Lịch sử Quân sự Việt Nam

Máu và Hoa => Một thời máu và hoa => Tác giả chủ đề:: BS-812 trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:16:55 am



Tiêu đề: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:16:55 am
 Ah!...ah! …ah! …đau u u quá. Chắc trong đời lính chiến, các bạn không khỏi một lần rên rỉ như thế. Và trong những lần rên đau, môi khô bỏng rát; Hình ảnh người mẹ già  lại hiện ra, với chén thuốc, miếng nước, và cả những nắm cơm vắt bằng lá chuối tươi, bên cạnh miếng thịt nướng vàng thơm, hoặc tô cháo hành, tiêu bỏng lưỡi, và nước mắt người lính lại chảy dài trên khuôn mặt; Mẹ ơi! Nhớ mẹ quá!  
 Thưa các Anh, Chị ,Em. Hôm nay tôi mạo muội mở topic này, để các anh chị em đã một lần rên rỉ vì bệnh tật, hoặc do vết thương dằn xé, (mà nay có người đã thôi, nhưng cũng có người vẫn còn chưa dứt) có nơi để nhớ, để trao đổi.
 Rất mong các Bác sỹ, y tá trên VMH bỏ chút thời gian quý báu, để điều trị cho các cựu thương, bệnh binh ngày nào, làm cho đời sống tinh thần của lính cựu ngày càng phấn chấn.
 Xin cám ơn tất cả các Bác, Cô, Chú.


Tiêu đề: Re: BỆNH CỦA LÍNH VÀ DI CHỨNG
Gửi bởi: BS-812 trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:43:52 am
 Thưa các bạn, trong một lần lên cơn sốt rét, y tá đơn vị có cho tôi 1 loại thuốc màu nâu, dạng viên nén hình con nhộng (chứ không phải thuốc có vỏ bọc) tôi uống độ 1 tuần (theo phát đồ điều trị ) thì bị đau bụng và đi cầu ra máu tươi, tôi báo cáo với y tá, thì y tá cũng báo lại cho tôi biết, cấp trên đã cho dùng nhầm thuốc, nay loại đó đã thu hồi lại rồi, và vì thế tôi lại được tặng thêm 1 căn bệnh (và nay nó đã trở thành mãn tính, vì ngày đó không được điều trị).
( Y tá kể rằng, đó là loại thuốc phòng sốt rét của Mỹ, chỉ uống 1 viên duy nhất, Và do có nhiều người bị như tôi ,nên cấp trên mới hoảng, cho thu hồi .Thế là hết đời thằng tôi)


Tiêu đề: Re: BỆNH CỦA LÍNH VÀ DI CHỨNG
Gửi bởi: Linh Quany trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:53:05 am
   Chào bác BS-812 !
   Em thấy rất mừng khi thấy bác mở topic này. Kính mong các cô chú, anh chị trên diễn đàn tham gia trao đổi hoặc kể về những kỷ niệm như tên của topic. Em tin là rất nhiều đấy ạ, nhất là những cô chú, anh chị đã từng tham gia chiến trường. Không riêng gì những người đã phục vụ trong ngành quân y !


Tiêu đề: Re: BỆNH CỦA LÍNH VÀ DI CHỨNG
Gửi bởi: vetran trong 26 Tháng Tư, 2012, 10:12:42 am
Hoan hô bác BS-812 khai trương căn nhà mới với việc xắp đặt phòng ốc dụng cụ và tiêu đề liên quan đến sức khỏe. Tôi nghĩ phần lớn anh em cựu chúng ta cũng đang sở hữu tuổi (Ngũ thập nhi tri thiên mệnh) cả rồi nên tôi xin gửi vào nhà bác hoành phi ghi phương châm của tổ sư ngành y Việt Nam. Cụ Hải Thượng Lãn ông Lê Hữu Trác
""BẾ TINH, DƯỠNG KHÍ, TỒN THẦN. THANH TÂM, TIẾT DỤC, THỦ CHÂN, LUYỆN HÌNH" để anh em ta tri và hành sao cho đạt được tâm thái "An nhiên tự tại" tốt cả TÂM, cả THỂ để sống vui, sống khỏe với cháu con. Xin kính chúc ngôi nhà của bác đông khách tới thăm. Kính


Tiêu đề: Re: BỆNH CỦA LÍNH VÀ DI CHỨNG
Gửi bởi: anhtho trong 26 Tháng Tư, 2012, 10:47:28 am
Anhtho xin chào bác BS-812 đã khai trương nhà mới, em xin tặng cặp câu đối mừng tân gia

                                              MÔN ĐA KHÁCH ĐÁO, THIÊN TÀI ĐÁO
                                                GIA HỮU NHÂN LAI, VẠN VẬT LAI.

Với mong muốn: Cửa rộng mở, nhiều khách thăm nhà, đưa tới thêm nhiều tri thức. Nhà có nhiều người thăm thì tài lộc càng nhiều. Kính mong topic mới là nơi giao lưu tích tụ nhiều tri thức y học Kim Cổ Đông Tây. Chúc  các bác tham gia topic, bác BS-812 và gia đình mạnh giỏi.


Tiêu đề: Re: BỆNH CỦA LÍNH VÀ DI CHỨNG
Gửi bởi: vetran trong 26 Tháng Tư, 2012, 04:40:45 pm
Thưa các bạn, trong một lần lên cơn sốt rét, y tá đơn vị có cho tôi 1 loại thuốc màu nâu, dạng viên nén hình con nhộng (chứ không phải thuốc có vỏ bọc) tôi uống độ 1 tuần (theo phát đồ điều trị ) thì bị đau bụng và đi cầu ra máu tươi, tôi báo cáo với y tá, thì y tá cũng báo lại cho tôi biết, cấp trên đã cho dùng nhầm thuốc, nay loại đó đã thu hồi lại rồi, và vì thế tôi lại được tặng thêm 1 căn bệnh (và nay nó đã trở thành mãn tính, vì ngày đó không được điều trị).
( Y tá kể rằng, đó là loại thuốc phòng sốt rét của Mỹ, chỉ uống 1 viên duy nhất, Và do có nhiều người bị như tôi ,nên cấp trên mới hoảng, cho thu hồi .Thế là hết đời thằng tôi)

Xin chào bác BS-812. Trở lại ý kiến của bác về căn bệnh mãn tính bác đang sở hữu. Tôi xin có mấy dòng mạo muội như thế này. Chỉ căn cứ trên hình dáng, màu sắc bác mô tả, thì tôi chưa quả quyết đó là thuốc gì. Nhưng căn cứ vào lời quân y nói, chế phẩm đó của Mỹ thì tôi có những nhận định sau: Nghành quân dược tiếp quản rất nhiều dược phẩm của quân đội Mỹ từ những kho dược trên đường Tô Hiến Thành quận 10 từ năm 1975 do vậy nếu thời gian bên K các bác còn sử dụng thuốc của Mỹ thì tai biến là cái chắc, không phải do quân y chỉ định nhầm mà do thuốc quá hạn (out Date) Vì sau 1975 chúng ta chưa có chủ trương nhập khẩu thuốc điều trị từ các nhà sản xuất của USA. Thời gian ấy tôi cũng nhận từ quân y cấp trên cấp xuống cho cơ sở rất nhiều thuốc quá đát của Mỹ, nhất là các loại thuốc Vitamin, thậm chí có cả thuốc tiêm. Vậy mà tôi cũng chỉ định điều trị tràn cung mây, may mà không có tai biến.
Khả năng thứ hai đấy có thể là viên nén dài mang tên thương mại là Chloroquin. Đây là một loại thuốc tổng hợp gồm 4 loai Amino quinolen (Aralen. Avloclo. Mlarion. Nivaquin) Thuốc này chỉ định điều trị thể KST vô tính trong hồng cầu. Loại trừ khả năng thuốc hết hạn thì hàm lượng của nó dùng cho quân đội Mỹ và chư hầu to con khỏe mạnh. Rất khó phù hợp với thể tạng đang teo tóp như tắc kè khô của bộ đội ta trong vùng dịch tễ sốt rét nặng và phức tạp.
Một khả năng nữa không loại trừ đó là cùng một lúc bác mắc luôn một bệnh về đại tràng (ruột già) nhất là vùng đại tràng nối với tiểu tràng, ruột thừa (hồi manh tràng) gây bệnh Crohn. Đại tràng góc gan, đại tràng gân hậu môn (Sigma) gây xung huyết, bong tróc niêm mạc ruột do các nhóm tạp khuẩn gây lên rồi sau đó tranh chấp môi trường, lấn át các vi khuổn hữu ích, cộng với việc điều trị không dứt điểm nên bác sở hữu căn bệnh đến ngày nay như một kỷ niệm đời quân ngũ vậy.
Tất cả những ý kiến trên chỉ mang tính tham khảo, mong các bậc thầy và bậc đàn anh chuyên môn thâm hậu chỉ giáo. Kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 26 Tháng Tư, 2012, 05:03:35 pm
   Em cũng có một lần vướng vào bệnh sốt rét như này ( em xin dấu tên đơn vị ) :
   Có một chiến sĩ bị sốt, cả nóng lẫn rét. Quân y tiểu đoàn bó tay chuyển lên trung đoàn, thấy các biểu hiện như lúc nóng, lúc lạnh, đỏ vùng cổ... xem trên giấy giới thiệu thì là tuyến cơ sở chẩn đoán sốt rét ác tính thể phổi ( lâu lắm rồi nên em không nhớ chi tiết, có thể lầm lẫn từ ngữ ). Đã điều trị phác đồ bằng Nivaquin hay Quinin gì đấy - Những loại thuốc này rất sẵn trong quân đội thời đấy, bọn em cũng có được cấp phát thuốc mới là Atstemisin - rất đắt nhưng do mới quá không dám dùng, sau trả lại hết.
  Bác sĩ sau khi xem lại thì lại chẩn đoán...sốt xuất huyết. Mà lâu lắm rồi vùng đó không có bệnh này thế mới lạ. Do phía dưới chẩn đoán vậy nên trái ngược nhau.
  Sau đó đồng chí này lại được chuyển cách ly và em....không biết nữa.
  Mong các tiền bối phân tích đó là bệnh gì, nếu điều trị nhầm thì có mang di chứng hay không ?
   


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 26 Tháng Tư, 2012, 07:28:31 pm
Chào các bác CCB
Căn nhà mới về đề tài nay cũng thú vị đây....

- Người ta nói lính mà không bị sốt rét chưa gọi là lính đích thức...
- Lính lác: là danh từ chỉ cho những người lính trơn.... Lính mà không bị lác chưa phải là lính đích thức....


Thời gian tại ngũ bệnh lính của ae mình thì nhiều kiểu bênh:
- Bệnh lộ ra bên ngoài như bệnh: rốt rét, kiết lỵ, thương hàn.... những bệnh lô ra ngoài dể chữa và chữa mau hết các bác à.
- Còn loại Tâm bệnh, bệnh bênh trong: như nhức đầu, đau bụng.... những bệnh loại này ẩn bên trong khó trị hơn và trị không khéo lại truyền nhiễm rất nhanh...

- DK 1278 tui có một lần bị bệnh giống như sốt thương hàn từ trong núi Hồng cán ra phải đi nằm 7E hết một tháng, cơn   sốt cao buổi chiều tối, mắt mờ tay bắt chuồng chuồng khi cầm ly nước.

Những bệnh căn bệnh thời lính cũng qua đi qua đi cùng vui vẻ, cùng kề vai chiến đấu với đồng đội, những bệnh ấy cũng để lại một ít di chứng tác động đến sức khoẻ ae CCB chúng ta

Nhưng với DK1278 khi về đến nay còn căn bệnh mà không biết ae CCB mình có ai mắc phải là "hôi chứng" lâu lâu ngủ lại thấy mình được đi bộ bội tập 2, hay đôi lúc thấy mình đi hành quân, đang trong chiến trận bị tụi Pốt phục chạy mất dép... Thở phào nhẹ nhõm khi thấy mình .....





Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quân khí viên trong 26 Tháng Tư, 2012, 08:53:13 pm
...............................
- Người ta nói lính mà không bị sốt rét chưa gọi là lính đích thức...
- Lính lác: là danh từ chỉ cho những người lính trơn.... Lính mà không bị lác chưa phải là lính đích thức....

........................
Nhưng với DK1278 khi về đến nay còn căn bệnh mà không biết ae CCB mình có ai mắc phải là "hôi chứng" lâu lâu ngủ lại thấy mình được đi bộ bội tập 2, hay đôi lúc thấy mình đi hành quân, đang trong chiến trận bị tụi Pốt phục chạy mất dép... Thở phào nhẹ nhõm khi thấy mình .....
Em có đủ 3 yếu tố mà bác DK 1278 nêu ra!
Hình như anh em mình ai vô và gắn bó với VMH đều mang cái bệnh thứ 3


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:04:17 pm
   Em là đàn em đi sau, không thấy Máu nhưng cũng chẳng có Hoa mấy ( Vì ở gần rừng ) cho nên không bị mắc hội chứng như các bác nói. Tuy nhiên em lại mắc bệnh....nghiện VMH, Suốt ngày bị sếp cơ quan lẫn sếp ở nhà càu nhàu vì việc mạng mẹo. Các bác có chuyện gì vui vui cứ tham gia nhé ! Thỉnh thoảng em thấy ở các top đâu đó các bác cũng nói nhiều về những chuyện này. Nay quy về một mối tìm cho dễ các bác ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:44:36 pm

- Người ta nói lính mà không bị sốt rét chưa gọi là lính đích thức...
- Lính lác: là danh từ chỉ cho những người lính trơn.... Lính mà không bị lác chưa phải là lính đích thức....


.... CCB mình có ai mắc phải là "hôi chứng" lâu lâu ngủ lại thấy mình được đi bộ bội tập 2, hay đôi lúc thấy mình đi hành quân, đang trong chiến trận bị tụi Pốt phục chạy mất dép...

 Dựa trên mấy dòng được tô đậm ở trên thì BY tôi có thể khẳng định: Bác hay ai đồng ý với quan điểm này đã bị mắc "hội chứng chiến tranh" nặng quá. ;D

 Sốt rét thì lính ở K gần như ai cũng bị, nhất là lính nằm rừng lâu ngày, kể cả các bác đóng quân ở thị trấn thị xã hay thành phố lớn tại K cũng có thể bị mắc căn bệnh này. Điều đó rất dễ hiểu vì ở K thời đó là ổ bệnh sốt rét. Tôi từng bị sốt rét thuộc loại nặng, không dám tự nhận là sốt rét hơn ai nhưng là bị sốt rét nặng.

 Nhưng nếu nói: Lính mà không bị lác chưa phải là lính đích thực thì chắc tôi chưa phải là lính đích thực vì chưa từng bị hắc lào ghẻ lác bao giờ mặc dù từng ở chung, mặc chung quần đùi với thằng hắc lào chảy mủ ra. Ơn trời ngày đó da tôi được mạ một lớp Niken bên ngoài nên ... miễn dịch.

 Từ ngày trở về đến nay duy nhất 1 lần BY có giấc mơ liên quan đến chiến đấu trong 1 trận đánh, không ác liệt mà chỉ lẹt đẹt vài ba loạt đạn, chẳng chết thằng Tây đen bị thương thằng Tây đỏ nào cả, ký ức chiến trận có lẽ nó lang thang đi vào giấc mơ của tôi. Tỉnh giấc tủm tỉm cười một mình. ;D

 Một điều rất dễ nhận thấy đó là phải biết giữ mình trong sinh hoạt đời thường để tránh bệnh tật ốm đau, ăn chín, uống sôi, gọn gàng sạch sẽ vật dụng cá nhân của mình, cẩn thận khi nằm ngủ phải móc màn, tăng võng nylon đầy đủ bảo đảm sức khỏe hàng ngày thì sẽ đỡ được rất nhiều bệnh tật ốm đau. Lính thì nhiều bác sinh hoạt không giữ mình nên trông to khỏe là thế mà bệnh nó quật cho một phát là nằm ngay đơ ra liền. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 26 Tháng Tư, 2012, 09:58:50 pm
Tôi thực sự vui mừng có toppic này để quân y mình có gì đó kể lại .xin làm quen với các bạn .
Nếu là lính rồi thì không chỉ sốt rét đâu nhỉ con bao nhiêu là bệnh khác nữa. Ngày ấy tôi là y tá khoa Truyền nhiễm viên quân y 103 các anh bộ đội ở chiến trường ra sốt rét  môi tím tái da thì xanh mái sáng còn thấy đi bộ cười đùa chiều lên cơn sốt đắp chăn rên hừ hừ, tối đến kêu lạnh chịu không nổi ,lạnh từ trong xuơng lạnh ra cặp nhiệt chỉ 37 độ .Thật sự lúc đó nhìn các anh mà thuơng quá người thì gầy mà ngày nào cũng sốt thời đó uống kí ninh là vô tư cộng với thuốc bồ vậy thôi ai sốt nhiều thì được truyền  dịch.
Hồi còn ở lính thông tin thấy các bạn gái sang Lào giúp bạn về sốt rét mà thuơng quá bao nhiêu chăn đắp lên không đủ ấm ,ăn cơm thì ớt nhiều hơn thịt cá .Nước da trắng xanh mà môi tím ngắt .Cuộc sống ở rừng đem đến căn bệnh làm họ xấu đi mà bệnh thì có thể đau bất cứ lúc nào


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 26 Tháng Tư, 2012, 10:07:13 pm
...............................
- Người ta nói lính mà không bị sốt rét chưa gọi là lính đích thức...
- Lính lác: là danh từ chỉ cho những người lính trơn.... Lính mà không bị lác chưa phải là lính đích thức....

........................
Nhưng với DK1278 khi về đến nay còn căn bệnh mà không biết ae CCB mình có ai mắc phải là "hôi chứng" lâu lâu ngủ lại thấy mình được đi bộ bội tập 2, hay đôi lúc thấy mình đi hành quân, đang trong chiến trận bị tụi Pốt phục chạy mất dép... Thở phào nhẹ nhõm khi thấy mình .....
Em có đủ 3 yếu tố mà bác DK 1278 nêu ra!
Hình như anh em mình ai vô và gắn bó với VMH đều mang cái bệnh thứ 3

        Hìhì...Tôi cũng vậy dấy bác QKV.
      - Về bệnh sốt rét: Tôi đã phải 2 lần lên nằm bệnh xá E. Nhưng tôi nhớ nhất là năm 1980. Ngày đó đơn vị tôi đóng ở Pà Ong - Núi Cóc, tôi bị một đợt sốt kéo dài. Cứ tầm 10 -11 giờ sáng là tự nhiên người tôi bắt đầu rét run lên lập cập, phải vội vàng đi nằm, nhờ anh em đắp lên người đủ thứ : tấp đắp, màn, võng... Tôi cuộn tròn các thứ mà người vẫn run từng cơn. Y tá c cho tôi uống thuốc ( mà tôi chẳng nhớ nó là những thứ gì nữa ). Nằm khoảng 2 tiếng sau, người tôi bắt đầu vã mồ hôi rồi cơn sốt giảm dần. Đến khoảng 4 giờ chiều là hết hẳn, người cảm thấy bình thường, ăn uống tốt. Bụng mừng khấp khởi tưởng mình đã khỏi. Ấy thế mà đến hôm sau, khoảng 10 giờ tôi lại lên cơn sốt y như hôm trước. Lại đắp đủ thứ và uống thuốc...Đến 4,5 giờ chiều lại khỏi. Và cứ thế, cơn sốt cứ lặp đi lặp lại hành hạ tôi hàng ngày như vậy. Có hôm buổi chiều tôi nổi hứng còn đi đá bóng với anh em, thế mà sáng hôm sau cứ " đến hẹn lại lên " cơn sốt ở đâu lại ập đến. Tôi bị nó hành cho gần 2 tuần liền. May mà chưa phải đi nằm viện.
     Thấy tôi bị như vậy, anh Quyến - quê Hà Bắc, y sỹ tiểu đoàn ( tôi hay sang lấy thuốc ở đó vì nhà QY d cách chỗ tôi ở không xa ) cũng bức xúc: Quái lạ, sao thằng này uống bao nhiêu thuốc như vậy mà cứ khỏi lại sốt là thế nào? Được, để tao sẽ thay đổi cách trị nó cho chú em xem có được không. Rồi anh cho tôi một nắm thuốc và dặn cách uống : như thế...như thế...! Tôi cầm thuốc về và hàng ngày uống theo chỉ dẫn của anh Quyến. Được 3,4 hôm sau thì thấy các cơn sốt thưa dần rồi dứt hẳn. Tôi mừng quá sang khoe với anh Quyến là mình đã khỏi và không quên cảm ơn anh. Nhưng anh Quyến cười nói với tôi : Chưa được ! Tạm cho chú mày nghỉ thuốc 1 tuần đã, đúng 1 tuần sau chú mày sang đây anh cho một liệu trình điều trị nữa mới mong hết hẳn nhé! Tôi tiu nghỉu nhưng cũng phải cố gượng cười và hứa sẽ thực hiện ( Vì thấy nhiều anh em bị sốt ác tính phải hy sinh, mình cũng hãi bỏ cha ). Thế rồi tôi đã thực hiện theo đúng hướng dẫn của anh y sỹ tiểu đoàn và đã cắt được đợt sốt đó các bác ạ. Từ đó cho đến ngày ra quân tháng 9/1982, tôi chỉ bị sốt nhẹ lại một lần nữa thôi. Còn từ ngày về nhà đến nay tôi không bị sốt lại lần nào nữa. Trong khi đó có khá nhiều anh em cùng đơn vị ngày đó khi trở về nhà thỉnh thoảng vẫn còn bị sốt lại.
- Về hắc lào, ghẻ lở thì ôi thôi , khỏi phải bàn. Hành quân liên miên, nước nôi khan hiếm, các chú đội nhà ta phần lớn đều trở thành quân báo, tinh sát ráo trọi : mặc quần áo rằn ri, đeo bản đồ tác chiến đầy mình ;D Thôi thì đủ các thứ thuốc bôi trong, bôi ngoài. Nhưng tôi thấy có một loại thuốc trị hắc lào của Mỹ rất hiệu nghiệm. Thuốc dạng mỡ màu vàng như mỡ gà, được dựng trong lọ to bằng lọ streptomicin. Bôi thuốc đó đến đâu khỏi đến đó và khỏi tiệt nọc luôn. Nhưng khổ một nỗi là khi dùng thuốc phải dùng vào ban đêm mới tiện. Vì (nói chị em đừng cười) khi bôi thuốc là các chú đội ta phải " nuy "100%, nếu không thuốc dính hết vào quần áo cũng bằng huề  ;D
- Căn bệnh thứ ba : Bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn bị, nhiều đêm tỉnh dậy người vã mồ hôi, tim đập thình thịch..hic


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 26 Tháng Tư, 2012, 10:48:25 pm
   Bác Binhyen1960 : Căn bệnh thứ hai mà bác nói có thể người bị, người không là đúng. Bản thân Lính quân y bọn em khi đi học cũng đầy ông dính hắc lào to như miếng cơm cháy ở mông. Lúc học thực hành tiêm mông có con gái cứ ngượng nghịu mãi không dám tụt quần ra cho các em tác nghiệp. Khi ở đơn vị cũng rất sạch sẽ, có mặc chung quần áo nhưng giặt giũ, tắm rửa kỹ càng lắm. Chú nào ở bẩn là có mệnh lệnh nửa đêm khênh ra giếng tắm ngay, trời càng rét càng tốt, thế mới thấm nhuần sâu sắc nếp sống vệ sinh trong quân đội được.
   Bác DinhLongGiang : Em xin góp câu chuyện vui về bệnh ngoài da nhé !
   Hắc lào ( lác ) và ghẻ lở là người bạn rất chung thuỷ với bộ đội, chắc do môi trường và điều kiện như bác nói. Nhưng còn một loại  nữa. Đó là nấm. Có một thời gian đơn vị em tự dưng phát bệnh hàng loạt, ác cái loại này cứ nhè vào chỗ kín và mỏng nhất của bộ đội mà an cư, Thôi thì kính thưa các loại thuốc bôi đủ cả nhưng không ăn thua, chủ yếu vẫn là mỡ benzóalic, ai có tiền thì gửi mua loại Flucina, loại của Nga ấy. Có mấy đồng chí từng đi bãi vàng về nên có kinh nghiệm chuyện này phổ biến cho anh em dùng lá cơi hoặc phèn chua đun lên xong...bôi. Trời đất, em không can được nhưng cũng bất lực nhìn anh em cứ ngồng ngỗng nhảy tưng tưng, mồm xuýt xoa, tay thì làm động tác gọi là....gảy đàn. Sau này cũng khỏi hết , vết tích để lại của mấy ông dùng phèn chua thì không có nhưng mấy ông dùng lá cơi thì trông nó thật thảm hại, Thâm sì như ...khủng khiếp.
   Các bác tiếp đi nhé ! Em vẫn canh cửa chờ mọi ngưòi đây ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 27 Tháng Tư, 2012, 05:24:16 am
 Xin chào bác BS - 812. Tôi nghe các bác nói về vụ Hắc Lào (Lác) thì tự nhiên cảm thấy sung sướng nhớ lại cách nay 37 năm. Đơn vị tôi là C3. D930. E15 quân khu Hữu Ngạn đóng ở Thạch Thành - Thanh Hóa. Huấn luyện bộ binh được ba tháng thì một đêm báo động di chuyển. Xuyên rừng lội suối đến đêm thứ hai thì được lệnh tập kết và nhận nhiệm vụ đắp đê sông Đáy chống lũ lụt khu vực huyện Ninh Khánh tỉnh Ninh Bình. Một tháng đào vác đất đắp đê với khí thế thi đua nước rút, đơn vị tôi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nhưng một chi tiết không thể nào quên là do nặn ngụp dưới nước bùn lầy cho nên chín mươi chín phần trăm chiến sĩ trong tiểu đoàn đau mắt đỏ, nóng bỏng đau rát, sáng sớm mắt bị ghèn dính cứng, không mở ra được, cặp mi như  được gắn hồ, cộng thêm một bệnh nữa rất tế nhị, mặc dù khi ở doanh trại đã có nhưng diện tích nhỏ không ấn tượng như lúc này đó là bị hắc lào bẹn, anh nào cũng sở hữu hai mảng to cỡ bàn tay, màu nâu thâm xì bởi vì suốt ngày ngâm nước bùn, vác đất đi bộ khá xa, quần xà lỏn cọ nát hai bên háng càng tạo điều kiện cho bào tử nấm ăn sâu vào da. Mỗi chiều tập trung quân số ở sân kho hợp tác xã nông nghiệp cho quân y bôi cồn Iod hoặc cồn ASA, sau đó nhảy lambada vì ngứa, nóng và đau rát đến chảy nước mắt mà vẫn cười vì có câu “nếu không có hắc lào không phải là bộ đội” Đau rát và ngứa muốn điên, nhưng cặp mắt vẫn dè chừng các em gái làng đi trồng khoai lang bãi ngoài đê sông Đáy đi qua thì nhanh chóng nở nụ cười pha mếu vì sân kho giáp đường liên thôn. Tuy nhiên sau năm phút bôi thuốc mới thực sự tê tái vì cồn bốc hơi hết, còn lại I ốt, muối Salisilat khô reng, da tại chỗ căng nứt đau vô cùng với dáng đi khệnh khạng nhích từng bước nhỏ về nhà dân nơi đóng quân mà không giám bước dài vì rát bỏng. Thật sự là một trong những kỉ niệm nhớ đời quân ngũ. Còn bác BY1960 không sở hữu mảng hắc lào nào cũng là một thiệt thòi vì không được trải qua những giây phút rèn luyện bản lĩnh chiến sĩ với Iod và ASA. kính chào các bác


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 27 Tháng Tư, 2012, 08:27:12 am
Chào BS - 812;
Chào những người lính áo trắng trong BV hôm nay và áo xanh trên chiến trường năm xưa...

Thật thú vị trên diễn đàn của chúng ta đã hội đủ các quân binh chủng, hôm nay lại có BS-812 tham gia.

Trong truyền thống vẻ vang của mình, 65 năm qua ngành quân y đã đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
 Trong chiến tranh, cán bộ, chiến sĩ Ngành Quân y đã không quản mưa bom, bão đạn, bám sát chiến trường, bám sát bộ đội chiến đấu và phục vụ chiến đấu. Với tinh thần hướng ra phía trước, cán bộ, chiến sĩ quân y đã vừa tham gia chiến đấu, vừa cướp cứu, cấp cứu thương binh, bệnh binh ngay tại mặt trận từ khi người chiến sĩ vừa bị thương, góp phần hạ thấp tỷ lệ tử vong hỏa tuyến và giảm tỷ lệ tàn phế, trả nhanh quân số chiến đấu...
Rất vui trên diễn đàn này, hôm nay BS-810 và các bạn lính QY sẽ ôn lại, kể lại những kỷ niệm của người lính quân y trong những năm tháng phục vụ bộ đội. Và, có thể ở đây tôi cũng như anh em khác trên diễn đàn, sẽ được dịp cùng với các chiến sỹ quân y trao đổi về phòng và chữa bệnh...
Chúc BS - 812 vui khỏe, có nhiều mẩu chuyện hay để chúng ta cùng đọc.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Tư, 2012, 08:53:27 am
Hê hê ... bữa trước ...
Tối ngủ ... nửa đêm dậy ... đá đá vzợ ... em, em ... mấy giờ rồi? Ủa, giờ này anh hỏi giờ chi vậy? Ờ, đi gác chớ đi đâu!
Nằm xuống ngủ típ!  ;D  ;D  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 27 Tháng Tư, 2012, 09:59:00 am
 Kính chào các bác, các anh chị em .
 Xin cám ơn bác Vệ-Thơ đã có món quà tân gia cực đỉnh. Cám ơn các bạn đã có hứng thú với topic này; Mong các bác sỹ, Y tá nhiệt tình điều trị cho anh em được nhờ  ;D
 Bác vetran ơi! Cái món hắc lào còn có lá muồng tàu cũng chữa được đấy, tuy không mạnh bằng thuốc DEP , nhưng lác đồng tiền thì hiệu quả .
 Chào bác Đậu Thanh Sơn, em chỉ là bệnh nhân sống ở Pailin ,nay muốn lập hội bệnh nhân tố khổ, để các bác sỹ ,y tá quan tâm hơn cho anh em thôi .Nếu bác lỡ có chứng bệnh gì khó nói, bác đừng ngại ,vì ở đây đã có cô y tá Anh Thơ rồi, chỉ cần 1 mũi nước cất vào giữa rốn, là sẻ khỏi bệnh ngay thôi bác à  ;D.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 27 Tháng Tư, 2012, 10:05:50 am
Đầu tháng 7/79 DK1278 mới ra trường yta về bệnh xá E4 - F5 tại ngã ba con voi MiNit số đông ae là tân binh, mới ra trường chân ướt, chân ráo cho vô lò mổ của E4.

- Lần đầu tiên gặp phải ca mổ cưa chân, tụi yta mới ra lò được xem thực tập. Lúc cắt thịt, cưa xương tụi này đứa nào mặt xanh mét, chóng mặt không chịu nổi phải chạy ra ngoài hết...

- Kỷ niệm đầu tiên trong đời lính là những ngày đầu ra chiến trân thấy cắt thịt, cưa xương đồng đội.....hu...hu... bị dị ứng một vài lần rồi cũng quen và tham gia trợ phẩu cho Bác sỹ được các bác ạ..hì..hì...
_____________________________________________________________________________
Ngày đầu tiên đi học....hu..hu...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 27 Tháng Tư, 2012, 10:12:34 am
   Chào Bác DK !
   Cho em hỏi, thời chiến phẫu thuật mà các bác phụ như vậy có phải chia ra làm hai bên. Vô trùng và hữu trùng không, hay do điều kiện và thương binh đông nên phải gộp lại một. Liệu có lúc nào thiếu thuốc tê, mê chỉ dùng kim châm cứu vài thốn cho đỡ đau không ạ ?
   Bác bây giờ chắc vẫn công tác ngành y chứ ? Xuất phát từ thực tế chiến trường mà chuyển sang dân sự vào khoa ngoại chấn thương, chỉnh hình các bác có giá lắm đó ( một số bác sĩ dân sự thừa nhận với em điều này ).
  
Kính chào các bác, các anh chị em .
 Xin cám ơn bác Vệ-Thơ đã có món quà tân gia cực đỉnh. Cám ơn các bạn đã có hứng thú với topic này; Mong các bác sỹ, Y tá nhiệt tình điều trị cho anh em được nhờ  ;D
 Bác vetran ơi! Cái món hắc lào còn có lá muồng tàu cũng chữa được đấy, tuy không mạnh bằng thuốc DEP , nhưng lác đồng tiền thì hiệu quả .
 Chào bác Đậu Thanh Sơn, em chỉ là bệnh nhân sống ở Pailin ,nay muốn lập hội bệnh nhân tố khổ, để các bác sỹ ,y tá quan tâm hơn cho anh em thôi .Nếu bác lỡ có chứng bệnh gì khó nói, bác đừng ngại ,vì ở đây đã có cô y tá anh thơ rồi, chỉ cần 1 mũi nước cất vào giữ rốn, là sẻ khỏi bệnh ngay thôi bác à  ;D.
   Chỗ đo đỏ của bác không cẩn thận ngành quân y mệt bây giờ đấy bác !
   Món nước cất thời các bác cũng hay được ( quân y ) sử dụng thế à. Em tưởng chỉ có sau này mới hay dùng thôi chứ, mục đích không phải để điều trị mà để chẩn đoán bệnh hay cùng lắm có tác dụng chữa trị tâm lý.
   


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 27 Tháng Tư, 2012, 11:19:21 am
Chào Lính Quany. Nói chung là lính, có 2 thứ bệnh là đau đầu và đau bụng ,thì không thể chẩn đoán được, vì không có máy móc chiếu, chụp. Do đó, nếu đau bụng giả, thì chỉ cần 1 mũi nước cất vào rốn, đau không chịu nổi, là khỏi bệnh ngay  ;D (nước cất tiêm vào rốn, thì không sợ bị thối thịt  ;D ) Việc này đã có nhiều y ,bác sỹ thử rồi, rất hiệu quả  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quân khí viên trong 27 Tháng Tư, 2012, 01:48:02 pm
Hồi đó ở tiểu đoàn em có chị Hòa người Quảng Bình là thiếu úy quân y, có nhièu chiêu trị đau bụng nhức đầu giả hay lắm. Thằng nào đau bụng tiêm nước cất quanh rún, đau thấy ông bà ông vải. Còn giả nhức đầu thì cho uống Ký ninh lần sau tởn tới già. Có thằng Thanh là tổ sư làm biếng chuyên môn giả ốm. Bữa đó nó báo ốm ở nhà, chị cho ăn cháo trắng với muối 4 ngày. Đói quá bò dậy vô kho làm, hết ốm. ;D ;D
Khi họp công khai kinh tế nó phát biểu giọng Huế trọ trẹ:" Đồng chị Hòa rật quan tâm tợi anh em, nên bệnh ngoài da cụng cho ăn chạo" Cả đám tụi em cười té ngửa!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 27 Tháng Tư, 2012, 02:54:35 pm
Chào Lính Quany. Nói chung là lính, có 2 thứ bệnh là đau đầu và đau bụng ,thì không thể chẩn đoán được, vì không có máy móc chiếu, chụp. Do đó, nếu đau bụng giả, thì chỉ cần 1 mũi nước cất vào rốn, đau không chịu nổi, là khỏi bệnh ngay  ;D (nước cất tiêm vào rốn, thì không sợ bị thối thịt  ;D ) Việc này đã có nhiều y ,bác sỹ thử rồi, rất hiệu quả  ;D

 Nghe chừng năm xưa ở các đơn vị khác mấy ông Y tá Y sỹ từng "làm mưa làm gió" quá nhỉ. ;D

 Tôi từng sống và chiến đấu liền cùng 4 thằng Y tá trong đơn vị, 2 thằng bị thương trong chiến đấu và không bao giờ quay lại đơn vị cũ nữa, chắc được ra quân luôn vì dính thương khá nặng, 1 hy sinh ngay trên tay chúng tôi và 1 sống "nhăn răng" đến tận bây giờ. Cũng có thêm 1 2 thằng nữa nhưng không có nhiều kỷ niệm. ;D

 Có lẽ thân thiết nhất vẫn là thằng Y tá đã hy sinh, nó lính cuối 1977 quê Cẩm Giàng Hải Hưng cũ, nó hy sinh trong sự tuyệt vọng của tất cả chúng tôi có mặt khi đó, dùng chút sức tàn cuối cùng, vít cánh tay tôi xuống ánh mắt nhìn đầy cầu cứu miệng thều thào: Cứu tao. Câu nói cầu cứu cuối cùng của nó ám ảnh tôi nhiều năm tháng. Cứu tao... chúng tôi thừa biết lúc đó thì Trời cũng không cứu nổi nó, phần lớn chúng tôi đã phải quay mặt đi để che giấu những giọt nước mắt của mình. Nó đã để lại nhiều kỷ niệm đẹp của mình trong lòng chúng tôi.

 Khi còn công tác nó thật tận tụy với công việc chuyên môn của mình, ai bị thương trong chiến đấu nó chăm sóc băng bó tận tình, ai ốm đau bệnh tật nó chăm lo tử tế, ở nó luôn có những điều mới mẻ và cả sáng tạo, nhiệt tình và năng nổ trong công tác. Một lần trong chiến đấu đánh vận động tấn công khi tuyến trên có người bị thương nó hăng hái quên cả bản thân mình với duy nhất túi đồ cứu thương của Trung Quốc vượt lên vị trí để kịp thời băng bó cứu thương cho thương binh, ở bên cánh trái đội hình quan sát thấy tình thế quá nguy hiểm cho nó, chính tôi đã "tự biên tự diễn" ra một mệnh lệnh đẩy đội hình B1 vượt lên thật nhanh và cao hơn nữa bắn thu hút địch chia bớt lửa cho nó, sau này rút kinh nghiệm tôi đã nhắc nhở nó chuyện này, song chứng nào vẫn tật ấy và nó cũng hy sinh vì chính sự năng nổ nhiệt tình đến quên cả bản thân mình vì đồng đội của nó.

 Nó mất đi để lại trong lòng anh em đơn vị nhiều nuối tiếc, những Y tá sau này không ai được bằng nó, nếu được phép chấm điểm cho những Y tá của đơn vị mà tôi từng biết thì có lẽ tôi sẽ chấm cho nó điểm tối đa.

 Y tá ở đơn vị tôi mà tiêm nước cất cho anh em thì chắc "báo cháo" đến nơi rồi, sốt rét thì thường đi kèm cùng đau đầu như búa bổ, choáng váng đi lại liêu xiêu, đau bụng cũng là điều rất có thể bởi nguồn nước kém vệ sinh và ăn uống phải thực phẩm thiu thối hoặc quả xanh, bệnh đau dạ dày (bao tử) là bệnh kinh niên của lính nhất là lính từ những ngày đầu GP K, điều kiện liên tục hành quân chiến đấu cũng khiến cho bộ phận dạ dày làm việc quá tải dẫn đến viêm loét đau đớn hành hạ thân xác anh em. Vì vậy người Y tá trong đơn vị phải là người có TÂM và biết cách chia sẻ với anh em những gian nan khổ cực của cuộc sống lính chiến đấu, cùng nhau đi qua khó khăn ác liệt.

 Riêng cá nhân tôi có bài ốm đau đố ai trong đơn vị làm gì nổi, "tức ngực khó thở" chẳng ông nào dám ý kiến ý cò gì cả, nếu ai đó kể cả cán bộ C lên tiếng về chuyện này thì tôi chả cần phải lên tiếng đối đáp làm gì cho mất công, để đó cho những anh em, người trong cuộc biết rõ nguyên nhân lý do bệnh lý của tôi họ phát biểu ý kiến, ông nào muốn dây dưa với tôi thì chỉ có dại mặt. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 27 Tháng Tư, 2012, 03:29:37 pm
Xin chào bác BS-812 và các bác tham gia topic. Nhân một câu hỏi về bệnh nấm móng của người thân của một bác gửi tới tôi qua PM. Tôi xin trả lời chung vì đây cũng là một thắc mắc khá phổ biên: Hắc Lào còn gọi là bệnh lác, là bệnh do vi nấm thuộc nhóm dermatophytes cạn gây nên. Hay gặp nhất là hai loại trychophyton và epidermophyton.
Dấu hiệu nổi bật nhất của bệnh là ngứa, nổi mẩn đỏ, có mụn nước, vùng có nấm thường tròn như đồng tiền. Cảm giác ngứa ngáy rất khó chịu ở vùng da bị tổn thương, cả ngày lẫn đêm, ngứa nhiều hơn khi về đêm, đổ mồ hôi, thời tiết nóng bức... Nổi mẩn đỏ một vùng có giới hạn rõ, trên bề mặt xuất hiện những mụn nước, tập trung ở phần rìa vùng nổi mẩn. Bệnh có thể gặp ở bẹn, chân tay, mặt, bụng, ngực...
Nếu không điều trị kịp thời bệnh sẽ lây sang những vị trí khác của cơ thể, tăng mức độ tổn thương trên da, chàm hóa hoặc dễ dàng lây sang người khác do tiếp xúc trực tiếp hoặc lây qua quần áo. Bác biết rằng, bệnh hắc lào tuy gây nhiều khó chịu cho người bệnh nhưng chữa trị không khó. Nhưng nếu dùng thuốc không đúng thuốc quá mạnh, bôi sang cả vùng da lành, da non thì sẽ gây ra tình trạng phỏng, chảy nước vùng bôi thuốc, thậm chí nếu dùng theo lời mách bảo không đúng còn gây nhiễm khuẩn, sưng đau.
Những loại thuốc cổ điển như ASA, BSA, BSI là những thuốc tôi nhắc trong bài do quân dược của ta và nghành dược bào chế  cũng có tác dụng tốt nhưng gây lột da nhiều, đau rát, có thể làm sạm da. Hiện nay trên thị trường đã có những loại thuốc mới, có thể bôi hoặc uống.
Thuốc bôi như etoconazol, miconazol, clotrimazol... Những thuốc này có ưu điểm là không có màu, mùi thơm, không gây lột da, không sưng đau nhưng cũng có thể gây ra những dị ứng nhẹ. Những dị ứng này sẽ hết khi ngừng dùng thuốc.
Trong trường hợp bệnh tái phát nhiều lần có thể phải dùng thuốc chống nấm dạng uống. Tuy nhiên việc dùng thuốc gì và liều lượng như thế nào cần phải được thầy thuốc chuyên về da liễu khám và chỉ định, nếu tự ý dùng có thể sẽ xảy ra những tác dụng phụ
**Còn bệnh NẤM MÓNG như bác mô tả là đúng (Loại trừ triệu chứng cụt móng do trực khuẩn Hansen gay ra bệnh HỦI (cùi)Do nhiều loại vi nấm gây ra, có thể kể hai nhóm chính là: Nấm sợi tơ (Dermatophytes) và nấm hạt men (Candida). Người bị bệnh này, do tay chân thường xuyên bị ướt tạo điều kiện cho vi nấm phát triển và gây bệnh.
-Triệu chứng lâm sàng
- Bề mặt móng bị xù xì, phủ một lớp vảy mịn như cám, có lằn sọc dọc hay ngang. Chỗ bị tổn thương có màu hơi vàng, hay nâu đen.
- Bên dưới móng cũng có thể bị tổn thương và móng bị tróc.
- ít khi cả mười móng tay hoặc mười móng chân đều bị bệnh. Trên từng móng, tổn thương tấn công từ bờ vào và không bị viêm quanh móng (nếu do Dermatophytes) hoặc từ gốc móng đi ra và có viêm quanh móng (nếu do nấm Candida).
- Khi viêm quanh móng sẽ rất đau, sưng đỏ và có mủ.
Ðiều trị
. Thuốc bôi tại chỗ: Dùng một trong các thuốc bôi sau: kem hoặc pommade Ketoconazol (Nizoral), Canesten, Trosyd, Exoderil, Naftin v.v...
Cách bôi: Sau khi rửa và cạo sạch chỗ tổn thương móng, bôi thuốc lên bề mặt móng và quanh móng, mỗi ngày 2-3 lần, ít nhất trong 3 tháng.
 Thuốc uống: Có thể dùng: Griséofulvine (chỉ có tác dụng trên nấm sợi tơ), Nizoral, Lamisil,... (có tác dụng trên cả hai loại nấm). Nhưng phải có sự chỉ định và hướng dẫn của bác sĩ.
Ðể phòng ngừa tái phát, nếu có thể nên thay đổi việc làm hoặc mang bao tay khi làm việc để tránh móng bị ướt.
- Nấm móng là một bệnh tuy không nguy hiểm nhưng làm mất vệ sinh, thẩm mỹ và rất khó điều trị. Vì vậy cần phải điều trị sớm và đúng phương pháp.
* Tóm lại bệnh (Hắc Lào) và bệnh nấm móng hoàn toàn khác nhau về nguyên nhân, khác về biểu hiện lâm sàng và  tiên lượng tốt xấu cũng khác nhau, nhưng chung qui đều do NẤM gây lên. Hiện nay hướng điều trị là dùng thuốc tại chỗ (thuốc bôi) rất hiệu quả nhưng phải kiên trì, cộng với việc loại trừ những yếu tố kích thích nấm phát triển tại chỗ như ẩm ướt, mất vệ sinh, sức đề kháng kém, dùng bia rượu nhiều và các chất dễ gay dị ứng .Còn loại thuốc viên màu nâu của Mỹ như bác mô tả thì tôi chưa khẳng định loại gì, nhưng có thể là thuốc Rimactan, dùng trị các vi khuẩn ái khí như Lao, viêm màng não và các tạp khuẩn nhờn thuốc như Staphynoccus và có nghĩa là nó có tác dụng ức chế dinh dưỡng của nấm Dermatophytes và Canida thì có thể cũng hiệu quả. Nhưng ngày nay rất hạn chế sử dụng thuốc toàn thân (thuốc uống) vì dễ gây độc gan thận. Mấy dòng ngắn mong các bác tham khảo. Kính





Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 28 Tháng Tư, 2012, 09:06:56 am
 
   Bác bây giờ chắc vẫn công tác ngành y chứ ? Xuất phát từ thực tế chiến trường mà chuyển sang dân sự vào khoa ngoại chấn thương, chỉnh hình các bác có giá lắm đó ( một số bác sĩ dân sự thừa nhận với em điều này ).
    
Chào bác Linh Quany!
DK1278 tui thời gian thực tập tại Bệnh xá E4 - F5 được non một tháng nhận nhiệm vụ về yta đại đội chiến đấu rồi có được cưa chân, cắt thịt bộ đội mình đâu công việc ấy do bác sỹ Cẩm Tú đảm trách thuần thục lắm. Thời chiến đội phẩu E chỉ được che bạc xung quanh phía dưới nhà dân chủ yếu gây tê bằng Novocain cưa, cắt gọt xong là chuyển lên bệnh xá F ngay (để tránh vết thương hoại tử) các y cụ lúc đó chỉ vô trung bằng dung sôi, rửa cồn 75 độ là tốt lắm rồi làm gì có chuyện như bác nói...hì...hì.... ;D ;D ;D

Còn số phận yta tui về đơn vị đi chiến đâu, công tác, hành quân cũng nhiều, nhưng nghĩ mình cũng mát tay ae trong đơn vị chỉ đau bụng, nhức đầu, sốt rét sơ sơ thôi, chẳng ai bệnh nặng phải đi viện hết...mà chỉ có mỗi yta tụi một lần bệnh nặng phải nằm viên và anh dưỡng hơn cả tháng....hu..hu.... Nhờ trong đơn vị ae ít bệnh thuốc men cũng dư làm công tác dân vận trong dân lấy "Mon, tia...." về cải thiện được bửa ăn trong đơn vị....hì...hì....(một lọ thuốc bổ tiêu chuẩn của CB ĐD vận động các chef đừng tim đổi gà, vịt nấu ăn còn ngon miệng, bổ dưỡng gấp mấy lần thuốc nghe bùi tai thế là xong lên đường.....) ;D ;D ;D

Măn 82 mình ra quân rồi về nước có "giá, hẹ" gì đâu đâm đầu tìm việc cũng hụt hơi mãi mê "rô xi" bỏ nghề bác à......


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 28 Tháng Tư, 2012, 10:21:25 am
 ;D

 Nghe chừng năm xưa ở các đơn vị khác mấy ông Y tá Y sỹ từng "làm mưa làm gió" quá nhỉ. ;D
  Em chưa dùng phương pháp ấy bao giờ, nói thật với các bác là kiểu điều trị như vậy truyền khẩu cũng nhiều. Nếu tiêm nước cất buốt anh em biết ngay. Có khi đi mất hàng tiền đạo là cái chắc! :-\
  
   
Chào bác Linh Quany!
DK1278 tui thời gian thực tập tại Bệnh xá E4 - F5 được non một tháng nhận nhiệm vụ về yta đại đội chiến đấu rồi có được cưa chân, cắt thịt bộ đội mình đâu công việc ấy do bác sỹ Cẩm Tú đảm trách thuần thục lắm. Thời chiến đội phẩu E chỉ được che bạc xung quanh phía dưới nhà dân chủ yếu gây tê bằng Novocain cưa, cắt gọt xong là chuyển lên bệnh xá F ngay (để tránh vết thương hoại tử) các y cụ lúc đó chỉ vô trung bằng dung sôi, rửa cồn 75 độ là tốt lắm rồi làm gì có chuyện như bác nói...hì...hì.... ;D ;D ;D

  Ở bệnh xá E,F  tụi em làm việc đúng quy trình lắm, kể từ việc tiêm, truyền đơn giản nhất cũng phải làm theo đúng như cách lấy thuốc, vệ sinh khay, bơm kim tiêm ( hồi trứơc chưa có loại dùng một lần nên toàn phải luộc đi luộc lại ).
  Sau xuống đơn vị thấy mấy ông y tá đại đội toàn làm tắt.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 28 Tháng Tư, 2012, 10:35:10 am
Ở đơn vị, nhiều khi bị đứt thuốc lá dài dài, anh em mò tìm bắt dế, con dế ốm nhách mà cũng không còn. Trong khi đó thì y tá C, lại ưu ái cho xếp, một ống morphin gánh được mấy ngày  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 28 Tháng Tư, 2012, 10:37:20 am
   Kính chào các bác !
   Ở bộ đội ngoài những bệnh thông thừơng ra còn bị một số chứng nữa. Không biết các bác cựu B,K hay BGPB có bị không ? Đó là tê phù do thiếu vitamin B1 ( Beri beri ). Bị hàng loạt cả đơn vị các bác ạ !
  
Ở đơn vị, nhiều khi bị đứt thuốc lá dài dài, anh em mò tìm bắt dế, con dế ốm nhách mà cũng không còn. Trong khi đó thì y tá C, lại ưu ái cho xếp, một ống morphin gánh được mấy ngày  ;D .
  Y tá đại đội mà được phát Morphin hả bác ? Loại ấy cùng Dolargan em tưởng chỉ có ở tuyến E trở lên thôi chứ ?
   Đơn vị em đi gỡ mìn BGPB cũng có nhưng phải chức vụ y sĩ giữ và kiểm tra ngặt nghèo lắm !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 28 Tháng Tư, 2012, 10:55:43 am
 Thấy mấy bác nói về chuyên môn hay quá mà em thì đợt vừa rồi bận nên chưa tham gia được. Hôm nay em nói về căn bệnh của em mà em mang về từ hồi ở quân ngũ, năm 84 em nằm trong hang Làng Lò 5 tháng sau đó bị cứng đầu gối khiến cho việc đi lại rất khó khăn. Khi về đơn vị em cũng không dám kêu vì nếu kêu sẽ bị căn bệnh là các chỉ huy trung đoàn sẽ chẩn đoán cho là bệnh " tư tưởng ". Hồi đó ở  C24 các anh ấy  chẩn đoán là em bị viêm đa khớp dạng thấp, đến khi còn 2 tháng nữa thì ra quân em mới đi viện sư đoàn để chữa. Nằm viện sư đoàn một tuần thì bạn bè em cũng là y tá ở đó nói em đi viện quân khu để chữa. Em về nằm viện 93 gần một tháng bị các bác dưới đó hành cho hao mất mấy kg thịt cũng vì là bệnh binh. Hồi đó chỉ có thương binh mới được quan tâm còn mấy ông bệnh binh thì đều xếp vào dạng thoái thác nhiệm vụ, nên sau khi đi viện về thì bệnh em có phần nặng hơn. Em ra quân về đi chữa ở bệnh viện Bạch Mai họ chẩn đoán em bị viêm cột sống dính khớp, thoái hoá L5 và S1,  và căn bệnh đó em mang cho đến tận bây giờ.

 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 28 Tháng Tư, 2012, 10:59:24 am
hehe có 1 căn bệnh được xem là di chứng của những ngày thiếu rau xanh kéo dài nơi chiến trường sao không thấy bác nào nói tới nhỉ  ;D
Rồi còn di chứng của bệnh : nhớ vợ thương con thèm thịt chó  ;D ( Bệnh năm thằng bóp cổ 1 thằng )


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 28 Tháng Tư, 2012, 11:06:55 am
     Y tá đại đội mà được phát Morphin hả bác ? Loại ấy cùng Dolargan em tưởng chỉ có ở tuyến E trở lên thôi chứ ?
   Đơn vị em đi gỡ mìn BGPB cũng có nhưng phải chức vụ y sĩ giữ và kiểm tra ngặt nghèo lắm !
;D Đơn vị chốt, và thường xuyên đi tác chiến, nên y tá C thường được trang bị đầy đủ, để có thể cứu chữa thương binh trong trường hợp bị bao vây chia cắt, không thể chuyển thương về E, F .Y tá C có đầy đủ, morphin, novocain, và cả 1 bộ đồ tiểu phẩu, gồm dao, kéo, kim, chỉ khâu, chỉ có điều, chỉ khâu là loại không tự tiêu.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 28 Tháng Tư, 2012, 11:07:52 am
   Bác haanh lại nhắc đến sake phải không ? Loại này bổ xung nhiều đạm cho chú đội ( cả xét về mặt y học của bác nữa ) . Ngày xưa các bác hết đồ để đô nên đi qua chó, gà có hay giả vờ ngã không ạ ?
  Bọn em sau cũng thế  :D ( đùa vui tí bác đùng giận em ).
  Bác BS-812 : Như vậy là chuẩn bị đầy đủ phải không bác. Nếu vậy trong truờng hợp bị thương nặng, tình huống như kiểu luồn sâu chắc y tá đựoc quyền ....cắt chân luôn ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 28 Tháng Tư, 2012, 11:20:54 am
  Bác haanh lại nhắc đến sake phải không ? Loại này bổ xung nhiều đạm cho chú đội ( cả xét về mặt y học của bác nữa ) . Ngày xưa các bác hết đồ để đô nên đi qua chó, gà có hay giả vờ ngã không ạ ?
  Bọn em sau cũng thế  :D ( đùa vui tí bác đùng giận em ).
  Bác BS-812 : Như vậy là chuẩn bị đầy đủ phải không bác. Nếu vậy trong truờng hợp bị thương nặng, tình huống như kiểu luồn sâu chắc y tá đựoc quyền ....cắt chân luôn ạ !

hehe chú chuẩn đoán bệnh trật lất rồi , " Nhớ vợ , thương con , thèm thịt chó " chỉ là triệu chứng lâm sàn thôi còn tên bệnh là "5 thằng bóp cổ 1 thằng " . Bệnh này để lại di chứng cũng khiếp lắm .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 28 Tháng Tư, 2012, 11:49:28 am
  Bác haanh lại nhắc đến sake phải không ? Loại này bổ xung nhiều đạm cho chú đội ( cả xét về mặt y học của bác nữa ) . Ngày xưa các bác hết đồ để đô nên đi qua chó, gà có hay giả vờ ngã không ạ ?
  Bọn em sau cũng thế  :D ( đùa vui tí bác đùng giận em ).
  Bác BS-812 : Như vậy là chuẩn bị đầy đủ phải không bác. Nếu vậy trong truờng hợp bị thương nặng, tình huống như kiểu luồn sâu chắc y tá đựoc quyền ....cắt chân luôn ạ !
hehe đúng như bác BS812 nói y tá C có đầy đủ đồ chơi để xử lý các ca đạp mìn nếu không thương binh la khóc chịu gì nổi. Một ca đạp mìn trong rừng khi cáng ra được tới E mất cả ngày trời , y tá xử lý không tốt thương bênh sẽ chết trên đường cáng ra.
Nhắc tới novocain em nhớ tới chuyện thằng bạn bị đau bụng quằn quại em lấy ống novocain bẻ ra cho nó uống và kết quả là môi lưỡi rộp trắng dờ hết nói được luôn  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 28 Tháng Tư, 2012, 06:49:21 pm
hehe đúng như bác BS812 nói y tá C có đầy đủ đồ chơi để xử lý các ca đạp mìn nếu không thương binh la khóc chịu gì nổi. Một ca đạp mìn trong rừng khi cáng ra được tới E mất cả ngày trời , y tá xử lý không tốt thương bênh sẽ chết trên đường cáng ra.
Nhắc tới novocain em nhớ tới chuyện thằng bạn bị đau bụng quằn quại em lấy ống novocain bẻ ra cho nó uống và kết quả là môi lưỡi rộp trắng dờ hết nói được luôn  ;D
[/quote]

Em xin tham gia mấy dòng về trường hợp bác Haanh lấy dung dịch Novocain cho anh em uống như sau:
Novocain là một chế phẩm gây tê, có hiệu lực yếu hơn Cocain, Lidocain. Tác dụng gây tê bởi cơ chế phong bế các mạc đoản thần kinh cơ nông(cơ vân) gây vô cảm để tiến các thủ thuật can thiệp ngoại khoa nhỏ (tiểu phẫu). Với cơ chế ấy thì Novocain không có tác dụng với cơ trơn (nội tạng) vì vậy các bác cho BN đau bụng uống là vô hiệu. Còn việc dộp niêm mạc miệng do hai nguyên nhân: một do dung dịch là một muối cocain dễ gây kích ứng với niêm mạc và da mỏng. Thứ hai, có thể đồng chí đó có cơ địa dị ứng mà các bác không Test trước nên gây dị ứng nguy hiểm nhưng may là chưa tới mức shock phản vệ, nguy hiểm tới tính mạng. Xin chào các bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 29 Tháng Tư, 2012, 05:44:25 am
NHÂN KỈ NIỆM 37 NĂM GIẢI PHÓNG MIỀN NAM, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC. Em xin kính chúc bác BS-812 và các bác trong topic vui khỏe hạnh phúc cùng ca khúc khải hoàn cùng dân tộc. Chúc topic phát huy kết quả mỹ mãn hơn. Kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 30 Tháng Tư, 2012, 06:06:59 pm
                                                BỆNH TRẦM CẢM
 Trong cuộc sống sôi động của thời hiện đại. Vật chất cang đầy đủ thì càng đẩy đến cao trào sự bon chen đòi hỏi hưởng thụ  thực dụng(tham dục) của con người. nhưng cũng đồng thời con người phải hứng chịu những tác động mọi mặt có cả tích cực, tiêu cực trong đời sống xã hội. mà sự điều tiết sinh lý, tâm thể của con người có hạn. khi vượt ngưỡng sẽ sinh ra Stress: theo thống kê của các nhà tâm thần học. Có khoảng 1/5 nữ và 1/15 nam bị trầm cảm ít nhất 1 lần trong cuộc đời và hơn một nửa xuất hiện trầm cảm tăng dần sau mỗi năm.
Gây rối loạn cảm xúc, mất ngủ, thái độ cư xử lệch lạc, buồn bã, vui mừng vô cớ và có suy nghĩ muốn tự tử..
Xảy ra ở bất kỳ ai, là bệnh lý não bộ sau một tổn thất quá lớn về vật chất, tinh thần. lạm dụng thuốc, rượu bia, và các hóa chất gây nghiện…
Có 03 cách điều trị: bằng thuốc, tâm lý và shock điện, điều trị sớm sẽ đạt kết quả cao trên 90%
Trong đó liệu pháp tâm lý vẫn là tối ưu. Cần có sự thấu cảm của thầy thuốc, người thâ, bạn bè đồng nghiệp nhằm nâng đỡ tinh thần người bệnh để họ tự rèn luyện vượt qua được nghịch cảnh, trở về đời sống bình thường


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 30 Tháng Tư, 2012, 06:32:35 pm
 Nhân kỉ niệm lần thứ 37 năm  non sông gấm vóc qui về một mối. Trong tiếng hoan ca, tôi xin gửi đến các liền anh liền chị lời dạy của Y Thánh về trường thọ:
Danh y Tuệ Tĩnh từ lâu đã đưa ra một bí quyết trường thọ rất nổi tiếng. Bí quyết này được tóm tắt trong hai câu rất dễ nhớ sau :
 
                                                  BẾ TINH DƯỠNG KHÍ TỒN THẦN
                                         THANH TÂM TIẾT DỤC THỦ CHÂN LUYỆN HÌNH
 
Chúng ta tìm hiểu bí quyết sống khỏe và trường thọ này vì nó liên quan mật thiết đến Tiên Thiên Khí Công, đồng thời bổ túc thêm những điều cần yếu chưa được đề cập. Hai câu trên bao gồm bảy ý niệm, tất cả đều cần được hiểu rõ và thực hành trong đời sống hằng ngày để sống lâu  một cách khỏe mạnh, sáng suốt.
 
1. Bế Tinh
  Tinh; tức chất tinh túy được cơ thể chắt lọc từ thức ăn, từ các chất bổ dưỡng nhứt. Tinh đầy đủ thì sức khỏe khang kiện, tính tình vui vẻ, hắng hái, yêu đời. tinh thiếu thốn thì thường bệnh hoạn,ốm đau, bi quan, buồn chán. Tinh bị mất nhiều nhất trong quan hệ vơ chồng, nam nữ. Nam giới thường bị mất mát nhiều hơn nữ giới, nhưng không có nghĩa là nữ giới không bị tổn hại nếu lạm dùng tình dục. Đàn ông thường có tuổi thọ ngắn hơn đàn bà là do tiêu phí tinh quá nhiều. Nhiều người già trước tuổi, sức khỏe suy kiệt nhanh chóng đến độ đi đứng không vững cũng do sự phí phạm chất tinh túy của cơ thể này. Ông vua điển hình của sự phí phạm tinh túy đến nỗi phải nằm trên long sàng là Lê Long Đĩnh, còn được gọi là Lê Ngọa Triều. Ngoài ra, trong lịch sử nhân loại có rất nhiều người do có thế lực,do giàu có đã quá lạm dụng tình dục, đưa đến hậu quả tất yếu là giảm sức khỏe, tinh thần suy kiệt, đầu óc mê muội, đời sống bị rút ngăn trong tối tăm, mịt mờ. Nhiều người, kể cả người có tuổi vẫn không biết chế ngự, vẫn không biết hạn chế,luôn luôn phí phạm tinh chất trong các cuộc truy hoan liên tục, đưa đến tình trạng bại hoại từ vật chất đến tinh thần. Vì thế Tuệ Tĩnh khuyên chúng ta nên bế tinh.
 Nhưng Bế Tinh là thế nào ? Có phải hoàn toàn diệt dục, tuyệt đối không giải quyết nhu cầu sinh lý không ? Tất nhiên, việc bế tinh hoàn toàn, suốt cuộc đời không đáp ứng nhu cầu tình dục như những vị tu hành xuất gia ngay khi từ còn nhỏ thì cuộc sống rất thanh cao, trí não sáng suốt đặc biệt, tu hành mau đắc quả. Nhưng, một cuộc sống thoát tục như thế không phải dễ dàng và không phải ai cũng làm được. Ở đây, chúng ta chỉ muốn đề cập đại đa số phàm nhân sống bình thường nhưng biết cách giữ gìn chất tinh túy trong cơ thể. Chữ bế tinh mà Tuệ Tịnh muốn nói đến có ý khuyên chúng ta nên hạn chế tình dục, không nên hoang phí quá độ. Biết khi nào tiêu xài và khi nào nên lưu trữ. Tiêu xài với ai, tiêu xài thế nào là điều luôn luôn phải được nghĩ đến. Đó là chưa nói đến việc tiêu xài không có chọn lọc và cẩn thận sẽ đưa đến bịnh tật hiểm nghèo bất trị nữa. Chúng tôi muốn nói đến bịnh AIDS của thời đại ngày nay. Thanh niên nam nữ kể cả những người có tuổi thường cũng ít suy nghĩ kỹ lưỡng về vấn đề này. Cứ giải quyết cho thỏa thích và bất chấp hậu quả ! Đó là điều thật đáng tiếc. Và Tiên Thiên Khí Công sẽ không giúp cho bạn được bao nhiêu nếu bạn không biết cách bế tinh để bảo toàn sức khỏe và nuôi dưỡng tinh thần.
 
2. Dưỡng Khí
 Tinh và khí liên quan mật thiết. Có tinh thì dưỡng khí mới có kết quả. Người xưa thường nói "Tinh hóa khí". Dưỡng khí là đem năng lượng khí trời trong sạch vào hạ đơn điền để biến thành tinh khí, thành năng lực luân lưu khắp châu thân để bảo toàn sự sống. Vì thế muốn dưỡng khí hữu hiệu thì phải bế tinh, tức phải biết tiết dục. Tiết dục chứ không phải diệt dục. Tiết dục dễ hơn diệt dục nhiều. Khi tinh và khí đầy đủ, sung mãn thì bịnh tật rất khó xâm nhập, mà bịnh tật không xâm nhập được thì có phải là ta đã có được một cơ thể quý báu không ? Người luôn luôn khỏe mạnh hay chưa bị ngã bịnh thường rất để ý đến bịnh tật; nhưng khi ngã bịnh, đi đứng không bình thường, ăn ngủ không được, đau nhức hành hạ,lúc đó mới nhận thức được sự quý báu của sức khỏe. Mà nhận thức được như thế nhiều lần thì cuộc đời còn gì là ý nghĩa, hứng thứ nữa? "Bệnh" là nỗi khổ triền miên mà nhân loại đang oằn oại gánh chịu, không thoát ra được. Nhiều thứ bịnh của con người không sao kể cho ra hết, nhưng phần lớn đều do mình tạo ra, không ai có thể gây bịnh cho ta được. Trừ trường hợp bẩm sinh, hầu hết chúng ta đều được sinh ra với một cơ thể bình thường. Nên nếu biết cách sống, ta có thể tránh được nhiều loại bịnh tật. Vậy tại sao chúng ta không chịu tìm hiểu để áp dụng cho cuộc sống của mình thêm hạnh phúc. Phải bế tinh thì dưỡng khí mới có kết quả. Tinh cạn kiệt thì khí không thể điều động để trở thành năng lực nuôi sống, bảo toàn sức khỏe một cách tốt nhứt được.
 
3. Tồn thần
 Tinh khí đầy đủ chẳng những giúp cho cơ thể khỏe mạnh mà còn giúp cho tinh thần sáng suốt, tinh nhanh. Thần là sắc khí của một con người thường hiện ra trên sắc mặt, trong cặp mắt. Khí và tinh hợp lại biến thành thần khí hay thần sắc. Nhìn sắc diện một người, chúng ta có thể nhận ra được ngay họ có thần sắc hay không. Thần sắc đầy đủ thể hiện một sự lạc quan yêu đời, một cuộc sống sung mãn, thánh thiện.  Con người có thể chất tinh thần, cả hai liên quan chặt chẽ với nhau. Không thể có một tinh thần trong một cơ thể bịnh hoạn được. Tinh -khí - thần liên quan chặt chẽ với nhau, vì thế phải giữ tinh để hóa khí và từ tinh khí sẽ biến thành thần sắc. Nhưng chữ "tồn thần" cũng phải được hiểu là "giữ thần", tồn thần là còn, là giữ gìn cho còn. Thần sắc được tinh khí tạo ra, nhưng phải được bảo tồn, nếu hoang phí thần thì cũng giống như hoang phi tính và khí. Tồn thần hay dưỡng thần cũng giống như ta sử dụng điện năng. Được cung cấp nhiều thì khả năng tồn giữ không mất, lại dồi dào thêm. Ngược lại, tiêu xài nhiều, tiêu phí nhiều thì khả năng tồn giữ bị tiêu hao. Thần bị tán, bị mất khi ta suy nghĩ,làm việc nhiều bằng trí não, nói chuyện nhiều hoặc chăm chú xem hay nghe, kể cả xem truyền hình và nghe đài phát thanh, làm việc nhiều bằng máy tính. Thần cũng bị tán khi ta có quá nhiều cảm xúc dễ giận hờn, thù oán, nhiều tham vọng hay tự cao, tự đại. Thần được lưu giữ nhờ sự bình an trong tâm hồn, nhờ giấc ngủ yên lành không mộng mị. Tóm lại, ta phải tập cho mình một phong thái sống, nếp sống, một thời khóa biểu cho sự làm việc và nghỉ ngơi. Chúng ta cần thuộc lòng câu nói sau đây: Tinh túc thì ít bệnh. Khí túc thì ít ăn. Thần túc thì ít ngủ.
 Chúng ta vừa tìm hiểu ba ý niệm: Bế tinh, dưỡng khí, tồn thần. Bây giờ, chúng ta thử tìm hiểu bốn ý niệm của câu thứ hai : "Thanh tâm, quả dục, thủ chân, luyện hình".
 
1. Thanh tâm
 Tâm, nghĩa hẹp là lòng, là tấm lòng, rộng hơn là phần tinh thần cũng gọi là tâm hồn, tức là phần điều khiển tất cả mọi sinh hoạt của thể xác. Mà phần tinh thần của con người thì bao gồm rất nhiều thứ, từ tình cảm, lý trí, khả năng suy tưởng, khả năng sáng tác và các khả năng đặc biệt khác.
 Chính nhờ phần "tâm này" mà loài người mới có tiến bộ và có cuộc sống khác hơn loài vật, mới được gọi là "linh ư vạn vật". Còn chữ "thanh" được hiểu là sự trong sạch, thanh khiết không bị vướng bất cứ một thứ cặn bã nào. Sự hướng thượng, lòng khoan dung, sự tha thứ, sẵn sàng làm điều tốt, điều thiện mưu cầu lợi ích cho người khác" thuộc thanh. Người luôn luôn thanh tâm là người luôn có cuộc sống an lành nhờ tâm hồn được nuôi dưỡng bằng những tình cảm, tư tưởng thanh cao, tốt đẹp. Vì thế,họ luôn luôn được an vui, hạnh phúc. Chính nguồn vui, hạnh phúc này giúp họ có đời sống rất khỏe mạnh và an lạc.
 
2. Quả dục
 Dục là ham muốn, đòi hỏi, thèm khát. Quả dục là giảm thiểu sự ham muốn, sự đòi hỏi, sự thèm khát. Tham vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. Chính vì lòng ham muốn này đã dẫn dắt không biết bao nhiêu người đi vào vực sâu, mất an vui, hạnh phúc và gần nhất là là sức khỏe bị suy mòn, tinh thần bị lụn bại. Vì thế muốn, nếu muốn khỏe mạnh và sống lâu thì phải biết chế ngự lòng ham muốn, tính tham lam, thèm khát. Lòng ham muốn vô bờ biến giống như những cơn sóng to làm chìm đắm tất cả mọi sự bình an. Phải biết sống an vui với những gì mang đang có, biết "tri túc" thì cuộc sống sẽ tốt đẹp và có ý nghĩa. Người xưa thường khuyên ta : "Tri túc thường lạc" hoặc  "Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc". Nghĩa là biết đủ thì sẽ luôn được an vui, hoặc biết đủ, an hưởng cái đủ, còn chờ đủ thì không bao giờ đủ cả..
 
3. Thủ chân
 Thủ là giữ. Chân là chân lý. Thủ chân tức là luôn luôn theo đuổi một điều gì mình cho là chân lý,là lý tưởng. Đời người phải hướng về một mục đích nào đó để phục vụ, để thờ phượng thì cuộc sống mới có ý nghĩa. Thật là tội nghiệp cho bất cứ ai cứ tưởng phương tiện là mục đích. Nếu biến phương tiện thành mục đích thì con người sẽ trở thành nô lệ cho những đối tượng tầm thường. Rất nhiều người coi tiền bạc, nhà cửa, xe cộ, danh vọng, sắc đẹp là mục đích trong khi chúng chỉ là phương tiện, nên cả đời họ chỉ lo chạy theo những thứ vật chất mau đổi thay, mau tan rã, không tồn tại lâu dài này. Tự biến mình thành nô lệ mà mình không bao giờ tỉnh thức.
 Người biết sống, người sáng suốt lúc nào cũng phân biệt rõ được phương tiện và mục đích. Họ luôn luôn làm chủ đời sống chứ không bao giờ trở thành nô lệ. Mục đích của họ có thể có nhiều nhưng mục đích cùng tột cao cả nhứt là sự giải thoát khỏi những ưu phiền của thể sự, những hạn hẹp của kiếp người. Người "thủ chân" thường là người biết sống, có một ước mơ cao cả đề tìm cầu, để thực hiện trong suốt cuộc đời của mình. Họ sống thanh thoát và ra đi an lành. Họ sống giản dị và biết vượt qua những ưu phiền.
 
4. Luyện hình
 Luyện hình được hiểu là rèn luyện cơ thể. Nói một cách thật dễ hiểu là tập luyện cho thân hình luôn luôn khỏe mạnh, cường tráng. Tục ngữ Pháp có câu : "Một tinh thần minh mẫn trong một thân thể cường tráng" (Une âme saine dans un corps sain). Tập luyện cho cơ thể khỏe mạnh có rất nhiều cách. Từ tập thể dục thông thường đến đi bộ, bơi lội, đi xe đạp..v..v.. đều là những cách đơn giản và thông dụng.
Nhưng luyện hình mà Tuệ Tỉnh muốn nói, không đơn giản chỉ là những động tác thể dục bình thường mà là những cách tập luyện toàn diện giúp cho nội lực luôn sung túc và đả thông được các huyệt đạo trong lục phủ, ngũ tạng. Cách luyện hình của người xưa tại Á Đông được truyền bá giới hạn trong các môn phái Yoga, Thiền và nhứt là trong các môn phái Khí Công. Để đạt được cả hai phần thể chất và tinh thần, Tiên Thiên Khí Công vừa có các cách luyện tập vận khí, đưa năng lượng Khí Trời trong sạch vào trong cơ thể làm thông các huyệt đạo, vừa đưa khí vào để biến tinh khí thành thần để thay thế thức ăn, thức uống.
 Ngoài các cách tập luyện về phần làm khang kiện thể chất, Tiên Thiên Khí Công cũng có phần tập an định về tinh thần để đạt được sư an lạc, tự tại. Người tập Tiên Thiên Khí Công kiên trì, theo đuổi lâu dài, thực hành đúng cách sẽ đạt được những kết quả to lớn cả thể chất lần tinh thần trong thế gian đầy ô trược và xã hội với bịnh tật tràn lan như hiện nay.
 Điều cần nói thêm là danh y Tuệ Tĩnh qua hai câu nói ngắn gọn, dễ nhớ, đã cho ta một phương châm vô cùng quý báu để sống thế nào cho đúng, sống thế nào cho khỏe mạnh, trường thọ, sống thế nào cho được an vui, hạnh phúc. Chắc chắn, là còn một phần tối hệ trọng khác, nhưng Tuệ Tĩnh không đề cập trong hai câu nói nổi tiếng này. Đó là điều mà Người muốn gửi gấm trong hai chữ ;thủ chân ở câu thứ hai. Vì bất cứ một thứ chân lý nào tồn tại trên thế gian này mà chỉ dừng lại ở những bất toàn, bất túc, những vô thường hằng ngày thì chưa thể gọi là chân lý theo nghĩa thật triệt để, nói cách khác là vẫn chưa giải quyết được tận gốc cuộc sống của con người. Nhưng, bất cứ một loại thành tựu nào, dù là thể chất hay tâm linh, dù vô thường hay vĩnh hằng đều phải là kết quả của những dụng công, những cố gắng và miệt mài áp dụng thực hành. Và  tất nhiên, bất cứ một phương pháp hay một pháp môn nào muốn được thừa nhận đều cũng phải được chứng nghiệm, phải đưa đến kết quả chắc chắn. Còn ngược lại, một phương pháp chỉ có tính lý thuyết suông, lại mang nhiều điều không hữu lý, không mang tính khoa học thì nhứt định chúng ta không nên uổng thời giờ tìm hiểu và tất nhiên không nên thực hành.
 
Tóm lại, qua hai câu :
 Bế tinh, dưỡng khí, tồn thần
Thanh tâm, quả dục, thủ chân, luyện hình.
 Danh y Tuệ Tĩnh đã nhắc nhở ta bảy điều tâm niệm cần phải nằm lòng để trở thành một người có cuộc sống khỏe mạnh, an vui, hạnh phúc, một thứ hạnh phúc chân thật, đúng nghĩa.
Kính chúc các bác cựu tri hành để được trường thọ. Kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Năm, 2012, 07:56:26 am
    Bác Vetran có bài viết phân tích đi sâu sát quá. Tiện Anh cho em hỏi luôn theo mạch bài của anh : Hồi trước ở quân y viện có một đồng chí mắc chứng bệnh hơi khó nói. Đó là chứng DI TINH. Đi bộ đội mới bị, phải ăn uống bồi dưỡng dữ lắm, tiêu chuẩn quân đội không đủ gia đình phải gửi thêm tiền lên để ăn. Theo anh tại sao mà lại bị thế ạ ? Liệu sau này đồng chí ấy có chữa trị khỏi không ? ( Em nghe nói chứng bệnh này khó chữa lắm ).


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 02 Tháng Năm, 2012, 08:35:45 am
 * Xin chào bác chủ,  và các bác tham gia topic. Tôi xin trả lời thắc mắc của Linhquany. Không biết thắc mắc cho người quen hay cho mình. Thôi kệ, Vetran cứ nêu thông tin để các bác tham khảo: Trước hết tôi xin cảnh báo: Căn bệnh này rất khó điều trị bằng tây y:
**Theo Từ điển y học Flammarion, di tinh là tình trạng tinh dịch chảy ra ngoài khi không có giao hợp, không có sự cương cứng hoặc kích thích tình dục; nó có thể xảy ra lúc đi tiểu, đại tiện hoặc trong lúc ngủ. Di tinh có thể là hiện tượng bình thường, cũng có thể là biểu hiện bệnh lý. Vetran tham khảo tài liệu từ Giáo sư Bảo Châu nhận thấy: Nếu sau khi di tinh, cơ thể vẫn khỏe mạnh, không có bất kỳ triệu chứng bệnh lý gì thì đó là hiện tượng bình thường, thường thấy ở thanh niên khỏe mạnh chưa lập gia đình hoặc phải ở một mình. Hiện tượng di tinh có thể xảy ra 1-2 lần/tháng.
Nếu di tinh 3 lần/tuần, xuất hiện các triệu chứng mệt mỏi, đầu váng tai ù, thắt lưng ê ẩm, trong ngực bồn chồn, đó là trường hợp bệnh lý. Nguyên nhân gây bệnh là chức năng sinh sản nam bị rối loạn, tâm hỏa đốt ở trong, âm hư hỏa vượng, tinh quan bất cố (miệng túi tinh không chặt).
Đối với trường hợp di tinh bình thường, cần biết cách xử lý để tránh "chữa lợn lành thành lợn què". Có 2 cách:
- Coi đó là một hoạt động sinh lý, đến lúc cơ thể cần đưa tinh thoát ra ngoài thì cứ để tự ra, không phải lo lắng gì.
- Làm theo phương pháp của Tuệ Tĩnh: thỏa mãn tình dục (lấy vợ)bằng cách giao hợp hoặc thủ dâm. Thủ dâm không có hại nếu chỉ thực hiện 1-2 lần/tháng và động tác kích thích vừa phải.
Đối với trường hợp di tinh bệnh lý, phải có quyết tâm sửa đổi, tìm cách để khống chế thèm muốn tình dục bằng các hoạt động học tập, thể dục, thể thao, hoạt động xã hội hữu ích, tránh những kích thích gợi tình. Ngoài ra, bệnh nhân cần dùng thuốc hỗ trợ. Cách dùng thuốc tùy thuộc vào từng dạng bệnh:
- Nằm mộng thấy giao hợp, tỉnh dậy thấy tinh phóng ra, thần không yên, mạch đập mạnh và nhanh: Đó là biểu hiện có đòi hỏi tình dục mạnh (tâm hỏa đốt ở trong), cần làm mát tâm, an thần. Nên dùng bài thuốc sau: hoàng liên, sinh địa, đương quy, nhân sâm, cam thảo, hạt sen, toan táo nhân, phục thần, viễn chí lượng đều nhau, tán thô, mỗi ngày dùng 20 g sắc uống.
- Nằm mộng thấy giao hợp, dương vật dễ cương cứng, đầu váng, tim đập mạnh, ngủ không yên, người mệt mỏi: Đó là biểu hiện của âm hư hỏa bốc, gây di tinh; cần bổ âm, làm mát hỏa, làm chặt miệng túi tinh. Dùng thuốc sau: đậu đen 20 g, thục địa 20 g, chi tử 12 g, hạt hòe 16 g, liên tâm 8 g, liên nhục 16 g, khiếm thực 16 g. Sắc uống.
- Ngủ say tỉnh dậy thấy tinh xuất ra quần, thắt lưng đau mỏi, đầu váng tai ù, người uể oải hụt hơi: Đó là biểu hiện của thận hư, tinh quan bất cố gây nên; cần phải bổ thận, cố tinh. Dùng thuốc sau: nhục thung dung 80 g, cao lộc 100 g, phụ tử 16 g, nhục quế 16 g, phá cố chỉ 20 g, cao quy bản 100 g, kỷ tử 120 g, hoài sơn 120 g, mẫu lệ 40 g, khiếm thực 40 g,
 Các bác cứ mạnh dạn ra bất cứ nhà thuốc bắc nào đó, đưa đơn thuốc để thầy lang bốc cho liều lượng cụ thể, rồi sử dụng thì yên tâm cho sức khỏe của mình. Kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: y lố 302 trong 02 Tháng Năm, 2012, 03:25:26 pm
   Bác Vetran có bài viết phân tích đi sâu sát quá. Tiện Anh cho em hỏi luôn theo mạch bài của anh : Hồi trước ở quân y viện có một đồng chí mắc chứng bệnh hơi khó nói. Đó là chứng DI TINH. Đi bộ đội mới bị, phải ăn uống bồi dưỡng dữ lắm, tiêu chuẩn quân đội không đủ gia đình phải gửi thêm tiền lên để ăn. Theo anh tại sao mà lại bị thế ạ ? Liệu sau này đồng chí ấy có chữa trị khỏi không ? ( Em nghe nói chứng bệnh này khó chữa lắm ).

Y lố 302 xin chào các Bác ,Cảm ơn Bác BS-812 đã mở topic này .
Xin Bác vetran cho biết thêm bệnh này trong chiến đấu có làm cho trầm trọng hơn không ? .Lúc ở Sa Mát ( 1978 ) có một anh dược tá bị di tinh ,không điều trị được ngày càng ốm yếu phải cho về tuyến sau để coi kho .( liên quan ảnh hưởng tinh thần căng thẳng ? ) .
Lúc nhập ngũ 1976 khi khám sức khỏe Bsỹ hỏi anh có gia đình chưa ? Nhưng tôi đâu có biết là có vợ ( ai chẳng có gia đình ) nên đáp là có . Sao lại hỏi vòng vo thế nhỉ ?
Về lính " lác " .Tôi cũng rất ấn tượng với bệnh này ,Tôi bị "Lác " bôi bao nhiêu thuốc cũng không khỏi , thời điểm 1976 -1977 lúc đó thuốc Tây rất hiếm . Sau nhờ anh Minh đi chung nghĩa vụ ( cùng phường làm tại BV Nhân Dân Gia Định ) cho 1 lọ thuốc uống dứt điểm từ đó đến nay !!!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Năm, 2012, 04:07:43 pm
   Em kể chuyện vui về bệnh lác ( nấm ) một tý !
   Các Bác Cựu BGPB cũng rất hay gặp bệnh này, các loại thuốc thông thường gặp loại này gần như không dứt điểm nổi cho nên thường dùng lá Cơi ( loại lá mà em nói ở mấy bài trước ). Thứ lá này vò nát hoặc đun lên bôi rất xót nhưng lại khỏi nhanh. Chỉ có điều nó để lại những vết lấm tấm hoặc cả cụm lốm đốm thâm đen trên da. thỉnh thoảng ngồi hầu rượu bác cựu nào mà thấy bác ấy trời nóng đến mấy vẫn lịch sự với thằng em chỉ mặc quần dài là khả năng đã qua sử dụng bài thuốc ấy khá cao !
   Bọn em vẫn trêu các bác là người Việt ...gốc Hoa ( gốc toàn hoa mà ...).
 



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 02 Tháng Năm, 2012, 05:33:54 pm
@Linhquany ơi! Người Việt gốc Hoa là cụm từ chỉ mấy anh bị mắc lang ben - Những người ở lứa tuổi dậy thì thường dễ bị mắc lang ben, bệnh do một loại nấm sống hoại sinh ở trên da người.
  
* Đặc điểm của bệnh lang ben
 Bệnh lang ben (pityriasis versicolor) do loại nấm Malassezia furfur, còn gọi là nấm Pityrosporum ovale gây nên. Bình thường nấm Malassezia furfur sống hoại sinh trên da người, lây nhiễm từ người này sang người khác trực tiếp hoặc gián tiếp qua khăn lau, giường chiếu...Mà trong điêu kiện sống tập thể của chiến sĩ ta thì việc lây nhiễm là chuyện bình thường
 Nấm gây bệnh khi có các điều kiện thuận lợi như đổ mồ hôi nhiều, xoa kem có chất béo trên da, tăng cortisone máu... Ngoài ra, bệnh còn có vai trò của yếu tố di truyền.
 Ngoài bệnh lang ben thường hay gặp, loại nấm Malassezia furfur cũng có thể gây bệnh viêm nang lông (pityriasis folliculitis), viêm da tăng tiết bã (seborrhoeic dermatitis), gầu (dandruff); đôi khi chúng xâm nhập vào máu gây nên nhiễm nấm máu.
 
Bệnh lang ben thường gây tổn thương trên da chủ yếu ở vị trí 1/2 phía trên thân người như mặt, cổ, lưng, ngực...; hiếm gặp ở đùi chân và cẳng chân. Nấm ngăn cản sự hấp thu tia cực tím trong ánh sáng mặt trời nên càng ra nắng, phần da lành của người bệnh càng bị sẫm màu, nơi tổn thương càng nổi rõ.
 
Nơi da bị nhiễm nấm thường có những mảng da đổi màu, ranh giới rõ, có thể có màu trắng, hồng, vàng hoặc nâu phụ thuộc vào sắc tố da bình thường, sự tiếp xúc ánh sáng mặt trời và mức độ bệnh. Tổn thương trên da thường xếp thành từng đám, có vảy.
 
Khi ra nắng tiếp xúc với ánh sáng mặt trời hoặc khi có mồ hôi đổ ra sẽ gây ngứa ngáy, râm ran khó chịu, có cảm giác như kim đâm. Bệnh lang ben thường hay gặp ở lứa tuổi từ 15-17 nên còn được gọi là bệnh lang lớn. Bệnh này cũng có thể gặp ở trẻ em và cả người già.
 
* Chẩn đoán và điều trị bệnh
 Chẩn đoán bệnh lang ben đơn giản bằng cách chiếu đèn Wood lên da, chỗ da bị tổn thương sẽ phát huỳnh quang màu vàng xanh lá cây nhạt. Có thể xét nghiệm trực tiếp bằng cách soi trực tiếp vảy da trong dung dịch KOH 20% hay xanh methylene sẽ thấy những tế bào nấm men tròn với kích thước tới 8µm và những sợi nấm ngắn với kích thước từ 2,5 - 4µm, cong, ít phân nhánh. Đôi khi gặp những tế bào nấm hình ovale, hình trụ, kích thước từ 1,5 - 2,5µm x 3 - 3,5µm xếp thành từng đám.
 
* Điều trị bệnh nấm lang ben thường dùng dung dịch BSI, ASA 1% hoặc 2% bôi lên chỗ da bị tổn thương, kết hợp bôi mỡ benzosali trong thời gian từ 2 - 3 tuần. Tốt nhất là dùng các loại thuốc azole bôi tai chỗ; thuốc có dạng kem, dung dịch, dầu gội hoặc xà phòng như sastid, kelog, nizoral... Trong những trường hợp nặng, có thể uống ketoconazole 400mg/ngày, dùng từ 5 - 10 ngày hoặc itraconazole 200mg/ngày, dùng từ 5 - 7 ngày.
 
Màu sắc da sẽ trở về bình thường với thời gian chậm trong nhiều tháng sau khi đã điều trị hết nấm gây bệnh. Bệnh lang ben do nấm thường hay tái phát, vì vậy có thể cần điều trị dự phòng khi có chỉ định của bác sĩ.
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 02 Tháng Năm, 2012, 05:40:50 pm
   Bác Vetran có bài viết phân tích đi sâu sát quá. Tiện Anh cho em hỏi luôn theo mạch bài của anh : Hồi trước ở quân y viện có một đồng chí mắc chứng bệnh hơi khó nói. Đó là chứng DI TINH. Đi bộ đội mới bị, phải ăn uống bồi dưỡng dữ lắm, tiêu chuẩn quân đội không đủ gia đình phải gửi thêm tiền lên để ăn. Theo anh tại sao mà lại bị thế ạ ? Liệu sau này đồng chí ấy có chữa trị khỏi không ? ( Em nghe nói chứng bệnh này khó chữa lắm ).

Y lố 302 xin chào các Bác ,Cảm ơn Bác BS-812 đã mở topic này .
Xin Bác vetran cho biết thêm bệnh này trong chiến đấu có làm cho trầm trọng hơn không ? .Lúc ở Sa Mát ( 1978 ) có một anh dược tá bị di tinh ,không điều trị được ngày càng ốm yếu phải cho về tuyến sau để coi kho .( liên quan ảnh hưởng tinh thần căng thẳng ? ) .
Lúc nhập ngũ 1976 khi khám sức khỏe Bsỹ hỏi anh có gia đình chưa ? Nhưng tôi đâu có biết là có vợ ( ai chẳng có gia đình ) nên đáp là có . Sao lại hỏi vòng vo thế nhỉ ?
Về lính " lác " .Tôi cũng rất ấn tượng với bệnh này ,Tôi bị "Lác " bôi bao nhiêu thuốc cũng không khỏi , thời điểm 1976 -1977 lúc đó thuốc Tây rất hiếm . Sau nhờ anh Minh đi chung nghĩa vụ ( cùng phường làm tại BV Nhân Dân Gia Định ) cho 1 lọ thuốc uống dứt điểm từ đó đến nay !!!
Tôi xin trả lời bác Y lố 302
* Mộng tinh di tinh là xuất tinh trong lúc đang ngủ, nếu một tháng vài ba lần thì hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Chỉ đặt vấn đề điều trị cho những người ngày nào cũng bị mộng tinh liên tiếp trong một tuần đến 10 ngày

Nhiều người khi mắc phải mộng tinh, di tinh thường rơi vào tình trạng xấu hổ, mặc cảm, lo lắng. Sự lo lắng càng làm cho di, mộng thêm trầm trọng hơn. Tuy nhiên, các nhà chuyên môn cho rằng di, mộng tinh không phải là bệnh.
Mộng tinh
Mộng tinh là tình trạng xuất tinh xảy ra trong lúc ngủ ban đêm. Nhiều người (đàn ông) khi ngủ thường nằm mơ, mộng mị, thấy đang âu yếm, hay giao phối với một người phụ nữ nào đó mà họ thích hay mến cảm, yêu thương. Cũng có trường hợp không mơ thấy người phụ nữ nào, nhưng vẫn bị xuất tinh, là do họ bị căng thẳng, lo âu, hay sau một ngày làm việc mệt nhọc. Tình trạng này có thể xảy ra một tuần một lần, hay hai đến ba lần.
Mộng tinh thường gặp ở những người trẻ (từ trên 10 tuổi đến trên 20 tuổi); hay lo âu, căng thẳng; trên 30 tuổi cũng có thể gặp, nhưng ít hơn... Nhiều người bị mộng tinh thường tỏ ra xấu hổ, mặc cảm, lo sợ.  Như vậy “Mộng tinh là tình trạng sinh lý bình thường, cho thấy cơ thể của người nam đó phát triển, mộng tinh không được xem là bệnh lý. Tinh xuất ra chủ yếu là từ túi tinh, tuyến tiền liệt. Tuy nhiên, rất nhiều người mắc phải thường rơi vào trạng thái lo lắng quá mức, càng làm cho mộng tinh xảy ra nhiều hơn, dày hơn. Cứ thế thành cái vòng luẩn quẩn, càng bị nhiều càng lo lắng, càng lo lắng lại càng bị nhiều hơn nữa!”.
Di tinh
Di tinh là một biểu hiện khác với mộng tinh. Di tinh thường xảy ra khi người nam đó chỉ mới gần người bạn gái, phụ nữ; cũng có khi không gần ai cũng bị di tinh. Nó không biểu hiện bằng xuất tinh ra bên ngoài nhiều như mộng tinh, mà chỉ là những giọt tinh rỉ ra làm ươn ướt... chiếc quần.  Di tinh xảy ra ở những người thần kinh có tính dễ bị kích thích. Cũng giống như mộng tinh, di tinh thường xảy ra ở những nam giới trẻ dưới 30 tuổi. Thỉnh thoảng cũng xảy ra ở những người trên tuổi 30, đã có gia đình, nhưng ngoài tuổi 40 thì gần như không gặp. Thông thường di tinh và mộng tinh hay đi kèm với nhau. Trường hợp đồng chí dược tá đơn vị bác Y lố303 rơi vào trang thái thần kinh dễ kích thích và cũng không loại trừ cùng một lúc mắc cả hai chứng vì cuộc sống độc thân mà không biết điều tiết, không xuất kho khi kho đựng đầy ứ (Tôi không xúi các bác đi tăng gia ngoài kế hoạch đâu nha). Ông nào mắc chứng này thì nước da xanh mét, gân máu nổi rõ, tay chân mình mẩy luôn lạnh hơn người ta, cơ thể bải hoải, bạc nhược, cặp mắt lo âu và đặc biệt là gầy, mặc dù là (Thầy cơm). Còn chuyện khi khám nhập ngũ thì có mấy khâu khám tế nhị như: (cuổng trời) chạy tại chỗ, sau đó bác sĩ quân y ngó rất kĩ (súng đạn) ra sao, nhất là đạn có cân đều hay lép, súng có bị bịt bởi bao da không. Sau đó quay phía sau, (chông mu) khám cửa hậu, nhằm  phát hiện (trĩ ngoại). Cũng đồng thời , các BS kiểm tra bẹn mông xem có bản đồ thế giới do nấm Chophitol không. Chuyện BS hỏi bác: có gia đình chưa là ghi vào phiếu sức khỏe theo dõi cái vụ nêu trên đấy.
Chữa trị ra sao?
 Theo thống kê của các cơ sở nam khoa thì có khoảng 5- 10% người khám có các triệu chứng này nhưng tây y thì không có khái niệm mộng tinh hay di tinh, Tây y gọi di tinh là tình trạng “Tăng tiết dịch niệu đạo”. Ở trường hợp mộng tinh, về nguyên tắc, không cần chữa trị thuốc men gì nhiều, chủ yếu là chữa trị về tâm lý, bác sĩ cần giải thích cho người mắc phải hiểu rõ vấn đề.
Một số trường hợp có thể cho sử dụng thuốc chống lo âu. Đối với thuốc ức chế sinh dục - nhằm để không xuất tinh, thì không có lợi về mặt phát triển của cơ thể. Tuy vậy, trong thực tế cũng có một số trường hợp chữa trị rất khó khăn, do người mắc phải lo lắng nặng nề quá mức. Nhiều trường hợp lo sợ đến nỗi không học hành, làm việc được, đi chữa trị nhiều nơi, nhưng đến khi lập gia đình thì lại hết! Còn ở người bị di tinh, việc chữa trị cũng giống như trên – chủ yếu cũng thiên về chữa trị tâm lý.
Nhiều người hay lầm tưởng di tinh với viêm niệu đạo, viêm bàng quang, hay viêm túi tinh, nên hướng việc điều trị theo những nguyên nhân đó (cho bệnh nhân dùng thuốc kháng sinh, kháng viêm...), nhưng tình trạng di tinh vẫn không giảm. Cần phân biệt, nếu viêm do lậu, thì tinh có màu vàng, đục; còn viêm do vi trùng, thì tinh có màu trong. Đặc điểm, nếu do viêm nhiễm, thì gần như lúc nào tinh cũng ra. Còn di tinh, thì phần lớn chỉ bị khi có sự kích thích như đã nói ở trên...
Vì vậy, điều quan trọng là, nam giới chớ quá lo lắng khi gặp phải mộng tinh, di tinh. Cần đến bác sĩ để được hướng dẫn, điều chỉnh thích hợp.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanson307 trong 02 Tháng Năm, 2012, 07:50:32 pm
  Kính hỏi Bác Vetran, ngày tôi học lái xe ở Trường lái xe QK3. Có một loại côn trùng mà bọn tôi buộc phải làm bạn với nó suốt cả khóa học, đó là con rệp. Ban ngày thì không nhìn thấy nó đâu cả ấy vậy mà khi đêm xuống thì nó ở đâu chui ra mà khiếp thế. Đang ngủ say chợt thấy buồn buồn ở trên người, lấy tay đập bâng quơ đấnh đét một cái, một mùi hăng hắc hôi sộc vào mủi, soi kỹ đèn thì ra một con rệp nhỏ bằng con ruồi nhưng thân thì dẹp lép đang bâu vào người mình hút máu thì bị tiêu diệt. Dưới ánh sáng, hàng chục con nữa chạy lủi rất nhanh vào các khe chiếu, khe màn. người mình lúc đó chợt gai gai người rất khó tả. Sau này khi vào chiến đấu ở K mỗi khi đi công tác hay đi phép qua trạm khách số 3 tại Phú tài- Quy NHƠN vs307 lại thấy lũ rệp bạn cũ lại xuất hiện rất nhiều Cũng may mà lính chiến đấu quen nằm võng lên cũng đỡ ghê hơn rất nhiều. Vậy bọn rệp này đốt có gây cho ta bệnh gì không? và phòng chống nó thế nào hả Bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: GiangNH trong 02 Tháng Năm, 2012, 08:17:37 pm

Em thấy mấy bác công binh D1-E544-QKTD hồi đóng quân ở đầu làng em hồi 198x chữa rệp như sau:
-Tất cả giường, chiếu, phản...ngâm chìm nghỉm đồng loạt xuống ao 1 ngày.
-Tất cả quần áo cho hết vào xoong, chảo quân dụng luộc sôi sùng sục với là xà cừ, lá 3 chạc(phải lên núi lấy).
-Quét dọn sạch sẽ doanh trại, rắc vôi bột.
-Trên người các anh ấy có vết cắn thì chỉ thấy các anh lấy tay...xoa xoa, gãi gãi(Làm gì có tiền mà mua thuốc, quân trang, nhu yếu phẩm bán sạch uống rượu từ lâu rồi)

Ngày ấy kinh tế còn khó khăn lắm, doanh trại toàn bằng tranh, tre, nứa, lá, có lẽ đó chỉ là phương pháp tạm thời. sau 1 thời gian em mò ra chơi với các anh, cởi trần nằm trên cái giường sắt trải cái chiếu đơn, có lẽ máu em nó...ngọt? Chỉ sau 5 phút, lưng em nó đỏ như bị dị ứng? Quá hoảng luôn vì rệp

Chứ bây giờ chỉ cần phun cái thuốc diệt muỗi loại 800.000VND/0,5 lít thì đảm bảo sạch bách từ ruồi muội, rận rệp trong vòng ít nhất 6 tháng(phun cả nhà, vườn)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Năm, 2012, 11:16:48 pm
   Bệnh lang ben : Bọn em hay lấy lá cây chân vịt mọc bờ ruộng, trong nam em không biết gọi là gì, vò nát xát cho đến khi xanh lè da ,cũng rất xót nhưng ai hợp thì khỏi ngay không để lại vết trên da đâu ạ !
   Em có một bà bác bị trắng cả mặt, chữa mấy chục năm không khỏi. Một lần bà vợ ông trẻ em sang Trung quốc mua cho một lọ thuốc không đọc được nhãn hiệu, bôi hết lọ khỏi luôn, em có giữ vỏ lọ lại được một thời gian xong cũng để đâu mất .
   


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 03 Tháng Năm, 2012, 10:04:35 am
 Cám ơn các bạn trong thời gian qua đã ghé thăm bệnh bệnh xá dã chiến này; Trong thời gian tới, viện phí có tăng ,nhưng mong các bạn vẫn lui tới thường xuyên, để tăng thu nhập cho anh em y, bác sỹ .
 Cám ơn bác sỹ Trần Vệ, y tá Anh thơ, và lính quân y đã nhiệt tình, chăm sóc bệnh nhân chu đáo; Hy vọng sẽ có nhiều y, bác sỹ giỏi đầu quân vào bệnh xá này, để tiếng tăm ngày càng được vang xa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 03 Tháng Năm, 2012, 10:18:07 am
 Kính hỏi Bác Vetran, ngày tôi học lái xe ở Trường lái xe QK3. Có một loại côn trùng mà bọn tôi buộc phải làm bạn với nó suốt cả khóa học, đó là con rệp. Ban ngày thì không nhìn thấy nó đâu cả ấy vậy mà khi đêm xuống thì nó ở đâu chui ra mà khiếp thế. Đang ngủ say chợt thấy buồn buồn ở trên người, lấy tay đập bâng quơ đấnh đét một cái, một mùi hăng hắc hôi sộc vào mủi, soi kỹ đèn thì ra một con rệp nhỏ bằng con ruồi nhưng thân thì dẹp lép đang bâu vào người mình hút máu thì bị tiêu diệt. Dưới ánh sáng, hàng chục con nữa chạy lủi rất nhanh vào các khe chiếu, khe màn. người mình lúc đó chợt gai gai người rất khó tả. Sau này khi vào chiến đấu ở K mỗi khi đi công tác hay đi phép qua trạm khách số 3 tại Phú tài- Quy NHƠN vs307 lại thấy lũ rệp bạn cũ lại xuất hiện rất nhiều Cũng may mà lính chiến đấu quen nằm võng lên cũng đỡ ghê hơn rất nhiều. Vậy bọn rệp này đốt có gây cho ta bệnh gì không? và phòng chống nó thế nào hả Bác.


 Vay Nick của Anhtho. Qua ý kiến của bác Vanson307 và bác GiangNH. Vetran xin trả lời về Con Rệp như sau.
*Rệp (bedbug) là những loài bọ nhỏ, thuộc động vật hút máu (Hematophagy), cánh nửa cứng, mình dẹp, tiết chất hôi, hút máu người, chuyên sống ở khe giường, chiếu chăn, ghế phản. Trong môi trường tập thể như quân đội, công nhân, thanh niên  xung phong và cả khu tập thể sinh viên, điều kiện vệ sinh không tốt thì các ông bà bạn này phát triển cực nhanh
**Tác hại của rệp gây ra: Cơ bản là mất máu và ngứa ngáy do khi hút máu, rệp nhả vào vết cắn một loại nọc độc gây sưng sần tại chỗ làm cho ta chịu không nổi, phải gãi, mà càng gãi càng thấy ngon trớn ngứa nhiều hơn, gãi mạnh hơn và cuối cùng gây trầy da, chảy máu rồi nhiễm trùng khác gây nở loét mưng mủ. Nếu bị nhiều rệp hút máu kéo dài thời gian sẽ gây thiếu máu và nở loét toàn thân dẫn đến suy kiệt.
***Biện pháp diệt rệp
Theo phương pháp của bac GangNH cũng được nhưng vì sử dụng liều cao, hóa chất tồn lưu vào vạt gỗ giường lại gây độc khi ngày nào mình cũng hít phải.
Biện pháp đơn giản nhất là dùng que khều bắt rệp ở khe giường, giũ chiếu xuống sàn để tìm rệp và diệt. Sau đó dùng nước sôi dội vào các khe, kẽ giường hoặc dùng đóm lửa lùa vào để đốt chết rệp con và làm ung trứng. Cũng có thể dùng nước xà phòng đun nóng để đổ vào, rồi cọ rửa sạch và phơi ra ngoài nắng.
Nếu có điều kiện, dùng dụng cụ hun khói chứa hóa chất pyrethroid diệt côn trùng để hun khói trong nhà. Dụng cụ sẽ cháy khoảng 3-15 phút và chỉ có thể dùng được một lần. Một làn khói với các hạt hóa chất rất nhỏ được sinh ra có thể len lỏi vào các khe kẽ để giết chết rệp và bọ chét, ruồi, muỗi. Loại màn tẩm hóa chất dùng phòng chống muỗi sốt rét cũng có tác dụng làm sạch rệp và chấy.
Với những ngôi nhà bị nhiễm rệp nặng, cần phải phun hóa chất diệt tồn lưu do đơn vị quân y thực hiện. Có thể dùng dipterex 2-3%, DDVP 3%o hoặc pyrethrin 0,1-0,2% phun vào nơi có rệp. Chỉ một lần phun cũng có thể tiêu diệt rệp, nhưng nếu rệp vẫn còn thì có thể phun lại một lần nữa cách lần thứ nhất không dưới 2 tuần. Thường phải phun đến khi tường và sàn nhà ướt (tương ứng với 1 lít cho 50 m2 đối với bề mặt không thấm nước, 5 lít cho bề mặt thấm nước như tường gạch, đất). Cần phun vào buổi sáng để cho khô và tối có thể vào nhà ngủ được, hoặc sau khi phun 2 giờ, đem giường chiếu cọ rửa sạch rồi phơi nắng thật khô.
Có thể diệt rệp theo kinh nghiệm dân gian: dùng một phần hoa hồi, hai phần bồ kết đem tán nhỏ, hòa với thuốc lànước điếu rồi nhỏ vào các khe kẽ giường có rệp; hoặc lấy cây thuốc lào tươi rải khắp giường rồi trải chiếu lên; có thể dùng lá thuốc lào khô tán nhỏ, rắc vào khe giường hoặc đốt lùa khói vào khe giường. Các biện pháp trên có tác dụng làm cho rệp chui ra để di
Trước đây khi đóng quân ở Tân Cảng-Bình Thạnh, đơn vị tôi cũng nuôi rệp khá nhiều, cuối cùng chịu không nổi, phải mời đội vệ sinh phòng dịch của cục quân y tới. Họ dùng loại xe đặc chủng với cái thùng xe cách nhiệt kín mít rất dày, cho bộ đội xếp  khung giường gổ, vạt gỗ giường sắt vào, dóng kín cửa khoa bằng vít sau đó họ xả hơi nước nóng trong bình áp suốt trên nóc xe vào thùng xe, chờ 20 phút lấy ra phơi. Tuy nhiên cũng chỉ sau mấy tháng, mấy chú rệp lại về ở chung vì nhớ bộ đội quá do tình trạng ẩm thấp mất vệ sinh chưa được giải quyết triệt để trong khi trứng rệp có vỏ bọc Gelatin sống rất dai. Chúc các bác khỏe mạnh nhưng đừng vị sợ thế giới phản đối chuyện rệp tuyệt chủng mà duy trì trứng và con Cái trong khe giường kẹt tủ gỗ. Xin chào


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Năm, 2012, 10:28:52 am
   Cảm ơn bác BS-812 !
   Em đang viết thì thấy có bài Anh Vệ đưa lên,Anh nói quá kỹ rồi nên em xóa phần phân tích tài liệu em vừa tìm được, chỉ góp thêm ạ !
   Em xem phim thấy bộ đội ngày trước hay diệt rận, rệp bằng...chai thủy tinh, như kiểu cán mì sợi ấy, vui thật.
  Sau này thời bọn em do doanh trại cũng tương dối sạch sẽ, tuy vẫn làm bằng, tre, nứa, lá nhưng gần như không có vì khâu vệ sinh cũng tương đối tốt.
  Chỉ ở cấp bệnh xá E, thỉnh thoảng em mới thấy có xe thùng đến cho tất phản, chiếu, chăn màn vào hấp, những lần ấy bọn em rất vất vả từ sếp đến quân ( chỉ trưng dụng đựơc mấy ông bệnh binh khỏe, còn đâu y, bác sĩ làm tất ).
   Bây giờ có lẽ những loại ấy tuyệt chủng thật, vì em thấy toàn nhà xây với giường tầng, khó mà có đựơc ạ !
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 03 Tháng Năm, 2012, 11:15:35 am
Chào các bác y lố 302 và bác Trần Vệ; Lâu rồi tôi có đọc về cái bệnh của đàn ông mà chiến sỹ ta ngày xưa ,khi còn trẻ, thường có dính líu. Các chiến sỹ trẻ, mặc dù không nằm trong biên chế của phòng không, không quân, nhưng do sức trai nên nhiều khi thấy máy bay cũng bắn, và rồi cái cảm giác hạ gục được máy bay làm cho anh em phấn khích, không có máy bay cũng bắn, làm cho súng đạn rệu rã (cũng có một số trường hợp thì do trời sinh đã bị thế ); Các nhà y học Đông y,Trung quốc nghiên cứu về tiến triển bệnh như sau ;Đầu tiên ,do dư thừa, nên sinh chứng mộng tinh; Tiếp theo, do lạm dụng ( dưới mọi hình thức ) nên sinh chứng di tinh (không còn kiềm chế được ); Và nếu không điều trị, thì hậu quả cuối cùng là chứng hượt tinh, nghĩa là tinh túy cạn kiệt, chỉ có chết .
 Trong sách đông y của TQ ,còn có quan điểm về tinh túy con người như sau; Tinh dịch là do tinh túy của máu, huyết tạo ra,( nên con người phải biết giữ ), để chứng minh luận cứ trên, người ta cho tinh dịch vào trong 1 cái chén, rồi cho rượu trắng vào, đem phơi sương qua đêm, sẽ thấy có màu đỏ, đó là do tinh dịch đã hoàn lại thành máu (chưa có kiểm chứng  ;D ) .Đông y còn cho rằng, để bồi bổ máu huyết, sinh tinh tốt, thì tinh bột ngũ cốc là món ăn tốt nhất; Do đó, có những người đàn ông trung Hoa, hầm sẳn một nồi nước cháo loãng để uống thay nước cả ngày . Cũng trong đông y, người ta nói Thận ,là nguồn gốc để sinh máu tốt, tinh tốt; Và có bài tập massage Thận như sau; Đầu giờ Tý, khi ấy kinh mạch khởi sự từ Đan Điền, chạy qua xương cụt, đến Thận, nắm bắt thời cơ này, người ta ngồi xếp bằng giống tư thế tọa Thiền, hai lòng bàn tay xoa vào nhau cho nóng, rồi ấp lên 2 quả Thận phía đàng sau lưng (2 quả Thận nằm phía đàng sau, ngang thắt lưng và 2 bên cột sống ), đồng thời cử động miệng,tạo nước bọt và nuốt; Cứ làm như thế 108 lần mỗi đêm sẽ đem lại kết quả tốt.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanson307 trong 03 Tháng Năm, 2012, 11:19:25 am
   Cám ơn Bác sỹ Vetran, có bác tu vấn, kiểm tra, chăm sóc sức khỏe Ae mặt trận VMH yên tâm chiến đấu lâu dài ở CT rồi. VS kính chúc Bác và gia đình luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Năm, 2012, 11:19:53 am
   Em xin nói về bênh tê phù Beri Beri !
   Ngày trước, do điều kiện khó khăn, bộ đội thường là ăn uống không được đủ chất nên hay mắc phải bệnh này. Kể cả thời chúng em, do ăn phải loại gạo lưu kho lâu ngày chuyển từ miền nam ra đã mất hết vitamin B1. Nhiều đơn vị đóng tại vùng sâu vùng xa bị hàng loạt. Từ cán bộ đến chiến sĩ bị tê chân tay, phù nề, mệt mỏi, mất sức chiến đấu. Lúc ấy quân y được phổ biến và cấp phát bổ sung rất nhiều B1 kèm theo Stricnin thì phải, nhằm phòng chống bệnh này.
   Tài liệu hướng dẫn có nói đến sử dụng thêm cám gạo và khi nấu ăn không đựợc vo, xát gạo kỹ sẽ thất thoát vitamin, nhưng cả hai vấn đề này đều không thực hiện đươc vì không đào đâu ra cám gạo với lại gạo sẵn kiểu vậy không vo kỹ cũng mục ra rồi ! Đơn giản là tổ chức uống B1, ai nặng thì tiêm. chịu khó tăng gia cải thiện dùng các loại vitamin trong các thức ăn khác bổ sung.
   Nhưng em lạ nhất là các bác cựu K trong hồi ức hình như không nói đến vấn đề này thì phải, chẳng lẽ bên K trừ lúc đi càn, còn ở nhà các bác toàn ăn...gạo tám phải không ạ ?
   Em mong các cô chú, anh chị trong ngành y bổ sung thêm, trình độ em có hạn, không biết viết như này các bác có cười cho không nên em cũng hơi ngại.
  
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 03 Tháng Năm, 2012, 11:47:13 am
 Chào các bạn, chuyện rệp thì tôi có ấn tượng nhất là vào thời bao cấp, trên tàu Thống Nhất Bắc Nam; Nhìn vào các khe ghế ngồi, lúc nhúc những đầu và râu đung đưa dò tìm ,chỉ đợi ta yên vị là bò lên người để hút máu, và thậm chí cả đẻ trứng (vì thời gian ngồi trên tàu khá lâu ); Và đó là nguồn lây khá tốt và lâu dài .
 Bạn Linh Quany thắc mắc về nguồn vitamin B1, mình xin nói là, thường thì cũng không có nhiều nước để vo gạo cho kỹ, chỉ mong đủ nước để đãi sạn và gạo mọt là tốt rồi, nên không sợ hết cám; Còn lính thì thuốc bổ là vitamin C và B1; điều trị sốt rét, kèm C, B1; Điều trị thương, kháng sinh + B1, C .Nói chung là B1, C rất sẳn nên không sợ thiếu.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 03 Tháng Năm, 2012, 05:06:31 pm
Ý kiến của bác BS-812 làm tôi gai người vì đúng như vậy. Cuối năm 1978, lần đầu tiên ngồi trên con tàu xuyên Việt về thăm quê hương, với thời gian gần một tuần trên các cung đường, những sân ga trên các địa danh dọc theo đất nước thì rất vui nhưng đúng như vậy, nhìn qua những khe thanh gỗ ghế ngồi, rệp núc nhúc đưa cái đít ra ngoài màu cánh dán bóng lưỡng cộng với mùi hôi hắc của rệp bị di chết và những nốt sần ngứa hoành hành cũng không phải là điều dễ chịu. và cũng không loại trừ vài chị rệp cái đang trong thời gian mang bầu, nhờ mình làm phương tiện giao thông để về  quê hoặc về đơn vị thân chủ để phát triển dân số ở môi trường mới..


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 03 Tháng Năm, 2012, 05:14:50 pm
- Nhân đây tôi cũng  có ý kiến với bác BS-812, Linhquany và cac bác tham gia topic về bệnh thiếu B1: Beri beri là bệnh gây ra bởi sự thiếu hụt thiamine (vitamin B1) gây ảnh hưởng đến nhiều cơ quan trong cơ thể, bao gồm cơ, tim, dây thần kinh và hệ tiêu hóa. Chữ Beriberi nghĩa đen theo tiếng của người Sinhala có nghĩa là "I can't, I can't" (Tôi không thể, tôi không thể), diễn tả tình trạng tàn tật của người bệnh. Bệnh này gặp phổ biến ở khu vực Đông Nam Á, những nơi mà lương thực chính được sử dụng là gạo. Ở Hoa Kỳ, Beriberi thường gặp ở người bị nghiện rượu mãn.
Mô tả:
Bệnh beriberi đã thách đố các chuyên gia y học trong một thời gian dài vì những tác hại của nó trên mọi độ tuổi ở châu Á. Các bác sĩ cho rằng nó được gây ra bởi một chất gì đó có trong thức ăn. Cho đến những năm đầu của thế kỷ 20, các nhà khoa học mới phát hiện ra rằng cám, phần vỏ ngoài cùng của hạt gạo thường bị dân châu Á loại bỏ đi để tạo ra một hạt gạo trắng bóng có chứa một chất gì đó có thể bảo vệ chống lại căn bệnh này. Thiamine là loại vitamin đầu tiên được xác nhận ra.Ở người lớn, có nhiều thể beriberi được chia ra theo hệ cơ quan bị ảnh hưởng nhiều nhất. Beriberi "khô" ảnh hưởng nhiều đến hệ thần kinh; beriberi "ướt" ảnh hưởng đến tim mạch. Cả hai thể thường có thể xảy ra trên cùng một bệnh nhân nhưng có một thể sẽ chiếm ưu thế hơn.
Một thể ít gặp hơn có ảnh hưởng trên tim mạch, hay beriberi "khô", được gọi là "shoshin" có đặc điểm là diễn tiến nhanh và có thể gây suy tim cấp. Thường gây tử vong cao và được xem như là nguyên nhân gây ra đột tử có những lao động trẻ Châu Á có ăn kiêng bằng gạo trắng.
Beriberi thể não, được biết đến với tên gọi là hội chứng Wernicke-Korsakoff, thường xảy ra ở những người nghiện rượu mãn và ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương (não và tủy sống). Nó xảy ra trong những tình trạng làm nặng thêm sự thiếu hụt thiamine, chẳng hạn như những cuộc nhậu nhẹt say sưa hoặc nôn ói nặng nề.
Thể beriberi sơ sinh thường gặp ở những trẻ được nuôi bằng sữa mẹ nhưng mẹ lại thiếu thiamine, thường thấy ở những quốc gia đang phát triển.
Nguyên nhân: Thiamine là một trong những loại vitamin nhóm B và đóng vai trò quan trọng trong sự trao đổi chất cho năng lượng và quá trình xây dựng mô. Nó kết hợp với phosphat để tạo thành coenzyme thiamine pyrophosphate (TPP), được xem là yếu tố cơ bản trong phản ứng tạo ra năng lượng từ glucose hoặc chuyển glucose thành chất béo dự trữ trong mô. Nếu như thiamine không được cung cấp đủ cho cơ thể do ăn kiêng, chức năng chuyển hóa năng lượng cơ bản này sẽ bị gặp trục trặc dẫn đến sự trục trặc của toàn bộ cơ thể. Như vậy nếu theo bác BS-812 là đơn vị bác thiếu nước nên rửa gạo ít thì bác hy vọng còn B1 là không đúng vì ngay trong những năm giữa thập niên 80 thế kỉ trước, đơn vị tôi đóng quân ngay giữa Sài thành hoa lệ mà chúng tôi còn phải ăn gạo từ kho dự trữ phía Bắc có dấu niêm từ những năm 70 thì chỉ giàu nấm mốc chứ B1 làm gì còn cho nên ý của linhquany là xác đáng bác BS-812 ạ. Lưu ý Linhquany là gạo ở các kho dự trữ miền Bắc trong thời chống Mỹ mới KHỦNG vì lưu kho lâu.
 triệu chứng: Ở những trường hợp đặc biệt, chẳng hạn như khi phản ứng chuyển hóa tăng hoạt động quá mức, sốt kéo dài, mang thai và cho con bú, có thể làm tăng nhu cầu thiamine của cơ thể dẫn đến tình trạng thếu thiamine. Tiêu chảy kéo dài hoặc bệnh gan mãn có thể dẫn đến kết quả cơ thể không còn khả năng điều hòa nồng độ bình thường của các chất dinh dưỡng, trong đó có thiamine. Ngoài ra còn có những người nằm trong nhóm nguy cơ bị beriberi khác là những bệnh nhân bị suy thận đang thẩm phân phúc mạc và những người gặp vấn đề trầm trọng về đường tiêu hóa dẫn đến việc không thể hấp thu được các chất dinh dưỡng. Những người nghiện rượu cũng dễ mắc bệnh vì họ dùng rượu thay cơm và việc uống rượu thường xuyên sẽ làm giảm khả năng hấp thu thiamine của cơ thể.
Những hệ cơ quan sau bị ảnh hưởng bởi beriberi nhiều nhất:
•   Hệ tiêu hóa: khi những tế bào cơ trơn ở hệ tiêu hóa và các tuyến không được cung cấp đủ năng lượng lấy từ glucose thì chúng sẽ không đủ khả năng sinh ra nhiều glucose hơn từ quá trình tiêu hóa thức ăn bình thường dẫn đến các biểu hiện như ăn không ngon miệng, khó tiêu, táo bón nặng và thiếu acid hydrochloric ở dạ dày.
•   Hệ thần kinh: Glucose là yếu tố cơ bản để hệ thần kinh trung ương hoạt động được bình thường. Triệu chứng ở giai đoạn sớm là mệt mỏi, dễ bị kích thích, và trí nhớ kém. Nếu tình trạng này kéo dài sẽ dẫn đến tổn thương các dây thần kinh ngoại biên là mất cảm giác và yếu cơ. Hai chi dưới bị ảnh hưởng nhiều nhất: tê ngón chân và bàn chân có cảm giác bỏng rát; cơ chân đau và chuột rút ở bắp chân, đi không vững và khó đứng dậy khi đang ngồi chồm hổm. Kết quả cuối cùng là cơ sẽ co lại (teo cơ) và mất phản xạ ở đầu gối và bàn chân, bệnh nhân sẽ phải đi khập khiễng.
•   Hệ tim mạch: tim đập nhanh và vã mồ hôi. Kết quả cuối cùng là cơ tim sẽ yếu đi. Do cơ trơn ở các mạch máu bị ảnh hưởng nên những động mạch và tĩnh mạch giãn ra dẫn đến phù chân.
•   Cơ xương khớp: đau cơ lan rộng do thiếu TPP trong mô cơ.
Trẻ được nuôi bằng sữa mẹ có mẹ bị thiếu thiamine thường sẽ có triệu chứng vào khoảng giữa hai tháng tuối đến bốn tháng tuổi. Trẻ sẽ nhợt nhạt, không ngủ được, tiêu chảy, teo cơ và phù ở cánh tay và cẳng chân. Bé sẽ có những tính chất như: đôi khi im lặng, khóc và có thể bị suy tim và tổn thương thần kinh.
Chẩn đoán
Khám lâm sàng có thể phát hiện ra được nhiều triệu chứng sớm của beriberi như mệt mỏi, kích thích, buồn nôn, táo bón, kém trí nhớ, nhưng có thể khó xác định sự thiếu hụt này. Cũng cần thiết phải hỏi thêm thông tin về chế độ ăn kiêng và tình trạng sức khỏe chung của bệnh nhân.
Có nhiều xét nghiệm sinh hóa dựa trên phản ứng chuyển hóa thiamine hoặc chức năng của TPP có thể phát hiện ra được sự thiếu hụt thiamine. Nồng độ thiamine có thể được đo trong máu và nước tiểu và những giá trị này sẽ thấp nếu có sự thiếu hụt thiamine. Nước tiểu 24 giờ có thể được dùng để đo nồng độ thiamine thải ra ngoài. Một xét nghiệm khác cũng đáng tin cậy là đo tác dụng của TPP trên hoạt động của hồng cầu do tất cả thể beriberi đều ảnh hưởng lên chuyển hóa của hồng cầu.
Điện não đồ (EEG), dùng để đo hoạt động điện trong não, có thể được dùng để loại trừ những nguyên nhân do sự thay đổi về thần kinh khác. Quan sát được sự cải thiện của bệnh nhân sau khi được cung cấp thiamine cũng là một cách để xác nhận chẩn đoán.
Điều trị
Điều trị bằng thiamine sẽ làm lật ngược lại tình trạng thiếu thốn của cơ thể và làm ngưng hầu hết các triệu chứng. Thiếu thiamine nặng được điều trị bằng cách tiêm thiamine vào cơ với liều cao hoặc pha với dung dịch và tiêm vào tĩnh mạch trong vài ngày. Sau đó những liều thấp hơn sẽ được đưa vào cơ thể bằng cách tiêm hoặc uống thuốc cho đến khi bệnh nhân hồi phục.
Các triệu chứng tim mạch của thể beriberi ướt có thể đáp ứng với điều trị trong vòng vài giờ nếu như tình trạng bệnh không quá nặng. Suy tim có thể cần được điều trị thêm với lợi tiểu giúp thải bớt lượng dịch dư thừa ra ngoài cơ thể và thuốc làm tăng sức mạch cho tim như digitalis.
Các triệu chứng của thần kinh ngoại biên và những triệu chứng khác của thể beriberi khô có thể cần tốn nhiều thời gian hơn để có thể hồi phục và đôi khi sẽ làm bệnh nhân nản chí. Cần phải giữ bệnh nhân ở tình trạng hoạt động, có thể dùng vật lý trị liệu để hỗ trợ quá trình hồi phục.
Thể beriberi ở trẻ sơ sinh có thể được điều trị bằng cách cung cấp thiamine cho cả mẹ lẫn con cho đến khi nồng độ trở về bình thường.
Trong hội chứng Wernicke-Korsokoff, thiamine có thể được tiêm tĩnh mạch đầu tiên do khả năng hấp thu của ruột ở những bệnh nhân này có thể bị suy yếu và bệnh nhân rất mệt mỏi. Hầu hết những triệu chứng sẽ khỏi nhờ điều trị tuy nhiên bệnh nhân cũng có thể vẫn còn bị mất trí nhớ.
Lượng thiamine thừa sẽ được thải ra ngoài qua nước tiểu do đó ít gặp những phản ứng phụ do sử dụng thiamine quá nhiều. Thiamine không bền trong dung dịch kiềm, do đó không nên dùng nó chung với các thuốc antacid hoặc barbiturate.
Điều trị thay thế
Điều trị thay thế ở bệnh beriberi bằng nguyên tắc: "chống lại sự thiếu hụt thiamine". Đối với cách điều trị thông thường thì điều trị thay thế bằng những chế độ ăn giàu thiamine và những vitamin B khác, như gạo nâu, ngũ cốc còn nguyên, trái cây sống và rau củ, hạt, đậu và sữa chua. Tránh uống nhiều hơn 1 ly nước trong bữa ăn vì như vậy nó có thể là trôi sạch các vitamin trước khi chúng được hấp thụ vào cơ thể. Uống thiamine mỗi ngày với liều lượng tùy thuộc vào mức độ nặng của bệnh. Cung cấp thêm các loại vitamine B khác, multivitamin và mineral complex, vitamin C cũng được khuyên dùng. Những biện pháp điều trị khác có thể giúp điều trị hết những triệu chứng còn lại sau khi cơ thể đã hết thiếu hụt thiamine.
Tiên lượng
Beriberi có tiên lượng xấu nếu như không được điều trị và tình trạng thiếu hụt kéo dài. Hầu hết các triệu chứng đều có thể được giải quyết và hồi phục hoàn toàn nếu như nồng độ thiamine trở về bình thường và được giữ vững bởi chế độ ăn cân bằng, cũng cần thiết phải cung cấp thêm vitamin khi cần.
Phòng ngừa
Một chế độ ăn cân bằng bao gồm đủ các chất dinh dưỡng thiết yếu có thể giúp phòng ngừa sự thiếu hụt thiamine và phát triển thành bệnh beriberi. Những người tiêu thụ một lượng lớn những thức ăn gây nghiện như soda, bánh quy, snack, kẹo và những thức ăn giàu carbohydrate được làm từ bột mì không có chất dinh dưỡng có thể bị thiếu hụt thiamine và những sinh tố khác. Những người này cần phải được cung cấp thêm vitamin và cải thiện chế độ dinh dưỡng.
Chế độ dinh dưỡng cần thiết
Nhu cầu thiamine của cơ thể phụ thuộc vào chuyển hóa carbohydrate và được diễn giải bằng thuật ngữ tổng lượng calorie thu vào. Chế độ ăn được công nhận hiện thời là 0.5mg cho mỗi 1000 calorie, và lượng tối thiểu là 1mg kể cả đối với những người ăn ít hơn 2000 calorie mỗi ngày. Trẻ em và thiếu niên cũng tương tự người lớn: 1.4mg mỗi ngày đối với nam trên 11 tuổi và 1.1 mg đối với nữ. Trong khi mang thai thì cần phải cung cấp 1.5mg mỗi ngày. Do gia tăng nhu cầu sử dụng năng lượng và cần phải tiết thiamine qua sữa nên những bà mẹ cho con bú cần 1.5mg mỗi ngày. Ở trẻ sơ sinh là 0.4 mg.
Nguồn thức ăn
Nguồn thức ăn cung cấp thiamine tốt nhất là thịt heo nạc, thịt bò, gan, men bia, đậu hà lan, hạt ngũ cốc còn nguyên, và bánh mì. Thức ăn càng được tinh chế nhiều, như gạo trắng, bánh mì trắng, một số loại thức ăn làm từ ngũ cốc khác, thì càng ít thiamine. Nhiều loại thức ăn được chế biến có giàu thiamine cùng với riboflavin, niacin, và sắt, để phòng ngừa thiếu chất.
Trong lúc xay gạo, gạo được làm sạch và tất cả những vitamin có trong lớp vỏ ngoài của nó đều bị loại bỏ. Nấu gạo trước khi bóc vỏ có thể bảo toàn được lượng vitamin vì khi đó các vitamin sẽ từ vỏ mà đi vào lớp hạt bên trong.
Cũng như những loại Vitamin nhóm B khác, thiamine tan trong nước. Do đó nó sẽ dễ dàng bị lọc ra hết trong quá trình nấu nướng nếu được nấu trong nước và sẽ bị hủy bởi nhiệt độ cao.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Năm, 2012, 10:47:43 pm
   Cảm ơn anh Vệ ngoài phân tích còn dẫn chứng kỹ càng. Em chỉ nhớ khi bọn em nhập ngũ thì có một đợt ăn loại gạo nghe nói miền Nam dự trữ chuyển ra. Ăn hôi hôi, ở nhà không nhầm thì là mọi ngưòi nói là gạo rượu ( tức là đem nấu rượu ấy ). Cũng chỉ một thời gian thôi, sau đó không ai bị cả vì chế độ ăn uống cũng tốt hơn nhiều so với trước anh ạ !
   À mà em đọc Topphic Tản mạn Ngã ba Con voi của anh H3 Hùng ( không nhớ phần nào ). Anh ấy có kể một lần hành quân  bị sốt xong đi ngoài và....Đến bây giờ anh ấy bị di chứng bệnh trĩ vì lần đó. Nếu anh có coi top này thì thử kể lại xem có phải không ! Bác cư tố khổ xem ngành quân y giải thích thế nào !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Năm, 2012, 11:26:34 pm
 Mấy hôm nay trời nóng nực, các bác cũng nhậu quá nhiều mừng ngày lễ rồi, có vẻ căng thẳng. Theo em nên làm tô canh hến cho mát. Loại này cũng là một loại thực phẩm chức năng, ăn có điều độ hình như súng bắn mãi...không hết đạn thì phải . ( Có chứng cứ khoa học hẳn hoi đấy nhé ! )
 Canh hến nấu chua
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/canh-hen1.jpg)
 Nếu bác nào không thích thì chuyển sang canh hến nấu bầu, tác dụng vẫn vậy
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/small_1335349140thotrecanh-bau-nau-hen.jpg)
Bà xã em cũng hay nấu lắm. Nên mỗi lần vậy em rất sợ ...đi công tác .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 04 Tháng Năm, 2012, 06:58:11 am
 Chào bác BS-812 và các bác. @linhquany giết người không dao... Chà chà cực ngon, cực hấp dẫn, thèm rỏ dãi. Ngày mai giả bộ mệt để được Anhtho đãi món cháo hến rau răm tiêu hột coi! Không biết có bằng rượu mật nhân không ta? hay linhquany quảng cáo cho mấy vựa hến đây!
Xin các bác tham khảo:Hến là nguồn thực phẩm, cung cấp protein hoàn thiện, chất béo, chất khoáng, vitamin... Hến có tác dụng hoạt tràng, thông khí, mát gan, giải độc, giải nhiệt. Hến nấu bầu là món ăn dân dã nhưng đang được ưa chuộng trong các nhà hàng hải sản hiện nay.
Nguyên liệu: 6 suất
- Hến: 1 kg. Bầu: 500 g. Mỡ nước: 20 g. Nước mắm, muối, mì chính, thì là, hành hoa.
Cách làm:
Chọn hến còn sống (thả xuống nước hến chìm là hến sống), to con, ngâm 6-8 tiếng cho hết nhớt và bùn, sau đó rửa sạch. Lấy khoảng nửa lít nước, đun sôi, thấy hến há miệng thì bắc ra ngay. Nếu để sôi lâu, hến ra hết nước thì thịt sẽ bị dai. Đãi lấy thịt hến để ráo nước, ướp với nước mắm, mì chính. Còn nước luộc hến đem lọc lấy nước trong để nấu canh.
Bầu chọn quả thon dài, vỏ xanh lốm đốm trắng gọi là bầu sao. Dân ta có câu "Bầu sao nấu nước ao cũng ngọt", ý nói bầu sao ngon hơn bầu trắng, bầu nậm. Gọt vỏ bỏ ruột, rửa sạch băm thành sợi nhỏ hoặc thái chỉ.
Phi thơm hành (phần củ của hành hoa), cho hến vào xào qua, nêm gia vị rồi múc ra để riêng. Đun sôi nước hến, cho bầu vào nấu vừa chín tới thì đổ hến đã xào vào, nêm vừa mắm muối mì chính. Cuối cùng cho hành, thì là thái khúc và múc ra bát ăn nóng.
*Canh hến ngọt mát, thơm nhẹ mùi hành thì là, bầu chín tới ăn cùng với cơm, rất hợp trong tiết trời mùa hè.
*Ở nhà tôi thì Anhtho hay nấu món hến rau đay, mồng tơi, với màu nước vo gạo quến với màu xanh tươi của rau sân thượng, húp một muỗng là quên chết. nhưng đặc biệt thỉnh thoảng chúng tôi tới thăm thủ trưởng cũ của ông ngoại Giao Thủy, đồng thời là thầy tôi. Đại tá bác sĩ trần Đại Thành nguyên viện trưởng QYV 115 ở cư xá Đô Thành Q10 thì được bà đãi món cơm hến Huế quê ông, mà theo bà nói: món hến hôm nay là hến chính gốc cồn hến mua ở chợ Đông Ba Huế chuyển vào, tôi quan sát thịt hến nhỏ bằng 1/3 thịt hến trong món canh của vợ Linhquany nấu. Có lẽ giống hến ở quê Linhquany là hến chúa. Xin quí vị đừng nghĩ đến loài (hến) khác nhá.
 
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 04 Tháng Năm, 2012, 07:47:55 am
 Anh Vệ à, tiếc quá là hồi ở Sài gòn em chưa từng ăn món hến nên không biết nó thế nào, nhưng hồi Đà nẵng em thấy hến ở trong ấy bé tí tẹo. Loại hến họ làm sắn bán từng lon nhỏ một kèm theo một túi nilon nước cốt ( về phải lọc lại không toàn sạn ). Món bánh tráng xúc hến ở Huế cũng nổi tiếng lắm anh ạ. Còn ở ngoài bắc thì to lắm, đúng như anh thấy trong ảnh đấy ! Mùa này đi xúc Sông lô nhiều đến nỗi có lúc giá khoảng 3.000/kg cả vỏ, nhưng phải loại sống lẫn trong sỏi,vỏ màu vàng mới chuẩn anh ạ !
  Hến cũng là một vị thuốc trong các bài thuốc dân gian của Tiến sĩ, thầy thuốc Đỗ Tất Lợi ( không biết em nhớ chính xác tên ông ấy không ). Có tác dụng thanh nhiệt cực tốt như anh nói và thanh trừng ...như em nói !
 Ở trong Nam làm món này hay cho ớt , tiêu và rau răm anh nhỉ, ngoài này nấu có cho nhưng ít thôi.
 Lạc đề một tí nhưng tiện em kể luôn : Hồi là SV học Đà nẵng, do không thích ăn cơm tiệm, ít tiền nữa nên em hàng sáng hay mua hến, cà, chua, bầu nấu canh. Dạ dày ( bao tử ) heo cùng lòng non sống về tự làm, trong đó rất rẻ vì họ không khoái lolotica ( lòng lợn tiết canh ) như ngoài bắc . Chân, cánh gà đem nấu với mộc nhĩ xong tống vô tủ lạnh làm thịt đông ăn dần.
   Cứ chiều đi làm về, đợi trời mát mát làm đĩa lòng nhâm nhi với rượu Bàu đá Bình đinh, ( anh em đi công tác qua cứ xách cho em cả can ). ăn cơm với canh hến nấu bầu và thịt đông, vừa rẻ, vừa đủ chất dinh dưõng vừa đảm bảo sức chiến đấu cho ngày mai. Hì hì


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 04 Tháng Năm, 2012, 08:00:53 am
Chà! Chà! Hấp thì có dẫn đó. Nhưng coi chừng "chạy" . Chỉ có món cháo hến của Anh Thơ, thì có vẻ an toàn thôi, vì có đủ âm dương, nóng lạnh  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 04 Tháng Năm, 2012, 08:05:25 am
Chà! Chà! Hấp thì có dẫn đó. Nhưng coi chừng "chạy" . Chỉ có món cháo hến của Anh Thơ, thì có vẻ an toàn thôi, vì có đủ âm dương, nóng lạnh  ;D .
   Bác nói đúng, nhiều ngưòi ăn một bữa chạy như tên lửa luôn, nên em nói ăn điều độ chứ không phải thả phanh. Em ăn tương đối nhiều nhưng may bụng dạ tốt không bị sao.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 04 Tháng Năm, 2012, 08:31:24 am
Lạc đề một tí nhưng tiện em kể luôn : Hồi là SV học Đà nẵng, do không thích ăn cơm tiệm, ít tiền nữa nên em hàng sáng hay mua hến, cà, chua, bầu nấu canh. Dạ dày ( bao tử ) heo cùng lòng non sống về tự làm, trong đó rất rẻ vì họ không khoái lolotica ( lòng lợn tiết canh ) như ngoài bắc . Chân, cánh gà đem nấu với mộc nhĩ xong tống vô tủ lạnh làm thịt đông ăn dần.
   Cứ chiều đi làm về, đợi trời mát mát làm đĩa lòng nhâm nhi với rượu Bàu đá Bình đinh, ( anh em đi công tác qua cứ xách cho em cả can ). ăn cơm với canh hến nấu bầu và thịt đông, vừa rẻ, vừa đủ chất dinh dưõng vừa đảm bảo sức chiến đấu cho ngày mai. Hì hì


 @Linhquany Em thực hành như vậy là đúng bài bản đấy, nhưng nếu xét thời của anh thì chú cũng còn vung phí lắm. vấn đề chú cũng tinh quái giống anh trong chỉn chu điều tiết cuộc sống khi ví hơi bị nhẹ, nhưng cẩn thận không thì anh Dauthanhson lại kết luận giống anh là: Láu cá hoặc dùng từ cho văn vẻ hơn là Cleve.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 04 Tháng Năm, 2012, 09:04:54 am
Chào Bác Ve!

