước . vậy tôi cho rằng nhà nước ta dùng giải pháp nhịn nhục là hợp lý. Chờ thời cơ rồi tính tiếp . ( đến thời điểm hiện tại, là ngày hôm nay -thì VN chẳng sợ thằng qué nào và thằng ấy cũng không dám ức hiếp VN quá như vậy )

việc 64 cán bộ chiến sỹ hy sinh NGÀY 14-3-1988 tại đảo để cho nhiều triệu ND việt nam được sống trong hòa bình là một sự hy sinh xứng đáng . TỔ QUỐC và nhân dân việt nam sẽ đời đời ghi ơn các liệt sĩ anh hùng .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 14 Tháng Ba, 2013, 01:54:11 pm
Vậy bác XuanXoan nói ta không nổ súng chống trả là muốn nói cụ thể trong vụ việc ngày 14-3-1988 hay là sao để còn bàn tiếp !   8)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Ba, 2013, 02:19:41 pm
Chuyện của nhà nước lớn ,có nhiều cái hay lắm . Tôi nhớ cách nay chừng 3 năm Thủ tướng NGUYỄN TẤN DŨNG trả lời các nhà báo trong và ngoài nước trên truyền hình câu hỏi : Tại sao Việt nam phải mua tàu ngầm ? bác DŨNG mặt lạnh như tiền trả lời : "khi kinh tế người ta khá lên thì người ta mua sắm  -đó là chuyện bình thường ". nghe trả lời xong chẳng thấy ai hỏi thêm vì biết chắc có hỏi nữa cũng được câu trả lời kiểu như thế .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 14 Tháng Ba, 2013, 02:32:24 pm
Chuyện của nhà nước lớn ,có nhiều cái hay lắm . Tôi nhớ cách nay chừng 3 năm Thủ tướng NGUYỄN TẤN DŨNG trả lời các nhà báo trong và ngoài nước trên truyền hình câu hỏi : Tại sao Việt nam phải mua tàu ngầm ? bác DŨNG mặt lạnh như tiền trả lời : "khi kinh tế người ta khá lên thì người ta mua sắm  -đó là chuyện bình thường ". nghe trả lời xong chẳng thấy ai hỏi thêm vì biết chắc có hỏi nữa cũng được câu trả lời kiểu như thế .


             Thủ tướng trả lời rất hay đấy các bác ạ .Mình mua bao tầu ngầm 6 chiếc hay nhiều hơn ,đó là bí mật quốc phòng ,bí mật nhà nước . Đố bác nào trả lời chính xác được đấy


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 14 Tháng Ba, 2013, 02:34:38 pm
Chuyện của nhà nước lớn ,có nhiều cái hay lắm . Tôi nhớ cách nay chừng 3 năm Thủ tướng NGUYỄN TẤN DŨNG trả lời các nhà báo trong và ngoài nước trên truyền hình câu hỏi : Tại sao Việt nam phải mua tàu ngầm ? bác DŨNG mặt lạnh như tiền trả lời : "khi kinh tế người ta khá lên thì người ta mua sắm  -đó là chuyện bình thường ". nghe trả lời xong chẳng thấy ai hỏi thêm vì biết chắc có hỏi nữa cũng được câu trả lời kiểu như thế .

 Tôi nhớ hôm đó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn hỏi lại mấy tay nhà báo một câu và chúng nó cũng im như thóc không thể trả lời nổi:

- Các anh là nhà báo thì cần gì mua sắm máy ghi âm, máy chụp hình làm gì? Vậy tại sao thấy đeo mang đầy người là cái gì đấy? ;D ;D ;D

 Mịa! Quốc phòng của một nhà nước có chủ quyền mà phải "báo cáo" trình bày với mấy thằng nhà báo lởm khởm đó hay sao? ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 04:07:40 pm
 

                      Phản đối hãng bay phát ấn phẩm in đường lưỡi bò

        Sáng 14/3, đại diện Cục Hàng không Việt Nam xác nhận Cục này vừa có công văn phản đối việc Hãng hàng không Air China (Trung Quốc) đã phổ biến bản đồ in hình "đường lưỡi bò" trong một cuộc họp thông báo mở đường bay mới và nâng tần suất bay của hãng này, diễn ra ngày 12/3 ở TP.HCM.

(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1194860_duong_luoi_bo_datviet.vn.jpg)


       Bạn suy nghĩ gì khi liên tục trong vài ngày toàn chuyện như thế này....thế hệ trẻ từ mẫu giáo ...đến học sinh phổ thông học địa lý trên địa cầu...đến người có tiền đi máy bay...luôn thấy hình ảnh Hoang sa - Trường sa thuộc Trung quốc thì...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là....rồi ...

     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 14 Tháng Ba, 2013, 04:32:01 pm
Trong lịch sử hải quân Việt Nam ghi rõ là ta nổ súng chống trả. Nhưng các tàu ta mang tới là tàu vận tải (ngoài tàu 505 đổ bộ cũ mèm) và không lường hết dã tâm của phía đối phương (!!!) nên sự đánh trả này không tương xứng (súng bộ binh đối với pháo hạm).

Thật tiếc rằng tôi chưa được đọc cuốn sử đó, bác Quocnhoaicu ạ!
Chính vì vậy tôi vẫn băn khoăn về sự kiện này, bởi có sự không thống nhất trong thông tin. Báo Thanh niên hôm nay có bài viết về sự kiện này như sau:

Hành động cho tàu ủi bãi, hy sinh để giữ đảo trong năm 1988 không phải là của kẻ hèn nhát không dám nổ súng. Không nổ súng khi bị đối phương tấn công đối với người lính thật khó khăn. Việc giữ kỷ luật không nổ súng trong năm 1988 có thể so sánh như chấp hành lệnh kéo pháo ra, chuẩn bị chu đáo để giành chiến thắng chắc chắn sau này ở Điện Biên Phủ năm 1954. Sự hy sinh cần thiết, ở mức thấp nhất cho mục đích cuối cùng. Nó cho đất nước có thời gian để giải quyết những việc hệ trọng ở biên giới tây nam, biên giới phía bắc, phá thế gọng kìm, củng cố lực lượng mở rộng ra biển.

Nguồn: thanhnien.com.vn/pages/20130314/ngay-14-3-1988-hai-lam-nam-nhin-lai.aspx


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 05:46:08 pm

      Có lẽ nhận xét này Tuanb5 trích dẫn và trả lời câu hỏi - mình cho là đúng...chấp hành mệnh lệnh trên.

      Không nổ súng, đây là vấn đề khó khăn nhất của người lính chiến. Lính của mình thời đó thật sự là những người lính thiện chiến; nổ súng đánh bọn giặc bành trướng là chuyện bình thường...nhưng không đánh trả bọn lính hải quân Trung quốc như hình ảnh kẻ thù rêu rao trận đánh thắng hải quân Việt Nam chính là nỗi nhục của Hải quân Trung quốc.

     Những thước phim những người lính Việt Nam đứng ôm cờ tổ quốc giữa biển khơi trước những loạt súng của kẻ thù bắn vào người các anh, hình ảnh các anh gục ngã trước những loạt đạn của bọn hải quân Trung quốc thật kiêu hùng. Nhân dân thế giới xem những thước phim do chính Trung Quốc công bố là chiến thắng này tôi tin họ sẽ nói lính Trung quốc chính là bọn khủng bố thời đại.

 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 14 Tháng Ba, 2013, 06:36:15 pm

Tôi rất đồng ý với nhận xét này của bác: lính Trung quốc chính là bọn khủng bố thời đại.
Họ hành xử bất chấp tất cả các quy tắc về luật Chiến tranh và các quy tắc về luật Nhân đạo quốc tế. Các tàu mang cờ của Hội Chữ thập đỏ của ta đến cứu chữa thương binh, quy tập hài cốt các nạn nhân đã bị họ thẳng thừng từ chối.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: haanh trong 14 Tháng Ba, 2013, 07:17:22 pm
hehe bác XX dạo này nhiều tâm sự quá , phải giữ sức khỏe bác ơi  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 08:12:13 pm


    Ối giời ơi Haanh vượt biên lên sao hỏa mới về hả, trên đấy nóng không mà vẫn cởi trần vậy... đang ở đâu vậy ???


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 08:26:20 pm


     Chắc trên đài truyền hình TW không đưa tin Đà Nẵng tri ân những người lính đã hy sinh ngày 14/3 rồi. từ 20 giờ tới giờ 20 h20 mình đang xem...nhưng cũng hơi buồn buồn vì ...không giới thiệu thân nhân Liệt sĩ tới dự...sau khi Thái Thanh Hùng CT. Hội CCB Đà Nẵng hô mặc niệm, cô dẫn chương trình mới tiếp tục ra giới thiệu sự có mặt của thân nhân các liệt sĩ...và hiện  đang ca hát ...nhưng đến giờ vẫn chưa nói phạm húy "tên" ông bạn 16 chữ vàng....chỉ nói ghi ơn các liệt sĩ hy sinh bảo vệ Hoàng Sa ...

    Giờ đang mời các sĩ quan và chiến sĩ các đơn vị chiến đấu lên kể chuyện...hy vọng chỉ thẳng tên bọn từng bắn các anh...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 08:44:21 pm
       Đã xem những thước phim tư liệu của lính hải quân Trung quốc bắn anh em mình...và vòng tròn bất tử xuất hiện  ..anh em Hải Quân mình tạo vòng tròn để bảo vệ cờ Tổ Quốc. Thật cảm động khi đảo phó Phương giữ cờ bị bắn, quấn cờ vào người hô to thà hy sinh nhưng phải giữ cờ, giữ đảo, to mấu mình lên lá cờ tổ quốc và anh đã hy sinh, đại úy Nguyên Văn Lanh tiếp tục lao vào giữa cờ - anh ôm cờ vào lòng, hất tên lính Trung quốc phía trước, không ngờ còn tên phía sau đâm lê vào bả vai anh, máu anh đã thấm lá cờ; một tên phía trước sông tới gí súng vào anh, anh cúi xuống loạt đạn bắn qua vai anh...nhưng lá cờ anh vẫn giữ và ngất đi... thật xúc động những người lính Hải quân bảo vệ Gạc Ma..


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: ledvu trong 14 Tháng Ba, 2013, 09:08:32 pm
Lại cứ như thế này:

Sách học vần tiếng Việt lại vẽ cờ Trung Quốc

Sau chuyện “cổng trường cắm cờ Trung Quốc”, lại có một cuốn sách nữa do tác giả Việt Nam biên soạn dạy tiếng Việt cho trẻ em cũng in cờ Trung Quốc.
Theo tác giả cuốn sách, bà Nguyễn Thị Thúy Hà thì những cuốn sách “vẽ cờ Trung Quốc” chỉ là bản in thử được mang gửi ở một số nhà sách(?).
 
In thử! để thử phản ứng cuả dư luận!!!
Sắp có 1 Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống ra mặt hay sao!!!
http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/111782/sach-hoc-van-tieng-viet-lai-ve-co-trung-quoc.html (http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/111782/sach-hoc-van-tieng-viet-lai-ve-co-trung-quoc.html)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 14 Tháng Ba, 2013, 09:16:05 pm

    Thật sự người này ngã xuống trước họng súng lính Trung quốc, người sau lao vào giữ cờ; chiến sĩ Hải quân tàu vận tải vào tiếp tục đúng bảo vệ cờ và đảo; đưa thương binh, liệt sĩ về đảo côlin; bảo vệ xác liệt sĩ ( anh Phương)...chính thức là các anh được lệnh không được nổ súng (đó là điều sự thực qua lời kể của các anh)- bảo vệ đảo, bảo vệ cờ Tổ Quốc bằng mạng sông của mình; chấp nhận lưỡi lê và đạn bắn vào của lính Trung Quốc.

   Thật sự không ngờ...ngày hôm nay mới chứng kiến và nghe các anh nói và mẹ một liệt sĩ ở Đà Nẵng vẫm ôm chiếc áo của con gửi về và bà đã mặc vào mỗi khi có việc để đỡ nhớ người con đã hy sinh ở đảo Gac ma.

   Vòng tròn bất tử...có lẽ đây là hình ảnh riêng có và bất tử của người lính hải quân bảo vệ đảo Hoàng sa và Trường sa...các bạn trẻ và các cháu thiếu nhi hãy kể cho nhau nghe, truyền tai nhau câu chuyện về "vòng tròn bất tử"...khi lính Trung Quốc tấn công, các anh những người lính hải quân trẻ, chỉ tay không bảo vệ cờ Tổ quốc...bắt đầu hình thành vòng tròn bảo vệ cờ, người này bị bắn, bị lê đâm ngã xuống, người lính khác lao đến giữ cờ tổ quốc...  

   Thật không ngờ và xúc động lắm bạn ơi.

  


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 14 Tháng Ba, 2013, 11:46:46 pm


    Nợ xấu ???!

   khái niệm "xấu" của mình được hiểu theo nghĩa gì đâu - từ ngữ VN diễn tả Xấu người xấu nết hay tên gọi cây sấu; con cá sấu...gì gì nữa đây theo giọng nói của từng vùng miền nước ta ???.

   Trong tài khoản kế toán có Quỹ dự phòng...cái này hỏi anh Huong HN, anh Trần Phú 341 hay giám đốc doanh nghiệp NVV cựu chiến binh tài khoản quỹ dự phòng để làm gì hở các anh ???

  ..........
Có một bài viết hay và sáng sủa của một chuyên gia, xin chia sẻ với các bác:
http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2012/07/bad-debt.html

Bad debt accounting

Tôi thấy nhiều người, vd ông Quách Mạnh Hào, nhầm lẫn về bad debt accounting nên viết lại cho rõ. Tôi sẽ lấy một ví dụ bằng số cụ thể như sau. Một ngân hàng có 14 đồng vốn tự có, huy động thêm 86 đồng tiền gửi của dân rồi cho vay 100 đồng. Bản cân đối tài sản sẽ như sau (để đơn giản tôi tạm thời bỏ qua các assets nhỏ khác, vd dự trữ bắt buộc, tài sản cố định, đầu tư vào trái phiếu chính phủ..., mà coi toàn bộ asset là tiền ngân hàng cho vay):


ASSETS:   100
Loans:        100

LIABILITIES: 100
Deposit:            86
Equity:              14


Như vậy ngân hàng này có tỷ lệ vốn tự có/dư nợ bằng 14%. Khi ngân hàng phát hiện ra trong số 100 đồng cho vay đó có 8.8 đồng nợ xấu, theo qui định của NHNN họ phải trích lập dự phòng (để đơn giản giả sử số nợ xấu đó phải trích lập 100% và khoản cho vay không có thế chấp). Lúc này bản cân đối tài sản sẽ như sau (theo thông lệ kế toán số trong ngoặc kép là số âm):

ASSETS:      91.2
Loans:         100
Provisions:     (8.8 )

LIABILITIES:  91.2
Deposit:            86
Equity:                5.2

Tỷ lệ vốn/dư nợ của ngân hàng này chỉ còn 5.7%, vốn tự có giảm xuống 5.2 đồng vì khoản trích lập dự phòng 8.8 đồng được đưa vào chi phí của ngân hàng (income statement). Lưu ý khoản trích lập dự phòng 8.8 đồng này là non-cash transaction, nghĩa là không phải ngân hàng trích ra 8.8 đồng bỏ vào một tài khoản dự phòng nào đó. Đây hoàn toàn chỉ là một qui định accounting, thuật ngữ "trích lập dự phòng" làm nhiều người hiểu nhầm. Nếu ngân hàng "xử lý" nợ xấu (theo nghĩa write off) bảng cân đối tài sản sẽ như sau:


ASSETS:      91.2
Loans:           91.2

LIABILITIES: 91.2
Deposit:           86
Equity:               5.2


Việc xử lý nợ xấu như vậy cũng là non-cash transaction, chỉ có ý nghĩa kế toán. Trước và sau khi xử lý nợ xấu tỷ lệ vốn/dư nợ không đổi, mức độ rủi ro của ngân hàng này cũng không đổi và khả năng huy động tiền gửi và cho vay cũng vậy. Khi ngân hàng công bố họ có 8.8 đồng nợ xấu điều đó có nghĩa họ đã phải trích lập dự phòng và vốn chủ sở hữu đã bị giảm bớt. Trên bảng cân đối tài sản có 8.8 đồng nợ xấu không có nghĩa vốn chủ sở hữu sẽ mất 60% khi xử lý nợ xấu, nó đã mất rồi.

Một điểm nữa, khoản nợ xấu 8.8 đồng (trước khi xử lý) hoàn toàn không phải là "cục máu đông" ngăn cản ngân hàng này tăng trưởng tín dụng. Như tôi đã viết trước đây, vấn đề nằm ở chỗ ngân hàng này có thể đã giấu bớt nợ xấu để không trích lập dự phòng đầy đủ. Giả sử số nợ xấu và trích lập dự phòng phải là 18 đồng thay vì 8.8 đồng, bản cân đối tài sản như sau:


ASSETS:      82
Loans:         100
Provisions:   (18)

LIABILITIES: 82
Deposit:          86
Equity:            (4)

Vốn chủ sở hữu âm nghĩa là ngân hàng bị phá sản. Tuy nhiên đây chỉ là phá sản trên sổ sách, nếu số 86 đồng huy động chưa đến hạn phải trả cho khách hàng thì ngân hàng này vẫn chưa mất khả năng thanh toán. Nếu vậy ngân hàng này sẽ chỉ công bố nợ xấu là 8.8 đồng thôi để tiếp tục tồn tại và hi vọng thị trường sẽ phục hồi hoặc được nhà nước bailout. Nhưng ngân hàng này sẽ khó có thể tăng tín dụng được nữa. Thứ nhất, họ có thể giấu con số 18 đồng nợ xấu mà chỉ báo cáo với NHNN 8.8 đồng, nhưng họ khó có thể giấu được thị trường. Khách hàng không muốn gửi tiền, các tổ chức tín dụng khác không muốn cho vay nên họ không còn nguồn vốn để tiếp tục tăng trưởng tín dụng. Thứ hai, bản thân họ cũng không muốn tăng thêm tín dụng vì cứ giả sử họ huy động tiếp được 100 đồng, nếu cho vay và lại bị nợ xấu thì phải tiếp tục trích lập dự phòng, có khả năng sẽ mất nốt số 5.2 đồng còn lại trên sổ sách.

Thực ra NHNN có thể đã biết con số nợ xấu thật là 18 đồng chứ không phải 8.8 đồng. Tuy nhiên NHNN không dám ép ngân hàng này khai thật vì như vậy họ sẽ phá sản (điều này đúng hay không chưa bàn ở đây). Bởi vậy NHNN chấp nhận số 8.8 đồng nợ xấu và cùng ngân hàng kia đợi thị trường phục hồi. Trong lúc đó NHNN sẽ phải bơm thanh khoản cho họ để họ thanh toán các khoản liabilities tới hạn. Tuy nhiên nếu khả năng thị trường phục hồi thấp thì NHNN phải lên kế hoạch bailout. Nếu NHNN lập một công ty quản lý tài sản (AMC) đổi nợ xấu lấy trái phiếu theo book value, bản cân đối tài sản của ngân hàng sẽ như sau:

ASSETS:   100
Loans:         91.2
Bonds:          8.8

LIABILITIES:  100
Deposit:             86
Equity:               14

Sở dĩ vốn chủ sở hữu tăng từ 5.2 đồng lên 14 đồng vì khoản dự phòng rủi ro 8.8 đồng được nhập ngược vào income statement. Bảng cân đối tài sản này cực kỳ đẹp và ngân hàng sẽ rộng cửa huy động và cho vay. Tuy nhiên cái giá phải trả là AMC sẽ phải ôm đống nợ xấu, đến khi nào phải write off thì hoặc ngân sách hoặc NHNN phải chịu lỗ.

Tóm lại cần phải hiểu rằng việc ngân hàng trích lập dự phòng khi công bố một khoản nợ xấu chỉ là một nghiệp vụ kế toán, hoàn toàn không phải họ bỏ một khoản tiền vào tài khoản để phòng ngừa rủi ro hoặc để sau này xử lý số nợ xấu đó. Hệ thống ngân hàng VN có tỷ lệ nợ xấu quá lớn là đúng, nhưng vấn nạn là ở chỗ họ đang dấu một phần (lớn) số nợ xấu đó chứ không phải họ không chịu xử lý nợ xấu như nhiều người nói. Công khai số nợ xấu này đòi hỏi ngân hàng phải tăng equity nếu không họ sẽ phá sản. Thành lập AMC là một cách để giúp các ngân hàng tăng equity một cách gián tiếp.
.....


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 14 Tháng Ba, 2013, 11:48:13 pm
(tiếp theo và hết)

http://kinhtetaichinh.blogspot.com/2012/07/bad-debt.html

Cũng như các loại hình kinh doanh khác, hoạt động ngân hàng luôn có rủi ro. Hai loại rủi ro quan trọng nhất (nhưng không phải duy nhất) mà các ngân hàng phải đối mặt và xử lý hàng ngày là liquidity risk và credit risk. Liquidity risk liên quan đến khả năng chi trả những liabilities ngắn hạn trong khi asset của ngân hàng thường có thời gian đáo hạn dài hơn. Bài viết này sẽ không đề cập đến loại rủi ro này mà chỉ tập trung vào loại rủi ro thứ hai là credit risk.

Khi các ngân hàng cho vay, credit risk là rủi ro khách hàng của họ không trả được nợ (đúng hạn và/hoặc vỡ nợ hoàn toàn). Rủi ro này lại được chia thành hai loại: expected và unexpected. Unexpected risk là những rủi ro mà ngân hàng không thể lường trước được và được họ phòng ngừa bằng chính số vốn chủ sở hữu của mình. Ở đây cần hiểu khái niệm "phòng ngừa" theo nghĩa nếu loại rủi ro này xảy ra thì ngân hàng có đủ năng lực tài chính để hấp thu số lỗ mà không hề hấn gì đến khả năng chi trả các liabilities của họ. Nói cách khác vốn chủ sở hữu là một buffer (bộ đệm an toàn) của một ngân hàng đối với unexpected risk. Trong trường hợp expected risk, nghĩa là rủi ro khách hàng không trả được nợ mà ngân hàng có thể dự đoán được dựa vào kinh nghiệm và các mô hình đánh giá rủi ro (credit risk model), buffer tương ứng thường được gọi là loan loss provisions/reserve (dự phòng rủi ro). Hai loại buffer này và mức độ rủi ro tương ứng được Cavallo và Majnoni mô tả bằng hình vẽ dưới đây:

(http://4.bp.blogspot.com/-K2dXsgxv3eY/T_6xaIy_fKI/AAAAAAAAAQI/ZrdEGc7wvCo/s400/Screen+Shot+2012-07-12+at+9.11.44+PM.png)

[Update 14/7: Tôi xin giải thích thêm đồ thị trên và 2 khái niệm buffer liên quan. Bên trên là probability density function (pdf) của rủi ro mất vốn của một ngân hàng (đại diện). Trục X là giá trị của khoản mất vốn (có thể là $ hoặc %assets), ví dụ một ngân hàng có tổng assets bằng $100b, điểm A có thể là $3b, điểm B là $10b. Trục Y là xác suất ngân hàng sẽ mất vốn ứng với mỗi giá trị trên trục X. Tại điểm O xác suất bằng 0%, hiển nhiên khó có ngân hàng nào có thể hoạt động mà chắc chắn mình sẽ không mất một đồng vốn nào (không có khách hàng nào không trả được nợ). Tại điểm B, xác suất mất vốn cũng rất nhỏ vì hiếm ngân hàng bị mất vốn với mức độ lớn như vậy. Phần diện tích bên dưới đường pdf bên trái đường chạy qua B bằng 99% tổng diện tích toàn bộ phần dưới pdf, nghĩa là trong 100 ngân hàng thì trung bình chỉ có thể có 1 ngân hàng bị mất vốn vượt quá ngưỡng này. Xác suất mất vốn sẽ đạt cực đại ở một giá trị tương đối nhỏ, ví dụ $1b-$1.5b, rồi giảm dần. Phần diện tích dưới pdf bên trái A xấp xỉ 50%, nghĩa là một khoản mất vốn có giá trị từ 0 đến $3b có thể tạm coi là expected cho một ngân hàng trong điều kiện bình thường (có 50% xác suất sẽ xảy ra một lần mất vốn có giá trị trong khoảng OA).  Do vậy ngân hàng cần phải có một khoản dự phòng (general provisions) để đảm bảo hoạt động của họ không bị gián đoạn khi những rủi ro loại này xả ra. Đây là buffer thứ 2, có thể coi nó là một cách để bảo vệ tài sản của shareholder trong điều kiện hoạt động bình thường của một ngân hàng.

Trong đoạn từ A tới B, xác suất mất vốn giảm dần nhưng có thể coi đây là khoảng (mất vốn) mà shareholder không expect. Chỉ có những sự kiện đặc biệt mới có thể gây ra một khoản mất vốn lớn như vậy và shareholder chấp nhận đây là rủi ro mà họ phải đối mặt khi kinh doanh dịch vụ ngân hàng. Đây là buffer thứ nhất cho unexpected risk (đối với shareholder) và là điều các regulator luôn có qui định tối thiểu để đảm bảo an toàn cho hệ thống ngân hàng (vd Basel II yêu cầu 8%, nghĩa là trong trường hợp tổng asset là $100b thì OB tối thiểu phải là $8b).]

Buffer thứ nhất, vốn chủ sở hữu, là tâm điểm của các qui định quản lý ngân hàng như Basel I, II, cũng sẽ không được bàn thêm trong bài viết này. Buffer thứ hai, liên quan đến vấn đề nợ xấu, lại được chia thành 2 phần: general và specific provisions. [Lưu ý: đồ thị bên trên gộp cả 2 phần này thành General Provisions trong đoạn OA]. Specific provisions là phần trích lập dự phòng cho từng khoản vay cụ thể, ví dụ khoản vay $100m cho khách hàng X nếu bị liệt vào nhóm "doubtful debt" (nhóm 4) thì theo Quyết định 493/2005/QD-NHNN phải trích dự phòng $50m (50% giá trị vay, giả sử không có thế chấp). Rõ ràng với những khoản vay đã bị nghi ngờ khả năng chi trả như vậy thì rủi ro là expected cho nên số tiền trích lập dự phòng này phải được xếp vào buffer thứ hai.

Trước QĐ 493, VN như nhiều nước đang phát triển khác, chỉ qui định specific provisions, nghĩa là chỉ yêu cầu ngân hàng phải trích lập dự phòng cho những khoản vay có dấu hiệu hoặc đã có vấn đề về khả năng chi trả. Từ QD 493 về sau các ngân hàng VN phải trích lập thêm 0.75% cho tất cả các khoản vay ngay khi giải ngân cho khách hàng. Phần trích lập dự phòng này gọi là general provisions và được coi như là một phần buffer cho expected risk dựa theo kinh nghiệp (thống kê) về tỷ lệ mất vốn của toàn bộ hệ thống ngân hàng nói chung. Tuy nhiên vì những rủi ro này vẫn không chắc chắn (uncertain) vì chỉ dựa vào kinh nghiệm nên một số nước cho phép các ngân hàng gộp phần general provisions này vào vốn chủ sở hữu (thường là tier 2 capital). Tôi không rõ VN qui định về vấn đề này thế nào, bạn nào biết làm ơn viết lại dưới phần comment. [Update 17/7: Theo như bạn Nguyễn Thanh Bình và huy nguyenduc trong phần comment bên dưới, NHNN (Thông tư 13/2010/TT-NHNN) không cho phép giữ lại general provisions trong tier 2 capital như một số nước mà yêu cầu trừ ngay vào chi phí hoạt động trong năm. Thật ra đọc kỹ lại QĐ 493 cũng thấy phần dự phòng chung phải được hoạch toán vào chi phí hoạt động của ngân hàng.]

Như vậy dưới con mắt các nhà kinh tế việc qui định specific & general provisions (2nd buffer) là để phòng ngừa expected risk cho các khoản vay có thể bị mất vốn (lưu ý đến thời điểm này tôi vẫn chưa dùng từ "nợ xấu"). Từ cơ sở (lý thuyết) này nảy sinh ra hai vấn đề trên thực tế liên quan đến provisions/buffer. Thứ nhất là qui định quản lý nhà nước liên quan đến an toàn hệ thống. Như tôi đã viết bên trên VN có QĐ 493 (sau đó bổ sung bằng QĐ 18/2007/QĐ-NHNN) nhằm qui định cụ thể việc phân loại nợ và tỷ lệ trích lập dự phòng bắt buộc. Trong khi đó nhiều nước, chủ yếu là các nước phát triển, qui định về provisions khá lỏng lẻo, hầu như để các ngân hàng tự giác. Quản lý nhà nước chỉ còn quan tâm đến buffer thứ nhất (owners' capital). Điểm khác biệt về cách tiếp cận quản lý nhà nước này có lẽ do năng lực của hệ thống ngân hàng và của cả các regulators. Khi khả năng quản lý rủi ro của các ngân hàng còn kém, việc đưa ra các con số provision cụ thể cho từng loại nợ là một cách buộc họ thừa nhận những expected risk mà có thể họ không thấy (hoặc thấy không đầy đủ). Nhưng về lâu dài việc de-regulation những qui định cứng nhắc này sẽ giúp các ngân hàng thay đổi tỷ lệ provisions phù hợp với chu kỳ kinh tế và đặc thù kinh doanh của họ (có rất nhiều research về dynamic provisioning policy của các ngân hàng theo dạng pro hay counter cyclical).

Vấn đề thứ hai là các qui định kế toán liên quan đến provisioning. Ở những nước theo quan điểm phải qui định cụ thể tỷ lệ provisions cho từng khoản nợ như VN, accounting standards phải phản ánh những qui định này. Tuy nhiên điểm khác biệt quan trọng giữa quản lý nhà nước với kế toán doanh nghiệp nằm ở nguyên tắc accrual accounting mà hệ thống kế toán của hầu hết các nước (trong đó có VN) tuân theo. Quản lý nhà nước (và đa số báo chí, dân thường) coi việc trích lập dự phòng như là bỏ một lượng tiền cụ thể vào một account nào đó để phòng ngừa rủi ro, business accounting coi đây là một non-cash transaction trong báo cáo tài chính ảnh hưởng lên kết quả kinh doanh trên sổ sách. Đối với các ngân hàng, vì đây là non-cash transaction nên nó không hề ảnh hưởng (trực tiếp) đến tình trạng liquidity của họ. Tương tự như vậy khi ngân hàng "xử lý nợ xấu" (sẽ giải thích kỹ hơn bên dưới) thông quan write-off/charge-off một khoản nợ khỏi balance sheet thì đó cũng là non-cash transaction và không ảnh hưởng đến liquidity. Chính sự đan xen giữa quản lý nhà nước và accounting liên quan đến hoạt động provisioning gây ra một số hiểu nhầm về vấn đề nợ xấu và xử lý nợ xấu.

Đến đây cần phải định nghĩa rõ thế nào là nợ xấu. Chữ "nợ xấu" được dịch từ "bad debt" là một thuật ngữ khá chung chung, chủ yếu phổ biến trên báo chí và các "salon economist". Giới regulators (central banks, IMF, BIS) và các chuyên gia "thực sự" về lĩnh vực ngân hàng thường sử dụng thuật ngữ "non-performing loans" (NPL), trong khi đó các accounting standards sử dụng thuật ngữ như "non-accrual loans" (US GAAP) hay "impaired loans" (IAS 39). NHNN VN sử dụng NPL (nhưng dịch thành "nợ xấu") trong QĐ 493 hay Thông tư 15/2010/TT-NHNN. Tôi không rõ các qui định kế toán của VN sử dụng thuật ngữ gì, lại phải nhờ các bạn giúp trả lời trong phần comment bên dưới. Vì không phải là chuyên gia nên tôi sẽ tiếp tục sử dụng thuật ngữ "nợ xấu" trong bài này :-).

Một trong những hiểu nhầm rất phổ biến trên báo chí VN và cả nhiều chuyên gia là tiêu chuẩn nợ xấu của VN khác với tiêu chuẩn nợ xấu quốc tế. Nếu thống kê nợ xấu theo "tiêu chuẩn quốc tế" thì nợ xấu trong hệ thống ngân hàng VN phải cao hơn nhiều con số được công bố chính thức. Trước hết cần nói rõ là trên thế giới không hề có một bộ tiêu chuẩn nào về nợ xấu, có chăng là một số thông lệ được nhiều nước sử dụng và một số guidelines do các tổ chức quốc tế (BIS, IMF) khuyến cáo. Một trong những guideline quan trọng của BIS trong Basel I là việc phân loại nợ thành 5 nhóm (pass, special mention, substandard, doubtful, loss) mà rất nhiều nước áp dụng (xem survey này của WB và survey này của IMF). Từ guideline này thông lệ quốc tế xếp những khoản nợ bị quá hạn (vốn hoặc lãi) quá 90 ngày vào nhóm 3 (substandard) và 3 nhóm cuối thường được gộp chung thành NPL. QĐ 493 của NHNN cũng áp dụng cách tính NPL theo thông lệ này, bởi vậy không thể nói "tiêu chuẩn nợ xấu" của VN kém "tiêu chuẩn quốc tế". Vấn đề nằm ở chỗ khác.

Một nhầm lẫn khác cũng khá phổ biến là khi ngân hàng "xử lý nợ xấu" thì sẽ phát sinh những khoản lỗ lớn vì đa số tài sản thế chấp sẽ không thể thanh lý bằng với số dư nợ. Nhầm lẫn này còn có một biến thể tệ hơn khi cho rằng ngân hàng xử lý nợ xấu sẽ mất một lượng cash lớn dẫn đến mất thanh khoản. Những sai lầm này có lý do chung là không hiểu rõ các nguyên lý business accounting, cụ thể là các qui trình provisioning và write-off. Như đã nói bên trên, cả hai hoạt động này đều là non-cash transaction, nghĩa là chỉ xảy ra trên sổ sách kế toán chứ trên thực tế không có một dòng cashflow nào chảy ra từ két sắt của ngân hàng cả. Với write-off nếu ngân hàng thanh lý tài sản thế chấp hoặc nếu ngân hàng bán được số nợ xấu đó cho một bên thứ ba thì thực tế họ sẽ có positive cashflow.

Thuật ngữ write-off (hay charge-off) được QĐ 493 dịch ra là "xử lý rủi ro tín dụng" với ý nghĩa ngân hàng đưa khoản nợ xấu không còn khả năng thu hồi ra khỏi balance sheet. Không kể trường hợp doanh nghiệp bất ngờ phá sản, việc xử lý nợ xấu chỉ thực hiện với những khoản nợ đã được đưa vào nhóm 5, nghĩa là đã được trích lập dự phòng 100% (giá trị khoản nợ trừ đi giá trị tài sản thế chấp đã được chiết khấu theo qui định). Hoạt động này chỉ diễn ra trên cột assets, khoản nợ xấu được đưa ra khỏi phần loans, đồng thời loan loss reserve (một contra-account bên cột assets) cũng được trừ đi một giá trị (âm) tương ứng. Do đó total assets không thay đổi và không ảnh hưởng gì đến profit & loss của ngân hàng. Khoản nợ xấu được "xử lý" này sẽ được bỏ vào một off-balance sheet account và chỉ được "xuất toán" sau 5 năm. Xuất toán ở đây được hiểu là ngân hàng xoá hoàn toàn khoản nợ này ra khỏi "bộ nhớ" của mình và con nợ coi như được "xoá nợ" hoàn toàn, theo nghĩa không còn legal liability cho khoản nợ đó (điểm này tôi không chắc chắn lắm, bạn nào có thông tin làm ơn để lại comment bên dưới).

Đây là điểm QĐ 493 (và QĐ 18) không rõ ràng, nhất quán và có vẻ không theo thông lệ quốc tế. QĐ 493 cho phép "xử lý rủi ro tín dụng" nhưng nghiêm cấm ngân hàng không được báo điều này cho khách hàng biết. Tuy nhiên QĐ này lại yêu cầu ngân hàng phải thoả thuận với khách hàng khi thanh lý tài sản thế chấp trong quá trình xử lý nợ xấu. Ở đa số các nước khi một khoản nợ bị default thì trừ khi con nợ tuyên bố phá sản, ngân hàng có toàn quyền xử lý tài sản thế chấp. Tất nhiên ngân hàng bao giờ cũng tìm cách thoả thuận/giải quyết với khách hàng trước khi thanh lý tài sản nhưng hiển nhiên họ phải thông báo cho khách hàng biết họ chuẩn bị thanh lý tài sản thế chấp nếu khách hàng không trả được nợ chứ không thể giấu ý định đó như theo QĐ 493. Trường hợp con nợ tuyên bố phá sản thì toà án sẽ phát hành lệnh (injunction) phong toả tất cả tài sản, kể cả collateral, và toà sẽ phân xử việc phân chia tài sản cho các chủ nợ theo các hợp đồng nợ đã ký.

