Lịch sử Quân sự Việt Nam

Máu và Hoa => Một thời máu và hoa => Tác giả chủ đề:: tuoc_b41 trong 18 Tháng Chín, 2011, 12:06:22 pm



Tiêu đề: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 18 Tháng Chín, 2011, 12:06:22 pm

**88

Chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi huấn luyện tại Tân - biên, nguồn tin nhận được qua máy PC 25: hơn 70 trường hợp mất an toàn trong huấn luyện gây nên những tổn thất không đáng có...Chính vì lý do này, tuocb41 xin mở một topic mới để chúng ta cùng gom lại những kỹ niệm không mấy gì oai hùng, nhưng để trao đổi những kinh nghiệm mà do nhiều lý do: ngốc nghếch, dại khờ, bốc đồng,....nhưng kết quả vẫn như nhau! Đa số là từ anh em tân binh, nhưng cũng không thiếu mặt những cựu binh!

Trong trang này, không cần các bác phải " mắt thấy, tay sờ, tai nghe...", bởi, nếu thế, các bác không còn hiện diện nơi đây để kể lại!!!

Nhưng cũng xin đừng vì lý do này mà có những câu chuyện ngoài trí tưởng tượng của mọi người, đặc biệt là những CCB chúng ta là những cá nhân đã từng được hun - đúc quá cẩn thận!

Trân trọng!


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: linh thong tin trong 18 Tháng Chín, 2011, 12:22:36 pm
Bạn kể cụ thể ra xem nào.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 18 Tháng Chín, 2011, 01:09:49 pm
 Đơn vị chúng tôi đi phá rừng để trồng sắn , nhằm đảm bảo đủ 30% lương thực phải tự túc cho đơn vị , chúng tôi khai thác rừng ở Sông mực - Thanh Hóa . Chúng tôi chỉ cưa đổ cây xuống trước , khi lá héo khô thì mới được đốt . Nên các cây gỗ cứ bị chúng tôi cưa xuống đổ chồng lên nhau . Thằng Vi thì cưa đổ 1 cây , xong nó bỏ chạy ra xa gốc cây , cái cây đó đổ xuống , nhưng cái gốc cây lại văng lên cao rồi bật theo nó , thế là cái gốc cây đập cho nó 1 phát vào ống chân phải . Nó ngã xuống và gẫy chân ngay , nó đi viện rồi rồi ra quân , với cái bằng thương binh trong túi áo , nhưng nghe anh em kể là màu thẻ thương binh của nó là màu xanh , vì nó bị thương trong lao động . Chỉ những người bị thương trên mặt trận thì mới được cấp sổ thương binh màu đỏ . 1 tai nạn của đơn vị tôi đó .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 18 Tháng Chín, 2011, 01:15:03 pm
Đương nhiên, tôi xin mở đầu:

1. Vừa vào đơn vị chiến đấu, được giao khẩu AK còn dính dầu nhớt, anh lính mới chùi bên ngoài xong, kéo...rẹt...rẹt...rẹt...và chỉa vào ông bạn tận binh đối diện....Tèng...Ông bạn kia bật ngửa và chết tốt!

Lý do: Súng AK rất đáng tin cậy, tin cậy đến mức dù được chôn dấu kỹ nhưng  anh chàng này không thể ngờ do rỉ sét nên viên đạn vẫn còn đó (đuôi đạn bị dính chết vào sát kim hỏa) và chất lượng vẫn nguyên vẹn...

2. C1, E88: Sau một buổi tập chiến thuật về, đang ăn cơm trưa, bỗng:"Bùng....." và ...hết....PRC 25 báo: tập họp tổng kết sau chuyến tập luyện chiến thuật về, một chàng B40 chống súng xuống nền đất và vô tình để ngón tay cái vào cò,.... và...hắn bị cháy từ chân lên quá nữa thân dưới, sống chết không rõ vì chúng tôi còn tiếp tục nhiệm vụ....

3. ......