DK1278 tui có nghe nói khi mình bị thương máu ra nhiều không có bông, băng cách cầm máu nhanh nhất và hữu hiệu là dùng thuốc dân tộc tự có trong người mình đó là dùng "lông ở chỗ kín" đắp vào vết thương dùng vải quần áo băng tạm lại là cầm được máu... ??? ??? ??? ???

Về trường hợp này xin Bac Ve chỉ giáo... DK1278 tui chưa dám áp dụng bao giờ. Nếu có là có tác dụng thật xin Bác Ve phân tích giúp ae với

Thân chào.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 04 Tháng Năm, 2012, 11:02:56 am
Chào Bác Ve!

DK1278 tui có nghe nói khi mình bị thương máu ra nhiều không có bông, băng cách cầm máu nhanh nhất và hữu hiệu là dùng thuốc dân tộc tự có trong người mình đó là dùng "lông ở chỗ kín" đắp vào vết thương dùng vải quần áo băng tạm lại là cầm được máu... ??? ??? ??? ???

Về trường hợp này xin Bac Ve chỉ giáo... DK1278 tui chưa dám áp dụng bao giờ. Nếu có là có tác dụng thật xin Bác Ve phân tích giúp ae với

Thân chào.
Chào bác BS-812, DK1278 và các bác tham gia topic. Vetran suốt ngày sỉn rượu mật nhân. Anhtho thay mặt chồng lúc đang vô cảm trả lời:
*Căn cứ thắc mắc của bác DK1278 xin trao đổi như sau. Trong chiến đấu, không thể tránh khỏi những vết thương chảy máu do hỏa khí gây nên cho bộ đội, nhưng không phải bất cứ hoàn cảnh thương tích nào cũng được quân y có mặt giải quyết kịp thời. Do đó chính chúng ta và đồng đội phải có các hiểu biết nhất định để cứu thương tại chỗ cho mình và cho đồng đội bằng những phương tiện trong cơ số CC cá nhân ( thời chống Mỹ, quân y sẽ trang bị cho mỗi quân nhân một hộp nhỏ bằng nhựa màu xanh đủ cơ số CC cá nhân của Trung Quốc. Theo thắc mắc của bác về xử lý vết thương chảy máu nhỏ (Máu mao mạch). Tôi xin đưa mấy thông tin sau: Về sinh lý máu khi có tổn thương thành mạch máu làm bộc lộ collagen bình thường vốn chỉ hiện diện bên dưới lớp nội mạc. Tiểu cầu tuần hoàn trong máu gắn vào collagen trên các thụ thể glycoprotein Ia/IIa bề mặt đặc hiệu với collagen. Sự gắn kết này sau đó được gia cố bởi một protein có tên là yếu tố von Willebrand (vWF), với vai trò tạo các liên kết giữa glycoprotein Ib/IX/V tiểu cầu với các sợi collagen.
Sau đó tiểu cầu được hoạt hóa và tiết các chất từ những hạt trong bào tương tiểu cầu vào huyết tương, đến lượt mình, các chất này hoạt hóa các tiểu cầu khác. Tiểu cầu thay đổi hình dạng, bộc lộ bề mặt phospholipid cần cho sự bám dính của các yếu tố đông máu. Fibrinogen nối kết các tiểu cầu gần nhau bằng cách tạo ra các liên kết thông qua glycoprotein IIb/IIIa. Ngoài ra, tiểu cầu còn được hoạt hóa bởi thrombin. Có nghĩa là bản thân máu trong cơ thể chúng ta đã chứa đựng các yếu tố tự gây đông máu khi máu thoát ra ngoài ở mức độ chảy máu chậm và số lượng ít. Cái quan trọng trên nguyên tắc cấp cứu vết thương chảy máu là: nhanh chóng, triệt để. Tức là ta phải kích hoạt cho tiểu cầu tại vết thương vỡ ra để giải phóng các chất tôi nêu trên thì sẽ tự nó tạo ra các bùi nhùi tơ huyết, bịt vết thương lại. Muốn làm được như vậy thì phải có vật thô ráp, tác động cơ học tới hồng cầu, tiểu cầu và huyết tương như băng, gạc vải xô v.v. Và có nghĩa là cái sản phẩm bác DK1278 trình làng là hoàn toàn đóng vai trò ấy, rất hợp lý và khoa học và nó đóng vai trò như những sợi vải xô của băng gạc cá nhân. Tuy nhiên do anh em cứ thần bí hóa (cái của) đó, nên gây sự thắc mắc cho các bác, chứ nếu lúc đó các bác vơ được cái búi rác, cái xơ mướp hay giẻ rách cũng có thể cầm máu tốt. thậm chí chỉ cần buộc nhẹ bằng lọai dây nào đó bên ngoài vẫn hiệu quả.
** trên đặc điểm sinh lý của máu như vậy, ông bà ta vẫn dùng lông cu li (từ một loại cây rừng) cầm máu tốt> Cũng như mớ lông bác DK1278 trình làng cũng tác dụng như vậy nhưng xét trên khía cạnh vô trùng thì không đảm bảo lắm vì (lông) nào cũng không được sạch và dễ gây nhiễm trùng cho vết thương nguy hiểm hơn, phải không các bác
*** Có một thực tế, bác nào cũng đã từng làm mà các bác không biết là mình thực hành rất khoa học trên cơ sở sinh lý máu vào việc ĐÁNH TIẾT CANH heo, vịt, chó, dê Chính là lúc các bác dùng đũa đánh mạnh vào chén tiết cho tiểu cầu vỡ ra tạo sợi tơ huyết, rồi nhanh chóng đổ vào cốt băm gồm sườn non, cuống họng, tai lưỡi vốn rất thô ráp gây đông nhanh chóng. Nhưng cũng lưu ý, nếu lúc hãm tiết, các bác cho mặn quá nhiều so với áp lực thẩm thấu máu là Natrichlorua (muối ăn. Nước muối sinh lý 0,9%) có tỷ lệ cao hơn áp lực thẩm thấu của máu sẽ làm cho tiểu cầu teo nhỏ, vỏ tiểu cầu dai hơn mà khi đánh các bác không cho nước dùng, nước nguội đủ nhạt nhỏ hơn áp lực thẩm thấu của máu để tiểu cầu hút nước vào trong, trương nở thì các bác có đánh mỏi tay, đĩa tiết canh vẫn phân ly nước và cốt, có nghĩa là không đông. Đây là một kinh nghiệm và nghệ thuật (hãm tiết) lâu đời của các bác chủ quán "Cháo lòng - tiết canh) gần nhà, mà khó nhất là tiết vịt. Anhtho phải thực hành mãi mới biểu diễn thành công cho chồng con thưởng thức. bây giờ đánh tiết canh bách phát bách thành.
Xin kính chào các bác




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 04 Tháng Năm, 2012, 06:01:32 pm
 Anh thơ ơi, hình như tơ nhện nó có cấu trúc trơn nhẵn, thì làm sao phá vỡ tiểu cầu được? Dù sao thì cũng cám ơn Anh Thơ đã cho biết kinh nghiệm hãm tiết canh tuyệt vời.
 Tôi có thắc mắc là tại sao lông cu li ,khi nhổ hết, phun rượu trắng vào, nó lại mọc ra như cũ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 04 Tháng Năm, 2012, 06:12:35 pm
   Có phải loại này không bác ? ( Cây culi )
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/CauTich.gif)
   Hay loại này ạ ! ( con culi ). hì hì, em đùa tý cho vui !
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/ImageHandlerashx.jpg)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 04 Tháng Năm, 2012, 07:02:01 pm
Chào anhtho !

Được anhtho chỉ giáo KD1278 tui cũng tâm đắc .....

Nhưng khổ nổi giờ đây mỗi lần lên bàn mổ ...."tiểu phẩu, trung phẩu, đại phẩu.... mấy ống làm trụi lũi hết vậy.... ??? ??? ??? sao o tận dụng ...... ??? ??? ???

Xin bác chỉ giáo....????


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 04 Tháng Năm, 2012, 08:02:05 pm
Nhân danh chủ topic, Tôi xin trả lời thay cho Anh thơ. Bạn DK1278 ơi, bệnh viện có quy định : Không được mang thuốc dân gian vào Bệnh viện, nhất là vào phòng mổ, nên bạn thông cảm.  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 04 Tháng Năm, 2012, 09:35:46 pm
Anh thơ ơi, hình như tơ nhện nó có cấu trúc trơn nhẵn, thì làm sao phá vỡ tiểu cầu được? Dù sao thì cũng cám ơn Anh Thơ đã cho biết kinh nghiệm hãm tiết canh tuyệt vời.
 Tôi có thắc mắc là tại sao lông cu li ,khi nhổ hết, phun rượu trắng vào, nó lại mọc ra như cũ ?


Cám ơn Linhquany vì em đưa hình lên trước.

Thưa bác BS-812, và bác DK1278. Bài trên em nói là do tác động cơ học bằng các vật thô ráp vào viết thương để tiểu cầu vỡ ra, giải phóng chất gây đông ví dụ như Fibrinogen, hoặc hoạt hóa tiểu cầu bởi Thrombin tự tạo ra (tơ huyết) có tác dụng cầm máu, chứ em không nói lấy tơ nhện nhét vào vết thương. và cũng như vậy theo bác BS-812 là đúng vì cái loại lông của bác DK1278 rất mất vệ sinh vì chỉ cần 20 cọng lông có thể chứa hàng triệu cá thể vi khuẩn sinh bệnh. Còn bà con thường gọi cây lông cu li nhưng thực ra nó là cây Cẩu tích, có nơi gọi là  Kim mao cẩu tích rất có tác dụng trong các bài thuốc chửa đau lưng cơ khớp.
Cây có thân thường yếu, nhưng cũng có thể cao 2,5 - 3m. Lá lớn có cuống dài 1 - 2m, màu nâu nâu, ở phía gốc có vẩy hình dải rất dài, màu vàng và bóng, phủ dày đặc. Phiến dài tới 3m, rộng 60 - 80cm.  Các lá lông chim ở phía dưới hình trái xoan - ngọn giáo, dài 30 - 60cm. Lá lông chim bậc hai hình dải - ngọn giáo, nhọn, lại chia thành nhiều đoạn thuôn, hẹp; mặt trên lá màu lục sẫm, mặt dưới màu lục lờ; trục lá không lông; các gân của lá chét bậc hai có lông đen.
Ổ túi bào tử 1 hay 2, có khi 3 hay 4 ở về mỗi bên của gân giữa bậc 3; các túi màu nâu nâu, có 2 môi không đều nhau; cái ở ngoài hình cầu, cái ở trong hẹp hơn, thuôn.  
1. Lá; 2. Lá non; 3. Thân rễ; 4. Túi bào tử.
Phân bố ở Trung Quốc, Lào, Việt Nam, Malaixia và Inđônêxia. Ở nước ta, cây mọc ở các tỉnh Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Thái Nguyên, Hòa Bình, Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Nam, Kon Tum, Lâm Đồng.
Mọc thành từng đám lớn ven rừng phục hồi sau nương rẫy và trên các trảng cây bụi hoặc trên đất ẩm, gần bờ khe suối, ở rừng kín thường xanh ẩm nhiệt đới hay cận nhiệt đới núi cao, độ cao 800m trở lên ( ở miền Nam ), 500 - 1500m ( ở miền Bắc ). Đặc biệt ưa ẩm, ưa bóng, ưa khí hậu ẩm mát. Sinh trưởng phát triển mạnh trong mùa mưa ẩm.
Sinh sản bằng bào tử ra hằng năm, từ tháng 10 đến tháng 1. Tái sinh khỏe.
Thân rễ của cây được dùng làm thuốc. Sau khi đã cắt bỏ rễ cây và cuống lá, người ta cạo hết lông vàng, rửa sạch thân rễ rồi thái phiến, phơi hay sấy khô. Được dùng chữa phong hàn, thấp tê, đau lưng, nhức mỏi chân tay, khó cử động, đau dây thần kinh tọa, chứng đi tiểu són không cầm, di tinh, bạch đới. Với cách bào chế này thì thân củ cây culi được sấy khô thì bác BS - 812 có phun cả lít rượu cũng không có sợi lông nào mọc nữa.
Lông vàng quanh rễ dùng đắp ngoài chữa các vết thương chảy máu.
Thân rễ còn được dùng tạo dáng hình con vật bốn chân có lông vàng. Nên đôi khi người ta hay gọi là (Con cu li).  Còn culi để lấy lông là củ Cẩu tích, người ta để nguyên tạo dáng một con vật 4 chân, treo lên hoặc d8e63 vào tủ chè vừa trung làm cảnh, vừa sử dụng lông khi cần, vì có những bào tử sống trong kẽ lá nên người ta phun rượu vào thân rễ này tạo ẩm cho lông mọc nhiều. Trong dân gian, người ta lấy đoạn thân rễ có lông đem treo lên, thỉnh thoảng lại phun rượu để lông mọc tiếp.
 còn theo em hiểu và nhà có trang trại nên thường khai thác con CÙ LẦN về bán cho dân thành phố mà người ta gọi là con CULI. Đó chính là con vật Linhquany đang nuôi và trình làng đó, nó có đặc điểm là gặp người lạ hay đông người thì xấu hổ gục mặt giấu vào bụng, nhìn rất dễ thương.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: trung-truc trong 04 Tháng Năm, 2012, 09:38:39 pm
Chào Bác Ve!

DK1278 tui có nghe nói khi mình bị thương máu ra nhiều không có bông, băng cách cầm máu nhanh nhất và hữu hiệu là dùng thuốc dân tộc tự có trong người mình đó là dùng "lông ở chỗ kín" đắp vào vết thương dùng vải quần áo băng tạm lại là cầm được máu... ??? ??? ??? ???

Về trường hợp này xin Bac Ve chỉ giáo... DK1278 tui chưa dám áp dụng bao giờ. Nếu có là có tác dụng thật xin Bác Ve phân tích giúp ae với

Thân chào.
Cái nầy chỗ tui chỉ biết là dùng để chọc vào mũi người bị đuối nước! Nếu nhảy mũi (hắt hơi) thì còn cứu được, nếu êm ru và hậu môn hở coi như đã "hồn lìa khỏi xác". Chứ cầm máu coi chừng nhiễm trùng huyết là "đứt bóng" một cách từ từ!!! Mạng nhện (sạch) có nhiều tơ li ti chỉ có tác dụng cầm máu tạm thời vết thương nông và không đứt mạch máu thôi! Tui không phải là y bác sĩ gì, nhưng ở thôn quê vùng sâu cũng "xài" qua rồi ::) ::) ::) Lúc đi đồng cắt lúa chẳng may bị lưỡi liềm xén vào tay, cứ vơ bừa nắm cỏ nhai rịt tạm ôm tay mà chạy tìm ông nào hút thuốc lá xin tí bó vào cầm máu cũng công hiệu tuy xót. Sau đó về trạm y tế xã "xử" tiếp. Trong lính tui ấn tượng một loại thuốc bột màu xám nhạt rắc vào vết thương nó xót nhưng mau chóng dán vết thương như một thứ keo thần kỳ (lọ thuốc có ghi rõ bằng tiếng Việt là không được rắc vào vết thương đứt mạch máu). Tay trái tui bị mảnh lựu đạn cắt đứt da, thấy cọng gân điều khiển ngón tay út. Nhưng rắc vào thì hôm sau khó mà tìm ra vết thương (sau nầy thì thấy rõ ;D ;D ;D) Khi ra quân khi học nghề cơ khí có đứa bị đứt tay, tui chở nó đến BV 7C (bây giờ là BV Quân Dân miền đông) nói y tá và bác sĩ nói là chưa hề biết cái thứ thuốc kỳ diệu ấy ??? ??? ???


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 05 Tháng Năm, 2012, 08:03:25 am
   Món này bây giờ cũng là huyền thoại rồi các bác ạ ! Có lẽ chỉ sử dụng thời xa xưa.
   Bác nào muốn nghiên cứu sâu loại này có thể tìm toppic Trung đoàn 88 của bác TuocB41,có một bài viết về nó hoặc mở rộng hơn thì đây ạ http://khucquanhanh.vn/diendan/showthread.php?387-Tr%E1%BA%A1m-d%E1%BB%ABng-ch%C3%A2n-Kh%C3%BAc-Qu%C3%A2n-H%C3%A0nh/page7 . Từ Bài viết số 67 cũng của bác TuocB41. Các bác bên ấy tranh luận bài thuốc cổ truyền này cũng hay đáo để đấy ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 05 Tháng Năm, 2012, 09:32:41 am
   Em xin kể một câu chuyện có thực 100% của em đã chứng kiến. Tuy không liên quan đến quân đội nhưng có nói đến thuốc, bệnh và bộ đội biên phòng.
   Vào khoảng năm  1999. Em lên Hà giang làm việc cho một công ty xây dựng tại thị xã, sau đó vào huyện Hoàng Su Phì nhận công tác quản lý tài chính, chạy vật tư của 2 tuyến đường đang thi công dở dang nằm trên 2 địa bàn khác nhau, đó là Bản Phùng - Bản Máy, Bản Máy nằm tại mốc 10 biên giới Việt Trung. Nếu các bác nào đã đi Hà Giang thì đều biết đường xá trên ấy khó khăn hiểm trở như nào rồi, nhất là mùa mưa. Trong khi đó em lại phải đi lại liên tục qua lại 2 tuyến đường cách nhau hơn 30 km,( 30km đường núi = cả trăm km đường miền xuôi ) họ có cấp cho em một chiếc Dream Longcin đời đầu Trung Quốc, rất khỏe nhưng cũng có lúc phải vứt cả xe đi bộ.
   Thỉnh thoảng điều được xe Uoat, tháo mui và ghế sau đi chở dầu, em đi cùng nhưng lúc nào tay cũng phải đặt hờ hờ cần cửa, có gì bật ra nhảy ngay thì may còn lấy được xác, đường đất lẫn đá, dốc cua tay áo ngoằn ngèo, dựng đứng, một bên núi cao, bên vực thẳm mà .
   Một thời gian sau em phát hiện ra 2 tuyến đường khi gần tới đích để đấu nối vào nhau thì chạy song song, cách một con suối nhỏ, các bác cứ tưởng tượng 2 quả núi hai bên, đường làm hai bên sườn 2 núi, có cái khe ở giữa, em tả thế để bác nào chưa đi vùng cao lấy cái gì đó làm giáo cụ cũng có thể hiểu được.
   Em minh họa cho đỡ chán. Các bác có nhìn thấy con đường chạy trên đó không ? Vào sáng sớm hoặc gần tối, sương mù dày đến nỗi chui cả vào lán lạnh buốt.
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/MayoHoangSuPhi.jpg)
   Sau khi ngắm kỹ địa hình, lấy vật chuẩn làm mốc của cả hai bên và hỏi dân bản thì họ nói đường xuống suối rất sâu và khó đi, nhưng dân làng vẫn trồng trọt hai ven bờ suối. Dân làng các bên chủ yếu là người La Chí và người Tày Đen ( không phải người Tày như chỗ quê em hoặc Cao Bằng, hình như họ là gốc Trung quốc và nói gần như tiếng Mông ). Em quyết định đi thử một chuyến xem thế nào.
   Sáng hôm ấy, trước khi xuất phát, em ngắm lại 2 cái cây to nhất trên đỉnh núi gần lán trại hai bên rồi đi. Bắt đầu tụt xuống suối, vừa đi vừa dò đường, xuyên qua các bụi lau, lách, không dám đi theo đường mòn của dân vì sợ mất hướng, lúc xuống quá dễ, cứ nhấc chân là tiến, khoảng hơn một tiếng sau em có mặt tại bờ suối, rửa mặt mũi, chân tay làm viên polyvitamin với ngụm nước cho đỡ mệt xong hành quân tiếp....

  
  
  
  
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 05 Tháng Năm, 2012, 07:02:38 pm
@ Linhquany tả rừng tả cảnh quê hương địa đầu tổ quốc vậy thì coi như em dội nước lạnh vào quyết tâm của chị là chuẩn bị tinh thần du ngoạn Tây Bắc rồi...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 08:58:13 am
   Hì, đó là chuyện cách đây....mười mấy năm rồi bà chị ạ ! Bây giờ đưòng xá cũng không đến nỗi nào đâu tuy vẫn có chút nguy hiểm. Hồi em làm cấm anh em uống rượu buổi sáng vì toàn làm ở bờ vực cheo leo, mở tuyến chứ chưa thành đường rất dễ lộn cổ xuống. Bác nào ở Hà giang đã đi tuyến Su Phì - Xín Mần qua cầu Suối Đỏ. Ở đường rẽ vào bản Phùng khoảng hơn 1 km có một chiếc máy ủi DT75 đang chạy trượt khỏi nền rơi xuống vực, may mà ông lái máy văng ra mắc ngọn cây thoát chết.
   Anh chị cứ đi đi, mang theo máy ảnh có ống telex kèm theo sẽ có nhiều phong cảnh cực đẹp luôn. Nhất là ruộng bậc thang đang được đề nghị công nhận di sản văn hoá thế giới thì phải.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 10:00:43 am
   ....Sau khi nghỉ ngơi lấy sức, em lội qua suối bắt đầu trèo lên dốc. Lúc ấy mới biết là mình dại. Tại sao không thuê một ông dân thổ địa đi cùng cho nhàn, tiền có sẵn mà dốt không biết sử dụng. Lúc ấy để ý con suối tối om, cây cối um tùm, khí lạnh tê người và không có một ai cả, em hét váng lên thì chỉ nghe tiếng uồm...uồm. Nói thật lúc ấy mà gặp thú dữ hay cướp ( Em mang tiền theo người ) thì chỉ với một chiếc gậy và một con dao phát ngắn dắt ở thắt lưng khó mà chống chọi được. Cuống cuồng em leo lên, lúc lên thật khó, dốc đứng có lúc phải bò cả bốn chân, mới đầu vứt chiếc gậy, sau vứt nốt con dao, rồi bình tông nước mang theo cũng rơi mất lúc nào không biết. Cứ gặp đường mòn là em theo, không cần biết phương hướng vì chui qua các búi cây từ dưới lên là điều không thể, nhỡ gặp rắn rết cũng bó tay vì mất tất vũ khí phòng thân rồi.
   Càng leo lên em càng mất phương hướng, cố căng mắt nhìn cái cây làm chuẩn bên kia nhưng không thấy vì chưa lên đến độ cao để nhìn thấy nó, không thể tả nổi nỗi mệt nhọc như nào, mặt trời lúc ấy đã lên cao  chéo chéo đỉnh đầu, bắt đầu khát khô họng nhưng tìm mãi không thấy nguồn nước nào cả. thế mới lạ, hàng ngày đi theo tuyến thì thấy rất nhiều và còn khổ sở vì phải xử lý những dòng chảy như này ngang đường phá kết cấu của mặt nền .
   Đói, lúc ấy là cảm giác đói cồn cào vì đã trưa, trong cặp xách đeo lưng của em lúc nào cũng sẵn hai gói mỳ tôm cùng với vài thứ lặt vặt kim chỉ, mấy loại thuốc viên chống đau bụng, cảm cúm, bông băng, dầu gió phòng thân khác. Nhưng lúc này ăn mì tôm sống mà không có nước là đại họa. tự dưng người em ướt đẫm, tay chân tự tê cứng và đầu óc choáng váng em vội lết đến một gốc cây to nằm vật xuống một lúc thở hổn hển, sau tự nín thở cân bằng lại vì thấy trống ngực đập nhanh và tức thở quá. Chết chỗ này ư, vô lý quá...nhưng một lúc thì em mê man dần đi. Trong lúc nửa tỉnh nửa mê tự dưng nghe loáng thoáng tiếng ....dân ca vọng cổ của Đài tiếng nói Việt Nam hay phát lúc 11h30 trưa hàng ngày..


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 06 Tháng Năm, 2012, 10:26:00 am
Bị hạ đường huyết rồi, lấy mỳ tôm nhai lẹ đi ,rồi bôi dầu gió vào, chờ trời cứu  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 10:34:35 am
   Hic, lúc ấy thì em nghĩ được gì nữa, đầu óc u mê mà. em cũng chẳng nghĩ mình đang có thuốc trong người nữa. Thôi em kể tiếp nhé...
   Em vội vàng bò, đúng nghĩa là bò lên theo tiếng đài, khỏi phải biết lúc ấy em mừng thế nào, cứ bò mà chẳng biết nó đang phát hướng nào mà sau này thấy vẫn đúng mới tài. Leo được một lúc thì thấy hiện ra một khoảng ruộng bậc thang bao la, em vục ngay xuống rãnh gần nhất làm một hơi nước ruộng ( toàn bùn ) . tỉnh hẳn người nhưng vẫn rất mệt , bắt đầu em lò dò men theo bờ ruộng, đi một lát nhìn thấy một ngôi nhà sàn nép cạnh bờ ruộng, nơi phát ra tiếng đài, mừng hết lớn em vội tiến nhanh về hướng đó...
  Nếp nhà sàn nép cạnh bờ ruộng bậc thang .
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/MotgocnhoxaNamty.jpg)
  Em cũng chỉ kịp nhìn thấy trong nhà đang có rất nhiều người đang ăn uống vui vẻ, đến chân cầu thang em ngã vật xuống thiếp đi luôn....


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 06 Tháng Năm, 2012, 01:43:18 pm
 
  Em cũng chỉ kịp nhìn thấy trong nhà đang có rất nhiều người đang ăn uống vui vẻ, đến chân cầu thang em ngã vật xuống thiếp đi luôn....

Quả này, Linhquany ngất thật vì đang mệt mà lại ngửi thấy mùi (vitamin gâu gâu) nướng than củi, mỡ rỏ xuống cháy xèo xèo và phẳng phất thêm mùi rượu ngô đấy bác BS-812 ạ. Thôi tỉnh lẹ lên Linhquany, bước đại lên sàn chào trưởng bản và ba con vì hôm ấy con gái gia chủ mới tốt nghiệp y tá ở thị trấn Su Phi về thăm bố mẹ nàng. rồi xin gia nhập mâm cho anh em đỡ hồi hộp. Đừng mô tả tới con đường ra trạm xá bản nhá.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 03:17:29 pm
    Bác Vệ đoán tài thật, em nó vừa về đây ạ, nhưng đang học cấp II
(http://i1163.photobucket.com/albums/q557/dungha99/ems511_lachi4-1.jpg)

Đây mới đến đoạn bác sắp phải đau đầu nhớ lại hoặc tra tủ sách xem là loại cỏ cây gì, Bác cứ sắp sẵn sách ra trước mặt đi nhé. hi hi


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 06 Tháng Năm, 2012, 03:59:42 pm
Chào Bác Ve!

DK1278 tui có nghe nói khi mình bị thương máu ra nhiều không có bông, băng cách cầm máu nhanh nhất và hữu hiệu là dùng thuốc dân tộc tự có trong người mình đó là dùng "lông ở chỗ kín" đắp vào vết thương dùng vải quần áo băng tạm lại là cầm được máu... ??? ??? ??? ???

Về trường hợp này xin Bac Ve chỉ giáo... DK1278 tui chưa dám áp dụng bao giờ. Nếu có là có tác dụng thật xin Bác Ve phân tích giúp ae với

Thân chào.

hehe vụ này em thử rồi , vô cùng hiệu quả  ;D Đĩa trâu cắn em , y tá rịt thuốc cầm máu nhưng cứ trôi ra thế mà chỉ có vài cọng lông chổ kín của chú xạ thủ cối 60 để vào máu ngưng chảy ngay  ;D. Công nhận lông của chú này tốt thiệt , khi nào có điều kiện về Tây Ninh phải kiếm chú ấy xin ít lông để dành làm thuốc  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 04:26:34 pm
   Hơ, bác haanh, như bác sĩ đã nói, loại " bông băng " này chỉ dùng ngày xưa thôi. tức là lúc không có thì dùng tạm,. Bây giờ bác xài dính nhiễm trùng ngay. Giống kiểu ngày trước ở bộ đội ăn uống mỡ màng lung tung xong chơi nước lã đầy bụng mà có chú đội nào bị sao đâu. Bây giờ bác làm thế xem, chẳng chạy tụt dép chứ lị !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 04:49:28 pm
...Em xin tiếp nhé !
   Có hai người đàn ông từ trên nhà xuống đưa em lên sàn. Họ đưa em vào ngồi cạnh bếp và đặt ngồi đó. Có một bà mẹ khoảng 4,50 tuổi gì đó ra nhẹ nhàng nói với em giọng Kinh chưa sõi " Con ngồi chờ một lúc để mẹ nấu nước thuốc uống cho đỡ mệt ". Em nằm dựa lưng vào vách nhà nhưng mắt vẫn he hé mở xem bà cho uống thuốc gì. Thấy bà đặt cái nồi con lên bếp, đun cho sôi xong lấy một nắm lá màu xanh, hình thù gần giống lá xả ( Loại mà các bác hay lấy cọng để ăn thịt chó ấy ), vò nát bỏ vào nồi một tí bắc xuống ngay.
   Đặt bát nứơc nóng hổi, óng ánh màu xanh xanh, vàng vàng trước mặt em, bà bảo " con uống đi xong ra uống rượu với mọi người. Trời ạ ! thuốc tiên hay sao mà uống xong ra uống rượu được luôn. Em chỉ đang muốn ngủ. Kệ, em làm mấy hơi hết bát nước lá mà gọi là thuốc ấy.
   Uống bát nước của bà mẹ La Chí nấu cho đến đâu em cảm thấy người sảng khoái đến đấy. tự dưng chân tay hết rã rời dần, bắt đầu nhúc nhắc khoẻ hẳn lên. Được thòi gian rất ngắn sau khi uống xong, em cảm thấy hồi phục hoàn toàn, bắt đầu khứu giác, vị giác hoạt động mạnh lên, ngửi thấy mùi thức ăn và mùi rượu , nhất là mùi rượu hoẵng, hay còn goi là rượu nếp cái ủ thơm phức xộc vào mũi làm em thèm chết đi được ( đúng là bợm các bác nhỉ ) .
   Em đứng lên định lao ra chiến đấu ngay, vừa kịp cũng tăm thấy mấy em gái mặt mũi đỏ tưng bừng đang nhìn em ( hồi đó em đẹp trai dữ lắm, chứ không như bây giờ ) . Bà mẹ ngăn lại đưa tiếp một bát cháo đậu xanh nóng bảo em húp hết đi rồi hãy ra,. em mắt vừa liếc, vừa cười làm quen với mấy em nên không để ý có bỏng không làm soạt một cái cả vào mũi, xong đưa bát trả bà mẹ, miệng lí nhí cám ơn và lao ra liền...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 06 Tháng Năm, 2012, 05:51:13 pm
..
   Em đứng lên định lao ra chiến đấu ngay, vừa kịp cũng tăm thấy mấy em gái mặt mũi đỏ tưng bừng đang nhìn em ( hồi đó em đẹp trai dữ lắm, chứ không như bây giờ ) . Bà mẹ ngăn lại đưa tiếp một bát cháo đậu xanh nóng bảo em húp hết đi rồi hãy ra,. em mắt vừa liếc, vừa cười làm quen với mấy em nên không để ý có bỏng không làm soạt một cái cả vào mũi, xong đưa bát trả bà mẹ, miệng lí nhí cám ơn và lao ra liền...

@linhquany. Đến khúc này là anh bắt đầu khoái rồi đấy nhá. Nhậu rượu hoẵng xong, chiến đấu tiếp nhá.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Năm, 2012, 05:56:46 pm
Chào Bác Ve!

hehe vụ này em thử rồi , vô cùng hiệu quả  ;D Đĩa trâu cắn em , y tá rịt thuốc cầm máu nhưng cứ trôi ra thế mà chỉ có vài cọng lông chổ kín của chú xạ thủ cối 60 để vào máu ngưng chảy ngay  ;D. Công nhận lông của chú này tốt thiệt , khi nào có điều kiện về Tây Ninh phải kiếm chú ấy xin ít lông để dành làm thuốc  ;D

Cái vụ này đã nói là có tác dụng nhưng mất vệ sinh lắm bác Haanh ạ. Nếu bác cứ đòi đi Tây Ninh thì tôi xin can để đỡ tốn tiền xe cộ và xin hiến kế mới: Qua thực tế trong xử lý những trường hợp khẩn cấp, người ta thấy lấy nước tiểu đắp vào vết thương chảy máu thì cầm máu tức khắc. Tuy nhiên theo phân tích của y học Tây phương hiện đại. Chất chính của nước tiểu là nước, cộng thêm là chất urê, acid uric, creatine, creatinine, acid amino, amine, acid hippuric, acid glucuronic, acid lactic, và acid β-hydroxybutyric. Vì thế theo những gì mà y học Tây phương được biết, thì khó mà biết được là những chất nào trong này đã có thể cầm máu.

Riêng với y học Trung Quốc (Trung Y) vận dụng thuyết âm dương và ngũ hành. Mỗi bộ phận trong thân thể mang tính âm hoặc dương và tương xứng với một trong năm Hành là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Nước tiểu đi qua một vài nội tạng vì thế nó cũng được quy định bởi những đặc tính này. Các cơ chế vận hành tự động và có một mối quan hệ cân bằng. Nếu một người thấu hiểu về những lý thuyết của y học Trung Quốc, điều này dễ dàng thấy được những tác động điều hòa âm duong của các chất vốn có trong nước tiểu có thể dùng để cầm máu.
Nếu thấy tác dụng tốt thì phổ biến qua các topic khác cho anh chị em trong cộng đồng VMH thực hành bác Haanh nha.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 06 Tháng Năm, 2012, 06:00:40 pm
Chào Bác Ve!

DK1278 tui có nghe nói khi mình bị thương máu ra nhiều không có bông, băng cách cầm máu nhanh nhất và hữu hiệu là dùng thuốc dân tộc tự có trong người mình đó là dùng "lông ở chỗ kín" đắp vào vết thương dùng vải quần áo băng tạm lại là cầm được máu... ??? ??? ??? ???

Về trường hợp này xin Bac Ve chỉ giáo... DK1278 tui chưa dám áp dụng bao giờ. Nếu có là có tác dụng thật xin Bác Ve phân tích giúp ae với

Thân chào.

hehe vụ này em thử rồi , vô cùng hiệu quả  ;D Đĩa trâu cắn em , y tá rịt thuốc cầm máu nhưng cứ trôi ra thế mà chỉ có vài cọng lông chổ kín của chú xạ thủ cối 60 để vào máu ngưng chảy ngay  ;D. Công nhận lông của chú này tốt thiệt , khi nào có điều kiện về Tây Ninh phải kiếm chú ấy xin ít lông để dành làm thuốc  ;D
Chắc chắn là lông chú cu li rồi!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 06 Tháng Năm, 2012, 07:06:34 pm
 Chuyện kinh nghiệm dân gian cầm máu nói nhiều rồi. Nghe cái ông haanh thì có ngày đổ thóc giống vào mà xay. ;D

 Vết thương vớ vẩn thì mới cầm máu bằng cách này được chứ ăn phải mảnh đạn pháo nó to cỡ chén uống nước đổ lên hay đứt động mạch chủ máu nó phun ra như vòi nước thì cầm máu bằng mấy cọng lông có mà cầm máu được khối.  ;D

 Lính mình có nhiều ông bị thương đến "tang hoang" ngất xỉu lịm đi chẳng còn biết gì nữa, ấy vậy mà vẫn sống. Có ông bị thương tỉnh như sáo, lại còn nói không đau đớn mấy, nói như khiếu, nói đến nhức cả đầu thì lại "đi xa".


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 06 Tháng Năm, 2012, 07:55:20 pm
Chuyện kinh nghiệm dân gian cầm máu nói nhiều rồi. Nghe cái ông haanh thì có ngày đổ thóc giống vào mà xay. ;D

 Vết thương vớ vẩn thì mới cầm máu bằng cách này được chứ ăn phải mảnh đạn pháo nó to cỡ chén uống nước đổ lên hay đứt động mạch chủ máu nó phun ra như vòi nước thì cầm máu bằng mấy cọng lông có mà cầm máu được khối.  ;D

 Lính mình có nhiều ông bị thương đến "tang hoang" ngất xỉu lịm đi chẳng còn biết gì nữa, ấy vậy mà vẫn sống. Có ông bị thương tỉnh như sáo, lại còn nói không đau đớn mấy, nói như khiếu, nói đến nhức cả đầu thì lại "đi xa".

hehe chuyện thật 100 % đấy  ;D sáng hôm đó đại đội em tao ngộ với lực lượng para đông gấp 3 lần mình , anh em bắn gần hết cơ số đạn mang theo nên sau khi thu súng và ba lô CT ra lệnh cho anh em rút lẹ vì sợ địch hoàn hồn tổ chức phản kích thì hết đường về quê mẹ . Trên đường rút phải vượt qua 1 con suối sâu , không có thời gian tìm xuồng ( ở các khu cứ lõm bọn giao liên thường giấu xuòng dưới nước tại các điểm vượt suối ) cũng không có thời gian tìm chổ suối cạn nên mọi người phải đạp những giề lục bình dầy đặc vươ5t qua suối . Sang đến bờ bên kia em nghe lạnh dưới chân nhìn xuống  thấy con đĩa trâu to đùng bám trên mắt cá nên vừa la om xòm vừa dứt nó ra ( lần đầu tiên em bị đĩa cắn ) máu phụt ra nhiều đến nổi mọi người tưởng em bị trúng miểng B . Y tá lây hoay rịt thuốc cầm máu nhưng trôi ra hết không cầm được . Do sốt ruột vì phải chạy tiếp về nơi an toàn nên thằng xạ thủ cối 60 mới cho em mấy cọng lông , nó nói là chữa mẹo , vậy mà hết chảy máu thật . Lúc đó mình ái ngại quá vì mình mà mọi người phải dừng đội hình lại ở nơi nguy hiểm nên chấp nhận dùng mấy cọng lông chứ đâu có nghĩ đến chuyện vệ sinh hay không  ;D
Vài tháng sau thằng xạ thủ cối đạp 652a , máu , thịt , xương của nó văng đầy người em , lần này thì lông nào chịu nổi , phải gào y tá chạy đến ga rô thôi .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Năm, 2012, 08:01:15 pm
 Nhưng bác Binhyen ơi.câu hỏi đầu tiên từ bac DK 1278 đề cập tới vết thương chảy máu nhỏ (mao mạch) nên em mới trả lời rằng(cái đó) có tác dụng theo nguyên lý vật thô ráp tác động cơ học làm vỡ tiểu cầu, giải phóng chất gây đông và cầm máu mà. Còn nếu anh BY sợ những tổn thương lớn do hỏa khì thì phải theo như vầy:  Để cầm máu chúng ta có thể áp dụng một hay nhiều biện pháp sau đây:

*Ấn động mạch: dùng ngón tay ấn đè chặt vào động mạch đoạn trên vết thương tính từ tim đến vết thương. Có thể dùng ngón tay hoặc cả nắm tay để ấn động mạch, tùy theo mức độ tổn thương và vị trí ấn.

**Gấp chi tối đa, khi chi bị gấp, động mạch cũng bị gấp và các khối cơ bao quanh đè ép vào động mạch làm cho máu ngừng chảy, nhưng biện pháp gấp chi tối đa chỉ được áp dụng để cầm máu đối với những vết thương không có gãy xương kèm theo.


***Băng ép: dùng băng với các vòng băng siết tương đối chặt, đè ép mạnh vào các bộ phận bị tổn thương, tạo điều kiện cho việc hình thành cục máu đông để cầm máu. Biện pháp này thích hợp với các vết thương không có thương tổn mạch máu lớn.

***Băng chèn: là băng ép nhưng có vật chèn lên các vị trí ấn động mạch, vật chèn được đặt trên đường đi của động mạch, giữa vết thương và tim, càng gần vết thương càng tốt, sau đó băng cố định vật chèn bằng nhiều vòng băng siết tương đối chặt theo kiểu vòng tròn hoặc vòng số 8. Yêu cầu của băng chèn là: đặt vật chèn đúng trên đường đi của động mạch và các vòng băng cố định vật chèn phải siết tương đối chặt.

****Băng đút nút là cách băng ép có dùng thêm bấc gạc để nhét nút vào vết thương. Biện pháp này thích hợp với các vết thương chảy máu động mạch ở sâu, giữa các kẽ xương, vết thương vùng cổ, vùng chậu.

*****Dùng kẹp để kẹp mạch máu, áp dụng đối với vết thương rộng, nông, kẹp mạch máu rồi để kẹp tại chỗ sau đó chuyển bệnh nhân đến cơ sở y tế.

******Khâu mép vết thương, sau khi đã nhét gạc chặt vào vết thương, khâu ghì chặt  mép vết thương lại.

*******Đặt garô là biện pháp cầm máu bằng dây cao su hoặc dây vải xoắn chặt vào đoạn chi. Các trường hợp cần đặt garô: vết thương cụt chi, hoặc chi bị đứt gần lìa; chi bị giập nát quá nhiều biết chắc không thể bảo tồn được; vết thương mạch máu đã áp dụng những biện pháp cầm máu nói trên mà không có kết quả; garô khi bị rắn độc cắn.

Cách đặt garô: ấn động mạch ở phía trên vết thương để cầm máu. Garô phải đặt sát ngay phía trên vết thương, dùng vải hay gạc lót ở chỗ định đặt garô. Đặt garô và xoắn dần, bỏ tay ấn động mạch rồi vừa xoắn vừa theo dõi mạch ở dưới hoặc theo dõi máu chảy ở vết thương, nếu mạch ngừng đập hoặc máu ngừng chảy là được. Cố định que xoắn, nếu là dây cao su thì chỉ cần cuốn nhiều vòng tương đối chặt rồi buộc cố định. Băng ép vết thương. Garô phải để lộ ra ngoài, không để ống quần, tay áo hay băng che lấp garô. Chuyển ngay bệnh nhân đến bệnh viện.

Chú ý: Cứ 30 phút phải nới garô một lần, làm theo thứ tự:  người phụ ấn động mạch ở phía trên garô, người chính nới dây garô từ từ, vừa nới vừa theo dõi sắc mặt bệnh nhân, sự chảy máu ở vết thương, mạch và màu sắc đoạn chi ở dưới garô. Nới garô từ 4 – 5 phút. Nếu thấy máu chảy mạnh ở vết thương thì phải ấn lại động mạch ở gốc chi. Nếu thấy sắc mặt bệnh nhân thay đổi đột ngột tím tái hoặc nhợt nhạt phải đặt garô lại ngay. Khi đặt lại dây garô, không đặt ở vết cũ mà nhích lên hoặc nhích xuống một ít để khỏi gây lằn da và thiếu máu kéo dài ở chỗ đặt garô. Khi nới garô mà không thấy chảy máu ở vết thương thì không cần thắt lại garô nữa,  nhưng vẫn để dây garô tại chỗ và sẵn sàng thắt lại nếu vết thương lại chảy máu. Những trường hợp không nới garô gồm: chi đã bị hoại tử, đoạn chi dưới garô có dấu hiệu hoại tử, trường hợp bị rắn độc cắn.

Anh Binhyen có thể nhìn vào vết thương đang chảy máu để phân biệt 3 trường hợp: chảy máu mao mạch, chảy máu tĩnh mạch và chảy máu động mạch. Chảy máu mao mạch là máu chảy ra từ những mạch rất nhỏ, nên nhìn vết thương thấy máu chảy tràn ra chậm trên bề mặt vết thương và máu tự cầm sau một thời gian ngắn khoảng vài phút. Chảy máu tĩnh mạch thì máu chảy ri rỉ, màu đỏ sẫm, không thành tia mạnh, cục máu hình thành nhanh chóng và bít các tĩnh mạch bị tổn thương lại. Nhưng phải chú ý đến trường hợp tổn thương các tĩnh mạch lớn như tĩnh mạch cảnh, tĩnh mạch chủ, tĩnh mạch dưới đòn thì chảy máu ồ ạt nguy hiểm. Chảy máu động mạch, nhìn thấy máu chảy phun thành tia, theo nhịp đập của tim, hoặc trào qua miệng vết thương ra ngoài như mạch nước đùn từ đáy giếng lên, hoặc nhìn thấy máu thấm ướt đầm ra băng và quần áo, máu màu đỏ tươi. Tuy nhiên trên thực tế, hiếm khi một vết thương chỉ có chảy máu đơn thuần mao mạch, tĩnh mạch hoặc động mạch mà thường phối hợp cả động mạch và tĩnh mạch bị tổn thương. Vì vậy, khi gặp một trường hợp chảy máu nhiều cần phải nhanh chóng xác định là chảy máu động mạch, tĩnh mạch hay phối hợp để nhanh chóng quyết định biện pháp cầm máu thích hợp. Do vậy nếu là tình ngoài huống bác DK1278 nêu thì cầm chắc số về với ông bà. Nhưng nếu trong mọi trường hợp vết thương do hỏa khí gây ra mà gặp được nữ quân y như em, cấp cứu bằng áo lót nữ với hai cái bánh ú dày cộm thì dù có phải (đoạn chi) rồi để mạch máu tự nhiên thì cũng phải cầm máu ngay.

Còn chuyện bác By đề cập " Càng la hét kích động, càng kết thúc sớm" thì thuộc trạng thái tâm lý của người sắp lìa trần. Cái này Vetran đã đề cập ở trạm xá sư 7. đầu năm 1980. Mà dấu hiệu đó cũng gây tâm lý mất bình tĩnh của thầy thuốc dẫn đến tiên lượng nhầm theo logic là; ông nào la hét mạnh thì còn khỏe, nên cấp cứu sau và ngược lại ông nào thiêm thiếp yếu đuối thì tập trung cấp cứu trước và. Và kết cục cuối cùng thường bi đát.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 09:31:49 pm
   Hic, chuyện thuốc dân gian này nghe đã quá, các bác cứ từ từ em sẽ kể nhiều chuyện hay lắm. Nhưng em phải xin phép sếp đã, tức là bác BS-812 . Bác nổ phát súng làm em láu táu ôm túi thuốc chạy theo hô xung phong khản cổ, được một lúc không thấy đại trưỏng đâu cả, làm thằng em vũ khí ( chuyên môn ) không có. đứng tìm lãnh đạo giữa trận, bác ấy núp ụ mối cầm Dragunov thỉnh thoảng làm phát làm Linh quany em hết hồn. May đây toàn quân mình, chứ bên K em chết chắc !
  Bác haanh à, em còn có chuyện đỡ đẻ bắt buộc ( đã nói ở top Một thời để nhớ sơ qua rồi ). Và bác Bìnhyen nói đến động mạch em mới nhớ ra chuyện hồi em học quân y. Tổ em có 7 nữ, một mình em Nam ( năm bờ oăn đấy )., thực hành đặt con chèn nếp bẹn và băng vết thương ngực hở, tiêm mông., thông tiểu...Em kể cho bác chết thèm luôn. He he bác  ;) ;) ;).


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 06 Tháng Năm, 2012, 09:39:00 pm
   Hic, chuyện thuốc dân gian này nghe đã quá, các bác cứ từ từ em sẽ kể nhiều chuyện hay lắm.
  Bác haanh à, em còn có chuyện đỡ đẻ bắt buộc ( đã nói ở top Một thời để nhớ sơ qua rồi ). Và bác Bìnhyen nói đến động mạch em mới nhớ ra chuyện hồi em học quân y. Tổ em có 7 nữ, một mình em Nam ( năm bờ oăn đấy )., thực hành đặt con chèn nếp bẹn và băng vết thương ngực hở, tiêm mông., thông tiểu...Em kể cho bác chết thèm luôn. He he bác  ;) ;) ;).

hehe kheo khéo kẻo bị treo  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 06 Tháng Năm, 2012, 09:56:04 pm
Lão thầy cãi đừng có khích tướng nhá!  ;D
Bửa hổm, mình đi Tây Ninh, sao lão không nhờ mình tìm giùm cho!
 ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Năm, 2012, 10:00:02 pm
   Cụ Tôm về Dân kế toán cho em nhờ ! Thỉnh thoảng cứ xuất hiện đâu đó chích phát là làm sao hả cụ  :D :D :D.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 07 Tháng Năm, 2012, 08:30:04 am
  ..... Em xin tiếp nhé !
    Đang háo hức nhao ra, mắt nhìn đi đâu em vấp phải mấy đoạn cây hay ghế ngồi tý ngã. Nhưng có một ông già ngồi mâm gần nhất đứng dậy kéo em vào : " Khà, con vào đây ngồi uống rượu với bố và các em " . thì ra đấy là ông chủ nhà, chồng của bà mẹ nấu thuốc cho em uống. Em không dám trái lời đành ngồi vào mâm ông già cùng các con trai của ông ấy. Lúc bấy giờ em mới nhớ ra đây là lễ Cơm mới hay cúng hồn lúa của người La Chí. Em nói sơ qua tí cho những bác chưa biết nhé :
   Người La chí sống theo kiểu mẫu hệ ( nếu em nhớ không nhầm ). Cho nên người phụ nữ rất được coi trọng, vào những ngày như này hay đại loại như này thì đàn bà, con gái ngồi ăn uống giữa nhà, còn đàn ông ngồi...xó nhà, không được phép ngồi cùng mâm với họ, kiểu mâm trên, mâm dưới như người Kinh vậy. Đàn ông có tổ chức nhậu nhẹt thì phải để một chai con rượu ở góc nhà phần chị em.Tuy nhiên nếu là khách thì đựơc phép. Em có một lần xuống bản liên hệ thuê nhân công, vào một nhà đứng dưới sàn cứ nghe thấy tiếng phụ nữ cười rúc rích ( Các bác chứng kiến đàn bà say thì thế nào rồi đấy ). Ngạc nhiên gọi mãi thì họ mời lên thấy một mâm rượu toàn một phe, em định quay ra thì chị em kéo tay lôi cổ xềnh xệch vào " Hôm nay mày đến đây thì phải say với bọn tao ở đây " _ Tiếng La chí, phiên dịch không nguồn trích dẫn. Em bị các chị chơi cho một trận say bê xê lết đến nỗi gục ngủ tại bếp mấy tiếng mới về được.
   Em ngồi với bố con ông già ( chừng một tiểu đội thiếu ). Mắt thì lấm lét nhìn bên kia, nghe chừng bên kia cũng không kém phần long trọng. Vẫn nhớ mình vừa bị gì nên nhủ lòng uống ít thôi, nhưng không hiểu tại sao cứ bát nọ đến bát kia ...không thấy gì. Cảm thấy người rất khỏe, không biết do thuốc hay do tinh thần nữa.
   Xong cuộc rượu, em xin nhận ông bà già là bố mẹ nuôi, ông con trai cả lại rủ em về nhà ông ấy...uống tiếp. Em lại theo về nhà hai ông nữa uống đến tối. Họ cho một thằng cu mang đèn pin đưa em về lán, lúc ấy em biết là mình mới leo được 1/2 đường - khoảng 4km từ suối lên đến lán.
   Sau này, em cố nhớ lại hình dáng cây thuốc ấy tả cho anh em hoặc bà con dân bản làm chỗ em nếu đi rừng gặp thì mang về em xem. Tất cả mang về đều không đúng. Em không dám hỏi bà mẹ nuôi mặc dù vẫn qua lại vì đây là bí mật của nhà bà, chồng và các con cũng không hề biết ( bà là người Hoa sang đã mấy chục năm, thỉnh thoảng về bên kia lấy thuốc ). Kể cả đến bây giờ em tra từ điển các vị thuốc Nam của giáo sư- tiến sĩ Đỗ Tất Lợi cũng không thấy, chỉ giông giống thôi. Đây là một cây thuốc rất hay, tác dụng hồi phục cơ thể nhanh chóng. Nếu tìm và biết được mang về xuôi rất quý. Nhưng tất cả cố gắng cua em đều gói lại hai chữ THẤT VỌNG.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 07 Tháng Năm, 2012, 09:10:00 am
 Vay Nick của Anhtho nhắn với Linhquany: Nếu là anh vào hoàn cảnh ấy, thì anh không về nhà người con trai mà ngủ tại chỗ để chờ đêm đi (Cạy cửa, ngủ thăm) xem có hiệu nghiệm không. Vì đúng tinh thần của Re bác BS - 812 thì anh cũng bị di chứng bệnh sau khi quen mấy ẻm người Chăm trắng tươi ở khu vực cây số 9 cách thủ đô Phnompenh - quốc lộ 5 Kampuchea. Khi đi khám bệnh cho họ. Đừng méc chị Thơ nhá. Còn cái vụ cây thuốc ấy như vậy, thì em cũng bỏ luôn ý định tìm hiểu đi, bởi vì những người sống ở vùng cao thường có những lời nguyền, nhất là những tộc thờ Totem. Lời nguyền ấy "sống để dạ, chết mang theo xuống mồ" bởi vì khi những lời nguyền ấy bị xúc phạm, có thể phải đổi bằng sinh mạng cho nên em không thể có cơ tìm ra loài dược liệu đó đầu.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 07 Tháng Năm, 2012, 09:14:12 am
 
Vay Nick của Anhtho nhắn với Linhquany: Nếu là anh vào hoàn cảnh ấy, thì anh không về nhà người con trai mà ngủ tại chỗ để chờ đêm đi (Cạy cửa) xem có hiệu nghiệm không. Vì đúng tinh thần của Re bác BS - 812 thì anh bị di chứng bệnh sau khi quen mấy ẻm người Chăm trắng tươi ở khu vực cây số 9 cách thủ đo Phnompenh - quốc lộ 5 Kampuchea. Khi đi khám bệnh cho họ. Đừng méc chị Thơ nhá.
Bác đang tự khai hai ông cán bộ trong đống rơm rồi đấy ạ  :P :P :P.
  À mà anh xem đoạn cuối thử tìm cho em xem anh có biết không, loại cây lá dài dài như lá xả, bé bản hơn một chút và hình như hơi có răng cưa ở đầu lá. Nhiều ngừoi nghe em tả bảo cây lưỡi hổ hay lưỡi mèo gì đấy nhưng em quyết không phải.
  Còn một phần nữa mới hết !
  Thời gian sau này, khi đã thân thiết với gia đình ông bà, em mở hẳn tuyến đi bộ hai bên cho nhanh. mỗi lần đi rút kinh nghiệm phải hai ngừoi , thuê một ông dân bản vác đồ hoặc...cõng mình qua suối. họ thông thạo địa hình nên đi rất nhanh. Nhưng chính cũng vì đi với họ em nghe một chuyện rợn người. Đó là bà mẹ nuôi của em chuyên...đánh thuốc độc. Nó như kiểu truyền thuyết mỗi năm thầy thuốc phải giết một ngừoi ấy. Mấy bác cựu BGPB có qua Bắc Quang - Hà giang hẳn vẫn nhớ câu truyền khẩu nếu họ mời ăn cơm thì phải hỏi ớt ngay vì thuốc độc gặp ớt hay đại loại thứ gì đó kích thích mạnh như vậy sẽ phát tác chết ngay tại chỗ, nếu chết trong nhà họ thì họ không dám làm trò ấy. Em thì không tin, cứ thịt gà mời em là em chén đến...tận xương.
   Trở lại với bà mẹ nuôi của em, thằng cháu ông già có lần nói với em " Mày đến nhà ông bà ăn uống cẩn thận. Có mấy chú bộ đội biên phòng ngày trước xuống ăn cơm có một lần về mới đầu bị mọc mụn ở quanh tay, chân, tê ngứa, sau đó lên cổ, to như bị bướu, lâu lâu mờ mắt, mấy tháng sau chết ". Em đi hỏi một số ngừoi thấy họ đều nói vậy, mới đầu cũng hơi sợ nhưng nghĩ lại cảnh bà mẹ chăm sóc em em lại không tin. em đi hỏi kỹ mấy lần nữa thấy họ tả giống bệnh Bacbido hay Prado thì phải, bệnh này đâu cần ai đánh thuốc cũng chết. Không biết em do may mắn hay vô tư nên trời thương hoặc là lời đồn thổi láo toét mà em không sao ( kể ra nhiều lúc cũng thấy bà mẹ nuôi hơi bí hiểm, thỉnh thoảng đi đâu vài ngày chồng con cũng không biết ).
   Chuyện dần đến tai anh em làm đường, họ dần không đi cùng em xuống chơi và bắt đầu có lời ngăn cản em. Em nói thẳng " Nếu chết như mấy ông biên phòng thì còn lâu tôi mới chết, thời gian dài nữa. Còn hơn hôm ấy ...chết đói" . Mỗi lần đi ra ngoài thị trấn mua quà mang xuống biếu ông bà và vòi vĩnh ăn ngan, gà. Không thằng nào đi cùng đâm ra hay, được ăn một mình. Em đến bây giờ....vẫn sống.
   Chuyện này của em đến đây là hết, bác Ve - thơ và các bác đã, từng công tác vùng cao hoặc hiểu biết gì về vấn đề này xin tham gia tiếp giúp em mở mang thêm ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 07 Tháng Năm, 2012, 01:57:03 pm
 Ngày trước, khi đang là y tá của C24 cứ đến vùng đóng quân mới là bọn em hay hỏi dân ở đó là bệnh viện có gần đây không. Nếu bệnh viện không ở gần thì lính quân y bọn em có giá lắm. Em nhớ hồi học ở trường khi học về đông y có bài thơ như thế này:
               
                  Trong toa căn bản có gừng tươi.
                   Rau má, dây mơ, cỏ nhọ nồi,
                   Cam thảo, mận trầu cùng vỏ quýt,
                   Rễ tranh, rễ ké, củ sả thôi,
                   Cắt ngắn 3 phân phơi trong mát,
                   Bệnh lạnh sao vàng, nhiệt để tươi.


 Bọn em hỏi thì các anh ấy bảo là đấy là toa căn bản của đông y và bệnh nào dùng cũng được. Em ngày đó không thích học về đông y với châm cứu lắm nhưng sau này em chứng kiến các anh ở C của em đi châm cứu tác dụng lắm, dân toàn mang thịt trâu đến biếu khi chữa bệnh xong cho dân. Chủ yếu là đau dây thần kinh tọa, khi vào chữa dân ở đó họ nói là thầy cúng đã lấy được trong đùi cô bé đó một nắm sỏi rồi mà bệnh thì vẫn chưa khỏi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: HAN_DCT trong 07 Tháng Năm, 2012, 02:19:29 pm
 À mà anh xem đoạn cuối thử tìm cho em xem anh có biết không, loại cây lá dài dài như lá xả, bé bản hơn một chút và hình như hơi có răng cưa ở đầu lá. Nhiều ngừoi nghe em tả bảo cây lưỡi hổ hay lưỡi mèo gì đấy nhưng em quyết không phải.
  
Em là em không tin! Chắc chắn lão Linh Quany này đã tìm được cái loại thảo dược này rồi nên hôm ghé 19C mình lão ấy hạ gục toàn bộ số anh em nằm chốt. Biết rồi đấy! Lần sau nhớ mang xuống dưới này một ít đi lão nhé ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 07 Tháng Năm, 2012, 02:31:55 pm

                
                  Trong toa căn bản có gừng tươi.
                   Rau má, dây mơ, cỏ nhọ nồi,
                   Cam thảo, mận trầu cùng vỏ quýt,
                   Rễ tranh, rễ ké, củ sả thôi,
                   Cắt ngắn 3 phân phơi trong mát,
                   Bệnh lạnh sao vàng, nhiệt để tươi.


 

Hoan hô nguyendinhthang vào trang tham gia với anh em. Đúng là toa căn bản của cố bộ trưởng bộ y tế nước Việt Nam dân chủ cộng hòa duyệt cho phát triển. Xuất xứ của bài thuốc là kinh nghiệm từ dân gian và các thầy thuốc Việt Nam, được BS. Nguyễn Văn Hưởng, nguyên Bộ Trưởng Bộ Y Tế nghiên cứu và dùng phổ biến cho nhân dân trong kháng chiến.
Toa Căn bản có thể được xem là bài thuốc cổ phương vì  được giới Y Học cổ truyền dùng từ lâu và được Bộ Y tế công nhận, in thành sách để phổ biến. Toa Căn bản  là công thức phối hợp những vị thuốc dễ trồng, dễ mọc, có sẵn quanh năm trong vườn nhà, các vị thuốc được khoa học nghiên cứu chứng minh về mặt hoá học cũng như tính chất trị liệu.

Công thức 1 thang Toa Căn bản :
-  Rễ tranh  : 8g  (có thể thay thế bằng: Râu ngô 8g hay Râu mèo, Mã đề, Rễ Thơm)
-  Rau má  :  8g (có thể thay bằng: Rau đắng lá lớn 8g hay Tinh Tre xanh, Trái khổ qua )
-  Lá muồng trâu : 4g (có thể thay bằng Vỏ cây Đại 8g, hay Dây Mơ 8g)
-  Cỏ mực 8g (có thể thay bằng: Rau Dền tía 8g hay củ Cà rốt)
-  Cỏ mần trầu 8g
-  Ké đầu ngựa 4g
-  Cam thảo đất 4g    (có thể thay bang:lá Dâu tằm 8g,Rau sam,Dây Kim ngân)        
-  Gừng khô 2g
-  Củ sả 4g
-  Trần bì 4g   (có thể thay bằng: Củ riềng 4g, Vỏ Bưởi 4g, vỏ Phật thủ 4g.
*Tác dụng của các vị thuốc: 6 nhóm tác dụng chính:
Tác dụng
Vị thuốc chính:Lợi tiểiu Rễ tranh hay vị thuốc thay thế
Nhuận gan: Rau má
Nhuận trường: Lá muồng trâu
Nhuận huyết: Cỏ mực
Giải độc cơ thể: Cỏ Mần trầu, Ké đầu ngựa, Cam thảo đất
Kích thích tiêu hóa: Gừng, Củ Sả, Trần bì
* Công dụng của toàn bài thuốc: thanh nhiệt, lương huyết, giải độc, lợi tiểu, nhuận gan, nhuận trường, trợ tiêu hóa.
** Tuy nhiên trên tinh thần cứu nhân là chính mà Nguyendinhthang lại giúp dân xong rồi cứ nghía nghía xem người ta có biếu thịt trâu không thì coi như bị phạm vào y đức. không còn gọi "lương y như từ mẫu" mà chuyển qua "lương y kiêm thổ phỉ"


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 07 Tháng Năm, 2012, 02:32:55 pm
Em là em không tin! Chắc chắn lão Linh Quany này đã tìm được cái loại thảo dược này rồi nên hôm ghé 19C mình lão ấy hạ gục toàn bộ số anh em nằm chốt. Biết rồi đấy! Lần sau nhớ mang xuống dưới này một ít đi lão nhé ;D
  Đâu có bác, em có hạ gục nổi ai đâu. Bác chẳng làm em gần chết rồi còn gì. Em mách mẹo nhỏ nhé, hôm ấy em ngồi với các bác nhìn cô bàn bên cạnh lên có hưng phấn vậy đấy. Hì hì  :D :D :D.
   Ngày trước em nghe dân bản chỗ Thanh Thủy nói có bồ đồi Thắng tiêm mông giỏi lắm, không biết phải bác Thắng nhà mình không nhỉ  :P :P :P.
   Em cũng phục trí nhớ của bác tốt thật đấy ! Không hiểu sao đồng đội học cùng em em nhớ từng nốt ruồi mà thày dạy thì em quên hết.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 07 Tháng Năm, 2012, 03:23:34 pm
Năm 80 C19 có lệnh hành quân từ DamKder - SocNicum lênh KaLanh vào ChamCanl - núi coc cứ F302 làm hầm trú ẩn cho các sĩ quan, tướng lĩnh về dự lễ mừng công sư đoàn ...

Trên đường từ KaLanh vào đến chân núi hai bên là rừng thật nguy hiểm. Nhưng đến địa điểm làm hầm thật tuyệt với dưới chân núi ở hai bên dòng suối nước trong mát khung cảnh thật an bình...thế mà khi vừa đến đã nghe ae ở đơn vị bạn báo là cách mấy ngày tụi Pót nó phục trên đường vào làm một cán bộ sỹ quan cấp cao vừa hy sinh

Đơn vị mới đến lạ nước, lạ cái hàng ngày có hai toán một toán chuyên đào hầm và một toán vào rừng cưa cây chống, cây làm nắp; Làm hầm chữ A và chữ Z đơn vị độc lập trong rừng cả tháng.

Một tháng ở đây DK1278 tui cũng có thời gian đi quan sát cánh rừng hai bên suối thật là tuyệt một rừng toàn cây củ chi, trái rụng dưới suối hột rất nhiều DK tui nhặt hột về phơi khô cả ruột tượng gạo đem về nướng tán nhỏ ngâm rượu xoa bóp cho ae bị bệnh tê thấp, đau nhức khớp xương thật là có hiệu nghiệm và khuyến cáo ae o được uống rất nguy hiểm vì lượng hột ngâm rất nhiều. khi ra quân cho đến nay tui vẫn còn một lon sữa bò hột củ chi để ngâm rượu mật ong uống trị nhức mỏi, tê thấp...

Đó là một trong những bài thuốc Nam mà trong đời lính mình học được
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 07 Tháng Năm, 2012, 03:59:45 pm
 Ngày đấy khi đi vào bản, em cắp tráp theo anh Vinh là quân y sỹ. Lần đầu tiên trực tiếp châm cứu cho cô bé người Mán em bảo " Nằm sấp xuống, kéo quần xuống ". Hi...hi em ấy không biết tiếng Kinh nên phải có ông anh ở đó phiên dịch lại, mấy anh trai em ấy rút thuốc lá Sa Pa ra mời em nhưng em không hút. Một ông nói" Bọn này nó hút thuốc châm có một đầu thôi ", hôm sau có ngay một bao Thạp Luông và em thấy mấy ông ấy châm ngay thuốc vào đầu lọc. Được chục hôm thì cô bé đấy khỏi đau và đi làm nương được, bố cô bé ra mang vào đơn vị em một cái thủ lợn sữa bé tý cho chỉ huy và cân thịt trâu cho anh em dưới C. Em thắc mắc là sao lại biếu các thủ trưởng cái đầu lợn trông kinh người thì cậu lính người Phú Thọ bảo đầu lợn đó rất quý dân họ mới biếu vì sau khi cúng xong cái thủ lợn nhỏ đấy là linh thiêng nhất ....gì gì  đấy mà em không nhớ.

 Thực ra ngày đó khó khăn và xa bệnh viện nên hễ có việc gì là dân lại nhờ bộ đội, chính vì vậy nên bọn em thực hiện đúng câu" Đi dân quý, ở dân thương ".


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 08 Tháng Năm, 2012, 08:46:42 am
Chào các bạn đã đến thăm.
 Gớm ! Anh lính quân y, chiến thuật ,chiến lược cũng đầy mình đấy chứ, có thua ai đâu mà, "em chả !"  ;D .Dù sao thì cũng chúc mừng anh bạn Lính quany trở về an toàn ,không bị "thư" cái gì vào bụng là tốt rồi .
 Không ngờ bác vetran nhanh thật, cái toa thuốc xa lắc, xa lơ mà bác nhớ liền, và còn chi tiết, tỉ mỉ nữa chớ. Tôi thì lúc mới nhìn toa, cứ ngỡ là toa "tứ thời cảm mạo tán", của Bác "Xuân tóc đỏ" ngày xưa ấy chứ . ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 08 Tháng Năm, 2012, 09:00:16 am
Nghe Linh quany nhắc đến chuyện tiêm mông; Tôi nhớ, có y tá bảo; Tiêm thuốc cũng phải học có bài hẳn hoi, như tiêm ký ninh dầu chẳng hạn; Thao tác là , khi đâm vào và rút ra ,phải nhanh; Còn khi bơm thuốc phải từ từ, trong khi bơm phải dùng ngón tay ,khèo nhè nhẹ gần chổ tiêm, để người bị tiêm, chỉ có thấy cảm giác sướng, chứ không đau. Có phải thế không các bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Năm, 2012, 09:26:18 am
   He, chào bác BS-812. Em chờ bác mãi !
   Đó là nguyên tắc hai nhanh một chậm khi tiêm, nếu tiêm ven bơm thuốc nhanh quá có thể gây sốc. Gãi gây sướng là tiêm bắp hay còn gọi cơ Delta, chứ tiêm mông mà gãi thì...em chưa làm thế bao giờ, cái này bác phải hỏi bồ đồi Thắng a còng.
   Tiêm mông nếu em nhớ không nhầm thì tính từ mỏm xương cụt ( chỗ mà em cũng nghe nói đâu đó là các bà mẹ dặn con gái phòng thủ kim băng khi mới lấy chồng, cần thì chích cho một phát ấy, không biết để làm gì, các bác có kinh nghiệm bảo em với ). Từ mỏm cụt kéo thẳng đường đến gai chậu trước trên ( chỗ mà mặc quần nó mắc khỏi tụt xuống ấy ). Lấy điểm 2/3 trên đâm kim tiêm. Không được chệch quá kẻo vào dây thần kinh hông to là bênh nhân có thể đi chấm phẩy, vừa đi vừa nhẩy suốt đời bác ạ !
   Em hứng lên tự dưng nhớ ra, cái này các bác phải bổ sung vì chưa chắc em đã đúng. Xem phim em thấy y tá kẹp bơm kim tiêm hai kẽ tay trỏ và giữa vỗ bụp một phát vô mông, ngón cái ấn pittong bơm thuốc, nháy mắt là xong...Em thì hãi ngừoi ta bị liệt nên sờ soạng đo cẩn thận, nhất là bệnh nhân nữ :-[ :-[ :-[.
   Hồi em ở quân y, có điều trị cho một ca nằm ngoài chế độ. Tiêm loại thuốc gì dạng dầu, đục như sữa, phải ngâm nước ấm xong tiêm mông, nghiến răng dùng cả má bàn tay ấn mà thuốc mới xuống. Nghe sếp nói không tiêm thì thằng ấy bị chẻ làm tư, em cũng không hiểu, nhờ thì làm, tội đâu có Liên xô ( sếp chịu ). Hi hi  :D :D :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 08 Tháng Năm, 2012, 09:39:02 am
Nghe Linh quany nhắc đến chuyện tiêm mông; Tôi nhớ, có y tá bảo; Tiêm thuốc cũng phải học có bài hẳn hoi, như tiêm ký ninh dầu chẳng hạn; Thao tác là , khi đâm vào và rút ra ,phải nhanh; Còn khi bơm thuốc phải từ từ, trong khi bơm phải dùng ngón tay ,khèo nhè nhẹ gần chổ tiêm, để người bị tiêm, chỉ có thấy cảm giác sướng, chứ không đau. Có phải thế không các bác.

 Linhquany giả nai đấy bác BS-812 ạ! Cái vụ này tôi thấy khoái à nha, bởi vậy dù theo nguyên tắc Linhquan nêu tức là thì thứ nhất và thứ ba thao tác nhanh, thì giữa là thao tác chậm cộng với gãi gãi, do vậy tôi bơm thuốc rất chậm để kéo dài thời gian (gãi) khi tiêm cho một nữ BN ba mấy tuổi. Vậy mà rút kim rồi, BN cứ nằm im. Tôi hoảng quá tưởng bị Shock, liền vỗ vỗ vào mông thì cô nàng choàng tỉnh hỏi một câu lãng xẹt: Sao (chít) nhanh thế bác sĩ. Nay nghĩ lại vẫn thấy tiếc.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Năm, 2012, 09:50:14 am
   Hóa ra bác Ve tran cũng rất hay...thực hành ạ ! Em tưởng anh chỉ định cho yta làm thôi chứ !
   Anh xem ở câu chuyện cuối em tả mấy ông bộ đội biên phòng có phải bị bênh gì đấy không hay chỉ là mê tín.
   Chú em hồi đóng quân ở BGPB cũng bị, có ông già bản ngừoi dân tộc Tày nhìn thấy chú mặc quần đùi đi tắm thấy có cái mụn ở đùi liền nói cho biết. Ông cắt thuốc khỏi và bây giờ chú cũng nhận ông là bố nuôi, hàng năm vẫn lên thăm hỏi.
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 08 Tháng Năm, 2012, 10:46:47 am
Năm 80 C19 có lệnh hành quân từ DamKder - SocNicum lênh KaLanh vào ChamCanl - núi coc cứ F302 làm hầm trú ẩn cho các sĩ quan, tướng lĩnh về dự lễ mừng công sư đoàn ...


Một tháng ở đây DK1278 tui cũng có thời gian đi quan sát cánh rừng hai bên suối thật là tuyệt một rừng toàn cây củ chi, trái rụng dưới suối hột rất nhiều DK tui nhặt hột về phơi khô cả ruột tượng gạo đem về nướng tán nhỏ ngâm rượu xoa bóp cho ae bị bệnh tê thấp, đau nhức khớp xương thật là có hiệu nghiệm và khuyến cáo ae o được uống rất nguy hiểm vì lượng hột ngâm rất nhiều. khi ra quân cho đến nay tui vẫn còn một lon sữa bò hột củ chi để ngâm rượu mật ong uống trị nhức mỏi, tê thấp...

Đó là một trong những bài thuốc Nam mà trong đời lính mình học được
 

Tôi xin trả lời bác DK1278. Vấn đề đặt ra theo bài của bác là bác thu lượm được loại tái, hạt trong rừng sâu, nhưng bác mô ta không kĩ nên tôi cũng khó trả lời. Có một chi tiết bác nói là ngâm rượu, xoa bóp, hoặc uống trị nhức mỏi thì tôi liên tưởng đến HẠT MÃ TIỀN (mã tiền tử). xin cập nhật một số thông tin sau:
*Mã tiền tử nguyên tên là Phan mộc miết dùng làm thuốc được ghi đầu tiên trong sách Bản thảo cương mục-quyển 18, là hạt chín phơi hay sấy khô của cây Mã tiền, có nhiều loại như: Strychnos pierriana A.W.Hill hoặc loại Mã tiền S.nux vomina L. thuộc họ Mã tiền (Longaniaceae).
Cây Mã tiền có nhiều ở nước ta và các nước Đông nam á như Lào (gọi là Koktoung ka), Campuchia (gọi là Sleng thom, sleng touch), Thái lan (gọi là Co bên kho), Aán độ, Miến điện, Vân nam Trung quốc.
Vị đắng hàn, có độc mạnh, qui kinh Can Tỳ.
Thành phần chủ yếu:Strychnine, brucine, cloubrine, psedostrychnine, vomicine, loganin.
Tác dụng dược lý.
A/Theo Y học cổ truyền:
Thuốc có tác dụng tiêu thũng tán kết, thông lạc chỉ thống. Chủ trị các chứng ung thư sang độc, thương tổn sưng đau, chứng phong thấp tý đau nhức không khỏi hoặc co rút, tê dại, liệt.
Tuy nhiên tong các Alcaloid của hạt có Strichnin là chất kích thích thần kinh cơ rất mạnh. Nếu ngâm để uống thì phải hết sức thận trọng, cần tham khảo ý kiến nhà chuyên môn về liều lượng và cách bào chế. Theo tôi biết thì một hạt mã tiền phải nướng chín, tán mịn, ngâm hơn một lít rượu, khi uống cũng phải tuân thủ liều lượng rất ít, chứ bác DK1278 mà đưa ra thết đãi bạn bè dzô dzô 100% coi như tuyên án tử. Thường thì người ta ngâm chung với các thang thuốc trong đó có Thiên liên kiện, kỉ tử, đỗ trọng, đương qui v.v. để bồi bổ cơ thể, tăng sức khỏe cơ bắp
Nếu ngâm xoa bóp thì lấy hai mươi hạt, cao vỏ, đập dập rồi ngâm vào 500ml cồn 70 độ cho ra màu vàng sậm thì dùng được. Nhưng các bác hết sức lưu ý: Phải coi chai cồn đó là TỬ DƯỢC, tuân thủ chế độ bảo quản như độc dược bảng A.
Năm 1980 trong một kho hàng của Pốt, tôi lấy được hàng tạ, nhưng sau không bao giờ dùng, mà tôi đưa đổ xuống ao bèo sau đơn vị. Mấy ngày sau, cá ốc lươn ếch nổi trắng phếu. trong khi đó đồng thời phải cấp cứu khẩn cấp đại úy Hoa chủ nhiệm hậu cần trung đoàn tại viện 5 quân đoàn 4 vì uống rượu mã tiền gây co giật, khó thở, thiếu oxi máu trầm trọng. Sém về chầu ông vải ngay tức thì
Năm 1982 tôi về quê và gặp ông bác cùng xóm, câm hẳn vì uống nhầm một ít cồn mã tiền do để gần mấy chai rượu thuốc.
Không biết có chính xác loại hạt của bác DK1278 thu hái không nên tôi mô tả (Mã tiền tử) như sau: Hạt dẹp, vỏ cứng hình dáng giống đồng xu, toàn bộ mặt vỏ màu xám bạc, có lông mịn. Nướng lên có mùi thơm bùi và có dầu. vài dòng mạo muội, mong các bác tham khảo.
B/ Tân dược có nhiều chế phẩm dạng tiêm, uống và thoa ngoài chủ yếu điều trị triệu chứng và phục hồi chức năng. trong đó thông dụng là ống 1ml Strichnin SulFat tiêm bắp hoặc thủy châm. Viên nén Strichnin B1..


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 08 Tháng Năm, 2012, 10:55:16 am
Đúng rồi đó bác ,hạt củ chi ,là hạt mã tiền đó bác .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Năm, 2012, 10:59:02 am
   Uống loại này ngâm sống cũng không uống được đâu các bác. Chỉ cần một ít vào tê lưỡi ngay. Em thấy ngừoi ta xay ra đem vứt xuống suối ruốc cá tốt lắm. Cá say nổ trắng lên hết.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Diepvien007 trong 08 Tháng Năm, 2012, 11:03:41 am
Em viết lên đây nhờ các bác xem có phải là bệnh của lính và những di chứng không nhé :

Vốn dĩ em đi lính hơi lâu trên 10 năm có dư ,vậy là khi phục viên sau đó lấy vợ sinh con- cái nếp ăn, nếp ở ,ở quân đội em không bỏ được cứ duy trì như cũ mãi . ăn thì chỉ 3 bát cơm tiêu chuẩn thôi , muốn ăn thêm cũng tự ức chế bản thân không muốn thêm ,ngủ sáng dậy là tự gấp mùng màn không ỷ lại cho vợ . Trong sinh hoạt cái quần cái áo khi bị sứt chỉ đường tà hay chỗ khác ,em cũng tự tay mua kim chỉ về khâu lấy không nhờ cậy đến ai .đến giặt giũ quần áo em cũng muốn tự giặt lấy ....Ngoài ra em cũng giữ nguyên tắc đi thưa về trình cẩn thận....

Những nếp sinh hoạt trên làm cho cô vợ của em không phải là lính phát hoảng và sau nữa là Cô vợ chê chồng là người khô khan ,nguyên tắc - ít thân thiện với mọi người -tình cảm gia đình cũng sứt mẻ ít nhiều tại đây .

vậy em xin bác nào tư vấn giúp em tái hoà nhập với gia đình và vợ con cho thân thiện hơn , em xin cám ơn .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 08 Tháng Năm, 2012, 11:29:58 am
Xin chào Diepvien007. Đúng là bạn đã có bệnh như bạn nghĩ, nhưng loại bệnh của bạn thuộc về lành tính, giống như trong cơ thể có cả vi khuẩn lành ,lẫn vi khuẩn ác. Vấn đề cốt lõi của bạn, là do bạn đã sai lầm khi lấy vợ; Đúng ra bạn không nên lấy vợ, bạn chỉ nên tuyển nhân viên nữ đa năng, có nguyện vọng phục vụ Thủ trưởng lâu dài; Và tất nhiên con cái cũng phải là những tân binh, có huấn luyện bài bản ,hẳn hoi .
Bây giờ, mọi việc đã muộn, chỉ còn phương thuốc độc vị để trị ;đó là bạn cố gắng kiếm cho bằng được cuốn : Học thuyết Darwin (hay học thuyết tiến hóa); Sau đó, bỏ vào ấm, đổ 3 chén nước, sắc còn 7 phân (7 phần); Chia làm hai lần uống (cho khỏi shock) .Hy vọng bạn sẽ sớm tái hòa nhập .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Năm, 2012, 12:05:12 pm
   Em chết cười với toa thuốc bác BS-812 kê. Cứ như trong phim Thằng Bờm ấy .
   Bác Điệp viên Anh hoạt động cho ...Xô viết ơi ! Nếp sống lính của bác ngấm vào máu đến thế kia à, kể cũng hay nhưng tội cho chị nhà muốn yêu thương chăm sóc bác cũng khó ( Điều mà đàn ông bây giờ khối ông muốn không có kêu như vạc ).
   Nhưng nghĩ kỹ em thấy nguy hiểm quá.......!!!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Diepvien007 trong 08 Tháng Năm, 2012, 12:10:23 pm
Xin chào Diepvien007. Đúng là bạn đã có bệnh như bạn nghĩ, nhưng loại bệnh của bạn thuộc về lành tính, giống như trong cơ thể có cả vi khuẩn lành ,lẫn vi khuẩn ác. Vấn đề cốt lõi của bạn, là do bạn đã sai lầm khi lấy vợ; Đúng ra bạn không nên lấy vợ, bạn chỉ nên tuyển nhân viên nữ đa năng, có nguyện vọng phục vụ Thủ trưởng lâu dài; Và tất nhiên con cái cũng phải là những tân binh, có huấn luyện bài bản ,hẳn hoi .
Bây giờ, mọi việc đã muộn, chỉ còn phương thuốc độc vị để trị ;đó là bạn cố gắng kiếm cho bằng được cuốn : Học thuyết Darwin (hay học thuyết tiến hóa); Sau đó, bỏ vào ấm, đổ 3 chén nước, sắc còn 7 phân (7 phần); Chia làm hai lần uống (cho khỏi shock) .Hy vọng bạn sẽ sớm tái hòa nhập .

Trước hết Cho em xin được cám ơn  bác sĩ ạ .
Tức là từ nay về sau em cứ đổ đốn trong sinh hoạt là sẽ giống người thường phải không ạ ? .
bỏ luôn chế độ : Đi báo việc về báo công với vợ cho nó biết mặt .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 08 Tháng Năm, 2012, 12:24:33 pm
(Chà! Chà! Bệnh nhân này không chơi bài độc vị được rồi, mà phải đủ Quân ,Thần ,Tá, Sứ , thì mới được  ;D )
 Bạn nên uống thêm cuốn: "Thuyết tương đối" của danh y râu xồm, tóc bù xù, để hãm bớt tác dụng của thang kia, Đông Y gọi là "gia giảm" cho phù hợp với bệnh tình đó mà. Chúc bạn mau lành bệnh


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 08 Tháng Năm, 2012, 12:58:52 pm
 @Diepvien007 có thể bị tẩu hỏa nhập nha!
 Hình như có cách chữa nhưng đã thất truyền lâu lắm rồi mà còn phải có duyên nữa, nghe nói chỉ có Minh Chủ mới biết cách chữa & phải có chín vị cao tăng đắc đạo phe chánh liên kết dùng kình khí tống ép tà khí xì hết ra. Hoặc năm cao thủ của phe tà cũng cùng môn phái nhưng phải có thần y chỉ dẫn mới trục xuất được vì sai sểnh một ly là toi, mình chỉ nhớ được ngần ấy thôi không chắc không biết có thiếu sót gì không...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 08 Tháng Năm, 2012, 03:21:16 pm
Các bác tư vấn dùm em tý nhá:
Em có đứa em mới bị liệt nửa mặt, miệng mồm méo xẹo một phía, mắt cũng bị lệch luôn!
Em đã đưa nó đi châm cứu nửa tháng nay nhưng chỉ bớt tý ty! Mắt có hơi bớt xệch, nhưng miệng vẫn méo như đang khóc!
Các bác có kinh nghiệm gì xin truyền cho em tý ạ! Khổ thằng nhỏ, nó mới 26 tuổi, chưa biết mùi tình yêu là gì cả! Mai mốt mà vác cái miệng méo này đi tán gái đảm bảo thua là cái chắc!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Năm, 2012, 03:49:28 pm
   Bác phải nói rõ bị liệt lâu chưa hay mới bị, trong trường hợp bị như nào thì may ra các bác sĩ mới hiểu mà trả lời bác được.
   Khám bệnh phải nhìn - sờ - gõ - nghe , xem cả triệu chứng cơ năng và triệu chứng thực thể. Trong trường hợp này sợ các bác ấy cũng khó hình dung ra bác ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 09 Tháng Năm, 2012, 10:32:17 am
   Bác phải nói rõ bị liệt lâu chưa hay mới bị, trong trường hợp bị như nào thì may ra các bác sĩ mới hiểu mà trả lời bác được.
   Khám bệnh phải nhìn - sờ - gõ - nghe , xem cả triệu chứng cơ năng và triệu chứng thực thể. Trong trường hợp này sợ các bác ấy cũng khó hình dung ra bác ạ !

Theo như nó kể thì khi ngủ dậy tự dưng thấy cái mặt nó xệch mất một bên. Con mắt phía bên kia cũng méo xếch lên luôn! Kỳ lạ là tại sao miệng và mắt lại bị kéo xếch đối chiều nhau?
Tính đến thời điểm này thì nó đã bị đúng 20 ngày, đã đi châm cứu 16 ngày. Con mắt đã nhắm mở được, tuy chưa nhắm khít hết hoàn toàn. Còn cái miệng vẫn còn méo! Theo nó nói là cũng thấy có đỡ hơn đôi chút!
Các bác có bài thuốc hay kinh nghiệm chữa trị cái bệnh này không, bày cho em với!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 09 Tháng Năm, 2012, 11:12:13 am
  Bác phải nói rõ bị liệt lâu chưa hay mới bị, trong trường hợp bị như nào thì may ra các bác sĩ mới hiểu mà trả lời bác được.
   Khám bệnh phải nhìn - sờ - gõ - nghe , xem cả triệu chứng cơ năng và triệu chứng thực thể. Trong trường hợp này sợ các bác ấy cũng khó hình dung ra bác ạ !

Theo như nó kể thì khi ngủ dậy tự dưng thấy cái mặt nó xệch mất một bên. Con mắt phía bên kia cũng méo xếch lên luôn! Kỳ lạ là tại sao miệng và mắt lại bị kéo xếch đối chiều nhau?
Tính đến thời điểm này thì nó đã bị đúng 20 ngày, đã đi châm cứu 16 ngày. Con mắt đã nhắm mở được, tuy chưa nhắm khít hết hoàn toàn. Còn cái miệng vẫn còn méo! Theo nó nói là cũng thấy có đỡ hơn đôi chút!
Các bác có bài thuốc hay kinh nghiệm chữa trị cái bệnh này không, bày cho em với!


Tôi cũng đắn đo như Linhquan y nên chưa có ý kiến, sau bài thứ hai của bác Dongminhkh. Tôi xin nếu các thông tin sau, mong các bác tham khảo. trước hết cũng phải loại trừ trường hợp liệt mặt méo miệng do tai biến mạch máu não, nhưng thường xảy ra ở người cao tuổi, có tiền sử cao huyết áp, tiểu đường. Còn ở tuổi em bác (24) và không có triệu chứng liệt nhẹ tay, chân thì tôi nghĩ do lạnh đột ngột (trúng gió)                                                                                                          
* Liệt mặt chính là liệt dây thần kinh số VII, thường gặp nhất là liệt mặt ngoại biên do lạnh. Bệnh có đặc điểm là phục hồi nhanh, song dễ để lại di chứng về vận động, thẩm mỹ nếu không được chẩn đoán và điều trị sớm.

Triệu chứng: Bệnh thường xảy ra đột ngột khi đi tàu xe hoặc tối ngủ nằm cạnh cửa sổ, bị gió tạt vào mặt. Người bệnh cười nói khó, đánh răng súc miệng nước trào ra một bên mép. Rõ nét nhất là mặt mất cân xứng: bên liệt trông như mặt nạ, các nếp tự nhiên như nếp nhăn, rãnh mũi má bị mờ hoặc mất, miệng và nhân trung méo về bên lành. Sự mất cân xứng càng rõ khi bệnh nhân làm một số động tác chủ động như khi nhe răng mồm méo lệch sang bên lành. Đặc biệt, mắt bên liệt nhắm không kín do liệt cơ khép vòng mi và nhãn cầu bị đẩy lên trên để lộ một phần lòng trắng. Ngoài ra, còn một số triệu chứng khác ít gặp hơn như cảm giác tê một bên mặt, mất vị giác ở 2/3 trước lưỡi, khô mắt do không tiết nước mắt hoặc tăng tiết nước mắt làm nước mắt chảy giàn giụa, nhất là trong hoặc ngay sau bữa ăn.

70-80% trường hợp mắc bệnh thường tự khỏi sau khoảng 1-3 tháng. Nhưng một số ca tiến triển xấu do chẩn đoán và điều trị sai, gây biến chứng và di chứng như viêm loét giác mạc (do mắt nhắm không khép kín dễ bị gió bụi bẩn bám vào gây nhiễm trùng), co giật cơ mặt (do hồi phục thần kinh không hoàn toàn) hoặc co cứng nửa mặt (do dây thần kinh thoái hóa).

**Phòng ngừa và điều trị:

- Cần tránh bị lạnh khi đi tàu xe và nên đóng cửa sổ khi ngủ để tránh gió lùa. Người già ban đêm không nên ra ngoài đi tiểu. Vào mùa nóng, không nên để quạt, máy điều hòa thổi thẳng vào mặt khi ngủ.

- Khi bị liệt mặt, cần đến ngay bác sĩ chuyên khoa thần kinh để được chẩn đoán chính xác và loại trừ một số bệnh nguy hiểm khác cũng gây liệt mặt như chấn thương sọ não, tai biến mạch máu não, u não... Ngoài ra, cần điều trị sớm các chứng viêm nhiễm ở tai, mũi, họng và đề phòng chấn thương sọ ở vùng thái dương, xương chũm.

- Trong 7-10 ngày đầu, nên dùng thuốc chống viêm corticoid prednisolon, kháng sinh, tiêm bắp vitamin nhóm B (B1, B6, B12). Đồng thời, cần phối hợp tập vận động xoa bóp cơ mặt hằng ngày, mỗi ngày 2 lần, mỗi lần 4-5 phút. Xoa từ cằm lên trán nhằm tăng cường tuần hoàn chống sự co cứng cơ mặt.

- Để bảo vệ mắt bên liệt khỏi gió bụi và tránh biến chứng viêm loét giác mạc, cần đeo kính râm lót gạc sạch bên trong và rửa mắt hằng ngày bằng dung dịch nước muối NaCl 9%o hoặc cloramphenicol 0,4%. Có thể dùng băng dính cắt theo hình chữ Y dán đảo ngược, một đầu vào trán, hai đầu kia vào môi dưới và môi trên để nâng cơ mặt khỏi bị sệ.

- Khi điều trị nội khoa có kết quả, cần giảm dần liều thuốc. Người bệnh nên đứng trước gương tự tập luyện phục hồi chức năng. Liêu pháp điều trị bằng phẫu thuật được chỉ định khi điều trị nội khoa không có kết quả.

 
***Điều trị bằng đông y
Tiên lượng của bệnh tùy thuộc và thời gian điều trị. Điều trị càng sớm, khả năng phục hồi càng nhanh. Nếu điều trị không đúng cách hoặc không kịp thời bệnh có thể chuyển thành mãn tính. Từ 6 tháng trở lên thời gian điều trị lâu hơn. Nếu một năm thì khả năng phục hồi là rất khó. Trước đây cũng có một số phương pháp điều trị bằng cách tiêm nhóm Glucocorticoid. Ví dụ như dexametazole ngày từ 15 mg đến 20 mg. Điều trị kéo dài hàng tháng. Glucocorticoid là nhóm thuốc gây nhiều tác dụng phụ như giữ muối và nước, gây loãng xương, đục thủy tinh thể, tiểu đường và gan nhiễm mỡ.
Thần kinh số 7 ngoại biên do lạnh là bệnh chữa tốt, phục hồi nhanh bằng phương pháp đông y: giác hơi nóng, châm cứu.
Châm cứu: Châm huyệt giáp xa xuyên sang huyệt địa thương. Huyệt dương bạch xuyên huyệt ngư yêu. Huyệt thái dương, châm xuyên sang huyệt đồng tử liêu. Toản trúc xuyên sang huyệt tịnh minh. Quyền liêu xuyên sang huyệt đồng tử liêu.
Châm các huyệt: Thính cung, nghinh hương, ế phong bên bị bệnh và huyệt nhân trung. Châm thêm huyệt hợp cốc bên lành. Điện châm. Nếu bệnh mới mắc: Châm tả. Nếu bệnh trên 6 tháng: Châm bổ. Liệu trình mỗi ngày 1 lần.
Trước các cụ hay dùng thịt lươn dán vào vùng mặt bị bệnh, hy vọng dùng thịt lươn để kéo miệng bị méo. Ngày nay không dùng phương pháp điều trị đó. Về thuốc uống hỗ trợ, các bài thuốc cổ phương có tác dụng hành khí, hoạt huyết, khu phong, trừ thấp, tán hàn. Bài thuốc thường dùng:
Kinh phòng bại độc tán
Khương hoạt 15g, độc hoạt 15g, sài hồ 20g, tiền hồ 15g, chỉ xác 10g, xuyên khung 10g, kinh giới 20g, phòng phong 15g, bạch linh 15g, cát cánh 15g, sinh khương 3 lát, tế tân 10g. Sắc uống ngày 1 thang kết hợp chườm nóng vùng mặt bị bệnh.
Thủy châm: Trinauvite (H5) thủy châm vào các huyệt vùng mặt mỗi huyệt 0,4 ml – 0,8 ml (test) nếu bệnh nhân ngại tiêm vào mặt thì có thể tiêm vào huyệt túc tam lý hai bên.
Kết luận: Thần kinh số 7 ngoại biên do lạnh điều trị bằng phương pháp châm cứu điện châm đem lại hiệu quả rất tốt, nếu điều trị kịp thời đúng phương pháp bệnh sẽ khỏi trong vòng 20-25 ngày.
Chúc em bác mau lành bệnh cho đẹp trai trở lại chứ tình hình xã hôi ta đang thừa trai thiếu gái thế này thì e em nó khó có bóng hồng nào đoái hoài, rồi phải ở vậy nuôi con của mình với bồ thì buồn lắm


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 09 Tháng Năm, 2012, 03:15:26 pm
 Chào bạn dongminhkh. Theo tôi, bạn nên đưa em bạn đi chiếu, chụp phần đầu để xác định chính xác bệnh là tai biến hay trúng gió (có xuất huyết não hay không); Nếu do trúng gió, bạn theo cách điều trị của bác Vệ là tốt.
 Bác Vệ ơi, tuổi trẻ hiện nay vẫn có nhiều trường hợp tai biến đó bác . Hình như cách đây gần chục năm, trong xóm của tôi có anh bạn trẻ, cũng tầm 24,25 tuổi. Đang đêm, sau khi đi tuần tra địa bàn về ( tự vệ Phường), cảm thấy nhột tai, hỏi người nhà bông gòn để ngoáy, khi ngoáy thấy thắm đầy máu, người nhà bèn đưa đi bệnh viện để khám, nhưng gần 1 giờ sau thì qua đời, vì não đã bị xuất huyết nặng. (Vậy là trong xóm, sau đó, ai thấy bị ngứa tai cũng sợ  ;D)
 Bác Vệ không được hù bệnh nhân đâu đó nghen. Em giai, cứ yên tâm, chỉ vài năm chiến tranh là cánh đàn ông lại có giá thôi mà  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 10 Tháng Năm, 2012, 11:07:36 am
Chào bác vetran!
 Người già 78 tuổi nam đột nhiên thấy khó chịu trong người như bị trúng gió kêu đau nhức khắp mình. Gia đình đưa đến bệnh viên rất có tiếng ngang tương đương với bệnh viện Việt Pháp sau khi chụp hình bác sĩ chuẩn đoán phổi đen hết toàn vi trùng vi khuẩn phải truyền kháng sinh vào máu theo nước biển. Gia đình sợ người già tuổi trên thất thập không chịu nổi lượng lớn kháng sinh vào cơ thể, nhờ bác vetran tư vấn có cách chữa khác không? gia đình bàn nhau tính đi cúng & xin quẻ. Giờ nhiều bệnh lạ & tên cũng lạ không như ngày trước ...
 Từ trước tới nay chưa bao giờ ốm đau, duy nhất một lần vào bệnh viện để nhổ răng ca tiểu phẫu mất sáu tiếng...

Xin chào bác Minhsinh1960. Nếu theo các triệu chứng lâm sàng bệnh của người nhà như bác nêu và hình ảnh X quang như vậy thì tôi cho là không có bệnh trầm trọng. Thứ nhất các dấu hiệu đơn lẻ mà người bệnh cảm nhận được chỉ như nhưng chứng trái gió trở trời ở người lớn tuổi. Triệu chứng rất nghèo nàn, không đủ tập hợp thành hội chứng. Thứ hai  bác không nêu được các xét nghiệm sinh hóa Đờm (vì liên quan đến phổi và đường hô hấp). Các XN máu và các kết quả cận lâm sàng khác. Duy nhất là kết quả hình ảnh quang tuyến X, hai cánh phổi đen, mà nhìn trên phim qua đèn huỳnh quang thì hai cánh phổi càng đen càng nói lên phổi rất tốt. Thứ ba, bệnh sử không có ghi nhận những lần điều trị quan trọng, nhưng tôi đang phân vân thông tin bác nói là duy nhất một lần đi nhổ răng, mà nhổ răng chỉ là một thủ thuật đơn giản, kể cả các phẫu thuật răng khôn, hoặc chỉnh hình răng hàm mặt thì cũng không thể kéo dài tới sáu tiếng đồng hồ. Cho nên phải xem lại lần ấy cụ điều trị cái gì, có ảnh hưởng sức khỏe tới nay không. Hiện tại nếu bác sĩ nói: Phổi đen và toàn vi trùng vi khuẩn, rồi chỉ định truyền kháng sinh tĩnh mạch thì gia đình bác phải cảnh giác ông bác sĩ này, coi chừng thổ phỉ chứ không phải lương y. nếu gia đình đã có diều kiện kinh tế đưa ông cụ vào một cơ sở y tế cao cấp thì rất tốt. Chỉ có điều, bác nói cơ sở y tế tương đương BV Việt - Pháp (vậy là gia đình bác đang sống ở Hà Nội) thì bác cứ gối cao đâu ngủ khỏe và tin tưởng vào khoa học và đội ngũ chuyên môn của họ. Chớ đưa cụ đi cúng kiến bói toán làm gì cho mất cơ hội chữa trị hiệu quả nhất. Xin chúc gia đình mạnh khỏe và cụ gặp thầy gặp thuốc, chóng hồi phục.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 10 Tháng Năm, 2012, 01:29:16 pm
Chào bác Vệ . Nhất trí với bác là khi nào viêm nhễm nặng, thể hiện bằng triệu chứng sốt cao, bạch cầu cao, tiểu cầu cao, thì bác sỹ BV mới chỉ định truyền kháng sinh liều cao vào tĩnh mạch. Như tôi ,khi bị viêm ruột thừa, đến BV, do chờ làm vật thí nghiệm cho y sinh thực tập, tập khám bệnh viêm ruột thừa, cả đám nó thay phiên nhau nhấn, nó nhấn một hồi ,bục luôn ,nên phải chuyền kháng sinh, nằm mất 1 tuần  ;D ; Cùng phòng, có em sinh viên, đưa vào phòng mổ ,shock thuốc, đưa ra nằm chờ, bục ruột, nhiễm trùng nặng, phải chuyền kháng sinh liều cao, chuyền được 1 lọ, hết tiền, rút kim để đó, chờ bạn bè đi quên góp, có tiền, chuyền tiếp 1 lọ, rút kim để đó ,chờ tiền  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 10 Tháng Năm, 2012, 01:55:55 pm
Tôi đồng ý với bác BS-812, bởi vì bệnh cảnh của bác đã nguy cấp, việc truyền KS vào tĩnh mạch để ngăn ngừa một nhiễm trùng huyết để chặn bàn tay của bác với tử thần gặp nhau. Tuy nhiên tôi nhận thấy bác cũng hẹp hòi không sẵn sàng hy sinh để các em cháu nó luyện tay nghề, để các cháu hạ sơn cứu nhân độ thế. vấn đề nữa, bác cứ vạch váy cho người xem mông vì những tiêu cực (rất nhỏ) của nghành ta, như vậy là thiếu ý thức xây dựng. Đề nghị Linhquany, nguyendinhthang xử hội đồng bác BS-812.
Riêng chuyện ruột thừa. Nếu chẩn đoán sớm, mổ sớm thì chi phí là 1. khi để muộn vỡ mủ ra ổ bụng và túi cùng Duglas thì chi phí là mười, chưa tính năm ba năm sau phải mổ lại do dính ruột.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 10 Tháng Năm, 2012, 02:15:03 pm
Chào bác Vệ . Nhất trí với bác là khi nào viêm nhễm nặng, thể hiện bằng triệu chứng sốt cao, bạch cầu cao, tiểu cầu cao, thì bác sỹ BV mới chỉ định truyền kháng sinh liều cao vào tĩnh mạch. Như tôi ,khi bị viêm ruột thừa, đến BV, do chờ làm vật thí nghiệm cho y sinh thực tập, tập khám bệnh viêm ruột thừa, cả đám nó thay phiên nhau nhấn, nó nhấn một hồi ,bục luôn ,nên phải chuyền kháng sinh, nằm mất 1 tuần  ;D ; Cùng phòng, có em sinh viên, đưa vào phòng mổ ,shock thuốc, đưa ra nằm chờ, bục ruột, nhiễm trùng nặng, phải chuyền kháng sinh liều cao, chuyền được 1 lọ, hết tiền, rút kim để đó, chờ bạn bè đi quên góp, có tiền, chuyền tiếp 1 lọ, rút kim để đó ,chờ tiền  ;D
  Thủ trưởng bức xúc cũng phải, nhưng may mà không bị di chứng như viêm phúc mạc,apxe hay đám quánh ruột thừa là ổn rồi. Thực ra gặp phải thực tập sinh thì cũng phải thông cảm chút vì các bạn chưa có kinh nghiệm. Nếu gặp bác sĩ lâu năm thì có lẽ khác bác ạ.
   Đương nhiên, mạng ngưòi là rất quý, có thể bác chỉ có triệu chứng đau bụng chẳng hạn thì bác sĩ mới cho các em sờ mó bác dữ vậy. Nếu đau dữ dội phải cấp cứu thì chắc các em cho kẹo đâu dám sờ bác ( Điển hình là em, sẽ kể sau với các bác )
   Ngay chuyện tiền nong hay tiêu cực, thiếu nhiệt tình như bác kể. Gia đình bác vetran cũng đã gặp ( trong Top Một thời để nhớ của chị Anhtho). Thôi thì kính thưa các kiểu lỗi khách quan, chủ quan. Ngành nào cũng có tiêu cực, sai sót chứ đâu phải nguyên ngành y.  Cái này theo em để lúc nào đó ta bàn sau nhỉ. Bác nói thế bộ đội vào tố khổ thì...ốm luôn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 10 Tháng Năm, 2012, 04:45:36 pm
CHUYỆN VUI Y SINH:  tại một bệnh viện trung tâm ở thành phố Hà Nội. Khám xong bệnh nhân là một cụ ông hơn bảy mươi tuổi sau phẫu thuật cắt ruột thừa chờ ngày mai xuất viện. Bác sĩ nhẹ nhàng thấu cảm bằng chất giọng Sài gòn căn dặn:
- Dạ thưa bác,  hôm nay cháu khám bệnh của bác thấy sức khỏe tiến triển tốt lắm, bác về, ăn uống bồi dưỡng
cho mau lại sức. Cố gắng ăn đồ mát, một ngày đêm ráng (Địt) được mấy lần là tốt cho sức khỏe bác ạ...
- Vâng, vâng, xin cám ơn bác sĩ, tôi sẽ cố!
Trở về nhà, mọi người vui mừng vì ông tai qua nạn khỏi. Nhưng một đêm qua đi như dài bằng thế kỉ đối với bà. Mấy chục năm nay đâu có chuyện này xảy ra vì bà thấy ông trở nên kì quặc nhưng bà không thể từ chối và nghĩ trong đầu và cảm thấy thương hơn: Chắc ông dối già rồi!
Sáng sớm hôm sau, theo lịch hẹn tái khám. Trong bộ dạng thật thiểu não, ông đến bàn bác sĩ, chậm rãi ngồi xuống ghế.
- Dạ, chào bác, tốt chứ ạ
- Ông phều phào trong hơi thở ngắt quãng: Bác sĩ dặn thì tôi cố nhưng chỉ được có một lần mà tí nữa đứt cả hơi
- Lúc đầu bác sĩ hơi ngạc nhiên, rồi từ từ lo lắng ra mặt, và như chợt tỉnh cơn mê. Bác sĩ nhớ lại bài:
-Lời giáo sư giảng bài (theo dõi chăm sóc bệnh nhân hậu phẫu ngoại bụng):các anh các chị nhớ một điều, trước khi  thăm khám ổ bụng bệnh nhân thì phải xoa hai lòng bàn tay vào nhau cho ấm, tránh làm cho bệnh có cảm giác lạnh đột ngột, bụng BN sẽ phản ứng co cứng, không khám được. trong quá trình khám thì nhẹ nhàng, thấu cảm, sử dụng lòng bàn tay và các ngón tay điệu nghệ như nghệ sĩ múa. Nhưng đặc biệt lúc hỏi và căn dặn bệnh nhân thì phải chú ý từ địa phương, từ lóng, và các cụm từ khó hiểu....
Oh! Bác sĩ thốt ra miệng mà trong đầu đang nghĩ kế (chữa cháy)
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 10 Tháng Năm, 2012, 04:47:49 pm
 Chào bác vetran!
 Chuyện ca tiểu phẫu lấy cái chân răng hàm bị sâu ra mất sáu tiếng hơn là có thật, đã hơn ba chục năm rồi.
 Lúc đó tôi đang tại ngũ ở chiến trường K. Sau này những lần gia đình đoàn tụ vẫn thường kể lại, lý do là có cái răng hàm bị sâu răng tấn công tàn phá chỉ còn mỗi cái chân răng sâu ở lại trong xương hàm đau nhức khó chịu mới chịu vào viện để nhổ bỏ cái chân răng. Bác sĩ chỉ định phải khoan xương hàm lấy tủy để làm xét nghiệm có kết quả mới nhổ răng được, khi về nhà chờ kết quả xét nghiệm thấy răng đỡ đau lại tiếc cái chân răng hàm quý nên đổi ý không vào viện nữa lấy lý do đỡ & khỏi rồi thời gian sau vết khoan ở xương hàm biến chứng nhiễm trùng thành vết dò cứ chảy mủ ra nhưng vẫn giấu bệnh cả năm trời sau có bác tướng làm hiệu truỏng trường Đảng động viên giới thiệu bác sĩ giỏi ở viện 108 khám & hẹn ngày vào viện chữa. Ca tiểu phẫu cứ tưởng nhanh nhưng lại biến thành một ca mổ khó phải gây mê kéo dài hơn sáu tiếng đồng hồ căng thẳng mới cứu được bệnh nhân. Sức khỏe tới nay vẫn tốt nhưng tinh thần sau lần hút chết đó bây giờ vẫn còn hãi. Nay bị căn bệnh mới lạ này không biết truyền kháng sinh vào người có trụ nổi không khi tuổi đã cao...
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 10 Tháng Năm, 2012, 05:28:55 pm
Chào bác vetran!
 Chuyện ca tiểu phẫu lấy cái chân răng hàm bị sâu ra mất sáu tiếng hơn là có thật, đã hơn ba chục năm rồi.
 Lúc đó tôi đang tại ngũ ở chiến trường K. Sau này những lần gia đình đoàn tụ vẫn thường kể lại, lý do là có cái răng hàm bị sâu răng tấn công tàn phá chỉ còn mỗi cái chân răng sâu ở lại trong xương hàm đau nhức khó chịu mới chịu vào viện để nhổ bỏ cái chân răng. Bác sĩ chỉ định phải khoan xương hàm lấy tủy để làm xét nghiệm có kết quả mới nhổ răng được, khi về nhà chờ kết quả xét nghiệm thấy răng đỡ đau lại tiếc cái chân răng hàm quý nên đổi ý không vào viện nữa lấy lý do đỡ & khỏi rồi thời gian sau vết khoan ở xương hàm biến chứng nhiễm trùng thành vết dò cứ chảy mủ ra nhưng vẫn giấu bệnh cả năm trời sau có bác tướng làm hiệu trường Đảng động viên giới thiệu bác sĩ giỏi ở viện 108 khám & hẹn ngày vào viện chữa. Ca tiểu phẫu cứ tưởng nhanh nhưng lại biến thành một ca mổ khó phải gây mê kéo dài hơn sáu tiếng đồng hồ căng thẳng mới cứu được bệnh nhân...
 

Vâng! thưa bác Minhsinh1960. Một ca mổ khu vực hàm đã có dấu hiệu rò là một ca trung phẫu rất khó vì sự chậm trễ của gia đình và cụ, mà tiên lượng bệnh rất xấu. Như vậy là thời gian phẫu thuật 6 giờ đồng hồ là đúng. và cũng từ đó sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới sức khỏe của cụ, nhưng rõ ràng bệnh lần này thì không có liên quan đến lần trước, trừ phi K di căn.
Tôi xin kể mấy mẩu chuyện liên quan đến biến chứng xấu của chuyên khoa răng hàm mặt: Cách nay chừng mười năm, ông bạn cùng khu phố đi khám điều trị abces răng khôn, do chủ quan và sợ đau nên cứ chần chừ không nhập viện điều trị rốt ráo mà cứ lấy đơn mua thuốc về đưa ra phòng mạch cho Anhtho tiêm. Loại kháng sinh BenzathineBenzylpenicillin  thì đến tôi nhìn cũng hoảng vì tiêm vào cho bệnh nhân đau đớn vô cùng, bên cạnh cái lo Shock phản vệ thì toi sự nghiệp. Thế rồi, loại thuốc khủng ấy cũng không cứu được cái quai hàm. Sau một cas phẫu dài cỡ 6 giờ, từ đó cho đến nay, chắc cũng mười năm rồi khuôn mặt của anh ấy biến dạng, tóp vào, nhọn hoắt và nói không tròn giọng. Nhưng đặc biệt mùi hôi thối trong hơi thở khi nói cười giao tiếp, chưa có một phút giảm bớt. Chuyện thứ hai, Một sĩ quan cao cấp của ta, chuyên gia về nghiên cứu vũ trụ. Cách nay nhiều năm rồi. Thời gian đang làm việc ở Liên Xô cũ, trong một lần ông vào bệnh viện cao cấp của quân đội, chữa răng. Sau thủ thuật thành công mỹ mãn nhưng cũng từ đó đến nhiều năm sau ông không còn chút ý thức nào từ quá khứ đến hiện tại lúc đó trong bộ não nữa. Có nghĩa là vợ con đứng trước mặt ông cũng không biết là ai. Nhưng sau đ trí não ông cũng hồi phục dần
 Như vậy tiên lượng về những abces biến chứng của răng, hàm dù không nhiều nhưng rất xấu. trường hợp Cụ nhà bác Minhsinh1960 cho đến nay hết bệnh an toàn, ngoài trình độ chuyên môn cao, còn thêm yếu tố may mắn và phúc đức tổ tiên nữa.
Tôi vẫn bảo lưu ý kiến là gia đình bác để Cụ tiếp tục điều trị trong BV và gia đình tin tưởng vào các nhà chuyên môn.
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Năm, 2012, 05:15:42 pm
BỆNH CỦA DÂN VÀ DI CHỨNG
Lâu quá em không thấy bác cựu nào vào nói gì. Em rất mừng vì chứng tỏ trong chiến tranh, sự chăm sóc sức khỏe của ngành quân y rất là tốt. Có vẻ hơn cả bọn em sau này. Em xin kể một câu chuyện về điều trị cho nhân dân vậy. Chuyện này em cũng nói sơ qua ở Top Một Thời để nhớ của chị Anhtho, Nhưng em cũng xin nói trứoc là chống chỉ định với ( một số ) đàn ông, nhất là thanh niên chưa vợ .
   Hồi em còn học quân y. Một hôm chủ nhật nghỉ bọn em gồm ba ngừơi rủ nhau bắt xe về nhà bạn đi chơi. Đến nơi đang lững thững đi bộ dọc đường ngắm cảnh thì chợt thấy có một số người trong nhà ven đường chạy ra nói " May quá, có mấy chú bộ đội quân y đây rồi, vào phụ một tay ".
   Không biết phụ một tay làm gì nhưng bọn em cứ vào. Vào trong nhà mới tá hỏa, thì ra là một ca đẻ khó, không kịp đưa đi bệnh viện do sản phụ trở dạ nhanh quá. Bà đỡ tại chỗ là một chị dược sĩ, kinh nghiệm về chuyện này là chị ấy cũng từng có con rồi, còn đâu mọi cái đều là số không. Lúc ấy bọn em mới tự rủa thầm mình sao không tháo quân hàm ra từ sớm để họ nhìn thấy dấu cộng gọi vào, bọn em học có biết gì về môn này đâu, có học sơ qua trên...tài liệu, nhưng mà là việc khác. Thôi thì đã lỡ cũng trớn luôn, thống nhất bầu chị dược sĩ làm tổ trưởng, bọn em làm phụ việc.
   Chị dược sĩ nói " một chú vào trong này với chị, còn hai chú ở ngoài xem có gì sai bảo làm giúp. Bọn nó cứ đùn cho em " chị ạ, thằng này mát tay nhất đơn vị em đấy, nó mà băng bó tiêm truyền bọn con gái đứa nào cũng thích " . Em chưa kịp cãi thì chị ấy túm luôn vô buồng...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 11 Tháng Năm, 2012, 05:38:32 pm
Sao thiêng thế, chị mới PM cho BS-812 về cái vụ chìm xuồng y khoa nửa phút trước đó thì Linhquany lại lôi lên rồi. còn chuyện chú gặp phải chuyện ngày ấy là may cả đời đấy. Chú kể chuyện ra như vậy với tâm lý cam chịu, nhưng chắc có nhiều anh em gen tị với chú vì sự may mắn. Chỉ có điều lúc ấy chú mà đứng xớ rớ phía cuối giường với dáng vẻ mắt chữ O, miệng chữ a thì sản phụ trẻ cũng phải phì cười bắn đứa con ra tuốt luốt. Hồi còn ở Nông Pênh Vetran khám và điều trị phụ khoa là bình thường. Chỉ chưa may như Linhquany được sử dụng bàn tay nhung lụa đón một sinh linh bé nhỏ chào đời. Đó trách  nhiệm của nghề nghiệp mà.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 11 Tháng Năm, 2012, 05:58:01 pm
BỆNH CỦA DÂN VÀ DI CHỨNG ".
  
   Chị dược sĩ nói " một chú vào trong này với chị, còn hai chú ở ngoài xem có gì sai bảo làm giúp. Bọn nó cứ đùn cho em " chị ạ, thằng này mát tay nhất đơn vị em đấy, nó mà băng bó tiêm truyền bọn con gái đứa nào cũng thích " . Em chưa kịp cãi thì chị ấy túm luôn vô buồng...
_________________________________________________________________________
_Thế mới là Y Tá chứ! còn ở đơn vị tôi cả năm cũng chả nhìn thấy Y Tá đâu ! mà bệnh gì đi chăng nữa cũng cũng chỉ chữa bằng thuốc C và B1 là khỏi tất thế mới giỏi .
_Còn lính chốt bọn tôi thường chỉ mắc bệnh thèm được nhìn thấy Con Gái và riệu chè cùng thuốc lào và thuốc lá thôi. ::)  ;D  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Năm, 2012, 07:16:30 pm
   Em cảm ơn chị Anhtho và anh Thịnh đã động viên, thực ra hồi ấy em mới có 19 tuổi. Đâu biết những việc quá sức như vậy, chỉ biết sau này ra đường em đổi quân hàm dấu nhân. Trình độ có hạn nên em sợ lắm !
   Anh Thinh : Đúng vậy đấy, em thấy những lúc gian khổ thì hình như sức đề kháng con người tăng lên rất nhiều. Có C với B1 thậm chi còn tốt quá, em xem có những đoạn hồi ký có bác ốm cả tháng chỉ mong có ăn mà không được. Thật khâm phục sức chịu đựng của các bác lính chiến. Sau này đầy đủ lại nảy nòi ra lắm bệnh, sợ nhất là gặp phải bệnh CHÀY CỐI .
   Em xin tiếp theo nhé !
   Lúc ấy, bị chị kia lôi vào buồng, không biết do tối hay mắt hoa mà em nhìn mãi mới thấy bệnh nhân ( em gọi quen mồm ), sau nhìn rõ dần mới để ý có đèn măng xông sáng rực, chắc do em thần hồn nát thần tính. Sản phụ đang đau vật vã nhưng chắc do mất sức nhiều nên chỉ hổn hển (...................) . Em không tả đoạn này nữa.
   Lúc ấy thú thực là hai tay em cứ xoắn vào nhau, nhìn nhưng có cảm giác không nhìn. Chị dược sĩ rất bình tĩnh, gọi hai đồng chí kia lấy cái này, cái nọ, nhìn thấy em đứng ngây ra như phỗng liền quát " Chú làm sao thế, xắn tay áo lên, lấy vải, gạc..lấy nước...lấy thuốc vv.. "
   Em run lập cập làm theo, gần như cái máy. Khi chị ấy bắt đầu  dùng hai tay thọc vào vần, xoay thì em không chịu nổi phải nhắm nghiền mắt lại vì hãi quá. Bà ấy còn cáu " Mở toang hoác thế này mà khó ra thế...". Lúc ấy em đâu có biết thuật ngữ mở mấy phân, sinh môn hay mở thêm lúc mấy giờ như bây giờ đâu. Hai chị em đánh vật suốt một thời gian dài, mấy chú bên ngoài nghe chừng thấy sốt ruột đi lại rậm rịch nhưng chắc cũng run không kém. Cuối cùng cháu bé cũng chào đời an toàn nhưng đáng buồn là sản phụ bắt đầu có những triệu chứng xấu.....


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 11 Tháng Năm, 2012, 07:51:29 pm
Chú phải giải quyết nhanh lên chứ, chị cũng băt đầu nóng ruột rồi nè.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 11 Tháng Năm, 2012, 08:02:59 pm
Đúng là sốt ruột thật ,người ta bắt đầu có những triệu chứng xấu rồi mà còn ...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Năm, 2012, 08:56:05 pm
   ...Lúc chị dược sĩ bế đứa trẻ ra và làm các thao tác còn lại. Em trải tấm vải lên tấm chăn ( hình như vải xô ) cho bé nằm vào, bà già bên ngoài mang nước để chị lau cho bé, nghe tiếng khóc trẻ con tự dưng em như tĩnh tâm lại. Bắt đầu quan sát sản phụ từ đầu đến chân ( Các bác đừng nghĩ xấu em nhé, học y nhiều chuyện cũng là...bình thường thôi ). Rất khó đoán tuổi tác chị ấy vì trông bơ phờ tiều tuỵ. Hai ông bạn bên ngoài biến đi đâu không biết, tiếng người lao xao " May quá có mấy chú lính quân y đến đúng lúc. Hôm nay ngày nghỉ, ông y sĩ trạm xã têc gut đâu mất, mà có ở đây thì chắc cũng chẳng biết đỡ ". Em xấu hổ quá định đứng dậy ra ngoài thì tự dưng em có cảm giác chị ấy...mọc râu. ( đoạn này phải nhờ các bác có chuyên môn nói giúp ), quanh miệng chị ấy có một quầng đen đen.. em dụi mắt nhìn lại thì thấy mặt chị ấy như bóng nước, cổ cũng vậy. Hốt hoảng quá em gọi chị dược sĩ, chị quay lại lật chăn lên xem bụng cũng vậy. Giọng hớt hải chị nói luôn " Em lấy chỗ thuốc kia vào xi lanh để chị tiêm bên trái, xong em bắt ven truyền luôn bên tay phải cho chị . Nhanh lên không chết bây giờ ..."
   Lúc ấy em lại cuống, buộc bẫy khí dây truyền mãi cứ tuột ra ( Hồi ấy dây truyền chưa có bẫy khí sẵn như bây giờ ). Có cảm giác thành mạch bị yếu hay do tay em run mà bắt mãi vẫn trượt, phải gần chục lần mới xong, chị dược sĩ lại gắt " gọi hai thằng kia vào đây nhanh lên" ( Không hiểu sao từ đầu đến cuối em không thấy chồng chị sản phụ đâu cả, chỉ thấy mấy ông già già ). Hai ông kia thập thò chị sai luôn ra đường trấn xe - trấn xe chứ không phải vẫy xe. Thế là hai ông kia cùng người nhà lao ra đứng giưã đường chặn xe. Hồi ấy xe ô tô hiếm lắm, một ngày có một chuyến xe khách chạy qua tuyến ấy. Không hiểu chở ngưòi chết thì họ không sợ bằng chở bà đẻ, hay do quan niệm Sinh dữ, tử lành chăng.
  Số chị này cũng may, chỉ một lúc thì bắt được một chiếc xe Zin , thùng xe đen nhẻm như chở than. Mọi người vội vã khênh ( nặng lắm ) chị lên xe. Lúc ấy phân công công tác lại, hai chú kia lúc nãy nhàn thì đi cùng lên bệnh viện, còn em với chị dược sĩ quá mệt rồi thì ở lại. Cũng khổ, một đồng chí với một ngưòi nhà ngồi trong ca bin ôm sản phụ, đồng chí còn lại đứng ngoài bậc lên xuống ca bin, tay cầm lọ dịch truyền đến tận bệnh viện...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 12 Tháng Năm, 2012, 05:48:40 am
Nếu xét về khía cạnh tâm linh thì có thể nói"Phúc chủ, lộc thầy" Phúc chủ thì rõ vì trong hoàn cảnh sinh đẻ khó khăn, có thể gia đình , bản thân sản phụ cũng không tính toán sát được ngày sinh để đi viện trước, do vậy đứng trước hoàn cảnh bất kháng như vậy mà chú giúp cho cháu bé ra đời là gia đình ấy có phúc rồi. Còn lộc thì không biết sau khi đưa SP cấp cứu "Mẹ tròn con tròn " rồi thì gia đình có đưa thịt trâu tới đãi thầy hay không?
Tình huống Linhquany dự đoán, có thể đúng. Vì dược sĩ chỉ giỏi dược lý chứ chỉ định cụ thể trên lâm sàng trong từng trường hợp thì khó chính xác. Nếu tiêm Oxytoxin thúc đẻ không đúng giai đoạn và tiên lượng mức độ co thắt tử cung thì cũng không tốt. Chỉ sợ lúc đó tiêm một ống thuốc giảm đau cơ trơn, thì thật là nguy hiểm, vì cơ tử cung giảm nhu động thì dù thai phụ có (rặn) ù tai, em bé cũng cứ nằm ỳ trong đó, dẫn đến (đờ) tử cung và vỡ ối thì tiêu luôn, Vì ngày ấy chỉ định mổ bắt con không rộng rãi như ngày nay. Những triệu chứng Linhquany cảm nhận trên cơ thể thai phụ là biểu hiện một cơn Shock do đau và mất máu, biểu hiện da những vùng nhạy cảm xám tạm thời (1-2 phút) do thiếu oxy máu ngoại vi. Thôi vậy là tai qua nạn khỏi. chúc mừng linhquany lập được kì tích và trở thành kỉ niệm đời quân y, phải không bác BS-812!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 12 Tháng Năm, 2012, 07:09:24 am
   Vâng chị anhtho à, lúc trước chị ấy có bảo em tiêm một mũi, nhưng bản thân em cũng chịu không biết thuốc gì vì học y tá ít thuốc lắm.
   Trở lại chuyện sản phụ. Đưa đi rồi Gia đình họ nháo nhào chẳng ai để ý ai cả. Lúc ấy em mới ra hỏi chị dược sĩ, đang ôm đứa trẻ, mớm cho bé uống gì đó :
   - Chị giỏi thật đấy, chắc chị cũng làm vài lần rồi phải không ạ ?
  - Giỏi cái gì. Nói thật là chị cũng lần đầu tiên. Chị có học y đâu mà học sơ cấp dược. Lúc thấy các chú đến chị mừng lắm tưởng các chú biết, đâm lao đành theo lao, chị nhớ mang máng lúc chị sinh cháu với nghe các cụ kể thì chị cứ làm bừa vậy thôi.
   - Sao chị biết bảo em dùng thuốc đấy thôi !
   - Ừ thì chị bán thuốc lâu cũng quen, khách đến chị vừa khám vừa kê thuốc luôn.
  Nghe đến đây chân em muốn khuỵu xuống luôn. Liều đến thế là cùng. Nếu bây giờ còn tồn tại những dược sĩ kiêm bác sĩ kiểu này chắc các bác Vetran, BS Chung phải vứt bằng đi là cái chắc, vì lấy đâu ra khách.
   Thấy gia đình có vẻ cũng đang rối, ở lại cũng không tiện. Em cũng mệt nên chẳng cáo từ, chỉ nói chị dược sĩ nói hộ xong em về luôn. Dọc đường vớ được phương tiện gì đi nhờ nấy, xe đạp, xe máy, công nông, ô tô.. cuối cùng em cũng về được tới đơn vị.
   Về đến phòng, em nằm vật ra định ngủ thì tự dưng thấy...cái mùi. Đúng là lúc ấy em không để ý, bây giờ như thể ám vào người thấy nôn nao, khó chịu. em lại dậy đi tắm giặt thị cũng gặp hai ông kia thất thểu đi vào. Đen nhẻm từ đầu đến chân. Buồn cười quá em mới hỏi ngồi ca bin sao lại bẩn thế chúng nó nói đi một đoạn, trong ca bin vừa nóng, vừa chật và cũng...bốc mùi nên thằng lái xe vất cho cái chiếu bắt lên thùng ngồi, cả bệnh nhân lẫn bác sĩ cứ nẩy câng câng. Đến bệnh viện thì sau khi giao người xong chuẩn bị về nghe loáng thoáng sản phụ rau ( nhau ) cài răng lược nữa. Cũng chẳng hiểu răng lược răng cưa là gì, chắc lấy sót là cùng nên chúng nó bái biệt người nhà là chuồn luôn.
  Ba thằng thay nhau tắm rửa mãi mà có cảm giác...vẫn không hết. Đành kệ và thống nhất với nhau tốt nhất là im chuyện này vì bọn nó cười cho chết, nhất là cánh nữ, như quỷ sứ chắc không tha cho em. Đến bây giờ nhớ lại em cũng không biết chị sản phụ ấy có nguy hiểm gì không, cũng mong tính mạng chị an toàn. Cháu bé chắc chắn bây giờ khoảng 18 tuổi, có khi đi bộ đội rồi cũng nên.
  Sau này  em có phụ đỡ lần nữa, nhưng chỉ làm một việc duy nhất là chạy mở tủ lấy thuốc đưa qua cửa sổ cho một cô y sĩ tại Bản Phùng - Người gần yêu của em. Việc nhẹ nhàng nhưng thù lao rất cao, rượu thóc cùng nếp ủ chạy với trâu xào tỏi và ngan quay mệt nghỉ...Hi hi


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 12 Tháng Năm, 2012, 07:42:51 am
Vậy là sản phụ ấy bị choàng nhau, nên cái nhau nó giữ đứa bé lại ,không cho ra, phải đợi khi nào nó bong hẳn thì mới ra được. Kinh nghiệm dân gian là, thai phụ không được bước qua bất kỳ loại dây gì, nếu không vòng tránh được, thì chui qua ,chứ không được bước qua. không tin, cứ thử coi  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 12 Tháng Năm, 2012, 07:49:31 am
   Vâng, bây giờ em mới biết thủ trưởng cũng kinh nghiệm đầy mình về mấy vụ này. khi nào có ai đó giói thiệu thủ trưởng nha !!! ;D ;D ;D.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 12 Tháng Năm, 2012, 08:39:22 am
BỆNH CỦA DÂN VÀ DI CHỨNG
Lâu quá em không thấy bác cựu nào vào nói gì. Em rất mừng vì chứng tỏ trong chiến tranh, sự chăm sóc sức khỏe của ngành quân y rất là tốt. Có vẻ hơn cả bọn em sau này. Em xin kể một câu chuyện về điều trị cho nhân dân vậy. Chuyện này em cũng nói sơ qua ở Top Một Thời để nhớ của chị Anhtho, Nhưng em cũng xin nói trứoc là chống chỉ định với ( một số ) đàn ông, nhất là thanh niên chưa vợ .
 
Chuyện của Linhquany thì tuyệt vời rồi, tiện theo yêu cầu về chuyện “ bệnh dân y và di chứng” thì Anhtho cũng góp một chuyện nhớ đời. Ngày ở Nông Pênh, theo Vetran đi khám bệnh cho dân vui đáo để. Ở khu vực cây số 9 là nơi cư trú của người Chăm, đặc biệt phụ nữ Chăm rất trắng và đẹp. Hôm ấy, có người tới cổng trung đoàn mời đốc tờ tới khám bệnh. đơn vị cho xe zeep, Anh bảo tôi chuẩn bị xách túi y cụ thuốc men,  anh Toán đeo K54 đi bảo vệ như thường lệ. Bệnh nhân là một cô gái Chăm chừng 17 đến 19 tuổi, mới cưới chồng một tháng (các anh chị chú ý (cưới chồng) đúng nghĩa đen nhé) bởi vì chồng phải về ở rể sau khi nhà gái bỏ tiền ra cưới về. Trong lúc Anh khám, tôi ngồi phía sau theo dõi qua cái khăn trắng rộng quấn gần kín khuôn mặt cô gái rất nhợt nhạt, cặp mắt đờ dẫn không hồn. Khám bệnh xong, tôi thấy Anh trầm nghâm ra dáng suy nghĩ nhiều lắm, miệng lẩm bẩm: không có dấu hiệu thai nghén, triệu chứng duy nhất là đau toàn ổ bụng và cơ bụng rất cứng.... Anh cứ im lặng làm tôi cũng phân vân, trong khi hàng chục cặp mắt mở trố ra theo dõi từng động thái nhỏ của ông đốc tờ. Rồi cuối cùng Anh cũng  ra y lệnh để tôi cắt thuốc theo bài điều trị rối loạn tiêu hóa uống một tuần, rồi  Anh vội vàng hối rút quân......Một tuần sau, có người tới mời đoàn khám lên gia đình gặp. Vì vốn ngoại ngữ dun dế không rành nên tôi không thể khai thác tình hình trên cây số 9 qua người tới mời, tôi báo cho anh... Lại lên xe zeep và cũng vẫn đủ cả đoàn đi theo. Suốt dọc đường Tôi để ý, Anh lại rơi vào tình trạng trầm ngâm, chẳng nói với ai câu nào. Tới gần nhà, nghe tiếng nhạc và giọng cầu nguyện đều đều. Anh nói: chết cha rồi, có lẽ (nó) ngoẻo rồi. Anh tính nói lái xe quay lên đường để chuồn, nhưng dân chúng vây quanh và một cụ ông bận áo xô trắng, đội mũ trắng kính cẩn mời ông đốc tơ lên sàn nhà, tôi líu ríu theo sau. Mừng ơi là mừng khi thấy cô bệnh nhân nhoẻn miệng cười toe toét với nét mặt hồng hào sáng sủa ngồi giữa sàn bên cạnh anh chồng lóng ngóng rót nước mời khách, góc sàn phía bờ sông có các thầy Tăng đang gõ mõ tụng niệm và bà con trong Phum tới chúc mừng với những chuỗi dài hoa lài trắng thơm ngào ngạt. Thì ra con gái cưng của gia chủ hết bệnh và hôm nay làm lễ cầu an và mới ông đốc tờ tới để tạ ơn. Thật hú hồn...Sau  bữa tiệc, trên đường về đơn vị, Anh mới trao đổi nhiều chuyện và nói: Đúng trường hợp này như (chó ngáp phải ruồi ) nhưng cũng có cở sở vì người dân lâu ngày không dùng tân dược, nay chỉ cho một liều trình kháng sinh nhỏ là chữa được bệnh ngay. Chỉ có điều mình mới ra trường, trình độ chuyên môn có hạn, máy móc y cụ thiếu thốn, thuốc của cục cấp toàn gần hết hạn và thiếu chủng loại. Hệ thống y tế của Căm Pu Chia chưa khôi phục, chứ không mình nói gia đình tống cô nàng vào bệnh viện thì đỡ phải phập phồng lo lắng một tuần nay. Mà không lo lắng sao được, với liều điều trị ấy mà gặp hội chứng ngoại khoa ổ bụng, đau vỡ ruột thừa, viêm loét thủng dạ dày thì coi như mình tuyên án tử cho nó còn gì. Thôi cũng cho là một kỉ niệm nhớ đời trong công tác dân vận.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 12 Tháng Năm, 2012, 08:45:16 am
  Chị Thơ ! Như chuyện chị kể thì bác sĩ Vệ cũng có lúc phải...sợ đúng không chị. Đấy là bác còn có chuyên môn cao. Em từ vụ ấy lo ngay ngáy vì sau này thỉnh thoảng cũng xuống chơi hỏi bâng quơ ông y sĩ đơn vị. Nhưng có vẻ cụ ấy trình độ về môn này cũng i tờ nốt nên em cũng chẳng biết thêm là mấy. Thôi thì trăm sự quy lại là...kệ cho nó thoải mái. Hi hi


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 12 Tháng Năm, 2012, 09:48:14 am
Đúng là bệnh nhân của bác Vệ bị rối loạn tiêu hóa, sinh hơi; Nhưng hạ môn bị bế ,khiến trung , đại, đều bị đóng ,do đó chướng bụng, có khi gây ngộp thở. Chỉ cần xông hơi bằng bồ kết nướng để thông, là khỏi ngay, sau đó điều trị rối loạn tiêu hóa.  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 13 Tháng Năm, 2012, 10:21:25 am
   Kính chào các bác cựu và quâny trong diễn đàn !
   Binh chủng quân y cũng là một binh chủng tuy không nói là đặc biệt nhưng đều có mặt trong hết các quân binh chủng khác, vì phạm vi phục vụ. Ít nhiều mỗi người lính chúng ta đều, đang, và sẽ tham gia trong quân đội có ít nhiều kỷ niệm gắn bó với chiến sĩ quân y dù vui hay buồn, nhớ hay quên với những chiến sĩ mặc áo trắng.
  Em xin phép được kể một số kỷ niệm thời học viên quân y. Do đây là box Máu và Hoa, các bác cựu thì có MÁU, em thì xin góp HOA. Như vậy vẫn hợp tiêu chí diễn đàn phải không ạ ! Mong các bác tiếp tục có những chuyện gì tham gia cùng toppic nhé !
  
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 13 Tháng Năm, 2012, 10:44:35 am
   CHUYỆN VUI VỀ MỘT MÔN HỌC .
   Ngày ấy, khoá chúng em chia làm hai lớp. Mỗi lớp tổ chức thành một trung đội biên chế như bộ binh, có B trưởng, A trưởng đàng hoàng. Riêng em lại có hai địa chỉ vì ngoài là chiến sĩ học viên của một A, em còn là học viên của một tổ khác. Nghe có vẻ lạ , sở dĩ vậy là trường em có một nhóm nữ của dân học gửi nên không thể bắt họ mặc quân phục hay chế độ còi kẻng như bộ đội được nên tách riêng ra một tổ ngoài biên chế .
  Tuy vậy nhà trường vẫn phải cho hai học viên nam học ghép tổ với các bạn nữ đó vì trong các môn thực hành cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Em và một người nữa được chọn vì trông mặt mũi hiền lành, thật thà, ngoan ngoãn ( em xin từ chối vinh dự này mãi vì biết cái gì sẽ xảy ra với bàn tay vàng của mấy em ấy ). Đồng chí kia kiêm thêm chức liên lạc ( cò ) đại đội cho nên chỉ một mình em gắn bó với tổ nữ này hết khoá học .
   Học cùng nhóm này có nhiều chuyện đúng là....cười ra nước mắt. Người ta nói Nếu một cô gái ở giữa nhiều người đàn ông thì sẽ là một bông hoa trong rừng cây nhưng một người đàn ông giưã một rừng hoa như vậy không khác ...Một mình giữa bầy sói. Hơi quá nhưng nghĩ lại nhiều cái em toát mồ hôi vì các bạn coi em như mô hình, học cụ sống. Có lúc trên người em chỉ mặc toàn ...bông băng các bác ạ !
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 14 Tháng Năm, 2012, 10:56:30 am
  CHUYỆN VUI VỀ MỘT MÔN HỌC .
   Ngày ấy, khoá chúng em chia làm hai lớp. Mỗi lớp tổ chức thành một trung đội biên chế như bộ binh, có B trưởng, A trưởng đàng hoàng. Riêng em lại có hai địa chỉ vì ngoài là chiến sĩ học viên của một A, em còn là học viên của một tổ khác. Nghe có vẻ lạ , sở dĩ vậy là trường em có một nhóm nữ của dân học gửi nên không thể bắt họ mặc quân phục hay chế độ còi kẻng như bộ đội được nên tách riêng ra một tổ ngoài biên chế .
  Tuy vậy nhà trường vẫn phải cho hai học viên nam học ghép tổ với các bạn nữ đó vì trong các môn thực hành cần phải giúp đỡ lẫn nhau. Em và một người nữa được chọn vì trông mặt mũi hiền lành, thật thà, ngoan ngoãn ( em xin từ chối vinh dự này mãi vì biết cái gì sẽ xảy ra với bàn tay vàng của mấy em ấy ). Đồng chí kia kiêm thêm chức liên lạc ( cò ) đại đội cho nên chỉ một mình em gắn bó với tổ nữ này hết khoá học .
   Học cùng nhóm này có nhiều chuyện đúng là....cười ra nước mắt. Người ta nói Nếu một cô gái ở giữa nhiều người đàn ông thì sẽ là một bông hoa trong rừng cây nhưng một người đàn ông giưã một rừng hoa như vậy không khác ...Một mình giữa bầy sói. Hơi quá nhưng nghĩ lại nhiều cái em toát mồ hôi vì các bạn coi em như mô hình, học cụ sống. Có lúc trên người em chỉ mặc toàn ...bông băng các bác ạ !
 