Ở nhiều nước ngân hàng có thể xử lý nợ xấu theo một cách khác là bán số nợ này với một discount đáng kể cho một bên thứ ba, thường là những công ty chuyên đi thu hồi nợ. [Vụ Elliott Advisors mua nợ của Vinashin rồi kiện ra toà án Anh là một ví dụ.] Nếu xử lý theo phương án này, chênh lệch giữa số tiền thu được cộng với số specific provision và số nợ tồn động được gọi là net charge-off cũng được chuyển sang income statement. Trong trường hợp của VN nếu nợ nhóm 5 được bán thì net charge-off sẽ phải dương vì phần provision đã là 100% giá trị khoản nợ. Như vậy cả P&L lẫn cashflow đều tăng vì ngân hàng thu lại được một phần lỗ mà trước đây họ đã hạch toán khi trích lập dự phòng. Vậy tại sao các ngân hàng (không chỉ ngân hàng VN) lại luôn tìm cách delay việc xử lý nợ xấu ngay cả khi họ không còn hi vọng sẽ thu hồi được?

Có ba lý do. Thứ nhất mặc dù vô vọng xác suất một khoản nợ xấu nào đó có thể phục hồi trong tương lai không hoàn toàn là zero. Nếu khoản nợ xấu đó đã được trích lập dự phòng đầy đủ thì giữ nó lại không ảnh hưởng gì đến kết quả kinh doanh hiện tại (earning và cashflow không bị ảnh hưởng) trừ khi vì nó mà ngân hàng bị tiếng xấu và khó huy động vốn. Cứ giữ nó lại trên sổ sách biết đâu sau này gỡ gạc được một vài phần trăm thì vẫn tốt hơn là xóa nó khỏi bộ nhớ. Chưa kể việc write-off hoàn toàn một khoản nợ là một dạng giương cờ trắng, cán bộ tín dụng trực tiếp và sếp của anh/chị ta buộc phải thừa nhận đã sai lầm khi cho vay khoản nợ đó. Thừa nhận mình sai không bao giờ dễ mà trong trường hợp này còn có thể ảnh hưởng đến lương/thưởng và khả năng thăng tiến.
......


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 14 Tháng Ba, 2013, 11:48:48 pm
(tiếp theo)

Thứ hai, lý do phổ biến nhất là các ngân hàng đã không trích lập dự phòng đầy đủ. Có thể họ tự nguyện đảo nợ cho khách hàng hoặc tái cơ cấu lại khoản nợ để nó không bị rơi vào định nghĩa nợ xấu theo các qui định của regulator hoặc accounting standards (Update 21/8: Một ví dụ nóng hổi đây). Một khoản nợ xấu được giữ trong nhóm 4 thay vì liệt kê vào nhóm 5 sẽ giảm được 50% tiền trích lập dự phòng. Ngoài ra định giá tài sản thế chấp cao khi cho vay rồi không đánh giá lại chính xác giá trị của nó theo tình hình thị trường cũng giúp ngân hàng giảm bớt gánh nặng trích lập dự phòng khi khoản nợ trở thành NPL. Đây là điểm mà QĐ 493 "lỏng" hơn so với qui định của một số nước về tài sản thế chấp. Một số quốc gia không cho phép trừ giá trị của tài sản thế chấp khi một khoản vay phải trích lập specific provision với lý do giá trị của tài sản thế chấp rất khó xác định (không chỉ với ngân hàng mà cả auditor và regulator) và ngân hàng luôn có khuynh hướng định giá cao để giảm bớt provision. Chưa kể việc thanh lý tài sản thế chấp luôn mất thời gian nên quá trình write-off có nhiều uncertainty ảnh hưởng vào earning, do vậy ngân hàng sẽ cố delay write-off chừng nào còn có thể. Bởi vậy khuyến nghị của tôi là NHNN nên áp dụng qui định chặt hơn về phần tài sản thế chấp, có thể tăng dần tỷ lệ discount giá trị tài sản thế chấp khi tính specific provision.

Khi ngân hàng không trích lập dự phòng đầy đủ, write-off một khoản vay rất có thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp vào earning hiện tại dù cashflow không bị ảnh hưởng. Trong nhiều trường hợp nếu số provision bị thiếu hụt quá lớn và write-off có thể tạo ra một khoản lỗ lớn, tỷ lệ an toàn vốn (CAR) của ngân hàng có thể không đảm bảo và ngân hàng có nguy cơ phải deleverage hoặc phải huy động thêm vốn điều lệ, đồng nghĩa với delude dilute cổ phần của các owner hiện tại. Trong trường hợp xấu nhất khoản lỗ này có thể lớn hơn owner equity và ngân hàng sẽ rơi vào tình trạng insolvent, hoặc bị phá sản/sáp nhập hoặc phải được bailout. Ngay cả khi khoản lỗ không quá lớn và owner equity làm tốt chức năng buffer thứ nhất thì tỷ lệ leverage của ngân hàng sẽ tăng lên đáng kể dẫn tới credit rating giảm và chi phí vốn tăng, lợi nhuận sẽ giảm trong tương lai chứ không chỉ bị giảm ngay lập tức vì ảnh hưởng của write-off. Bởi vậy các (executives của) ngân hàng không đời nào muốn xử lý nợ xấu nếu provision trước đây không đầy đủ và họ thừa biết điều này.

Thứ ba, lý do không ai muốn nói ra là ngân hàng giữ nợ xấu lại với hi vọng sẽ được bailout. Họ biết khoản nợ đó không phục hồi được nhưng nếu vị thế của họ "too big to fail" hoặc "too connected to fail" (connection ở đây phải hiểu theo nghĩa của VN) thì có khả năng họ sẽ bán được khoản nợ đó cho một AMC nào đó với giá "hữu nghị" và để người khác chịu lỗ thay cho họ. Nếu được như vậy ngân hàng vừa tránh phải write-off lỗ vừa giấu được việc trước đây họ đã trích dự phòng không đầy đủ. Vấn đề là để được bailout nợ xấu phải đủ lớn để có khả năng "đe dọa tính an toàn của hệ thống" hoặc là "cục máu đông" làm nghẽn mạnh nền kinh tế. Nếu sau một đêm nó tăng từ 4.5% lên 8.6% thì càng tốt, báo chí và các "chuyên gia" sẽ đồng thanh kêu gọi nhà nước phải xử lý nợ xấu bằng một AMC với vốn là tiền thuế của dân. Chí ít thì NHNN sẽ nhanh chóng phê duyệt các vụ mua bán, sáp nhập ngân hàng còn SSC sẽ làm ngơ nếu ai đó vi phạm luật chứng khoán trong các thương vụ mua bán/thôn tín đó. Moral hazard trong hoạt động ngân hàng không phải là điều gì mới mẻ.

Đến đây bạn có thể sẽ thắc mắc là nếu vậy chẳng lẽ cứ để cục nợ xấu đó treo lơ lửng trên đầu hệ thống ngân hàng? Ép họ write-off thì có khả năng đẩy một số ngân hàng vào tình trạng phá sản, nhẹ hơn thì họ buộc phải deleverage balance sheets của mình đồng nghĩa với giảm tín dụng cho nền kinh tế. Bailout họ bằng một AMC mua nợ xấu với giá "hữu nghị" thì khác nào chuyển tiền từ túi người dân cho các đại gia ngân hàng. Quan điểm của tôi là nợ xấu cần phải xử lý nhưng đừng sôi lên sùng sục để các ngân hàng có quá nhiều bargaining power. Cần có một lộ trình rõ ràng, minh bạch với các deadline cụ thể và achievable. Nếu ngân hàng nào không làm được thì nhà nước có thể bailout nhưng phải theo phương án Thụy điển, nghĩa là các chủ ngân hàng hiện hữu phải mất vốn và sở hữu trước, sau đó nhà nước sẽ rót vốn vào và giữ cổ phần tương ứng và có một lộ trình privatization cụ thể trong tương lai. Nếu một AMC được thành lập bằng tiền vốn nhà nước, nợ xấu phải được mua kèm với warrants/options để AMC đó được chia sẻ lợi nhuận trong tương lai của các ngân hàng được bailout.

Về lâu dài cần phải có một số thay đổi về qui định phân loại nợ xấu và trích lập dự phòng, nhưng quan trọng hơn là năng lực quản lý và giám sát của NHNN. Cơ quan này phải thực sự nghiêm khắc với các ngân hàng vi phạm, có thể cấm hành nghề trong ngành ngân hàng với những executives liên quan. Vai trò và trách nhiệm của giới auditor cũng cần làm rõ, có thể cần qui định audited reports phải có một phần tách biệt nêu rõ quan điểm của auditor về nợ xấu và trích lập dự phòng. Một điểm mà tôi đã từng kêu gọi là hãy để các credit rating agency tư nhân ra đời và tham gia tích cực vào việc đánh giá credit risk của các ngân hàng. Đó sẽ là một cây gậy quan trọng buộc các ngân hàng không được lơ là về vấn đề nợ xấu. Điểm cuối cùng là nên bỏ quan điểm ngân hàng phải có qui mô tối thiểu, nghĩa là qui định vốn điều lệ tối thiểu. Quá trình chạy đua tăng vốn điều lệ trong mấy năm qua đã buộc các ngân hàng phải tăng credit một các quá nóng, buộc phải take risk. Sau khi write-off nợ xấu nếu vốn điều lệ thấp hơn mức tối thiểu họ lại phải tăng tín dụng ồ ạt trở lại sau khi huy động thêm vốn. Cái vòng xoáy này chỉ có thể chấm dứt nếu một ngân hàng sau khi mất một phần vốn có thể hoạt động với qui mô vốn nhỏ hơn rồi từ từ phục hồi. Đừng lo số lượng ngân hàng VN quá nhiều, tính theo tỷ lệ GDP hay dân số VN vẫn còn có ít ngân hàng hơn Mỹ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 15 Tháng Ba, 2013, 12:08:50 am
Tôi thực sự không hiểu tại sao các thông tin về việc các tàu ta các chiến sĩ ta chấp hành lệnh không nổ súng chống trả trong ngày 14-3 lại phổ biến thế? Rõ ràng là tàu đổ bộ 505 và 2 tàu vận tải của ta bắn trả. Tàu 505 thì dùng vũ khí của tàu - các bác chịu khó tìm xem hình ảnh của nó trên mạng, ngay trong Trang mình cũng có để bIết đó là vũ khí gì - 2 tàu vận tải thì dùng vũ khí bộ binh, gồm cả B41 bắn trả về phía các tàu chiến TQ. Tất nhiên với chênh lệch về vũ khí như thế thì ta đã thiệt hại nặng. Tàu 505 đã ủi bãi để tàu TQ không thể bắn chìm và tạo thành điểm tựa chiến đấu giữ đảo.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 15 Tháng Ba, 2013, 08:11:34 am


      Quan điểm của chuyên gia kinh tế:
     ....Quan điểm của tôi là nợ xấu cần phải xử lý nhưng đừng sôi lên sùng sục để các ngân hàng có quá nhiều bargaining power. Cần có một lộ trình rõ ràng, minh bạch với các deadline cụ thể và achievable. Nếu ngân hàng nào không làm được thì nhà nước có thể bailout nhưng phải theo phương án Thụy điển, nghĩa là các chủ ngân hàng hiện hữu phải mất vốn và sở hữu trước, sau đó nhà nước sẽ rót vốn vào và giữ cổ phần tương ứng và có một lộ trình privatization cụ thể trong tương lai. Nếu một AMC được thành lập bằng tiền vốn nhà nước, nợ xấu phải được mua kèm với warrants/options để AMC đó được chia sẻ lợi nhuận trong tương lai của các ngân hàng được bailout - trích từ trích dẫn của Qtdc

        Thực tiễn Việt Nam mới rợn:

        Thống đốc Nguyễn Văn Bình lại làm ngược lại theo quan điểm của cá nhân ông:  bắt cổ đông của ngân hàng WB phải chuyển nhượng cho công ty tài chính Dầu khí PVFC đang  ngắc ngoải này để khi thâu tóm xong WB thì nhóm cổ đông mới lại đòi nhà nước phải tái cấp vốn 37.000 tỷ đồng…thật chuyên gia kinh tế phân tích quá đúng…bái phục, bái phục.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: HAN_DCT trong 15 Tháng Ba, 2013, 10:05:49 am
hehe bác XX dạo này nhiều tâm sự quá , phải giữ sức khỏe bác ơi  ;D
Hê hê đây là một ví dụ điển hình về "đậu phộng" giữa đời thường. May mà vẫn tìm được đường về với VMH ;D ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 15 Tháng Ba, 2013, 10:23:23 am
hehe bác XX dạo này nhiều tâm sự quá , phải giữ sức khỏe bác ơi  ;D
Hê hê đây là một ví dụ điển hình về "đậu phộng" giữa đời thường. May mà vẫn tìm được đường về với VMH ;D ;D

           Chào con cháu ông Đặng Tiến Đông ! Chắc là hai ông hận ông Xoan chưa có dịp tay bo nên bê cả bình rượu với đĩa lạc (đậu phộng ) to tỏ bố ra để tay bo đây   ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 15 Tháng Ba, 2013, 10:37:59 am

    Hì hì...mình gặp Han -d..rồi, hắn còn kéo thêm em thư ký chân dài thường trú tại phía Nam...với anh ba Sai gòn mới khiếp chứ...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: HAN_DCT trong 15 Tháng Ba, 2013, 11:15:55 am
@huonghn76: bác lại hiểu nhầm ý em rồi! Em chỉ định chào mừng bác Haanh tái xuất sau một thời gian "đậu phộng" thôi, không liên quan đến nội dung trích dẫn đâu ạ ;D
@xuanxoan: em vẫn nhớ dòng số trên cổ tay bác: 4971! Vâng, hôm đó được tiếp kiến bác nhưng thời gian ngắn quá (phải cảm ơn bác SaigonGuider) nên còn "vấn vương" nhiều nội dung lắm ạ ;D Em chỉ xin phép đính chính: cô đó chân dài hay không thì em cũng không biết thật, nhưng vốn là đồng nghiệp cũ và giờ là khách hàng mới của em. Bác nói thế nhỡ mọi người hiểu... đúng thì chết em (Vợ em cũng hay lượn vào trong này theo dõi lắm ;D )


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Linh Quany trong 15 Tháng Ba, 2013, 11:17:58 am

    Hì hì...mình gặp Han -d..rồi, hắn còn kéo thêm em thư ký chân dài thường trú tại phía Nam...với anh ba Sai gòn mới khiếp chứ...

   Lão Hận này điêu nhỉ ! Thế mà mấy lần về Hà nội giải ngố chẳng thấy lão có em nào đi cùng cho em ...sáng mắt lên một chút .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: HAN_DCT trong 15 Tháng Ba, 2013, 11:22:16 am
@ Linh Quan y: Thế cậu về HN không thấy mặt tớ ở đây nó còn "ngố" hơn cả cậu à ;D. Chè Thái -gái Tuyên nhỉ! Thế mà mình mới chỉ được uống chè, nên vẫn "ngố"về vế còn lại lắm! Hay là bạn giúp... ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 15 Tháng Ba, 2013, 11:29:32 am

    Hì hì...mình gặp Han -d..rồi, hắn còn kéo thêm em thư ký chân dài thường trú tại phía Nam...với anh ba Sai gòn mới khiếp chứ...

   Lão Hận này điêu nhỉ ! Thế mà mấy lần về Hà nội giải ngố chẳng thấy lão có em nào đi cùng cho em ...sáng mắt lên một chút .

                   Tóe tòe loe là mình bé cái nhầm ,vậy thì xin sửa sai thôi ,bằng cách gì nhỉ biết lão hận có cái máu ... mà muốn nhờ đồng đội che chở .Vậy cứ yên tâm đi nhé ,mình có gặp cái đoạn tình tính tang của lão ở ngoài đường cũng làm ngơ chứ không như cái bác 4971 đâu .Chưa gì mà đã làm cho cu cậu sợ xun vòi . ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 15 Tháng Ba, 2013, 01:03:43 pm

   Lão Hận này điêu nhỉ ! Thế mà mấy lần về Hà nội giải ngố chẳng thấy lão có em nào đi cùng cho em ...sáng mắt lên một chút .

 Người ta vẫn nói: Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đá chết voi. ;D

 Mấy thằng cứ loe loe cái mồm thì đôi khi lại chả "lên cơm lên cháo" gì cả. Tay Linh Quany lúc nào cũng khoe mình đào hoa phong nhã, ấy thế mà mỗi lần về HN toàn thấy đi một mình, chẳng thấy lần nào dắt theo bông hoa rừng của xứ Tuyên Quang. Đã vậy còn hay khoe: Con gái quê em đẹp lắm. :D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 15 Tháng Ba, 2013, 03:28:05 pm
     
              Bác Xoan ỚI ,bác đi đâu ấy nhỉ ?Bác về nhà đi rủ anh em CCB vào chơi uống rượu với đậu phộng ( Lac...) cho nó sướng bác ạ tha hồ tán nhé . Có sỉn thì lăn ra ra ngủ thích chưa ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 15 Tháng Ba, 2013, 04:11:06 pm

          Trích VNEXPRESS ngày 15/3..

         Ta chủ trương không đánh trả khi quân Trung Quốc đánh chiếm gac ma thật ....."Sau chiến tranh biên giới năm 1979, khi xuất quân ra Gạc Ma quân ta đã có đề phòng. Quân chủng Hải quân đã lường đến tình huống có xung đột vũ trang và quán triệt phải chiến đấu để giữ đảo", thượng tá Hoàng Hoan từng giữ chức Phó chỉ huy chính trị Trung đoàn 83 (Quân chủng Hải quân) giai đoạn 1988 - 1997 và là người trực tiếp chỉ huy Trung đoàn khi lính Trung Quốc đổ bộ đánh chiếm trái phép đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988  kể lại.


      ....- Trận xung đột đã gây cho quân ta thiệt hại rất lớn, hai tàu chìm, một tàu hư hỏng, 64 chiến sĩ hy sinh, 9 người bị phía Trung Quốc bắt làm tù binh. Lúc đó, phía ta cũng có nhiều ý kiến khác nhau về quyết định đánh hay không đánh.

       Bản thân chỉ huy trưởng Giáp Văn Cương muốn đánh, nhưng cuối cùng chúng ta đã quyết định đấu tranh bằng pháp lý để bảo vệ chủ quyền.


      Nghĩa là Đô đốc Hải quân Việt Nam muốn đánh trả, nhưng trên không cho đánh, giữ đảo bằng pháp lý...mà bọn Trung quốc cần gì pháp lý đâu...đâu yếu là chúng lấn tới thôi, đâu không đánh trả chúng tướng sợ chúng...những chàng lính "binh bét" Việt nam quả thật kiên cường, dũng cảm, không bút nào nói hết.

     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 15 Tháng Ba, 2013, 04:22:38 pm


     he ..hè..chạy chơi quanh xóm một xí, nghĩ tới em bé ngày xửa ngày xưa một xí, nhóm bếp cho vợ một xí và làm một xí rượu chốn vợ...mà Huong HN76 ơi...cũng có cái lý thú một xí...ai bảo không nào.

    Chuyện của chàng đẹp trai Han -D...mình đùa một xí mà, cứ có người con gái trên bàn nhậu là mình hay nói chân dài...khái niệm cái đẹp của ngày hôm nay - người con gái đẹp thôi, không có ý khác nhé. Kiểu nịnh của xuanxoan mà...

    Mình đã kể câu chuyện bên quán cóc...ngày mới giải phóng, ở Miền Nam hay dùng từ cưng để nịnh người con gái...mấy cụ Miền bắc nhà ta thấy bọn lính trẻ người miền Nam hay gọi bạn gái là cưng ơi cưng..cũng nghĩ sao nói vậy..khi vào chợ mua trái cây thấy bà già ngồi bán chôm chôm bèn hỏi...cưng ơi cưng bao tiền một ký chôm chôm...cả chợ bà con tá hỏa...không ngờ mấy ông già lính Miền Bắc galawng dễ sợ..


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 15 Tháng Ba, 2013, 05:23:42 pm
Vui với các bác một tý về cái vụ đi chợ mua trái cây nè :  Nếu ai ở miền bắc thì một chục trái cây chắc chắn là 10 quả . Nhưng ở miền nam một chục trái cây có chợ là 12 quả ,có chợ 14 quả càng về vùng sâu vùng xa thì chục cũng có thể là 16 trái .  vậy các chú bộ đội miền bắc lúc mới giải phóng nên hỏi cho kỹ chục là bao nhiêu trái cho khỏi thiệt thòi .

ở Sài gòn phát âm hỏi ngã không rõ ( gọi là đặc thù vùng miền ) . Nhớ hồi mới giải phóng vào sài gòn thấy treo nhiều bảng SỮA HONDA ,tôi lấy làm thắc mắc lắm HON ĐA thì làm gì có sữa có chăng là sữa bu gi . người ta chơi chữ thế nào ấy chứ . Té ra SỮA HONDA là sửa hon đa .

Nếu bạn tên là TĨNH (bình tĩnh) thì muôn đời sẽ được gọi là Tỉnh .  ngoài ra nếu bạn tên là TÍN thì luôn luôn được người sài gòn hỏi lại TÍNH có H không ? đến bây giờ cũng thế .

Thày giáo bước vào lớp đặt cặp xuống nói to với học sinh : " Hôm nay mình học môn tón nhe ..." cả lớp cười ầm thày giáo coi như không có gì . Tón tức là TOÁN.

hoặc người ấy tên LOAN thì đại đa số người khác gọi là LON .....ôi giời còn nhiều lắm nói cả ngày không hết .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 15 Tháng Ba, 2013, 05:37:01 pm
      
                   Chào bác chiensivodanh .Bác nè chuyện của bác hay lắm.Thế cho mình hỏi thế cái cô em xinh đẹp mà lại hát hay ấy thế dân Sài gòn gọi như thế nào Thanh..ống bò (lon ) thì có mà chán chết  ;D Cả bác nữa chứ bộ từ Thái Nguyên vào trong đó đã lâu ,chắc là bác kêu em Thanh Lon y tó ơi hả ...  ;D
                                                 Yêu em , em nói giọng kim
                                                  Em cất tiếng hát ,là chim bốn mùa
                       
               Mà bác này vào đây tán dóc an toàn và vui đáo để ...Bác Xoan lại cởi mở và hiếu khách.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 15 Tháng Ba, 2013, 05:59:27 pm
     
                   Chào bác chiensivodanh .Bác nè chuyện của bác hay lắm.Thế cho mình hỏi thế cái cô em xinh đẹp mà lại hát hay ấy thế dân Sài gòn gọi như thế nào Thanh..ống bò (lon ) thì có mà chán chết  ;D Cả bác nữa chứ bộ từ Thái Nguyên vào trong đó đã lâu ,chắc là bác kêu em Thanh Lon y tó ơi hả ...  ;D
               Mà bác này vào đây tán dóc an toàn và vui đáo để ...Bác Xoan lại cởi mở và nhiệt tình.


Bác nhớ đến em y tá Thanh LOAN thì có em đây hát cho bác nghe ( nếu không bác vào google gõ chữ tiếng hát thanh Loan ) là em hiện ra liền - hàng chính chủ nhe ,cả hình ảnh và âm thanh không lẫn với ai .

http://www.youtube.com/watch?v=OFP3zA7mY_M

CÒN việc gọi là THANH LON thì rất bình thường . còn chữ y tá vẫn không sai . nếu có sai chữ y tá thành y tóa là ở quê bác XX Quảng Nôm -đè nẵng ấy . em nghe mấy người ấy nói như thế này : " ..đi đâu đó bay ? vào đây ăn khoai loang ,uống nước tròa hỷ ..."


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 15 Tháng Ba, 2013, 06:17:33 pm

              Cảm ơn bác CSVD. Mình chưa có hân hạnh gặp Thanh Loan ,nhưng đã nghe tên tuổi ,và nghe tiếng hát của nàng trên Youtube rồi quả là hay thiệt .Có sự truyền cảm và có sức lôi cuốn ghê gớm thật đáng yêu và ai cũng muốn yêu .Còn bác thì sao ? Bác cho nhận xét đi có đúng vậy không ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 15 Tháng Ba, 2013, 06:58:14 pm

          Trích VNEXPRESS ngày 15/3..

         Ta chủ trương không đánh trả khi quân Trung Quốc đánh chiếm gac ma thật ....."Sau chiến tranh biên giới năm 1979, khi xuất quân ra Gạc Ma quân ta đã có đề phòng. Quân chủng Hải quân đã lường đến tình huống có xung đột vũ trang và quán triệt phải chiến đấu để giữ đảo", thượng tá Hoàng Hoan từng giữ chức Phó chỉ huy chính trị Trung đoàn 83 (Quân chủng Hải quân) giai đoạn 1988 - 1997 và là người trực tiếp chỉ huy Trung đoàn khi lính Trung Quốc đổ bộ đánh chiếm trái phép đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988  kể lại.


      ....- Trận xung đột đã gây cho quân ta thiệt hại rất lớn, hai tàu chìm, một tàu hư hỏng, 64 chiến sĩ hy sinh, 9 người bị phía Trung Quốc bắt làm tù binh. Lúc đó, phía ta cũng có nhiều ý kiến khác nhau về quyết định đánh hay không đánh.

       Bản thân chỉ huy trưởng Giáp Văn Cương muốn đánh, nhưng cuối cùng chúng ta đã quyết định đấu tranh bằng pháp lý để bảo vệ chủ quyền.


      Nghĩa là Đô đốc Hải quân Việt Nam muốn đánh trả, nhưng trên không cho đánh, giữ đảo bằng pháp lý...mà bọn Trung quốc cần gì pháp lý đâu...đâu yếu là chúng lấn tới thôi, đâu không đánh trả chúng tướng sợ chúng...những chàng lính "binh bét" Việt nam quả thật kiên cường, dũng cảm, không bút nào nói hết.

     
Điều này em rất đồng ý với Bác


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 15 Tháng Ba, 2013, 07:30:33 pm


     
        Quân khu thủ đô mạnh - nhưng đó là chuyện bình thường vì chẳng có chân dài tán tỉnh; Quân khu VII mạnh đáng kính nể…vì có nhiều “cưng”…chắc trong nớ cưng ni được nuông chiều nhất phải không đồng đội ???

   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 15 Tháng Ba, 2013, 10:10:38 pm
Tôi thực sự không hiểu tại sao các thông tin về việc các tàu ta các chiến sĩ ta chấp hành lệnh không nổ súng chống trả trong ngày 14-3 lại phổ biến thế? Rõ ràng là tàu đổ bộ 505 và 2 tàu vận tải của ta bắn trả. Tàu 505 thì dùng vũ khí của tàu - các bác chịu khó tìm xem hình ảnh của nó trên mạng, ngay trong Trang mình cũng có để bIết đó là vũ khí gì - 2 tàu vận tải thì dùng vũ khí bộ binh, gồm cả B41 bắn trả về phía các tàu chiến TQ. Tất nhiên với chênh lệch về vũ khí như thế thì ta đã thiệt hại nặng. Tàu 505 đã ủi bãi để tàu TQ không thể bắn chìm và tạo thành điểm tựa chiến đấu giữ đảo.

Chào bác Quocngoaicu!

Sự kiện bãi đá Gạc ma 14-3-1988 quả là nhiều thông tin, khiến ai quan tâm đều phân vân bởi tính thiếu thống nhất: Có đọ súng không? (Dù trong thời gian ngắn bởi hỏa lực chênh lệch) Hỏa lực của ta ra sao?

Lang thang trên mạng tìm bài viết về sự kiện này (tất nhiên nguồn chính thống) tôi có nhận xét: Các bài báo từ năm trước (tạm gọi là tài liệu cũ) và v.wiki thì đa phần có nội dung như bài của bác mà tôi trích dẫn. Có 1 đặc điểm của các bài viết này rất ít dẫn lời của người trực tiếp có mặt ở khu chiến.

Các bài báo năm nay thì mọi thứ dường như ngược lại: Ta không nổ súng mà chủ yếu đấu tranh giữ chủ quyền. Hầu hết những người kể lại là nhân chứng sống.
Bác đọc thêm 1 chút nhé:

Thượng tá Hoàng Hoan từng giữ chức Phó chỉ huy chính trị Trung đoàn 83 (Quân chủng Hải quân) giai đoạn 1988 - 1997 và là người trực tiếp chỉ huy Trung đoàn khi lính Trung Quốc đổ bộ đánh chiếm trái phép đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988 trao đổi với VnExpress.net xung quanh trận đụng độ này.

Lúc này, lực lượng công binh ra Trường Sa có nhiệm vụ xây dựng nhà chòi cho bộ đội ở, tạo thành thế trận vững chắc trên biển. Tâm thế của hải quân Việt Nam lúc đó là làm nhiệm vụ xây dựng trên đảo thuộc chủ quyền của mình. Tàu HQ 604 và HQ 605 là những tàu vận tải, vũ khí trang bị chỉ có AK và súng trường. Chủ trương của trung ương khi đó là không để chiến sự xảy ra ở Trường Sa.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 16 Tháng Ba, 2013, 12:02:54 am

Chào bác Quocngoaicu!

Sự kiện bãi đá Gạc ma 14-3-1988 quả là nhiều thông tin, khiến ai quan tâm đều phân vân bởi tính thiếu thống nhất: Có đọ súng không? (Dù trong thời gian ngắn bởi hỏa lực chênh lệch) Hỏa lực của ta ra sao?

Lang thang trên mạng tìm bài viết về sự kiện này (tất nhiên nguồn chính thống) tôi có nhận xét: Các bài báo từ năm trước (tạm gọi là tài liệu cũ) và v.wiki thì đa phần có nội dung như bài của bác mà tôi trích dẫn. Có 1 đặc điểm của các bài viết này rất ít dẫn lời của người trực tiếp có mặt ở khu chiến.

Các bài báo năm nay thì mọi thứ dường như ngược lại: Ta không nổ súng mà chủ yếu đấu tranh giữ chủ quyền. Hầu hết những người kể lại là nhân chứng sống.
Bác đọc thêm 1 chút nhé:

Thượng tá Hoàng Hoan từng giữ chức Phó chỉ huy chính trị Trung đoàn 83 (Quân chủng Hải quân) giai đoạn 1988 - 1997 và là người trực tiếp chỉ huy Trung đoàn khi lính Trung Quốc đổ bộ đánh chiếm trái phép đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988 trao đổi với VnExpress.net xung quanh trận đụng độ này.

Lúc này, lực lượng công binh ra Trường Sa có nhiệm vụ xây dựng nhà chòi cho bộ đội ở, tạo thành thế trận vững chắc trên biển. Tâm thế của hải quân Việt Nam lúc đó là làm nhiệm vụ xây dựng trên đảo thuộc chủ quyền của mình. Tàu HQ 604 và HQ 605 là những tàu vận tải, vũ khí trang bị chỉ có AK và súng trường. Chủ trương của trung ương khi đó là không để chiến sự xảy ra ở Trường Sa.

Bác có thể đọc bài ở báo chính thống này để xem ảnh vũ khí của tàu HQ604 được vớt lên từ đáy biển
http://tuoitre.vn/chinh-tri-xa-hoi/phong-su-ky-su/536984/truong-sa-khuc-bi-trang-14-3.html
(http://images1.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=620580)

Mặt khác bác chịu khó tìm đọc các bài cũ của chính Trang nhà ta. Tên Trang hồi trước là quân sử Việt Nam nên các thông tin cũng tin cậy đôi cHút được ...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 16 Tháng Ba, 2013, 12:51:39 am


     
        Quân khu thủ đô mạnh - nhưng đó là chuyện bình thường vì chẳng có chân dài tán tỉnh; Quân khu VII mạnh đáng kính nể…vì có nhiều “cưng”…chắc trong nớ cưng ni được nuông chiều nhất phải không đồng đội ???

   
Có lẽ quân khu hải ngoại cưng nhất bác XX ạ! :)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: DesantnhikVDV trong 16 Tháng Ba, 2013, 01:08:48 am
Tôi thực sự không hiểu tại sao các thông tin về việc các tàu ta các chiến sĩ ta chấp hành lệnh không nổ súng chống trả trong ngày 14-3 lại phổ biến thế? Rõ ràng là tàu đổ bộ 505 và 2 tàu vận tải của ta bắn trả. Tàu 505 thì dùng vũ khí của tàu - các bác chịu khó tìm xem hình ảnh của nó trên mạng, ngay trong Trang mình cũng có để bIết đó là vũ khí gì - 2 tàu vận tải thì dùng vũ khí bộ binh, gồm cả B41 bắn trả về phía các tàu chiến TQ. Tất nhiên với chênh lệch về vũ khí như thế thì ta đã thiệt hại nặng. Tàu 505 đã ủi bãi để tàu TQ không thể bắn chìm và tạo thành điểm tựa chiến đấu giữ đảo.
Lý do đơn giản bác ạ: đổ lỗi cho chính quyền dẫn tới hy sinh, tổn thất lớn của hải quân - sinh mạng con người.
TQ là nước bố láo, vô học, không cần đếm xỉa đến pháp lý, luật lệ gì sất. CQ muốn đấu tranh bằng pháp lý với một nước như thế là CQ sai.
Còn để đưa ra quyết định ấy - em không ở thời kỳ ấy, hoàn cảnh ấy, địa vị như thế... nên không thể nói xằng được. Nhưng theo em thì các cụ cũng đã tính toán, cân nhắc đủ đường, cắn răng chịu đựng, chịu nhịn ở mức không thể cao hơn rồi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 16 Tháng Ba, 2013, 07:56:58 am



      Tôi tin là mình không đánh trả - nhìn bọn lính Trung Quốc trên tầu xếp hàng chuẩn bị, miệng hô tả tả...và những họng súng bắn liên thanh, về phía anh em mình đứng cầm cờ chịu đạn thấy rất rõ ...tôi nghĩ anh em lính Hải quân đã chuẩn bị sẵn tinh thần nếu bọn sát nhân không tính người này có bắn cũng chấp nhận hy sinh. Đau sót và uất ức nhìn cảnh đồng đồng đứng để cho kẻ thù bắn mà hận...

     Một hình ảnh hùng hồn chứng minh cho nhân dân thế giới thấy - nhân dân Việt Nam không muốn chiến tranh, chúng ta chấp nhận hy sinh để bảo vệ biên cương biển đảo và lá cờ Tổ quốc bằng pháp lý, không bằng vũ lực...chúng ép Việt Nam tới đường cùng, chúng tôi phải cầm vũ khí chiến đấu thực hiện lời dạy của Tổ tiên.

    Tại sao cả bộ máy tuyên truyền khổng lồ của ta không đưa những thước phim của chính kẻ thù để tố cáo trước nhân dân thế giới về tội ác của bọn bành trướng Bắc kinh dùng vũ lực giết người tàn bạo như vậy để chiếm biển đảo Việt Nam - Thời chúng tôi, những người làm công tác tuyên truyền sẽ không bao giờ bỏ qua những thước phim đặc biệt này để tố cáo tội ác này cho thế giới biết. ???, tại sao ???.

     Hãy nhớ lời các bậc tiền hiền:

     Vua Trần Nhân Tông (1258-1308) căn dặn, nhắc nhở con cháu muôn đời về sau sự quỷ quyệt và dã tâm thôn tính nước ta của Trung Quốc: ‎"Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái hoạ lâu đời của ta là hoạ nước Tàu. Chớ coi thường chuyện vụn vặt nảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn: " Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác". Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu".

      Vua Lê Thánh Tông năm 1473 cũng để lại lời nguyền trước bá quan văn võ: “Nếu ngươi đem một thước sông, một tấc đất của Thái Tổ làm mồi cho giặc thì phải tội tru di”.

       Bà Triệu Ẩu (năm 218) đã nói cách đây 1800 năm “Tôi muốn cỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng kình ở Biển Đông, quét sạch bờ cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm đuối, chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu cong lưng làm tì thiếp người ta" (Việt Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim). Đúng vậy, Biển Đông đã được xác định thuộc lảnh hải của nước Việt từ 1800 năm nay.