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: H3 Hùng trong 18 Tháng Chín, 2011, 01:34:13 pm
1. Vừa vào đơn vị chiến đấu, được giao khẩu AK còn dính dầu nhớt, anh lính mới chùi bên ngoài xong, kéo...rẹt...rẹt...rẹt...và chỉa vào ông bạn tận binh đối diện....Tèng...Ông bạn kia bật ngửa và chết tốt!
Lý do: Súng AK rất đáng tin cậy, tin cậy đến mức dù được chôn dấu kỹ nhưng  anh chàng này không thể ngờ do rỉ sét nên viên đạn vẫn còn đó (đuôi đạn bị dính chết vào sát kim hỏa) và chất lượng vẫn nguyên vẹn...

Tôi ghét nhất cái món chỉa súng vào đồng đội dù chỉ là giỡn hoặc hăm dọa thôi. Đã có nhiều cái chết như vậy từ quân trường đến chiến trường. Có lẽ quân đội ta phải có thêm 1 điều luật bất thành văn là tuyệt đối cấm chỉa súng bóp cò vào đồng đội dưới bất cứ hình thức nào (như thử súng, giỡn chơi hay hăm dọa). Thằng nào vi phạm cả đại đội được quyền tát hội đồng luân phiên vào mặt thằng đó. Người tát có quyền vừa tát vừa chửi: Mày ngu, đáng đời mày nghe con!

Một đại đội 100 quân chỉ cần lãnh 100 cái tát là cái thằng chơi dại tởn tới già :-\


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: lamson1981 trong 18 Tháng Chín, 2011, 06:08:27 pm
Trong điều lệ ở thao trường đã có qui định : Tuyệt đối cấm chỉa súng bóp cò vào đồng đội dưới bất cứ hình thức nào (như thử súng, giỡn chơi hay hăm dọa). Bằng văn bản hẳn hoi đấy bác ạ !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: binhyen1960 trong 18 Tháng Chín, 2011, 06:55:15 pm
Thằng nào vi phạm cả đại đội được quyền tát hội đồng luân phiên vào mặt thằng đó. Người tát có quyền vừa tát vừa chửi: Mày ngu, đáng đời mày nghe con!

Một đại đội 100 quân chỉ cần lãnh 100 cái tát là cái thằng chơi dại tởn tới già :-\