Theo như lời kể của linhquany là đúng đấy, nhưng trường hợp là trai tơ trong một tập thể nữ như vậy mà em còn nguyên vẹn về, rồi cưới được vợ là phúc đức ông bà để lại đấy em ạ. Hồi 1985 chị đi chuyên tu, cũng phải học 5 kỹ thuật cấp cứu, và rồi xảy ra chuyện cười ra nước mắt. Thời gian ấy cũng lớn tuổi, phần lớn cũng có vợ có chồng cả rồi. Hôm thực hành băng cầm máu ngoài bãi tập, tụi nữ trong tiểu đội hè nhau, đè nghiến một anh to cao nhất ra làm thương binh để chèn động mạch bẹn. luống cuống, tìm mãi không thấy con chèn trong túi học cụ. Một chị lớn tuổi hơn chị nói: bên trong ấy có con chèn đấy, kéo qua mà chèn chắc lắm. báo hại mấy đứa con gái mới lớn cứ to tiếng hỏi, đâu chị, em có thấy đâu chị... Một thoáng im lặng, cả tiểu đội phá lên cười nhưng mấy đứa con gái thẹn chín cả mặt. Vậy đấy, dù lớn và già đầu rồi nhưng trong môi trường học sinh thì câu " Nhất quỉ, nhì ma...) vẫn đúng, phải không các bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 14 Tháng Năm, 2012, 10:59:52 am
Hưởng ứng mạch chuyện của Linhquany về kỉ niệm trường quân y. Vetran xin kể mấy việc xảy ra thời kì mình ngồi ghế nhà trường. Năm 1978 tựu trường. Vấn đề đầu tiên là (Đói), cái đói ám ảnh tôi thủa âu thơ lặp lại, dù không tuyệt vọng bằng. Cả năm 1978 trường tôi không hề được một bát cơm đúng nghĩa. Bữa ăn sáng chiều là hai cục mì luộc không men, nếu chọi trúng đầu thì chó cũng chết, còn bữa trưa được ăn hai bát bo bo bung, thêm một bát canh (toàn quốc)  gồm nước + chút ít rau muống và nước mắm (đại dương) là nước muối, hành phi + bột ngọt.  Bởi vậy sáng hôm trước có mấy lớp phân viện hai học viện quân y không  ăn mỳ luộc mà đến sáng hôm sau BBC Radio đã đưa tin: sinh viên quân y tuyệt thực. Riêng tiểu đội một của tôi thông qua một đề xướng do trung sĩ Quyết tiểu đội trưởng (nay là sĩ quan cao cấp tại ngũ) và sự chuẩn y của bộ tứ gồm Trung sỹ Ngát tiểu đội phó, tôi trung sỹ phân đoàn trưởng, hạ sỹ Lê Trương phân đoàn phó (nay là giám đốc bệnh viện quận 5) với nội dung: “tất cả nam y sinh của tiểu đội nếu chọn người yêu thì chỉ được chấm mấy cô ở kho hậu cần hoặc ở nhà bếp, với mục đích các em vì tình yêu mà viện trợ thêm thực phẩm cho tiểu đội cải thiện mỗi cuối tuần, ngoài các đối tượng trên cả tiểu đội sẽ tẩy chay bằng cách không cho tiếp người yêu trong doanh trại ngày nghỉ. Nhờ sáng kiến này mà tiểu đội tôi có thêm củ sắn tươi, khoai lang, ngô bắp, mắm kem, mì sợi và đôi khi có thêm gói bột nêm để nấu canh rau muống do chúng tôi tự trồng bồi dưỡng thêm chiều thứ bảy và đặc biệt thường xuyên được viện trợ một tảng bo bo cháy sém vàng rộm to cỡ nửa mét vuông từ em Trinh người yêu của tiểu đội trưởng. Tuy là những chuyên láu cá nhỏ nhoi nhưng là sự thật, đánh dấu một thời kỳ học hành vô tư trong hoàn cảnh cùng quẫn về lương thực của trường quân y nói riêng và của đất nước nói chung trong thời hậu chiến. Chuyện này nhắc lại để tôi và con cháu nhớ mãi một thời chiến tranh, một thời hòa bình, cái nhục mất nước, cái nhục nợ lần, cái ảnh hưởng tất nhiên của cuộc trường kỳ chiến đấu vì độc lập tự do và sự trớ trêu nhân thế bạn thù. Nhưng nếu không có truyền thống thắt lưng buộc bụng của dân tộc, nếu như không có sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam thì đất nước đi về đâu trong giai đoạn lịch sử này?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 14 Tháng Năm, 2012, 11:10:50 am
Trích dẫn
Bọn lính F7 HN cùng đoàn với BY cũng vừa kỷ niệm 34 năm nhập ngũ sáng nay, trong số anh em thấy thiếu mất 1 thằng hỏi ra thì biết nó đang ốm đau nặng không đến dự chung vui với anh em được. Xưa kia nó to cao, đen như Pốt khỏe như trâu, trong chiến dịch GP K đơn vị nó đục cửa mở buổi sáng thì đơn vị BY lên thay chiều hôm đó, gặp nó giữa đường hành quân đang huỳnh huỵch cáng thương binh tử sỹ về tuyến sau, dáng nó lực lưỡng to cao là thế bước chân trắc như đinh đóng cột trên đường, vào đánh Amleang nó rính DKZ75 ly của địch để lại cái bụng với vết mổ dài hơn 1 gang tay, may mà chưa lên nóc tủ ngồi từ ngày đó.

 Kết thúc buổi họp mặt, chúng tôi hơn 40 đứa hẹn nhau đến thăm nó tại gia đình, nó nằm trên cái giường bạt mắt mung lung vô hồn xem TV, người gày nhẳng còn một dúm chỉ còn da bọc xương với nước da vàng ệch, chỉ duy có cái bụng là to lên một cách "bất minh", thấy nhiều bạn bè đến thăm nó mừng lắm nhưng không gượng nổi dậy để tiếp bạn nên đành xin phép nằm mà nói chuyện. Nó mắc bệnh ung thư gan và bệnh viện đã "bó tay" trả về, nó biết bệnh tật của mình là vô vọng và chấp nhận điều đó một cách vui vẻ, chúng tôi chẳng giúp gì được cho nó ngoài động viên bạn bằng tinh thần nhưng nhìn nó nằm đó không ai cầm lòng nổi, tất cả chúng tôi lặng lẽ ra ngoài và đều tự nguyện vét sạch sẽ túi của mình cho chung vào cái phong bì thư mang vào tặng nó.

 Tôi sực nhớ ra bài thuốc chữa ung thư gan của Vudam đã từng chữa cho ông bố vợ có hiệu quả, vội chạy về nhà sao chép lại mang đến cho vợ nó mua và làm thuốc cho nó uống, thôi thì có bệnh thì vái tứ phương, phương nào thương cho thằng bạn tôi thì nó được nhờ. Cả chiều nay tôi không thể gạt được những suy nghĩ về nó ra khỏi đầu mình, mọi thứ trên đời có thể san sẻ được với nhau trong tình đồng đội chỉ duy nhất có sức khỏe là không thể.
Em mang phần thư của bác BY bên bàn tròn QK7 về đây, xin nhắn với các bác bàn tròn QK Thủ đô và các bác phía Bắc . Tiện như thông báo gửi các bác khác có bạn bè người thân quen mang chứng bệnh về gan biết để tìm xử dụng  
Bác CCB nào ở các tỉnh miền núi ( vùng Cao Bằng, Bắc Cạn, Lạng Sơn, Yên Bái...) tìm thêm một vị thuốc có tên là" Tay Ma" . Đây là loại cây mọc trên giữa các vách đá ở các vùng núi cao. Cây rất chắc nên sau khi chặt được ( vì nó rất chắc) thì đồng bào dân tộc đẽo ra như " mảnh bào". Là một vị thuốc gia truyền chữa ung thư gan của người dân tộc rất hiệu quả và trên đó họ gọi là cây " TAY MA". Các bác cựu phía Bắc chịu khó tìm và gửi xuống Hà Nội để bác BY giúp bạn .  " Phước chủ lộc tứ phương"  ;D. Mong là bạn bác BY hoặc tất cả những người bị bệnh này gặp được may mắn khỏi bệnh.
Cũng  nhắn bác BY nhắc bạn bác, phàm là bị bệnh ung thư( bất kể ung thư gì) tuyệt cấm đi đám ma và thăm lại những người bệnh khác. ( lý do thì em không biết, nhưng " giang hồ" đồn thế , kiêng cho nó lành).  

   Em xin lỗi ngắt mạch chuyện bác Vettran một tý. Em vừa mang chuyện này bên Onlie QKTD sang. Mong các bác trong ngành quân y nghiên cứu cùng một chút.

.... Riêng tiểu đội một của tôi thông qua một đề xướng do trung sĩ Quyết tiểu đội trưởng (nay là đại tá cán bộ tham mưu cục doanh trại) và sự chuẩn y của bộ tứ gồm Trung sỹ Ngát tiểu đội phó, tôi trung sỹ phân đoàn trưởng, hạ sỹ Lê Trương phân đoàn phó (nay là giám đốc bệnh viện quận 5) với nội dung: “tất cả nam y sinh của tiểu đội nếu chọn người yêu thì chỉ được chấm mấy cô ở kho hậu cần hoặc ở nhà bếp, với mục đích các em vì tình yêu mà viện trợ thêm thực phẩm cho tiểu đội cải thiện mỗi cuối tuần, ngoài các đối tượng trên cả tiểu đội sẽ tẩy chay bằng cách không cho tiếp người yêu trong doanh trại ngày nghỉ. ............


   Vậy bác Vetran có thực hiện nghị quyết ấy thành công không ạ. Bác yên tâm đi, em không khai hai cán bộ trong đống rơm đâu  :P.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 14 Tháng Năm, 2012, 12:18:46 pm
Hồi đó ... quân y có hàng viện trợ của LX là các lon sắt chứa ~ 1000 viên "poly". Xứ K trời thì nóng, mùa mưa thì ẩm ướt, hàng thì quá đát ... tụi tui phát một mớ, 1 mớ khác thấy hơi phồng lên ... là đem thanh lý! hehe  ;D

Sau này về học thêm mới biết ... mấy cái đó thì hư hết rồi, uống dô chỉ tổ đái ra vàng khè. Chả biết bổ béo gì không, hay là còn hại thêm nữa! Hóa ra hồi đó bọn tui thanh lý ... để bảo vệ sức khoẻ bộ đội là đúng!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 14 Tháng Năm, 2012, 01:45:00 pm
Theo trích dẫn bài của Linhquany và mô tả của bác Binhyen về triệu chứng lâm sàng của bạn bác thì Anhto tôi xin được nêu mấy ý kiến sau. Tất nhiên thăm khám lâm sang thì phải đủ: Nhìn sờ gõ nghe, hoặc đông y là Vọng văn vấn thiết, cộng với các kết quả cận lâm sàng như xét nghiệm máu, thăm dò chức năng gan, siêu âm, CT scanner và không thể thiếu Sinh thiết tế bào gan. Khi tập hợp đủ hội chứng và các yếu tố cần và đủ cho chẩn đoán thì lúc ấy mới chẩn đoán quyết định căn bệnh, làm căn cứ cho hướng điều trị. Nếu những dấu hiệu bác BY cho biết tức là mới được nhìn (VỌNG) thì tôi đoán có thể bác đồng đội ấy bị (xơ gan cổ trướng). Nghe thì kinh khủng, bởi đây là một bệnh có tiên lượng rất xấu, tuy nhiên vẫn chưa hết hy vọng: Ở giai đoạn xơ gan cổ trướng  người bệnh có hình dạng rất đặc biệt như mặt quắt lại, ngực lép, bụng báng nước bên trong, hai chân phù. Người bệnh còn có thể vàng da, vàng mắt, lá gan lúc này có thể to, bình thường hoặc teo nhỏ, lách to, nổi các ban máu hình sao trên ngực. Xét nghiệm máu thấy men gan tăng nhẹ trong cả giai đoạn viêm gan và xơ gan. Đến khi xơ gan sẽ thấy hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu đều thấp.
•   Trong Tây y có nhiều cách điều trị XGCT. Người bị XGCT phải được điều trị để tránh các biến chứng, giữ ổn định các tế bào gan, ngăn chặn sự phát triển của tổ chức xơ. Thông thường, các bác sĩ cho bệnh nhân dùng thuốc nuôi dưỡng, bảo vệ tế bào gan (trong đó đường và đạm giữ vai trò đặc biệt quan trọng) để gan được nuôi dưỡng và phát triển tốt.
Trong dân gian từ trước đến nay đã có một quan niệm rất sai lầm về cổ trướng. Hễ thấy trong ổ bụng có nước là ngay lập tức họ coi đây là bệnh nan y vô phương cứu chữa. Nhiều người chấp nhận chết mà không chịu chữa trị.
Các thầy thuốc lâu năm trong đông y khẳng định XGCT hoàn toàn có thể chữa khỏi bằng thuốc Đông y. Ở Trung Quốc có những thống kê cho thấy nhiều lương y chữa khỏi tới hơn 90% những bệnh nhân bị XGCT. Theo đó, bệnh XGCT chữa được nhưng không phải bệnh nhân nào cũng khỏi hẳn bệnh. Thuốc nam có khả năng giúp gan phục hồi tốt chức năng điều tiết và giải độc.
Với cách điều trị khác nhau nhưng cả Đông y và Tây y đều cho rằng chế độ ăn uống giữ vai trò quan trọng trong việc bảo vệ chức năng gan.
Chế độ ăn hợp lý
Người bị XGCT cần cân đối giữa các thành phần như chất đường, chất béo, chất đạm, rau và trái cây. Bệnh nhân bị XGCT phải hạn chế ăn muối, nước tương, nước mắm, và tất cả những thức ăn có vị mặn. Lượng muối natri 2,5 g muối ăn một ngày. Hạn chế ăn những thức ăn đóng hộp, thức ăn chế biến sẵn và những thức ăn bán ngoài hàng ăn vì chúng chứa nhiều muối và nhiều bột ngọt. Người bị bệnh gan nên uống khoảng 1-1,5 lít nước mỗi ngày, tránh ăn mỡ động vật, bơ, thay bằng dầu hoặc bơ thực vật.
Vấn đề thời gian rất quan trọng trong phát hiện và điều trị sớm bệnh về gan. Đối với những người đã bị viêm gan B hoặc C mạn tính, cần theo dõi định kỳ 3 hoặc 6 tháng một lần để phát hiện và điều trị sớm những trường hợp viêm gan đang tiến triển, nhằm hạn chế các biến chứng nặng như xơ gan và ung thư gan. Cần theo dõi sức khỏe định kỳ để phát hiện và điều trị sớm các bệnh lý gây viêm gan do các nguyên nhân khác như suy tim, tắc mật.
Đừng để nước đến chân mới nhảy
** Xơ Gan Cổ Trướng khác với bệnh UNG THƯ GAN (Như bác BY nói). XGCT là bệnh làm thoái hoá, thay đổi cấu trúc tế bào gan, làm xơ hoá gan khiến chức năng lọc máu, tiêu hoá, bài tiết mật của gan kém đi. Tổ chức xơ lấn át dần làm tế bào gan hạn chế phát triển. Trên thực tế gan là một nhà máy tổng hợp có chức năng phức tạp giúp chuyển hoá mỡ, đạm, đường, bài tiết.
XGCT là gian đoạn cuối của các quá trình bệnh lý mạn tính ở gan, với nhiều biến chứng trầm trọng, có thể đe dọa mạng sống. Tuy khó chữa khỏi hẳn nhưng việc phát hiện để điều trị sớm, tránh những lao động nặng nhọc và tuân theo một chế độ ăn uống hợp lý có thể giúp bệnh nhân cải thiện các triệu chứng và phòng ngừa biến chứng.
Người bị XGCT dễ bị biến chứng dẫn tới xuất huyết tiêu hoá, nôn, bụng to, mắt vàng, suy gan. Biến chứng nặng nhất của XGCT chính là bệnh ung thư gan mà trên thế giới chưa có phương thuốc chữa được. Thống kê của ngành y tế cho thấy có tới 90% những người bị xơ gan do virus B và C sẽ bị ung thư gan.
Mong rằng vì sự trăn trở của các bác ngoài ấy vì tình đồng đội mà mong muốn tìm một phương cách hữu hiệu giúp đỡ về vật chất, tinh thần và phương hướng giúp đồng đội tai qua nạn khỏi thì tôi đề nghị trước hết là tin tưởng vào trình độ chuyên môn của nghành y tế của ta (Đông và tây y), đừng vội nản lòng, đông cũng phải bình tĩnh lựa chọn nơi khám điều trị, cách điều trị. Tránh quan niệm “có bệnh thì vái tứ phương”  mà gặp ai chỉ phương thuốc nào cũng dùng bất kể các tác dụng phụ cũng không tôt, Mà tời gian gần đây trên các phương tiện thông tin đại chúng nói về các loại thuốc (khủng ) có xuất xứ từ Trung Của có nguồn gốc từ thịt người, rau bảo quản bằng aldehit, thuốc cam nhiễm chì, asen, thủy ngân thì ái ngại vô cùng, mà các bác ngoài ấy lại gần anh (Ba). Tôi sẽ có những trao đổi tiếp. Xin kính chào.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 14 Tháng Năm, 2012, 06:19:17 pm
Hồi đó ... quân y có hàng viện trợ của LX là các lon sắt chứa ~ 1000 viên "poly". Xứ K trời thì nóng, mùa mưa thì ẩm ướt, hàng thì quá đát ... tụi tui phát một mớ, 1 mớ khác thấy hơi phồng lên ... là đem thanh lý! hehe  ;D

Sau này về học thêm mới biết ... mấy cái đó thì hư hết rồi, uống dô chỉ tổ đái ra vàng khè. Chả biết bổ béo gì không, hay là còn hại thêm nữa! Hóa ra hồi đó bọn tui thanh lý ... để bảo vệ sức khoẻ bộ đội là đúng!  ;D

 Tôi đồng ý ý kiến của bác Tuaans. Ngày đó các hộp Poli ở chỗ tôi quánh bết 100%. Cũng như bác, chúng tôi bỏ vào cái vỏ bình đựng cồn, chứa 20 lít đế Gò Đen, tạo thành một loại rượu thuốc có màu vàng chanh cực đẹp. Tuy nhiên chúng tôi không hy sinh như bác, để bảo vệ sức khỏe chiến sĩ, mà chúng tôi cấp cho sĩ quan từ chuẩn úy trở lên tới thượng úy ở trung đoàn bộ(cấp cao hơn như trưởng phó ban thì không giám, vì lỡ có chuyện gì thì phiền). Ai nhận rượu(có kí nhận hẳn hoi vào bản danh sách cấp thuốc viên, ở cột đơn vị ghi là 100v/người) sau còn quyết toán với quân y cục nữa. Thấy anh em sĩ quan phấn khởi khen rượu thuốc tuyệt vời, Mấy khứa quân y nhà ta tiếc. Hôm ấy liên hoan 22/12/1982. Cả ban quân E đưa rượu thuốc bổ ra uống, nhưng không quên biếu ban tăng gia nửa lít, quân lương nửa lí, ban 5 nửa lít, vì mấy chỗ này chúng nó hay cho thực phẩm cải thiện thêm. Vì ngọt, thơm, màu bắt mắt, cộng với lòng tham, tiếc vì cấp gần hết cho sĩ quan sơ cấp mất nên ông nào cũng tha hồ uống. Đến ngày hôm sau, phản ứng khách quan đầu tiên là các mấy chục nữ quan nhân lên báo chủ nhiệm hậu cần là chân tường rào, trong nhà tắm nữ, ngoài chuồng heo, và tất tất mọi nơi có kẹt hẻm có thể xả bầu tâm sự đều có màu vàng và mùi thuốc bổ, mong thủ trưởng điều tra nguyên nhân. Về phản ứng chủ quan là đái rắt, có ông đái ra cả màu trà đậm, buốt, nóng và bồn chồn bứt rứt vô kể. Nhưng rồi "Lính mà" mọi việc cũng chìm vào quên lãng. Nhưng gần mười năm sau, trong một lần sử dụng thuốc từ thiện cho bà con nghèo,  với loại thuốc của mấy tổ chức nước ngoài gần hết Date và gây dị ứng hàng loạt. Khổ vậy đấy các bác ạ. Nhân loại xếp nghề y vào danh mục nghề cao quí. nhưng không giữ được y đức thì không còn gì phải nói. Nghề dược và dược như con dao hai lưỡi, sử dụng không đúng hoặc quá liều chỉ định thì như tuyên án tử hình, hoặc chí ít cũng day dứt tấm thân (như ở đơn vị tôi) hoặc vì nghèo khổ, thiếu thốn mà coi thường sức khỏe dùng loại thuốc kém chất lượng thì cũng thật thiệt thòi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 14 Tháng Năm, 2012, 07:14:20 pm
 ;D Thật may cho tôi là khi ấy; Thường xuyên sốt rét bỏ ăn , nhưng cái tên Poly vitamin , chỉ được nghe chứ chưa thấy  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 14 Tháng Năm, 2012, 08:20:57 pm
;D Thật may cho tôi là khi ấy; Thường xuyên sốt rét bỏ ăn , nhưng cái tên Poly vitamin , chỉ được nghe chứ chưa thấy  ;D

Không phải đâu bac BS-812. Bác sốt rét hay bệnh gì thì quân y của ta vẫn cho bác uống Polivitamin (poli= nhiều, Vitamin = chất vi lượng tham gia quá trình chuyển hóa) cùng với thuốc đặc trị, chứ không phải polivitamin là độc dược. Polivitamin của bác Tuaans và Vetran là thuốc bổ quá hạn nên cần cảnh giác vậy thôi. Lúc mình sốt và mệt mỏi, cần phải có các chất ấy hỗ trợ thì mình mau hồi phục hơn


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 14 Tháng Năm, 2012, 08:27:18 pm
;D Thật may cho tôi là khi ấy; Thường xuyên sốt rét bỏ ăn , nhưng cái tên Poly vitamin , chỉ được nghe chứ chưa thấy  ;D
hehe vậy là em may mắn hơn bác , mỗi mùa khô được phát tới ..2 viên poly vitamin  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 14 Tháng Năm, 2012, 08:33:48 pm
;D Thật may cho tôi là khi ấy; Thường xuyên sốt rét bỏ ăn , nhưng cái tên Poly vitamin , chỉ được nghe chứ chưa thấy  ;D
hehe vậy là em may mắn hơn bác , mỗi mùa khô được phát tới ..2 viên poly vitamin  ;D
   Thế bác có dùng hết không ạ ? :D .
   Sau này bọn em có cấp phát nhiều nhưng cũng không để ý hạn sử dụng lắm vì chỉ khi hành quân mới đem cấp. Còn bình thường các loaị vitamin C với B1 từ thời...đánh Mỹ dùng thoải mái các bác ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 15 Tháng Năm, 2012, 10:14:00 am
Cổ trướng là một bệnh phức tạp khó chữa, nằm trong tứ chứng nan y của đông y. Nguyên nhân gây ra cổ trướng có rât nhiều nhưng không ngoài nội thương, thất tình( bảy trạng thái tâm lý), ăn uống thực tích và các chứng bệnh của hoàng đản triệt ngược không được chữa khỏi nguyên căn mà gây ra.

Bệnh "cổ trướng" được chia ra: Khí cổ, thuỷ cổ, huyết cổ, cổ trướng, nhiệt trướng, tỳ hư cổ trướng, tỳ thận hư cổ trướng và hàn chướng.
Sau đây là một số bài thuốc điều trị bệnh cổ trướng của thầy thuốc nhân dân. Bác sĩ Trần Văn Bản (Phó chủ tịch trung ương hội đông y Việt Nam) tùy theo từng thể bệnh để các bác tham khảo và áp dụng:
* Khí cổ
Triệu chứng: Ngực bụng đầy trướng, bụng phệ da bụng dầy, ngực tức sườn đau, hay ợ hơi, hay trung tiện. Tinh thần ảm đạm, u uất, hay bực tức, không muốn ăn uống. Nặng thì bụng phình to, da bụng dầy, sắc xanh, ấn tay vào nổi lên ngay. Mạch trầm vô lực.
Phương pháp điều trị: Khoan trung hạ khí lợi niệu.
Bài thuốc Khoan trung thang: Binh lang 16g, hậu phác 16g, mộc hương quảng 6g, đậu khấu nhân 8g, thanh bì 10g, trần bì 12g, đại phúc bì 12g, uất kim 16 g, trạch tả 16g. Hậu phác cạo bỏ vỏ. Các vị trên sắc với 1.600ml nước,  lọc bỏ bã lấy 250ml. Mộc hương quảng + thuốc sắc 20ml mài tan hết, cho vào thuốc sắc quấy đều. Uống ấm chia đều 5 lần (ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần).
 Hạt cau cho vị thuốc binh lang.
 Tiểu hồi hương.
**Thuỷ cổ
Triệu chứng: Bụng trướng to bè ra hai bên, da bụng mỏng, sáng, ấn lõm, ăn uống kém, chân tay gầy, sắc mặt vàng úa, chất lưỡi bệu, nhớt, rêu lưỡi trắng, đau bụng hoặc táo kết. Mạch trầm tế hoặc vi nhược.
Phương pháp điều trị: Công trục thuỷ khí.
Bài thuốc Vũ công tán: Hắc sửu 32g, tiểu hồi hương 8g, quảng mộc hương 6g. Hai vị hắc sửu và tiểu hồi hương sắc với 800ml nước, lọc bỏ bã lấy 150ml. Mộc hương quảng + thuốc sắc 40ml mài tan hết trộn lẫn quấy đều.Uống ấm chia đều 4 lần (ngày uống 3 lần, tối uống 1 lần).
***Huyết cổ
Triệu chứng: Bụng trướng to, da bụng nổi gân hơi tía hoặc xanh, mệt mỏi, sắc mặt xanh xạm, chân, tay, mặt gầy, đại tiện phân đen, bóng, thối khẳm. Mạch trầm tế.
Phương pháp điều trị: Thông huyết trục ứ hành khí.
Bài thuốc Đương qui hoạt huyết: Đương qui 12g, xích thược dược 10g, sinh địa hoàng 16g, quế tâm 6g, đào nhân 12g, phục linh 12g, hồng hoa 4g, chỉ xác 8g, sài hồ 8g, cam thảo 4g, bào khương  2g. Xích thược tẩm rượu, sinh địa hoàng tẩm rượu, Đào nhân bỏ vỏ. Các vị trên sắc với 1.700ml nước, lọc bỏ bã lấy 200ml. Uống ấm chia đều 4 lần, ngày uống 3 lần, tối uống 1 lần.
****Cổ trướng
Triệu chứng: Bụng to như cái trống, trướng đau, môi đỏ, mặt mày hốc hác, mắt lờ đờ nhợt nhạt, nôn nước trong, thích ăn đồ béo ngọt, lưỡi nhợt, bệu, rêu lưỡi có điểm xanh tím. Mạch tế sác.
Phương pháp điều trị: Hoạt huyết khứ ứ, hành khí trục thuỷ.
Bài thuốc Tiêu cổ thang: Bán hạ 12g, trần bì 6g, thanh bì 6g, chỉ xác 6g, la bạc tử 10g, cam thảo 4g, tử tô 6g,  sa nhân 6g, nhục đậu khấu 4g, tam lăng 12g, nga truật 12g, binh lang 12g, quan quế  4g, bạch đậu khấu 4g, tất trừng gìa 6g, mộc hương quảng 2g, sinh khương  6g, đại táo 12g. Đại táo xé ra. Các vị trên sắc với 1.700ml nước, lọc bỏ bã lấy 250ml. Mộc hương quảng + thuốc sắc 20ml mài tan hoà đều với thuốc sắc. Uống ấm chia đều 5 lần, ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần.
*****Nhiệt chướng
Triệu chứng: Bụng trướng to, cứng, đau, cự án, phát sốt, miệng đắng, cổ khô, tiểu tiện vàng thẫm, sẻn, đại tiện bí, táo kết, lưỡi khô, chất lưỡi bệu, rêu lưỡi vàng nhợt. Mạch sác.
Phương pháp điều trị: Thanh nhiệt trừ thấp.
Bài thuốc Trung mãn phân tiêu thang: Hoàng liên 12g, hoàng cầm 16g, hậu phác 12g, chỉ xác 10g, bán hạ 12g, phục linh 12g, bạch truật 12g, nhân sâm 4g, trư linh 10g, trạch tả 12g, cam thảo 4g, can khương 2g. Hậu phác cạo bỏ vỏ, bán hạ chế, cam thảo chích. Các vị trên sắc với 1.700ml nước,  lọc bỏ bã lấy 250ml. Uống chia đều 5 lần (ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần).
******Tỳ hư cổ trướng
Triệu chứng: Bụng trướng, bụng đầy ấn có khi mềm khi căng, thiện án, sôi bụng, sắc mặt vàng héo, tiếng nói nhỏ yếu, hơi thở ngắn, người mệt mỏi, gầy, mắt trắng, môi nhợt, chất lưỡi bệu, nhợt, đại tiện lỏng. Mạch trầm tế.
Phương pháp điều trị: Trợ dương kiện tỳ, lợi thuỷ.
Bài thuốc Thực tỳ ẩm: Bạch truật 16g, phục linh 16g, hậu phác 16g, đại phúc bì 12g, thảo quả nhân 8g, mộc hương quảng 4g, mộc qua 16g, hắc phụ tử 8g, bào khương 4g, cam thảo 6g. Hậu phác cạo bỏ vỏ. Các vị trên sắc với 1.700ml nước, lọc bỏ bã lấy 250ml. Mộc hương quảng + thuốc sắc 30ml mài tan hoà lẫn với thuốc sắc. Uống ấm chia đều 5 lần, ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần.
*******Tỳ thận hư cổ trướng
Triệu chứng: Bụng đầy trướng, ấm ách sôi bụng khó chịu, không muốn ăn, đầu choáng mắt hoa, ù tai, đau lưng, mỏi gối, di tinh, ra mồ hôi, ngũ canh tiết tả. Mạch trầm tế.
Phương pháp điều trị: Ôn bổ tỳ thận dương.
Bài thuốc Phụ tử lý trung thang: Nhân sâm 8g, can khương 12g, cam thảo 12g, bạch truật 12g, hắc phụ tử 10g. Các vị trên sắc với 1.500ml nước, sắc lọc bỏ bã lấy 200ml. Uống ấm chia đều 5 lần, ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần.
********Hàn chướng
Triệu chứng: Bụng đầy trướng, ấm ách trong bụng, đau vùng hạ vị, chườm nóng đỡ đau, chân tay lạnh, lưỡi nhợt, rêu lưỡi trắng, tiểu tiện trong ít, đại tiện phân nát, lỏng. Mạch trầm trì vô lực.
Phương pháp điều trị: Ôn trung tán hàn.
Bài thuốc Lý trung gia ô dược chỉ thực thang: Nhân sâm 8g, cam thảo 12g, can khương 12g, bạch truật 32g, ô dược 12g, chỉ thực 12g. Chỉ thực nướng. Các vị trên sắc với 1500ml nước,  lọc bỏ bã lấy 200ml. Uống ấm chia đều 5 lần (ngày uống 4 lần, tối uống 1 lần).


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 15 Tháng Năm, 2012, 10:41:50 am
Cám ơn bài viết của các bác về căn bệnh cổ trướng. Là người lính, sau bao năm mang trong người căn bệnh sốt rét, ngày về, trong giấy giám định sức khỏe, đa phần được xác định là bị sa lách độ 3, vậy là bệnh sốt rét đã ảnh hưởng nhiều tới gan ,lách. Vì vậy người lính về già, nguy cơ mắc bệnh về gan lách chắc cũng là điều dễ hiểu.
Anh Thơ ơi. Ngày xưa, cấp C cũng có thuốc polyvitamin, và serepar ; Nhưng hình như chỉ dành cho cán bộ (và đồng hương thân thiết của y tá); Còn lính thì chỉ có B1 và C, uống hoặc tiêm mỗi khi sốt rét, nhưng cái thứ B1, C mà đem tiêm thì đau phải biết.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 15 Tháng Năm, 2012, 10:55:48 am
 Thưa giám đốc trung tâm BS-812. Vì có mấy tin PM cho tôi hỏi về thân thế sự nghiệp và tác dụng của (cậu ông trời). Tôi xin phép được trao đổi như sau:
Trong kinh nghiệm dân gian, người ta sử dụng cây cỏ, động vật, khoáng chất chữa bệnh, kể cả những bệnh trong tứ chứng nan y, đã có nhiều kết quả nhưng cũng phải trải qua rất nhiều đúc kết, thử nghiệm, thậm chí phải đổi cả mạng sống mới có phương dược khả dĩ chữa bệnh mà không gây hại cho người bệnh. Cũng như thế, trước việc đồn đại về sử dụng con cóc nói chung và mật cóc nói riêng chữa ung thư gan thì chúng ta cần nghiêm túc xem xét chứ bệnh không hết mà phải đổi bằng chính mạng sống của mình vì tâm lý “có bệnh thì vái tứ phương” trong khi khoa học đã chứng minh sự hiện diện các chất độc trong các bộ phận cơ thể cóc như gan, mật, mủ mà trong đó có những độc tố rất bền vững với nhiệt độ. Xin các bác cựu tham khảo các thông tin về cóc với đặc điểm mang chất độc của nó:
•   Cóc là loại động vật thuộc lớp ếch nhái (Amphibia), bộ Anura, họ Bufonidae. Cóc mang trên cơ thể của nó các loại chất độc có ảnh hưởng đến tính mạng, sức khỏe của con người khi các chất độc này tiếp xúc qua da, niêm mạc hay dùng cóc làm thực phẩm để ăn không đảm bảo an toàn. Các tuyến sần sùi trên da cóc bài tiết ra một loại chất nhầy màu trắng, dính như keo, thường gọi là “nhựa cóc”, trong đó có hỗn hợp chất độc có khả năng gây nên tình trạng ảo giác, làm nghẽn các mạch máu và tăng huyết áp động mạch. Trong trứng, gan và mật cóc cũng chứa rất nhiều chất độc bufotoxine, đây là loại chất độc cực mạnh đủ gây chết người với một liều rất nhỏ. Nó gây rối loạn hệ thống tim mạch, thần kinh và có thể làm chết người. Độc tố của một con cóc có thể giết chết từ 4 - 5 người khỏe mạnh. Ngoài ra, một số loài cóc còn tiết ra độc tố tetrodotoxine là chất độc giống độc tố có trong loại cá nóc, thông qua cơ chế cộng sinh với vi khuẩn nên khi ăn cũng có thể bị ngộ độc như ăn cá nóc. Chất độc ở trong cóc cũng được phát hiện ở phía sau mắt, tuyến lưng và tuyến bụng
*Các triệu chứng khi bị nhiễm chất độc của cóc
Các chất độc của cóc khi xâm nhập vào cơ thể người qua tiếp xúc ở da, niêm mạc hoặc ăn vào đường tiêu hóa... có thể gây nên tình trạng nhiễm độc. Tùy theo từng trường hợp, khi nhiễm độc nặng có thể bị tử vong. Nếu da ở tay, chân, niêm mạc, mắt, miệng... dính “nhựa cóc” từ da cóc, càng nhanh chóng rửa kỹ vùng tiếp xúc này kịp thời nhiều lần bằng nước sạch. Nếu vùng da, niêm mạc có cảm giác rát nóng, bỏng hoặc sưng phồng lên thì đưa ngay bệnh nhân đi bệnh viện. Nếu để chất độc của cóc dính vào mắt có thể bị viêm kết mạc, viêm giác mạc hoặc bị mù.
-   Khi ăn các thực phẩm được chế biến từ thịt cóc không đảm bảo an toàn, có chứa các chất độc của cóc, sau khoảng một giờ hoặc có thể sớm hơn nếu có uống kèm rượu, bia bệnh nhân cảm thấy chóng mặt, nổi đom đóm mắt quay cuồng, đau như châm chích ở đầu ngón tay, ngón chân, tiếp theo là ói mửa dữ dội kéo dài, tiêu chảy, đau bụng, đặc biệt tim đập rất chậm với nhịp 40 lần/phút, có khi chậm hơn hoặc loạn nhịp hoàn toàn và tụt huyết áp động mạch. Một số trường hợp xuất hiện suy thận cấp, suy gan. Cuối cùng là bệnh nhân có thể bị tử vong trong vòng vài giờ sau đó. Phần lớn bệnh nhân tử vong do rối loạn dẫn truyền thần kinh tim không hồi phục
**Xử trí khi bị nhiễm độc do ăn thịt cóc
Nếu chất độc từ “nhựa cóc” ở trên lớp da cóc sần sùi dính vào da, niêm mạc thì phải rửa ngay chỗ tiếp xúc bằng nước sạch nhiều lần. Nếu chỗ tiếp xúc vẫn còn bị đau, rát, nóng, bỏng, sưng phồng... thì phải đến ngay cơ sở y tế để điều trị. Đặc biệt là nếu chất độc ở “nhựa cóc” dính vào mắt, sau khi rửa nhiều lần bằng nước sạch phải đến cơ sở y tế để khám và xử trí một cách đúng đắn vì bệnh nhân có thể bị viêm kết mạc, viêm giác mạc hoặc bị mù mắt.
Nếu ăn các thức ăn được chế biến từ thịt cóc có chất độc và biểu hiện bằng các triệu chứng lâm sàng, ngộ độc sau khi ăn, cần phải nhanh chóng kích thích cho bệnh nhân nôn ói và mửa nhiều càng sớm càng tốt, sau đó đưa ngay vào bệnh viện. Tại bệnh viện, tiếp tục làm cho bệnh nhân nôn mửa, rửa dạ dày bằng dung dịch tanin 2%, dùng carbon hoạt tính hấp thu bớt chất độc còn sót lại. Cho người bệnh uống nước cam thảo, nước luộc đậu xanh, lòng trắng trứng. Điều trị các triệu chứng lâm sàng khác nếu xảy ra.
 *** Theo tôi nghĩ có một số người có đặc điểm về thần kinh thể dịch mà cơ thể họ không có những biểu hiện đáp ứng với sự tác động của các chất độc hiện hữu trong cóc khi họ ăn cóc, thậm chí uống mật cóc, nhưng đó là những trường hợp đơn lẻ, chưa có bằng chứng chứng minh khoa học. Vậy mong các bác cựu tham gia topic chớ lấy cơ thể mình, người thân ra làm vật thí nghiệm Bufotoxine và tetrodotoxin. Xin kính báo. 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 15 Tháng Năm, 2012, 04:54:30 pm
Cám ơn bài viết của các bác về căn bệnh cổ trướng. Là người lính, sau bao năm mang trong người căn bệnh sốt rét, ngày về, trong giấy giám định sức khỏe, đa phần được xác định là bị sa lách độ 3, vậy là bệnh sốt rét đã ảnh hưởng nhiều tới gan ,lách. Vì vậy người lính về già, nguy cơ mắc bệnh về gan lách chắc cũng là điều dễ hiểu.
Anh Thơ ơi. Ngày xưa, cấp C cũng có thuốc polyvitamin, và serepar ; Nhưng hình như chỉ dành cho cán bộ (và đồng hương thân thiết của y tá); Còn lính thì chỉ có B1 và C, uống hoặc tiêm mỗi khi sốt rét, nhưng cái thứ B1, C mà đem tiêm thì đau phải biết.

Vâng đúng như thế bác BS-812 ạ !Thậm chí lá lách to quá thì phải phẫu thuật căt đi để tránh hậu họa là vỡ lách do một va chạm nhẹ không đáng mà hậu quả khó lường. Các biến chứng và hậu quả của sốt rét bao gồm:
- Rối loạn chức năng gan: Khiến bệnh nhân gầy yếu, hay bị rối loạn tiêu hóa do protit máu toàn phần giảm, albumin giảm và globulin tăng, cholesterol giảm. Dễ chảy máu cam, chảy máu chân răng... do tỷ lệ prothrombin giảm.
- Viêm gan mạn.
- Xơ gan phát triển sau một thời gian viêm gan (xơ gan sau hoại tử) hoặc xơ gan tiến triển cùng với lách xơ.
- Lách to: Là một triệu chứng đặc trưng của bệnh sốt rét. Bệnh nhân sống càng lâu trong vùng sốt rét hoặc bị bệnh càng nhiều thì lách càng to. Lách là "mồ chôn" các hồng cầu nhiễm ký sinh trùng sốt rét và các hồng cầu chứa kháng nguyên.
Còn chuyện thuốc men ở cấp C, Anhtho có mấy ý kiến như sau:
* Polivitamin là một loại sinh tố tổng hợp nhiều vitamine nhóm B tan trong nước, với một số vi lượng đồng căn như Acid Folic, Fe, Zn. v.v mà đặc trưng cái màu vàng khi tiểu ra là màu của B2 (Riboflavin), không cần thiết trong trường hợp sốt rét của lính vì tính không chọn lọc và bao vây của thuốc vì hàm lượng mỗi loại rất nhỏ.
**Siepar là một loại thuốc tiêm đóng chai 10ml màu nâu đen đặc trưng, chế phẩm của Hungari, viện trợ cho ta thời chống Mỹ. trong đó chứa chất chính là BDD- Biphenyl dimetyl dicarboxylase tăng cường chức năng gan, tăng sức đề kháng, chống cảm giác mệt mỏi. Ngày xưa Anhtho nhớ, chỉ có cán bộ kha khá mới được cấp loại này. Nhưng đối với bệnh nhân sốt rét tái phát nhiều lần thì thuốc này không phải là tất cả. Mà thật ra C và B1 mới là thuốc (bổ) thiết yếu, dễ sử dụng trong tất cả các bệnh cấp và mãn tính, cho nam phụ não ấu, thai phụ, sản phụ đều dùng tốt. Tuy nhiên thừa hay thiếu cũng đều gây tác dụng phụ không tốt. Còn hàm lượng nào đủ thì lại phụ thuộc vào giới tính, cơ địa, bệnh cảnh. v.v. Đề nghị các bác tham khảo:
VITAMINE C, sinh tố C hay (acid ascorbic) là một chất dinh dưỡng thiết yếu cho các loài linh trưởng bậc cao, và cho một số nhỏ các loài khác. Sự hiện diện của ascorbat là cần thiết trong một loạt các phản ứng trao đổi chất trong tất cả các động vật và cây cối và được được tạo ra trong cơ thể bởi hầu như tất cả các cơ thể sinh vật, loại trừ loài người. Đây là một chất được mọi người biết đến rộng rãi là một vitamin mà thiếu nó thì sẽ gây ra bệnh scorbut cho con người.
Nguồn gốc: Vitamin C có nhiều trong các loại rau quả tươi như nước cam, chanh, quít, và có hàm lượng cao trong rau xanh, đặc biệt là bông cải xanh, tiêu, khoai tây, cải brussel,rau cải, cà chua, xoong cam, quýt, chanh, bưởi …

Rối loạn liên quan đến vitamin C
Thiếu vitamin C: Không như hầu hết các loài động vật khác, cơ thể người không thể tự sản xuất vitamin C. một bệnh do thiếu hụt vitamin C đã được nhiều sách vở mô tả là bệnh scorbus (scurvy). Các triệu chứng kinh điển của bệnh này gồm : chảy máu nướu răng, chậm lành vết thương, các vết thâm tím rộng trên da (mảng xuất huyết dưới da, dân gian thường gọi là “vết ma cắn”). Thêm vào đó là sự dễ bị nhiễm trùng, hysteria và trầm cảm cũng là những tiêu chuẩn chẩn đoán.
 Thừa vitamin C: Vitamin C tuy ít tích luỹ nhưng nếu dùng liều cao lâu ngày, có thể tạo sỏi oxalat (do dehydroascorbic chuyển thành acid oxalic), hoặc sỏi thận urat, có khi cả hai loại sỏi trên; đi lỏng, rối loạn tiêu hóa; giảm độ bền hồng cầu.
Dùng vitamin C liều cao kéo dài ở thai phụ gây tăng nhu cầu bất thường về vitamin C ở thai (vì vitamin C qua rau thai) dẫn đến bệnh scorbut sớm ở trẻ sơ sinh.
 Tác động có lợi: Chức năng chủ yếu của vitamin C là sự sản xuất collagen, một protein chính của cơ thể. Đặc biệt, vitamin C giúp nối kết một phần của phân tử amino acid proline để hình thành hydroxyproline. Kết quả là, sự cấu trúc nên collagen rất ổn định. Collagen không những là một protein rất quan trọng trong việc liên kết các cấu trúc cơ thể với nhau (mô liên kết, sụn khớp, dây chằng, vv..), vitamin C còn hết sức cần thiết cho sự lành vết thương, sự mạnh khỏe của nướu răng, và ngăn ngừa các mảng bầm ở da.
Thêm vào đó, vitamin C còn có chức năng miễn dịch, tham gia sản xuất một số chất dẫn truyền thần kinh và hormon, tổng hợp carnitine, hấp thụ và sử dụng các yếu tố dinh dưỡng khác. Vitamin C cũng là một chất dinh dưỡng chống oxy hóa rất quan trọng.
 tăng khả năng miễn dịch
VITAMINE B1 (Thiamin) được chiết xuất lần đầu tiên năm 1926 từ cám gạọ
Độ ổn định :Thiamin là một trong những vitamin dễ bị hỏng bởi các điều kiện môi trường nhất. Nó tan trong nước và dễ bị mất khi nấu ăn hoặc bị chảy ra khỏi các thực phẩm đang tan đá. Nó cũng bị phân hủy rất nhanh bởi các chất kiềm (như Natri carbontae) và tia tử ngoạị Những chất bảo quản thực phẩm như sulfure dioxide cũng làm phân hủy thiamin.
Chức năng: Vitamine B1 (Thiamin) là một phần của coenzyme thiamin pyrophosphatẹ Coenzyme này cực kỳ quan trọng trong việc giải phóng năng lượng từ carbonhydrate, chất béo và cồn.
Nhu cầu: Giới hạn trên an toàn cho việc bổ sung hàng ngày thiamin là 100mg.
Liều khuyến nghị hàng ngày là 1,4mg
** Lưu ý Vitamin B1 loại  tiêm bắp (thiamin Chlohydrat. Injection) có Shock phản vệ, tước đoạt sinh mạng trong tích tắc sau bơm thuốc. Hoặc chí ít cũng gây hậu quả trầm trọng.
 Như vậy quân y đại đội bác cấp B1, C là hợp lý và rất tốt, còn Sirepar là không cần thiết, bởi vì nếu được cấp 01 chai, năm lần tiêm năm ngày chẳng thấm tháp vào đâu. Chi bằng để bác quân y C  thể hiện sự quan tâm với thủ trưởng thì sẽ có lợi nhiều hơn cho cả đại đội.




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 15 Tháng Năm, 2012, 07:34:49 pm
   Sau này bọn em có cấp phát nhiều nhưng cũng không để ý hạn sử dụng lắm vì chỉ khi hành quân mới đem cấp. Còn bình thường các loaị vitamin C với B1 từ thời...đánh Mỹ dùng thoải mái các bác ạ !

 Cho dùng vitamin C và B1 thoải mái khi tuổi đời mới 17 18 xong rồi không có cơm ăn thì chết dở. ;D

 Những tháng giữa năm 1978 đơn vị BY khỏi cần vitamin gì hết mà cơm trong xoong vẫn sạch nhẵn như lau, rau dưa tự tăng gia cũng giới hạn có chừng mực, nước rau cũng không phải là nhiều, chậm chân thì chỉ có nước nhịn và bữa nào có tý "mều" thì gắp miếng thịt lên nhìn xiên qua vẫn thấy rõ thằng bạn đứng ăn cơm đối diện, độ mỏng thì thôi rồi và đương nhiên là nó toàn mỡ. ;D

 Ngày đó còn ở nhà chưa đi bộ đội thì khảnh ăn là thế, cái gì cũng chê với ngúng nguẩy phàn nàn, đi lính rồi thì chỉ thiếu chưa ăn "rác" thôi, thế mà Lính Quany cho thêm thuốc bổ nữa thì chắc đất sét cũng "chơi" luôn mất. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 15 Tháng Năm, 2012, 10:45:22 pm

 Cho dùng vitamin C và B1 thoải mái khi tuổi đời mới 17 18 xong rồi không có cơm ăn thì chết dở. ;D

 Những tháng giữa năm 1978 đơn vị BY khỏi cần vitamin gì hết mà cơm trong xoong vẫn sạch nhẵn như lau, rau dưa tự tăng gia cũng giới hạn có chừng mực, nước rau cũng không phải là nhiều, chậm chân thì chỉ có nước nhịn và bữa nào có tý "mều" thì gắp miếng thịt lên nhìn xiên qua vẫn thấy rõ thằng bạn đứng ăn cơm đối diện, độ mỏng thì thôi rồi và đương nhiên là nó toàn mỡ. ;D

 Ngày đó còn ở nhà chưa đi bộ đội thì khảnh ăn là thế, cái gì cũng chê với ngúng nguẩy phàn nàn, đi lính rồi thì chỉ thiếu chưa ăn "rác" thôi, thế mà Lính Quany cho thêm thuốc bổ nữa thì chắc đất sét cũng "chơi" luôn mất. ;D
  Bác Bình yên không biết chứ loại vitamin bon em được phát nó vàng vàng như...Poli vitamin vậy. Nói vậy chứ em cũng không dám dùng cho bộ đội vì sợ quá hạn.
  Về trình độ thái thịt thì đầu bếp thời chúng em giỏi không kém ngày trước. Em thấy họ toàn luộc thịt lên xong mới thái ( thịt sống khó thái mỏng hơn thịt chín thì phải ). Gọi là gió thổi bay, Nhiều lúc em đi lấy vài miếng lưu  kiểm tra theo quy định của quân y , quay đi quay lại chú nào đã...thổi mất.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 16 Tháng Năm, 2012, 08:49:43 am
 Vậy bác Vetran có thực hiện nghị quyết ấy thành công không ạ. Bác yên tâm đi, em không khai hai cán bộ trong đống rơm đâu  :P.

Trả lời câu hỏi của Linhquany (chú ý đừng để chị Thơ biết nhá). Chấp hành nghị quyết của tập thể. Tôi, phân đoàn trưởng phân đoàn 1. Gương mẫu làm quen được ba em, hai em tên Hoa trong đó một em quê Tân Lạc, Hòa Bình, dân tộc mường, một em quê Kinh Môn Hải Hưng (em này dân thứ dữ vì là em ruột của cô giáo dạy môn sinh lý học) nhưng khổ nỗi hai ẻm này lại là y tá khoa nội và khoa ngoại. Em thứ ba tên Thu quê Đà Bắc Hòa Bình dân tộc tày, thủ kho lương thực...Chỉ có nhất, nào là sắn củ, rau cải bắp, ngô bắp, bí ngô, và lâu lâu có cả một dây bột canh mấy chục gói bé bé như gói bột nêm trong gói mì ăn liền bây giờ. Tất nhiên thành tích của tôi chỉ sau tiểu đội trưởng vì em Trinh ở nhà bếp cung cấp thường xuyên cho  A1 mỗi bữa gần 1m2 cháy bo bo vàng rộm giòn tan, tội nghiệp mấy con heo ngoài trại phải ăn rau muống già cầm hơi. Đây là bệnh (đói) của lính học viên trường quân y năm 1978 nhưng không để lại di chứng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 16 Tháng Năm, 2012, 03:19:05 pm
 Chào các bạn. Các bạn nhắc đến từ "thịt" làm tôi nhớ lại ngày xưa, khi tôi làm quản lý C, cánh lính không biết lôi đâu ra cái định nghĩa về thịt, chúng bảo, đó là do đọc được trên báo Văn nghệ quân đội (?); Cái định nghĩa chết tiệt đó là như thế này :" Thịt, là những phần tử li ti, chỉ có anh nuôi và quản lý mới thấy được" .Của đáng tội, đúng là oan như Thị Mầu; Và để minh oan cho cánh quản lý, anh nuôi, đài BBC có đưa tin là," quân tình nguyện Việt Nam, mỗi bữa ăn, cả đại đội chỉ có 1 lon thịt hộp"; Thế thì bảo sao mà mắt thường nhìn thấy thịt cho được. ;D
 Cái ăn ngày ấy, gạo nhiều sạn ,đầu trấu, mà đâu phải lúc nào cũng có nhiều nước, nhiều thời gian để đãi đằng cho sạch; Rồi còn hành quân liên miên, đi 1 tiếng đồng hồ, dừng nghỉ 5 phút, đến bữa ăn, được nghỉ 15 phút, gặp lúc phải nhai bo bo, hay gạo rang, thì vừa đi vừa nhai; Vậy cho nên, cái bao tử đang còn tuổi thanh xuân, mà nó cứ đòi phục viên, với xuất ngũ; Động viên nó mãi, tội nghiệp, nó cũng biết nghe lời, nhưng thỉnh thoảng nó lại đổ oan cho mình là ăn vịt lộn làm chi, hôi quá; Hoặc đòi mang acide đi đánh ghen nữa chứ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 17 Tháng Năm, 2012, 08:41:13 am

 Cái ăn ngày ấy, gạo nhiều sạn ,đầu trấu, mà đâu phải lúc nào cũng có nhiều nước, nhiều thời gian để đãi đằng cho sạch; Rồi còn hành quân liên miên, đi 1 tiếng đồng hồ, dừng nghỉ 5 phút, đến bữa ăn, được nghỉ 15 phút, gặp lúc phải nhai bo bo, hay gạo rang, thì vừa đi vừa nhai; Vậy cho nên, cái bao tử đang còn tuổi thanh xuân, mà nó cứ đòi phục viên, với xuất ngũ; Động viên nó mãi, tội nghiệp, nó cũng biết nghe lời, nhưng thỉnh thoảng nó lại đổ oan cho mình là ăn vịt lộn làm chi, hôi quá; Hoặc đòi mang acide đi đánh ghen nữa chứ.

 Bởi vậy, tôi cũng thấy chán chết cái nhà bác BS - 812 này quá. Quân y C đã dặn là bị bệnh bao tử thì cần điều tiết nghỉ ngơi, ăn uống cho hợp lý mà bác lại cứ tham sân si làm chi cho tâm nó động, suy tính, mất ngủ dẫn đến thần kinh giao cảm (TK sọ não số 10) nó cừơng thì gây co thắt mạch máu nội mạc, cũng là lúc tăng Acid Chlohydric và Pepsin, dịch vị ( cường toan) thì gây loét và thủng bao Bố, chứ không phải bao con (tử) là thường. Lúc ấy đừng ai oán nữa nha. Đặc biệt kiêng tuyệt đối vịt lộn, vì phải ăn kèm ớt cay, rau răm cay thì nguy, rồi nhăn nhó như khỉ ăn gừng đấy chứ không cương được đâu. Chúc bác bình tâm lại cho (cái bao) nó nhờ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 17 Tháng Năm, 2012, 09:08:34 am
   Em thì em lại thấy tội nghiệp bác chủ nhà. Ai đời làm quản lý mà còn đói thì khổ thân quá. Thời bây giờ chỉ cần làm quản lý đại đội là rủnh rỉnh lắm bác ạ !
  Hôm nọ em trao đổi với Bác Vệ về rắn hổ mang chúa và Cây Nấm lim xanh có tác dụng về điều trị ung thư ấy. Bác xem thử chưa ạ ! Em trình độ siêu đẳng về sử dụng...nước cất nên đọc mãi tài liệu của các y,dược sĩ về hai loại này không hiểu được. Đọc của mấy ông nhà báo còn khó hiểu hơn !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Năm, 2012, 09:36:16 am
Bác Vệ ơi. Phải chi y tá C mà tốt bụng như bác thì em đã nhờ; Đàng này, hắn cứ giục nuốt lẹ để còn đi, mày mà chậm thì chỉ có ở lại chơi với Pot, hoặc lên cơn rồi làm phân bón cây thôi con ạ.  ;D .Mà sao tôi nghe người ta nói, có cái con vi trùng gì đó nó gặm bao tử, mà bác lại nói cái dây số 10 nó giựt, là sao ? Giang hồ cũng đồn đại rằng, ở vùng quê có cái giống cây " thù lù " (địa phương tôi nó gọi thế) , nhổ gốc ,cắt ngắn, sao vàng ,khử thổ, uống không hạn chế, là khỏi bệnh bao tử, tôi nghe mà chưa dám tin ,có bác nào dùng rồi, cho biết với.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Năm, 2012, 09:43:57 am
  Em thì em lại thấy tội nghiệp bác chủ nhà. Ai đời làm quản lý mà còn đói thì khổ thân quá. Thời bây giờ chỉ cần làm quản lý đại đội là rủnh rỉnh lắm bác ạ !
 
Số khổ nó thế đấy bạn, lúc bấy giờ, trong kho chỉ có muối hột, thỉnh thoảng có tiếp tế, được cấp mấy cục mắm cô, nồng nặc mùi hôi, nên lính cứ đặt cho cái tên là "mắm tử sỹ".


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 17 Tháng Năm, 2012, 09:55:26 am
  
Bác Vệ ơi. Phải chi y tá C mà tốt bụng như bác thì em đã nhờ; Đàng này, hắn cứ giục nuốt lẹ để còn đi, mày mà chậm thì chỉ có ở lại chơi với Pot, hoặc lên cơn rồi làm phân bón cây thôi con ạ....
 
Như vậy là y tá C thương bác đấy chứ ! Bác chậm chân nhỡ bị banh ngop thì sao ạ !
 Thôi em kể một kỳ niệm vui đời linh quân y bọn em cho bác hạ hỏa tý nhé !
 Hồi em công tác ở bệnh xá E. Ngồi trực vào mùa hè rất khó chịu vì cái nóng, quần áo bộ đội đã dầy thì chớ lại phải khoác thêm cái áo blu bên ngoài. Anh em nóng quá liền bỏ quân phục chỉ mặc mỗi quần tà lỏn và áo may ô, khoác áo blu bên ngoài, biết vi phạm điều lệnh nhưng kệ. Buồn cười là mấy ông bệnh binh ra bệnh xá chỉ nhìn thấy mỗi cái áo, gió có thổi bay bay cũng không thấy quần đâu cả nên về đơn vị các ông kháo với nhau " Mấy thằng quân y E toàn ...Truổng cời mặc áo công tác thôi chúng mày ạ  :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 17 Tháng Năm, 2012, 10:38:39 am
 Vitamin C của lính F7 cuối năm 1978 thời còn chốt giữ BGTN thuộc tỉnh Svay Rieng đây các bác. ;D

 BY chẳng biết tên gọi nó là cây gì, ngày đó anh nuôi hay lấy đầu, đuôi cá khô nấu với nắm lá cây này cũng được nồi canh chua cá rất ngon, phần lá non nhai kỹ rất ngọt giọng, thơm thơm bùi bùi nơi đầu lưỡi. ;D

(http://i973.photobucket.com/albums/ae216/hieu1960/CuoiLong114.jpg)

 Giữa lính anh nuôi và quản lý đơn vị ở đơn vị huấn luyện và đơn vị chiến đấu khác nhau một trời một vực. Ở đơn vị tuyến sau chẳng biết họ có ăn bớt ăn xén của anh em hay không? Mặc dù cũng có cái bảng tài chính công khai đấy, song cũng chẳng rõ họ muốn công khai cái gì? Khẩu phần ăn của anh em nói thật các bác từng làm chức vụ này trong QD đừng phật lòng, chú cún nhà BY nuôi lúc đó còn được ăn sướng hơn. Những ngày cuối kỳ huấn luyện mỗi bữa chỉ 2 cục bột mỳ hấp và sáng ra thì được 1 cục to bằng quả cam giấy, đồ ăn thì vài cọng rau muống đơn vị tổ chức tăng gia trồng vào chiều thứ bảy hàng tuần, vài chú lợn thương tích đầy mình do cắn nhau rồi mất vệ sinh gây lở loét, lâu lâu đơn vị thịt một chú cải thiện cho anh em có chút chất "bôi chơn" cổ họng, bộ lòng thì C nào thịt lợn sẽ toàn quyền xử lý, còn thịt thì chia đều cho cả tiểu đoàn khoảng 600 người cùng ăn. Vậy thì mỗi người cũng chỉ 1 miếng cho nó gọi là có.

 Một lần xuống sân đại đội sinh hoạt tối, BY lò mò vào bếp anh nuôi kiếm chút lửa châm thuốc lá, thấy nồi gì đang sôi âm ỷ trong tít sâu hầm lò mùi thơm thơm, tiện tay cầm cái xẻng xúc than kéo ra thì thấy đó là nồi cháo với cái chân giò lợn to tổ bố, xực nhớ ra 2 ngày trước đơn vị mới thịt lợn cải thiện và khẩu phần ăn này đương nhiên không phải của mấy thằng lính tân binh rồi, thảo nào lính tráng thì gày còm ốm yếu còn mấy tay cán bộ C huấn luyện thì da dẻ cứ đỏ au người ngợm thì cường tráng khỏe mạnh, đã vậy mấy lão này toàn khoe mình to khỏe thế này do chịu khó rèn luyện còn ăn uống thì cũng kham khổ như lính. Sẵn bực bội trong lòng và cũng tiện cái xẻng xúc than trên tay, cho luôn xẻng than vào nồi cháo rồi đẩy vào chỗ cũ lẳng lặng về hàng ngồi nghe đọc báo giữa sân đại đội. Chuyện "tày trời" ấy mà cứ thấy im như thóc chẳng thấy ai nói gì, song mặt mũi mấy lão ấy thì cứ nhìn lính hằm hằm như muốn ăn sống nuốt tươi, vài lão bạo mồm hơn thì truy xét những thằng từng xin ra ngoài đi tè trong buổi sinh hoạt tối, nhưng có mà tìm thấy "vào mắt", một mình làm lẳng lặng một mình không nói ra cho ai thì chỉ có Thánh biết.

 Ngược lại với đám anh nuôi quản lý kia là anh nuôi quản lý ở đơn vị chiến đấu, anh em trên chốt luôn được ưu tiên từ nhu yếu phẩm đến bữa ăn hàng ngày cho dù khẩu phần của lính chiến có lúc cũng chẳng hơn gì lính huấn luyện, anh nuôi còn biết tự đi kiếm thêm rau dưa cải thiện cho anh em có tý chất, vài cọng lá chua, mấy ngọn rau muống dại ven bờ ruộng cũng giúp cho lính chốt đỡ thấy tủi thân, rảnh thời gian họ còn rủ nhau đi tát cá kiếm tý chất tươi cho anh em, 3 lạng đường hộp sữa khẩu phần hàng tháng của anh nuôi cũng được gửi lên tuyến trước nhường cho anh em ốm đau cả, họ bao bọc chăm lo cho anh em bằng tất cả những gì có thể trong hoàn cảnh khó khăn ấy.

 Vì vậy, sẵn ấn tượng không tốt từ những tháng đầu nhập ngũ nên BY nói thật là ít có "thiện cảm" với mấy tay làm công tác quản lý ở đơn vị tuyến sau, hoàn cảnh ấy khó có thể đào tạo nên họ là những người tử tế. Ngược lại quản lý đơn vị chiến đấu của BY thì khi bị thương đi viện anh em dồn hết tiền phụ cấp đang giữ trong người hoặc quân trang còn mới tự giác nhét vào ba lô để anh ấy về tuyến sau có cái dùng, sau này ôn lại chuyện cũ anh em đều nhắc đến chuyện đó, nhưng anh quản lý thì xác nhận: Số tài sản đó cũng bị thằng nào nó lấy mất vì lúc đó tao mê man không còn biết gì nữa. Phải chăng những người lính tuyến trước chiến đấu trong sinh tử một mất một còn họ tự biết thương yêu nhau nhiều hơn, sống với nhau đầy tình người hơn?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: sapaco trong 17 Tháng Năm, 2012, 11:07:44 am
món này thường xuyên được dùng khi đắng miệng, thấy là bụp ngay còn hái để dành " cây bứa vị chua, trái đỏ đúng không bác BY ''


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 17 Tháng Năm, 2012, 02:32:02 pm
         Chà, nhìn tấm hình bác BinhYen chụp cây lá chua mà nhớ ngày xưa ở K quá! Hồi đó chỗ Pà Ong - Núi Cóc bọn tôi ở lá này có ít lắm. Chỉ có một đoạn ở gần một phum bỏ hoang, anh em thường gọi là phum Me ( vì có nhiều cây me ) là có nhiều. Hôm nào anh em có dịp đi qua đó đều tranh nhau ào vào hái đem về cho anh nuôi nấu canh chua cá khô như bác BY nói. May mà bọn Pốt nó không biết, nếu nó gài mìn vào chỗ đó chắc nhiều anh dính mìn, thịt nát, xương tan vì lá chua mất. Lúc đó lá chua lại thành lá đắng thì quá khổ :-\ :-[
          Nghe bác BY nói về các anh nuôi và quản lý ở đơn vị chiến đấu mà tôi thấy mát ruột ;D Có lẽ vì làm được những điều như bác BY nói mà khi còn làm quản lý đại đội, tôi đã nhận được những tình cảm quý mến của anh em trong đơn vị. Lại còn được anh em bầu là chiến sỹ thi đua nữa chứ ;D Nhưng chung quy lại đúng như bác BY nói, anh em ở tuyến đơn vị chiến đấu đều sống và quan hệ với nhau trước hết bởi chữ TÌNH. Khoảng cách giữa cấp trên và cấp dưới, giữa những người giữ vị trí công tác khác nhau hầu như không có. Mà ở đó chỉ có tình cảm gắn bó thân thiết, tình như thủ túc. Hễ anh nào có một chút tư tưởng vụ lợi, hống hách, cửa quyền... như ở đơn vị huấn luyện thì hãy coi chừng!! Anh em lính chiến chúng ta ghét cay, ghét đắng những kẻ cơ hội, ích kỷ chỉ biết đến quyền lợi của bản thân mà quên đi tình đồng đội cùng sống nơi chiến trận. Nơi cái sống và cái chết chỉ cách nhau gang tấc.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 17 Tháng Năm, 2012, 07:21:48 pm
   Qua câu chuyện của các bác em cũng ngẫm ra được nhiều thứ. Nói thật là thời lính bọn em không phải thử lửa như các bác cho nên tình đồng đội có cũng nhàn nhạt thế nào ấy. Chỉ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là chính, còn không thì nước sông không phạm nước giếng là được. Mỗi người lính chỉ gắn bó cùng chỉ huy giỏi lắm một hai năm nên trưng dụng được việc gì riêng tư hay bắt nạt được thì các ông cứ vô tư, chú nào hư hỏng thì sếp đóng cửa dạy lính mặt mũi sưng vù khác ngoan hết. Lính chuyển đơn vị khác thì chờ con đường chỉ huy cũ hay đi để nói tiếng cám ơn anh ngày trứơc đã tận tình dạy bảo em.
   Em thấy các bác cựu K thì hay mắc di chứng về dạ dày, gan phổi nhiều do sốt rét và hành quân liên miên nơi rừng thiêng nước độc ( Top Ngã Ba con voi ) như vậy. còn các bác BGPB thì hay bị xương khớp ( nằm hầm nhiều ). Không biết có phải không ạ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: trung-truc trong 17 Tháng Năm, 2012, 08:21:43 pm
Vitamin C của lính F7 cuối năm 1978 thời còn chốt giữ BGTN thuộc tỉnh Svay Rieng đây các bác. ;D

 BY chẳng biết tên gọi nó là cây gì, ngày đó anh nuôi hay lấy đầu, đuôi cá khô nấu với nắm lá cây này cũng được nồi canh chua cá rất ngon, phần lá non nhai kỹ rất ngọt giọng, thơm thơm bùi bùi nơi đầu lưỡi. ;D

(http://i973.photobucket.com/albums/ae216/hieu1960/CuoiLong114.jpg)

Cây nầy chỗ quê tui gọi là cây quế mầu. Nhưng tui thấy nó chả có bà con bà kiết gì với cây quế cả ;D ;D ;D Loại cây nầy có địa phương gọi là cây bụp dấm!
Cây nầy thường được trồng, có cây lá tương tự nhưng không có màu tía. Loại mọc hoang thân và dưới lá có gai, nấu canh chua cũng tốt. Nhưng loại mọc hoang thân cây và nhánh dài lòng thòng, hái chỉ chọn lá non kẻo gai móc vào "bao tải" khi ăn thì nguy ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 18 Tháng Năm, 2012, 02:30:46 pm
Tôi nhìn cái cây thì cứ nghĩ nó là cây bắp còi  ;D ,
 Mình đau bao tử, mà bác Vệ chỉ cho mỗi thuốc an thần. Thôi, ứ thèm đau nữa, đau cái khác. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 18 Tháng Năm, 2012, 03:05:21 pm
MỘT BÀI THUỐC DÂN TỘC KHƠME

Bộ đội ta mắc bệnh giun, sán rất nhiều do ăn phải nguồn rau xanh hái lượm xung quanh vườn nhà dân, nếu có trồng trọt tăng gia thường thì tưới bằng phân tươi trực tiếp nên dể mắc bệnh...

Cuối năm 1980 đơn vị DK1278 tui đóng quân phum DomKderle gần huyện SocNiKum. Anh Khoai B trưởng lính đàn anh 76 quê Củ Chi mắc bệnh người ốm xanh, bụng đau lâm râm về đêm và nhiều triệu chứng khác.... DK xác định mắc bệnh giun, sán, mà trong quân y thuốc điều trị về bệnh này ít công hiệu....May sao DK đóng quân ngay nhà Thầy Lang trong phum được thọ giáo một bài thuốc dân gian trị bệnh giun, sán cho bộ đội thấy có công hiệu.

Bái thuốc trị giun, sán xin được gửi lên các bác CCB mình tham khảo nếu đã có chữa trị rồi xin cho ý kiến.....
Bài thuốc như sau:

- Trái mạc nưa: từ 10 - 15 trái (dùng để nhuộm quần áo ra màu đen) giã lấy nước (có vị rất chát khó uống)
- Dừa khô: 1 trái, nạo cơm dừa vắt lấy một chén nước cốt

Cách uống uống vào buổi tối bụng đói trước khi đi ngủ , uống nước cốt mạc nưa trước, 15 phút sau uống tiếp chén nước cốt dừa và khi đi ngủ nhớ không được cột giây lưng quân nhé các bác......  ;D ;D ;D

Dược liệu đơn giản hai thứ dể tìm ở KPC thì đầy về nước ở bên ta cũng lắm... đơn giản rẻ tiền hiệu quả sán móc, sán sơ mít còn phải tháo chạy ra ngoài hết luôn các bác. Bài thuốc này mình đã áp dụng điều trị cho ae trong đơn vị và có công hiệu.

Các bác CCB nhà mình đã có lần thử qua hay chưa... xin chỉ giáo phân tích thành phần dược liệu của bài thuốc trên....

thân chào.
_______________________________________________________________________
cây mạc nưa có trồng trong tp mình đó các bác
(http://[img]http://img823.imageshack.us/img823/213/macnua.jpg)[/img]
__________________________________________________________________________
trái mạc nưa
(http://img84.imageshack.us/img84/1566/cymcna.png)
____________________________________________________________________________


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vũ đam trong 18 Tháng Năm, 2012, 03:48:17 pm
Vitamin C của lính F7 cuối năm 1978 thời còn chốt giữ BGTN thuộc tỉnh Svay Rieng đây các bác. ;D

 BY chẳng biết tên gọi nó là cây gì, ngày đó anh nuôi hay lấy đầu, đuôi cá khô nấu với nắm lá cây này cũng được nồi canh chua cá rất ngon, phần lá non nhai kỹ rất ngọt giọng, thơm thơm bùi bùi nơi đầu lưỡi. ;D

(http://i973.photobucket.com/albums/ae216/hieu1960/CuoiLong114.jpg)

Cây nầy chỗ quê tui gọi là cây quế mầu. Nhưng tui thấy nó chả có bà con bà kiết gì với cây quế cả ;D ;D ;D Loại cây nầy có địa phương gọi là cây bụp dấm!
Cây nầy thường được trồng, có cây lá tương tự nhưng không có màu tía. Loại mọc hoang thân và dưới lá có gai, nấu canh chua cũng tốt. Nhưng loại mọc hoang thân cây và nhánh dài lòng thòng, hái chỉ chọn lá non kẻo gai móc vào "bao tải" khi ăn thì nguy ;D ;D ;D
Em chào các Bác , bên các Bác có cây này bên Em thì chịu ko có rau xanh ,nên mút nước miếng là có máu , nhiều khi mấy Anh thèm rau qua chơi luôn cả rau muống biển, (nhìn giống rau lang )mọc theo ven biển về ói tới mật xanh mật vàng .Về sau này tụi Em thèm rau chơi lá cần xa , nhưng chỉ cầm cự vài ngày. còn gặp cây cà độc dược rừng thì thôi trụi lá ,trái cũng ko tha , biết là độc nhưng thèm rau xanh . có Anh còn chơi luôn môn chấm đỏ,ăn xong nhìn miệng môi ai nấy đều cười, đường cấp 1 kg ko đủ cho bữa ăn này .Lúc đó mấy Anh than thà chết cho rồi chứ vậy sống khổ quá. (nhưng đó là ý tiêu cực )nói thì vậy chứ bao nhiêu đồng đội , va người dân vẫn sống được đó sao. Bây giờ nghĩ lại thấy mình lớn mạnh hơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 18 Tháng Năm, 2012, 04:01:02 pm
   Như vậy bác vu dam đã thiếu Vitamin C trầm trọng đến mức chảy máu chân răng hay còn gọi là hội chứng Scorbut rồi. Như này mà hành quân thì các bác đi sao nổi ạ .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vũ đam trong 18 Tháng Năm, 2012, 04:27:16 pm
  Như vậy bác vu dam đã thiếu Vitamin C trầm trọng đến mức chảy máu chân răng hay còn gọi là hội chứng Scorbut rồi. Như này mà hành quân thì các bác đi sao nổi ạ .
dạ ơn trời . Em có cả 1 bình tong thuốc C , Em nhớ lúc đó Cá thì chỗ tụi Em nhiều vô kể ,nhưng rau thì ko có , lâu mới thấy ít cây lục bình , các Anh biết ko ? chơi hết cả cây ko bỏ chỗ nào hi hi , ngày hôm đó tụi Em coi là ngày lễ . Nói vậy chứ mấy tháng thôi , rồi chuyển đến chỗ mới tìm cũng có , mà nhiều nhất là lúc tụi em đi tải lương gần posat , rau mồng tơi, rau rền ,của các Anh để lại rất nhiều, nhưng lại ko có Cá , mà chỉ có thịt hộp Hà Lan  hẳn hoi, ăn mấy bữa rồi lại ngán đến tận cổ, đau lòng nhất là có mấy anh quê Tiền Giang lấy nguyên hộp đem nướng .. bụp về tuyến sau , còn Em đem ra nướng giống như bánh tráng . Đúng là đời lính sướng khổ có đủ,
gia đình em có đã uống và điều trị về UNG THƯ GAN , HẠ MEN GAN ,UNG THƯ VÒM HỌNG .sau khi bs bó tay. gồm các loại cây thuốc nam , bác nào cần thì theo toa em mua về nấu ,
1; BÁN CHI LIÊN         1 nắm tay
2 BẠCH HOA XÀ           1--------
3 BỒ CÔNG ANH        1--------
4 CHÓ ĐẺ (răng cưa )  1 --------
5 DỪA CẠN                 1--------
6 TÁO ĐỎ                   7 đến 10 trái
cách nấu CA 2 lít = 3 ca nấu còn 1 lít ,uống thay nước hằng ngày,(nhà em đun bằng 2 cục than tổ ong là vừa đúng 1 lít ,nấu bằng xong số 10 )
Còn các Bác nào uống RƯỢU nhiều muốn tẩy độc trong gan thì uống nước ĐẦU (nấu 1 cục than tổ ong ) chỉ cần 2 li VỪA , 3 tháng sau mới uống lại lần nữa. khi uống xong kiếm chỗ thoáng rồi vận động thêm cho ra mồ hôi, và nên mặc áo cũ thôi vì mồ hôi ra mùi khó tả, vì giặt lại bộ áo ko hết mùi đâu phải vứt bỏ ,em bị rồi. Chúc các Bác vui nhiều


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: phas trong 18 Tháng Năm, 2012, 10:12:38 pm
cây này ngày xưa đơn vị tôi gọi là cây :"lá chân vịt " cây này mọc tự nhiên ở trong rừng ,cây này nấu canh cá rất ngon .vào mùa khô kô có rau ,bọn tôi ngắt lá nấu thành canh, nước nó mầu hơi hồng chua chua .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 19 Tháng Năm, 2012, 10:42:42 am
MỘT BÀI THUỐC DÂN TỘC KHƠME

Bộ đội ta mắc bệnh giun, sán rất nhiều do ăn phải nguồn rau xanh hái lượm xung quanh vườn nhà dân, nếu có trồng trọt tăng gia thường thì tưới bằng phân tươi trực tiếp nên dể mắc bệnh...

Cuối năm 1980 đơn vị DK1278 tui đóng quân phum DomKderle gần huyện SocNiKum. Anh Khoai B trưởng lính đàn anh 76 quê Củ Chi mắc bệnh người ốm xanh, bụng đau lâm râm về đêm và nhiều triệu chứng khác.... DK xác định mắc bệnh giun, sán, mà trong quân y thuốc điều trị về bệnh này ít công hiệu....May sao DK đóng quân ngay nhà Thầy Lang trong phum được thọ giáo một bài thuốc dân gian trị bệnh giun, sán cho bộ đội thấy có công hiệu.

Bái thuốc trị giun, sán xin được gửi lên các bác CCB mình tham khảo nếu đã có chữa trị rồi xin cho ý kiến.....
Bài thuốc như sau:

- Trái mạc nưa: từ 10 - 15 trái (dùng để nhuộm quần áo ra màu đen) giã lấy nước (có vị rất chát khó uống)
- Dừa khô: 1 trái, nạo cơm dừa vắt lấy một chén nước cốt

Cách uống uống vào buổi tối bụng đói trước khi đi ngủ , uống nước cốt mạc nưa trước, 15 phút sau uống tiếp chén nước cốt dừa và khi đi ngủ nhớ không được cột giây lưng quân nhé các bác......  ;D ;D ;D

Dược liệu đơn giản hai thứ dể tìm ở KPC thì đầy về nước ở bên ta cũng lắm... đơn giản rẻ tiền hiệu quả sán móc, sán sơ mít còn phải tháo chạy ra ngoài hết luôn các bác. Bài thuốc này mình đã áp dụng điều trị cho ae trong đơn vị và có công hiệu.

Các bác CCB nhà mình đã có lần thử qua hay chưa... xin chỉ giáo phân tích thành phần dược liệu của bài thuốc trên....

thân chào.
_______________________________________________________________________

____________________________________________________________________________
Theo tôi được biết, hoạt chất chính trong trái mạc nưa là tanin, đặc điểm của tanin có vị rất chát, mà hoạt tính của nó tương tự như hoạt tính của hạt cau khô, có tác dụng làm liệt các bộ phậm bám của sán. hơn nữa người dân dùng kèm với nước cốt dừa có chất dầu vừa trơn vừa gây kích thích nhu động ruột, tăng co bóp, tống xuất tất cả mọi thứ trong lòng ruột ra ngoài như một tác dụng của thuốc (xổ) trong đó có sán đang bị (say) bởi tanin trái mạc nưa, Mà các bác biết loài Sán là một kí vật ăn bám bằng hút máu ruột người và động vật, là thứ khủng còn bị liệt, thì mấy chú giun mạt rệp sao trụ nổi .Cho nên bác DK1278 khuyến cáo là đừng thắt dây rút quần khi ngủ là đúng chứ không thì chạy như trực thăng cũng không kịp, lại cho ra quần thì phiền. Cũng như vậy, người dân còn có kinh nghiệm dùng  nước sắc hạt cau, uống một bát nước sắc sau 15 phút ăn 100gr hạt bí ngô sống, sau nửa tiếng, ngồi ngâm hậu môn vào chậu nước ấm khoảng 37 độ. Cố gắng ngồi im cho sán chui ra, phải ngồi im vì nếu động đậy, sán sẽ tự ngắt đứt thân, và chỉ cần đốt sán còn sót lại sẽ nở thành sán mới (bởi thân đốt sán bao giờ cũng mang trứng sán. Ngồi như vậy cũng khá lâu, nếu sán ra hết sẽ có chiều dài từ 1.5 m trở lên. Còn việc dùng trái mạc nưa nhuộm đen vải thì có lẽ phải có một chất và một công đoạn tiếp theo là nhúng vào bùn non lấy từ ao chuôm xưa  bởi vì bản thân  trái mac nưa không có màu đen mà chính nhờ tanin trong nước  nấu trái mac nưa phản ứng với sắt, vốn rất sẵn ở bùn sâu ao cổ ở làng xóm xưa. Giống như người dân quê tôi nhuộm bằng nước củ nâu( loại củ mua ở vùng quê Linhquany) và bùn đấy các bác ạ. Xin trình mấy ý mong các bác góp ý.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 19 Tháng Năm, 2012, 11:35:21 am
   Chào bác Vetran. Em nghe nói dạo này bác đang bận nghiên cứu món mật nhân thì phải. Công dụng đến đâu rồi bác ?
   Em hỏi bác tý : Trong lĩnh vực tây y. Lấy ngôn ngữ latinh là chính để phân loại . Còn đông y thì hay sử dụng Hán Nôm phải không ạ ?
   Em có một cuốn sách về đông y do ông ngoại để lại , viết tiếng Việt nhưng hay chèn từ Hán vào để giải thích một số từ hoặc nghĩa Tiếng Việt không có. Đâm ra khó quá, cũng biết giống như máy tính nếu sử dụng tiếng Anh nhiều khi dịch nghĩa nó chẳng ra làm sao cả. Ví dụ Ref sesh đọc là Làm tươi, rất ngô nghê.
   Vậy theo bác em phải đọc hay học từ môn cơ sở tiếng Hán nào để hiểu được. Học nghĩa thôi chứ không học chữ, có được không bác ? Chứ không nhiều lúc biết nhưng không cắt nghĩa được chán lắm ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 19 Tháng Năm, 2012, 01:41:07 pm
 Cám ơn bác vetran về phương thức xổ lãi. Đúng là có nhiều người chỉ uống thuốc cho sán ,lãi bị say, mà không uống thuốc dể xổ liền sau đó, nên con lải nó tỉnh lại và vẫn sống như bình thường; Ngày xưa, ở trong Nam có loại thuốc hiệu chuông vàng, người dùng đúng cách thì cho là tốt, còn người không đúng cách ,thì cho là không có tác dụng. Khi còn nhỏ, nhiều khi buồn miệng, bứt trái Dẹp non (có nơi còn gọi là keo) ,(hạt khô trong Đông Y hình như gọi là toan táo nhân (?) ) để ăn, người lớn thấy vậy, bảo ăn cái đó chết lải đấy, thế là cắm đầu vào ăn .
 Còn chuyện ăn lá rừng, thì tôi vẫn chỉ khoái cái món môn thục, với lá tàu bay (cải trời); nhưng hình như ở rừng Daklak thì nhiều, còn qua bên K thì thấy hơi hiếm; Riêng lá tàu bay thì khi về nhà ,nhiều khi cũng muốn ăn để nhớ, nhưng nghe nói nó phá máu, dễ bị sốt rét tái phát  nên không dám.
 Lính quany ơi, các thuật ngữ về chuyên nghành, thì chỉ có người nghiên cứu về chuyên nghành mới hiểu được, chứ dùng để hiểu theo góc độ văn học, hoặc phổ thông thì bó tay. Chẳng hạn như từ bạn nêu là: refresh (= làm tươi) ; Theo nguyên lý về máy tính, thì nó hoạt động theo nguyên tắc điện và từ, vì điện và từ đều bị suy giảm trên chất bán dẫn, gây ra mất thông tin. Nên để khỏi mất thông tin ,người ta luôn nạp lại điện cho bán dẫn theo một chu kỳ nhất định (hoặc nạp lại thông tin) .Hoạt động ấy người ta gọi là “làm tươi”.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 19 Tháng Năm, 2012, 02:50:45 pm
  Chào bác Vetran. Em nghe nói dạo này bác đang bận nghiên cứu món mật nhân thì phải. Công dụng đến đâu rồi bác ?
 

Cám ơn bác BS-812 về thuốc nam. Đúng là trong nhân dân còn lưu truyền nhiều phương thuốc, chỉ là độc vị nhưng rất hiệu quả, rẻ tiền dễ sử dụng. Tuy nhiên cũng phải hết sức cẩn thận vì nhiều khi rơi vào tình trạng"tam sao thất bản" như nghe anh em chỉ mà cách mô tả không cụ thể, cặn kẽ, nhiều khi mình thu hái, sưu tầm nhầm loại cây độc thì cũng cực kì nguy, ví dụ cây Trúc Đào, với liều lượng nhất định thì có tác dụng tim mạch, nhưng với liều lượng nhất định (bảy hoặc chín lá cho nam nữ) là đi đứt một mạng người. Cây trúc đào chỉ được trồng làm mẫu trong vườn dược liệu, nhưng tôi thấy đường phố ngay trục chính ở Vũng Tau trồng rất nhiều, cây này có mệnh danh là cây (hữu sắc vô hương) vì bông có màu đỏ tươi rất đẹp nhưng không có chút hương nào. Cũng như vậy vơi hạt mả tiền, lá han, lá ngón, gặp người sống ở đồng bằng lên miền lâm sơn phía bắc thì càng cần cảnh giac cao độ các bác a.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 19 Tháng Năm, 2012, 06:06:50 pm
  Chào bác Vetran. Em nghe nói dạo này bác đang bận nghiên cứu món mật nhân thì phải. Công dụng đến đâu rồi bác ?
   Em hỏi bác tý : Trong lĩnh vực tây y. Lấy ngôn ngữ latinh là chính để phân loại . Còn đông y thì hay sử dụng Hán Nôm phải không ạ ?
   Em có một cuốn sách về đông y do ông ngoại để lại , viết tiếng Việt nhưng hay chèn từ Hán vào để giải thích một số từ hoặc nghĩa Tiếng Việt không có. Đâm ra khó quá, cũng biết giống như máy tính nếu sử dụng tiếng Anh nhiều khi dịch nghĩa nó chẳng ra làm sao cả. Ví dụ Ref sesh đọc là Làm tươi, rất ngô nghê.
   Vậy theo bác em phải đọc hay học từ môn cơ sở tiếng Hán nào để hiểu được. Học nghĩa thôi chứ không học chữ, có được không bác ? Chứ không nhiều lúc biết nhưng không cắt nghĩa được chán lắm ạ !

Xin chào bác chủ và các bác tham gia topic. Tôi xin phép trao đổi với Linhquany một chút nội dung ngoài luồng tư tưởng chỉ đạo của topic, mong bác chủ và các bác lượng thứ.
Giải thích cho Linhquan y mấy quan niệm về dùng hán nôm trong cuộc sống, trong đông y và trong giáo dục đạo đức xã hội:
Vetran thống nhất sử dụng các thuật ngữ chỉ những khái niệm, phạm trù, các qui phạm trong khoa học xã hội, khoa học tự nhiên, trong kĩ thuật v.v là cách thức bắt buộc vì chỉ dùng đúng khái niệm ấy, cụm từ ấy mới lột tả được sự vật và sự việc. tuy nhiên trong cuộc sống đời thường, xét về mặt ngôn ngữ thì người ta dùng những những từ chỉ vật có xuất xứ từ ngoại ngữ nhưng gọi trệch theo từ ngữ địa phương nhưng nó lại phản ảnh đúng bản chất sự vật và sự việc trong đó nhiều người sử dụng, với thời gian lâu ngày tự nhiên các cụm từ ấy trở lên phổ thông. Vi dụ: trước năm 1975, chỉ tính mấy phụ tùng của cái xe đạp thôi, thì người dân miền Nam nghe người miền Bắc nói theo khái niệm vùng miền và ngược lại sẽ thành trường hợp (vịt nghe sấm), Miền bắc gọi theo âm Pháp bồi: Phốt tăng, ghi đông, gác đờ bu, gác đờ xen, xăm, lốp, phanh, xích, líp v.v. Thì miền Nam gọi đơn giản dân giã hơn: cổ chén, tay cầm, chắn bùn, chắn sên, vỏ , ruột, thắng.v.v. vấn đề ở chỗ là mình dùng ở thời gian, địa phương nào cho phù hợp. các thuật nghữ chuyên nghành cũng như vậy. nhưng riêng về hán nôm. Nước ta nói  riêng và các nước Đông Nam Á nói chung ảnh hưởng bởi văn hóa Ấn độ cổ và văn hóa Trung Hoa cổ, mà trong đó toàn bộ tri thức xã hội từ tri thức nho gia, nho giáo, đại biều là Không Khâu ni (551- 479 Tr CN) thâm nhập vào nước ta hàng ngàn năm cho nên nó đã trở thành hệ tư tưởng trong xã hội nhất là các nhà chính trị, quan chức, tầng lớp trí thức trong xã hội ta. Toàn bộ những chuẩn mực đạo đức xã hội, phép tắc trị nước, trách nhiệm cá nhân đều nằm trong lễ nghi của Khổng giáo luôn hiển hiện hàng ngày trong đời sống văn hóa xã hội các nước đông Nam Á nói chung và Việt Nam nói riêng như một điểm nhấn sâu sắc ảnh hưởng của Khổng giáo hàng ngàn năm nay mặc dù còn chứa đựng những cản trở trói buộc con người trong vị thế chủ thể của quá trình phát triển xã hội nhưng đã từng đóng vai trò công cụ điều chỉnh hành vi cá nhân và quản lý xã hội của các triều đại phong kiến Việt Nam hàng trăm năm, đã từng lừng danh một thời những danh nho như: Hàn Thuyên, Trần Hưng Đạo, Lý cầm, Trần Khánh Dư, Mạc Đỉnh Chi, Nguyễn Đình Chiểu, Phan Bội Châu.v.v. Và sinh thời lãnh tụ Hồ Chí Minh cũng thường vận dụng những giá trị tư tưởng của Nho gia như đạo Tam Tài (Thiên Địa Nhân) giáo dục cán bộ, chiến sỹ đồng bào trên mọi lĩnh vực công tác và trong đời sống sinh hoạt. Bác nói “Trời có: Xuân Hạ Thu Đông. Đất có Đông Tây Nam Bắc. Người có Cần Kiệm Liêm Chính. Thiếu một tiết khí không thành Trời, thiếu một hướng, không thành đất. Thiếu một đức, không thành người, không có đạo làm người”. Và trong lãnh đạo hai cuộc kháng chiến trường kỳ gian khổ của nhân dân ta, thể hiện cụ thể Bác dùng những tri thức trong kinh Dịch để tiên đoán vận nước như thời điểm chiến thắng trận Điện Biên Phủ (chấn động địa cầu) giành độc lập năm 1945. Không gian chiến thắng trận (Điện Biên Phủ thứ hai ) trên bầu trời Hà Nội buộc Mỹ phải kí hiệp định Pari năm 1973, phải cuốn gói về nước mở đầu thời khắc giải phóng miền Nam thống nhất đất nước...Với Văn miếu (Hà Nội) Thánh Miếu (Huế) cùng các Khổng miếu, văn Từ, văn Chỉ trên cả nước thờ Đức Khổng và các môn đệ của ngài nói lên tầm ảnh hưởng Nho học tới giới quan chức, trí thức Việt bao đời cho đến nay vẫn còn giá trị lớn trong đời sống cá nhân và xã hội, nếu biết chọn lọc, vận dụng phù hợp với thực tiễn. Trong cuộc sống xã hội ta ngày nay đâu đâu cũng hiển hiện ngôn ngữ, chuẩn tắc, cách thực hành trong thờ cúng từ đền chùa miếu mạo đến không gian thờ tự ở gia đình mình, tới các việc: quan, hôn, tang, tế mang đậm nét từ tri thức nho gia mà các bác không để ý đấy thôi
Cũng như trên tôi đã nêu về hệ luy của nó trong xã hội hiện đại là sẽ rất khó hiểu với nhiều người khi chưa bao giờ tiếp cận những từ ngữ hán nôm. Cho nên cũng như những khái niệm chuyên nghành khác, phải sử dụng đúng chỗ mới có tác dụng tốt. Riêng nghành Đông y thì dùng các thuật ngữ hán nôm cổ sẽ lột tả sâu được về y lý, phương dược hơn là diễn giải bằng từ ngữ hiện đại ví dụ như kinh lạc huyệt vị, biểu lý, thượng hạ, nội công ngoại kích,  âm dương ngũ hành.v.v. Xét về mặt học thuật và ý nghĩa chính trị. Xuất phát từ những tương đồng địa lý, tương đồng lịch sử, văn hóa và có phần tương đồng nhân chủng mà các nhà khoa học xã hội của Việt Nam nhận định “ Hàng thiên niên kỷ giới quan chức và trí thức Việt Nam đã rất thông hiểu Nho học mà nói rộng ra là Trung Quốc học”. Ngay trong văn hóa cổ trung đại, ông cha ta đã chú tâm nghiên cứu hiểu biết Trung Quốc nhằm phục vụ cho công cuộc dựng nước và giữ nước, để đến mức muốn tìm hiểu di sản tinh thần của ông cha, ta không thể không có kiến thức về Trung Quốc học. Bên cạnh nhiệm vụ tìm hiểu các quốc gia khác trong xu thế mở cửa hiện nay thì đi sâu vào Trung Quốc học vẫn là trọng tâm cả về phạm vi học thuật, qui mô tổ chức và tính toàn diện cả chiều sâu, cả bề rộng. Trong khi các nước (Đồng văn) trong khu vực như Nhật Bản, Triều Tiên  đưa khoa học nghiên cứu về Trung Quốc như là mũi nhọn chiến lược trong thế kỷ tới thì chúng ta đã thờ ơ thụt lùi khá xa. Mấy ai trong giới chính trị và tầng lớp trí thức nước nhà còn quan tâm với Trung Quốc học! Vậy mỗi cá nhân chủ động tìm tòi thông tin về quốc gia láng giềng với những ảnh hưởng sâu sắc cả không gian và thời gian tới dân tộc mình là điều nên làm và không bao giờ thừa. Nếu xét ở khía cạnh quan hệ xã hội thì thông thường những người tìm hiểu về nho học thường có tâm thế hơi lập dị thậm chí hơi hấp hấp khi phát ngôn, vận dụng ngôn ngữ và tri thức nho gia, làm chúng ta không được thoải mái cởi lòng.
Linhquany có thể đăng ký học môn Hán nôm ở trường đại học khoa học xã hội nhân văn Hà Nội, Trung tâm Trung Quốc học thuộc trường đại học sư phạm Hà Nội.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 19 Tháng Năm, 2012, 06:22:00 pm
Linhquany và các bác thân mến, tôi đang phân vân về việc xác định chính xác cây mật nhân ở rừng núi phía Bắc, phía Nam nước ta và một số nước Đông Nam Á có phải là một không, hơn nữa nếu là một thì vấn đề thổ nhưỡng, khí hậu, cách thu hái, bào chế sẽ ảnh hưởng tốt xấu thế nào đến vị thuốc. Các thông tin cây mật nhân ở ta như sau:Mật nhân là một cây thuốc được sử dụng trong dân gian từ rất lâu, nó còn được gọi với những cái tên khác đó là: cây bá bệnh, hay cây bách bệnh. Từ lâu, người ta thường đi chặt cây mật nhân về làm thuốc. Cây mật nhân thường mọc hoang ở miền Trung và miền Đông Nam Bộ, cây có thể cao tới 7-8 mét.
Bộ phận dùng của cây gồm, lá, vỏ thân cây, quả và rễ. Theo Đông y, mật nhân có vị đắng, tính mát, quy (đi vào) kinh can và thận, có tác dụng bổ dưỡng cho người bị khí huyết hư, gân xương đau nhức, tê chân tay, rối loạn tiêu hóa (tiêu chảy hay kiết lỵ đều dùng được), phòng ngừa tứ thời cảm mạo. Ngoài ra, mật nhân còn chữa được chứng thống kinh (phụ nữ bị đau bụng lúc hành kinh), chứng ách nghịch ở ngực (đau tức ngực do khí ứ không thông). Bộ phận thường dùng là rễ hay vỏ thân cây, còn lá thường chỉ được dùng nấu nước tắm trị ghẻ chốc. Rễ của cây mật nhân đem về chặt nhỏ, phơi khô, sao vàng hạ thổ rồi đem ngâm rượu, mỗi lít ngâm khoảng 30-40 gam, ngâm trong 20 ngày là dùng được. Liều dùng mỗi ngày uống 20- 50ml rượu mật nhân.
Tùy theo nhu cầu điều trị, có thể ngâm riêng hay phối hợp với một số dược liệu khác nhằm giúp tăng hiệu quả điều trị.
Những người không uống đắng được, có thể ngâm chung mật nhân với nho khô, hay chuối khô nướng vàng để dùng cũng được.
Điều đáng lưu ý là, không được dùng mật nhân cho phụ nữ có thai.
Nếu là cây thu hái ở Malaysia, Indonesia, Phylippin mang tên (Tongkatali),  (cây bá bệnh) được chiết xuất các Alkaloid và bào chế ra viên nhộng Tongkatali chuyên trị bệnh (trên bảo dưới không nghe) và duy trì sự cường thịnh của sức khỏe. Trên thực tế tôi đang dùng và theo dõi một số anh em dùng thì đúng là tác dụng tôi vừa nêu là nổi trội rõ rệt. Bác nào muốn tham khao sâu thì PM cho tôi. ở thành phố HCM, tôi mua ở tiệm thuốc quen là 1.200.000đ/kg khô thái lát, ngâm chừng 15 lít rượu khoảng một tuần có màu vàng rất đẹp thì dùng được. vấn đề mình phải điều tiết liều lượng như một dược phẩm, kể cả các bác có nhã ý mời anh em cộng đồng VMH. Còn nếu dùng để nhậu thì coi chừng không bổ ngang bổ dọc mà bổ ngửa vì ngộ độc vì lượng thuốc quá nhiều. Xin chào các bác nhá.




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Năm, 2012, 11:27:49 am
Chào bác Vệ. Cám ơn bác về những nghiên cứu liên quan đến cây mật nhân; Vậy là các CCB nhà ta có thể yên tâm mà cắt đi những di chứng do chiến tranh để lại rồi .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Năm, 2012, 11:42:43 am
 Chào linh Quany. Theo tôi, nếu bạn muốn có kiến thức bài bản để nghiên cứu các lĩnh vực liên quan đến phương Đông ,thì nên đăng ký các khóa học như bác Vệ giới thiệu; Còn như chỉ cần để đọc, hiểu cuốn sách của cụ Ngoại để lại, thì bạn có thể theo phương thức " mỳ ăn liền ", nghĩa là mua cuốn tự điển Hán -Nôm, hay Hán-việt về tra là xong ngay, lỡ còn vướng đôi chút ngữ nghĩa, mang sách chạy lên chùa ,nhờ các Sư giải thích hộ, là êm hết  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 20 Tháng Năm, 2012, 11:42:52 am
   Cảm ơn bác Vệ ! Bác vất vả vì câu hỏi của em quá !
   Em cũng rất băn khoăn vì cây mật nhân, dạo này các bác QK 7 cũng thấy hay nhắc đến. Như vậy loaị cây gọi là mật gấu ngoài này không giống cây mật nhân của bác rồi. Không có bài của bác có lẽ em nhầm to và cứ gặp là uống chẳng có điều độ thì đúng là lợi bất cập hại. ( Tuy nhiên em đã đến nhà anh Thinh E477F346 cũng thấy loại cây mật gấu, nếu không nhầm là ngâm rễ chứ không phải cây . Bác Thịnh có xem phát biểu thêm nhé ! ).
   Chào bác BS-812 ! Em chỉ là tay mơ thôi, nhà em có mỗi hai ông ngoại và nội biết nhiều nhưng mất lâu rồi. Thực ra em trao đổi là chính để biết thôi mà. Chứ đi học thì em cũng không có nhiều thời gian lắm vì cũng phải đi học nâng cao liên miên. Có lẽ theo kiểu mì ăn liền như bác nói là hay nhất, em chỉ cần hiểu nghĩa một số từ chứ học được món này cũng phải có duyên bác ạ !
  
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 20 Tháng Năm, 2012, 01:51:52 pm
Sáng nay trên TV3 nghe giáo sư Nguyễn lân Dũng nói về nghiên cứu cho thuơng bệnh binh về khuẩn mủ xanh ,Giáo sư có kể anh lính vai đeo 2 khẩu b40 khi nhảy xuống hầm nếu nằm sấp thì hở  súng ,nếu nằm ngửa thì hở 2 chân vì bảo vệ súng anh đành để hở chân và anh đã bị mất phăng cái chân nhưng anh lính không biết rằng ngoài chiến trường sơ cứu qua loa đã làm cụt chân anh và di chứng là nhiễm khuẩn mủ xanh ,tối đến anh vẫn ôm chân gảy đàn và anh không biết rằng cái chết đang chờ anh .......
Khi nghe cụ kể tôi lai thấy cay cay ở mũi và nhớ lại khi chiến tranh campuchia biết bao nhiêu là chiến sĩ bị mìn lá mất bàn chân nhưng vì sơ cứu đơn giản cắt 1 chút nên khi chuyển về tuyến sau lai cắt 1 chút và về đến hậu phương thì anh ấy mất luôn 1 chân,khi đó Viện 103 đón những thuơng binh về Viện không đủ chỗ nằm la liệt hành lang thật là lôn xộn ,tôi cũng chứng kiến anh lính trẻ quê Gia lâm chiều đến ngồi ôm chân hát nghêu ngao và..... tối đến thấy anh nằm quay lưng vào tường những tiếng thổn thức đau đớn bật ra từ anh lính trẻ .
Về nhiễm khuẩn mủ xanh cũng thời điểm đó khoa tôi nhận rất nhiều thuơng binh bị nhiễm trùng anh thi chân trái ,anh thì chân phải.Có 1 anh lính bi nhiễm khuẩn ngay khi ở chiến trường lúc đó chân anh đã cắt hết chĩ còn 1 lỗ sâu ở háng hàng ngày thay băng mùi thối hơn cóc chết ám từ quần áo ,khẩu trang lót gạc dày cả tấc mà vẫn không thể ngăn được mùi thối,có 1 điều dù đau đớn hôi thối nhưng các anh thấy y tá vào thay băng luôn cười vui ,Rồi 1 ngày kia anh lính bị nặng nhất gọi tôi và năn nỉ tôi viết dùm lá thư gửi cho gia đình anh ở Thanh hóa khi anh đọc cho tôi viết tôi gần như bật ngửa vì giọng thư anh đầy tha thiết thuơng nhớ ,vui vẻ anh nói dối anh vẫn khỏe và nhờ bạn viết dùm thư anh bận đi chinh sát,tôi nói viết hộ gia đình không tin ,anh nói anh vẫn làm vậy khi đi trinh sát đâu biết mình có về không .......Và bây giờ anh biết anh sẽ mãi mãi không trở về với gia đình anh biết anh bi nhiễm trùng mủ xanh là vô phuơng.Tôi cầm lá thư mà chẳng nói gì được chỉ  biết rằng ngày nào thay băng còn thấy anh cười ngày ấy anh còn hạnh phuc với cuộc sống này.
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng nói rằng khuẩn mủ xanh thì chẳng có kháng sinh nào chữa được khi chiến tranh
Rồi 1 ngày kia tôi chuyển đi đến đơn vị khác tôi vào phòng bệnh nặng hàng ngày tôi thay băng tôi chào các anh báo tin tôi đi .Tôi không tin được anh thuơng binh nặng kia khóc rất to anh nói rằng;
 _ chỉ có chị thay băng là chúng tôi không thấy đau .Tai sao chi lai bỏ chúng tôi đi
tất cả phòng gật đầu đồng ý với ý kiến anh thương binh kia .
tôi ngây người không biết nói gì chi cười cười chào.Khi gặp trưởng khoa ông nói rất tiếc tôi phải đi ông muốn tôi phụ trách buồng băng vì ông theo dõi tôi  thay băng rất tốt ,tôi cũng trao đổi với ông về cách thay băng của tôi là trước khi thay băng tôi tưới nước muối sinh lý cho mềm vết thuơng và gạc sau đó tôi lột gạc không gây chảy máu mà bệnh nhân không bị đau ,tôi cũng nghe những phàn nàn của bệnh nhân các chi thay nhanh cứ lột gạc khi khô gây đau rát chảy máu chú` trưởng khoa vui vẻ tiếp nhận .
 1 tháng sau anh vài anh lính đã ra đi ,vì hoại tử ,những cái đau mất mát khi chiến tranh khốc liệt,những cái đáng tiếc khi sơ cứu tuyến đầu,những hạn chế thuốc men....
bây giờ cụ DŨNG nói :SỐNG KHỎE, CHẾT NGAY, KHÔNG CỦA ĐỂ DÀNH, NHIỀU NGƯỜI THUƠNG TIẾC


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 20 Tháng Năm, 2012, 02:46:54 pm
hehe vậy là thương binh bị cưa chân nhiều lần do cái khuẩn mủ xanh này chứ không phải như lời đồn trong mìn 652a có tẩm chất độc thủy ngân  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 20 Tháng Năm, 2012, 03:10:04 pm
Sáng nay trên TV3 nghe giáo sư Nguyễn lân Dũng nói về nghiên cứu cho thuơng bệnh binh về khuẩn mủ xanh ,Giáo sư có kể anh lính vai đeo 2 khẩu b40 khi nhảy xuống hầm nếu nằm sấp thì hở  súng ,nếu nằm ngửa thì hở 2 chân vì bảo vệ súng anh đành để hở chân và anh đã bị mất phăng cái chân nhưng anh lính không biết rằng ngoài chiến trường sơ cứu qua loa đã làm cụt chân anh và di chứng là nhiễm khuẩn mủ xanh ,tối đến anh vẫn ôm chân gảy đàn và anh không biết rằng cái chết đang chờ anh .......


Vâng! tôi rất đồng cảm với thông tin của bạn quan y 103. khía cạnh thứ nhất, đúng là vẫn bài vở ấy, kĩ thuật đó, nhưng người này thực hành thì bệnh nhân cảm được sự êm ái, dễ chịu, để tăng lên tinh thần, sức chịu đựng vượt qua bệnh tật. Sau hơn ba mươi năm trong nghề, tôi cũng cảm nhận điều đó qua hàng trăm BN của mình và tôi rút ra bài học là : trước hết người làm nghề y phải thấu đạt lời thề Hypocrat, thấu đạt những điều y đức. có tâm và thấu cảm nỗi đau của người bệnh. bác Quân y 103 đã đạt được chuẩn đó mà không có tấm bằng khen nào bằng những tâm ý của thương binh  của thủ trưởng và đồng nghiệp cảm phục mình.
Khía cạnh thứ hai, tôi xin trích một vài chi tiết trong Re: tâm sự đời tôi, trong thời gian tôi còn trên ghế nhà trường:Thời gian ấy chúng tôi đi thực tập lâm sàng ngoại khoa (chủ yếu ngoại chấn thương) do thiếu tá bác sĩ Tâm làm chủ nhiệm tại quân y viện 115 cục quân y được ghi vào tâm khảm tôi với không gian các phòng trệt khu B. thương binh nằm la liệt, những cơ thể thiếu hụt méo mó. Có anh tay chân treo tòn teng trên giá đỡ, có anh với nhiều vết thương, băng trắng cùng mình chỉ còn thấy đôi mắt, có vết thương phần mềm ở đùi to hơn bàn tay để hở nhìn xuyên bên này qua bên kia, gim móc sắt vào củ xương chày treo cao và liên tục nhỏ giọt dung dịch Gentian 24/24h. Mỗi chiều sau thời gian tiếp nhận thương binh, phân loại và xử lý thương tích, các chị y công lại cùng nhau khiêng từng rổ lớn phủ bên trên là những tấm xăng vải trắng đựng tứ chi và các cơ phận khác bị loại của thương binh, qua ngay khoảng đất trống cạnh khu C khoa ngoại chôn cất mà không để lại dấu tích trên mặt đất (nay khu đất đó trở thành nhà ở của cán bộ nhân viên bệnh viện nhân dân 115). Đặc biệt toàn trại luôn có mùi khó tả của sự phân hủy protid mà suốt đời tôi nhớ mãi mặc dù các chị y tá y công rất tích cực vệ sinh lau dọn. Ngay đến bây giờ mấy chục năm trôi qua mà thỉnh thoảng trong chiêm bao tôi vẫn thoáng nhận đầy đủ dư cảm ấy. Thường mỗi chiều, xe cứu thương của quân y viện nhận thương binh từ chiến trường Kampuchea về từ sân bay Tân Sơn Nhất qua đường không quân vận. Tới bệnh viện, phải để các anh nằm ngoài hành lang hoặc ngay ngoài sân để phân loại thương tật vì thương binh về mỗi ngày số lượng nhiều nên phòng ốc điều trị cũng hết. Đau đớn kêu than, shok ngất liên tục, có những vết thương dòi chui ra nhung nhúc mập trắng tròn quay. Hai thương binh là hai chú cháu ruột từ hai phía mặt trận Đông Tây về viện cứ đòi nằm gần nhau, tuy cả hai không còn tay chân nào mà cứ hát (cuộc đời vẫn đẹp sao). Nhưng một đêm yên tĩnh thì cả hai thống nhất tự vẫn bằng dải băng, song không xảy ra hậu quả xấu vì sự thấu đạt tâm lý của lãnh đạo bệnh viện nên kíp trực luôn có mặt kịp thời (các bác hình dung cái giường bệnh của quân đội Mỹ, có hệ thống thủy lực, tự động nâng nên, hạ xuống hoặc tạo thế Fawler với cái đầu giường cao khoảng 1.4m). Ngày sau thân nhân hai thương binh tới thăm, lúc đó mới được biết vị sĩ quan cao cấp là ba và ông nội của họ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Năm, 2012, 03:14:38 pm
Chào bác quân y 103. Rất vui được đón bác trở lại với ngôi nhà này. Câu chuyện của bác Lân Dũng, và của bác làm em cứ chạnh lòng. Vì đúng ra, cái bệnh thật sự của người lính là cái bệnh của chiến tranh, và người lính có 2 mặt trận, đó là mặt trận giành giật với kẻ thù, và mặt trận giành giật con người khỏi cái chết .Bác đã nói lên cái tâm của người lính mặc áo trắng; Trong hoàn cảnh thiếu thốn về mọi mặt ở những năm 85 trở về trước, một thao tác nhỏ thôi, như làm mềm bông băng trước khi gỡ để thay băng; Hoặc bơm thuốc nhẹ nhàng ,từ tốn, kèm theo động tác gãi, gãi để đánh lừa cảm giác đau khi bị tiêm. Những việc tuy nhỏ nhặt ,nhưng phải là người có cái tâm, thương yêu đồng chí, coi cái đau của thương binh, bệnh binh như cái đau của mình thì mới làm được.
Nói về vi khuẩn mủ xanh, em lại nhớ câu chuyện ngày xưa, khi còn đánh nhau ở biên giới Dak Mil ,Dak Lak; Có một chiếc xe GMC của Trung Đoàn cán phải mìn chống tăng, chiếc lốc máy bay cao lên trời cả chục mét, không ai nghĩ là anh tài xế còn sống, nhưng khi các anh em đến tiếp cứu, thì anh tài xế vẫn còn sống, chỉ bị dập nát 2 chân, ai cũng bảo anh ấy thật may mắn; Vậy là anh ấy được đưa về tuyến sau, một thời gian sau đó, tình cờ tôi gặp người quen, biết việc của anh tài xế ấy; Anh ấy nói, sau khi sơ cứu ở trung đoàn ,anh tài xế ấy được chuyển về quân khu ở Đà Nẵng; Trong quá trình điều trị, anh ấy bị nhiễm trùng, nên hết cưa ,lại tháo, lại cưa ,lại tháo, đến khi không còn gì để cưa và để tháo, anh ấy đã ra đi. Hồi đó ,tôi và những người bạn cứ thầm trách, trình độ chuyên môn của mình sao kém cỏi thế, để một người lẽ ra được là thương binh, về với gia đình, chứ không phải là liệt sỹ ,ra đi mãi mãi. Bây giờ tôi mới biết, nhiễm khuẩn mủ xanh là vô phương cứu chữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 20 Tháng Năm, 2012, 03:42:19 pm
Thưa bác chủ và các bác tham gia topic, vấn đề bác quân y 103 nêu căn bệnh nhiễm trùng trực khuẩn mủ xanh, cái tên của nó để phân biệt với (trực khuẩn gây mủ vàng) Nếu tôi không lầm thì nó có tên (Pseudomonas aeruginosa) gây hoại tử các mô cơ trên cơ thể BN. Trong bài viết trước đây, tôi đã từng đề cập đến tình trạng bất khả kháng trong toàn bộ qui trình từ cướp cứu TB đến sơ cứu cấp cứu chuyển thương về các tuyến và tuyến cuối có thể giải quyết triệt để mọi cơ cấu thương tích thì còn nhiều bất cập từ tính ác liệt  của cuộc chiến, tổ chức hệ thống quân y(con người, cơ sở vật chất thuốc men y cụ v.v) mà hậu quả thì khôn lường. Chuyện nhiễm trùng là bình thường, còn nhiễm các chủng vi khuẩn (Khủng ) thì cũng là chuyện (hên xui). riêng nhiễm phải(Pseudomonas aeruginosa) thì đúng là nan giải vì hầu như ngày ấy các loại kháng sinh còn rất hiếm, ngoài Peniclline cổ điển, còn một số thuộc nhóm Beta lactam khác hoặc Strep tomicine thuộc nhóm Aminoglycosid thế hệ đầu thì quân y tuyến trước cũng chẳng còn loại thần dược nào. Nhưng căn cứ kháng sinh đồ thì các chủng kháng sinh mới như: Amicacie, Carbeniclline, Cytazidim, Gentamicie vẫn có tác dụng tốt với trực khuẩn mủ xanh. Tôi chỉ sợ nhất nhiễm phải Clostridium perfringens (C.welchii); Clostridium septicum; Clostridium novyi. Thì đúng là chỉ có cắt, nhưng thoát được bàn tay tử thần thì còn phụ thuộc rất nhiều (thời gian tính). Tôi xin trích dẫn một chi tiết về trường hợp hiếm hoi được ( thực mục sở thị)Thời gian chúng tôi thực tập bệnh viện thì tại quân y viện 115 chỉ có hai phòng trung phẫu cải tạo từ khu trệt của dãy nhà hành chính mà phải cáng đáng lượng thương binh từ chiến trường về quá lớn chủ yếu là thương tích do hỏa khí, nên phòng mổ luôn quá tải, các trường hợp tiểu phẫu được thực hiện tại phòng mổ nhỏ nằm trong nội vi khoa ngoại. Đến hơn một năm sau, khu đại, trung phẫu được hoàn thành với sáu phòng mổ hiện đại mới đáp ứng yêu giải quyết thương tích chiến trường. Một chiều, mặc dù đang là giờ nghỉ, lịch trực phân loại thương binh từ sân bay về trong ngày thuộc Y 12, nhưng lớp Y 32 chúng tôi được lệnh tập trung gấp tại phòng mổ này. Đại úy bác sỹ Toki bắt tụi thực tập chúng tôi phải dí mũi vào ngửi mùi vết thương đang hoại tử do hoại thư sinh hơi trong khi cắt đoạn chi cấp cứu nhằm cho y sinh phân biệt với vết thương hoại tử do những nguyên nhân khác. Trời ơi! Suốt đời sẽ không quên được mùi cóc chết. Quan sát tình trạng thương tích tại chỗ với đặc điểm miệng vết thương rỉ dịch nâu đỏ, không độ quánh, da tại chỗ đen xám nổi mụn rộp, nắn vào có cảm giác lạo xạo như bóng nước vỡ dưới tay. Đây là cách dạy trực quan có lẽ tác động tư duy tốt nhất cộng với sự kiên quyết của thầy nên chúng tôi không còn sự lựa chọn cách học tập khác. hai bàn tay ông và kíp phụ mổ liên tục hoạt động để cắt cụt tới nửa đùi trái TB để khẩn trương loại khỏi cơ thể BN nguồn nhiễm đang vào theo mạch máu. miệng ông huấn thị liên tục: “Các anh các chị phải là lớp y sinh may mắn lắm mới được cảm nhận mùi hoại thư sinh hơi đặc hiệu” Mặc dù rất cứng rắn trong giảng dạy nhưng đại úy Toki cũng rất yếu mềm tình cảm khi chứng kiến ông khóc nức nở chia tay trường lớp, bắt buộc rời khỏi quân đội trong sự cố biên giới phía Bắc (1979) vì ông là người Hoa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 20 Tháng Năm, 2012, 06:00:20 pm
hehe vậy là thương binh bị cưa chân nhiều lần do cái khuẩn mủ xanh này chứ không phải như lời đồn trong mìn 652a có tẩm chất độc thủy ngân  ;D
Chào bác Haanh!Tôi không rành về vũ khí, Không biết là có loại vũ khí sát thương nào mà nhà sản xuất cho chất độc vào không, vì hầu như trong y văn không thấy đề cập tới các loại vết thương do hỏa khí liên quan đến chi tiết bác nêu. Nếu có thì chắc  không được sử dụng trong những cuộc chiến tranh qui ước, thì  tất sẽ có sự lên tiếng của các tổ chức nhân đạo quốc tế. Có điều, giữa năm 1975, đơn vị E 26 thiết giáp QK7 chúng tôi đóng quân ở cuối phi đạo của phi trường Biên Hòa trên các quả đồi lúp xúp. Dân ở vùng suối máu, Tân Hiệp vào đào hà thủ ô và nhặt miểng pháo thì vướng trái nổ, và chỉ bị tiện đứt bàn chân, tôi nghĩ vũ khí ấy của Mỹ. Nhưng mãi sau chiến tranh BGPB tôi mới nghe anh em nói loại mìn cóc là của Trung Quốc. bác nào có rành vụ này xin cung cấp thông tin.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 20 Tháng Năm, 2012, 07:03:27 pm
hehe vậy là thương binh bị cưa chân nhiều lần do cái khuẩn mủ xanh này chứ không phải như lời đồn trong mìn 652a có tẩm chất độc thủy ngân  ;D
Chào bác Haanh!Tôi không rành về vũ khí, Không biết là có laọi vũ khí sát thương nào mà nhà sản xuất cho chất độc vào không, vì hầu như trong y văn không thấy đề cập tới các loại vết thương do hỏa khí liên quan đến chi tiết bác nêu. Nếu có thì chắc  không được sử dụng trong những cuộc chiến tranh qui ước, thì  tất sẽ có sự lên tiếng của các tổ chức nhân đạo quốc tế. Có điều, giữa năm 1975, đơn vị E 26 thiết giáp QK7 chúng tôi đóng quân ở cuối phi đạo của phi trường Biên Hòa trên các quả đồi lúp xúp. Dân ở vùng suối máu, Tân Hiệp vào đào hà thủ ô và nhặt miểng pháo thì vướng trái nổ, và chỉ bị tiện đứt bàn chân, tôi nghĩ vũ khí ấy của Mỹ. Nhưng mãi sau chiến tranh BGPB tôi mới nghe anh em nói loại mìn cóc là của Trung Quốc. bác nào có rành vụ này xin cung cấp thông tin.

hehe 652a là mìn hộp hồ ( zip ) của TQ , nổi ám ảnh của lính . Anh em chết thì ít mà đạp mìn cụt giò quá nhiều nên lính tráng có thói quen quan sát các ca dính mìn  và nghe ngóng thông tin xem ca này sẽ bị cưa đến đâu để mà xác định tư tưởng cho tốt  ;D Đạp bay 1/2 bàn chân thì cắt mấy lần không biết nhưng giá chót là còn 1/3 ống quyển , ok được vây thì quá tốt . Đạp trúng gót thì cầm chắc mất khớp gối , hơi vất vả . Tháo khớp háng thì thôi rồi Lượm ơi , tiêu 1 đời trai  . Do độ vênh quá nhiều nên lính đồn nhau trong mìn có thủy ngân làm vết thương bị nhiễm độc phải cắt đi cắt lại nhiều lần . Đặc biệt lính còn truyền nhau cấm kỵ quan hệ nam nữ nếu không phải tiếp tục cắt nữa . Thông tin này em đã kiểm chứng qua 1 thằng bạn cùng xóm . Khi về đến 7C bị tháo khớp gối , vết thương lành nó trốn ra giao lưu với chị em và kết quả vết thương nhiễm trùng phải tháo khớp háng .
Không biết các bác sĩ phải xử lý 1 ca cụt như thế nào là tốt nhưng 1 ca đạp mìn ở đơn vị em thông thường thì cáng cả ngày mới đưa ra được trục đường chính chờ xe tải đến chở về 7 E . Chừng đó thời gian không biết vết thương đã nhiễm trùng chưa ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vũ đam trong 20 Tháng Năm, 2012, 08:18:41 pm
hehe vậy là thương binh bị cưa chân nhiều lần do cái khuẩn mủ xanh này chứ không phải như lời đồn trong mìn 652a có tẩm chất độc thủy ngân  ;D
Chào bác Haanh!Tôi không rành về vũ khí, Không biết là có laọi vũ khí sát thương nào mà nhà sản xuất cho chất độc vào không, vì hầu như trong y văn không thấy đề cập tới các loại vết thương do hỏa khí liên quan đến chi tiết bác nêu. Nếu có thì chắc  không được sử dụng trong những cuộc chiến tranh qui ước, thì  tất sẽ có sự lên tiếng của các tổ chức nhân đạo quốc tế. Có điều, giữa năm 1975, đơn vị E 26 thiết giáp QK7 chúng tôi đóng quân ở cuối phi đạo của phi trường Biên Hòa trên các quả đồi lúp xúp. Dân ở vùng suối máu, Tân Hiệp vào đào hà thủ ô và nhặt miểng pháo thì vướng trái nổ, và chỉ bị tiện đứt bàn chân, tôi nghĩ vũ khí ấy của Mỹ. Nhưng mãi sau chiến tranh BGPB tôi mới nghe anh em nói loại mìn cóc là của Trung Quốc. bác nào có rành vụ này xin cung cấp thông tin.

hehe 652a là mìn hộp hồ ( zip ) của TQ , nổi ám ảnh của lính . Anh em chết thì ít mà đạp mìn cụt giò quá nhiều nên lính tráng có thói quen quan sát các ca dính mìn  và nghe ngóng thông tin xem ca này sẽ bị cưa đến đâu để mà xác định tư tưởng cho tốt  ;D Đạp bay 1/2 bàn chân thì cắt mấy lần không biết nhưng giá chót là còn 1/3 ống quyển , ok được vây thì quá tốt . Đạp trúng gót thì cầm chắc mất khớp gối , hơi vất vả . Tháo khớp háng thì thôi rồi Lượm ơi , tiêu 1 đời trai  . Do độ vênh quá nhiều nên lính đồn nhau trong mìn có thủy ngân làm vết thương bị nhiễm độc phải cắt đi cắt lại nhiều lần . Đặc biệt lính còn truyền nhau cấm kỵ quan hệ nam nữ nếu không phải tiếp tục cắt nữa . Thông tin này em đã kiểm chứng qua 1 thằng bạn cùng xóm . Khi về đến 7C bị tháo khớp gối , vết thương lành nó trốn ra giao lưu với chị em và kết quả vết thương nhiễm trùng phải tháo khớp háng .
Không biết các bác sĩ phải xử lý 1 ca cụt như thế nào là tốt nhưng 1 ca đạp mìn ở đơn vị em thông thường thì cáng cả ngày mới đưa ra được trục đường chính chờ xe tải đến chở về 7 E . Chừng đó thời gian không biết vết thương đã nhiễm trùng chưa ?

Chào các Bác, theo như một số anh trong qy nói là khi bị cưa chân thì tuyệt đối ko quan hệ nam nữ.Vào năm 82 dân k đi nhờ xe của f4 từ tabengrung về adoltuc trên đường xe bị phục ,có 1 cô bé tuổi 20 đã được y,bs f4 cưa cụt 2 chân ,1 chân thì tới háng còn chân kia thi tới đầu gối. Thời gian mới có 1 tháng thôi ,vết thương vẫn phải thay băng hằng ngày bằng cách nhờ y tá của đoàn , tình cảm giữa anh y tá và cô này nảy nở , sau 3 tháng thì toàn đv biết là cô này có bầu 2 tháng. Anh y tá bị kỉ luật nhưng cô gái đó em thấy vẫn bình thường ,ko thấy phải cưa ,hay mổ gì cả  ,hay do sức khỏe của tuổi trẻ đã thăng bệnh tật ? Và cũng giống như Haanh nói hộp mực của tq phải nói rất đơn giản mà sát thương quá lớn , có thể do thuốc c4 là loại thuốc nổ mạnh , nên nó tước từ dưới lên trên.?đã làm bó tay các y bs thời đó


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 21 Tháng Năm, 2012, 12:14:49 am
 Chuyện lính Sư đoàn 7 chúng tôi.

 Nếu ai đã từng là lính của sư đoàn 7 bộ binh thì không mấy người không biết, nhất là cánh lính lái xe của F7 thì gần như ai cũng biết và lính F7 đã từng nằm điều dưỡng tại trại ăn dưỡng D33 Lai Khê Sông Bé thì ai cũng biết.

 Ngày đó chúng tôi được bổ sung về F7 bộ binh, căn cứ đơn vị nằm ở Lai Khê Sông Bé, đó là căn cứ của Sư đoàn 5 VNCH cũ nằm dọc trên đường 13 cách SG đâu 60km. Một bên đường là căn cứ cũ với nhà xây cũng đã điêu tàn, hàng rào kẽm gai rỉ xét cây cối um tùm và cỏ dại trùm hết lên hàng rào, bên kia đường là cái sân bay giã chiến bằng những tấm ghi thép của Mỹ móc nối vào nhau cho một mặt bằng rộng và phẳng, liền đó rừng cao su xanh um đầy huyền bí, có lẽ bài văn thời còn cắp sách tới trường: Cây cao su quý hơn người, mỗi khi cây ốm cây thời nghỉ ngay... Còn ta đau yếu gày còm, đau không được nghỉ chết hòm cũng không...Làm chúng tôi thấy nghi ngờ cuộc sống ở đây, cái gì đó rờn rợn, ghê ghê khó tả.

 Ngay bên cánh rừng cao su ấy lại là trại ăn dưỡng của F7, những người lính bị thương ngoài biên giới được điều trị rồi trả về trại ăn dưỡng của Sư đoàn chờ phân loại, từ què cụt đến thủng, vỡ, gãy hay móp méo của thương tật đều đẩy hết về đó, vài tháng 1 lần khám phân loại, chú lính nào đủ tiêu chuẩn phân hạng thương tật thì cho "ngược" về quê cha mẹ nuôi tiếp, chú lính nào dưới 31% thương tật thì đá đít quay về đơn vị chiến đấu tiếp. Nếu ai từng ở cái trại ăn dưỡng này dù chỉ một ngày cũng thấy rùng mình đến hết cuộc đời, mang tiếng là trại ăn dưỡng mà lính đói "thối mồm" luôn, mỗi bữa 1 2 bát cơm gạo nếp nát và đồ ăn thì gần như không có gì, vài cọng rau già mấy khúc cá khô còn tệ hơn cả ở đơn vị chiến đấu từng ăn. Lính F7 không ai gọi nó là trại ăn dưỡng mà gọi là trại hủy hoại sức khỏe của lính thì đúng hơn.

 Lính mà, đói thì ăn vụng và túng thì phải làm liều, quân trang bán sạch, cái gì bán được là bán để lấy cái mà ăn, bán đến mức không còn gì để bán nữa thì thôi, nạn lính trộm cắp của nhau bắt đầu hoàn hành, ai đó cởi bộ quần áo ra giặt phơi đó phải ngồi canh chờ khô mà rút vào mặc, nếu không thì chỉ một tý là mất hút, khi đã mất rồi thì chỉ có Thánh tìm thấy, ngay cái mái nhà bằng tôn của trại ăn dưỡng cũng bị lính tháo trộm mang đi bán nên ai nằm đâu thì phải lo giữ tấm tôn trên đầu mình nếu không có ngày anh em nó cho nằm ở khách sạn ngàn sao lúc nào không biết, những tấm ghi sắt ngoài sân bay cũng lặng lẽ mất dần từng mảng trơ đất nền phía dưới và rồi đến một ngày chẳng còn lấy nổi 1 tấm. Nói thật là lính F7 sợ cái trại ăn dưỡng D33 này hơn cả nỗi khiếp sợ trong chiến đấu, mỗi khi có xe của sư đoàn đón lính từ trại ăn dưỡng lên tuyến trước có người còn mong có tên mình trong danh sách để được chuồn khỏi đó cho nhanh.

 Ấy thế mà ở đó có một anh lính từ KCCM tên Chiến quê Hà Nam Ninh, anh này thuộc quân số ăn dưỡng chung thân của D33, lúc nào cũng ăn mặc lôi thôi lếch thếch với mái tóc dài ngang vai luôn bết mồ môi bốc nặng mùi, anh Chiến chỉ việc ra đường vẫy bất kể chiếc xe nào của F7 hay xe QD4 thì đều được cánh lái xe cho đi cả, cứ đi vài ngày rồi lại về trại chẳng ai quản lý và cũng không ai giữ, có thể đi bất cứ lúc nào và về bất kể giờ phút nào, những lúc ở trại người hôi hám quá thì anh em lôi ra suối sau trại tổng vệ sinh cho 1 lần, sạch sẽ được 1 2 ngày lại bẩn lại. Tìm hiểu chúng tôi mới được biết, anh Chiến ấy bị thương từ thời KCCM, mảnh bom mảnh pháo gì đó cắt đứt 1/3 óc, sau GP 30.4.1975 anh ấy được đưa ra Bắc, nhưng do không chịu được khí hậu ở quê anh mỗi khi trở trời, cơn điên bộc phát thì không còn biết cha mẹ anh em là ai nữa, đánh tất, chửi tất để rồi lúc bình thường thì lại hiền như cục đất, anh Chiến này không nhớ được bất kể ai trong gia đình, nghe nói phần óc bị mất là bộ phận để nhớ đến thân nhân, nên khi mất phần đó thì chẳng nhớ được ai, lâu lâu nhớ nhờ sang bộ phận nhớ khác thì chợt nhận ra cha mẹ anh em ruột thịt.

 Gia đình không thể chịu được hơn nữa, nếu cứ để anh Chiến này ở miền Bắc thì sớm muộn gì cũng chết sớm nên gia đình mang trả lại đơn vị gửi vào trại ăn dưỡng F7. Ở đây anh ấy đỡ phát bệnh hơn tuy không còn là lính của F7 nữa nhưng mặc nhiên lại ở trại ăn dưỡng, đơn vị có sao ăn vậy, có sao mặc vậy chẳng ai nỡ nói chuyện chế độ với anh, hàng ngày anh ấy ra đường vẫy xe đi theo anh em lái xe và thường được anh em cho ăn ngon trên dọc đường đi, khi xe về ngang qua trại thì dừng lại cho xuống. Chuyện nghe kể về anh Chiến này, một lần bố anh ấy nhớ con quá nên lặn lội vào Nam tìm kiếm, trong khoảnh khắc nào đó anh ấy nhận ra bố mình, cha con ôm nhau khóc rất cảm động, cũng ngay chiều hôm đó anh ấy lại chẳng nhớ là ai, vậy là lại bơ bơ như người không quen biết. Bố anh ấy lại lủi thủi trở về Bắc sau khi gửi con cho đơn vị.

 Đám lính thương binh nửa vời nằm trại ăn dưỡng D33 F7 cũng biết cách tận dụng triệt để "khả năng" của anh Chiến này, mỗi khi tối đến mà đói quá thì xui anh Chiến lên quản lý đòi khẩu phần mỳ tôm, cứ giả vờ nói chuyện mỳ tôm bữa tối rồi hỏi anh ăn chưa? Tất nhiên là anh Chiến chưa ăn vì làm gì có mà ăn nên thắc mắc: Sao anh em ăn mà anh Chiến không có phần, lên quản lý đòi chế độ. Chỉ cần thế thôi là quản lý D33 khốn khổ với anh Chiến này, gọi cửa mà không dậy mở thì đá cho tung cửa thì thôi, biết điều thì lo mở cửa đưa vài gói mỳ cho rảnh nợ. Chưa hết lính còn vặn vẹo sao chỉ có mỳ tôm mà không có bột ngọt? Vậy là lại đi đòi chế độ lần nữa, lão quản lý bị chửi oan không biết bao nhiêu lần vì anh Chiến này.

 Nhiều năm qua rồi không còn biết anh Chiến thương binh sọ não nặng của F7 từ thời KCCM giờ đây còn hay đã mất, cuộc sống ra sao và có còn điên khùng như xưa nữa không? Có những vết thương sớm lành da nhưng cũng có những vết thương mãi mãi không bao giờ lành để lại di chứng cho người lính, sống đấy nhưng chẳng hơn gì đã chết.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 21 Tháng Năm, 2012, 05:32:15 am
Xin chào các bác tham gia topic. Đọc bài viết mới nhất của bác Binhyen1960, tôi có mấy suy nghĩ như sau: Bỏ qua những chi tiết rất cụ thể trong hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn về mọi mặt  thời điểm ấy của đất nước nói chung và quân đội nói riêng, thậm chí riêng hơn nữa là cuộc sống sinh hoạt và chế độ dinh dưỡng của cái trại mang tên (An dưỡng) và cách hành xử của anh em trại viên đến mức (bần cùng sinh đạo tặc). Một chi tiết tôi cảm thấy sự thiệt thòi của anh Chiến quê Hà Nam Ninh. Ừ thương binh sọ não, gia cảnh khó khăn, có thể thêm cả những cơn kích động khi trái gió trở trời. Nhưng tình thương của người thân, nhất là nếu có tình thương bao la của người vợ thì cơ may những kỉ niệm lai trở về từ trong (tiềm thức). Từ bài viết của BY, tôi nhớ lại mấy tháng trước có đọc “Nhật kí Nguyễn Văn Thắng” xin trích dẫn để các bác tham khảo:
 Bối cảnh trận đánh ngày 24/4/1978 của trung đoàn 266 f341 tại Hà Tiên
      Ngày 14 tháng 3 năm 1978 đồng thời với việc dùng toàn bộ các sư đoàn chủ lực đồng loạt tấn công trên toàn tuyến biên giới KPC-VN, bọn Pôt đã sử dụng không dưới một sư đoàn tấn công đánh chiếm thị xã Hà Tiên.
      Trung đoàn 270 sư đoàn 341 sau khi được giao nhiệm vụ trấn giữ Hà Tiên (tháng 8 năm 1977) đã có những chiến thắng đáng tự hào, bảo vệ tốt thị xã, được nhan dân Hà Tiên tin yêu và hết lòng giúp đỡ.   Chốt giữ một thời gian dài, chiến sự không xẩy ra lớn cán bộ chiến sỹ có phần chủ quan. Vì vậy đêm 14 tháng 3 cả trung đoàn địch tấn công bất ngờ thì bộ đội ta trở tay không kịp.
      Đánh chiếm thị xã Hà tiên tới đâu bọn Pôt giết người, cướp của, tàn sát giã man tới đó. Cả trung đoàn 2 chống đỡ rời rạc, một vài đại đội bị Pôt đánh cho tan tác. Khi trung đoàn ổn định lại tình thế, tổ chức tấn công mạnh mẽ, bọn địch đã bị đẩy về bên kia biên giới nhưng nhân dân Hà Tiên phải gồng gánh rút khỏi thị xã. Bộ đội ta số hy sinh, bị thương được đưa về bên này sông Hà Tiên. Những chiến sỹ hy sinh taị chổ chưa kịp lấy xác bị bọn Pôt phanh thây rất dã man. Một vài chiến sỹ còn sống sót nằm trong vòng vây của kẻ thù nhìn thấy cảnh tượng đó càng khiếp đảm, tìm cách chạy trốn.
      Ngày 16 tháng 4 một lực lượng đi đầu của sư đoàn vào được Hà Tiên nhanh chóng ổn định tình hình cùng với trung đoàn 2 tìm kiếm anh em mất tích. Mặc dù công việc tìm kiếm được tiến hành rất khẩn trương nhưng mãi  ba, bốn  ngày sau mới tìm được hai đồng chí lẫn trốn trong  hốc đá dưới lùm cây ở đồi Bà Lý, mới có mấy ngày thất lạc mà đã như người mất hồn,  mặt mày hốc hác, phờ phạc. Có đồng chí gầy rộc vì không có cơm ăn đã ăn chuối xanh, non bị đau bụng đi ngoài, lã người. Có đồng chí chạy bạt mạng không định hướng được là mình đang chạy đi đâu.
  Chiến sỹ Nguyễn Xuân Thuận là một trường hợp  như vậy.      
  Thuận bị thương, chạy trốn vào một nhà dân ở ấp Hòa Thành xã Minh Hòa, huyện Châu Thành, Kiên Giang, chủ nhà là người Khơ Me. Những người trong nhà thấy Thuận bị thương đã cưu mang, cứu chữa cho Thuận. Vết thương lành dần nhưng Thuận không còn trí nhớ. Cả nhà nuôi thuận từ đó, cho đến một ngày Thuận trở thành chồng của Tạ Thị Đầm cô con gái chủ nhà. Hai vợ chồng sống với nhau đến nay đã có 3 con. Một đứa tên Nhân sinh năm 1983, một đứa tên Hùng sinh năm 1993, một đứa tên Tuyên sinh năm 1997.
    Hơn 33 năm sống với vợ là Tạ Thị Đầm, Thuận chẳng nói, chẳng rằng nên gia đình không biết đâu mà tìm ra manh mối: tên tuổi, quê quán, người thân, đơn vị…
    Cuộc sống cứ thế trôi qua, trí nhớ dần dần hồi phục nhưng quá chậm. Rồi một ngày, năm 2010 Thuận đang ngồi xem ty vi thấy một ca sỹ hát bài “nghệ tĩnh mình thương” có cả hình ảnh minh họa đồng quê, sông nước quê anh, bỗng nhiên anh chỉ tay vào ti vi nói: “ Quê tao đấy”. Thế rồi trí nhớ của Thuận hồi phục nhanh dần. Sướng quá, gia đình ra sức bồi bổ cho anh và khai thác anh tích cực hơn.
   Thuận kể lại: anh là Nguyễn Xuân Thuận sinh ngày 02 tháng 10 năm 1956, nhập ngũ tháng 10 năm 1974. Đơn vị: đại đội 6, tiểu đoàn 5, trung đoàn 270, sư đoàn 341. Quê quán: xã Viên Thành huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An. Sau 33 năm gia đình Nguyễn Xuân Thuận đã đoàn tụ.
Xin kính chào và chúc các bác mạnh giỏi.