      Lịch sử Viêt Nam đã chứng minh: Nhân dân Việt không bao giờ khiếp nhược trước sự hung hăng tàn bạo của kẻ thù xâm lược; chúng ta nhẫn nhịn không có nghĩa là chúng ta đầu hàng, đến lúc đánh, chúng ta sẽ đánh như ông cha ta từng đánh, chúng ta sẽ lại cất cao lời thơ - Bình Ngô Đại Cáo của nguyễn trãi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 16 Tháng Ba, 2013, 11:19:05 am
...
Còn để đưa ra quyết định ấy - em không ở thời kỳ ấy, hoàn cảnh ấy, địa vị như thế... nên không thể nói xằng được. Nhưng theo em thì các cụ cũng đã tính toán, cân nhắc đủ đường, cắn răng chịu đựng, chịu nhịn ở mức không thể cao hơn rồi.
Lịch sử phải công bằng.
Khi ta được học áng hùng văn Bình Ngô đại cáo thì chúng ta cũng phải được biết các biểu văn Nguyễn Trãi soạn thay Lê Lợi cúi đầu nhẫn nhục trước quân xâm lược phương Bắc.

Khi ta học sử Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá quân Thanh oai hùng thì cũng phải được biết các biểu văn Ngô Thời Nhậm thay mặt vua Nam năn nỉ thuần phục thiên triều.

Khi ta biết Lê Hoàn 1 trận quét sạch quân Tống thì cũng phải biết sử ta có ghi Lê hoàn "nhận phong (tiết độ sứ) rất kính" từ sứ giả hoàng đế Trung Hoa.

Có như vậy ta mới hiểu ta là ai, vị thế ta thế nào để tồn tại và phát triển bên 1 quốc gia to lớn hùng mạnh, luôn luôn tìm cách thôn tính, đồng hóa ta.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 16 Tháng Ba, 2013, 11:39:52 am
...
Còn để đưa ra quyết định ấy - em không ở thời kỳ ấy, hoàn cảnh ấy, địa vị như thế... nên không thể nói xằng được. Nhưng theo em thì các cụ cũng đã tính toán, cân nhắc đủ đường, cắn răng chịu đựng, chịu nhịn ở mức không thể cao hơn rồi.
Lịch sử phải công bằng.
Khi ta được học áng hùng văn Bình Ngô đại cáo thì chúng ta cũng phải được biết các biểu văn Nguyễn Trãi soạn thay Lê Lợi cúi đầu nhẫn nhục trước quân xâm lược phương Bắc.

Khi ta học sử Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá quân Thanh oai hùng thì cũng phải được biết các biểu văn Ngô Thời Nhậm thay mặt vua Nam năn nỉ thuần phục thiên triều.

Khi ta biết Lê Hoàn 1 trận quét sạch quân Tống thì cũng phải biết sử ta có ghi Lê hoàn "nhận phong (tiết độ sứ) rất kính" từ sứ giả hoàng đế Trung Hoa.

Có như vậy ta mới hiểu ta là ai, vị thế ta thế nào để tồn tại và phát triển bên 1 quốc gia to lớn hùng mạnh, luôn luôn tìm cách thôn tính, đồng hóa ta.


                  Bác nói cũng đúng mình là nước nhỏ nên biết giữ mình lấy đạo hòa hiếu làm đầu để tồn tại phát triển.  " Lấy đại nghĩa thắng hung tàn ,lấy trí nhân thay cường bạo" .Cho nên mới có cái chuyện nợ Liễu Thăng đó . Rồi bao nhiêu thời kỳ ta phải chấp nhận cống nạp để nhận tước Vương ...vv...Ngay đến bây giờ quân đội phát triển hùng mạnh cũng chỉ thực thi nhiện vụ TỰ VỆ ,bảo vệ tổ quốc .
               Chúng ta yêu hòa bình ,muốn sống trong hòa bình nhưng : KẺ THÙ BUỘC TA ÔM CÂY SÚNG


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 16 Tháng Ba, 2013, 01:12:28 pm
...
Có như vậy ta mới hiểu ta là ai, vị thế ta thế nào để tồn tại và phát triển bên 1 quốc gia to lớn hùng mạnh, luôn luôn tìm cách thôn tính, đồng hóa ta.

Rất đồng ý với ý kiến này của bác.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 16 Tháng Ba, 2013, 05:42:09 pm
     

     Chuyện trái sầu riêng…(tiếp)

     Mấy o du kích …dồn mấy anh lính Nam bộ tập kết tới cùng, kiên quyết không tha. Mùi vị trái sầu riêng thế nào anh phải nói chứ…để bọn em chờ hoài. Một o tinh mắt như chim chích bông thấy một anh bộ đội vẫn mải nhìn trái mít chín tưởng …liền chạy đến gốc cây, vỗ liên tục…đến đúng một quả có tiếng nghe…bụp, bụp…liền chặt xuống bê vô, bổ ra mời mấy anh lính chiến ăn tiếp (mấy anh này cấp bậc chắc cũng là lính binh bét như xuanxoan thôi, đánh đấm cũng được đấy, nhưng tán gái thì lúng ta lúng túng như gà mắc tóc)… o gái nhỏ như chích bông đó liên tiếp dồn anh lính trẻ nhất bằng những tiếng nói như chim hót…túng thế, anh ôm bụng hỏi đi đại tiện…. tay anh vẫn cầm miếng mít, vừa đi vừa ăn…

    O gái như chim chích bông vỗ tay liền nói…eng biết rồi, eng biết rồi… mùi trái sầu riêng là mùi ..khi ăn mít ở “hầm tiêu” hở anh (nhớ là hầm tiêu hồi đó nghe)…lúc này lính mặt trận Nam bộ mới vỡ òa ra…đúng đó mùi trái sầu riêng là mùi….hì hì lính QTDC và đồng đội bây chừ thì biết mùi sầu riêng được diễn tả chính xác nhất của người chưa bao giờ ăn trái sầu riêng chưa ??? ::) ;D

     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 16 Tháng Ba, 2013, 05:59:16 pm
Chính vì mùi vị đặc biệt nên nhân dân mới đặt tên là trái : "sầu riêng". ai biết ăn thích ăn thì cảm thấy ngon ,còn người kỵ thì không thèm . trái cây đó rất là đắt so với những loại trái cây khác . lý do : trồng 10 năm mới có thu hoạch .

Có thơ của người nam bộ như sau :

" Sầu riêng ai khéo đặt tên
ai sầu hổng biết ,riêng em chẳng sầu."


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 16 Tháng Ba, 2013, 06:04:58 pm
             Bác xoan à năm 76 ông cụ nhà tôi vào Sài gòn thăm bà chị ruột ở quận 1 lúc về có mang sầu riêng về làm quà nói là trái này bán ở trong đó mắc lắm bán tính từng lạng .Nhưng đến sân bay họ không cho mang lên đành phải bỏ lại .Chúng tôi hỏi nó như thế nào ,có ngon không ,ông bảo ngon nhưng nó có mùi ở cống  thoát nước .Tôi nghe sợ luôn bảo thế thì ăn làm sao được .Ông bảo mít ở mình ngon thế bổ ra ở đây mà ông Xoan ở Đà nẵng còn khấp khởi khen ngon ...Thế mà dân Ấn độ họ chê không dám ăn .Chẳng còn biết thế nào ,nhưng thú thực đến bây giờ tôi cũng chưa ăn bao giờ .Trừ có bánh sầu riêng thì chén rồi ,ngon đấy chứ bác .Tôi tự hào lắm vì dù sao cũng hơn hẳn ông Tuấn b5 vì ông ấy dính đến bánh gì mà có bột mì là chê luôn . Tuấn b5 giải thích ăn vào là dị ứng ngứa hơn là bị hắc lào . ;D Thế có chán không hả bác.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 17 Tháng Ba, 2013, 05:59:56 pm
     Một chuyện tưởng hết sức đơn giản...mùi của sầu riêng như thế nào, đã có vài ba đáp án; đồng đội thấy không - "nó là nó, nhưng không phải là nó" giờ xuanxoan đi ngược lại tiếp câu:  Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...đã làm nhụt bản lĩnh thanh niên...cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi ...nếu cả câu trên đã có nhiều chất vấn của đồng đội rồi đúng không?, nếu giảng theo cách thầy giáo - nếu chúng ta không định hướng giáo dục, rền luyện phẩm chất chính trị và bản lĩnh cho thế hệ trẻ, lúc nào cũng chỉ nói Trung quốc rất mạnh, tiềm lực kinh tế và quân sự đang trỗi dậy là cường quốc số một của thế giới...suốt ngày ta chỉ ra rả giao giảng như vậy...thì nói như tục ngữ nga...nói đến lần thứ 100 người nghe tưởng mình là con heo chạy ra ăn cám ngay.

    Giờ phân tích theo kiểu lính binh bét - xuanxoan nhé: 1+1+1=3 có nghĩa là người lính binh bét xuanxoan đơn giản đếm trên đầu ngón tay:

    - Nỗi sợ hãi Trung quốc quá đáng...- ai, nhân dân thì không rồi, trăm ngàn lần dân tộc Việt Nam không sợ hãi bọn cướp nước, bọn xâm lược; nhân dân biên cương phía Bắc vẫn gùi con lên nương tỉa bắp; ngư dân Miền Trung vẫn dong buồm ra Hoàng sa đánh cá để khẳng định chủ quyền biển cả mà hàng ngàn năm ngư dân Việt vẫn đánh bắt...bằng chứng rất rõ như ngày 11/3 vừa rồi 2 chiến hạm Trung quốc hoán cải thành tầu chính ngư đuổi tàu cá ngư dân Quảng ngãi; ngư dân vẫn bám biển, vờn với chúng...chúng - bọn hải quân TQ phải huy động thêm tầu ra đuổi ngư dân ta.

  Tàu Hải giám Trung Quốc rượt đuổi tàu cá Việt Nam
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1195228_Tau_ca_bi_hai_giam_xua_duoi_dang_ve_ly_son_datviet.vn.jpg)

   - ...đã làm nhụt ý chí thanh niên...ai làm nhụt ???, rõ ràng thanh niên Việt Nam không tự tay mình nắm lấy tóc trên đầu để lẳng người sang hố nước - quá hài hước. Bản chất tuổi trẻ Việt Nam luôn khỏe mạnh cường tráng, ham học, ham làm, sãn sàng xả thân vì Tổ quốc; thế hệ thanh niên Việt Nam luôn làm nên những huyền thoại bất tử từ đời này sang đời khác, từ thế hệ này truyền sang thế hệ khác lòng dũng cảm kiên cường bảo vệ Tổ quốc. Đây, một thế hệ nối tiếp đã làm nên "vòng tròn bất tử" Gac ma -  Đay là hình ảnh những người lính Hải quân và bà mẹ Liệt sĩ từng bảo vệ Gạc ma và làm lên huyền thoại - vong tròn bất tử

(http://nld.vcmedia.vn/lJPCqRSN2Ua7Gshvt3bRnY3oqk4Iw/Image/2013/03/bihungtruongsa/IMG5562_d8e71.jpg)

   - ..cứ nói đến 2 chữ "Trung quốc" là sun vòi rồi ..mấy trang trên mạng này mấy ngày nay đã dẫn chứng cụ thể nỗi sợ hãi trung quốc từ đâu đưa đến...chính công tác tuyên truyền của báo chí và những kẻ luôn tìm cách này hay cách khác luồn tư tưởng sợ hãi trung quốc lên báo chí, trên sách vở trẻ thơ, trên thường trường thế giới như chuyện trưng ảnh địa danh du lịch Trung quốc ở gian hàng quảng cáo du lịch Việt nam...nhưng kẻ cõng rắn cắn gà nhà ngày càng trắng trợn công khai...phải làm sao đây để nỗi sợ hãi này không còn phải không đồng đội.
 
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1193528_images1193234_vietnam_quang_ba_tuong_phat_trung_quoc_anhnoidung_tuongphat_badatviet.vn.jpg)

    sẽ không sun vòi khi chúng ta không còn những kẻ thoái hóa biến chất mượn danh sơ xuất, nhầm lẫn không cố ý kiểu này.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 17 Tháng Ba, 2013, 06:55:00 pm

 
(http://www.baodatviet.vn/dataimages/201303/original/images1193528_images1193234_vietnam_quang_ba_tuong_phat_trung_quoc_anhnoidung_tuongphat_badatviet.vn.jpg)

    sẽ không sun vòi khi chúng ta không còn những kẻ thoái hóa biến chất mượn danh sơ xuất, nhầm lẫn không cố ý kiểu này.
[/quote]

                Bác Xoan ơi chuyện bác nêu lên thì đúng rồi .Nhưng đó mới chỉ là một vấn đề thôi ,giá như mà kinh tế đất nước phát triển tốt hơn hiện nay ,người dân nhận thức cao hơn ,phát động và người dân thể hiện lòng yêu nước bằng cách người Việt dùng hàng Việt ,không xử dụng hàng  TQ . Cũng như ngày xưa có câu này " Lấy sức ta để giải phóng dân ta " .Thì tốt biết bao


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 17 Tháng Ba, 2013, 07:24:55 pm


     Theo mình không phải vấn đề nhận thức cao hay thấp mà chính là: thứ nhất: vấn đề dân chủ hóa - tự do trong khuôn khổ hiến pháp. thứ 2:vấn đề là nhà nước sử dụng nguồn lực đất nước ra sao - tiềm lực kinh tế tham nhũng phá hết; tiềm lực trong nhân dân - lòng tin bị giảm sút sao mà huy động được; tiềm năng thiên nhiên bị đào bới vô tổ chức như vậy còn đâu để lại cho con cháu sau này. thứ 3: Luôn biết cách khơi dậy tinh thần dân tộc trong phong ba bão tấp, cấp nguyên thủ phải là những người mẫu mực, đủ uy tín - nhất hô bá ứng chứ mất đoàn kết như vầy thì lấy đâu sức mạnh dân tộc nữa...dễ làm mồi cho ngoại xâm. 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 18 Tháng Ba, 2013, 11:50:59 am
Đổi gió tí các bác nhé:
http://www.nuocnga.net/default.aspx?tabid=327&ID=3733&CateID=224

Con bài biển đảo: Việt Nam, Trung Quốc, Nga và Mỹ

(10:09, 04/09/2012)
Oleg Truvakhin (Topwar.ru) (http://topwar.ru/18284-ostrovnaya-cheharda-ii-vetnam-kitay-rossiya-i-amerika.html)
Mugic (NuocNga.net) dịch

Trước thềm cuộc gặp thượng đỉnh APEC Phó Thủ tướng thứ nhất Liên bang Nga Igor Shuvalov tuyên bố, Nga đang tiến hành đối thoại thành công cả về chính trị cũng như kinh tế với các thành viên APEC, trong đó có Việt Nam. “Chúng ta phối hợp ngày càng gần gũi và có trách nhiệm hơn với Việt Nam. Chúng ta có những quan hệ rất mật thiết và đã tiến rất gần đến việc bắt đầu xúc tiến nghiêm túc những thỏa thuận về khu vực tự do thương mại với Việt Nam”.

Trước hết Nga thành công với Việt Nam trong lĩnh vực bán vũ khí, thể hiện qua mối liên hệ bền chặt qua từng năm giữa Moskva và Hà Nội. Nga là nhà cung cấp vũ khí, khí tài lớn nhất cho người anh em Việt Nam: 90% vũ khí Chính phủ nước này mua theo các hợp đồng với Moskva. Theo đánh giá của giới chuyên môn, trong giai đoạn từ 1950 đến 2010, tổng giá trị các hợp đồng mua vũ khí giữa Nga và Việt Nam vượt 23,6 tỷ đô la.

Nga dành cho Việt Nam một khoản tín dụng rất lớn – 8 tỷ đô la để xây dựng nhà máy điện nguyên tử đầu tiên của nước này (mà “Rosatom” sẽ thực hiện). Nga có kế hoạch tham gia xây dựng nhà máy sửa chữa tàu ở Việt Nam và căn cứ cho các tàu ngầm điện-đi-ê-zen ít tiếng ồn lớp 636 (“Kilo” theo phân loại của NATO) mà Hà Nội đã đặt hàng. Đồng thời Nga có thể được sử dụng cả nhà máy lẫn căn cứ. Hiện nay việc lắp ráp theo giấy phép các tàu tuần tiễu lớp 1241.8 “Tia chớp” được trang bị hệ thống tên lửa “Ural” của Nga cũng đang được thực hiện. Giá trị hợp đồng gần 1 tỷ đô la. Hai chiếc trong khuôn khổ hợp đồng này đã được Nga chuyển giao cho Việt Nam vào các năm 2007-2008, còn 10 chiếc khác do kỹ sư, công nhân Việt Nam tự đóng dưới sự giám sát của các chuyên gia Nga.

Vừa qua Chính phủ Việt Nam đã tuyên bố sẵn sàng mở rộng hợp tác quân sự với Nga. Cuối tháng 7 Chủ tịch nước này có chuyến thăm Nga không chỉ đơn thuần. Ông Trương Tấn Sang nói thẳng đến việc nước mình sẵn sàng cung cấp cảng Cam Ranh cho Nga để xây dựng điểm phục vụ hậu cần-kỹ thuật. Ngoài ra, trong hội đàm cũng đề cập đến ý muốn củng cố cả về hợp tác quân sự giữa hai nước, dù đã rào đón trước: Việt Nam không giao lãnh thổ của mình cho các nước khác để xây dựng căn cứ quân sự.

“Phục vụ hậu cần-kỹ thuật ” và “hợp tác quân sự” trong bối cảnh cuộc chiến lớn giành các nguồn năng lượng không thể tách rời nhau. Thời buổi bây giờ khó có cái đầu mà thiếu cái sau. Đặc biệt ở Đông Nam Á, nơi Trung Quốc phát triển không chỉ về công nghiệp, mà còn tích cực đẩy mạnh chạy đua vũ trang (dù không đấu súng mà dùng ngoại giao hung hăng và tấn công truyền thông các đối thủ của mình bằng các phương tiện thông tin đại chúng).

Đề cập đến cảng Cam Ranh, ông Trương Tấn Sang nói: “Sau khi Nga chấm dứt sự hiện diện quân sự ở đó, Việt Nam nhận lại và quản lý toàn bộ. Trong bất kỳ trường hợp nào Việt Nam cũng không chủ trương hợp tác với bất cứ quốc gia nào trong việc sử dụng Cam Ranh cho mục đích quân sự”.

Từ tháng 4 năm 2012 “Gazprom” bắt đầu hoạt động tại Biển Đông theo các hợp đồng đã ký kết với Việt Nam về thăm dò 2 mỏ khí đốt trên thềm lục địa gần quần đảo “tranh cãi” Trường Sa. Theo đánh giá, vùng Trường Sa có trữ lượng khổng lồ khí đốt (8.300 tỷ mét khối) và dầu mỏ (35 tỷ tấn). Vì thế không có gì ngạc nhiên khi Việt Nam, Trung Quốc, Phi-líp-pin, Mã –lai-xi-a và Bru-nây đồng thanh tuyên bố các hòn đảo này là của mình. Hàng năm, quanh quần đảo này còn đánh bắt được 500 ngàn tấn hải sản. Tóm lại, đây là miếng bánh ngon. Không phải miếng, mà là cả đống.

Đối với Trung Quốc, cảng Cam Ranh là chìa khóa chiến lược để mở cửa tới các nguồn năng lượng này khi nó nằm khá gần Trường Sa (khoảng 600 km). Vì vậy mà Trung Quốc rất tức tối mấy tháng gần đây, khi cho rằng Hà Nội, với những hành động của mình, đang làm phức tạp tình hình quốc tế trong khu vực. Bắc Kinh khó chịu cả việc Chủ tịch Việt Nam tới Moskva, lẫn việc Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta thăm Việt Nam. Trung Quốc không ngu và biết quá rõ là Mỹ đang rất quan tâm đến việc phân bố lực lượng ở vùng Châu Á-Thái Bình Dương và thấy Trung Quốc là đối thủ toàn cầu chính của mình. Dù ai có là ông chủ Nhà trắng thì Trung Quốc vẫn mãi là đối thủ. Tại đại hội Đảng Cộng hòa Mỹ diễn ra ở Tamp, Thiên triều thạm chí còn được đưa vào tài liệu, đặt cùng hàng với I-ran, Triều Tiên và Nga - những đối thủ của Hoa Kỳ. Bắc Kinh hiểu, giữa Moskva, Oa-sinh-tơn và Hà Nội có thể xuất hiện tình hữu nghị chiến lược để chống lại một Trung Quốc đang mạnh lên. Moskva có thể được hưởng lợi từ những tranh chấp của các “con hổ” phương Đông...

Trung Quốc, những năm gần đây nổi tiếng bởi ngoại giao thô bỉ, đã buộc tội Việt Nam xâm lược. Ví dụ, Hứa Lý Bình, cán bộ khoa học của Viện Chiến lược thế giới và Châu Á-Thái Bình Dương thuộc Viện hàn lâm khoa học xã hội Trung Quốc tuyên bố rằng, Việt Nam, có lẽ lực lượng hạn chế, vì thế Hà Nội quyết định biến vịnh Cam Ranh thành điểm tựa, Trung Quốc sẽ bị tấn công từ đây.

Lý Bình lưu ý, tham vọng địa chính trị của Việt Nam trùng với các lợi ích chiến lược của Mỹ và Nga. Đồng thời Lý cũng ngay lập tức “phẩy tay” đối với Nga khi chỉ ra rằng xác suất lập căn cứ quân sự ở vịnh Cam Ranh là quá thấp, vì đối với Nga việc thuê cảng sẽ kéo theo những chi phí đáng kể mà chẳng đem lại ý nghĩa thực tế nào.

Người Trung Quốc này đã quên hoặc cố tình bỏ qua một thực tế là Nga và Việt Nam đã lâu, từ thời còn Liên Xô, đã biết thỏa thuận tốt với nhau về “ý nghĩa thực tế”. Đơn giản là Trung Quốc tức tối khi nhìn thấy Việt Nam hành động trên Biển Đông. Nếu như Việt Nam đơn độc, thì có vẻ như Nga và Mỹ sẽ bập vào...

Tháng 6 Trung Quốc triển khai quân đồn trú tại quần đảo Hoàng Sa (đảo Phú Lâm), trước đó đã cho thành lập thành phố Tam Sa với 1.000 dân. Ngoại trưởng Mỹ không để yên khi tuyên bố Trung Quốc đang gây căng thẳng trong khu vực. Đáp lại, Bộ Ngoại giao Trung Quốc cáo buộc Mỹ can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia có chủ quyền và “ngăn cản những cố gắng xây dựng vùng Châu Á-Thái Bình Dương ổn định và thịnh vượng kinh tế”. Phó Trưởng đoàn ngoại giao Mỹ tại Bắc Kinh Robert Van được tuyên bố thẳng thừng về sự “kiên quyết không chấp nhận” quan điểm của Hoa Kỳ về tranh chấp lãnh thổ trên Biển Nam Hải. Còn trên phương tiện thông tin đại chúng thì “Nhân dân nhật báo”, cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc, với khẩu khí vốn có, khuyên Mỹ hãy ngậm miệng lại: “Tuyên bố của từ phía Mỹ đánh lạc hướng dư luận và phải bị bác bỏ không ngần ngại. Chúng ta đơn giản có thể quát Mỹ: câm mồm! ”

Obama thì có thể sẽ ngậm miệng, nhưng nếu Romney, người tại đại hội Đảng Cộng hòa hứa sẽ là một tổng thống trung thực và thẳng thắn, khác với người dân chủ “mềm dẻo” Obama, mà trở thành Tổng thống, thì ông sẽ tìm được cách để trả lời với cơ quan ngôn luận cộng sản và với Bắc Kinh nói chung, nơi thời gian gần đây thích đối đáp hung hăng hơn là ngoại giao truyền thống phương Đông mềm mại. Bắc Kinh cần thấy gương của Tokyo, đang đưa ra Tòa án quốc tế những hòn đảo “tranh cãi khác”(như Tocto) và công bố các bằng chứng lịch sử (thật ra Hàn Quốc mới được tìm thấy ở bảo tàng, mà lại, ha ha, trong sách giáo khoa và tập bản đồ Nhật cổ).

Rất không đơn giản để Trung Quốc giành được dầu và khí gần Trường Sa. Từ lâu Việt Nam đã thực hiện khoan tại các ô thăm dò trên Biển Đông. Các giấy phép họ cấp cho các đối tác nước ngoài (trong đó có “ExxonMobile” của Mỹ và “Gazprom” của Nga) có thời hạn vài chục năm. Hợp tác với Hà Nội còn có ONGC của Ấn Độ, có lúc chịu sức ép của Trung Quốc định bỏ cuộc nhưng sau đó đã nghĩ lại.Yêu sách của Trung Quốc đối với các hãng khai thác dầu khí ngay lập tức gây xung đột địa chính trị với vài quốc gia.

Xung đột căng thẳng hoàn toàn gây ra do bàn tay của Trung Quốc nói chung và Tập đoàn dầu khí CNOOC nói riêng. Chính Tập đoàn này ngày 23 tháng 6 đã mời thầu quốc tế thăm dò 9 lô ở Biển Đông với diện tích 160,1 ngàn km vuông. Nhưng các lô này, như tuyên bố của Chủ tịch “Petro Vietnam” Đỗ Văn Hậu, “nằm sâu trong thềm lục địa của Việt Nam”! Bộ Ngoại giao Việt Nam coi việc Trung Quốc mời thầu quốc tế là sự đe dọa chủ quyền của mình.

Tập đoàn Trung Quốc CNOOC cho rằng, đối tác quốc tế sẽ chia sẻ với họ các lô 128-132 và 145-156. Nhưng vấn đề ở chỗ “Gazprom” từ năm 2007 đã tiến hành công việc tại 4 lô tại Việt Nam trong khuôn khổ xí nghiệp liên doanh với “PetroVietnam”. Còn từ năm 2008 “Gazprom” đã ký hợp đồng các lô 129, 130, 131, 132 với thời hạn 30 năm. Trong văn bản hợp đồng, các lô này nằm trong thềm lục địa của Việt Nam. Cuối cùng, vào mùa xuân năm nay “Gazprom” và “PetroVietnam” đã thỏa thuận dự án cùng khai thác các lô có giấy phép 05.2 và 05.3.

Như chúng ta đã thấy, một vài con số trùng nhau... Trung Quốc không có chỗ ở đây, - nếu như họ không muốn chống lại Việt Nam, chống lại “Gazprom”, tức là chống lại nước Nga. “Bỏ đi thì tiếc, ăn vào thì đau” như tục ngữ đã dạy. “Vịnh Pếch-xích” nơi đây sẽ không để yên cho giới cầm quyền ở Trung Nam Hải.

Nhà phân tích Khương Lâm cho rằng, trong cuộc xung đột này Nga là nước có thể có lợi nhất: khi chạm trán nhau... không, không phải Việt Nam và Trung Quốc, mà Trung Quốc và Mỹ. Nga sẽ hợp tác với Việt Nam, Việt Nam sẽ kết bạn với Phi-líp-pin, còn đối với Mỹ, Trung Quốc chính xác là địch thủ. Mỹ không thể để Trung Quốc gia tăng ảnh hưởng ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương và trên thế giới. Cẩn Linh cho rằng, Trung Quốc đối với Mỹ cũng như Liên Xô đối với Mỹ trong thời chiến tranh lạnh.

Lại còn Ấn Độ nữa. Như người đứng đầu Lầu Năm góc Leon Panetta đã nhận định, Mỹ đặt hy vọng đặc biệt vào Ấn Độ trong việc hỗ trợ Áp-ga-ni-xtan. Ấn Độ chơi cả với Nga, dù chỉ trong khuôn khổ BRICS (nhóm 5 nước đang phát triển nhanh), và không thù địch với Mỹ.

Có ý kiến cho rằng, việc tiếp tục công việc trên thềm lục địa Việt Nam không phải do lãnh đạo tập đoàn quốc gia ONGC quyết định, mà do Chính phủ Ấn Độ với sự hậu thuẫn của Mỹ. Viện trưởng Viện Năng lượng quốc gia Sergei Pravosudov tin rằng “người Mỹ hàng động nhằm mục đích để có chuyện xảy ra tại các nước cung cấp dầu cho Trung Quốc như Iran, Su-đăng, Li-bi và một số nước khác. Ý đồ chiến lược của họ trên bàn cờ là thu hẹp dần không gian xoay sở của đối thủ, tức là cắt dần các nguồn cung cấp dầu tới Trung Quốc”.

Không lạ khi “ExxonMobile” hợp tác với Việt Nam cũng có động thái như ONGC của Ấn Độ (lúc thì hợp tác, lúc thì rút, sau đó lại tiếp tục). Đứng sau “ExxonMobile” (Công ty năng lượng lớn nhất thế giới), cũng như sau ONGC bây giờ, là Mỹ. Trong phạm vi nào đó, các trò khiêu khích địa chính trị của Trung Quốc lại có lợi cho Oa-sinh-tơn, khi đầu năm nay họ chọn khu vực Châu Á-Thái Bình Dương là ưu tiên chiến lược.

Đứng trước nguồn dầu khí gần cứ trôi xa dần, Trung Quốc còn biết làm gì ngoài việc thô thiển với các nhân viên ngoại giao nước ngoài và ra lệnh cho Ngoại trưởng qua báo chí “ngậm miệng”. Trung Quốc đừng mơ chiếm đảo, dù đã xây xong cái thành phố tí hon với ngàn dân. Trong cuộc xung đột vì Trường Sa-Hoàng Sa, chính xác hơn là vì dầu và khí, Bắc Kinh vấp phải những lợi ích rất lớn của Việt Nam, Nga và Mỹ. Các nhà chính trị Trung Quốc sẽ không bước vào cuộc phiên lưu quốc tế như vậy. Đứng về phía Nga, Mỹ và Việt Nam sẽ còn có Phi-líp-pin, Ma-lai-xi-a và Bru-nei, những quốc gia cũng mơ về phần dầu khí của mình trên thềm lục địa.

Nhưng không nên nghĩ rằng Trung Quốc sẽ sớm buông dầu và khí. Doanh trại trên đảo Phú Lâm có lẽ không phải để dọa dẫm các địch thủ tiềm năng, mà hoàn toàn là để cho việc phân chia tài nguyên và khu vực khai thác chúng có thể đang được hình thành. Giải pháp thực tế nhất để tháo gỡ xung đột là tìm được sự thỏa hiệp thông qua “trao đổi” hoặc cùng khai thác. Chính “PetroVietnam” và CNOOC cũng đã hợp tác trong các dự án khai thác dầu khí phía Bắc Vịnh Bắc bộ. Tổng cộng “PetroVietnam” có đến 60 đối tác nước ngoài. Ngay giữa mùa hè căng thẳng năm nay, Việt Nam một lần nữa nhắc lại lời mời Trung Quốc hợp tác, nhưng chỉ với tư cách là nhà đầu tư nước ngoài và bình đẳng với các nhà đầu tư khác.

Ngoài ra, trong lĩnh vực đối ngoại Việt Nam tỏ ra khá thận trọng: giải tán cả một số cuộc biểu tình chống Trung Quốc xảy ra lẻ tẻ tại Hà Nội

Tóm lại, Hà Nội đã “ngầm mách” cho Bắc Kinh lối thoát ra khỏi tình thế căng thẳng hiện nay: hãy trở thành đối tác. Nhưng vấn đề là ở chỗ, Trung Quốc thấy con chim sẻ trong tay là quá ít – họ muốn con sếu đang bay lượn trên trời cơ./.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 18 Tháng Ba, 2013, 01:21:18 pm
Lạc tí nữa nào:

http://khoavanhoc.edu.vn/index.php?option=com_content&view=article&id=93:lng-u-ch-thi-le-trnh-va-nhng-h-qu-lch-s-ca-no&catid=85:trit-hc-m-hc-vn-hoa-hc&Itemid=256

Lưỡng đầu chế thời Lê Trịnh và những hệ quả lịch sử của nó      
Written by PGS.TS.Trần Ngọc Vương     
Tuesday, 28 April 2009 00:50

Mọi cơ chế quyền lực ở bất cứ thời đại và dân tộc nào một khi đạt tới trạng thái định hình của một quá trình vận động đều hoặc tự lý thuyết hoá bản thân nó, hoặc đều xác định sự tòng thuộc của nó đối với một (hay một vài) lý thuyết ý thức hệ đã và đang lưu hành trong vùng văn hoá mà cộng đồng cư dân đó hiện diện.
Cho đến thời điểm hiện nay, người nghiên cứu nghiêm túc nếu muốn đề cập tới những đặc điểm loại hình của các thực thể quyền lực đã từng tồn tại trong lịch sử Việt Nam vẫn phải tự bằng lòng với điểm vươn tới xa nhất là vương triều do Triệu Đà lập nên. Và cần nói ngay rằng, đó là một thiết chế quyền lực mang nhiều đặc điểm tương đồng loại hình với những thiết chế quyền lực hiện hữu ở ngoại vi (périphérique), những thiết chế chịu ảnh hưởng mà cũng là phản hưởng đối trọng trong mối quan hệ với cả lý thuyết lẫn thực tế quyền lực trên đất Hoa Hạ Trung Quốc.
Khảo sát lịch sử Việt Nam trong khung khổ từ thời điểm phục hồi chủ quyền và độc lập (938) cho tới tận khi thực dân Pháp áp đặt được sự “bảo hộ” lên Đông Dương (1884), hầu như mọi nhà nghiên cứu đều có thể dễ dàng thừa nhận rằng những đặc điểm mang tính loại hình của các triều đại ở Việt Nam càng về sau càng đậm tính chất Nho giáo hoá , nói khác đi, những đặc điểm loại hình nhà nước kiểu Nho giáo là những đặc điểm chủ đạo và xuyên suốt trong toàn bộ quá trình hơn chín thế kỷ tồn tại của các thiết chế quyền lực thực tế trên xứ sở này.
Tuy nhiên, từ phía khác, lại cần nhận ra và khẳng định một thực tế phức tạp: Cực kỳ hiếm có những thiết chế quyền lực thực tế lại chỉ là sản phẩm của một lý luận quyền lực nào đó, dù thứ lý luận ấy có tự khẳng định là hoàn thiện đến đâu chăng nữa. Hơn thế, trong toàn bộ lịch sử tồn tại của chúng, các thiết chế quyền lực đều luôn luôn có xu hướng tự điều tiết để thích nghi với hoàn cảnh cụ thể bằng cách bổ sung vào khung khổ lý thuyết của chúng những nguyên lý và xác tín của một hay những lý luận về quyền lực khác, hoặc bằng cách tự đề xuất những khái quát hoá mới.Việc bổ sung như thế thậm chí là điều kiện sống còn của các thiết chế quyền lực hiện thực.
Khoảng mươi lăm năm trở lại đây, trong khoa học xã hội ở ta, tuy chưa xuất hiện những công trình nghiên cứu ghi dấu những bước đột phá, nhưng nhiều vấn đề phong phú, phức tạp mà cả một thời gian dài bị né tránh hoặc được giải quyết một cách chiếu lệ đã được đặt lại một cách nghiêm túc, khách quan hơn, nhiều vấn đề mới cũng đã được đặt ra để suy nghĩ. Giữa những vấn đề thuộc lịch sử Việt Nam được nêu ra hoặc được đặt lại ấy, có việc xem xét, đánh giá lại vai trò của một số vương triều hay thế lực chính trị như nhà Triệu, nhà Hồ, nhà Mạc, nhà Nguyễn, các dòng chúa Trịnh, chúa Nguyễn…Riêng chủ đề “Chúa Trịnh vị trí và vai trò lịch sử” cũng đã thu hút sự quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu, với một mốc cụ thể là cuộc Hội thảo khoa học do Tạp chí Nghiên cứu lịch sử - Viện Sử học Việt Nam và Ban nghiên cứu và biên soạn lịch sử Thanh Hoá phối hợp tổ chức năm 1995.Trong kỷ yếu của cuộc Hội thảo này, có tới trên dưới chục bản báo cáo trực tiếp hay gián tiếp đề cập tới vấn đề “cơ cấu chính quyền “kép” Lê - Trịnh”.Dù sao, với những gì đã được công bố, chưa thể coi là vấn đề đã được triển khai đúng với tầm quan trọng của nó. Bài viết này lựa chọn chính vấn đề mà tác giả cho rằng còn cần được bàn tiếp, bàn thêm, sâu và kỹ hơn nữa ấy.
I.- QUÁ TRÌNH XUẤT HIỆN VÀ DUY TRÌ CƠ CHẾ LƯỠNG ĐẦU VỀ QUYỀN LỰC CHÍNH TRỊ Ở VIỆT NAM CÁC THẾ KỶ XVI – XVIII.
Lịch sử chính trị thế giới trên những nét đại thể có thể được khái quát thành hai xu thế cơ bản là xu thế tập quyền và xu thế tản quyền. Trong bất cứ nền chính trị hiện thực nào cũng chứa chất vô số những biểu hiện cụ thể của cuộc đấu tranh giữa hai xu thế cơ bản ấy và mọi thiết chế chính trị đều là kết quả hiện thực mang tính cụ thể - lịch sử của cuộc đấu tranh, chuyển hoá và tác động qua lại phức tạp của hai xu thế này. Khi xu thế tản quyền bị khống chế tối thiểu hoá thì mọi quyền cơ bản của con người cá nhân, nhất là quyền cơ bản của mọi cá nhân thuộc tầng lớp bị cai trị, bị quản lý, bị lãnh đạo sẽ không được bảo đảm, ngược lại, khi xu thế tập quyền tỏ ra yếu đuối hoặc chưa tới ngưỡng, thì không thể xuất hiện những chính quyền mạnh, nhà nước mạnh, cộng đồng mạnh. Không thể có những cộng đồng mạnh mẽ đích thực nếu đó là tập hợp của những cá nhân, cá thể yếu đuối, cũng không có những cá nhân hạnh phúc đích thực và “phát triển bền vững” nếu những cá nhân đó không được bảo trợ bởi những đại diện cộng đồng đầy đủ sức mạnh. Tuy nhiên trong lịch sử hiện thực, những tương tác giữa cá nhân và cộng đồng bao giờ cũng được thể hiện ra bằng những mâu thuẫn biện chứng hết sức phức tạp, ở đó, những chu kỳ lịch sử thường xuyên được thể hiện ra như là chu kỳ của những sự thay thế lẫn nhau của những xu thế đó, dẫn tới những thành tựu thực tế cuối cùng là chúng làm tiền đề cho nhau phát triển.
“Lưỡng đầu chế” - hay “cơ cấu quyền lực kép” như có người định danh - ở Việt Nam thời Lê - Trịnh không phải là một cơ chế phân quyền, càng không phải là cơ chế tản quyền, mà là một trạng thái đặc dị, “nhộng tính”, xét cho cùng là một trạng thái tồn tại đặc thù, kết quả của một sự đấu tranh và “chuyển hoá giữa các mặt đối lập” giữa hai xu thế tản quyền với xu thế tập quyền đang được đề cập.
 ......
(PS: các bác và các bạn thích thì đọc tiếp theo link, khỏi dẫn dài nữa)
....