 Điều bác H3 Hùng muốn nói là hình thức kỷ luật "Phát xít" này cơ chứ không phải điều lệnh về an toàn khi sử dụng vũ khí. ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 18 Tháng Chín, 2011, 07:26:59 pm
Đơn vị chúng tôi đi phá rừng để trồng sắn , nhằm đảm bảo đủ 30% lương thực phải tự túc cho đơn vị , chúng tôi khai thác rừng ở Sông mực - Thanh Hóa . Chúng tôi chỉ cưa đổ cây xuống trước , khi lá héo khô thì mới được đốt . Nên các cây gỗ cứ bị chúng tôi cưa xuống đổ chồng lên nhau . Thằng Vi thì cưa đổ 1 cây , xong nó bỏ chạy ra xa gốc cây , cái cây đó đổ xuống , nhưng cái gốc cây lại văng lên cao rồi bật theo nó , thế là cái gốc cây đập cho nó 1 phát vào ống chân phải . Nó ngã xuống và gẫy chân ngay , nó đi viện rồi rồi ra quân , với cái bằng thương binh trong túi áo , nhưng nghe anh em kể là màu thẻ thương binh của nó là màu xanh , vì nó bị thương trong lao động . Chỉ những người bị thương trên mặt trận thì mới được cấp sổ thương binh màu đỏ . 1 tai nạn của đơn vị tôi đó .
_________________________________________________________________________
_Trong chiến đấu và phục vụ chiến đấu mà bị thương thì được sét thương binh loại A, trong lao động và sản xuất mà bị thương ( tai nạn ) thì là thương binh loại B.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: sudoan5 trong 18 Tháng Chín, 2011, 08:11:07 pm
Đơn vị chúng tôi đi phá rừng để trồng sắn , nhằm đảm bảo đủ 30% lương thực phải tự túc cho đơn vị , chúng tôi khai thác rừng ở Sông mực - Thanh Hóa  . Chúng tôi chỉ cưa đổ cây xuống trước , khi lá héo khô thì mới được đốt . Nên các cây gỗ cứ bị chúng tôi cưa xuống đổ chồng lên nhau . Thằng Vi thì cưa đổ 1 cây , xong nó bỏ chạy ra xa gốc cây , cái cây đó đổ xuống , nhưng cái gốc cây lại văng lên cao rồi bật theo nó , thế là cái gốc cây đập cho nó 1 phát vào ống chân phải . Nó ngã xuống và gẫy chân ngay , nó đi viện rồi rồi ra quân , với cái bằng thương binh trong túi áo , nhưng nghe anh em kể là màu thẻ thương binh của nó là màu xanh , vì nó bị thương trong lao động . Chỉ những người bị thương trên mặt trận thì mới được cấp sổ thương binh màu đỏ . 1 tai nạn của đơn vị tôi đó .
_________________________________________________________________________
_Trong chiến đấu và phục vụ chiến đấu mà bị thương thì được sét thương binh loại A, trong lao động và sản xuất mà bị thương ( tai nạn ) thì là thương binh loại B.
   Có phải qua Chuối (Nông cống) rồi đến nó không bác @quannhu172 ?
   Khi ở Gò dầu hạ đ/v có thằng ngu lắm cơ , khi lau súng  đã tháo băng đạn ra rồi không có động tác khám súng để viên đạn trong nòng bật ra lau xong để súng trên đùi bóp cò súng nổ phang đúng vào đùi người dân đi qua , may cho nó nếu nòng ngếch cao tý nữa chết người thì chuyện gì xảy ra ? . Các bác ạ , tôi chưa thấy có sổ TB nào màu xanh ?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: ThaiE88 trong 18 Tháng Chín, 2011, 08:26:44 pm
***88
Chuyện thương vong không đáng này trong quân ngũ chắc xảy ra không ít đâu. Phần thì anh em mình chủ quan, không tôn trọng các quy tắc an toàn, phần thì thiếu kiến thức, kinh nghiệm; cũng có cả những anh chơi ngông nữa !

Chuyện 1: Hồi đóng quân ở Kần-tuốt, một ngày đẹp trời thằng Tú (lúc đó là A trưởng C16) lấy khẩu B40 ra chỉ giáo cho mấy em lính mới. Một em lính mới được đàn anh chỉ dạy xài hỏa lực, mà lại được chỉ một cách hết sức thực tế, thực địa, đầy "trực quan sinh động" nên rất háo hức, liền chạy vào lán vác ra một khẩu B40, thêm 1 quả đạn và liều phóng đầy đủ. A trưởng Tú chỉ dạy rất tận tình : nào là đầu tiên phải tháo cái phần đuôi quả đạn kiểm tra xem kíp nổ đạt lắp đặt đúng chưa xong rồi vặn lắp lại cẩn thận; xong lấy ống liều phóng lắp vào đuôi quả đạn; tiếp theo kiểm tra súng, hạ búa đập xuống, khóa an toàn rồi mới lắp đạn vào nòng, đẩy mạnh một chút cho tuột cái khoen giữ cánh đuôi. Xong, khi cần tác xạ mới xoay trái đạn cho vào khấc đầu nòng, vác súng lên vai bên phải  bật thước ngắm lên lấy đường ngắm cơ bản, mở khóa an toàn, giương búa, ngắm chính xác mục tiêu và bóp cò ! Rất bài bản ! Dợt đi dợt lại vài lần với súng không có gắn đạn.