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 21 Tháng Năm, 2012, 07:59:36 am
      Xin chào tất cả các bác! Nghe truyện của các bác kể về các trường hợp hy sinh, bị thương rồi phải gánh chịu những di chứng của chiến tranh thật là xúc động.
     Trường hợp của anh Nguyễn Xuân Thuận mà chị AnhTho trích từ " Nhật ký Nguyên Văn Thắng" , quả là một người sau thật may mắn khi có được người vợ như thế. Nhưng với trường hợp anh Chiến mà bác BinhYen kể thì lại khác. Theo tôi nghĩ, liệu anh Chiến có thể hồi phục trí nhớ được không khi mà đã bị mảnh pháo cắt mất 1/3 óc rồi  ???


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 21 Tháng Năm, 2012, 10:11:02 am
   Em nghe chuyện của các bác mà thấy vừa khâm phục ý chí , sự chịu đựng của bộ đội thời chiến tranh. Có một bộ phim nào đó em quên mất tên về thời chống Mỹ. Một đoạn xúc động nhất mà em vẫn nhớ đến bây giờ là cảnh anh thương binh do nặng quá biết mình không qua khỏi nên yêu cầu cô y tá hát cho mình nghe bài Sơi nhớ sợi thương trước khi ra đi. Cô y tá ôm người lính vào lòng vừa hát vừa khóc, đến khi hát xong nhìn lại thì thấy người lính ấy đã ra đi thanh thản, trên môi hơi hé nụ cười mãn nguyện. Sau này trong một lần hành quân qua suối chị y tá ấy cũng đạp phải quả mìn lá bị cắt mất một chân. Đoạn kết phim xem cảnh chị ấy khoác ba lô chống nạng khi về tới đầu làng mình mà cảm thấy xót xa vì chiến tranh .
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 21 Tháng Năm, 2012, 04:02:14 pm
@vudam : hehe ông y tá nào dữ quá vậy ? con người ta cụt 2 chân mà cũng " yêu" được ? Phải nói thể lực dân K tốt hơn dân VN nhiều . Em từng thấy 1 thằng Pốt cụt quá gối vết thương đã được đồng bọn cắt gọn gàng nhưng không băng bó , ruồi bu thấy ớn vậy mà nó tỉnh bơ không chết ( thằng này đạp mìn được sơ cứu xong trả về nhà ) trong khi đó lính mình băng bó , ga rô đàng hoàng vậy mà có đứa không qua được vì thời gian cán thương quá lâu .
Mìn 652a so với các loại mìn khác sức công phá kém , đạp bằng mũi bàn chân thì chỉ bay 1/2 bàn chân , có trường hợp chỉ bay 2-3 ngón chân các ngón còn lại cong queo , cháy sém ứa nước vàng vàng nhìn y hệt thịt kho tàu cháy cạnh . Tuy nhiên y tá lúc nào cũng phải ga rô trên mắt cá chân và dĩ nhiên là phải cưa 1/3 ống quyển .
Trường hợp đạp bằng gót chân thì phần gót vở hoàn toàn . Có trường gót chân còn dính vài cọng gân , da phải dùng dao cắt bỏ bàn chân cho gọn . Đó là mang dép lào , nếu mang dép đúc TQ thì phần thịt bị tuốt lên cao lòi xương ống quyển ra trắng hếu , mất khớp gối là cái chắc .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 21 Tháng Năm, 2012, 04:23:18 pm
   Em nghe chuyện của các bác mà thấy vừa khâm phục ý chí , sự chịu đựng của bộ đội thời chiến tranh. Có một bộ phim nào đó em quên mất tên về thời chống Mỹ. Một đoạn xúc động nhất mà em vẫn nhớ đến bây giờ là cảnh anh thương binh do nặng quá biết mình không qua khỏi nên yêu cầu cô y tá hát cho mình nghe bài Sơi nhớ sợi thương trước khi ra đi. Cô y tá ôm người lính vào lòng vừa hát vừa khóc, đến khi hát xong nhìn lại thì thấy người lính ấy đã ra đi thanh thản, trên môi hơi hé nụ cười mãn nguyện. Sau này trong một lần hành quân qua suối chị y tá ấy cũng đạp phải quả mìn lá bị cắt mất một chân. Đoạn kết phim xem cảnh chị ấy khoác ba lô chống nạng khi về tới đầu làng mình mà cảm thấy xót xa vì chiến tranh .
 
Tôi không dám bình luận thêm về ngôn ngữ điện ảnh, nhưng dù sao cũng là phim ảnh, khó có thật ngoài đời, bị thương không rên la thì rất lạ, nếu có thì đau quá nên ngất mất rồi,  còn chuyện cụt chân mà nói huyên huyên thì theo bác Bình Yên thì chắc chắn hy sinh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 21 Tháng Năm, 2012, 04:39:19 pm
   Vâng, em cũng nghĩ dù sao điện ảnh cũng chỉ phản ảnh đựơc một phần. Do em  không biết đến chiến tranh ( rất may mắn vì sinh sau đẻ muộn ) nên cũng chỉ biết qua phim ảnh thôi ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 22 Tháng Năm, 2012, 12:48:05 am
 Phim ảnh thì chỉ là chuyện của phim ảnh thôi các bạn ạ. Đạo diễn điện ảnh có lẽ chưa phải là người trong cuộc ở tận cùng nỗi đau của thể xác để lột tả bằng hết nỗi đau của đồng đội lúc bị thương hay trước giờ phút "ra đi", vì vậy họ luôn đặt ý tưởng cao đẹp lên trên hàng đầu trong mỗi đoạn phim của họ.

 Còn thực tế chiến trường thì khác rất xa, những vết thương tang hoang, những vết cắt của mảnh đạn bung bét trên thân xác người lính hay những viên đạn xiên thủng từ đằng trước ra đằng sau phá một lỗ toang hoác bằng cái chén uống nước, tim gan phổi phèo xương cốt gẫy dập cả. Vậy thì ai đủ bản lĩnh để quên được cái đau trên thể xác để nhớ đến một bài thơ hay một câu hát nào đó?

 Một trận đánh của đơn vị tôi, 26 thương binh tử sỹ được mang về hầm C bộ, thương binh đau đớn kêu khóc như ri vỡ tổ, cả chửi bới văng bậy văng bạ và cả van xin được tiêm một liều giảm đau, có người lúc đau đớn quá sức chỉ biết gọi mẹ, người mẹ luôn luôn là người che chở cho con trong mọi hoàn cảnh nên tiếng gọi mẹ lúc tuyệt vọng là bản năng rất con người trỗi dậy, người bị thương nhẹ hơn, biết kìm chế hơn thì cam chịu nhăn nhó trong cơn đau. Lần khác thằng em trong đơn vị tôi rính 1 mình 1 quả đạn cối 60ly, cả người nó bung bét mà tay tôi băng cho nó tới 32 cuộn băng của Mỹ, hết sạch băng trong cái túi cứu thương TQ của Y tá đơn vị, riêng cái ổ bụng mà nhét đến 5 6 cuộn băng vào mà vẫn chưa đầy, trong khi chúng tôi băng cho nó thì nó chỉ rên khe khẽ mấy câu rồi im hẳn, tôi lo nó chết mất thì thấy nó ngáp, lúc đó tôi ngây thơ lắm nên thấy nó ngáp thì mừng vì biết nó còn sống, chỉ đến khi CTV bảo: Thôi thế là đi tong thằng em rồi thì lúc đó tôi mới sực nhớ ra là trước lúc chết con người ta hay ngáp 2 3 cái liền. Cũng có người lúc bị thương nặng thì hoảng loạn nói trong yếu ớt cầu cứu như cố bám víu lấy những gì có thể mặc dù chính họ có khi vẫn biết là không thể, vài trường hợp mà tôi biết thì họ tỉnh như sáo không cảm nhận được cái đau thể xác và thường những người như vậy thì hết "cửa sống". Có những người có lẽ họ hy sinh mà không biết là mình đã chết, một đường đạn căng thẳng ở cự ly gần xiên từ nách này sang nách kia, ngã đổ xuống và không còn biết gì nữa hay trường hợp khác trúng đạn giữa cổ xiên ra sau gáy ngã gục ngay dưới công sự chiến đấu, không ai biết chỉ đến khi thấy không bắn trả địch thì bò ra kiểm tra và phát hiện thấy đã hy sinh rồi. Có lẽ chỉ những người bị như vậy sẽ "ra đi" khi chưa kịp cảm nhận thấy nỗi đau của thể xác.

 Thực tế chiến trường hơn rất nhiều lần tất cả những đoạn phim mà đạo diễn điện ảnh khắp Thế giới từng thể hiện, có nhiều điều họ thể hiện quá với thực tế và có nhiều điều họ chỉ nói được một phần rất nhỏ, điện ảnh luôn luôn chỉ là điện ảnh. 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 22 Tháng Năm, 2012, 05:57:58 am
Tiếp bài của các bác và về thương tích do hỏa khí chiến trường. Tôi đồng ý với cách đặt vấn đề của bác Binhyen. Tôi xin kể lại một trường hợp, trở thành kỉ niệm không bao giờ quên thời tôi ở D quân y f7 đóng ở Udong Kompongspeu. Ngày hôm đó, tôi trực cấp cứu với thiếu tá bác sỹ Xuân Đán trạm xá trưởng. Khoảng bốn giờ chiều thì nghe tiếng nổ rất lớn phía đại đội xe..Bình thường thôi, chiến trường mà. Nhưng không, ngay lập tức bốn cái băng ca khiêng đến bốn thân hình không nguyên vẹn, mặc dù đã huy động cả trạm xá sư đoàn tham gia cấp cứu khẩn cấp nhưng không ai qua khỏi, thượng úy Thanh đại đội trưởng là người la hét kích động nhất nhưng kết thúc ra đi nhanh nhất chừng hơn mươi phút, với vết thương nguyên đùi bên trái banh bét và mất một khúc xương nên cơ đùi co lại như khúc giò. các đồng chỉ khác thì bê bết máu từ đầu đến chân. Một trái mìn xóa sổ ban chỉ huy đại đội xe khi cuốc đất tăng gia ngay vạt đất quen thuộc hàng ngày sau nhà chỉ huy, trong đó có liên lạc viên bằng tuổi tôi. Chiến tranh là vậy, tổn thất đồng đội ai cũng xót đau. Phòng chính sách f và cả trạm xá sư đoàn lặng lẽ khâm niệm các anh bằng những cái túi tử sỹ rất sẵn có ở chiến trường. Đêm đó đối với tôi thực sự là đêm căng thẳng vì nằm bên cạnh trông coi bốn thi hài đồng đội nằm trong bốn quan tài nhôm chờ ngày mai đưa các anh ra phi trường Pochenton bay về tổ quốc. Mà nói phòng cấp cứu cho oai chứ đó là cái kho cũ cải tạo tạm, chỉ che chắn bằng mấy tấm paraban vải trắng ngăn cách khu để thi hài và giường nằm trực của y sinh, mà ngày đó tôi cực kỳ sợ ma. Từ vụ này và những trường hợp thương tích khác của cả ta và địch, tôi ghi nhận một điều thuộc về dấu hiệu lâm sàng: Nạn nhân càng la hét kích động nhiều thì càng kết thúc sự sống nhanh, ngược lại nạn nhân thoi thóp im lìm do vô cảm thì lại có cơ may thoát chết vì có một nghịch lý khi xử lý thương tích nhiều người một lúc thì nhà chuyên môn thường ưu tiên những người thoi thóp sợ họ sắp đi sớm còn người la hét kích động nhiều thì cho là còn khỏe nên dễ bị một kết thúc xấu nhanh hơn. Còn nữa, chuyện của anh Tuấn (quê Hải Hưng) y tá lâu năm của trạm xá. Tối nào cũng thấy anh tự tiêm vào đùi mình. Sau này mới biết, do chiến trường khốc liệt, anh bị khủng hoảng tinh thần và trầm cảm quá mức nên mỗi tối phải tiêm Morphin mà lúc này anh đã nghiện nặng bởi các cơ số chống sốc cơ động đều bị mất thuốc này, rồi chuyện chưng nước cất bằng dụng cụ cũ kĩ để pha bột glucoza tiêm truyền hoặc lấy trái dừa không già không non vạt vỏ ngoài, sát khuẩn rồi cắm kim truyền tĩnh mạch cho bệnh binh sốt rét. Những chuyện này các thầy cô trong trường không dạy và cũng không tìm thấy ở y văn nào nói tới. Trong thời gian thực tập cũng có những đồng chí bệnh binh không qua khỏi những trận sốt rét tiểu huyết cầu tố hoặc sốt rét thể não, nhìn cảnh đồng đội ra đi trong vật vã cuồng loạn rất đau lòng mà sau này khi về sống trong yên bình, tôi có suy nghĩ “Những cái chết của đồng đội, ngoài bệnh cảnh khốc liệt của rừng thiêng nước độc, cũng không loại trừ yếu tố thiếu thốn thuốc men và cả khả năng chuyên môn lúc đó quá thiếu và yếu so với yêu cầu chiến trường”. Một chi tiết nữa cũng làm tôi suy nghĩ một thời gian dài. Hôm đó phiên trực của Quí và Khánh, trời chập choạng tối, ngồi dưới lán không đèn đóm cũng buồn, cả tiểu đội tập trung lên khu cấp cứu ngồi tán chuyện chơi. Lúc sau có một tàn quân Khơme đỏ bị thương do bộ đội bạn đưa vào cấp cứu. Ngồi xa năm mét nhưng nghe tiếng rít ở vết thương theo nhịp thở là tôi biết chắc bị vết thương ngực hở, mà nguyên tắc cấp cứu vết thương này phải cực kỳ nhanh chóng nếu chậm trễ nạn nhân chết rất nhanh khi các thùy phổi sẽ teo lại vì khí chèn ép từ khoang ảo màng phổi. Nhưng từ bác sĩ trực chính đến kíp trực thờ ơ, không hề có động thái nào, một lúc sau cái gì tới đã tới. Đành rằng trước hòn tên mũi đạn của hai phe đối địch ai phản xạ nhanh thì sống nhưng những trường hợp như thế này...? Sau này về Việt Nam có những lúc ôn lại sự cố vừa qua lại gây  thành tranh luận căng thẳng tới mức có đồng môn nâng vấn đề nên thành quan điểm chính trị,


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 22 Tháng Năm, 2012, 10:51:50 am
Hi! Hi! Bác Vệ ủy mị quá, nên bị đồng môn tố khổ là đúng rồi. Ở đơn vị em ,thời còn nằm biên giới V-K ;Trong  một lần đi tuần ,một đ/c vướng quả PK2, quả mìn nhảy lên ,rồi phát nổ, kích nổ thêm 2 quả lựu đạn cầu VN đang đeo bên hông, thân thể đ/c ấy tan hoang; Thời gian sau đó, đơn vị tổ chức phục kích, diệt được địch; Một anh tiến tới xác thằng địch, xin 2 cái lổ tai về phơi khô, đồng đội can, nhưng anh nhất quyết không chịu nghe, và bảo, đồng đội chết thảm quá.
Hận kẻ thù trên mặt trận là vậy, nhưng người VN lại luôn nhân ái, đầy tình người ; Nhờ vậy mà, sau chiến tranh, chúng ta mới có thể xây dựng được quê hương ,đất nước.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: luongalon trong 22 Tháng Năm, 2012, 05:40:44 pm
các chấn thương bên ngoài thì theo thời gian sẽ lành,các chân thương về tinh thần của những người lính đã trải qua chiến tranh thi không ai nói đến,anh em của tôi về
thì 1 tu sát 1 phát điên,,


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 22 Tháng Năm, 2012, 06:15:50 pm
các chấn thương bên ngoài thì theo thời gian sẽ lành,các chân thương về tinh thần của những người lính đã trải qua chiến tranh thi không ai nói đến,anh em của tôi về
thì 1 tu sát 1 phát điên,,

   Chuyện này lần đầu tiên em mới nghe thấy. Không ngờ lại có những trường hợp như vây !
   


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 23 Tháng Năm, 2012, 09:19:03 pm
Cái căng thẳng ở chiến trường. Nhất là những đơn vị phòng ngự, như D1 ,E812 khi còn chốt ở đường 10, hàng ngày đối mặt với việc có thể bị địch phục bất cứ lúc nào, nên có lúc thương binh đang nằm ở bệnh xá, nghe tiếng sấm, vội bật người để đi nấp, rơi xuống đất, vết thương đau nhói, khi ấy mới tỉnh người, và nhớ là mình đang nằm viện.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 24 Tháng Năm, 2012, 06:33:49 pm
   Em có chứng kiến một bác lính BGPB thời 87,88 khi nhập ngũ thì bác ấy đang ở tổ anh nuôi tiểu đoàn. Được cho ra quân từ lâu rồi nhưng nhất đinh bác ấy không ra ở lại đòi chế độ vì bác ấy bị dính mìn nhưng không biết có phải trong lúc làm nhiệm vụ hay không. Bác này tuy làm anh nuôi nhưng chẳng làm gì hết, tóc tai lúc nào cũng như phỉ. Sĩ quan không thấy nhắc gì đến anh ấy cả, kiểu kệ, lờ đi. Thỉnh thoảng thấy bác ấy ngồi ngay đơ ra, ai đi qua cũng như kiểu không nhìn thấy. Sau này em mới biết là lúc ấy mới là lúc nguy hiểm nhất, là lúc anh lên cơn trầm cảm. Cứ lừ lừ không nói không rằng. Nguyên nhân sâu xa là bị sức ép quả mìn làm tổn thương đến thần kinh não bộ cho nên vậy.
   Sau này huấn luyện xong chuyển đi em cũng không rõ số phận người lính này ra sao. có được giải quyết chế độ chính sách không hay cứ vậy tay trắng về quê...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 24 Tháng Năm, 2012, 08:57:34 pm
các chấn thương bên ngoài thì theo thời gian sẽ lành,các chân thương về tinh thần của những người lính đã trải qua chiến tranh thi không ai nói đến,anh em của tôi về
thì 1 tu sát 1 phát điên,,
Vâng !tôi đồng ý với cách đặt vấn đề của bác Luongalon. Đó là kết quả một tập hợp diễn biến tâm lý của rất nhiều hoàn cảnh con người phải đối diện, trong đó có sự khốc liệt của chiến cuộc. Không phải cùng hoàn cảnh, cùng mức độ tác động đối với mọi cá nhân đều xảy ra hội chứng trên, mà nó dễ dàng xảy ra ở những cá nhân có nhân cách yếu ( các bác lưu ý, thuật ngữ "nhân cách" trong bài này thuộc khía cạnh tâm lý, chứ không liên quan đến khái niệm nhân cách thuộc đạo đức xã hội). Xin các bác theo dõi các thông tin sau:Hội chứng trầm cảm là loại rối loạn khí sắc thường gặp trong tâm thần học. Có thể xảy ra ở nhiều lứa tuổi nhưng phổ biến nhất là 18-45 tuổi, phụ nữ nhiều hơn nam giới với tỷ lệ giới tính: nam/nữ = 1/2, giá trị này chỉ là ước chừng vì còn tùy vào nền văn hóa và dân tộc. Theo Tổ chức Y tế Thế giới WHO, bệnh trầm cảm cướp đi mỗi năm trung bình 850 000 mạng người, đến năm 2020 trầm cảm là căn bệnh xếp hạng 2 trong số những căn bệnh phổ biến toàn cầu với 121 triệu người mắc bệnh. Nhưng chỉ khoảng 25 % trong số đó được điều trị kịp thời và đúng phương pháp.
Ước tính, có khoảng 3% đến 5% dân số thế giới có rối loạn trầm cảm rõ rệt. Tần suất nguy cơ mắc bệnh trầm cảm trong suốt cuộc đời là 15 - 25%.Hội chứng này có tỷ lệ cao ở những người ly thân, ly dị, thất nghiệp.
Nguyên nhân
Bệnh do một biến cố trong quá khứ xảy ra lâu dài nên từ tâm lí tác động lên thể lí (thực thể).
Bệnh nhân rất đau khổ và hay lo sợ, sợ một cái gì đó thành ra ám ảnh.
Bệnh trầm cảm rất khó chữa. Cần tìm ra nguyên nhân sâu xa dẫn tới trầm cảm mới có tác dụng tốt.
Người bệnh thường hay sợ nên dẫn đến đau khổ trong tâm hồn nhưng không mấy ai hiểu, chia sẻ và giúp đỡ.
Biểu hiện
Hình thức của một người có thể gợi ý về trường hợp trầm cảm: không chú ý đến diện mạo, áo quần lôi thôi, vệ sinh thân thể kém, cử chỉ chậm chạp hoặc nóng nảy, giọng nói trầm buồn, đơn điệu
Âu lo thường xuyên cùng với sự sợ hãi lan rộng không rõ nguyên do.
Rối loạn chức năng sinh dục: giảm hoặc mất ham muốn tình dục ở cả hai phái, có thể yếu hoặc mất chức năng cương cứng ở nam giới, lãnh cảm ở phụ nữ.
Các biểu hiện có thể khác của bệnh trầm cảm là cảm giác do dự, không chắc chắn, tiêu chuẩn và đòi hỏi cao, yêu cầu cao với người khác và với chính mình, dễ bị tổn thương, khó thay đổi những thói quen cũ dù không còn phù hợp, luôn ở tình trạng mệt mỏi, ủ rủ và căng thẳng, rất dễ tức giận và nổi nóng, không có hứng thú làm bất cứ chuyện gì[9]. Luôn có ý nghĩ tiêu cực về bản thân, và người khác, cảm giác tuyệt vọng không còn lối thoát, không còn niềm tin vào bản thân và tương lai.
Ngoài ra còn có các biểu hiện thân thể khác đi kèm như kém ăn, mất cảm giác ngon miệng, mất ngủ, tăng hay giảm cân nặng bất thường, thường có cảm giác đau nhức nhiều vùng ở cơ thể, điển hình là cảm giác tức ngực điều này khiến bệnh nhân thường tìm đến các bác sĩ đa khoa.
Đối với những người bệnh nặng hơn còn gặp khó khăn hay không thể thực hiện những việc bình thường như đi ra ngoài, đi chợ hay đi học, gặp gỡ bạn bè, thăm người thân, tiếp xúc với người khác, đặt biệt là với người khác giới.
Các biểu hiện này có thể gặp ở người khỏe mạnh, bình thường khi gặp chuyện sốc hay buồn bực, vì vậy rất khó có thể phân biệt được đâu là tâm trạng nhất thời và khi nào thì đã mắc phải bệnh.
Để chẩn đoán trầm cảm, người ta thường dựa vào bảng tiêu chuẩn DSM IV hay chuẩn ICD-10 phần F32 của WHO.
   Mất ngủ hoặc ngủ triền miên.
   Kích động hoặc trở nên chậm chạp.
   Mệt mỏi hoặc mất sức.
   Cảm giác vô dụng, vô giá trị hoặc mặc cảm tội lỗi.
   Giảm khả năng tập trung, do dự.
   Hay nghĩ đến cái chết, có ý tưởng hoặc hành vi tự sát.
 Nguy cơ tự sát ở người bị trầm cảm
Trầm cảm là nguyên nhân của hơn 50% những trường hợp tự sát.Theo các thống kê thì tuy nam giới ít bị trầm cảm hơn, nhưng khi rơi vào trầm cảm, xu hướng tự sát lại cao hơn.
Những bệnh nhân trầm cảm tự sát đa số ở hai nhóm chính:
   Nam giới, trên 50 tuổi, sống ở nông thôn.
   Nữ giới, trẻ tuổi, sống ở thành thị.
Ý đồ tự sát nhiều hơn gấp 10-12 lần so với hành vi tự sát. Nguy cơ cao ở những bệnh nhân mà bản thân hoặc người cùng huyết thống từng tự sát, trầm cảm, nghiện rượu, cũng như ở những người sống cô lập với xã hội.
Tự sát có thể đột ngột hay được chuẩn bị trước, âm thầm hoặc báo trước.
Phân biệt
Các nguyên nhân gây trầm cảm có thể xếp vào 3 nhóm chính:
1.   Trầm cảm nội sinh (còn gọi là trầm cảm chưa rõ nguyên nhân): Có nhiều giả thuyết cho là do di truyền, miễn dịch, môi trường sống và yếu tố xã hội... nhưng chưa có giả thuyết nào có tính thuyết phục.
2.   Trầm cảm do stress: Chẳng hạn như khi mất việc làm, mâu thuẫn trong gia đình, con cái hư hỏng, bị trù dập ở nơi làm việc, làm ăn thua lỗ, bị phá sản hoặc có người thân chết đột ngột...
3.   Trầm cảm do các bệnh thực tổn. Do tính khốc liệt và kéo dài của cuộc chiến ngoài mặt trận, do chứng kiến sự chết choc, thương tổn và những tác động đột ngột kinh hoàng.
A.Các rối loạn nội tiết:
   Giảm năng tuyến giáp (hypothyroidism)
   Bệnh đái đường
   Hội chứng Cushing
B.Các rối loạn thần kinh:
   Các tai biến mạch máu não
   Khối máu tụ dưới màng cứng (subdural hematoma)
   Bệnh xơ cứng rải rác (multiple sclerosis)
   U não
   Bệnh parkinson
   Bệnh co giật
   Sa sút trí tuệ (dementia)
Bệnh trầm cảm được xếp loại thành nguyên phát nếu như các triệu chứng xuất hiện trước và không liên hệ với bất cứ một bệnh nội khoa hoặc tâm thần có ý nghĩa nào khác. Được coi là thứ phát khi bệnh trầm cảm xảy ra sau và có liên hệ với một bệnh nội khoa hoặc tâm thần khác.
Điều trị
Liệu pháp thuốc, vật lí trị liệu (xoa bóp, châm cứu,...) và nếu được điều trị tâm lí thì càng tốt.
Vấn đề chúng ta đề cập trạng thái diễn biến tâm lý của người chiến sĩ "hậu chiến tranh" thì rõ ràng sự căng thẳng, mất mát và chứng kiến những cái chết khủng khiếp của đồng đội, bạn bè, thậm chí là cả người thân, cộng vơisự tác đông của các yếu tố khách quan không thuận lợi trong cuộc sống hiện tại mà khả năng tâm thể mình không điều tiết khắc phục được thì dẫn đến hậu quả nghiêm trọng là rối loạn tâm thần và tự sát như bác luongalon đề cập.
Mong các bác tham khảo và cung cấp thông tin về những di chứng sau cuộc chiến của người lính  chúng ta. Để cùng chia sẻ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: luongalon trong 24 Tháng Năm, 2012, 10:21:56 pm
vâng,bác anhtho noi đúng về lý thuyết,theo lý thuyết thì tới 60% ngừoi dân sống trong vùng nhiệt đới có biểu hiện tâm thần,nhưng riêng về nghành quan y la nơi chứng kiến hậu quả của  chiến tranh nhiều nhì,so voi noi chung kiến mất mát nhiều nhất la phòng chính sách cua sư đoàn,nơi khâm liệm anh em hy sinh trong chiến đấu,nói ra thì rất dài dòng và đụng chạm,dù sao thi cung vẫn tủi thân ,khi những đêm dài mất ngủ,van chong chong hinh anh anh em tan nat than mình,đôi khi còn nghe anh em noi chuyen,tỉnh ra vẫn trơ trọi 1 mình,cái đó thì bác sẽ noí là hội chứng hoang tưởng,nhưng anh em thì lai nói ám ảnh sau chiến tranh,y văn cũng đã đề cập nhiều rồi,bác hiểu như thế nào ảnh hưởng về tinh thânvới những người lính sau chiến tranh ,vấn đề này tôi đề cập là đã xẩy ra trên tực tế mà


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: alibaba0712 trong 24 Tháng Năm, 2012, 11:28:30 pm
Vay Nick của Anhtho nhắn với Linhquany: Nếu là anh vào hoàn cảnh ấy, thì anh không về nhà người con trai mà ngủ tại chỗ để chờ đêm đi (Cạy cửa) xem có hiệu nghiệm không. Vì đúng tinh thần của Re bác BS - 812 thì anh bị di chứng bệnh sau khi quen mấy ẻm người Chăm trắng tươi ở khu vực cây số 9 cách thủ đo Phnompenh - quốc lộ 5 Kampuchea. Khi đi khám bệnh cho họ. Đừng méc chị Thơ nhá.
Bác đang tự khai hai ông cán bộ trong đống rơm rồi đấy ạ  :P :P :P.
  À mà anh xem đoạn cuối thử tìm cho em xem anh có biết không, loại cây lá dài dài như lá xả, bé bản hơn một chút và hình như hơi có răng cưa ở đầu lá. Nhiều ngừoi nghe em tả bảo cây lưỡi hổ hay lưỡi mèo gì đấy nhưng em quyết không phải.
Bác thử xem liệu có phải là lá cây thuốc phiện không ạ. Cháu nghĩ ngày đó trong các bản trên Hà Giang vẫn trồng khá nhiều


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 24 Tháng Năm, 2012, 11:52:58 pm
Em xin lỗi ngắt mạch chuyện bác Vettran một tý. Em vừa mang chuyện này bên Onlie QKTD sang. Mong các bác trong ngành quân y nghiên cứu cùng một chút.

 Ông bạn của BY "tèo" 3 ngày nay rồi Linh Quany ạ.

 Anh này số khổ, đến chết cũng vẫn còn khổ, đám tang anh ta mà trời HN cứ mưa mấy ngày nay, đồng đội đến phúng viếng tiễn đưa mà cứ ướt từ trong ra ngoài vì mưa, đi lại lép nhép bẩn thỉu.

 Người ta vẫn nói: Bệnh có thể chữa khỏi nhưng mệnh thì không ai chữa được. Anh ta cũng đã hết "số" rồi. 8)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 25 Tháng Năm, 2012, 05:41:29 am
Em xin lỗi ngắt mạch chuyện bác Vettran một tý. Em vừa mang chuyện này bên Onlie QKTD sang. Mong các bác trong ngành quân y nghiên cứu cùng một chút.

 Ông bạn của BY "tèo" 3 ngày nay rồi Linh Quany ạ.

 Anh này số khổ, đến chết cũng vẫn còn khổ, đám tang anh ta mà trời HN cứ mưa mấy ngày nay, đồng đội đến phúng viếng tiễn đưa mà cứ ướt từ trong ra ngoài vì mưa, đi lại lép nhép bẩn thỉu.

 Người ta vẫn nói: Bệnh có thể chữa khỏi nhưng mệnh thì không ai chữa được. Anh ta cũng đã hết "số" rồi. 8)

Thành thật gửi lời chia buồn tới gia đình bạn bác Binhyen1960. Âu cũng là số các bác ạ "Nhân sinh, sống gửi thác về", có khi lại nhẹ nhàng hơn cho chính bản thân mình và cho những người thương yêu của mình, các bác ạ. Con người thời nào cũng vậy, được sống là quyền thiêng liêng nhất, nhưng sống trong đau đớn dằn vặt kéo dài thì cũng thật bất hạnh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 25 Tháng Năm, 2012, 08:15:29 am

 Bác đang tự khai hai ông cán bộ trong đống rơm rồi đấy ạ  :P :P :P.
  À mà anh xem đoạn cuối thử tìm cho em xem anh có biết không, loại cây lá dài dài như lá xả, bé bản hơn một chút và hình như hơi có răng cưa ở đầu lá. Nhiều ngừoi nghe em tả bảo cây lưỡi hổ hay lưỡi mèo gì đấy nhưng em quyết không phải.
Bác thử xem liệu có phải là lá cây thuốc phiện không ạ. Cháu nghĩ ngày đó trong các bản trên Hà Giang vẫn trồng khá nhiều

   Chắc chắn không phải cây thuốc phiện rồi bác ạ. Vùng đó từ xưa không trồng loại này đâu và mình cũng biết sơ sơ hình dáng cây thuốc phiện nên không phải ! Kể cả bây giờ lên Đồng Văn cũng khó mà nhìn thấy nó !

 
Em xin lỗi ngắt mạch chuyện bác Vettran một tý. Em vừa mang chuyện này bên Onlie QKTD sang. Mong các bác trong ngành quân y nghiên cứu cùng một chút.

 Ông bạn của BY "tèo" 3 ngày nay rồi Linh Quany ạ.

 Anh này số khổ, đến chết cũng vẫn còn khổ, đám tang anh ta mà trời HN cứ mưa mấy ngày nay, đồng đội đến phúng viếng tiễn đưa mà cứ ướt từ trong ra ngoài vì mưa, đi lại lép nhép bẩn thỉu.

 Người ta vẫn nói: Bệnh có thể chữa khỏi nhưng mệnh thì không ai chữa được. Anh ta cũng đã hết "số" rồi. 8)
    Em xin chia buồn cùng gia đình bạn của bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: y lố 302 trong 25 Tháng Năm, 2012, 04:57:54 pm
Có người bạn chuyển mail về cách trị ho ,xin post lại ( Bác nào bị ho dùng thử ) :

Dầu Cù Là Con Cop: Tiger Balm

Dưới đây là cách trị khỏi ho rất giản dị, không tốn kém, mà hiệu quả thật là thần diệu:

Một số Bác sĩ và Khoa học Gia ở bên Quebec, Canada tình cờ khám phá ra rằng khi bạn bị "ho hành hạ" bất kể là ho phát xuất từ cảm lạnh, cúm, sốt,dị ứng hay ho đã lâu mà không khỏi !... "Buổi tối trước khi lên giường ngủ, bạn hãy thoa dầu nóng ngay dưới gan bàn chân và đi vớ thật ấm để ngủ. Sáng hôm sau thức giấc bạn sẽ thấy triệu chứng ho giảm hẳn. Hãy lập lại vài ba lần như thế tối trước khi đi ngủ thì cơn ho của bạn sẽ dứt tuyệt." Chẳng cần phải đi bác sĩ hay tốn tiền mua các loại thuốc ho ở ngoài thị trường vừa tốn tiền mà còn day dưa lâu khỏi!

Các bác sĩ Canada lấy làm ngạc nhiên và đang còn trong vòng nghiên cứu tại sao một sự việc rất đơn giản như thế mà hiệu quả trị được ho một cách bất ngờ ngoài sức tưởng, dứt tuyệt và không còn ho nữa? Cá nhân tôi ngay lúc ấy cũng đang bị ho khem thế là tôi thử áp dụng ngay vì đâu thấy gì là hại đâu.

Mà kỳ lạ thay quý vị ơi! Chỉ trong hai ngày thôi, mỗi tối thoa Bengay (Gel nóng)vào ngay gan bàn chân và đi vớ thật ấm, sau hai ngày cơn ho của tôi đã ra đi không trở lại.

Tuy khỏi ho nhưng tôi cũng ngờ ngợ hay là có một trùng hợp ngẫu nhiên nào? tôi liền áp dụng cách này ngay cho vợ tôi cũng đang bị ho cả gần một tháng trời mà không khỏi. Quả nhiên chỉ sau một ngày thôi, sáng hôm sau cơn ho của bà ấy đỡ hẳn. Vợ tôi thực hành cách trên thêm hai hôm nữa bệnh ho dứt tuyệt. Thích quá đúng là duyên lành mới biết được cách trị ho tuyệt hảo mà các khoa học gia Gia Nã Ðại đã tìm ra, tôi liền phone cho tất cả các người thân, các bạn bè quen biết hoặc bất cứ ai thân hay sơ gặp gỡ trên đường đời... tôi liền chỉ cho mọi người cách trị ho giản dị và độc đáo này. Tôi có ghé vào một chỗ châm cứu và tò mò hỏi cái quan trọng hay huyệt đạo nào có ở dưới gan bàn chân? Và tôi được họ cho biết rằng ngay dưới Gan
bàn chân có một Ðại huyệt rất quan trọng của cơ thể gọi là Huyệt Dũng Tuyền.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: trung-truc trong 25 Tháng Năm, 2012, 07:00:52 pm
Có người bạn chuyển mail về cách trị ho ,xin post lại ( Bác nào bị ho dùng thử ) :

Dầu Cù Là Con Cop: Tiger Balm

Dưới đây là cách trị khỏi ho rất giản dị, không tốn kém, mà hiệu quả thật là thần diệu:

Một số Bác sĩ và Khoa học Gia ở bên Quebec, Canada tình cờ khám phá ra rằng khi bạn bị "ho hành hạ" bất kể là ho phát xuất từ cảm lạnh, cúm, sốt,dị ứng hay ho đã lâu mà không khỏi !... "Buổi tối trước khi lên giường ngủ, bạn hãy thoa dầu nóng ngay dưới gan bàn chân và đi vớ thật ấm để ngủ. Sáng hôm sau thức giấc bạn sẽ thấy triệu chứng ho giảm hẳn. Hãy lập lại vài ba lần như thế tối trước khi đi ngủ thì cơn ho của bạn sẽ dứt tuyệt." Chẳng cần phải đi bác sĩ hay tốn tiền mua các loại thuốc ho ở ngoài thị trường vừa tốn tiền mà còn day dưa lâu khỏi!

Các bác sĩ Canada lấy làm ngạc nhiên và đang còn trong vòng nghiên cứu tại sao một sự việc rất đơn giản như thế mà hiệu quả trị được ho một cách bất ngờ ngoài sức tưởng, dứt tuyệt và không còn ho nữa? Cá nhân tôi ngay lúc ấy cũng đang bị ho khem thế là tôi thử áp dụng ngay vì đâu thấy gì là hại đâu.

Mà kỳ lạ thay quý vị ơi! Chỉ trong hai ngày thôi, mỗi tối thoa Bengay (Gel nóng)vào ngay gan bàn chân và đi vớ thật ấm, sau hai ngày cơn ho của tôi đã ra đi không trở lại.

Tuy khỏi ho nhưng tôi cũng ngờ ngợ hay là có một trùng hợp ngẫu nhiên nào? tôi liền áp dụng cách này ngay cho vợ tôi cũng đang bị ho cả gần một tháng trời mà không khỏi. Quả nhiên chỉ sau một ngày thôi, sáng hôm sau cơn ho của bà ấy đỡ hẳn. Vợ tôi thực hành cách trên thêm hai hôm nữa bệnh ho dứt tuyệt. Thích quá đúng là duyên lành mới biết được cách trị ho tuyệt hảo mà các khoa học gia Gia Nã Ðại đã tìm ra, tôi liền phone cho tất cả các người thân, các bạn bè quen biết hoặc bất cứ ai thân hay sơ gặp gỡ trên đường đời... tôi liền chỉ cho mọi người cách trị ho giản dị và độc đáo này. Tôi có ghé vào một chỗ châm cứu và tò mò hỏi cái quan trọng hay huyệt đạo nào có ở dưới gan bàn chân? Và tôi được họ cho biết rằng ngay dưới Gan
bàn chân có một Ðại huyệt rất quan trọng của cơ thể gọi là Huyệt Dũng Tuyền.
Việc nầy trước đây tui có nghe một ông cao niên bày lại. Nhưng không phải là dầu Con Cọp mới công hiệu đâu ;D "Nếu cảm thấy yếu trong người" bắt đầu có dấu hiệu cảm mạo như hắt xì hơi, ớn lạnh thì dùng bất cứ loại dầu nóng nào: Dầu gió đỏ, dầu Nhị Thiên Đường, dầu Song Thập, dầu Con Ó . . . đều được. Nhưng tui bổ sung chút thoa dầu vào gan bàn tay và gan bàn chân rồi dùng ngón tay cái xoa ấn, cũng xức dầu trong kẽ ngón chân kẽ ngón tay rồi dùng ngón tay miết ngược theo kẽ xương lên chừng giữa mu bàn tay bàn chân thì công hiệu mau hơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vt738@yahoo.com trong 25 Tháng Năm, 2012, 11:09:22 pm
 Tôi thì ko có nghiệp vụ quân y như Anh Thơ,Linh quany hoặc là BS 812 .nhưng từ thưc tế chiến trường tôi nhận thấy  rằng ,các hoạt động trong chiến tranh là hình thức lao động nặng nhọc nhất kể cả về cơ bắp lẫn tinh thần :Các cuộc hành quân cuốc bộ,mang nặng ,đi trên những địa hình ko bình thường,thời gian làm viêc bất chấp giờ giấc .Thêm vào đó là chế độ dinh dưỡng ko đảm bảo,ăn uống ko điều độ.Tinh thần lúc nào cũng căng thẳng,do những áp lực từ hoàn cảnh chiến trường.Tất cả những vấn đề trên, quy tụ lại ,với nhiều người sẽ là nỗi ám ảnh thường trực,tạo ra một căn bệnh và để lại di chứng.Xét cho cùng thì đã là con người,(chứ ko phải đá gỗ) sức chịu đựng cũng chỉ có hạn.Trong chiến tranh ko chỉ riêng ta ,mà lấy thực tế từ những người lính Mỹ, trở về từ chiến tranh Việt nam :15%,(nghĩa là khoảng 50.000) lính Mỹ bị rối loạn tâm thần,thường xuyên có những cơn ác mộng khủng khiếp.Thậm chí có người phải giải thoát bằng cách tự sát.Nói như thế để thấy rằng ,ko phải người lính khi trở về đến nhà ,là đã đến đươc chốn bình yên.Mà chiến tranh vẫn theo họ đến hết cả cuộc đời...!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 26 Tháng Năm, 2012, 10:59:39 am
Tôi đồng ý với ý kiến và thực hành của bác Y lố 302 và bác Trungtruc bởi vì lòng bàn chân chúng ta là nơi hội tụ tất cả các huyệt (từ cổ chân xuống là 66 huyệt) đại diện cho (lục phủ ngũ tạng) cho (ngũ quan) và (cốt nhục, thần kinh) do vậy các bác chỉ cần tác động bằng xoa bóp, day ấn bằng mười đầu ngón tay hay dùng phương pháp (chỉ châm) là dùng ngón trỏ chỉ thẳng cho cứng dí mạnh vào những huyệt tương ứng sẽ có tác dụng như trải nghiệm thực tế ở chiến trường của các bác, và nếu các bác dùng dầu nóng các loại thì kết quả càng nhanh do tác dụng kích thích của tinh dầu và độ nóng sẽ làm cho huyệt được lưu thống khí huyết trên nguyên tắc “Thông bất tắc thống” Ví dụ các bác bấm huyệt (Túc tam lý ở dưới lõm khớp gối 3 thốn) nơi hội tụ của kinh bàng quang, kinh đại trường và kinh thận thì có thể tăng cường khả năng hành quân bộ của chiến sĩ, đồng thời có thể phát hiện sớm các bệnh về nội tạng.
 -Người xưa đi chân trần, các rễ cây, sỏi, đá, luôn va chạm, chà xát, kích thích các huyệt này, nhờ đó mà nâng cao được sức khỏe, phòng và chống được bệnh tật.
Bàn chân trái ứng với nửa thân bên trái (mắt trái, tai trái ...) và chỉ bên trái mới có tim, lách, hậu môn, trĩ ...
Bàn chân phải ứng với nửa thân bên phải (mắt phải, tai phải ...) và chỉ bên phải mới có gan, mật, ruột thừa ...
Vì tất cả các dây thần kinh đều tận cùng ở lòng bàn chân nên sẽ phản chiếu cảm ứng đau ở vùng đại diện chỗ cơ quan đang có bệnh. Trong những trường hợp có thương tổn lớn, dù đã được giải quyết tốt rồi (đã mổ ruột thừa, cắt dạ dày ...) nhưng các điểm tương ứng ở lòng bàn chân vẫn thấy đau lâu dài và đặc biệt có hai vùng ở gan bàn chân cần được lưu ý là gan (ở chân phải) và thận (cả hai chân) vì đó là hai nội tạng quan trọng và thường dễ bị đau yếu bằng cách: Rửa sạch hai vốc sỏi loại nhỏ bằng hạt lạc, để khô, chứa trong một bao tải dứa, hàng ngày dẫm chân trần lên sỏi chừng 10 phút để kích thích 66 huyệt ở chân và để tìm những vùng có cảm ứng đau. Ngoài ra có thể tự chuẩn đoán bệnh bằng cách:
- Dùng lòng bàn tay xát mạnh và xoa tròn khắp lòng bàn chân, chú ý tìm những cảm giác đau và rất đau.
- Dùng đầu ngón tay cái ấn dò tìm chính xác những điểm đau, nhưng không ấn mạnh quá lâu vào một điểm sẽ kém chính xác.
- Đem đối chiếu vùng đau đó vào hình vẽ ta sẽ tự chuẩn đoán được bệnh ở cơ quan nào.
Nếu khám phá thấy bệnh thì tự chữa bệnh như sau: Bấm vào các điểm đau này, day tròn 10 vòng xuôi, 10 vòng ngược. Các lần bấm sau tăng dần lên đến 5 hoặc 10 phút. Mỗi ngày day bấm 1 đến 2 lần đến khi hết đau là khỏi bệnh.
Dù là bệnh gì vẫn nên day bấm thêm bốn vùng đường nội tiết: Yên, giáp trạng, thượng thận và sinh dục.
Có thể day bấm bằng ngón tay cái (ngón tay thẳng đứng với điểm đau) hoặc ấn đầu có tẩy cao su ở bút chì, hoặc ấn bàn chân tỳ điểm đau lên đầu tròn của một mũ đinh sắt (đóng vào một mảnh gỗ nhỏ, dầy, đặt trên mặt đất).
Riêng các ngón chân cần có thêm động tác bóp các cạnh ngón rồi vê tròn xoay quanh
toàn ngón chân (chữa đau đầu, xoang). Tất nhiên vẫn có thể dùng thêm thuốc men phù hợp, bệnh sẽ càng mau khỏi hơn.
Đây là một phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc đơn giản, rất hiệu quả, rất an toàn, dễ thực hiện khi nghỉ giải lao, khi ngồi tàu xe, khi xem tivi ... vẫn làm được tốt.
 Đó là những tri thức cổ đã được các thần y tổng kết thực hành và lưu truyền tự nhiên trong dân gian, mong các bác xem xét và thực hành, vừa thuận tiện, rẻ tiền mà hiệu quả tốt.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 26 Tháng Năm, 2012, 11:21:57 am
Tôi thì ko có nghiệp vụ quân y như Anh Thơ,Linh quany hoặc là BS 812 .nhưng từ thưc tế chiến trường tôi nhận thấy  rằng ,các hoạt động trong chiến tranh là hình thức lao động nặng nhọc nhất kể cả về cơ bắp lẫn tinh thần :Các cuộc hành quân cuốc bộ,mang nặng ,đi trên những địa hình ko bình thường,thời gian làm viêc bất chấp giờ giấc .Thêm vào đó là chế độ dinh dưỡng ko đảm bảo,ăn uống ko điều độ.Tinh thần lúc nào cũng căng thẳng,do những áp lực từ hoàn cảnh chiến trường.Tất cả những vấn đề trên, quy tụ lại ,với nhiều người sẽ là nỗi ám ảnh thường trực,tạo ra một căn bệnh và để lại di chứng.Xét cho cùng thì đã là con người,(chứ ko phải đá gỗ) sức chịu đựng cũng chỉ có hạn.Trong chiến tranh ko chỉ riêng ta ,mà lấy thực tế từ những người lính Mỹ, trở về từ chiến tranh Việt nam :15%,(nghĩa là khoảng 50.000) lính Mỹ bị rối loạn tâm thần,thường xuyên có những cơn ác mộng khủng khiếp.Thậm chí có người phải giải thoát bằng cách tự sát.Nói như thế để thấy rằng ,ko phải người lính khi trở về đến nhà ,là đã đến đươc chốn bình yên.Mà chiến tranh vẫn theo họ đến hết cả cuộc đời...!

Tôi cũng đồng quan điểm và chia sẻ với bác Vt378@ về di chứng chiến tranh thuộc phạm vi tinh thần và tâm thần. Đây là một chấn thương tâm lý giống như cơ chế của chứng trầm cảm. Trong những hoàn cảnh khốc liệt của chiến tranh, mà di chứng này không chối từ bất cứ ai, phe chính hay phe phi nghĩa nếu gặp những tác động của thực tế ác liệt trong quá khứ. Mong các bác tìm tài liệu tham khảo thêm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 26 Tháng Năm, 2012, 06:22:55 pm
- Thưa các anh chị tham gia topic! Để giảm bớt căng thẳng vì bệnh tật và di chứng của người lính chúng ta, tôi xin kể câu chuyện vui "TAI NẠN NGHỀ NGHIỆP". Linhquany đừng để chị Thơ đọc được nhá:
Vào một buổi sáng mát trời. Còn rất sớm, tôi đang khám bệnh phía phòng trong của nhà thuốc Anh Thơ, Anhtho đứng ngoài quầy, thì tôi nghe loáng thoáng giọng phụ nữ: Chị ơi bác sĩ đâu rồi ạ, Anhtho hỏi lại: em hỏi bác sĩ có việc gì không?. Dạ Bs nói nếu phát hiện có thai thì báo ảnh liền...Tôi hơi chột dạ và nín thinh theo dõi, trong khi tim đập liên hồi của triệu chứng "đánh trống ngực".... Im lặng lâu thế. Giọng Anhtho hơi cao: Thế chồng con đâu không lo. Dạ chị biết không, nó bỏ em theo con nhỏ khác rồi. lại im lặng... Cái im lặng chết người. Chưa biết tính sao thì lại nghe giọng cô gái: Em tính nếu có bầu thì cũng phải điều hòa đi thôi chứ mình em làm sao nuôi con nổi... Tôi thở phào sung sướng như được sống lại, vì nãy đến giờ nín lâu quá, gần như thiếu Oxy não nên hơi chóng mặt.Tức thời, buông ống nghe trên ngực cô bệnh nhân đang nằm chình ình trong giường, tôi nhanh chóng bước ra. Ah! BS đây rồi! (miệng kêu, tay cô nàng thọc vào túi áo lôi ra cái  Quick Stick đưa cho tôi với vẻ mặt lo âu "Dính rồi Bs ạ". Nhanh như chớp tôi tia ánh mắt về phía Anhtho thấy khuôn mặt nàng bình thường lại. Thì ra cô nàng này là dân huyện Nhà Bè, công nhân trong khu chế xuất Tân Thuận, chiều hôm qua ghé nhà thuốc mua cây thử thai với đề nghị hướng dẫn giải quyết hậu quả. Tôi dặn về "Đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng" và nói sáng mai đưa cây thử tới đây, tôi sẽ tư vấn cách giải quyết. Thật hú hồn!!!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 26 Tháng Năm, 2012, 10:03:13 pm
- Thưa các anh chị tham gia topic! Để giảm bớt căng thẳng vì bệnh tật và di chứng của người lính chúng ta, tôi xin kể câu chuyện vui "TAI NẠN NGHỀ NGHIỆP". Linhquany đừng để chị Thơ đọc được nhá:
Vào một buổi sáng mát trời. Còn rất sớm, tôi đang khám bệnh phía phòng trong của nhà thuốc Anh Thơ, Anhtho đứng ngoài quầy, thì tôi nghe loáng thoáng giọng phụ nữ: Chị ơi bác sĩ đâu rồi ạ, Anhtho hỏi lại: em hỏi bác sĩ có việc gì không?. Dạ Bs nói nếu phát hiện có thai thì báo ảnh liền...Tôi hơi chột dạ và nín thinh theo dõi, trong khi tim đập liên hồi của triệu chứng "đánh trống ngực".... Im lặng lâu thế. Giọng Anhtho hơi cao: Thế chồng con đâu không lo. Dạ chị biết không, nó bỏ em theo con nhỏ khác rồi. lại im lặng... Cái im lặng chết người. Chưa biết tính sao thì lại nghe giọng cô gái: Em tính nếu có bầu thì cũng phải điều hòa đi thôi chứ mình em làm sao nuôi con nổi... Tôi thở phào sung sướng như được sống lại, vì nãy đến giờ nín lâu quá, gần như thiếu Oxy não nên hơi chóng mặt.Tức thời, buông ống nghe trên ngực cô bệnh nhân đang nằm chình ình trong giường, tôi nhanh chóng bước ra. Ah! BS đây rồi! (miệng kêu, tay cô nàng thọc vào túi áo lôi ra cái  Quick Stick đưa cho tôi với vẻ mặt lo âu "Dính rồi Bs ạ". Nhanh như chớp tôi tia ánh mắt về phía Anhtho thấy khuôn mặt nàng bình thường lại. Thì ra cô nàng này là dân huyện Nhà Bè, công nhân trong khu chế xuất Tân Thuận, chiều hôm qua ghé nhà thuốc mua cây thử thai với đề nghị hướng dẫn giải quyết hậu quả. Tôi dặn về "Đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng" và nói sáng mai đưa cây thử tới đây, tôi sẽ tư vấn cách giải quyết. Thật hú hồn!!!

hehe lạ thật ? Chồng bỏ theo người khác rồi sao lại cấn thai được nhỉ ? Nếu em là chị Anh Thơ em sẽ tìm hiểu xem cô bệnh nhân này có thường xuyên đến khám bác Trần Vệ không  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 26 Tháng Năm, 2012, 10:32:40 pm
   Bác Haanh nói thế thì chết bác Vetran rồi ! Phen này bác Vệ khó đỡ lắm !
   Tiện mạch chuyện vui của bác Vệ em xin phép kể câu chuyện vui " TAI NẠN HỌC TẬP ". Chuyện này em đưa lên hôm nọ rồi nhưng sợ ngắt mạch các bác nên lại xoá . Nhỡ vợ em có gọi điện hỏi thăm bác Vệ đừng nói gì nhá !
    Như em đã nói. Một tổ học toàn nữ cũng rất phiền phức và cũng rất vui. Bon em được phép tách ra đội hình đơn vị để học thực hành. Nghĩa là ra một xó nào đấy tự...ôn bài với nhau nhưng không ra khỏi cổng trường. Thôi thì cam quýt mít ổi tha hồ ( ý em là các bạn gái hay ăn vặt nên suốt ngày thủ túi mang vào trường chư không phải cái khác đâu ạ ). Nhiều khi anh em cũng ghen tị và xỏ xiên em cũng nhiều. Nghĩ cũng tức một chút, ngày trước thanh niên ngố lắm chứ đâu như bây giờ các bác nhỉ ?
   Trong tổ có một cô bạn tên trùng với em, khác mỗi dấu. Môn thi nào em cũng dính không trước thì sau với cô ấy theo vần ABC. Bộ binh có 7 tư thế vận động trên chiến trường. Quân y thì cũng có gần gần như vậy các tư thế vận động mang vác thương binh trong chiến đấu. Đâm ra ...phức tạp, em lúc đó cân nặng khoảng hơn 50 kg một chút, cô bạn ấy cũng vậy nhưng phụ nữ...to to hơn một chút  . Nhiều lúc học như đánh vật. May môn này không phải thi. Nhưng có một số môn như cấp cứu ngất ngạt, đuối nước...phải kiểm tra hết môn. Vì vậy chuyện bi hài đã xảy ra với em ..
   Hôm ấy là hết môn cấp cứu nạn nhân bị đuối nước. Đội hình toàn đơn vị đứng thành hình chữ L. Cứ hai người một vào kiểm tra ở giữa, thương binh là em   , cô bạn kia là cứu thương  . Toàn cảnh là thương binh nằm ngửa trên mặt đất, hay tay hai chân dang rộng ( cấm khép ). Cứu thương quỳ trên đầu nạn nhân, hai tay cầm khuỷu ( cườm ) tay nạn nhân, kéo hai tay nạn nhân dang ra vuông góc với người, sau đó dướn lên ép mạnh tay nạn nhân co vào ngực, mục đích lấy không khí vào phổi nạn nhân hay tống nước ra lâu quá em cũng quên. Cô bạn làm ngon trớn vì việc này quá dễ. Tuy nhiên vấn đề là ở chỗ sinh viên chứ không phải là học viên nên không mặc quân phục mà mặc dân sự. Mốt áo con gái hồi bấy giờ là vai bồng, vạt đuôi tôm rộng hoác...
   Các bác đoán xem tai nạn gì xảy ra với em !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: H3 Hùng trong 26 Tháng Năm, 2012, 10:36:50 pm
Tuy nhiên vấn đề là ở chỗ sinh viên chứ không phải là học viên nên không mặc quân phục mà mặc dân sự. Mốt áo con gái hồi bấy giờ là vai bồng, vạt đuôi tôm rộng hoác...
   Các bác đoán xem tai nạn gì xảy ra với em !

Vậy là chú xem hàng xong rồi tự chào cờ trước hàng quân à ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: yuk56 trong 26 Tháng Năm, 2012, 11:25:20 pm
 Mày làm cái gì mà con nhỏ em tao thấy mày là mặt nó đỏ lên rồi bỏ chạy vậy? Yuk56 tui cũng không biết trả lời sao nửa......Sau khi phục viên về yuk56 tui xin về đi học lại y..lúc đi nghĩa vụ , tui đang học năm một y ..đên năm thứ tư trong lúc dang đi thực tập ngoại  khoa ở BV Bình Dân..khoa ung bướu...Hôm đó tui được phân công tham dự khám ngoại chẩn....có một cô gái khoảng 18 tuổi đến xin khám ngực vì phát hiện có môt cục u ở ngực phải....Thầy khám xong, đến lượt yuk56 tui hân hạnh khám lại để thầy kiểm tra kiến thức của trò..Nhìn , sờ , mà cá bác biết thầy khàm thì chì cần đung sơ qua là kết luận sơ bộ  được rồi còn trò khám thì hihi...sờ nắn đúng bài bàn thì hơi lâu chì thiếu gõ và nghe nữa thôi... Kết luận sơ bộ em nghĩ nhiều đến  bướu mở......Cô gái mà tui khám .. đến khi lại nhà thằng bạn , mới biết là em gái bạn mình..Thử hỏi cô bé đó không đỏ mặt mà bỏ chạy sao được...Đến bây giờ yuk vẫn nợ bạn tui một câu trả lời.....chì tại cái thằng tui , chơi với bạn mà ít khi nào tìm hiểu về gia đình , anh em bạn lắm...nếu có thì yuk56 đã tránh được cảnh này rôi...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: qtdc trong 26 Tháng Năm, 2012, 11:57:23 pm
     Các bác đoán xem tai nạn gì xảy ra với em !

Hế hế làm gì có tai nạn đ/c Linh quany ơi, nếu xem hàng thì phải mua hàng. Nếu không mua hàng thì mới sáng ra sẽ bị chủ hàng la thôi. Khổ nỗi mua được không lại còn do số nữa chứ đâu phải muốn hay không. Mà bác H3 khỏi lo: không chào cờ thì hỏng bét, muốn mua người ta cũng không bán. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 27 Tháng Năm, 2012, 06:21:03 am
Xin kính chào các bác, tôi xin đưa thông tin bài viết của Hoàng Nam về một gia đình tan tác vì "DI CHỨNG CHIẾN TRANH" Để chúng ta tìm hiểu chia sẻ

 Rưng rức mảnh đời đeo 58 mảnh đạn
 - Thúy, con của gia đình có 6 người chạy thận mà báo Tiền Phong mới đây có bài phản ánh cho biết, 2 anh và 1 em gái của Thúy đã chết, mẹ của Thúy bắt đầu teo thận. Ba thì vừa phát hiện ung thư gan, 2 đứa em còn lại đang đau quằn quại vì không có tiền nhập viện...


Cuộc điện thoại bất ngờ đã hối thúc tôi tìm về ngôi nhà có 6 người chạy thận ở thôn Quyết Thắng, xã Thanh Trạch, huyện Bố Trạch (Quảng Bình). Sau nhiều năm quay lại, ngôi nhà vẫn vậy, trống trải và lạnh lẽo.
Lối vào nhà cỏ mọc um tùm, chứng tỏ đã lâu rất ít người vào ra ở đây. Tôi mạnh dạn đẩy cửa khép hờ bước vào nhà. Trên chiếc giường không manh chiếu, một người đàn ông nằm co ro rên. Thấy người lạ, ông uể oải vịn tay vào thành giường để đi ra phía bàn tiếp chuyện.
Tai họa ập đến gia đình ông Lưu Đức Thuận (53 tuổi) và bà Trần Thị Nương (49 tuổi) thật bất ngờ và nghiệt ngã. Ông bà lấy nhau năm 1983 và lần lượt sinh 6 đứa con. Nhìn những đứa con chăm ngoan, học giỏi, ông bà quên hết nỗi cực nhọc để làm lụng nuôi con. Trước thời điểm phát hiện những đứa con mang trọng bệnh, gia đình ông thuộc hàng khá giả ở trong làng.
Năm 2004, Lưu Đức Thùy - con trai đầu của ông đang học ở Đại học Thủy sản Nha Trang phải nghỉ học vì mắt bị mờ. Ông đưa con ra bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) để chạy chữa. Tại đây, ông được thông báo, Thùy bị nhiễm hóa chất từ nguồn nước sinh hoạt.
Với kinh nghiệm của người thầy thuốc, các bác sỹ ở đây khuyên ông đưa toàn bộ các con ra kiểm tra sức khỏe. Kết quả thăm khám đã khiến ông ngã quỵ: cả 5 đứa con còn lại của ông đều bị nhiễm hóa chất, gây đốm gan và teo thận.
Được sự hỗ trợ 500 ngàn đồng của Bệnh viện Việt - Đức, ông quay về thuê người đào xung quanh giếng nước để kiểm tra. Và thật oái oăm, chiếc giếng của ông nằm lọt thỏm giữa không biết cơ man nào là phế liệu chiến tranh. Mọi người đã lấy lên hơn 2 tấn toàn là vỏ bom, đạn, thậm chí còn có những quả bom chưa nổ. Đặc biệt, chỉ cách thành giếng chừng 50cm, người ta đã phát hiện một quả bom napan, trong ruột còn chứa đầy thuốc bom có màu trắng hồng, và rất dẻo.
Kể từ đó, gia đình ông rơi vào hoàn cảnh bi đát. Các con ông bị nhiễm hóa chất nặng, toàn bộ nội tạng bị phá hủy, đặc biệt là gan và thận. Đứa thứ nhất, đứa thứ hai, rồi đến đứa thứ ba lần lượt rời bỏ ông bà trước sự bất lực của các y, bác sỹ.


Hoàn cảnh đặc biệt của gia đình ông được báo chí quan tâm bằng những bài viết thấm đẫm nước mắt. Các cấp, các ngành, các tổ chức xã hội và nhiều nhà hảo tâm đã tìm đến chia sẻ và hỗ trợ. Nhưng sự giúp đỡ cũng chỉ như muối bỏ biển; tất cả của cải dành dụm, ruộng vườn, vật dụng và nhà cửa của ông bà cứ thế đội nón ra đi, với hi vọng níu lại mạng sống dù chỉ một đứa con.
Sau hơn 7 năm quăng quật theo con ở các bệnh viện Việt Đức, Việt Nam - Cu Ba, TW Huế... bà Nương trở thành kẻ khất thực nơi cửa chùa, hay nhặt ve chai ở các bệnh viện để sống qua ngày. Còn ông Thuận, với nghề sửa chữa máy móc của mình, phải làm việc bằng hai, bằng ba để bù vào tiền thuốc men cho các con.
Nhưng rồi tai họa vẫn không buông tha gia đình ông bà Thuận. Đầu năm 2011 cả ông và bà đều không thể tiếp tục công việc hằng ngày vì sức khỏe yếu đi một cách khác thường.
Qua thăm khám, bác sỹ cho biết, bà Nương bắt đầu bị teo thận, còn ông Thuận bị ung thư gan giai đoạn cuối. Ông Thuận chán nản trở về quê sống vật vờ dưới sự bao bọc của người mẹ già năm nay hơn 80 tuổi. Vợ ông, bà Nương vẫn nằm lại ở bệnh viện TW Huế với các con.
Khi tôi đang viết bài này, thì Thúy lại điện thoại cho biết: Bốn mẹ con của Thúy đã mấy ngày không có gì ăn. Mặc dù không có 3 triệu đồng để bù vào số tiền 5% mà bảo hiểm mà theo diện người nghèo là không thanh toán, nhưng do bệnh của Thúy quá nặng nên các bác sỹ đã cho nhập viện để chạy thận.
Còn 2 em của Thúy là Giang và Kiệt vẫn chưa được nhập viện, đang nằm vật vờ ở hành lang bệnh viện cùng mẹ.











Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 27 Tháng Năm, 2012, 04:22:29 pm
   Các bác làm em đỏ...hết lưng  :-[ !
   Qua bài viết vừa rồi của chị Anh thơ . Em cũng xin góp về một câu chuyện về di chứng đeo đẳng những người lính khi từ chiến trường trở về !
   Bố vợ em nguyên là sĩ quan đặc công thời chống Mỹ, hoạt động tại chiến trường Tây Nam bộ, chủ yếu là Tây Ninh và sang cả Campuchia từ năm 1968 cho đến giải phóng miền Nam, năm 1976 cụ được xuất ngũ về quê. Sau 17 năm khi đi chiến đấu trở về thì mới sinh được cô con gái đầu lòng ( chính là sếp của em bây giờ ). Cụ bị nhiễm chất độc màu da cam trong chiến trường mà cũng không biết, mãi đến những năm gần đây do sức khoẻ kém đi khám thương tật _ bị một mảnh đạn vào đầu nhưng không lấy ra được mới phát hiện ra. Ngày đó khi tìm hiểu nhau biết chuyện em cũng trăn trở lắm, tuy vợ em không có sao nhưng cũng không đảm bảo là đến thế hệ thứ 3 an toàn. Khi chúng em có đứa con gái đầu lòng, em lúc nào cũng lo nơm nớp, liên tục đưa nhau đi khám thai, bác sĩ nói bình thừơng nhưng em cũng không hết lo, thêm một số kẻ độc mồm độc miệng phán linh tinh càng làm em suy nghĩ. cũng may ông bà bên nội hay an ủi là cái này chỉ bị di truyền theo bên nội chứ cún nhà em không bị ảnh hưởng. Ơn trời khi cháu ra đời hoàn toàn khoẻ mạnh và trí tuệ phát triển đến nay bình thường, có vẻ hơi thông minh nữa, không dốt như em.
   Tuy như vậy nhưng để nhận chế độ thương binh của cụ cũng gặp rất nhiều khó khăn với mấy bác cán bộ chính sách cơ quan TBLĐXH , em nghe cụ kể lại nhiều khi tức phát điên lên, do giấy tờ lúc xuất ngũ không để ý bị thiếu và cụ cũng thẳng tính không chịu làm cái phong bao nên mãi không được hưởng chính sách. Sau này có một nguời anh em họ hàng là một vị tướng bên quân khu Một đã về hưu đến chơi biết chuyện giúp đỡ thì mới có chút tiền xương máu hưởng tuổi già.
   Đến bây giờ do ảnh hưởng của viên đạn trong đầu nên mỗi khi trở trời là cụ rất hay cáu gắt. Hàng tháng cũng có chế độ đi nằm viện đông y châm cứu, an dưõng vài ngày. Bình thường thì vẫn khoẻ lắm, hàng tuần đi xe máy mang quà ra cho con rể và cháu ngoại. Hai bố con gặp nhau vẫn bắt con rể chia đôi sòng phẳng chai rượu mật nhân xong mới về .
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 28 Tháng Năm, 2012, 06:05:27 am
Kính chào các bác tham gia topic. Năm 1985 trong đội hình của cán bộ quân y tiền phương cục vận tải TCHC do trung tá Bs Mười Điệu chỉ huy, chúng tôi tham gia khóa đông y châm cứu tại viện y học dân tộc trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa với thời gian sáu tháng do BS Trương Thìn viện trưởng và phụ tá của ông BS Nguyệt Thu trực tiếp giảng dạy. Thời gian đầu cũng hơi ngán những từ ngữ khái niệm khó hiểu của y học đông phương với Kinh lạc huyệt vị, thượng hạ biểu lý, âm dương ngũ hành, hàn nhiệt ôn lương.v.v Nhưng hiểu ra rồi mới thấy mê. Tróng đó tôi phát hiện ra những thủ thuật đơn giản khi thực tập trên Bn tại viện, sau đó về chăm sóc cho bộ đội trong đơn vị thấy rất hiệu quả, rẻ tiền mà người bệnh không phải chịu tác dụng phụ của hóa dược. Các đơn vị đo lường hơi khó hiểu từ Thốn, Phân, Li, hào, ti, hốt.v.v. Tôi qui ra mm cho các bác dễ hiểu và thực hành cho mình, người thân, bạn bè và cộng đồng
Đau đầu là bệnh thường gặp ở bất kỳ độ tuổi nào, và không phải lúc nào cũng cần thiết phải dùng thuốc. Sau đây là cách xoa bóp các huyệt giúp giảm đau ở đầu và vùng mặt.
* Thừa tương: ở chính giữa hõm dưới môi dưới. Chủ trị: lác, lệch miệng-mắt, sưng mặt, sưng răng, đau răng, chảy dãi.
* Địa thương: cách mép 4 phân. Chủ trị: méo mồm - mắt, chảy dãi.
* Nhân trung: ở trên hốc nhân trung 1/3. Chủ trị: méo mồm-mắt, chảy dãi, ngạt mũi. Đây cũng là một huyệt tỉnh, nếu nạn nhân ngất sủi, thì ta dùng kim châm hoặc móng tay nhọn ấn vào huyệt sẽ tỉnh ngay
* Nghinh hương: ở phía ngoài cánh mũi khoảng 5 cm, giữa hốc mũi và môi. Chủ trị: ngạt mũi, viêm mũi, méo mồm-mắt, mặt bị ngứa, bị sưng.
* Tứ bạch: chủ trị đau ngứa trong bệnh mắt đỏ, mộng mắt, méo mồm - mắt, nhức đầu, choáng váng.
* Thanh minh: phía trên mắt một phân. Chủ trị: đau mắt đỏ, chảy nước mắt khi gặp gió, ngứa khóe mắt, mắt hoa.
* Tán trúc: đầu lông mày, phía trên khuông mắt. Chủ trị: nhìn không rõ, chảy nước mắt, mắt - mồm méo lệch.
* Ngư yêu: giữa lông mày. Chủ trị: đau mắt đỏ, sụp mi, đau xương đầu lông mày.
* Ty trúc không: chỗ hõm đuôi lông mày. Chủ trị: nhức đầu, hoa mắt, đau mắt đỏ, đau răng, động kinh.
* Ấn đường: ở giữa hai lông mày. Chủ trị: nhức đầu, choáng váng, chảy máu cam, trẻ con bị kinh phong.
* Giác tôn: phía sau vành tai. Chủ trị: sưng tai, mộng mắt, đau răng, khô môi, cứng cổ.
* Nhĩ môn: phía trước tai, trong chỗ lõm ven xương hàm. Chủ trì: tai ù, điếc, đau răng.
* Thích cung: dưới dái tai, chỗ lõm khi há miệng. Chủ trì: tai ù, tai điếc.
* Hạ quan: giữa chỗ hõm giữa xương gò má và xương hàm. Chủ trị: đau răng, tai ù, tai điếc, méo mồm, nhai khó khăn.
* Giáp xa: chỗ hõm nằm ngang bên trên má trước xương hàm, khi cắn chặt răng cơ hàm nổi rõ lên. Chủ trị méo mồm, sưng má, đau răng, không nói ra lời.
* Đại nghinh: trước xương hàm một tấc ba phân khi cắn răng sẽ thấy nổi lên. Chủ trị: bị cấm khẩu, sưng má, đau răng.
* Thái dương: điểm giao giữa đuôi lông mày và khoé mắt ngoài. Chủ trị đau đầu.
Chúc các bác thành công trong công cuộc HẠ SƠN CỨU NHÂN ĐỘ THẾ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 28 Tháng Năm, 2012, 09:32:29 am
   Cảm ơn bác Vệ đã bày cho mọi người phương pháp tự điều trị đơn giản của Đông y !
   Tuy nhiên bác có thể nói kỹ hơn là ấn hay xoa các huyệt đạo như nào, bao lâu, sâu hay nông không ạ !
   Mà hình như em thấy còn thiếu huyệt...xương cụt. Cái này có thể cứu người, hình như đàn ông trong lúc nguy cấp phải không ạ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 28 Tháng Năm, 2012, 09:58:13 am
  Cảm ơn bác Vệ đã bày cho mọi người phương pháp tự điều trị đơn giản của Đông y !
   Tuy nhiên bác có thể nói kỹ hơn là ấn hay xoa các huyệt đạo như nào, bao lâu, sâu hay nông không ạ !
   Mà hình như em thấy còn thiếu huyệt...xương cụt. Cái này có thể cứu người, hình như đàn ông trong lúc nguy cấp phải không ạ ?
Đồng ý ý kiến của linhquany. Anh Vetran chỉ đề cập đến (thủ huyệt) với cách day là chính và day hay bấm tùy tình trạng bệnh tình, ví dụ cứu nạn nhân ngất thì phải bấm vào huyệt Nhân trung. Day trong vòng năm phút, day vừa phải, không tác động lực mạnh quá, nhất là hai huyệt (Nghinh Hương) sát mé ngoài cánh mũi thì day rất nhẹ nhàng một lúc là hết nghẹt mũi liền. Chị theo dõi anh Vetran hay đi Hair Cut Thanh Nữ để bấm huyệt mà không biết có tác dụng nhanh hơn không.
Cái vụ huyệt (Trường Cường) này có vẻ Linhquany khoái. Đây là một trong 28 huyệt thuộc (Kinh Đốc) nằm phía dưới mỏm xương cụt. Được sử dụng khi tối khẩn đối với chứng (thượng phong), cho nên các bác thấy ngày xưa, những bà mẹ có tính kĩ càng, thường trao cho con gái trước lúc "xuất giá tòng phu) 1 cây trâm nhọn bằng sừng hoặc bằng lông nhím với lời dặn tỷ mĩ lúc hữu sự để tránh giữa chừng hôn sự phải gặp "Phu tử, tòng tử" theo đạo đức nho gia. Tuy nhiên nhiều lúc không cần thiết ở thời buổi này vì nhiều khi đó lại là may mắn để "Phu tử, tòng tân phu" đấy các bác ạ. Quay lại vấn đề, tác động vào huyệt Trường Cường còn điều trị một  số bệnh khác, nhất là về khí huyết không đều của phụ nữ nữa. nhưng chị khuyên Linhquany chớ chỉ định (châm kim vào huyệt (Trường Cường) con gái người ta khi đến khám, vì dễ bị hiểu lầm (y đức)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 28 Tháng Năm, 2012, 10:20:09 am
   Vâng, trong lúc vắng lãnh đạo em cũng xin trao đổi thêm với chị Thơ nhờ chị nhắn anh Vệ ạ !
  Có rất nhiều huyệt đạo trên cơ thể con người. Nếu biết cách thì cũng tránh phải dùng thuốc, bài mới gần đây của anh Y lố 302 trao đổi với mọi người là một ví dụ. Em cũng không đựơc học nhiều môn này, hay nói đúng ra không có học. Nhưng em đi nhiều nơi vùng cao và thời ở trường chơi  với một chú bác sĩ người dân tộc cũng bày cho nhiều mẹo lắm, cũng vì lâu nên em quên. Ví dụ huyệt ấn đừơng hay ở nhân trung trong trường hợp bị ngất họ bảo em mày cứ lấy cái gai châm vào khoảng nửa thốn ( em cũng quên là bao nhiêu nữa ) đảm bảo chết rồi còn nhảy lên, hơn giật tóc mai và cho sử dụng amoniac tự nhiên .
  Còn một huyệt nữa các bác dạy em là phòng khi lấy vợ. Đây là môn khoa học để giữ gìn hạnh phúc chứ không phải bậy bạ gì cả. May mà em chưa phải sử dụng cho ca nào. Đó là một huyệt vùng bụng dưới phụ nữ, trong trường hợp...gặp nhau làm ngơ hoặc chị em chật vật thì day vào đấy. Ngược lại là huyệt sau lưng, gần thận của anh em cũng có tác dụng như vậy. Hì, em chưa từng thục hành cũng quên nốt tên rồi, thế mới khổ. Các anh chị còn nhớ không ạ !

 P/s : Đây là em tâm sự chân thành. Giải quyết vướng mắc trong cuộc sống cũng là sự đem lại hạnh phúc gia đình phải không các anh chị. Mong các anh chị đừng hiểu lầm em ! Nhất là bác giám đốc đi công tác về đừng giảm biên chế em nhé ! :(


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 28 Tháng Năm, 2012, 03:37:00 pm
  Vâng, trong lúc vắng lãnh đạo em cũng xin trao đổi thêm với chị Thơ nhờ chị nhắn anh Vệ ạ !
  Có rất nhiều huyệt đạo trên cơ thể con người. Nếu biết cách thì cũng tránh phải dùng thuốc, bài mới gần đây của anh Y lố 302 trao đổi với mọi người là một ví dụ. Em cũng không đựơc học nhiều môn này, hay nói đúng ra không có học. Nhưng em đi nhiều nơi vùng cao và thời ở trường chơi  với một chú bác sĩ người dân tộc cũng bày cho nhiều mẹo lắm, cũng vì lâu nên em quên. Ví dụ huyệt ấn đừơng hay ở nhân trung trong trường hợp bị ngất họ bảo em mày cứ lấy cái gai châm vào khoảng nửa thốn ( em cũng quên là bao nhiêu nữa ) đảm bảo chết rồi còn nhảy lên, hơn giật tóc mai và cho sử dụng amoniac tự nhiên .
  Còn một huyệt nữa các bác dạy em là phòng khi lấy vợ. Đây là môn khoa học để giữ gìn hạnh phúc chứ không phải bậy bạ gì cả. May mà em chưa phải sử dụng cho ca nào. Đó là một huyệt vùng bụng dưới phụ nữ, trong trường hợp...gặp nhau làm ngơ hoặc chị em chật vật thì day vào đấy. Ngược lại là huyệt sau lưng, gần thận của anh em cũng có tác dụng như vậy. Hì, em chưa từng thục hành cũng quên nốt tên rồi, thế mới khổ. Các anh chị còn nhớ không ạ !

 P/s : Đây là em tâm sự chân thành. Giải quyết vướng mắc trong cuộc sống cũng là sự đem lại hạnh phúc gia đình phải không các anh chị. Mong các anh chị đừng hiểu lầm em ! Nhất là bác giám đốc đi công tác về đừng giảm biên chế em nhé ! :(

hehe cái huyệt quan trọng thế mà lại quên , hay là chú tính dấu nghề  ;D Nhưng nói gì thì nói đừng ỷ có nghề châm cứu mà vác cây kim của mình đi châm lung tung nhé , nhớ châm đúng mỗi 1 huyệt thôi và trước khi châm phải kiểm tra chứng minh nhân dân của bệnh nhân nhé  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 28 Tháng Năm, 2012, 07:25:12 pm
Chị theo dõi anh Vetran hay đi Hair Cut Thanh Nữ để bấm huyệt

Anh Vetran hay đi cắt tóc ở quán thanh nữ à. Lại còn cả bấm huyệt nữa. Nguy hiểm quá. Khéo mát xa rồi lại đến mát gần thôi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 28 Tháng Năm, 2012, 07:54:03 pm
 Cám ơn các anh chị và các bạn đã chia xẻ về những kiến thức y học cả Đông lẫn Tây, và cả những kinh nghiệm dân gian; Hy vọng nó sẽ giúp chúng ta cải thiện được sức khỏe của mình ,khi mà chưa phải nhờ đến bệnh viện.
 Trong kinh nghiệm chữa ho bằng cách xoa bóp, làm ấm huyệt Dũng Tuyền; Tôi thấy hình như ở lòng bàn chân , còn có huyệt gì quan trọng nữa ấy, nên trong phim “Lồng đèn treo cao” của TQ ,người ta cũng dùng phương pháp day, ấn huyệt để tác động.
 Thưa các bạn, ngày xưa, để đối phó với pháo, đạn, người lính thường phải ngủ, nghỉ trong hầm âm; Và tôi đã có 6 tháng như vậy, kết quả là một ngày đẹp trời, tôi muốn nô đùa trên trảng cỏ, thì thật lạ lùng, đôi chân như không còn sợi gân nào, tôi không thể nào chạy được, dù một bước, cũng may là một thời gian ngắn sau đó, thì trở lại bình thường. Rồi có những thời gian ở Pailin, hành quân truy quét vào mùa mưa, cả tháng trời lội trong rừng ,núi; Lúc nào người cũng ướt sủng, cả ngày lẫn đêm. Vì thế mà chả trách, nay tuổi chưa cao mà hết bại đùi, lại đau khớp gối. (Nhớ ngày xưa, sau khi phục viên về, nghe bà con kháo nhau, chiến trường phía Bắc ác liệt lắm, người chết nhiều đến nỗi, có ai đó đã nghĩ ra cái trò nấu cao bánh chè, và bảo nhau rằng, tốt gấp mấy lần cao hổ cốt đấy  ???).


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 29 Tháng Năm, 2012, 05:43:51 am
  Vâng, trong lúc vắng lãnh đạo em cũng xin trao đổi thêm với chị Thơ nhờ chị nhắn anh Vệ ạ !
 

hehe cái huyệt quan trọng thế mà lại quên , hay là chú tính dấu nghề  ;D Nhưng nói gì thì nói đừng ỷ có nghề châm cứu mà vác cây kim của mình đi châm lung tung nhé , nhớ châm đúng mỗi 1 huyệt thôi và trước khi châm phải kiểm tra chứng minh nhân dân của bệnh nhân nhé  ;D
Theo Vetran thì bác Haanh bị mắc "bệnh nghề nghiệp" rồi. tuy nhiên, cảnh báo này rất đúng mức và rất tốt đối với mọi người, nhất là Vetran và linhquany để đừng vướng vào sự điều chỉnh bởi những qui phạm pháp luật dính dáng đến trẻ"Vị thành niên" vì cái vụ này Vetran cũng lơ là và dễ mắc lắm.

Chị theo dõi anh Vetran hay đi Hair Cut Thanh Nữ để bấm huyệt

Anh Vetran hay đi cắt tóc ở quán thanh nữ à. Lại còn cả bấm huyệt nữa. Nguy hiểm quá. Khéo mát xa rồi lại đến mát gần thôi.

 Đúng đấy bác linhthongtin ạ! Vetran lúc nào cũng chỉ khoái đi hớt tóc Thanh Nữ và xoa bóp bấm huyệt, nhổ râu bằng răng, với lý do " Để cho tụi nó phải làm vất vả, mà em thì được nghỉ ngơi thoải mái, khỏi phải bấm huyệt cho anh"


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 29 Tháng Năm, 2012, 08:08:58 am
   Chị yên tâm đi ạ ! anh em chúng em thường là chuyện này nói cho vui chứ làm chẳng được bao nhiêu, chủ yếu là thương các sếp ở nhà vất vả nên thỉnh thoảng có ra đường ăn tiệm, hay gội đầu, nhổ râu cũng là việc tốt đấy chứ ạ. Ngoài ra còn lâu lâu đi .....ngắm trăng để lấy cảm hứng về làm thơ tặng vợ . Lính quân y nên biết giữ gìn sức khoẻ để còn về chiến đấu hướng ...chủ yếu chị ạ, đừng lo lắng lắm mấy cái hướng thứ yếu vớ vỉn ấy bà chị nhé  :P  ! chúc chị luôn vui vẻ để còn phục vụ ông anh của em có thời gian nghiên cứu chuyên môn chăm sóc sức khoẻ bộ đội !
 
  P/s : Bác Haanh đang dương đông nhưng...kích tây đấy. Đẳng cấp của em chỉ đáng làm để tử hạng xoàng của bác ấy thôi !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 29 Tháng Năm, 2012, 08:53:31 am
Kính gửi các bác Quân y,

Tôi bị thoái hóa cột sống L4, L5, L6, S1 (do già), chụp cộng hưởng từ thì phát hiện thoát vị đĩa đệm. Hiện nay vẫn đau vùng thắt lưng dẫn đến tê bàn chân phải. BS bảo phải mua cái đai nẹp vào lưng. Vậy các bác bảo dùng cái đó có tốt không? Điều trị bây giờ nên dùng Tây y hay Đông y. Nếu dùng Đông y thì bác nào chuyên về món này cho tôi xin bài thuốc. Xin cảm ơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 30 Tháng Năm, 2012, 08:42:17 am
Căn bệnh bác Linhthongtin đang sở hữu nếu đúng qui trình khám và chẩn đoán của bệnh viện như vậy thì rõ rồi, Về điều trị Tây Y có lẽ không khả quan lắm vì cuối cùng cũng chỉ là cố định hỗ trợ, kháng viêm, giảm đau, thư giãn cơ gân, tạo cảm giác dễ chịu cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, trong khi tổn thương không ngừng phát triển. Đến giai đoạn nhất định thì phải phẫu thuật thay đia đệm. Tôi xin cập nhật mấy địa chỉ sau về điều trị bằng đông y rất khả quan, bác chủ động tìm hiểu thông tin, kiểm chứng và điều trị xem kết quả thế nào thì thông tin lên trang cho anh em khác chia sẻ
. Địa điểm 1 tại Hà Nội: (Chữa thoái hóa đốt sống, thoát vị đĩa đệm cổ và lưng)
Cô Phạm Thị Vân Anh   Phòng 313, Cầu thang 2, nhà C4 khu tập thể Kim Liên, Đường Lương Đình Của, quận Đống Đa, TP.Hà Nội (Gần trường cấp 2 Đống Đa)
SĐT Cô Vân Anh:   0977.466.716
Anh Trường:   0936.34.0246
Hòm thư:   thoaihoadotsong@gmail.com

Lịch làm việc :   * Thứ 2 đến thứ 6 làm việc từ 17h30-21h (chiều tối)
* Thứ 7 và chủ nhật tiếp bệnh nhân vào tất cả các giờ trong ngày
Trước đây các bệnh nhân phía Nam khi lấy thuốc đều phải chịu khoản chi phí chuyển phát nhanh thuốc từ 170.000đ – 220.000đ . Hiện nay gia đình đã mở ra địa điểm phát thuốc thứ 2 tại Sài Gòn để thuận tiện cho bệnh nhân.
Địa điểm 2 tại Thành phố Hồ Chí Minh:(Chữa thoái hóa đốt sống, thoát vị đĩa đệm cổ và lưng)
Anh Trường, anh Tuấn hoặc Chị Thủy   Nhà số B386/9 khu phố 3a tổ 8a phường Đông Hưng Thuận quận 12 thành phố Hồ Chí Minh (Gần công viên phần mềm Quang Trung)
SĐT: Anh Trường   0936.34.0246
Hoặc anh Tuấn:   0936.0000.57
Chị Thủy   0912.099.996 (liên hệ với chị Thủy sau 3h chiều)
Hòm thư:   thoaihoadotsong@gmail.com

Lịch làm việc :   * Thứ 2 đến thứ 7 làm việc sau 3h chiều.
* Chủ nhật bệnh nhân chủ động liên hệ trước với chị Thủy.
Các bạn không ở địa bàn Hà Nội và Sài Gòn, gia đình có thể gửi thuốc thông qua xe khách hoặc chuyển phát nhanh:



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 30 Tháng Năm, 2012, 09:16:09 am

 Đúng đấy bác linhthongtin ạ! Vetran lúc nào cũng chỉ khoái đi hớt tóc Thanh Nữ và xoa bóp bấm huyệt, nhổ râu bằng răng, với lý do " Để cho tụi nó phải làm vất vả, mà em thì được nghỉ ngơi thoải mái, khỏi phải bấm huyệt cho anh"


 Nể nhất chị Anhtho chỗ này. Cơ chế thoáng.  ;D

 Thảo nào thấy hình anh vetran lúc nào cũng đầu tóc gọn gàng, râu ria nhẵn nhụi. Chúc mừng anh vetran.  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 30 Tháng Năm, 2012, 10:37:05 am
 Bác Binhyen yên trí, bữa nào vào Sài Gòn, tôi sẽ để Vetran đưa bác đi nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái, nhổ tóc sâu bên phải. Hôm rồi sém nữa Vetran đưa anh Tranphu đi hớt tóc massage đấy chứ nhưng kẹt chị Ngọc đang vội phải về. Thôi hẹn kỉ niệm 40 năm "Chiến thắng xuân lộc" lúc đó mời cả anh Vanthang luôn. Có điều, nhiều lúc vetran đi hớt tóc mấy tiếng sau về thấy hình như tóc lại dài hơn mà râu ria lại dựng ngược hơn ấy chứ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 30 Tháng Năm, 2012, 10:39:53 am

 


 Nể nhất chị Anhtho chỗ này. Cơ chế thoáng.  ;D

 Thảo nào thấy hình anh vetran lúc nào cũng đầu tóc gọn gàng, râu ria nhẵn nhụi. Chúc mừng anh vetran.  ;D
Tức bác Mod quá, biết là động vào ổ kiến lửa rồi mà bác Binhyen lại còn trích nhắc lại làm gì cho mình mất cơ hội đi bấm huyệt cho sức khỏe tốt hơn để phục vụ (nhân dân) linhquany nhể
Cám ơn các anh chị và các bạn đã chia xẻ về những kiến thức y học cả Đông lẫn Tây, và cả những kinh nghiệm dân gian; Hy vọng nó sẽ giúp chúng ta cải thiện được sức khỏe của mình ,khi mà chưa phải nhờ đến bệnh viện.
 Trong kinh nghiệm chữa ho bằng cách xoa bóp, làm ấm huyệt Dũng Tuyền; Tôi thấy hình như ở lòng bàn chân , còn có huyệt gì quan trọng nữa ấy, nên trong phim “Lồng đèn treo cao” của TQ ,người ta cũng dùng phương pháp day, ấn huyệt để tác động.
 Thưa các bạn, ngày xưa, để đối phó với pháo, đạn, người lính thường phải ngủ, nghỉ trong hầm âm; Và tôi đã có 6 tháng như vậy, kết quả là một ngày đẹp trời, tôi muốn nô đùa trên trảng cỏ, thì thật lạ lùng, đôi chân như không còn sợi gân nào, tôi không thể nào chạy được, dù một bước, cũng may là một thời gian ngắn sau đó, thì trở lại bình thường. Rồi có những thời gian ở Pailin, hành quân truy quét vào mùa mưa, cả tháng trời lội trong rừng ,núi; Lúc nào người cũng ướt sủng, cả ngày lẫn đêm. Vì thế mà chả trách, nay tuổi chưa cao mà hết bại đùi, lại đau khớp gối. (Nhớ ngày xưa, sau khi phục viên về, nghe bà con kháo nhau, chiến trường phía Bắc ác liệt lắm, người chết nhiều đến nỗi, có ai đó đã nghĩ ra cái trò nấu cao bánh chè, và bảo nhau rằng, tốt gấp mấy lần cao hổ cốt đấy  ???).

Vâng! Xin chào bác BS-812 . bác đề cập đến vấn đề nấu cao thì đúng nghề củ chàng rồi, nhưng hồi còn bên K, tôi đi khảo sát từ nhà tù Tuol Sleng và các chùa chiền, nơi qui tập hàng trăm ngàn hài cốt thì tôi không nhận ra xương bánh chè nữa. Tôi nhận định thế này: Xương bánh chè là một xương xốp, cấu trúc kém bền vững do vậy dễ bị phân hủy va tan vào đất, cho nên khó mà thu gom nấu cao được. Vấn đề là ta gạt bỏ tính nhân bản, cho là thu gom được nguyên liệu thì tôi nghĩ thế này: Con hổ là một động vật máu nóng, đời sống kéo dài vài chục năm mà (cao hổ cốt) đã rất quí do tíc tụ nhiều chất đạm (Acid Amino). Vậy chỉ xét về măt sinh học thì con người có đời sống kéo dài hơn, sự tích tụ chất đạm cao hơn. vậy cao (Nhân cốt) chắc đặc biệt quí hiếm. Còn tác dụng ra sao, chỉ định sử dụng thế nào thì tôi không thấy có trong y văn nào từ cổ chí kim nói tới. Nếu bác siu tầm được thì báo tôi chiêm ngưỡng với nhá  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanthang341ht trong 30 Tháng Năm, 2012, 02:15:42 pm
Bác Binhyen yên trí, bữa nào vào Sài Gòn, tôi sẽ để Vetran đưa bác đi nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái, nhổ tóc sâu bên phải. Hôm rồi sém nữa Vetran đưa anh Tranphu đi hớt tóc massage đấy chứ nhưng kẹt chị Ngọc đang vội phải về. Thôi hẹn kỉ niệm 40 năm "Chiến thắng xuân lộc" lúc đó mời cả anh Vanthang luôn. Có điều, nhiều lúc vetran đi hớt tóc mấy tiếng sau về thấy hình như tóc lại dài hơn mà râu ria lại dựng ngược hơn ấy chứ.

    Anh tho ơi! Đừng có mà đưa vanthang vào cái tiệm hớt tóc, nhổ râu kiểu đó rồi không về nhà được nữa đâu, đi còm suốt ngày thôi ;D.
    Đi còm có ba nguyên nhân: một là già rồi, hai là mất sức, ba là đang khỏe thì lại thừa chân ;D
    Bác vẫn đọc " một thời để nhớ" nhưng chỉ đọc thôi không tham gia được vì các bạn triết lý về tình yêu quá, lại dùng cả từ Hán chẳng hiểu được.
    Hẹn ba năm sau gặp nhau nhé, Anhtho!





Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 30 Tháng Năm, 2012, 11:45:36 pm
Bác Binhyen yên trí, bữa nào vào Sài Gòn, tôi sẽ để Vetran đưa bác đi nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái, nhổ tóc sâu bên phải. Hôm rồi sém nữa Vetran đưa anh Tranphu đi hớt tóc massage đấy chứ nhưng kẹt chị Ngọc đang vội phải về.

 Ôi! Thật tiếc cho anh tranphu341 chị anhtho nhỉ.  ;D

 Chị nói vậy làm BY thấy háo hức quá. Không lẽ BY quyết làm cái rụp để 8h sáng mai có mặt tại SG hy vọng được anh vetran cho biết cảm giác được nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái ra sao, nói thật là BY không hiểu nhân viên ngồi bên trái là thế nào đâu.

 Được rồi, chị anhtho đã "thoáng" đến như vậy thì BY xin bảo đảm với chị sau 8h sáng mai 31.5.2012 BY sẽ có mặt tại SG, song hình như anh vetran đang run thì phải chị anhtho ạ    ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: TiepTS21 trong 31 Tháng Năm, 2012, 12:03:13 am
Bác Binhyen yên trí, bữa nào vào Sài Gòn, tôi sẽ để Vetran đưa bác đi nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái, nhổ tóc sâu bên phải. Hôm rồi sém nữa Vetran đưa anh Tranphu đi hớt tóc massage đấy chứ nhưng kẹt chị Ngọc đang vội phải về.

 Ôi! Thật tiếc cho anh tranphu341 chị anhtho nhỉ.  ;D

 Chị nói vậy làm BY thấy háo hức quá. Không lẽ BY quyết làm cái rụp để 8h sáng mai có mặt tại SG hy vọng được anh vetran cho biết cảm giác được nhổ râu bằng răng và nhân viên tiệm hớt tóc ngồi bên trái ra sao, nói thật là BY không hiểu nhân viên ngồi bên trái là thế nào đâu.

 Được rồi, chị anhtho đã "thoáng" đến như vậy thì BY xin bảo đảm với chị sau 8h sáng mai 31.5.2012 BY sẽ có mặt tại SG, song hình như anh vetran đang run thì phải chị anhtho ạ    ;D
Thế bác chuẩn bị mấy cái mật gấu rồi.  :o :o :o


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 31 Tháng Năm, 2012, 05:57:38 am
.Bác TiepTS21 cũng khỏi nhắc chuyện mật gấu làm gì vì hồi yêu nhau bị nặng rồi, em có nói với Vetran: Em thì không có tính ghen bóng ghen gió làm gì cho "Xấu chàng hổ ai" Nhưng nếu có thật, thì em cũng chỉ dùng cái dao cưa của mấy chị chặt nước đá cây thôi chứ không giám dùng giao sắc, sợ mấy chị ấy đau thì tội nghiệp. Chứ ngu gì xử chồng mình, mình còn đau hơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 31 Tháng Năm, 2012, 06:40:50 am
.

 Ôi! Thật tiếc cho anh tranphu341 chị anhtho nhỉ.  ;D

 , nói thật là BY không hiểu nhân viên ngồi bên trái là thế nào đâu.


Bác TiepTS21 thấy bác Binhyen giả nai khá không? Tôi nói là nhổ tóc sâu với tư thế mấy em nhân viên ngồi hoặc đứng bên trái hay phải gì cũng được nhưng bắt buộc là phải bới, tìm và nhổ tóc sau bên ngược lại của khách. Đó là kỹ thuật của Hair Beauty Salon mà
Sáng nay 31 tháng 5 năm 2012 nhằm cuối Mậu thìn thời, Nhâm thìn nhật, canh tý nguyệt, Nhâm thìn niên. Đón khách lúc 06h - Vào tiệc lúc 8h. Tôi đã chuẩn bị xong món hủ tiếu Nam Vang cho Binhyen và Vetran dùng điểm tâm xong là qua bên Salon Beauty Kiều Khanh- Cây kéo vàng năm 2011 số 172 Nguyễn Thị Thập Phường Bình Thuận quận 7. qua cánh cửa kính đục, vào trong hai anh tha hồ được chăm sóc. Chú ý độ dày của ví nhá
Bác binhyen đừng lo, không bao giờ Vetran run hết, cho dù có bị (địch bắt) tại trận
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 31 Tháng Năm, 2012, 07:21:04 am
.Bác TiepTS21 cũng khỏi nhắc chuyện mật gấu làm gì vì hồi yêu nhau bị nặng rồi, em có nói với Vetran: Em thì không có tính ghen bóng ghen gió làm gì cho "Xấu chàng hổ ai" Nhưng nếu có thật, thì em cũng chỉ dùng cái dao cưa của mấy chị chặt nước đá cây thôi chứ không giám dùng giao sắc, sợ mấy chị ấy đau thì tội nghiệp. Chứ ngu gì xử chồng mình, mình còn đau hơn.
Hà hà...Chị AnhTho đang dùng chiêu " ném đá dọa khỉ" rùi. Thế thì mần răng bác VeTran dám đưa bác BY đi nhổ răng, hớt tóc nữa chứ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 31 Tháng Năm, 2012, 07:27:18 am
Chỗ này có phải gần khu vực Tân Quy Đông không? Có trường học Nguyễn thị Thập?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 31 Tháng Năm, 2012, 07:41:22 am
Chỗ này có phải gần khu vực Tân Quy Đông không? Có trường học Nguyễn thị Thập?

Á. à! Bác Linhthongtin cũng khoái rồi đây. Không phải đâu anh ạ. Beauty Salon này ở mặt tiền đường Nguyễn Thị Thập, thuộc phường Bình Thuận, kế vách với Sacom Bank gần ngã ba có đường Tân Mỹ vào chợ Tân Mỹ và BV tim Tâm Đức và bv FV. Bác linhthongtin có vào thì nói người quen của Vetran có lẽ được giảm giá hoặc khuyến mãi Massage nữa. Chúc các bác vui vẻ cho quên mọi bệnh tật và các di chứng của người lính thời chiến tranh CMCN và chiến tranh hai đầu biên giới


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 31 Tháng Năm, 2012, 04:50:33 pm
  
Chỗ này có phải gần khu vực Tân Quy Đông không? Có trường học Nguyễn thị Thập?

Á. à! Bác Linhthongtin cũng khoái rồi đây. Không phải đâu anh ạ. Beauty Salon này ở mặt tiền đường Nguyễn Thị Thập, thuộc phường Bình Thuận, kế vách với Sacom Bank gần ngã ba có đường Tân Mỹ vào chợ Tân Mỹ và BV tim Tâm Đức và bv FV. Bác linhthongtin có vào thì nói người quen của Vetran có lẽ được giảm giá hoặc khuyến mãi Massage nữa. Chúc các bác vui vẻ cho quên mọi bệnh tật và các di chứng của người lính thời chiến tranh CMCN và chiến tranh hai đầu biên giới
 Cháu khuyên chú lính thông tin không nên theo bác Vetran đi chữa bệnh vụ này, Vì vô đó nhân viên nếu không đựợc đào tạo đúng họ nhảy lên dẫm vào lưng đau lắm, mà chú đang bị thoát đĩa đệm thì nguy hiểm lắm chú ạ. Phản đối ý kiến trưởng khoa nhé !
  Chú có thể theo địa chỉ của chị Anh Thơ cho ở Hà nội vì họ có uy tín. Cháu chỉ tâm sự thêm với chú là bố cháu bị ngã từ tầng 2 xuống, cao 4,5 m vào nền bê tông gãy mất cả hay tay, lên viện họ chẩn đoán có lẽ sẽ bị liệt hết đời vì cũng ảnh hưởng nặng đĩa đệm. Bố cháu chỉ nằm đúng ba tháng xong nghiến răng chịu đau vừa bó thuốc Nam và chống nạng tập đi, nay đã  có thể ở nhà nấu cơm và trông con cho anh em cháu được.
  Nếu chú cần thì cháu có thể PM cho chú một ông thầy thuốc Nam gần nhà cháu, chỗ bố cháu bó thuốc, nhưng cũng chỉ khỏi có tỷ lệ thôi ạ. không đảm bảo 100 %


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 31 Tháng Năm, 2012, 06:38:55 pm
Thưa các bác tham gia thảo luận cái vụ "phục hồi sức khỏe" từ qua đến nay. Tôi mới nhá đèn mà bác nào cũng run. bác Tranphu mải hành quân không nhận được tin nên ta không nắm được quyết tâm. Bác Vanthang thì sợ không về nhà được do thừa chân, bác Dinhlonggiang ngán bị hậu xử, bác linhthong tin thì viện lý do "thoát vị long đen" chưa tìm ra tiệm sửa, còn Linhquany thì run như cầy sấy vì không đủ bản lĩnh. Ngay cả Binhyen1960 cũng tính chuồn nhưng chắc trưa nay nằm vắt chân lên trán suy nghĩ lại thấy thèm, cầm lòng không đặng nên hẹn ngầm với Vetran quyết tâm ngày mai đầu tháng 1/6 thử đi khám điền thổ xem có đúng quảng cáo của bổn tiệm không. Thôi kết luận lại chỉ còn tôi với Binhyen thực hiện quyết tâm và tuyên bố với thế giới là: Người chiến sĩ sau khi hạ sao, giao vũ khí, vẫn phải rèn luyện bản lĩnh chiến đấu, không sợ (địch) và hiên ngang rèn luyện phục hồi sức khỏe để phục vụ (nhân dân)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 31 Tháng Năm, 2012, 07:36:39 pm
Vì rằng là tôi có anh bạn đang định cư ở khu Tân Quý Đông nhìn xế sang trường Nguyễn Thị Thập. Đi cái đường bên ngoài thì rẽ vào đường 31 hay 32 gì đó. Xuống tý nữa thì đến cầu Đa Khoa. Không biết nhà vetran và anhtho có ở gần chỗ đó không?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 31 Tháng Năm, 2012, 07:41:03 pm
Thưa các bác tham gia thảo luận cái vụ "phục hồi sức khỏe" từ qua đến nay. Tôi mới nhá đèn mà bác nào cũng run. bác Tranphu mải hành quân không nhận được tin nên ta không nắm được quyết tâm. Bác Vanthang thì sợ không về nhà được do thừa chân, bác Dinhlonggiang ngán bị hậu xử, bác linhthong tin thì viện lý do "thoát vị long đen" chưa tìm ra tiệm sửa, còn Linhquany thì run như cầy sấy vì không đủ bản lĩnh. Ngay cả Binhyen1960 cũng tính chuồn nhưng chắc trưa nay nằm vắt chân lên trán suy nghĩ lại thấy thèm, cầm lòng không đặng nên hẹn ngầm với Vetran quyết tâm ngày mai đầu tháng 1/6 thử đi khám điền thổ xem có đúng quảng cáo của bổn tiệm không. Thôi kết luận lại chỉ còn tôi với Binhyen thực hiện quyết tâm và tuyên bố với thế giới là: Người chiến sĩ sau khi hạ sao, giao vũ khí, vẫn phải rèn luyện bản lĩnh chiến đấu, không sợ (địch) và hiên ngang rèn luyện phục hồi sức khỏe để phục vụ (nhân dân)

   Bác Vệ đúng là ...liều. Em thà bị mất bản lĩnh còn hơn bị ra ngủ nhờ mái Siêu thị !
   Chú Linh thông tin nói rẽ vào đường 32 có phải là Lâm Văn Bền phải không ạ ? hình như đấy là phường Tân Kiểng thì phải !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 31 Tháng Năm, 2012, 08:29:05 pm
Chà chà...Xem ra hai bác VeTran và BinhYen1960 đã hạ quyết tâm, phát huy truyền thống của người lính " Vì nhân dân quên mình", thà chết chứ không chịu hy sinh lùi bước trước mọi khó khăn, cản trở ;D Chúc các bác bách chiến bách thắng và bá cáo thành tích để anh em cùng vui ạ  ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 31 Tháng Năm, 2012, 08:47:14 pm
Chào các bác. Bác vetran đúng là cao tay, bác ấy vào tiệm là để truyền nghề Đông Y cho nhân viên; Còn giới thiệu cho các bác vào đó, là để cho nhân viên vừa có thu nhập, vừa có học cụ để thực hành môn Đông Y vừa học, mong các bác hãy thật tỉnh táo trước khi quyết định .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 31 Tháng Năm, 2012, 10:02:32 pm


   Chú Linh thông tin nói rẽ vào đường 32 có phải là Lâm Văn Bền phải không ạ ? hình như đấy là phường Tân Kiểng thì phải !

Nhà bạn tôi ở phường Tân Phong bạn ạ. Khu đô thị mới. Trong đó đường đi ngang dọc như bàn cờ. Tôi vào 3 lần rồi mà vẫn cứ loanh quanh mãi mới tìm ra nhà ông bạn. Ông bạn tôi quê ở Thái Bình và có hỏi vợ chồng Anh Thơ quê ở đâu?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Kachiusa2010 trong 01 Tháng Sáu, 2012, 04:07:19 pm
  Qua câu chuyện của các bác em cũng ngẫm ra được nhiều thứ. Nói thật là thời lính bọn em không phải thử lửa như các bác cho nên tình đồng đội có cũng nhàn nhạt thế nào ấy. Chỉ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là chính, còn không thì nước sông không phạm nước giếng là được. Mỗi người lính chỉ gắn bó cùng chỉ huy giỏi lắm một hai năm nên trưng dụng được việc gì riêng tư hay bắt nạt được thì các ông cứ vô tư, chú nào hư hỏng thì sếp đóng cửa dạy lính mặt mũi sưng vù khác ngoan hết. Lính chuyển đơn vị khác thì chờ con đường chỉ huy cũ hay đi để nói tiếng cám ơn anh ngày trứơc đã tận tình dạy bảo em.
Bác linhquany nói đúng đấy ạ, mấy cha quản lý với chỉ huy ở các đơn vị huấn luyện là chúa khệnh khạng (tuy không phải là toàn bộ), em nghĩ cũng là do tư tưởng "thằng chột làm vua xứ mù", hơn nữa lính mới tò te chưa biết gì nên dễ bắt nạt. Em nhớ hồi còn huấn luyện, mấy tay B trưởng hách dịch lắm, còn tự chọn cho mình 1 chú mặt mũi sáng sủa biết nghe lời để làm công vụ riêng, nhìn ngứa cả mắt. Vậy mà đến khi em tốt nghiệp ra trường về đơn vị công tác, mặc quân phục mang quân hàm 2/ lên để nhận lính mới, mấy tay B trưởng đó ra chào và gọi em là "anh" hết lượt, đúng là nịnh bợ trơ trẽn. Đó cũng là một căn bệnh cố hữu phải không các bác??


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 01 Tháng Sáu, 2012, 05:03:00 pm
Chào các bác. Bác vetran đúng là cao tay, bác ấy vào tiệm là để truyền nghề Đông Y cho nhân viên; Còn giới thiệu cho các bác vào đó, là để cho nhân viên vừa có thu nhập, vừa có học cụ để thực hành môn Đông Y vừa học, mong các bác hãy thật tỉnh táo trước khi quyết định .

Đấy đấy, chết là ở chỗ đó đấy các bác ạ. Nhưng mà bác VeTran làm vậy là cũng có cái lý của bác ý. Bởi vì các bác nhà ta nhiều vị cũng dở chứng lắm cơ. Nhiều bác chẳng đau đớn gì, nhưng khi nghe nói đến các chỗ đó lại dở chứng kêu đau tum lum khắp cơ quan đoàn thể. Lại chỉ có bấm day các loại huyệt thì mới đỡ có chết không chứ. Đấy, ngay như bác MOD BY thôi, đang khỏe khoắn là thế. Vừa vào đến SG lại kêu là do thay đổi thời tiết nên râu mọc dài, đau đầu nhức óc, ê ẩm mình mẩy nên dù anh em có cảnh báo, khuyên can  kiểu gì thì bác ý cũng cố đòi bác VeTran dẫn đi bấm huyệt cho bằng được vào hôm nay. Lai thêm được cái bác VeTran cũng ranh ma, đổ thừa cho bác BY để cho chi AnhTho không có lý do ngăn cản. Quả là quá CAO TAY, CAO TAY  ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 01 Tháng Sáu, 2012, 06:26:18 pm
 Thôi thôi ,em xin các bác dừng cái vụ phục hồi sức khỏe ở đây thôi, vì tiền xương máu chắc cũng không đủ đâu ,vả lại người có người không, phải bao nhau thì bất tiện lắm.
 Giờ em xin đưa mũi súng qua chổ khác  ;D . Chả là ngày xưa, trong rừng núi lâu ngày, nên cũng mong ốm sốt nặng, để có cơ hội ra Battambang mở mang đầu óc. Nhưng trong khi chờ đợi ốm sốt, thì vẫn thường hóng chuyện của mấy anh từ viện về để rút kinh nghiệm. Các anh ấy kể rằng, cánh lính trong rừng ra, sau khi cắt được cơn sốt, đã tỉnh người, thì bắt đầu tí tớn với các chị y tá; Hãy đợi đấy! Vậy là trong khi tiêm ký ninh dầu, các chị cho thuốc chạy hết tốc lực, thế là hôm sau, các anh ấy trông hiền khô, rất chi là lễ độ; Nhưng sợ nhất là tình huống bị áp xe mông, với lý do là thuốc giảm đau không có nhiều, nên phải để dành cho thương binh; Thế là miệng phải ngậm tăm bằng 1 que gỗ thật lớn, và các cô y tá tha hồ bóc tách cái bọc mủ to đùng ở mông. Vậy là sau khi nghe kể, em cảm thấy yêu quý y tá ở C vô cùng; Và cũng kể từ đó, không còn ham muốn khám phá thành phố nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 02 Tháng Sáu, 2012, 07:15:01 am
Nếu bác BS-812 kể chuyện ấy ra, em e rằng "Tự vạch áo cho người xem lưng" của nghành ta. Thật ra lúc tiêm Quinine dầu, bác phải bơm thật mạnh, may chăng thuốc mới chịu chui vào thịt, cho nên thường trước khi tiêm tụi em nhúng ống thuốc vào nước nóng cho dầu tan chảy rồi rút thuốc và tiêm cũng dễ mà BN không đau. Nếu tai biến do Quinine dầu thì thường gây áp xe lạnh. Thường xảy ra ở vùng mông bị tiêm nhiêu lần làm cho mông teo tóp cứng ngắc, chai sần. Nếu bác nói trường hợp áp xe phải rạch thoát mủ là do áp xe nóng, tức là có vi khuẩn thâm nhập vào cơ thể qua vết tiêm không đảm bảo vô trùng do chính quân y cẩu thả gây nên. với triệu chứng sưng, nóng, đỏ, đau và mọng mủ. lúc này bắt buộc phải rạch rộng tháo mủ va nạo sạch đáy ổ mủ, có thể phải đặt gạc dẫn lưu trước khi khâu. Sau khi lành thì các bác sở hữu nguyên một cái thẹo chảng bảng làm điểm nhấn sâu sắc của một thời chinh chiến với quân thù và sốt rét rừng để khi ra quân về nhà có cái khoe với vợ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Sáu, 2012, 07:20:01 am
   Bác giám đốc thỉnh thoảng nhắc khéo cán bộ, chiến sĩ dưới quyền làm việc cho tốt ấy mà chọ Thơ ơi !
   Em phụ hoạ với Trưởng khoa là tiêm quinin dạng dầu rất khó tiêm, hình như em cũng kể đâu đó trong Re này rồi thì phải, chính tay em phải ngâm nước nóng rồi sờ soạng mãi tìm điểm 1/3 trên của đường nối mỏm cụt và gai chậu trước trên mà nghiến răng áp má bàn tay bơm không có sợ tắc kim. Có lẽ do giám đốc ngày ấy cũng chưa vào ngành nên sợ cũng phải chị ạ !
   Sếp xem tăng phụ cấp thâm niên cho em nhé ! Hi hi .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: luongalon trong 02 Tháng Sáu, 2012, 07:34:10 am
thuốc ở chiến trường thời đó thì thiếu tốn đủ thứ,đa số là tồn kho từ thời đánh mỹ,tiếp tế quân y thì theo cơ số y và k,cái thừa cái thiếu,quân y trung đoàn cũng toàn dịch tự pha tại chỗ,không có máu,,nhiều khi nhin anh em hy sinh ma thay xot xa trong lòng,nếu thời đó có cơ sở vật chất như bây giờ sẽ cứu đươc nhiều người hơn,


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Sáu, 2012, 07:41:34 am
    Chào bác luongalon ! em cũng từng nghe mang máng câu chuyện như vậy. Chiến tranh mà, chắc do hậu cần, vận tải không kịp tiếp tế vì điều kiện khó khăn. Tuy nhiên ở đây có nhiều bác là quân y thời chiến trực tiếp chiến đấu nên hiểu rõ việc này. Mong các bác bớt chút thời gian kể lại cho lớp quân y đàn em nghe để biết đựoc những khó khăn, thiếu thốn ngày trước của cha anh thế nào, lực bất tòng tâm ra sao và cũng để mọi người cùng hiểu ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 02 Tháng Sáu, 2012, 07:43:37 am
 Không biết anhtho và Linh quany tối qua làm gì ,mà mới sáng sớm đã nhấp chuột búa xua rồi; Nhớ rút kinh nghiệm là, chỉ nhấp một cái, rồi chờ xem có phản ứng gì không đã, rồi mới nhấp tiếp.
 Nhờ Mod xóa hộ mấy chổ nhấp nhầm. Cám ơn


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 02 Tháng Sáu, 2012, 08:02:14 am
Chuyện thiếu thốn thời bao cấp. Mấy anh em đi viện về kể; Khi có thương binh nhiều, không đủ máy móc và điện, nên trong đêm khuya, nhiều anh đang nằm viện, vừa nghe tiếng rên rỉ của thương binh và vừa nghe tiếng kẽo kẹt của chiếc cưa tay đang đoạn chi; Các anh ấy bảo, chưa có bộ phim kinh dị nào gây ấn tượng mạnh đến như thế.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: yeunanghoihoa trong 02 Tháng Sáu, 2012, 08:15:15 am
@BS-812: Giời ơi! nghe bác kể ghê quá! giống với cảnh ma hiện hồn ở Khám Chí Hòa mà mấy bác em thường kể lại con cháu nghe. Tình hình khi em lớn lên thì đời sống tương đối thoải mái và khá đầy đủ rồi. Đọc bài thấy thương cho những người sống trong thời bao cấp...thấy thương cho cha mẹ và các anh chị của e nữa. :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: luongalon trong 02 Tháng Sáu, 2012, 10:05:57 am
tháng 9/85,về trạm quân y trung đoàn 8 ở hồ ampil,nơi đây là 1 hồ nhân tạo,có những cây chết nằm giữa hồ,trong hồ cá cũng nhiều,,nhưng sướng là có rất nhiều nước và rau,lần đầu gặp 1 thương binh vấp mìn k58 cụt cả 2 chân,nhìn cơ thể tan nat mình run lên,a đội trưởng hoc khoá 13hvqy nói thôi em à,chiến tranh là vậy,mình cố cứu anh em,nếu sống thì là thương binh,hy sinh thì là liệt sĩ,choàng tỉnh ra rồi hối hả truyên dịch hồi sức,sau đó thi mổ,cắt cụt cả 2 chân,gây mê thì tĩnh mạch bằng pentotan thời đánh mỹ,nhà mổ thì bằng gỗ lấy từ trên trại tị nạn ampil về chăng màn mổ,rửa tay bằng nước pha thuốc tím,đèn mổ thì thay nhau quay tay,vậy mà rồi cũng qua,nghĩ lại thấy buôn buồn!!!!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 02 Tháng Sáu, 2012, 10:36:34 am
Năm 1982 cạnh đơn vị tôi có một kho xăng dầu của cục xăng dầu đóng quân ngay đầu quốc lộ 5 bờ Tonlesap - Phnompenh. Chiều hôm đó ông bạn quân y trạm hớt hải chạy qua ban quân y E 685 báo gấp : Anh vệ ơi, trạm trưởng em sao ấy. Tôi chạy vội qua thì thiếu tá trạm trưởng đã nghỉ thở hẳn với khuôn mặt tím bầm mà mắt vẫn mở. Tất cả mọi chuyện phải chờ pháp y. Còn hiện trường sơ bộ tôi ghi nhận là một ống tiêm, một vỏ ống thuốc vitaminB1 (2ml 80mg Thiamin Hydrochlorid)  quá hạn một năm. Tôi ngao ngán khi nhìn đồng chí quân y đơn vị bạn mặt như đổ chàm, tay chân run lẩy bẩy. Lúc đó, chính tôi cũng không hiểu tại sao? Việc tiêm hoặc cho uống thuốc hết hạn ở chiến trường là chuyện "thường ngày ở đại đội". Ở trong nghành mấy chục năm sau, khi mọi thứ quá đầy đủ với chất lượng cao cấp phục vụ nhu cầu con người trong đó có thuốc chữa bệnh thì tôi mới NGỘ ra vấn đề. Sau khi được cập nhật thông tin những cas Shock phản vệ do tiêm đa sinh tố, trong đó có sự hiện diện của B1 (Thiamin), như trường hợp gần đây ở BV Trưng Vương một cụ ông ra đi nhanh chóng ngay sau khi rút kim mũi thuốc tiêm Becozym. Như vậy chính VitaminB1 đã tước đoạt mạng sống của đồng chí trạm trưởng ngày ấy. Tôi Thề không bao giờ chỉ định tiêm cho Bn các loại thuốc Vitamin tổng hợp có B1 như Poly Vitamin, Terneurin H5000(và các chế phẩm 3b), Becomfoft, Becozym hoặc thuốc B1 đơn thuần.v.v. Nếu không nắm được tiền sử dị ứng của họ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 02 Tháng Sáu, 2012, 03:12:55 pm
Thuốc B1 bây giờ có lẽ chỉ cho vào lọ hoa đề giữ cho hoa tươi lâu thôi. Ngày Tết nhà tôi hay cho vào lọ cắm hoa đào.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 02 Tháng Sáu, 2012, 03:24:25 pm
   Đúng vậy chú linhthongtin ạ. Bây giờ cuộc sống khấm khá nên nhiều nên có vẻ những gì đó chẳng cần thiết nữa. Thực phẩm dinh dưỡng quá đầy đủ, các loại khoáng chất và vi ta min được bổ sung qua đồ ăn, thức uống, các loại thuốc tổng hợp và thực phẩm chức năng . Thậm chí còn có người phải kiêng ăn để giảm cân cho đẹp. Buồn cười là lúc đói ăn thì thiếu đủ đường, lúc no đủ lại thừa đủ thứ . Tiêu chuẩn ăn của bộ đội hiện tại mà vào chơi thăm các đơn vị cũ dùng cơm với họ cháu cứ ngỡ đang ở nhà. Nghĩ đến ngày trước mà thèm, đã ít còn bị bớt xén đủ kiểu. Ăn uống không đủ chất nên hay đau ốm là phải !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 02 Tháng Sáu, 2012, 11:41:00 pm
 Bệnh và di chứng của lính.   ;D

 Lính thì có cả trăm loại bệnh khác nhau, nhiều cách chữa khác nhau cả tây y lẫn theo cách cổ truyền, dân gian. Chữa bệnh theo cách dân gian cũng chưa chắc đã là không có hiệu quả, mặc dù mới nghe cách chữa trị đã thấy u u mê mê thiếu khoa học. ;D

 Bệnh sốt rét của lính là một ví dụ và lính chiến ở K chắc chẳng mấy người thoát khỏi căn bệnh này. Khi mắc bệnh sốt rét thì thật là khổ, người ngợm xương cốt giã  rời, đầu đau như búa bổ và cảm giác bộ óc sau lớp hộp sọ khô không khốc lăn looong coong bên trong vậy. Đầu tiên là ớn lạnh ngây ngấy sốt mặc dù trước đó vẫn khỏe bình thường, lúc đó thì khẩn trương kiếm chỗ nằm, thế rồi tưng cơn lạnh từ trong ruột lạnh ra, tưng cơn tưng cơn dồn dập ập tới, bao nhiêu thứ có thể làm chăn đắp được cuốn được đắp lên người mà vẫn lạnh, răng gõ vào nhau lộp cộp người mê man đi, lúc đó thì chẳng còn thiết tha gì nữa, có lẽ ngay cuộc sống của mình cũng chẳng cần chẳng lo. Khoảng 2 3h đồng hồ như vậy thì cơn sốt chuyển sang sốt nóng, cả người lại nóng ran như cục than hồng, ai đó tưng nói con người sẽ không chịu nổi khi cơn sốt nóng lên đến 41 độ C, con người sẽ phát điên phát dại ở nhiệt độ đó. Đó chỉ là lý thuyết, còn thực tế thì lính ta từng sốt ở nhiệt độ đó mà không chết là chuyện vặt, thế mới biết sức chịu đựng của người lính chúng ta phi thường hơn nhiều lần  bình thường


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 03 Tháng Sáu, 2012, 10:46:54 am
Bệnh và di chứng của lính.   ;D

 Lính thì có cả trăm loại bệnh khác nhau, nhiều cách chữa khác nhau cả tây y lẫn theo cách cổ truyền, dân gian. Chữa bệnh theo cách dân gian cũng chưa chắc đã là không có hiệu quả, mặc dù mới nghe cách chữa trị đã thấy u u mê mê thiếu khoa học. ;D

 Bệnh sốt rét của lính là một ví dụ và lính chiến ở K chắc chẳng mấy người thoát khỏi căn bệnh này. Khi mắc bệnh sốt rét thì thật là khổ, người ngợm xương cốt giã  rời, đầu đau như búa bổ và cảm giác bộ óc sau lớp hộp sọ khô không khốc lăn looong coong bên trong vậy. Đầu tiên là ớn lạnh ngây ngấy sốt mặc dù trước đó vẫn khỏe bình thường, lúc đó thì khẩn trương kiếm chỗ nằm, thế rồi tưng cơn lạnh từ trong ruột lạnh ra, tưng cơn tưng cơn dồn dập ập tới, bao nhiêu thứ có thể làm chăn đắp được cuốn được đắp lên người mà vẫn lạnh, răng gõ vào nhau lộp cộp người mê man đi, lúc đó thì chẳng còn thiết tha gì nữa, có lẽ ngay cuộc sống của mình cũng chẳng cần chẳng lo. Khoảng 2 3h đồng hồ như vậy thì cơn sốt chuyển sang sốt nóng, cả người lại nóng ran như cục than hồng, ai đó tưng nói con người sẽ không chịu nổi khi cơn sốt nóng lên đến 41 độ C, con người sẽ phát điên phát dại ở nhiệt độ đó. Đó chỉ là lý thuyết, còn thực tế thì lính ta từng sốt ở nhiệt độ đó mà không chết là chuyện vặt, thế mới biết sức chịu đựng của người lính chúng ta phi thường hơn nhiều lần  bình thường

 Tâm sự của bác Binhyen về SỐT RÉT, căn bệnh cố hữu của người lính là rất đúng. Nhưng dấu ấn ấy được chấm phá đậm nét và đầy đủ ý nghĩa nhất trong tất cả các cuộc chiến là thời gian và không gian mà những người chiến binh thực thụ phải sống trong môi trường "Thâm sơn cùng cốc" như công cuộc "Xe dọc Trường Sơn đi cứu nước" chúng ta phải trải xương máu dọc dãy Trường Sơn vì Sốt rét, vì bom mìn và tai ương lớn hơn vào trận mạc. Thời kì chiến tranh hai đầu biên giới và chiến trường K, ngoài sự khốc liệt của chiến trường thì SỐT RÉT vẫn là nỗi kinh hoàng của chiến sĩ ta như vùng núi Uran, Pailin, vùng núi cao rừng sâu Hà Tuyên, Lạng Sơn. Mất sức chiến đấu, cơ thể teo tóp kiệt quệ, tinh thần suy giảm, biến chứng gan lách trầm trọng. đó là những quà tặng khắc nghiệt của "Lâm Sơn cùng cốc " tặng người lính khi chia tay đấy các bác ạ. Mấy chục năm rồi, chắc chăn anh em ta không còn lưu luyến gì mấy em KST trong máu nhưng hệ lụy của nó thì đang vẫn gây lên những căn bệnh mãn tính suy giảm chức năng gan, lách, thận và toàn bộ sức khỏe của mỗi người chiến sĩ chúng ta.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 03 Tháng Sáu, 2012, 11:14:24 am
Để đáp lại lòng tin của binhyen1960 đối với những bài thuốc dân gian; Tôi xin đưa 2 bài thuốc trị dứt điểm sốt rét :
 - Quả na khô trên cành: Hái 7 quả (nữ 9 quả) na khô (miền Nam: quả mãng cầu) đang còn dính trên cành, rửa sạch, đập nát, cho vào ấm đun sôi cho ra nước, sau đó uống như trà, chỉ cần 1 ấm; Chống chỉ định: -Không quay lại vùng có sốt rét; - Không vào các quán hớt tóc có dùng kỷ thuật khó  ;D
 - Đào trộm 7 (hoặc 9) gốc khổ qua (mướp đắng), chặt nhỏ, sao vàng ,khử thổ, cho vào ấm đun cho ra nước, rồi uống như trà. Chống chỉ định như trên.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Sáu, 2012, 11:35:46 am
   Em hỏi giám đốc tý, lâu lâu không tập huấn. May hôm nay sếp ở nhà !
   Chỗ bác nói dùng gốc khổ qua ( mướp đắng ) ấy . Em nghe nói dùng loại đó chữa được rất nhiều bệnh nhưng đúng là trị sốt rét bây giờ mới đựơc sếp truyền cho bài thuốc dân gian này đấy. Em thì cứ Quinin, nivaquin dùng theo phác đồ thôi. Đúng là còn có nhiều bài thuốc dân gian rất hay mong các bác bổ sung cho mọi người cùng học hỏi !
   Tuy nhiên tại sao lại phải đào trộm ạ ? Đấy là mẹo hay do ngày trước sếp chữa bệnh cho chiến sĩ xin không được phải đi đào trộm loại này nên ghi luôn vào y văn ạ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 03 Tháng Sáu, 2012, 12:34:41 pm
  Em hỏi giám đốc tý, lâu lâu không tập huấn. May hôm nay sếp ở nhà !
   Chỗ bác nói dùng gốc khổ qua ( mướp đắng ) ấy . Em nghe nói dùng loại đó chữa được rất nhiều bệnh nhưng đúng là trị sốt rét bây giờ mới đựơc sếp truyền cho bài thuốc dân gian này đấy. Em thì cứ Quinin, nivaquin dùng theo phác đồ thôi. Đúng là còn có nhiều bài thuốc dân gian rất hay mong các bác bổ sung cho mọi người cùng học hỏi !
   Tuy nhiên tại sao lại phải đào trộm ạ ? Đấy là mẹo hay do ngày trước sếp chữa bệnh cho chiến sĩ xin không được phải đi đào trộm loại này nên ghi luôn vào y văn ạ ?

Quinin, Nivakin chữa được sốt rét vì nó đắng. Mướp đắng chữa được sốt rét cũng vì nó đắng. Vậy thì cái gì đắng cũng chữa được sốt rét.

Còn việc đào trộm thì là chữa mẹo thôi. Trẻ em chậm nói ra đường thấy người ta ăn gì thì cướp giật mang về cho trẻ ăn thì nó sẽ nhanh nói. Trẻ em chậm biết đi mua con cá quả về quật vào đầu gối nó sẽ chóng biết đi. Bị đau mắt ra đường gặp bà già thụp xuống lấy gấu quần bà ấy dụi vào mắt mình sẽ chóng khỏi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: luongalon trong 03 Tháng Sáu, 2012, 03:52:46 pm
các anh chị học trương nào mà nói về sốt rét mơ hồ thế,sốt rét đái huyết cầu tố mà uống thuốc nam có vị đắng là hết sao?vậy những người ở k không hề sốt,nhưng cứ về việt nam là sốt trọc đầu,vậy theo cơ chế gì và uống thuốc gì


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 03 Tháng Sáu, 2012, 05:09:48 pm
các anh chị học trương nào mà nói về sốt rét mơ hồ thế,sốt rét đái huyết cầu tố mà uống thuốc nam có vị đắng là hết sao?vậy những người ở k không hề sốt,nhưng cứ về việt nam là sốt trọc đầu,vậy theo cơ chế gì và uống thuốc gì

 Ngay từ đầu BY đã nói rồi, chữa bệnh sốt rét theo cách dân gian, cổ truyền mà.  ;D

 Ngày nay y học phát triển mạnh với đầy đủ máy móc thiết bị hiện đại, phân tích hoặc chứng minh rất rõ từ nguồn gốc đến phương hướng phát triển của bệnh tật con người, tuy nhiên cũng phải thừa nhận rằng có vài căn bệnh tạm thời y học hiện đại phải bó tay. Song cũng không phải vì sự phát triển của y học hiện đại hôm nay mà chúng ta phủ nhận y học cổ truyền, ngay cấp bệnh viện nhà nước cũng có những khoa đông tây y kết hợp và từng có nhiều đóng góp cho sức khỏe con người.

 Chữa trị bệnh sốt rét rừng của lính theo y học cổ truyền cũng có nhiều cách, mỗi dân tộc, mỗi địa phương đều có những kinh nghiệm riêng của mình về chữa trị căn bệnh này. BY là người được chữa trị bằng một phương pháp của người dân tộc vùng Tây Nguyên, đã khỏi bệnh dứt điểm từ ngày đó tới nay, chưa từng bị lại dù chỉ một lần.

 Ngày đó BY bị sốt rét khá nặng, y tá đơn vị từng tiêm chai cả mông không dám tự nhận là bị sốt rét nặng nhất nhưng cũng đủ để mất mạng nếu như sức đề kháng cơ thể thấp, ơn trời chưa đến nỗi phải khiêng ra nghĩa địa. Sau này về nhà vẫn bị và nhờ một người bà con biết cách chữa trị bệnh sốt rét theo kinh nghiệm cổ truyền ấy. Rất đơn giản, chỉ duy nhất một quả đu đủ xanh còn tươi, cắt ngang trên miệng quả đu đủ rồi cho rượu trắng binhg thường chúng ta vẫn uống vào phần quả đu đủ đó, lấy phần cắt trên đậy lại rồi mang ninh cách thủy, khi quả đu đủ xanh ấy đã chín thì rót rượu ra uống dần còn thân quả đu đủ cắt ra ăn dần cho đến hết, ăn hết cả vỏ lẫn hạt và uống hết chỗ rượu đó.

 Thế là khỏi dứt điểm từ ngày đó đến nay chưa từng bị lại, gần 30 năm rồi. Trong khi đó số bạn bè cũ cùng đơn vị nhiều đứa căn bệnh sốt rét còn đeo bám theo đến cả chục năm trời sau khi rời xa quân ngũ. Nếu chúng ta yêu cầu phải chứng minh bằng khoa học về cách chữa trị này thì xin thua vì đó không phải là chuyên môn, nhưng phương pháp chữa trị và hiện tượng cùng con người cụ thể thì đó là điều y học Tây y chưa chắc đã chữa trị hiệu quả và ít tốn kém bằng.  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 03 Tháng Sáu, 2012, 05:44:26 pm
Vâng! Xin thưa với các bác, trong điều kiện y học hiện đại ngày nay, với những thành tựu vượt thời gian đã không ngừng đáp ứng được yêu cầu chữa trị bệnh tật của con người, trong đó có bệnh sốt rét. Tuy nhiên như chúng ta, những người chiến sĩ phải sống trong vùng “rừng thiêng nước độc” với điều kiện môi trường khắc nghiệt và dịch tễ phức tạp cho nên việc tái nhiễm KST sốt rét liên tục là khó tránh, và đó là một trong những nguyên nhân dẫn đến những cơn sốt rét ác tính, cướp đi bao sinh mạng của con người mà thực tế ở chiến trường đã chứng minh: Hệ thống quân y không đáp ứng được yêu cầu chữa trị bệnh sốt rét dứt điểm do yếu tố dịch tễ, do thiếu thốn thuốc men và trình độ chuyên môn có hạn. Chuyện bác Binhyen1960 nêu chữa bệnh sốt rét bằng thảo dược nói chung và bằng trái đu đủ nói riêng là có cơ sở (Tôi lưu ý bác BY, chất chính để trị dứt căn bệnh SR của bác là nhựa đu đủ, còn rượu chỉ đóng vai trò làm (thang) cho đủ bộ thôi). Nhưng với điều kiện trong quá trình chữa trị, bác phải được cách ly khỏi nguồn lây thì mới đảm bảo vĩnh viễn không tái lại, trong khi bác chuồn về giữa thủ đô thì làm gì có con Alofen nào về đó được, nhất là hộ khẩu thủ đô khó nhập lắm chứ. Từ những kinh nghiệm dân gian, nhất là thổ dân những vùng núi rừng heo hút thiếu thốn cơ sở vật chất và điều kiện khoa học không được truyền bá, họ đã đúc kết và áp dụng được nhiều bài thuốc từ thảo dược chữa trị bệnh rất tốt trong đó có bệnh sốt rét. Tôi xin cập nhật một số cách chữa bệnh sốt rét bằng thảo dược như sau:
Bài 1: Hạt cau, thường sơn, hạt dành dành 3 vị bằng nhau, tán nhỏ, viên với mật bằng hạt đậu xanh, uống với rượu, mỗi lần 50-60 viên, trước khi lên cơn, uống vào bữa ăn: sau khi đã ăn được nửa bữa thì uống nước rồi ăn tiếp cho no. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn.
Bài 2: Nhân hạt gấc, vảy tê tê rang phồng lượng bằng nhau, tán nhỏ, uống mỗi ngày 12g với rượu. Tác dụng chữa sốt rét có báng hay còn gọi là sốt rét lách to.
Bài 3: Ô mai bỏ hột 4 quả, thường sơn 8g đồ với giấm, phơi khô tán nhỏ, giã nhỏ làm viên, uống với rượu vào sáng sớm, uống đón trước khi lên cơn. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn (Bách gia trân tàng).
Bài 4: Lá hồng bì tươi 40-50g, sắc uống nóng cho ra mồ hôi. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn.
Bài 5: Lá na một nắm nhỏ (khoảng 20g tươi), sắc uống hàng ngày, nên uống chặn trước khi lên cơn sốt. Bài thuốc có tác dụng cắt cơn sốt rét.
Bài 6: Chữa sốt rét do khí độc rừng núi: tỏi 6-7 củ, để sống 1 nửa, nướng chín một nửa, ăn cho hết, mửa hay đại tiện thông thì khỏi (Nam dược thần hiệu).
Bài 7: Hy thiêm tươi một nắm, giã nhỏ, chế nước sôi vào, vắt lấy nước cốt uống 1 chén, uống nhiều lần sẽ nôn được đờm dãi. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét lâu ngày, đờm đọng, không muốn ăn uống.
Bài 8: Rễ cỏ xước 1 nắm, giã nát, sắc uống. Bài thuốc có tác dụng trị chứng sốt rét cơn lâu ngày không khỏi.
Bài 9: Thanh hao hái buổi sáng ngày Đoan ngọ (mùng 5 tháng 5), phơi trong bóng râm, mỗi lần dùng 4 phần, quế tâm 1 phần, tán nhỏ sắc uống với rượu, uống chặn cữ trước một ngày thì khỏi.
Bài 10: Lá ngải cứu giã nát, vắt lấy nước cốt uống. Lúc không bệnh thì lấy lá hoặc vỏ cây nướng vàng nấu nước uống thay trà. Bài thuốc này có tác dụng trị chứng hàn ngược do tỳ hư, lạnh nhiều nóng ít, biếng ăn, biếng uống... Tuệ Tĩnh đã nhận xét đây là bài thuốc rất hay.
CHỮA SỐT RÉT MÃN TÍNH
Để chữa sốt rét lâu ngày không khỏi, Tuệ Tĩnh dùng một số phương thuốc sau:
Bài 1: Lá diếp cá (thường dùng loại màu tía) 2 nắm, giã nhỏ, dùng lụa bọc lại xát khắp người lúc sắp lên cơn sốt rét, giúp ngủ được và ra mồ hôi làm bệnh đỡ.
Bài 2: Quả ké đầu ngựa sấy khô, tán nhỏ, viên với hồ bằng hạt ngô đồng, mỗi lần uống 30 viên với rượu, ngày uống 2 lần, hoặc có thể giã tươi, vắt lấy nước cốt uống.
Bài 3: Một phương thuốc khác cũng rất đơn giản và dễ áp dụng. Đó là tỏi giã nhỏ, trộn với chút hoàng đơn, làm viên bằng bột củ súng, mỗi lần uống một viên. Phương thuốc này cũng được Tuệ Tĩnh khen là rất hay.
Nước ta là một nước nhiệt đới có thảm thực vật vô cùng phong phú, đại thiền sư danh y Tuệ Tĩnh từng có câu nói nổi tiếng “Nam dược trị Nam nhân”, ý nói bệnh người phương Nam thì nên dùng thuốc Nam mà chữa. Kho tàng y học dân gian của Việt Nam vô cùng phong phú, vì vậy vấn đề khai thác, ứng dụng những bài thuốc Nam hay là việc đáng được chúng ta nghiên cứu để tiếp tục kế thừa tinh hoa của tiền nhân.