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 20 Tháng Ba, 2013, 02:01:20 pm

Thời gian gần đây, hết bộ GTVT lại đến bộ CA "dọa" sẽ phạt người đi xe cơ giới không chính chủ. Người dân nói chung và cá nhân tôi nói riêng, chỉ biết ta thán và chờ đợi tiếng còi của CSGT...
Hôm nay đọc báo, té ra cả 2 bộ trên quy định vậy mà không dựa trên cơ sở pháp luật nào cả. Thế mới tài! ;D
Mời các bác đọc nhé:

Không tìm thấy bất cứ một điều khoản nào của luật do Quốc hội ban hành qui định người dân phải đăng ký quyền sở hữu đối với xe cơ giới (ô tô, xe máy, ...) khi xe được mua bán, cho, tặng.

khoản 2 Điều 58 nêu trên không bắt buộc người lái xe phải là người có tên trong "đăng ký xe". Điều này có nghĩa là Luật Giao thông đường bộ chỉ bắt buộc xe cơ giới muốn tham gia giao thông chỉ cần có bản "đăng ký xe" đi kèm mà không lệ thuộc vào người đứng tên trong "đăng ký xe". Và do đó, muốn tham gia giao thông, xe chỉ cần một lần đăng ký, hay nói cách khác là chỉ cần đăng ký lần đầu, để xe có được bản "đăng ký xe" đi kèm.

Nguồn: http://dantri.com.vn/xa-hoi/xe-khong-chinh-chu-xu-phat-la-pham-luat-709233.htm


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 20 Tháng Ba, 2013, 02:32:36 pm


      Mấy hôm nay không ngồi được máy tính cũng chỉ vì mấy cô lính CCBTT và Lính QY103 ghé thăm sông Hàn…mình cứ tưởng U60 rồi vô tư lự, ai ngờ…cũng vẫn e thẹn như ngày nào nhập ngũ mới chết – vẫn dại gái…lúc đi tiếp cứ tưởng bở…vô tư luôn nên khi gặp lại luống ca luống cuống chỉ mượn bia rượu nói chuyện như thủa nào…rồi say lúc nào không biết…cái chân được dịp không thuốc sưng ù thế là …xấu hổ quá không tiếp được người Sài Gòn ra, 2 nàng rủ đi hát hò..mình lại càng sợ cái miệng không quen ca hát, cái tay không biết làm gì; nàng “linh ngao” gia chủ lại đi về quê không đỡ đần hát hò, cản tay và đưa về nhà mình càng không dám đi... Nay họ vô nam rồi vẫn ngại quá. Đúng là lính binh bét vẫn là binh bét như má mình nói (người dân Nam thế hệ má mình hay dùng “binh bét” để chỉ người lính mới, lính hàm bực thấp nhất lính, vô tư, trẻ trung, vô sản nhất).

      Một nàng lính 71 thì tướng ngang tàng, sô ngay, sổ thẳng, tài hoa hay hát, chắc nấu ăn giỏi như như “linh ngao” nhà mình; một nàng lính 71 thì e thẹn, ít nói…ẩn chứa nhiều điều như người tình thủa ấy…mà cũng lại người Huế nữa mới chết…gặp là bị bắt bài rồi…lúng ta lúng túng…chỉ muốn chốn chạy…trong đời thường. Đời ngẫm nghĩ cũng lạ…khi một mình trước máy viết thì tía lia, múa thì tanh tách, mà khi gặp đối xứng thì thấy cái gì cũng thừa cả ví dụ nói thừa, uống thừa, ra vô không hợp lý… rõ ràng con người chỉ mang ý chí chủ quan cá nhân anh thôi – mời về nhà không được, ra quán bị người ta dẫn dắt…moi hết ruột gan không biết.

       Người ta nói dại gái là mất của mất tiền, mất …chủ yếu là mất vật chất; nhưng mình nghĩ dại gái còn có nghĩa khác là – mất bình tĩnh, anh không chủ động được công việc dự dịnh ban đầu. Dại gái, người ta thường nghĩ là tuổi trẻ, nhưng thực tế có người “giơ tay vẫy chào các em, anh vào thiên thu” vẫn dại gái. Đây có lẽ là một chứng bệnh tâm lý của loài người – chính xác là của cánh đàn ông. Ai không dại gái một lần giơ tay cho tôi đếm …


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 20 Tháng Ba, 2013, 02:41:19 pm


     Tuanb5 hay thật ;D

     Toàn đưa những chuyện rất thực tế đời thường của các quan đi lạc ...không theo hiến pháp, luật pháp nào cả...cứ ý mình thích thì đề xuất coi như sáng tạo, chỉ số AQ...chính truyện số 1. Chuyện này giờ mở báo ra là có ngay ấy mà...nói nhiều quá sợ lại bảo bất mãn...lính 71 hôm qua hỏi mình...anh có gì...không mà viết...

     Có lẽ mình nghỉ dàm đạo với đồng đôi ít thời gian để suy nghĩ, lấy lại phương hướng không dễ bị kết tội bất mãn quá. Thôi hẹn Tuanb5 và HuongHN76 và đồng đội  có dịp nhé.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 20 Tháng Ba, 2013, 03:25:33 pm
     Xin phép được xóa bài


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 20 Tháng Ba, 2013, 04:00:26 pm
xóa .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 20 Tháng Ba, 2013, 04:28:23 pm
           Xin phép mod ,thành viên tự xóa bài


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: quân y 103 trong 21 Tháng Ba, 2013, 10:43:17 am
                          LẠC TRONG ĐỜI THƯỜNG

(http://i1273.photobucket.com/albums/y401/kimlien10b/IMG_3253_zps8fa02bc5.jpg)

(http://i1273.photobucket.com/albums/y401/kimlien10b/IMG_3249_zps90323a22.jpg)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: quân y 103 trong 21 Tháng Ba, 2013, 12:12:38 pm

(http://i1273.photobucket.com/albums/y401/kimlien10b/IMG_2986_zps5b758b06.jpg)



(http://i1273.photobucket.com/albums/y401/kimlien10b/IMG_2988_zps47bbb720.jpg)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 21 Tháng Ba, 2013, 06:54:40 pm
Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ :

(http://nv7.upanh.com/b5.s33.d2/e141a5283a62cebd4dc223661dd3bdef_54180147.dsc00011.jpg) (http://upanh.com/view/?id=7vl71idmcvh)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 22 Tháng Ba, 2013, 07:48:22 am
Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ :

(http://nv7.upanh.com/b5.s33.d2/e141a5283a62cebd4dc223661dd3bdef_54180147.dsc00011.jpg) (http://upanh.com/view/?id=7vl71idmcvh)

               Chào bác CCBTT và các  bác .Một tấm bia ghi thiếu nhiều thông tin quan trọng ,rất đáng trách .Nó cũng như rất nhiều tấm bia khác trong các nghĩa trang liệt sĩ mà đã ghi là vô danh hoặc chưa biết tên .Nhưng không mọi con người ,mọi thứ đều có tên tuổi cũng như các sự kiện gắn liền với nó .Các liệt sĩ có ghi là vô danh ,nhưng thực tế họ vẫn có tên tuổi ,họ đã sống cùng thời đại với chúng ta và họ đã hy sinh cho đất nước ,dưới ba tấc đất kia vẫn hiện hữu một con người có tên tuổ đầy đủ .Có chăng vì lý do nào đó chưa xác định được đầy đủ thông tin ,hoặc ghi thiếu thôg tin .Lỗi ở nhiều khâu nhiều thứ và có cả lỗi đã lạc trong đời thường .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 22 Tháng Ba, 2013, 09:08:23 am
Cái bia này mấy năm trước ghé NT có xem qua, nay thấy lại ... có điều là thấy cụ Đồng nhìn xa, nhìn gần gì cũng hay. Ngay năm 1974 cụ đã lo qui tập LS trên đường TS rồi. Kết quả là số mộ "vô danh" ở đây rất ít!

Mà các bác cho em hỏi cái tấm hình này các bác thắc mắc gì thế, em nhìn chưa ra?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 22 Tháng Ba, 2013, 10:04:28 am

     Thấy chưa, đồng đội - một câu hỏi nhỏ mà toát mồ hôi hột lính cùng nhập ngũ rồi...Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ...rõ ràng bia chỉ ghi lại nội dung cơ bản nhất để truyền tải đến người đọc ngắn gọn nhất:

     Chọn địa điểm Nghĩa trang Liệt sĩ trường Sơn: Thể hiện cái tâm cái tầm của người lãnh đạo ngay từ trong chiến tranh đã nghĩ đến tri ân những người đã ngã xuống để bảo vệ Tổ quốc ( tôi chỉ nói lãnh đạo thời thế hệ bọn tôi thôi đấy nhé). Phải chăng người lính cùng nhập ngũ với tôi hỏi ngày này chăng ? tôi không biết tấm bia này dựng ngày nào - chắc mới, vì có ngày hoàn thành đợt I, có nghĩa sau đợt hoàn thành này.., hiện giờ vẫn đang quá trình xây dựng chỉnh trang nên chưa có ngày hoàn thành.

     Có lẽ ngày đó, tư tưởng cá nhân thời đó, không độc diễn như bây giờ nên một ý tưởng của lãnh đạo phù hợp với lòng dân là điều bình thường - tấm bia không kể lể nhiều về vị chiến tướng Anh Hùng của nhân dân Việt Nam này, chỉ cần ghi ngắn gọn để người đời sau rất dễ nhớ....tôi tin ai đã từng đến, từng đọc đều có thể nhớ chính xác 2 nội dung cơ bản tấm bia này truyền đạt:

     1. Tướng Đồng Sĩ nguyện chọn địa điểm; duyệt - chỉ đạo thiết kế XD công trình;

     2. Được khởi công xây dựng trước ngày giải phóng 1975

     Nội dung truyền tải cho thế hệ sau trên tấm bia này chỉ thế thôi.
 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 22 Tháng Ba, 2013, 11:39:40 am
Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ :

(http://nv7.upanh.com/b5.s33.d2/e141a5283a62cebd4dc223661dd3bdef_54180147.dsc00011.jpg) (http://upanh.com/view/?id=7vl71idmcvh)

               Chào bác CCBTT và các  bác .Một tấm bia ghi thiếu nhiều thông tin quan trọng ,rất đáng trách .Nó cũng như rất nhiều tấm bia khác trong các nghĩa trang liệt sĩ mà đã ghi là vô danh hoặc chưa biết tên .Nhưng không mọi con người ,mọi thứ đều có tên tuổi cũng như các sự kiện gắn liền với nó .Các liệt sĩ có ghi là vô danh ,nhưng thực tế họ vẫn có tên tuổi ,họ đã sống cùng thời đại với chúng ta và họ đã hy sinh cho đất nước ,dưới ba tấc đất kia vẫn hiện hữu một con người có tên tuổ đầy đủ .Có chăng vì lý do nào đó chưa xác định được đầy đủ thông tin ,hoặc ghi thiếu thôg tin .Lỗi ở nhiều khâu nhiều thứ và có cả lỗi đã lạc trong đời thường .

Tôi thì nghĩ đơn giản như thế này:
Cụ Nguyên chọn địa điểm, chỉ huy thiết kế và thi công công trình này. Tấm bia truyền tải thông tin đó và đặt tại vị trí cụ Nguyên đã chọn.
Có thể sau này, trong tổng quan kiến trúc khu vực Nghĩa trang liệt sĩ. Nếu để tấm bia ở chỗ đó sẽ không phù hợp, nên người ta chuyển đến nơi khác.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 22 Tháng Ba, 2013, 01:27:12 pm
Năm 74 thì hết Mỹ ném bom rồi nên điều kiện quy tập xây dựng nghĩa trang là có, đó là điểm son của cụ ĐSN, và cũng chỉ là quy tập mộ của bộ đội Trường Sơn thôi. Ngoài ra bộ đội TS có sẵn xe máy công trình, nhân lực, vật tư nên cũng có thuận lợi, ưu điểm của giai cấp CN đấy bác xuanxoan ơi.

Nhân nói đến bộ đội Trường Sơn, có bài này cũng hay, mời các bác:
http://www.cand.com.vn/vi-VN/vanhoa/2012/6/174124.cand

(http://cand.com.vn/Uploaded_CANDONLINE/phuonglien/6_nha2514-450.jpg)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 22 Tháng Ba, 2013, 01:37:21 pm
Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ :

(http://nv7.upanh.com/b5.s33.d2/e141a5283a62cebd4dc223661dd3bdef_54180147.dsc00011.jpg) (http://upanh.com/view/?id=7vl71idmcvh)

 Các bác bình luận quanh chuyện tấm bia và câu hỏi của chị CCBTT: hiện đang lạc ở đâu trong đời thường? Đều sai hết. ;D

 Chỉ một mình tôi biết ý nghĩa của câu hỏi này. Nhưng dứt khoát sẽ: Không nói. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 22 Tháng Ba, 2013, 02:29:58 pm
Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường, nhờ các bác tìm dùm ạ :

(http://nv7.upanh.com/b5.s33.d2/e141a5283a62cebd4dc223661dd3bdef_54180147.dsc00011.jpg) (http://upanh.com/view/?id=7vl71idmcvh)

 Các bác bình luận quanh chuyện tấm bia và câu hỏi của chị CCBTT: hiện đang lạc ở đâu trong đời thường? Đều sai hết. ;D

 Chỉ một mình tôi biết ý nghĩa của câu hỏi này. Nhưng dứt khoát sẽ: Không nói. ;D


        ;D Ý bác BY nói là tấm bia để sai vị trí nên đã bị người đời lãng quên có phải không ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 22 Tháng Ba, 2013, 03:25:17 pm


     Chẵng lẽ một câu hỏi đơn giản của lính 71 CCBTT lại khó nói thể ...

   
     Tạm biệt đồng đội nằm lại nghĩa trang Trường Sơn; những câu hỏi cứ quấn quanh người lính nữ thông tin - Sao mộ anh không có tên thế nhỉ? Anh hy sinh tuổi đời còn trẻ thế?Tấm bia này, ngày tháng năm cũng đi đâu?Ai biết được nói hộ cho với...ở trên cao, trên trang mạng này, một người biết, nhưng còn ngập ngừng quan điểm...ai biết, nói hộ người người nữ lính chiến này.

     
     


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 22 Tháng Ba, 2013, 03:58:53 pm
Các bác, các đồng đội tôi hỏi: Ngày tháng năm ghi trên bia này, hiện đang lạc ở đâu trong đời thường?.
(đồng đội chú ý dòng đỏ)
Vì có tài liệu không giống viết ở trên bia  :-[
Vì bản thân chưa đủ tự tin...vì 30/4/75 mới....vì..vì... :'(
Sợ ngày tháng cũng lạc trong đời thường hay lạc ...Nên mới nhờ các bác, các đồng đội tìm dùm....


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 22 Tháng Ba, 2013, 04:03:28 pm
Chị hai CCBTT ơi, vùng này ở ngay vĩ tuyến 17, cụ Nguyên chọn chỗ đẹp lắm.
Năm 1972 ta đã đánh chiếm, giải phóng cả tỉnh Quảng Trị rồi gắng hết sức cũng giữ được hơn nửa tỉnh đó.
Riêng NTLS Trường Sơn này là một trong những nơi ít mộ vô danh nhất đó!


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: CCBTT trong 23 Tháng Ba, 2013, 06:37:50 pm
Chào các bác,
Thôi thì đành nói thắc mắc cá nhân vậy  ;D
Trên bia ghi ngày khởi công: 24/2/75
Hoàn thành đợt I: 10/2/76
Vô mạng link: http://vi.wikipedia.org/wiki/Nghia_trang_liet_sy_Truong_Son
Có ghi:
"...Mộ bắt đầu được quy tập tại đây từ cuối năm 1974. Nghĩa trang được xây dựng từ ngày 24/10/1975 và hoàn thành ngày 10/4/1977...",
Với 2 thông tin trên, thông tin nào chính xác ạ...?  :'(
Nếu trên bia ghi sai thì lạc trong đời thường ở đâu ạ ....?  :-\ ::)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 23 Tháng Ba, 2013, 10:39:30 pm
Chào các bác,
Thôi thì đành nói thắc mắc cá nhân vậy  ;D
Trên bia ghi ngày khởi công: 24/2/75
Hoàn thành đợt I: 10/2/76
Vô mạng link: http://vi.wikipedia.org/wiki/Nghia_trang_liet_sy_Truong_Son
Có ghi:
"...Mộ bắt đầu được quy tập tại đây từ cuối năm 1974. Nghĩa trang được xây dựng từ ngày 24/10/1975 và hoàn thành ngày 10/4/1977...",
Với 2 thông tin trên, thông tin nào chính xác ạ...?  :'(
Nếu trên bia ghi sai thì lạc trong đời thường ở đâu ạ ....?  :-\ ::)


Tôi lại tin vi.wiki...lạc trong đời thường, bác ạ! ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 23 Tháng Ba, 2013, 10:47:39 pm
Cả 2 cặp ngày đó đều đúng.
- Bộ tư lệnh Trường Sơn làm trước
- Nhà nước (Chính phủ lúc đó) có kế hoạch duyệt, mở rộng sau. Vì thế nếu lấy ngày của cấp trên thì lấy cặp ngày sau
- Cặp ngày trước thì tư lệnh bộ đội Trường Sơn đã nói rõ trong hồi ký "Đường xuyên Trường Sơn" và nó chính là ngày trên tấm bia trong bức ảnh mà bác CCBTT đã post lên.
Nhiều khả năng là như vậy.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Ba, 2013, 08:18:52 am

    Đồng đôi, không phải mèo khen mèo dài đuôi đâu- có lẽ ý xuanxoan giải thích là đứng nhất đó.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 24 Tháng Ba, 2013, 03:30:12 pm
       Tin trên Việt Báo :

       Tàu QNg 96382 TS (Quảng Ngãi) đã bị tàu tuần tra Trung Quốc bắn tàu Việt Nam gây cháy nóc tàu. Ngày 22/3/2013, Tàu về bến Lý Sơn

       Vừa qua, trong chuyến đi biển Hoàng Sa, tàu QNg 96382 TS của ông Bùi Văn Phải ở huyện đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) đã bị tàu tuần tra Trung Quốc bắn đạn lửa gây cháy nóc tàu. Ngày 22/3/2013, Tàu về bến Lý Sơn.


     Xót vì mất của, nhưng thuyền trưởng Bùi Văn Trung còn xót ruột hơn, khi từ đầu năm đến nay, những hòn đảo, cồn cát ở Hoàng Sa dù không có người ở nhưng Trung Quốc đều xây cột mốc và cắm cờ Trung Quốc.

    (theo Thanh Trung - Tiền Phong)

    Việt Báo (Theo_VnMedia)
     
      Đinh chính: 21 giờ xem lại báo Việt Báo có đăng lại - xin xóa phần phê bình Việt Báo.

     Báo Thanh niên: 24/03/2013 13:05

     Tàu chiến Trung Quốc tuần tra phi pháp hàng loạt đảo ở Trường Sa
   
     (TNO) Nhân Dân nhật báo hôm nay 24.3 ngang nhiên đưa tin hai tàu chiến thuộc Hạm đội Nam Hải của Trung Quốc sáng 23.3 bắt đầu tuần tra vùng biển Trường Sa của Việt Nam.

     Theo đó, hai tàu nói trên, gồm tàu đổ bộ Tỉnh Cương Sơn và tàu hộ vệ Ngọc Lâm, đã cùng trực thăng tuần tra phi pháp trên biển và trên không xung quanh các đá Xu Bi, Ga Ven và Tư Nghĩa thuộc Trường Sa.

     Nhân Dân nhật báo còn khoe rằng trong mấy ngày tới, binh lực trên tàu Tỉnh Cương Sơn sẽ tiếp tục tuần tra ở các đá Gạc Ma, Chữ Thập và Châu Viên cũng thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

    Còn trong nước toàn chuyện nhần lẫn như thế này
http://a9.vietbao.vn/images/vn965/xa-hoi/65898101-vnm_2013_2331603.jpg

    Báo đất Việt:Tây Nguyên chết khát vì mất rừng

    - Hàng triệu người dân ở miền Trung - Tây Nguyên đang đối mặt với tình trạng thiếu nước gay gắt, sông, suối, hồ, đập hầu hết đều bị cạn kiệt. Nguyên nhân chính vẫn là do người dân đang chặt phá rừng bừa bãi gây mất căn bằng sinh thái.

    Báo Tiền phong: Tanh bành bờ biển miền Trung (P1)

    Cả một dải đất ven biển miền Trung sở hữu tiềm năng du lịch lớn nhất nước đang chịu sức ép ô nhiễm ghê gớm từ các hoạt động sản xuất và sinh hoạt. Một trong những tác động nhãn tiền ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe hàng triệu người là ô nhiễm do khai thác quặng titan.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 25 Tháng Ba, 2013, 04:47:06 pm


      Ngạc nhiên chưa  ::):

      Báo đất Việt đăng: Hội nghề cá VN tuyên dương ngư dân kiên cường bám biển

(ĐVO) - “Với ngư trường Hoàng Sa, ngư dân của mình vẫn kiên trì bám biển khai thác hải sản để đảm bảo cuộc sống, đồng thời bám biển cũng là khẳng định độc lập chủ quyền của mình trên biển, không ai có thể cản phá mình được, đấy là tinh thần chung của chúng tôi”- ông Nguyễn Việt Thắng, Chủ tịch Hội nghề cá Việt Nam.

     Có lẽ đây là chuyện lạ ở Việt Nam thời đại hôm nay chăng ???; Hội nghề cá VN cố lên, các anh không lạc đường đâu, ngư dân rất cần tiếng nói các anh ủng hộ bằng tình thần khuyến khích ngư dân bám biển giữ bờ cõi biên cương -  các anh cần vận động nhân dân - lập quỹ (ví dụ mỗi người góp tiền trị giá bằng 1 ngày ăn chẳng hạn ) ủng hộ quỹ giúp ngư dân bị tàu Trung quốc phá hoại và trong đợt khen thưởng này trao cho ngư dân Quảng ngãi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 25 Tháng Ba, 2013, 08:43:09 pm

       Buồn!

      Chính thức người phát ngôn bộ Ngoại giao VN hôm nay phản đối TQ bắn cháy tầu ngư dân VN và đã chuyển công hàm cho sư quán TQ. Tin tầu Quảng ngãi bị bắn là thật, không phải "cuội" tháng tư như mình tưởng trong mấy ngày qua.

     Buồn đây là buồn cánh báo chí VN - chỉ có 2 tờ báo mạng đăng tin rồi sợ quá gỡ xuống... chiều một tờ dũng cảm đăng lại; các tờ báo giấy lặng câm...sợ đăng tin phạm vào điều cấm. Chắc ngày mai nở rộ tin phản đối TQ bắn tàu VN trên báo giấy.

     Nhớ ngày xưa, thời chúng tôi trai trẻ, thường hay gọi số phóng viên viết ăn theo bọn quan chức phía bên kia  chuyến tuyến - phía VNCH là bọn "bồi bút"; nay thì không thể dùng từ ngữ đó được - chợt nhớ lời của chúa Giêsu: "Của Ceasar trả lại cho Ceasar" , mình nghĩ công việc của phóng viên báo chí hãy trả về cho đúng vị trí, hãy học tư cách của ồng thầy đồ mù Nguyễn Đình Chiểu: Chở bao nhiêu đạo thuyền không thẳm, đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.

     hy vọng là vậy, để có những bài báo đáng để đọc.
   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 25 Tháng Ba, 2013, 08:55:04 pm

       Buồn!

      Chính thức người phát ngôn bộ Ngoại giao VN hôm nay phản đối TQ bắn cháy tầu ngư dân VN và đã chuyển công hàm cho sư quán TQ. Tin tầu Quảng ngãi bị bắn là thật, không phải "cuội" tháng tư như mình tưởng trong mấy ngày qua.

     Buồn đây là buồn cánh báo chí VN - chỉ có 2 tờ báo mạng đăng tin rồi sợ quá gỡ xuống... chiều một tờ dũng cảm đăng lại; các tờ báo giấy lặng câm...sợ đăng tin phạm vào điều cấm. Chắc ngày mai nở rộ tin phản đối TQ bắn tàu VN trên báo giấy.

     Nhớ ngày xưa, thời chúng tôi trai trẻ, thường hay gọi số phóng viên viết ăn theo bọn quan chức phía bên kia  chuyến tuyến - phía VNCH là bọn "bồi bút"; nay thì không thể dùng từ ngữ đó được - chợt nhớ lời của chúa Giêsu: "Của Ceasar trả lại cho Ceasar" , mình nghĩ công việc của phóng viên báo chí hãy trả về cho đúng vị trí, hãy học tư cách của ồng thầy đồ mù Nguyễn Đình Chiểu: Chở bao nhiêu đạo thuyền không thẳm, đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.

     hy vọng là vậy, để có những bài báo đáng để đọc.
   

            Bác Xoan ơi thời buổi này tìm Lục Vân Tiên hiếm lắm bác ạ .Mà Kiều Nguyệt Nga càng hiếm hơn ,nếu mà có cả hai nhân vật trên thì đâu còn chỗ cho anh em viết bài nữa hả bác ? ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 25 Tháng Ba, 2013, 09:12:08 pm


Yêu cầu Trung Quốc điều tra, xử lý nghiêm vụ bắn tàu cá Việt Nam
6:31 PM, 25/03/2013
(Chinhphu.vn) - Việt Nam kiên quyết phản đối, yêu cầu phía Trung Quốc điều tra, xử lí
nghiêm hành động sai trái và vô nhân đạo nói trên, bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam.

" Ngày 25/3/2013, trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết phản ứng của Việt Nam trước việc ngày 20/3/2013, một tàu cá của ngư dân tỉnh Quảng Ngãi bị tàu Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy cabin tại khu vực thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị cho biết:

“Ngày 20/3/2013, tàu cá mang số hiệu QNg 96382 TS của ngư dân tỉnh Quảng Ngãi trong lúc đang hoạt động nghề cá bình thường tại ngư trường truyền thống thuộc khu vực quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đã bị tàu Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy cabin. Đây là vụ việc hết sức nghiêm trọng, vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa, đe dọa tính mạng và gây thiệt

hại tài sản của ngư dân Việt Nam. Hành động này đã vi phạm nghiêm trọng các nguyên tắc của luật pháp quốc tế, Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc, trái với tinh thần Tuyên bố ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC).

Việt Nam kiên quyết phản đối, yêu cầu phía Trung Quốc điều tra, xử lý nghiêm hành động sai trái và vô nhân đạo nói trên, bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam.

Ngày 25/3/2013, đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại Sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối việc làm nói trên của phía Trung Quốc "


  Nguần :http://baodientu.chinhphu.vn/Home/Yeu-cau-Trung-Quoc-dieu-tra-xu-ly-nghiem-vu-ban-tau-ca-Viet-Nam/20133/164852.vgp (http://baodientu.chinhphu.vn/Home/Yeu-cau-Trung-Quoc-dieu-tra-xu-ly-nghiem-vu-ban-tau-ca-Viet-Nam/20133/164852.vgp)
 
  Đây là chuyện thật rồi bác XuanXoan ạ,chỉ có điều phía Trung quốc bao giờ mới bồi thường thiệt hại cho ngư dân VN thôi  ??? ,chắc lâu đấy  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 25 Tháng Ba, 2013, 11:42:54 pm
Có trao công hàm phản đối là tốt rồi. Đừng phản đối suông.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: daibangden trong 25 Tháng Ba, 2013, 11:53:39 pm
Phản đối theo đường ngoại giao, thể hiện tinh thần tôn trọng luật pháp quốc tế, xử lý mềm dẻo, kiềm chế, xua đuổi trên các khu vực tranh chấp, không bắt bớ, manh động và du côn như bên kia.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 26 Tháng Ba, 2013, 09:14:15 pm

      Tản mạn từ chuyện xin được… bùm, bùm – lạc đường.

      1.Ngay từ những năm đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Bác Hồ đã ký những sắc lệnh đầu tiên của nước Việt Nam non trẻ là hai việc: cứu đói cho dân và học hành. Bác xếp hai công việc này vào hàng bức thiết lúc bấy giờ.Bởi theo bác “một dân tộc dốt là một dân tộc yếu”. Người viết: “Nạn dốt là một trong những phương pháp độc ác mà bọn thực dân dùng để cai trị chúng ta. Hơn chín mươi phần trăm đồng bào chúng ta mù chữ… Một dân tộc dốt là một dân tộc yếu…”.

      Ngày nay, chúng ta đã cơ bản xóa mù chữ; trình độ cử nhân giờ đầy đường và hiện nay nước ta… Theo Bộ Khoa học và Công nghệ - Việt Nam có 24.300 tiến sĩ và 101.000 thạc sĩ, với số lượng tiến sĩ và thạc sĩ tăng 11,6% mỗi năm (7% cho tiến sĩ và 14% cho thạc sĩ) và theo Giáo sư Nguyễn Văn Tuấn (ĐH New South Wales, Úc ) Việt Nam có 9.000 giáo sư và phó giáo sư nhưng số công trình nghiên cứu khoa học công bố lại nằm vào nhóm thấp nhất các nước Đông Nam Á. Khoảng 70% tiến sĩ không làm nghiên cứu khoa học mà chỉ làm các chức vụ hành chính và quản lý..

      Liệu đất nước ta là một dân tộc hùng cường chưa ??? , đồng đội nào trả lời hộ tôi được không?.

      2.Bất cứ thời đại nào, một dân tộc yếu luôn là một nước nhược tiểu, bị lăm le đe doạ từ nhiều phía. – đây là câu đúc kết của người làm chính trị; còn ý Bác Hồ nói khái niệm - nước nhược tiểu, nước yếu đã có cách đây hơn 65 năm rồi.

       Nhưng nay ngay mình - là lính chiến, cũng đánh trận từ mặt trận A …tới mặt trận Z, cũng bị địch bắn vỡ hàm; cũng gần 40 năm tuổi Đảng, được tu luyện tại trường Đảng Nguyễn Ái Quốc cao cấp thời bao cấp tận 4 năm (sắp được phong thần)…cũng thấy sao sao khi rất muốn viết về thành tích phát triển kinh tế - xã hội – an ninh – quốc phòng của đất nước ta giầu mạnh từ sau 1979 đến giờ - nhưng cũng không biết viết cái chi để tuyên truyền, khoe thành tích, khoe với thế hệ sau mình;…có chăng là thành tích nước ta  nhiều tiến sĩ, thạc sĩ; cử nhân đại học; nhà nước phong hàm nhiều giáo sư, phó giáo sư so với khu vực (như trên dẫn chứng) và phía lực lượng vũ trang và bán vũ trang số lượng sĩ quan từ cấp tá đến cấp thiếu tướng thì đông vô kể …có lẽ từ sau 1979 đến nay số lượng này tăng trưởng nhanh gấp nhiều lần so với mọi thời kỳ kể từ khi Bác Hồ đọc tuyên ngôn 2/9/1945 đến 1979. Càng thời bình cấp tá, cấp thiếu tướng càng được phong nhiều hơn trong chiến tranh giữ nước  vì trách nhiệm hiện nay nặng nề hơn chiến tranh - phải giữ gìn trật tự xã hội trong nước, nên nay mới có đề nghị cho phép lực lượng công an được  …bùm, bùm kẻ chống lại công an khi thi hành công vụ (trước đây chắc không có và có cũng không bắn).

     Mình dẫn chứng tiếp ý Bác Hồ - trong Thư gửi hội nghị cán bộ phụ trách nhi đồng toàn quốc 8/1950, Bác đã chỉ ra cách dạy trẻ đồng nghĩa với định hướng giáo dục công dân: “Cần làm cho chúng biết yêu Tổ quốc, thương đồng bào, yêu lao động, biết vệ sinh, giữ kỷ luật, học văn hóa. Đồng thời phải giữ toàn vẹn tính vui vẻ, hoạt bát, tự nhiên, tự động, trẻ trung của chúng, chớ làm cho chúng trở nên già cả”…phải chăng trong nền giáo dục và nghiên cứu khoa học  nước nhà vừa qua đã đi “ lạc trong đời thường” như xuanxoan rồi phải không đồng đội.

      Đồ thị dưới đây của giáo sư Nguyễn Văn Tuấn, Đại học New South Wales, Australia mô tả số lượng và năng suất công bố khoa học của Việt Nam so với các nước trong vùng cho thấy với tốc độ hiện tại, chúng ta cần đến hơn nửa thế kỷ nữa để đuổi kịp năng suất hiện tại của Thái Lan, Malaysia chứ chưa nói gì đến Singapore hay các nước tiên tiến khác trên thế giới.