Đến lần thứ x, thằng Cam lính QNĐN cũng hiếu kỳ chạy lại đứng đằng sau coi ... bất thình lình .... bùng ..... quả đạn B40 lao vút lên chạm ngọn cây rừng và .... bình ! Cả C16 nhốn nháo, lao vội ra công sự và hầm cối chuẩn bị chiến đấu vì ai cũng nghĩ là địch tập kích ! Tan khói súng nhìn lại thấy thằng Cam cháy hết một bên mặt và cánh tay, nằm quằn quại dưới đất ! Anh em vội cáng thằng Cam chạy luôn ra K23, trong khi khẩu đội cối 82 của B kia tong 2 quả ... chi viện phản tập kích ! Thằng Cam không chết, chỉ bị phỏng kha khá, đi viện mấy tháng rồi về lại đơn vị. Đến bây giờ một bên mặt và cánh tay của thằng Cam (hiện đang ở Đà Nẵng) vẫn còn "kỷ niệm sâu sắc" với rất nhiều hột màu xanh như bớt chàm !

Chuyện 2 : Một chuẩn úy B trưởng của D2/E88 (tôi không nhớ ở C nào) lúc trung đòan ra S'rê Nôi (1981) dắt anh em đi đánh trái kiếm cá cải thiện. Ra đến suối, chọn khúc quanh có nhiều cá đớp bóng, đóan là có nhiều cá quần tụ bên dưới, anh B trưởng lấy ra 1 quả lốc-mic (M67), ngắm nghía xác định vị trí ném xong rút chốt, thả cho mỏ vịt bật ra ngay trên tay đánh "bóc" một cái ! Thấy quả lốc-mic đã văng mỏ vịt, búa đã đập rồi mà vẫn không có "phản ứng" gì, lại thấy đầu hạt nổ hơi bị rỉ sét,  anh ta đưa lên miệng thổi thổi ! 1 giây, 2 giây rồi 3 giây trôi qua ... mấy thằng em đi cùng xanh máu mặt nhào hết vô gốc cây đằng sau ! Sau giây thứ 3 anh ta mới quăng quả lốc-mic xuống nước. Những hỡi ôi, chậm mất rồi ! Quả lựu đạn chưa kịp rới tới mặt nước đã "ầm" ! B trưởng té ngay trên mép nước, tòan thân ghim đầy miễng, máu tuôn xối xả ! Không mang theo bông băng, anh em chỉ còn nước cỏng  B trưởng về ! Về đến trung đội cách đó khỏang 500m thì B trưởng tắt thở ! Trung đòan đã ra quyết định kỷ luật trước khi chuyển anh ta ra NT Xiêm-riệp ...

Chuyện 3 : Nghe kể rằng có anh nuôi vì trời mưa dầm, củi ướt không cách gì nhúm lửa được, bèn lấy ống liều phóng B40 xé ra, đổ thuốc phóng màu đen đen, hột hột như cứt chuột vào bếp và bật quẹt nhúm lửa ! Phùm .... khói trắng bay lên um trời ! Anh nuôi đang trắng trẻo thư sinh từ trong làn khói bước ra biến ngay thành ... Ông Táo đen thui, không còn cọng tóc nào !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 18 Tháng Chín, 2011, 08:35:04 pm
 Trong chiến đấu và phục vụ chiến đấu mà bị thương thì được sét thương binh loại A, trong lao động và sản xuất mà bị thương ( tai nạn ) thì là thương binh loại B.
[/quote]
   Có phải qua Chuối (Nông cống) rồi đến nó không bác @quannhu172 ?
   Khi ở Gò dầu hạ đ/v có thằng ngu lắm cơ , khi lau súng  đã tháo băng đạn ra rồi không có động tác khám súng để viên đạn trong nòng bật ra lau xong để súng trên đùi bóp cò súng nổ phang đúng vào đùi người dân đi qua , may cho nó nếu nòng ngếch cao tý nữa chết người thì chuyện gì xảy ra ? . Các bác ạ , tôi chưa thấy có sổ TB nào màu xanh ?
[/quote]