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dangngoc trong 03 Tháng Sáu, 2012, 07:55:43 pm
Tôi xin cập nhật một số cách chữa bệnh sốt rét bằng thảo dược như sau:
Bài 1: Hạt cau, thường sơn, hạt dành dành 3 vị bằng nhau, tán nhỏ, viên với mật bằng hạt đậu xanh, uống với rượu, mỗi lần 50-60 viên, trước khi lên cơn, uống vào bữa ăn: sau khi đã ăn được nửa bữa thì uống nước rồi ăn tiếp cho no. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn.
Bài 2: Nhân hạt gấc, vảy tê tê rang phồng lượng bằng nhau, tán nhỏ, uống mỗi ngày 12g với rượu. Tác dụng chữa sốt rét có báng hay còn gọi là sốt rét lách to.
Bài 3: Ô mai bỏ hột 4 quả, thường sơn 8g đồ với giấm, phơi khô tán nhỏ, giã nhỏ làm viên, uống với rượu vào sáng sớm, uống đón trước khi lên cơn. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn (Bách gia trân tàng).
Bài 4: Lá hồng bì tươi 40-50g, sắc uống nóng cho ra mồ hôi. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét cơn.
Bài 5: Lá na một nắm nhỏ (khoảng 20g tươi), sắc uống hàng ngày, nên uống chặn trước khi lên cơn sốt. Bài thuốc có tác dụng cắt cơn sốt rét.
Bài 6: Chữa sốt rét do khí độc rừng núi: tỏi 6-7 củ, để sống 1 nửa, nướng chín một nửa, ăn cho hết, mửa hay đại tiện thông thì khỏi (Nam dược thần hiệu).
Bài 7: Hy thiêm tươi một nắm, giã nhỏ, chế nước sôi vào, vắt lấy nước cốt uống 1 chén, uống nhiều lần sẽ nôn được đờm dãi. Bài thuốc có tác dụng chữa sốt rét lâu ngày, đờm đọng, không muốn ăn uống.
Bài 8: Rễ cỏ xước 1 nắm, giã nát, sắc uống. Bài thuốc có tác dụng trị chứng sốt rét cơn lâu ngày không khỏi.
Bài 9: Thanh hao hái buổi sáng ngày Đoan ngọ (mùng 5 tháng 5), phơi trong bóng râm, mỗi lần dùng 4 phần, quế tâm 1 phần, tán nhỏ sắc uống với rượu, uống chặn cữ trước một ngày thì khỏi.
Bài 10: Lá ngải cứu giã nát, vắt lấy nước cốt uống. Lúc không bệnh thì lấy lá hoặc vỏ cây nướng vàng nấu nước uống thay trà. Bài thuốc này có tác dụng trị chứng hàn ngược do tỳ hư, lạnh nhiều nóng ít, biếng ăn, biếng uống... Tuệ Tĩnh đã nhận xét đây là bài thuốc rất hay.
CHỮA SỐT RÉT MÃN TÍNH
Để chữa sốt rét lâu ngày không khỏi, Tuệ Tĩnh dùng một số phương thuốc sau:
Bài 1: Lá diếp cá (thường dùng loại màu tía) 2 nắm, giã nhỏ, dùng lụa bọc lại xát khắp người lúc sắp lên cơn sốt rét, giúp ngủ được và ra mồ hôi làm bệnh đỡ.
Bài 2: Quả ké đầu ngựa sấy khô, tán nhỏ, viên với hồ bằng hạt ngô đồng, mỗi lần uống 30 viên với rượu, ngày uống 2 lần, hoặc có thể giã tươi, vắt lấy nước cốt uống.
Bài 3: Một phương thuốc khác cũng rất đơn giản và dễ áp dụng. Đó là tỏi giã nhỏ, trộn với chút hoàng đơn, làm viên bằng bột củ súng, mỗi lần uống một viên. Phương thuốc này cũng được Tuệ Tĩnh khen là rất hay.
Nước ta là một nước nhiệt đới có thảm thực vật vô cùng phong phú, đại thiền sư danh y Tuệ Tĩnh từng có câu nói nổi tiếng “Nam dược trị Nam nhân”, ý nói bệnh người phương Nam thì nên dùng thuốc Nam mà chữa. Kho tàng y học dân gian của Việt Nam vô cùng phong phú, vì vậy vấn đề khai thác, ứng dụng những bài thuốc Nam hay là việc đáng được chúng ta nghiên cứu để tiếp tục kế thừa tinh hoa của tiền nhân.


    http://www.ykhoa.net/yhoccotruyen/baiviet/29_347.htm (http://www.ykhoa.net/yhoccotruyen/baiviet/29_347.htm)
                                 (http://nn1.upanh.com/b1.s27.d1/5fd73c8c5da57085f4609c002a2da2e2_45647871.vinh.jpg)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: SVNMARINESVN trong 03 Tháng Sáu, 2012, 11:09:11 pm
các anh chị học trương nào mà nói về sốt rét mơ hồ thế,sốt rét đái huyết cầu tố mà uống thuốc nam có vị đắng là hết sao?vậy những người ở k không hề sốt,nhưng cứ về việt nam là sốt trọc đầu,vậy theo cơ chế gì và uống thuốc gì

 Ngay từ đầu BY đã nói rồi, chữa bệnh sốt rét theo cách dân gian, cổ truyền mà.  ;D

 Ngày nay y học phát triển mạnh với đầy đủ máy móc thiết bị hiện đại, phân tích hoặc chứng minh rất rõ từ nguồn gốc đến phương hướng phát triển của bệnh tật con người, tuy nhiên cũng phải thừa nhận rằng có vài căn bệnh tạm thời y học hiện đại phải bó tay. Song cũng không phải vì sự phát triển của y học hiện đại hôm nay mà chúng ta phủ nhận y học cổ truyền, ngay cấp bệnh viện nhà nước cũng có những khoa đông tây y kết hợp và từng có nhiều đóng góp cho sức khỏe con người.

 Chữa trị bệnh sốt rét rừng của lính theo y học cổ truyền cũng có nhiều cách, mỗi dân tộc, mỗi địa phương đều có những kinh nghiệm riêng của mình về chữa trị căn bệnh này. BY là người được chữa trị bằng một phương pháp của người dân tộc vùng Tây Nguyên, đã khỏi bệnh dứt điểm từ ngày đó tới nay, chưa từng bị lại dù chỉ một lần.

 Ngày đó BY bị sốt rét khá nặng, y tá đơn vị từng tiêm chai cả mông không dám tự nhận là bị sốt rét nặng nhất nhưng cũng đủ để mất mạng nếu như sức đề kháng cơ thể thấp, ơn trời chưa đến nỗi phải khiêng ra nghĩa địa. Sau này về nhà vẫn bị và nhờ một người bà con biết cách chữa trị bệnh sốt rét theo kinh nghiệm cổ truyền ấy. Rất đơn giản, chỉ duy nhất một quả đu đủ xanh còn tươi, cắt ngang trên miệng quả đu đủ rồi cho rượu trắng binhg thường chúng ta vẫn uống vào phần quả đu đủ đó, lấy phần cắt trên đậy lại rồi mang ninh cách thủy, khi quả đu đủ xanh ấy đã chín thì rót rượu ra uống dần còn thân quả đu đủ cắt ra ăn dần cho đến hết, ăn hết cả vỏ lẫn hạt và uống hết chỗ rượu đó.
 
 Thế là khỏi dứt điểm từ ngày đó đến nay chưa từng bị lại, gần 30 năm rồi. Trong khi đó số bạn bè cũ cùng đơn vị nhiều đứa căn bệnh sốt rét còn đeo bám theo đến cả chục năm trời sau khi rời xa quân ngũ. Nếu chúng ta yêu cầu phải chứng minh bằng khoa học về cách chữa trị này thì xin thua vì đó không phải là chuyên môn, nhưng phương pháp chữa trị và hiện tượng cùng con người cụ thể thì đó là điều y học Tây y chưa chắc đã chữa trị hiệu quả và ít tốn kém bằng.  ;D
Không biết Anh có bị cảm giác sốt rét giống như tui  không?  Mỗi khi lên cơn là y như rằng.. 2 chân tự nhiên lạnh run lên và cảm giác kiến bò nhồn nhột.. cả thân người gai gai..đau nhức rã rời.. Lúc nóng, lúc lạnh kiệt sức đến cùng cực. Đã vậy thời gian đó còn bị Ve Rừng cắn


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 04 Tháng Sáu, 2012, 12:14:17 am
  ************88
 Các bác ạ , thiên nhiên là 1 kho tàng bí ẩn và vô tận vô cùng . Ngày nay con người hiện đại chúng ta mới chỉ đang nghiên cứu học theo tự nhiên , mà chưa hòng chinh phục được hoàn toàn .
 Trong lĩnh vực y khoa và dược khoa thì cũng vậy thôi . Có rất nhiều hiệu quả bí ẩn và độc đáo lắm đấy .
Không coi thường Đông y dược  được đâu . Y học phương đông có vài ngàn năm kinh nghiệm ,bởi trung tâm văn minh thế giới cổ đại trung đại là ở Đông phương . Tây y mới chỉ vài trăm năm tuổi , nhưng phát triển rất nhanh thôi .
 Rất nhiều thuốc tây y , đều có nguồn gốc từ tự nhiên ( đông y )
    + Vinblastine để chữa ung thư máu có trong cây Dừa cạn ( họ ngổ )
    + Strichnine bổ gân cơ thần kinh ... có trong hạt mã tiền
    + Quinine chữa sốt rét trong cây canhkina của thổ dân Nam mỹ ( Cây Thanh hao hoa vàng của VN cũng có hoạt chất chữa sốt rét dai dẳng kháng thuốc  cực hay )
    + Nhiều Alcanloid  có trong cây cà độc dược
    + Nhiều Digitalis có tác dụng với tim mạch trong cây trúc đào ( làm cảnh )
   ......
 Tây y hơn đông y ở khả năng Cấp cứu nhanh , hiệu quả tức thì .
Họ nghiên cứu tìm  những hoạt chất có tác dụng dược lý trong các cây thuốc bài thuốc dân gian rồi HÓA TỔNG HỢP ra số lượng lớn rất nhanh và nhiều . Không chờ thu hái sao chế lâu la chậm chạp và ít ỏi , phụ thuộc nắng mưa mùa màng như là đông y
 Đông y hơn tây y ở khả năng củng cố phục hồi từ từ căn bản . Tuy chậm chạp nhưng mà ổn định khá chắc chắn dần dần . Huyết áp tụt , tây y cho 1 giọt Adrenaline thì vọt lên ngay chỉ sau vài phút , nhưng không khắc phục được căn nguyên ( chảy máu ồ ạt ... ) thì  mươi phút sau nó lập tức tụt xuống có khi còn tệ hơn trước .
  Chỉ e rằng Các bài thuốc Đông Nam y thực sự CỔ TRUYỀN GIA BẢO là cực kỳ hiếm hoi . Nhà thuốc nào mà có hàng chục thậm chí hàng trăm bài thuốc gia truyền thì   KHÔNG TIN ĐƯỢC .

 Tây y phát triển vũ bão như thế , nhưng hiện nay các hoạt chất có nguồn gốc Tự nhiên vẫn được tôn sùng  tôn vinh Nhất là ở các nước phát triển Âu Mỹ . Bác nào không tin , ngày mai đi tìm mua ngay loại Vitamin tuổi chúng ta đang cần . Hỏi Vitamine E natural  so với Vitamine E tổng hợp thử xem nhé . Tìm loại của Mỹ của Pháp , Đức ... càng dễ so sánh GIÁ , rồi đem về uống thử và ngẫm xem hiệu quả E Natural là thế nào so với E tổng hợp . Loại nào là đáng đồng tiền bát gạo hơn .

  Chuyện phiếm bên lề : Gần cuối 1979 lớp Y5 HVQY chúng tôi chia nhau đi tăng cường cho mặt trận Lạng sơn . Nhóm của tôi về lữ đoàn xe tăng 407 của lữ trưởng anh hùng Bùi đình Đột .
Đơn vị có rất nhiều nữ quân nhân ở các phòng ban , bệnh xá ( khoảng hơn 200 vị ) . LÍnh tăng dĩ nhiên là còn đông hơn  quân Nguyên , cao to lực lưỡng , chế độ ăn cao hơn quân thường đầu trần chân đất nhà ta . Tàu lại rút rồi không còn đánh đấm gì nữa chỉ bảo dưỡng niêm cất rồi học tập ... nên cũng rỗi rãi lại càng thừa NĂNG LƯỢNG .
 Thi thoảng lại có 1 vụ xì xèo em này em kia lông mày dựng ngược , gân cổ nổi xanh , mặt mũi ngây ngây ngơ ngơ ngác ngác , đôi khi ậm ọe kinh cơm  ...vừa mới vào thăm bà mế già lụ khụ tên Kha người Nùng .
 Vài ba ngày sau , đã thấy tươi tắn , tinh khôi , hồn nhiên nhí nhảnh nhảy chân sáo hát vang rừng Mai pha   Cuộc đời vẫn đẹp sao tình yêu vẫn đẹp sao  ... dù làm sao cũng chẳng thế nào , dù cho ....

 Xin thưa , chỉ cần một nắm nhỏ 3 loại lá rừng thôi . Bà giã ra vắt nước cho uống , bã thuốc đắp vào ... , Tất cả sẽ chỉ như 1 lần ĐẾN HẸN LẠI LÊN , dù là đã 2 tháng = 8 , 9 tuần tuổi .
Nhiều em khẳng định " nghe nói " là rất an toàn + cả các em bên lâm trường nữa thì cũng phải vài chục đối chứng .
 Tôi tranh thủ rỗi rãi vào làm dân vận với mế , gây thiện cảm hy vọng tìm hiểu được bài thuốc cực độc đó .
Mế sai gì tôi cũng vui vẻ làm ,nên mế rất quí . Sau 8 tháng chuẩn bị rút quân về trường tôi thật thà hỏi mế về bài thuốc . Mế vào buồng mang ra 1 xấp tiền kha khá đưa tôi và lắc đầu cười , không nói  .

 Về trường tôi gặp PGS Năm trưởng khoa sản 103 , đề nghị ông nên đi tìm hiểu bài thuốc này ngay , kẻo bà mế già quá rồi  . Nhưng tới khi chúng tôi ra trường vẫn không thấy ai nói gì về việc đó đã đi đến đâu .

 Việc này Tây y chỉ có chọc ngoáy , cào hút như nạo đu đủ , nạo dừa ... sồn sột , mình đứng ngoài còn thấy ghê răng bỏ mịa  huống hồ là chị em đang ... lên đĩa , trên bàn .
 Bài thuốc dân gian  KỲ BÍ nhưng HIỆU QUẢ đó , nhiều khả năng đã thất truyền . Năm 1998 tôi tìm về nơi bản đó dò hỏi , nhưng không hề có ai biết tin tức gì về bài thuốc ấy  .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 04 Tháng Sáu, 2012, 06:06:40 am
.


 Ngay từ đầu BY đã nói rồi, chữa bệnh sốt rét theo cách dân gian, cổ truyền mà.  ;D

 
Không biết Anh có bị cảm giác sốt rét giống như tui  không?  Mỗi khi lên cơn là y như rằng.. 2 chân tự nhiên lạnh run lên và cảm giác kiến bò nhồn nhột.. cả thân người gai gai..đau nhức rã rời.. Lúc nóng, lúc lạnh kiệt sức đến cùng cực. Đã vậy thời gian đó còn bị Ve Rừng cắn
Xin chào bác SVNMARINESVN qua câu đặt vấn đề của bác với bác Binhyen. Tôi xin trao đổi với bác mấy vấn đề về sốt rét như sau: Cách đây hơn ba mươi năm, chúng tôi được học về dịch tễ, lâm sàng và điều trị sốt rét theo giáo khoa y văn trước những năm 70 TK trước, tất nhiên có cập nhật thông tin mới nhưng chung qui lại, đó là những bài cơ bản, phản ánh những biểu hiện cổ điển của căn bệnh này đó là: gai gai trong mình, nhức đầu, tay chân rã rời, hai vai mỏi rũ và bắt đầu lạnh. Cái lạnh này là do phản ứng của cơ thể khi hàng loạt hồng cầu trong máu bị vỡ cho nên người ta nói lạnh trong xương lạnh ra và các cơ run bần bật. Lúc đó bác đắp năm cái chăn cũng như không đắp cái nào. Nếu có đồng đội, người thân khỏe hơn, ôm và đè cứng xuống giường thì ta cảm thấy dễ chịu hơn. Sang giai đoạn sốt thì đúng là cơ thể nóng nhu hòn than. Đây cũng là thời gian phản ứng của cơ thể đối với các chất thải ra từ hồng cầu vỡ và chuyển hóa dở dang trở thành chất lạ kích thích lên trung khu điều nhiệt trên não bộ và gây cơn sốt kinh hoàng. Chừng mười phút thì cơn nóng rét lui dần để đến hôm sau theo chu kì lặp lại khi kí sinh trùng SR chui vào và phá vỡ loạt hồng cầu mới. Tuy nhiên do các yếu tố dịch tễ, do việc sử dụng thuốc không đúng chỉ định về liều lượng, loại thuốc, thời gian và sự quyết tâm của bệnh nhân nên triệu chứng diễn ra con sốt rét biểu hiện rất đa dạng không theo y văn cổ điển mô tả nữa, thậm chí thời gian bên K, tôi thấy anh em chỉ sốt nhẹ, uể oải, nếu không tống Chloroquine hoặc Nivaquine thì không bao giờ hết các triệu chứng đó. Riêng về cảm nhận chủ quan cái sốt nóng lạnh còn là triệu chứng chung của nhiều nguyên nhân bệnh sinh như: sốt do ve cắn, sốt mò, sốt Dengue.v.v. Tuy nhiên mình đang sống trong vùng sốt rét nặng thì trước các triệu chứng sốt thì bao giờ quân y cũng nghĩ đến và điều trị sốt rét trước đã. Và như vậy, các triệu chứng bác SVNMARINESVN mô tả là sốt rét chắc. Xin chào tất cả các bác tham gia topic


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 04 Tháng Sáu, 2012, 05:33:27 pm
Chào các anh chị và các bạn. Rất vui được đón tiếp các anh, chị và các bạn đã đến với topic, để chia xẻ những  kiến thức về y học, cũng như những kỷ niệm vui buồn về đời lính của mình. Có nhiều sự việc, mà khi còn tuổi trẻ, chúng ta đón nhận ,và nhìn nhận nó ở góc độ khác; Nhưng khi lớn tuổi hơn, chúng ta lại có những góc nhìn khác xưa, và tất nhiên, sự cảm nhận ngày hôm nay về sự việc xưa kia cũng có thể khác đi phần nào; Nhưng dù có là cảm nhận vui, hay buồn về một thời, thì tôi tin rằng mọi cảm nhận về quá khứ của một thời đều rất thú vị, và tôi rất mong nhận được nhiều chia xẽ của các anh chị và các bạn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucongbinh513_dth trong 04 Tháng Sáu, 2012, 05:41:08 pm
Đọc xong topic này mới thấy các bác các chú thật vất vả, chịu nhiều gian khổ quá. Đáng trân trọng!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 04 Tháng Sáu, 2012, 07:57:18 pm
các anh chị học trương nào mà nói về sốt rét mơ hồ thế,sốt rét đái huyết cầu tố mà uống thuốc nam có vị đắng là hết sao?vậy những người ở k không hề sốt,nhưng cứ về việt nam là sốt trọc đầu,vậy theo cơ chế gì và uống thuốc gì
Chào bạn luongalon, rất tiếc bạn có một sự hiểu nhầm ở đây. Qua nghiên cứu hồ sơ, sổ sách của tôi ( vì tôi là giám đốc  ;D ), thì hầu hết các anh chị tham gia topic, đều đã trải qua các trường trại nghiêm túc ,hẳn hoi, và còn có một bề dày kinh nghiệm về nghề nghiệp nữa. (Chỉ riêng tôi, chỉ là một anh lính bộ binh thuần túy, và giờ đây cũng chỉ là một nhân viên trong cơ quan hành chính).
 Thưa các bạn, người ta thường bảo, có bệnh thì vái tứ phương; Và tôi là người Việt Nam, nên tôi rất tâm đắc với những món thuốc dân gian của Việt Nam, nó vừa có tính hiệu nghiệm (với những bài thuốc đã được kiểm chứng qua thời gian), lại đôi khi có pha chút tính huyền bí, như trong bài thuốc chữa sốt rét mà tôi nêu; Theo kinh nghiệm dân gian, thì quả mãng cầu khô mà đã rụng xuống đất, thì vất; Hoặc nếu nhổ gốc khổ qua (mướp đắng) trong vườn nhà mình, cũng vất; Rồi lại phải theo vía, nam=7 , nữ=9 . Tôi thấy chưa ai giải thích điều này.
 Thưa các bạn, Y học phương Đông và phương Tây có những khác biệt nhất định; Người phương Tây có sự phát triển mạnh về khoa học ,kỹ thuật, đó là thuận lợi trong việc tìm kiếm, phân tích, để tinh chế ra những dược chất có thể đáp ứng tốt cho việc cấp cứu bệnh nhân, và đó cũng là đặc tính điều trị, đánh thẳng vào khu vực đang bệnh, tạo ra tính hiệu quả tích cực của Tây y; Người phương Đông, thì có khác; Do trình độ khoa học ,kỹ thuật kém hơn, nên việc tạo ra y dược phải thông qua con đường kinh nghiệm, nghĩa là phải nếm thử, thì mới biết dược tính của nó; Do không tinh chế được dược liệu, nên người ta phải dùng nhiều loại dược liệu trong một thang thuốc, để khắc chế độc tính lẫn nhau, hoặc loại độc tố không mong muốn trong khi bào chế ( như chế xuyên khung phải cửu chưng ,cửu xái với đậu đen), và cái hay, cái thú vị trong điều trị Đông y; Đó là không chỉ đánh thẳng vào mục tiêu (dùng độc vị) ,mà đánh bao vây tiêu diệt, (như Khổng Minh dựng bát quái trận đồ, để tiêu diệt địch), do đó trong phương thang của Đông y, luôn phải tuân thủ theo nguyên tắc Quân, Thần,Tá, Sứ .Rất hay
 Thưa các bạn, nói như vậy, không phải trong Đông Y, hoặc thuốc của dân tộc Việt Nam, không có thuốc cấp cứu; Tôi xin đưa bài thuốc độc vị để các bạn sử dụng; Trường hợp ói ra máu, ho ra máu, chảy máu cam (đã được kiểm nghiệm) :- Dùng lá Trắc bá diệp tươi, giả nhỏ, vắt lấy nước cốt cho uống. - Dùng nón lá thật cũ, đốt cháy, đem than tán nhỏ, hòa nước sạch cho uống. Đó là những bài thuốc tôi đã thực nghiệm (còn món lá sen chưa nở, tôi đã quên cách sử dụng). Vì vậy, với bệnh sốt rét là loại bệnh phổ biến ở Việt Nam, thì tôi tin cũng phải có loại độc vị để cấp cứu, cắt cơn; Nhưng theo tâm lý con người, khi cần cấp cứu, người ta thường dùng phương pháp Tây Y, vì kèm theo thuốc cấp cứu, còn có các phương tiện y học khác hổ trợ.
 Thưa các bạn, theo triệu chứng lâm sàng của bạn luongalon đưa ra là ...sốt trọc đầu, tôi có cảm giác không phải là sốt rét đơn thuần, mà có thể là chứng nghịch nước, hay chống nước. Mong các anh chị và các bạn tham gia. (tôi cũng có "bài" để ngừa chống nước nơi "rừng thiêng ,nước độc")


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 05 Tháng Sáu, 2012, 10:54:49 am
Thưa tất cả các bác tham gia topic. Hôm nay tôi xin kể một số công tác đảm bảo quân y cho chiến sĩ ở chiến trường. Ngày ấy, quân y trung đoàn cũng chỉ được nhận nhỏ giọt từ quân y cấp trên các vật tư y tế cho đến thuốc men y cụ. Riêng bơm tiêm là thứ hay phải dùng nhất thì lại hạn chế số lượng nhất, phải hàng quí mới được nhận không quá ba chục ống tiêm các loại từ 50 đến 2cc. Kim tiêm các loại chừng 100 cây cũng Trung Quốc sản xuất trong khi đó quân y các đơn vị không phải ai cũng có ý thức nâng lưu giữ gìn y cụ. Kiểm tra quân y sáu tháng đầu năm 1980. Tôi nhận thấy phần lớn ống tiêm thì sứt sẹo, cụt ampul, mẻ gờ hãm (ngày ấy hầu như quân đội ta chưa có tư duy dùng ống tiêm Single plastic vì ta không sản xuất. Hàng của Mỹ tồn kho chắc không nhiều) Còn kim tiêm thì cùn vẹt. Tất nhiên ống tiêm thủy tinh thì rửa và đun lại sau mỗi lần tiêm, nhưng cũng có ông quân y lười kì cọ tới mức cái ống tiêm 10cc cáu bẩn đen xám trong lòng ống khúc dưới gần ampul gắn kim. nhưng phải hoan nghênh sự thông minh sáng tạo của anh em là dùng cục đá mài nhỏ bằng ngón tay cái, loại đá mịn, mài đầu vát của kim trước khi luộc nên để tiêm vào những cái mông teo tóp chai sần của đồng đội. Còn ống dây dịch truyền thì được luộc nhiều lần làm cho ống nhựa bạc thếch không theo dõi được giọt chảy và dùng nhiều lần để truyền cấp cứu. Ngoài ra chuyện tiêm B12, B1, Sirepar, Camphona, Spactenin, VitaC 2ml hoặc 5ml quá date cho đồng chí thân yêu "lúc có đường cũng như có sữa"là bình thường. may chẳng ai chết, chẳng biến chứng gì trâm trọng ngoài cái đau đớn vô cùng khi nghe SỘT, sật sật dưới da mông như một sự tra tấn nếu phải đến quân y tiêm thuốc. Các bác ngẫm lại một thời chúng ta có khổ không, có anh hùng không?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 05 Tháng Sáu, 2012, 08:58:36 pm
          Xin chào các bác! Nhân các bác nói đến bệnh sốt rét của lính và những bài thuốc chữa trị bằng Đông y, Tây y và cả Đông, Tây y kết hợp. Tôi thấy thật tâm đắc. Bởi bản thân tôi cũng đã từng là nạn nhân của bệnh sốt rét kéo dài ở nơi chiến trường K, từ đầu năm 1979 cho đến ngày ra quân 1982. Tôi cũng đã có lần kể lại trên topic Trung đoàn 429 và Chuyện kể ở đại đội. Phải nói là căn bệnh quái ác này cũng là một trong những thủ phạm cướp đi khá nhiều sinh mạng của những người lính trong các cuộc trường kỳ kháng chiến của ta và của những người lính QTNVN trên đất bạn. Đồng thời nó cũng để lại những di chứng không nhỏ cho những người lính khi đã trở về địa phương. Trong đó cũng đã có những trường hợp đã gây tử vong cho người lính khi đã về sống ở quê nhà một thời gian. Thật đáng tiếc cho anh em và đáng căm giận cái căn bệnh quái ác này!
         Riêng tôi, với khá nhiều lần bị cơn sốt hành hạ. Trong đó có 3 lần phải đi nặm bệnh xá trung đoàn. Bị tiêm khá nhiều quinin nên di chứng mà tôi mang về với bố mẹ là 2 cục trai sần ở hai bên mông to cỡ đầu ngón chân cái. Sau 30 năm, bây giờ vẫn còn lại 1 cục nhỏ bằng đầu ngón tay út ở mông trái. Rồi được uống những viên quinin của Mỹ to cỡ móng ngón tay cái làm cho ù cả hai tai, tưởng là mình bị điếc luôn...Híc...
        Về các triệu chứng mà tôi từng gặp khi sốt đều giống như bác BinhYên, bác VeTran và các bác đã mô tả. Phải nói là cực kỳ khó chịu và khổ sở. Mà khổ nhất là các anh lính đang tuổi trẻ 19 đôi mươi, bị 1, 2 lần sốt thì da xanh tái, môi thâm xịt. Anh nào mà bị nhiều lần thì khi về nhà các nàng thiếu nữ ở quê đều ái ngại. Khổ ơi là khổ! Rất may tôi được ông trời và bố mẹ cho được nước da hình như kháng được tình trạng này hay sao đó, mà cứ sau mỗi lần sốt được khoảng 1 tuần đến 10 ngày, da dẻ tôi lại trở lại bình thường như chưa từng bị sốt rét. Anh Quyến, quê Bắc Ninh là y sỹ tiểu đoàn tôi có lần đã nói trêu: Tao cũng đến lạ cái thằng này. Người ta bị sốt thì da xanh xám, môi thâm xì, mà sao thằng này cứ khỏi sốt được hơn tuần là da dẻ nó lại trắng trẻo hồng hào, môi lại đỏ như đít gà. Híc, ví von khéo đến thế là cùng  ;D.
       Về các phương thuốc chữa trị thì tôi chỉ được cho dùng các loại thuốc Tây y. Còn về các bài thuốc dân gian như các bác nêu thì tôi cũng đã được nghe nói nhiều lần. Đặc biệt có một bài thuốc đơn giản mà hiệu quả mà tôi đã từng được bố mẹ cho dùng khi bị sốt lúc còn nhỏ. Đến năm về phục viên, một lần tôi được đọc một cuốn sách nói về Thiếu tướng – GS TS Lê Thế Trung – Anh hùng LLVTND. Tôi đọc truyện này đã lâu nên không còn nhớ được đầy đủ và chính xác, nhưng cũng xin mạo muội kể ra đây để các bác cùng tham khảo.      
       Vào năm 1954 ở mặt trận Điện Biên Phủ, lúc đó GS, TS Lê Thế Trung còn đang là lính mới tò te, vừa học xong lớp đào tạo y tá và được bổ sung về làm y tá ở một đại đội pháo binh. Một hôm, cả đơn vị đều tập trung ra chiến hào hết. Ở lại trong căn hầm của BCH đại đội chỉ còn bác Lê Thế Trung và một người chiến sỹ đang bị sốt rét rất nặng. Trong khi đó, cơ số thuốc chữa sốt rét cấp cho đơn vị đã hết sạch vì đã nhiều người bị sốt. Người chiến sỹ bị sốt cứ run bần bật trong các lớp chăn trùm kín người. Nếu không có thuốc chữa thì người chiến sỹ sẽ cầm chắc cái chết. Đang trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Chợt trong đầu người y tá trẻ lóe lên một bài thuốc dân gian miền núi mà ông đã được giới thiệu ở trường. Đó là dùng nước chắt từ dây ký ninh, một loại dây dại hay mọc ở ven rừng, ở các bờ dậu, cây cối mọc quanh các bản trên miền núi, dùng dây này chữa sốt rét rất tốt. Thế là ông đã vội đi tìm lấy về,  đem giã rồi vắt lấy nước đem cho chiến sỹ đang sốt uống. Nhưng vừa nhấp môi, người chiến sỹ đã phun phì phì vì nó quá đắng, rồi vùng vẫy không chịu uống. Cuối cùng cực chẳng đã, không còn cách nào cho người bệnh uống được thuốc, ông liền lấy dây trói người chiến sỹ đó lại, rồi ngồi đè lên dùng thìa cố cạy răng người sốt, khó khăn đổ từng thìa nước đắng ngắt vào miệng người chiến sỹ.
       Sau khi uống được vài ngụm nhỏ thứ nước ký ninh, người chiến sỹ đã  ngủ thiếp đi và cơn sốt giảm dần. Khi tỉnh dậy thấy mình đã hết sốt và người tỉnh táo. Người chiến sỹ vui mừng chồm dậy ôm chầm lấy người y tá vừa cứu sống mình bằng một phương thuốc đơn giản, nghẹn ngào cảm ơn.  Từ đó bài thuốc này đã được phổ biến rộng rãi cho các đơn vị áp dụng trong thời gian đó.
       Ở chỗ quê tôi, ngày xưa các cụ vẫn hay dùng loại dây này để chữa sốt rét, tiếng Mường gọi là bệnh “ buốt giá ”. Chính tôi hồi 7,8 tuổi bị sốt nhiều ngày đã được bà nội lấy cho uống và khỏi bệnh, sau khi đã cúng bái đủ kiểu vì thấy tôi cứ nói mê sảng hoài nên nghĩ là bị ma ám. Loại dây này đắng lắm các bác ạ, chả thế dân gian thường có câu: “ Đắng như ký ninh ” để nói về sự đắng của nhiều thứ trên đời.
        Loại dây này ngày trước ở cồng nhà bố mẹ tôi có nhiều lắm. Bây giờ cũng còn vài cụm thôi. Nó đây này các bác.

(http://nn5.upanh.com/b2.s26.d2/552ed9d4a2a52f722e974715c4f8ba9d_45744935.anh038.jpg) (http://www.upanh.com/anh038_upanh/v/9rufeu9c2op.htm) (http://nn2.upanh.com/b2.s29.d1/28322844833372829685b3bbd4991cf5_45744972.anh039.jpg) (http://www.upanh.com/anh039_upanh/v/3ru1cu5c6ek.htm)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanson307 trong 05 Tháng Sáu, 2012, 09:57:10 pm
Chào các anh chị và các bạn. Rất vui được đón tiếp các anh, chị và các bạn đã đến với topic, để chia xẻ những  kiến thức về y học, cũng như những kỷ niệm vui buồn về đời lính của mình. Có nhiều sự việc, mà khi còn tuổi trẻ, chúng ta đón nhận ,và nhìn nhận nó ở góc độ khác; Nhưng khi lớn tuổi hơn, chúng ta lại có những góc nhìn khác xưa, và tất nhiên, sự cảm nhận ngày hôm nay về sự việc xưa kia cũng có thể khác đi phần nào; Nhưng dù có là cảm nhận vui, hay buồn về một thời, thì tôi tin rằng mọi cảm nhận về quá khứ của một thời đều rất thú vị, và tôi rất mong nhận được nhiều chia xẽ của các anh chị và các bạn.
Chào bác BS812 chủ nhà, chào tất cả các bác sỹ, các thầy lang đông y đang chia sẻ các kinh nghiệm quý báu của mình để chữa bệnh cho anh em trong đơn vị chúng ta. Em xin kể một câu chuyện mà em nghe được ( Đúng sai mong các Bác góp ý). Ngày đó ở hướng đông bắc K, khu vực Đền Preavihia sốt rét cũng hoành hành rất ác, nhiều lính tham gia chiến đấu bao trận không sao mà cuối cùng lại chết vì căn bệnh sốt rét ác tính. Đó là khi bị sốt rét nặng, đào lấy một con giun( con trùn) đất to, sau đó cho vào miệng nuốt chửng( kinh khủng) ??? thì sẽ chữa được khỏi dứt điểm căn bệnh sốt rét quái ác kia. Hồi ở K, em cũng bị sốt rét nhiều lần nhưng không bao giờ dám  ;D thực hiện "bài thuốc" ấy dù có bị sốt rụng cả tóc.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Sáu, 2012, 07:33:36 am
Đúng như vậy anh Dinhlonggiang a!. dây kí ninh, có nơi còn gọi là dây mụn cóc cì thân dây xù xì như mụn cóc. Người dân vùng rừng núi đã dùng loại dây này nấu nước uống điều trị sốt rét hàng trăm năm rồi, đó cũng là kinh nghiệm dân gian. Những người miền xuôi đi làm nghề Thổ Mộc nơi rừng núi bị bệnh thường gọi là bị"Ngã nước" và chỉ dùng dây thuốc nấu uống là hết, nó có cái ngại là đắng, đắng muốn ói nếu không nuốt nhanh xuống dạ dày. Cho nên nhân dân mới có câu "Đắng như kí ninh" để chỉ nhiều cái đắng khác kể cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Trong sách y học hiện đại thì loại dây này chứa một alcaloid là palmatin,. Ngoài ra còn có một chất đắng. Hoạt chất đắng này là một heterosid không kết tinh, không hút ẩm, khó thuỷ phân bởi các acid. Người ta còn gọi nó là picroretinosid.
Tuy gọi là dây ký ninh, nhưng trong nhiều phần hoá học đã giới thiệu không có chất quinin trong khi các loại tân ược uống điều trị sốt rét cũng có vị đắng không kém nên nhân dân gọi chung là viên kí ninh. Do vậy nhân dân nước ta cũng như một số nước khác, người ta vẫn dùng cây ký ninh trị sốt rét, trị sốt và làm thuốc bổ giúp sự tiêu hoá như cây canhkina. Như vậy ngoài tác dụng điều trị sốt rét thì cái loại dây trước của nhà anh còn có nhiều tác dụng khác vì dây có vị rất đắng, tính mát, có tác dụng hạ nhiệt, làm ra mồ hôi, tiêu đờm, tiêu viêm, tiêu độc, lợi tiểu, lợi tiêu hoá, sát trùng, trừ thấp nhiệt, tiêu thũng đầy.
Thường dùng trị cảm sốt, phát ban, sốt rét cơn, ho, tiêu hoá kém và tiêu mụn nhọt. Dùng ngoài lấy nước sắc rửa mụn nhọn lở loét. Lá nghiền nát dùng đắp lên các vết thương phần mềm và còn dùng uống trong trường hợp suy yếu toàn thân.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Sáu, 2012, 07:46:39 am
Chào các anh chị và các bạn. Rất vui được đón tiếp các anh, chị và các bạn đã đến với topic, để chia xẻ những  kiến thức về y học, cũng như những kỷ niệm vui buồn về đời lính của mình. Có nhiều sự việc, mà khi còn tuổi trẻ, chúng ta đón nhận ,và nhìn nhận nó ở góc độ khác; Nhưng khi lớn tuổi hơn, chúng ta lại có những góc nhìn khác xưa, và tất nhiên, sự cảm nhận ngày hôm nay về sự việc xưa kia cũng có thể khác đi phần nào; Nhưng dù có là cảm nhận vui, hay buồn về một thời, thì tôi tin rằng mọi cảm nhận về quá khứ của một thời đều rất thú vị, và tôi rất mong nhận được nhiều chia xẽ của các anh chị và các bạn.
Chào bác BS812 chủ nhà, chào tất cả các bác sỹ, các thầy lang đông y đang chia sẻ các kinh nghiệm quý báu của mình để chữa bệnh cho anh em trong đơn vị chúng ta. Em xin kể một câu chuyện mà em nghe được ( Đúng sai mong các Bác góp ý). Ngày đó ở hướng đông bắc K, khu vực Đền Preavihia sốt rét cũng hoành hành rất ác, nhiều lính tham gia chiến đấu bao trận không sao mà cuối cùng lại chết vì căn bệnh sốt rét ác tính. Đó là khi bị sốt rét nặng, đào lấy một con giun( con trùn) đất to, sau đó cho vào miệng nuốt chửng( kinh khủng) ??? thì sẽ chữa được khỏi dứt điểm căn bệnh sốt rét quái ác kia. Hồi ở K, em cũng bị sốt rét nhiều lần nhưng không bao giờ dám  ;D thực hiện "bài thuốc" ấy dù có bị sốt rụng cả tóc.

Qua tham khảo tài liệu đông y.Tôi xin trao đổi với bác Vanson37 và anh em về con giun đất. trong đông y còn có tên Địa Long (Rồng đất). Ngay cái tên rồng, cũng lưu ý các bác là nó có rất nhiều tác dụng trong phương dược. Giun đất có vị mặn, tính hàn, có tác dụng làm thuốc thanh nhiệt, lợi thủy, trấn kinh, giải độc. Dùng chủ trị: trị thương hàn phục nhiệt (nhiệt ẩn ấp trong cơ thể) điên cuồng, to bụng, hoàng đản, sốt rét (cấp, mạn), kinh phong, chữa cao huyết áp, nhồi máu cơ tim, bệnh mạch vành. Tuy nhiên với mỗi loại bệnh, chúng ta phải phối hợp với các vị  thảo dược khác mới có tác dụng, có nghĩ là các bác không chỉ dùng độc vị là giun đất.
- Nếu co giật và co thắt lưng do sốt cao thì dùng địa long với câu đằng, bạch cương tàm và toàn yết.
- Hội chứng ứ bế thấp nhiệt (biểu hiện như các khớp đau, đỏ và sưng kèm suy yếu vận động) thì dùng địa long với tang chi, nhẫn đông đằng và xích thược.
- Nếu bị hội chứng ứ phong - hàn - thấp (biểu hiện như các khớp đau và lạnh kèm suy yếu vận động), thì dùng địa long với thảo ô và thiên nam tinh trong bài “Tiểu hoạt lạc đơn”.
- Bị bán thân bất toại do tắc kinh lạc, do thiếu khí và ứ máu thì dùng địa long với đương quy, xuyên khung và hoàng kỳ trong bài “Bổ dương hoàn ngũ thang”.
- Tích nhiệt ở bàng quang (biểu hiện như đi tiểu ít), thì dùng địa long với xa tiền tử và mộc thông.
- Hen thì dùng giun đất với ma hoàng và hạnh nhân.
Liều dùng cho những bài thuốc trên: Ngày dùng 6 - 12g (thuốc sắc), 2 - 4g (thuốc bột).
CÁC BÁC CHÚ Ý CÁCH BÀO CHẾ RẤT QUAN TRỌNG
- Lấy 16 lạng giun đất khoảng (600gr), ngâm nước vo gạo nếp qua một đêm, vớt ra tẩm rượu một ngày, sấy khô; cho lẫn xuyên tiêu, gạo nếp mỗi thứ 2 đồng rưỡi, khoảng (100gr) rồi sao chung. Hễ gạo nếp chín vàng là được.
- Hay dùng nướng khô tán bột, hoặc để sống giã nát, tùy theo trường hợp mà dùng.
Theo kinh nghiệm trong nước: Bắt lấy giun khoang cổ, rửa sạch, dùng manh tre xâu lại, lách dọc một đường, rửa sạch trong ruột, nhúng vào nước ấm cho nó hơi cứng và bớt nhớt, rồi đem trải lên giữa các nong hoặc nia mà phơi, thấy hơi se thì mang vào.
Để sử dụng địa long an toàn, có hiệu quả, nên tham khảo ý kiến thầy thuốc trước khi dùng.
Như vậy theo ý kiến của bác Vanson307 là dùng con giun sống nuốt tươi chữa trị bệnh sốt rét (có kí sinh trùng) là không có cơ sở vì y học cổ cũng không đề cập tới, mà y học hiện đại cũng chưa có công bố nghiên cứu nào về khía cạnh này. Tôi lưu ý các bác  trong những bài trước là: Biểu hiện sốt và rét là một triệu chứng của rất nhiều nguyên nhân bệnh sinh. Ở đây, chúng ta đề cập tới bệnh sốt rét rừng do kí sinh trùng sốt rét gây nên . Căn cứ những kinh nghiêm dân gian sử dụng độc vị hoặc phối hợp với giun đất thì rõ ràng không nuốt sống giun đất điều trị sốt rét các bác ạ. Đề nghị các bác mạnh dạn nêu những thắc mắc về kinh nghiệm hữa bệnh trong nhân dân những vùng ta đóng quân để anh em tham khảo. Thân mến


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanson307 trong 06 Tháng Sáu, 2012, 09:01:57 am
Chào các anh chị và các bạn. Rất vui được đón tiếp các anh, chị và các bạn đã đến với topic, để chia xẻ những  kiến thức về y học, cũng như những kỷ niệm vui buồn về đời lính của mình. Có nhiều sự việc, mà khi còn tuổi trẻ, chúng ta đón nhận ,và nhìn nhận nó ở góc độ khác; Nhưng khi lớn tuổi hơn, chúng ta lại có những góc nhìn khác xưa, và tất nhiên, sự cảm nhận ngày hôm nay về sự việc xưa kia cũng có thể khác đi phần nào; Nhưng dù có là cảm nhận vui, hay buồn về một thời, thì tôi tin rằng mọi cảm nhận về quá khứ của một thời đều rất thú vị, và tôi rất mong nhận được nhiều chia xẽ của các anh chị và các bạn.
Chào bác BS812 chủ nhà, chào tất cả các bác sỹ, các thầy lang đông y đang chia sẻ các kinh nghiệm quý báu của mình để chữa bệnh cho anh em trong đơn vị chúng ta. Em xin kể một câu chuyện mà em nghe được ( Đúng sai mong các Bác góp ý). Ngày đó ở hướng đông bắc K, khu vực Đền Preavihia sốt rét cũng hoành hành rất ác, nhiều lính tham gia chiến đấu bao trận không sao mà cuối cùng lại chết vì căn bệnh sốt rét ác tính. Đó là khi bị sốt rét nặng, đào lấy một con giun( con trùn) đất to, sau đó cho vào miệng nuốt chửng( kinh khủng) ??? thì sẽ chữa được khỏi dứt điểm căn bệnh sốt rét quái ác kia. Hồi ở K, em cũng bị sốt rét nhiều lần nhưng không bao giờ dám  ;D thực hiện "bài thuốc" ấy dù có bị sốt rụng cả tóc.
[/quo   VS307 cám ơn chị Anh Thơ rất nhiều, đúng là không thầy chớ liều nuốt giun.
   Ngày đó ở d bộ chúng tôi có A nh Huy khẩu đội trưởng , một hôm không hiểu anh ta ăn gì hay nghịch gì mà khắp toàn thân nhiều chỗ ửng đỏ và nổi cục nhìn rất sợ, mà nhìn hắn ta gãi  mới ghê, chắc là ngứa lắm. Đen cho hắn là hôm đó Ông Thuần y sỹ của tiểu đoàn và thằng em y tá đều đi công tác vắng. May cho hắn có một anh tên Ba nhìn thấy, anh ta chạy ù ra bờ suối bứt vội một nắm rễ và lá khoai lang, sau đó giã nhỏ vừa uống vừa xoa thế mà lại khỏi mới tài chứ. Anh em trong đơn vị đều phục hắn sát đất. Kính mong Chị Thơ giải thích thêm cho rõ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Sáu, 2012, 05:46:30 pm
Kính gửi các bác tham gia topic. Anhtho xin tạm ngắt mạch bài của chúng ta về bệnh và di chứng từ quá khứ của chiến sĩ để đăng tải thông tin xôn xao dư luận cả nước về hành động của những người được mệnh danh "mẹ hiền" ở BV đa khoa Hà tĩnh.


Bệnh viện pha loãng máu để bán: “Đó là tội ác!”
Thứ hai 04/06/2012 06:13
ANTĐ - Vụ việc khoa Xét nghiệm - BV Đa khoa Hà Tĩnh vừa bị phát hiện dùng nước muối sinh lý pha với máu để bán cho bệnh nhân đang khiến dư luận vô cùng phẫn nộ. Trả lời phỏng vấn Báo ANTĐ, GS.TS Nguyễn Anh Trí, Viện trưởng Viện Huyết học - Truyền máu Trung ương khẳng định, đó là một tội ác.


Hè năm nay sẽ không thiếu máu điều trị

- PV: Là viện trưởng một viện đầu ngành cả nước về máu điều trị, ông có quan điểm thế nào trước vụ việc chấn động vừa bị phát hiện?
- GS.TS Nguyễn Anh Trí: Tôi mới chỉ đọc thông tin vụ việc bác sĩ Trần Bích Hợp, Trưởng khoa Xét nghiệm bệnh viện (BV) Đa khoa Hà Tĩnh cho dùng nước muối sinh lý pha với máu để bán cho bệnh nhân qua báo chí chứ chưa nhận được báo cáo chính thức. Tuy nhiên, ngay sau khi biết thông tin tôi đã gọi điện vào hỏi Giám đốc BV Đa khoa Hà Tĩnh và được biết họ đang thanh tra. Tôi cũng trao đổi với ông giám đốc bệnh viện và bản thân bác sĩ trực tiếp thực hiện hành vi này rằng, nếu việc pha máu với nước muối sinh lý để bán cho người bệnh là đúng sự thật thì thực sự là một sai phạm rất nghiêm trọng. Với tư cách là viện trưởng viện đầu ngành, tôi sẽ không nương nhẹ chuyện này. Giám đốc BV Đa khoa Hà Tĩnh đã hứa sau khi thanh tra xong sẽ báo cáo đầy đủ.
- Nhiều người bệnh đang rất hoang mang rằng liệu họ được truyền phải máu pha thì có an toàn, hiệu quả không?
- Phải nói thật rằng, nhiều năm về trước, có những lúc, tại cùng một thời điểm, cả 2 bệnh nhân đang rất cần máu, tính mạng ngấp nghé trước cái chết nhưng BV lúc đó chỉ có một đơn vị máu thì buộc phải pha máu ra để đủ truyền cho cả 2 người. Đây là giải pháp tình thế để cứu tính mạng bệnh nhân nguy kịch, giúp họ tạm vượt qua thời khắc nguy hiểm rồi mới tiếp tục quá trình tìm máu phù hợp. Nhưng việc này phải thông báo công khai cho cả 2 người bệnh được truyền máu, chất lượng của nước muối pha vào máu phải tốt, đúng, không bẩn, không hỏng.
Tuy nhiên, việc pha máu sẽ là phạm pháp nếu: sử dụng nước muối và quy trình cho vào máu không đúng, vi phạm về chuyên môn. Đặc biệt, nếu chia đơn vị máu để bán nhằm mục đích thu lợi nhuận (nói dối với bệnh nhân là một đơn vị máu, vì bản thân bệnh nhân không thể đếm được) thì đó là hành động lừa dối không chấp nhận được. Theo tôi, đó là tội ác.


------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

'Truyền máu pha nước muối sinh lý là chuyện quá chấn động'
(Zing) - "Bệnh nhân được truyền máu pha loãng, nếu tim không chịu được sẽ xảy ra hậu quả khôn lường. Lượng máu không đủ cung cấp có thể nguy hiểm tính mạng".

>> Nghi vấn bác sỹ pha chế máu để bán cho bệnh nhân
>> Đình chỉ Trưởng khoa bệnh viện có nghi vấn bác sỹ pha chế máu
Đó là khẳng định của Bác sĩ Nguyễn Hoàng Cát – Phó giám đốc trung tâm Huyết học – truyền máu tỉnh Nghệ An.
Bác sĩ Cát cho biết: “Nếu sự việc có thật như báo chí phản ánh về nghi vấn bác sĩ pha loãng máu để bán cho bệnh nhân, theo tôi nghĩ các bác sĩ đó tất nhiên không dám pha những chất gây chết người, phản ứng phụ. Tuy nhiên, họ pha như thế là có mục đích.
Những bệnh nhân được truyền loại máu pha tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Trước hết đó là chất lượng máu truyền vào người không đảm bảo, cũng như người bình thường ăn một cái bánh mì thì sẽ no hơn nửa cái.

(http://i1175.photobucket.com/albums/r627/anhtho2/b1-2.jpg)
                         Bệnh viện đa khoa Hà Tĩnh

Về góc độ chuyên môn, tôi cho rằng bệnh nhân được truyền loại máu pha loãng, chất lượng chỉ bằng một nửa như vậy là không tốt”.
Bác sĩ Cát cũng cho rằng về góc độ xã hội, nếu quả thực có sự việc nói trên, với tư cách là người  trong nghành ông thấy rất đau lòng.

(http://i1175.photobucket.com/albums/r627/anhtho2/m3-1.jpg)
Theo lời bác sĩ Cát thì nếu bệnh nhân được truyền máu pha loãng thì sẽ rất nguy hiểm

"Hơn 40 năm trong nghề nhưng tôi chưa khi nào dám nghĩ có sự việc đó xảy ra. Quả thực nếu vụ việc bác sĩ pha loãng máu, 1 bịch 250cc thành 2-3 bịch bằng cách tiêm nước muối sinh lý vào cho đủ trọng lượng thì đúng là chấn động dư luận, nhiều người sẽ không dám tin đó là sự thật" - bác sĩ Cát nói.
Lliên quan đến vụ việc này, phía thanh tra sở y tế đang tiến hành điều tra, xác minh vụ việc. Ngày 29/5, Giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh đã ra quyết định tạm đình chỉ công việc đối với Bác sĩ Trần Bích Hợp – Trưởng khoa xét nghiệm vì đã không hoàn thành nhiệm vụ của một Trưởng khoa, như quản lý khoa, phòng kém, vi phạm một số quy chế của bệnh viện. Những sai phạm liên tiếp của bà Hợp gây ảnh hưởng không nhỏ tới uy tín của bệnh viện nói chung và bác sỹ của bệnh viện nói riêng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 06 Tháng Sáu, 2012, 06:10:59 pm
Cám ơn anhtho đã cung cấp thông tin nóng hổi về ngành y. Tôi thấy "rất vui" vì trình độ khoa học ,kỹ thuật của ta ngày càng đuổi kịp anh bạn láng giềng TQ rồi đó. Không biết có còn ai không dám tái phạm những kiểu giết người bằng kỹ thuật cao như thế nữa không.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 06 Tháng Sáu, 2012, 06:26:18 pm
 Chào các bác. Cái món "Địa long" còn hiện diện tích cực, hiệu quả trong thang thuốc chữa bệnh ban sởi của tre em nữa đấy.
 Chào bạn vanson307, đúng là anh khẩu đội trưởng, đã bị ngộ độc, nên dùng rau lang để giải độc đấy. Nghe nói nhiễm độc mủ cây sơn thì cũng bị phù, nhưng trong thời gian ở rừng, tôi chưa được thấy loại cây này.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: SVNMARINESVN trong 06 Tháng Sáu, 2012, 06:32:39 pm
Kính gửi các bác tham gia topic. Anhtho xin tạm ngắt mạch bài của chúng ta về bệnh và di chứng từ quá khứ của chiến sĩ để đăng tải thông tin xôn xao dư luận cả nước về hành động của những người được mệnh danh "mẹ hiền" ở BV đa khoa Hà tĩnh.


Bệnh viện pha loãng máu để bán: “Đó là tội ác!”
Thứ hai 04/06/2012 06:13
ANTĐ - Vụ việc khoa Xét nghiệm - BV Đa khoa Hà Tĩnh vừa bị phát hiện dùng nước muối sinh lý pha với máu để bán cho bệnh nhân đang khiến dư luận vô cùng phẫn nộ. Trả lời phỏng vấn Báo ANTĐ, GS.TS Nguyễn Anh Trí, Viện trưởng Viện Huyết học - Truyền máu Trung ương khẳng định, đó là một tội ác.


Hè năm nay sẽ không thiếu máu điều trị

- PV: Là viện trưởng một viện đầu ngành cả nước về máu điều trị, ông có quan điểm thế nào trước vụ việc chấn động vừa bị phát hiện?
- GS.TS Nguyễn Anh Trí: Tôi mới chỉ đọc thông tin vụ việc bác sĩ Trần Bích Hợp, Trưởng khoa Xét nghiệm bệnh viện (BV) Đa khoa Hà Tĩnh cho dùng nước muối sinh lý pha với máu để bán cho bệnh nhân qua báo chí chứ chưa nhận được báo cáo chính thức. Tuy nhiên, ngay sau khi biết thông tin tôi đã gọi điện vào hỏi Giám đốc BV Đa khoa Hà Tĩnh và được biết họ đang thanh tra. Tôi cũng trao đổi với ông giám đốc bệnh viện và bản thân bác sĩ trực tiếp thực hiện hành vi này rằng, nếu việc pha máu với nước muối sinh lý để bán cho người bệnh là đúng sự thật thì thực sự là một sai phạm rất nghiêm trọng. Với tư cách là viện trưởng viện đầu ngành, tôi sẽ không nương nhẹ chuyện này. Giám đốc BV Đa khoa Hà Tĩnh đã hứa sau khi thanh tra xong sẽ báo cáo đầy đủ.
- Nhiều người bệnh đang rất hoang mang rằng liệu họ được truyền phải máu pha thì có an toàn, hiệu quả không?
- Phải nói thật rằng, nhiều năm về trước, có những lúc, tại cùng một thời điểm, cả 2 bệnh nhân đang rất cần máu, tính mạng ngấp nghé trước cái chết nhưng BV lúc đó chỉ có một đơn vị máu thì buộc phải pha máu ra để đủ truyền cho cả 2 người. Đây là giải pháp tình thế để cứu tính mạng bệnh nhân nguy kịch, giúp họ tạm vượt qua thời khắc nguy hiểm rồi mới tiếp tục quá trình tìm máu phù hợp. Nhưng việc này phải thông báo công khai cho cả 2 người bệnh được truyền máu, chất lượng của nước muối pha vào máu phải tốt, đúng, không bẩn, không hỏng.
Tuy nhiên, việc pha máu sẽ là phạm pháp nếu: sử dụng nước muối và quy trình cho vào máu không đúng, vi phạm về chuyên môn. Đặc biệt, nếu chia đơn vị máu để bán nhằm mục đích thu lợi nhuận (nói dối với bệnh nhân là một đơn vị máu, vì bản thân bệnh nhân không thể đếm được) thì đó là hành động lừa dối không chấp nhận được. Theo tôi, đó là tội ác.


------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

'Truyền máu pha nước muối sinh lý là chuyện quá chấn động'
(Zing) - "Bệnh nhân được truyền máu pha loãng, nếu tim không chịu được sẽ xảy ra hậu quả khôn lường. Lượng máu không đủ cung cấp có thể nguy hiểm tính mạng".

>> Nghi vấn bác sỹ pha chế máu để bán cho bệnh nhân
>> Đình chỉ Trưởng khoa bệnh viện có nghi vấn bác sỹ pha chế máu
Đó là khẳng định của Bác sĩ Nguyễn Hoàng Cát – Phó giám đốc trung tâm Huyết học – truyền máu tỉnh Nghệ An.
Bác sĩ Cát cho biết: “Nếu sự việc có thật như báo chí phản ánh về nghi vấn bác sĩ pha loãng máu để bán cho bệnh nhân, theo tôi nghĩ các bác sĩ đó tất nhiên không dám pha những chất gây chết người, phản ứng phụ. Tuy nhiên, họ pha như thế là có mục đích.
Những bệnh nhân được truyền loại máu pha tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Trước hết đó là chất lượng máu truyền vào người không đảm bảo, cũng như người bình thường ăn một cái bánh mì thì sẽ no hơn nửa cái.

(http://i1175.photobucket.com/albums/r627/anhtho2/b1-2.jpg)
                         Bệnh viện đa khoa Hà Tĩnh

Về góc độ chuyên môn, tôi cho rằng bệnh nhân được truyền loại máu pha loãng, chất lượng chỉ bằng một nửa như vậy là không tốt”.
Bác sĩ Cát cũng cho rằng về góc độ xã hội, nếu quả thực có sự việc nói trên, với tư cách là người  trong nghành ông thấy rất đau lòng.

(http://i1175.photobucket.com/albums/r627/anhtho2/m3-1.jpg)
Theo lời bác sĩ Cát thì nếu bệnh nhân được truyền máu pha loãng thì sẽ rất nguy hiểm

"Hơn 40 năm trong nghề nhưng tôi chưa khi nào dám nghĩ có sự việc đó xảy ra. Quả thực nếu vụ việc bác sĩ pha loãng máu, 1 bịch 250cc thành 2-3 bịch bằng cách tiêm nước muối sinh lý vào cho đủ trọng lượng thì đúng là chấn động dư luận, nhiều người sẽ không dám tin đó là sự thật" - bác sĩ Cát nói.
Lliên quan đến vụ việc này, phía thanh tra sở y tế đang tiến hành điều tra, xác minh vụ việc. Ngày 29/5, Giám đốc Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh đã ra quyết định tạm đình chỉ công việc đối với Bác sĩ Trần Bích Hợp – Trưởng khoa xét nghiệm vì đã không hoàn thành nhiệm vụ của một Trưởng khoa, như quản lý khoa, phòng kém, vi phạm một số quy chế của bệnh viện. Những sai phạm liên tiếp của bà Hợp gây ảnh hưởng không nhỏ tới uy tín của bệnh viện nói chung và bác sỹ của bệnh viện nói riêng.
Lời thề Hippocrates
Tôi xin thề trước Apollon thần chữa bệnh, trước Æsculapius thần y học, trước thần Hygieia và Panacea, và trước sự chứng giám của tất cả các nam nữ thiên thần, là tôi sẽ đem hết sức lực và khả năng để làm trọn lời thề và lời cam kết sau đây:
•   Tôi sẽ coi các thầy học của tôi ngang hàng với các bậc thân sinh ra tôi. Tôi sẽ chia sẻ với các vị đó của cải của tôi, và khi cần tôi sẽ đáp ứng những nhu cầu của các vị đó. Tôi sẽ coi con của thầy như anh em ruột thịt của tôi, và nếu họ muốn học nghề y thì tôi sẽ dạy cho họ không lấy tiền công mà cũng không giấu nghề. Tôi sẽ truyền đạt cho họ những nguyên lý, những bài học truyền miệng và tất cả vốn hiểu biết của tôi cho các con tôi, các con của các thầy dạy tôi và cho tất cả các môn đệ cùng gắn bó bởi một lời cam kết và một lời thề đúng với Y luật mà không truyền cho một ai khác.
•   Tôi sẽ chỉ dẫn mọi chế độ có lợi cho người bệnh tùy theo khả năng và sự phán đoán của tôi, tôi sẽ tránh mọi điều xấu và bất công.
•   Tôi sẽ không trao thuốc độc cho bất kỳ ai, kể cả khi họ yêu cầu và cũng không tự mình gợi ý cho họ; cũng như vậy, tôi cũng sẽ không trao cho bất cứ người phụ nữ nào những thuốc gây sẩy thai.
•   Tôi suốt đời hành nghề trong sự vô tư và thân thiết.
•   Tôi sẽ không thực hiện những phẫu thuật mở bàng quang mà dành công việc đó cho những người chuyên.
•   Dù vào bất cứ nhà nào, tôi cũng chỉ vì lợi ích của người bệnh, tránh mọi hành vi xấu xa, cố ý và đồi bại nhất là tránh cám dỗ phụ nữ và thiếu niên tự do hay nô lệ.
•   Dù tôi có nhìn hoặc nghe thấy gì trong xã hội, trong và cả ngoài lúc hành nghề của tôi, tôi sẽ xin im lặng trước những điều không bao giờ cần để lộ ra và coi sự kín đáo trong trường hợp đó như một nghĩa vụ.
•   Nếu tôi làm trọn lời thề này và không có gì vi phạm tôi sẽ được hưởng một cuộc sống sung sướng và sẽ được hành nghề trong sự quý trọng mãi mãi của mọi người. Nếu tôi vi phạm lời thề này hay tôi tự phản bội, thì tôi sẽ phải chịu một số phận khổ sở ngược lại.
...Không biết mấy tay .. “Boác Quỷ” này có học lời thề của Ông Hippocrates không ta? Hay học rồi mà quên?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: trung-truc trong 06 Tháng Sáu, 2012, 09:03:23 pm
. . .
 Chào bạn vanson307, đúng là anh khẩu đội trưởng, đã bị ngộ độc, nên dùng rau lang để giải độc đấy. Nghe nói nhiễm độc mủ cây sơn thì cũng bị phù, nhưng trong thời gian ở rừng, tôi chưa được thấy loại cây này.
Gặp cây sơn nầy cũng "hên xui" lắm! ;D ;D ;D Lúc ở chiến trường K trong một lần đi phối thuộc, tui được phân công nhiệm vụ tại trận địa pháo để làm công tác kế toán. Hôm đầu do phải chuẩn bị các phần tử dự bị vào hướng truy quét, nên tui được miễn công tác đào hầm và đào công sự! Ngày hôm sau thì không phải là phiên trực chiến nên tui và 2 lính Ts pháo nửa phải đi chặt cây vác về gia cố thêm cái hầm chứa "đồ chơi" (đạn pháo hơi cay CS!). Ba thằng thì một thằng là dân "cày đường nhựa", một thằng dân "lội sình miệt miền tây" và một đứa "cạo mủ cao su" gần Sài gòn! Nói về cây rừng thì cả ba đứa đều "lơ ngơ láo ngáo" cả! ;D ;D ;D
Khi đốn cái cây đường kính chừng 30 cm nhìn khá thẳng, thì thấy cái vỏ của nó màu đỏ tím. Nhựa cây có mùi hăng hăng, hai tên kia khỏe sức nên thay nhau chặt, tui cắp khẩu AK lòng vòng bên ngoài cảnh giới, nhưng chặt chưa được 1/2 thân cây thì hai tên kia nổi mề đay quanh cổ và mặt. Cả bọn vội chạy về trận địa, hai tên kia được y tá cho thuốc uống chống dị ứng . . . tui là "thằng lội sình" dẫn anh Hổ C trưởng (gốc Bình Định) tới chỗ cái cây thì anh nói: "Sao mấy đứa dại thế! Không tìm cây khác mà chặt lại chọn cây sơn nầy mà chặt!" ;D ;D ;D
Trước đó tui và hai ông kia làm gì mà biết cây sơn cây phết nó ra sao ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanson307 trong 06 Tháng Sáu, 2012, 11:51:00 pm
 Gửi @trunh truc, @ bs812, Thày thuốc Anhtho. Tôi đến bây giờ còn mù tịt thế nào là cây sơn nữa là. Quan trọng là cách phòng thì bằng cách tránh xa không chơi với nó, nhưng đã bị rồi thì chữa thế nào  theo cách dân gian và tây y thì phải nhờ các thầy thuốc trong đơn vị vậy. Thân vs307.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 07 Tháng Sáu, 2012, 06:07:51 am
 Trích dẫn từ Vanon307: Ngày đó ở d bộ chúng tôi có A nh Huy khẩu đội trưởng , một hôm không hiểu anh ta ăn gì hay nghịch gì mà khắp toàn thân nhiều chỗ ửng đỏ và nổi cục nhìn rất sợ, mà nhìn hắn ta gãi  mới ghê, chắc là ngứa lắm. Đen cho hắn là hôm đó Ông Thuần y sỹ của tiểu đoàn và thằng em y tá đều đi công tác vắng. May cho hắn có một anh tên Ba nhìn thấy, anh ta chạy ù ra bờ suối bứt vội một nắm rễ và lá khoai lang, sau đó giã nhỏ vừa uống vừa xoa thế mà lại khỏi mới tài chứ. Anh em trong đơn vị đều phục hắn sát đất. Kính mong Chị Thơ giải thích thêm cho rõ.
Gửi @trunh truc, @ bs812, Thày thuốc Anhtho. Tôi đến bây giờ còn mù tịt thế nào là cây sơn nữa là. Quan trọng là cách phòng thì bằng cách tránh xa không chơi với nó, nhưng đã bị rồi thì chữa thế nào  theo cách dân gian và tây y thì phải nhờ các thầy thuốc trong đơn vị vậy. Thân vs307.
Cám ơn bác SVNMARINESVN nhắc lại lời thề Hypocrat. Những lời thề nằm lòng, cùng với những giáo huấn của Đại danh y Thiền sư Tuệ tĩnh. Cùng với những tri hành y đạo từ Y tổ Hai thượng Lãn Ông  mà hình thành Y Đức Việt Nam. Mà mỗi khi nhắc lại vẫn nghèn nghẹn trong tim

Trở lại vấn đề bác Vanon37 nêu về trường hợp đ/c khẩu đội trưởng bị ngứa, gãi và nổi mẩn đỏ khắp người mà không phát hiện nguyên nhân. Anhtho xin trao đổi mấy ý:
Về đại thể: Có lẽ anh ấy bị một loại lá rừng nào đó, đại loại như lá han, cây sơn rừng phía Bắc, hoặ̣c một loại lông sâu, tơ nhện rừng trong quá trình hoạt động trong rừng gây lên. có thể bác ấy ăn một loại cây củ quả, hoặc hải sản trong bữa ăn của đơn vị. tất nhiên các bác sẽ đặt câu hỏi: Nếu ăn chung với anh em mà sao không ai bị?
Em xin đặt vấn đề về vi thể: Bác ấy có tính mẫn cảm với các chất kích thích (Tương tự như trường hợp bác Trungtruc nêu, trong ba người tham gia chặt cây Sơn thì cũng người bị người không). Mà cái phát ban ngứa là một phản ứng tự vệ của cơ thể chống lại một tác nhân nào đó, gây cảm giác khó chịu, bứt rứt trên da khiến ta phải gãi. Trên khoảng 2 m2 da của mỗi người, bất cứ chỗ nào cũng có thể ngứa.
Thủ phạm gây ngứa chính là chất histamine (có sẵn trong tế bào dưới da) và một số chất khác có liên kết với đầu mút dây thần kinh. Khi bị viêm hay dị ứng, tế bào lập tức tiết ra histamine gây cảm giác ngứa ngáy và làm vùng da quanh đó đỏ lên. Cảm giác này truyền lên não và não lập tức ứng phó bằng cách ra lệnh cho tay gãi hoặc cọ xát nơi ngứa.
Giải thích tại sao bác đồng đội dùng(một nắm) lá rễ cây mà giải quyết sự cố nhanh gọn làm cho các bác phải thán phục lại thuộc một kinh nghiệm lâu đời của bác ấy được truyền thụ từ tổ tiên ông bà (Bác Vanon37 nhớ lại xem bác ấy có phải dân vùng rừng núi phía Bắc không). Và một động tác che dấu cái bí truyền là bác ấy bứt thêm một vài nhánh khoai lang vì bác ấy hiểu dây rau lang mang (tính bình), không độc, không ảnh hưởng tới các thứ thảo dược khác, hơn nữa ai trong đơn vị cũng biết (mặt) dây khoai lang nên bác ấy làm xiếc vậy đấy. Tóm lại nếu không có kinh nghiệm và "thực mục sở thị" những thứ cây rễ của bác ấy thì chúng ta chịu chết và âm thầm đưa vấn đề vào giáo khoa "Bí truyền". Tuy nhiên theo kinh nghiệm ngày còn ở đơn vị, khi có bạn nữ nào ngứa, nổi mề đay, em cho lột trần truồng trong phòng kín, hơ một tấm khăn lông to bản( khăn tắm) trên bếp điện mayso cho nóng rồi lau xoa cùng mình là hết liền. Xin kính chào các bác. Về cây Sơn. Anhtho có nghe và có chứng kiến hậu quả từ mấy người bà con ở quê đi rừng đốn gỗ mắc phải, còn hình dáng ra sao, đề nghị Linhquany thổ dân rừng phía Bắc kính cáo.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 07 Tháng Sáu, 2012, 08:01:15 am
   Mời các anh chị muốn nghiên cứu về cây sơn công nghiệp theo đường link này :
   http://www.baomoi.com/Ve-cai-noi-trong-son--lo-cho-son-mai/52/4617086.epi
  Em góp chuyện trước về loại cây sơn . Quê em cũng có nhưng ít, ngày trước chủ yếu lấy nhựa về phục vụ cho mấy bác thợ mộc là chính, cũng lâu rồi nhưng em vẫn nhớ hình dáng cây sơn ta em trực tiếp nhìn thấy có vẻ khang khác so với cây sơn trong ảnh đường dẫn trên. Các cụ nhà mình có nói " Sơn ăn tuỳ mặt, ma bắt tuỳ người " tuy hàm ý chỉ một nghĩa bóng khác nhưng nghĩa đen của nó đúng là vậy đấy ạ. Em chứng kiến nhiều người khi xem thợ mộc pha sơn, chỉ là loại nhựa khi mua về trộn với mùn cưa để làm keo dán các khớp nối, mộng giường, tủ...đều mang ra sau nhà để pha chế, vô ý có người nào bị mẫn cảm với nó ngồi đấy lập tức ít phút sau sưng mặt luôn. Tuy nhiên cũng không phải dùng thuốc gì cả mà để một hai hôm cũng tự khỏi ( Đấy là người bị nặng ).
   Còn về phần Chị Thơ trả lời bác Vanson thì trên em gọi là bị ma tịt, em thấy họ toàn lấy xô màn cũ hoặc vó rách ( vó màn ) hơ lửa hoặc sao nóng trên chảo gang xong xoa khắp người giống như bị phỏng dạ ( nổi thành mảng ) ở trẻ em. Chán quá bây gìơ em mới được bày cách chữa vừa vệ sinh vừa...hay. Ngày trước em không biết mới khổ. Loại lá mà Anh Sơn nói có lẽ là lá cây chân vịt em cũng nói cùng để bôi lang ben, ai hợp khỏi luôn, tuy nhiên anh chị đừng nhầm với loại rau chân vịt cũng mọc ở bờ ruộng. khi nào gặp em chụp ảnh đưa lên nhận dạng.
   Thấy anh chị bàn rôm rả về loại Địa Sâm quá em cũng góp tý, ngày trước em cũng nhìn thấy có người nuốt sống nguyên con, cho vào quả chuối rồi phồng mồm trợn mắt nuốt chửng, nhìn đến tội nghiệp. Nhưng không khiếp bằng có người bị thoái hoá đốt cột sống uống nước cua sống , em nhìn mà phun trào...mắcma !
  P/s : Xin lỗi em nói nhầm, em đã sửa bài. Bị tiểu đường biến chứng dùng cá trèo đồi ( loại này hiếm lắm ) nấu ăn cùng rau nhọ nồi.
  
  
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 07 Tháng Sáu, 2012, 08:29:11 am
 
   Các cụ nhà mình có nói " Sơn ăn tuỳ mặt, ma bắt tuỳ người " tuy hàm ý chỉ một nghĩa bóng khác nhưng đúng là vậy đấy ạ. Em chứng kiến nhiều người khi xem thợ mộc pha sơn, chỉ là loại nhựa khi mua về trộn với mùn cưa để làm keo dán các khớp nối, mộng giường, tủ...đều mang ra sau nhà để pha chế, vô ý có người nào bị mẫn cảm với nó ngồi đấy lập tức ít phút sau sưng mặt luôn. Tuy nhiên cũng không phải dùng thuốc gì cả mà để một hai hôm cũng tự khỏi ( Đấy là người bị nặng ).
   Còn về phần Chị Thơ trả lời bác Vanson thì trên em gọi là bị ma tịt, em thấy họ toàn lấy xô màn cũ hoặc vó rách ( vó màn ) hơ lửa hoặc sao nóng trên chảo gang xong xoa khắp người giống như bị phỏng dạ ( nổi thành mảng ) ở trẻ em. Chán quá bây gìơ em mới được bày cách chữa vừa vệ sinh vừa...hay.
  
  

Ý kiến của Linhquany  "Sơn ăn tùy mặt......."  Xét về nghĩa đen cũng đúng vì tùy người có cơ địa mẫn cảm với các tác nhân không thuận lợi, thì nó mới xuất hiện triệu chứng dị ứng. Nhưng Anhtho đã chứng kiến có anh kia bị (Sơn ăn) mặt sưng mọng, nứt nẻ, chảy nước vàng và bị nhiễm trùng cơ hội. Phải đi bệnh viện điều trị đấy các bác ạ.
Vấn đề thứ hai: người ta dùng vó rách, dẻ màn cũng đúng và phổ biến ở nông thôn, mà còn mang chút xíu ấn tượng như một mẹo chữa. Thực ra cơ chế của nó cũng dễ hiểu. Bình thường các tế bào dưới da luôn có sự hiện diện của thụ thể Histamin ( H1 Reseptor) không hoạt hóa. Khi có tác nhân ngoại lai kích hoạt thì nó mới hoạt động nhưng cấu trúc hóa học của dạng này không bền vững, dễ bị phá hủy bởi nhiệt độ thích ứng. Do vậy chúng ta dùng vải gì cũng được miễn là mềm để không kích ứng thêm các mạc đoản thần kinh dưới da, nhưng giữ được nhiệt để phá hủy cấu trúc H1 và vô hiệu quá trình hoạt hóa thành công.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 07 Tháng Sáu, 2012, 04:53:36 pm
Bổ xung thêm thông tin về chuyện "Sơn ăn"
- Cây sơn (Rhus succedanea) có chất nhựa, được nhân dân ta chế ra “sơn ta ” để gắn gỗ, làm đồ thủ công mỹ nghệ sơn mài. Chất laccol trong sơn ta  kích thích gây dị ứng mạnh đối với da. Có khi chỉ ngửi thấy hơi sơn, đun củi có lẫn cây sơn... đã bị lở sơn. Người ta vẫn chưa biết loại da nào hay bị lở sơn, loại da nào không bị lở sơn. Trên thực tế thì có người bị lở sơn, còn một số người khác lại không bị. Người ở vùng trồng cây sơn hoặc sử dụng sơn ta làm sơn mài ít bị lở sơn. Trái lại những người có cơ địa dị ứng có khi chỉ ngửi thấy đã bị lở sơn và lở nặng.
.

Cách xử trí khi bị lở sơn: Trước hết, phải tránh rửa nước lã, tránh gãi hoặc chà xát lên các chỗ da bị tổn thương. Dùng các dung dịch làm dịu da và diệt khuẩn như thuốc tím pha loãng 1/4.000, nước muối sinh lý, dung dịch 0,9%. Có thể uống các thuốc kháng histamin chống dị ứng, giảm đau rát, giảm ngứa. Liều lượng và cách sử dụng do bác sĩ chỉ định.
Trong dân gian có nhiều bài thuốc chữa lở sơn đơn giản và hiệu quả. Bệnh nhân có thể dùng phương thuốc sau đây, kết hợp thuốc uống trong với thuốc rửa ngoài:
Phương thuốc uống trong: Hoa kim ngân 20 g, cam thảo đất 12 g, sài đất 40 g, thổ phục linh 20 g, bồ công anh 20 g. Cho các vị vào ấm, đổ 500 ml nước, sắc còn 200 ml. Người lớn uống cả một lần. Trẻ em tùy theo tuổi chia làm 2 - 3 lần uống.

Về thuốc rửa ngoài, dùng một trong các bài sau:
- Lấy 200 g lá khế chua cả cành non và hoa, vò nát, nấu với 4 lít nước, khi nước sôi bỏ vào một ít muối mà xông. Xông xong dùng nước này để tắm, mỗi ngày một lần.
- Lấy 1 kg lá sen khô, sắc lấy nước đặc rửa chỗ lở sơn ngày 2 - 3 lần.
- Thanh đại 25 g, thạch cao sống 50 g, hoạt thạch 15 g, vỏ núc nác 20 g. Đem tất cả tán thành bột mịn, trộn với dầu vừng bôi vào chỗ đau. Trường hợp có nước chảy nhiều, cho thêm bột mai mực.


Tác giả: BS. Phạm Thanh Sơn
Nguồn: Báo Sức khoẻ & Đời sống số 204 ngày 23/1


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 07 Tháng Sáu, 2012, 07:48:27 pm
Các bác kể chuyện ngoài chiến tuyến hoài, cũng phải nghĩ lại thời buổi chập chững bước vào nghề . Một kỷ niệm thời kỳ thực tập ngoại bụng ngực xảy ra. Buổi sáng tập trung hai tổ của tiểu đội 1 theo dõi khám hội chẩn bệnh nhân Nguyễn Văn Xứng 37 tuổi học viên Y 13 với triệu chứng đau bụng. Các kết quả cận lâm sàng nghèo nàn. Về lâm sàng : không sốt, cơn đau dữ dội hai giờ trước đó, có ói, bí tiểu, dấu hiệu Macburney+. Kết luận viêm ruột thừa cấp. Quyết định mổ. Sau khi rửa tay vô trùng, hai tổ học viên tiếp cận quanh bàn mổ khoanh tay theo dõi. Thượng úy bác sĩ Nguyễn Chơn phẫu thuật viên chính, trung úy y sĩ Hùng phụ mổ và kíp phục vụ của khoa ngoại tiến hành. Với mấy nhát rạch điểm Macburney trên cái bụng khá phì nhiêu, một tảng mỡ vàng nhạt bị loại, lúc ấy mới bộc lộ được khu hỗng hồi tràng nhưng…ruột thừa không có dấu hiệu viêm. Bác sỹ Chơn phó chủ nhiệm khoa ngoại quyết định cắt bỏ ruột thừa vì nỡ mở ổ bụng rồi. Sau đó vì hết thời gian thực tập ngọai khoa nên thời gian hậu hậu phẫu chúng tôi không được tiếp tục theo dọi bệnh nhân cũng là đồng môn và việc giải quyết hậu quả của ca mổ nhầm chắc chắn cũng nhẹ nhàng trong tầm của các thầy ở khoa ngoại. Những gì đến với chúng tôi thời gian qua trở thành kỷ niệm khó quên kể cả khía cạnh nhân bản trong hoàn cảnh chiến tranh. Sau này gặp lại bác sĩ Xứng, anh cho biết: nửa năm sau lại xuất hiện cơn đau và chẩn đoán lần này là sỏi bàng quang, ứ nước thận phải, không loại trừ lần đau trước và bị mổ là do một (xá lị) nằm ở eo gấp niệu quản vắt qua bờ ngoài xương chậu trùng điểm Macburney mà không phát hiện ra do gặp toàn (bác sỹ giỏi). Tiếp theo là thời gian đi thực tập lâm sàng tại bệnh viên về nội tổng quát. Với mấy tháng khá vất vả vì phải rồng rắn cuốc bộ từ trường theo đường Nguyễn Tri Phương nối dài, qua mấy ngã tư ngã năm ra đường Nguyễn Trãi tới quân y viện 7A ngày bốn lần. Ngày nắng ngày mưa rất cực dưới sự hướng dẫn của thượng úy bác sỹ Thu Hồng, chủ nhiệm khoa nội nhiễm (chị Hồng là con gái thiếu tướng Đồng Văn Cống, dù là lá ngọc cành vàng nhưng rất tâm lý và tận tình với học viên) và lần thứ hai (sau lần ngửi mùi hoại thư sinh hơi ở QYV 115) chúng tôi phải ngửi mùi phân lỵ trực trùng, là căn bệnh khá sẵn ở khoa này.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 09 Tháng Sáu, 2012, 08:05:03 am
Cám ơn bác vetran về bài viết. Cái sướng của lính là được "ốm tha ,già thải", nhưng cái khổ của các bác quân y là khi lính ốm, lính thương vong, thì các bác ấy lại chịu nhiều vất vả; Trong muôn vàn thiếu thốn của ngày xưa ấy, người lính quân y ở chiến trường, vì tình thương đồng đội phải nổ lực hết mình, cố gắng hết mình để cứu chữa cho đồng đội; Và tôi tin rằng, trong mỗi người lính quân y trở về sau cuộc chiến, là chiếc ba lô đầy ắp những kỹ niệm khó quên, rất mong được các bác chia xẻ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 09 Tháng Sáu, 2012, 04:30:21 pm
   Em góp một câu chuyện thời còn huấn luyện tân binh. Có một anh trung đội trưởng khi ra thao trường hướng dẫn lính mới cách làm bộc phá. Miếng bộc phá chỉ khoảng to hơn bao diêm thôi, khi công đoạn cuối cùng là lắp nụ xòe vào đầu dây cháy chậm không hiểu sao phát nổ, làm bay mất mấy ngón tay của anh B trưởng nọ và sợ hơn là da tay bị tướp lên tận cườm. Bác ấy có đeo một chiếc nhẫn vàng khoảng hai chỉ thì phải ( nghe đồn thế ) đúng bàn tay bị cụt ngón làm lính lác tụi em ra kiểm tra hiện trường suốt.
   Lúc đó em chưa đi học quân y nhưng cũng nghe là y tá đại đội xử lý lúng túng mãi không biết cầm máu , băng bó kiểu gì. Đây là vết thương chắc là xác định do hỏa khí phải không ạ ! Vậy nếu xử lý không kịp thời thì sau này có phải tháo thêm bàn tay đi không ( do nhiễm trùng vì đầy đất cát vào ). Mong các bác quân y và cựu binh đã từng ở chiến trường trả lời cho em với. Vì những vết thương do hỏa khí gây ra thời bình không bao giờ có và em cũng mong là như vậy .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 09 Tháng Sáu, 2012, 05:36:17 pm
Thưa các bác tham gia topic. Linh quany thắc mắc về vết thương do hỏa khí, thì vetran tôi chịu chết không tham gia được. Thật ra năm 78- 79 lúc còn trong trường, chỉ được học nhận diện các tổn thương đã được xử lý ban đầu, thôi thì đủ kiểu dáng, đủ mức độ thiếu hụt mất mát trên cơ thể của anh em chiến binh. Tôi nhớ là chiều nào cũng nhận thương binh từ Sân bay Tân Sơn Nhất về, qua thời gian vào hai phòng trung phẫu thì hai chị hộ lý sẽ khiêng  ra vài rổ lớn đậy xăng trắng đưa qua vạt đất trống khu C bệnh viện 115 chôn nhưng không để lại dấu tích trên mặt đất. Cái vụ phẫu thuật chấn thương này chắc phải nhờ đến bác LUCPET ABC và các chuyên gia ngoại khoa giải thích. kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quincy trong 10 Tháng Sáu, 2012, 08:09:39 am

Xin chào bác SVNMARINESVN qua câu đặt vấn đề của bác với bác Binhyen. Tôi xin trao đổi với bác mấy vấn đề về sốt rét như sau: Cách đây hơn ba mươi năm, chúng tôi được học về dịch tễ, lâm sàng và điều trị sốt rét theo giáo khoa y văn trước những năm 70 TK trước, tất nhiên có cập nhật thông tin mới nhưng chung qui lại, đó là những bài cơ bản, phản ánh những biểu hiện cổ điển của căn bệnh này đó là: gai gai trong mình, nhức đầu, tay chân rã rời, hai vai mỏi rũ và bắt đầu lạnh. Cái lạnh này là do phản ứng của cơ thể khi hàng loạt hồng cầu trong máu bị vỡ cho nên người ta nói lạnh trong xương lạnh ra và các cơ run bần bật. Lúc đó bác đắp năm cái chăn cũng như không đắp cái nào. Nếu có đồng đội, người thân khỏe hơn, ôm và đè cứng xuống giường thì ta cảm thấy dễ chịu hơn. Sang giai đoạn sốt thì đúng là cơ thể nóng nhu hòn than. Đây cũng là thời gian phản ứng của cơ thể đối với các chất thải ra từ hồng cầu vỡ và chuyển hóa dở dang trở thành chất lạ kích thích lên trung khu điều nhiệt trên não bộ và gây cơn sốt kinh hoàng. Chừng mười phút thì cơn nóng rét lui dần để đến hôm sau theo chu kì lặp lại khi kí sinh trùng SR chui vào và phá vỡ loạt hồng cầu mới. Tuy nhiên do các yếu tố dịch tễ, do việc sử dụng thuốc không đúng chỉ định về liều lượng, loại thuốc, thời gian và sự quyết tâm của bệnh nhân nên triệu chứng diễn ra con sốt rét biểu hiện rất đa dạng không theo y văn cổ điển mô tả nữa, thậm chí thời gian bên K, tôi thấy anh em chỉ sốt nhẹ, uể oải, nếu không tống Chloroquine hoặc Nivaquine thì không bao giờ hết các triệu chứng đó. Riêng về cảm nhận chủ quan cái sốt nóng lạnh còn là triệu chứng chung của nhiều nguyên nhân bệnh sinh như: sốt do ve cắn, sốt mò, sốt Dengue.v.v. Tuy nhiên mình đang sống trong vùng sốt rét nặng thì trước các triệu chứng sốt thì bao giờ quân y cũng nghĩ đến và điều trị sốt rét trước đã. Và như vậy, các triệu chứng bác SVNMARINESVN mô tả là sốt rét chắc. Xin chào tất cả các bác tham gia topic

Chú Tran,

Trong chẩn đoán và điều trị sốt rét lúc đó các cô chú có dủng đến những hổ trợ cận lâm sàng không? như phết tế bào máu ngoại biên, peripheral blood smear. Vì  ký sinh trùng sốt rét  Plasmodium có đến 4 chùng khác nhau : P.vivas, P.malariae, P. ovale, P.falciparum. Khi người ta gửi mẫu máu đến con làm hai loại smears là dày và mỏng . Loại dày thì con nhuộm Giemsa stain . Ưu điểm của thick smear thì KST cô đặc hơn, dể thấy hơn nhưng nhưng điểm là mình không phân biệt được chúng nào cả. Còn thin smear con nhuộm Wrigh stain để tìm hình thể morphology, trophozoir, ring forms, schizont, n gametocyte. Vì mỗi chủng có những điểm riêng nên dùng thin smear rất dể xác định các chuìng. Cũng trên tế bào máu ngoại biên khi thấy parasite tấn công loại hồng càu nào mình cũng giúp cho mình xác định được như P.falciparum thì affect tất cả các loại hồng càu, P.ovalve và P. vivas afect các hồng cầu non, reticulocyte, và P.malariae afect các hồng cầu già. Khi xác định được chắc chắn chũng nào thì con gửi kết quả cho BS, còn cái nào con không sure thì con gọi mấy ông pathologist xuống review dùm.

Về mặt bệnh học thì con thấy các chũng khác nhau cũng có biểu hiện lâm sàng khác nhau như những cơn bộc phát, paroxysm khác nhau , P.malariae thường gây triệu chứng thận hư, nephrotic syndrome, và P. falciparum gây sốt rét ác tính, suy gan, suy thận, nước tiểu đen, black water và ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 10 Tháng Sáu, 2012, 03:10:20 pm
   Chào bác Quincy !
   Rất vui khi thấy bác tham gia vào ngôi nhà chung của nhưng người Cựu - Lính - Quân - Dân -  Y . Trong lúc chờ bác chủ nhà đón khách và Bác Vetran cùng mọi người trao đổi với bác về chuyên môn thì mong bác có thể kể hoặc ôn lại một số kỷ niệm trong công việc của mình.
  Chúc bác luôn mạnh khoẻ và mong có một ngày bác về tham gia chương trình Ai là triệu phú có dịp anh em được giao lưu, gặp mặt!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 10 Tháng Sáu, 2012, 03:54:19 pm
Hỏi thăm các bác sĩ quân y: thuốc mà đã hết đát thì có thể dùng cố được mấy tháng nữa với điều kiện không mốc, không bị ẩm, không thay đổi mùi vị, nghĩa là vẫn như lúc còn đát? Người VN mình vốn có tính tiết kiệm mà!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 10 Tháng Sáu, 2012, 05:06:50 pm
Thưa các bác tham gia topic. Linh quany thắc mắc về vết thương do hỏa khí, thì vetran tôi chịu chết không tham gia được. Thật ra năm 78- 79 lúc còn trong trường, chỉ được học nhận diện các tổn thương đã được xử lý ban đầu, thôi thì đủ kiểu dáng, đủ mức độ thiếu hụt mất mát trên cơ thể của anh em chiến binh. Tôi nhớ là chiều nào cũng nhận thương binh từ Sân bay Tân Sơn Nhất về, qua thời gian vào hai phòng trung phẫu thì hai chị hộ lý sẽ khiêng  ra vài rổ lớn đậy xăng trắng đưa qua vạt đất trống khu C bệnh viện 115 chôn nhưng không để lại dấu tích trên mặt đất. Cái vụ phẫu thuật chấn thương này chắc phải nhờ đến bác LUCPET ABC và các chuyên gia ngoại khoa giải thích. kính
  ************88
  Chào các bác .
 Lucpet xin tham gia cùng về vết thương hỏa khí theo hiệu triệu của vetran , tại chiến trường K .
  Đây là loại VT phức tạp nhất trong các loại VT mà con người chúng ta gặp phải .
 Đặc biệt ở chiến trưòng K , vấn đề VT  Mìn là kinh khủng nhất . Rất khó khăn phức tạp do điều kiện tác chiến dã ngoại : Từ việc sơ cứu ban đầu tại trận địa , tới cấp cứu  xử trí  từng bước ở các tuyến C , D , E , F , Đội Điều trị , B/V tiền phương , B/V tuyến sau - hậu phương bởi : Vết thương MÌN ( hỏa khí nói chung ) không bao giờ có thể xử trí xong chỉ trong 1 vài lần can thiệp dao kéo , bởi VT phải luôn để mở cấm khâu kín . Thậm chí còn phải mở rộng VT nhiều hơn ranh giới các tổn thương mà ta nhìn thấy bằng mắt thường Các tổn thương vi thể cấp độ tế bào này sẽ xuất hiện dần ở các cấp tuyến sau và hậu phương qua 1 thời gian nhất định . Ở E mới cắt cổ chân , về Mặt trận phải cắt lên cẳng , rồi QKhu , Tổng cục  thì tới đùi ... là như vậy . Nó cứ hoại tử dần , leo dần lên như vậy đó .
   Bởi vì VT do mìn phải chịu rất nhiều tác nhân phá hoại : Cơ năng ,Động năng , Hóa năng , Nhiệt năng ... . Áp suất rất cao , nhiệt độ rất lớn  nhưng diễn ra trong khoảng thời gian cực ngắn chính là yếu tố làm cho các mô các tổ chức từ từ chết dần hoại tử dần ngày càng  xa VT ban đầu , đây là điều không mấy bác sỹ có thể dự kiến tiên lượng trước được . Quyết định cắt đến đâu , mở rộng VT đến đâu là hợp lý  sẽ thể hiện tay cao hay thấp của BS ngoại dã chiến , chỉ có bằng kinh nghiệm thực tế không thể dạy nhau được , biết vậy để mà cân nhắc khi quyết định thôi .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: SVNMARINESVN trong 10 Tháng Sáu, 2012, 07:05:30 pm
Hỏi thăm các bác sĩ quân y: thuốc mà đã hết đát thì có thể dùng cố được mấy tháng nữa với điều kiện không mốc, không bị ẩm, không thay đổi mùi vị, nghĩa là vẫn như lúc còn đát? Người VN mình vốn có tính tiết kiệm mà!
Hì.. Nói đến thuốc hết date tui mới nhớ hồi năm 1987 lúc đơn vị tui có thằng bạn bị mìn 652A.. 1 bên chân gân tươi lòi ra treo lủng lẳng.. máu me văng tung tóe.. Tôi thấy y tá đem Morphin tự tiêm của Trung quốc.. Natri camphorr.. Nikethamid.. chích cho hắn mấy phát và vài loại thuốc gì đó mà nhìn cái date thấy hết hồn.. thuốc của Mỹ sản xuất năm 1962 như Solu Cortef.. và linh tinh những loại khác toàn là sản xuất thập niên 70.. Vậy mà tốt thiệt, chẳng thấy ai chết chóc gì cả. Không như bây giờ, thuốc còn hạn dùng 6..7 tháng đã hổng thèm ngó đến


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: SVNMARINESVN trong 10 Tháng Sáu, 2012, 07:09:22 pm

.


[/quote]
Quincy cho mình hỏi thăm, ngày xưa mình biết có loại thuốc sốt rét cũng nổi tiếng như: Fansidar, Fanssimef, Mefloquin. Cloroquin... sao bây giờ không thấy nữa? Có lẽ họ nhưng sản xuất rồi chăng?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 10 Tháng Sáu, 2012, 07:24:47 pm
Các bác quân y cho hỏi bệnh tràn dịch khớp gối.
1- Nguyên nhân dẫn tới tràn dịch?
2- Cách chữa tây y, đông y?
 Cảm ơn các bác  !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 10 Tháng Sáu, 2012, 08:07:47 pm
CCBTT@ Mua cái nẹp bó cứng gối lại.

Tôi đã tra trên google rồi, cái date chỉ là cái hạn của nhà sản xuất để khi đến hạn thì đổ thuốc đi mua thuốc mới, như thế thì nhà sản xuất mới bán được thuốc. Còn nếu bảo quản tốt thì có thể dùng được 5, 6 năm nữa, trong khi date chỉ có 3 năm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Sáu, 2012, 07:07:26 am
   Em xin phép ngắt mạch các bác trao đổi về cây mật nhân tý. Em trích dẫn bài của Mob BY và chú linh thong tin bên Top khác sang cho mọi người tham khảo :

Khà...khà! Vào SG nghe từ "mật nhân" lúc đầu thấy rờn rợn tóc gáy, cũng cứ nghĩ nhân là người còn mật tức "mật người". Uống rượu ngâm với mật người  nghe qua ai chẳng thấy hết hồn hết vía.  ;D

 Tìm hiểu ra mới rõ ngọn ngành thế nào là mật nhân. Hóa ra dân Nam gọi là cây mật nhân còn dân Bắc gọi nó là cây mật gấu, loại cây khô thân màu vàng khi ngâm rượu cho ra chất rượu màu hổ phách, khi uống có vị nhưng những đắng như mật gấu, nghe thông tin truyền miệng là nó có tác dụng trị bệnh mỏi xương cốt.

 Trong dịp offline  QKTD hôm  30.4 vừa rồi tại 19c Ngọc Hà BY có xách đến một chai 1,5 lít, lão sudoan5 quất vào một ly cũng phải nhăn mặt vì vị nhưng những đẳng có nó, nhưng sau đó thấy ngọt giọng và êm êm dễ vào. Sau đó cũng may nhờ có lão zin ba cầu cũng mang theo một chai như thế nhưng là rượu trắng, thứ quốc hồn quốc túy của quê hương lão nên đấu chung hai loại vào với nhau là vừa xinh.
 ...
  Và đây :
binhyen1960@ Cây mật gấu khác cây mật nhân, Bác đi đường lên Cao Bằng có bán nhiều ở mấy cái quán chỗ Đèo Gió và ở chợ Cao Bằng.

Cây mật gấu thuộc họ hoàng liên gai. Gỗ của thân và rễ có màu vàng nhạt, vị rất đắng như mật gấu, vì vậy mới có tên là cây mật gấu.

Theo Đông y, cây mật gấu có vị đắng tính mát, vào 4 kinh: phế, vị, can, thận

Có tác dụng:

Cây mật gấu có tác dụng rất tốt trong việc điều trị các triệu chứng về bệnh dạ dầy, rối loạn tiêu hoá,
 đường ruột, đau nhức xương khớp, tê thấp.
Tác dụng Thanh nhiệt, giải độc, mát gan, tiêu viêm, làm se, lợi mật, phòng ngừa và chữa sỏi Mật, giảm đau lưng và thấp khớp, tăng cường sức khoẻ…Đặc biệt sản phẩm có tác dụng tiêu mỡ, viêm đại tràng, giã rượu, chữa bệnh béo phì và bệnh Gút

Người ta thường dùng  10 – 20gr  rễ hoặc thân cây sắc uống chữa ăn uống không tiêu, trị đau ngực, đau gối, chóng mặt, ù tai, viêm gan, vàng da, tiêu chảy, kiết lỵ, đau mắt.

Dùng lá hay quả (8 - 12g) sắc uống hay phối hợp với các vị thuốc khác. Ngoài ra, hoàng liên ô rô còn được dùng để chữa sốt cơn, ho lao, khạc ra máu, lưng gối yếu mỏi, mất ngủ. Dùng ngoài, nấu nước đặc để rửa chữa viêm da dị ứng, lở ngứa...

Cách dùng:

-       Chẻ nhỏ sắc nước uống hàng ngày(mỗi ngày sử dụng khoảng 20gr) hoặc ngâm rượu (ngày uống 3 lần mỗi lần ½ chén).

 Cây mật nhân http://matnhan.com/2011/06/11/tac-dung-cua-re-cay-mat-nhan/

    Đúng là cây mật gấu thì em chỉ thấy ở Cao bằng mới có bán. Một lần em đi Cao bằng qua Đèo gì gần đèo Gió hay chính đèo Gió chỗ có cô chủ quán bị tạt a xít biến dạng mặt có thấy mời mấy chén rượu ngâm rễ cây mật gấu đậm đặc, uống xong em phải chuồn luôn không có sợ nó phát huy tác dụng...bổ quá. Theo Mob BY thì nó chính là mật nhân nhưng theo chú lính thông tin thì không phải. Chỉ giống nhau ở chỗ là cả hai loại đều có tên là MẬT  vì ...đắng và chữa và khắc phục được một số bệnh cùng di chứng của các bác lính...già ( Như em chắc không cần thiết vì bổ quá hoá phiền ). Vậy các bác xem cùng trao đổi để đi đến kết luận cuối cùng được không ạ !
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 11 Tháng Sáu, 2012, 07:33:33 am

 ************88
  Chào các bác .
 Lucpet xin tham gia cùng về vết thương hỏa khí theo hiệu triệu của vetran , tại chiến trường K .
  
   Bởi vì VT do mìn phải chịu rất nhiều tác nhân phá hoại : Cơ năng ,Động năng , Hóa năng , Nhiệt năng ... . Áp suất rất cao , nhiệt độ rất lớn  nhưng diễn ra trong khoảng thời gian cực ngắn chính là yếu tố làm cho các mô các tổ chức từ từ chết dần hoại tử dần ngày càng  xa VT ban đầu , đây là điều không mấy bác sỹ có thể dự kiến tiên lượng trước được . Quyết định cắt đến đâu , mở rộng VT đến đâu là hợp lý  sẽ thể hiện tay cao hay thấp của BS ngoại dã chiến , chỉ có bằng kinh nghiệm thực tế không thể dạy nhau được , biết vậy để mà cân nhắc khi quyết định thôi .
Cám ơn bác Lucpet ABC về thông tin vết thương do hỏa khí. Tôi nhớ ngày thực tập ở khoa ngoại quân y viện 115. Không biết do loại vũ khí náo mà gây cho một anh thương binh một vết thương ở cẳng chân phải, sau khi cắt lọc xong BS cứ để vết thương toang hoác nhìn thấu từ bên này qua bên kia rồi treo tòn teng lên và nhỏ dung dịch  24/24h (không biết dung dịch gì) Nhìn rất tội nghiệp. Cũng như bài tôi viết trong Re: Một thời để nhớ của Anhtho. Hồi đó tôi thực tập ở D quân y sư 7 tại Udong- Komponspeu. Sau một tiếng nổ, xóa sổ một ban chỉ huy đại đội xe và một liên lạc lúc cuốc đất tăng gia. Toàn bộ lực lượng chuyên môn của trạm xá Sư tập trung cấp cứu nhưng cả bốn không ai qua khỏi, nhìn bốn thân hình be bết máu, riêng đại trưởng, tôi thấy nguyên một khúc đùi thun lại như khúc giò, không biết có mất xương không. ngày ấy cũng ngu ngơ cho nên tôi cũng không tìm hiểu do loại trai nổ gì mà sát thương kinh khủng quá.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 11 Tháng Sáu, 2012, 08:03:05 am


Chú Tran,

Trong chẩn đoán và điều trị sốt rét lúc đó các cô chú có dủng đến những hổ trợ cận lâm sàng không? như phết tế bào máu ngoại biên, peripheral blood smear. Vì  ký sinh trùng sốt rét  Plasmodium có đến 4 chùng khác nhau : P.vivas, P.malariae, P. ovale, P.falciparum. Khi người ta gửi mẫu máu đến con làm hai loại smears là dày và mỏng . Loại dày thì con nhuộm Giemsa stain . Ưu điểm của thick smear thì KST cô đặc hơn, dể thấy hơn nhưng nhưng điểm là mình không phân biệt được chúng nào cả. Còn thin smear con nhuộm Wrigh stain để tìm hình thể morphology, trophozoir, ring forms, schizont, n gametocyte. Vì mỗi chủng có những điểm riêng nên dùng thin smear rất dể xác định các chuìng. Cũng trên tế bào máu ngoại biên khi thấy parasite tấn công loại hồng càu nào mình cũng giúp cho mình xác định được như P.falciparum thì affect tất cả các loại hồng càu, P.ovalve và P. vivas afect các hồng cầu non, reticulocyte, và P.malariae afect các hồng cầu già. Khi xác định được chắc chắn chũng nào thì con gửi kết quả cho BS, còn cái nào con không sure thì con gọi mấy ông pathologist xuống review dùm.

Về mặt bệnh học thì con thấy các chũng khác nhau cũng có biểu hiện lâm sàng khác nhau như những cơn bộc phát, paroxysm khác nhau , P.malariae thường gây triệu chứng thận hư, nephrotic syndrome, và P. falciparum gây sốt rét ác tính, suy gan, suy thận, nước tiểu đen, black water và ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương.

Xin trao đổi với Quincy về vấn đề khai thác kết quả cận lâm sàng trong chẩn đoán sốt rét: Thưa các bác tham gia topic. Trong công tác chẩn đoán nhất là chẩn đoán quyết định thì các kết quả cận lâm sàng đóng vai trò rất quan trọng  nhất là thời đại này khoa học kỹ thuật và công nghệ tiên tiến giúp cho bác sỹ nhiều thuận lợi trong chẩn đoán chính xác căn bệnh hơn (tuy không phải là tất cả) trong đó chẩn đoán sốt rét cũng không ngoại lệ. tuy nhiên với hoàn cảnh chiến trường, điều kiện cơ sở vật chất, hóa chất, máy móc thiếu thốn cực kì cho nên người quân y chi dựa vào các triệu chứng lâm sàng là chính để chẩn đoán SR. Tôi đồng ý với Quincy là mỗi loại KST Plasmodium có biểu hiện triệu chứng lâm sàng khác nhau, nhưng đó là lý thuyết, còn thực tiễn thì nó có những biểu hiện hỗn hợp ví dụ trên một cơ địa tái nhiễm nhiều lần, các thế hệ KST hoàn thành chu kì gối đầu nhau hành hạ bệnh nhân, thì không còn triệu chứng đặc hiệu. Cũng như vậy, người cán bộ quân y thời đó có rất nhiều kinh nghiẹm trong chẩn đoán sốt rét do loại KST nào căn cứ trên khảo sát dịch tễ, của cơ quan chuyên môn cấp trên, và sự đúc kết công tác điều trị từ thực tế. Ví dụ ngày tôi đi thực tế với một đơn vị cấp D  của F7 quân đoàn 4 gần núi Uran thì KST chủ yếu là P. Falcifarum và P. Malaria cho nên bệnh cảnh lâm sàng cũng đặc hiệu sốt rét thể não. Tóm lại ở điều kiện chiến trường cấp C D E thì việc hỗ trợ cận lâm sàng cho chẩn đoán là rất hạn chế


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Sáu, 2012, 08:38:29 am
Các bác quân y cho hỏi bệnh tràn dịch khớp gối.
1- Nguyên nhân dẫn tới tràn dịch?
2- Cách chữa tây y, đông y?
 Cảm ơn các bác  !


   Chào bác CCBTT !
   Em vừa nhận được tin của BSChung là đã có cuộc trao đổi giữa BSChung và anh Vệ Trần, thống nhất với nhau là bác sĩ Chung sẽ nhận nghiên cứu trả lời cho các bác một số vấn đề bệnh lý dân sự. Do đó mong các bác trao đổi và góp ý kiến nhiệt tình để BSChung tìm hiểu và trả lời lại !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 11 Tháng Sáu, 2012, 02:30:03 pm
.

.
Quincy cho mình hỏi thăm, ngày xưa mình biết có loại thuốc sốt rét cũng nổi tiếng như: Fansidar, Fanssimef, Mefloquin. Cloroquin... sao bây giờ không thấy nữa? Có lẽ họ nhưng sản xuất rồi chăng?
[/quote]
quote author Trích dẫn từ=linh thong tin link=topic=24428.msg381406#msg381406 date=1339333667]
Tôi đã tra trên google rồi, cái date chỉ là cái hạn của nhà sản xuất để khi đến hạn thì đổ thuốc đi mua thuốc mới, như thế thì nhà sản xuất mới bán được thuốc. Còn nếu bảo quản tốt thì có thể dùng được 5, 6 năm nữa, trong khi date chỉ có 3 năm.
[/quote]



Nhân danh "ANHTHO PHARMCY" gần hai mười năm trên thương trường. Anhtho xin có mấy ý kiến về hạn sử dụng của tân dược
 Hạn sử dụng thuốc (Date) là thời hạn mà quá mốc đó, thuốc sẽ không được phép lưu thông và sử dụng. Hạn dùng được ghi bằng số (2 con số) chỉ tháng, hoặc bằng chữ số chỉ năm gồm 2 con số cuối của năm. Ví dụ: 03-12 tức là tháng ba năm hai ngàn không trăm mười hai không được sử dụng nữa(Mục 6 điều 11 Thông tư 14).
Về ngày sản xuất: Số chỉ ngày gồm 2 con số, số chỉ tháng gồm 2 con số hoặc tên tháng bằng chữ, số chỉ năm gồm 2 con số cuối của năm. Ví dụ: 01/03/12.
Hạn dùng và ngày sản xuất ghi theo ngày, tháng, năm dương lịch. Tất cả các chữ viết, chữ số, dấu hiệu, ký hiệu phải ghi rõ ràng, dễ đọc và đúng với thực chất của thuốc, không được gây sự nhầm lẫn với thuốc và hàng hóa khác (Ðiều 3 Thông tư 14).
Sau đây là những  lưu ý:
. Ký hiệu thuốc thường in 3 hàng trên vỏ hộp thuốc
- Lô sản xuất : 04365.
- Ngày sản xuất : 05-2009
- Hạn dùng : 05-2012
Quan điểm của bác Linhthongtin cũng có phần đúng, nhưng với thời bao cấp, thiếu thốn trăm bề, kể cả trình độ dân trí và sự "Tiết kiệm" của dân ta. Nhưng thật sự “lợi bất cập hại”. kinh nghiệm gần hai chục năm kinh doanh và điều trị cho người bệnh. Anhtho ghi nhận nhiều trường hợp phản ứng do thuốc  quá hạn sử dung (qua đường uống), có những cas phản ứng trầm trọng, nhất là các thuốc kháng sinh, chưa nói tới thuốc (tiêm) có thể Shock phản vệ chết người, mặc dù thuốc bảo quản với các chế độ tốt nhất. Các bác cứ hiểu một điều: Khi hoạt chất chính đã được điều chế thành phẩm, tức là phải trộn với tá dược, màu, mùi, vị thì bản thân nó là một hỗn hợp, và theo thời gian và nó sẽ xúc tác và biến chất dần yheo qui luật biến đổi của các chất, nhất là sự biến chất theo cơ chế Oxy hóa. Do vậy nhà sản xuất định ra thời hiệu sử dụng là căn cứ vào sự an toàn của sản phẩm đối với cơ thể sinh vật nói chung và con người nói riêng. Anhtho khuyên các bác chớ vì lý do gì mà đưa tấm thân ngà ngọc ngàn vàng của mình để thí nghiệm (thuốc quá hạn). Kính.
Trả lời bác SVNMARINESVN thay cho Quincy: Các thương phẩm là thuốc điều trị sốt rét như bác nói vẫn được sản xuất và lưu hành, chỉ có điều, mỗi đơn vị sản xuất  thường sử dụng một thương hiệu khác nhau thôi. riêng Fancida là một loại kháng sinh chậm gồm (Sulfadoxine 500 mg, Pyrimethamine 25 mg) dạng đóng gói 03 viên nén (Tables) Điều trị dứt bệnh sốt rét. Nếu cần điều trị kéo dài thì thời gian giữa mỗi liều tối thiểu là 8 ngày. Dùng liều duy nhất: Người lớn: 03 viên. Trẻ em: 1/2 viên cho 10 kg cân nặng, cụ thể là: trẻ em 9-14 t.: 2 viên, 4-8 t.: 1 viên, < 4 t.: 1/2 viên. Dề nghị các bác gặp các nhà chuyên môn để được tư vấn kĩ hơn.




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: bschung trong 11 Tháng Sáu, 2012, 04:09:27 pm
CCBTT@ Mua cái nẹp bó cứng gối lại.

Tôi đã tra trên google rồi, cái date chỉ là cái hạn của nhà sản xuất để khi đến hạn thì đổ thuốc đi mua thuốc mới, như thế thì nhà sản xuất mới bán được thuốc. Còn nếu bảo quản tốt thì có thể dùng được 5, 6 năm nữa, trong khi date chỉ có 3 năm.
  Bác linhthongtin@ : Cái này chỉ nên coi là "kinh nghiệm dân gian" và làm "tư liệu tham khảo nội bộ" thôi các bác nhé ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 11 Tháng Sáu, 2012, 06:35:54 pm
Xin kính chào tất cả mọi người; Rất vui được sự quan tâm, và nhiệt tình ủng hộ của các anh chị và các bạn. Hy vọng topic này sẽ là cầu nối tình cảm của các CCB với nhau ,và cũng là cầu nối tình cảm của các bạn trẻ quan tâm đến ngành quân y của một thời có thể ví gần như là "tay không bắt giặc". Cám ơn anh chị Vệ-Thơ và Lính quany đã trên từng cây số với anh em .
 Đã từ lâu, được biết danh của bschung trên diễn đàn, nay rất vui vì được diện kiến trên topic này; Mong bschung thường xuyên lui tới để thăm khám cho anh em, và có chiêu gì hay hay ngày xưa còn nhớ ,kể lại cho anh em học tập, để khi có dịp còn có cái đem ra xài.
 Các bác bàn nhau chuyện cái Date. Đúng là bây giờ, khi có "của để dành" người ta mới soi cái Date, chứ khi còn ở chiến trường, toàn hát nhạc Trịnh, mà chỉ hát có mỗi câu " có còn hơn không"; Khi ấy, ngay cả thuốc trụ sinh như Pinicilin, streptomicine hết date, vẫn tiêm tốt.
 Còn chuyện bệnh sốt rét thì, ở C lính có bị cảm cúm, nhức đầu, sổ mũi, thay kệ, chỉ có thuốc sốt rét thôi, và sốt rét, là sốt rét, chứ không có lôi thôi, loai này loại nọ. Ấy thế mà trời thương, ai cũng khỏi bệnh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 13 Tháng Sáu, 2012, 05:55:27 am
Các bác quân y cho hỏi bệnh tràn dịch khớp gối.
1- Nguyên nhân dẫn tới tràn dịch?
2- Cách chữa tây y, đông y?
 Cảm ơn các bác  !

Trong khi chờ những ý kiến của bác Lucpet abc và các chuyên gia về xương khớp cung cấp những thông tin từ kinh nghiệm thực tế trong quá trình hành nghề của các bác ấy ở các cơ sở điều trị lớn. Anhtho xin trả lời bác CCBTT  qua cập nhật bài viết của Phó Giáo Sư – Tiến Sĩ – Thầy thuốc ưu tú: BÙI KHẮC HẬU
Mong các bác tham khảo.
Khớp gối là một khớp rất quan trọng đối với cơ thể con người và nó chịu tác động của một lực rất mạnh của toàn bộ trọng lực cơ thể. Người cao tuổi (NCT) rất dễ mắc các bệnh về khớp gối, trong đó có cẩn cẩn thận để tránh mắc bệnh tràn dịch khớp gối…

Nguyên nhân tràn dịch khớp gối
Các dấu hiệu của tràn dịch khớp gối điển hình bao gồm:
Sưng nề: Một bên gối có thể sẽ to hơn bên kia. Khi đánh giá cần dựa vào các mốc xương để so sánh hai bên. Hạn chế vận động khớp: Khớp gối của bạn sẽ bị hạn chế vận động do lượng dịch trong khớp cản trở vận động khớp. Đau: Tuỳ theo nguyên nhân gây tràn dịch khớp mà có thể sẽ có triệu chứng đau khớp, đôi khi do đau mà bệnh nhân không thể đi lại được.
 Các nguyên nhân của tràn dịch khớp gối: có thể là
Chấn thương: Chấn thương các cấu trúc giải phẫu có thể gây đau và gây tràn dịch khớp gối. Một số nguyên nhân chấn thương thường gặp là: Gãy xương. Rách sụn chêm khớp gối. Đứt các dây chằng khớp gối: dây chằng chéo trước hoặc dây chằng chéo sau. Tình trạng chấn thương do quá tải khớp gối, thường do tổn thương sụn khớp
Bệnh lý và một số nguyên nhân khác: Một số bệnh lý và nguyên nhân gây tràn dịch khớp gối có thể gặp là: Thoái hoá khớp. Viêm khớp dạng thấp. Nhiễm trùng khớp. Gout. Pseudogout. Viêm bao hoạt dịch khớp do nhiều nguyên nhân như: viêm màng hoạt dịch khớp gối mạn tính hay sau chấn thương,. Các dạng nang bao hoạt dịch khớp. Bệnh lý rối loạn về tình trạng đông máu. U khớp
  
Điều trị
Điều trị thuốc
Thuốc giảm đau . Cần sử dụng trong 1 số trường hợp triệu chứng đau hơn mức chịu đựng của bệnh nhân.
Kháng sinh. Khi có nguy cơ hoặc đang bị nhiễm trùng.
Thuốc kháng viêm Corticosteroids. Đây là những thuốc kháng viêm mạnh, có thể sử dụng đường miệng hoặc tiêm trực tiếp vào khớp gối. Tuy nhiên, corticoids có 1 số tác dụng phụ, vì vậy phải được kê đơn và theo dõi điều trị bởi bác sỹ chuyên khoa.
Điều trị phẫu thuật và các can thiệp xâm lấn
Chọc hút dịch khớp. Chọc hút dịch khớp nhằm giảm áp lực đồng thời có thể kết hợp điều trị tiêm corticoid.
Nội soi khớp. Nội soi khớp có giá trị chẩn đoán nguyên nhân của tràn dịch khớp và có thể kết hợp điều trị như sửa chữa các thương tổn sụn, dây chằng hay tổn thương thoái hóa khớp.
Thay khớp. Trong trường hợp tổn thương thoái hóa khớp gối.
Tự chăm sóc khi bị tràn dịch khớp gối
Khi bị tràn dịch khớp gối, dù cho là nguyên nhân gì nhưng những chăm sóc cơ bản nhằm mục đích cải thiện triệu chứng và tránh tăng nặng thêm tình trạng bệnh, người bệnh cần thực hiện 1 số biện pháp sau:
Nghỉ ngơi. Tránh việc đi lại tỳ chân vì có thể làm tăng tình trạng tràn dịch và đau.
Chườm đá và kê cao chân: đặc biệt có tác dụng tốt đối với những trường hợp tràn dịch do chán thương. Kê chân cao giúp cho việc tuần hòan chân được tốt, tránh được tình trạng sưng nề.
Điều trị giảm đau. Sử dụng một số thuốc giảm đau thông thường theo sự tư vấn của bác sỹ để cải thiện triệu chứng.
Phòng bệnh
Dịch trong khớp gối thường gặp do tình trạng bệnh lý mạn tính hoặc chấn thương. Để phòng ngừa và phát hiện sớm tình trạng tràn dịch khớp gối, bạn cần thực hiện một số công việc sau:
Thăm khám với bác sỹ thường xuyên. Kiểm soát tốt các bệnh lý mạn tính như thóai hóa khớp, viêm khớp dạng thấp hay Gout.
Thực hiện tốt yêu cầu điều trị của bác sỹ. Dùng thuốc theo đơn để điều trị các bệnh lý nguyên nhân, đeo nẹp gối khi cần thiết theo yêu cầu điều trị.
Tập khỏe khối cơ đùi. Cơ đùi khỏe là yếu tố quan trọng hỗ trợ cho vận động khớp gối. Nếu cơ đùi yếu thì  gối nhanh bị mỏi, dễ chấn thương. Cơ đùi khỏe giúp cho hoạt động gối được tốt hơn.
Tập các bài tập mềm dẻo cho gối. Nếu bạn hơi quá cân nặng, cần tập luyện để giảm cân, bạn cần lựa chọn một bài tập mà khớp gối của bạn không phải chịu quá nhiều tải trọng khi bạn tập, ví dụ như tập thể dục nhịp điệu dưới nước hay bơi, ...
Ths Trần Trung Dũng( tổng hợp và lược dịch)



Trong khi chờ những ý kiến của bác Lucpet abc và các chuyên gia về xương khớp. Anhtho xin trả lời bác CCBTT  qua cập nhật bài viết của Phó Giáo Sư – Tiến Sĩ – Thầy thuốc ưu tú: BÙI KHẮC HẬU
Mong các bác tham khảo.
Khớp gối là một khớp rất quan trọng đối với cơ thể con người và nó chịu tác động của một lực rất mạnh của toàn bộ trọng lực cơ thể. Người cao tuổi (NCT) rất dễ mắc các bệnh về khớp gối, trong đó có cẩn cẩn thận để tránh mắc bệnh tràn dịch khớp gối…

Nguyên nhân tràn dịch khớp gối

Nguyên nhân dẫn đến tràn dịch khớp gối thường gặp là do chấn thương khớp gối với nhiều loại khác nhau như: tai nạn giao thông, tai nạn trong cuộc sống hàng ngày như vấp ngã cầu thang, vấp ngã do chân yếu, đi lại khó khăn vướng phải các vật dụng sắp xếp không gọn gàng, ngã do trèo thang hoặc trèo lên ghế để chăm sóc cây cảnh.

Khớp gối bị tràn dịch sẽ sưng to
Chấn thương khớp gối ở NCT cũng có thể do tai nạn đi xe đạp hoặc do trơn trượt ngã trên sàn nhà hoặc trong nhà vệ sinh, do chơi thể thao quá sức mình hoặc sai tư thế.

Tai nạn gây chấn thương khớp gối có thể gây nên rách, đứt giây chằng khớp gối, gãy xương hoặc nứt sụn khớp làm tràn dịch khớp gối ra ngoài.

Ngoài ra, tràn dịch khớp gối ở NCT còn có thể do một số bệnh mạn tính kéo dài ở khớp như thoái hóa khớp, viêm khớp dạng thấp, bệnh gút, nhiễm khuẩn với các thể khác nhau. Các bệnh về xương khớp gặp không ít ở NCT, vì vậy một trong những hậu quả xấu của các bệnh về khớp gối ở NCT là tràn dịch khớp gối.

Tràn dịch khớp gối có thể do nhiễm khuẩn (ví dụ có thể do vi khuẩn lao, vi khuẩn Mycoplasma…), virút và hiếm hơn là vi nấm. Tràn dịch khớp gối cũng có thể do thể trạng (bệnh tự miễn) hoặc do di truyền.

Trong các trường hợp NCT bị tràn dịch khớp gối, đối tượng thừa cân, béo phì cũng dễ gặp nhiều hơn vì làm tăng nguy cơ chấn thương khớp gối bởi sức nặng quá mức của cơ thể đè lên 2 khớp gối gây tổn thương khớp gối và có thể gây tràn dịch khớp gối nếu như dịch của khớp gối nhiều lên.

Biểu hiện của tràn dịch khớp gối

Triệu chứng đau bao giờ cũng có bởi vì tràn dịch khớp gối là hậu quả của nhiều nguyên nhân gây tổn thương khớp gối. Nếu NCT thấy khớp gối sưng to hơn bình thường hoặc đối chiếu với khớp gối đối diện thấy có kích thước lớn hơn kèm theo đau nhức đột ngột thì có thể nghĩ đến tràn dịch khớp gối. Khớp gối sưng nề, đau và làm hạn chế vận động là những dấu hiệu đặc trưng của tràn dịch khớp gối. Nhiều NCT bị tràn dịch khớp gối gây đau đến mức đi lại rất khó khăn.

Ở đây cũng cần phân biệt với một số bệnh của khớp gối như thấp khớp cấp, viêm khớp dạng thấp, gút cấp tính…

Trong một số trường hợp, tràn dịch khớp gối do nhiễm khuẩn có thể có sốt. Nếu không được phát hiện sớm và điều trị đúng, tràn dịch khớp gối ở NCT có thể đưa đến một số biến chứng: dính khớp, xơ cứng khớp gây nên hiện tượng hạn chế vận động.

Khi phát hiện bị tràn dịch khớp gối thì cần được bác sĩ chuyên khoa xương khớp trực tiếp điều trị. Nếu chọc hút không đúng kỹ thuật, không đảm bảo tuyệt đối vô trùng, rất có nguy cơ làm nhiễm trùng dịch khớp gây hậu quả xấu không thể lường trước được như hủy hoại khớp, nhiễm trùng huyết.

Ngày nay, việc chẩn đoán tràn dịch khớp có nhiều thuận lợi hơn nhờ vào sự tiến bộ của khoa học y học. Ngoài các việc chụp X-quang, xét nghiệm máu, chọc hút dịch khớp để chẩn đoán tế bào thì siêu âm khớp, chụp cộng hưởng từ cũng đóng góp một phần đáng kể trong việc chẩn đoán xác định tràn dịch khớp gối. Nếu nghi ngờ nguyên nhân tràn dịch khớp gối do nhiễm khuẩn, việc chẩn đoán cũng có thể tiến hành xác định căn nguyên vi sinh vật (ở các bệnh viện có khoa xét nghiệm vi sinh đủ điều kiện về trang bị máy móc cũng như sinh phẩm và trình độ kỹ thuật). Ví dụ nghi do vi khuẩn lao hay vi khuẩn mycoplasma hay vi khuẩn lậu… thì người ta làm phản ứng sinh học phân tử khuếch đại gen (PCR: Polymerase Chain Reaction). Đây là một loại phản ứng rất hiệu nghiệm vì có độ nhạy và độ chính xác rất cao.

Đề phòng tràn dịch khớp gối

Bệnh xương khớp là những bệnh gặp không ít ở NCT, đặc biệt là bệnh thoái hóa xương khớp. Đối với khớp gối, NCT hay gặp phải bệnh thoái hóa, viêm khớp dạng thấp, bệnh gút cũng như tràn dịch khớp gối (tất nhiên các bệnh về khớp gối đều có thể làm tràn dịch khớp gối). Vì vậy đối với NCT, mỗi khi có hiện tượng đau khớp gối là cần đi khám bệnh ngay, tốt nhất là khám chuyên khoa xương, khớp. NCT cũng rất cần đi khám bệnh theo định kỳ và cần điều trị bệnh theo đơn thuốc của bác sĩ.

NCT cũng có thể gặp một số khó khăn trong việc đi khám bệnh định kỳ do sức yếu, đi lại khó khăn, đặc biệt là những trường hợp neo đơn, không nơi nương tựa, xa các cơ sở y tế, nhất là các chuyên khoa khớp. Vì vậy, NCT cần nương tựa vào bà con lối xóm, các đoàn thể như hội người cao tuổi, phụ nữ, cựu chiến binh để được giúp đỡ mỗi khi thấy cần thiết. Nếu bị tràn dịch khớp gối mà để quá muộn hoặc điều trị không đúng hoặc lạm dụng hút dịch khớp thì có thể có những hậu quá xấu xảy ra.

Cần lưu ý là phải hút dịch khớp thì phải được bác sĩ chuyên khoa khớp chỉ định và thực hiện tại các trung tâm khớp hoặc các khoa khớp để đề phòng nhiễm khuẩn dịch khớp do việc chọc hút không đảm bảo vô khuẩn. NCT cần tránh việc tự mua thuốc để điều trị theo sự mách bảo của bạn bè, người thân hoặc dùng đơn thuốc của người bệnh khác cũng bị bệnh về xương khớp. Hàng ngày nên vận động cơ thể để các khớp xương được cử động làm cho máu lưu thông tốt hơn đến nuôi dưỡng các cơ quan trong cơ thể được dễ dàng, thuận lợi, trong đó có các khớp xương.

Người ta cũng khuyên nên xoa bóp các cơ đùi, bắp chân bằng tay hay bằng các dụng cụ hỗ trợ để làm tăng cường sự rắn chắc của gân, cơ bắp để khớp gối hoạt động tốt hơn. Những trường hợp béo phì, thừa cân nên tăng cường vận động cơ thể, chọn chế độ ăn, uống cho hợp lý nhằm làm giảm trọng lực lên hai đầu gối.








Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 13 Tháng Sáu, 2012, 09:57:03 am
  ************88
  Xin tham gia cùng Anhtho .

   Tràn dịch khớp gối là 1 bệnh hay gặp ở tuổi trung niên trở lên .
 Nhiều khi  căn nguyên là không thể tìm hiểu được rõ ràng - VÔ CĂN  .
Tự nhiên gối sưng nề , đau nhức , căng tức , khó vận động ... , tự ấn tay vào thấy " bùng nhùng " . Vào viện mới biết bị TDKG .
 
  Cơ chế bệnh sinh , tóm tắt như sau :
 Trong tất cả các khớp của chúng ta , luôn có 1 chút dịch nhày do cơ thể tự sản sinh ra để bôi trơn ổ khớp ( như dầu mỡ xe - máy CN )
     Dịch này không bất định , nó luôn được đổi mới : dịch CŨ được hấp thu đi - dịch MỚI được sinh ra thay thế hàng ngày . Luôn luân chuyển trong 1 cân bằng động suốt cả đời 1 con người . Lặng lẽ âm thầm trong 1 dòng chảy sinh học liên tục .
  Vậy nên : bất kỳ 1 nguyên nhân nào gây mất cân bằng động luân chuyển dịch ấy thì sẽ gây trục trặc : Thừa dịch (= tràn dịch khớp ) hoặc Thiếu dịch ( = khô khớp )

  Đây là 1 bệnh đơn giản mà phức tạp tùy ca ,cho nên bác nên và phải vào viện điều trị , không chữa theo kinh nghiệm truyền khẩu , kẻo thành tật có ngày : nhẹ nhất là ... DÍNH KHỚP ...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 13 Tháng Sáu, 2012, 11:13:05 am
Cảm ơn Anh Thơ và Lucpet-ABC nhiều,
Mình bị đau 2 đầu gối 10 năm nay, từ khi nghỉ hưu đến nay đau nhiều, cứ nghĩ ở nhà ít vận động nên càng ra sức tập thể thao: Đi bộ, chạy lên xuống 4 tầng lầu, tập thái cực quyền, ngồi thiền v v....khoảng 2 tháng nay đau dữ dội, đi khám nhiều viện đều kết luận: Thoái hóa khớp, cho thuốc giảm đau..., mình thì hơi gàn dứt khoát không uống thuốc giảm đau! vừa rồi có đi khám 115 kết quả tràn dịch 2 khớp gối, chỉ định hút dịch, mình không hút...về tra cứu trên gút gồ cũng đọc dc những bài như Anh Thơ đưa lên  ;D!
Mình kết luận: Vì mình thiếu hiểu biết về y khoa, thấy đau cứ cố gắng tập, ai dè làm khớp, sụn đầu gối càng tổn thương và dẫn tới tràn dịch  :'(!.
Bật mí chút: Nghỉ hưu 4 năm mình lên 15kg, đang cố gắng giảm kg để bớt gánh nặng cho đầu gối  ;D!
Mình muốn học hỏi và chữa khỏi bệnh bằng kinh nghiệm của các đồng đội, chữa tận gốc (không biết có tham quá không? ).
Mong các đồng đội trong ngành y ( cả đông y lẩn tay y ạ) giúp mình.
Cảm ơn nhiều!
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 13 Tháng Sáu, 2012, 07:20:17 pm
Cám ơn chị anhtho và anh lupec-abc có những thông tin bổ ích cho căn bệnh phổ biến và khó chữa này. Tôi cũng mong qua diễn đàn này, các anh chị có kinh nghiệm điều trị tốt căn bệnh này, nên phổ biến để đồng đội được học tập.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 15 Tháng Sáu, 2012, 05:30:09 pm
 Chào các bác, trong khi chờ đợi sự chia xẻ của các bác; Tôi xin nêu trường hợp của tôi ,có lẽ tôi may mắn hơn bác CCBTT; Cách đây khoảng 5, 7 năm gì đó, tôi cũng bị bại một bên đùi, một cánh tay cũng bị yếu, và đặc biệt là 2 đầu gối rất đau; Cũng trong thời gian này, trong gia đình,bố tôi mất, thật là đau khổ, vì phải quỳ để cúng, bí quá tôi bèn theo cái cách của "Tiểu Yến Tử" trong phim Hoàn Châu Cách Cách, là bí mật làm 2 cái đệm đầu gối buộc trong ống quần, ấy thế mà vẫn đau, tuy có đỡ hơn tí chút. Sau đó tôi quyết tâm tập thể thao, với việc tham gia chơi cầu lông, ấy thế mà sau hơn 6 tháng, bệnh đã đỡ, và sau hơn một năm rưởi thì hết bại đùi và quỳ không còn thấy đau nữa; Cách đây 2 năm ,do không có điều kiện nên không còn chơi cầu lông nữa và cũng không thấy bệnh cũ quay lại, duy chỉ có điều là mỗi khi lên xuống cầu thang thì cũng thấy hơi đau ở đầu gối.
 Trường hợp của bác CCBTT, đã tràn dịch khớp gối rồi, chắc khó hồi phục được.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 16 Tháng Sáu, 2012, 08:28:13 am
Qua các triệu chứng của bác BS-812 thì tôi nghĩ đến việc bác bị  
Viêm đa khớp dạng thấp là tình trạng một hay nhiều khớp bị sưng đau lúc thời tiết thay đổi từ nóng sang lạnh hoặc ngược lại. Bệnh xuất hiện trên những người bị viêm họng cấp hoặc mãn do chủng vi khuẩn liên cầu hoạt huyết nhóm A gây nên. Lúc cấp tính, tại vùng khớp bị sưng, đỏ, nóng đau; nhưng khi đã thành mạn thì các dấu hiệu này không rõ ràng, chỉ thấy sưng, đau hoặc mỏi ở những khớp đa viêm nhiễm và di chuyển nhiều lần.. Nó là một bệnh gặp rất phổ biến, nhưng nguyên nhân của bệnh vẫn còn chưa được hiểu biết đầy đủ. Gần đây người ta cho rằng Viêm đa khớp dạng thấp là một bệnh tự miễn, với sự tham gia của các yếu tố sau:Tác nhân gây bệnh: có thể là virus, vi khuẩn, dị nguyên nhưng chưa được xác định chắc chắn. Yếu tố cơ địa: bệnh có liên quan rõ rệt đến giới tính (70-80% bệnh nhân là nữ) và tuổi (60-70% gặp ở người trên 30 tuổi). Yếu  tố di truyền: VKDT có tính gia đình, có liên quan với kháng nguyên hóa hợp tổ chức HLA DR4 (gặp 60-70% bệnh nhân có yếu tố này, trong khi tỷ lệ này ở cộng đồng chỉ là 30%).
Các yếu tố thuận lợi khác: môi trường sống ẩm thấp, cơ thể suy yếu mệt mỏi, nhiễm lạnh, phẫu thuật.
 Bệnh Viêm đa khớp dạng thấp là bệnh mang tính xã hội vì tỷ lệ mắc bệnh cao, bệnh diễn biến kéo dài, hậu quả dẫn đến tàn phế.
 Điều trị  Viêm đa khớp dạng thấp là bệnh mạn tính kéo dài hàng chục năm, đòi hỏi quá trình điều trị phải kiên trì, liên tục có khi đến hết cả đời.
 Điều trị phải kết hợp chặt chẽ giữa nội khoa, lý liệu phục hồi chức năng và ngoại khoa.
 Thời gian điều trị chia làm nhiều giai đoạn nội trú, ngoại trú và điều dưỡng.
 Trong quá trình điều trị cần theo dõi chặt chễ diễn biến của bệnh và các tai biến biến chứng có thể xảy ra.
 Điều trị nội khoa.
 Nếu bệnh nhẹ :
  Aspirin 1-2g/24h, chia làm nhiều lần.
  Cloroquin (Delagyl) 0,2-0,4g/24h, uống liên tục kéo dài hàng tháng.
 Tiêm Hydrocortison acetat vào một vài khớp viêm nhiều.
 Tăng cường vận động, tập luyện, điều trị bằng các phương pháp vật lý.
 Tránh ẩm thấp, lạnh, cần làm việc nhẹ.
 Có thể điều trị kết hợp bằng thuốc Y học cổ truyền.
 Nếu  Thể trung bình, giai đoạn II.
 Dùng một trong các loại thuốc chống viêm non-steroid sau:
  Aspirin 1-2g/ngày.
  Indomethacin 25mg x 2-6 viên.
  Phenylbutason 100mg x 1-2 viên.
 Voltaren 25mg x 2-6 viên.
 Felden 10mg x 1-2 viên.
 Tilcotil 10mg x 1-2 viên. v.v...
 Rofecoxib (Vioxx, Fecob) 25mg x 1 viên/ngày.
  Delagyl 0,2-0,4mg/ngày.
 Có thể dùng corticoid liều trung bình 40mg Prednisolon mỗi ngày rồi giảm dần, không nên dùng kéo dài.
 Nếu bệnh nặng, tiến triển nhiều.
  Corticoid liều cao: Prednisolon 1,5mg/kg/24h, hoặc Hydrocortison 100-200mg tiêm tĩnh mạch, rồi giảm dần liều.
 Tiêm muối vàng: mỗi tuần 1 lần với liều tăng dần, tổng liều 1,5-2g, uống viên Auranofin 3mg x 2viên/24h trong 3 tháng.
  Dénicillamin 300mg x 1-2 viên/ngày x 3 tháng.
 Salazopyrin 500mg x 2-4 viên/ngày kéo dài nhiều tháng.
 Điều trị bằng vật lý và phục hồi chức năng.
  Điều trị chống viêm giảm đau.
  Nhiệt trị liệu: Dùng nhiệt nóng có tác dụng tăng tuần hoàn, dinh dưỡng tại chỗ, giảm đau chống viêm. Tăng tuần hoàn giúp phân tán các chất trung gian viêm, tăng nuôi dưỡng và hồi phục nhanh tổn thương. Cần chú ý chống chỉ định nhiệt nóng trong trường hợp viêm cấp có sưng nóng, phù nề hoặc tràn dịch khớp. Các phương pháp dùng nhiệt nóng là:
  Tắm ngâm: nước nóng toàn thân, nước muối, nước lưu huỳnh (H2S), nước phóng xạ Radon, nước khoáng thiên nhiên...
 không nên dùng gối kê dưới khoeo chân để tránh biến dạng gấp và cứng khớp gối. Trong một ngày bệnh nhân phải nằm sấp ít nhất 2 lần, mỗi lần ít nhất 15 phút, để 2 bàn chân ra mép giường, 2 cánh tay duỗi thẳng về phía đầu.
 Khi ngồi: nên ngồi trên mặt ghế cứng và lưng tựa thẳng, đặt 2 bàn chân sát lên mặt nền, hông và vai tựa vào thành ghế. Tránh ngồi ghế thấp quá không để khối gối vuông góc, tránh ngồi quá cao để 2 chân duỗi tự do.
 Khi đứng: đứng dáng vươn lên và đầu thẳng, giữ thẳng khớp hông và gối, làm cho lực phân bố đều lên 2 bàn chân.
 Khi đi: bước đi dứt khoát không để kéo lê bàn chân, không đi với 2 chân nghiêng kéo rê mặt nền, dáng đi chậm rãi nhẹ nhàng, để 2 tay đu đưa thoải mái bên thân mình, không đi với khớp hông và gối cong gập (đi khom).
 Tập vận động: Cần tập vận động sớm, gồm vận động thụ động, vận động chủ động và vận động có dụng cụ.
 Cần chú ý: ở giai đoạn này khớp viêm có cấu trúc yếu nên vận động mạnh dễ bị rách, đứt gân cơ, dây chằng. Đồng thời phần đầu xương gần khớp bị loãng xương nên dễ bị gẫy, đặc biệt là các khớp nhỏ như các khớp bàn ngón, khớp đốt ngón rất dễ gẫy ngay cả khi vận động chủ động.
 Do đó nguyên tắc tập vận động là: tập các động tác phải thận trọng, tăng từ từ. Tập nhẹ nhàng xen lẫn nghỉ ngơi, không tập gắng sức có thể làm đau thêm. Cố gắng khuyến khích người bệnh tự tập để đạt tầm vận động tối đa, tốt nhất là hết tầm vận động.
 Phương pháp tập: mỗi ngày tập ít nhất 3-5 lần, thời gian đầu có thể chưa có khả năng vận động tới mức tối đa, nhưng mỗi ngày bệnh nhân có thể đạt được tiến bộ tăng dần.
 Ngoài tập động tác về tầm vận động của khớp, còn phải tập một số động tác để tăng sức cơ. Ví dụ: khi tập vận động khớp háng, khớp gối phải tập động tác tăng sưc cơ tứ đầu đùi và cơ mông lớn. Vì cơ tứ đầu đùi có chức năng duỗi khớp gối cần cho hoạt động đi, đứng, lên cầu thang, đứng dậy khỏi ghế. Cơ mông to có chức năng duỗi hông, chống lại khuynh hướng gấp và phối hợp với cơ tứ đầu đùi để lên cầu thang và đứng dậy khỏi ghế.
 Bất động khớp: Khi tình trạng khớp co rút nhiều  và kéo dài thì phương pháp tập vận động chưa đủ, hoặc không đạt được hiệu quả cần thiết do cấu trúc của các thành phần khớp đã bị tổn thương rút ngắn lại. Khi đó cần dùng một nẹp máng bột để bất động khớp ở mức duỗi tối đa. Sau đó người bệnh vẫn đi lại tập luyện. Một tuần sau ta thay bằng một máng bột có độ duỗi nhiều hơn. Tiếp tục làm thay đổi máng bột nhiều lần cho đến khi khớp lấy lại độ duỗi gần như bình thường để đáp ứng được chức năng của nó.
 