(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/08/50/khoahoc1.jpg)


      3.Đồng đội ơi, đồng đội nào nghiên cứu lịch sử hoặc làm công tác thống kê hãy dành thời gian tổng kết các thành tựu kinh tế - xã hội – an ninh – quốc phòng từ năm 1979 đến nay để phản biện và chứng minh cho những người có tư tưởng phản cách mạng, tư tưởng nói xấu ĐCSVN hoặc tự diễn biến hòa bình phải tâm phục khẩu phục đi nhé…mình rất muốn có bản danh sách thành tích này, sau khi xin phép nhà nước cho xuất bản và  tự nguyện quyên góp tiền in thành sách phát không để tuyên truyền cho nhân dân thấu hiểu, tạo sự đồng thuận cao trong nhân dân giống như thời xa xưa của thế hệ chúng mình - cứ mở miệng là nói: Đảng ta, nhân dân ta, đất nước ta… câu này từ con nít đến người già đều sử dụng hàng ngày…chính vì vậy mới có sự toàn tâm, toàn ý cho sự nghiệp thông nhất đất nước năm 1975 và mới có sự hào hùng trong cuộc chiến bảo vệ Biên giới phía bắc đánh bọn bành trướng Bắc Kinh, bảo vệ biên giới Tây Nam, cứu nhân dân Căm phu chia thoát khỏi nạn diệt chủng…

      4.Xuanxoan mong muốn: Tổ quốc ta, Đảng ta, Chính quyền ta vững mạnh như thời đó nhỉ - Dám đánh Mỹ chính vì tư tưởng không sợ Trung Quốc và Liên xô (cũ).  Đây là thời kỳ đất nước ta không yếu, không phải là nước nhược tiểu. Đất nước ta thời kỳ đó đã tiến sát tới ý như Bác Hồ mong muốn – một nước Việt Nam hùng cường, sánh vai cùng bạn bè năm châu.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 26 Tháng Ba, 2013, 09:52:36 pm
Tôi thì lại nghĩ khác đấy bác ạ ,
chuyện tướng tá , tiến sĩ , thạc sĩ ,, v v ,
em không tỏ cho lắm , nhưng những chuyện này thì rõ lắm rồi bác ạ :
- chuyện : BÁT CƠM TRẮNG < KHÚC CÁ KHO , là một trong nhiều mục tiêu của đàng , phấn đấu cho dân . bao nhiêu năm không thực hiện được , nhưng cải cách chỉ vài năm đã thực hiện xong , và giờ đây chuyện đó trở thành CỔ TÍCH
_ chuyện 21 triệu tấn lương thực , 10 triệu tấn than sạch , 30 vạn tấn thép cán ... nhà máy sản xuất máy may sin cô phấn đấu mỗi gia đình việt nam có một cái ... MÁY MAY ,,, ;D chắc bác nhớ hơn em
thực hiện ra sao ? kết quả thế nào .. chắc bác cũng quá rõ hơn em , em chỉ nhớ rằng , lúc đó em đói lắm  ;D , có mỗi cái quần không bích kê để đi ăn cỗ , cá xe đạp nhà em lên trường , đi chợ nó hỏng bàn đạp còn cái trục nó nhọn như cái dùi , thịt nhà em được 1 kg/tháng ,  chỉ dám mua mỡ về ăn dần thôi ....gạo thì biết rồi 30% sẽ là đam u rê , hoặc khoai lang , khoai tây ( quy thóc ), cơm dành cho trẻ con ăn , mình xài rau xanh và khoai tây ..thành ra  đi đái cả đem  ;D

----------------------------------
như vậy thành tích là cơm đã no , lại ngon  , mặc đã ấm và còn đẹp , đường sá , trường học , điện đóm ....
em nói thật chứ những năm 80 thế kỷ trước em chả dám mơ   ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: haanh trong 27 Tháng Ba, 2013, 12:09:53 am
Tôi thì lại nghĩ khác đấy bác ạ ,
chuyện tướng tá , tiến sĩ , thạc sĩ ,, v v ,
em không tỏ cho lắm , nhưng những chuyện này thì rõ lắm rồi bác ạ :
- chuyện : BÁT CƠM TRẮNG < KHÚC CÁ KHO , là một trong nhiều mục tiêu của đàng , phấn đấu cho dân . bao nhiêu năm không thực hiện được , nhưng cải cách chỉ vài năm đã thực hiện xong , và giờ đây chuyện đó trở thành CỔ TÍCH
_ chuyện 21 triệu tấn lương thực , 10 triệu tấn than sạch , 30 vạn tấn thép cán ... nhà máy sản xuất máy may sin cô phấn đấu mỗi gia đình việt nam có một cái ... MÁY MAY ,,, ;D chắc bác nhớ hơn em
thực hiện ra sao ? kết quả thế nào .. chắc bác cũng quá rõ hơn em , em chỉ nhớ rằng , lúc đó em đói lắm  ;D , có mỗi cái quần không bích kê để đi ăn cỗ , cá xe đạp nhà em lên trường , đi chợ nó hỏng bàn đạp còn cái trục nó nhọn như cái dùi , thịt nhà em được 1 kg/tháng ,  chỉ dám mua mỡ về ăn dần thôi ....gạo thì biết rồi 30% sẽ là đam u rê , hoặc khoai lang , khoai tây ( quy thóc ), cơm dành cho trẻ con ăn , mình xài rau xanh và khoai tây ..thành ra  đi đái cả đem  ;D

----------------------------------
như vậy thành tích là cơm đã no , lại ngon  , mặc đã ấm và còn đẹp , đường sá , trường học , điện đóm ....
em nói thật chứ những năm 80 thế kỷ trước em chả dám mơ   ;D

hehe em bổ sung thêm : gái đẹp , nhiều trò ăn chơi hưởng thụ thằng tư bản thấy còn thèm  ;D.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Ba, 2013, 09:44:59 am
(https://lh3.googleusercontent.com/-9hOz2mk-q2g/UVJcns5uq3I/AAAAAAAABxE/Kstmcx_ag2A/s785/IMG_2865.jpg)

    Thôi nói chuyện chính trị nhiều quá, nay chuyển sang đời thường của lính:

    Theo bạn CCBTT - Lính nhập ngũ cùng năm 1971 với xuanxoan đang nói gì?..


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 27 Tháng Ba, 2013, 10:56:05 am
(https://lh3.googleusercontent.com/-9hOz2mk-q2g/UVJcns5uq3I/AAAAAAAABxE/Kstmcx_ag2A/s785/IMG_2865.jpg)

  Có thể đang nhận xét về bác :Chẳng hạn khen bác ngoài U60 mà còn trẻ lâu  ;D  ;D  ;D ,


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Ba, 2013, 03:04:07 pm

    CCBTT: Tay này ngày xưa thấy gái...tim đập chân run...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Ba, 2013, 03:10:13 pm
(https://lh3.googleusercontent.com/-uLXowBe5SSk/UVKofMUokzI/AAAAAAAABxg/4-dq1V4jGHQ/s785/IMG_2870.jpg)

    Một người nghe nói thế khoái trí cười tươi, một người ...ngạc nhiên: đàn ông con trai gì lạ thế không biết, thấy gái lại chân run...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Ba, 2013, 03:22:11 pm
(https://lh6.googleusercontent.com/-01DgmzPvR1w/UVKplZlCdNI/AAAAAAAABxs/UC-a-AlrH0c/s785/IMG_2871.jpg)

     Cùng tấn công xem xuanxoan giải trình chuyện mối đầu ra sao ???

     Cựu lính Hải quân thông báo liên quân: thông tin, quân y trên bờ, dưới biển hợp đồng tác chiến tấn công : giờ xuanxoan còn tơ vương tình...

     _ CCBTT: Thật thế hả anh Xuanxoan

     _ Xuanxoan: ừ mói tình đầu

     _ QY 103: Tại sao thể ...

     _ Xuanxoan: thương...

     _ QY 103: Thương gì mà thương....
       
     XX.. :o >:( ;D

   

     _


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 27 Tháng Ba, 2013, 04:08:22 pm
(http://www.tienphong.vn/ImageHandler.ashx?ThumbnailID=303847&Width=400)
 
     Đây hình ảnh người thuyền trưởng tầu cá Quảng Ngãi....Thuyền trưởng cho tàu gầm lên đua với tàu Trung Quốc ở Hoàng Sa là kình ngư 24 tuổi Bùi Văn Phải. Con tàu bị nã đạn bắn cháy nóc cabin, nhưng lá cờ Tổ quốc vẫn được anh em bảo vệ đến cùng. Trong khói lửa, anh Phải cuộn lá cờ Tổ quốc ở nóc cabin vào ngực để không bị cháy.

     Đây bức ảnh đầy kiêu hãnh của thế hệ thanh niên Việt nam hôm nay - cuộn lá cờ Tổ quốc ở nóc cabin vào ngực để không bị bọn lính Trung quốc bắn cháy. 

     Sáng 28/3, con tàu của thuyền trưởng Bùi Văn Long (32 tuổi, xã Bình Châu, Bình Sơn, Quảng Ngãi) với 160 cây đá, 3 bao muối, 6 bao gạo, 2.000 lít dầu sẽ nhổ neo ra Hoàng Sa, bất chấp sóng ngầm nhiều phía...

    Thật khâm phục ý chí của ngư dân Quảng ngãi. Cám ơn bà con ngư dân Quãng Ngãi - những người trực tiếp "nhóm" ngọn lửa kiên cường bất khuất của dân tộc Việt nam chống ngoại xâm trong thế kỷ hôm nay


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 28 Tháng Ba, 2013, 10:18:45 am

         Tin hay khong tin tùy bạn:
     
         Mang 'sổ đỏ' Di sản Thế giới đi 'cầm cố'...chuyện lạ có thật ở Việt Nam

                (http://www.tienphong.vn/ImageHandler.ashx?ThumbnailID=304352&Width=400)


        Nguồn báo Tiền phong hôm nay: 11 sổ đỏ (giấy chứng nhận quyền sử dụng đất) của Vườn Quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng đã được lãnh đạo vườn âm thầm mang đi cầm cố hơn 2 năm nay để “chạy dự án”.

       Người nông dân các dân tôc dọc biên giới Việt Trung, người ngư dân Miền trung tự động "nhóm lò" nhen ngọn lửa hồng tình yêu Tổ quốc một cách chật vật, khó khăn, thậm chí mang cả tính mạng của mình để bảo vệ lá cờ Tổ quốc - nhưng kỳ lạ trong đất liền lại có những kẻ mang cờ trung quốc vào sách giáo khoa, dán cờ Trung quốc lên sản phẩm đã rành ràng ghi " nho Việt Nam", tệ hại hơn có cả một ông quan lớn của một bộ dẫn một bầu đàn thê tử đi quảng cáo du lịch Việt Nam lại để cho cấp dưới đưa hình ảnh đất nước  Trung Hoa trong gian hàng hội chợ quốc tế ở Đức có ghi rành rành ...Gian hàng Việt nam.

       Tham những tệ hại...nay đến cả di sản thế giới của Việt Nam cũng được vị có chức...mang ngay cái sổ đo đỏ đi cầm cố thế chấp...vui hỉ, khóc hỉ, khổ hỉ, tức hỉ...hỉ..hỉ ... lạc đường quá hỉ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 28 Tháng Ba, 2013, 08:05:47 pm

     Chuyên đề hay: Trích từ báo Lao động

      Sau khi bày tỏ quan điểm của mình về thị trường bất động sản Việt Nam qua những bài viết như “Nên để thị trường bất động sản rơi tự do”, “Hãy để chúng chết đi”, hay “Thị trường sẽ của chúng ta”...; trong đó, góc nhìn của TS Alan Phan là “hãy để cho bất động sản rơi tự do. Điều này sẽ làm giá nhà giảm thêm 30-50% để “bắt kịp” thu nhập của người dân”.

      Bên cạnh đó, nói về gói tín dụng 30.000 tỉ đồng mà NHNN vừa mới đưa vào dự thảo về quy chế hỗ trợ cho vay nhà ở theo Nghị quyết số 02 của Chính phủ, TS bày tỏ: “Chính phủ rót 30.000 tỉ đồng chỉ cứu được một vài đối tượng”…

     Góc nhìn, quan điểm này đang được dư luận rất quan tâm, nhiều người cho rằng, nếu giá bất động sản mà giảm 30-50% nữa theo như TS Alan Phan thì quả thực là một tin vui cho người mua, nhưng cũng không ít quan điểm không đồng tình với TS.

      Và ngay lập tức, ngày 27.3 một công văn từ CLB Bất động sản HN đã được gửi cho TS để chất vấn những quan điểm trên.

    “Không có chuyện thắng hay thua ở vấn đề này, tôi sẽ trình bày các góc nhìn của mình thôi”, Đó là quan điểm của TS Alan Phan sau khi nhận được lời chất vấn từ phía CLB Bất động sản HN.

      “Tôi đã đọc bản câu hỏi mà phía CLB Bất động sản Hà Nội có gửi cho tôi, nhưng tôi sẽ trả lời đoàng hoàng trong một bài viết rõ ràng. Có lẽ bài viết tôi sẽ hoàn tất vào thứ sáu này. Họ có quan điểm của họ và tôi cũng có quan điểm, góc nhìn của tôi”. TS nói.


    Hy vọng thứ 6 này ta sẽ được đọc câu hỏi và trả lời. Mình rất thích kiểu đối thoại sòng phẳng như thế này - đây mới là dân chủ, phản biện công khai minh bạch của giới trí thức.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 28 Tháng Ba, 2013, 11:06:07 pm

    
    Hy vọng thứ 6 này ta sẽ được đọc câu hỏi và trả lời. Mình rất thích kiểu đối thoại sòng phẳng như thế này - đây mới là dân chủ, phản biện công khai minh bạch của giới trí thức.

Bác xuanxoan đọc ở đây này:

http://dantri.com.vn/dien-dan/gioi-bat-dong-san-chat-van-tien-sy-alan-phan-712366.htm

Bác chú ý cách đặt vấn đề của giới BĐS nhé. Họ cũng khéo  và biết lo cho dân lắm cơ. ;D

Nhưng tôi vẫn thích câu trả lời của TS Alan Phan, mặc dù nó hơi...sốc:

Không ai muốn nuốt chửng một con cóc vào một buổi sáng đẹp trời, nhất là những quan chức và đại gia đang an hưởng nhà cao cửa rộng, tình đẹp dân ngoan…Không bệnh nhân nào mà không lo sợ khi bước vào phòng mổ óc hay ung thư …Nhưng chúng ta cũng không còn bao nhiêu viên thuốc giảm đau hay thuốc ngủ. Sau bao nhiêu năm, câu nói hãy để chúng chết đi vẫn là một giải pháp “sáng tạo” và đơn giản nhất.
 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 31 Tháng Ba, 2013, 07:25:54 am
       
       Đúng là bọn láu cá - bành trướng Bắc kinh vừa ăn cướp vừa la làng:

       Tin trên báo Tiền Phong:  Trung Quốc tuyên bố chưa từng xâm chiếm một tấc đất của nước khác!

         TPO – Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc (CRI) ngày 29/3 dẫn lời Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Hồng Lỗi tuyên bố: Trung Quốc là nước yêu chuộng hoà bình, chưa bao giờ xâm chiếm một tấc đất của nước khác.

         Nếu so sánh sự tàn bạo và bành trướng xâm chiếm lãnh thổ nước khác thì có thể Trung quốc chính là bản sao của Đức quốc xã ngày nay -Trung quốc tranh chấp Senkaku với Nhật Bản ngày càng trở nên căng thẳng. Trung Quốc ngang nhiên tung ra đường lưỡi bò 9 đoạn bao trùm gần hết Biển Đông, hải quân Trung Quốc còn tràn xuống bãi đá chỉ cách Malaysia 80 km để tập trận; Hải quân Trung Quốc bắn vào tàu cá của ngư dân Việt đang đánh bắt cá trên vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền không thể chối cãi của Việt Nam. Ngay sau đó,  Hồng Lỗi người phát ngôn trung quốc lại ngang ngược tuyên bố đây là hành động "chính đáng và cần thiết".

        Đúng là giọng lưỡi bọn lang sói, mình chỉ là lính binh bét. quyền được phản ứng trước tuyên bố của họ có đến thế thôi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 31 Tháng Ba, 2013, 08:30:43 am


                          (http://www.tienphong.vn/ImageHandler.ashx?ThumbnailID=303349&Width=400)


                             Giá tuyên bố trên của Trung quốc có thêm hình ảnh kiểu này xoa dịu dân các quốc gia khác đỡ tức nhỉ (củ cà rốt cho mấy con lừa)...đầy là ảnh Hàng không Thái Lan tuyên bố...đi máy bay tôi (theo tôi) là sướng thế này đây...  bắt mắt thật.

       Mỹ...cứ nói đến Mỹ mình chẳng hiểu sao người ta cứ bảo họ mị dân, là dân chủ giả tạo, là kẻ thù mãi thế...tư duy nhiều kẻ nhân danh chức này, chức nọ nhưng tư tuy chiến lược thua cả bà già - Bà mẹ Liệt sĩ anh hùng Đặng Thùy Trâm;với tôi chiến tranh kết thúc là kết thúc, hậu quả 2 bên cùng hợp tác khắc phục bằng cách này hay cách khác như người Nhật, người Pháp, người Mỹ sau chiến tranh đã làm, tuy chưa đáp ứng hết mọi người, nhưng chí ít cũng có thiện chí tốt về hữu hảo hòa bình... và đặc biệt truyền thống cao thượng của ông cha ta không nhẽ ta không học được chút gì ư?; thêm bạn bớt thù ta mới có thể sống và tồn tại trong thế giới ngày này nhất là ở sát nách lời nguyền truyền kiếp về mặt địa lý. Có thể rút gọn, điểm mặt kẻ thù lịch sử chiến tranh lâu dài của dân tộc ta bằng một ca từ nổi tiếng của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn ''Một nghìn năm đô hộ giặc Tàu - Một trăm năm đô hộ giặc Tây- 20 năm nội chiến từng ngày''; có thể “từ nội chiến 20 năm” nhạc sĩ dùng chưa thỏa mãn với tất cả mọi người nhưng cũng đáng để chúng ta và thế hệ con chau sau này suy nghĩ về kẻ xâm lược thường xuyên của nước ta là ai để có đối sách bảo vệ vọn tròn giang sơn tổ tiên để lại.  Hy vọng là vậy.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: c16 trong 31 Tháng Ba, 2013, 02:35:40 pm
       
       Đúng là bọn láu cá - bành trướng Bắc kinh vừa ăn cướp vừa la làng:

       Tin trên báo Tiền Phong:  Trung Quốc tuyên bố chưa từng xâm chiếm một tấc đất của nước khác!

Họ nói cũng đúng chứ bác, theo sử liệu, hình như họ đâu xâm chiếm ai, trừ thời hỗn mang lập quốc của họ, nếu có xin bác chỉ bảo thêm cho lính đàn em này.
Tuy nhiên không phải do không muốn, mà do lực bất tòng tâm, ai đời Việt Nam nhỏ bé sát nách, mà mấy ngàn năm nay không gặm nổi một tí cọng lông chưn, dù rất muốn, rất thèm, rất ghét cái thứ "cứng đầu cứng cổ". Trong khi Việt Nam mình làm cái một, kể cả biện pháp hòa bình hay chiến tranh.
Ở họ, sức mạnh thì chưa thấy rõ, nhưng lòng tham thì biểu lộ cực kỳ, dịp may có lần tui được đi du lịch ké ở bển, hướng dẫn viên đưa du khách tới thăm nơi thờ và bán lưu niệm tượng con "tỳ hươu" (hay "tì hiu" không chắc lắm), con này chỉ có miệng ăn mà không có lỗ đít để bài tiết, nói là như vậy mới giàu dữ được, còn nói là các lãnh đạo của TQ khi đi nước ngoài công tác đều mang tượng con này theo mình, với ý nghĩa là sẽ gom góp của cải thiên hạ về làm giàu cho mình, như là biểu tượng tỳ hươu.
Lòng tham không cần giấu diếm, ngược lại còn được giới thiệu quảng bá một cách cuồng say, bất chấp tới sự đụng chạm quyền lợi (dù chỉ về mặt tâm linh) của những khách nước ngoài đang nghe thuyết minh, thấy vậy nên tui cho là lòng tham của họ lớn hơn mình. :)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 31 Tháng Ba, 2013, 03:37:40 pm
          - Bà mẹ Liệt sĩ anh hùng Đặng Thùy Trâm;với tôi chiến tranh kết thúc là kết thúc, hậu quả 2 bên cùng hợp tác khắc phục bằng cách này hay cách khác như người Nhật, người Pháp, người Mỹ sau chiến tranh đã làm, tuy chưa đáp ứng hết mọi người, nhưng chí ít cũng có thiện chí tốt về hữu hảo hòa bình...

  Cái mà người Mỹ đã làm để khắc phục hậu quả sau chiến tranh ở VN đâu? Bác cho em xin cái nguồn hoặc dẫn chứng?

  Gì chứ điều này thì quả thật là BY em không nghe được. Với em là người lính dù chẳng biết bao nhiêu từ cuộc chiến tranh có mặt người Mỹ ở VN, nhưng cái đểu của Mỹ ở VN thì thấy, không áp đặt họ bằng những gì phía ta đã tuyên truyền xưa nay, cứ thực tế gần đây cho thấy cái vô lý đến đểu giả và vô trách nhiệm của người Mỹ trong cuộc chiến tranh đó.

  Bằng chứng đây, bác có thể nghiên cứu thêm từ nguồn thông tin này.

  http://dantri.com.vn/the-gioi/chat-doc-mau-da-cam-van-la-mot-bong-ma-voi-viet-nam-183491.htm

  CCB Mỹ tham gia cuộc chiến tranh đó được chính phủ Mỹ công nhận và chi trả khoản tiền đền bù ảnh hưởng do chất độc màu da cam dioxin khi tham gia tại VN, ngược lại họ không công nhận những gì mà nạn nhân của họ đang phải gánh chịu. Bằng chứng là phía ta kiện QD Mỹ thì bị đẩy sang phía nhà sản xuất ... vv. Vậy thì họ đã khắc phục cái gì ở cuộc chiến tranh đó sau 40 năm rút quân khỏi VN? Sự công bằng giữa con người và con người như hiến pháp Mỹ từng tuyên bố sau Tu chính án 13 đâu? Luật Quốc Tế buộc kẻ bại trận phải đền bù sau chiến tranh đâu?

  Còn chuyện vài ba CCB Mỹ "bứt dứt" vì những gì họ đã làm để rồi trở lại VN như một lời tạ lỗi nho nhỏ, sự thiện chí đó chỉ là góc độ nhỏ giữa cá nhân con người sau cuộc chiến, điều đó không đại diện cho chính quyền Mỹ ở cuộc chiến tranh đó đâu bác ơi. Khép lại quá khứ là điều cần thiết để hướng tới tương lai, nhưng cũng không có nghĩa, để quên đi những gì thuộc về sự thật của vấn đề cùng bản chất của những kẻ đã từng gây lên bao tang thương cho mảnh đất VN này một thời gian rất dài, và sẽ còn dài nữa đến nhiều thế hệ tiếp nối, chưa biết đến bao giờ mới chấm dứt.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 31 Tháng Ba, 2013, 05:50:20 pm
     Câu hỏi của Bình Yên thật khó khi phải trả lời ??? ??? ???; đồng đội nào biết trả lời hộ xuanxoan với -  mình muốn hỏi anh em trước khi trả lời BY:

     - Cuộc chiến của Bắc Kinh đánh ta năm 1974, 1979 và một số năm tiếp theo gọi là gì ???, có phải là cuộc chiến tranh xâm lược không ???, theo tập quán quốc tế Trung quốc phải có trách nhiệm như thế nào trong ứng xử Luật Quốc Tế buộc kẻ bại trận phải đền bù sau chiến tranh đâu? như Bình Yên hỏi - nó bảo nó thắng, nó đã dạy cho ta bài học thôi, nó chẳng có trách nhiệm chi cả...nó chiến đất, đảo của ta, luật quốc tế ư, làm gì được nó.

     - Cuốc chiến tranh khi người Mỹ trực tiếp tham chiến ở VN là Mỹ xâm lược Việt nam hay theo đề nghị của phía VNCH ??? . Xin nhắc là cuộc chiến này phía VNDCCH dùng là Mỹ xâm lược Việt nam; phía VNCH dùng là quân đồng minh; các chính khách phía VNCH dùng từ nội chiến (ví dụ như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã sử dụng)

     - xa hơn nữa là Pháp, Nhật có đền bù chiến tranh cho VN không ???...

     - nghĩa vụ đền bù chiến tranh theo công ước quốc tế được xử dụng như thế nào ???.

     Hy vọng đồng đội giải đáp được những câu hỏi này tôi sẽ có đáp án trả lời cho Bình yên.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 01 Tháng Tư, 2013, 12:52:23 am

Theo như tôi được biết, sau WW2, Nhật có đền bù cho các nước ở châu Á 1 khoản tiền không nhỏ. Việt nam được nhận 1 tỷ Yên (thời điểm 1959)

Nhưng tôi không rõ số tiền đó phân chia như thế nào? Liệu có "cưa đôi" không ;D bởi Việt nam lúc đó nằm dưới sự điều hành của 2 chính quyền. (VNDCCH và VNCH)
Năm 1978 vào Nam, tôi được nghe kể là chính quyền VNCH xây thủy điện Đa nhim bằng số tiền đền bù này.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 01 Tháng Tư, 2013, 01:06:12 am
Các bác xem Nhật đền bù thế nào ở đây:
http://www.nhatban.net/forum/index.php?topic_id=130

Ngoài Đa Nhim còn bệnh viện Chợ Rẫy và một số cầu đường sắt ở miền Nam Việt Nam, miền Bắc tức VNDCCH được gì không thì không rõ. Để mai hỏi bác bí thư chi bộ gần nhà chắc bác ấy biết. Miền Bắc sau năm 75 mới được thì phải: "Sau năm 1975, hai bên trao đổi Đại sứ quán; ký thoả thuận về việc chính phủ Nhật Bản bồi thường chiến tranh với danh nghĩa viện trợ không hoàn lại của Chính phủ Nhật Bản đối với Việt Nam 13,5 tỷ Yên (khoảng 49 triệu USD)" (http://ngoaivuhagiang.gov.vn/home/nc79/tintuc-1109/Thong-tin-co-ban-ve-nhat-ban-va-quan-he-viet-nam-nhat-ban.html).

Xem thêm:
http://www.gocnhinalan.com/bai-cua-khach/nht-bn-mt-tri-mc-nhng-trang-sch.html

Doanh nghiệp Nhật đòi Việt Nam đền bù thì đây:
http://dantri.com.vn/xa-hoi/cham-ban-giao-mat-bang-du-an-cau-nhat-tan-kho-doi-200-ti-dong-691641.htm
..và đây:
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/200-ty-khong-phai-tien-boi-thuong-cham-tien-do-cau-Nhat-Tan/271748.gd
...đây nữa:
http://diendandautu.vn/c20n2013013007261348300/cau-nhat-tan-bi-doi-boi-thuong-la-dang-tiec.html

Doanh nghiệp Nhật đã hút chết ở cầu Thanh Trì, đã ngấm đòn ở cầu Cần Thơ, ở hầm Thủ Thiêm, người Nhật vốn thông minh và muốn nâng IQ cho Việt Nam, nhưng vừa rồi lại bị cái anh có IQ kém từ chối cho làm đường sắt cao tốc Bắc Nam. Thế mà vẫn lăn xả vào xin Việt Nam cho chơi với. Bác tuanb5 thấy Việt Nam đỉnh chưa?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 01 Tháng Tư, 2013, 01:32:29 am

Bác hỏi đi nhé, nhưng miền Bắc thời kỳ này các công trình lớn tôi thấy hầu hết chỉ có sự viện trợ của các nước XHCN. Triều tiên đang khó khăn sau chiến tranh cũng giúp ta xây khu TT Kim liên (đầu thập niên 60 khu này hoành phải biết ;D)
Đến đầu thập niên 70 mới có viện Nhi Thụy điển của phe tư bản. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 01 Tháng Tư, 2013, 02:28:16 am

Bác hỏi đi nhé, nhưng miền Bắc thời kỳ này các công trình lớn tôi thấy hầu hết chỉ có sự viện trợ của các nước XHCN. Triều tiên đang khó khăn sau chiến tranh cũng giúp ta xây khu TT Kim liên (đầu thập niên 60 khu này hoành phải biết ;D)
Đến đầu thập niên 70 mới có viện Nhi Thụy điển của phe tư bản. ;D
Được để mai em hỏi rồi em báo bác tuanb5, nếu bác ấy không biết sẽ xin ý kiến cấp trên, rồi trước sau gì mình cũng biết, ít nhất là biết rằng bác ấy không biết nhưng rất nhiệt tình, mà biết đâu bí thư chi bộ chỗ bác tuanb5 lại biết. Còn chuyện chê nhau như mình chê Mỹ và Mỹ chê mình thì em thiển nghĩ không quan trọng lắm các bác ạ, vì:
- điện tích cùng dấu thì đẩy nhau (trừ tiền Mỹ thì luôn trái dấu với mình nếu nó không kèm điều kiện đểu).

Nói về chuyện người Nhật thì mời các bác giải trí một tý:
http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/bai-viet/29048-vi-sao-nhat-bon-xay-nhieu-nha-may-tai-vn/


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 01 Tháng Tư, 2013, 07:46:35 am
       
       QTDC: Đáng để đọc - những bài viết của người dân bình thường quá hay...giá những ý này được các quan lưu ý nhỉ....mà QTDC đã hỏi xin được ý kiến bí thư chưa ???...mình chờ nhé.

       Tuanb5: còn Pháp thì sao ???. mình lấy ví dụ về đền bù chiến tranh thế giới lần thứ nhất của Đức:

       Hội nghị Hòa bình tổ chức tại Paris đã cho ra đời Hiệp ước Versailles - một thỏa thuận chính thức chấm dứt chiến tranh, đồng thời cũng là thỏa thuận quốc tế đầu tiên ràng buộc nước Đức phải bồi thường chiến tranh. Ủy ban Bồi thường Quốc tế đã phải làm việc tích cực trong 2 năm để đánh giá các thiệt hại, đồng thời xét đến tương quan thực lực kinh tế nước Đức, sao cho mức giá bồi thường phải nằm trong tầm "vừa túi tiền" của nước Đức. 

      Chiến tranh thế giới thứ II. ….Đồng đội chú ý là kết thúc chiến tranh thế giới thứ II - Nhật là nước ở phía bại trận và tuyên bố đầu hàng vô điều kiện nên phải đền bù chiến tranh. Còn Pháp ở phía đồng minh thắng trận ???.

      Nhờ đồng đội giải mã các câu hỏi xuanxoan đã nhờ nhé:

     - Cuộc chiến của Bắc Kinh đánh ta năm 1974, 1979 và một số năm tiếp theo gọi là gì , có phải là cuộc chiến tranh xâm lược không , theo tập quán quốc tế Trung quốc phải có trách nhiệm như thế nào trong ứng xử Luật Quốc Tế buộc kẻ bại trận phải đền bù sau chiến tranh đâu? như Bình Yên hỏi .

     - Cuốc chiến tranh khi người Mỹ trực tiếp tham chiến ở VN là Mỹ xâm lược Việt nam hay theo đề nghị của phía VNCH?. Xin nhắc là cuộc chiến này phía VNDCCH dùng là Mỹ xâm lược Việt nam; phía VNCH dùng là quân đồng minh; các chính khách phía VNCH dùng từ nội chiến (ví dụ như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã sử dụng).


     - Nghĩa vụ đền bù chiến tranh theo công ước quốc tế được xử dụng như thế nào .



   


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 01 Tháng Tư, 2013, 08:51:42 am
Nếu em nhớ không lầm, thì một phần khoản tiền bồi thường chiến tranh, Người Nhật đã dùng xây hai nhà máy đường Bình Dương và Quảng Ngãi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 01 Tháng Tư, 2013, 09:06:36 am
                  Chào bác Xoan ,bác Tuấn b5 ,bác qtdc .
          Em đồng quan điểm và nội dung của bác Tuấn và qtd nêu ,về các vấn đề bồi thường chiến tranh của Pháp ,Nhật cho Việt Nam mà chính phủ VNCH nhận dưới các hình thức là các gói viện trợ ,vì lúc đó chiến tranh lạnh họ ở phe tư bản chủ nghĩa ,nên VNDCCH chẳng được gì . Em cũng có tài liệu khác nữa
            Có điều là em thắc mắc là bác xoan CCB chống Mỹ đang ủng hộ cho ai đây ? . Ta đánh Mỹ theo tư tưởng của Bác Hồ đánh cho Mỹ cút .Và thực tế Mỹ đã cút ,đó là một thắng lợi to lớn tạo điều kiện cơ bản cho thống nhất đất nước năm 75 .Mỹ bị xa lầy nên rút quân .Chứ nếu còn Mỹ ở VN thì cuộc chiến còn kéo dài chưa biết đến bao giờ  .
           Năm 76 ta có đòi Mỹ bồi thường chiến tranh ,nhưng Anh ,Mỹ và hùa với nhau để chối bỏ trách nhiệm .Cho đến nay hậu quả của chiến tranh vẫn còn đó .Chất độc da cam còn nhiều thế hệ kế tiếp phải gánh chịu .Chính phủ Mỹ chưa có bồi thường gì cả đổ vấy đổ vá cho các công ty sản xuất hóa chất .Mặc dù ta đã kiện cáo nhiều lần .Sáng nay nghe đài riêng về bom mìn ,hậu quả sau chiến tranh ,theo tính toán hậu quả và khắc phục nó phải tới 300 năm nữa  .Mỹ chưa làm gì cả để khắc phục nó cả .Ngoài ba cái sự viện trợ vớ vẩn để ve vãn cái quân cảng Cam Ranh . Nỗi đau của chiến tranh do bom đạn Mỹ để lại qua mấy chục năm còn nhiều gia đình ,nhiều thế hệ con cháu của chúng ta phải gánh chịu .Các nghĩa trang liệt sĩ dọc theo chiều dài đất nước đó là một minh chứng rõ ràng về tội ác của Mỹ xâm lược .Cá nhân gia đình nhà em 4 lần bị bom mỹ đốt cháy .Từ năm 1959 đến 76 nhà em đã phải 9 lần phải làm nhà qua các đợt sơ tán .
                Về ông nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ,ông là nhạc sĩ có tài ĐƯỢC tinh thần quan điểm của thủ tướng VVK giữ ông ở lại VN ,nhưng cá nhân nhạc sĩ thì  chưa thể đại diện được cho tư tưởng lớn của dân tộc của cả một thế hệ thanh niên của cả nước cầm súng đánh Mỹ .Và kể cả tính nhân đạo của bà mẹ bác sĩ ĐTC nó cũng rất nhỏ trong cả một tư tưởng lớn dân tộc ,đấy là nỗi đau chiến tranh vẫn còn đó .Trong tinh thần khép lại quá khứ của Đảng nhà nước chúng ta tạm quên đi .Nhưng ngay đến hiện tại bây giờ trong quan hệ kinh tế Mỹ còn gây rất nhiều khó khăn cho ta ,chuyện con cá con tôm chắc ai cũng biết .Đối với em Mỹ là kẻ thực dụng ,chẳng có cái gì cho không cả .Vẫn là cây gậy và củ cà rốt thôi .
                   Còn TQ tư tưởng dã tâm của họ thì từ đứa trẻ con đến ông bà già ai cũng biết cả .Năm 79 họ xâm lược nước ta dưới chiêu bài dạy cho VN một bài học .Họ đã tổn thất nặng nề .Nhưng họ cũng gây ra cho ta tổn thất không nhỏ .Chúng ta kiềm chế không để chiến tranh leo thang mở rộng .Chứ nếu họ đánh tiếp họ còn có thể thọc sâu hơn nữa .Tất nhiên cái giá mà nhân mạng họ phải trả sẽ lớn gấp bội .Họ rút quân tuyên bố chiến thắng cho nên bảo họ nhận thua ,đòi đền bù chiến tranh ,có mà bắc thang hỏi ông trời . Trong các vấn đề trên trong tinh thần giải quyết hậu quả sau chiến tranh chúng ta kêu gọi đòi hỏi ở các nước gây đau thương cho nhân dân VN có trách nhiệm chung tay góp sức hàn gắn vết thương chiến tranh .Đó là quan điểm đường lối đúng đắn của Đảng nhà nước lúc này .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 01 Tháng Tư, 2013, 11:29:11 am
               
           Năm 76 ta có đòi Mỹ bồi thường chiến tranh ,nhưng Anh ,Mỹ và hùa với nhau để chối bỏ trách nhiệm .Cho đến nay hậu quả của chiến tranh vẫn còn đó .Chất độc da cam còn nhiều thế hệ kế tiếp phải gánh chịu .Chính phủ Mỹ chưa có bồi thường gì cả đổ vấy đổ vá cho các công ty sản xuất hóa chất .Mặc dù ta đã kiện cáo nhiều lần .Sáng nay nghe đài riêng về bom mìn ,hậu quả sau chiến tranh ,theo tính toán hậu quả và khắc phục nó phải tới 300 năm nữa  .Mỹ chưa làm gì cả để khắc phục nó cả .Ngoài ba cái sự viện trợ vớ vẩn để ve vãn cái quân cảng Cam Ranh .

  Theo tôi được biết, từ năm 1976 phía VN ta và Mỹ đã có những cuộc gặp gỡ bàn luận quanh vấn đề Đền bù chiến tranh, nhiều nước trên Thế giới ủng hộ VN, trong đó có Anh yêu cầu phía Mỹ khắc phục hậu quả. Tranh chấp bắt đầu từ đây quanh số tiền đền bù ước tính hơn 3 tỷ USD, phía ta yêu cầu phải là: Đền bù và phía Mỹ chỉ đồng ý là: Hỗ trợ sau chiến tranh cho VN. Câu chữ thắt chặt nhau quanh chuyện này và tất nhiên ý nghĩa nó cũng khác nhau rất xa, lãnh đạo VN ta lúc đó không chấp nhận từ: Hỗ trợ. Sự việc vẫn còn nhùng nhằng cho mãi đến đầu năm 1979.