 Trời ơi ! Cám ơn bác Sudoan5 . Tại bác nói đến Nông Cống nên em mới nhớ ra chút xíu về cái chữ của thị trấn Nông Cống này ! Bọn em phải chạy qua cái thị trấn Nông Cống này nhiều km lắm . Qua Nông Cống vài km là vào toàn đồi và rừng , rồi dốc cỡ phải đến 15 hay 20 km nữa đấy . Ở trong đó có 1 trại giam các bác lính Việt Nam Cộng Hòa , nhưng chỉ giam từ trung tá trở xuống . Cũng vì từ cái cảnh đời này mà làm em thay đổi cách nhìn và cách suy nghĩ cho cuộc đời . Cám ơn bác nhiều .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 18 Tháng Chín, 2011, 08:40:50 pm
Đơn vị chúng tôi đi phá rừng để trồng sắn , nhằm đảm bảo đủ 30% lương thực phải tự túc cho đơn vị , chúng tôi khai thác rừng ở Sông mực - Thanh Hóa . Chúng tôi chỉ cưa đổ cây xuống trước , khi lá héo khô thì mới được đốt . Nên các cây gỗ cứ bị chúng tôi cưa xuống đổ chồng lên nhau . Thằng Vi thì cưa đổ 1 cây , xong nó bỏ chạy ra xa gốc cây , cái cây đó đổ xuống , nhưng cái gốc cây lại văng lên cao rồi bật theo nó , thế là cái gốc cây đập cho nó 1 phát vào ống chân phải . Nó ngã xuống và gẫy chân ngay , nó đi viện rồi rồi ra quân , với cái bằng thương binh trong túi áo , nhưng nghe anh em kể là màu thẻ thương binh của nó là màu xanh , vì nó bị thương trong lao động . Chỉ những người bị thương trên mặt trận thì mới được cấp sổ thương binh màu đỏ . 1 tai nạn của đơn vị tôi đó .
_________________________________________________________________________
_Trong chiến đấu và phục vụ chiến đấu mà bị thương thì được sét thương binh loại A, trong lao động và sản xuất mà bị thương ( tai nạn ) thì là thương binh loại B.

  Bác Thinhhe677 ơi ! Như vậy thì cái màu của sổ thương binh cũng phải khác màu hay cùng màu vậy ?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: sudoan5 trong 18 Tháng Chín, 2011, 08:58:02 pm
Đơn vị chúng tôi đi phá rừng để trồng sắn , nhằm đảm bảo đủ 30% lương thực phải tự túc cho đơn vị , chúng tôi khai thác rừng ở Sông mực - Thanh Hóa . Chúng tôi chỉ cưa đổ cây xuống trước , khi lá héo khô thì mới được đốt . Nên các cây gỗ cứ bị chúng tôi cưa xuống đổ chồng lên nhau . Thằng Vi thì cưa đổ 1 cây , xong nó bỏ chạy ra xa gốc cây , cái cây đó đổ xuống , nhưng cái gốc cây lại văng lên cao rồi bật theo nó , thế là cái gốc cây đập cho nó 1 phát vào ống chân phải . Nó ngã xuống và gẫy chân ngay , nó đi viện rồi rồi ra quân , với cái bằng thương binh trong túi áo , nhưng nghe anh em kể là màu thẻ thương binh của nó là màu xanh , vì nó bị thương trong lao động . Chỉ những người bị thương trên mặt trận thì mới được cấp sổ thương binh màu đỏ . 1 tai nạn của đơn vị tôi đó .
_________________________________________________________________________
_Trong chiến đấu và phục vụ chiến đấu mà bị thương thì được sét thương binh loại A, trong lao động và sản xuất mà bị thương ( tai nạn ) thì là thương binh loại B.

  Bác Thinhhe677 ơi ! Như vậy thì cái màu của sổ thương binh cũng phải khác màu hay cùng màu vậy ?
   Vãn màu ấy (hồng)nhưng ghi cụ thể TB loại A B bác ạ  ;D
   


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: trungdoangiadinh trong 18 Tháng Chín, 2011, 09:15:59 pm
 Chuyện thương vong không đáng cón ở đơn vị em khi ở K.  nhiều lắm, có ca đi luôn 5 người, có ca nguyên D bị..kỷ luật v.v..!! ;D..Để xem tình hình topic thế nào, anh em có tán thành không? Em sẽ từ từ kể...