Cần thiết thì phải nhập viện Điều trị ngoại khoa. Mong bác BS-812 tham khảo và tranh thủ ý kiến tư vấn của các nhà chuyên gia xương cơ khớp.
 




Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Sáu, 2012, 10:46:06 am
Cám ơn bác vetran đã có những hướng dẫn chi tiết về việc điều trị căn bệnh khó chịu này. Mong các bác quan tâm tham khảo, vì tôi thấy đa phần những người lớn tuổi đều hay kêu ca về xương khớp; Và điều nguy hiểm của tuổi già là nếu thiếu vận động tích cực, thì thể lực xuống rất nhanh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dangngoc trong 17 Tháng Sáu, 2012, 12:14:12 pm
Qua các triệu chứng của bác BS-812 thì tôi nghĩ đến việc bác bị  
Viêm đa khớp dạng thấp là tình trạng một hay nhiều khớp bị sưng đau lúc thời tiết thay đổi từ nóng sang lạnh hoặc ngược lại. Bệnh xuất hiện trên những người bị viêm họng cấp hoặc mãn do chủng vi khuẩn liên cầu hoạt huyết nhóm A gây nên. Lúc cấp tính, tại vùng khớp bị sưng, đỏ, nóng đau; nhưng khi đã thành mạn thì các dấu hiệu này không rõ ràng, chỉ thấy sưng, đau hoặc mỏi ở những khớp đa viêm nhiễm và di chuyển nhiều lần.. Nó là một bệnh gặp rất phổ biến, nhưng nguyên nhân của bệnh vẫn còn chưa được hiểu biết đầy đủ. Gần đây người ta cho rằng Viêm đa khớp dạng thấp là một bệnh tự miễn, với sự tham gia của các yếu tố sau:Tác nhân gây bệnh: có thể là virus, vi khuẩn, dị nguyên nhưng chưa được xác định chắc chắn. Yếu tố cơ địa: bệnh có liên quan rõ rệt đến giới tính (70-80% bệnh nhân là nữ) và tuổi (60-70% gặp ở người trên 30 tuổi). Yếu  tố di truyền: VKDT có tính gia đình, có liên quan với kháng nguyên hóa hợp tổ chức HLA DR4 (gặp 60-70% bệnh nhân có yếu tố này, trong khi tỷ lệ này ở cộng đồng chỉ là 30%).
Các yếu tố thuận lợi khác: môi trường sống ẩm thấp, cơ thể suy yếu mệt mỏi, nhiễm lạnh, phẫu thuật.
 Bệnh Viêm đa khớp dạng thấp là bệnh mang tính xã hội vì tỷ lệ mắc bệnh cao, bệnh diễn biến kéo dài, hậu quả dẫn đến tàn phế.
 Điều trị  Viêm đa khớp dạng thấp là bệnh mạn tính kéo dài hàng chục năm, đòi hỏi quá trình điều trị phải kiên trì, liên tục có khi đến hết cả đời.
 Điều trị phải kết hợp chặt chẽ giữa nội khoa, lý liệu phục hồi chức năng và ngoại khoa.
 Thời gian điều trị chia làm nhiều giai đoạn nội trú, ngoại trú và điều dưỡng.
 Trong quá trình điều trị cần theo dõi chặt chễ diễn biến của bệnh và các tai biến biến chứng có thể xảy ra.
 Điều trị nội khoa.
 Nếu bệnh nhẹ :
  Aspirin 1-2g/24h, chia làm nhiều lần.
  Cloroquin (Delagyl) 0,2-0,4g/24h, uống liên tục kéo dài hàng tháng.
 Tiêm Hydrocortison acetat vào một vài khớp viêm nhiều.
 Tăng cường vận động, tập luyện, điều trị bằng các phương pháp vật lý.
 Tránh ẩm thấp, lạnh, cần làm việc nhẹ.
 Có thể điều trị kết hợp bằng thuốc Y học cổ truyền.
 Nếu  Thể trung bình, giai đoạn II.
 Dùng một trong các loại thuốc chống viêm non-steroid sau:
  Aspirin 1-2g/ngày.
  Indomethacin 25mg x 2-6 viên.
  Phenylbutason 100mg x 1-2 viên.
 Voltaren 25mg x 2-6 viên.
 Felden 10mg x 1-2 viên.
 Tilcotil 10mg x 1-2 viên. v.v...
 Rofecoxib (Vioxx, Fecob) 25mg x 1 viên/ngày.
  Delagyl 0,2-0,4mg/ngày.
 Có thể dùng corticoid liều trung bình 40mg Prednisolon mỗi ngày rồi giảm dần, không nên dùng kéo dài.
 Nếu bệnh nặng, tiến triển nhiều.
  Corticoid liều cao: Prednisolon 1,5mg/kg/24h, hoặc Hydrocortison 100-200mg tiêm tĩnh mạch, rồi giảm dần liều.
 Tiêm muối vàng: mỗi tuần 1 lần với liều tăng dần, tổng liều 1,5-2g, uống viên Auranofin 3mg x 2viên/24h trong 3 tháng.
  Dénicillamin 300mg x 1-2 viên/ngày x 3 tháng.
 Salazopyrin 500mg x 2-4 viên/ngày kéo dài nhiều tháng.
 Điều trị bằng vật lý và phục hồi chức năng.
  Điều trị chống viêm giảm đau.
  Nhiệt trị liệu: Dùng nhiệt nóng có tác dụng tăng tuần hoàn, dinh dưỡng tại chỗ, giảm đau chống viêm. Tăng tuần hoàn giúp phân tán các chất trung gian viêm, tăng nuôi dưỡng và hồi phục nhanh tổn thương. Cần chú ý chống chỉ định nhiệt nóng trong trường hợp viêm cấp có sưng nóng, phù nề hoặc tràn dịch khớp. Các phương pháp dùng nhiệt nóng là:
  Tắm ngâm: nước nóng toàn thân, nước muối, nước lưu huỳnh (H2S), nước phóng xạ Radon, nước khoáng thiên nhiên...
 không nên dùng gối kê dưới khoeo chân để tránh biến dạng gấp và cứng khớp gối. Trong một ngày bệnh nhân phải nằm sấp ít nhất 2 lần, mỗi lần ít nhất 15 phút, để 2 bàn chân ra mép giường, 2 cánh tay duỗi thẳng về phía đầu.
 Khi ngồi: nên ngồi trên mặt ghế cứng và lưng tựa thẳng, đặt 2 bàn chân sát lên mặt nền, hông và vai tựa vào thành ghế. Tránh ngồi ghế thấp quá không để khối gối vuông góc, tránh ngồi quá cao để 2 chân duỗi tự do.
 Khi đứng: đứng dáng vươn lên và đầu thẳng, giữ thẳng khớp hông và gối, làm cho lực phân bố đều lên 2 bàn chân.
 Khi đi: bước đi dứt khoát không để kéo lê bàn chân, không đi với 2 chân nghiêng kéo rê mặt nền, dáng đi chậm rãi nhẹ nhàng, để 2 tay đu đưa thoải mái bên thân mình, không đi với khớp hông và gối cong gập (đi khom).
 Tập vận động: Cần tập vận động sớm, gồm vận động thụ động, vận động chủ động và vận động có dụng cụ.
 Cần chú ý: ở giai đoạn này khớp viêm có cấu trúc yếu nên vận động mạnh dễ bị rách, đứt gân cơ, dây chằng. Đồng thời phần đầu xương gần khớp bị loãng xương nên dễ bị gẫy, đặc biệt là các khớp nhỏ như các khớp bàn ngón, khớp đốt ngón rất dễ gẫy ngay cả khi vận động chủ động.
 Do đó nguyên tắc tập vận động là: tập các động tác phải thận trọng, tăng từ từ. Tập nhẹ nhàng xen lẫn nghỉ ngơi, không tập gắng sức có thể làm đau thêm. Cố gắng khuyến khích người bệnh tự tập để đạt tầm vận động tối đa, tốt nhất là hết tầm vận động.
 Phương pháp tập: mỗi ngày tập ít nhất 3-5 lần, thời gian đầu có thể chưa có khả năng vận động tới mức tối đa, nhưng mỗi ngày bệnh nhân có thể đạt được tiến bộ tăng dần.
 Ngoài tập động tác về tầm vận động của khớp, còn phải tập một số động tác để tăng sức cơ. Ví dụ: khi tập vận động khớp háng, khớp gối phải tập động tác tăng sưc cơ tứ đầu đùi và cơ mông lớn. Vì cơ tứ đầu đùi có chức năng duỗi khớp gối cần cho hoạt động đi, đứng, lên cầu thang, đứng dậy khỏi ghế. Cơ mông to có chức năng duỗi hông, chống lại khuynh hướng gấp và phối hợp với cơ tứ đầu đùi để lên cầu thang và đứng dậy khỏi ghế.
 Bất động khớp: Khi tình trạng khớp co rút nhiều  và kéo dài thì phương pháp tập vận động chưa đủ, hoặc không đạt được hiệu quả cần thiết do cấu trúc của các thành phần khớp đã bị tổn thương rút ngắn lại. Khi đó cần dùng một nẹp máng bột để bất động khớp ở mức duỗi tối đa. Sau đó người bệnh vẫn đi lại tập luyện. Một tuần sau ta thay bằng một máng bột có độ duỗi nhiều hơn. Tiếp tục làm thay đổi máng bột nhiều lần cho đến khi khớp lấy lại độ duỗi gần như bình thường để đáp ứng được chức năng của nó.
 
Cần thiết thì phải nhập viện Điều trị ngoại khoa. Mong bác BS-812 tham khảo và tranh thủ ý kiến tư vấn của các nhà chuyên gia xương cơ khớp.
 

   Sao bác vetran không đưa hẳn cái link này vào :http://www.dieutridau.com/benh-hoc/co-xuong-khop/194-benh-viem-khop-dang-thap?showall=1 (http://www.dieutridau.com/benh-hoc/co-xuong-khop/194-benh-viem-khop-dang-thap?showall=1) Anh em có bệnh vừa dễ đọc, vừa tham khảo...Mà bác vetran cũng khỏi phải mất công "Photocopy" bản gốc !?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 17 Tháng Sáu, 2012, 12:37:55 pm
Bác BS-812 ơi! Em rất buồn bác vì dù gì cũng là chủ topic về sức khỏe của CCB mà bác hay than vắn thở dài cho sức khỏe của mình. Em biết chắc bác hơn Vetran nhà em vài tuổi, nhưng chưa thể cách nhau một thế hệ, vậy mà Vetran nhà em (sức khỏe) còn trên cả tuyệt vời, có thể còn duy trì sinh sản ra hậu duệ khỏe mạnh thông minh nữa chứ. Bí quyết à? xin bác PM cho ảnh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 17 Tháng Sáu, 2012, 01:40:57 pm
.

 

   Sao bác vetran không đưa hẳn cái link này vào :http://www.dieutridau.com/benh-hoc/co-xuong-khop/194-benh-viem-khop-dang-thap?showall=1 (http://www.dieutridau.com/benh-hoc/co-xuong-khop/194-benh-viem-khop-dang-thap?showall=1) Anh em có bệnh vừa dễ đọc, vừa tham khảo...Mà bác vetran cũng khỏi phải mất công "Photocopy" bản gốc !?
Tôi đồng ý với ý kiến bác dangngoc, nhưng trình độ vi tính của tôi cũng ngang Lão Trư cho nên tôi phải photcopy. Tuy nhiên trong tất cả thông tin của các chuyên gia đều đưa nhiều chi tiết thuộc về chuyên môn sâu nên tôi muốn cắt tất cả phần cận lâm sàng, các từ chuyên môn khó hiểu và chỉ cập nhật những triệu chứng lâm sàng để anh em dễ hiểu và thực hiện.
Hơn ba mươi năm trong nghề nhưng tôi chỉ làm đa khoa cho nên kinh nghiệm cũng chỉ là những tri thức chuyên môn chung nhất, nhưng tôi nghiệm thấy những bệnh này hầu như là bệnh tự miễn do vậy tôi thường kê toa rất đơn giản  đủ (quân thần tá sứ) theo quan điểm của bác BS-812 nhưng cũng giải quết từng đợt cấp tính rất hiệu quả với tiêu chí: rẻ tiền, dễ kiếm thuốc và các triệu chứng sưng nóng đỏ đau hết rất nhanh (có thể sau ba liều uống chỉ hết 15.000đ). các bác có nhu cầu xin PM cho tôi. Hiện tại tôi cũng không khám bệnh kiếm tiền nữa mà chủ yếu khám, tư vấn miễn phí cho bà con, những người lớn tuổi, bệnh tim mạch, bệnh rối loạn chuyển hóa, bệnh mãn tính. nhằm hướng dẫn họ có tâm thái an nhiên sống chung với bệnh tật và tuổi già, điều chỉnh chế độ sinh hoạt, điều chỉnh sức khỏe tâm thần, sức khỏe dinh dưỡng để sống vui sống khỏe với cháu con, như một hành động tri ân với bá tánh gần xa, chứ không bao giờ dám múa rừu qua mắt thợ. Xin kính bác


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 17 Tháng Sáu, 2012, 01:43:19 pm
Thưa bác chủ và các bác tham gia topic. Ai chúng ta cũng biết lúc nào chúng ta cũng sống trong một không gian và thời gian có nhiều thuận lợi, nhưng cũng không ít khó khăn thách thức và đe dọa sức khỏe và sự tồn vong bản thân mình, nhất là đa số chúng ta đang ngấp nghé từ tuổi ngũ tuần trở nên,. Tong đó yếu tố thời tiết khí hậu là những tác động rất quan trọng vì vậy đề nghị các bác chúng ta giữ gìn cẩn thận thân mệnh mình trong những thời khắc mà nhịp sinh học của cơ thể có nhiều nguy cơ xuống thấp dưới trục hoành, ví dụ: Sáng sớm sau khi giao hòa âm dương của trời đất (5-6h AM) các bác chớ đột ngột mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài vì rất dễ bị đột qụi do sát khí thâm nhập vào các huyệt hiểm vốn đang mở lúc ngủ nghỉ chưa đủ thời gian khép lại, biểu hiện bằng xây xẩm mặt mày, chóng mặt, chao đảo, thậm chí ngã tại chỗ (Ta hay gọi là Trúng gió) lúc này hệ thống tim mạch hô hấp, thần kinh rối loạn rất nguy hiểm tới mạng sống hoặc có thể gây những di chứng xấu. Cách phòng tránh là chúng ta mở hé cửa phòng ngủ dần dần, cơ thể ta nép sát cánh cửa, chờ vài mươi giây cho khí và nhiệt độ trong ngoài phòng giao hòa, chúng ta mới mạnh dạn bước ra. hàng ngày, khi tắm gội cũng chú ý pha chế nước tắm đừng quá lạnh, đừng quá nóng để không bị phản ứng co mạch ngoại vi đột ngột gây cơn cao huyết áp cấp rất nguy hiểm. mấy dòng trao đổi mong các bạn già chú ý giữ gìn. thân mệnh


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Sáu, 2012, 03:42:36 pm
Chào bạn dangngoc. Đây là topic của những bệnh nhân có thật, vì vậy nên cần người có chuyên môn thật để đưa ra những giải pháp điều trị hiệu quả ,có căn cứ. Nếu bác vetran đưa đường link, thì hóa ra bác ấy đã "bán cái" cho cái trang web đó, mà như thế thì bệnh nhân chỉ có thể tham khảo nội dung của trang web chứ không thể coi trang web đó như là một thầy thuốc điều trị thực thụ cho mình được. Về kiến thức y học đã được phổ biến rộng rãi, thì con người có thể tiếp thu (để vận dụng) ở bất cứ nguồn nào ,chứ không nhất thiết chỉ tiếp thu ở đường link như bạn đã chỉ. Mong bạn thông cảm chứ không hẹp hòi trong vấn đề này.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 17 Tháng Sáu, 2012, 03:51:26 pm
dangngoc@ Đây là anh vetran cẩn thận cop từ bên kia sang bên này để mọi người cùng đọc, đỡ mất thao tác cờ lích trang web khác.

Anh tho@ Bác BS-812 than thở cũng là than chung cho mọi người. Nhờ có bác BS-812 than nên anh vetran mới trích dẫn giảng giải phương pháp phòng bệnh và điều trị. Anh vetran "sức khoẻ còn trên cả tuyệt vời" mà anhtho không đáp ứng nổi thì anh vetran phải đi cắt tóc Thanh Nữ là phải rồi. Chị Tuyết A10 đồng hương Giao Thuỷ với vetran gửi lời cảm ơn anh đã gọi điện.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanthang341ht trong 17 Tháng Sáu, 2012, 03:58:18 pm
Chào bạn dangngoc. Đây là topic của những bệnh nhân có thật, vì vậy nên cần người có chuyên môn thật để đưa ra những giải pháp điều trị hiệu quả ,có căn cứ. Nếu bác vetran đưa đường link, thì hóa ra bác ấy đã "bán cái" cho cái trang web đó, mà như thế thì bệnh nhân chỉ có thể tham khảo nội dung của trang web chứ không thể coi trang web đó như là một thầy thuốc điều trị thực thụ cho mình được. Về kiến thức y học đã được phổ biến rộng rãi, thì con người có thể tiếp thu (để vận dụng) ở bất cứ nguồn nào ,chứ không nhất thiết chỉ tiếp thu ở đường link như bạn đã chỉ. Mong bạn thông cảm chứ không hẹp hòi trong vấn đề này.

    Tôi thì chẳng có chuyên môn gì sất nhưng vẫn hiểu như thế này: bệnh lý có thể giống nhau, cấu tạo cơ địa khác nhau nên dùng cùng loại thuốc có người khỏi bệnh, có người không khỏi bệnh, bởi vậy phải nhờ bs tư vấn, thậm chí bs phải trực tiếp bắt mạch, xem thể trạng bệnh nhân mới chỉ định dùng thuốc, như vậy mới có hiệu quả tốt nhất.
     Còn cứ xem trong mạng mà dùng thuốc thì chẳng hóa ra mình như con chuột thí nghiệm thứ thuốc đó với nhiều cách uống, liều dùng khác nhau. Đến mức đạt hiệu quả tối đa thì ôi thôi chắc gì đã sống mà chứng minh thuốc có hiệu nghiệm đến mức nào(?)-Phải không vetran?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Sáu, 2012, 04:16:26 pm
Bác BS-812 ơi! Em rất buồn bác vì dù gì cũng là chủ topic về sức khỏe của CCB mà bác hay than vắn thở dài cho sức khỏe của mình. Em biết chắc bác hơn Vetran nhà em vài tuổi, nhưng chưa thể cách nhau một thế hệ, vậy mà Vetran nhà em (sức khỏe) còn trên cả tuyệt vời, có thể còn duy trì sinh sản ra hậu duệ khỏe mạnh thông minh nữa chứ. Bí quyết à? xin bác PM cho ảnh.
Cám ơn anhtho đã có những lo lắng cho tôi; Nhưng tôi lại vui, vì mình có bệnh nên mới dám mở topic này để các bác có chuyên môn có dịp ra tay, và cũng là để các bác tuổi cao sức yếu có niềm an ủi là, sức khỏe của mình vẫn còn hơn "cái thằng chả". ;D
Xin nhắc nhỏ là anhtho đã quá sơ hở khi khoe sức khỏe của bác vetran, vì từ nay cứ phải để tâm tới con dao chặt đá. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dangngoc trong 17 Tháng Sáu, 2012, 04:19:16 pm
dangngoc@ Đây là anh vetran cẩn thận cop từ bên kia sang bên này để mọi người cùng đọc, đỡ mất thao tác cờ lích trang web khác.
  Cuối cùng thì mọi người đã không hiểu ý dangngoc muốn nói gì... ??? Xin lỗi mấy bác dangngoc có lỡ lời ! Thú thật ngày xưa đi học em cũng thường hay "Copy" để khỏi mất công suy nghĩ cho đau đầu, nên lúc nào cũng được điểm 10... !?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 17 Tháng Sáu, 2012, 04:37:56 pm
    Dân gian có câu " Bảy mươi chưa què chớ khoe mình lành "...hi hi hi !?
Chào bạn dangngoc. Cám ơn bạn đã quan tâm tới topic này, nhưng rất mong bạn nên xem lại những điều mình viết, liệu có làm mếch lòng ai đó hay không (ngoại trừ chủ ý của mình là quyết tâm đã kích ai đó). Qua câu dân gian bạn đưa lên, thì đó là câu "rủa độc" hay còn gọi là "trù ẻo", và như thế thì thật không hay phải không bạn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dangngoc trong 17 Tháng Sáu, 2012, 04:54:44 pm
   Chào bạn dangngoc. Cám ơn bạn đã quan tâm tới topic này, nhưng rất mong bạn nên xem lại những điều mình viết, liệu có làm mếch lòng ai đó hay không (ngoại trừ chủ ý của mình là quyết tâm đã kích ai đó). Qua câu dân gian bạn đưa lên, thì đó là câu "rủa độc" hay còn gọi là "trù ẻo", và như thế thì thật không hay phải không bạn.
  Diễn đàn cũng như cuộc sống...Muốn nói điều gì cũng nên thận trọng, muốn viết điều gì cũng phải suy nghĩ và chắt lọc. Mà cuộc sống thì lắm người nghe, diễn đàn cũng không ít người vào đọc, không chỉ riêng cho những CCB hoặc bạn bè quen biết...Vì vậy nếu ta viết quá lời thì từ hạ thấp giá trị của chính mình. Dangngoc không muốn ám chỉ ai hết, chỉ mong khi được "dạo chơi" trên diễn đàn lại học được nhiều điều bổ ích và cũng mong muốn một ai đó hiểu thật đúng hai chữ "tri thức". Tri thức không phải là những kiến thức thuộc lòng học được. Mà bằng những tiếp thu, học hỏi, kinh nghiệm để có những tìm tòi sáng tạo tư duy của chính mình...!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 18 Tháng Sáu, 2012, 04:57:50 pm
 Chào các bác. Cám ơn bác vetran đã có bài về đề phòng "trúng gió" , theo em hiện nay không những người già phải đề phòng ,mà cả người trẻ cũng hay bị, có lẽ ,ngày nay cuộc sống được nâng cao nên nhiều nhà lắp kính, do đó có sự cách biệt về nhiệt độ môi trường; Em có băn khoăn về chất Kỳ Nam trong cây Gió Bầu, vì đâu nó kỵ được gió độc (theo kinh nghiệm của dân gian).
 Rất mong các anh chị và các bạn có những bài viết về công tác quân y ở mặt trận, để mọi người cùng chia xẻ những nỗi ác liệt ,vất vả của người lính quân y, nhân ngày 27-7 sắp tới.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 18 Tháng Sáu, 2012, 08:05:16 pm
hehe em hâm mộ cái vụ " trên cả tuyệt vời " của bác vetran quá  ;D Hồi ở bên K em cũng nghiên cứu rất kỹ lĩnh vực này qua kinh nghiệm dân gian của lính đàn anh truyền lại , về nước thì rất hâm mộ bác sĩ Trần Bồng Sơn , sau này nghiên cứu  KMST của Ấn Độ , Phòng trung..của Trung Hoa rồi ..kể nữa chắc bị treo nick mất  ;D Vậy mà khi thực hành chưa ai khen em câu này cả , tủi thân quá hu..hu .
Mong bác vetran chia sẻ kinh nghiệm để anh em bù đắp lại tuổi thanh xuân đã mất ở chiến trường  ;D.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 18 Tháng Sáu, 2012, 09:44:44 pm
@haanh. Lính 2w BGPB.xin được chi viện cho lính 2w BGTN nhé.
Hồi ở Vị xuyên tôi hay lân la với các thây lang, nên có biêt một số bài thuốc dân tộc ,trong đó có một bài thuốc có thể ( không chắc đúng 100%) nhưng đã thực nghiệm trên một số ...cũng rât khả quan .
 Bác haanh có thể dùng thử .
Sau đây là công thức điều chế :
- Ba kích - 10 gram.
-NHục thung dung -5gram.
-Sinh khương -20 gram.
-Đỗ trọng -15 gram.
Dâm dương hoắc -30 gram.
Câu kỳ tử 30 gram .
-đương quy -30gram.
Đại táo 100 gram.
-Rượu trắng ( 50 độ ) 3 lít  Ngâm khoảng 15 ngày là có thể dùng được .
Cách dùng : Mỗi ngày chỉ uống một chén nhỏ ~ 10 ml... Nếu bác haanh dùng qúa liều ... Lúc lâm trận - đối phương bị đại bại,có kiện " Tác giả bài thuốc " ...Là em không chịu trách nhiệm đâu nhé .HIC.
Nhớ : chỉ mình bác thôi nhé : đừng tiết lộ BM nha.
 Lưu ý bác haanh : khi dùng thuốc - có thể huyết áp sẽ tụt nhẹ -song không đáng ngại.
Vả lại "Ăn chơi -sợ gì mưa rơi "
Chúc bác haanh tìm lại chính mình -như thuở 18 xuân xanh.
Thân ái.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: mig21-58 trong 18 Tháng Sáu, 2012, 09:58:22 pm
Bác ơi bài thuốc này hay đấy , rất máu lửa , nhưng nên xài ba kích của huyện tiên yên ,tỉnh quảng ninh ,nó mới là tốt nhất  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 18 Tháng Sáu, 2012, 10:13:51 pm
@nguyenhongduc : hehe cảm ơn bác , bác đúng là đồng đội tốt chứ không như cái lão kia cứ canh me em hoài  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:24:56 am
Chào các bác.  Em có băn khoăn về chất Kỳ Nam trong cây Gió Bầu, vì đâu nó kỵ được gió độc (theo kinh nghiệm của dân gian).
 Rất mong các anh chị và các bạn có những bài viết về công tác quân y ở mặt trận, để mọi người cùng chia xẻ những nỗi ác liệt ,vất vả của người lính quân y, nhân ngày 27-7 sắp tới.
Thưa các bác tham gia topic, Vetran tôi xin trao đổi với bác chủ về "Trầm hương". Vâng! Không phải bất kỳ thân cây Gió nào cũng có Trầm hương và Kỳ nam. Chỉ một số cây Gió có bệnh mới chứa Trầm ở phần lõi của thân. Ở phần này, nếu quan sát kỹ qua độ phóng đại của kính lúp, ta thấy các tế bào gỗ thoái hóa, biến dạng, mất chất xơ gỗ, chứa một chất nhựa thơm (tinh dầu), biến thành những khối hình thể không đều, lồi lõm, có rãnh dọc, trong trong, màu sậm; đó là Kỳ nam.
Trầm hương và Kỳ nam rất có giá trị trên thị trường quốc tế. Đó là những hương liệu quý giá trong việc điều chế các loại nước hoa hảo hạng với nhiều thương hiệu nổi tiếng và một số xà phòng tắm. Nguyên liệu ít gia trị hơn dùng sản xuất "nhang trầm"
theo y học cổ truyền, trầm hương tính ôn, vị thơm, cay; vào các kinh THẬN, TỲ, VỊ có tác dụng giáng khí, làm ấm thận, tráng nguyên dương, giảm đau và an thần. Nó thường được dùng điều trị các chứng đau ngực, đau bụng, nấc, nôn, hen suyễn, thận khí hư, bí tiểu tiện, nam giới tinh lạnh.Trầm và Kỳ nam có giá trị cao là vì có công dụng chữa bệnh rất tốt trong Đông y như: Trừ những bệnh ngã nước  do nhiễm âm khí độc hại từ thâm sơn cùng cốc. Dùng làm thuốc giải nhiệt và trừ sốt rét, Thuốc trừ đau bụng, Chữa bệnh đường tiểu tiện...

Tác dụng của trầm hương chủ yếu là ở tinh dầu, nên thường được dùng dưới dạng nước mài, bột tán chứ không cho vào sắc sẽ bay hết tinh dầu. Kinh nghiệm cho thấy, mặc dù là thuốc quý, có tác dụng thiên về bổ, nhưng khi dùng trầm hương phải thận trọng cho người âm hư hỏa vượng, phụ nữ có thai. Hiện nay có nhiều bài thuốc có sử dụng trầm hương với tỉ lệ tinh dầu Trầm rất nhỏ. Như vậy, loại thuốc đặc biệt quý hiếm này (đắt gấp nhiều lần so với vàng) được sử dụng khá nhiều trong lĩnh vực y học cổ truyền. Nhưng nhu cầu cho điều chế, sử dụng  trầm, kì nam làm thuốc chữa bệnh chiếm tỷ lệ không nhiều mà tác dụng của sản phẩm không tương ứng với giá trị người tiêu dùng phải bỏ ra . Có nghĩa là Trầm, kì nam không phải thần dược, thậm chí chính con người thu6 dệt và khoác lên nó một sự kì bí hoang đường do quá trình khai thác ra nó, bác BS – 812 ạ
 Nhưng các bác cũng chú ý giá trị của Kỳ nam và trầm ngày càng được đẩy lên cao trên thị trường thế giới  do việc trồng cấy và thu hái nguyên liệu từ cây Gió Bầu theo kỹ thuật công nghiệp không đạt hiệu quả cả về số và chất lượng, mà chủ yếu khai thác từ thiên nhiên trong những vùng “Sơn lâm cùng cốc” có thể phải đổi bằng  máu và sinh mang người tìm trầm và hơn tất cả là nguồn nguyên liệu này ngày càng khan hiếm đến cạn kiệt hoàn toàn trong khi công nghệ về sản xuất nước hoa, dầu thơm và các sản phẩm trang sức cao cấp xa xỉ phục vụ con người ngày càng phát  triển đòi hỏi nguồn nguyên liệu thiên nhiên hiềm hoi này với giá trị sản phẩm cao hàng trăm lần so với nguyên liệu cùng loại được tổng hợp hóa học. Xin mấy nêu dòng mạo muội (không coppy của người khác) mong các bác đọc chơi


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:40:51 am
Về cây gió thì em là thằng đã từng tham gia triệt hạ! Vùng em (Vạn Ninh - Khánh Hòa) nổi tiếng về đi điệu mà!  ;D
Về tác dụng của Trầm hay Kỳ thì em không rõ như bác Vetran, nhưng trong nhà tụi em lúc đó, những năm 80, đều có một miếng trầm thủ sẵn! Ai trúng gió, đau bụng...đều lấy nó mài ra hòa với nước cho uống là khỏi tiệt! 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:46:25 am
@haanh. Lính 2w BGPB.xin được chi viện cho lính 2w BGTN nhé.
Hồi ở Vị xuyên tôi hay lân la với các thây lang, nên có biêt một số bài thuốc dân tộc ,trong đó có một bài thuốc có thể ( không chắc đúng 100%) nhưng đã thực nghiệm trên một số ...cũng rât khả quan .
 Bác haanh có thể dùng thử .
Sau đây là công thức điều chế :
- Ba kích - 10 gram.
-NHục thung dung -5gram.
-Sinh khương -20 gram.
-Đỗ trọng -15 gram.
Dâm dương hoắc -30 gram.
Câu kỳ tử 30 gram .
-đương quy -30gram.
Đại táo 100 gram.
-Rượu trắng ( 50 độ ) 3 lít  Ngâm khoảng 15 ngày là có thể dùng được .
Cách dùng : Mỗi ngày chỉ uống một chén nhỏ ~ 10 ml... Nếu bác haanh dùng qúa liều ... Lúc lâm trận - đối phương bị đại bại,có kiện " Tác giả bài thuốc " ...Là em không chịu trách nhiệm đâu nhé .HIC.
Nhớ : chỉ mình bác thôi nhé : đừng tiết lộ BM nha.
 Lưu ý bác haanh : khi dùng thuốc - có thể huyết áp sẽ tụt nhẹ -song không đáng ngại.
Vả lại "Ăn chơi -sợ gì mưa rơi "
Chúc bác haanh tìm lại chính mình -như thuở 18 xuân xanh.
Thân ái.

Bài thuốc này ngâm với cá ngựa có được không vậy, mấy bác!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 19 Tháng Sáu, 2012, 10:20:05 am
   Em xin góp vui với các bác một tý về các bài thuốc dân gian tăng cường hiệu lực để ....thi hành án và nâng cao chất lượng dân số của đàn ông !
  Đúng là ở Việt Nam nói riêng và châu Á nói chung, các bài thuốc về cây cỏ dành cho con người trong việc nâng cao thể lực dành cho chuyện phòng the rất nhiều. Đôi khi đi công tác em thấy các quý ông, nhất là các sếp lớn lớn tuổi hay rỉ tai nhau " chú đi công tác chỗ này , chỗ kia cố kiếm cho anh loại abc ...tùm lum..." hoặc đến nhà lãnh đạo hay bạn bè thường có vài bình rượu mang ra khoe " Quý lắm đấy, uống vào đảm bảo ...về thấy khác hẳn" hi hi . thực tình thì em cũng không hiểu biết về những loại này nhiều, vì dùng nó cũng phải ở lứa tuổi nào, sức khỏe ra sao và có bệnh gì phải kiêng không, chứ không kiểu cứ thấy nói đại bổ mà thư vào bụng thì có khi hiệu quả không thấy mà ..hậu quả nhiều hơn.
  Từ Nam chí Bắc, tùy vùng miền và khí hậu, thổ nhưỡng sẽ sản sinh ra các loại cây cỏ, bài thuốc khác nhau. Ví dụ vài thứ điển hình Miền Bắc có loại Tầm gửi nghiến ( loại tầm gửi mọc trên cây nghiến, phải nghiến mọc núi đá mới tốt ), hay lại gì đó gọi là dâm dương hoắc ( nghe thấy khiếp, em uống rồi nhưng thấy...bình thường, chỉ thấy tác dụng ngủ tốt hơn ), miền trung và Tây nguyên có bài thuốc Minh Mạng, Amacong, Miền Nam thì có mật nhân của bác Vệ...Đó là thực vật , còn động vật cũng phong phú chả kém, nào là cao ngựa bạch, cá ngựa, sao biển, súng cọp, súng dê...tạp pí lù.
  Tuy nhiên các vị thuốc trên muốn có công dụng thì đều phải có công thức ( chỗ này em nhường các bác sĩ phân tích và diễn giải vì trình độ của em có hạn ), khi ngâm với nhau phải quân bình và hạn chế một số độc tính cũng như phát huy tác dụng của nhau. Chắc các bác cũng biết thuốc men theo tiêu chuẩn của phương Tây họ rất ngặt nghèo về phân loại, đo lường, kể cả Đông y cũng vậy, bác nào ốm đau đi viện Đông y hay ra thầy lang có uy tín bốc thuốc họ cân theo cân tiểu ly. Như vậy bất cứ thứ gì ta thấy nói là tốt là mang về chẻ nhỏ sao khô xong ngâm và...uống không theo liều lượng nào ( kiểu sao vàng, hạ thổ, đổ xuống cống ) là chưa chắc đã tốt, đôi khi nói hơi quá là lợi bất cập hại . Em nói nhỏ với bác haanh là nếu bác không cẩn thận khéo không những lấy lại tuổi 20 mà là tuổi...15,16 , tức là chạy mãi không nghỉ hay bắn súng không cần...kéo cò. Tệ hơn là...nằm tại chỗ, kim đồng hồ cứ 6 giờ miết bác ạ !
  Vài lời mạo muội cùng các bác, em xin nghiên cứu thêm về vấn đề này. Mong các bác viết tiếp để em học hỏi để...20 năm sau sử dụng.  ;D
  
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 19 Tháng Sáu, 2012, 10:22:13 am
@haanh. Lính 2w BGPB.xin được chi viện cho lính 2w BGTN nhé.
Hồi ở Vị xuyên tôi hay lân la với các thây lang, nên có biêt một số bài thuốc dân tộc ,trong đó có một bài thuốc có thể ( không chắc đúng 100%) nhưng đã thực nghiệm trên một số ...cũng rât khả quan .
 Bác haanh có thể dùng thử .
Sau đây là công thức điều chế :
- Ba kích - 10 gram.
-NHục thung dung -5gram.
-Sinh khương -20 gram.
-Đỗ trọng -15 gram.
Dâm dương hoắc -30 gram.
Câu kỳ tử 30 gram .
-đương quy -30gram.
Đại táo 100 gram.
-Rượu trắng ( 50 độ ) 3 lít  Ngâm khoảng 15 ngày là có thể dùng được .
Cách dùng : Mỗi ngày chỉ uống một chén nhỏ ~ 10 ml... Nếu bác haanh dùng qúa liều ... Lúc lâm trận - đối phương bị đại bại,có kiện " Tác giả bài thuốc " ...Là em không chịu trách nhiệm đâu nhé .HIC.
Nhớ : chỉ mình bác thôi nhé : đừng tiết lộ BM nha.
 Lưu ý bác haanh : khi dùng thuốc - có thể huyết áp sẽ tụt nhẹ -song không đáng ngại.
Vả lại "Ăn chơi -sợ gì mưa rơi "
Chúc bác haanh tìm lại chính mình -như thuở 18 xuân xanh.
Thân ái.

Bài thuốc này ngâm với cá ngựa có được không vậy, mấy bác!

bác ***dongminhkh ơi bài thuốc này ở tuổi nào sử dụng là tốt nhất ,nó có tác dụng phụ không bác..uống liên tục mỏi ngày hay điều nguyên trận đánh rồi mới dùng hỏa lực vậy bác,city mong tin của bác,chúc bác một ngày thật vui

Tuổi già sức yếu, răng cỏ không còn,cơm nhai không nỏi, buổi tối bụng đau.đêm nằm khó ngủ ,vợ nhà tiền mản,gái đẹp đầy đường. 'mưa rơi cũng chịu ' chết còn sướng hơn....(trông bóng đêm tôi là cái bóng,bóng xa rồi đêm lại buồn tênh...)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 19 Tháng Sáu, 2012, 10:53:41 am
Về tác dụng của Trầm hay Kỳ thì em không rõ như bác Vetran, nhưng trong nhà tụi em lúc đó, những năm 80, đều có một miếng trầm thủ sẵn! Ai trúng gió, đau bụng...đều lấy nó mài ra hòa với nước cho uống là khỏi tiệt! 

 dongminhkh: Nếu là đau bụng ruột thừa mà uống vào thì có khỏi không? ;D

 Một câu chuyện vui dân gian nhé: Ông thày lang luôn chữa bệnh bốc thuốc theo sách, lần đó có người đau bụng đến cắt thuốc ông ta liền giở sách ra thấy ghi: Đau bụng uống nhân sâm liền vội vàng cắt nhân sâm cho bệnh nhân. Mấy ngày sau bệnh nhân được đi tàu ngầm 6 tấm ra ngoài cánh đồng và thân nhân bệnh nhân kéo đến kiện, ông thày lang vội giở sách ra xem lại, vẫn thấy đúng là sách ghi: Đau bụng uống nhân sâm, nhưng khi giở sang trang bên thì thêm chữ: Tắc tử.

 Đau bụng ruột thừa mà uống trầm vào thì cũng dễ: Tắc tử lắm. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dangngoc trong 19 Tháng Sáu, 2012, 11:58:06 am


Bác vetran và cả các bác khác chú ý:

Luật bất thành văn trên mạng là khi copy bài từ trang khác cần ghi nguồn. Ở Diễn đàn ta thì đây lại là luật đã "thành văn" được ghi trong Nội quy. Vì vậy yêu cầu các bác tuân thủ Nội quy và đồng thời cũng để tránh những khúc mắc không đáng có!


...Không phải bất kỳ thân cây Gió nào cũng có Trầm hương và Kỳ nam. Chỉ một số cây Gió có bệnh mới chứa Trầm ở phần lõi của thân. Ở phần này, nếu quan sát kỹ qua độ phóng đại của kính lúp, ta thấy các tế bào gỗ thoái hóa, biến dạng, mất chất xơ gỗ, chứa một chất nhựa thơm (tinh dầu), biến thành những khối hình thể không đều, lồi lõm, có rãnh dọc, trong trong, màu sậm; đó là Kỳ nam.
Trầm hương và Kỳ nam rất có giá trị trên thị trường quốc tế. Đó là những hương liệu quý giá trong việc điều chế các loại nước hoa hảo hạng với nhiều thương hiệu nổi tiếng và một số xà phòng tắm. Nguyên liệu ít gia trị hơn dùng sản xuất "nhang trầm"

...theo y học cổ truyền, trầm hương tính ôn, vị thơm, cay; vào các kinh THẬN, TỲ, VỊ có tác dụng giáng khí, làm ấm thận, tráng nguyên dương, giảm đau và an thần. Nó thường được dùng điều trị các chứng đau ngực, đau bụng, nấc, nôn, hen suyễn, thận khí hư, bí tiểu tiện, nam giới tinh lạnh.

...Tác dụng của trầm hương chủ yếu là ở tinh dầu, nên thường được dùng dưới dạng nước mài, bột tán chứ không cho vào sắc sẽ bay hết tinh dầu. Kinh nghiệm cho thấy, mặc dù là thuốc quý, có tác dụng thiên về bổ, nhưng khi dùng trầm hương phải thận trọng cho người âm hư hỏa vượng, phụ nữ có thai. Hiện nay có nhiều bài thuốc có sử dụng trầm hương với tỉ lệ tinh dầu Trầm rất nhỏ. Như vậy, loại thuốc đặc biệt quý hiếm này (đắt gấp nhiều lần so với vàng) được sử dụng khá nhiều trong lĩnh vực y học cổ truyền.

...Xin mấy nêu dòng mạo muội (không coppy của người khác) mong các bác đọc chơi
 
 
     Xin lỗi bác vetran ! Tôi không có ý gì cả. Vẫn biết bác là người nhiều kiến thức uyên thâm, nhưng khi đọc bài viết, qua câu từ của bác khiến tôi không khỏi tò mò. Chỉ vài thao tác tôi tìm ra ngay những đoạn viết có thể nói giống nhau như đúc vậy. Tôi chỉ có một lời khuyên bác nên dùng những câu từ của chính mình thì bài viết mới dễ gần với người đọc và sự "uyên bác" mới thật sự khẩu phục - tâm phục!
  
      Xin mời các bác tham khảo :
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Moi-truong/159942/Ky-nam-va-Tram%C2%A0huong%C2%A0.html
  "Không phải bất kỳ thân cây Gió nào cũng có Trầm hương và Kỳ nam. Chỉ một số cây Gió có bệnh mới chứa Trầm ở phần lõi của thân. ở phần này, nếu quan sát kỹ qua độ phóng đại của kính lúp, ta thấy các tế bào gỗ thoái hóa, biến dạng, mất mộc tố, chứa một chất nhựa thơm (tinh dầu), biến thành những khối hình thể không đều, lồi lõm, có rãnh dọc, trong trong, màu sậm; đó là Kỳ nam
Trầm hương và Kỳ nam của ta rất có giá trị trên thị trường quốc tế, nhất là đối với Trung Quốc. Đài Loan, Hồng Kông, Nhật Bản. Đó là những hương liệu quý giá trong việc điều chế các loại nước hoa hảo hạng như Santal, Nuit d'Orient..., một số xà phòng tắm và nhất là nhang trầm…"

                                                                                                     TÔN THẤT SAM
                                                                                      Nguồn: Thông tin khoa học, công nghệ
   

http://vnexpress.net/gl/suc-khoe/2004/11/3b9d8d45/
  "Theo y học cổ truyền, trầm hương tính ôn, vị thơm, cay; vào các kinh thận, tỳ, vị; có tác dụng giáng khí, làm ấm thận, tráng nguyên dương, giảm đau và an thần. Nó thường được dùng điều trị các chứng đau ngực, đau bụng, nấc, nôn, hen suyễn, thận khí hư, bí tiểu tiện, nam giới tinh lạnh.
 
Tác dụng của trầm hương chủ yếu là ở tinh dầu, nên thường được dùng dưới dạng nước mài, bột tán chứ không cho vào sắc. Kinh nghiệm cho thấy, mặc dù là thuốc quý, có tác dụng thiên về bổ, nhưng khi dùng trầm hương phải thận trọng cho người âm hư hỏa vượng, phụ nữ có thai. Hiện nay có khoảng gần 60 bài thuốc có sử dụng trầm hương. Như vậy, loại thuốc đặc biệt quý hiếm này (đắt gấp nhiều lần so với vàng) được sử dụng khá nhiều trong lĩnh vực y học cổ truyền…"
                                                                                      TS Lê Lương Đống, Sức Khỏe & Đời Sống


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 19 Tháng Sáu, 2012, 01:55:26 pm
Kính các bác CCB . Em xin cung cấp một số thông tin về loại thuốc : tăng cường hỏa lực -cho hệ thống cao xạ "
- Về nguyên tắc : Dù là Đông dược ,hay Tân dược,dù là cây cỏ hay động vật .v.v...
Các loại thuốc này : Đều cho ra sản phẩm cuối cùng là : Vitamin E.
-VitaminE vô cùng quan trọng - đối với " hệ thống cao-xạ pháo " ...HIC.
Do đó có rất nhiều loại " Thần dược " ... Và giá cả cũng đủ : từ vài trăm ngàn /1viên ,cho tới cả triệu /1viên ( như Viagra ) là ví dụ ... Cũng đáng để ngâm cứu phải không các cụ ?

Em rất ưu ái bác haanh , nên biếu bác ấy bài thuốc -cùng công thức điều chế -và cách thức sử dụng ...
Tuy nhiên các bác CCB trang nhà nếu có nhu cầu , cứ yên tâm - Tân trang "hệ thống -pháo cao xạ " .Mong các bác thu được thắng lợi .
Kính.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: haanh trong 19 Tháng Sáu, 2012, 03:03:27 pm
Kính các bác CCB . Em xin cung cấp một số thông tin về loại thuốc : tăng cường hỏa lực -cho hệ thống cao xạ "
- Về nguyên tắc : Dù là Đông dược ,hay Tân dược,dù là cây cỏ hay động vật .v.v...
Các loại thuốc này : Đều cho ra sản phẩm cuối cùng là : Vitamin E.
-VitaminE vô cùng quan trọng - đối với " hệ thống cao-xạ pháo " ...HIC.
Do đó có rất nhiều loại " Thần dược " ... Và giá cả cũng đủ : từ vài trăm ngàn /1viên ,cho tới cả triệu /1viên ( như Viagra ) là ví dụ ... Cũng đáng để ngâm cứu phải không các cụ ?

Em rất ưu ái bác haanh , nên biếu bác ấy bài thuốc -cùng công thức điều chế -và cách thức sử dụng ...
Tuy nhiên các bác CCB trang nhà nếu có nhu cầu , cứ yên tâm - Tân trang "hệ thống -pháo cao xạ " .Mong các bác thu được thắng lợi .
Kính.

hehe bái phục bác , kết luận của bác rất phù hợp với công trình nghiên cứu của em : vitamin E đóng vai trò cực kỳ quan trọng đối với trận địa pháo cao xạ . Ngoài ra vitamin E còn ngăn chặn được quá trình lão hóa của tế bào giúp con người trẻ mãi không già .
Bác yên tâm , em sẽ ngâm bài thuốc của bác rồi nhờ các lão QK7 làm chuột bạch , nếu kết quả tốt sẽ bàn giao công trình này cho bs chung làm cái luận án tiến sĩ  sau đó tiến hành SX đại trà cạnh tranh với thuốc rốc két  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 19 Tháng Sáu, 2012, 04:28:28 pm
Kính chào các bác tham gia topic và bác chủ BS – 812: Ngay từ lúc chập chững về làm dâu nhà bố mẹ chồng  trong một gia đình ba đời làm đồ nho và hốt thuốc chữa bệnh miễn phí cho người ngheò tại huyện Giao Thủy - Nam định và các anh chị thế hệ sau là những cán bộ nghành y tế địa phương. Tôi đã được làm quen với “Nam dược thần hiệu” của thiền y Tuệ tĩnh. “Y tôn tâm lĩnh” của cụ lười đất Hải Thượng – Hải Dương cho tới “Cây thuốc và vị thuốc Việt Nam” của cố giáo sư tiến sĩ Đỗ Tất Lợi. Dưới sự chỉ dẫn của bố chồng, tôi tiếp nhận những bài thuốc gia truyền chữa bệnh sản phụ khoa mà Ông chỉ truyền cho con dâu thứ ba là tôi với câu dặn dò “Hãy tri và hành để giúp đỡ người bệnh nghèo”. Từ đó đến nay, mấy chục năm chúng tôi không ngừng học và đọc nhằm cập nhật những kiến thức mới (cả đông và tây y) để hành nghiệp.Về vấn đề cập nhật thông tin, chúng tôi gặp rất nhiều thuận lợi từ năm 2002 cháu ruột Vetran là Trần Việt Hùng, giám đốc dự án VOCW cùng cộng sự nhận giải “Trí tuệ Việt”và trao toàn bộ phần mềm chương trình “Học liệu mở Việt Nam” cho chính phủ (có truyền hình trên TVT tại Hà Nội) và đến 12/12/2007 thì ra mắt cổng điện tử khai thác qua mạng VINAREN bằng song ngữ tất cả các chương trình giảng dạy đại học và sau đại học của các viện và trường nổi tiếng thế giới với mục đích khai thác và sử dụng miễn phí kho tàng tri thức nhân loại. Nay cháu đang làm việc ở Iowa Univesity hoa kì. Xin bác nào quan tâm thì vào: http://vietbao.vn/Giao-duc/Hoc-lieu-mo-Thay-nha-xay-dung/20759302/202/. Một ngày Vetran luôn sử dụng trên ba tiếng đồng hồ để đọc sách kinh điển và kiểm chứng trên mạng mà không bao giờ Vetran cập nhật những thông tin mang tính chất "mì ăn liền" Tôi xin cập nhật một số nét về trầm hương theo ý kiến của bác BS – 812: Trầm hương được biết từ hơn 2.000 năm trước. loại tốt nhất gọi là kì nam, loại thứ hai gọi là trầm hương và loại thứ ba ít dầu hơn gọi là Tốc đều có rất nhiều công dụng. Là dược liệu quý. Theo Đông y, trầm hương, có vị cay, tính ôn, vào ba kinh: tì, vị, thận; có tác dụng dáng khí, nạp thận, bình can tráng nguyên dương, chữa các bệnh đau bụng, đau ngực, nôn mửa, hen suyển, lợi tiểu, giảm ðau, trấn tĩnh, hạ sốt, cấm khẩu, thổ huyết, khó thở, kích dục …
Theo Lê Trần Ðức trong cuốn " Thân thế và sự nghiệp y học của Hải Thượng Lãn Ông " (1971) thì từ thế kỷ thứ II trước Công nguyên nhân dân ta đã dùng trầm hương để phòng bệnh, chữa bệnh
Vào thế ký thứ XIV, trong Nam dược thần hiệu, Thiền y Tuệ Tĩnh đã viết về trầm hương: " Vị cay, khí rất thơm, tính ấm, thông quan, trị phong độc, trúng độc, trừ tà, ấm dạ dày, bổ nguyên dương, tiêu hoá ".
Trong tác phẩm Lĩnh Nam bản thảo (quyển thượng và quyển hạ) thuộc bộ sách Hải thượng y tông tâm lĩnh của  Hai Thượng Lãn Ông  cũng như trong cuốn " Tủ thuốc nhân dân " (1953 - 1954) của Võ Văn Hưng ; " Việt Nam  dược vật thực dụng " (1957) của Đỗ Phong Thuần; " Đông y gia truyền " (1957) của Lê Văn Khuyên; " Dược liệu Việt Nam " (1978); " Y học Cổ truyền dân tộc " ( tập II - 1985) của Trường Đại học Y dược Hà Nội ; " Hiểu biết cơ bản về phương dược theo Y học cổ truyền " (1983) của Nguyễn Trung Hoà; " Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam " (tái bản năm 2004) của Đỗ Tất Lợi và nhiều tài liệu khác về dược liệu, đông y, đều cho trầm hương là dược liệu qúy, sử dụng trong hàng trăm bài thuốc y học cổ truyền, chữa bệnh rất hiệu nghiệm.
- Theo Tây y, trầm hương có tính kháng sinh, tạo kháng thể mạnh (diệt khuẩn, làm lành vết thương), có tác dụng chữa một số bệnh như bệnh về tim mạch (suy tim, đau ngực), bệnh về hô hấp (hen suyễn), bệnh về thần kinh (an thần, mất ngủ, giảm đau, trấn tĩnh …), bệnh về tiêu hoá (đau bụng, buồn nôn, tiêu chảy), bệnh về tiết niệu (bí tiểu tiện). Đặc biệt có thể dùng trầm hương để chữa trị  ung thư tuyến giáp.
Tính chất  đặc biệt của tinh dầu trầm hương
Tinh dầu được chiết suất từ trầm hương hoặc từ gỗ cây dó đã tạo trầm hương, là chất lỏng sánh, nhớt, dẻo,  màu vàng hoặc màu hổ phách, có mùi thơm đặc trưng. Tinh dầu tốt được chiết suất từ trầm hương lọai tốt và ngược lại. Tuy nhiên, những cây dó bầu sinh trưởng lâu năm (hơn 10 măm trở lên) có thể cho tinh dầu, nhưng chất lượng thấp.
Tinh dầu có giá trị  đặc biệt là dùng làm chất định hương (giữ cho hương thơm lâu và đậm mùi), được sử dụng cho sản xuất các loại chất thơm, các loại nước hoa, mỹ phẩm cao cấp, đắt tiền và có tính chất huyền bí, linh thiêng đối với một số tôn giáo, nhất là đối với Hồi giáo.
Mùi thơm của tinh dầu trầm hương vừa phảng phất mùi của đinh hương, vừa có mùi thơm của hoa hồng. Nhờ có tinh dầu trầm mà các hoá mỹ phẩm toát ra mùi thơm êm dịu và quyến rũ bậc nhất. Các loại phấn sáp, các loại kem, các loại nước hoa có tinh dầu trầm là một hợp chất rất huyền dịu, có khả năng làm biến đổi những đặc tính bên ngoài và bên trong của làn da như xoá vết nám, vết mụn, vết tàn nhang … làm cho lổ chân lông mở ra hay hẹp lại theo sự thay đổi của khí chất mà không tạo ra những phản ứng phụ cho da.
Sử dụng hoá mỹ phẩm có tinh dầu trầm làm cho da dẻ mát dịu, con người thêm tươi tắn, hưng phấn, vì thế chúng được xem như là người bạn vĩnh hằng của sắc đẹp.
Với thắc mắc của bác BS-812 chắc chắn bác phải hạ quyết tâm sưu tầm vài cân về nhà vừa để trang trí, vừa để sử dụng lúc cần thiết. Kính chào


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: VMH trong 19 Tháng Sáu, 2012, 05:16:33 pm
Người ta có thể không ưa nhau nên nói kháy nhau hoặc căng hơn nữa là mắng thẳng vào mặt nhau. Thế cũng được đi vì yêu, ghét là tình cảm tự nhiên, không ai ngăn cấm được.

Tuy nhiên, trong một "đám cãi nhau" thì đôi bên đương sự lại không đáng ghét bằng những kẻ đứng ngoài chọc ngoáy. Đơn giản là vì cái trò "ném đá hội nghị" này vốn là của những kẻ thâm hiểm, tệ hơn là chúng thường giấu mặt vì không đủ dũng cảm để chường cái mặt thật của mình ra.

Chuyện ở topic này vốn không có gì mà ầm ĩ, không ổn nhất là những thành viên như linhthongtin2012, TuaVanTe, Chanh_Hao,... cố tình "chữa cháy bằng xăng". Đây là việc không thể chấp nhận được ở Diễn đàn này, vì vậy các thành viên trên sẽ nhận kỷ luật thích đáng!

Treo các thành viên linhthongtin2012, Chanh_Hao, TuaVanTe một năm, tái phạm khóa mọi nick vĩnh viễn!

Sau 12h sẽ xóa mọi bài lạc đề.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: bschung trong 19 Tháng Sáu, 2012, 08:56:38 pm


hehe bái phục bác , kết luận của bác rất phù hợp với công trình nghiên cứu của em : vitamin E đóng vai trò cực kỳ quan trọng đối với trận địa pháo cao xạ . Ngoài ra vitamin E còn ngăn chặn được quá trình lão hóa của tế bào giúp con người trẻ mãi không già .
Bác yên tâm , em sẽ ngâm bài thuốc của bác rồi nhờ các lão QK7 làm chuột bạch , nếu kết quả tốt sẽ bàn giao công trình này cho bs chung làm cái luận án tiến sĩ  sau đó tiến hành SX đại trà cạnh tranh với thuốc rốc két  ;D
 haanh@ : he ! kính các lão ! em đọc mà thấy muốn tẩu hoả nhập ma rồi ,nhà em cũng dòng YHCT mấy đời ,bản thân em thì mới chỉ dám tin vào những thứ đã có ghi trong y văn ( nghĩa là có thực nghiệm...và chuột bạch chết cũng khá khá  nhiều rồi ), vì em còn nặng nợ đời thường quá ,nên chưa dám nghĩ đến danh vị cao thế đâu,phổ biến ra là đền làng chết đấy ;D
   Dangngoc@ :bschung hiểu ý của bạn,nhưng kiến thức là kiến thức chung,đa số chúng mình cũng là học,đọc và sưu tầm...mấy khi ai phát minh ra được cái mới ! thôi thì ai chịu khó sưu tầm học hỏi và chia sẻ với anh em ở 1 chỗ nào đó nó "chụm chụm" dễ coi là cũng quý rồi ,bschung nghĩ cũng không ai cố ý thể hiện  sự uyên bác làm gì đâu !


 Sửa dùm BSchung thêm chữ G vào giữa cho đúng tên nick của thành viên không thì lại nhầm ra người khác. ;D
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:06:31 pm
Em thích ngâm rượu, để em ngâm thử rồi báo cáo các Bác sau, ngâm thử thôi nhé không uống thử đâu ;D, em có cái tính điều độ nên 42 rồi mà vẫn chưa phải dùng thuốc :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:24:57 pm

Bài thuốc này ngâm với cá ngựa có được không vậy, mấy bác!

Chào bạn dongminhkh. Bạn đừng ngâm thuốc chung với cá ngựa mà phí. Bạn chỉ cần lấy 1 con cá ngựa (cả cặp trống, mái càng tốt) sao vàng, tán nhuyễn, hòa vào nước uống, sẽ thấy công dụng tốt hơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: bschung trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:33:11 pm
Em thích ngâm rượu, để em ngâm thử rồi báo cáo các Bác sau, ngâm thử thôi nhé không uống thử đâu ;D, em có cái tính điều độ nên 42 rồi mà vẫn chưa phải dùng thuốc :D
  Đấy nhá ! sao bảo lão dạo này ẹ lắm ,trước ngày 2 chuyến cả đi và về,bay suốt tuần không nghỉ ,mấy lúc gần đây giảm mất phân nửa..thế mà đã sốt vó lên rồi .!!! của lão em vẫn giữ đây ,rảnh qua mà lấy về ngâm thử coi sao nhé ;D
 Bs-812@ : lão lấy đâu ra mà hoang phí  thế ,lại còn cả cặp ông bà nữa ,người ta có vài con ngâm cả năm dùng nhín nhín kia kìa ! lãng phí nhá ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:36:44 pm
...
Với thắc mắc của bác BS-812 chắc chắn bác phải hạ quyết tâm sưu tầm vài cân về nhà vừa để trang trí, vừa để sử dụng lúc cần thiết. Kính chào

Cám ơn anhtho đã cho biết các công dụng của kỳ nam. Nhưng tôi nhớ có đọc một tài liệu nào đó nói, nó có thể gây dị ứng với một số trường hợp. Mong anhtho tìm hiểu thêm.
 Cũng định khi nào rãnh rỗi, ra ngoài rừng Vạn Ninh kiếm một ít. Nhưng chưa có dịp


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: honghot.K trong 19 Tháng Sáu, 2012, 09:51:22 pm
    Em nhớ lại , thời kỳ còn đang ở Sa rây an tiêc, trong b cài mìn được rất nhiều nai ... số xương nai nhiều lắm nên anh em theo lịnh của C là đem nấu cao nai ... lần đó lấy 1 cục cao nai chừng nửa lạng nấu cháo ăn để bồi dưỡng , nào ngờ ăn xong chừng 2h sau là toàn bộ đều bị đau bụng . Thế là cả ngày đều phải chạy vào lùm phục địch , em cũng không biết giờ còn bị di chứng gì không nửa , mà cứ hể nghe nói tới cao là nghe cái bụng nó nhột nhột . mong các bác cho em cái phác đồ điều trị , gì em thấy cái gì ngâm thuốc em cũng thèm lắm nhưng, hơi nhát cái miệng . ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 19 Tháng Sáu, 2012, 10:13:31 pm
   Các bác ạ ! Các loại cao khác em không rõ lắm nhưng em chỉ biết cao ngựa bạch, loại này em nghe nói sử dụng cho vận động viên và cả phi công nữa. Chỉ có điều phải đúng là ngựa bạch chứ không phải ngựa trắng hay còn gọi ngựa kim. Bố vợ em vừa rồi chung tiền với mấy ông bạn mua một con về nấu, canh me suốt chỉ sợ ông nào khoác khăn mặt trên vai lảng vảng vào là đuổi ngay ( Nếu lúc đang cô nước cao mà không để ý để họ nhúng khăn mặt vào thì chất sẽ cuốn theo khăn hết ). Nấu xong cho vợ chồng em khoảng hai lạng, em thì không dùng nhưng bà xã em bị thấp khớp nên nhạc phụ đại nhân bắt uống, nghe chừng cũng thấy hiệu quả và giờ tăng cân trông thấy. Cứ mỗi khi nhìn mấy người mẫu dong dỏng, thứơt tha là em...bất mãn.
  Còn một loại cao nữa là cao trăn. Hồi trước gần nhà em có một ông chuyên nấu cao trăn, mỗi lần mổ trăn em lại xuống xin ít tiết về pha rượu uống, mấy thằng bạn cùng xóm cũng vậy, nấu xong còn mang rượu đến tráng nồi, uống mãi tưởng tốt, sau này em hiểu mới tá hoả ra là dùng cao trăn cho đàn ông không tốt, dễ gây đến trạng thái làm ngơ trước phải đẹp. May quá là...cao đểu. Nên bây giờ em cũng sợ cao lắm, giống y bác honghot.K .
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 19 Tháng Sáu, 2012, 10:52:11 pm
Kính thưa các bác CCB trang nhà.
Cẩn thận như BsChung là rất tốt.Rất đúng với nguyên tắc chung của ngành y.
Tuy nhiên tôi cũng qúa hiểu sự cẩn trọng khi dùng thuốc.
Nên đã kèm theo lời chú dẫn: đã qua một số thực nghiệm ... Cũng không phải là không có cơ sở.
Các bác có thể tham khảo thêm : Minh Mạng thang,là một bài thuốc đông y,do các Ngự y của cung đình triều Nguyễn -nghiên cứu -mà bào chế ra thang thuốc huyền thoại : chứa đựng đầy sự huyền bí-không thể ngờ : vua Minh Mạng đã hơn 70 tuổi ,vẫn khỏe mạnh,có tới hơn 100 hoàng tử và công chúa .
Về trí lực :ông vẫn rất minh mẫn,trị vì quốc gia.Dưới triều MM :kinh tế phát triển -chính trị yên ổn .v.v... Các bác Cựu có cao kiến gì không.Xin được chỉ giáo .
Kính.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 20 Tháng Sáu, 2012, 03:27:07 am
Cái Minh Mạng thang mà mọi người biết chắc gì đã là như thế! Thứ nhất bài thuốc của vua dùng lại dễ dàng lọt ra ngoài như thế sao? Quan ngự y và cả nhà ông ta coi như là đã giao tính mạng của mình cho triều đình rồi, đố dám lộ ra ngoài. Thứ nữa, bài thuốc đó nếu có thật thì hẳn phải có thành phần bí hiểm gì trong đó mà chỉ có quan ngự y và vua biết mà thôi. Không loại trừ để thang thuốc có tác dụng, người ta sẽ thêm vào những vị quái đản nhất mà chỉ có vua chúa và thầy thuốc của họ mới nghĩ ra và có điều kiện thực hiện được!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 20 Tháng Sáu, 2012, 05:38:49 am
.
  Các bác ạ ! Các loại cao khác em không rõ lắm nhưng em chỉ biết cao ngựa bạch, loại này em nghe nói sử dụng cho vận động viên và cả phi công nữa. Chỉ có điều phải đúng là ngựa bạch chứ không phải ngựa trắng hay còn gọi ngựa kim. Bố vợ em vừa rồi chung tiền với mấy ông bạn mua một con về nấu, canh me suốt chỉ sợ ông nào khoác khăn mặt trên vai lảng vảng vào là đuổi ngay ( Nếu lúc đang cô nước cao mà không để ý để họ nhúng khăn mặt vào thì chất sẽ cuốn theo khăn hết ). Nấu xong cho vợ chồng em khoảng hai lạng, em thì không dùng nhưng bà xã em bị thấp khớp nên nhạc phụ đại nhân bắt uống, nghe chừng cũng thấy hiệu quả và giờ tăng cân trông thấy. Cứ mỗi khi nhìn mấy người mẫu dong dỏng, thứơt tha là em...bất mãn.
  Còn một loại cao nữa là cao trăn. Hồi trước gần nhà em có một ông chuyên nấu cao trăn, mỗi lần mổ trăn em lại xuống xin ít tiết về pha rượu uống, mấy thằng bạn cùng xóm cũng vậy, nấu xong còn mang rượu đến tráng nồi, uống mãi tưởng tốt, sau này em hiểu mới tá hoả ra là dùng cao trăn cho đàn ông không tốt, dễ gây đến trạng thái làm ngơ trước phải đẹp. May quá là...cao đểu. Nên bây giờ em cũng sợ cao lắm, giống y bác honghot.K .
  

Ai ngờ linhquany cũng nhát nhỉ. Cao ngựa bạch chắc cũng không khác các loại ngựa khác đâu, tại ngựa bạch mà là ngựa bị bệnh Bạch Tạng cơ, thì hiếm có, nên người ta thổi giá đấy. Anhtho khuyên các bác là mua các loại cao thì cần phải có xuất xứ bởi vì ngoài tác dụng dược lực  thì nó còn là thực thẩm chức năng và phải đảm bảo tiêu chí của An toàn VSTP để tránh chạy vào lùm phục địch như bác Honghot K. Bây giờ thị trường có sản phẩm cao ngựa của CHU VIỆT là tin tưởng được. Còn cao trăn thì công dụng đúng như Linhquany nói, sẽ để kim đồng hồ sáu giờ suốt nếu chỉ cần uống một lạng thôi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 20 Tháng Sáu, 2012, 05:42:47 am
Cái Minh Mạng thang mà mọi người biết chắc gì đã là như thế! Thứ nhất bài thuốc của vua dùng lại dễ dàng lọt ra ngoài như thế sao? Quan ngự y và cả nhà ông ta coi như là đã giao tính mạng của mình cho triều đình rồi, đố dám lộ ra ngoài. Thứ nữa, bài thuốc đó nếu có thật thì hẳn phải có thành phần bí hiểm gì trong đó mà chỉ có quan ngự y và vua biết mà thôi. Không loại trừ để thang thuốc có tác dụng, người ta sẽ thêm vào những vị quái đản nhất mà chỉ có vua chúa và thầy thuốc của họ mới nghĩ ra và có điều kiện thực hiện được!
Kính thưa các bác CCB trang nhà.
Cẩn thận như BsChung là rất tốt.Rất đúng với nguyên tắc chung của ngành y.
Tuy nhiên tôi cũng qúa hiểu sự cẩn trọng khi dùng thuốc.
Nên đã kèm theo lời chú dẫn: đã qua một số thực nghiệm ... Cũng không phải là không có cơ sở.
Các bác có thể tham khảo thêm : Minh Mạng thang,là một bài thuốc đông y,do các Ngự y của cung đình triều Nguyễn -nghiên cứu -mà bào chế ra thang thuốc huyền thoại : chứa đựng đầy sự huyền bí-không thể ngờ : vua Minh Mạng đã hơn 70 tuổi ,vẫn khỏe mạnh,có tới hơn 100 hoàng tử và công chúa .
Về trí lực :ông vẫn rất minh mẫn,trị vì quốc gia.Dưới triều MM :kinh tế phát triển -chính trị yên ổn .v.v... Các bác Cựu có cao kiến gì không.Xin được chỉ giáo .
Kính.

Bài thuốc này ngâm với cá ngựa có được không vậy, mấy bác!

Chào bạn dongminhkh. Bạn đừng ngâm thuốc chung với cá ngựa mà phí. Bạn chỉ cần lấy 1 con cá ngựa (cả cặp trống, mái càng tốt) sao vàng, tán nhuyễn, hòa vào nước uống, sẽ thấy công dụng tốt hơn.

Thưa các bác tham gia topic. Tôi thống nhất quan điểm của bác Tuaans và các bác về các loại thang thuốc bổ của vua chúa bởi vì trên thực tế tất cả các toa thuốc của các thầy thuốc YHCT (kể cả nguyên bản bằng trung văn) đính kèm những thang thuốc đều có những vị bí ẩn, chưa nói đến trọng lượng tính bằng (phân, ly, đồng cân) rồi tới cách sao tẩm, tứ chế. Mà nguyên tắc của thuốc (bắc) là cũng vị ấy sẽ Bổ hay Tả tuy liều lượng, cách bào chế, cách sử dụng theo chỉ định của thầy thuốc. Vì vậy cái Minh Mạng thang đang lưu hành trong dân gian hiện này cần cẩn thận các bác ạ. Tôi xin kể các bác nghe về "Thập toàn đại bổ thang" do một thầy lang Hà Nội kê và tôi đưa ra một tiệm thuốc bắc khá bề thế ở chợ lớn. Sau khi xem xong, ông thầy nói là: Không thể hốt đủ toa này được chú ạ vì tất cả các vị đều có chữ (băc) thì khó cho tôi lắm ví dụ Cam thảo (bắc), đương qui(bắc) đỗ trọng (bắc)v.v. Như vậy cũng một toa thuốc mà chỉ thêm một chữ Bắc sau tên vị đã có những vấn đề cần bàn. Ngược lại: Tôi hay tham gia vào các cuộc thanh kiểm tra An Toàn Vệ Sinh Thực Phẩm. Thấy trên kệ của một quán ăn có tới hai chục bình rượu có nhiều màu rất bắt mắt, ngoài có ghi "Thập toàn đại bổ tửu" "Bổ thận tráng dương tửu" Và bình "Minh Mạng tửu" cũng có mặt ở đây thì nếu các vua chúa phong kiến Việt Nam sống lại cũng ngậm ngùi vì hậu duệ của họ đưa cả "ngự tửu" ra quán nhậu với thịt chó thế nay thì còn gì thể diện hoàng tộc. Sau mấy ngày đang phân vân thì tôi gặp một chú em khoảng hơn ba mươi tuổi làm nghề bỏ mối rượu, trên xe lỉnh kỉnh can bộng đầy nước các màu. Xuống xe ghé nhà thuốc Anh Thơ mua thuốc cảm. Nói chuyện một lúc thì em ấy thổ lộ: Anh chớ mua các loại rượu của vua chúa bán ngoài quán nhậu, rượu đó do em "vừa đi vừa nấu" rồi bỏ cho họ đấy. Miệng nói tay móc trong giỏ lôi ra mấy gói bột trắng, vàng, nâu và đen, trên có ghi tên các Quí tửu.... Tới đây thì tôi đành thúc thủ và ngừng suy nghĩ mà không mong đợi được sở hữu một bình "ngự tửu" nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 20 Tháng Sáu, 2012, 08:09:48 am
Kính thưa các bác CCB -vấn đề ở đây chỉ là em đưa ra để bàn cho vui, chứ không phải đưa ra bàn để : cấp bằng sáng chế -hay phat minh đâu, nên các bác không phải bận tâm qúa HIC.
Còn về bài thuốc em tặng bác haanh ,em xin cung cấp thông tin : năm 2000 em bị mổ niệu quản -để lấy sỏi do thận quá yếu -các chức năng suy giảm .v.v...
Sau khi tìm được bài thuốc trên -em dùng đều đặn -từ đó đến nay - đã 12 năm - hiệu qủa rất khả quan : không thấy xuất hiện sỏi, ăn ngủ tôt - tóc xanh um,... Dàn " cao xạ vẫn sẵn sàng chiến đấu 24/24 .HIC.
Kính các bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 20 Tháng Sáu, 2012, 09:30:40 am
 Kính chào anh chị trong topic!
 
 Cách đây 12 năm bà xã city bị tai nạn giao thông được đưa vào bệnh viện thì được phát hiện sỏi túi mật, có rất nhiều sỏi nhỏ và 1 viên 9ml và 1 viên 12 ml, sau ngày tai nạn giao thông khoảng 2 tháng bà xã phải nhập viện 2 lần tiếp theo do sỏi mật, bác sĩ chỉ định phải mổ tại bệnh viện bình dân và bà xã có lịch mổ.
 
 Chỉ còn 10 ngày nữa là mổ túi mật, một hôm có một chú người dân tộc quê ở Lâm Đồng vào thăm con gái làm dâu kế nhà city, chú nghe bà xã mình có bệnh chú chỉ cho bà xã bài thuốc rất đơn giản mà hiệu quả vô cùng, mật vịt 2>3 cái nấu 3 chén còn lại 7 ly uống rượu nhỏ, bỏ vào ngăn lạnh, mỗi ngày chỉ uống 1 ly vào buổi sáng sớm uống 7 ngày nghỉ 7 ngày và cứ tiếp tục đủ 3 lần không uống nữa, 4 tháng sau bà xã siêu âm lại kết quả không còn viên nào để xài và hiện nay cuộc sống của bà xã city bình thường, city không nói quá đâu nếu ai có bệnh cứ thử và bản thân của 1 bác sĩ bệnh viện Long An cũng đã thử rất khả quan (xin giấu tên) có anh chị nào đã từng thử kiểu này xin bổ sung thêm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 20 Tháng Sáu, 2012, 09:37:03 am
   Hoan hô bác NguyenhongDuc đã phổ biến bài thuốc từng đựợc áp dụng rất hiệu quả với chính mình cho mọi người !
   Một số người lính biên giới phía Bắc trong thời gian đóng quân gần bản làng cũng may mắn được bà con người dân tộc thiểu số truyền cho những bài thuốc rất hay, có những trường hợp rất đáng tiếc như của bác lucpet-abc nếu được bà mế Lạng Sơn truyền cho thì bây giờ phổ biến chữa trị cho mọi người quý hóa biết bao !
  Em nhớ một lần bác NguyendinhThang có nói là các bài thuốc nam bác ấy học cả trong lẫn ngoài chữa trị rất hiệu nghiệm, bác ấy nói đang nhớ lại dần để cùng trao đổi với các bác. Nay có cả BSChung là một người rất am hiểu về YHCT tham gia thì em mong rằng có những bài viết giúp các bác cựu chiến binh hiểu thêm về chăm sóc sức khỏe cho chính mình, khắc phục những bênh tật tuổi già đang đến và di chứng do chiến tranh mang lại .
  Còn bác Haanh thì các bác cẩn thận. Nhìn bác ấy còn phong độ lắm nên bác ấy quan tâm đến YHCT theo kiểu bác ý là y học ...truổng cời ( Chết, em vẫn quen tính tán bậy thời còn học quân y, mong các bác và BQT thông cảm cho em chút ..). theo em chỉ tư vấn về thuốc tăng lực thôi ạ !

  NguyenhongDuc @ : Em không hiểu ý bác về " sẵn sàng chiến đấu 24/24 h " là sao ạ ? Em đọc ben Box Vũ Khí thấy các loại pháo, tên lửa ít nhất cũng phải 5,10 phút mới từ chế độ bình thường sang chế độ chiến đấu cơ mà ! Lúc nào đạn cũng lên nòng chực bay đi thì ....nguy hiểm lắm  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 20 Tháng Sáu, 2012, 11:14:49 am
 Chuyện vui nhé, BY từng làm thày "lang băm" kiếm bia vi sinh và thịt gà chặt những năm tháng bao cấp khó khăn nhé. ;D

 Ngày mới nhập ngũ đơn vị BY huấn luyện đóng quân ở nhờ nhà người dân tộc Mường trên Yên Thủy Hòa Bình tức Hà Sơn Bình cũ, bà mẹ Mường hình như cũng có vài bài thuốc ruột chữa trị cho dân trong vùng, lâu lâu thấy có người đến xin cái gì đó, họ nói với nhau bằng tiếng dân tộc Mường nên BY không hiểu, trong nhà có thằng em út cỡ 12 13 tuổi rất quý BY, nó luôn xán lại gần khi có điều kiện hay thủ thỉ những chuyện trên trời dưới biển. Một hôm nó bật mí cho biết món nghề gia truyền của nhà nó cho BY, cứ như thế ... làm như thế. ;D

 Lúc đó còn ít tuổi chưa đến 18 hừng hực sức sống chưa từng qua "chiến đấu" nên "súng đạn" luôn đủ cơ số và tinh thần sẵn sàng chiến đấu cao nhất, vì vậy nên nghe thì biết vậy thôi chứ không lưu tâm lắm, không có gì bí ẩn, vài ba thứ lá với rễ cây rất dễ kiếm tìm cùng cách làm hay sử dụng. Bẵng đi 7 8 năm, trong 1 lần ngồi ăn phở đêm ở HN, cặp vợ chồng chủ quán rất đẹp đôi nếu chiểu theo tiêu chuẩn bây giờ chắc được xếp vào hàng người mẫu, nhưng lấy nhau gần chục năm vẫn chưa có con nên họ buồn lắm, nhìn thì biết họ vẫn yêu thương nhau nhưng nói gì với nhau thì hay cắm ca cắm cảu, nói chống không với nhau rất khó nghe, mọi người xì xào chuyện họ không có con với nhau mặc dù đã chữa trị tốn kém rất nhiều rồi nên hay như vậy chứ thật ra họ yêu nhau lắm, nghe vậy BY buột miệng nói chơi: Chẳng gặp tay tôi, một phát là có ngay tin vui, nhưng cũng không phải vì thế mà hết hy vọng, tôi có cách chữa bảo đảm có kết quả. (nói phét trêu họ thôi). ;D

 Chẳng ngờ lão chồng xán ngay lại như bắt được của quý, than vãn kể lể đủ thứ chuyện xoay quanh chuyện vợ chồng lấy nhau cả chục năm rồi mà chưa có con mặc dù đã chữa trị hết cách, ai nói gì là nghe đó mà vẫn chưa có kết quả khả quan, lão còn hùng hồn tuyên bố: Ai giúp lão toại nguyện để có con dù là gái hay trai miễn là con của lão ấy thì muốn gì cũng có trong khả năng của lão, 5 3 cây vàng lão cũng sẵn sàng chi trả, nhìn vợ lão vàng đeo lủng lẳng, ngực tấn công mông phòng thủ, thắt đáy lưng ong cái eo nhỏ tẹo như vậy mà lão chồng chẳng làm nên cơm nên cháo gì thì thật phí phạm. Trong khi lão chồng chuyện trò với BY thì vợ lão cứ dỏng tai lên nghe chuyện mắt mung lung nhìn là ngoài đường, song BY thừa biết vợ lão hàng phở đang quan tâm lắm.

 Vì chót nói phét rồi nên khi đó phải chịu trận ngồi nghe lão hàng phở trình bầy gia cảnh, đúng lúc cái khó ấy thì lại ló ra cái khôn và BY sực nhớ ra chuyện thằng cu em con út mẹ Mường từng dạy BY bài thuốc của gia đình nó, nhớ ra rồi nên BY mạnh mồm hứa giúp và nói rõ tôi không phải thày thợ gì đâu nhé, bài thuốc do người dân tộc Mường dạy thì tôi biết và bây giờ mang ra thử nghiệm với ông bà, nếu có kết quả thì tốt rồi nhưng nếu không có thì đừng chửi tôi nhé, chỉ giúp không lấy gì vì thuốc rất dễ kiếm không mất tiền mua. Liền đó thấy tiếng dao chặt thịt gà lốp bốp, trần vào nồi nước dùng nóng hổi thêm mấy cọng hành tươi và bộ trứng gà non để trên được bê lên với mấy chai bia vi sinh nút bằng cao su đen thời khó khăn ấy được bày ra đãi thày lang "băm" nói phét BY.

 Sau đó BY hẹn 1 tuần sẽ mang thuốc đến cho vợ chồng lão hàng phở dùng, lá cây được cắt nhỏ, rễ 2 loại cây cũng cắt nhỏ xao khô pha như pha trà bắt cả 2 vợ chồng cùng uống, không có gì kiêng khem, uống hàng ngày, uống bất kể giờ nào khi có nhu cầu uống, hết thuốc có thày cung cấp tiếp cho mà uống, còn thày thì lúc đó cũng không bận gì vì đang làm thủ kho thời gian dông dài thoải mái, mất tý công đi hái hoặc xin mang về cắt nhỏ phơi nắng rồi xao vàng lên, mỗi lần mang tới cho vợ chồng lão hàng phở cả bọc to tướng. Tất nhiên là mỗi lần mang thuốc đến thì thịt gà ăn thoải mái và bia vi sinh uống mệt nghỉ, ông bà chủ chăm sóc nhiệt tình. Ông chủ quán tiếp thày lang "băm" và nhỏ to tâm sự: Xung lắm ông ạ, hăng hái như thời thanh niên, mụ vợ thì tươi cười vui sướng ra mặt tràn trề hy vọng. Một lần quán vắng khách bà chủ giãi bày tâm sự: Xưa kia anh ấy yếu kém lắm, nhưng bây giờ thì hăng hái trên cả bình thường, làm đêm chưa đủ còn đòi cày cả ban ngày, nhiều hôm sau buổi bán phở đêm dọn dẹp xong mệt muốn chết nhưng thấy ông ấy hăng hái quá nên cũng đành phải chiều, cứ nghĩ đến chuyện sẽ có con thì mệt thế chứ mệt nữa em cũng cố gắng. Lúc đó BY mới giật mình nghĩ lại, thảo nào lão chồng càng ngày càng ốm ho gày còm, thường xuyên thức đêm cày ải vô độ nên da dẻ xanh xao quá, nếu cứ giữ chế độ này thì hắn đến ho lao mà chết vì "cày cả ngày lẫn đêm" nên vội ra chế độ điều chỉnh giảm bớt độ "xung" đi, tinh binh của lão ấy đã "què cụt" rồi mà cứ xung trận kiểu này mãi thì có mà "ra nước" ấy chứ làm gì còn quân mà đòi chiến thắng.

 Cả 6 tháng liền mà chưa thấy tin vui nhưng họ vẫn mong thuốc của thày lang "băm" mang cho, còn BY thì chỉ biết khuyên họ nên kiên trì và cố gắng hết mình, khi quan hệ thân thiết với nhau rồi thì có thể đùa cợt tý chút cho vui nên BY nói đùa: Hay ông để tôi giúp ông một phát cho nó xong, để ông làm ăn kiểu này thì chán quá. Nghe thế lão ấy giẫy nẩy lên như đỉa phải vôi quyết không chịu giao "trận địa" cho lính Quân đoàn đặc biệt tinh nhuệ tấn công giúp, trong khi "thành" thì luôn bỏ ngỏ còn lực lượng của lão thì quá yếu không đủ sức công thành. Thời gian sau BY leo lên máy bay biến thẳng hơn 4 năm không để lại dấu vết và chẳng biết vợ chồng lão hàng phở còn xoay sở tiếp chuyện đó thế nào. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 20 Tháng Sáu, 2012, 11:28:28 am

 ............. BY buột miệng nói chơi: Chẳng gặp tay tôi, một phát là có ngay tin vui, nhưng cũng không phải vì thế mà hết hy vọng, tôi có cách chữa bảo đảm có kết quả.
..............................................................

  Thời gian sau BY leo lên máy bay biến thẳng hơn 4 năm không để lại dấu vết và chẳng biết vợ chồng lão hàng phở còn xoay sở tiếp chuyện đó thế nào. ;D
  Em phục bác BY quá. Kể cả giáo sư cũng không dám khẳng định chắc như đinh đóng cột...mục vậy. Bác cắt thuốc theo kiểu nghịch M72 ngày trước. Hi hi. Mà bác nói mới đầu em tưởng ông chủ xán vào ...xáp lá cà với bác chứ  :D !
   Câu sau mới đầu em nghĩ là bác giúp thì giúp cho chót, cả vật chất lẫn ...vật liệu có kết quả xong mới biến chứ ạ ?  Hay bác ngại nên nói lái đi chút ?  ;D
   Phải tay em thì em cắt thuốc cho chồng xịt, vợ sung và đến thăm khám thường xuyên đúng lời thề là coi bệnh nhân như người thân của mình ....


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 20 Tháng Sáu, 2012, 11:35:38 am
Kính thưa các bác CCB trang nhà, em xin phép được lạm bàn một chút :
-cách trị bệnh của Tây y là :đau chỗ nào -thì chữa chỗ ấy !
-còn Đông y thì chủ động chữa trị tận gốc - nơi cội nguồn -sinh ra bệnh!
-Về phương pháp điều trị cũng có nhiều cách khác nhau.
Trong trường hợp phu nhân bác Citilongan,-là cách trị bệnh từ ngọn-vì tình thế khẩn cấp -không thể trì hoãn...
Để giải thích cho bài thuốc "dùng 2>3 cái  mật vịt sắc uống ): con vịt sơi toàn ốc ,cua v.v... Là những con vật có vỏ thuộc loại CaCO3,để hòa tan chúng phải có axít HCl hoặc H2SO4... Trong mật vịt có các axit này với nồng độ đậm đặc .
Nên sau khi uống mấy cái mật vịt -thì sỏi trong mật vợ bác Citilongan tan hết, còn gì -do đó khi siêu âm không thấy là tất nhiên rồi.HIC.
Còn về sỏi thận cũng tương tự : người ta sắc lá Kim tiền thảo -uống như nước lọc -sau 3 ngày -siêu âm không thấy sỏi.Vì lá KTT có chứa HCl ( axit chlohidric -hòa tan sỏi .)
Còn trong bài thuốc mà em dùng -là trị bệnh tận gốc -làm cho qủa thận khỏe lên,-phục hồi các chức năng vốn có của nó -thì bệnh sẽ tự biến mất mà thôi. Rât đơn giản -mà rất hiệu qủa .-lại rẻ tiền -dễ kiếm -đúng là Nhất cử -tam tứ tiện..( xin bật mí : Một bình rượu theo cách của em chỉ có ~400 ngàn VNđ.- dùng cho 300 ngày ) Thật bất ngờ phải không các Cụ .HIC.
Kính.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: vũ đam trong 20 Tháng Sáu, 2012, 12:35:40 pm
Kính thưa các bác CCB trang nhà, em xin phép được lạm bàn một chút :
-cách trị bệnh của Tây y là :đau chỗ nào -thì chữa chỗ ấy !
-còn Đông y thì chủ động chữa trị tận gốc - nơi cội nguồn -sinh ra bệnh!
-Về phương pháp điều trị cũng có nhiều cách khác nhau.
Trong trường hợp phu nhân bác Citilongan,-là cách trị bệnh từ ngọn-vì tình thế khẩn cấp -không thể trì hoãn...
Để giải thích cho bài thuốc "dùng 2>3 cái  mật vịt sắc uống ): con vịt sơi toàn ốc ,cua v.v... Là những con vật có vỏ thuộc loại CaCO3,để hòa tan chúng phải có axít HCl hoặc H2SO4... Trong mật vịt có các axit này với nồng độ đậm đặc .
Nên sau khi uống mấy cái mật vịt -thì sỏi trong mật vợ bác Citilongan tan hết, còn gì -do đó khi siêu âm không thấy là tất nhiên rồi.HIC.
Còn về sỏi thận cũng tương tự : người ta sắc lá Kim tiền thảo -uống như nước lọc -sau 3 ngày -siêu âm không thấy sỏi.Vì lá KTT có chứa HCl ( axit chlohidric -hòa tan sỏi .)
Còn trong bài thuốc mà em dùng -là trị bệnh tận gốc -làm cho qủa thận khỏe lên,-phục hồi các chức năng vốn có của nó -thì bệnh sẽ tự biến mất mà thôi. Rât đơn giản -mà rất hiệu qủa .-lại rẻ tiền -dễ kiếm -đúng là Nhất cử -tam tứ tiện..( xin bật mí : Một bình rượu theo cách của em chỉ có ~400 ngàn VNđ.- dùng cho 300 ngày ) Thật bất ngờ phải không các Cụ .HIC.
Kính.
Chào các Bác . Nhà em có mấy ông anh bên vợ ,ngay cả vợ em cũng bị sỏi thận, cứ bắt vịt xiêm làm thịt rồi lấy mật nuốt 1-2 cái là hết sỏi chứ ko cần phải nấu ,đun với rượu gì cả. Chỉ tội người ăn mấy ngày toàn món vịt ,em rút kinh nghiệm là khi chán ăn vịt các Bác cứ lấy 2 trái chanh muối hầm vit ,ăn là đỡ ngán nhất.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 20 Tháng Sáu, 2012, 01:41:23 pm
Bà xã em hiện nay cũng đang bị sỏi mật. Siêu âm cho kết quả là có 2 viên,kích cỡ 3ml hay 5 ml gì đấy!
Để mai em cho bả uống mật vịt như các bác chỉ xem sao!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 20 Tháng Sáu, 2012, 02:33:36 pm


Cám ơn anhtho đã cho biết các công dụng của kỳ nam. Nhưng tôi nhớ có đọc một tài liệu nào đó nói, nó có thể gây dị ứng với một số trường hợp. Mong anhtho tìm hiểu thêm.
 Cũng định khi nào rãnh rỗi, ra ngoài rừng Vạn Ninh kiếm một ít. Nhưng chưa có dịp
Thưa bác BS-812 và các bác tham gia topic. Trong cơ thể chúng ta luôn tồn tại một hệ thống chất phức hợp Histamin-Heparin bất hoạt, tập trung nhiều nhất ở các tế bào dưới da. Khi có một kết hợp với một chất khác từ bên ngoài không dung hợp với cơ thể sẽ xảy ra hiện tượng phản ứng mà biểu hiện nhẹ nhất là nổi mẩn, ngứa, nóng trên các vùng da nhạy cảm. Người ta thường gọi là Dị ứng, cho tới phản ứng trầm trọng gọi là Shock phản vệ. Thường khi tiếp xúc với vật chất xung quanh ta, phần lớn các chất có các cấu trúc hóa học phù hợp với hệ thống sinh học trong cơ thể chúng ta nên không xảy ra dị ứng. Những cơ thể có tính mẫn cảm thì sẽ xảy ra phản ứng dị ứng, mà cơ chế của nó cũng là một hiện tượng dự báo. Đôi khi tác nhân gây dị ứng là một chất rất bình thường và bất ngờ, xảy ra trong những điều kiện cụ thể khác nhau, ví dụ mới mua một thứ vật dụng cá nhân như tui xách, áo quần, khăn lông, hoặc mua một con vật nuôi mới cũng gây ra dị ứng với người có cơ địa mẫn cảm. Trầm và kì nam cũng là một chất lạ và có đủ khả năng kích thích qua hệ thống hô hấp, da để kích hoạt chất Histamin -heparin hoạt động và gây ra triệu chứng dị ứng. Nhưng thường cũng rất nhẹ và rất hiếm gây nguy hiểm đến sức khỏe và tính mạng con người, thậm chí các lần tiếp xúc sau thì cơ thể lại dung nạp tốt mà không gây ra triệu chứng gì. Cho nên bất cứ lúc nào, tiếp xúc với một vật dụng gì hay hóa chất gì chúng ta cũng cần cẩn trọng, thử trước thấy không xuất hiện phản ứng gì hãy sử dụng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: haanh trong 20 Tháng Sáu, 2012, 03:52:00 pm
Kính thưa các bác CCB trang nhà, em xin phép được lạm bàn một chút :
-cách trị bệnh của Tây y là :đau chỗ nào -thì chữa chỗ ấy !
-còn Đông y thì chủ động chữa trị tận gốc - nơi cội nguồn -sinh ra bệnh!
-Về phương pháp điều trị cũng có nhiều cách khác nhau.
Trong trường hợp phu nhân bác Citilongan,-là cách trị bệnh từ ngọn-vì tình thế khẩn cấp -không thể trì hoãn...
Để giải thích cho bài thuốc "dùng 2>3 cái  mật vịt sắc uống ): con vịt sơi toàn ốc ,cua v.v... Là những con vật có vỏ thuộc loại CaCO3,để hòa tan chúng phải có axít HCl hoặc H2SO4... Trong mật vịt có các axit này với nồng độ đậm đặc .
Nên sau khi uống mấy cái mật vịt -thì sỏi trong mật vợ bác Citilongan tan hết, còn gì -do đó khi siêu âm không thấy là tất nhiên rồi.HIC.
Còn về sỏi thận cũng tương tự : người ta sắc lá Kim tiền thảo -uống như nước lọc -sau 3 ngày -siêu âm không thấy sỏi.Vì lá KTT có chứa HCl ( axit chlohidric -hòa tan sỏi .)
Còn trong bài thuốc mà em dùng -là trị bệnh tận gốc -làm cho qủa thận khỏe lên,-phục hồi các chức năng vốn có của nó -thì bệnh sẽ tự biến mất mà thôi. Rât đơn giản -mà rất hiệu qủa .-lại rẻ tiền -dễ kiếm -đúng là Nhất cử -tam tứ tiện..( xin bật mí : Một bình rượu theo cách của em chỉ có ~400 ngàn VNđ.- dùng cho 300 ngày ) Thật bất ngờ phải không các Cụ .HIC.
Kính.

hehe em thì có cái tật xấu , không uống thì thôi nhưng khi đã uống thì phải tới bến nên mấy món rượu thuốc cũng hơi ngại , uống nhiều quá có bị tẩu hỏa nhập ma không bác ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 20 Tháng Sáu, 2012, 04:02:01 pm
Thưa bác haanh  : đã là rượu thì chế độ uống cũng có giới hạn > rượu thuốc cũng phải tuân theo nguyên tắc đó bác ạ .
Thuốc bổ -mà lạm dụng cũng dẫn tới sự có hại cho cơ quan tiêu hóa, bài tiết -Vì chúng phải làm việc trong trạng thái qúa tải.
Thân chào haanh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 20 Tháng Sáu, 2012, 04:56:43 pm
Xin chào các bác! trong lời dạy của Y Thánh thiền sư Tuệ Tĩnh có câu" BẾ TINH DƯỠNG KHÍ TỒN THẦN, THANH TÂM QUẢ DỤC THỦ CHÂN LUYỆN HÌNH". Trên quan điểm y học hiện đại sẽ không phân tích toàn vẹn nội hàm những khái niệm của Thánh Nhân dạy ta cách rèn luyện tâm thể để đạt được cuộc sống an nhiên hòa hợp với trời đất để trường thọ khỏe mạnh và có ích. Tôi xin trao đổi với các bác Cụ Chiến Binh về "Cách thở".... Ngay bây giờ, khi các bác đang theo dõi màn hình VT, các bác im lặng chú ý mình thở như thế nào. Thật ra chúng ta rất "lười" thở, hay nín thở theo luồng tư duy, thở hời hợt, thở ngắn cho nên thán khí tích tụ trong phế nang(tận đáy phổi) dẫn đến toàn bộ các cơ quan nội tạng, các tế bào não và toàn bộ cơ thể (đói) dưỡng khí. Trong khái niệm "Dưỡng khí" của Tuệ Tĩnh trong câu quyết là đề cập tới "cách thở". Vậy nên, các bác có điều kiện thì luyện thở trong thời gian tập dưỡng sinh, trong lúc tham thiền. Còn đa số chúng ta ít có điều kiện và thời gian thì cứ hành theo tôi như thế này cũng đạt hiệu quả: Sáng sớm thức dậy, các bác cứ nằm thẳng trên giường, tứ chi xuôi theo chiều sinh lý, thả lỏng thư giãn hoàn toàn. Đầu óc không suy nghĩ về hướng nào, mắt nhắm hờ, miệng mở nhẹ và bắt đầu THỞ...Bắt đầu hít nhẹ nhàng bằng mũi, hít sâu tận đáy phổi, tư duy dõi theo luồng khí ấm áp xuống tận cùng (đan điền) trao đổi khí sạch qua phế nang vào máu đồng thời nhận những thán chất dơ bẩn để đưa ra ngoài khi ta từ từ thở ra, thở ra đến tận giọt khí cuối cùng khỏi phổi. các bác cứ lặp lại 50 đến 100 lần như vậy thì kết thúc. Không nhất thiết chỉ một tư thê Nằm mà có thể các bác ngồi giữa giường theo theo kiểu "tọa bông sen" hai bàn ta để ngửa trong lòng, đầu để thẳng và thực hiện các thì thở  như vậy. trong sinh hoạt làm việc hàng ngày, luôn chú ý vào cách thở, lúc đầu có những bất tiện do chi phối, nhưng lâu dần sẽ trở thành một thói quen tự động. Chú ý không bao giờ để cho cơ thể nhất là não bộ thiếu dưỡng khí. Khi lên cầu thang, các bác chủ động tăng lần thở sâu lên gấp ba lần bình thường (60 lần/phút) thì dù leo bộ tới tầng 10 các bác không bị thở dốc mà cơ thể khỏe mạnh không run cơ bắp chân. Chúc các bác thực hành lời dạy của Thánh y, bỏ hêt Tham Sân Si thì chắc chúng ta thành công. Kính


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: lucpet-abc trong 20 Tháng Sáu, 2012, 05:40:45 pm
Kính thưa các bác CCB trang nhà, em xin phép được lạm bàn một chút :
-cách trị bệnh của Tây y là :đau chỗ nào -thì chữa chỗ ấy !
-còn Đông y thì chủ động chữa trị tận gốc - nơi cội nguồn -sinh ra bệnh!
-Về phương pháp điều trị cũng có nhiều cách khác nhau.
Trong trường hợp phu nhân bác Citilongan,-là cách trị bệnh từ ngọn-vì tình thế khẩn cấp -không thể trì hoãn...
Để giải thích cho bài thuốc "dùng 2>3 cái  mật vịt sắc uống ): con vịt sơi toàn ốc ,cua v.v... Là những con vật có vỏ thuộc loại CaCO3,để hòa tan chúng phải có axít HCl hoặc H2SO4... Trong mật vịt có các axit này với nồng độ đậm đặc .
Nên sau khi uống mấy cái mật vịt -thì sỏi trong mật vợ bác Citilongan tan hết, còn gì -do đó khi siêu âm không thấy là tất nhiên rồi.HIC.
Còn về sỏi thận cũng tương tự : người ta sắc lá Kim tiền thảo -uống như nước lọc -sau 3 ngày -siêu âm không thấy sỏi. Vì lá KTT có chứa HCl ( axit chlohidric -hòa tan sỏi .)
   ...
Kính.

Chào các Bác . Nhà em có mấy ông anh bên vợ ,ngay cả vợ em cũng bị sỏi thận, cứ bắt vịt xiêm làm thịt rồi lấy mật nuốt 1-2 cái là hết sỏi chứ ko cần phải nấu ,đun với rượu gì cả. Chỉ tội người ăn mấy ngày toàn món vịt ,em rút kinh nghiệm là khi chán ăn vịt các Bác cứ lấy 2 trái chanh muối hầm vit ,ăn là đỡ ngán nhất.




   ************88
  Xin chào và xin kính thưa các bác !
   Phần trích trên đây của 2 bác CCB nhà ta , CÁC BÁC CHỈ NÊN COI LÀ  CHUYỆN NÓI CHƠI lúc trà dư tửu hậu mà thôi , nhé .KHÔNG NÊN ÁP DỤNG . Không có HCL , H2SO4 nào trong những thứ đó cả . Đây là các axit VÔ CƠ . Trong cơ thế sống axit ở dạng HỮU CƠ mới là chủ yếu .

  Là 1 bác sỹ khoa CC - HS tích cực , tôi đã chứng kiến và phải xử lý TÍCH CỰC nhiều ca suy thận cấp do ngộ độc mật sống của đủ loại động vật cả dưới nước và trên cạn .
 Khoảng 20% số ca chắc chắn tử vong , 40% các ca thoát chết để lại nhiều di chứng trầm trọng .

  Thực tế : Có người uống  không sao , nhưng như thế không phải là an toàn cho tất cả , ai cũng uống được mật sống của động vật  như nhau . NGUY CƠ MANG HỌA LÀ RẤT CAO .
  Chữa sỏi thận sỏi mật ... không đơn giản " chỉ 1, 2 cái mật vịt " như thế được đâu .
  KÍNH !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 20 Tháng Sáu, 2012, 06:36:42 pm
Thưa bác Lucpet-ABC.
Theo bác- để hòa tan sỏi :tức là CaCO3.Là axit hữu cơ nào đây ?
-Axit Axetic -CH3COOH -hay còn gọi là :  Dấm ăn ?
-A xit chanh?
-Hay ADN ,hoặc ARN?
V.V...
Em xin bác giải thích giùm : trong nọc rắn Hổ mang chúa ( một thực thể sống ) - có chứa axit Chlohydric đặc tới 50% .
Trong khi đó HCl điều chế trong phòng thí nghiệm -cũng chỉ đạt ~35,5%
Bác giải thích sao đây ?
Xin chờ câu trả lời của CCB đàn anh Lucpet-ABC.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 20 Tháng Sáu, 2012, 07:04:50 pm
Em có một cách thở đã tập nhiều năm hiệu quả thì chưa rõ :D, nhưng được cái là dai sức, không bệnh vặt, nóng lạnh bất xâm(nhưng đừng quá nóng hoặc quá lạnh), ai có nhu cầu em sẽ hướng dẫn riêng, không thể post lên được, vì cách thở này có người tập được có người không, có người tập sau 1 tuần lên huyết áp, có người chóng mặt buồn nôn, có người mất ngủ... nên phải hướng dẫn kỹ.
Kèm theo cách thở là ăn uống điều độ, tập thể dục mỗi sáng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Sáu, 2012, 10:25:06 pm
 Chào các bác. Rất vui vì thấy các bác bàn luận sôi nổi, nên tôi cũng thấy ngứa ngáy tay chân, mặc dù mắt vẫn đang lấm lét liếc nhìn BQT .
 Cám ơn bác lucpet-abc với lời cảnh báo chân thực. Tôi cũng có đọc báo ,thấy có nói nhiều về việc sử dụng mật sống của các loại động vật trên cạn, dưới nước với mục đích bồi bổ, hoặc chữa bệnh, đã gây ra nhiều đáng tiếc. Nhưng kinh nghiệm dân gian cũng có khi bổ ích, kỳ diệu (như việc báo đăng tin uống mật cóc, chữa khỏi bệnh ung thư). Sức khoẻ và mạng sống con người là vốn quý, vì vậy việc thận trọng như bác lucpet-abc khuyên cũng không thừa.
 Bài thuốc của nguyenhongduc thấy cũng hấp dẫn đấy, toàn loại bổ dương, nhưng đương quy chắc có lẽ dùng nguyên củ cho nó tốt ,chứ dùng quy bản ,người ta đã chế biến rồi thì chất lượng sẽ kém đi. Thang này, haanh phải pha loãng, uống cho nó đã, chứ nếu để nguyên chất thì ngộ độc thuốc ngay, vì rượu ngâm thang thuốc này uống mãi mà chẳng biết say, do trong đó có quá nhiều cam kỷ tử (loại này giải độc rượu rất tốt), và các bác phải chú ý là sanh cương (khương), chứ không phải là càn cương (khương).


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Sáu, 2012, 10:38:57 pm
... Tôi xin trao đổi với các bác Cụ Chiến Binh về "Cách thở"....
Bài của bác làm em nhớ tới phương pháp thở trong Thiền, nhưng chi tiết có khác đôi chút. Các bác có thể tập Thiền ,vì nó rất có lợi trong cuộc sống.
 Cám ơn anhtho về vấn đề dị ứng của hương Trầm. Vậy là yên tâm, có thể xông Trầm trong lễ cúng rồi; Vì người xưa lý giải , trong lể cúng, chỉ có hương trầm mới có thể mang lời nguyện cầu của con người bay cao đến tận Thiên Đình.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 20 Tháng Sáu, 2012, 10:52:46 pm
 binhyen ơi, cái lỗi của dongminhkh là chỉ ghi đau bụng ..., chứ nếu là đau bụng gió thì ổn rồi  ;D.
 Việc "phúc thống phục nhân sâm, tắc tử" ấy là do Nhân sâm là loại đại bổ nguyên khí nên nó làm cho cái ruột thừa càng mau nổ tung thì phải.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: vetran trong 21 Tháng Sáu, 2012, 06:22:07 am



   ************88
  Xin chào và xin kính thưa các bác !
   Phần trích trên đây của 2 bác CCB nhà ta , CÁC BÁC CHỈ NÊN COI LÀ  CHUYỆN NÓI CHƠI lúc trà dư tửu hậu mà thôi , nhé .KHÔNG NÊN ÁP DỤNG . Không có HCL , H2SO4 nào trong những thứ đó cả . Đây là các axit VÔ CƠ . Trong cơ thế sống axit ở dạng HỮU CƠ mới là chủ yếu .

  Là 1 bác sỹ khoa CC - HS tích cực , tôi đã chứng kiến và phải xử lý TÍCH CỰC nhiều ca suy thận cấp do ngộ độc mật sống của đủ loại động vật cả dưới nước và trên cạn .
 Khoảng 20% số ca chắc chắn tử vong , 40% các ca thoát chết để lại nhiều di chứng trầm trọng .

  Thực tế : Có người uống  không sao , nhưng như thế không phải là an toàn cho tất cả , ai cũng uống được mật sống của động vật  như nhau . NGUY CƠ MANG HỌA LÀ RẤT CAO .
  Chữa sỏi thận sỏi mật ... không đơn giản " chỉ 1, 2 cái mật vịt " như thế được đâu .
  KÍNH !
Kính chào các bác! Tôi tâm đắc thông tin từ bác Lucpetabc về việc sử dụng những chất sống của động vật chữa bệnh cho người. Bởi vì hơn ba mươi năm trong nghề, cũng hơn một lần tôi chứng kiến những ca bị ngộ độc mật động vật sống với mục đích chữa bệnh. mà nếu bác Lucpetabc công tác ở cái khoa ấy thì có khác nào chỗ bác là cái túi (càn khôn) để hứng hậu quả của những bệnh nhân tự gây tai nạn cho mình vì quan niệm "có bệnh vái tứ phương". Nhắc lại vụ nuốt mật cóc chữa ung thư như bác BS-12  nói. Tôi không khỏi rùng mình. Chỉ chưa nghe ai nuốt mật cá trắm trắng chữa cái gì thôi. Còn nữa, trong cuộc sống hàng ngày, nhiều khi anh em bạn bè CCB gặp nhau,Nếu đãi nhau bằng vịt hầm chanh muối như của bác Vudam thì tuyệt vời rồi, vì tôi nghĩ chanh chua sẽ làm cho thịt xương vịt mềm nhừ hơn. Nhưng vì quí hóa đãi nhau món thịt Sơn dương, nai nhà, tiểu hổ, nhất là loại "Cầu tuyền" hoặc "Hắc miêu" thì thế nào cũng có "đởm tửu", rồi tới "Huyết dương tửu", " huyết xà tửu" thả thêm một con tim đang thoi thóp của hổ xà vào trong ly rượu, kính bác vì lâu quá không gặp nhau... tất cả những cái đó theo tôi ngoài chuyện mất vệ sinh an toàn thực phẩm thì chẳng còn tác dụng gì. tất nhiên chúng ta cũng phải thống nhất vơi nhau là cũng một loại chất đưa vào cơ thể thì không phải ai cũng xảy ra hiện tượng phản ứng, vì có người vẫn dung nạp nhưng chỉ không bổ ngang bổ ngửa gì thôi. kính các bác


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 21 Tháng Sáu, 2012, 08:10:04 am
Kính thưa các bác CCB trang nhà . Em xin thưa cùng các bác "Cựu " từng là quân y -sỹ ,bác sỹ ... Có bác đã có vài chục năm trong nghề -như các bác tự nhận !
Em xin hỏi các bác : có bác nào chưa một lần xông lá để giải cảm không?
Còn nữa : xin lưu ý các bác là : trong các loại thuốc Kháng sinh ( thuốc Tây ) - không thể thiếu 2 Nguyên tố hóa học : Cl  ( Chlosum ) và lưu huỳnh ( S ) .Do đó các loại đông dược ,nam dược đều chữa được các ca nhiễm trùng ,nhiễm độc - nếu chúng có chứa 1 trong 2 nguyên tố hóa học là Clo hoặc S - Lưu huỳnh.
Kính các bác CCB.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 21 Tháng Sáu, 2012, 08:35:24 am
   Dùng lá xông giải cảm thì em cũng đã dùng nhiều rồi. Hồi bé khi mới bị cảm, tuỳ theo cảm nóng hay cảm lạnh mà mẹ em lấy các loại lá như Hương nhu, xả , cúc tần, kinh giới, bồ kết, thanh táo...xông khi mới nhiễm cảm cúm. Những loại lá cây này rất sẵn quanh nhà em hồi đó, giải cảm rất nhanh.
  Tuy nhiên em cũng băn khoăn một chút về vấn đề vệ sinh khi dùng một số loại mà dân gian gọi là thuốc. đúng là có người khỏi thật các bác ạ. Nếu bác Đức ở vị Xuyên thì không biết cùng thời với một vị lãnh đạo của em ngày đó chốt điểm cao 233 bị Trung quốc đánh bật mất chốt ngày 29/4/1984 ( Em đang viết về cuộc tìm hài cốt đồng đội của anh ấy năm ngoái, đầy chất tâm linh sang top Hà giang ). Hồi anh ấy mới về lấy vợ thì bị sốt rét liên tục, có lần nằm không biết gì, điều trị mãi không dứt, chị vợ anh nghe người ta đào một con giun đất tại gốc cây chuối tiêu lên đốt thành than pha nước ( không cho biết ) rồi uống, anh ấy dứt đến ngày hôm nay chưa về tái phát.
  Chính em hồi nhỏ bị ho gà. Mẹ em cũng nghe lấy...mật gà cho em uống. Cũng khỏi, em nghe lại bài thuốc của các cụ kể lại thấy rùng mình.
  Một trường hợp đau lòng nhất mà em chứng kiến là em trai thằng bạn thân của em lấy vợ khi sinh con xong không biết bà mẹ chồng nghe đâu lấy lá bồ kết về sắc cho con dâu uống, hàng xóm can không kịp, uống xong tử vong luôn.
  Do trình độ của em thuộc loại...xách túi thuốc theo giám đốc nên không lý giải được. Mong các bác CCB quân y đàn anh phân tích hộ em với ạ !
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: lucpet-abc trong 21 Tháng Sáu, 2012, 08:48:39 am
Thưa bác Lucpet-ABC.
Theo bác- để hòa tan sỏi :tức là CaCO3.Là axit hữu cơ nào đây ?
-Axit Axetic -CH3COOH -hay còn gọi là :  Dấm ăn ?
-A xit chanh?
-Hay ADN ,hoặc ARN?
V.V...
Em xin bác giải thích giùm : trong nọc rắn Hổ mang chúa ( một thực thể sống ) - có chứa axit Chlohydric đặc tới 50% .
Trong khi đó HCl điều chế trong phòng thí nghiệm -cũng chỉ đạt ~35,5%
Bác giải thích sao đây ?
Xin chờ câu trả lời của CCB đàn anh Lucpet-ABC.

   ************88

   * Việc hòa tan , bào mòn sỏi trong 1 cơ thể sống sẽ không đơn giản trực quan như chuyện... đổ a xít HCL , H2SO4  thẳng vào cục sỏi CaCO3 theo kiểu mắt thấy tay sờ như thế .
   * Axit Axetic sẽ được gọi là DẤM ĂN , chỉ khi ở nồng độ trên dưới 5%  .  20 , 30% nó là  axit Axetic
   * Axit chanh? : Bạn lấy 1 quả trứng bỏ vào cốc , vắt nước cốt chanh vào và để đó chờ ít giờ  mà xem , nhé !
   * ADN , ARN  là 1 vấn đề rất vi mô mà vĩ mô thuộc lĩnh vực khác , không nên đưa vào mục  axit , đá vôi ... này
   * Nọc rắn Hổ mang chúa có axit HCL đậm đặc tới 50% . Tôi không dám bàn . Bạn cho xin tài liệu CHÍNH THỐNG để tôi học hỏi thêm .
 Nếu quả như vậy thì  khi bị rắn này cắn , chỗ vết cắn sẽ phải xì ... khói trắng mờ như suơng ?
 Tôi chỉ biết : cái nguy hiểm của nọc độc là bởi nó gồm hàng ngàn , hàng vạn Protein (chuỗi polypeptit được biệt hóa chuyên biệt ) và các Enzym ( chất xúc tác làm cho các phản ứng hóa sinh do các Protein trên gây ra cho cơ thể sống , được TĂNG TỐC lên nhanh gấp hàng trăm hàng nghìn lần )
  * HCL điều chế trong phòng thí nghiệm , hoặc trong sản xuất công nghiệp có thể đạt được nồng độ cao hơn mức bạn nói 35.5% rất nhiều ( nhất là theo phuơng pháp Clo hóa trong sản xuất chất hữu cơ , hoạc tổng hợp từ H2 và Cl2 trong Đk áp suất và Nhiệt độ cao ... )
Nhưng vì a. HCL bay hơi rất mạnh ( mở nắp bình đựng ra là thấy khói suơng mờ bay xộc lên ngay ) nên ở độ đậm đặc trên 40% thì nó phải được bảo quản trong bình chịu áp và nhiệt độ thấp . Không kinh tế trong  vận chuyển tiêu thụ , cho nên họ chỉ sản xuất ở đậm độ 20 , 30% là hợp lý .

  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 21 Tháng Sáu, 2012, 08:51:50 am
binhyen ơi, cái lỗi của dongminhkh là chỉ ghi đau bụng ..., chứ nếu là đau bụng gió thì ổn rồi  ;D.
 Việc "phúc thống phục nhân sâm, tắc tử" ấy là do Nhân sâm là loại đại bổ nguyên khí nên nó làm cho cái ruột thừa càng mau nổ tung thì phải.

Hì....Nhà em quên thêm chữ gió vào đó!
Đúng là đau bụng gió, các bác ạ!

À, còn cái này nữa:
Em cả nửa tháng nay tự dưng đau ngay chổ 2 xương quai xanh, sau đó lan xuống tới tận chấn thủy! Đau vả mồ hôi, có lúc ói mữa! Đi khám, chụp XQ, điện tâm đồ thì bác sĩ kết luận 2 đứa nó đề tốt và xác định là đau thần kinh liên sườn. Uống thuốc thì đỡ, nhưng hết thuốc một ngày là đau trở lại. Khi đau, em sờ, nhấn vào những chổ đó thì bình thường, như vậy là nó đau ở phía trong. Em không biết là bệnh như thế nào nữa, các bác giúp em với!



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DUNG TT C3 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 08:56:57 am
Kính các Bác CCB, Nhất là Bác Anh Thơ và Ve Tran về những kiến thức về Y HỌC CỔ TRUYỀN mà các Bác đả và đang ứng dụng và chia sẻ cùng các anh em trên VMH  Phần lớn chúng ta hiện giờ ai củng đả U 50 - 60 hết rồi nên những bệnh mãn tính như Huyết áp ,Tiểu đường thì các CCB ta ít nhiều cũng mắc phải  .Từ lâu tôi có nghe cây TRINH NỬ HOÀNG CUNG có thể chửa được một số bệnh này... như là dúng lá sắc uống  v..v.. Các bác có biết xin chia sẻ cho anh em ta được rỏ hơn không ,ngoài lá ra củ của nó có dùng được không và cách bảo quản sau khi thu hoạch .rất mong được sự chia sẻ của các Bác       KÍNH


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 21 Tháng Sáu, 2012, 09:02:31 am
  Hồi anh ấy mới về lấy vợ thì bị sốt rét liên tục, có lần nằm không biết gì, điều trị mãi không dứt, chị vợ anh nghe người ta đào một con giun đất tại gốc cây chuối tiêu lên đốt thành than pha nước ( không cho biết ) rồi uống, anh ấy dứt đến ngày hôm nay chưa về tái phát.

Món này thì nhà em cũng bị, và được mẹ em làm! Đào trùn than lên, làm sạch, nấu cháo cho ăn, sau đó dứt tiệt! Hồi em bị sốt, tới mức gan lách sưng to, tóc rụng tá lả luôn!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 21 Tháng Sáu, 2012, 09:24:35 am
Xin cám ơn bác Lucpet-abc :đã giải thích một số câu hỏi của em.tuy chưa sáng tỏ hết ,em hỏi là trên cương vị BS,bác có thể dùng thuốc gì để phá sỏi -mà không phải Phẫu thuật cơ mà!
Còn về nọc rắn HMC : có chứa axitChlohydryc nồng độ đậm đặc nên người ta dùng để chiết xuât các dược phẩm qúy - Nguồn dẫn là : Biểu tượng của ngành Y-Dược học : Rất phổ thông : Một bình thủy tinh hình tam giác ..có một con rắn quấn quanh ...thò cổ ...nhả nọc vào trong bình .!
Còn nữa Để hôm nào rảnh ,em lên nhà các bác em ,hỏi mượn tài liệu ,các bác ấy là Cựu trong ngành QY, là con ruột của Nguyên Thiếu tướng Nguyễn ngọc Doãn -Giám đốc QYviện 108 từ năm 1980... Và Nguyên Thiếu tướng CỤC Trưởng cục QY năm 1980...Phạm gia Triệu .
Bác Lucpet-abc ,bác có hỏi gì nữa không ạ...Em xin hầu chuyện bác.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 21 Tháng Sáu, 2012, 09:36:47 am
Xin chào các anh chị trong topic,qua các bài thuốc đông tây y của các anh chị cái nào cũng hay cả,riêng em đang bị mụn cóc rất nhiều và đả làm thử mấy cách rồi mèo cũng trở về mèo ;D các anh chị có cách gì hay xin phổ biến lên topic cho mọi người cùng đọc,riêng city cũng được học và điều trị ,và city không quên lời cảm ơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 21 Tháng Sáu, 2012, 09:40:18 am

   * Axit chanh? : Bạn lấy 1 quả trứng bỏ vào cốc , vắt nước cốt chanh vào và để đó chờ ít giờ  mà xem , nhé !
   
  Có phải làm xong thì ...đút tọt quả trứng vào cổ chai đươc không bác lucpet ?

Xin chào các anh chị trong topic,qua các bài thuốc đông tây y của các anh chị cái nào cũng hay cả,riêng em đang bị mụn cóc rất nhiều và đả làm thử mấy cách rồi mèo cũng trở về mèo ;D các anh chị có cách gì hay xin phổ biến lên topic cho mọi người cùng đọc,riêng city cũng được học và điều trị ,và city không quên lời cảm ơn.
  Bác có thể tả kỹ hơn hay có chút hình lên càng tốt. Vì miền bắc , miền nam em sợ dùng từ khác nhau nên không rõ là dạng gì. Loại này em thấy nhiều bác không phải quân y nhưng chắc cũng biết và có kinh nghiệm tự chữa nhiều lắm bác ạ. Bác sống chung với nó chắc cũng khổ sở lắm nhỉ. Hi hi !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 21 Tháng Sáu, 2012, 10:10:46 am

   * Axit chanh? : Bạn lấy 1 quả trứng bỏ vào cốc , vắt nước cốt chanh vào và để đó chờ ít giờ  mà xem , nhé !
   
  Có phải làm xong thì ...đút tọt quả trứng vào cổ chai đươc không bác lucpet ?

Xin chào các anh chị trong topic,qua các bài thuốc đông tây y của các anh chị cái nào cũng hay cả,riêng em đang bị mụn cóc rất nhiều và đả làm thử mấy cách rồi mèo cũng trở về mèo ;D các anh chị có cách gì hay xin phổ biến lên topic cho mọi người cùng đọc,riêng city cũng được học và điều trị ,và city không quên lời cảm ơn.
  Bác có thể tả kỹ hơn hay có chút hình lên càng tốt. Vì miền bắc , miền nam em sợ dùng từ khác nhau nên không rõ là dạng gì. Loại này em thấy nhiều bác không phải quân y nhưng chắc cũng biết và có kinh nghiệm tự chữa nhiều lắm bác ạ. Bác sống chung với nó chắc cũng khổ sở lắm nhỉ. Hi hi !
ảnh nó đây anh,mụn cóc có thể mọc ở bàn chân,bàn tay và cả trện mặt hình dáng tròn độ khoảng từ 2ml đến 5ml có thể lớn hơn ,thỉnh thoảng hơi khó chịu không có dấu hiệu ngứa,(http://nn7.upanh.com/b1.s1.d4/5f861d8475163093d5a6552180ad7e8f_46386727.img20120621094724.jpg)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 10:22:58 am
... riêng em đang bị mụn cóc rất nhiều và đả làm thử mấy cách rồi mèo cũng trở về mèo ;D các anh chị có cách gì hay xin phổ biến lên topic cho mọi người cùng đọc,riêng city cũng được học và điều trị ,và city không quên lời cảm ơn.
Bạn dùng đóm lửa của que nhang đang cháy, áp hờ vào đầu mụt cóc để nung, nung đến khi nào nóng không chịu nỗi thì thôi, nung vài lần như thế ,mụt cóc sẽ chết, và tự rụng, hoặc có thể nhổ lên nhẹ nhàng, vì chân không còn bám vào thịt nữa. Cách này tôi đã làm cho tôi.
Cách khác, có vẻ là mê tín, nên chưa thử, vả lại nghĩ cũng tội cho người chết. Đó là khi gặp đám tang đi qua, nhặt tờ giấy vàng mã họ vừa ném, đặt lên mụn cóc, và lâm râm khấn, nhờ người chết mang theo hộ cái mụt cóc, sau đó lại ném tờ vàng mã, hôm sau sẽ tự khỏi .
Các cách dùng acide hoặc ruột pile (soude ăn da) tôi không dám dùng, vì sợ kiểm soát độ ăn da của hóa chất không chính xác ,thì gây nguy hiểm .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 21 Tháng Sáu, 2012, 10:38:04 am
... riêng em đang bị mụn cóc rất nhiều và đả làm thử mấy cách rồi mèo cũng trở về mèo ;D các anh chị có cách gì hay xin phổ biến lên topic cho mọi người cùng đọc,riêng city cũng được học và điều trị ,và city không quên lời cảm ơn.
Bạn dùng đóm lửa của que nhang đang cháy, áp hờ vào đầu mụt cóc để nung, nung đến khi nào nóng không chịu nỗi thì thôi, nung vài lần như thế ,mụt cóc sẽ chết, và tự rụng, hoặc có thể nhổ lên nhẹ nhàng, vì chân không còn bám vào thịt nữa. Cách này tôi đã làm cho tôi.
Cách khác, có vẻ là mê tín, nên chưa thử, vả lại nghĩ cũng tội cho người chết. Đó là khi gặp đám tang đi qua, nhặt tờ giấy vàng mã họ vừa ném, đặt lên mụn cóc, và lâm râm khấn, nhờ người chết mang theo hộ cái mụt cóc, sau đó lại ném tờ vàng mã, hôm sau sẽ tự khỏi .
Các cách dùng acide hoặc ruột pile (soude ăn da) tôi không dám dùng, vì sợ kiểm soát độ ăn da của hóa chất không chính xác ,thì gây nguy hiểm .
vâng cám ơn bs-812  city đả làm cách 1&3 thì để lại sẹo chỉ để trị những chổ khuất,còn cách 2 city cũng đả làm nhưng không có kết quả ,lần đó city dùng acide để xóa mụn cóc ,mụn cóc rụng để lại di chứng tiếp theo một lổ sâu và kèm theo mất cảm giác khoảng 20 ngày,may là không tháo khớp ngón tay  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 10:40:46 am
binhyen ơi, cái lỗi của dongminhkh là chỉ ghi đau bụng ..., chứ nếu là đau bụng gió thì ổn rồi  ;D.
 Việc "phúc thống phục nhân sâm, tắc tử" ấy là do Nhân sâm là loại đại bổ nguyên khí nên nó làm cho cái ruột thừa càng mau nổ tung thì phải.

Hì....Nhà em quên thêm chữ gió vào đó!
Đúng là đau bụng gió, các bác ạ!

À, còn cái này nữa:
Em cả nửa tháng nay tự dưng đau ngay chổ 2 xương quai xanh, sau đó lan xuống tới tận chấn thủy! Đau vả mồ hôi, có lúc ói mữa! Đi khám, chụp XQ, điện tâm đồ thì bác sĩ kết luận 2 đứa nó đề tốt và xác định là đau thần kinh liên sườn. Uống thuốc thì đỡ, nhưng hết thuốc một ngày là đau trở lại. Khi đau, em sờ, nhấn vào những chổ đó thì bình thường, như vậy là nó đau ở phía trong. Em không biết là bệnh như thế nào nữa, các bác giúp em với!


Trong khi chờ đợi bác sỹ chính thống giải đáp. Tôi mách nhỏ là nếu đúng như chẩn đoán của bệnh viện, thì bạn cứ yên tâm ngủ sớm, đừng có coi Euro, Eu-riếc gì hết, và nhất là không cá độ; Chừng ít hôm thì bệnh sẽ lui  ;D
* Bạn lưu ý kiểm tra xem có sỏi túi mật không, vì triệu chứng đau cũng bắt đầu ở chấn thủy, nên nhiều người lầm tưởng là đau bao tử.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 11:11:16 am
Chào bác nguyenhongduc, và bác lucpet-abc. Rất vui vì thấy các bác tranh luận để làm rõ những vấn đề thuộc phạm trù khoa học ,kỹ thuật. Theo tôi với phạm trù này, các bác nhất thiết phải có dẫn luận về tài liệu khoa học như :sách nào, của ai ,trang bao nhiêu, kể cả dòng bao nhiêu cho dễ kiếm. Còn mục tiêu của ta ở đây là hồi ức, kỷ niệm, và tình cảm là chính, thì có lẽ cũng nên phiên phiến cho vui cửa, vui nhà .Mong các bác lại tiếp tục tham gia.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 11:14:43 am
vâng cám ơn bs-812  city đả làm cách 1&3 thì để lại sẹo chỉ để trị những chổ khuất,còn cách 2 city cũng đả làm nhưng không có kết quả ,lần đó city dùng acide để xóa mụn cóc ,mụn cóc rụng để lại di chứng tiếp theo một lổ sâu và kèm theo mất cảm giác khoảng 20 ngày,may là không tháo khớp ngón tay  ;D
Vậy là xin thua  ;D .Mong các bác khác cho ý kiến.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: BS-812 trong 21 Tháng Sáu, 2012, 11:32:18 am
Còn nữa : xin lưu ý các bác là : trong các loại thuốc Kháng sinh ( thuốc Tây ) - không thể thiếu 2 Nguyên tố hóa học : Cl  ( Chlosum ) và lưu huỳnh ( S ) .Do đó các loại đông dược ,nam dược đều chữa được các ca nhiễm trùng ,nhiễm độc - nếu chúng có chứa 1 trong 2 nguyên tố hóa học là Clo hoặc S - Lưu huỳnh.
Kính các bác CCB.
Trong Đông Nam dược ,rất tiếc tôi chưa được biết loai nào có thành phần hóa học là clor ,hoặc sulfur. Tôi chỉ thấy trong bào chế thuốc ,để tẩy trắng các vị thuốc có màu trắng như cát căn, bạch chỉ, hoài sơn, ..., người ta thường xông khói lưu huỳnh (S), việc xông khói tẩy trắng này chưa thấy có tác hại như thời gian gần đây báo chí có nêu. Sở dĩ người ta tẩy trắng là vì người tiêu dùng thấy thuốc trắng tinh, cho là thuốc Bắc, còn đen, đen,ngà, ngà thì lại bảo là thuốc Nam; Cũng như Đương quy nguyên củ thì nói thuốc Nam, còn đem trộn bột mỳ, hấp chín, ép lại thành khối, xong dùng máy bào mỏng, phơi khô, trông rất đẹp mắt ,thì bảo đó là thuốc Bắc . 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng.
Gửi bởi: lucpet-abc trong 21 Tháng Sáu, 2012, 11:59:11 am
Xin cám ơn bác Lucpet-abc :đã giải thích một số câu hỏi của em.tuy chưa sáng tỏ hết ,em hỏi là trên cương vị BS,bác có thể dùng thuốc gì để phá sỏi -mà không phải Phẫu thuật cơ mà!
Còn về nọc rắn HMC : có chứa axitChlohydryc nồng độ đậm đặc nên người ta dùng để chiết xuât các dược phẩm qúy - Nguồn dẫn là : Biểu tượng của ngành Y-Dược học : Rất phổ thông : Một bình thủy tinh hình tam giác ..có một con rắn quấn quanh ...thò cổ ...nhả nọc vào trong bình .!
Còn nữa Để hôm nào rảnh ,em lên nhà các bác em ,hỏi mượn tài liệu ,các bác ấy là Cựu trong ngành QY, là con ruột của Nguyên Thiếu tướng Nguyễn ngọc Doãn -Giám đốc QYviện 108 từ năm 1980... Và Nguyên Thiếu tướng CỤC Trưởng cục QY năm 1980...Phạm gia Triệu .
Bác Lucpet-abc ,bác có hỏi gì nữa không ạ...Em xin hầu chuyện bác.

  ************88
   * Bạn  Nguyenhongduc nói : Lá kim tiền thảo ,và  mật vịt ... có chứa axit HCL và H2SO4 nên có tác dụng làm tan sỏi CaCO3 ở mật , thận ...
  Tôi nói : Không có 2 axit đó trong lá KTT và Mật vịt sống .
   Bạn lại hỏi sang : Uống thuốc gì làm tan sỏi để B/n không cần phải Phẫu thuật cơ mà ?
 Xin thưa Y học thế giới đang còn ... mơ bạn ạ . ( cả y học cổ truyền Đông phuơng nghìn năm kinh nghiệm nữa cũng vẫn botay.com đấy )
Nói đúng ra thì 1 số nghiên cứu cũng đã có ít nhiều tác dụng nhưng chưa đủ tin cậy và phổ cập an toàn .

  * Phần tô đỏ : Nọc rắn quí  nhưng  không phải như bạn viết . Cái thứ axit HCL đậm đặc 50% ấy đâu có là gì ?
 Nọc rắn quí là quí ở Hàng nghìn Enzym và Protein chuyên biệt sinh học rất cao của nó cơ bác ạ .Thế nên nó mới độc dã man kinh dị vậy . ( Tôi không tin trong nọc rắn HMC có axit HCL đậm đặc đâu . Tôi chưa may mắn đọc được điều này , tôi cần thông tin chính xác rằng Nọc rắn HMC có axit HCL đậm đặc 50% như bác nói đấy ạ )

  Biểu tượng y dược rắn quấn bình nhả nọc vao trong mà bác đưa ra , không phải là nguồn thông tin chính thống . Nó chỉ là biểu tượng ám chỉ nghề nghiệp : DĨ ĐỘC TRỊ ĐỘC , chứ không phải để chứng minh nọc rắn ... là quí .
  ( Đó chỉ là biểu tượng của DƯỢC . Biểu tượng của Y là 2 con rắn quấn quanh cây đũa nguyệt quế có cánh  )

  * Bác mượn hoặc sưu tầm tài liệu chính thống ở đâu cũng được bác ạ . Trong các hiệu sách báo cũ Kể cả tìm ở mấy bà giấy vụn đồng nát vỉa hè cũng được mà , đâu cần phải quá cầu kỳ .
  