  Khi chiến tranh BGTN nổ ra, QTN VN giúp chính phủ bác Hênh giải phóng đất nước. Phía Mỹ nhân cơ hội này để xù khoản đền bù, lý do: Lo sợ VN dùng khoản tiền này leo thang chiến tranh đối với các nước trong khu vực. Phía Anh lúc đó đứng đầu là Thủ tướng Margaret Hilda Thatcher, quay ngoắt 180 độ từ ủng hộ VN ta quay sang công kích kịch liệt trong chuyện Đền bù hay Hỗ trợ VN sau chiến tranh với Mỹ. Sự việc bị chìm lắng mấy chục năm nay và phía chính phủ Mỹ chưa từng làm gì ở VN để chứng minh rằng họ có thiện chí muốn khắc phục hậu quả mà họ từng gây lên tại VN.

  Tôi đồng ý với quan điểm nhìn nhận vấn đề của bác huonghn76. Một nhạc sỹ Trịnh Công Sơn khi sáng tác bài hát (Gia tài của Mẹ thì phải) có đoạn: Một nghìn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây, hai mươi năm nội chiến từng ngày ... trong thời kỳ còn chính quyền VNCH trước 1975, hay một bà mẹ LS Đặng Thùy Trâm từng nói về những gì mà người Mỹ đã làm sau chiến tranh ở VN, lời nói đó không đại diện cho toàn thể nhân dân VN nói chung về cuộc chiến tranh đó, lời nói đó chỉ mang ý nghĩa tâm tình, mãn nguyện của một cá nhân chứ không đại diện cho nhiều triệu người VN khác.

  Quan điểm của cá nhân tôi: Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt với VN cả, chỉ có thằng nào tử tế hơn thằng nào mà thôi. Ngay giữa các nước cùng khối với nhau thì cái "tốt" cũng chưa chắc đã vì quyền lợi của bên kia, họ luôn đặt quyền lợi hay mục đích của chính họ cao hơn tất cả và điều đó mới thực đúng là bản chất của con người.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 01 Tháng Tư, 2013, 12:20:45 pm


  Quan điểm của cá nhân tôi: Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt với VN cả, chỉ có thằng nào tử tế hơn thằng nào mà thôi. Ngay giữa các nước cùng khối với nhau thì cái "tốt" cũng chưa chắc đã vì quyền lợi của bên kia, họ luôn đặt quyền lợi hay mục đích của chính họ cao hơn tất cả và điều đó mới thực đúng là bản chất của con người.
Em cho rằng chỉ có ngoại bang xấu ít, ngoại bang xấu nhiều, không có mấy ngoại bang tử tế, thỉnh thoàng ngoại bang tốt với mình, thỉng thoảng nó xấu, đúng như Bác nói, tất cả vì lợi ít của mình


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 01 Tháng Tư, 2013, 02:35:43 pm
Thưa các bác , quan điểm cá nhân tôi là : dù là bạn , thì ông ngoại bang cũng có lợi trong khi quan hệ với ta , theo đúng nghĩa hợp tác : 2 bên cùng có lợi .
Trên đời : chẳng ai cho không cái gì - đó là chân lý .
Còn nếu ngoại bang là kẻ thù , tức là bọn xâm lược , ta thử điểm mặt tụi này nhé :
Thì đây : Từ Hán , Đường , Tống , Nguyên , Minh , Thanh , Pháp , NHẬT ,  MỸ ...giờ thì là TQ , đang nhòm ngó Hoàng sa , Trường sa của ta .
Bọn ngoại bang này rất tham , và rất ngu :
- chúng muốn đem Tháp Rùa về làm hòn non bộ nhà chúng nó hay sao ?
Thằng trước thì bị cọc nhọn Bạch đằng đâm cho lòi ruột ... Thằng sau thì bị Điện biên phủ - cả dưới đất , cả trên trời dập cho tan tác chim muông ... Vậy mà vẫn không chừa ?
Nhưng tiền của bọn ngoại bang này không xấu đâu các bác nhé . Nhất là loại ngoại tệ mạnh như US $...xoàng ra  Nhân dân tệ cũng xài tốt ...
Hic.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 01 Tháng Tư, 2013, 04:36:02 pm
     

      1. Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt với VN cả

       Những câu nói đó tôi e...không chấp thuận được...mọi sự  việc đều có mối liên hệ, ràng buộc với nhau...đều có chuỗi quan hệ đa dạng; ví như dân các nước khác nói về Việt Nam như vậy, liệu sự việc sẽ đẩy đến cao trào gì đây - các nước bài xích lẫn nhau ư ???, riêng tôi không đồng thuận quan điểm này được. Có thể bạn viện dẫn lời của cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill đã từng chỉ ra ngóc ngách của những mối bang giao trên trường quốc tế bằng câu nói nổi tiếng là đúng nhất: Trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn hay kẻ thù vĩnh viễn chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh viễn.

      2.. Một ý kiến nêu ra, giải trình cả trang giấy cũng không đủ ý – đây cũng là vấn đề như vậy:

       a.“Một nghìn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây, hai mươi năm nội chiến từng ngày ... trong thời kỳ còn chính quyền VNCH trước 1975, hay một bà mẹ LS Đặng Thùy Trâm từng nói về những gì mà người Mỹ đã làm sau chiến tranh ở VN, lời nói đó không đại diện cho toàn thể nhân dân VN nói chung về cuộc chiến tranh đó, lời nói đó chỉ mang ý nghĩa tâm tình, mãn nguyện của một cá nhân chứ không đại diện cho nhiều triệu người VN khác”.

        b.Có điều là em thắc mắc là bác xoan CCB chống Mỹ đang ủng hộ cho ai đây ?

      bạn hỏi xuanxoan trả lời:

      Mình đang viết nhưng hơi dài, nên có thể đăng ở "góc nhìn lính chiến" vì đây là vấn đề nhận thức mang tính giai cấp rất khó nhằn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 01 Tháng Tư, 2013, 06:54:54 pm
   

      1. Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt với VN cả

       Những câu nói đó tôi e...không chấp thuận được...mọi sự  việc đều có mối liên hệ, ràng buộc với nhau...đều có chuỗi quan hệ đa dạng; ví như dân các nước khác nói về Việt Nam như vậy, liệu sự việc sẽ đẩy đến cao trào gì đây - các nước bài xích lẫn nhau ư ???, riêng tôi không đồng thuận quan điểm này được. Có thể bạn viện dẫn lời của cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill đã từng chỉ ra ngóc ngách của những mối bang giao trên trường quốc tế bằng câu nói nổi tiếng là đúng nhất: Trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn hay kẻ thù vĩnh viễn chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh viễn.

 Chấp nhận hay không chấp nhận điều đó thì là do suy nghĩ của mỗi người bác ơi. Bác thấy không chấp nhận được nhưng người khác thì lại cho đó là: Chân lý. Đời nó là như vậy. Chỉ có điều bác đánh giá câu nói trên là viện dẫn của ai đó thì có lẽ bác hơi bị nhầm. Ai đó cũng có thể đưa ra nhận xét của cá nhân mình về vấn đề này và có lẽ không nên "viện dẫn" vấn đề đi xa hơn điều muốn nói. Không lẽ họ không có chính kiến của mình khi nhìn nhận những gì đã xảy ra trên Tổ quốc của họ hay sao mà phải "viện dẫn" từ ai đó, nhất là của ông Tây mũi lõ ở xa lắc xa lơ và cách họ cả một cuộc đời. Nếu như bác không chứng minh được điều thực tế Mỹ đã làm sau chiến tranh ở VN và khắc phục được những gì mà họ đã gây nên thì có lẽ nên chấm dứt thảo luận bác ạ, nói nữa sẽ dẫn đến "bế tắc" trong thảo luận đấy.

 Người VN đi qua chiến tranh KCCM cũng chả ai thừa nhận rằng: Chính quyền Mỹ đã làm gì đó để khắc phục hậu quả sau chiến tranh ở VN. Nếu bác muốn thảo luận hay tranh luận về vấn đề này thì BY em đề nghị bác đi sâu vào điều đã nói chứ không nên "viện dẫn" xa hơn dẫn tới lạc đề. Vẫn giữ nguyên quan điểm: Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt một cách vô điều kiện với VN cả. Từ đó suy ra ngay cuộc chiến tranh BGTN mà QTN VN đã giúp Campuchia cũng vậy nốt. Bằng chứng rất rõ: Phía ta từng công nhận: Giúp bạn là giúp mình. Sự cộng sinh ở đây đã nói lên quyền lợi của cả đôi bên chứ không có sự vô tư tuyệt đối cho một phía. Cũng từ đó suy ra: Chẳng thằng nào cho không thằng nào cái gì hết, quan hệ bang giao giữa các Dân tộc, Quốc gia cũng dựa trên quan điểm này cả.

 BY em đồng ý quan điểm là sẽ có: Lạc giữa đời thường, nhưng cũng đừng lạc lối quá dẫn đến không biết đường trở về.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 01 Tháng Tư, 2013, 07:30:14 pm
     
     

        Câu hỏi của bạn:

       “Khi chiến tranh BGTN nổ ra, QTN VN giúp chính phủ bác Hênh giải phóng đất nước. Phía Mỹ nhân cơ hội này để xù khoản đền bù, lý do: Lo sợ VN dùng khoản tiền này leo thang chiến tranh đối với các nước trong khu vực. Phía Anh lúc đó đứng đầu là Thủ tướng Margaret Hilda Thatcher, quay ngoắt 180 độ từ ủng hộ VN ta quay sang công kích kịch liệt trong chuyện Đền bù hay Hỗ trợ VN sau chiến tranh với Mỹ. Sự việc bị chìm lắng mấy chục năm nay và phía chính phủ Mỹ chưa từng làm gì ở VN để chứng minh rằng họ có thiện chí muốn khắc phục hậu quả mà họ từng gây lên tại VN”

      -  Người VN đi qua chiến tranh KCCM cũng chả ai thừa nhận rằng: Chính quyền Mỹ đã làm gì đó để khắc phục hậu quả sau chiến tranh ở VN. Nếu bác muốn thảo luận hay tranh luận về vấn đề này thì BY em đề nghị bác đi sâu vào điều đã nói chứ không nên "viện dẫn" xa hơn dẫn tới lạc đề

     Đáp:

     Bạn hãy cho tôi biết việc đàm phán việc đền bù chiến tranh của Mỹ cho Việt Nam có không?; các biên bản thỏa thuận đã đạt được(nếu có).

      Trong khi chờ đợi, tôi đi trước về tiền lệ đã có về đền bù chiến tranh để chúng ta cùng tham khảo nhé:

      Về vấn đề này cần xem xét “tiền lệ” từng có:

       Lượm lặt tin cho chuyên đề:

       1,Đền bù chiến tranh có từ bao giờ???:

       Tháng 11/1918, Chiến tranh thế giới lần thứ nhất tạm thời kết thúc bằng việc ký một Hiệp định đình chiến giữa Hoàng đế Đức với các nước Đồng minh, một năm sau, Hội nghị Hòa bình tổ chức tại Paris đã cho ra đời Hiệp ước Versailles - một thỏa thuận chính thức chấm dứt chiến tranh, đồng thời cũng là thỏa thuận quốc tế đầu tiên ràng buộc nước Đức phải bồi thường chiến tranh.

       2.Ai quyết định giá trị đền bù chiến tranh ???.

       Nhưng giá trị bồi thường phải tính ra sao, và bao nhiêu thì đủ? Đây là vấn đề lớn, vì những khó khăn như thế nên Ủy ban Bồi thường Quốc tế đã phải làm trong 2 năm để đánh giá các thiệt hại, đồng thời xét đến tương quan thực lực kinh tế nước Đức, sao cho mức giá bồi thường phải nằm trong tầm "vừa túi tiền" của nước Đức.  Cuối cùng Ủy ban Bồi thường đưa ra mức giá bồi thường là 266 đồng Mác vàng (tiền của Đế quốc Đức thời đó), tương đương 63 tỉ USD lúc đó, khoảng 768 tỉ USD ngày nay. Đến ngày chi trả khoản bồi thường đầu tiên trị giá 500 triệu USD vào năm 1921, nước Đức chỉ việc in ra tiền rồi mang đến trả trực tiếp cho Ủy ban Bồi thường.Việc in tiền vô tội vạ bồi thường này đã khiến cho đồng tiền của Đức tuột giá "siêu tốc", đến nỗi người ta phải mang cả bao tải tiền chỉ để mua được một ổ bánh mỳ!?- theo Giáo sư Schuker trong quyển sách "American "Reparations" to Germany, 1919-1933" (tạm dịch: Người Mỹ trả nợ thay cho nước Đức, giai đoạn 1919-1933).

      Đến nước này thì người Mỹ bắt đầu nhúng tay vào - cũng theo quyển sách kể trên của Giáo sư Schuker. Đó là vào năm 1924, một chủ nhà băng Mỹ tên là Charles Dawes đã giúp nước Đức vạch kế hoạch chi trả, sau này được gọi là Kế hoạch Dawes, theo đó các ngân hàng Mỹ, như J.P. Morgan sẽ thay mặt nước Đức đứng ra phát hành trái phiếu ra các nhà đầu tư tư nhân để lấy tiền trả nợ bồi thường chiến tranh, sau đó nước Đức sẽ phải trả nợ lại cho các nhà đầu tư khi trái phiếu đáo hạn.

       Nhờ sáng kiến ra kế hoạch táo bạo này mà ông Dawes được trao Giải Nobel Hòa bình năm 1925. Tuy nhiên, đến khi trái phiếu đáo hạn vào năm 1928, Đức lại "mất khả năng chi trả". Vì thế, năm 1929, một kế hoạch mới ra đời, theo đó các trái phiếu do Mỹ bảo lãnh sẽ được phát hành nhiều hơn, đồng thời giảm phần chi trả nợ của nước Đức xuống còn 28 tỉ USD, được chia ra trả dần trong 59 năm.

     3.Tiền lệ…khoản xù tiền đền bù chiến tranh:

     Sau khi lên làm Quốc trưởng nước Đức Quốc xã vào năm 1933, Adolf Hitler đã tuyên bố "xù" toàn bộ các khoản bồi thường chiến tranh. Toàn bộ số trái phiếu Chính phủ Đức đã phát hành bỗng chốc trở nên vô giá trị, khiến người Mỹ thiệt hại số tiền lớn.

     Thật may, sau khi Chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc với việc nước Đức Quốc xã của trùm phát xít Hitler và phe Trục đại bại, những khoản bồi thường đó đã được phục hồi nguyên giá trị.

      4. Bồi thường chiến tranh thế giới lần II bằng gì ??? ( phe đồng minh với Đức, chỉ lấy Đức làm ví dụ)

      Sau một hội nghị quốc tế về bồi thường chiến tranh của nước Đức tại London vào năm 1953, Thỏa thuận London đã được ký kết, theo đó Tây Đức chấp nhận chi trả nợ trái phiếu bồi thường chiến tranh nhưng với điều kiện là việc chi trả chỉ bắt đầu sau khi 2 miền Đông và Tây Đức thống nhất. Ngày 3/10/1995, 5 năm sau khi nước Đức tái thống nhất, việc chi trả nợ trái phiếu đã được bắt đầu và kết thúc vào ngày 3/10/2010 vừa qua.

       Đức đã phải bồi thường chiến tranh cho Anh, Pháp và Liên Xô, chủ yếu bằng các nhà máy tháo lắp, nhân công giá rẻ và than đá. Mức sống của người dân Đức bị hạ xuống tương đương với mức thời Đại khủng hoảng.

      Ngay sau khi phe Đức - nhật.. đầu hàng, Hoa Kỳ đã bắt đầu chương trình thu lại toàn bộ các phát minh và sáng chế khoa học ở Đức, kéo dài trong suốt 2 năm. John Gimbel đã kết luận chương trình "Bồi thường chất xám" của chính phủ Anh và Mỹ có tổng trị giá 10 tỉ USD, tương đương với 100 tỉ theo thời giá 2006. Chính phủ Mỹ cũng sử dụng chương trình này để ngăn chặn Liên Xô làm điều tương tự với các nhà khoa học Đức. Sau khi đã tìm kiếm và lôi kéo được nhà khoa học Werner Heisenberg, người từng đoạt giải Nobel Vật Lý năm 1932, chính phủ Mỹ đã nói: "... Với chúng tôi, ông ấy còn đáng giá hơn 1/10 dân số Đức. Nếu rơi vào tay Liên Xô, có lẽ ông ấy đã trở thành một chiến lợi phẩm vô giá với họ."


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 01 Tháng Tư, 2013, 07:42:30 pm


     Mình rất tiếc cho Bình yên khi phán câu.. chấp nhận hay không chấp nhận điều đó thì là do suy nghĩ của mỗi người bác ơi. Bác thấy không chấp nhận được nhưng người khác thì lại cho đó là: Chân lý. Đời nó là như vậy. Chỉ có điều bác đánh giá câu nói trên là viện dẫn của ai đó thì có lẽ bác hơi bị nhầm. Ai đó cũng có thể đưa ra nhận xét của cá nhân mình về vấn đề này và có lẽ không nên "viện dẫn" vấn đề đi xa hơn điều muốn nói. Không lẽ họ không có chính kiến của mình khi nhìn nhận những gì đã xảy ra trên Tổ quốc của họ hay sao mà phải "viện dẫn" từ ai đó, nhất là của ông Tây mũi lõ ở xa lắc xa lơ và cách họ cả một cuộc đời. Nếu như bác không chứng minh được điều thực tế Mỹ đã làm sau chiến tranh ở VN và khắc phục được những gì mà họ đã gây nên thì có lẽ nên chấm dứt thảo luận bác ạ, nói nữa sẽ dẫn đến "bế tắc" trong thảo luận đấy.

    Rất tiếc đồng đội dùng nhiều từ ngữ không hay với người dân tộc khác như thằng ngoại bang, Tây mũi lõ

   Rất tiếc cho bạn khi áp đặt tư tưởng của mình cho người khác quá ...tiếc thật.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 01 Tháng Tư, 2013, 08:16:35 pm
 Bác xuanxoan lại chụp mũ câu chữ rồi. ;D

 Bác chưa trả lời câu hỏi đi sâu vào vấn đề mà người Mỹ đã làm ở VN để giải quyết hậu quả sau chiến tranh?

 Nói thật với bác xuanxoan nhé:

 BY còn thấy tiếc hơn rất nhiều lần cho một CCB từng tham gia KCCM như bác lại có mắt nhìn "lệch lạc" tới như vậy? Bác cứ chứng minh điều bác đã nói đi, lúc đó BY em sẽ nói cái mà mình biết. Tại sao bác cứ né tránh và lái sự việc sang hướng khác thế nhỉ? Nếu đủ lý luận thì xin mời bác đi thẳng vào vấn đề cho, đừng loanh quanh lái sự việc sang hướng khác làm gì. (tô đỏ ý chính để bác dễ về cả nghĩ của BY em)

 Xin trả lời bác về từ thằng "Ngoại bang" nhé: Bất kể thằng Tây nào, sắc tộc nào đến mảnh đất nước VN này mang theo vũ khí và đàn áp, đô hộ, bóc lột  người VN từ hơn 100 năm trước trở về đây, đều bị BY em gọi nó là: Thằng ngoại bang. Bác hiểu điều BY em muốn nói chưa? Đừng vặn vẹo nữa bác nhé. ;D

 Còn chuyện ông Tây mũi lõ. Nếu bác muốn trích dẫn lời của BY thì mời bác trích dẫn cả câu nói, đừng trẻ con thế vì bác cũng đã lớn tuổi rồi, cái kiểu "ngắt" chữ lái ý đó ấy mà, tụi nhỏ nó dùng từ rất lâu rồi. Từ ông Tây mũi lõ để đừng ai nhầm là ông Ta và chẳng xúc phạm ai cả nhất là khi ta nói về cái ông Tây mà ta chưa từng biết mặt mũi, nếu có thì chỉ biết qua lịch sử Thế giới. Chẳng xúc phạm ai cả, bác không cần phải tiếc đâu. ;D

 BY em nói rồi: Nếu bác chưa đủ lý lẽ để phân tích hoặc chứng minh điều BY em đã hỏi ở mấy bài trên thì tốt nhất là bác nên dừng lại không tranh luận gì thêm nữa. BY em chỉ bám chặt ý đó để yêu cầu bác trả lời. Nếu bác chứng minh được điều đó thì mọi thắc mắc của bác BY em xin trả lời  tiếp.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 01 Tháng Tư, 2013, 09:26:07 pm
Bác xuanxoan ơi, có mỗi cái cầu mà mỗi người một ý, vậy thì chuyện khác đương nhiên:
(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/2f/d4/cau_rong_1.jpg)

(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/2f/d4/Cau-rong-thiet-ke.jpg)

(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/2f/d4/cau_rong_3.jpg)

http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/2013/03/ky-thuat-khong-cho-phep-lam-dau-rong-ngang-cao/

Ý kiến bạn đọc (152)
Tôi ở Đà Nẵng, Văn Phòng làm việc trên lầu 4 ngay đường Bạch Đằng do vậy tôi có góc nhìn gần như toàn cảnh về con rồng này.
Phải nói từ lúc con rồng thành hình thì gần như tất cả mọi người trong đó co tôi đều thấy đầu con rồng rất xấu, ngắn củn và không tương xứng. Nhìn con rồng không có chút oai vệ nào cả.
Nói như ông Hạng về góc nhìn chỉ là ngụy biện, nếu cứ đứng dưới đầu rồng nhìn lên thì tất nhiên là thấy nó to, nhưng người dân và du khách thì phải đứng xa mà nhìn chứ mấy ai ra đứng giữa cầu nhìn lên. Mà đứng ở xa thì thấy con rồng như sắp chết đuối !!!

Về kỹ thuật thì phải tính toán ngay từ đầu chứ! Tóm lại đây là 1 con rồng rất xấu, không xứng đáng bộ mặt thành phố. Tốt nhất là gỡ cái đầu rồng ra làm lại, ít nhất nó phải cao gấp đôi hiện tại thì mới tương đối hài hòa và ko chết đuối.
  
T.Quý  -  5 ngày trướcThích  |  4371
Tôi thấy công trình Cầu rồng là một công trình rất đẹp, nó đơn giản chỉ là cây cầu phục vụ giao thông nhưng đã được thiết kế với ý tưởng kiến trúc độc đáo kết hợp hài hòa giữa Kỹ thuật (kết cấu) với Mỹ thuật.
Ở đây kích thước các vòm sắt được tính toán theo sơ đồ Momen chịu lực treo kết cấu dầm chính của cầu. Chính vì vậy nếu ai mong muốn một con rồng đẹp nhất thì tôi cho rằng không thể, nếu muốn vậy chỉ có làm bằng kiến trúc Đá trên cạn, trong công viên ....
Ở đây chúng ta đã đạt được thành công lớn trong kiến trúc cầu và Rồng ở đây là Rồng Đà Nẵng, hy vọng điểm nhấn kiến trúc này sẽ giúp Đà Nẵng thu hút thêm du khách để đạt được mục tiêu là TP Thương mại và Du lịch.       
photreinfo  -  5 ngày trướcThích  |  1368
Tôi XIn ý Kiến các bác ăn xong chỉ biết chém gió: có bác nào đã từng xây nhà chưa.
-Tôi chỉ hỏi một câu là khi kiến trúc đưa bản vẽ 3D và khi xây hoàn thiện canh nhà, các bác có đảm bảo bản vẽ 3D với canh nhà mình có đúng 100% không.
-Đề nghị các bác đọc kỹ dùm cái đầu rồng có diện tích 150m2 tặng 40 tấn..thì nằm ngay giữa sông các bác không tính tới ngày bão, ngày gió lớn sao Việt Nam mình hằng năm có tới 9 -10 cơn bão các bác phải suy nghĩ chứ.
-Và Đây là cây cầu dành cho giao thông nhưng thiế kế thêm hình con Rồng cho đẹp chứ không phải công viên đâu..
  
Hoang Nguyen  -  5 ngày trướcThích  |  1124
Kết cấu dự ứng lực bắt buộc giữa cầu lúc nào cũng cao hơn các phần còn lại, đầu rồng thấp hơn đuôi là tất yếu. Tuy nhiên, cầu rồng mất đi 2 thế quý nhất mà một con rồng bắt buộc phải có là Phi Long (bay lên) hoặc Giáng Long (bay xuống), đã vậy rồng như đang cố vẫy vùng để bay lên do bị các dây cáp trói chặt xuống cầu. Đây chính là thất bại lớn nhất về mặt phong thủy, đáng tiếc, đáng tiếc. Tuy nhiên, sửa lại cái này cũng dễ thôi, bỏ cái đầu hiện tại đi, làm thành cái đuôi nữa. Biến 1 con rồng dài hiện tại thành 2 con rồng ngắn, đầu chụm lại tại phần cao nhất của cầu theo thế "Song Long Chầu Nguyệt" hoặc "Lưỡng Long Tranh Châu" như ta vẫ thường thấy trên các đình chùa truyền thống của Việt Nam. Xử lý 2 cái đầu ở giữa cầu này này dễ gấp vạn lần làm lại cái đầu thấp chơ vơ hiện nay. Làm được điều này, thứ nhất là nâng cao được đầu rồng, lấy lại thế hùng tráng cho nó. Thứ hai, vẫn bảo đảm được ý tưởng con rồng thời Lý là không vảy, không chân. Thứ ba là kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại.
  
thanhnhod  -  5 ngày trướcThích  |  622
Công trình mang nặng tính thẩm mỹ cho nên yếu tố kỹ thuật không bảo đảm đạt được hiệu quả thẩm mỹ thì đừng làm. Nhìn con rồng sắp chìm không hiểu biểu tượng cho điều gì ?
Lâm  -  5 ngày trướcThích  |  613
Đúng là nhìn cứ như Rồng sắp chết đuối thật. Tôi đề nghị sửa lại nhìn cho hoành tráng đúng nghĩa với Rồng nhé !
TommyViet  -  5 ngày trướcThích  |  597
Đã là công trình điêu khắc thì cần tính biểu tượng cao, ai bảo bác tác giả cố làm cho giống. May mà quần chúng không ý kiến: chân đâu, vẩy đâu, tại sao lại không có sừng đấy...Cố làm cho giống cuối cùng lại không giống - hehe
DzungNguyen  -  5 ngày trướcThích  |  568
Quy mô cầu như vậy mà đầu rồng cao 10m, đúng nhìn xa như rắn chứ không phải rồng. Các kĩ sư mà nói đầu rồng không thể làm cao hơn vì kết cấu quá nặng thì mình cũng chịu potay, vì trí đầu rồng không chịu tải trọng nên ...    
tranquangtho  -  5 ngày trướcThích  |  535
Rồng không có chân, tướng thì nằm không ra nằm, bay không ra bay. Con này là con rắn mang đầu và đuôi rồng, Vảy cũng không phải vảy rồng luôn. Nhìn khúc giữa thì hoành tráng nhưng cái đầu thì không ổn. Nhìn đuối đuối.
votinh1232  -  5 ngày trướcThích  |  419
Hoan nghênh nhà thiết kế và lãnh đạo thành phố Đà Nẵng đã chọn biểu tượng con Rồng thời Lý chứ không phải con Rồng hiện đại hay con Rồng của nước khác đúng là cao hay thấp là do góc nhìn còn phải tính đến chịu lực.
trung_my_bg  -  5 ngày trướcThích  |  299
Sao mà tôi cứ bị mặc cảm vì những định kiến ghen tuông đố kỵ theo kiểu ích kỷ nhỏ nhen thế này nhỉ.
tien trách  -  5 ngày trướcThích  |  265
Theo tôi đoạn cổ gần đầu rồng không nên để chìm xuống, mà nên cho nổi một nữa hoặc nổi hẳn lên mặt đất thì hay hơn. Vì kỷ thuật hay không thì cũng phải cố gắng khắc phục chổ này, vì như vậy nó mới thể hiện được khí thế của Rồng bay...
dotrungson  -  5 ngày trướcThích  |  261

Riêng em thấy rồng phun gì thì phun không nên phun lửa. Trời miền Trung đã nóng bỏ cha, còn phun lửa làm gì.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: H3 Hùng trong 01 Tháng Tư, 2013, 10:54:24 pm
(http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/2f/d4/Cau-rong-thiet-ke.jpg)

Hihi tôi thấy giống con Rắn quá. Ai gọi Rồng cứ gọi, tôi gọi là cầu Rắn thôi ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 01 Tháng Tư, 2013, 11:00:13 pm

Hôm khánh thành tôi có theo dõi qua TV, quả là có đôi chút thất vọng về độ thẩm mỹ của cây cầu này.
Có thể do tôi kỳ vọng nhiều quá! ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 01 Tháng Tư, 2013, 11:02:21 pm
   

      1. Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt với VN cả

       Những câu nói đó tôi e...không chấp thuận được...mọi sự  việc đều có mối liên hệ, ràng buộc với nhau...đều có chuỗi quan hệ đa dạng; ví như dân các nước khác nói về Việt Nam như vậy, liệu sự việc sẽ đẩy đến cao trào gì đây - các nước bài xích lẫn nhau ư ???, riêng tôi không đồng thuận quan điểm này được. Có thể bạn viện dẫn lời của cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill đã từng chỉ ra ngóc ngách của những mối bang giao trên trường quốc tế bằng câu nói nổi tiếng là đúng nhất: Trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn hay kẻ thù vĩnh viễn chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh viễn.

 Chấp nhận hay không chấp nhận điều đó thì là do suy nghĩ của mỗi người bác ơi. Bác thấy không chấp nhận được nhưng người khác thì lại cho đó là: Chân lý. Đời nó là như vậy. Chỉ có điều bác đánh giá câu nói trên là viện dẫn của ai đó thì có lẽ bác hơi bị nhầm. Ai đó cũng có thể đưa ra nhận xét của cá nhân mình về vấn đề này và có lẽ không nên "viện dẫn" vấn đề đi xa hơn điều muốn nói. Không lẽ họ không có chính kiến của mình khi nhìn nhận những gì đã xảy ra trên Tổ quốc của họ hay sao mà phải "viện dẫn" từ ai đó, nhất là của ông Tây mũi lõ ở xa lắc xa lơ và cách họ cả một cuộc đời. Nếu như bác không chứng minh được điều thực tế Mỹ đã làm sau chiến tranh ở VN và khắc phục được những gì mà họ đã gây nên thì có lẽ nên chấm dứt thảo luận bác ạ, nói nữa sẽ dẫn đến "bế tắc" trong thảo luận đấy.

 Người VN đi qua chiến tranh KCCM cũng chả ai thừa nhận rằng: Chính quyền Mỹ đã làm gì đó để khắc phục hậu quả sau chiến tranh ở VN. Nếu bác muốn thảo luận hay tranh luận về vấn đề này thì BY em đề nghị bác đi sâu vào điều đã nói chứ không nên "viện dẫn" xa hơn dẫn tới lạc đề. Vẫn giữ nguyên quan điểm: Chẳng có thằng ngoại bang nào tốt một cách vô điều kiện với VN cả. Từ đó suy ra ngay cuộc chiến tranh BGTN mà QTN VN đã giúp Campuchia cũng vậy nốt. Bằng chứng rất rõ: Phía ta từng công nhận: Giúp bạn là giúp mình. Sự cộng sinh ở đây đã nói lên quyền lợi của cả đôi bên chứ không có sự vô tư tuyệt đối cho một phía. Cũng từ đó suy ra: Chẳng thằng nào cho không thằng nào cái gì hết, quan hệ bang giao giữa các Dân tộc, Quốc gia cũng dựa trên quan điểm này cả.

 BY em đồng ý quan điểm là sẽ có: Lạc giữa đời thường, nhưng cũng đừng lạc lối quá dẫn đến không biết đường trở về.
Tôi cũng có ý nghĩ như thế này .
ngắn gọn là : KHÔNG MỘT BỮA ĂN NÀO LÀ MIỄN PHÍ CẢ
-Thống nhất gọi tất cả bọn : đi giầy đinh , vác lưỡi lê vào việt nam là THẰNG  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 01 Tháng Tư, 2013, 11:28:20 pm
Hị hị, bác H3 nói cũng đúng, rắn thì nhậu được chứ rồng thì sao mà nhậu vì nó có thật đâu. Tuy nhiên ý kiến của bạn HoangNguyen trong phần ý kiến bạn đọc về cách sửa tôi thấy cũng là một ý kiến khá hợp lý. Nhưng làm được như hiện nay cũng đáng khen rồi. Vấn đề là đầu con Rồng phải quay ra phía biển. Dẫu sao Đà Nẵng cũng làm được nhiều việc mà nơi khác chưa làm được. Muốn cho thành phố có một phong cách riêng thì khó, phải có một KTS quy hoạch thật giỏi, một cái đầu tàu thật sự độc đáo, nước mình chưa đủ trình làm ngay được điều đó, kể cả từ phía chuyên môn lẫn lãnh đạo. Chờ đợi ở thế hệ sau.

Còn nói về bọn thực dân, chúng nó xâm lược đô hộ mình thì mình chống. Nhưng phần họ mang văn minh sang thì mình học. Cũng nhờ cái văn minh của nó mà Nguyễn Ái Quốc thoát khỏi tay mật thám Pháp ở Hương Cảng. Hoặc như Yersin tìm ra Đà Lạt, tìm ra vắc-xin chống bệnh dịch hạch chẳng hạn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 02 Tháng Tư, 2013, 07:22:31 am
Thằng trước thì bị cọc nhọn Bạch đằng đâm cho lòi ruột ... Thằng sau thì bị Điện biên phủ - cả dưới đất , cả trên trời dập cho tan tác chim muông ... Vậy mà vẫn không chừa ?
Nhưng tiền của bọn ngoại bang này không xấu đâu các bác nhé . Nhất là loại ngoại tệ mạnh như US $...xoàng ra  Nhân dân tệ cũng xài tốt ...
Hic.
Em thấy ngoại bang hiện tại, tham thì có thừa, nhưng không ngu đâu. Nghĩ lại xứ mình đi, mình ngu hay không so với ngoại bang ???, còn tham thì ai cũng như ai


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 02 Tháng Tư, 2013, 08:45:21 am
Bạn China thân mến , người ta thường hay dùng cụm từ " Khôn - ngoan " để chỉ sự thông thái : ngoan là sự tự kiềm chế , biết tận dụng hoàn cảnh ...biết mình biết người .
Nói về quân sự thì ngoại bang xâm lược nước ta có ngu không khi đế quốc Nguyên  Mông bị đánh tả tơi 2  lần
1238, 1258. Nhưng rất tham , cố đấm ăn xôi 1288 sang xâm lược Đại việt lần nữa . Nhưng chúng có ngu không khi lần thất bại Bạch đằng 938 , không rút ra bài học , lại bị Trần hưng đạo dụ vào trận Bạch đằng thứ 2 - khiến Omanhi cùng hơn trăm chiến thuyền cùng hàng nghìn lính làm mồi cho cá ?
Gần đây thôi nếu không ngu sao ĐQ Mỹ lại mang cả một tấn đôla ( 34 pháo đài bay B52 ) ra Hà nội để làm mồi cho tên lửa Sam ?
Tôi nhớ rằng Kitsinge đã thua trong cuộc đấu trí với cố vấn Lê đức Thọ của ta trên bàn đàm phán .
Chưa hết : về các nhân tài của ta đâu có thua bọn ngoại bang ( những tên ngoại bang luôn nhòm ngó , rình rập ta ) Xưa kia là Mạc đĩnh chi rất tài trí khi đối đáp với sứ đoàn TQ , ngày nay là các nhà ngoại giao kiệt xuất : Phạm văn Đồng , Lê đức Thọ , Nguyễn thị Bình , v.v...ta luôn ở trên thế thắng .
Còn nữa : các tên tuổi như Nguyễn du  Đặng văn Ngữ , Lương định Của, Tôn thất Tùng  , Đặng thái sơn , gần đây nhất là Ngô bảo Châu . Người Việt ta đâu kém gì bọn ngoại bang mắt xanh , mũi lõ ?