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: sudoan5 trong 18 Tháng Chín, 2011, 09:36:18 pm
   Hi hì...nghe bác Egiadinh nói không biết trong chiến đấu có ông nào vì bất cẩn hay tư tưởng không ổn định đặt DH10 trái chiều không nhỉ ? ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quyenkh trong 18 Tháng Chín, 2011, 09:40:41 pm
Hi hi chuyện thương vong trên chiến trường K không đáng có thì đầy rẫy , chết vì mất máu hay vì đường xa không chuyển thương về tuyến sau được .
Đơn vị mình ở sâu trong biên giới khi mùa mưa bên K đổ xuống coi như cả trung đoàn bị cô lập trong rừng , suối sâu không có cầu cộng đường xá sình lầy , địch hạ cây chắn đường lấy thuốc nổ phá đường thành hố voi hố trâu , máy bay ta không có để chuyển thương .
Như kỳ ở khu 20 nhà đơn vị mình có một khẩu đội phối thuộc với C7 chốt sát vịnh Thái Lan chỗ đèo khỉ , thằng Vinh bị thương đạn vào bao tử lòi cơm lấy chén sắt úp lại , thằng Đào bị cụt chân .. điện trên chốt báo về trung đoàn , hì trung đoàn phải kết hợp vừa lên cáng thương về vừa kết hợp chuyển gạo lên đó , hì mất 2 ngày lên tới nơi cộng một ngày nó bị thương rồi cáng về thêm ba ngày nữa .. hì hì không một chai nước biển chỉ vài mũi hồi sức trợ tim .. lên tới nơi thì mặt nó xanh lè . cáng về giữa đường nó mới chết , nếu ngày ấy quân đội ta giàu giàu tý thì anh em được nhờ .. hì đúng là bộ đội cái gì cũng nhờ vào đôi bàn chân .
Nhiều ca lên bệnh xá E chữa gần khỏi .. mùa mưa anh em lội đi chơi rồi nhiễm trùng tháo hết khớp này khớp nọ không kịp để rồi hy sinh , cách ly thương binh nặng chỉ là cái mùng vài sô cộng thuốc tím nhỏ từng giọt .. nếu ngày đó QD ta giàu tý nhỉ đỡ khổ biết nhường nào .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quyenkh trong 18 Tháng Chín, 2011, 10:11:17 pm
   Hi hì...nghe bác Egiadinh nói không biết trong chiến đấu có ông nào vì bất cẩn hay tư tưởng không ổn định đặt DH10 trái chiều không nhỉ ? ;D
  Hi hi đơn vị em có thằng chính tay nó vừa gài mìn xong đứng dậy vấp té mìn nổ luôn , còn có thằng nắm giữ chốt mìn cho thằng đi sau bước qua , vướng dây mìn nổ hai thằng hy sinh luôn .
 Tuổi trẻ kinh nghiệm sống chưa có chỉ có tinh thần lúc nào cũng lao về phía trước dù là hiểm nguy .. hé hé bằng như tuổi anh em mình bây giờ làm việ gì cũng phải đắn đo suy xét .. hí hí chưa chắc dám xông pha như hồi trẻ .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: behienQYV7C trong 18 Tháng Chín, 2011, 11:43:19 pm
1. Vừa vào đơn vị chiến đấu, được giao khẩu AK còn dính dầu nhớt, anh lính mới chùi bên ngoài xong, kéo...rẹt...rẹt...rẹt...và chỉa vào ông bạn tận binh đối diện....Tèng...Ông bạn kia bật ngửa và chết tốt!