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 21 Tháng Sáu, 2012, 01:46:50 pm
Xin cám ơn các bác @Bs812 và@Lucpet-abc.
Trong khuôn khổ một bài viết -không thể truyền tải hêt thông tin.-về cả một bộ môn KH...
Vả lại còn để các bác CCB khác cùng tham gia thảo luận các bác ạ.
Em xin hầu tiếp các bác vào lúc khác , Kính.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vũ đam trong 21 Tháng Sáu, 2012, 02:19:30 pm
Chào các Bác Vợ em bị sỏi thận đã nhập viện ,lên lịch mổ ,nhưng vợ em nhát nên trốn viện ,có bà con ở xứ Lâm đồng họ chỉ ,nên nuốt có 2 cái mật vịt xiêm thôi ,trong thời gian này bà ấy cũng ko có đau gì nên mãi 3 tháng sau mới đi khám và siêu âm thì ko thấy sỏi . tổng kết kim tiền thảo 17 chai , trái khóm và đường phèn bổ đôi đem nướng 9 trái ,siêu âm sỏi đường kính 11mmx10mm lớn nhất còn nhỏ rất nhiều.
chuyện thứ 2 dù hơn 30 năm nhưng em vẫn còn ko hiểu ? các Bác có biết con CUỐN CHIẾU rừng , tại sao một số anh  đào ngũ thời đó nghe theo người dân k  lấy con cuốn chiếu cắt làn 2 một nửa lấy xát vào bộ phận sinh dục ,2 ngày sau sẽ đái ra mủ xanh ,vàng , có thêm chút máu , luôn sốt cao 38-39 đưa lên tuyến trên bs qy tiêm trụ sinh ko có áp phê gì ,nên vài ngày sau lại chuyển về vn điều trị.
Còn nửa con còn lại họ đem đốt lên thành than ,khi có điều kiện họ lấy ra pha nước uống thì ko còn đi tiểu ra mủ xanh ,vàng gì nữa. Nhưng nếu mất nủa (con cuốn chiếu rừng) còn lại thì chỉ có chết .Vì dân họ chỉ bằng mọi cách ko để quá 30 ngày , nên nhiều Anh dùng 2 con kéo dài thời gian
Còn chuyện sốt rét em vẫn nhớ là ông già lấy con giun trong khạp dài gần 30cm đốt vối ít lá rừng cho em uống ,và cho thêm lá bùa .Nhờ Trời suốt từ năm 81-84 em ko có sốt rét nữa. Mà các Anh biết bên k họ làm mắm bồ hóc tùm lum ko phải chỉ là cá, thịt rừng, giun ,đũ các loại , mới đầu thì em hãi lắm ,vì nhìn nó trắng tái xanh dài ,lại có mùi nữa, chắc chiều nay em ko ăn cơm


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 21 Tháng Sáu, 2012, 07:45:39 pm
Chào bác BS-812. Chào Vudam. Anhtho chưa giám quyết là mật vịt có tác động tới các loại sỏi nội tạng không. Mặc dù không hiểu biết về tính chất động học nhưng  rõ ràng qua thực tế kim tiền thảo và trái thơm chưng cách thủy với đường phèn là có tác dụng làm yếu dần cấu trúc của sỏi canxi phốt phát (calcium phosphate).. Và theo logic thì nó sẽ bị  bào mòn, vụn vỡ ra và được đào thải qua đường tiết liệu.  Chúc phu nhân Vudam mau lành bệnh. Thân


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 21 Tháng Sáu, 2012, 07:47:27 pm
Kính thưa bác chủ topic và anh chị em tham gia topic. Chiều nay sau cây mưa lớn, trời Sài Gòn dịu lại. Trong lòng phấn khích, Vetran tôi xin tự bạch trước mọi anh em dù là CCB hay là những thành viên, bạn đọc xa gần, mong mọi người chia sẻ: Sau gần hai mươi năm quân ngũ. Trở về cuộc sống đời thường và hoạt động trong hệ thống công chức, cùng Anhtho bươn chải cố gắng thoát đói nghèo, khẳng định bản lĩnh người lính trên mặt trận mới. Tháng 8 năm 1999. Sau một đêm trằn trọc trong ảo mộng. Sáng hôm sau thức giấc chuẩn bị tới công sở thì Vetran cảm thấy ngượng ngịu trong lời nói, bàn chân trái đi lại yếu đuối va quệt, cả phần thân bên traí yếu liệt và đặc biệt Anhtho phát hiện Vetran méo miệng. Đi bệnh viện và được chẩn đoán”tai biến mạch máu não”. Sau mười ngày nằm liệt với chế độ điều trị đặc biệt. Hai mươi ngày sau sống trong sự hạn chế di chuyển và sự vất vả nâng giấc của Anhtho và hai con. Cơn nguy kịch tạm lui và Vetran sống trong TRẦM CẢM một năm sau đó với những triệu chứng buồn vui lẫn lộn, chán nản bất an, bồn chồn lo lắng. Và hơn một lần muốn tìm cách tự tử. Ơn trời! Sống trong sự hy sinh chăm sóc của Anhtho và các con. Vetran tìm lại được mình. Bình tĩnh kiểm điềm lại. Vetran mới ngộ ra vì mình không biết mình để cho cái VÔ MINH trong mình trỗi dậy, đó là nghiệp báo (Karna) được nhắc tới trong (Khổ Đế – Duhkha): Sinh. Lão. Bệnh. Tử. Ái biệt ly. Cầu bất đắc. Oán tăng hội. Ngũ  thụ uẩn. Nung nấu tâm can mà chịu đau khổ
Thưa các bác cựu: Tập đế (Nhân đế - Samudayya) là một trong bốn chân lý vĩ đại của nhà Phật (thuyết tứ diệu đế), chỉ ra nguyên nhân làm cho chúng sinh nói chung và kiếp nhân sinh nói riêng phải gặt hái quả nghiệp báo là luân hồi vô tận. Mà xét đến cùng cái (nhân) đó chính do con người gieo bằng Tham Sân Si được nhắc đến trong (Nhị thập nhân duyên -Thuyết nhân duyên) nói về kiếp nhân sinh theo 12 vòng khâu tạo ra mối quan hệ nhân quả hoặc điều kiện tương hỗ để hiểu cội rễ của đau khổ là do cái nhân (Vô minh) sinh ra rồi kết thành quả là (lão, tử và luân hồi). Tôi THAM lam muốn tất cả mọi thứ trên đời, muốn chức tước, giàu có, sự phục dịch. Tôi SÂN hận đố kị ghen gét người đời có mà mình chưa có. Tôi SI mê ẩm thực, ái tình sắc đẹpvà những lời nịnh hót vuốt ve nên phải chịu sự trừng phạt ấy. Nhưng cũng may trong đường hầm cuối cùng của VÔ MINH tôi được bàn tay THÉP dịu dàng của Anhtho và các con chìa ra và đón tôi về nẻo chính. Từ cái ngộ ấy, tôi mới tìm lại chính mình.
Thưa các bác: Là những người lính đã qua một thời gian rất tự hào vì hiến dâng tuổi trẻ trong công cuộc giữ nước. Chúng ta hầu như ai cũng ở cái tuổi mà Khổng Tử tổng kết cuộc đời là giai giai đoạn con người Biết mình đó là "Ngũ thập nhi tri thiên mệnh". Biết sống theo mệnh trời, sống hòa nhập điều hòa tâm thể trong thế giới mở này, nhất là một thế giới kĩ thuật số. Bao Ái ố hỉ lộ, tham sân si càng có cơ hội phát tác. Nếu chúng ta không biết mình thì những"thái quá và bất cập" ấy là liểu thuốc độc, là phương tiện đưa chúng ta tới tuyệt diệt nhanh chóng nhất, mà biểu hiện ban đầu bằng căn bệnh TRẦM CẢM. Căn bệnh của 15% dân số nhân loại đã từng mắc phải 1 lần trong đời, mà trước hết nó là nguyên nhân của một tâm thái luôn than thân trách phận, sống không hòa nhập với đồng đội với cộng đồng, thiếu lòng tin và đố kị, hận đời hận người, dẫn đến sự bất lực, đổ vỡ tình cảm hôn nhân, đổ vỡ tế bào xã hội, bế tắc trong cuộc sống mưu sinh và cuối cùng là cuồng. Kính các bác mấy lời tự bạch


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:27:27 am
Có bác nào biết cách chữa cái bệnh của em không vậy!  ???


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:40:10 am
.


À, còn cái này nữa:
Em cả nửa tháng nay tự dưng đau ngay chổ 2 xương quai xanh, sau đó lan xuống tới tận chấn thủy! Đau vả mồ hôi, có lúc ói mữa! Đi khám, chụp XQ, điện tâm đồ thì bác sĩ kết luận 2 đứa nó đề tốt và xác định là đau thần kinh liên sườn. Uống thuốc thì đỡ, nhưng hết thuốc một ngày là đau trở lại. Khi đau, em sờ, nhấn vào những chổ đó thì bình thường, như vậy là nó đau ở phía trong. Em không biết là bệnh như thế nào nữa, các bác giúp em với!



Dễ ợt! Dongminhkh mua 04 viên Dogmatil 50 của hãng Sanofi-Synthelabo hoặc một chế phẩm tương tự chứa Suipiride. Uống sáng một viên, tối đi ngủ một viên. Uống trước hai ngày, theo dõi diễn biến rồi tính tiếp.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:53:50 am
Có bác nào biết cách chữa cái bệnh của em không vậy!  ???

Bác đi "nhắn tin" đê! Nếu không thì mua cái giường rung giật, ưỡn lên, ẹo xuống của Hàn xẻng về nằm cũng được!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lamson1981 trong 22 Tháng Sáu, 2012, 09:00:12 am

Thưa các bác cựu: Tập đế (Nhân đế - Samudayya) là một trong bốn chân lý vĩ đại của nhà Phật (thuyết tứ diệu đế), chỉ ra nguyên nhân làm cho chúng sinh nói chung và kiếp nhân sinh nói riêng phải gặt hái quả nghiệp báo là luân hồi vô tận. Mà xét đến cùng cái (nhân) đó chính do con người gieo bằng Tham Sân Si được nhắc đến trong (Nhị thập nhân duyên -Thuyết nhân duyên) nói về kiếp nhân sinh theo 12 vòng khâu tạo ra mối quan hệ nhân quả hoặc điều kiện tương hỗ để hiểu cội rễ của đau khổ là do cái nhân (Vô minh) sinh ra rồi kết thành quả là (lão, tử và luân hồi). Tôi THAM lam muốn tất cả mọi thứ trên đời, muốn chức tước, giàu có, sự phục dịch. Tôi SÂN hận đố kị ghen gét người đời có mà mình chưa có. Tôi SI mê ẩm thực, ái tình sắc đẹpvà những lời nịnh hót vuốt ve nên phải chịu sự trừng phạt ấy.

Em cũng có đọc triết lý của đạo phật nói rằng : Nguyên nhân tạo nên mọi đau khổ ở trên đời là do tham sân si mà ra. Nhưng thực hiện theo lời phật dạy sao khó vô cùng. Những nhà sư tu hành thì may ra mới giãm bớt được tham sân si, nhưng cũng vẫn còn ham muốn. Vì đi tu thì họ cũng mong từ chú tiểu thành sư trụ trì và ngày đêm tụng kinh gõ mõ để được lên niết bàn  ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 09:20:27 am
Trích dẫn
Dễ ợt! Dongminhkh mua 04 viên Dogmatil 50 của hãng Sanofi-Synthelabo hoặc một chế phẩm tương tự chứa Suipiride. Uống sáng một viên, tối đi ngủ một viên. Uống trước hai ngày, theo dõi diễn biến rồi tính tiếp.

Cảm ơn bác Vệ! Để em áp dụng xem sao!

Trích dẫn
Nếu không thì mua cái giường rung giật, ưỡn lên, ẹo xuống của Hàn xẻng về nằm cũng được!

Mua chi cái đó cho tốn tiền tốn điện hả lão! Đã có sẵn cái máy rung giật, ưỡn lên ẹo xuống tự động ở nhà mấy chục năm nay rồi mà chẳng xi nhê gì lão ạ!  ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 22 Tháng Sáu, 2012, 09:43:47 am
Mua chi cái đó cho tốn tiền tốn điện hả lão! Đã có sẵn cái máy rung giật, ưỡn lên ẹo xuống tự động ở nhà mấy chục năm nay rồi mà chẳng xi nhê gì lão ạ!  ;D ;D ;D

Này lão, đừng tự dối mình nữa nhé! Đừng có mà hò hét: "Ôi, tôi còn khỏe. Ui, tui còn sung" nhé!
Chuẩn bị tham gia hội 4 giờ sáng thức dậy, cầm sổ BH đi xếp hàng khám mà điều trị đông y châm cứu là vừa đó!  ;D

À mà lão dùng cái thuốc Dogmatil 50 thì lưu ý cái này nhé!  ;D
Phản Ứng Có Hại:  Tiết sữa, nữ hóa tuyến vú, bất lực hay lãnh cảm, vô kinh, phản ứng ngoại tháp, hạ HA tư thế; chứng loạn vận động muộn, an thần, ngủ gật.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 10:20:37 am
Trích dẫn
Tiết sữa, nữ hóa tuyến vú, bất lực hay lãnh cảm,

Móa ơi...Thế này thì em chẳng dám!
Coi chừng uống vào lại hóa thành đờn bà thì khổ!
Hic!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 22 Tháng Sáu, 2012, 11:08:18 am
Hầy dà, lão này suy nghĩ tiêu cực quá! Thuốc thì có tác dụng lợi, tác dụng hại ... miềng hiểu 2 cái đó để mà lựa chọn cho phù hợp tình hình bẹnh tật, sức khỏe và mong muốn (nếu như lão muốn cải tạo sức khỏe ;D ) của miềng mà dùng!

(http://mega3.vn/components/com_virtuemart/shop_image/product/Dogmatil_4bc0a4a646b48.jpg)

Bác coi cái hộp thuốc nó vẽ cái dấu hiệu Rx ở góc trên bên trái là "Thuốc bán theo đơn". Có nghĩa rằng bác không nên tự dùng khi chưa qua tay bác sĩ nhá!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 22 Tháng Sáu, 2012, 04:59:52 pm
Bác coi cái hộp thuốc nó vẽ cái dấu hiệu Rx ở góc trên bên trái là "Thuốc bán theo đơn". Có nghĩa rằng bác không nên tự dùng khi chưa qua tay bác sĩ nhá!  ;D
dongminhkh không lo, vì đây là thuốc của bác sỹ Vệ kê đơn kia mà. Nhưng mà nhớ là phải có phản hồi kịp thời cho bác sỹ Vệ, để biết mà còn điều chỉnh thuốc. Chúc dongminhkh mau lành bệnh.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 22 Tháng Sáu, 2012, 05:17:49 pm
 Cám ơn bạn vũ đam về con cuốn chiếu rừng, biểu hiện bệnh lý thấy ghê quá, chắc ít ai dám sử dụng. Ở đơn vị tôi, có anh lính 73-74 gì đó, bất mãn vì không được lên lon như cùng lứa, nên thủ tiêu chiến đấu bằng cách ăn kem đánh răng để đi viện F. Vì thế hiếm khi có mặt ở đơn vị, và cuối cùng không thấy anh ta nữa, chắc quân đội cũng sợ tốn cơm mà cho anh ta về.
 Tôi cũng cảm thấy tò mò về món mắm b'hoc của campuchea, nhưng 4 năm ở bên đó chưa có dịp nào nếm thử .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 22 Tháng Sáu, 2012, 07:23:07 pm
Bác coi cái hộp thuốc nó vẽ cái dấu hiệu Rx ở góc trên bên trái là "Thuốc bán theo đơn". Có nghĩa rằng bác không nên tự dùng khi chưa qua tay bác sĩ nhá!  ;D
dongminhkh không lo, vì đây là thuốc của bác sỹ Vệ kê đơn kia mà. Nhưng mà nhớ là phải có phản hồi kịp thời cho bác sỹ Vệ, để biết mà còn điều chỉnh thuốc. Chúc dongminhkh mau lành bệnh.
Theo y lệnh của vetran. Tôi đồng ý với bác BS- 812.  về cách chữa của Vetran. Bệnh của dongminhkh cũng bình thường thôi. Còn chẩn đoán+ à? "Thiên cơ bất khả lậu" vì đồng đội đang bị rối loạn thần kinh chức năng. Muốn  rõ hả, thì xì tiền ra..
Hôm trước có em gái kia hơn 30 tuổi, đến khám với triệu chứng đau dữ dội bụng dưới(hạ vị) vậy mà Vetran để tay phải vào mười phút hết ngay và ra về với nụ cười e lệ. Anhtho đang điều tra cách chữa. và thông báo với bác chủ công bố chính thức.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 07:28:32 pm
hehe lão dongminhkh này hít đất nhiều quá nên mới bị đau , bớt hít lại thì sẽ tự nhiên hết đau thôi  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 07:31:58 pm
Bác coi cái hộp thuốc nó vẽ cái dấu hiệu Rx ở góc trên bên trái là "Thuốc bán theo đơn". Có nghĩa rằng bác không nên tự dùng khi chưa qua tay bác sĩ nhá!  ;D
dongminhkh không lo, vì đây là thuốc của bác sỹ Vệ kê đơn kia mà. Nhưng mà nhớ là phải có phản hồi kịp thời cho bác sỹ Vệ, để biết mà còn điều chỉnh thuốc. Chúc dongminhkh mau lành bệnh.

hehe lão tuaans là dược sĩ nên lão ấy máy móc vậy thôi  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:09:27 pm
Hôm trước có em gái kia hơn 30 tuổi, đến khám với triệu chứng đau dữ dội bụng dưới(hạ vị) vậy mà Vetran để tay phải vào mười phút hết ngay và ra về với nụ cười e lệ. Anhtho đang điều tra cách chữa. và thông báo với bác chủ công bố chính thức.
Bệnh nhân ấy bị chứng sinh hơi do lạnh bụng, nên bác Vệ dùng nội công (nếu là đệ tử Kim Dung), hoặc bác Vệ không có nội công, thì bác ấy đã dùng cao con khỉ bôi vào tay để ấp vào Đan Điền, do đó đã nhanh chóng giải quyết bệnh sinh hơi do khí lạnh; Khi Đan Điền được sưởi ấm thì làm giãn các cơ bị co thắt, nên giải phóng được trung tiện, giúp bệnh nhân mau chóng bình phục, nhưng cảm thấy xấu hổ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:19:33 pm
... lão ấy máy móc vậy thôi  ;D
heee, nói chuyện nghiêm túc nhưng đơn giản cho mọi người cùng nghe ... nhứt là lão Tôm, chẳng may lão ấy lại ngủ gà ngủ gật, ngực chảy xệ, mắt đờ đẫn, tay lúc lắc, chân cà lết  ... thì khổ lão ấy lắm lắm. Thuốc này ở nhà máy đèn Chợ Quán cũng hay dùng!  ;D
Lão Tôm nên đi khám bịnh để bác sĩ Phạm thị gì đó khám thực tế, đặt tay dưới nách xem lão có nhột không!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:32:59 pm
Hôm trước có em gái kia hơn 30 tuổi, đến khám với triệu chứng đau dữ dội bụng dưới(hạ vị) vậy mà Vetran để tay phải vào mười phút hết ngay và ra về với nụ cười e lệ. Anhtho đang điều tra cách chữa. và thông báo với bác chủ công bố chính thức.
Bệnh nhân ấy bị chứng sinh hơi do lạnh bụng, nên bác Vệ dùng nội công (nếu là đệ tử Kim Dung), hoặc bác Vệ không có nội công, thì bác ấy đã dùng cao con khỉ bôi vào tay để ấp vào Đan Điền, do đó đã nhanh chóng giải quyết bệnh sinh hơi do khí lạnh; Khi Đan Điền được sưởi ấm thì làm giãn các cơ bị co thắt, nên giải phóng được trung tiện, giúp bệnh nhân mau chóng bình phục, nhưng cảm thấy xấu hổ.

hehe hình như cái huyệt Đan Điền này nằm dưới rốn 1 gang tay phải không bác ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 22 Tháng Sáu, 2012, 08:45:55 pm
Đan Điền chỉ cách dưới rốn 6cm thôi bạn haanh ơi, còn cách 1 gang tay là huyệt Đại Điền. Các huyệt đạo phải chính xác, nếu nhầm lẫn rất nguy hiểm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vanthang341ht trong 22 Tháng Sáu, 2012, 09:24:35 pm
Hôm trước có em gái kia hơn 30 tuổi, đến khám với triệu chứng đau dữ dội bụng dưới(hạ vị) vậy mà Vetran để tay phải vào mười phút hết ngay và ra về với nụ cười e lệ. Anhtho đang điều tra cách chữa. và thông báo với bác chủ công bố chính thức.
Bệnh nhân ấy bị chứng sinh hơi do lạnh bụng, nên bác Vệ dùng nội công (nếu là đệ tử Kim Dung), hoặc bác Vệ không có nội công, thì bác ấy đã dùng cao con khỉ bôi vào tay để ấp vào Đan Điền, do đó đã nhanh chóng giải quyết bệnh sinh hơi do khí lạnh; Khi Đan Điền được sưởi ấm thì làm giãn các cơ bị co thắt, nên giải phóng được trung tiện, giúp bệnh nhân mau chóng bình phục, nhưng cảm thấy xấu hổ.

hehe hình như cái huyệt Đan Điền này nằm dưới rốn 1 gang tay phải không bác ?

     Theo Haanh thì vetran chữa bệnh bằng "mẹo" đấy hả ;D. Vetran phải nhờ MOD BY xóa cho cái bài viết này đi thôi, nếu để anhtho đọc được thì phải ngồi thức suốt mấy đêm xem bóng đá đấy. ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 22 Tháng Sáu, 2012, 09:26:34 pm
Đan Điền chỉ cách dưới rốn 6cm thôi bạn haanh ơi, còn cách 1 gang tay là huyệt Đại Điền. Các huyệt đạo phải chính xác, nếu nhầm lẫn rất nguy hiểm.

Tôi tưởng cách dưới rốn 1 gang là huyệt Điền thổ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 23 Tháng Sáu, 2012, 12:08:24 pm
  Kính thưa các bác tham gia topic. Do phần lớn các môn phái võ thuật có khái niệm tới ba đan điền là thượng, trung và cái đan điền tôi đề cập là Hạ đan điền: Còn gọi là "Đan Điền tinh" là theo khái niệm Kinh Lạc Mạch của "Châm cứu học" nhưng Đan Điền không có cấu trúc là một huyệt vị. Vị trí bắt đầu ngang với huyệt Khí hải (nằm trong khoảng trên đường chính trung, dưới rốn 1,5 thốn - khoảng 3 cm) và huyệt Mệnh môn (tại cột sống, ngang với thắt lưng).được chủ động kích hoạt, bộ vị của nó hoàn toàn nằm ở giữa và phía trên bụng dưới. Có môn phái thì nói nó nằm trên huyệt Thần khuyết (rốn), có nghĩa là không có huyệt Đan Điền. Cũng như vậy không có huyệt Điền Thổ bác Linhthongtin ạ. "Khám điền thổ" là câu thoại trong vở cải lương "Ngao sò ốc hến" (sân khấu miền Nam) chuyển thể từ chuyện ngắn "Nghêu sò ốc hến" của Đỗ Ngọc Thạch. Đề cập tới tiểu đoạn: trưởng làng (trùm Sò) đi kiểm tra tịch điền như các cán bộ quản lý nhà đất phường bây giờ thực hiện, nhưng lại kiểm tra ban đêm tại nhà (Thị Hến). Và tất nhiên cái (điền thổ ấy ở chỗ nào thì bác linhthongtin và các bác cũng cứ mủm mỉm cười trộm khi nghĩ đến nó dù đang đứng trước mặt vợ con. Kính chào các bác nhưng có lẽ tuổi anh em ta giờ này cũng ít giám đi làm việc của các bác quản lý nhà đất Phường xã vào ban đêm phải không ạ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 23 Tháng Sáu, 2012, 02:27:15 pm
Thôi ,bác Vệ cứ bật mí cái vụ chữa bệnh cho cô gái hôm trước đi, chứ để anhtho điều tra không ra, rồi suy diễn theo chiều hướng bất lợi thì gay to  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 23 Tháng Sáu, 2012, 02:29:37 pm
   Vâng, tóm lại em cũng rất sốt ruột muốn biết cuối cùng là bệnh gì và ...huyệt chỗ nào. Bác Vệ bày cho em với !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 23 Tháng Sáu, 2012, 03:10:17 pm
  Vâng, tóm lại em cũng rất sốt ruột muốn biết cuối cùng là bệnh gì và ...huyệt chỗ nào. Bác Vệ bày cho em với !
Thôi ,bác Vệ cứ bật mí cái vụ chữa bệnh cho cô gái hôm trước đi, chứ để anhtho điều tra không ra, rồi suy diễn theo chiều hướng bất lợi thì gay to  ;D .

Nếu trong chuyện hạnh phúc gia đình tôi có lộn xộn, rồi cái con dao cưa mượn của mấy chị bán nước đá cây có dịp phát huy tác dụng là do bác Chủ BS-812 và Linhquany đấy nhá. Còn chuyện khám và điều trị ấy là trường hợp  tôi thực hiện thủ thuật theo thầy Trương Thìn (nguyên BS viện trưởng bệnh viện YHDT) dạy là xoa hai lòng bàn tay cho nóng ấm, đặt nhẹ nhàng vào vùng hạ vị bệnh nhân (nếu là phụ nữ trẻ, thì đầu óc thầy thuốc phải trong sáng, thấu cảm) thoa nhẹ nhàng vùng Đan Điền và dùng ngón tay trỏ thực hiện kĩ thuật (chỉ châm) vào huyệt Thạch Môn cách rốn 2 thốn và huyệt Quan Nguyên cách rốn 3 thốn (cả hai huyệt nằm trên mạch Đốc) với mục đích cho bệnh nhân (Địt) được là khỏe và cười thôi. tuy nhiên anh cũng khuyên Linhquany đừng sử dụng thủ thuật Chỉ châm huyệt Trường Cường cho nữ bệnh nhân trẻ nghe chưa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 23 Tháng Sáu, 2012, 07:46:21 pm
Lỗi của bác Vệ rành rành ra đó, mà còn đòi bắt em và Linhquany chịu trách nhiệm. Này nhé, nếu bác chẩn đoán lâm sàng xong, bác biết chắc bệnh gì (vì bệnh đơn giản thôi mà), bác bảo bệnh nhân mang toa sang cho anhtho "chặt" , thế có phải vui cả nhà không.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 23 Tháng Sáu, 2012, 07:54:29 pm
Chào bác linhthongtin, trông cái avata mới keng của bác thật hoành tráng, nhưng nhìn cái ảnh gốc mới thấy rõ cái đẹp giai của bác. Và cũng nhờ thấy ảnh gốc ,nên em đoán, ngày xưa chắc bác cũng có nhiều bệnh lắm đấy, nếu thật như vậy thì mong bác khai ở đây để các nhà chuyên môn còn hội chẩn cho bác kịp thời, chứ để đến trăm tuổi mới hội chẩn ,e muộn mất  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 23 Tháng Sáu, 2012, 08:32:22 pm
Xin cám ơn BS-812. Tôi cũng chỉ mong sống được đến ngần ấy tuổi thôi chứ lúc ấy đi hội chẩn thì con cháu nó kêu "bố già rồi chết đi cũng phải, sống làm gì ăn hại cơm tôi".


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 23 Tháng Sáu, 2012, 08:35:06 pm
Xin cám ơn BS-812. Tôi cũng chỉ mong sống được đến ngần ấy tuổi thôi chứ lúc ấy đi hội chẩn thì con cháu nó kêu "bố già rồi chết đi cũng phải, sống làm gì ăn hại cơm tôi".
Hàng tháng tụi nó có đem bác ra cân không?  :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 23 Tháng Sáu, 2012, 10:06:49 pm
hehe em dám cá với các bác trong trường hợp này huyệt Đan Điền nằm dưới rốn 1 gang tay nhá , có như thế sau khi bác vetran khám xong cô kia mới cười e lệ  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 24 Tháng Sáu, 2012, 05:43:42 am
hehe em dám cá với các bác trong trường hợp này huyệt Đan Điền nằm dưới rốn 1 gang tay nhá , có như thế sau khi bác vetran khám xong cô kia mới cười e lệ  ;D

Thưa các anh chị tham gia topic. Người ta nói “Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng” Bởi vì Anhtho chỉ muốn nêu một trường hợp cụ thể Vetran khám và chữa bệnh theo y học cổ truyền vừa nhanh, không tốn thuốc men, lại thấy nữ bệnh nhân vui vẻ thanh toán thù lao đầy đủ trước khi ra về thôi chứ không có ý gì. Tuy nhiên Haanh cứ truy đến cùng tìm cái huyệt đó ở "lộ mô" thì bữa mô xuống quận 7 gặp riêng Vetran. Nhưng chưa chắc có thống nhất được với nhau không hay là lại chỉ tìm được “Mớ thuốc lào” như  một chi tiết của bài “Báu vật cuộc đời” trong “Nó và tôi” của bác Nhuthin thì còn mệt và thất vọng trở về quận 3 trong nuối tiếc đấy nha.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 24 Tháng Sáu, 2012, 06:21:17 am
Thưa các anh chị ! Trong 365 huyệt đạo trên cơ thể chúng ta thì duy nhất chỉ có huyệt “Thần Khuyết” là ta nhìn, sờ được nó, và nó là một huyệt rất quan trọng trong điều hòa sự hoạt động nội tạng. Anhtho đề nghị các bác bỏ qua mấy huyệt thấp hơn vùng Đan Điền mà hãy tập trung và́o huyệt này, đó là lỗ RỐN nằm trên đường chính trung thuộc “Đốc Mạch”. Các huyệt còn lại người ta chỉ ghi nhận được bằng điện từ nối với nhau qua các kinh lạc mà thậm chí bằng phẫu thuật, người ta không ghi nhận được hình ảnh toàn bộ hệ thống "Kinh lạc huyệt vị". Trong sách "vệ sinh quyết yếu" nhắc nhở thì cơ thể chúng ta cần được tắm rửa vệ sinh thì mới tốt. Nhưng riêng lỗ rốn thì không cần vì: Rốn vốn là chỗ “tàng trữ” những chất thải trong quá trình trao đổi chất. Những chất thải này giúp lỗ rốn duy trì nhiệt độ bình thường. Nếu quá sạch, nhiệt lượng sẽ phát tán nhanh, dễ gây tổn hại cho chức năng dạ dày và ruột. Có thể nói chất bẩn ở rốn không cần vệ sinh, làm sạch.
Tuy nhiên, nếu chất bẩn quá nhiều, bạn rất muốn vệ sinh lỗ rốn, nên làm nhẹ nhàng. Với lỗ rốn tương đối nông, có thể trực tiếp dùng nước làm vệ sinh. Lỗ rốn sâu, chất bẩn dễ bị kẹt ở những nếp gấp da bên trong. Do đó, bạn có thể dùng bông ngoáy tai tẩm nước pha chút sữa tắm hoặc xà phòng để rửa vệ sinh, sau đó dùng khăn mềm lau khô. Vệ sinh xong, bạn cũng có thể chấm chút tinh dầu lạc để mang lại tác dụng phòng bệnh.
Huyệt thần khuyết gần các cơ quan như dạ dày, gan, ruột… Bằng việc giữ ấm cho huyệt này có thể trị các chứng tiêu chảy, đau bụng, đạu dạ dày cấp mãn tính, chức năng tiêu hóa kém, viêm ruột kết…Giữ ấm phần bụng dưới cũng có thể dưỡng thận, phần bụng trên giúp dưỡng ngũ quan. Theo Đông y, đa phần các bệnh mãn tính đều do khí lạnh xâm nhập vào cơ thể không thể bài thải ra ngoài dẫn đến dương khí kém, ngũ tạng mất cân bằng, từ đó dễ mắc các loại bệnh.
Khi ngủ cần chú ý giữ ấm cho rốn để tránh bị cảm lạnh, hoặc tiêu chảy. Đặc biệt chị em đang trong giai đoạn đèn đỏ, mặc hở rốn sẽ dễ bị nhiễm lạnh, khiến mạch máu vùng xương chậu bị thu lại, khiến kinh nguyệt khó lưu thông, thời gian dài dẫn đến đau bụng kinh, kỳ kinh nguyệt kéo dài, kinh nguyệt không đều…
Ngoài ra, mặc hở rốn cũng khiến vùng eo dễ bị nhận kích thích nóng lạnh, làm rối loạn chức năng dạ dày và ruột, dẫn đến các chứng như đau bụng, buồn nôn, tiêu chảy…
Mát-xa nhẹ vùng rốn
Mát-xa vùng rốn có tác dụng hỗ trợ hệ tiêu hóa và khả năng hấp thụ của cơ thể.
Cách làm: Mỗi tối trước khi ngủ, nằm ngửa, hai chân chống lên. Xoa 2 lòng bàn tay vào nhau cho ấm. Đầu tiên úp tay phải ấn nhẹ vào rốn, tay trái đặt trên tay phải. Sau đó nhẹ nhàng ấn theo chiều kim đồng hồ 20-30 lần. Cuối cùng đổi tay trái xuống dưới, rồi lại nhẹ nhàng ấn ngược chiều kim đồng hồ 20-30 lần.
Thường xuyên mát xa rốn có công dụng kiện não, hỗ trợ tiêu hóa, an thần, lợi đại tiểu tiện, tăng cường quá trình trao đổi chất của gan và thận, giúp khí huyết lưu thông, tăng cường khả năng chống lại bệnh tật của cơ thể.
Chúc các bác cựu tham khảo và tự chăm sóc "Thần Khuyết" của mình để sống vui sống khỏe.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 24 Tháng Sáu, 2012, 06:29:15 am
Chị Anhtho,
Quan trọng là chị đã áp dụng chưa vậy?  ;D Sao mà phức tạp quá vậy? Tắm, ngoáy cái lỗ rốn là chuyện bình thường mà!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 24 Tháng Sáu, 2012, 12:30:13 pm
Chị Anhtho,
Quan trọng là chị đã áp dụng chưa vậy?  ;D Sao mà phức tạp quá vậy? Tắm, ngoáy cái lỗ rốn là chuyện bình thường mà!
  Đúng là mô tả thì lâu nhưng em thấy làm thì cũng dễ. Bác Tuấn sờ đã đi mát xa chân lần nào chưa ạ, bình thường cũng thấy chẳng ai để ý đến bàn chân mình lắm, tắm rửa, kỳ cọ cho sạch là xong nhưng khi đi mát xa thấy nhân viên ngâm nước lá thuốc xong nâng niu cẩn thận , xoa day đến...sướng thì thôi, nhất là công đoạn bấm huyện gan bàn chân thì thôi rồi, em ngủ khì khì không vẫy tai luôn . Thế mới biết cơ thể con người nhiều chỗ tưởng chừng không quan tâm mấy nhưng biết thì cũng thấy...hay.

Xin cám ơn BS-812. Tôi cũng chỉ mong sống được đến ngần ấy tuổi thôi chứ lúc ấy đi hội chẩn thì con cháu nó kêu "bố già rồi chết đi cũng phải, sống làm gì ăn hại cơm tôi".
Hàng tháng tụi nó có đem bác ra cân không?  :D
  Chuyện ngoài lề. Em thấy có ông già than thở là ngày trước lỡ đóng bảo hiểm cao quá nên về già con cái tranh nhau nuôi. Luân phiên cứ đến kỳ từng đứa con đón về một vài tháng, trước khi bàn giao cho nhau đem ông ...ra cân, bàn giao luôn cả trọng lượng.  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: yuk56 trong 24 Tháng Sáu, 2012, 02:25:13 pm
[Ngoài ra, mặc hở rốn cũng khiến vùng eo dễ bị nhận kích thích nóng lạnh, làm rối loạn chức năng dạ dày và ruột, dẫn đến các chứng như đau bụng, buồn nôn, tiêu chảy…
] Giờ thì mới biết mấy cô người mẫu , ca sỹ , chân dài hay bị rối loạn tiểu hóa , buồn nôn , tiêu chảy...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 24 Tháng Sáu, 2012, 03:17:59 pm
hehe hôm qua đi đám giỗ lính 174 nghe giới thiệu 1 bác lính F5 hiện giờ đang là BS khoa Nam khoa em mừng quá xà tới xin tư vấn dùm căn bệnh thầm kín của lính nhưng bác ấy trả lời trớt quớt em buồn quá .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 24 Tháng Sáu, 2012, 03:40:51 pm

   Chuyện ngoài lề. Em thấy có ông già than thở là ngày trước lỡ đóng bảo hiểm cao quá nên về già con cái tranh nhau nuôi. Luân phiên cứ đến kỳ từng đứa con đón về một vài tháng, trước khi bàn giao cho nhau đem ông ...ra cân, bàn giao luôn cả trọng lượng.  ;D

Chúng nó tranh nhau nuôi là cốt để ngóng cái di chúc của bố chúng nó để lại như thế nào thôi chứ có nhà chúng nó còn góp tiền đưa mẹ chúng nó vào nhà dưỡng lão kia.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 24 Tháng Sáu, 2012, 04:35:06 pm
hehe hôm qua đi đám giỗ lính 174 nghe giới thiệu 1 bác lính F5 hiện giờ đang là BS khoa Nam khoa em mừng quá xà tới xin tư vấn dùm căn bệnh thầm kín của lính nhưng bác ấy trả lời trớt quớt em buồn quá .
Ối dào, mỗi sáng anh dậy lúc 5 giờ, chạy bộ hay tập thể dục tới 6 giờ, từ 6 giờ tới 7 giờ lau nhà, tưới cây, từ 7 đến 8 giờ ăn 2 chén gạo lức và đọc báo, kèm 1 cốc sữa đậu nành nhà nấu, tối 10 giờ đi ngủ, trước khi ngủ nên đi bộ hít thở sâu 30 phút, sau 6 tháng hết bệnh thôi :D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 24 Tháng Sáu, 2012, 04:39:38 pm
hehe hôm qua đi đám giỗ lính 174 nghe giới thiệu 1 bác lính F5 hiện giờ đang là BS khoa Nam khoa em mừng quá xà tới xin tư vấn dùm căn bệnh thầm kín của lính nhưng bác ấy trả lời trớt quớt em buồn quá .
Ối dào, mỗi sáng anh dậy lúc 5 giờ, chạy bộ hay tập thể dục tới 6 giờ, từ 6 giờ tới 7 giờ lau nhà, tưới cây, từ 7 đến 8 giờ ăn 2 chén gạo lức và đọc báo, kèm 1 cốc sữa đậu nành nhà nấu, tối 10 giờ đi ngủ, trước khi ngủ nên đi bộ hít thở sâu 30 phút, sau 6 tháng hết bệnh thôi :D

hehe anh bị bệnh khó nói lắm , đó là di chứng của chiến trường , làm theo cách của chú thì bệnh sẽ nặng thêm  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 24 Tháng Sáu, 2012, 08:50:50 pm
   Qua chuyện bác haanh cùng với bác china trao đổi. Em Thấy bác Vệ và giám đốc cũng nên tìm hiểu và giúp đỡ bác HA một chút. Do cách nói vùng miền mỗi nơi một kiểu nên em tạm hiểu như sau bác HA xem đúng không nhé :
  - Bác đang ..( em không dám nói là bệnh ) về Nam Khoa tiếng miền trong đọc là hay ( như ) Nắm Khoai  .
  - Căn cứ những gì bác trải qua, vì có nhiều quá mê mải ( hay mai nhỉ ) phục vụ chiến trưởng nên bây giờ di chứng nằm chợp mắt là nghĩ đến. Thức đêm nhiều Mệt
  - Vì vậy sáng sớm bác dậy là cầm chổi quét ( lau ) nhà cho sạch sau đó xuống sân tập thể dục nhưng không xuống được.
  - Càng cầm ( kìm, kiềm..) càng...chết !
  vân vân ...Em chỉ đoán mò thế thôi. Mong các bác sĩ chẩn đoán lại .  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 25 Tháng Sáu, 2012, 06:34:51 am
Chào bác chủ. Bài này là bài cuối cùng của Anhtho về vấn đề mấy rày Haanh nêu khá gấp gáp. Anhtho đã nói Haanh hãy xuống quận 7 bàn bạc cụ thể với Vetran. Giờ lại có ý kiến linhquany nữa. Nếu thấy sự vụ cần giải quyết gấp thì Linhquany bay vào SG liền, anh em tổ tam tam mà hội thảo chắc vấn đề sáng tỏ sớm. Ở mấy trang trước Anhtho có nói "sức khỏe Vetran trên cả tuyệt vời" vậy mà có mấy ý kiến anh em tỏ ra căng thẳng làm cho  Min Mod "treo" phéng mấy nick nên cột điện. Vetran "im re thở khẽ" không giám tham gia nữa sợ mất nick của bác chủ BS-812. Mà thật ra ý Anhtho chỉ đơn giản nêu vấn đề là trong thời gian ở quân đội Vetran rèn luyện bền bỉ, nhất là thời gian đi làm công tác dân vận từ cây số 3 đến cây số 11 quốc lộ 5 hướng đi Udon khám bệnh cho dân, trong đó có khám cho nhiều em thiếu nữ Chàm trắng tươi nõn nà  cho nên Vetran cũng bị di chứng hậu chiến của quân tình nguyện. Bây giờ làm cho Anhtho khổ lắm, mặc dù Anhtho có đọc nhiều sách của BS Trần Bồng Sơn thì thấy ý kiến của ông còn Trung dung nhưng đặc biệt các ý kiến của Tiến sĩ BS Thúy Tươi thì thiên về quan điểm: Các ông hay có tính thổi phồng khả năng của mình như hiện tượng "Thùng rỗng kêu to". Như vậy là không đúng "ít nhất là trong trường hợp của Vetran". bây giờ Anhtho đang tìm thuốc trị cho Vetran "mãn" sớm thì tốt hơn, chứ mình cứ tức tối cả ngày vì cái vụ đi hớt tóc nhổ râu vừa qua thì stress sớm mất thôi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 25 Tháng Sáu, 2012, 06:59:35 am
[Ngoài ra, mặc hở rốn cũng khiến vùng eo dễ bị nhận kích thích nóng lạnh, làm rối loạn chức năng dạ dày và ruột, dẫn đến các chứng như đau bụng, buồn nôn, tiêu chảy…
] Giờ thì mới biết mấy cô người mẫu , ca sỹ , chân dài hay bị rối loạn tiểu hóa , buồn nôn , tiêu chảy...

Anh yuk56 gặp các cô người mẫu đi tiêu chảy hồi nào vậy?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 25 Tháng Sáu, 2012, 08:57:16 am
Chào bác chủ. Bài này là bài cuối cùng của Anhtho về vấn đề mấy rày Haanh nêu khá gấp gáp. Anhtho đã nói Haanh hãy xuống quận 7 bàn bạc cụ thể với Vetran. Giờ lại có ý kiến linhquany nữa. Nếu thấy sự vụ cần giải quyết gấp thì Linhquany bay vào SG liền, anh em tổ tam tam mà hội thảo chắc vấn đề sáng tỏ sớm. Ở mấy trang trước Anhtho có nói "sức khỏe Vetran trên cả tuyệt vời" vậy mà có mấy ý kiến anh em tỏ ra căng thẳng làm cho  Min Mod "treo" phéng mấy nick nên cột điện. Vetran "im re thở khẽ" không giám tham gia nữa sợ mất nick của bác chủ BS-812. Mà thật ra ý Anhtho chỉ đơn giản nêu vấn đề là trong thời gian ở quân đội Vetran rèn luyện bền bỉ, nhất là thời gian đi làm công tác dân vận từ cây số 3 đến cây số 11 quốc lộ 5 hướng đi Udon khám bệnh cho dân, trong đó có khám cho nhiều em thiếu nữ Chàm trắng tươi nõn nà  cho nên Vetran cũng bị di chứng hậu chiến của quân tình nguyện. Bây giờ làm cho Anhtho khổ lắm, mặc dù Anhtho có đọc nhiều sách của BS Trần Bồng Sơn thì thấy ý kiến của ông còn Trung dung nhưng đặc biệt các ý kiến của Tiến sĩ BS Thúy Tươi thì thiên về quan điểm: Các ông hay có tính thổi phồng khả năng của mình như hiện tượng "Thùng rỗng kêu to". Như vậy là không đúng "ít nhất là trong trường hợp của Vetran". bây giờ Anhtho đang tìm thuốc trị cho Vetran "mãn" sớm thì tốt hơn, chứ mình cứ tức tối cả ngày vì cái vụ đi hớt tóc nhổ râu vừa qua thì stress sớm mất thôi.

Các bác có thấy là anhtho nổi cáu rồi không? Chuyện vui đùa gì thì cũng chỉ nên nói một đôi câu cho vui, đằng này lại cứ nói đi nói lại mãi để cho người ta phải cáu. Xin các bác nhớ cho là anhtho là người quê ở Thanh Hoá, mà dân Thanh Hoá thì tính tự trọng cao lắm, ông chồng mà có vấn đề gì thì a lê hấp, xin mời ra đường. Vì thế nên mới lưu truyền câu hát:

Thanh Hoá quê ta,
Khu Bốn quăng ra,
Khu Ba quăng vào.
Xuất sang Lào, Lào không nhận.
Lòng đầy uất hận,
Trở về lập quốc gia riêng....


Thế thôi nhé, các bác nói chuyện khác đi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 25 Tháng Sáu, 2012, 02:23:19 pm
Chào bác chủ. Bài này là bài cuối cùng của Anhtho về vấn đề mấy rày Haanh nêu khá gấp gáp. Anhtho đã nói Haanh hãy xuống quận 7 bàn bạc cụ thể với Vetran. Giờ lại có ý kiến linhquany nữa. Nếu thấy sự vụ cần giải quyết gấp thì Linhquany bay vào SG liền, anh em tổ tam tam mà hội thảo chắc vấn đề sáng tỏ sớm. Ở mấy trang trước Anhtho có nói "sức khỏe Vetran trên cả tuyệt vời" vậy mà có mấy ý kiến anh em tỏ ra căng thẳng làm cho  Min Mod "treo" phéng mấy nick nên cột điện. Vetran "im re thở khẽ" không giám tham gia nữa sợ mất nick của bác chủ BS-812. Mà thật ra ý Anhtho chỉ đơn giản nêu vấn đề là trong thời gian ở quân đội Vetran rèn luyện bền bỉ, nhất là thời gian đi làm công tác dân vận từ cây số 3 đến cây số 11 quốc lộ 5 hướng đi Udon khám bệnh cho dân, trong đó có khám cho nhiều em thiếu nữ Chàm trắng tươi nõn nà  cho nên Vetran cũng bị di chứng hậu chiến của quân tình nguyện. Bây giờ làm cho Anhtho khổ lắm, mặc dù Anhtho có đọc nhiều sách của BS Trần Bồng Sơn thì thấy ý kiến của ông còn Trung dung nhưng đặc biệt các ý kiến của Tiến sĩ BS Thúy Tươi thì thiên về quan điểm: Các ông hay có tính thổi phồng khả năng của mình như hiện tượng "Thùng rỗng kêu to". Như vậy là không đúng "ít nhất là trong trường hợp của Vetran". bây giờ Anhtho đang tìm thuốc trị cho Vetran "mãn" sớm thì tốt hơn, chứ mình cứ tức tối cả ngày vì cái vụ đi hớt tóc nhổ râu vừa qua thì stress sớm mất thôi.

Các bác có thấy là anhtho nổi cáu rồi không? Chuyện vui đùa gì thì cũng chỉ nên nói một đôi câu cho vui, đằng này lại cứ nói đi nói lại mãi để cho người ta phải cáu. Xin các bác nhớ cho là anhtho là người quê ở Thanh Hoá, mà dân Thanh Hoá thì tính tự trọng cao lắm, ông chồng mà có vấn đề gì thì a lê hấp, xin mời ra đường. Vì thế nên mới lưu truyền câu hát:

Thanh Hoá quê ta,
Khu Bốn quăng ra,
Khu Ba quăng vào.
Xuất sang Lào, Lào không nhận.
Lòng đầy uất hận,
Trở về lập quốc gia riêng....


Thế thôi nhé, các bác nói chuyện khác đi.

Em mong rằng con dao của chị hàng đá bị quằn từ lâu rùi. Đẹp trai + phong độ và tài năng cũng khổ thật đấy, bác VeTran nhỉ ?!. Hihi...
Nói đùa vậy chứ, thú thật đọc nhiều bài của anh chị VeTran + AnhTho, em thấy cái boongke tình cảm của anh chị ấy có đến bom nguyên tử chắc gì đã phá nổi ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tranphu341 trong 25 Tháng Sáu, 2012, 02:48:10 pm
Chào bác chủ. Bài này là bài cuối cùng của Anhtho về vấn đề mấy rày Haanh nêu khá gấp gáp. Anhtho đã nói  của bác chủ BS-812. Mà thật ra ý Anhtho chỉ đơn giản nêu vấn đề là trong thời gian ở quân đội Vetran rèn luyện bền bỉ, nhất là thời gian đi làm công tác dân vận từ cây số 3 đến cây số 11 quốc lộ 5 hướng đi Udon khám bệnh cho dân, trong đó có khám cho nhiều em thiếu nữ Chàm trắng tươi nõn nà  cho nên Vetran cũng bị di chứng hậu chiến của quân tình nguyện. Bây giờ làm cho Anhtho khổ lắm, mặc dù Anhtho có đọc nhiều sách của BS Trần Bồng Sơn thì thấy ý kiến của ông còn Trung dung nhưng đặc biệt các ý kiến của Tiến sĩ BS Thúy Tươi thì thiên về quan điểm: Các ông hay có tính thổi phồng khả năng của mình như hiện tượng "Thùng rỗng kêu to". Như vậy là không đúng "ít nhất là trong trường hợp của Vetran". bây giờ Anhtho đang tìm thuốc trị cho Vetran "mãn" sớm thì tốt hơn, chứ mình cứ tức tối cả ngày vì cái vụ đi hớt tóc nhổ râu vừa qua thì stress sớm mất thôi.

             Chào các bác! Các bác nói về những chuyện chi chi mà làm cô em tôi, anhtho bức súc như vậy. Cứ là cho cái ký ức về những co gái CPC trắng nõn, trắng nà nó bùng lên. Mà anhtho nói thế nào chứ gái K gọi là trắng chứ sao so được với nước da của gái quê mình nhất là lại so với anhtho. Tóc dài da trắng. Gái K chỉ là rau là quả, chỉ đi sau xách dép mà thôi..hi..hi  ;D ;D ;D

             CHÚC CÁC BÁC VUI KHỎE BÀN LUẬN TIẾP NHỮNG BỆNH VÀ DI CHỨNG CỦA LÍNH MÌNH!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 25 Tháng Sáu, 2012, 03:51:10 pm
hehe thôi chết rồi ! Chị AT là lương y như ..mẹ kề rồi  ;D Anh em tụi tui bị bệnh cũng bởi chiến tranh chị không thương thì thôi chứ ai lại vác dao chặt đá ra dọa  ;D
Bác vetran này cũng bậy thiệt , ai lại đi hớt tóc nhổ râu làm gì vì  có lợi cho sức khỏe đâu ? Vài hôm nữa em ghé rủ bác vetran đi mát xa thư giãn nhé , nghe giang hồ đồn gần nhà bác có cái tiệm mát xa hay lắm đấy ( gần ngã tư LVL - NTT ) ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 25 Tháng Sáu, 2012, 04:13:22 pm
 Chào các bác. Cám ơn các bác đã tham gia sôi nổi, nhưng các bác nhớ dùm em; Em trầy trật mãi mới nhờ được bác Vệ-Thơ làm bác sỹ trực cho bệnh xá, 2 bác ấy mà hoảng, giao bệnh xá lại cho em để em điều trị bằng kinh nghiệm dân gian thì nguy to đấy.
 Chào bạn haanh, vì bạn không nêu tình trạng bệnh một cách cụ thể ,rõ ràng, khiến các nhà chuyên môn phải suy đoán lung tung; Nên tôi quyết định áp dụng phác đồ điều trị cho bạn như sau :Bốn mũi nước cất quanh rốn (tiêm mỗi ngày 2 lần), kèm theo thuốc bổ Glucoza ưu trương tiêm mông (ngày 2 mũi), tiêm trong 5 ngày.
 Nhất trí với bác linh thong tin ,ta mời bệnh nhân tiếp theo.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 25 Tháng Sáu, 2012, 04:42:56 pm
Chào các bác. Cám ơn các bác đã tham gia sôi nổi, nhưng các bác nhớ dùm em; Em trầy trật mãi mới nhờ được bác Vệ-Thơ làm bác sỹ trực cho bệnh xá, 2 bác ấy mà hoảng, giao bệnh xá lại cho em để em điều trị bằng kinh nghiệm dân gian thì nguy to đấy.
 Chào bạn haanh, vì bạn không nêu tình trạng bệnh một cách cụ thể ,rõ ràng, khiến các nhà chuyên môn phải suy đoán lung tung; Nên tôi quyết định áp dụng phác đồ điều trị cho bạn như sau :Bốn mũi nước cất quanh rốn (tiêm mỗi ngày 2 lần), kèm theo thuốc bổ Glucoza ưu trương tiêm mông (ngày 2 mũi), tiêm trong 5 ngày.
 Nhất trí với bác linh thong tin ,ta mời bệnh nhân tiếp theo.

hehe bệnh xá thì phải tếu táo tí cho nó vui chứ bác  ;D Hai bác VT-AT là quân y thì cũng đâu lạ gì những trò nghịch ngợm của thương bệnh binh mà hoảng ? Bằng chứng là chị AT chưa nghe em khai bệnh cụ thể mà chuẩn đoán và kê toa trúng phóc đấy thôi ;D
BS hơn nhau cái kinh nghiệm khám lâm sàng , nhiều khi bệnh nhân khai không đúng triệu chứng BS phải dùng những câu hỏi nghiệp vụ như CA điều tra phá án để mà chuẩn đoán bệnh cho đúng chứ chỉ căn cứ vào lời khai của bện nhân nhiều khi chuẩn đoán sai đấy  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 26 Tháng Sáu, 2012, 09:39:49 am
Xin chào bác chủ và anh em ta đang quan tâm tới di chứng chiến trường. Tôi đọc đâu đó, lâu lắm rồi một câu nói của nhà sinh lý học người Pháp đại loại là" Muốn đánh giá sức khỏe người đàn ông, Hãy tìm hiểu khả năng sinh hoạt tình dục của anh ta". Thông qua kết luận này thì trước hết chắc các nhà chuyên môn thì hiểu rõ vấn đề. Nhưng mọi anh em chúng ta cũng cần nhìn nhận vấn đề bằng trực giác chứ không thông qua một (lăng kính) nào để chúng ta nhìn nhận đánh giá đúng chân lý  và mở rộng nội hàm "Sức khỏe" của một cơ thể hoàn chỉnh thống nhất, đồng bộ tinh vi và nhạy cảm nhất. Để từ đó chúng ta ý thức rèn luyện nâng cao sức khỏe "chiến đấu" để khẳng định mình khỏe "toàn diện"
Tuy thời hậu chiến đã lui vào dĩ vãng khá xa. Nhưng do tác động nhiều chiều của cuộc sống xã hội mà cựu binh chúng ta còn phải mang nhiều chứng Tâm và Thể nhiều hơn những gì chúng ta biết mà trong bài về bệnh "Trầm cảm" tôi đã viết ở trên thì chúng ta mới thấy được tính tương đối của quan điểm triết học là: Lấy thực tiễn làm tiêu chuẩn kiểm chứng chân lý


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 26 Tháng Sáu, 2012, 10:08:17 am
Các bác quan tâm đến sức khỏe Nam giới ghê quá nhất là< khoản ta> tại sao lại cứ phải tìm gì đó để ngâm rượu ,uống rượu bổ đâu không thấy lâu ngày gan hư ,tôi thấy trên yahoo đăng bài tôi copy cho các anh em nam giới nhà mình đọc
"Viagra" tự nhiên từ trái cây cho cả hai giới;
Không cần thiết phải dùng tới thuốc đắt tiền, bạn vẫn có thể tìm được “viagra” tự nhiên từ những loại trái cây xung quanh mình. Nó không chỉ cung cấp các loại vitamin và khoáng chất mà còn rất hiệu quả trong việc tăng cường ham muốn tình dục.
Đào

Lượng lớn vitamin C chứa trong trái đào là liều thuốc tuyệt vời cho hệ sinh sản nam giới nhờ khả năng làm tăng chất lượng tinh trùng. Một lưu ý là đào đông lạnh chứa lượng viatamin C nhiều hơn đào tươi, do đó thay vì chỉ ăn trực tiếp, bạn có thể cắt lát chúng rồi bỏ vào ngăn lạnh hoặc dùng làm sinh tố
Ngô
Ngô cũng là món ăn mà các nam giới nên lưu tâm để cho tinh binh khỏe mạnh. Trong bắp ngô giàu khoáng chất arginine, một axit amin quan trọng kích hoạt khả năng chống lão hóa và tăng cường việc sản xuất tinh trùng. Nhiều nghiên cứu cho thấy tầm quan trọng của arginine đối với lượng, chất và sự vận động của tinh trùng vì vậy, đừng nghĩ rằng món này chỉ dành cho các bà nội trợ rỗi việc bạn nhé.

Dưa hấu

Dưa hấu chứa hàm lượng đặc biệt cao loại amino acids có tên citrulline, có khả năng thúc đẩy cơ thể sản sinh arginine, loại amino acids liên quan mật thiết tới sự vận hành của hệ tuần hoàn và các mạch máu. Ở nam giới, điều này đồng nghĩa với việc sự cương cứng diễn ra dễ dàng hơn. Còn với phụ nữ, dưa hấu rất hiệu quả trong chuyện làm tăng ham muốn.

Sầu riêng

Trái sầu riêng tuy có mùi khó chịu (ở lớp vỏ bên ngoài) nhưng là một loại trái cây giàu chất dinh dưỡng. Có khả năng chống lão hóa rất tốt, làm đẹp làn da và tăng cường trí nhớ. Đặc biệt, loại trái này có công dụng tuyệt vời trong chữa trị chứng liệt dương, yếu sinh lý ở cả nam và nữ giới.

Thay vì uống viagra mỗi khi "xung trận", chúng ta hãy ăn vài múi sầu riêng vừa bổ dưỡng vừa có tác dụng không hề thua kém này. Muốn ngon hơn ta có thể xay nhuyễn múi sầu riêng ra rồi đánh thành kem (tương tự làm nước xoài) uống hàng ngày sẽ có tác dụng rõ rệt. Nhưng các quý ông nên lưu ý, tuyệt đối không được uống rượu, bia sau khi đã ăn sầu riêng vì có thể gây tử vong.
 
Quả bơ
 
Bơ là loại trái cây chứa nhiều vitamin B6 và các khoáng chất quan trọng, giúp đẩy mạnh quá trình sản sinh một số loại androgen đóng vai trò then chốt trong việc kiểm soát ham muốn tình dục ở nam giới như testosterone.
 
Quả vả

Vả chứa nhiều vitamin B, sắt, ma-giê, ka-li và kẽm, rất cần thiết cho hoạt động của loại enzyme giữ chức năng tăng cường hệ tuần hoàn và ham muốn tình dục. Hợp chất flavonoid, polyphenol và chất chống oxy hóa trong trái vả kích thích trạng thái phấn khích để kéo dài ham muốn tình dục và quan hệ.
Một số người còn liên tưởng hình ảnh của trái vả khô với “cô bé” của phụ nữ. Điều này khiến nam giới càng thêm phần hưng phấn.

Rau hẹ
 
Lá hẹ thường được dùng phối hợp với các vị thuốc khác trị chứng liệt dương, di tinh, xuất tinh sớm. Với 0,5kg rau hẹ tươi giã lấy nước, uống ngày 2 lần trong một tuần, các quý ông có thể chữa được chứng di mộng tinh, xuất tinh sớm, liệt dương…
 
Những món ăn dân giã thường thấy trong các bữa cơm của người Việt như: cháo hẹ, rau hẹ xào lươn, rau hẹ xào tôm nõn, hẹ xào…đều có tác dụng chữa đau lưng, gối; tiểu tiện nhiều, nữ giới bị khí hư, lãnh cảm.

Quả Lựu

Lựu chứa nhiều vitamin C, ka-li, chất xơ và đặc biệt rất giàu polyphenol - chất chống oxy hóa giúp giảm nguy cơ tim mạch và ung thư. Nước lựu ép chứa tanin, anthocyanin, axit ellagic có khả năng chống oxy hóa cao hơn cả trà xanh và rượu vang, có tác dụng bảo vệ thành mạch, giúp máu lưu thông, từ đó tăng độ nhạy cảm của vùng kín.
 
Táo

Táo chứa rất nhiều những khoáng chất quan trọng như can-xi, ma-giê, ka-li, sắt, kẽm, vitamin A, B, C. Đây là những dưỡng chất không chỉ giúp tăng cường sức khỏe tổng thể mà còn giúp tăng sinh lực để kéo dài “cuộc vui”.

Và Điều quan trọng là đàn ông đừng chứng tỏ mình khỏe hay giỏi mà phải cùng hòa nhịp khúc hát tình ca,phụ nữ không cần gì nhiều chì cần chia sẻ ,yêu thương,chung thủy là tất cả vời họ rồi
chúc các bác ....tận dụng


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 26 Tháng Sáu, 2012, 11:11:48 am
 Chào bác quân y 103. Cám ơn thông tin của bác về tác dụng của các loại trái cây, toàn những loại chỉ nghe đã thèm, mà nhất là đang giữa mùa hè oi bức như thế này; Vả lại các nhà chuyên môn vẫn thường khuyên người ta nên ăn rau và trái cây nhiều để được sống lâu. Vậy là kể từ nay mong các bác, khi ăn trái cây phải có định hướng rõ ràng, chứ không thì sẽ lãng phí tiền bạc và sức khỏe . Hy vọng bình rượu mật nhân của bác Vệ sẽ bị ế vì không được nhậu với sầu riêng, là món khoái khẩu của người dân Nam bộ.
 Cuối cùng em rất tâm đắc với lời khuyên của bác, lời khuyên của người trong cuộc, rất chân tình, thẳng thắn, cởi mở; Mong các bác CCB hãy quan tâm đến, hy vọng không còn bác nào cảm thấy lăn tăn trong lĩnh vực này nữa, và ngày nào đó, các bác CCB gặp nhau, câu chào đầu tiên sẽ là: "Thật là tuyệt vời, và cả trên tuyệt vời nữa" .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 26 Tháng Sáu, 2012, 04:00:00 pm
Sầu riêng

Trái sầu riêng tuy có mùi khó chịu (ở lớp vỏ bên ngoài) nhưng là một loại trái cây giàu chất dinh dưỡng. Có khả năng chống lão hóa rất tốt, làm đẹp làn da và tăng cường trí nhớ. Đặc biệt, loại trái này có công dụng tuyệt vời trong chữa trị chứng liệt dương, yếu sinh lý ở cả nam và nữ giới.

Thay vì uống viagra mỗi khi "xung trận", chúng ta hãy ăn vài múi sầu riêng vừa bổ dưỡng vừa có tác dụng không hề thua kém này. Muốn ngon hơn ta có thể xay nhuyễn múi sầu riêng ra rồi đánh thành kem (tương tự làm nước xoài) uống hàng ngày sẽ có tác dụng rõ rệt. Nhưng các quý ông nên lưu ý, tuyệt đối không được uống rượu, bia sau khi đã ăn sầu riêng vì có thể gây tử vong.
 
Ối giời ... sầu riêng nhậu với bia là số zdách. Trong Nam, ở mấy quán thỉnh thoảng có xe bán sầu riêng lượn lờ dụ dân nhậu mua ăn!
Nghe đồn là nhậu mà ăn kẹo kéo thì bị dẻo súng, với lại dễ gãy ... nên chả bao giờ mua cả!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: nguyenhongduc trong 26 Tháng Sáu, 2012, 05:56:12 pm
Thân gửi các bác CCB , sao các bác cứ phải băn khoăn mãi thế ?
Em thấy mọi chuyện khó đến mấy cũng có phương án giải quyết mà.
Em xin tư vấn cho các bác nhé :
 Các bác hãy cải trang thành một vị Hòa thượng ,sau đó tiềm nhập vào một ngôi chùa nào đó...
Tiếp theo- các bác tìm bằng được 
cuốn Catalog - Thực đơn trong 1 tuần của các vị Hòa thượng...

Tiếp theo - các bác làm ngược lại -với bản thực đơn đó là OK ...
Em nói vậy đúng không - các Cụ ?
HIC....
Xin Kính các bác CCB.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 27 Tháng Sáu, 2012, 06:37:21 am
Đề nghị bác chủ BS-812 bổ nhiệm linhquany vào khoa nghiên cứu thảo dược vùng cao như Hà Giang, Tuyên Quang,  Cao bằng, bắc Cạn để tìm ra những phương dược cho các bác nam giới sử dụng thì tốt hơn là ngâm rượu nguyên một con gấu con, bào thai nai, mễn (hà nàm tửu) cho tới bình rượu ngâm hàng chục chuột con mới đẻ. Thậm chí ngâm rượu cả  nhau thai "Tử hà sa tửu" uống cho "Trường sinh bất lão" nữa. Tôi nghĩ rất là "NGU hiểm"


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 27 Tháng Sáu, 2012, 06:44:00 am
Các bác quan tâm đến sức khỏe Nam giới ghê quá nhất là< khoản ta> tại sao lại cứ phải tìm gì đó để ngâm rượu ,uống rượu bổ đâu không thấy lâu ngày gan hư ,tôi thấy trên yahoo đăng bài tôi copy cho các anh em nam giới nhà mình đọc
"Viagra" tự nhiên từ trái cây cho cả hai giới;
Không cần thiết phải dùng tới thuốc đắt tiền, bạn vẫn có thể tìm được “viagra” tự nhiên từ những loại trái cây xung quanh mình. Nó không chỉ cung cấp các loại vitamin và khoáng chất mà còn rất hiệu quả trong việc tăng cường ham muốn tình dục.


Anhtho nhất trí cao với bác Quany103 về tác dụng tuyệt vời của trái cây. Mà nói đến trái cây thì phụ nữ đặc biệt mê, ngoài các tác động bổ dưỡng "ngang dọc" thì nó còn các chất từ thiên nhiên làm cho đẹp da nữa. Do vậy Anhtho đề nghị các bác "Liền anh" chú ý sử dụng trái cây hoặc xuất xứ từ cây cỏ như Vetran chỉ uống "nước 40độ) ngâm cây Mật Nhân mỗi ngày mà thấy khá lắm. Kính chào đoàn kết


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 27 Tháng Sáu, 2012, 07:19:59 am
Chào các bác. Cám ơn các bác đã tham gia sôi nổi, nhưng các bác nhớ dùm em; Em trầy trật mãi mới nhờ được bác Vệ-Thơ làm bác sỹ trực cho bệnh xá, 2 bác ấy mà hoảng, giao bệnh xá lại cho em để em điều trị bằng kinh nghiệm dân gian thì nguy to đấy.
 Chào bạn haanh, vì bạn không nêu tình trạng bệnh một cách cụ thể ,rõ ràng, khiến các nhà chuyên môn phải suy đoán lung tung; Nên tôi quyết định áp dụng phác đồ điều trị cho bạn như sau :Bốn mũi nước cất quanh rốn (tiêm mỗi ngày 2 lần), kèm theo thuốc bổ Glucoza ưu trương tiêm mông (ngày 2 mũi), tiêm trong 5 ngày.
 Nhất trí với bác linh thong tin ,ta mời bệnh nhân tiếp theo.
Theo lời hiệu triệu của bác chủ. Để không quá sa đà vào chuyện của cánh ta như ý kiến của quany103. Vetran xin cập nhật mấy thông tin được đọc cách nay hơn mười năm nhưng các tài liệu gần đây càng ngày càng làm sáng tỏ vấn đề, nhất là những tác động của thiên nhiên đến sức khỏe những người đang mang gánh nặng thời gian như đa số chúng ta. Xin các bác tham khảo:
Theo sách “Khám phá qui luật thời gian” của tác giả Bùi Biên Hòa: Về không gian tinh tú thì mặt trời ảnh hưởng đến đời sống sinh vật trên trái đất rất nhiều và rõ ràng nhất theo chu kỳ 27 ngày. Qua những công trình nghiên cứu khoa học cho thấy mỗi lần xuất hiện vệt sáng lóe  do bùng nổ năng lượng của mặt trời gây ra bão địa từ làm cho con người phản ứng lừ đừ chậm chạp, mất bình tĩnh trước các tác nhân nguy hiểm. Hành vi ứng xử của con người thiếu bình tĩnh, hành động sai trái dẫn đến xung đột. Những vụ tự tử, tai nạn giao thông tăng gấp 4 lần so với những ngày yên tĩnh không có chớp sáng, các sự cố trong khoa học hàng không, chinh phục không gian xảy ra nhiều hơn, các vụ sập hầm lò, sóng thần và thiên tai tăng. DO TÁC ĐỘNG CỦA BÃO TỪ, CÁC TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO, ĐỘT QUỊ CỦA BN TIM MẠCH, ĐÁI THÁO DƯỜNG VÀ BỆNH TRẦM CẢM, CÁC BỆNH VỀ TÂM THẦN KINH TĂNG LÊN RÕ. Ngoài ra các chu kì bùng nổ của mặt trời cũng tác động lên trái đất gây ra những vụ dịch ở động thực vật, các nạn dịch lớn ở người khi cứ 27 ngày đêm các trung tâm hoạt tính của mặt trời lại quay qua kinh tuyến trung tâm của bán cầu hướng về trái đất và lặp lại chu kì 5 – 6 năm, 11 -12 năm thậm chí là hàng thế kỉ. Theo quan điểm trên thì mặt trời của vũ trụ đáng quí biết bao nhưng cũng có lúc trở thành hung thần, và như vậy đương nhiên có những ngày Cát Hung theo các nhà dịch học phương Đông. Còn theo các nhà khoa học phương Tây thì căn cứ vào ngày sinh tháng đẻ của con người sẽ có nhịp sinh học theo thời gian là ngày gồm ba chu kỳ song hành là: Chu kì thể lực 23 ngày liên tiếp. Chu kì cảm súc là 28 ngày liên tiếp và chu kì trí tuệ là 33 ngày. Theo đó những ngày đầu của chu kì thì tốt cho mỗi con người, nửa sau chu kỳ là xấu. Nếu cả ba dòng chu kì sinh học gặp nhau tại điểm Dow dưới trục hoành thì nhất định người đó sẽ gặp nguy hiểm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tranphu341 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 08:35:38 am
          Chào các bác! Hay quá đọc các bài viết tranphu341 học được rất nhiều điều. Nhất là cái khoản thuốc bổ ngang bổ dọc như anhtho-vetran đã nói. Như vây là Tranphu cùng các bạn sẽ ăn hoặc uống Vigara mỗi ngày. Hồi này đi đường, thất toàn trái to đùng à.

           Thực sự thuốc Vigara xuất xứ ở USA nhưng sang đó rất khó mua. Thậm chí có thể nói là không mua được. Một là rất đắt 25 us/1 viên. Nhưng cái chính là người ta không bán tự do như ở mình. Mà phải bán theo Toa kê của bác sỹ.

           Dịp sang đó. Tranphu nói người cháu là bác sỹ kê cho đi mua. Người cháu nói Cậu ơi con không kê được vì con là Bác sỹ Nhãn khoa. Rồi hướng dẫn cho Tranphu đi khám ở nơi khác cách khoảng chục km. (Ở Mỹ chục km là rất gần). Đợi đến lượt khảm phải nộp là 60 us. Ông bác sỹ già sau khi khám xét hỏi han rất kỹ thì kê toa được mua 3 viên. Nhưng ông hỏi thêm một hồi nữa. Tranphu nói là mới ở VN sang. Ông ta nói thế thì ông phải đi xét nghiệm tiếp về Tim. Tranphu hỏi là mất bao nhiêu tiền ông ta nói cũng 60 us thôi. Có như vậy thì ông mới được mua 3 viên thuốc Viagara. Đến đây thì Tranphu lè lưỡi bái chào cả nón ;D.

          Chịu không mua được đồ thứ thiệt này. Trong khi ở Việt Nam thì bây giờ thuốc Vigara có tem mác đàng hoàng, 1 vỉ 4 viên mà thấy bán có 80 ngàn tiền VN mình. Thế mới biết sống ở VN mình cái gì cũng dễ, cái gì cũng rẻ.  ;D ;D ;D Thôi phải đi làm mấy trái Sầu riêng cái đã hi hi...... ;D ;D ;D

          CHÚC CÁC BÁC CÓ NHIỀU NIỀM VUI CÙNG NHIỀU BÀI THUỐC HAY CHO ANH EM ĐƯỢC BIẾT!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 27 Tháng Sáu, 2012, 12:48:46 pm
Gửi các bác tham khảo về bệnh thoái hóa khớp:


hứ Hai, 07/06/2010, 05:30 (GMT+7)
Vật lý trị liệu thoái hóa khớp gối
TT - Vật lý trị liệu đóng vai trò rất quan trọng trong điều trị thoái hóa khớp gối. Khớp gối là khớp gánh chịu nhiều sức nặng của cơ thể, đặc biệt khi cơ thể vận động như đứng, đi, chạy, lúc thay đổi tư thế từ ngồi qua đứng và ngược lại. Chính vì thế khớp gối là một trong những khớp lớn dễ bị thoái hóa.

Bệnh nhân bị thoái hóa khớp gối được điều trị bằng chiếu đèn hồng ngoại - Ảnh: V.Đ.
* Trên 40 tuổi dễ bị thoái hóa khớp gối

- Thoái hóa khớp gối là tình trạng sụn khớp bị mòn theo thời gian, hư mặt sụn khớp do chấn thương, béo phì, chơi các môn thể thao nặng như bóng đá, bóng chuyền, tennis, cử tạ... làm khớp gối phải chịu một lực quá tải trong thời gian dài, do viêm khớp, di truyền, rối loạn chuyển hóa, nội tiết...

Thoái hóa khớp gối thường gặp ở tuổi 40 trở lên, nữ nhiều hơn nam, một số trường hợp xảy ra ở lứa tuổi trẻ hơn thường là do chấn thương...

Thoái hóa khớp gối làm giảm chức năng sinh hoạt hằng ngày, ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống. Vì vậy, cần phát hiện sớm để ngăn ngừa quá trình thoái hóa thêm, phục hồi các chức năng sinh hoạt hằng ngày, hạn chế tàn phế xảy ra.

Việc điều trị thoái hóa khớp gối bao gồm điều trị nội khoa và ngoại khoa. Tuy nhiên, vật lý trị liệu không chỉ giảm đau, giảm phù nề, tăng lực cơ, tăng tầm vận động khớp gối mà còn phục hồi các chức năng sinh hoạt hằng ngày của người bệnh.

* Điều trị vật lý trị liệu

- Giảm đau, tăng tuần hoàn: chiếu đèn hồng ngoại, chườm nóng, chiếu thấu nhiệt vi sóng, điều trị bằng các dòng điện giảm đau (dòng Ten, dòng giao thoa...), sóng siêu âm giảm đau, kháng viêm, làm mềm tổ chức tổn thương xơ sẹo trong sâu, hướng dẫn sử dụng băng thun hoặc bó gối để cố định khớp gối khi đi lại, lên xuống cầu thang.

- Huấn luyện cơ, tập mạnh các nhóm cơ gập - duỗi khớp gối, các nhóm cơ gập - duỗi - dang - áp khớp hông để hỗ trợ khớp gối tùy vào lực cơ người bệnh, gia tăng tầm vận động khớp gối, độ di động xương bánh chè: kỹ thuật P.N.F, tập đề kháng bằng tay, bằng tạ, dây thun co giãn, tập di động xương bánh chè, tập chịu sức, lên xuống cầu thang.

- Hướng dẫn người bệnh các bài tập tại nhà:

1) Người bệnh nằm ngửa, gập hai bàn chân về phía đầu, cố gắng ấn hai nhượng chân xuống nệm, giữ lại đến lúc nào mỏi thì đạp hai bàn chân xuống, cố gắng ấn hai gót chân xuống nệm, giữ lại đến lúc nào mỏi thì lặp lại động tác ban đầu, mỗi động tác làm 15-20 lần.

2) Người bệnh nằm ngửa, chân bên phải gập bàn chân về phía đầu, nâng cao chân lên khoảng 300-450 so với mặt giường, giữ lại đến lúc nào mỏi thì đổi qua chân bên trái, mỗi bên lặp lại 15-20 lần.

Nếu lực cơ người bệnh tốt có thể tập đề kháng bằng tạ thẻ, túi cát (đeo ở vùng bắp chân hoặc cổ chân), trọng lượng tăng từ 0,5-4kg tùy theo khả năng người bệnh lực cơ sẽ mạnh nhanh hơn.

3) Người bệnh nằm nghiêng bên phải, chân bên phải co lên, chân bên trái thẳng đồng thời gập cổ bàn chân trái về phía đầu, nâng cao chân trái khoảng 300-450 so với mặt giường, giữ lại đến lúc nào mỏi thì nghỉ, làm 15-20 lần, người bệnh có thể tập đề kháng bằng tạ thẻ, túi cát. Sau đó nằm nghiêng qua bên trái, lặp lại động tác trên với chân bên phải.

4) Người bệnh nằm sấp, đeo tạ thẻ hoặc túi cát vào hai chân, co - duỗi từng chân luân phiên, làm mỗi bên 15-20 lần.

5) Người bệnh ngồi thòng hai chân xuống giường, chân bên phải gập mặt lưng cổ chân (ngóc cao cổ chân), giơ chân thẳng, giữ lại đến lúc nào mỏi thì đổi qua chân bên trái, mỗi bên lặp lại 15-20 lần. Người bệnh có thể tập đề kháng bằng tạ thẻ, túi cát.

6) Tập với bục gỗ hoặc bục inox cao khoảng 20cm. Người bệnh đứng thẳng, chân bên phải bước lên bục, chân bên trái đứng dưới sàn nhà, sau đó cố gắng bước chân bên trái lên bục rồi bước xuống từ từ, lặp lại đến lúc nào mỏi thì đổi chân, mục đích bài tập là tăng sức mạnh cơ cho hai chân, mỗi bên lặp lại 15-20 lần.

Làm sáu động tác thì tính một đợt, mỗi ngày người bệnh có thể làm 2-3 đợt tùy theo tình trạng sức khỏe.

* Những lưu ý với bệnh nhân bị thoái hóa khớp gối

- Trước khi đứng dậy đi nên co - duỗi khớp gối hai chân nhịp nhàng 20-30 lần.

- Cố gắng duy trì các bài tập mạnh cơ để hỗ trợ khớp gối vững vàng hơn.

- Cần giảm cân khi mới có hiện tượng béo phì hoặc đã béo phì.

- Tránh tư thế ngồi xổm vì sẽ làm mất cân bằng lực chịu sức trên khớp gối, gây đau khi cử động và làm quá trình thoái hóa khớp diễn ra nhanh hơn.

- Khi tập đi bộ, lên xuống cầu thang, chơi thể thao nên dùng băng thun hoặc bó gối để cố định khớp gối, giúp khớp gối vững vàng hơn.

- Người bệnh có thể bơi lội, đạp xe đạp tại chỗ, tập dưỡng sinh...

- Khi bị đau hoặc chấn thương khớp gối cần đi khám và chụp X-quang sớm để có cách xử trí tốt nhất, hạn chế quá trình tiến triển thoái hóa khớp dẫn đến hư khớp.

- Tránh các động tác quá mạnh, đột ngột và sai tư thế khi mang vác, đẩy, xách, nâng đồ vật.

- Với trẻ em, cần phát hiện sớm các bệnh còi xương, chân chữ X, chân vòng kiềng, các dị tật của xương khớp, cột sống để có biện pháp chữa trị, ngăn ngừa thoái hóa khớp thứ phát.

BS NGUYỄN HỒNG VĨNH


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 27 Tháng Sáu, 2012, 12:50:06 pm
Tiếp ạ:  ;D

Đẩy lùi đau khớp nhờ…8 hộp Cốt Thống Linh
Thứ Ba, 10/04/2012 15:54
Bác đã phải chạy chữa nhiều năm, chi phí điều trị tốn kém nhưng bệnh thoái hóa khớp gối vẫn hay tái phát. Thật không ngờ, chỉ với 8 hộp Cốt Thống Linh mà gần 2 năm bác đã thoát khỏi sự khó chịu của những cơn đau khớp. Đó là trường hợp của bác Nguyễn Thị Điểm, sinh năm 1948 (số nhà 21, ngách 54/97/29 Đình Thôn, Mỹ Đình, Hà Nội).
Cách đây hơn chục năm, căn bệnh thoái hóa khớp đã “ghé thăm” bác Điểm:“Khoảng năm 2000, tôi bắt đầu thấy đau khớp gối nhưng chỉ thỉnh thoảng thôi nên không để ý. Đến năm 2002 thì bệnh nặng thêm, tôi đi lại rất khó khăn, đau khi lên - xuống cầu thang, đứng – ngồi và lúc tập các động tác tấn, nghe thấy âm thanh “lục khục” trong khớp… Những hôm trời lạnh ẩm, 2 đầu gối của tôi sưng múp, đặt tay vào thấy nóng rực như người bị sốt vậy” – Bác Điểm kể.

 Ảnh minh họa
Thời gian đó, bác đi khám thì được biết là mắc thoái hóa khớp gối có gai xương. Bác chia sẻ: “Bác sĩ kê đơn thuốc cho tôi, uống thuốc tây tốn kém lắm, mỗi tháng hết hơn 1 triệu đồng mà cũng chỉ đỡ được vài tháng là lại đau. Một số loại thuốc uống vào thấy giảm đau nhanh nhưng nghe nói hại dạ dày và xương nên tôi chỉ uống khi đau quá hoặc chuẩn bị đi chùa dâng hương vì phải quỳ nhiều. Nghe mọi người mách, tôi còn mua các loại thuốc bột ngâm rượu để xoa bóp khi trở trời. Bệnh hay tái phát vào mùa lạnh và thời tiết ẩm ướt. Bình thường, ngày nào tôi cũng phải đi tập dưỡng sinh với các cụ trong câu lạc bộ, nhưng có lúc đau quá tôi phải nghỉ ở nhà cả tháng”.
Ròng rã mấy năm trời theo thuốc tây, tốn kém không ít mà khớp gối của bác vẫn thường xuyên tái phát cơn đau. Cho đến một hôm, bác ra hiệu thuốc hỏi về phương pháp điều trị bằng đông y và được tư vấn dùng Cốt Thống Linh nên đã mua về sử dụng: “Tôi bắt đầu đắp Cốt Thống Linh từ tháng 11/2009. Lúc mới dùng, tôi thấy nóng ran tại vị trí đắp, rồi thuốc ngấm vào thì chỗ đau dịu đi, rất dễ chịu. Bình thường mỗi hộp đắp được 10 ngày nhưng tôi bị cả hai khớp nên chỉ 5 ngày đã dùng hết. Tôi mua tiếp về đắp cho đủ 20 ngày như hướng dẫn, đến hộp thứ 3 thì bắt đầu thấy giảm sưng rõ rệt. Hết 4 hộp thì đau dường như hết hoàn toàn, trong khớp không còn tiếng kêu “lục khục nữa”- bác cho biết.
Đến tháng 3/2010 khi đi tập dưỡng sinh, thấy ngồi hơi khó, không đưa được khớp gối lên, đoán là có hiện tượng tái phát nên bác mua tiếp 4 hộp Cốt Thống Linh về đắp. Và lần này thì hiệu quả lâu dài vì cho đến tận bây giờ, bác không bị tái phát cơn đau khớp gối. Đem tập ảnh chụp kỷ niệm trên đỉnh Yên Tử (Quảng Ninh), bác mừng rỡ nói: “Chỉ 8 hộp Cốt Thống Linh mà gần 2 năm rồi tôi không thấy tái phát đau, chẳng phải uống kèm thuốc tây gì cả. Đấy, mới tuần trước, hai ông bà già còn leo 800 mét dốc dựng đứng để lên tận đỉnh chùa Yên Tử mà không sao hết”.
Bác cho biết thêm, tháng 01/2012, bác bị đau khớp cổ tay phải, có lúc không tự chải đầu được. Biết là bị thoái hóa khớp, bác mua Cốt Thống Linh về đắp và giờ khớp cổ tay đã cử động tốt. Khi dùng Cốt Thống Linh, bác cũng không bị tác dụng phụ nhiều, ngoài một lần ngủ quên - đắp thuốc quá thời gian quy định (30 phút) nên bác bị mẩn đỏ một chút, bôi thuốc chống dị ứng vài hôm là lại khỏi bình thường.
 
Theo Trâm Anh
Chia sẻ:       


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 27 Tháng Sáu, 2012, 12:55:37 pm
Tiếp và chào các bác  ;D


Tiêm tế bào gốc trị thoái hóa khớp gối
22/06/2012 8:54
Anh Nguyễn Mạnh H., 47 tuổi, bị thoái hóa khớp gối độ 3 vừa được ra viện sau hơn một tuần được điều trị bằng tiêm tế bào gốc tách chiết từ tủy xương tự thân.

Anh H. là một trong hơn 30 bệnh nhân được điều trị bằng kỹ thuật này trong hơn nửa năm qua tại khoa chấn thương chỉnh hình 2, Viện Chấn thương chỉnh hình (Bệnh viện Việt Đức).

Thêm sự lựa chọn

Bác sĩ Dương Đình Toàn (khoa chấn thương chỉnh hình 2), người tham gia thực hiện kỹ thuật này, cho biết tuổi của hơn 30 bệnh nhân được tiêm tế bào gốc trị thoái hóa khớp gối thời gian qua là từ 40-65, bệnh nhân đều đã có biểu hiện đau khớp gối, cứng khớp trong khoảng 30 phút vào mỗi buổi sáng, hình ảnh chụp X-quang thường quy thấy có dấu hiệu gai khớp gối.

 
Bác sĩ tiêm tế bào gốc vào khớp gối điều trị cho bệnh nhân - Ảnh: bác sĩ cung cấp

Theo bác sĩ Toàn, ngoài những biểu hiện kể trên, quy trình xác định bệnh nhân có sử dụng được liệu pháp điều trị này hay không còn thông qua chụp cộng hưởng từ, mức độ thoái hóa được chia thành bốn nhóm từ 1-4, trong đó mức độ 1 bệnh nhân chưa đau nhiều, thậm chí không đau, có thể điều trị bằng nội khoa.

Bệnh nhân thoái hóa mức độ 4 thì khớp gối đã bị biến dạng, hẹp khe khớp, phải thay khớp gối toàn phần mới có thể can thiệp hiệu quả các triệu chứng đau và ảnh hưởng tới sinh hoạt.

Như vậy còn hai mức độ thoái hóa khớp gối là 2 và 3, giai đoạn này bệnh nhân đã đau nhiều, ảnh hưởng tới sinh hoạt, cần phải có thêm biện pháp điều trị để làm chậm thời gian tiến tới kết cục phải thay khớp gối, nhưng khớp gối nhân tạo chỉ có tuổi thọ cao lắm là 15-20 năm, trong khi bệnh nhân thoái hóa khớp ngày càng trẻ, có khi ngay ở độ tuổi 40. Do tuổi thọ bình quân ngày càng cao, họ có nguy cơ phải tiến hành thêm một cuộc mổ sau 15-20 năm để thay khớp gối lần hai với nhiều nguy cơ hơn.

    

"Còn phải đợi 18 tháng sau can thiệp để tiến hành chụp cộng hưởng từ đánh giá phần sụn mới được tái tạo sau tiêm tế bào gốc, nhưng qua lâm sàng, trên 30 bệnh nhân đã được can thiệp vừa qua đều có cải thiện: bệnh nhân không đau, đi lại được bình thường, chưa có trường hợp nào gặp biến chứng"


Bác sĩ Dương Đình Toàn

Vì thế hơn nửa năm trước, nhóm bác sĩ khoa chấn thương chỉnh hình 2, Bệnh viện Việt Đức đã ứng dụng quy trình tiêm tế bào gốc tự thân để điều trị khớp gối, đã được thực hiện khá phổ biến ở châu Âu, Mỹ, Singapore.

Theo đó, các bác sĩ sẽ lấy tủy xương của bệnh nhân, tách chiết tế bào gốc trung mô và tế bào gốc tạo máu tại Bệnh viện 108. Toàn bộ quy trình này kéo dài khoảng 2 giờ. Trong thời gian đó, bệnh nhân được nội soi làm sạch ổ khớp bị thoái hóa (bằng cách làm sạch các mảnh bong từ mỏm xương thoái hóa), đồng thời đánh giá mức độ tổn thương và tìm những vùng sụn cần can thiệp, gây rướm máu ở vị trí này nhằm thúc đẩy quá trình "liền sẹo", sau đó tiêm tế bào gốc.

Toàn bộ chi phí cho quá trình này là 30 triệu đồng, trong đó có 5,5 triệu là chi phí xử lý tế bào gốc. Công nghệ này đã mở ra thêm một cơ hội lựa chọn cho bệnh nhân, nhất là những trường hợp thoái hóa khớp từ khi còn trẻ tuổi. Ở nước ngoài đã có những trường hợp được can thiệp bằng kỹ thuật này có thể đi lại bình thường và chơi thể thao trong 18 năm chưa phải thay khớp.

Nhiều ứng dụng tế bào gốc

Cùng với thông báo những thành công ban đầu của kỹ thuật tiêm tế bào gốc điều trị thoái hóa khớp gối tại Bệnh viện Việt Đức, vừa qua Bệnh viện Bạch Mai đã thông báo thành công tiêm tế bào gốc tách chiết từ mỡ bụng điều trị thoái hóa khớp, Bệnh viện 108 triển khai kỹ thuật này trên nhóm bệnh nhân thoái hóa khớp háng...

Do nhiều lý do, trong đó có cả nguyên nhân bệnh nhân thoái hóa khớp thường đến bệnh viện muộn, hoặc đã điều trị nội khoa một thời gian dài không hiệu quả (thậm chí nhiều trường hợp được điều trị bằng tiêm corticoid thẳng vào khớp nhưng không đảm bảo vô khuẩn gây ổ viêm trong khớp), bác sĩ Toàn cho biết số bệnh nhân đến khám và cần can thiệp do thoái hóa khớp gối có tăng lên.

Tuy nhiên hiện mới trong giai đoạn đầu của kỹ thuật, những bệnh nhân thoái hóa khớp có kèm tiểu đường hoặc tăng huyết áp đều tạm thời dừng chưa thực hiện do lo ngại nguy cơ nhiễm trùng hoặc biến chứng.

Song việc ứng dụng thành công kỹ thuật này (và nhiều ứng dụng khác để điều trị bệnh giác mạc, nhồi máu cơ tim, ung thư máu...) đang cung cấp thêm cơ hội lựa chọn cho bệnh nhân VN, được điều trị bằng phương pháp mới với giá thành vừa phải ngay tại VN.

Theo Lan Anh / Tuổi Trẻ

>> Nội soi khớp điều trị thoái hóa khớp gối
>> Thoái hóa khớp gối: Thấy mình thấp xuống
>> Ghép tế bào gốc điều trị thoái hóa khớp
>> Thoái hóa khớp
>> Nội soi khớp điều trị thoái hóa khớp gối
>> Khác nhau giữa gout và thoái hóa khớp
>> Thoái hóa khớp - bệnh lý thường gặp


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Sáu, 2012, 01:34:19 pm
(http://www.thanhnien.com.vn/Pictures20126/MinhNguyet/Thang6/tebao2.jpg;pv49978455e4b0158c)
Bác sĩ tiêm tế bào gốc vào khớp gối điều trị cho bệnh nhân - Ảnh: bác sĩ cung cấp
nguồn: http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120622/tiem-te-bao-goc-tri-thoai-hoa-khop-goi.aspx

* hình chụp 1 đằng, chú thích 1 nẻo, không đáng tin cậy! ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 27 Tháng Sáu, 2012, 02:00:54 pm
hehe hình như đang bơm nhũ hoa hay hút mỡ bụng gì đấy .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 04:15:17 pm
hehe hình như đang bơm nhũ hoa hay hút mỡ bụng gì đấy .
Bạn haanh này đúng là không biết tí gì về điện  ;D. Mình liếc mắt đã biết họ đang rút tủy để sàng lấy tế bào gốc rồi  ;D .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 04:26:43 pm
Chào bác tranphu341, cám ơn bác đã ghé thăm, em tưởng bác không ăn được sầu riêng chứ; Nhưng xem qua nhiều tấm chân dung của bác, em đề nghị bác phải kiểm tra áp suất trước khi quyết định có, hay không ăn sầu riêng đấy  ;D. Chúc bác nói không với Viagara .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 06:33:47 pm
Tiếp ạ:  ;D

Đẩy lùi đau khớp nhờ…8 hộp Cốt Thống Linh
Thứ Ba, 10/04/2012 15:54
Bác đã phải chạy chữa nhiều năm, chi phí điều trị tốn kém nhưng bệnh thoái hóa khớp gối vẫn hay tái phát. Thật không ngờ, chỉ với 8 hộp Cốt Thống Linh mà gần 2 năm bác đã thoát khỏi sự khó chịu của những cơn đau khớp. Đó là trường hợp của bác Nguyễn Thị Điểm, sinh năm 1948 (số nhà 21, ngách 54/97/29 Đình Thôn, Mỹ Đình, Hà Nội).
Cách đây hơn chục năm, căn bệnh thoái hóa khớp đã “ghé thăm” bác Điểm:“Khoảng năm 2000, tôi bắt đầu thấy đau khớp gối nhưng chỉ thỉnh thoảng thôi nên không để ý. Đến năm 2002 thì bệnh nặng thêm, tôi đi lại rất khó khăn, đau khi lên - xuống cầu thang, đứng – ngồi và lúc tập các động tác tấn, nghe thấy âm thanh “lục khục” trong khớp… Những hôm trời lạnh ẩm, 2 đầu gối của tôi sưng múp, đặt tay vào thấy nóng rực như người bị sốt vậy” – Bác Điểm kể.

 Ảnh minh họa
Thời gian đó, bác đi khám thì được biết là mắc thoái hóa khớp gối có gai xương. Bác chia sẻ: “Bác sĩ kê đơn thuốc cho tôi, uống thuốc tây tốn kém lắm, mỗi tháng hết hơn 1 triệu đồng mà cũng chỉ đỡ được vài tháng là lại đau. Một số loại thuốc uống vào thấy giảm đau nhanh nhưng nghe nói hại dạ dày và xương nên tôi chỉ uống khi đau quá hoặc chuẩn bị đi chùa dâng hương vì phải quỳ nhiều. Nghe mọi người mách, tôi còn mua các loại thuốc bột ngâm rượu để xoa bóp khi trở trời. Bệnh hay tái phát vào mùa lạnh và thời tiết ẩm ướt. Bình thường, ngày nào tôi cũng phải đi tập dưỡng sinh với các cụ trong câu lạc bộ, nhưng có lúc đau quá tôi phải nghỉ ở nhà cả tháng”.
Ròng rã mấy năm trời theo thuốc tây, tốn kém không ít mà khớp gối của bác vẫn thường xuyên tái phát cơn đau. Cho đến một hôm, bác ra hiệu thuốc hỏi về phương pháp điều trị bằng đông y và được tư vấn dùng Cốt Thống Linh nên đã mua về sử dụng: “Tôi bắt đầu đắp Cốt Thống Linh từ tháng 11/2009. Lúc mới dùng, tôi thấy nóng ran tại vị trí đắp, rồi thuốc ngấm vào thì chỗ đau dịu đi, rất dễ chịu. Bình thường mỗi hộp đắp được 10 ngày nhưng tôi bị cả hai khớp nên chỉ 5 ngày đã dùng hết. Tôi mua tiếp về đắp cho đủ 20 ngày như hướng dẫn, đến hộp thứ 3 thì bắt đầu thấy giảm sưng rõ rệt. Hết 4 hộp thì đau dường như hết hoàn toàn, trong khớp không còn tiếng kêu “lục khục nữa”- bác cho biết.
Đến tháng 3/2010 khi đi tập dưỡng sinh, thấy ngồi hơi khó, không đưa được khớp gối lên, đoán là có hiện tượng tái phát nên bác mua tiếp 4 hộp Cốt Thống Linh về đắp. Và lần này thì hiệu quả lâu dài vì cho đến tận bây giờ, bác không bị tái phát cơn đau khớp gối. Đem tập ảnh chụp kỷ niệm trên đỉnh Yên Tử (Quảng Ninh), bác mừng rỡ nói: “Chỉ 8 hộp Cốt Thống Linh mà gần 2 năm rồi tôi không thấy tái phát đau, chẳng phải uống kèm thuốc tây gì cả. Đấy, mới tuần trước, hai ông bà già còn leo 800 mét dốc dựng đứng để lên tận đỉnh chùa Yên Tử mà không sao hết”.
Bác cho biết thêm, tháng 01/2012, bác bị đau khớp cổ tay phải, có lúc không tự chải đầu được. Biết là bị thoái hóa khớp, bác mua Cốt Thống Linh về đắp và giờ khớp cổ tay đã cử động tốt. Khi dùng Cốt Thống Linh, bác cũng không bị tác dụng phụ nhiều, ngoài một lần ngủ quên - đắp thuốc quá thời gian quy định (30 phút) nên bác bị mẩn đỏ một chút, bôi thuốc chống dị ứng vài hôm là lại khỏi bình thường.
 
Theo Trâm Anh
Chia sẻ:       
"Cốt thống linh" chỉ là một thứ rượu thuốc có tác dụng giảm đau thôi bác à... chứ điều trị thoái hoá khớp gối hay thoái hoá cột sống là cả một vấn đề....phải có thời gian chữa trị và luyện tập như đi bộ, chơi những môn thể thao nhẹ, hay luyện khí công cũng hết các bác à....
đây là thông tin thành phần dược liệu, công dụng....của Cốt Thống Linh
CHI TIẾT SẢN PHẨM
Cồn thuốc Boneal - Cốt thống linh là một chế phẩm của Y học Cổ truyền Trung Quốc được sản xuất từ các cây thuốc quí và nổi tiếng của vùng Vân Nam – Trung Quốc. Cồn thuốc Boneal - Cốt thống linh có tác dụng : Hoạt huyết, phá ứ huyết, tán hàn do làm ấm kinh mạch, khu phong, trừ thấp, điều hoà kinh lạc, rất thích hợp để điều trị bệnh thoái hoá khớp.

THÀNH PHẦN
Hoạt chất : Mỗi 100 ml chứa chiết xuất từ: Ô đầu Vân Nam ( Aconitum brachypodum) 8,0g; gừng (Rhizoma Zingiberis) 11,0g; huyết kiệt (Resina draconis) 0,1g; nhũ hương (Boswelliae Cartevii) 0,15g; một dược (Commiphora Myrrha) 0,5g; băng phiến (Borneolum syntheticum) 0,15g.
Tá dược: Cồn 50vđ.

CÔNG DỤNG
Giảm đau, chống viêm, giảm sưng, giãn mao mạch, giúp máu lưu thông.

CHỈ ĐỊNH
Giảm đau, chống viêm, giảm sưng trong các bệnh thoái hoá khớp (như viêm khớp do chấn thương, thoái hoá khớp, thoái hoá khớp ở người già…), cứng khớp, thấp khớp, hạn chế vận động khớp do viêm quanh khớp vai – cánh tay, các bệnh gai đốt sống cổ và lưng…

CHỐNG CHỈ ĐỊNH
Không dùng cho vùng niêm mạc hoặc vết thương hở, các bệnh nhân quá mẫn cảm với bất kỳ thành phần nào của thuốc.

TÁC DỤNG PHỤ
Có thể có cảm giác nóng rực và nổi ban hoặc ngứa ở vùng bôi thuốc, đây là các phản ứng bình thường trong điều trị, các triệu chứng này sẽ mất sau khi ngừng thuốc, và có thể làm giảm chúng nếu dùng một số chất làm trơn để giảm kích thích.

LƯU Ý KHI SỬ DỤNG
- Chỉ để dùng ngoài. Không được uống. Tránh làm mát và rửa vùng bôi thuốc trong vòng 3 giờ sau khi đắp thuốc.
- Khi để yên thời gian dài sẽ hơi đục nhẹ và tủa. Lắc kỹ trước khi dùng.
- Cảm giác nóng ở da trong khi bôi thuốc là phản ứng bình thường và cần thiết. Thời gian ủ nóng và mức nhiệt độ có thể thay đổi tuỳ thuộc vào độ dung nạp của bệnh nhân và nhiệt độ ngoài trời.
- Với các bệnh nhân có da nhạy cảm hoặc dị ứng, khi bắt đầu nên dùng liều thấp và thời gian ngắn.
- Dùng thận trọng cho phụ nữ có thai hoặc vùng đốt sống cổ cho bệnh nhân cao huyết áp.

LIỀU DÙNG-CÁCH DÙNG
Lấy 10ml thuốc cho vào miếng gạc và đắp vào vùng bị bệnh khoảng 30 phút, mỗi ngày một lần trong 20 ngày. Để tăng tác dụng điều trị, có thể ủ nóng bằng cách dùng túi nước nóng hoặc khăn ấm, hoặc kéo dài thời gian đắp thuốc tuỳ theo độ dung nạp của da.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 27 Tháng Sáu, 2012, 06:45:28 pm
  ************88

   Kính chào các bác !
        Xin hầu các bác 1 chuyện
   Chiều nay , có 1 công ty THỰC PHẨM CHỨC NĂNG , được giới thiệu quảng cáo là 1 công ty tầm cỡ toàn cầu , vào xin được tổ chức 1 cuộc hội thảo về TPCN tại bệnh viện chỗ tôi từ 16h đến 17h30 .
  Một " viên kim cương " ( là " quân hàm " phân chia đẳng cấp ngạch bậc trong công ty họ , chắc phải tương đương cấp tướng của anh em ta ) đứng ra đăng đàn trước cả trăm bác sỹ , chuyên gia của viện .
   Nói rất " hay " ,nhiều videoclip minh họa ... "thuyết phục" về 1 bài thuốc cổ truyền 5000 năm tuổi của Ấn độ có thể hỗ trợ chữa được rất và rất nhiều thứ bệnh NAN Y từ chân lên đến ... tóc ( nguyên văn ) chế từ 1 loại tảo lấy ở độ sâu 3600 dặm ...( vâng , 3600 dặm thưa các quí vị - viên kim cương tự tin , dương dương tự đắc nhắc lại , khi có tiếng xì xào  của thính giả ) .
   " Kim cương " tiếp tục thao thao ... , mình giơ tay xin ý kiến :
 Xin diễn giả cho biết 3600 dặm là bao nhiêu mét , và 5000 năm trước người Ấn độ cổ làm cách nào để lấy được tảo này ở độ sâu như vậy để mà chế thuốc TPCN , bí truyền cho đến bây giờ ?
 Và , diễn giả có nói rằng bí quyết thần diệu của tảo này là nhờ ở chất ... diệp lục đặc biệt quí hiếm . Vậy với độ sâu như thế liệu ánh sáng mặt trời có soi tới được không , mà loại tảo này lại có chứa diệp lục chỉ cần cho  quang năng ?
    Tất nhiên " viên Kim cương " ... né , xin trả lời ... riêng .
 Câu kết cuối cùng : Xin các quí bác sỹ hãy... động viên  bệnh nhận nên tích cực dùng " thực phẩm chức năng " vì những tuyệt phẩm của nó mà thuốc Tây y - Đông y không thể có được .Chi phí 1 tháng không ... nhiều , chỉ cần 5 - 6 ... triệu đồng  là OK ! ?  

  Vậy kính báo  có bác cựu nào muốn dùng loại TẢO Ấn này , để trị bách bệnh từ CHÂN lên TÓC không ,  để tôi chào hàng ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Sáu, 2012, 06:55:44 pm
Bệnh viện bác lại cho giới thiệu sản phẩm TPCN à, vui nhỉ? Thế chỗ bác có cho các bác sĩ kê toa có TPCN không?  ;D

Bài cốt thống linh ... he he, ban quản trị nhớ thu thuế chợ của công ty Á Âu nha!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 27 Tháng Sáu, 2012, 07:06:11 pm
Bệnh viện bác lại cho giới thiệu sản phẩm TPCN à, vui nhỉ? Thế chỗ bác có cho các bác sĩ kê toa có TPCN không?  ;D

Bài cốt thống linh ... he he, ban quản trị nhớ thu thuế chợ của công ty Á Âu nha!
  ************88

  Không ai cho kê toa TPCN trong bệnh viện cả Tuaans à .

 Họ xin hội thảo , anh em muốn nghe tham khảo ... chơi , ừ thì lên hội trường ngồi máy lạnh giải lao uống nước mát chút cho ... vui  . Mịa , bọn này " Đẳng cấp " ... thiệt !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Sáu, 2012, 07:08:10 pm
"tụi nó" xin được hội thảo ở bệnh viện là thành công lớn rồi ...  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 08:42:09 pm
 ************88
   Nói rất " hay " ,nhiều videoclip minh họa ... "thuyết phục" về 1 bài thuốc cổ truyền 5000 năm tuổi của Ấn độ có thể hỗ trợ chữa được rất và rất nhiều thứ bệnh NAN Y từ chân lên đến ... tóc ( nguyên văn ) chế từ 1 loại tảo lấy ở độ sâu 3600 dặm ...( vâng , 3600 dặm thưa các quí vị - viên kim cương tự tin , dương dương tự đắc nhắc lại , khi có tiếng xì xào  của thính giả ) .
   " Kim cương " tiếp tục thao thao ... , mình giơ tay xin ý kiến :
 Xin diễn giả cho biết 3600 dặm là bao nhiêu mét , và 5000 năm trước người Ấn độ cổ làm cách nào để lấy được tảo này ở độ sâu như vậy để mà chế thuốc TPCN , bí truyền cho đến bây giờ ?
 Và , diễn giả có nói rằng bí quyết thần diệu của tảo này là nhờ ở chất ... diệp lục đặc biệt quí hiếm . Vậy với độ sâu như thế liệu ánh sáng mặt trời có soi tới được không , mà loại tảo này lại có chứa diệp lục chỉ cần cho  quang năng ?
    Tất nhiên " viên Kim cương " ... né , xin trả lời ... riêng .

 Thật đúng là một học giả kiến thức uyên thâm, thông thạo từ cổ chí kim đấy chứ bác? Cả trăm Y bác sỹ cùng chuyên gia của viện phải lắng nghe học giả phát biểu chứng tỏ khả năng của học giả này đâu phải loại vừa. ;D

 Chu vi của trái đất trung bình là 40041,47 km, đường kính trái đất sẽ khoảng là 12751,91 km.

 1 dặm Anh bằng là 1,609 km x 3600 dặm độ sâu thì sẽ = 5792,4 km.

 Hình như trái đất của chúng ta là một "cục" nước thì phải dưới con mắt của học giả này, còn chuyện lặn được sâu đến cỡ đó thì tùy khả năng của mỗi người, biết đâu có người lặn sâu được tới từng đó thì sao? Còn chuyện chất diệp lục thì BY không dám bàn vì không có chuyên môn. ;D

 Vậy sao bác lucpet-abc không lên diễn đàn đá văng cái thằng đó xuống chứ còn ngồi đó nghe hắn nói mấy cái chuyện lăng nhăng lít nhít thế à? ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lucpet-abc trong 27 Tháng Sáu, 2012, 09:01:34 pm
   Cám ơn các bác quan tâm chia sẻ .

 Chúng tôi  ngồi nghe , chỉ vì phép lịch sự tối thiểu cho ... nhiều bên .
 Nhưng tỏ thái độ phản đối ... tế nhị  : Tất cả tài liệu tham khảo được phát , bị bỏ lại trên bàn , hoặc để bay xuống dưới sàn hội trường ... không ai cầm về theo .

 Dự kiến 90 phút hội thảo , nhưng đã bị thu lại trong  30 phút .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tranphu341 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 09:23:09 pm
Chào bác tranphu341, cám ơn bác đã ghé thăm, em tưởng bác không ăn được sầu riêng chứ; Nhưng xem qua nhiều tấm chân dung của bác, em đề nghị bác phải kiểm tra áp suất trước khi quyết định có, hay không ăn sầu riêng đấy  ;D. Chúc bác nói không với Viagara .
            Chào bạn BS-812! Tranphu341 rất cảm ơn bạn đã có những lời khuyên góp ý về sầu riêng và Vigara. Viagara của USA thì như Tranphu nói thì quá đắt lại không biết thật giả. Vigara ở VN đang bán rất rẻ thì lại sợ tác dụng ngược. BỔ QUÁ DẪN ĐẾN BỔ CHỬNG . ;D ;D ;D

                             Vậy thôi, theo cách dạy của vetran là dùng sầu riêng vậy cho nó vui chung hi hi..

                             CHÚC BÁC CHỦ CÙNG CÁC BẠN CÓ NHIỀU BÀI THUỐC HAY BỔ ÍCH CHO CUỘC SỐNG!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 27 Tháng Sáu, 2012, 09:29:50 pm
   Em xin góp một câu chuyện về thực phẩm chức năng !
   Khoảng mấy tháng trước em có một anh bảo làm món này. Nếu các bác vào guc tra tìm tên Vũ Hữu Lợi - đồng hương của em, một trong những thủ lĩnh của công ty Vision phân phối TPCN do hãng Arkopharma của Pháp, qua nhiều lần hội thảo , nghiên cứu và gặp gỡ trực tiếp thủ lĩnh Vũ hữu Lợi em thấy cũng hay hay. Nhưng các sếp của em thì kịch liệt phản đối loại hình bán hàng này, nhất là mấy đàn anh bên bán hàng truyền thống cứ mở câu nào ra là nói đấy là hình thức lừa đảo. Em thấy thế cũng ngại và vì không có thời gian nhiều nên cũng bỏ luôn.
  Đến bây giờ em cũng vẫn lơ mơ không biết công dụng thực sự của sản phẩn Vision này có thật tốt và nhiều công dụng như họ nói không. Có bác nào hiểu biết về loại TPCN này không ạ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 27 Tháng Sáu, 2012, 09:49:51 pm
Bạn CCBTT chữa đau khớp gối bằng Cốt Thống Linh, nhưng thấy tivi lại quảng cáo chữa thoái hóa cột sống + thoát vị đĩa đệm = Cốt thoái vương. Các bác sĩ thấy thế nào?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 10:12:35 pm
Bạn CCBTT chữa đau khớp gối bằng Cốt Thống Linh, nhưng thấy tivi lại quảng cáo chữa thoái hóa cột sống + thoát vị đĩa đệm = Cốt thoái vương. Các bác sĩ thấy thế nào?
Chào bác linh thong tin; Cốt thống là xương bị đau. Cốt thoái là xương bị thoái hoá. Chỉ có điều nên băn khoăn, là nó có thực sự hiệu quả hay không mà thôi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 27 Tháng Sáu, 2012, 10:15:02 pm
Có một việc em cứ thắc mắc hoài, các Bác CCB cứ than là bệnh, nhưng khi off thường là nhậu tới bến :D. Các Bác thừa biết rượu vào làm hại sức khỏe, nhưng cứ uống như chưa từng được uống :P, nên cứ bệnh hoài, chữa mãi không hết. Các Bác hãy giữ gìn sức khỏe và bớt uống rượu bằng cách mỗi lần có rượu ngon hãy gọi em ra uống bớt ;D, vợ em cứ nhì nhằng lúc này sao không thấy uống rượu hải mã ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Sáu, 2012, 10:32:19 pm
Bạn CCBTT chữa đau khớp gối bằng Cốt Thống Linh, nhưng thấy tivi lại quảng cáo chữa thoái hóa cột sống + thoát vị đĩa đệm = Cốt thoái vương. Các bác sĩ thấy thế nào?
Thuốc này là thuốc tiên bác ạ, một thời gian nữa nó sẽ chữa được đủ thứ bệnh ... và thư cảm ơn của bệnh nhân tới tấp bay tới các tòa soạn báo thuê đăng để cảm ơn; các bài viết về kinh nghiệm bản thân dùng thuốc có hiệu quả sẽ đầy ra.

Chiêu quảng cáo khá thô thiển!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 27 Tháng Sáu, 2012, 10:36:37 pm

 Thật đúng là một học giả kiến thức uyên thâm, thông thạo từ cổ chí kim đấy chứ bác? Cả trăm Y bác sỹ cùng chuyên gia của viện phải lắng nghe học giả phát biểu chứng tỏ khả năng của học giả này đâu phải loại vừa. ;D
...
 Vậy sao bác lucpet-abc không lên diễn đàn đá văng cái thằng đó xuống chứ còn ngồi đó nghe hắn nói mấy cái chuyện lăng nhăng lít nhít thế à? ;D
Một số bệnh viện đưa việc dự sinh hoạt khoa học kỹ thuật kiểu này vào chỉ tiêu thi đua, bác binhyen96 ạ! Có lên danh sách, có phát loa, có điểm danh đàng hoàng, có cơ chế kiểm soát việc đi hay không đi đó bác!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: TiepTS21 trong 27 Tháng Sáu, 2012, 10:55:30 pm
Có một việc em cứ thắc mắc hoài, các Bác CCB cứ than là bệnh, nhưng khi off thường là nhậu tới bến :D. Các Bác thừa biết rượu vào làm hại sức khỏe, nhưng cứ uống như chưa từng được uống :P, nên cứ bệnh hoài, chữa mãi không hết. Các Bác hãy giữ gìn sức khỏe và bớt uống rượu bằng cách mỗi lần có rượu ngon hãy gọi em ra uống bớt ;D, vợ em cứ nhì nhằng lúc này sao không thấy uống rượu hải mã ;D
Thế thì chiều tối mai gặp nhau đi china, còn gần 1 bình hải mã của chú hùm bữa trước còn lại đó.
Các bác cứ nói mãi về thực phẩm chức năng, các bác cứ xem thành phần của nó rồi mình kiếm thực phẩm về ăn thì còn lợi hơn đi mua cái hàng giá thì 1 nhưng bán lên tới 10 có khi 20 thậm trí lên đến 100.
Tôi thì dân ngoại đạo, nhưng thiếu caxi thì các bác cứ sữa, cua, cá nhỏ nhai cả xương, xương mà nhá được thì ráng xơi, sẽ không có chuyện loãng xương đâu. Các cụ nhà ta hồi xưa sống đến 70-80 tuổi, đẻ sồn sồn cả 6-8 người con mà có bị loãng xương gì đâu.
Còn thiếu kẽm thì cứ hàu mà xơi.
Sầu Riêng thì đúng là Viagara thiên nhiên đó.
Hồi xưa các cụ nhà mình nhai trầu bỏm bẻm ít thấy sâu răng hay gãy, còn bây giờ chúng ta kiêng đủ thứ thì lại...
Viên tảo thì việc gì phải cảu Ấn với Mẽo làm gì, VN mình có tảo Spirulina tha hồ uống vừa rẻ vừa bổ ngang bổ dọc lại còn thêm lòng yêu nước xài hàng Việt nữa.
Linh Quan Y@: Bán hàng đa cấp cũng là 1 loại hình bán hàng thôi, mà họ gọi là bán hàng trực tiếp không thông qua  khâu phân phối, nhưng giá thì nên xem lại và tham khảo chủng loại tương đương trên thị trường trước khi quyết định mua sản phẩm cảu bán hàng đa cấp.
Ngay cả chuyện khuyến mãi cũng vậy thôi, nhiều cửa hàng họ đề sale off đến 30-50% nhưng kỳ thực trước khi sale off 50% thì họ đã up lên 70% rồi , hoặc là đồ cận date hay hàng trưng bày đem ra bán.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 28 Tháng Sáu, 2012, 07:32:37 am


Tôi thì dân ngoại đạo, nhưng thiếu caxi thì các bác cứ sữa, cua, cá nhỏ nhai cả xương, xương mà nhá được thì ráng xơi, sẽ không có chuyện loãng xương đâu. Các cụ nhà ta hồi xưa sống đến 70-80 tuổi, đẻ sồn sồn cả 6-8 người con mà có bị loãng xương gì đâu.
Còn thiếu kẽm thì cứ hàu mà xơi.
Sầu Riêng thì đúng là Viagara thiên nhiên đó.
Hồi xưa các cụ nhà mình nhai trầu bỏm bẻm ít thấy sâu răng hay gãy, còn bây giờ chúng ta kiêng đủ thứ thì lại...
Viên tảo thì việc gì phải cảu Ấn với Mẽo làm gì, VN mình có tảo Spirulina tha hồ uống vừa rẻ vừa bổ ngang bổ dọc lại còn thêm lòng yêu nước xài hàng Việt nữa.
Linh Quan Y@: Bán hàng đa cấp cũng là 1 loại hình bán hàng thôi, mà họ gọi là bán hàng trực tiếp không thông qua  khâu phân phối, nhưng giá thì nên xem lại và tham khảo chủng loại tương đương trên thị trường trước khi quyết định mua sản phẩm cảu bán hàng đa cấp.
Ngay cả chuyện khuyến mãi cũng vậy thôi, nhiều cửa hàng họ đề sale off đến 30-50% nhưng kỳ thực trước khi sale off 50% thì họ đã up lên 70% rồi , hoặc là đồ cận date hay hàng trưng bày đem ra bán.
Nhưng phải chơi thể thao để phân tử canxi gắn vào xương Bác ạ, xơi không chưa đủ đâu ;)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 28 Tháng Sáu, 2012, 08:20:02 am
Có một việc em cứ thắc mắc hoài, các Bác CCB cứ than là bệnh, nhưng khi off thường là nhậu tới bến :D. Các Bác thừa biết rượu vào làm hại sức khỏe, nhưng cứ uống như chưa từng được uống :P, nên cứ bệnh hoài, chữa mãi không hết. Các Bác hãy giữ gìn sức khỏe và bớt uống rượu bằng cách mỗi lần có rượu ngon hãy gọi em ra uống bớt ;D, vợ em cứ nhì nhằng lúc này sao không thấy uống rượu hải mã ;D

Thì mấy lão ý thuộc nằm lòng bài:" Em ơi có bao nhiêu, 60 năm cuộc đời....", nên cố gắng tới bến được chút nào hay chút ấy!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 28 Tháng Sáu, 2012, 08:38:54 pm
@CCBTT bạn đau khớp mà chịu khó siu tầm sách báo về bệnh của mình vậy là bác giỏi hơn đám quân y chúng tôi rồi,bác hiểu được cơ chế bệnh và biết cả dùng thuốc ,vậy là chúng tôi thất nghiệp.
Tôi chỉ khuyên bác cẩn thận trong dùng thuốc tại sao lai phải dùng thực phẩm chức năng??, trong khi ta có thể tổng hợp được từ thiên nhiên sao ta lai phải đổ thêm hóa chất vào người cho hại thân gan?Nhiêu bệnh nhân vì tin nó không chịu ăn uống gì cả vậy mà khi bênh nặng bó tay, giàm cân là để cho đôi chân được nghỉ ngơi nhẹ bớt sức nặng của cơ thể ,ăn uống từ thiên nhiên và hiện nay bác đã đi lại được thì bác có thể tâp thể dục nhẹ nhàng tránh sợ đau mà nằm 1 chỗ gối lại cứng đơ ,đi dược nhiều hơn nữa bác nên đi học khiêu vũ dưỡng sinh tôi dám chắc chắn chữa chân bác dẻo dai đi đứng nhẹ nhàng đấy là những bài khiêu vũ ma chỗ tôi tiếp nhận từ những lời khuyên của  bác sĩ với bệnh nhân thoát vị đĩa điệm,viêm khớp ,gối, háng ,cổ .Đảm bảo bác sẽ đẹp, trẻ,khỏe và yêu đời <không phải mời riêng bác mà tất cả ai muốn học khiêu vũ> tai Cung Văn hóa lao động.
Chúc bác may mắn ,


Tiêu đề: bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Dkz75 trong 29 Tháng Sáu, 2012, 04:57:01 am
Lúc tại ngũ mình có nằm viện mấy lần, tư tưởng không thông mang bình đông không nổi đó mà.Lần đầu,buổi chiều cùng với mấy đ/c trong A ra chỗ gốc trâm hái trái ăn chơi nên bị rắn lục loại đầu xanh đuôi đỏ mổ lên ngón chân,sau khi mấy đ/c đập chết con rắn chạy về chỗ anh y tá Tần để xử lý,anh Tần lấy dao lam rạch 2 đường chỗ dấu răng xong đắp thuốc chống rắn rồi bó lại nhưng sáng hôm sau cái chân trái bị rắn cắn nó sưng to bằng bắp vế nên đơn vị dẫn lên bệnh xá trung đoàn để điều trị,mấy hôm ở bệnh xá đi không được cho nên anh em phải bê cơm về cho ăn mất 3 ngày,cũng do nằm viện nên mới gặp Phạm Tấn Thinh bị thương do giẫm phải mìn K58.Bịnh của lính trong những ngày chiến đấu ác liệt và gian khổ là chuyện không phải bàn cải,nhưng xuất ngũ,phục viên rồi mà nó còn đeo đuổi mãi mới đau khổ cho nhiều anh em mình.Dkz còn nhớ đến năm 1995 ,sau hơn 10 năm về nước mà đ/c Đinh Công Tâm vẫn còn lên cơn sốt rét vừa run vừa rên hừ hừ...cái vi trùng sốt rét mang từ Pailin về Việt nam.Nhưng anh em mình có một chứng bệnh mà người khác nhìn nhận cho rằng mấy ông đi Campuchia về ông nào cũng tưng tưng,có người còn bảo mấy ổng bị dây dùn dây thẳng...có mấy em trẻ thì theo hỏi mình anh ơi bộ đội qua bên đó chiến đấu đều bị tiêm thuốc dạn phải không?mình nói làm gì có chuyện chích thuốc dạn mà mấy em nó vẫn không tin vì cho rằng không có mà sao chiến đấu gan dữ vậy với lại bây giờ hình như ai cũng bị street hết hả anh.


Tiêu đề: Re: bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 29 Tháng Sáu, 2012, 05:20:21 am
Hồi ở bên Lào, tiểu đội tôi chúng nó bắt được một con rắn. Một thằng quê ở Thái Bình buộc đầu rắn treo lên dây phơi quần áo, sau đó chặt đuôi rắn và ghé mồm vào mút máu rắn. Nó bảo làm như vậy đỡ được bệnh đau lưng. Tôi thấy ghê quá.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: CCBTT trong 29 Tháng Sáu, 2012, 10:19:13 am
@quân y103, Ha ha... tớ khỏe rồi, đi lại nhẹ nhàng, chỉ còn đứng lên, ngồi xuống hơi khó khăn chút, đã giảm được 2kg mỡ  ;D. Có bệnh thì vái tứ phương, theo lời các cụ dạy!, nhưng phải tỉnh táo  ;).
Giờ có nhẩy dưỡng sinh nữa hả, hay đấy. Hẹn gặp bạn hiền ở tao đàn thời gian gần nhất nhé?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: LeC18-812 trong 29 Tháng Sáu, 2012, 01:21:36 pm
Thấy các anh nói tới rắn ở k.cho Lẹ c18-812 góp thêm câu chuyện, vào khoảng thangs2 hoặc 3/83 lúc này lẹ về c3-d30-f309 học khẩu đội trưỡng, c3-d30 lúc này anh Thịnh c trưỡng,b trưỡng 12,7 anh TRIỄN, b cối anh CHIẾN,b đkzanh DŨNG và một anh nửa là c phó mới đi phép vào đơn vị ngày hôm đó nên Lẹ không nhớ tên.Đêm đó khoảng 19 giờ anh Thịnh cùng anh c phó đi lên d bộ  trên con đường lính đắp đẻ đi cao raó và không có cỏ,không may trên đường đi anh c phó đạp phải con rắn bò ngang đường,rắn to chỉ bằng ngón tay cái,dài hơn gang tay,có màu đen,vàng,đỏ từng khoang mỗ vào mu bàn chân anh c phó,trong chốc anh bị tê liệt và đau nhức anh Thịnh vội cõng lên d bộ sơ cứu,sau đó nhanh chóng điều một a và y tá cán anh c phó chạy một mạch từ d30 về bệnh xá f  mười mấy km liền trong đêm,khi đến bệnh xá f thì từ đầu gối trở xuống đã thâm đen và đêm đó ae cán thương ngũ tại bệnh xá f,sáng hôm sau vào thăm lại anh thì cả cái chân bị thâm đen và sưng rất to,máu độc tươm ra từ lỗ chân lông và anh cũng hy sinh trên đường chuyển về 7E


Tiêu đề: Re: bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 29 Tháng Sáu, 2012, 06:07:44 pm
Thấy các anh nói tới rắn ở k.cho Lẹ c18-812 góp thêm câu chuyện, vào khoảng thangs2 hoặc 3/83 lúc này lẹ về c3-d30-f309 học khẩu đội trưỡng, c3-d30 lúc này anh Thịnh c trưỡng,b trưỡng 12,7 anh TRIỄN, b cối anh CHIẾN,b đkzanh DŨNG và một anh nửa là c phó mới đi phép vào đơn vị ngày hôm đó nên Lẹ không nhớ tên.Đêm đó khoảng 19 giờ anh Thịnh cùng anh c phó đi lên d bộ  trên con đường lính đắp đẻ đi cao raó và không có cỏ,không may trên đường đi anh c phó đạp phải con rắn bò ngang đường,rắn to chỉ bằng ngón tay cái,dài hơn gang tay,có màu đen,vàng,đỏ từng khoang mỗ vào mu bàn chân anh c phó,trong chốc anh bị tê liệt và đau nhức anh Thịnh vội cõng lên d bộ sơ cứu,sau đó nhanh chóng điều một a và y tá cán anh c phó chạy một mạch từ d30 về bệnh xá f  mười mấy km liền trong đêm,khi đến bệnh xá f thì từ đầu gối trở xuống đã thâm đen và đêm đó ae cán thương ngũ tại bệnh xá f,sáng hôm sau vào thăm lại anh thì cả cái chân bị thâm đen và sưng rất to,máu độc tươm ra từ lỗ chân lông và anh cũng hy sinh trên đường chuyển về 7E
Hồi ở bên Lào, tiểu đội tôi chúng nó bắt được một con rắn. Một thằng quê ở Thái Bình buộc đầu rắn treo lên dây phơi quần áo, sau đó chặt đuôi rắn và ghé mồm vào mút máu rắn. Nó bảo làm như vậy đỡ được bệnh đau lưng. Tôi thấy ghê quá.
Nhân các bác bàn về RẮN. Vetran xin có mấy ý sau. Trong hàng trăm loài rắn độc trên toàn thế giới thì chỉ có khoảng 50% có thể gây nguy hại đến tính mạng con người khi bị chúng cắn, nếu không được chữa chạy kịp thời. Nếu bị rắn cắn trong rừng hoặc gặp những điều kiện di chuyển khó khăn thì trước hết người xung quanh nhanh chóng dùng vật sắc rạch rộng vết cắn như trường hợp bác DKZ nêu. Với mục đích bóp nặn máu cho chảy càng nhiều càng tốt cho trôi bớt nọc độc của rắn ra ngoài. Tuy nhiên nọc độc của rắn có cấu trúc bởi hàng trăm loại Protid khác nhau có tính hoạt hóa cao và dễ dàng di chuyển theo máu vào hệ thống tuần hoàn về tim, não do vậy đồng thời lúc rạch rộng vết cắn thì cần sử dụng dây thun, dây vải hoặc có dây garo thì tốt nhất để thắt buộc (Garo) phía trên vết căn nhằm mục đích ngăn chặn sự lưu chuyển nọc độc về tim và não sẽ gây ngừng tim nếu là loại rắn có nọc độc gây độc cho máu và hệ tuần hoàn. Và cũng như vậy sẽ gây hủy hoại các tế bào thần kinh trung ương và hệ thống thần kinh cảm giác, vận động nếu gặp loại rắn có lọc độc gây độc thần kinh. Bước tiếp theo là vận chuyển nhanh chóng về cơ sở quân dân y có khả năng sử dụng hóa chất, kháng huyết thanh và các loại thuốc men trung hòa nọc độc. Nếu gặp trường hợp ở rừng sâu, phương tiện, đường xá không cho phép về mặt thời gian thì cầm chắc cái chết hoặc chí ít cũng phải "đoạn chi" cấp cứu vì trong quá trình vận chuyển không thể nới Garo theo qui trình như những vết thương khác do vậy mà bộ phận bị garo sẽ thiếu Oxy dưỡng chất, sẽ dẫn đến hoại tử chi.
Ở những vùng cao hay thâm sơn cùng cốc, bà con dân tộc ít người thường có những bài thuốc cây rễ, lá có thể tạm thời trung hòa giảm độc lực của nọc rắn như các loại có chất chát (tanin) Sung, vả, ổi, dầu Hội, mà có thể giúp nạn nhân tai qua nạn khỏi. Bác nào có điều kiện tiếp xúc tìm hiểu được các loại thuốc nam nay thì xin cung cấp để anh em cùng tham khảo
@Linhthongtin: Như một bài trước em đã viết, nhiều khi anh em ta cứ nghe truyền miệng đại loại "dùng cái gì bổ cái ấy" cho nên mới có trường hợp mút máu rắn, pha huyết rắn vào rượu đãi bạn hiền khách quí, thậm chí còn thả trái tim rắn đang đập thoi thóp vào ly rượu rồi long trọng kính mời khách quí nhất trong bàn tiệc. Xin thưa với bác, tất cả những thứ đó không có tác dụng gì mà lại rất mất vệ sinh vì quá trình lấy tiết rắn nếu ta không vệ sinh tốt da chỗ cắt tiết thì hàng triệu vi sinh vật sống kí sinh trên da rắn sẽ vào bụng ta. Cũng như vậy sẽ rất mất vệ sinh do các loại vi kí sinh vật trên da lông động vật khi ta cắt lấy tiết như : lợn, dê, chó, vịt để đánh tiết canh, kể cả việc lấy các bộ phận khác của con vật ăn uống sống như pha mật rắn, mật cẩu tuyền, hắc miu vào rượu V.V. Đó là em chưa nói đến việc cơ thể chúng ta không dễ gì đã tiêu hóa được các bộ phận động vật có cấu trúc Protid bền vững còn sống, mà cơ thể không có khả năng phân hủy và hấp thụ.
Tuy nhiên việc sử dụng nọc rắn trong điều trị viêm thấp xương khớp và một số bệnh thuộc hệ thần kinh vận động bị đau mãn tính thì rất hiệu quả khi  được bào chế theo đúng qui trình của nghành sản xuất dược phẩm. Do vậy ở nước ta có những trại nuôi rắn độc lấy nọc bào chế thuốc rất thành công ví dụ như trại rắn Đồng Tâm ở gần sân bay Trà Nóc - Cần Thơ do (thiếu tá -hơn chục năm trước) Tư Dược làm giám đốc nổi tiếng một thời khi rắn độc bò vào giường thăm ông trong đêm khuya khoắt mà ông vẫn bình an nói chuyện với rắn, ru cho rắn ngủ. Kính các bác mấy dòng mạo muội


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 29 Tháng Sáu, 2012, 06:24:22 pm
xin gui các bác 1 bài về Thực phẩm cho người đau lưng 1 bệnh thường gặp bài được đăng của Yahoo.
Dưới đây là một số bài thuốc hay để ngăn ngừa và chữa trị đau lưng.

Đau lưng là triệu chứng thường gặp trong nhiều bệnh lý nội ngoại khoa. Thông thường khi chữa chứng đau lưng, các thầy thuốc y học cổ truyền hay sử dụng các biện pháp như dùng thuốc uống trong và xoa đắp bên ngoài, châm cứu bấm huyệt, tập luyện khí công dưỡng sinh. Tuy nhiên, có một liệu pháp hết sức đơn giản nhưng rất có ý nghĩa trong việc hỗ trợ điều trị và dự phòng tích cực tình trạng đau lưng tái phát mà người ta còn ít để ý đến, đó là việc lựa chọn và sử dụng hợp lý các thực phẩm thông dụng hàng ngày. Vậy, người bị đau lưng nên ăn gì? Dưới đây, xin được giới thiệu một số loại thực phẩm nên dùng để bạn đọc tham khảo và áp dụng:

Vừng đen

Tên thuốc là cự thắng, vị ngọt, tính bình, có công dụng bổ can thận. Sách Bản thảo cương mục cho rằng: vừng đen có khả năng trị ngũ tạng hư tổn, làm tăng khí lực và làm vững gân cốt. Sách Thọ thân dưỡng lão tân thư chủ trương dùng rượu vừng đen để trị chứng đau khớp, tứ chi yếu liệt và lưng đau gối mỏi ở người già. Dân gian thường dùng cháo vừng đen để bổ thận và chữa chứng yêu thống
Hạt sen
Còn gọi là liên tử nhục, vị ngọt, tính ấm, có công dụng dưỡng tâm, ích thận, bổ tỳ. Sách Nhật hoa tử bản thảo cho rằng : liên tử có tác dụng trị yêu thống. Sách Bản thảo cương mục cũng viết: “Liên tử giao tâm thận, hậu tràng vị, cố tinh khí, cường cân cốt, bổ hư tổn, lợi nhĩ mục, trừ hàn thấp”. Bởi vậy, hạt sen rất thích hợp với chứng đau lưng mạn tính do thận hư hoặc có kèm theo hàn thấp.

Rau hẹ và hạt hẹ

Còn gọi là phỉ thái và phỉ tử. Rau hẹ có công dụng ôn trung, hành khí, tán huyết, “làm ấm lưng gối” (Nhật hoa tử bản thảo), “trị dương hư thận lãnh, dương đạo bất chấn, hoặc yêu tất lãnh thống” (Phương mạch chính tông). Dân gian thường dùng rau hẹ xào với dầu vừng ăn hoặc dùng rau hẹ 60g rửa sạch, ép lấy nước cốt rồi hoà với một chút rượu vang uống để chữa chứng đau lưng mạn tính. Hạt hẹ có công dụng bổ can thận, làm ấm lưng gối, tráng dương cố tinh, dùng rất tốt cho những người đau lưng mỏi gối do lạnh.
Hạt dẻ
Có công dụng bổ thận khí, kiện tỳ vị, làm mạnh lưng gối. Sách Thiên kim yếu phương viết: “Sinh thực chi, thậm trị yêu cước bất toại”. Nhà bác học Lý Thời Trân khuyên rằng: để trị chứng đau lưng mỗi ngày nên ăn 10 hạt dẻ hoặc giả nấu cháo hạt dẻ ăn thường xuyên.

Hoài sơn

Có công dụng ích thận, kiện tỳ, bổ phế. Sách Biệt lục Viết: “Hoài sơn chỉ yêu thống” (hoài sơn có công dụng chữa đau lưng). Mỗi ngày dùng 30g đến 60g ninh nhừ, chế thêm đường phèn làm đồ tráng miệng


Tiêu đề: Re: bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: yuk56 trong 29 Tháng Sáu, 2012, 07:06:50 pm
[ Nếu bị rắn cắn trong rừng hoặc gặp những điều kiện di chuyển khó khăn thì trước hết người xung quanh nhanh chóng dùng vật sắc rạch rộng vết cắn như trường hợp bác DKZ nêu. Với mục đích bóp nặn máu cho chảy càng nhiều càng tốt cho trôi bớt nọc độc của rắn ra ngoài. Tuy nhiên nọc độc của rắn có cấu trúc bởi hàng trăm loại Protid khác nhau có tính hoạt hóa cao và dễ dàng di chuyển theo máu vào hệ thống tuần hoàn về tim, não do vậy đồng thời lúc rạch rộng vết cắn thì cần sử dụng dây thun, dây vải hoặc có dây garo thì tốt nhất để thắt buộc (Garo) phía trên vết căn nhằm mục đích ngăn chặn sự lưu chuyển nọc độc về tim và não sẽ gây ngừng tim nếu là loại rắn có nọc độc gây độc cho máu và hệ tuần hoàn. Và cũng như vậy sẽ gây hủy hoại các tế bào thần kinh trung ương và hệ thống thần kinh cảm giác, vận động nếu gặp loại rắn có lọc độc gây độc thần kinh).
Hình như bây giờ phác đồ sơ cứu , không còn chỉ định garô (tourniquet) nưã.. Xin gưi đến các bác đường truyền sau đây http://www.youtube.com/watch?v=ZcDeBulamfU&feature=relmfu hoặc theo bài viêt sau đựoc đăng trong báo gia đình

Xử trí như thế nào?
 
BS Minh Tiến, BV Nhi đồng 1, TPHCM khuyến cáo, bất cứ trường hợp nào bị rắn cắn, ngay cả khi xác định là rắn lành đều cần theo dõi sát như là một trường hợp rắn độc cắn, ít nhất là trong 6 giờ đầu.
 Trong trường hợp bị rắn độc cắn, không được nặn, hút nọc độc mà phải để nạn nhân nằm bất động vì nọc độc của rắn xâm nhập vào cơ thể theo con đường mạch bạch huyết (không phải mạch máu thông thường). Con đường vận chuyển nọc độc này sẽ trở nên nhanh hơn và nhiều hơn khi cơ thể vận động.
Sau đó, đặt nơi bị cắn thấp hơn so với tim để hạn chế hấp thu nọc độc. Rửa sạch vết thương bằng xà bông và nước. Phủ lên vết cắn bằng gạc mát để giảm đau, sưng, sau đó nhanh chóng đưa nạn nhân tới cơ sở y tế để xác định loại rắn cắn và chích huyết thanh kháng nọc phù hợp.
 Ths.BS Lê Xuân Ngọc, BV Nhi TƯ khuyến cáo cần an ủi nạn nhân bị rắn cắn trong lúc sơ cứu. Trong trường hợp vết thương ở tay hoặc chân thì cần phải bất động chi đó bằng nẹp, sau đó rửa sạch vết thương bằng nước hoặc các dung dịch sát khuẩn như nước muối iốt 10%. Khi rắn đã chết cũng không nên cầm hoặc trêu vì đầu rắn đã chết vẫn còn nọc độc.
 Phòng ngừa bị rắn cắn bằng cách tránh đi vào nơi có nhiều bụi rậm. Trong trường hợp buộc phải đi thì nên đi giày cao, đi ủng và mặc quần dài phủ ra ngoài giày sau đó dùng gậy khua vào bụi rậm phía trước, đợi một lúc rồi mới đi qua. Ngoài ra nên phát hoang rộng xung quanh nơi ở để đề phòng rắn bò vào nhà.
  Khi bị rắn cắn:

NÊN:
 
- Rửa sạch vết cắn bằng xà bông và nước muối iốt 10% hoặc càng nhiều nước sạch càng tốt để lấy đi nọc độc. Trong trường hợp không có sẵn nước, hãy dùng bất cứ chất lỏng nào có sẵn để rửa ngay vết thương cho trẻ.
Nếu trẻ bị rắn cắn ở chân hoặc cánh tay, hãy bất động chi đó bằng một cái nẹp theo cách bất động gãy xương và đặt nơi bị cắn thấp hơn so với tim để hạn chế hấp thu nọc độc.
 - Nhanh chóng đưa nạn nhân tới cơ sở y tế.
- Đem rắn hoặc xác rắn (nếu đã bắt được hoặc giết chết) đến bệnh viện để bác sĩ xác định loại thuốc thích hợp cần sử dụng cấp cứu cho trẻ.
KHÔNG NÊN
- Chích, rạch, châm, chọc, hút nọc độc tại vùng vết cắn vì có thể gây hại thêm cho bệnh nhân.
- Chườm đá hay chườm lạnh.
 - Garô vì sẽ làm tắc nghẽn hoàn toàn động mạch do mạch máu vận chuyển máu từ tim đi nuôi dưỡng các bộ phận của cơ thể. Nhiều trường hợp sau đó phải cắt cụt chân tay vì garô.