 


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 02 Tháng Tư, 2013, 03:21:10 pm
Bạn China thân mến , người ta thường hay dùng cụm từ " Khôn - ngoan " để chỉ sự thông thái : ngoan là sự tự kiềm chế , biết tận dụng hoàn cảnh ...biết mình biết người .
Nói về quân sự thì ngoại bang xâm lược nước ta có ngu không khi đế quốc Nguyên  Mông bị đánh tả tơi 2  lần
1238, 1258. Nhưng rất tham , cố đấm ăn xôi 1288 sang xâm lược Đại việt lần nữa . Nhưng chúng có ngu không khi lần thất bại Bạch đằng 938 , không rút ra bài học , lại bị Trần hưng đạo dụ vào trận Bạch đằng thứ 2 - khiến Omanhi cùng hơn trăm chiến thuyền cùng hàng nghìn lính làm mồi cho cá ?
Gần đây thôi nếu không ngu sao ĐQ Mỹ lại mang cả một tấn đôla ( 34 pháo đài bay B52 ) ra Hà nội để làm mồi cho tên lửa Sam ?
Tôi nhớ rằng Kitsinge đã thua trong cuộc đấu trí với cố vấn Lê đức Thọ của ta trên bàn đàm phán .
Chưa hết : về các nhân tài của ta đâu có thua bọn ngoại bang ( những tên ngoại bang luôn nhòm ngó , rình rập ta ) Xưa kia là Mạc đĩnh chi rất tài trí khi đối đáp với sứ đoàn TQ , ngày nay là các nhà ngoại giao kiệt xuất : Phạm văn Đồng , Lê đức Thọ , Nguyễn thị Bình , v.v...ta luôn ở trên thế thắng .
Còn nữa : các tên tuổi như Nguyễn du  Đặng văn Ngữ , Lương định Của, Tôn thất Tùng  , Đặng thái sơn , gần đây nhất là Ngô bảo Châu . Người Việt ta đâu kém gì bọn ngoại bang mắt xanh , mũi lõ ?

 
Vâng các ví dụ bác dẫn ra thật là đúng , chả sai tí nào
nhưng em thấy các thống kê gần đây nói rằng , các phát minh sáng chế của người việt ( mang quốc tịch việt)là quá ít và quá kém ... không hiểu là do đâu bác nhỉ ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Tư, 2013, 03:54:38 pm

       Sau một đêm suy nghĩ, tôi đã quyết định:
 
       1. Nghe theo các bạn không đối thoại, làm căng thẳng trang mạng.

       2. Mình sẽ viết theo chuyên đề: sẽ rất dài, vì vấn đề nhậy cảm nên có trước có sau như có căn cứ, có có cơ sở lý luận và thực tiễn (nếu mình có được thì viết); đồng đội tham gia góp ý thì nghiên cứu, rút kinh nghiệm và không trả lời - ý này mong các đồng nếu có viết mà mình không trả lời đừng trách nhé.

       Sau đây là 1/2 phần bài viết của mình lại từ đầu về đề tài: đền bù trong chiến tranh - lạc trong đời thường mà.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Tư, 2013, 04:00:27 pm


                         Đền bù, hàn gắn vết thương chiến tranh ở Việt Nam sau 1975
                                  được hiểu và phía Mỹ thực hiện như thế nào



                                                        Phần I

      Để hiểu được việc đền bù, hàn gắn vết thương chiến tranh ở Việt nam sau 1975 cho thấu tình đạt lý, cần xem xét “tiền lệ” từng có trên thế giới và Việt nam và hoàn cảnh lịch sử của vấn đề phát sinh:

      A.Trang thông tin điện tử báo Pháp luật TP.HCM ngày 15/10/2010:
                   (Nội dung rút gọn và viết theo dàn câu hỏi là của Xuân xoan)

       1.Đền bù chiến tranh có từ bao giờ???:

       Tháng 11/1918, Chiến tranh thế giới lần thứ nhất tạm thời kết thúc bằng việc ký một Hiệp định đình chiến giữa Hoàng đế Đức với các nước Đồng minh, một năm sau, Hội nghị Hòa bình tổ chức tại Paris đã cho ra đời Hiệp ước Versailles - một thỏa thuận chính thức chấm dứt chiến tranh, đồng thời cũng là thỏa thuận quốc tế đầu tiên ràng buộc nước Đức phải bồi thường chiến tranh.

       2.Ai quyết định giá trị đền bù chiến tranh ???.

       Nhưng giá trị bồi thường phải tính ra sao, và bao nhiêu thì đủ? Đây là vấn đề lớn, vì những khó khăn như thế nên Ủy ban Bồi thường Quốc tế đã phải làm trong 2 năm để đánh giá các thiệt hại, đồng thời xét đến tương quan thực lực kinh tế nước Đức, sao cho mức giá bồi thường phải nằm trong tầm "vừa túi tiền" của nước Đức.  Cuối cùng Ủy ban Bồi thường đưa ra mức giá bồi thường là 266 đồng Mác vàng (tiền của Đế quốc Đức thời đó), tương đương 63 tỉ USD lúc đó, khoảng 768 tỉ USD ngày nay. Đến ngày chi trả khoản bồi thường đầu tiên trị giá 500 triệu USD vào năm 1921, nước Đức chỉ việc in ra tiền rồi mang đến trả trực tiếp cho Ủy ban Bồi thường.Việc in tiền vô tội vạ bồi thường này đã khiến cho đồng tiền của Đức tuột giá "siêu tốc", đến nỗi người ta phải mang cả bao tải tiền chỉ để mua được một ổ bánh mỳ!?- theo Giáo sư Schuker trong quyển sách "American "Reparations" to Germany, 1919-1933" (tạm dịch: Người Mỹ trả nợ thay cho nước Đức, giai đoạn 1919-1933).

      Đến nước này thì người Mỹ bắt đầu nhúng tay vào - cũng theo quyển sách kể trên của Giáo sư Schuker. Đó là vào năm 1924, một chủ nhà băng Mỹ tên là Charles Dawes đã giúp nước Đức vạch kế hoạch chi trả, sau này được gọi là Kế hoạch Dawes, theo đó các ngân hàng Mỹ, như J.P. Morgan sẽ thay mặt nước Đức đứng ra phát hành trái phiếu ra các nhà đầu tư tư nhân để lấy tiền trả nợ bồi thường chiến tranh, sau đó nước Đức sẽ phải trả nợ lại cho các nhà đầu tư khi trái phiếu đáo hạn.

     Nhờ sáng kiến ra kế hoạch táo bạo này mà ông Dawes được trao Giải Nobel Hòa bình năm 1925. Tuy nhiên, đến khi trái phiếu đáo hạn vào năm 1928, Đức lại "mất khả năng chi trả". Vì thế, năm 1929, một kế hoạch mới ra đời, theo đó các trái phiếu do Mỹ bảo lãnh sẽ được phát hành nhiều hơn, đồng thời giảm phần chi trả nợ của nước Đức xuống còn 28 tỉ USD, được chia ra trả dần trong 59 năm.

     3.Tiền lệ… xù tiền đền bù chiến tranh:

     Sau khi lên làm Quốc trưởng nước Đức Quốc xã vào năm 1933, Adolf Hitler đã tuyên bố "xù" toàn bộ các khoản bồi thường chiến tranh. Toàn bộ số trái phiếu Chính phủ Đức đã phát hành bỗng chốc trở nên vô giá trị, khiến người Mỹ thiệt hại số tiền lớn.

     Thật may, sau khi Chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc với việc nước Đức Quốc xã của trùm phát xít Hitler và phe Trục đại bại, những khoản bồi thường đó đã được phục hồi nguyên giá trị.

      4. Bồi thường chiến tranh thế giới lần II bằng gì ??? ( phe đồng minh với Đức, chỉ lấy Đức làm ví dụ)

      Sau một hội nghị quốc tế về bồi thường chiến tranh của nước Đức tại London vào năm 1953, Thỏa thuận London đã được ký kết, theo đó Tây Đức chấp nhận chi trả nợ trái phiếu bồi thường chiến tranh nhưng với điều kiện là việc chi trả chỉ bắt đầu sau khi 2 miền Đông và Tây Đức thống nhất. Ngày 3/10/1995, 5 năm sau khi nước Đức tái thống nhất, việc chi trả nợ trái phiếu đã được bắt đầu và kết thúc vào ngày 3/10/2010 vừa qua

      Đức đã phải bồi thường chiến tranh cho Anh, Pháp và Liên Xô, chủ yếu bằng các nhà máy tháo lắp, nhân công giá rẻ và than đá. Mức sống của người dân Đức bị hạ xuống tương đương với mức thời Đại khủng hoảng.

      Ngay sau khi phe Trục đầu hàng, Hoa Kỳ đã bắt đầu chương trình thu lại toàn bộ các phát minh và sáng chế khoa học ở Đức, kéo dài trong suốt 2 năm. John Gimbel đã kết luận chương trình "Bồi thường chất xám" của chính phủ Anh và Mỹ có tổng trị giá 10 tỉ USD, tương đương với 100 tỉ theo thời giá 2006. Chính phủ Mỹ cũng sử dụng chương trình này để ngăn chặn Liên Xô làm điều tương tự với các nhà khoa học Đức. Sau khi đã tìm kiếm và lôi kéo được nhà khoa học Werner Heisenberg, người từng đoạt giải Nobel Vật Lý năm 1932, chính phủ Mỹ đã nói: "... Với chúng tôi, ông ấy còn đáng giá hơn 1/10 dân số Đức. Nếu rơi vào tay Liên Xô, có lẽ ông ấy đã trở thành một chiến lợi phẩm vô giá với họ."


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Tư, 2013, 04:01:46 pm


        B.Đền bù chiến tranh thông qua hình thức viện trợ không hoàn lại ở Việt nam

        Lịch sử mối quan hệ giữa Nhật Bản và Việt Nam đã trải qua những bước thăng trầm và đầy biến động, ẩn chứa nhiều điều tế nhị. Cho đến trước khi Chính phủ Nhật Bản và Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thiết lập quan hệ chính thức vào năm 1973, Nhật Bản chỉ có quan hệ với chính quyền Việt Nam Cộng hòa (Điểm bạn cần chú ý giai đoạn trước 1973 là Việt nam dân chủ cộng hòa và Nhật không thiết lập quan hệ ngoại giao, nên không có đền bù chiến tranh).

      Theo Điều 14 của Hiệp định Hòa bình San Francisco (1951), Nhật Bản có nghĩa vụ bồi thường chiến tranh cho các nước mà quân đội Nhật đã chiếm đóng và Nhật đã áp dụng nguyên tắc này không những đối với các nước ký hiệp định mà cả đối với các nước đã bình thường hóa quan hệ ngoại giao thông qua những cuộc dàn xếp khác.

       Nhật Bản bắt đầu thương lượng về bồi thường chiến tranh với Chính phủ Bảo Đại sau khi Chính phủ này phê chuẩn Hiệp ước San Francisco. Tháng 9-1953, hai Chính phủ đã ký tắt một Hiệp ước tạm thời về bồi thường chiến tranh liên quan đến việc trục vớt tàu của Nhật bị đắm. Tuy nhiên, chính quyền Việt Nam Cộng hòa sau đó đã vô hiệu hóa hiệp ước này và đưa ra một đòi hỏi mới vào tháng 1-1956. Theo đó, mục tiêu quan trọng của việc bồi thường chiến tranh cho Nam Việt Nam trước hết và chủ yếu xoay quanh vấn đề thỏa thuận xây dựng công trình thủy điện Đa Nhim, nhưng vẫn chưa có hiệp định bồi thường chiến tranh.

      Năm 1956, Kogoro Uemura dẫn đầu phái đoàn đến Sài Gòn, gặp Ngô Đình Diệm và hai bên đã thảo luận cá nhân về bồi thường chiến tranh. Hiệp định bồi thường chiến tranh được ký với chính quyền Sài Gòn ngày 13-5-1959. Hạ Nghị viện Nhật Bản bỏ phiếu thông qua vào sớm ngày 27-11-1959. Hiệp định có hiệu lực từ ngày 12-1-1960.
 
        Bồi thường thiệt hại chiến tranh và viện trợ tương đương của Nhật Bản cho các nước châu Á
Đơn vị: triệu USD
Nước, lãnh thổ   Bồi thường (không hoàn lại)   Viện trợ
(tương đương không hoàn lại)   Tổng cộng   Cho vay (1)   Cho vay (2)   Tổng số
Philippin   550       550   250       850
Miến Điện   200   140   340   50       390
Nam Triều Tiên       300   300       200   500
Indonesia   223,08       223,08   400       623,08
Nam Việt Nam   39       39   16,6       55,6
Nam Thái Lan       26,7   26,7           26,7
Singapore       8,16   8,16       8,16   16,32
Malaisia                       8,16
Các đảo ở Thái
Bình Dương                       5,84
Campuchia                       4,2
Lào                       2,8
Tổng cộng   1.012,08   495,86   1.507,94   716,6   208,16   2.432,7
Nguồn: Văn Ngọc Thành - Phạm Anh (Đăng trên Tạp chí Nghiên cứu lịch sử, số tháng 5 - 2009
       


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Tư, 2013, 04:03:44 pm


                                                                       Phần II

                                       Các văn kiện có liên quan về đền bù chiến tranh 1975

        A.Căn cứ :   
                                 
      1.Hiệp định Paris 1973:

       Hiệp định chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam
        (Trích dẫn nguyên văn tư liệu cần thiết):

      Chương IV: việc thực hiện quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam

      Điều 9:

      Chính phủ Hoa Kỳ và Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa cam kết tôn trọng những nguyên tắc thực hiện quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam dưới đây:

      a) Quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm và phải được tất cả các nước tôn trọng.

      b) Nhân dân miền Nam Việt Nam tự quyết định tương lai chính trị của miền Nam Việt Nam thông quan tổng tuyển cử thật sự tự do và dân chủ, có giám sát quốc tế.

      c) Các nước ngoài sẽ không được áp đặt bất cứ xu hướng chính trị hoăc cá nhân nào đối với nhân dân miền Nam Việt Nam.

        Chương VIII: Quan hệ giữ Hoa Kỳ và Việt Nam dân chủ cộng hòa

     Điều 21:

     Hoa Kỳ mong rằng Hiệp định này sẽ mang lại một thời kỳ hòa giải với Việt Nam dân chủ cộng hòa cũng như với tất cả các dân tộc ở Đông Dương. Theo chính sách truyền thống của mình, Hoa Kỳ sẽ đóng góp vào việc hàn gắn vết thương chiến tranh và công việc xây dựng sau chiến tranh ở Việt Nam dân chủ cộng hòa và toàn Đông Dương….


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 02 Tháng Tư, 2013, 04:10:09 pm


       Phần II, mình đã viết, vợ mang máy ảnh đi Hà Nội thăm chùa chiền chưa về nên một só ảnh thực tế mình chưa chụp lại được nên chưa đăng phần II.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: china trong 02 Tháng Tư, 2013, 08:46:30 pm
Bạn China thân mến , người ta thường hay dùng cụm từ " Khôn - ngoan " để chỉ sự thông thái : ngoan là sự tự kiềm chế , biết tận dụng hoàn cảnh ...biết mình biết người .
Nói về quân sự thì ngoại bang xâm lược nước ta có ngu không khi đế quốc Nguyên  Mông bị đánh tả tơi 2  lần
1238, 1258. Nhưng rất tham , cố đấm ăn xôi 1288 sang xâm lược Đại việt lần nữa . Nhưng chúng có ngu không khi lần thất bại Bạch đằng 938 , không rút ra bài học , lại bị Trần hưng đạo dụ vào trận Bạch đằng thứ 2 - khiến Omanhi cùng hơn trăm chiến thuyền cùng hàng nghìn lính làm mồi cho cá ?
Gần đây thôi nếu không ngu sao ĐQ Mỹ lại mang cả một tấn đôla ( 34 pháo đài bay B52 ) ra Hà nội để làm mồi cho tên lửa Sam ?
Tôi nhớ rằng Kitsinge đã thua trong cuộc đấu trí với cố vấn Lê đức Thọ của ta trên bàn đàm phán .
Chưa hết : về các nhân tài của ta đâu có thua bọn ngoại bang ( những tên ngoại bang luôn nhòm ngó , rình rập ta ) Xưa kia là Mạc đĩnh chi rất tài trí khi đối đáp với sứ đoàn TQ , ngày nay là các nhà ngoại giao kiệt xuất : Phạm văn Đồng , Lê đức Thọ , Nguyễn thị Bình , v.v...ta luôn ở trên thế thắng .
Còn nữa : các tên tuổi như Nguyễn du  Đặng văn Ngữ , Lương định Của, Tôn thất Tùng  , Đặng thái sơn , gần đây nhất là Ngô bảo Châu . Người Việt ta đâu kém gì bọn ngoại bang mắt xanh , mũi lõ ?

 
Chừng nào Bác mang hàng xuất khẩu qua nước ngoài, cụ thể là Trung Quốc, thì Bác sẽ hiểu, dân mình ngu hay khôn.
Chuyên vĩ mô em không biết, và chỉ nghe nói lại.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 02 Tháng Tư, 2013, 09:54:47 pm
Bạn China thân mến , nói về hàng xuất khẩu thì tôi cũng am hiểu chút xíu thôi , phàm những nước mà giá nhân công rẻ như Trung quốc , Việt nam ,...thì hàng XK là lợi thế của nền kinh tế - vì cùng một nguyên liệu , và công nghệ như nhau , nước nào có giá nhân công rẻ , thì giá thành sản phẩm thấp - cứ cho là chất lượng như nhau .
Do đó các nước phát triển như Nhật , Hàn ,...rất thèm muốn hợp tác , đầu tư vào thị trường VN .
Hồi thập kỷ 198x , các ông bà công nhân xuất khẩu Việt nam khi sang khối Đông Âu , đã mang theo công nghệ làm hàng nhái : quần áo Made in VN 100% nhưng đóng mác Levistral như thật - làm cho dân chơi đất Âu điêu đứng vì hàng VN mang sang đã phá giá thị trường của họ .Điều đó cho thấy ta cũng không kém cạnh Tq về hàng nhái đâu nhé ! Trên thị trường  Mỹ hàng thuỷ  sản của VN còn rẻ hơn cả TQ đấy China ạ ...
Thực  tế bây giờ TQ đã không còn chiếm ưu thế về nhân công giá rẻ nữa rồi - Hiện nay nhiều khách du lịch Tq sang VN , họ tiêu tiền máu hơn cả dân Âu -Mỹ ...Cứ đà này hàng VN sẽ xâm nhập thị trường TQ vì giá rất rẻ .Hic.      Cũng phải thôi - xu thế chung củathời @ : phú quý sinh lễ nghĩa mà :
-khi nghèo thì làm thuê kiếm ăn -đến khi có của ăn của để thì thuê Osin về cho nhàn tấm thân .Vậy không nói ta khôn hay họ khôn được - mà chỉ có thể nói : hoàn cảnh buộc ta phải theo : như câu : Ở bầu - thì tròn
- Ở ống - thì dài .
.....hic.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 03 Tháng Tư, 2013, 01:29:40 am

Hồi thập kỷ 198x , các ông bà công nhân xuất khẩu Việt nam khi sang khối Đông Âu , đã mang theo công nghệ làm hàng nhái : quần áo Made in VN 100% nhưng đóng mác Levistral như thật - làm cho dân chơi đất Âu điêu đứng vì hàng VN mang sang đã phá giá thị trường của họ .Điều đó cho thấy ta cũng không kém cạnh Tq về hàng nhái đâu nhé ! Trên thị trường  Mỹ hàng thuỷ  sản của VN còn rẻ hơn cả TQ đấy China ạ ...


Đồng ý với bác là ta cũng giỏi làm hàng nhái ;D Nhưng xét về "đẳng cấp" thì ta còn thua Trung quốc về khoản này khá xa. Nhất là những mặt hàng đòi hỏi dây chuyền công nghệ tiên tiến, yêu cầu chất lượng cao (mặc dù là hàng nhái)
Trên thị trường hàng tiêu dùng ở Việt nam hiện nay, hàng Trung quốc đang làm mưa làm gió là 1 thực tế. Nhưng cũng có 1 số mặt hàng sản xuất trong nước đã đẩy được hàng Trung quốc sang bên kia biên giới. ;D Đầu tiên-theo tôi nhớ-là bia chai Vạn lực, rồi xe máy, 1 số sản phẩm nhựa, giày dép...

Do bản thân sản xuất trong nước còn tồn tại nhiều yếu kém, trước mắt hàng của ta chưa thể cạnh tranh nổi với hàng Trung quốc về giá cả. Giá nhân công rẻ chưa đủ để san lấp khoảng cách, chưa kể cách điều hành khôn khéo của lãnh đạo kinh tế Trung quốc-Họ là những thương gia nhà nòi từ xa xưa rồi. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Tư, 2013, 09:03:54 am
                       
     (Tiếp)

                            Đền bù, hàn gắn vết thương chiến tranh ở Việt Nam sau 1975
                                     được hiểu và phía Mỹ thực hiện như thế nào

         B. Chuyện ngoài lề chính sự:
       
         1. Điều kiện cần và đủ:

         Chúng ta đang ở thời điểm xã hội văn minh nhất của loài người - mọi mối quan hệ hành xử đều có nguyên tắc chung và cơ bản tạm gọi là tập quán quốc tế. Một đất nước muốn hội nhập trong nền văn minh thế giới thì phải chấp nhận luật lệ chơi. Như ở các phần trên đã trích dẫn, việc đền bù chiến tranh “nếu có” thì điều kiện tiên quyết đầu tiên là mối quan hệ bang giao giữa 2 nước. Lịch sử đã ghi nhận tại thời điểm này:

       -Phía Mỹ, sau khi Việt Nam thống nhất, ngày 6-1-1977, Bộ Ngoại giao Mỹ đã đưa ra lộ trình ba bước bình thường hóa quan hệ với Việt Nam và trước mắt có thể đặt quan hệ ngoại giao ở cấp đại sứ với điều kiện để nối lại bang giao Việt Nam phải làm đầy đủ hồ sơ về lính Mỹ mất tích (MIA), trong đó có việc trao trả hài cốt Mỹ.

        -Phía Việt Nam cũng đòi bằng được Mỹ phải bồi thường chiến tranh trong tiến trình bình thường hóa quan hệ.

       Tiếng nói chung của 2 nước trong đàm phán việc bình thường hóa quan hệ lạc điệu, không đồng thuận: Mỹ cho rằng Việt Nam đã vi phạm Hiệp định Paris nên không thể bàn đến khoản tiền thỏa thuận trước khi ký Hiệp định Paris được ( xem trích dẫn hiệp định Paris). theo cách gọi của phía Mỹ là “đóng góp vào việc hàn gắn vết thương chiến tranh, tái thiết đất nước”; còn ta coi việc đòi “đền bù chiến tranh” theo cách gọi của ta là cốt lõi trong đàm phán. Rất tiếc chúng ta đã cắt đứt quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ mất 20 năm kể từ năm 1975, nên thời gian này không thể nói đến việc đền bù hay bị xù đền bù chiến tranh như bạn nói được.
 
      2. Thỏa thuận nếu đạt được

     Tuần Việt Nam … hé lộ ít nhiều bí mật từ ông Lê Văn Bàng nguyên thứ trưởng ngoại giao, đại sứ quán đầu tiên Việt Nam tại Mỹ mà ít người được biết… Một cuộc đàm phán Paris kéo dài đến 4 năm mà Việt Nam đòi Mỹ “bồi thường chiến tranh” gần 4 tỷ USD nhằm tái thiết đât nước không thành… cuối cùng mới hiểu ra là “hành pháp” Mỹ không có quyền quyết định khi chưa được Quốc hội thông qua. Đồng thời lúc đó, ta hiểu sự “bồi thường chiến tranh” đối với Việt Nam không chỉ có ý nghĩa bằng tiền mà còn có ý nghĩa chính trị là khẳng định “Mỹ thua” – Giống như trích dẫn chiến tranh thế giới lần II: phe Đức – Nhật tuyên bố đầu hàng vô điều kiền và mặc nhiên phải đền bù chiến tranh.

         Nhưng sự “không thành” dang dở suốt mấy chục năm sau chính …. Kissinger đã khéo léo “đẩy” cam kết cụ thể phía Mỹ trong viện trợ giúp hàn gắn vết thương chiến tranh và tái thiết thời hậu chiến ở Việt Nam (3,25 tỷ USD viện trợ không hoàn lại trong 5 năm và khoảng 1-1,5 tỷ USD viện trợ lương thực và hàng hoá), như ông Lê Đức Thọ đã kiên quyết đòi hỏi, sang bức công hàm của Tổng thống Richard Nixon gửi Thủ tướng Phạm Văn Đồng (ngày 1.2.1973)?Hơn nữa, trong bức công hàm này, Tổng thống Nixon còn gài thêm rằng “mỗi thành viên thực hiện theo những quy định của Hiến pháp của mình”. Theo qui định của Hiến pháp Mỹ, có viện trợ không và viện trợ bao nhiêu là do bên lập pháp quyết định, chứ không phải bên hành pháp…không ngờ đó lại là chỗ nghẽn trong đàm phán bình thường hoá giữa Việt Nam và Mỹ trong những năm sau đó (bạn có thể xem thêm cụ thể ở cụ Lê Văn Bàng nguyên đại sứ quán đầu tiên Việt Nam tại Mỹ trả lời phóng viên Tuần Việt nam).
     
     3. Con người không thể tắm 2 lần trên một dòng nước

      Khi các nhà đàm phán nhận thức được tình hình thì sự vật và hiện tượng đã thay đổi quá nhiều, nhất là sự căng thẳng với Trung Quốc, chính quyền Khmer Đỏ đã mở các cuộc tấn công biên giới phía Tây Nam. Cùng thời gian đó Việt Nam đã đồng ý vào COMECON (Hội đồng Tương trợ Kinh tế), ký một hiệp ước đồng minh với Liên Xô, và cho phép hải quân của họ sử dụng Cảng Cam Ranh. Đổi lại, Liên Xô cam kết tăng viện trợ cho Việt Nam.

      Lịch sử - Đúng vậy, trước nguy cơ Trung Quốc tấn công biên giới phía Bắc, nếu khộng có quan hệ lại với Mỹ, nếu không mở rộng quan hệ bạn bè với các nước TBCN trên thế giới thì căng lắm… Việt Nam quyết định phải nhanh chóng bình thường hoá vô điều kiện với Mỹ? thông qua các chuyến đi ngoại giao con thoi và lời phát biểu trước báo chí vào tháng 7.1978 của Thứ trưởng Ngoại giao Phan Hiền ở một số nước châu Á; vào đầu tháng 9.1978 Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch sang đàm phán kín với Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Holbrooke, chấp nhận bình thường hoá vô điều kiện. Rất tiếc trong thời gian này, tình hình thế giới rất lộn xộn; Mỹ không thể ứng xử như cũ - bình thường hoá quan hệ với Trung Quốc lúc đó là ưu tiên số 1 của Mỹ.

      Tuy nhiên, cái gì đến cũng phải đến, thời cơ bình thường hóa quan hệ Việt - Mỹ lại xuất hiện - Cuối năm 1986, phía Mỹ có cử một đoàn do hai hai thượng nghị sĩ là Hart và Lugar dẫn đầu vào Việt Nam. Họ vào gặp Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch, thông báo phía Mỹ muốn đối thoại với Việt Nam. Hai điều kiện họ đưa ra để nối lại đàm phán bình thường hoá là giải quyết vấn đề POW/MIA và Việt Nam phải rút quân khỏi Campuchia.

        Bộ trưởng Nguyễn Cơ Thạch đã không bỏ qua thời cơ, ông hiểu người Mỹ, và ông biết cần phải hợp tác tốt trong vấn đề POW/MIA thì Mỹ mới bỏ cấm vận kinh tế, trước khi bình thường hoá quan hệ. Khi đàm phán vận động với phía Mỹ, ông nói - đây là vấn đề nhân đạo nên hai bên cùng thể hiện thiện chí với nhau, và điều kiện của Việt Nam lúc này đơn giản thôi -   mở hai diễn đàn: một diễn đàn về POW/MIA, và diễn đàn kia là giúp đỡ những người bị tàn tật trong chiến tranh với chân tay giả, xe lăn… chính vì vậy phía Mỹ chấp nhận ngay. Với tôi - Bộ trưởng Nguyễn Cơ Thạch là thần tượng của tôi hồi đó, cũng như bây giờ, cái tâm, cái tầm của ông chưa có bộ trưởng nào thay thế được.

              4. “Nó” là nó, không phải là “nó”

       Có điều là em thắc mắc là bác xoan CCB chống Mỹ đang ủng hộ cho ai đây ?; Vâng - Đây chính đây là vòng xoáy mà xuanxoan cuốn theo.

                                                                                 (còn tiếp)


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: Quocngoaicu trong 03 Tháng Tư, 2013, 09:38:17 am
Em có thắc mắn này bác Xuanxoan ơi,
Bài luận bác đang viết, theo như bác nói là bác tóm tắt từ bài viết của người khác phải không ạ?
Tuy nhiên khi đọc, em vẫn lẫn lộn cái nào là ý tóm tắt của người ta, cái nào là ý bác thêm vào?
Nếu được thì bác trình bày bài viết này theo cách nào đó để người đọc dễ phân biết 2 cái ra cho rạch ròi (chẳng hạn dùng màu chữ khác nhau)!
Cám ơn bác.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Tư, 2013, 09:53:15 am

               Chào bác Xoan và bác Ngoại cu  ;D
        Tây - Ta -Mỹ -Tầu / Đền bù hay viện trợ ,tiền vẫn là tiền / Người Việt hắt nước vào ai bao giờ / .../
           Vẫn câu hỏi trên ,em đang theo dõi bài của bác .Mời bác viết tiếp .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 03 Tháng Tư, 2013, 10:24:48 am

Hồi thập kỷ 198x , các ông bà công nhân xuất khẩu Việt nam khi sang khối Đông Âu , đã mang theo công nghệ làm hàng nhái : quần áo Made in VN 100% nhưng đóng mác Levistral như thật - làm cho dân chơi đất Âu điêu đứng vì hàng VN mang sang đã phá giá thị trường của họ .Điều đó cho thấy ta cũng không kém cạnh Tq về hàng nhái đâu nhé ! Trên thị trường  Mỹ hàng thuỷ  sản của VN còn rẻ hơn cả TQ đấy China ạ ...


Đồng ý với bác là ta cũng giỏi làm hàng nhái ;D Nhưng xét về "đẳng cấp" thì ta còn thua Trung quốc về khoản này khá xa. Nhất là những mặt hàng đòi hỏi dây chuyền công nghệ tiên tiến, yêu cầu chất lượng cao (mặc dù là hàng nhái)
Trên thị trường hàng tiêu dùng ở Việt nam hiện nay, hàng Trung quốc đang làm mưa làm gió là 1 thực tế. Nhưng cũng có 1 số mặt hàng sản xuất trong nước đã đẩy được hàng Trung quốc sang bên kia biên giới. ;D Đầu tiên-theo tôi nhớ-là bia chai Vạn lực, rồi xe máy, 1 số sản phẩm nhựa, giày dép...

Do bản thân sản xuất trong nước còn tồn tại nhiều yếu kém, trước mắt hàng của ta chưa thể cạnh tranh nổi với hàng Trung quốc về giá cả. Giá nhân công rẻ chưa đủ để san lấp khoảng cách, chưa kể cách điều hành khôn khéo của lãnh đạo kinh tế Trung quốc-Họ là những thương gia nhà nòi từ xa xưa rồi. ;D
Tôi thì thấy ta còn kém họ nhiều lắm , chả biết nguyên nhân do đâu , nhân công rẻ thì rõ rồi , nhưng tỉ cái nó cần ít nhân công lắm ,
- về giống nông  nghiệp , các bác có tin không , chứ trên 80% là giống lúa tàu đấy , giống thủy sản cũng vậy , nó chiếm tỷ trọng khá là cao đấy , ví như con cá ngạnh tàu nó sản xuất từ lâu lắm rồi , nhưng ta mởi thử nghiệm , con cá điêu hồng F 1 bất dục , rô phi bất dục ..bằng cách lai xa nó có lâu rồi , và có nhiều ưu điểm , dân ta rất khoái , đắt cũng mua
giống gia cầm cũng vậy thôi , không riêng gì tàu , thái lan cũng hơn hẳn ta một cái đầu về giống nông nghiệp đấy
- về dệt may ... ta có bao nhiêu nhà máy dệt nhỉ ? có rất ít , chuyện gì xảy ra khi tàu không bán vải cho việt nam , hàng triệu công nhân sẽ đứng đường ngay

+chính vì vậy tôi vẫn muốn hỏi các bác rằng : mỗi năm bao nhiêu đề tài lấy tiền nhà nước ... đã làm lợi bao nhiêu cho nền kinh tế ( tôi đã  chạm dự án cá lăng sông hồng rồi , thực tế đã biết nó thế nào rồi )
ở trên tôi đã hỏi đấy tại sao việt nam ít có đề tài mới có giá , được đánh giá cao , mặc dù từ trước tới nay mọi người vẫn cao rao người việt thông minh , ừ thì thông minh , thế tại đâu không có cái gì ra hồn


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 03 Tháng Tư, 2013, 11:39:23 am
Em có thắc mắn này bác Xuanxoan ơi,
Bài luận bác đang viết, theo như bác nói là bác tóm tắt từ bài viết của người khác phải không ạ?
Tuy nhiên khi đọc, em vẫn lẫn lộn cái nào là ý tóm tắt của người ta, cái nào là ý bác thêm vào?
Nếu được thì bác trình bày bài viết này theo cách nào đó để người đọc dễ phân biết 2 cái ra cho rạch ròi (chẳng hạn dùng màu chữ khác nhau)!
Cám ơn bác.

 Nhất trí với bác Quocngoaicu về cách đặt vấn đề và yêu cầu trích dẫn rõ: Đâu là câu nói của nhà ngoại giao VN và đâu là ý nghĩ hay cách hiểu của tác giả, từ đó mới có thể lục bới tài liệu chứng minh được đâu là sự thật của điều đã có và đâu là cảm nghĩ của cá nhân. (Không nâng quan điểm, vì ai cũng có quyền nghiên cứu, tìm hiểu lịch sử và mỗi người có cái tầm nhận thức hay nhìn nhận sự việc khác nhau)

 Tôi cũng đang theo dõi giống bác huonghn76 và cũng thấy được vài điều không "có lý". Lắng nghe là điều cần thiết và cố gắng hiểu "Nó" là nó mà không phải "nó".


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: ledvu trong 03 Tháng Tư, 2013, 12:04:37 pm
Nhân tài thì lúc nào cũng nhiều, nhưng đã mấy thế hệ rồi " hồng hơn chuyên " nên nếu không " hồng " thì đừng mong được trọng dụng, " chuyên " được dùng đúng mức.
Như cô nha sỹ trong tấm hình này, " hồng " thì không có mà chỉ có " chuyên " nên chỉ được trọng dụng trong hải quân Mỹ với chức vụ đại tá quân y. Nếu cổ sống ở VN, thi được vào trường DH đã khó chứ đừng nói leo lên được chức vụ cao như vậy.
(http://i1210.photobucket.com/albums/cc412/ledvu/tranngocnhung_zpse80bb121.jpg)
Đại tá Trần Ngọc Nhung, Nha sỹ hải quân.
Với người bổn xứ, được như vậy đã khó, người nhập cư lại càng khó hơn gấp bội. Không thể dựa vào thân thế, con ông cháu cha, hay tiền bạc mà hoàn toàn dựa vào khả năng của bản thân, đi lên từ con số không.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: binhyen1960 trong 03 Tháng Tư, 2013, 12:48:05 pm
 Theo bác, nếu VN không có nha sỹ Trần Hồng Nhung hiện đang phục vụ trong quân đội Mỹ với cấp hàm Đại tá thì VN sẽ không có bác sỹ nha khoa à? Rất nhiều và cả vô cùng nhiều SQ QDNDVN từng đeo cấp hàm Trung tá, Thiếu tá là học viên các trường quân sự ở Liên Xô cũ từ rất lâu rồi và cả ở Nga bây giờ. Chúng ta cũng đâu có ngừng đào tạo những SQ quân sự, nhiều nữa đằng khác.

 Thiếu gì người mà phải dùng người không cùng chính kiến. Lý lịch "hồng" hay "đỏ" của mỗi con người là điều cần thiết, có tài nhưng không đủ độ tin cậy thì họ không dùng, đó là chuyện đương nhiên và ai muốn dùng họ thì xin mời cứ sử dụng. Có sao đâu? Xã hội VN hiện nay thiếu gì người có lý lịch "đỏ" toe toét, nhưng nhà nước cũng có dùng đâu, tất nhiên là có cả loại có tài và loại không có tài. Cũng có sao đâu?