2. C1, E88: Sau một buổi tập chiến thuật về, đang ăn cơm trưa, bỗng:"Bùng....." và ...hết....PRC 25 báo: tập họp tổng kết sau chuyến tập luyện chiến thuật về, một chàng B40 chống súng xuống nền đất và vô tình để ngón tay cái vào cò,.... và...hắn bị cháy từ chân lên quá nữa thân dưới, sống chết không rõ vì chúng tôi còn tiếp tục nhiệm vụ....
Hồi xưa đại đội BH cũng bị một lần như vậy. Lúc đó mới vào học QY , mỗi tối các C cử người ra tuần quanh đơn vị và không biết tại sao cũng được giao súng dù đơn vị đóng trong nội thành. Lúc nhận súng xong một anh chống báng súng xuống đất chỉa nòng xéo lên lau chùi , 5,6 anh đứng xung quanh chỉ chỏ bàn tán , rồi anh chùi súng kéo cò tách và bóp, nghe một tiếng nổ viên đạn bay xéo lên qua mái tôn, cả nhóm đứng xung quanh chết lặng, rồi nghe tiếng giày dép chạy rầm rầm, lúc đó mới hoàn hồn nhìn lại thì không ai bị sao, mà cũng không ai biết vì sao trong súng lại có đạn, bởi vì quy định là chỉ giao súng nhưng không giao đạn .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quanghung1951 trong 19 Tháng Chín, 2011, 01:22:26 am
   Năm 1967 chiến tranh phá hoại của giặc Mỹ ở Miền Bắc diễn  ra vô cùng ác liệt ,ở Hà nội ,dân quân du kích được phát súng đạn đạn đầy đủ và có chế độ trực chiến cả ngày và đêm ,tôi có anh bạn cùng học một lớp to cao ,đẹp trai ,đúng dịp nghỉ hè mấy đứa nhàn rỗi tụ tập nhau chơi tú lơ khơ bôi râu ,cuộc chơi kết thúc khi những thằng bé con đã trở thành ông cụ cả lượt ,tất cả chúng ra giếng nước để tẩy rửa những bộ râu được bôi bằng nhọ nồi gớm ghiếc,vừa rửa vừa nói đùa và kể chiến công của mình  mà chẳng ai chịu ai ,đúng lúc ấy chị gái của cậu chủ nhà đi trực chiến về dựng khẩu K44 bên thành giếng ,cậu ấy bị bôi nhiều râu nhất và đang bị trêu đùa nhiều nhất ,cậu ta liền cầm khẩu súng chĩa vào anh bạn và quát :
Im ngay không tao bắn chết bây  giờ .
   L... anh bạn từ Cổ nhuế lên chơi đã phanh ngực thách thức :bắn đi
    Đoàng ...tiếng súng vang lên,ruột của L... phòi ra ,máu tuôn xối xả ,người ta phải lấy một cái bát ô tô úp vào vết thương và băng bó ,nhưng vì đường đạn quá gần nên cậu ấy đã chết ,thời ấy đang chiến tranh nên người ta không tra cứu nhiều,sau khi được biết họ là những người bạn ,và anh bạn ở gần bến phà Chèm đã xin với gia đình L... nhận mình làm con nuôi, đến bây giờ cậu ta vẫn đi lại với gia đình L...và cũng có cháu nội ,ngoại đầy đủ .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: ThaiE88 trong 19 Tháng Chín, 2011, 01:26:22 pm
....
Tuổi trẻ kinh nghiệm sống chưa có chỉ có tinh thần lúc nào cũng lao về phía trước dù là hiểm nguy .. hé hé bằng như tuổi anh em mình bây giờ làm việ gì cũng phải đắn đo suy xét .. hí hí chưa chắc dám xông pha như hồi trẻ .