Và đây là đường truyền đến báo giadinh.net .vn
 http://giadinh.net.vn/2011061008574707p0c1011/xu-tri-ran-can.htm
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 29 Tháng Sáu, 2012, 07:57:30 pm
Xin chào bác Yuk56. Tôi giám chắc cái ông bác sĩ Tiến và ông Thạc sĩ Ngọc chưa bao giờ nếm mùi khổ ải của nạn nhân (chiến sĩ) bị rắn cắn nơi núi rừng cô độc. Tất cả những thông tin của mấy ổng là giáo khoa, là sự việc trong phòng hồi sức với cả dàn hệ thống máy móc hiện đại duy trì sinh tồn. Dù sao cũng cám ơn bác đưa hai line về cc rắn cắn cho những người lính chiến tham khảo học tập và thực hành khi hữu sự.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: yuk56 trong 29 Tháng Sáu, 2012, 08:40:19 pm
Xin chào bác Yuk56. Tôi giám chắc cái ông bác sĩ Tiến và ông Thạc sĩ Ngọc chưa bao giờ nếm mùi khổ ải của nạn nhân (chiến sĩ) bị rắn cắn nơi núi rừng cô độc. Tất cả những thông tin của mấy ổng là giáo khoa, là sự việc trong phòng hồi sức với cả dàn hệ thống máy móc hiện đại duy trì sinh tồn. Dù sao cũng cám ơn bác đưa hai line về cc rắn cắn cho những người lính chiến tham khảo học tập và thực hành khi hữu sự.
Xin thưa với chị Anh Thơ không riêng gì hai BS Tiến và BS Ngọc mà các bệnh viện hàng đầu cùa Việt Nam mà ngay cả bài giảng trong trường Y đều không khuyền khích Garôt trong vấn đề sơ cứu rắn cắn..Xin gửi đến chị hai đường truyền sau, một là của BV Bạch Mai Hà Nội và hai là BV cấp cứu Trưng Vương TP Hồ Chí Minh .
http://bachmai.gov.vn/index.php?option=com_content&task=view&id=482&Itemid=32
http://www.t4ghcm.org.vn/vn/suc-khoe/suc-khoe-tong-quat/EERPNT082700/


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 29 Tháng Sáu, 2012, 08:56:02 pm
   Theo em nghĩ thì các anh chị đều đúng. do ở chiến trường và nơi có điều kiện khác nhau một trời một vực. Nếu bây giờ gặp rắn cắn thì có lẽ phải làm như vậy nhưng khi ở chiến trường trong lúc hành quân hay công tác mà gặp rắn cắn có khi còn phải ghé miệng vào hút máu nơi vết cắn ngay, còn ga rô xong vận chuyển về đơn vị hoặc bệnh xá đường xa thì không thể theo nguyên tắc một lúc nới ga rô một lần vì nọc độc còn sẽ theo máu lên não thần kinh....Để lâu thì hỏng đoạn chi, chưa kể nếu bị mổ vào đầu thì...bó tay. Do đó thực hiện bài bản cũng khó !
  Em chỉ hiểu thế thôi ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 29 Tháng Sáu, 2012, 09:23:53 pm
   Theo em nghĩ thì các anh chị đều đúng. do ở chiến trường và nơi có điều kiện khác nhau một trời một vực. Nếu bây giờ gặp rắn cắn thì có lẽ phải làm như vậy nhưng khi ở chiến trường trong lúc hành quân hay công tác mà gặp rắn cắn có khi còn phải ghé miệng vào hút máu nơi vết cắn ngay, còn ga rô xong vận chuyển về đơn vị hoặc bệnh xá đường xa thì không thể theo nguyên tắc một lúc nới ga rô một lần vì nọc độc còn sẽ theo máu lên não thần kinh....Để lâu thì hỏng đoạn chi, chưa kể nếu bị mổ vào đầu thì...bó tay. Do đó thực hiện bài bản cũng khó !
  Em chỉ hiểu thế thôi ạ !

hehe ở chiến trường ga rô khó có chuyện xả ra như lý thuyết lắm nên một khi đã ga rô là cầm chắc đoạn chi .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 29 Tháng Sáu, 2012, 10:04:07 pm
Xin chia sẻ thêm về bệnh đau lưng, đau lưng có hàng đống nguyên nhân, theo em thì phần lớn lính đau lưng là do thoái hóa cột sống thắt lưng(giống em :D), nguyên nhận là do khuân vác năng, thiếu dinh dưỡng hay chơi thể thao không đúng, hay quá nặng... dẫn tới đau ngang thắt lưng trên mông một gang tay ;D, thắt lưng muốn dứt rời khỏi cột sống, đi đứng nằm ngồi gì cũng đau, cầm cái chén ăn cơn cũng rớt, kéo dài vài ngày hay vài tuần, bỗng dưng khỏi bệnh mà không cần uống thuốc, tần suất tái phát phụ thuộc vào chế độ dinh dưỡng, điều kiện tập luyện và tuổi tác. Điều trị thì tùy mỗi người, bản thân em thì ra BV YHDT trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa TPHCM. điều trị đông tây kết hợp, vừa uống thuốc thang của Đông y, vừa uống thuốc viên của Tây y, kết hợp tập thể dục(Do em tự thiết kế với bà xã) sau 6 tháng là hết đau, 10 năm rồi chưa tái phát.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 30 Tháng Sáu, 2012, 06:12:49 am
Anhtho thống nhất với các anh chị về qui trình và kĩ thuật cấp cứu rắn cắn trong điều kiện tối ưu về vận chuyển, cơ sở vật chất và thuốc men. tuy nhiên như ý kiến Linhquany rất đúng, bởi vì chúng ta đang đề cập đến hoàn cảnh bị rắn cắn nơi rừng sâu hoặc vùng xa, không đáp ứng mọi điều kiện cần và đủ, nếu chúng ta không thực hiện các kinh nghiệm cổ điển thì nạn nhân cầm chắc cái chết. Vấn đề là ở những vùng thâm sơn cùng cốc, vùng sâu vùng x, bà con hay có những bài thuốc rất hiệu nghiệm chữa rắn căn mà nạn nhân tai qua nạn khỏi hoặc chí ít cũng cầm cự qua thời gian vận chuyển đến cơ sở y tế đủ điều kiện điều trị.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 30 Tháng Sáu, 2012, 08:46:01 am
Cám ơn các bác đã nhiệt tình tham gia. Ngày xưa tôi cũng có nghe một bài thuốc trị rắn cắn, đưa lên để các bác tham khảo. Đó là người ta dùng một đoạn của chóp sừng trâu, nhồi đầy củ nén đã được giã nhỏ, sau đó bọc đất sét đem nung, ước chừng củ nén bên trong sừng đã khô, cạy bỏ đất và xác củ nén, đem cất để dành. Khi có người bị rắn cắn, chỉ cần mang cái chót sừng ấy, ấp vào vết thương, là nó hút sạch chất độc vào sừng, cứ thế dùng mãi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 30 Tháng Sáu, 2012, 02:53:37 pm
Cám ơn các bác đã nhiệt tình tham gia. Ngày xưa tôi cũng có nghe một bài thuốc trị rắn cắn, đưa lên để các bác tham khảo. Đó là người ta dùng một đoạn của chóp sừng trâu, nhồi đầy củ nén đã được giã nhỏ, sau đó bọc đất sét đem nung, ước chừng củ nén bên trong sừng đã khô, cạy bỏ đất và xác củ nén, đem cất để dành. Khi có người bị rắn cắn, chỉ cần mang cái chót sừng ấy, ấp vào vết thương, là nó hút sạch chất độc vào sừng, cứ thế dùng mãi.
Tôi đồng ý ý kiến bác BS-812 vì đấy cũng là tinh thần của vấn đề được đặt ra về chuyện rắn cắn và xử lý ban đầu bằ́ng những bài thuốc (dân ngay). Vậy hỏi bác cái thứ củ NÉN là củ gì, bác mô tả giùm, nếu có tài liệu về nó thì bác cung cấp, biết đâu trong nó chứa một chất gì "kị" nọc rắn thì tuyệt vời, còn cái chóp sừng trâu chắc chỉ là cái khuôn mà người dân dùng cho nó mang thêm nét kì bí thì sao.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Lethao1394 trong 30 Tháng Sáu, 2012, 04:45:04 pm
   Bài thuốc tri rắn cắn của dân tộc thiểu số raglây : khi bị rắn cắn lập tức đập chết con rắn (vừa cắn) mổ lấy gan đắp vào vết thương(khi vết thưuơng đã rạch miệng cho máu độc thoát bớt ra ngoài).Sau đó lựa chổ đất có độ ẩm cao đào hố chôn vết cắn ngập sâu trong đất thường là phần chân hoặc tay.
   Thuốc uống thì lấy vỏ dây Mấu (loại dây rừng hay dùng làm dây cột,bó cây củi thường có rất nhiều ở rừng miền trung ) sắc nước  uống cho đến khi không còn sưng nhức thì thôi.
    Bài thuốc này ngày trước khi chưa nhập ngũ tôi đã dùng trị cho thằng em  ruột bị rắn lục nưa đất đuôi đỏ (cạp nia) cắn rất hiệu quả
    Lưu ý thuốc này có vị rất chát,hơn cả xác cau khô


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 30 Tháng Sáu, 2012, 06:37:14 pm
Nhưng mà con rắn cắn xong nó chạy mất thì làm thế nào?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: lethanh80 trong 30 Tháng Sáu, 2012, 08:05:14 pm
   Bài thuốc tri rắn cắn của dân tộc thiểu số raglây : khi bị rắn cắn lập tức đập chết con rắn (vừa cắn) mổ lấy gan đắp vào vết thương(khi vết thưuơng đã rạch miệng cho máu độc thoát bớt ra ngoài).Sau đó lựa chổ đất có độ ẩm cao đào hố chôn vết cắn ngập sâu trong đất thường là phần chân hoặc tay.
   Thuốc uống thì lấy vỏ dây Mấu (loại dây rừng hay dùng làm dây cột,bó cây củi thường có rất nhiều ở rừng miền trung ) sắc nước  uống cho đến khi không còn sưng nhức thì thôi.
    Bài thuốc này ngày trước khi chưa nhập ngũ tôi đã dùng trị cho thằng em  ruột bị rắn lục nưa đất đuôi đỏ (cạp nia) cắn rất hiệu quả
    Lưu ý thuốc này có vị rất chát,hơn cả xác cau khô
             Ghé qua  bệnh viện của ông anh BS lại thấy thầy lão cối 120 Lethao ẩn nấp ở đây.Tính hành nghề” lang băm “hay sao zậy ông bạn ? Dạo này mấy phòng khám TQ ở Tp đang bỏ của chạy lấy người ,bạn xáp zô  chắc vớ bẫm…đấy  hahaha.(đùa vui chớ giận)
      Lethao nè! Lỡ bị cắn từ cổ trở lên chắc cũng phải dùng phương pháp” đào lỗ chôn”chứ bạn.... ???


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quân khí viên trong 30 Tháng Sáu, 2012, 08:35:33 pm
......... Vậy hỏi bác cái thứ củ NÉN là củ gì, bác mô tả giùm, nếu có tài liệu về nó thì bác cung cấp, biết đâu trong nó chứa một chất gì "kị" nọc rắn thì tuyệt vời, còn cái chóp sừng trâu chắc chỉ là cái khuôn mà người dân dùng cho nó mang thêm nét kì bí thì sao.
Cho em góp ý! Củ nén là một loại cây làm gia vị, như tỏi. Củ to nhất chỉ khoảng ngón tay út. Loại này em chỉ thấy Quảng Nam mới có( hình như vậy). Đây là ảnh của nó.
(http://yeuquangngai.net/upload/images/yeuquangngai.net_siajpttf62c4fixk11qo.gif)

(http://dep.com.vn/Uploaded/thanhnt/2012_06_12/cu-nen-chua-viem-hong.jpg)

(http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSO1yN4DYgUWIcoGN126ljlcdc69v3PVBUB5533qO3nTnqyByKfvOXPyhrZ)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quân khí viên trong 30 Tháng Sáu, 2012, 08:38:24 pm
............................................
      Lethao nè! Lỡ bị cắn từ cổ trở lên chắc cũng phải dùng phương pháp” đào lỗ chôn”chứ bạn.... ???

Nếu bị cắn từ cổ trở lên thì đào lỗ sâu cỡ ngập đầu, sau đó chôn luôn chớ sao, bác Lethanh! ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 30 Tháng Sáu, 2012, 08:49:52 pm
......... Vậy hỏi bác cái thứ củ NÉN là củ gì, bác mô tả giùm, nếu có tài liệu về nó thì bác cung cấp, biết đâu trong nó chứa một chất gì "kị" nọc rắn thì tuyệt vời, còn cái chóp sừng trâu chắc chỉ là cái khuôn mà người dân dùng cho nó mang thêm nét kì bí thì sao.
Cho em góp ý! Củ nén là một loại cây làm gia vị, như tỏi. Củ to nhất chỉ khoảng ngón tay út. Loại này em chỉ thấy Quảng Nam mới có( hình như vậy). Đây là ảnh của nó.
(http://yeuquangngai.net/upload/images/yeuquangngai.net_siajpttf62c4fixk11qo.gif)

(http://dep.com.vn/Uploaded/thanhnt/2012_06_12/cu-nen-chua-viem-hong.jpg)

(http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSO1yN4DYgUWIcoGN126ljlcdc69v3PVBUB5533qO3nTnqyByKfvOXPyhrZ)

Theo hình ảnh Quankhivien đưa lên thì loại củ này thuộc họ "hành tỏi" như vậy cũng có lý vì họ này có những thành phần alkanloid giải độc và kháng sinh, nhưng không biết hoạt lực có đủ mạnh để trung hòa cấu trúc protid của nọc rắn không. Nhưng dù sao kinh nghiệm thực tế giải quyết được sự cố khẩn cấp thì ta cứ áp dụng như thành ngữ" có bệnh vái tứ phương" trước khi chuyển nạn nhân tới BV chú Viên ạ. Cám ơn Quankhivien.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 01 Tháng Bảy, 2012, 09:37:30 am
Kính chào bác chủ và các bác tham gia topic. hình ảnh minh họa về củ NÉN của Quankhivien như vậy rất thuyết phục. tôi không rõ lắm nhưng sao nó giống củ hành tăm (ngoài bắc).
Thưa các bác trở lại việc chăm sóc sức khỏe của anh em tuổi xế chiều như chúng ta thì tôi thấy có mấy ý kiến thế này: Theo sách "Trung Dung" trong bộ "Tứ Thư" là những tri thức Trung Hoa cổ thì người ta đề cập tới cái "bất cập" và  "thái quá" rồi khuyên con người giữ đạo Trung Dung tức là tư duy hành động vừa phải, trung chính theo một con đường. Từ quan điểm ấy càng đến tuổi "Già" cang giữ gìn mọi thứ. Nhưng tôi nghiệm ra  trong thực tế, tối ngày các bác cứ kiêng khem, rồi đi khám xét sức khỏe với đủ thứ yêu cầu: Sinh hóa máu, mỡ, đường máu, CTScaner, Siêu âm, điện tim v.v. Hễ thấy có cái gì quá chuẩn VN là lo ngay ngay lại "vái tứ phương". Như vậy là "Thái Quá". Nhưng tôi thì phá cách từ khi tôi đọc đâu đó mấy câu thơ cách nay mấy chục năm rồi (không rõ ai sáng tác, hồi nào) nhưng tôi ghi nhận thông tin là sau mỗi chầu rượu thì cụ Nguyễn Tuân hay ngâm nga tặng bạn rượu, và tôi rất tâm đắc. Xin các bác tham khảo và đề nghị bác chủ BS -812 giải nghĩa và có thêm bớt gì không, chứ mấy chục năm nay tôi thực hành như vậy thấy hiệu quả lắm:

                                                                   BÌNH MINH SỔ TRẢN TRÀ
                                                                  HOÀNG HÔN TAM BÔI TỬU
                                                                  THẤT NHẬT DÂM (NHẤT ĐỘ)  (Tôi sửa là Thất nhật dâm tứ ngũ độ)
                                                                  THỜI THỜI NHẤT NHƯ THỬ
                                                                  LƯƠNG Y BẤT ĐÁO GIA
 mong các bác thảo luận và thông nhất thực hành như vậy cho sức khỏe của ta duy trì tốt để ( tất niên lương y bất đáo)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 01 Tháng Bảy, 2012, 09:42:31 am
   Đúng như bác Vệ nói. Tối hôm qua em ngồi xem mãi, thấy giống giống củ hành, hay còn gọi là hành củ để phân biệt với hành tăm, không có củ ( như hình trên cùng là hành tăm ). Sáng nay em quyết hy sinh một khóm hành của vợ, nhổ lên xem thì thấy...cũng y vậy ! Loại này mà Tết muối ăn thì có bao nhiêu thịt mỡ không ngán đây mà.
  Hay bác Quân khí viên pots nhầm hình ạ ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 01 Tháng Bảy, 2012, 09:54:33 am
He he, bác Vetran đợi mặt trời lặn xuống làm liền 3 ly (Hoàng hôn tam bôi tửu). Còn cụ Nguyễn thời xưa để đồng hồ reng chuông 12PM, lụi cụi dậy làm 3 ly (Bán dạ tam bôi tửu).

Hổng biết cách nào tốt hơn hè?  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 01 Tháng Bảy, 2012, 10:10:40 am
Đúng là củ nén như hình của Quân khí viên đưa lên, nếu tra theo đường dẫn của Google, thì không thấy nói đến tác dụng trị rắn cắn; Nhưng theo dân gian, thì cây nén kỵ rắn, nơi nào có trồng nén, không thấy rắn bò đến, do đó người ta dùng củ, giã nhỏ, đắp lên vết cắn để rút nọc, còn luyện vào sừng trâu, mang theo người là có tính cấp cứu, bị cắn, mang ra xài liền, chứ đi tìm củ thì hơi lâu, nhiều khi không có. (Có thể ngoài Bắc gọi là hành tăm đấy) .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quân khí viên trong 01 Tháng Bảy, 2012, 10:26:44 am
  Đúng như bác Vệ nói. Tối hôm qua em ngồi xem mãi, thấy giống giống củ hành, hay còn gọi là hành củ để phân biệt với hành tăm, không có củ ( như hình trên cùng là hành tăm ). Sáng nay em quyết hy sinh một khóm hành của vợ, nhổ lên xem thì thấy...cũng y vậy ! Loại này mà Tết muối ăn thì có bao nhiêu thịt mỡ không ngán đây mà.
  Hay bác Quân khí viên pots nhầm hình ạ ?

Em không nhầm đâu bác! Khi tụi em đóng quân ở Quảng Nam, bộ phận anh nuôi hay dùng củ nén( như hình em post) để khử dầu ăn, thơm điếc mũi luôn.  ;D
Đặt biệt em thấy người Quảng nam ở nông thôn thường dùng nó thông  dụng lắm thay cho tỏi hay hành khô. Khi tách nó ra bác sẽ thấy chỉ có một múi độc nhất, không có múi thứ hai đâu( hạn hữu lắm mới có). Mùi của nó không giống mùi hành hay tỏi. Em không biết có phải ngoài Bắc thì gọi là hành tăm không. Em cũng nghe anh em nói là nó có tác dụng hóa giải nọc rắn, chỉ nghe thôi chứ chưa thấy.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 01 Tháng Bảy, 2012, 10:59:29 am
Chào các bác. Xin mạn phép thảo luận mấy câu thơ của bác Vệ nêu.
- Sáng uống trà (khỏi phải bàn).
- Hoàng hôn làm ba cốc. (Theo tôi, ngày xưa vì điều kiện dầu, đèn khó khăn, nên người ta thường đi ngủ như gà, chiều tối là lo lên chuồng (trừ những hôm trăng sáng thì thức khuya hơn) , do vậy làm ba cốc rồi đi ngủ cho nó khỏe, khỏi phải nghĩ ngợi lăn tăn, mất sức. Ý bác tuaans :bán dạ = 1/2 đêm, theo tôi hiểu, bán dạ= nửa tối (ý người xưa muốn nói nửa tối, nửa sáng = chiều muộn. Lúc này, uống ba cốc thì có lý hơn là nửa đêm thức giấc, uống ba cốc, như vậy trông giống như "sâu" quá).
- 7 ngày đá 1 độ. (Đó là lời khuyên ,nên tôi không có ý kiến. Theo tương truyền dân gian hiện đại ,người ta đưa ra một công thức ma trận như sau: Ví dụ: U60 thì: 5 * 9 = 45 . Giải thích: 4 tuần ,5 lần. Ví dụ: U90 : 8*9 = 72 nghĩa là 7 tuần mới được phép 2 lần. Còn mấy chú ngựa non háu đá thì 2*9 = 18 ;Mới có 1 tuần, mà đá 8 trận .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 01 Tháng Bảy, 2012, 02:12:13 pm
Bác BS-812 à. Tuaans dẫn đúng nguyên văn đấy. Vetran xét về mặt sinh lý và vệ sinh ẩm thực mới cho thời điểm khác đi vài tiếng khoảng giờ Tuất (18 -20h PM),chứ đúng như tuaans nói giờ đó là giờ tý ( 23h PM ngày hôm trước đến 1h AM ngày hôm sau. nhưng nếu theo các cụ vậy là chết chắc.
nên Vetran đảo giờ ấy mà. Có ý kiến cho là "bán dạ" tức nửa đêm từ giờ thứ 23 đến giờ thứ nhất ngày hôm sau thì mới hết "tam bôi tửu, chứ không phải "dạ bán" là chính xác từng khắc của giờ thứ 24 bắt buộc ục hết ba "bôi" thì chết chắc. Vấn đề tửu, Trà với giờ giấc ẩm thì coi như chấp nhận rồi, nhưng còn cái khoản "Sắc" nếu theo lời các cụ" chúng nó khuyên" một tuần có một lần thì ít quá nên Vetran tôi đề nghị 4 đến 5 lần /tuần là vừa. Bác chủ và các bác tính sao?
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 01 Tháng Bảy, 2012, 06:00:00 pm
 Em nhắc bác BS-812 và linhquany. Em không chịu trách nhiệm những "tối kiến" của Vetran trong chắm sóc sức khỏe để nhằm trường thọ như vậy nha. Nếu các bác thảo luận rồi biểu quyết thành Nghị quyết thì em cũng vận động "tẩy chay" à.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 01 Tháng Bảy, 2012, 06:50:23 pm
Bác BS-812 à. Tuaans dẫn đúng nguyên văn đấy. Vetran xét về mặt sinh lý và vệ sinh ẩm thực mới cho thời điểm khác đi vài tiếng,chứ đúng như tuaans nói giờ đó là giờ tý ( 11h PM ngày hôm trước đến 1h AM ngày hôm sau. nhưng nếu theo các cụ vậy là chết chắc.
nên Vetran đảo giờ ấy mà. Có ý kiến cho là "bán dạ" tức nửa đêm từ giờ thứ 23 đến giờ thứ nhất ngày hôm sau thì mới hết "tam bôi tửu, chứ không phải "dạ bán)là chính xác từng khắc của giờ thứ 24 bắt buộc ục hết ba "bôi" thì chết chắc. Vấn đề tửu, Trà với giờ giấc ẩm thì coi như chấp nhận rồi, nhưng còn cái khoản "Sắc" nếu theo lời các cụ" chúng nó khuyên" một tuần có một lần thì ít quá nên Vetran tôi đề nghị 4 đến 5 lần /tuần là vừa. Bác chủ và các bác tính sao?
 

hehe lịch giao ban như thế thà bỏ nhà đi bụi còn sướng hơn  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 01 Tháng Bảy, 2012, 08:36:57 pm
 Các bác lên lịch cho chương trình "Chuyện kể đêm khuya" làm BY sợ toát cả mồ hôi. ;D

Ví dụ: U60 thì: 5 * 9 = 45 . Giải thích: 4 tuần ,5 lần. Ví dụ: U90 : 8*9 = 72 nghĩa là 7 tuần mới được phép 2 lần. Còn mấy chú ngựa non háu đá thì 2*9 = 18 ;Mới có 1 tuần, mà đá 8 trận .
nhưng còn cái khoản "Sắc" nếu theo lời các cụ" chúng nó khuyên" một tuần có một lần thì ít quá nên Vetran tôi đề nghị 4 đến 5 lần /tuần là vừa. Bác chủ và các bác tính sao?
 
hehe lịch giao ban như thế thà bỏ nhà đi bụi còn sướng hơn  ;D

 Con người hơn tất cả mọi động vật khác là "cảm hứng" bất kỳ, không phụ thuộc theo mùa hay thời tiết, nói tóm lại là lúc nào cũng được miễn sao có sức khỏe để bảo đảm "Kể chuyện đêm khuya" xúc tích nhất. Vậy mà các bác lên lịch theo chương trình sắp đặt sẵn thì còn gì là "thi vị" cuộc sống nữa hả Trời. ;D

 Sự "bang giao" đòi hỏi phải có sự phối hợp tác chiến nhịp nhàng từ cả 2 phía, chứ nếu chỉ từ ở 1 phía có nhu cầu hay sức khỏe bảo đảm trận đấu thì phía còn lại cũng không hơn gì bị "tra tấn", những trận đấu kiểu này chắc chắn sự thất bại nhiều hơn là thành công. Bước vào trận "đấu" với tâm lý nhẹ nhàng thoải mái thì hiệu quả bao giờ cũng cao hơn, không nên tự đặt áp lực cho mình hay đồng minh vì điều đó sẽ làm cho chất lượng trận đấu bị hạn chế.

 Nếu như theo lịch trình của bác vetran 4 đến 5 lần /tuần mà cầu thủ đá trên sân nhà thì cũng "căng" đấy, thảo nào nhà bác vetran anhtho có bình rượu mật nhân to thế. ;D

 Còn như bác BS-812 nói: Còn mấy chú ngựa non háu đá mới có 1 tuần, mà đá 8 trận . Thì loại ngựa này cũng không phải "ngựa chiến" đâu, đúng giống "ngựa nòi" là phải gấp đôi cơ số đấy. ;D

 Còn ông haanh thì thuộc loại "tụt tạt" chưa gì đã vội bỏ trận địa tháo chạy, chỉ được cái hay "bắt nạt" 2 cách cách, hơi tý vác roi ra dọa. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 01 Tháng Bảy, 2012, 09:27:28 pm
  Đúng như bác Vệ nói. Tối hôm qua em ngồi xem mãi, thấy giống giống củ hành, hay còn gọi là hành củ để phân biệt với hành tăm, không có củ ( như hình trên cùng là hành tăm ). Sáng nay em quyết hy sinh một khóm hành của vợ, nhổ lên xem thì thấy...cũng y vậy ! Loại này mà Tết muối ăn thì có bao nhiêu thịt mỡ không ngán đây mà.
  Hay bác Quân khí viên pots nhầm hình ạ ?


Theo bức hình thứ 2 và thứ 3 thì tôi thấy đúng như bác Linh Quany nói, nó rất giống củ hành. Còn bức hình thứ nhất thì loại củ này ở chỗ tôi tiếng Mường gọi là CỦ NGẢI. Bà con hay trồng từng vạt nhỏ ở trong vườn và thường truyền kinh nghiệm cho nhau, nếu bị rắn, rết cắn, ong đốt thì lấy củ Ngải này giã ra đắp vào vết cắn, vết đốt là khỏi ( Tất nhiên những loại rắn cực độc như Hổ mang, rắn lục...thì không hiệu nghiệm ). Loại củ này mà đem ngâm với ớt thì thật tuyệt. Mùi vị của nó khác hẳn với củ hành.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 01 Tháng Bảy, 2012, 09:57:26 pm
Em nhắc bác BS-812 và linhquany. Em không chịu trách nhiệm những "tối kiến" của Vetran trong chắm sóc sức khỏe để nhằm trường thọ như vậy nha. Nếu các bác thảo luận rồi biểu quyết thành Nghị quyết thì em cũng vận động "tẩy chay" à.

Thôi mà chị AnhTho, bữa trước chị còn nói sức khỏe của bác VeTran còn rất sung mãn làm ae cứ tò mò muốn biết không biết bác VT có bí quyết gì? Nay bác ấy vừa hé lộ dần cho anh em để cùng tìm hiểu và áp dụng, thì chị lại vội "tẩy chay" ngay thì em e là anh em sẽ không hưởng ứng đâu  ;);D

Nghe các bác bình luận về những nguyên tắc, những sáng kiến của người xưa và nay về giữ gìn sức khỏe cho người đàn ông. Em thấy bác nào phân tích cũng có cả. Nhưng em thấy cái của bác BinhYen1960 đưa ra là hợp lý hợp tình hơn cả ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 03 Tháng Bảy, 2012, 06:12:42 am
 

Theo bức hình thứ 2 và thứ 3 thì tôi thấy đúng như bác Linh Quany nói, nó rất giống củ hành. Còn bức hình thứ nhất thì loại củ này ở chỗ tôi tiếng Mường gọi là CỦ NGẢI. Bà con hay trồng từng vạt nhỏ ở trong vườn và thường truyền kinh nghiệm cho nhau, nếu bị rắn, rết cắn, ong đốt thì lấy củ Ngải này giã ra đắp vào vết cắn, vết đốt là khỏi ( Tất nhiên những loại rắn cực độc như Hổ mang, rắn lục...thì không hiệu nghiệm ). Loại củ này mà đem ngâm với ớt thì thật tuyệt. Mùi vị của nó khác hẳn với củ hành.

Bác Dinhlonggiang có hình củ ngải thì pots lên cho anh em xem chút coi, cái gì cứ dính đến chữ "Ngải" là người miền xuôi hay tò mò. Tối nhớ khoảng năm 1977, có ông anh  cùng làng đi làm nghề thổ mộc vùng Đà Bắc, thời gian sau về quê lấy vợ thì tự nhiên tính tình thay đổi, người cứ ngây ra, ngồi cười mủm mỉm một mình, thậm chí có lúc khuôn mặt buồn rũ rượi. Nghe người nhà ông bác nói bị bỏ bùa. Tôi nghĩ cũng lạ, không biết các bác có thông tin gì về cái này không. Nhớ hồi năm 78 tôi quen được hai em, một Mường, một Tày quê Hòa Bình. May quá không bị em nào bùa. Chắc bây giờ cũng ngoài tuổi 50 cả rồi. Bác đừng để Anhtho biết chi tiết này nhá


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Bảy, 2012, 10:54:23 am
   Thưa các anh chị !
   Nói về thuốc chữa rắn cắn thì em thấy cũng nhiều, tuy nhiên toàn thuốc gia truyền nên không có cơ hội học hỏi, kinh nghiệm dân gian mà các anh chị vừa nêu theo em cũng chỉ áp dụng cho một số trường hợp hay loại rắn thôi. Điều đầu tiên là em thấy muốn chữa thì vấn đề sơ cứu phải làm cho tốt. Em xin kể một câu chuyện do em chứng kiến như thế này :
   Đợt em làm trên Hoàng Su Phì, ở tại bản Máy có một ông thầy lang người dân tộc Hoa, nổi tiếng về chữa trị rắn cắn. Có một hôm có em bé người La chí chăn trâu  cạnh đồn biên phòng bản Máy bị con rắn hổ mang cắn, do biết muộn và không thèm hút máu độc ra, chỉ khoảng 30 phút sau mang đến thầy lang lắc đầu trả về ...
   Chuyện về Ngải thì những vùng cao, nơi bà con dân tộc ít người sinh sống vẫn nghe thường xuyên anh Vệ ạ. Loại củ chỗ bác ĐinhLong Giang nói không phải là loại làm bùa ngải đâu, em biết chút công thức của họ ( nghe lỏm, mục đích để chống bị ngải mà bác, nhất ngải yêu thì sợ lắm, hết đường về quê mạ luôn ). Em thấy có vẻ giống...củ kiệu bên Lục yên hơn .
  Nghe các bác tâm sự nhiều về chuyện kể đêm khuya em mấy thấy giá trị của tuổi trẻ. Hèn chi bố vợ cho em nhiều loại thuốc thế, nếu gặp các bác sớm thì em không đến nỗi bỏ thuốc đi, phí quá !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Bảy, 2012, 11:08:16 am

Bác Dinhlonggiang có hình củ ngải thì pots lên cho anh em xem chút coi, cái gì cứ dính đến chữ "Ngải" là người miền xuôi hay tò mò. Tối nhớ khoảng năm 1977, có ông anh  cùng làng đi làm nghề thổ mộc vùng Đà Bắc, thời gian sau về quê lấy vợ thì tự nhiên tính tình thay đổi, người cứ ngây ra, ngồi cười mủm mỉm một mình, thậm chí có lúc khuôn mặt buồn rũ rượi. Nghe người nhà ông bác nói bị bỏ bùa. Tôi nghĩ cũng lạ, không biết các bác có thông tin gì về cái này không. Nhớ hồi năm 78 tôi quen được hai em, một Mường, một Tày quê Hòa Bình. May quá không bị em nào bùa. Chắc bây giờ cũng ngoài tuổi 50 cả rồi. Bác đừng để Anhtho biết chi tiết này nhá
  Hôm nọ em có gửi cho anh Vệ mấy ảnh vài cô gái Tày, Nùng, Dao, Mán.. đang trường dân tộc nội trú quê em, mục đích chỉ để bác ôn lại thời xa xưa vì thấy bác nhắc hoài đến cố nhân. Không biết anh nhận được chưa hay bị tường lửa chặn mất rồi. Chỉ thấy một hồi âm tin nhắn là " Có vô Sài Gòn thì anh em chú gọi nhau ra ao Song Tân mà trao đổi nhá ". Hi hi  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 03 Tháng Bảy, 2012, 12:27:23 pm
 

Theo bức hình thứ 2 và thứ 3 thì tôi thấy đúng như bác Linh Quany nói, nó rất giống củ hành. Còn bức hình thứ nhất thì loại củ này ở chỗ tôi tiếng Mường gọi là CỦ NGẢI. Bà con hay trồng từng vạt nhỏ ở trong vườn và thường truyền kinh nghiệm cho nhau, nếu bị rắn, rết cắn, ong đốt thì lấy củ Ngải này giã ra đắp vào vết cắn, vết đốt là khỏi ( Tất nhiên những loại rắn cực độc như Hổ mang, rắn lục...thì không hiệu nghiệm ). Loại củ này mà đem ngâm với ớt thì thật tuyệt. Mùi vị của nó khác hẳn với củ hành.

Bác Dinhlonggiang có hình củ ngải thì pots lên cho anh em xem chút coi, cái gì cứ dính đến chữ "Ngải" là người miền xuôi hay tò mò. Tối nhớ khoảng năm 1977, có ông anh  cùng làng đi làm nghề thổ mộc vùng Đà Bắc, thời gian sau về quê lấy vợ thì tự nhiên tính tình thay đổi, người cứ ngây ra, ngồi cười mủm mỉm một mình, thậm chí có lúc khuôn mặt buồn rũ rượi. Nghe người nhà ông bác nói bị bỏ bùa. Tôi nghĩ cũng lạ, không biết các bác có thông tin gì về cái này không. Nhớ hồi năm 78 tôi quen được hai em, một Mường, một Tày quê Hòa Bình. May quá không bị em nào bùa. Chắc bây giờ cũng ngoài tuổi 50 cả rồi. Bác đừng để Anhtho biết chi tiết này nhá
__________________________________________________________________________
_Làm gì có bùa mới ngải hở các bác ! đấy là câu nói của Cán Bộ hay dọa những anh lính hay xuống Bản tán Gái thôi.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 03 Tháng Bảy, 2012, 12:36:04 pm
  Chuyện bùa em có thấy thật bác  Thịnh ạ. Không biết phải không nhưng có mấy người đi công tác vùng cao về cứ đơ đơ. thấy bảo tán gái người dân tộc xong bỏ chạy bị họ chơi bùa cho thành ...tâm thần luôn.
  Ngải chắc là luyện tìm trầm trong chuyện ngày xưa thôi, bây giờ hình như không ai nhắc đến nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 03 Tháng Bảy, 2012, 08:50:38 pm
Chuyện ngày xưa mà đến hôm nay tôi nghĩ mãi chưa giải mã được.
 Ngày xưa khi ở rừng chúng tôi thường phải dọn cây cối như các anh điện lực dọn cho quang cành cây để thông tin liên lạc được thông suốt,thời ấy vác dao của người dân tộc họ thường gọi là dao quắm đi đến đâu phạt cây cối đến đó. chắc mọi người hiểu rừng thì cây cối dây rợ lằng nhằng ,thời ấy con gái thì yếu ớt lại là con gái thành phố vác con dao cứ phải nắm 2 tay mới phạt được cây vậy mà ..........Bỗng ối con dao thay vì chặc cây thỉ xơi luôn 1 đường dài vào tay máu lúc đó chảy đầm đìa mọi người đang tìm mọi cách cho ngưng máu thì có anh chắc cũng lớn tuổi vò  1 vài lá và tôi thấy hình như có vài   ... sơi lông màu đen mà như có thuốc tiên 1 lúc sau máu ngưng chảy tơi cứ thắc mắc mà không dám hỏi lúc đó chắc xấu hổ lấn át.Sau này tôi có gặp 1 anh lính tình báo anh ấy ở QK7 tôi mạnh dạn kể cho anh ấy và tỏ rõ những thắc mắc anh ấy cười săc sặc sau đó anh ấy nói rằng đấy là chữa mẹo nếu là nữ thì lấy lông của nam ,nếu là nam thì lấy của nữ dịt vào sẽ cầm máu ngay .
 Khi về làm y tế cho 1 công ty hàng ngày sảy ra tai nạn như cơm bữa và tôi đã thử nghiệm thì quả là đúng như vậy ..........
các bác biết mẹo này đúng hay sai mà dân gian thì thế nào nhỉ tôi vẫn chưa thỏa mãn được ý tò mò tai sao va tai sao bác nào biết xin giải thích dùm .

 Tôi rất cám ơn những bạn tham gia và những bạn trẻ đã đưa thông tin ra cách điều trị rắn cắn thời hiện đại, và các thông tin khác  chúng ta kể chuyện ở đây là ôn lại thời Hoa lửa nhửng bệnh thời xưa và điều trị. Song chúng ta cũng phải hiểu rằng topic này không chỉ riêng có chúng ta tham gia kể lai mà còn con cháu chúng ta đọc và học tập,họ cũng là những bác sĩ ,thạc sĩ,tiến sĩ, họ có thể có những kiến thức mà bản thân chúng ta chưa câp nhật kip .Đừng để họ đọc rôi tặc lưỡi...
Chúng ta không những kể để ôn lại kỹ niệm mà chúng ta cũng đang và sẽ chữa tiếp những bệnh mà các bác trước kia đã bị và di chứng còn lại.Những chuyện vui thì vẫn vui,nhưng chữa bệnh thì luôn lấy y đức chữa bệnh kết hợp đông tây y xưa và nay .
xin cảm ơn các bác đã đọc


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 03 Tháng Bảy, 2012, 09:00:53 pm
Chào bác chủ BS-812, bác Nguyenhai và các bác tham gia topic. Nghe Anhtho nói có ý kiến của bác Nguyenhai hỏi về triệu chứng bệnh liệt nửa mặt bên Re của Anhtho. Vì tôn trọng Topic dành riêng cho bệnh và di chứng của anh em mình, Vetran tôi xin trao đổi mấy ý sau khi tham khảo tài liệu: Trong số 12 đôi thần kinh sọ não có thần kinh số 7, vừa là thần kinh cảm giác, vừa là thần kinh vận động. Nguyên nhân gây liệt thì có nhiều, có thể gây liệt trung ương, có thể gây liệt ngoại biên. Nếu theo mô tả triệu chứng của bác Nguyenhai thì có lẽ bác bị liệt nhẹ do thần kinh số 7 ngoại biên. Như tôi nói ở trên, có rất nhiều nguyên nhân gây tổn thương thần kinh số 7 gây trầm trong như do sự thâm nhập của vi rút vi khuẩn, nhưng cũng có thể đơn giản do một lần bị cảm lạnh do thời tiết bị mưa gió mà mình không được bảo vệ tốt, dân gian gọi là trúng gió. Trường hợp này tiên lượng bệnh sẽ như bác sĩ trả lời bác Nguyenhai và cấp một ít thuốc rồi cho về, có nghĩa là tiên lượng không trầm trọng. Thông thường người ta sẽ điều tri như sau:
 Về tây y tiên lượng của bệnh tùy thuộc và thời gian điều trị. Điều trị càng sớm, khả năng phục hồi càng nhanh. Nếu điều trị không đúng cách hoặc không kịp thời bệnh có thể chuyển thành mãn tính. Từ 6 tháng trở lên thời gian điều trị lâu hơn. Nếu một năm thì khả năng phục hồi là rất khó. Trước đây cũng có một số phương pháp điều trị bằng cách tiêm nhóm Corticoid. Ví dụ như Presnisolon ngày từ 15 mg đến 20 mg, vitamine nhóm B . Nếu do những nguyên nhân nhiễm trùng thì phải sư dụng thuốc kháng virus, kháng sinh
Thần kinh số 7 ngoại biên do lạnh là bệnh chữa tốt, phục hồi nhanh bằng phương pháp đông y: giác hơi nóng, châm cứu.
Châm cứu: Châm huyệt giáp xa xuyên sang huyệt địa thương. Huyệt dương bạch xuyên huyệt ngư yêu. Huyệt thái dương, châm xuyên sang huyệt đồng tử liêu. Toản trúc xuyên sang huyệt tịnh minh. Quyền liêu xuyên sang huyệt đồng tử liêu.
Châm các huyệt: Thính cung, nghinh hương, ế phong bên bị bệnh và huyệt nhân trung. Châm thêm huyệt hợp cốc bên lành. Điện châm. Nếu bệnh mới mắc: Châm tả. Nếu bệnh trên 6 tháng: Châm bổ. Liệu trình mỗi ngày 1 lần.
. Về thuốc uống hỗ trợ, các bài thuốc cổ phương có tác dụng hành khí, hoạt huyết, khu phong, trừ thấp, tán hàn. Một số ca tôi gặp đủ mọi tuổi tác do lạnh thì chủ yếu cho thuốc Vitamin nhóm B và xoa bóp bấm huyệt là khỏi liệt mặt, có trường hợp miệng méo nhẹ, mắt nhắm không kin cũng hết.
mong bác Nguyenhai tham khảo và tìm thầy đièu trị sớm. lúc nào hết bệnh, báo cho anh em mừng nhá.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 03 Tháng Bảy, 2012, 09:47:07 pm
... nhóm Glucocorticoid. Ví dụ như dexametazole ngày từ 15 mg đến 20 mg. Điều trị kéo dài hàng tháng. Glucocorticoid là
Chết thật, ở cái trang web đó nó ghi sai đấy, bác ơi!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Sunnysmile trong 03 Tháng Bảy, 2012, 09:52:33 pm
http://bacsydong.blogspot.com/2011/03/ieu-tri-liet-7-ngoai-bien-bang-ong-tay.html


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 04 Tháng Bảy, 2012, 05:59:48 am
Chuyện ngày xưa mà đến hôm nay tôi nghĩ mãi chưa giải mã được.
 Ngày xưa khi ở rừng chúng tôi thường phải dọn cây cối như các anh điện lực dọn cho quang cành cây để thông tin liên lạc được thông suốt,thời ấy vác dao của người dân tộc họ thường gọi là dao quắm đi đến đâu phạt cây cối đến đó. chắc mọi người hiểu rừng thì cây cối dây rợ lằng nhằng ,thời ấy con gái thì yếu ớt lại là con gái thành phố vác con dao cứ phải nắm 2 tay mới phạt được cây vậy mà ..........Bỗng ối con dao thay vì chặc cây thỉ xơi luôn 1 đường dài vào tay máu lúc đó chảy đầm đìa mọi người đang tìm mọi cách cho ngưng máu thì có anh chắc cũng lớn tuổi vò  1 vài lá và tôi thấy hình như có vài   ... sơi lông màu đen mà như có thuốc tiên 1 lúc sau máu ngưng chảy tơi cứ thắc mắc mà không dám hỏi lúc đó chắc xấu hổ lấn át.Sau này tôi có gặp 1 anh lính tình báo anh ấy ở QK7 tôi mạnh dạn kể cho anh ấy và tỏ rõ những thắc mắc anh ấy cười săc sặc sau đó anh ấy nói rằng đấy là chữa mẹo nếu là nữ thì lấy lông của nam ,nếu là nam thì lấy của nữ dịt vào sẽ cầm máu ngay .
 Khi về làm y tế cho 1 công ty hàng ngày sảy ra tai nạn như cơm bữa và tôi đã thử nghiệm thì quả là đúng như vậy ..........
các bác biết mẹo này đúng hay sai mà dân gian thì thế nào nhỉ tôi vẫn chưa thỏa mãn được ý tò mò tai sao va tai sao bác nào biết xin giải thích dùm .

 Tôi rất cám ơn những bạn tham gia và những bạn trẻ đã đưa thông tin ra cách điều trị rắn cắn thời hiện đại, và các thông tin khác  chúng ta kể chuyện ở đây là ôn lại thời Hoa lửa nhửng bệnh thời xưa và điều trị. Song chúng ta cũng phải hiểu rằng topic này không chỉ riêng có chúng ta tham gia kể lai mà còn con cháu chúng ta đọc và học tập,họ cũng là những bác sĩ ,thạc sĩ,tiến sĩ, họ có thể có những kiến thức mà bản thân chúng ta chưa câp nhật kip .Đừng để họ đọc rôi tặc lưỡi...
Chúng ta không những kể để ôn lại kỹ niệm mà chúng ta cũng đang và sẽ chữa tiếp những bệnh mà các bác trước kia đã bị và di chứng còn lại.Những chuyện vui thì vẫn vui,nhưng chữa bệnh thì luôn lấy y đức chữa bệnh kết hợp đông tây y xưa và nay .
xin cảm ơn các bác đã đọc
Xin chào các bác tham gia topic, chào bác quany103. Vấn đề bác nêu thì anh em đã thảo luận ở những trang trước. Nhân đây Anhtho nhắc lại. Cái đó không phải là mẹo mà có lẽ là một kinh nghiệm của dân nhưng nó phù hợp với cơ chế cầm máu. Có nghĩa là cái loại sợi đen đen ấy chỉ đóng vai trò cơ học là vật thô ráp tác động tại vết thương cho tiểu cầu vỡ ra giải phóng thành phần cầm máu và có tác dụng cầm máu ngay với điều kiện vết thương nhỏ, không đứt mạch máu mà cái thứ "tiên dược" đó cầm máu giống  như lông Cu li vậy Tuy nhiên các bác biết xuất xứ của nó thì mình không nên dùng vì mất vệ sinh, dễ gây nhiễm trùng vết thương, và cũng có nghĩa là nếu bí quá mà cần dùng thì của ai cho ai cũng được chứ không cần đảo giới tính bác quany103 ạ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 04 Tháng Bảy, 2012, 06:58:08 am
Củ nén ở ngoài vùng Nghệ tĩnh gọi là củ hành tăm đấy, các bác ạ!
Em thường thấy các bà các ông ngày xưa dùng củ này chữa cảm nắng, trúng gió...
Đặc biệt nhất là ướp củ này với thịt cóc, thịt lươn...rồi xào lên thì thơm thôi rồi!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: xuanxoan trong 04 Tháng Bảy, 2012, 08:10:45 am
 
   Xin chào buỏi sáng - chào các cụ hưu rồi nhưng " con các cụ còn ngu" hi!.. hi!..
 
   Nãy giờ phải đọc ngược vài trang để hiểu thêm đề tài các bác tranh luận, đầu tiên thứ củ, ở miền trung bọn tôi gọi đó là củ nén đúng như lời bình, củ này dân thường dùng ướp với cá chuồn; còn thuốc chưa rắn cắn chắc phải để cho các bác khu 4 ( hình như Hà Tĩnh) và dân 7 núi An Giang nói về cách chưa rắn thần kỳ của các bậc "cư sĩ" mà tôi từng đọc.

  Rắn - hồi bé là nỗi khiếp sợ của tôi, chuột là thứ tôi gét nhât nhưng cách đây gân 20 năm, cột sống tôi nó đau cứ tưởng ảnh hưởng vết thương ở cột sống do bị pháo bắn ở salavan khi trèo cây cao treo ăng ten để liện lạc với tiểu đoàn, đi không được đến nỗi ông già tôi 70 tuổi phải dìu tôi đấy. Buồn chán, muốn chết thấy anh em bày gì dùng nấy như rang muối nằm ngải cứu; chậm cứu, và uống các loại rượu ngâm như tắc kè, bìm bịp, củ ấu, rắn kể cả hạt mã tiền (pha thật loãng)...khoảng vài năm sau chẳng biết dùng loại nào mà hết đau cột sống nhưng giờ lại bị gut mới chết ( Vì vậy giờ tối thích rượu ngâm hơn các loại nước uống khác); có lẽ vì uống quá nhiều rượu rắn nên mới bị  gút (tảu hỏa nhập ma đây). Đấy là tôi kể thứ thuốc dùng kiểu dân gian, nhưng vấn đề chính là lòng tin và hy vọng - hồi đó 2 thằng con tôi còn nhỏ, đưa lớp 5 đứa lớp 2 nghĩ mình nằm xuống khổ cho con, tự động viên gắng lên, đứng lên và cố gắng để gia đình luôn có tiếng cười của con trẻ và nó như liều thuốc giúp tôi đã vượt qua. Hồi đó cả tháng cũng chẳng động đậy, mà bây giờ người ta nói bị gút thì cái đấy chết luôn (như vụ án thằng Sương hiệu trưởng mua dâm học sinh ra khai trước tòa như vậy) là bậy, mình giờ lại hơ hớ nhưng cũng thừa nhận có yếu mỗi khi đau, nhưng khi tình yêu có thật thì nói như Xuân Diệu:
                           
                                        ...Trong hơi thở chót dâng trời đất
                                           Cũng vẫn say tình đến ngất ngư

  Chính có tình yêu mãnh liệt như vậy, Vetran mới vô tư  gần "60 năm cuộc đời"..vẫn say tình đến ngất ngư..và mong "...con các cụ còn ngu" hí


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 04 Tháng Bảy, 2012, 04:30:57 pm

Bác Dinhlonggiang có hình củ ngải thì pots lên cho anh em xem chút coi, cái gì cứ dính đến chữ "Ngải" là người miền xuôi hay tò mò. Tối nhớ khoảng năm 1977, có ông anh  cùng làng đi làm nghề thổ mộc vùng Đà Bắc, thời gian sau về quê lấy vợ thì tự nhiên tính tình thay đổi, người cứ ngây ra, ngồi cười mủm mỉm một mình, thậm chí có lúc khuôn mặt buồn rũ rượi. Nghe người nhà ông bác nói bị bỏ bùa. Tôi nghĩ cũng lạ, không biết các bác có thông tin gì về cái này không. Nhớ hồi năm 78 tôi quen được hai em, một Mường, một Tày quê Hòa Bình. May quá không bị em nào bùa. Chắc bây giờ cũng ngoài tuổi 50 cả rồi. Bác đừng để Anhtho biết chi tiết này nhá

                   Mấy hôm nay bận quá không có thời gian viết bài tham luận cùng các bác. Dưới đây là hình củ Ngải ở quê em, xin đưa lên đây để các bác cùng so sánh ( rất may là bà chị họ vừa đem cho em mấy túm nên mới có cái để trả lời bác VT. hihi ). Những người ở miền xuôi lên thường gọi đây là củ Kiệu, hoàn toàn khác với hành hoa. Mời các bác xem:

                                    (http://no8.upanh.com/b2.s1.d4/9920328b082d198291da4a026a698798_46854698.anhcungai1.jpg) (http://www.upanh.com/anh_cu_ngai1_upanh/v/6ry3aj2bbnz.htm)

                     Mỗi túm như hình dưới đây bây giờ ở chợ quê em bán 2 nghìn đồng/túm ( không cân kéo gì cả )

                                  (http://no6.upanh.com/b1.s28.d1/7bb543855aaf6ce1cf753f49bc8aacc4_46854756.anhcukieu2.jpg) (http://www.upanh.com/anh_cu_kieu2_upanh/v/0ry52jcb9tk.htm)

Loại củ này dùng làm thuốc chữa rết cắn là tốt nhất. Khi bị rết cắn thường rất đau và buốt. Các cụ xưa đã có câu : " Rắn cắn không đau mà chết. Rết cắn không chết mà đau ". Các bà con quê em thường lấy củ này giã hoặc đập dập ra bịt, vào vết cắn thì chỉ một lúc sau sẽ hết đau và tránh được sưng nề đấy. Còn mang nó ngâm ớt hoặc kho thịt, cá thì đúng như các bác nói: Tuyệt vời luôn ;D

Về chuyện từ Củ Ngải chuyển qua Bùa Ngải như bác VeTran khơi mào và ý kiến trao đổi tham luận của các bác. Em sẽ trao đổi ở bài sau với những dẫn chứng bằng người thật, việc thật để các bác cùng suy ngẫm về chuyện hư mà thực - thực mà hư của cái gọi là Bùa Ngải các bác nhé.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 04 Tháng Bảy, 2012, 04:43:02 pm
   Cho em hỏi bác Dinhlonggiang tý ạ. Có phải bác quê Yên Bái, nếu đúng em tâm sự với bác nhiều !
   Lúc bác nói em cũng ngờ ngợ ra là củ kiệu, vì hồi em ở bên Lục Yên loại này to lắm, còn về rắn rết thì trong rừng già nhiều vô kể, em toàn gặp rắn xanh với loại rết gì đó to khủng khiếp, nhiều đến nỗi bắt về ngâm rượu cả chục con một chai, nước xanh lè, dùng để bóp chỗ sưng hoặc nhức xương bác ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 04 Tháng Bảy, 2012, 04:56:33 pm
Gớm thật, củ kiệu thì các bác gọi củ kiệu cho nó lành, bác Dinhlonggiang lại đưa cái củ kiệu muối chua trong thành phố HCM và miền Nam ra hù dọa anh em. Tóm lại nó thuộc họ hành tỏi, chủ yếu làm dưa kiệu ăn với thịt ba rọi vào ngày tết. Còn tác dụng như các bác sử dụng trị các loài vật có nọc độc thì xem xét sau. bác Dinhlonggiang báo cáo đề tài "bùa ngải" xem sao, có "bùa yêu" không. Hồi đóng quân trong bản mà gặp mấy em hoa khôi bỏ bùa yêu có khi khỏi vào chiến trường ấy chứ, vì khi hành quân theo đội hình rồi thỉnh thoảng lại "lên cơn" khó ở thỉ bố ai cho đi tiếp. Hồi đầu năm 1975, huấn luyện bộ binh ở Thạch Thành Thanh Hóa, chúng tôi chỉ khoái đến tối được đi dập lúa giúp dân ở sân kho HTX với các em nữ đoàn viên bản Mường trắng nõn nà. Mình dân đồng bằng, lần đầu tiên cầm cái kẹp là hai khúc tre buộc một đầu với nhau bằng một sợi dây. Được các nữ đoàn viên hướng dẫn lóng ngóng mãi cũng kẹp được mớ lúa, đập chưa xong thì nghe cái vèo, nguyên một đụm rơm bay thẳng vào lưng đau điếng, phía xa xa các em cười rúc ríc. Biết là bị mấy em gái Mường chọc quê nhưng vẫn thích, vì em nào cũng sở hữu cặp mắt mí lót dài như lá răm lúng liếng( vụ này Anhtho cũng chưa biết)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: sudoan5 trong 04 Tháng Bảy, 2012, 05:10:43 pm
  Cho em hỏi bác Dinhlonggiang tý ạ. Có phải bác quê Yên Bái, nếu đúng em tâm sự với bác nhiều !
   Lúc bác nói em cũng ngờ ngợ ra là củ kiệu, vì hồi em ở bên Lục Yên loại này to lắm, còn về rắn rết thì trong rừng già nhiều vô kể, em toàn gặp rắn xanh với loại rết gì đó to khủng khiếp, nhiều đến nỗi bắt về ngâm rượu cả chục con một chai, nước xanh lè, dùng để bóp chỗ sưng hoặc nhức xương bác ạ !
   Nếu không nhầm bác dinhlonggiang quê Tân lạc - Hòa bình thì phải ;D.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 04 Tháng Bảy, 2012, 05:16:59 pm
Chuyện ngày xưa mà đến hôm nay tôi nghĩ mãi chưa giải mã được.
 .........Bỗng ối con dao thay vì chặc cây thỉ xơi luôn 1 đường dài vào tay máu lúc đó chảy đầm đìa mọi người đang tìm mọi cách cho ngưng máu thì có anh chắc cũng lớn tuổi vò  1 vài lá và tôi thấy hình như có vài   ... sơi lông màu đen mà như có thuốc tiên 1 lúc sau máu ngưng chảy tơi cứ thắc mắc mà không dám hỏi lúc đó chắc xấu hổ lấn át.Sau này tôi có gặp 1 anh lính tình báo anh ấy ở QK7 tôi mạnh dạn kể cho anh ấy và tỏ rõ những thắc mắc anh ấy cười săc sặc sau đó anh ấy nói rằng đấy là chữa mẹo nếu là nữ thì lấy lông của nam ,nếu là nam thì lấy của nữ dịt vào sẽ cầm máu ngay .
 Khi về làm y tế cho 1 công ty hàng ngày sảy ra tai nạn như cơm bữa và tôi đã thử nghiệm thì quả là đúng như vậy ..........
các bác biết mẹo này đúng hay sai mà dân gian thì thế nào nhỉ tôi vẫn chưa thỏa mãn được ý tò mò tai sao va tai sao bác nào biết xin giải thích dùm .

Xin chào các bác tham gia topic, chào bác quany103. Vấn đề bác nêu thì anh em đã thảo luận ở những trang trước. Nhân đây Anhtho nhắc lại. Cái đó không phải là mẹo mà có lẽ là một kinh nghiệm của dân nhưng nó phù hợp với cơ chế cầm máu. Có nghĩa là cái loại sợi đen đen ấy chỉ đóng vai trò cơ học là vật thô ráp tác động tại vết thương cho tiểu cầu vỡ ra giải phóng thành phần cầm máu và có tác dụng cầm máu ngay với điều kiện vết thương nhỏ, không đứt mạch máu mà cái thứ "tiên dược" đó cầm máu giống  như lông Cu li vậy Tuy nhiên các bác biết xuất xứ của nó thì mình không nên dùng vì mất vệ sinh, dễ gây nhiễm trùng vết thương, và cũng có nghĩa là nếu bí quá mà cần dùng thì của ai cho ai cũng được chứ không cần đảo giới tính bác quany103 ạ.

Về khoản chữa cầm máu bằng các loại thuốc dân gian, tôi xin trao đổi với bác Quany103, chị AnhTho và các bác một số loại dược liệu đơn giản như sau:
Trước đây, Do sống ở vùng rừng núi, đường xá đi lại khó khăn, các cơ sở y tế lại ở xa làng bản nên khi bị thương trong lao động sản xuất, đi rừng... thì việc băng bó, chữa trị vết thương băng các thuốc tân dược là rất khó. Nhưng được các thế hệ già làng truyền lại, bà con quê tôi nếu bị đứt chân, tay...do dao, rìu, nứa sắc cứa phải thì thường dùng 3 loại thuốc cầm máu tại chỗ là : Cỏ Giác, lá bông hôi, thuốc lào bịt vào vết thương đang chảy máu. Những cái này rất hiệu nghiệm.
      Đặc biệt nhất là cỏ Giác, mọc hoang ở khắp nơi ( trong rừng, xung quanh làng bản...). Loại cỏ này có tác dụng cầm máu nhanh nhất và giúp cho vết thương rất mau lành. Không biết trong nó có chứa chất gì ? Khi bị thương chảy máu, nếu vết thương nhỏ như của bác quany103 thì chỉ cần lấy 3, 5 ngọn lá này cho vào mồm nhai nát, lấy bã đắp vào vết thương. Nếu có băng hay vải thì tốt. Nếu không thì lấy một loại lá cây bất kỳ nào ở trong rừng quấn buộc lại. Chỉ ít phút sau là máu sẽ ngừng chảy và vết thương sẽ có cảm giác đau nhức. Nhưng cảm giác này chỉ một lúc thôi là hết. Khi nào chỗ bã đắp se lại thì bỏ đi và thay bã đắp khác. Đến lúc này vết thưỡng sẽ rất khô và khỏi rất nhanh. Vết thương nhỏ thì chỉ đắp 1 lần, vết thương to hơn se phái đắp 2 -3 lần thì khỏi. Cái này tôi đã dùng rất nhiều từ thời còn là trẻ chăn trâu cho đến bây giờ và thấy rất hiệu nghiệm. Thằng em trai tôi bị viêm loét dạ dày, đã dùng thuốc tân dược nhiều nhưng không thấy đỡ. Có người mách nó : Lấy cỏ Giác nhai rồi nuốt nước nó sẽ khỏi. Thế là năm ngoái nó làm theo và đến nay đã hết đau và lại uống được rượu ;D
      Khi ở bên chiến trường K, chúng tôi luôn để ý tìm kiếm nhưng không thấy có loại cỏ này. Không biết có bác nào gặp chưa ?

                                                             Dưới đây là CỎ GIÁC
                    (http://no8.upanh.com/b4.s26.d1/f42bdf880bc43bd81a807e82f9b2c876_46856048.cogiac.jpg)[/url ư

     Loại thứ 2 là cây cỏ Hôi, tuy không bằng cỏ giác nhưng cây bông Hôi này lá có tác dụng cầm máu khá tốt. Ngoài ra, lá nó còn dùng chữa hắc lào, ghẻ lở khá hiệu nghiệm. Ngày ở bên Pà Ong - Núi Cóc có mấy anh em trong đơn vị khi mới bị hắc lào, ghẻ đã dùng ngọn cây cỏ này chùi vài ba lần là hết. Không phải bôi I ốt nhảy tưng, sót đến són đái ;D. Rồi có người còn dùng để trị kiết lỵ, tiêu chảy nữa.     
         Đúng là thiên nhiên thật là kỳ thú.

                         Đây là cây Cỏ HÔI

               [url=http://www.upanh.com/co_hoi_upanh/v/9ry56j7u6hx.htm](http://no5.upanh.com/b6.s27.d2/3cd4465280a54f529a2ea7a3b33be11f_46856855.cohoi.jpg) (http://www.upanh.com/co_giac_upanh/v/7ry8ejfx4ck.htm)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 04 Tháng Bảy, 2012, 05:54:38 pm
hehe bác DLG cho biết trể quá , hồi đó thằng nào cũng khổ vì cái vụ lác này trong khi cỏ hôi mọc đầy vậy mà không biết dùng  ;D Em chỉ thấy cỏ hôi có 1 công năng duy nhất là thèm thuốc vò lá cỏ hôi hút cũng đở vã  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 04 Tháng Bảy, 2012, 06:22:41 pm
   Cây cỏ hôi trên em gọi là cây...chó đẻ . Mọi người cũng hay dùng cầm máu và xát vào các bệnh ngoài da như bác DLG nói !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thanhnhiet trong 04 Tháng Bảy, 2012, 07:10:49 pm
   Cây cỏ hôi trên em gọi là cây...chó đẻ . Mọi người cũng hay dùng cầm máu và xát vào các bệnh ngoài da như bác DLG nói !

Chính xác - nghe đồng hương nói thấy vui , đây là đặc ân của thiên nhiên ban cho những người ở những vùng . được coi là quê mùa hoang vắng .
 Nếu bạn ở thành phố thì việc trong nhà có tủ thuốc cá nhân là rất thường ,gồm bông băng thuốc đỏ ,và hằm bà lằng các loại thuốc tân dược khác  ,muốn gì có đó ,có thể ứng cứu được liền những tình huống tổn thương ngoài da có chảy máu . nhưng ở rừng núi lấy đâu ra các loại tân dược ,hai nữa là nó liên quan đến tiền ,mà tiền ở quê thì khó kiếm lắm .

 nếu bạn lỡ đứt tay ,hay đạp nhằm mảnh sành ,mảnh chai ,máu chảy nhiều ,thì bạn phải nhanh như cái cắt .cố chạy và lết ra chỗ nào có bụi cây chó đẻ như trên hái 1-2 lá vò nát hoặc bỏ vào miệng nhai hai ba lần cho dập ra- rồi dùng cái hỗn hợp lá cây trộn nước dãi kia đắp vào vết thương ,máu ngừng chảy tức thì ,và ít phút sau thì vết thương sẽ liền miệng lại . không cần tới thuốc sát trùng ,bông băng làm chi cho tốn kém .

Được mang tên là cây chó đẻ nhưng loài cây này chẳng có gì liên quan đến chó -không rõ từ bao giờ nhân gian truyền khẩu cho nhau bài thuốc trên ,và tên gọi là chó đẻ . ngoài công năng cầm máu sát trùng ngoài da ,cây chó đẻ còn được dùng làm phân xanh phân chuồng . nhà nào nuôi trâu bò hay lợn chỉ việc mỗi ngày cho trẻ con đi cắt mấy bao chó đẻ cho vào chuồng súc vật, tự nhiên phân và cây chó đẻ sẽ được súc vật ấy giẵm đạp cho ngấu trở thành phân ,mà ở quê làm nông thì phân xanh phân chuồng là yếu tố quan trong cho cây trồng .
 
ghi chú : tất cả những gì tôi nói ở trên cá nhân tôi đã thực hành và sử dụng nhiều lần .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: behienQYV7C trong 04 Tháng Bảy, 2012, 07:26:42 pm

                                                             Dưới đây là CỎ GIÁC
                    (http://no8.upanh.com/b4.s26.d1/f42bdf880bc43bd81a807e82f9b2c876_46856048.cogiac.jpg)[/url ư

                         Đây là cây Cỏ HÔI

               [url=http://www.upanh.com/co_hoi_upanh/v/9ry56j7u6hx.htm](http://no5.upanh.com/b6.s27.d2/3cd4465280a54f529a2ea7a3b33be11f_46856855.cohoi.jpg) (http://www.upanh.com/co_giac_upanh/v/7ry8ejfx4ck.htm)

Cây cỏ giác mà anh DLG nói BH thấy nó mọc ở miền nam cũng nhiều , nhất là trong lô cao su ở miền đông nam bộ , còn cây cỏ hôi ở củ chi người ta gọi là cây bọ xít , có lẽ vì nó hôi như bọ xít . Hai cây ấy dùng để cầm máu cũng hay lắm , BH không biết nó có chất gì không nhưng theo BH nghĩ 2 cây đó có rất nhiều lông , nên khi nhai hay vò nát bịt vết thương , nó sẽ kết dính những sợi hemoglobin làm thành những cục máu đông bịt thành mạch máu và làm vết thương bớt chảy máu , nhưng nó chỉ phát huy tác dụng với những vết thương chảy máu ít , còn chảy ồ ạt như đứt động mạch lớn thì chịu .



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: bschung trong 05 Tháng Bảy, 2012, 10:43:18 am
 Cây cỏ hôi như chị BH post lên ngoài Bắc gọi là cấy mắm tôm ,chủ yếu dùng làm Phân xanh bón ruộng ;D
Cây chó đẻ răng cưa là 1 vị thuốc quý ,nó mọc dày thì cũng có hạn thôi ,ở đâu nhiều mà dân ta lấy làm phân xanh thì phí phạm quá !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 05 Tháng Bảy, 2012, 10:55:03 am
Ngành quân y gọi cây này là Cỏ Lào. Mùa mưa mọc đầy, mùa hạn khô héo, châm lửa đốt cháy rụi... mưa xuống lại mọc, nên còn gọi là cây cộng sản!  ;D

Nghe mấy thầy quân y đã qua kháng chiến nói nó chữa bá bệnh: Lác, ghẻ, cầm máu ... và nhiều thứ bịnh khác.
Riêng chuyện rắn cắn, mấy thầy nói kinh nghiệm là rắn nó ở chỗ nào thì xung quanh nó thế nào cũng có cây cỏ ức chế (giải độc nọc rắn). Vậy nên khi bị rắn cắn thì lùi 3 bước, ngồi xuống quờ tay sau lưng, vớ được cây cỏ gì thì bứt lấy bỏ miệng nhai nát, nuốt nước, bã nhã ra đắp vào vết cắn ... coi như là sơ cứu ban đầu, nhằm kéo dài thời gian để có cơ hội được nhân viên y tế cấp cứu!

Tại sao lại lui ba bước rồi ngồi xuống ... quờ tay sau lưng .... thì chịu! Thầy tui nói đó là kinh nghiệm dân gian như thế, thầy truyền lại cho các em nghe ... cho đỡ buồn ngủ trong lớp học!  ;D

Tên khoa học của cây Cỏ Lào: Chromolaena odorata (L.) asteraceae. Có cái tên này nhằm để khỏi cãi nhau!  ;D

1cảnh điển hình nơi Cỏ Lào mọc:
(http://www.fzi.uni-freiburg.de/images/Chromolaena_odorata.jpg)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 05 Tháng Bảy, 2012, 10:56:13 am
   Em thấy loại cây chó đẻ này mọc rất nhiều trên em, ngày xưa thôi, bây giờ thì ít hơn. Đa số thành lùm ở các quả đồi. Làm phân xanh thì nhà em không làm nông nghiệp nên chưa biết ! Nhưng hồi nhỏ có đi lấy hàng bó về nộp cho nhà trường, để làm gì em cũng không biết ! Hay có hai loại giống nhau hả anh Chung ?
  Hi. chuyện bác Tuấn kể giống mẹo chữa mụn cơm hay còn gọi mụn cóc quá !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 05 Tháng Bảy, 2012, 11:31:51 am
Cây chó đẻ phơi khô rồi đun nước uống tốt cho phụ nữ lắm ! tôi thấy Gấu nhà tôi cũng hay uống lắm.
_Bác nào biết nó tốt như thế nào thì mách hộ?
_Mà cây cỏ hôi theo ảnh có chính sác là cây chó đẻ không ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 05 Tháng Bảy, 2012, 12:50:05 pm
Cây chó đẻ phơi khô rồi đun nước uống tốt cho phụ nữ lắm ! tôi thấy Gấu nhà tôi cũng hay uống lắm.
_Bác nào biết nó tốt như thế nào thì mách hộ?
_Mà cây cỏ hôi theo ảnh có chính sác là cây chó đẻ không ?
Cây bác nói là Chó đẻ răng cưa. Ngoài cái tên dân dã ấy ra nó còn biết nhiều đến cái tên mỹ miều là Diệp Hạ Châu!
Tên khoa học: Phyllantus  urinaria L. Euphorbiaceae (họ Thầu dầu)
(http://skds.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2009/06/05/171cay-cho-de-rang-cua.JPG)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: china trong 05 Tháng Bảy, 2012, 02:05:58 pm
Cây chó đẻ phơi khô rồi đun nước uống tốt cho phụ nữ lắm ! tôi thấy Gấu nhà tôi cũng hay uống lắm.
_Bác nào biết nó tốt như thế nào thì mách hộ?
_Mà cây cỏ hôi theo ảnh có chính sác là cây chó đẻ không ?
Cây bác nói là Chó đẻ răng cưa. Ngoài cái tên dân dã ấy ra nó còn biết nhiều đến cái tên mỹ miều là Diệp Hạ Châu!
Tên khoa học: Phyllantus  urinaria L. Euphorbiaceae (họ Thầu dầu)
(http://skds.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2009/06/05/171cay-cho-de-rang-cua.JPG)
cái này thì ai từng bị gan nhiễm mỡ được điều trị thì sẽ biết, uống vào xót ruột lắm, được cái là rẻ tiền và khá hiệu quả.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: TiepTS21 trong 05 Tháng Bảy, 2012, 02:47:04 pm
Cây chó đẻ phơi khô rồi đun nước uống tốt cho phụ nữ lắm ! tôi thấy Gấu nhà tôi cũng hay uống lắm.
_Bác nào biết nó tốt như thế nào thì mách hộ?
_Mà cây cỏ hôi theo ảnh có chính sác là cây chó đẻ không ?
Cây bác nói là Chó đẻ răng cưa. Ngoài cái tên dân dã ấy ra nó còn biết nhiều đến cái tên mỹ miều là Diệp Hạ Châu!
Tên khoa học: Phyllantus  urinaria L. Euphorbiaceae (họ Thầu dầu)
(http://skds.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2009/06/05/171cay-cho-de-rang-cua.JPG)
cái này thì ai từng bị gan nhiễm mỡ được điều trị thì sẽ biết, uống vào xót ruột lắm, được cái là rẻ tiền và khá hiệu quả.
Đúng là lên hình thì mới rõ. Cây chó đẻ mà Tuans đưa lên đúng là Diệp hạ châu, còn BSchung ơi, cây chó đẻ mà BeHien nói làm phân xanh là cây khác cơ có nơi kêu là cây cứt lợn, có chỗ kêu là chó đẻ, loại cây này thường mọc ở vùng đồi thôi và cao lá xanh mướt, chứ dưới đồng bằng ít mà chỉ có loại tương tự mà dân gọi là cứt lơn thân nó màu tím hơn.
Cây chó đẻ làm phân xanh này chữa đi cầu lỏng cũng hiệu nghiệm lắm, nhai đọt với chút muối là cũng có thể cầm đấy.
Riêng đất khu vực nào mọc nhiều cây phân xanh này, nếu khai hoang ra trồng rau là tốt hơn chỗ đất khác.
Giống như hồi ở K, cứ tìm chỗ nào có ụ mối đùn đào giếng thì sẽ có nước, nên tụi này khi tìm đất trồng rau thường tìm chỗ nào có nhiều cây chó đẻ mọc phát quang để trồng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: dongminhkh trong 05 Tháng Bảy, 2012, 03:43:39 pm
Cây cộng sản chổ em thì bà con hay dùng để chữa bệnh tiêu chảy! Theo kinh nghiệm dân gian là nam bảy - nữ 9 (cái đọt lá). Nhai nát nuốt luôn!
Còn cây chó đẻ thì uống đắng lắm! Em có thằng bạn bị xơ gan, vàng mắt, hiện nay đang uống cây này! Thấy nó nhổ một nắm cây chó đẻ rửa sạch cho vào ấm đất nấu lên (À quên, nó còn cho một miếng gan heo to bằng 4 ngón tay vào nấu luôn). Em thử một ngụm, đắng bỏ bà! Theo nó nhận xét là bệnh có giảm nhiều rồi!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 05 Tháng Bảy, 2012, 03:57:48 pm
Cây chó đẻ phơi khô rồi đun nước uống tốt cho phụ nữ lắm ! tôi thấy Gấu nhà tôi cũng hay uống lắm.
_Bác nào biết nó tốt như thế nào thì mách hộ?
_Mà cây cỏ hôi theo ảnh có chính sác là cây chó đẻ không ?
Cây bác nói là Chó đẻ răng cưa. Ngoài cái tên dân dã ấy ra nó còn biết nhiều đến cái tên mỹ miều là Diệp Hạ Châu!
Tên khoa học: Phyllantus  urinaria L. Euphorbiaceae (họ Thầu dầu)
(http://skds.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2009/06/05/171cay-cho-de-rang-cua.JPG)
__________________________________________________________________________
_Cám ơn Bác đã mách giúp tôi không thì nguy !
Chuyện rằng Gấu nhà tôi hay uống nước cây chó đẻ có về hỏi tôi ? anh có biết cây chó đẻ không ?tôi cao hứng lạ gì ! hồi lính huấn luyện ở Cẩm Lĩnh Ba Vì tôi vẫn đi cắt giúp dân vài ngày một lần mang về để lém vào chuồng lợn để làm phân " công tác dân vận " mà dân ở đó gọi là cây chó đẻ " mà các bác gọi là cây cỏ hôi đó ". Tôi định bụng hôm nào tiện có chuyến đi vào các vùng trung du đó sẽ lấy về cho Gấu nhà vài bao tải cho Gấu phải kính nể nào ngờ cây chó đẻ mà tôi biết đó lại không phải !
_ mà Gấu nhà tôi uống nước cây chó đẻ đó có nói rất hôi mà còn có vị đăng đắng nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 05 Tháng Bảy, 2012, 04:36:45 pm
        Đúng như bác TiepTS21 nói, cây chó đẻ như bác sờ chung ( ai bảo đẹp trai làm chi ;) ;D) và BH nói ở chỗ tôi cũng có. Bà con hay cắt đem bán cho cửa hàng dược liệu và họ gọi theo tên Đông y là HY THIÊM. Được bào chế thành thuốc gì thì tôi không rõ. Tiếc là chưa chụp được hình để gửi lên cho các bác so sánh. Còn cây chó đẻ như các bác post lên là một loại dược liệu quý để chữa bệnh về Gan đấy. Ở chỗ tôi có người bị sơ gan cổ trướng, bụng trương to, đã đi đến bệnh viện ở Hà Nội. Các bác sỹ bảo không thể chữa được, chỉ còn sống được ngày nào hay ngày nấy. Gia đình ngậm ngùi đưa về . Thay vì lo thuốc thang, gia đình chuyển sang chuẩn bị lo hậu sự cho người bệnh. Nhưng sau khi đọc tạp chí  " Những cây thuốc quý " của ngành Y dược học Trung ương xuất bản hàng tháng có nói đến 1 trường hợp ở ĐakLak, cũng bị bệnh y chang như vậy. Nhưng sau khi được 1 giáo sư ở bệnh viện TP HCM mách dùng cây chó đẻ ( Diệp Hạ Châu ) sắc uống nên đã khỏi bệnh. Từ đó gia đình đã làm theo ( với phương châm: Còn nước còn tát. Sau một thời gian dùng thuốc ( lấy cỏ này phơi khô, sao vàng rồi cứ 1 ngảy dùng 1 lạng = 100gram cho vào ấm, bằng đất nung là tốt nhất, đổ 3 bát nước sắc còn lại 1 bát uuống trong ngày ). Sau 1 tháng uống liên tục, Đến nay ông này đã trở lại khỏe mạnh và uống rượu tẹt ga gần 10 năm rồi vẫn bình yên. Ngoài ra tôi còn nghe nói , loại cỏ này còn chữa được các bệnh về đường tiêu hóa như : viêm dạ dày, hành tá tràng, viêm đại tràng, kiết lỵ ??? Nhưng đúng như bác Dongminhkh nói : Đắng đến nghẹt thở thì thôi ( Vì tôi đã dùng thử rồi ;D ) Nhưng giống cỏ này có 2 loại cơ : trắngđỏ. Bức hình của bác do bác Dongminhkh đưa lên chỉ chụp phần ngọn, nhưng tôi thấy nó là loại Chó đẻ đỏ. Loại này tốt hơn Chó đẻ trắng.
                 Xin đưa lên hình cả 2 loại để các bác phân biệt
                     (http://no8.upanh.com/b4.s27.d1/fb1c13c6242f233f23787ac67813371a_46894278.anhchodedo.jpg) (http://www.upanh.com/anh_cho_de_do_upanh/v/5rfb4c3f6tu.htm)
                          Cây chó đẻ đỏ ( vì cuống lá đỏ )
               Còn  dưới đây là Chó đẻ trắng ( cuống có màu xanh hơi trắng )
(http://no8.upanh.com/b3.s1.d4/a048da7d9391da687fd1ea06f08a0997_46902478.anhchodetrang.jpg) (http://www.upanh.com/anh_cho_de_trang_upanh/v/frfc8icq4ng.htm)
               Thuốc đắng giã tật. Mong các bác cùng ngâm cứu ạ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thanhh63 trong 05 Tháng Bảy, 2012, 04:48:52 pm
Thế còn cái "bệnh bắn máy bay" thì sao nhểy các bác  :o. Ngày ấy, lính trẻ thiếu thốn, dương lực dồi dào nên chú nào cũng "vãi đạn"  ;D, nhưng cũng có chú không "bắn" nhưng đạn vẫn cứ "vãi" ... mặt mày phờ phạc, hốc hác, quần đùi thì luôn như đồ rằn ri, cứng ngắc như ủi hồ. Khổ nỗi nếu bình thường thì không sao, nhưng lại là bệnh, mà là bệnh khó nói thời đó, nên mở miệng là anh em lài ùa vào: " hôm nay duyệt em nào?" kể thật tội  :(, ngày ấy các bác có các nào chữa được bệnh này không ?, em hỏi là ngày ấy nhen, đừng trả lời ngày nay là lạc đề đó  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Dkz75 trong 05 Tháng Bảy, 2012, 10:11:36 pm
Bác Dinh long giang chỉ cây cỏ hôi thì mình xác nhận cây này có nhiều tên thật, ở Khánh hòa mình cây này được gọi tên là cây bông bay,lí do là khi hoa nó khô gió thổi nó bay đến đâu mà có độ ẩm thì nó sẽ mọc, còn có tên khác là cây cứt cò vì nụ hoa nó khi khô có màu trắng ở chót đầu,cuống và nụ hoa có màu sậm giống cứt cò nên gọi như vậy,sau giải phóng có thêm tên cây cộng sản do mấy bác bộ đội kêu như vậy nên dân bắt chước kêu, được giải thích là loài cây này như cộng sản vậy ở đâu cũng có cả. Công dụng chữa các bệnh như các bác nêu,khi phong trào hợp tác xã sản xuất tập thể thì cây này được sử dụng để làm phân xanh hoặc làm chất độn chế biến phân chuồng, đội sản xuất phân xanh ,phân chuồng cũng lĩnh công điểm không thua đội cơ bản đâu đó nhé


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 05 Tháng Bảy, 2012, 10:55:08 pm
Để phân biệt cây Chó đẻ răng cưa - Diệp Hạ Châu với các cây "chó đẻ khác" các bác nhớ cho:
1 -  hình cái lá rõ ràng là khác nhé (cái này dễ nhớ)
2 - để ý cái tên
   + Chó đẻ răng cưa - vì mép lá hình răng cưa rất nhuyễn
   + Diệp hạ châu - Diệp = Lá, Hạ = dưới, Châu = trái (quả)
(http://www.freshfromflorida.com/pi/weed-of-the-month/images/Phyllanthus_urinaria.jpg)
Cả 2 loại Chó đẻ răng cưa "Đỏ" và "Trắng" đều dùng lẫn với nhau.
Bác dongminhkh chú ý nè: cái cây "trắng" thì có chất rất đắng, dân gian còn dùng cây này cho mục đích thông sữa đó nha!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 06 Tháng Bảy, 2012, 08:56:23 am
Thế còn cái "bệnh bắn máy bay" thì sao nhểy các bác  :o. Ngày ấy, lính trẻ thiếu thốn, dương lực dồi dào nên chú nào cũng "vãi đạn"  ;D, nhưng cũng có chú không "bắn" nhưng đạn vẫn cứ "vãi" ... mặt mày phờ phạc, hốc hác, quần đùi thì luôn như đồ rằn ri, cứng ngắc như ủi hồ. Khổ nỗi nếu bình thường thì không sao, nhưng lại là bệnh, mà là bệnh khó nói thời đó, nên mở miệng là anh em lài ùa vào: " hôm nay duyệt em nào?" kể thật tội  :(, ngày ấy các bác có các nào chữa được bệnh này không ?, em hỏi là ngày ấy nhen, đừng trả lời ngày nay là lạc đề đó  ;D
Vetran tôi xin trả lời bác thanh63. Cái vụ ấy của thời tuổi "bẻ gãy sừng trâu " là chuyện bình thường, chứ không phải là bệnh lý. Thì cứ đơn giản trong kho nhiều hàng quá mà không có khách đến nhận thì tự nó phải chi xuất trộm chứ không vỡ cửa kho thì sao. Tuy nhiên cũng có trường hợp do ức chế thần kinh vì nhiều nguyên nhân, nhất  là sự căng thẳng ở chiến trường cũng xảy ra tình trạng này ở dạng bệnh lý. Biểu hiện lâm sàng là: Xanh xao, chán chường, ủ rũ, nước da xanh lạng, thể tạng gầy. Nhiều khi trong chiêm bao không bắn máy bay được mà nó tự chảy không cảm giác, gọi "Hượt" là giai đoạn bệnh khá nặng rồi. Thời gian ấy Vetran chưa chứng kiến ca nào điều trị hết bằng tân dược, mà cần Tâm lý trị liệu và đông y châm cứu thì đạt hiệu quả hơn. Chính quan niệm đạo đức xã hội phương Đông, sự bưng bít thông tin, sự dị nhị thiếu cảm thông của cộng đồng là những nguyên nhân làm cho người bệnh mặc cảm tự ti che dấu bệnh cũng làm cho căn bệnh trầm trọng hơn. Bác nào ngày ấy cứ xé rào biếu, cho không hoặc tự giải quyết như tỷ lệ bác sĩ Trần Bồng Sơn công bố "80% nam giới từ tuổi dậy thì trở lên tham gia" thì lại cân bằng được tâm sinh lý sống vui sống khỏe cho đến ngày ngồi gõ phím như thế này đấy bác Thanh63 ạ


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Bảy, 2012, 09:04:12 am
Để phân biệt cây Chó đẻ răng cưa - Diệp Hạ Châu với các cây "chó đẻ khác" các bác nhớ cho:
1 -  hình cái lá rõ ràng là khác nhé (cái này dễ nhớ)
2 - để ý cái tên
   + Chó đẻ răng cưa - vì mép lá hình răng cưa rất nhuyễn
   + Diệp hạ châu - Diệp = Lá, Hạ = dưới, Châu = trái (quả)
(http://www.freshfromflorida.com/pi/weed-of-the-month/images/Phyllanthus_urinaria.jpg)
Cả 2 loại Chó đẻ răng cưa "Đỏ" và "Trắng" đều dùng lẫn với nhau.
Bác dongminhkh chú ý nè: cái cây "trắng" thì có chất rất đắng, dân gian còn dùng cây này cho mục đích thông sữa đó nha!  ;D
   Em nói thêm chút về loại cây này nhé !
  Trên em cây này gọi là cây Cam kiềng, hiện tại nhạc phụ của em trồng rất nhiều để uống, vườn sau nhà em cũng có ít, bà xã em uống rồi, cũng thấy nói nó đắng lắm. Tác dụng của nó thì mát gan, giải độc....như các bác đã nói .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: citylongan trong 06 Tháng Bảy, 2012, 09:21:22 am
Thế còn cái "bệnh bắn máy bay" thì sao nhểy các bác  :o. Ngày ấy, lính trẻ thiếu thốn, dương lực dồi dào nên chú nào cũng "vãi đạn"  ;D, nhưng cũng có chú không "bắn" nhưng đạn vẫn cứ "vãi" ... mặt mày phờ phạc, hốc hác, quần đùi thì luôn như đồ rằn ri, cứng ngắc như ủi hồ. Khổ nỗi nếu bình thường thì không sao, nhưng lại là bệnh, mà là bệnh khó nói thời đó, nên mở miệng là anh em lài ùa vào: " hôm nay duyệt em nào?" kể thật tội  :(, ngày ấy các bác có các nào chữa được bệnh này không ?, em hỏi là ngày ấy nhen, đừng trả lời ngày nay là lạc đề đó  ;D
bác à ngày ấy đơn vị city ở chung với dân chuyện nằm mơ khi ngủ là khó tránh khỏi,nhưng cứ đến ca gác mấy anh hay nhìn quanh nhìn quẩn không có ai thì cứ cùng chị 5 mà tâm sự thôi bác à,cứ vài đêm khó chịu là tâm sự với chị năm cho nó khỏe hiiii


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DK1278 trong 06 Tháng Bảy, 2012, 09:37:31 am
DK1278 xin chào các bác.

Hôm họp mặt CCB được nghe Ba Đệ yta bệnh xá E4 - F5 kể lại một sự việc hiên tượng tâm linh mà tui thấy khoa học không chứng minh được.... ???... ???... ???

Tháng 8/81 tiếp nhận tử sỹ về bệnh xá để làm thủ tục tẩn liệm, khi ấy trong bệnh xá có một bênh binh bị bệnh lạ toàn thân nổi mụn cóc nhiều nhất là tứ chi đã điều trị nhiều ngày mà không thuyên giảm. Hôm ấy có ca tử sỹ về tẩn liệm Ba Đệ mới cầm tay của tử sỹ thoa nhẹ lên tay của bệnh nhân và nói xin cho gửi mấy mụn cóc theo với...ấy vậy mà hôm sau những mụn cóc trên người bệnh nhân biến mất không còn mụn nào...

Trường hợp trên có bác nào đã thấy qua xin cho lý giải.... ???... ???.... ???


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Bảy, 2012, 09:46:03 am
   Em chào bác DK1278 !
   Hôm bác ctiy long an hỏi về mụn cóc của bác ấy trên tay, em cũng định nói nhưng do vấn đề không có khoa học nên thôi. Mun cóc trong Nam hay ngoài bắc gọi là mụn cơm đều giống nhau cả. Em thấy nhiều người dùng lõi quả pin bôi, hoặc lấy kim chọc vào mụn, để yên đó đem hơ đầu kim vào lửa cho đến khi nóng rực lên thì rút kim ra, nhân mụn cóc cũng ra theo. Nhưng có người chữa bằng mẹo như bác nói là thấy đám ma đi qua nhà ra khấn vái một lúc xin lấy giùm mụn đi theo. Thực tế thì em cũng chưa kiểm tra kết quả bao giờ nhưng vẫn thấy lưu truyền bác ạ !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 06 Tháng Bảy, 2012, 10:13:18 am
  Em chào bác DK1278 !
   Hôm bác ctiy long an hỏi về mụn cóc của bác ấy trên tay, em cũng định nói nhưng do vấn đề không có khoa học nên thôi. Mun cóc trong Nam hay ngoài bắc gọi là mụn cơm đều giống nhau cả. Em thấy nhiều người dùng lõi quả pin bôi, hoặc lấy kim chọc vào mụn, để yên đó đem hơ đầu kim vào lửa cho đến khi nóng rực lên thì rút kim ra, nhân mụn cóc cũng ra theo. Nhưng có người chữa bằng mẹo như bác nói là thấy đám ma đi qua nhà ra khấn vái một lúc xin lấy giùm mụn đi theo. Thực tế thì em cũng chưa kiểm tra kết quả bao giờ nhưng vẫn thấy lưu truyền bác ạ !


Cái vụ mụn cóc này thì ngày ở K tôi cũng bị 3 mụn ở chân. Tôi đã theo sự mách nước của anh em dùng lõi pin, kem đánh răng..Còn chữa bằng mẹo như các bác nói thì tôi chưa thử, vì không tin lắm. Cuối cùng tôi đã tự chữa khỏi bằng dùng kim chọc vào rồi đốt cho kim nóng lên như bác linh Quany nói. Sau nhiều lần cắn răng, chảy nước mắt ràn rụa thì cả 3 mụn cóc đã biến mất  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: LeC18-812 trong 06 Tháng Bảy, 2012, 11:16:45 am
  Năm 85 về nước học sĩ quan,Lẹ c18 có người bạn chung đơn vị bị KÉ nổi đầy cả 2 bàn chân rất khó đi lại,bạn phải dùng lưỡi lam gọt bớt mục KÉ mới đi được. Về sau tự nhiên lẹ không thấy bạn ấy còn nửa và được chỉ dẫn dùng mẹo bằng cách sau khi đi tiểu xong ngâm chân trong nước tiểu của mình vài phút sẻ hết,Le c18 liền áp dụng cho bản thân liền được vài hôm thì thấy cũng mất tiêu mục KÉ và cho đến hôm nay cũng không thấy quay trở lại, nhờ các anh giãi thích giúp.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 06 Tháng Bảy, 2012, 11:34:58 am
  Năm 85 về nước học sĩ quan,Lẹ c18 có người bạn chung đơn vị bị KÉ nổi đầy cả 2 bàn chân rất khó đi lại,bạn phải dùng lưỡi lam gọt bớt mục KÉ mới đi được. Về sau tự nhiên lẹ không thấy bạn ấy còn nửa và được chỉ dẫn dùng mẹo bằng cách sau khi đi tiểu xong ngâm chân trong nước tiểu của mình vài phút sẻ hết,Le c18 liền áp dụng cho bản thân liền được vài hôm thì thấy cũng mất tiêu mục KÉ và cho đến hôm nay cũng không thấy quay trở lại, nhờ các anh giãi thích giúp.
  Bênh KÉ có phải là ở dưới lòng bàn chân phải không bác Lẹ ? Em không biết có phải là ngoài Bắc gọi là Hà rồ không nhỉ, nó cứ phồng, rỗ rỗ bàn chân, gọt được từng mảng ra....


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 06 Tháng Bảy, 2012, 11:56:13 am
  Năm 85 về nước học sĩ quan,Lẹ c18 có người bạn chung đơn vị bị KÉ nổi đầy cả 2 bàn chân rất khó đi lại,bạn phải dùng lưỡi lam gọt bớt mục KÉ mới đi được. Về sau tự nhiên lẹ không thấy bạn ấy còn nửa và được chỉ dẫn dùng mẹo bằng cách sau khi đi tiểu xong ngâm chân trong nước tiểu của mình vài phút sẻ hết,Le c18 liền áp dụng cho bản thân liền được vài hôm thì thấy cũng mất tiêu mục KÉ và cho đến hôm nay cũng không thấy quay trở lại, nhờ các anh giãi thích giúp.
  Bênh KÉ có phải là ở dưới lòng bàn chân phải không bác Lẹ ? Em không biết có phải là ngoài Bắc gọi là Hà rồ không nhỉ, nó cứ phồng, rỗ rỗ bàn chân, gọt được từng mảng ra....
__________________________________________________________________________
_Hình như ngoài bác gọi là " mắt cá " nó mọc ở gan bàn chân càng ngày càng lồi ra đi chân đất sẽ cảm thấy đau lên phải lấy dao lam gọt đi , khi mình đi thì cảm thấy đỡ đau hơn ! theo các cụ nói là khi ta đi chân đất mà dẫm phải gai sơ ý không biết hoặc biết mà không lấy gai ra được sau này chỗ đó bị trai cứng lại bao quanh cái gai rồi đùn dần ra hình tròn có cái to bằng đồng su các cụ gọi là "mắt cá".


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 06 Tháng Bảy, 2012, 02:22:15 pm
Bác Thinhe677f346 mô tả cơ chế bệnh sinh và biểu hiện lâm sàng như vậy là rất đúng. Do dị vật, có thể là cả một mảnh thủy tinh nhỏ gim vào chân, nhất là vùng gót mà mình không phát hiện ra vì không đau. Bước tiếp theo là cơ thể tự sản sinh những thành phần "bao vây" vật lạ theo cơ chế tự vệ. Lâu dần thành cục kén gôm lại chủ yếu là chất xơ. Đến một lúc nào đó do tác động ngoại lực vào khối xơ chai ây như ngã, nhảy trên cao xuống, bắt đầu hình thành sự sang chấn kích thích khối xơ phát triển, tụ dịch và có thể có nhiễm trùng cơ hội do bàn chân tiếp xúc với chất bẩn, gây mủ và xuất hiện hội chứng viêm nhiễm :sưng nóng đỏ đau. thông thường trường hợp này Anhtho sẽ rạch rộng, tháo dịch mủ và chú ý lấy dị vật ra, băng lại ít ngày là khỏi. Nhưng nếu khối mắt "cá lớn" thì phải tiểu phẫu khoét hết khối xơ thì mới giải quyết tận gốc


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 06 Tháng Bảy, 2012, 02:44:31 pm
Hồi đó có tham gia dạy lớp y tá chiến trường, mấy chú lính ba trợn về học vẫn quen thói tếu táo. Một bữa nói về viêm nhiễn ... hễ viêm nhiễm thì biểu hiện dễ thấy là SƯNG - NÓNG - ĐỎ - ĐAU. Mấy thằng lính học viên ngồi dưới chăm chú lắng nghe. Giờ giải lao, có thằng xán lại gần hỏi "Thầy ơi có bệnh gì SƯNG - NÓNG - ĐỎ ... mà không ĐAU?". He he, tiên sư chúng nó, bệnh đấy thì thầy cũng bị!  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: trucngon trong 06 Tháng Bảy, 2012, 03:19:24 pm
Lính ta ngày ấy có khi nào phải nhờ đến "nhân trung hoàng" không các bác? ::)


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Quincy trong 06 Tháng Bảy, 2012, 11:48:33 pm
Trích dẫn từ: behienQYV7C

Cây cỏ giác mà anh DLG nói BH thấy nó mọc ở miền nam cũng nhiều , nhất là trong lô cao su ở miền đông nam bộ , còn cây cỏ hôi ở củ chi người ta gọi là cây bọ xít , có lẽ vì nó hôi như bọ xít . Hai cây ấy dùng để cầm máu cũng hay lắm , BH không biết nó có chất gì không nhưng theo BH nghĩ 2 cây đó có rất nhiều lông , nên khi nhai hay vò nát bịt vết thương , nó sẽ kết dính những sợi hemoglobin làm thành những cục máu đông bịt thành mạch máu và làm vết thương bớt chảy máu , nhưng nó chỉ phát huy tác dụng với những vết thương chảy máu ít , còn chảy ồ ạt như đứt động mạch lớn thì chịu .



Góp ý chi BH chút về sinh lý học, dường như chị confused hemoglobin với sợi fibrin (fibrin clot) là giai doạn cuối trong quá trình đông máu

Hemoglobin chỉ chuyên chở mang oxygen đến các mô và buffer carbon dioxide cho quá trình chuyển hóa trong cơ thề, metabolic activities

Fibrin hình thành tử fibrinogen, fibrinogen (factor I) qua tác động của enzyme thrombin. cũng như nhiều yếu tồ dông máu khác được tổng hợp ở gan. Vì một yếu tố nào đò như di truyền, bệnh lý về gan, n DIC (diseminated intravascular coagulation) đông máu nội mạch lan tỏa, và thay đổi cấu trúc của phân tử... đểu ảnh hưởng tới chức năng của fibrinogen này như vết thương lâu lành, vết thương luôn chảy máu ngay cả những chấn thương nhẹ . Sau khi platelets , tiểu càu đã được dính vào thành mao mạch và gắn kết lại thì sợi fibrin sẽ hình thành để ổn định chổ đông máu.

Nói về quá trình đông máu thỉ cũng dài dòng và phức tạp vì liên quan đền nhiều yếu tô factors và chất trung gian mediated, tui sẽ nói vào dịp khác

Á cảm ơn bác lính quany đã welcome tui nhé. cheer

Năm nay tui chửa về VN làm triệu phú được đâu vì vài nhày nữa phải mổ ờ vai. năm tới chắc chằn sẽ về, lở nghèo rồi, nghèo thêm một năm nũa cũng không sao mà.

Thân!



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 07 Tháng Bảy, 2012, 06:19:38 am
  Em chào bác DK1278 !
   Hôm bác ctiylongan hỏi về mụn cóc của bác ấy trên tay, em cũng định nói nhưng do vấn đề không có khoa học nên thôi. Mun cóc trong Nam hay ngoài bắc gọi là mụn cơm đều giống nhau cả. Em thấy nhiều người dùng lõi quả pin bôi, hoặc lấy kim chọc vào mụn, để yên đó đem hơ đầu kim vào lửa cho đến khi nóng rực lên thì rút kim ra, nhân mụn cóc cũng ra theo. Nhưng có người chữa bằng mẹo như bác nói là thấy đám ma đi qua nhà ra khấn vái một lúc xin lấy giùm mụn đi theo. Thực tế thì em cũng chưa kiểm tra kết quả bao giờ nhưng vẫn thấy lưu truyền bác ạ !


Cái vụ mụn cóc này thì ngày ở K tôi cũng bị 3 mụn ở chân. Tôi đã theo sự mách nước của anh em dùng lõi pin, kem đánh răng..Còn chữa bằng mẹo như các bác nói thì tôi chưa thử, vì không tin lắm. Cuối cùng tôi đã tự chữa khỏi bằng dùng kim chọc vào rồi đốt cho kim nóng lên như bác linh Quany nói. Sau nhiều lần cắn răng, chảy nước mắt ràn rụa thì cả 3 mụn cóc đã biến mất  ;D
Vậy là mấy cái mụn của bác Dinhlonggiang đích thị là mụn cóc, tuy chẳng liên quan gì đến con cóc, và không phải là "mắt cá" như các bác chẩn đoán ở trên. Quê tôi gọi là gọi là mụn cơm, có cấu trúc sợi nhưng ăn không sâu qua lớp hạ bì. Thường do một loại vi khuẩn gây lên, rất mất vệ sinh khi tiếp xúc lâu với nước sẽ nở toét ra như cục cơm nguội ngâm nước. Ít lây lan. Ở quê tôi bà con nông dân cũng truyền khẩu và thực hành cách gửi người chết mang theo giùm, nhưng tôi không biết phải giải thích ra sao, vì mình cũng không theo dõi người gửi có hết bệnh không. đôi khi có những trường hợp hiệu quả ngẫu nhiên trùng hợp. Ví dụ mấy năm trước tôi cũng bị một "hột" cư trú trên mu tay, cứ rùi rắng sẽ đi đốt, rồi một sáng mát trời nào đấy, tôi xăm xoi hoài không còn nhìn thấy "ông bạn" đâu nữa mặc dù tôi không bôi lõi pin mà cũng không sờ vào xác chết. Bác Dinhlonggiang lấy lõi pin chữa cũng có thể khỏi vì trong lõi pin có acid, nhưng tôi nghĩ sẽ có thể gây tác dụng phụ gây lở loét vết thương. hiện nay chỗ tôi khoa da liễu thường đốt nóng mụn sau khi châm một loại dung dịch gì tôi không biết. Trong điều trị người ta thường đốt lạnh hoặc bằng laze có vẻ nhẹ nhàng và rất hiệu quả


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: BS-812 trong 07 Tháng Bảy, 2012, 07:58:11 am
Chào các bác. Cám ơn các bác đã nhiệt tình tham gia. Cám ơn bác Vệ và lính quân y đã trực chiến giúp mình. Mấy hôm nay do công việc bận rộn nên không tham gia cùng các bác được, mong các bác thông cảm.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 07 Tháng Bảy, 2012, 09:13:49 am
Lính ta ngày ấy có khi nào phải nhờ đến "nhân trung hoàng" không các bác? ::)
   Các bác giải thích cho bác trucngon để em học hỏi với ! Nó là cái gì đấy ạ bác mười ngón !  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 07 Tháng Bảy, 2012, 09:25:47 am
Lính ta ngày ấy có khi nào phải nhờ đến "nhân trung hoàng" không các bác? ::)
  Các bác giải thích cho bác trucngon để em học hỏi với ! Nó là cái gì đấy ạ bác mười ngón !  ;D
Giải thích bằng cách "chiết tự" kiểu "lính giã" là thế này:
   Nhân=người - Trung=giữa, trong - Hoàng=vàng

Đấy, bạn đoán nó là cái gì rồi đấy! :)

Và đây là link để tham khảo:
http://vnca.cand.com.vn/News/PrintView.aspx?ID=51813
... cũng như "Niệu liệu pháp" một thời đã qua ...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: H3 Hùng trong 07 Tháng Bảy, 2012, 11:33:04 am
Vậy là mấy cái mụn của bác Dinhlonggiang đích thị là mụn cóc, tuy chẳng liên quan gì đến con cóc, và không phải là "mắt cá" như các bác chẩn đoán ở trên. Quê tôi gọi là gọi là mụn cơm, có cấu trúc sợi nhưng ăn không sâu qua lớp hạ bì. Thường do một loại vi khuẩn gây lên, rất mất vệ sinh khi tiếp xúc lâu với nước sẽ nở toét ra như cục cơm nguội ngâm nước. Ít lây lan. Ở quê tôi bà con nông dân cũng truyền khẩu và thực hành cách gửi người chết mang theo giùm, nhưng tôi không biết phải giải thích ra sao, vì mình cũng không theo dõi người gửi có hết bệnh không. đôi khi có những trường hợp hiệu quả ngẫu nhiên trùng hợp. Ví dụ mấy năm trước tôi cũng bị một "hột" cư trú trên mu tay, cứ rùi rắng sẽ đi đốt, rồi một sáng mát trời nào đấy, tôi xăm xoi hoài không còn nhìn thấy "ông bạn" đâu nữa mặc dù tôi không bôi lõi pin mà cũng không sờ vào xác chết.

Ngày xưa ở chiến trường K tôi cũng bị vài mụn cóc trên các ngón tay bên bàn tay phải. Một cái mụn cóc mẹ và vài mụn cóc con. Cái mụn cóc mẹ tôi vẫn dùng nhiều cách để "giết" nó. Ngoài cách của các bác, tôi còn dùng đầu điếu thuốc đốt nó nữa. Một ngày nọ tự dưng tôi gỡ cái mụn cóc mẹ ra được, nó để lại một lỗ sâu hoắm trên ngón tay tôi rươm rướm máu, rồi các mụn cóc con tự động lột da biến mất.

Ngày đó tôi không biết chữa mẹo bằng cách khấn đám ma mang đi dùm. Nhưng trong thực tế chiến trường tôi từng hốt xác đồng đội mang về tuyến sau. Không biết đồng đội liệt sĩ đó có mang dùm cái mụn cóc của tôi đi không? Nếu có thì đây quả là một việc làm có tính nhân quả phước đức vẹn toàn: mình trân trọng cất bốc, mang vác thi hài bạn đến nơi đến chốn và bạn lấy cái mụn cóc đi dùm mình :-[


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: anhtho trong 07 Tháng Bảy, 2012, 04:03:48 pm
Vậy là mấy cái mụn của bác Dinhlonggiang đích thị là mụn cóc, tuy chẳng liên quan gì đến con cóc, và không phải là "mắt cá" như các bác chẩn đoán ở trên. Quê tôi gọi là gọi là mụn cơm, có cấu trúc sợi nhưng ăn không sâu qua lớp hạ bì. Thường do một loại vi khuẩn gây lên, rất mất vệ sinh khi tiếp xúc lâu với nước sẽ nở toét ra như cục cơm nguội ngâm nước. Ít lây lan. Ở quê tôi bà con nông dân cũng truyền khẩu và thực hành cách gửi người chết mang theo giùm, nhưng tôi không biết phải giải thích ra sao, vì mình cũng không theo dõi người gửi có hết bệnh không. đôi khi có những trường hợp hiệu quả ngẫu nhiên trùng hợp. Ví dụ mấy năm trước tôi cũng bị một "hột" cư trú trên mu tay, cứ rùi rắng sẽ đi đốt, rồi một sáng mát trời nào đấy, tôi xăm xoi hoài không còn nhìn thấy "ông bạn" đâu nữa mặc dù tôi không bôi lõi pin mà cũng không sờ vào xác chết.

Ngày xưa ở chiến trường K tôi cũng bị vài mụn cóc trên các ngón tay bên bàn tay phải. Một cái mụn cóc mẹ và vài mụn cóc con. Cái mụn cóc mẹ tôi vẫn dùng nhiều cách để "giết" nó. Ngoài cách của các bác, tôi còn dùng đầu điếu thuốc đốt nó nữa. Một ngày nọ tự dưng tôi gỡ cái mụn cóc mẹ ra được, nó để lại một lỗ sâu hoắm trên ngón tay tôi rươm rướm máu, rồi các mụn cóc con tự động lột da biến mất.

Ngày đó tôi không biết chữa mẹo bằng cách khấn đám ma mang đi dùm. Nhưng trong thực tế chiến trường tôi từng hốt xác đồng đội mang về tuyến sau. Không biết đồng đội liệt sĩ đó có mang dùm cái mụn cóc của tôi đi không? Nếu có thì đây quả là một việc làm có tính nhân quả phước đức vẹn toàn: mình trân trọng cất bốc, mang vác thi hài bạn đến nơi đến chốn và bạn lấy cái mụn cóc đi dùm mình :-[

Theo ý kiến bác H3 Hùng, về việc "gửi bệnh". Theo luật " nhân quả" trong giáo lý nhà Phật tức "gieo gì gặt lấy". Bác làm việc tâm đức là qui tập hài cốt đồng đội về nơi an nghỉ là điều ân nghĩa thì bác sẽ nhận sự phù hộ của đồng đội khuất mặt khuất mày. Cũng như vậy theo triết học duy vật biện chứng về phạm trù "nhân quả" thì kết quả là cái tất yếu diễn ra sau nguyên nhân trước đó mà bản chất Quả phụ thuộc vào Nhân. Tuy nhiên bác phải chú ý, trong lúc bác làm những việc ấy với đồng đội, bác có khấn và "gửi bệnh" đi hay không bởi vì bác không để chú tâm thì người cõi âm không cảm được. Nếu không thì cũng chỉ là ngẫu nhiên hết bệnh bởi các yếu tố tác động khác bác ạ.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: H3 Hùng trong 07 Tháng Bảy, 2012, 05:26:37 pm
Không có khấn vái chi cả. Chuyện này kể ra khá dài dòng, nó xãy ra trong chiến dịch c81 vào mùa khô 82. Tôi đang dùng Ipad nên khó đánh máy, bữa nào thư thả tôi sẽ viết kỹ hơn ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 07 Tháng Bảy, 2012, 10:37:33 pm
Theo ý kiến bác H3 Hùng, về việc "gửi bệnh". Theo luật " nhân quả" trong giáo lý nhà Phật tức "gieo gì gặt lấy". Bác làm việc tâm đức là qui tập hài cốt đồng đội về nơi an nghỉ là điều ân nghĩa thì bác sẽ nhận sự phù hộ của đồng đội khuất mặt khuất mày. Cũng như vậy theo triết học duy vật biện chứng về phạm trù "nhân quả" thì kết quả là cái tất yếu diễn ra sau nguyên nhân trước đó mà bản chất Quả phụ thuộc vào Nhân. Tuy nhiên bác phải chú ý, trong lúc bác làm những việc ấy với đồng đội, bác có khấn và "gửi bệnh" đi hay không. Nếu không thì cũng chỉ là ngẫu nhiên hết bệnh bởi các yếu tố tác động khác bác ạ.

Việc nào cũng có giới hạn của nó, bạn Anhtho ạ!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: DinhLongGiang trong 07 Tháng Bảy, 2012, 11:30:26 pm
  Năm 85 về nước học sĩ quan,Lẹ c18 có người bạn chung đơn vị bị KÉ nổi đầy cả 2 bàn chân rất khó đi lại,bạn phải dùng lưỡi lam gọt bớt mục KÉ mới đi được. Về sau tự nhiên lẹ không thấy bạn ấy còn nửa và được chỉ dẫn dùng mẹo bằng cách sau khi đi tiểu xong ngâm chân trong nước tiểu của mình vài phút sẻ hết,Le c18 liền áp dụng cho bản thân liền được vài hôm thì thấy cũng mất tiêu mục KÉ và cho đến hôm nay cũng không thấy quay trở lại, nhờ các anh giãi thích giúp.
  Bênh KÉ có phải là ở dưới lòng bàn chân phải không bác Lẹ ? Em không biết có phải là ngoài Bắc gọi là Hà rồ không nhỉ, nó cứ phồng, rỗ rỗ bàn chân, gọt được từng mảng ra....
__________________________________________________________________________
_Hình như ngoài bác gọi là " mắt cá " nó mọc ở gan bàn chân càng ngày càng lồi ra đi chân đất sẽ cảm thấy đau lên phải lấy dao lam gọt đi , khi mình đi thì cảm thấy đỡ đau hơn ! theo các cụ nói là khi ta đi chân đất mà dẫm phải gai sơ ý không biết hoặc biết mà không lấy gai ra được sau này chỗ đó bị trai cứng lại bao quanh cái gai rồi đùn dần ra hình tròn có cái to bằng đồng su các cụ gọi là "mắt cá".

            Đúng như các bác nói, cái loại " mắt cá " nếu không khoét được nhân của nó bỏ đi thì lâu khỏi lắm. Ở hai bàn chân tôi hiện nay cugx còn 2 mụn nhỏ, cứ khoét đi thì hết đau. Nhưng vì khoét không hết nên chỉ một thời gian sau nó lại trồi ra. Nếu đi chân đất mà chỗ " mắt cá" đạp phải cái gì thì lại đau nhói, rất khó chịu. Tôi đã khoét nhiều lần, có lần tóe máu ra nhưng vẫn không hết. Tức quá!

                                  (http://no7.upanh.com/b1.s26.d1/06fe04b4446e442ade4c7e1ea8bb2021_46977907.matca1.jpg) (http://www.upanh.com/mat_ca_1_upanh/v/2rgbbw6scme.htm)
              Đây là ở bàn chân trái, do hồi ở Pà Ong đá bóng tôi bị một gốc cây nhỏ trên sân đâm vào rồi hóa thành " mắt cá". Tôi đã khoét đi khoét lại nhiều lần mà đến nay vẫn còn, được cái bây giờ ấn vào không còn thấy đau nữa nên để làm kỷ niệm ;D

                               (http://no3.upanh.com/b3.s1.d4/0c1af40c02e8cd31ccd4fa4ce3be4e5c_46978233.matca2.jpg) (http://www.upanh.com/mat_ca_2_upanh/v/8rg7dw8lcec.htm)

            Còn đây là ở bên bàn chân phải do tôi đạp gai, đã lấy được hết gai ra và nặn hết nước dịch trong vết thương. Thế mà nó vẫn còn hóa " mắt cá" và hành tôi đến hơn 10 năm nay. Hic, được cái là cả 2 mụn này bây giờ chỉ còn nhỏ bằng 1/3 hạt gạo nên tôi nhiều lúc cũng chẳng thèm để ý nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 08:16:33 am
Không có khấn vái chi cả. Chuyện này kể ra khá dài dòng, nó xãy ra trong chiến dịch c81 vào mùa khô 82. Tôi đang dùng Ipad nên khó đánh máy, bữa nào thư thả tôi sẽ viết kỹ hơn ;D
____________________________________________________________________________
_Tôi cũng có một cái mụn cơm ở gan bàn tay trái rất khó chịu ! hôm nào tiện học các bác cũng thử gửi người chết một cái xem sao . Mong là có hiệu quả !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thaynhin trong 08 Tháng Bảy, 2012, 09:34:15 am
Bác lấy lá cây TÍA TÔ (một loại rau thơm ăn sống,hay nấu với món ốc,đậu phụ) xát vào mụn hạt cơm cái vài lần(nếu nhiều mụn thì nó là mụn moc đầu tiên-to nhất),rồi đừng để ý đến nó nhiều khoảng một vài tuần nó tự ...biến mất,ít để lại dấu vết,thậm chí không có sẹo.
Về gửi người chết tôi chưa có dịp kiểm định,nhưng chũa mẹo về nó tôi tin là thành công chứ không hẳn là ngẫu nhiên khỏi đâu.
Ngay lúc xát lá tía tô bác không nên công khai,lá lấy bí mật của nhà ai đó càng tốt(người ta truyền vậy) nhưng xát xong thì đừng quá chú ý  nó BAY đi chưa,nó sẽ bay đi rất bất ngờ?Rồi sẽ kéo theo tất cả các mụn con của nó đi sạch.
Đây cũng là một điều tôi thấy lạ lạ với các phép chữa dân gian.Còn nhiều loại thuốc để xát nữa nhưng khó áp dụng hơn.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:23:24 am
_Lấy lá cây Tía Tô có phải là hái trực tiếp ở cây hay là lấy một mớ Tía Tô ở chợ hở bác ?


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thaynhin trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:30:18 am
Tôi thì hái trực tiếp,nếu không tiên anh cư mua chắc cũng đươc,nhớ xát xong vài lần rồi đưng đẻ ý nhiều.Khỏi thì báo lai nhé,tin nhắn hoặc qua anh Binhyen cũng được,thân.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:32:21 am
   Theo em thì tốt nhất bác Thịnh làm cả hai phương pháp...cho chắc. Nhưng em nghe nói phải...ăm trộm mới tốt phải không ạ !  ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Bảy, 2012, 11:35:23 am
   Em mong chị Anh Thơ hãy bình tĩnh lại. Mọi người nói đùa chút có sao, Lính mà chị, học quân y thì bộ đội rõ ràng là rất nghịch, em thấy vấn đề cũng đâu có nghiêm trọng . Hi hi ! ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Sunnysmile trong 08 Tháng Bảy, 2012, 11:41:53 am
Hồi đó có tham gia dạy lớp y tá chiến trường, mấy chú lính ba trợn về học vẫn quen thói tếu táo. Một bữa nói về viêm nhiễn ... hễ viêm nhiễm thì biểu hiện dễ thấy là SƯNG - NÓNG - ĐỎ - ĐAU. Mấy thằng lính học viên ngồi dưới chăm chú lắng nghe. Giờ giải lao, có thằng xán lại gần hỏi "Thầy ơi có bệnh gì SƯNG - NÓNG - ĐỎ ... mà không ĐAU?". He he, tiên sư chúng nó, bệnh đấy thì thầy cũng bị!  ;D


Nhưng nói chung bác Tuaan đừng đưa"---" của mình sưng, nóng, đỏ mà không đau do "----" ra khoe trên trang như vậy. Đề nghị Min, Mod cắt hẳn nick Anhtho từ bài này.

Chị Anhtho  nên thay thế  những từ trong ngoặc kép bằng "..." thì người xem cũng hiểu rồi , trong đây có nhiều con cháu xem lắm đấy !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 12:05:59 pm
 Ngành Y trong Quân đội hay ngoài cuộc sống thì luôn tiếp xúc với những bộ phận cơ thể của con người, tất nhiên là bao gồm cả bộ phận nhạy cảm, không những tiếp xúc mà còn phải am hiểu cũng như mổ xẻ nó ở nhiều góc độ và chuyện học hay nghiên cứu kỹ để chữa trị bệnh tật về nó cũng chỉ là chuyện bình thường.

 Ngay Yta ThanhLoanF302 cũng đã từng kể 1 câu chuyện về chuyện "nhạy cảm" khi lính bị thương đi viện, cũng có sao đâu vì thực tế nó là như vậy, Yta bác sỹ chăm sóc chữa trị cho anh em cũng bằng cái tâm cùng tấm lòng thương xót đồng đội lúc bị thương ốm đau chứ ai nghĩ "vẹo" sang chuyện khác bao giờ. Chị anhtho làm nghề Y chắc cũng hiểu chuyện này, tuaans cũng chỉ kể về ký ức thật khi còn ngồi học ở trường QY thôi mà. ;D

 Xin kể hầu chuyện các bác về chuyện lính nằm viện.

 Ngày đó BY đi viện, ở viện thì nhiều chuyện vui lắm tất nhiên là lính ốm đau bệnh tật cũng như thương binh dồn về rất nhiều. Thương binh chuẩn bị lên bàn mổ thì phải vệ sinh thân thể và họ thì không thể tự vệ sinh cho mình, Yta sẽ giúp đồng đội, nhiều người xấu hổ nên đề nghị: Đưa dao cạo đây để tôi tự làm, nhưng Yta thì dứt khoát không chịu, cũng chẳng phải là họ thích làm để động chạm vào bộ phận nhạy cảm của anh em, song nhiệm vụ của họ phải như vậy, làm không đến nơi có khi còn bị mắng hay kỷ luật chưa biết chừng.

 Hôm đó thương binh sắp lên bàn mổ, nữ Yta đến làm vệ sinh, thằng lính ngượng lấy khăn đắp lên mặt né tránh ánh mắt nhìn và phải nhìn nữ Yta trong hoàn cảnh đó. Và rồi hết sức bản năng khi "bộ phận" ấy bị khiêu khích dữ dội mặc dù chủ nhân của nó không muốn nhưng bản năng nó vẫn mạnh mẽ hơn lý chí. Trong lúc đang khó khăn về sự khó bảo ấy thì nữ Yta mặt lạnh như băng làm công việc của mình, tiện tay nữ Yta vẩy cho nó một phát, thương binh đau điếng giật mình, nhưng ngược lại thì thằng em không còn bướng bỉnh khó bảo nữa.

 Vậy thôi, chuyện bình thường thôi mà, chỉ "béo" bọn ngoài cuộc được bữa cười no nê.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: behienQYV7C trong 08 Tháng Bảy, 2012, 01:30:47 pm
Ngày BH đi học quân y và đi thực tập ở QYV 115 bây giờ là viện nhân dân 115 , đợt ấy là thực tập ở khoa ngoại , BH còn nhớ có một ông thầy này quê nghệ tĩnh , nói tiếng hơi khó nghe , và ông rất nóng tính , học trò mà lơ mơ là ông chửi ra trò , mà ông có cái kiểu cứ bệnh nhân nam vào mà bị bệnh ở chỗ " nhạy cảm " là ông bắt học viên nữ lên khám , mới đầu mấy đứa nữ cũng mắc cỡ nhưng sau nghe thầy nói thì tụi em hiểu ra , thầy bảo " các em là quân y , mà làm nghề y thì không được chọn bệnh, nhất là ở chiến trường , mà chiến trường thì toàn nam , không lẽ lúc ấy các em bỏ thương binh chết à , nếu mà các em thấy ngại thì các em còn nghĩ bậy trong đầu , mà người thầy thuốc thì không được mang ý tà tâm trong đầu " .  hôm ấy thầy giáo dẫn xuống thăm bệnh , bệnh nhân bị đứt dây chằng ( thầy gọi là dây chằng gì mà lâu quá BH không còn nhớ ) dây chằng đó nằm ngay vùng " nhạy cảm " của nam giới , thầy hỏi " các em có biết dây chằng này có chức năng gì không ? " cả bọn không ai biết , vì ở trường thầy chưa dạy cặn kẽ đến thế , và tài liệu thì làm gì có mà tham khảo , nên cả bọn im lặng , thầy mới la "không có dây chằng này khi các anh " sung lên " thì của các anh nằm sát trên bụng còn _ mần ăn _ gì " , lúc đó ông bà ông vải BH có sống dậy cũng chẳng dám chửi thầy  ::) , mà chửi cái gì ? thầy có nói gì sai ? có nghĩ bậy là do mình nghĩ thôi , mình là quân y nên trong Y có sự mẫu mực , trách nhiệm , nhưng trong Quân thì nhiều khi lính tếu táo là chuyện " thường ngày ở huyện " .

 



Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: quân y 103 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 01:58:45 pm
Nêú kể chuyện ''nhạy cảm''trong quâny thì những ai đã học y mà không có kỷ niệm để cười ,chắc là chưa học bệnh lý về nhạỵ cảm.
Hôì đó tụi tôi mơí vào trường học đến bài nói về sinh dục sáng vào lớp thâý thầy giáo trẻ măng treo 1 bên bảng cùa Nam bên kia của nữ .Lớp học 3/4 là nữ hôm âý bọn con gái không dám ngẩng lên nhìn thầy và bảng,em nào cũng đỏ mặt tía tai....
Khi đi thực hành khoa ngoai sáng ra được giao thông đái cho bệnh nhân nam ,buồn cươì sáng nào vào chưa thông được tiểu mà pháo đã ngẩng cao đâù nhìn xung quanh thâý các anh kia pháo cũng lên đôì cao cả .Từ đó  nếu trực đêm tôi luôn trốn về sớm.
Thầy Trung nguyên là phó giám đốc viên quany 175, ngày xưa học tiết niêu khi đi thưc hành thâỳ nói luôn các anh chi đi theo tôi học thì chỉ có chim và bướm  ;D :o

Theo tôi cái nhạy cảm để buồn cười mà cũng dể giận nhau khi học,Quả thực Anh Thơ nóng giân quá hay chưa đọc kỹ mà thôi nên hiêủ lầm.bình tĩnh nghĩ xem mình hoăc là bạn tự ty vơí mình hay là bạn cho mình cao hơn họ rôi...


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 02:21:39 pm
Tôi thì hái trực tiếp,nếu không tiên anh cư mua chắc cũng đươc,nhớ xát xong vài lần rồi đưng đẻ ý nhiều.Khỏi thì báo lai nhé,tin nhắn hoặc qua anh Binhyen cũng được,thân.
____________________________________________________________________________
_Báo cáo bác ! vườn nhà em thì bị nước sông hồng lên ngập lên cây Tía Tô bị chết hết rồi ! nhưng em vẫn nhanh chân nhẩy sang vườn nhà hàng xóm nhổ trộm hẳn một cây Tía Tô cơ để về sát dần.
_Rất bí mật à nhưng đã nói ra đây rồi liệu có còn bí mật không nhỉ " khi mất linh " nhưng không sao lếu mà hắn biến mất tui sẽ mời các bác một bữa riệu ngâm cây mật gấu cùng tầm gửi nghiến    tại gia nhòe!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Bảy, 2012, 02:28:50 pm
   
Tôi thì hái trực tiếp,nếu không tiên anh cư mua chắc cũng đươc,nhớ xát xong vài lần rồi đưng đẻ ý nhiều.Khỏi thì báo lai nhé,tin nhắn hoặc qua anh Binhyen cũng được,thân.
____________________________________________________________________________
_Báo cáo bác ! vườn nhà em thì bị nước sông hồng lên ngập lên cây Tía Tô bị chết hết rồi ! nhưng em vẫn nhanh chân nhẩy sang vườn nhà hàng xóm nhổ trộm hẳn một cây Tía Tô cơ để về sát dần.
_Rất bí mật à nhưng đã nói ra đây rồi liệu có còn bí mật không nhỉ " khi mất linh " nhưng không sao lếu mà hắn biến mất tui sẽ mời các bác một bữa riệu ngâm cây mật gấu cùng tầm gửi nghiến    tại gia nhòe!
   Không sao đâu bác Thịnh ạ. Bác có nghe nói các bài thuốc chữa mẹo của dân gian thường là ...làm trộm đấy sao. Bác nói ra mồm mới mất linh chứ nếu viết trên mạng bằng ngôn ngữ hiện đại này chắc các cụ vía của mụn cơm...không biết đâu. Bác bôi khi không có ai nhé, có người hỏi phải trả lời là hết hiệu nghiệm đấy !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 05:24:42 pm
Hồi đó có tham gia dạy lớp y tá chiến trường, mấy chú lính ba trợn về học vẫn quen thói tếu táo. Một bữa nói về viêm nhiễn ... hễ viêm nhiễm thì biểu hiện dễ thấy là SƯNG - NÓNG - ĐỎ - ĐAU. Mấy thằng lính học viên ngồi dưới chăm chú lắng nghe. Giờ giải lao, có thằng xán lại gần hỏi "Thầy ơi có bệnh gì SƯNG - NÓNG - ĐỎ ... mà không ĐAU?". He he, tiên sư chúng nó, bệnh đấy thì thầy cũng bị!  ;D


Nhưng nói chung bác Tuaan không nên đưa" cái " của mình sưng, nóng, đỏ mà không đau do "... " ra khoe trên trang như vậy. Bởi Anhtho cũng chỉ muốn viết những chi tiết bông đùa cho giảm bớt căng thẳng áp lực cuộc sống ngoài đời, chứ với trình độ quê mùa của mình, Anhtho không giám đua chen cùng ai. Tuy nhiên dù có cục mịch quê mùa tới đâu thì bác cũng không nên lấy cái "ấy của bác" so sánh với bài viết của Anhtho, nhất là so sánh tri thức của một phụ nữ Đề nghị Min, Mod cắt hẳn nick Anhtho từ bài này. Xin chào tạm biệt bác chủ BS-812 trên topic này.
__________________________________________________________________________
_Chuyện có gì đâu chị mà chị tự ái dữ vậy ! đó là chuyện tếu thường thường ngày của lính thôi mà có gì to tát đâu ! rất tiếc ngày đó đơn vị tôi ở tuyến đầu cả một Trung Đoàn không có lính Nữ kể cả Trạm Xá Trung Đoàn cũng không có Y Tá Nữ lên chả có chuyện gì để mà nói.
_Hãy bình tĩnh chị nhé !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: tuaans trong 08 Tháng Bảy, 2012, 06:09:40 pm
Ngày đó tôi không biết chữa mẹo bằng cách khấn đám ma mang đi dùm. Nhưng trong thực tế chiến trường tôi từng hốt xác đồng đội mang về tuyến sau. Không biết đồng đội liệt sĩ đó có mang dùm cái mụn cóc của tôi đi không? Nếu có thì đây quả là một việc làm có tính nhân quả phước đức vẹn toàn: mình trân trọng cất bốc, mang vác thi hài bạn đến nơi đến chốn và bạn lấy cái mụn cóc đi dùm mình :-[

Theo ý kiến bác H3 Hùng, về việc "gửi bệnh". Theo luật " nhân quả" trong giáo lý nhà Phật tức "gieo gì gặt lấy". Bác làm việc tâm đức là qui tập hài cốt đồng đội về nơi an nghỉ là điều ân nghĩa thì bác sẽ nhận sự phù hộ của đồng đội khuất mặt khuất mày. Cũng như vậy theo triết học duy vật biện chứng về phạm trù "nhân quả" thì kết quả là cái tất yếu diễn ra sau nguyên nhân trước đó mà bản chất Quả phụ thuộc vào Nhân. Tuy nhiên bác phải chú ý, trong lúc bác làm những việc ấy với đồng đội, bác có khấn và "gửi bệnh" đi hay không. Nếu không thì cũng chỉ là ngẫu nhiên hết bệnh bởi các yếu tố tác động khác bác ạ.

Quan niệm đổ bệnh này có vẻ mông muội và hơi hướm phù thủy quá!

Ngày xưa người bị bệnh Lậu, Giang mai tìm cách quan hệ tình dục với người khác để đổ bệnh cho họ hòng mong mình hết.

Hiện giới gái mại dâm vẫn còn truyền miệng, rỉ tai nhau cái này. Người bị bệnh, kể cả SIDA hy vọng việc truyền bệnh cho khách làng chơi sẽ làm mình khỏe, hết bệnh …

Tại khu vực chợ Thị Nghè có một số bà già bệnh họan … trông ngóng xem chỗ nào có người mới chết là nhào tới. Trong lúc tang gia đang bối rồi vì cái chết của người thân, họ lân la tới nắn bóp, rờ rẫm người chết và lầm bầm đọc kinh, khấn vái. Gia chủ nghĩ họ là những người bà con hàng xóm láng riềng, thông cảm với cái chết của người thân họ mà tới chia sẻ theo suy nghĩ “nghĩa tử là nghĩa tận”. Ai ngờ đâu, họ tới là muốn đổ bệnh từ họ sang người chết!
Họ có dám đổ bệnh cho người thân của họ không? Không.
Họ có tức giận khi biết người khác lân la toan tính tới nhằm đổ bệnh cho người thân của họ vừa mới nằm xuống không? Chắc chắn có.

Hãy để người chết an nghỉ, huống hồ là Liệt sĩ đồng đội phải không @anhtho? Việc @anhtho bàn luận theo bài của bác Hung_H3 là vượt quá giới hạn bàn luận y học rồi! Tôi nghĩ là như thế ...

Còn cái Sưng-Nóng-Đỏ-Đau, biểu hiện của viêm nhiễm ... hẹn các bác dịp khác sẽ nói rõ hơn ... cũng vui phết và bất ngờ nữa!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: vetran trong 08 Tháng Bảy, 2012, 08:22:12 pm
Anhtho tự xóa khi Vetran đi làm ;D . Chưa bao giờ Vetran thiếu tôn trọng Anhtho nên mong các bác tham gia topic thông cảm và Anhtho cám ơn sự quan tâm của mọi người. Mong Min Mod đừng phiền lòng.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: H3 Hùng trong 08 Tháng Bảy, 2012, 08:34:30 pm
Chúng ta đang bàn về một  đề tài hết sức thiết thực với lính là bệnh mắt cá. Không ngờ lại xãy ra việc đáng tiếc này! Tôi đang ở ngoài, xài Ipad khó đánh máy quá nên không thể viết dài. Chỉ mong mỗi người nhịn miệng một tý để topic còn đường mà đi tiếp.

Tôi định bụng mai về nhà sẽ viết tiếp câu chuyện "mắt cá" không ngờ tình hình ngày càng nặng nề hơn!


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Bảy, 2012, 08:37:36 pm
   Hì, bác H3 Hùng cứ viết đi ạ ! Vấn đề là các anh chị trao đổi với nhau chưa hiểu ý ấy mà, Bác viết để mọi người còn tham khảo chứ !
   Em mong các anh chị xoá những gì nặng nề đi để mọi người cùng tham gia cho vui vẻ, sân chơi chung mà, các anh chị chưa hiểu nhau có thể thảo luận nhé. Em kính mong các anh chị nghĩ lại !


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: honghot.K trong 08 Tháng Bảy, 2012, 09:09:16 pm
   Mấy bửa nay em bổng nhiên bị trở chứng sốt rét trở lại, nghỉ là có thể bị di chứng của lính khi ở Pailin ngày ấy , tính ghé qua bịnh viện của bác BS-812 để tham vấn cách điều trị của các bác sỉ , không ngờ bác giám đốc đi phép không có mặt và tình hình bịnh viện đang bị kiểm kê vì tuồn thuốc quá thời hạn vào bệnh viện .Hy vọng có thêm vài anh của Pai lin ngày ấy làm vài bài nửa để cho đủ thời hạn thuốc


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: linh thong tin trong 08 Tháng Bảy, 2012, 09:14:38 pm

Dạ! mấy ngày nay Vetran lo cái việc họp CCB của tiền phương cục vận tải TCHC.Mở máy thấy Anhtho viết vầy là chết rồi. Người đời nói "Con dại cái mang" Thôi! là chồng mà không đủ bản lĩnh dạy vợ trong đối nhân xử thế. Vetran tôi xin kính cẩn nghiêng mình xin lỗi bác Tuanans, bác quany103, behien và các anh em khác vì Anhtho ngu như chó mới giám đối đáp lại lý lẽ bác tuaans vì trình độ của cổ chưa đong đầy lá mít mà . Xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi mong bác tuaans bỏ qua, có gì thiếu sót về qui định y đức trên trang mạng này xin bác chỉ giáo, tôi xin lĩnh hội. Tôi xin hứa không bao giờ cho anhtho viết ra ngoài "Một thời để nhớ" của cổ (mà tôi cũng mong cho mau hết trang) đỡ làm phiền lòng các bác. Tôi cảm lòng trắc ẩn của bác tuaans với liệt sĩ đồng đội mình. Kính


Hic , sao anh Vetran lại nặng lời với chị AnhTho thế .


Trên diễn đàn mà Vetran còn phát ngôn như vậy thì ở nhà chắc là còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với Anhtho rồi. Nếu như Vetran không có lời nói lại thì nay mai tôi vào SG sẽ không đến nhà Vetran chơi nữa.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: duck8d5 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 09:29:24 pm

Hic , sao anh Vetran lại nặng lời với chị AnhTho thế .


Cô em này! Theo tôi được biết được biết thì hình như cũng xuất thân từ công chức ngành Y, sao lại dí- thá chi mà dữ vậy. Người không có lỗi, mà nhận lỗi thì cũng phải thấy được sự chân thành chứ. Đằng này, sự chân thành có khi thể hiện cao hơn, thôi cô em nhé!

 Đã quá 60 trang rồi, đề nghị BS 812 tiếp tục xây nhà mới đi.

Tháng Bảy trắng một hàng bia
Bao người nằm xuống bên kia cuộc đời
Hoa lòng xin trãi khắp trời
Cho nồng ấm đến bao người ngũ yên.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: haanh trong 08 Tháng Bảy, 2012, 09:52:44 pm
hehe em đã trị mụn cóc theo như các cách các bác nói nhưng không hết ( có lẽ mình áp dụng không đúng phương pháp ) Sau đó có người cho 1 lọ thuốc bôi vào vài ngày mụn cóc rụng ngay và các mụn con cũng lặn mất tiêu . Không biết đó là thuốc gì nhưng nghe nói là để bôi cho em bé khi lâu rụng rúng .


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: xoaytrongku trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:06:42 pm
   Cơn giận rồi sẽ qua đi; nghĩa tình vẫn còn đó nhưng " giấy trắng mực đen" e khó xóa  ;D.
   May thay, vẫn còn kịp: bác vetran nên xóa những câu viết trong phút nóng nảy. Sau đó, bà con cô bác cũng tiếp tay xóa giùm các trích dẫn cho sạch sẽ. Topic đã hay từ đầu, chỉ còn trang cuối. Kính.


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:25:52 pm
 Chào tất cả các bác! ;D

 Thật ra chuyện cũng chẳng có gì, xoay quanh chuyện hiểu lầm nhau trên topic như BY đã nói ở bài trên, ngành Y thì cũng là chuyện bình thường khi chữa trị bệnh tật thôi mà.

 Topic đã đủ 60 trang, BY xin phép khóa lại, mời bác BS-812 mở topic mới. (Hình như bác mở topic không được mát tay lắm nên về cuối có chút sự cố). Vì vậy đề nghị bạn Linh QuanY mở topic mới đi.

 Trước khi khóa topic lại BY cần xóa bớt một số bài không cần thiết. BY mong rằng topic mới đầu xuôi đuôi lọt hơn. ;D


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: Linh Quany trong 08 Tháng Bảy, 2012, 10:35:53 pm
   Bác BS-812 mấy hôm nay đi vắng, em xin mạo muội có mấy lời !
  Cảm ơn Bác BY xoá bỏ một số tranh luận không cần thiết cuối Top, cám ơn bác Đức đã tặng bài thơ kết thúc Top và cùng các bác đã tham gia !
  Nhưng theo em thì cứ để bác BS-812 mở đi ạ, vì dù sao bác ấy cũng là cựu chiến binh và cũng am hiểu nhiều về các loại thuốc Nam. Em ít tuổi và cũng không hiểu biết nhiều nên không phụ trách được đâu ạ !
 


Tiêu đề: Re: Bệnh của lính và di chứng
Gửi bởi: binhyen1960 trong 09 Tháng Bảy, 2012, 11:24:23 am
Anhtho tự xóa khi Vetran đi làm ;D . Chưa bao giờ Vetran thiếu tôn trọng Anhtho nên mong các bác tham gia topic thông cảm và Anhtho cám ơn sự quan tâm của mọi người. Mong Min Mod đừng phiền lòng.

 Mặc dù bác không tự xóa bài của mình nhưng thành viên anhtho đã xóa bài có nghĩa ý kiến và lời phát biểu của bác trước diễn đàn vẫn giữ nguyên như cũ, nhưng bài viết thì không còn thể hiện trên topic. Đối với diễn đàn VMH thì ai xóa bài không quan trọng vì mọi người phải tự chịu trách nhiệm trước nick của mình trong chế độ bảo mật và nick nào nói thì nick đó chịu trách nhiệm.

 Về nguyên tắc, giữa 2 nick là thành viên dù quan hệ gì và kể cả là 1 người có 2 nick mà 2 nick đó "mất đoàn kết" thì BQT vẫn phải xử lý kỷ luật như bình thường. Đối với chị anhtho dù là vợ bác nhưng trên diễn đàn vẫn luôn là 2 nick vetran và anhtho riêng biệt. Theo BY thì chuyện bác lấy danh nghĩa nói vợ của mình để mắng "chó" chửi "mèo" mỉa mai thọc cáy người khác như thành viên linh thong tin vẫn còn đang giữ ở phần trích dẫn trên là vi phạm nội quy diễn đàn.

 Đáng ra topic này đã được khóa khi đủ 60 trang từ đêm hôm qua, nhưng BY cố tình giữ lại đến sáng hôm nay để chờ bác tự xóa. Nếu bác tự xóa bài thì BY sẽ sửa giúp xóa đi những trích dẫn của thành viên khác không có lợi cho nick vetran. Song nếu ý kiến của bác vẫn giữ thì BY không có quyền sửa trích dẫn của người khác khi họ không vi phạm nội quy VMH.

 Thật tình là về cuối topic BY không muốn có điều gì xảy ra trên topic của bác BS-812 đã mở, nhưng về cuối topic thì buộc phải như vậy.

Nhắc nhở thành viên vetran lần thứ nhất. Nếu còn vi phạm nội quy xúc phạm thành viên khác trên diễn đàn VMH sẽ đề nghị treo nick từ 1 đến 3 tháng.

 Topic đã đủ 60 trang Mod khóa lại. Kính báo.