 Ngay trên VMH đây, hàng ngày bác cũng đang trao đổi thông tin với khá nhiều "Tá" có "chuyên" đấy, bác có nhận biết được họ qua cái nick của họ ở VMH không? Cũng có sao đâu? Chuyên ngành là chuyện của chuyên ngành và tá hay tướng chuyên ngành thì cũng không có nghĩa là làm gì cũng được trong QD Mỹ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: vanthang341ht trong 03 Tháng Tư, 2013, 03:14:17 pm

    
       "Nhưng nay ngay mình - là lính chiến, cũng đánh trận từ mặt trận A …tới mặt trận Z, cũng bị địch bắn vỡ hàm; cũng gần 40 năm tuổi Đảng, được tu luyện tại trường Đảng Nguyễn Ái Quốc cao cấp thời bao cấp tận 4 năm (sắp được phong thần)…cũng thấy sao sao khi rất muốn viết về thành tích phát triển kinh tế - xã hội – an ninh – quốc phòng của đất nước ta giầu mạnh từ sau 1979 đến giờ - nhưng cũng không biết viết cái chi để tuyên truyền, khoe thành tích, khoe với thế hệ sau mình;…có chăng là thành tích nước ta  nhiều tiến sĩ, thạc sĩ; cử nhân đại học; nhà nước phong hàm nhiều giáo sư, phó giáo sư so với khu vực (như trên dẫn chứng) và phía lực lượng vũ trang và bán vũ trang số lượng sĩ quan từ cấp tá đến cấp thiếu tướng thì đông vô kể …có lẽ từ sau 1979 đến nay số lượng này tăng trưởng nhanh gấp nhiều lần so với mọi thời kỳ kể từ khi Bác Hồ đọc tuyên ngôn 2/9/1945 đến 1979. Càng thời bình cấp tá, cấp thiếu tướng càng được phong nhiều hơn trong chiến tranh giữ nước  vì trách nhiệm hiện nay nặng nề hơn chiến tranh - phải giữ gìn trật tự xã hội trong nước...

     Chào xuanxoan.
     Đã lâu, nay vào trang "Quán nước cổng doanh trại" thấy bạn viết trong topic "Lạc trong đời thường - Phần II" có  những cách nhìn nhận khác thường của một CCB. vanthang trích đoạn trên đây muốn hỏi bạn:  (Hỏi thật lòng) Hình như từ khi có đường lối đổi mới của Đảng ta bạn không thấy có gì mới cả?
    Bạn lại nói: "Cuốc chiến tranh khi người Mỹ trực tiếp tham chiến ở VN là Mỹ xâm lược Việt nam hay theo đề nghị của phía VNCH?. Xin nhắc là cuộc chiến này phía VNDCCH dùng là Mỹ xâm lược Việt nam; phía VNCH dùng là quân đồng minh; các chính khách phía VNCH dùng từ nội chiến (ví dụ như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã sử dụng)"
    Lại nữa: "Mỹ...cứ nói đến Mỹ mình chẳng hiểu sao người ta cứ bảo họ mị dân, là dân chủ giả tạo, là kẻ thù mãi thế...tư duy nhiều kẻ nhân danh chức này, chức nọ nhưng tư tuy chiến lược thua cả bà già..."
    Và đây: "Đồng đội ơi, đồng đội nào nghiên cứu lịch sử hoặc làm công tác thống kê hãy dành thời gian tổng kết các thành tựu kinh tế - xã hội – an ninh – quốc phòng từ năm 1979 đến nay để phản biện và chứng minh cho những người có tư tưởng phản cách mạng, tư tưởng nói xấu ĐCSVN hoặc tự diễn biến hòa bình phải tâm phục khẩu phục đi nhé..." Bạn có tự nhận là mình nằm trong những đối tượng có tư tưởng...này không vậy?
    Bạn Xuanxoan ơi! Thật sự mình chưa rõ bạn đứng ở vị trí nào mà có những câu hỏi như vậy trong khi bạn nói: "là lính chiến, cũng đánh trận từ mặt trận A …tới mặt trận Z, cũng bị địch bắn vỡ hàm; cũng gần 40 năm tuổi Đảng, được tu luyện tại trường Đảng Nguyễn Ái Quốc cao cấp thời bao cấp tận 4 năm (sắp được phong thần)..." cơ mà.
    Ban đầu vanthang nghĩ bạn nêu vấn đề (ở quán nước nơi vui vẻ, thoải mái) để anh em mình trao đổi nhằm nâng cao nhận thức, giúp nhau hiểu rõ thêm những khó khăn của đất nước ta, Đảng ta hiện nay, từ đó củng cố thêm lòng tin, nâng cao trách nhiệm đấu tranh và khắc phục những yếu kém hiện nay mà cùng nhau vượt qua khó khăn như chúng ta đã từng sẵn sàng hy sinh vượt qua trong cuộc chiến đấu. Tôi đề nghị; "Lạc trong đời thường..." chỉ nên theo cách đó thì hay hơn, nếu cứ cách này sẽ đi quá đà. Thắng thua trong việc tranh cãi ở đây không mang lại hiệu quả gì cho chúng ta và cho trang quân sử của chúng ta cả.
    Vài lời chân thành với bạn và các bạn đang tham gia ở topic này như vậy, nếu thấy không phải mong các bạn bỏ quá cho vanthang này nhé. Cảm ơn các bạn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Tư, 2013, 04:26:49 pm
           
       Kính gửi anh thang341.

      Xin anh trích dẫn đầy đủ như sau của đoạn văn, không bớt để bạn đọc hiểu rõ hơn:

      1. Xuanxoan viết: Cuộc chiến tranh khi người Mỹ trực tiếp tham chiến ở VN là Mỹ xâm lược Việt nam hay theo đề nghị của phía VNCH  . Xin nhắc là cuộc chiến này phía VNDCCH dùng là Mỹ xâm lược Việt nam; phía VNCH dùng là quân đồng minh; các chính khách phía VNCH dùng từ nội chiến (ví dụ như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã sử dụng)

     Theo anh, xuanxoan sai chỗ nào ???. Năm 1975 ở Việt Nam thậm chí còn một chính phủ nữa là Chính phủ cách mạng Lâm thời công hòa Miền Nam Việt Nam - điều này còn có thể có cách gọi khác nhau. Theo anh phia chính quyền Việt Nam cộng hòa gọi quân đội Mỹ là gì. Điều xuanxoan chỉ muốn giải thích ở đây là người viết đứng ở phe nào trong cuộc chiến sẽ sử dụng ngôn từ của phe tham chiến đó mà thôi; điều đó lý giải vì sao Trình công sơn dùng từ ngữ như vậy.

      2. nguyên văn đầy đủ câu anh thang341 phê phán xuanxoan:

      Mỹ...cứ nói đến Mỹ mình chẳng hiểu sao người ta cứ bảo họ mị dân, là dân chủ giả tạo, là kẻ thù mãi thế...tư duy nhiều kẻ nhân danh chức này, chức nọ nhưng tư tuy chiến lược thua cả bà già - Bà mẹ Liệt sĩ anh hùng Đặng Thùy Trâm;với tôi chiến tranh kết thúc là kết thúc, hậu quả 2 bên cùng hợp tác khắc phục bằng cách này hay cách khác như người Nhật, người Pháp, người Mỹ sau chiến tranh đã làm, tuy chưa đáp ứng hết mọi người, nhưng chí ít cũng có thiện chí tốt về hữu hảo hòa bình... và đặc biệt truyền thống cao thượng của ông cha ta không nhẽ ta không học được chút gì ư?; thêm bạn bớt thù ta mới có thể sống và tồn tại trong thế giới ngày này nhất là ở sát nách lời nguyền truyền kiếp về mặt địa lý.

      Theo anh thắng đoạn này sai ở chỗ nào anh nói hộ để xuanxoan tự điều chỉnh và cáo lỗi cùng bạn đọc.

      3. Anh thắng đề nghị: Tôi đề nghị; "Lạc trong đời thường..." chỉ nên theo cách đó thì hay hơn, nếu cứ cách này sẽ đi quá đà. Thắng thua trong việc tranh cãi ở đây không mang lại hiệu quả gì cho chúng ta và cho trang quân sử của chúng ta cả.

      Đây cũng là điều tôi rất buồn khi anh chưa đọc kỹ 2 đoạn văn trên đã nặng lời với xuanxoan. xin cám ơn góp ý của anh.
 
                                                                                    Kính


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 03 Tháng Tư, 2013, 04:37:07 pm


     
     Kính gửi các bạn đọc trên trang.

     Rất tiếc vì trong những ngày gần đây, những bài viết của tôi bị phê phán dữ quá, trước hết tôi xin nhận lỗi làm căng thẳng trên trang mạng của mình.

     Tuy biết rằng mỗi người có quan điểm riêng, nhưng nguyên tắc Tổ quốc và nhân dân là tối thượng; sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật - đây chính là thước đo phẩm giá con người. Đánh giá con người, đạo đức con người là ở tiêu chí này.

    Nay căng thẳng quá tôi xin tạm dừng trao đổi và tạm dừng viết chuyên đề tại đây. Mong các bạn thông cảm. Chỉ mong các bạn đọc kỹ những bài tôi viết xem tôi có phải phản động như một số ý phê phán không thôi.

                                                                             Kính
                                                                          Xuanxoan


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 03 Tháng Tư, 2013, 05:42:11 pm


     
     Kính gửi các bạn đọc trên trang.

     Rất tiếc vì trong những ngày gần đây, những bài viết của tôi bị phê phán dữ quá, trước hết tôi xin nhận lỗi làm căng thẳng trên trang mạng của mình.

     Tuy biết rằng mỗi người có quan điểm riêng, nhưng nguyên tắc Tổ quốc và nhân dân là tối thượng; sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật - đây chính là thước đo phẩm giá con người. Đánh giá con người, đạo đức con người là ở tiêu chí này.

    Nay căng thẳng quá tôi xin tạm dừng trao đổi và tạm dừng viết chuyên đề tại đây. Mong các bạn thông cảm. Chỉ mong các bạn đọc kỹ những bài tôi viết xem tôi có phải phản động như một số ý phê phán không thôi.

                                                                             Kính
                                                                          Xuanxoan

sao mà nghiêm trọng quá vậy bác , ông thôi thì ở đây tôi chơi với ai .

một phần bác toàn xài chữ lớn thành ra thấy nó nhớn , đã vậy lại toàn vấn đề chính trị chính em ,mà vấn đề này là của ông lớn , thôi mình già cả dân giã mình hòa mình vào với quần chúng cho nhẹ người . bác cứ chuyển đề tài là vui phải biết .

- em thấy mấy câu khẩu hiệu ngày xưa ấy :

nào là cán bộ đảng viên phải là đầu tàu gương mẫu , phải chịu khổ trước nhân dân và sướng sau nhân dân .

hoặc khi còn đương chức thì : " Cán bộ đảng viên là người đày tớ trung thành của nhân dân ,chứ cán bộ không phải là quan cách mạng ."

vậy tâm sự với bác vài hàng cho vui , mong bác mở đề tài khác - đại loại là đề tài mấy bà góa chồng cho vui đi .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: laoshan1234 trong 03 Tháng Tư, 2013, 06:24:23 pm
   Tôi cũng nhất trí với bác CSVD đấy bác XX ạ,đã "Lạc trong đời thường" lại còn chính chị,chính em làm gì cho mệt .Bác chuyển đề tài sang cái mảng:Bọn phi công trẻ thích lái máy bay bà già coi thử xem  ;D.Ta thư giãn "xả xì chét" chút các bác nhỉ ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: H3 Hùng trong 03 Tháng Tư, 2013, 06:41:46 pm
Có những chuyện không nói trong mạng này được bác xuanxoan ạ. Ngoài đời cũng vậy! Không phải ai cũng là người nói chuyện hợp khẩu vị. Bác lạc trong đời thường tận phía Bắc, tôi lạc trong đời thường tự phía Nam. Và nhiều người khác nữa (trong đó có một người bạn thân của tôi) lạc trong đời thường sang mãi tận Campuchia vui cùng rượu và mế mai có sao đâu hihi.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: huonghn76 trong 03 Tháng Tư, 2013, 07:02:07 pm

               Chào các bác Hùngh3 bác Laoshan bác Chiensivodanh .Em cũng nghĩ như các bác ,em cũng muốn lạc về cõi mơ cho đời trẻ lại ,các em theo tơi tới ,sướng chưa ạ . Miễn cái chuyện chính trị chính em đi nhức đầu lắm .Bác Xoan thấy thế nào ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 03 Tháng Tư, 2013, 08:23:52 pm


     
     Kính gửi các bạn đọc trên trang.

     Rất tiếc vì trong những ngày gần đây, những bài viết của tôi bị phê phán dữ quá, trước hết tôi xin nhận lỗi làm căng thẳng trên trang mạng của mình.

     Tuy biết rằng mỗi người có quan điểm riêng, nhưng nguyên tắc Tổ quốc và nhân dân là tối thượng; sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật - đây chính là thước đo phẩm giá con người. Đánh giá con người, đạo đức con người là ở tiêu chí này.

    Nay căng thẳng quá tôi xin tạm dừng trao đổi và tạm dừng viết chuyên đề tại đây. Mong các bạn thông cảm. Chỉ mong các bạn đọc kỹ những bài tôi viết xem tôi có phải phản động như một số ý phê phán không thôi.

                                                                             Kính
                                                                          Xuanxoan

Ô hay nhỉ , đang hay , thủ trưởng lại sì tốp
thủ trưởng tiếp tục cái món bồi thường chiến tranh đi nào , em cũng muốn biết về cái đó lắm
còn "chính chị , chính em "... vẫn được đó thôi , chuyện hôm nay tay pu tin nó ra sắc lệnh : quan chức cùng con cháu cấm mở tài khoản nước ngoài , công khai tài sản ... thằng nào không chấp hành là TRẢM . giá ta cũng như vậy nhỉ  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 03 Tháng Tư, 2013, 08:46:23 pm
Bác xuanxoan cứ bình tĩnh, bác vanthanght341 nói có lý của bác ấy và cũng rất vừa phải, chẳng qua do bác cũng không phải không có chỗ hơi cực đoan trong câu chữ. Có điều như em đã nói rằng em nhận thấy bác hơi vội vã, lập luận của bác không thật rõ ràng khúc chiết, ý sau chồng ý trước, rất dễ gây hiểu lầm. Vậy bác tiếp cũng được mà dừng cũng chẳng sao vì đó là quyền của bác. Nhưng có gì cũng nên thong thả trò chuyện, ở đây chẳng ai nghĩ bác là phản động đâu mà ngại. Mà việc gì phải vội hả bác, vẫn còn ít nhất non nửa cuộc đời nữa cơ mà.

Bác Mig ạ, nước ta làm gì có chuyện ấy, vì ở nước Nga bây giờ không có Đảng CS lãnh đạo nên nó mới thế đấy chứ, em lại nghĩ giá họ mời Đảng ta sang đấy lãnh đạo nhỉ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: chiensivodanh trong 03 Tháng Tư, 2013, 10:44:54 pm
Kính thưa các bác !

em có một thằng bạn ,cứ lâu lâu buồn buồn uống rượu với nó xong ,lúc cao hứng nó phát biểu : " Ông Nguyễn tấn Dũng làm thủ tướng hết nhiệm kỳ này thôi , nhiệm kỳ sau tao lên thay ." 

Nghe xong em sợ quá ,nói mày rõ là điên , lo gạo kiếm cơm nuôi vợ không xong mà lại còn tơ vương khanh tướng .

đó các bác xem , bạn bè gì mà quá trời quá đất , khả năng tài cán chỉ có chút đỉnh thôi mà nó nói làm sao ra một tấc lại cao đến tận trời .

- bác nào có cao kiến bày em cách cho nó trở lại đời thường không ? thanks .


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: mig21-58 trong 04 Tháng Tư, 2013, 09:19:10 am
 ;D
Bác xuanxoan cứ bình tĩnh, bác vanthanght341 nói có lý của bác ấy và cũng rất vừa phải, chẳng qua do bác cũng không phải không có chỗ hơi cực đoan trong câu chữ. Có điều như em đã nói rằng em nhận thấy bác hơi vội vã, lập luận của bác không thật rõ ràng khúc chiết, ý sau chồng ý trước, rất dễ gây hiểu lầm. Vậy bác tiếp cũng được mà dừng cũng chẳng sao vì đó là quyền của bác. Nhưng có gì cũng nên thong thả trò chuyện, ở đây chẳng ai nghĩ bác là phản động đâu mà ngại. Mà việc gì phải vội hả bác, vẫn còn ít nhất non nửa cuộc đời nữa cơ mà.

Bác Mig ạ, nước ta làm gì có chuyện ấy, vì ở nước Nga bây giờ không có Đảng CS lãnh đạo nên nó mới thế đấy chứ, em lại nghĩ giá họ mời Đảng ta sang đấy lãnh đạo nhỉ.
Tay này ý thế mờ thâm
cộng gì mờ tốt cho dân thì cũng phải làm chứ  ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 04 Tháng Tư, 2013, 02:17:20 pm
Đồng ý với bác Mig nhưng nước mình khác chứ. Bác cứ phát huy truyền thống "làm giàu đánh thắng" của Quân khu 3 đi, còn việc khác ta đã có thứ vũ khí vô địch mà thế giới không có - "phê bình và tự phê bình".


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 04 Tháng Tư, 2013, 04:58:39 pm
http://www.vietnamplus.vn/Home/Viet-Nam-Nguoi-ngheo-canh-nui-cua-tai-Bien-Dong/20134/190687.vnplus

Lời tòa soạn: Trong vài năm trở lại đây, vấn đề Biển Đông luôn được các độc giả trong và ngoài nước quan tâm. Ngày càng nhiều các học giả đưa ra những bằng chứng không thể chối cãi về chủ quyền của Việt Nam với vùng biển này cũng như đưa ra những nghiên cứu, lập luận của mình để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.

Chùm bài viết của tiến sĩ Đặng Xuân Phương, Vụ trưởng, Tổng cục Biển và Hải đảo Việt Nam (Bộ Tài nguyên và Môi trường) đã đề cập một cách toàn diện từ vị trí địa lý, điều kiện vật chất, quy mô lãnh thổ, quy mô dân số, đặc điểm dân tộc tới đặc điểm thể chế Nhà nước, để xem xét vấn đề của Việt Nam với Biển Đông (trên cơ sở vận dụng quan điểm lý luận về các thành tố địa – chiến lược cốt yếu đã góp phần tạo ra sự hưng thịnh của các cường quốc trên biển mà A. F. Mahan [1840-1914], một chiến lược gia hải quân người Mỹ đã nghiên cứu, đề ra vào cuối thế kỷ XIX).

Vietnam+ trân trọng gửi tới độc giả chùm bài viết "Luồng gió mới để Việt Nam thành 'quốc gia mạnh về biển'," thể hiện quan điểm nghiên cứu của tác giả.

Bài 1 - Việt Nam: Người nghèo ngồi canh "núi của" Biển Đông
........

http://www.vietnamplus.vn/Home/Nhung-bat-loi-ve-kinh-te-quan-su-o-vung-Bien-Dong/20134/190904.vnplus

Bài 2 - Những bất lợi về kinh tế, quân sự ở vùng Biển Đông
...........
http://www.vietnamplus.vn/Home/Viet-Nam-phai-lam-nhung-gi-de-chiem-linh-Bien-Dong/20134/191097.vnplus

Bài 3 - Việt Nam phải làm những gì để chiếm lĩnh Biển Đông?

PS: Cuối cùng thì chẳng hiểu tác giả đề xuất cái gì? :-\


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: vanthang341ht trong 05 Tháng Tư, 2013, 08:23:41 pm

Bài 3 - Việt Nam phải làm những gì để chiếm lĩnh Biển Đông?

PS: Cuối cùng thì chẳng hiểu tác giả đề xuất cái gì? :-\

    Tôi thấy tác giả chẳng phải đã nói: "Việt Nam phải làm những gì để chiếm lĩnh Biển Đông?" rồi chứ bạn qtdc. Mình thấy tác giả nhìn nước VN từ trên cao xuống có vẻ như tác giả tinh thông địa lý và phong thuỷ lắm nhưng theo mình ông cha ta đã nhìn thấy nó từ xa xưa rồi khi mà họ đi bộ trên đất liền và chèo thuyền nan trên biển chứ đâu chờ đến lúc được đi máy bay hay nhìn từ vũ trụ xuống như bây giờ ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 05 Tháng Tư, 2013, 09:29:23 pm
Viết chung chung lắm bác vanthanght341 ạ. Nó là gợi ý kiểu nên chăng, nên chăng. Tỉnh bác cũng có cảng đấy, tỉnh bạn Quảng Bình cũng có cảng đấy, xa chút nữa vào Quảng Trị rồi tiếp nữa, như lời bài hát "ôi cảng Việt Nam, ôi biển Việt Nam". Nhiều vấn đề từ hồi những năm 80 đến giờ. Phải có số liệu tổng kết đã làm gì, hiệu quả thế nào, chiến lược trước đấy là gì, có đúng không, đúng đâu, sai đâu, tình hình đông tây nam bắc rồi trong nước như bây giờ thì điều chỉnh ra sao, số liệu tính toán để chứng minh v.v...


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 06 Tháng Tư, 2013, 12:15:30 am

Tiềm năng ở biển Đông thì có nhiều, nhưng tôi thấy khai thác dầu khí là quan trọng nhất các bác ạ. Theo tôi được biết ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, thì trữ lượng dầu của Việt Nam đứng vào hàng thứ 3 sau Trung Quốc và Ấn Độ.

Mời nhà thầu quốc tế, đáp ứng cầu trong nước...Chứ bài hát ôi cảng Việt Nam tôi thấy nhiều nốt nhạc bị "lạc" lắm. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 08 Tháng Tư, 2013, 06:01:05 pm

Bác xuanxoan mấy hôm nay lạc ở đâu rồi!
Rất mong bác nhanh chóng trở về đội ngũ, cùng anh em tiếp bước trong đời thường. Gửi tặng bác bài thơ Lạc đường của cụ Tú Xương để bác đọc chơi. ;D

Lạc đường


Một mình đứng giữa quãng chơ vơ
Có gặp ai không để đợi chờ
Nước biếc non xanh coi vắng vẻ
Kẻ đi người lại dáng bơ phờ
Hỏi người chỉ thấy non xanh ngắt
Ðợi nước càng thêm tóc bạc phơ
Ðường đất xa khơi ai mách bảo
Biết đâu mà ngóng đến bao giờ?


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 16 Tháng Mười Hai, 2013, 09:45:12 pm
         
          Tuanb5 thân mến.

          8 tháng. nay mới trở lại đọc bài thơ bạn tặng, đáng trách quá phải không, thôi bỏ qua nhé.

          Lang thang đâu cho đời mệt mỏi…nếu mình viết tiếp không khéo lại bị quy kết lạc trong nền nhạc vàng, nhạc tiền chiến như thời trước 1975 mình từng bị phê phán. Dừng, tạm dừng đúng lúc luôn là điều tốt đẹp.

          Nhưng đời người ai dám bảo không bị lạc một lần trong đời thường ?, ví như Thuận Hữu giờ là Tổng biên tập báo nhân dân có bài thơ có câu rất đời thường “có giây phút ngoài chồng, ngoài vợ” khi còn là một anh phóng viên bình thường,  thường trú tại Quảng Nam - Đà nẵng; giờ anh ấy “nhớn” rồi, không có những giây phút lãng tử đó được. Còn với loại “dân đen xuanxoan” cho dù đến hơi thở chót cũng vẫn say tình đến ngất ngư như cụ Xuân Diệu viết. Đó là nói chuyện thơ văn, còn dân thường đời thường công việc bình thường hàng ngày là kiếm gạo hàng ngày nuôi bản thân, nuôi con cái làm nghĩa vụ thuế với nhà nước. Đối với dân lao động như anh em CCB đồng tiền làm ra luôn là mồ hôi nước mắt từ lao động chân chính mà có, anh em rất tiết kiệm khi chi tiêu, không phung phí  đồng tiền nhưng lòng anh em rất rộng mở với đồng đội.

        Giờ ai cũng biết tham nhũng là đang là “quốc nạn” và ở đâu, bất kể trên rừng xuống biển có thể nói đâu đâu cũng có “công chức thối”, không hành dân thì có …thịt chó mà ăn. Ví như một địa phương ở giáp biên cương phía Bắc loại “công chức thối” này ăn cả tiền của mấy cháu tàn tật mồ côi…Một câu hỏi loại “công chức thối” này đã đi đúng xu thế của công chức thời đại hôm nay chăng?; phải chăng chỉ có dân mới lạc trong đời thường ví như anh tài xế Hậu là người điểm hình “lạc trong đời thường” suýt bị đánh bởi đòi hỏi lẽ phải từ khi con người biết lao động - anh năn nỉ người “dân thối” hôi bia trả lại bia cướp cho anh, lập tức anh bị số đông trấn áp. Anh tài xế Hậu cũng lạc đường tiếp khi quyết định trả lại số tiền 200 triệu của người “dân lạc đường” quyên góp cho anh để đền bù số bia bị cướp. Hành vi của anh Hậu&số mạnh thường quân quyên tiền đó thật mâu thuẫn với hình ảnh “số đông đồng thuận” tham nhũng, hôi của, lạnh lùng trên đau khổ của người khác trong xã hội được đăng báo hàng ngày.

         Ở thời kỳ “5 ê” này, người dân một nắng hai sương như anh Hậu trong đời thường bắt đầu xuất hiện ngày một nhiều hơn. Hy vọng dân thường sẽ có số đông coi lòng tham chỉ là cánh phù du, người dân ngày càng hướng thiện nhiều hơn nếu đứng ở góc độ phật giáo: Con người chỉ có 2 giá trị đích thực đó là sức khỏe và trí tuệ; còn mọi giá trị khác như tiền tài, chức vụ chỉ làm con người trong vòng luẩn quẩn tàn hại nhau mà thôi. Mình chỉ mong giáo dục và đạo đức con người Việt Nam quay trở lại với chuẩn mực cách đây 40 – 50 năm về trước; Xuanxoan nói ra, dù biết bạn sẽ phê phán tôi là kéo lùi lịch sử, là lạc hậu, là phản động; nhưng thật sự với tôi thời kỳ đó con người đối xử với nhau mới thật là con người đúng nghĩa, không cần viết hoa nó vẫn là đạo đức, là nhân văn.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 12:39:09 am

Xin chào bác xuanxoan!

Lâu lắm mới lại được gặp bác, mong bác luôn vui khỏe và có nhiều bài viết hay. Ấy là mong vậy. Dẫu rằng nghe hơi sáo,  hơi có vẻ cầu toàn. Bởi mạnh yếu có lúc khác nhau, buồn vui khi này khi khác, bác xuanxoan nhỉ. ;D

Hà Nội mấy ngày nay mưa rét. Gió bấc lạnh buốt như muốn bào vẹt cái vỉa hè cũ kỹ. Trong quán nhỏ, người ta bàn tán chuyện Tòa án tuyên tử hình ông DCD.  Người hả hê nói, vậy là đáng lắm rồi. Có người lại bảo chưa chắc đâu, còn phúc thẩm cơ. Nói thật với bác, những chuyện này tôi nghe phát chán. Đồng tiền quý báu của đất nước, sâu mọt ăn rồi, lấy lại được là bao. Rồi còn bao kẻ khác, đã–đang và vẫn tiếp tục theo cách đục khoét công quỹ, bởi lý do cũ mèm “ quản lý yếu kém”.

Đau xót hơn nữa, nhiều cán bộ có tài của đất nước mất đi. Rõ ràng gây tội thì phải chịu tội, điều đó là đương nhiên. Nhưng để họ được múa tay trong bị, tự tung tự tác, thiếu cơ chế kiểm soát thì tôi thấy có vấn đề rồi.

Nhưng thôi bác ạ, mình là phó thường dân, gắng lo hoàn thành phận sự. Khi rảnh, anh em gặp nhau trên trang vui vẻ chuyện trò với nhau, âu cũng là hạnh phúc nho nhỏ cho cuộc đời mình rồi, phải không bác?

Đà Nẵng có gì hay, độc đáo bác kể đi nhé. Cây cầu Rồng, nói thật lòng, tôi thấy không dẹp. Ấy thế mà hôm nay nghe trên Tivi, nó đoạt giải Kim cương. Giải của Hoa Kỳ nhé. Có lẽ họ dựa trên tiêu chí gì đó, chứ không phải qua con mắt đánh giá xấu đẹp đơn giản của…cựu binh bét tuanb5. ;D


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 08:35:04 am
Tên là Chí Dũng xem ra không êm bằng tên Thanh Bình bác tuanb5 ạ. Mua bảo hiểm chưa đủ thì phải.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 09:26:43 am

        Hỡi ông lính binh bét Tuanb5 ;D!

        Hãy nhắn cho tôi số máy để có dịp ra ngồi quán cóc cùng TuanB5 nghe diễn thuyết của mấy bác “xe thồ, xích lô” Hà thành nói chuyện chính trị chính em, chuyện đời, chuyện “một cuốc” nửa đêm đưa "cô đầm tây rau muống” đón khách, ế quá nàng bảo bác tài làm một cuốc trừ tiền công chở, bác lắc đầu sợ nổ  >:(, nàng bảo ra chỗ vắng để đi  ??? ;  rồi bác tài cứ nhìn đốm lửa điếu thuốc gài bụi cây trông chừng, lửa tắt hóa ra cô nàng không có tiền trả cuốc xích lô nên xù tiền rất ý tứ mà bây các quan tham như kiểu Dương chí Dũng ra tòa đang bắt chước: xin lỗi đảng, xin lỗi nhà nước và nhân dân??? đó mà.

       Còn chuyện Đà thành bé téo tẹo teo, loại tép diu như mình kể rông dài cũng được một hồi trống canh...có thể  ??? bắt đầu từ chuyện đào đãi vàng ở nông trường thời bao cấp, hay chuyện từ con tàu chìm xuống bộ mặt buôn lậu trồi lên hay bập luôn vô thì hiện đại chiếc cầu "dây quăng" Thuận phước hay cầu con rồng thấp đầu hóa rắn chăng?, để mình suy nghĩ lên bắt đầu từ đâu, viết sự thật hay chuyển thể sang chuyện cười kiểu gì cho hợp tình hợp lý nếu không lính binh bét xuanxoan dễ bị "số đông đồng thuận" đánh hội đồng lắm


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: tuanb5 trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 01:53:21 pm

Bác xuanxoan ơi, đành rằng Đà Nẵng không lớn, nhưng qua góc nhìn của bác-Người địa phương-Chắc chắn có nhiều điều thú vị đấy. Nói kiểu "nhà văn" thì, qua cái vỏ ốc, ta thấy cả Đại dương ;D. Tôi nghĩ, cùng là 1 hiện tượng nhưng sẽ có nhiều cách nhìn khác nhau. Ví dụ hàng rong Hà Nội chẳng hạn. Nhiều bác cho là nhếch nhác, kém văn minh Đô thị...vv. Nhưng cá nhân tôi vẫn thích gánh cốm rong, thích cô hàng hoa mang sắc màu len lỏi khắp phố phường. Thậm chí, cả cái quán nước chè liêu xiêu trong gió lạnh của bác thương binh Thành cổ ở gốc cây bàng nữa.
Tôi tin rằng Đà Nẵng cũng có nhiều điều thú vị. Những cái to tát, có khi tôi cũng...không cảm nhận được ấy chứ. ;D

Tên là Chí Dũng xem ra không êm bằng tên Thanh Bình bác tuanb5 ạ. Mua bảo hiểm chưa đủ thì phải.


Bác qtdc ạ, lúc đầu tôi cũng nghĩ như bác. Nhưng hôm xem trên Tivi, Thấy ông ta nở nụ cười có phần...bí hiểm. Đâm ra tôi lại hoài nghi chính mình ;D. Có lẽ ông ta "đặt cọc" ở đâu đó chăng? Thôi đành Muốn biết Chí Dũng có êm không, xem hồi sau sẽ rõ. :)

Bác có nhắc tới ông Thanh Bình. Ít nhiều tôi có cảm tình hơn ông kia (Mặc dù ông Bình không thể chối bỏ trách nhiệm cá nhân được). Tấm bằng Đại học do sức học của ông ta, không trang trí thêm bằng cấp nọ kia như nhiều quan chức lười học khác. Thứ nữa, mong muốn trở thành cường quốc tàu biển cỡ  Hyundai (!) cũng là nguyên nhân khiến ông ta rơi vào thế cưỡi hổ.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: qtdc trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 07:13:32 pm
Bác tuanb5 ạ, tội lớn nhất là không thành công, nếu thành công và Hàn Quốc sang xin nước ta cho người sang giúp bạn Hàn phát triển công nghiệp đóng tàu Hàn Quốc thì đâu đến nỗi. Cũng như vậy thôi, nếu bác Dũng bán được cho bạn Lào hay bạn nào đấy cái ụ nổi được 20 triệu đô thì cũng đến nỗi nào. Đang yên đang lành cứ để các bác ấy phát huy tiếp thì nước ta được thêm ối tiền. Mà cái bọn đế quốc là chúa đểu, đang vui vẻ cả làng tự nhiên chúng nó "phỏm" với nhau làm cuộc khủng hoảng để tiêu diệt các cán bộ ưu tú của nước ta, thế là tàu đang đóng ông ếch đến lấy, ếch đóng tiền tiếp nữa, các bác ấy đen thật.


Tiêu đề: Re: Lạc trong đời thường - phần II.
Gửi bởi: xuanxoan trong 17 Tháng Mười Hai, 2013, 11:07:10 pm
         
        Nói theo đồng đội, tôi điểm ra chỉ thời gian gần đây thôi khối chuyện chỉ còn nước ngửa mặt lên trời than: trời sinh ta làm ông chủ, sao lại sinh ra thằng đầy tớ sỏ mũi dắt ông chủ đi vậy  ;D . Tham nhũng là chuyện của nhà nước, dân luật sư đang cãi đó không phải tài sản nhà nước, chuyện để tòa án tối cao y án hay bác là chuyện của nhà nước, còn chuyện thu hồi được hay không – hãy đợi đấy ???.

        Còn chuyện dân đen xuanxoan nói là cái riêng, cái tớ bị sỏ mũi dắt theo là chuyện tớ cứ tưởng mình tớ hư, vì tớ cũng có cái “giây phút ngoài chồng ngoài vợ ” một chút thôi, bằng một cái vắt vai đi rừng của người miền núi; còn “cái” đạo đức của quan “chí Dũng” cao hay thấp không biết nhưng quan thảm nhiên mô tả chuyện vợ nhỏ, con riêng, mua tặng bồ nhí 2 căn nhà giá 10 tỷ y như chuyện thường ngày ở huyện, vô tư nói trước tòa, trước 90 triệu dân như giao giảng đạo đức hàng ngày ở cuộc họp cơ quan ông ta vậy, không tin đồng đội cứ mở tivi thấy mặt ông ấy tưng tưng kiểu định hướng cho các cháu gái muốn nổi, giầu nhanh có 2, 3 nhà như cô bồ nhí thì mau tưng tưng cởi đồ vô tư khoe để được chọn như ở các cuộc thi “người giấu mặt”, rồi một loạt các hotginri từ nhiều tỉnh thành trong nước ta đua nhau cởi đồ quay clip tung lên mạng trong các phiên bản ăn theo MV” anh không đòi quà” cứ như ở Mỹ vậy. Đúng là tự do ở ta gấp nhiều lần bọn tư bản thật rồi.

         Rồi chuyện nhà nông, cụ GS Võ Tòng Xuân nói thẳng trên báo giấy nhà nước rằng: “[…] nhiều quan chức lại đứng đằng sau lưng những công ty nhập khẩu lúa giống Trung Quốc để kiếm lợi ích cá nhân, khuyến cáo nông dân nên trồng lúa Trung Quốc không nên trồng giống lúa Việt Nam.” Ngoài ra, giống lúa Trung Quốc cũng nhận được sự hỗ trợ của chính quyền, khuyến khích dân mua giống lúa đó ::), sợ chưa chiến hữu., mau mau tích trữ gạo nếu không Trung quốc xuất giống lúa xịt hạt như giống bắp không ra bắp, giống bí đỏ không ra quả có mà đói to. Sự lạ kỳ của các vị giáo sư tiến sĩ ngành nông nghiệp của đất nước có xuất khẩu gạo vào hàng đầu thế giới là vậy, cái đại cục lâu dài lệ thuộc giống lúa Trung quốc là vậy.