***88
Tôi thì nghĩ những chuyện thương vong không đáng có trong quân ngũ không riêng gì với tuổi trẻ đâu mà tuổi "già" cũng không tránh khỏi, có điều tần suất thấp hơn mà thôi !

Trận đánh Băng Tà-veng năm 1984, E88 mất 2 sĩ quan công binh cao cấp nhất trung đoàn, 1 đại úy trợ lý công binh E và 1 thượng úy C trưởng C19 công binh E vì chính mìn của quân ta gài ! Hai sĩ quan công binh với kinh nghiệm dạn dày từ thời chống Mỹ, đi kiểm tra tuyến mìn do C19 cài dọc biên giới K-Thái sau khi chiếm được cứ F912 Pôt, tuyến mìn được cắm cờ hiệu làm dấu rất rõ ràng, đợi sau khi kiểm tra nghiệm thu xong mới rút cờ xóa dấu. Vậy mà, cờ chưa rút, dấu chưa xóa, quả mìn đóng trên cọc gỗ, chăng dây gài có thể thấy rõ bằng mắt thường... chẳng biết đi đứng ngó ngàng ra làm sao, 2 anh chia nhau 1 quả dứa pomz2 QK7 ngon ơ, thật đau thương !  :'(


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 19 Tháng Chín, 2011, 02:32:00 pm
...Đầu tháng 5 năm 1988, những chùm vải tu hú đầu mùa đã đỏ ối từng chùm trông thật hấp dẫn, Trạm Sửa chữa Thông tin QĐ26 chúng tôi đang dỡ những ngôi nhà kho cuối cùng để xếp lên xe chở về Lương Sơn, Thái Nguyên thay thế cho QĐ3 rút về Tây Nguyên...lúc ấy là 11h30...Trạm trưởng Vạng ho to "ta nghỉ để chiều tiếp tục, trời ắng quá !". Nhìn những chùm vải chín đỏ mà thèm chảy dãi, một thằng trong bọn lẻn vào vườn của Bá Bản định trèo lên vặt thì Anh D. ( Thượng uý, trưởng tổ VTĐ ) bảo " Đừng, để anh trèo lấy về mà ăn, cây đấy là của bố vợ anh mà" - Chả là Anh D. lấy vợ ở bản Bó Lếch ngay nơi Trạm đóng quân - thế là Anh D. hăng hái leo lên với lấy một cành thấp nhất, cách đất khoảng 3m là cùng, không hiểu vì chói mắt hay là vì đói quá run tay mà "ùm" một cái, Anh D. trượt chân ngã bịch xuống đất. Cả trạm được một trận cười nắc nẻ. Không lấy được vải cả trạm ra về coi như không có chuyện gì xảy ra. 1h30 chiều, tiếng kẻng vang lên, cả trạm tập trung để nghe phổ biến kế hoạch làm buổi chiều, điểm danh thì thấy vắng mặt Anh D., "sao nhỉ...có lẽ bị sái gân sau cú trượt lấy vải lúc sáng ?" Trưởng trạm sai một chú lính nghĩa vụ chạy sang nhà Anh D. xem sao. Thằng cu lính hớt hải chạy về báo " Anh D. đã đi cấp cứu ở viện 31 Bản Tấn rồi" Như linh tính điều chẳng lành...trạm trưởng hô thằng Tuấn lái xe " chuẩn bị xe lên viện 31 ngay " ...Khi chúng tôi đến thì trong buồng mổ, anh y tá bưng ra một chậu máu tươi và với nét mặt đờ đẫn " Anh D. đi rồi". Tay Bác sỹ nói giọng buồn rầu " Vỡ lá lách...vừa rạch dao vào máu đã ộc ra hàng chậu..". Tiếng khóc của vợ Anh D. nghe xé lòng. Chúng tôi im lặng và thật sự xấu hổ khi đã cười khi thấy Anh ấy ngã từ cây vải xuống....
( Dù sao thì Anh cũng đã ra đi hơn 20 năm rồi, cầu mong cho Anh được anh lành nơi chín suối )


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: behienQYV7C trong 19 Tháng Chín, 2011, 03:40:14 pm
Năm 1978 gia đình BH ở trong Tân sơn nhất, đơn vị quản lý một số biệt thự , ngày ấy mỗi đơn vị quản lý một số biệt thự để cán bộ ngoài bắc vào công tác nghỉ ngơi, chủ yếu là cán bộ cấp cao, đơn vị bên cạnh có 2 chú bộ đội canh 3 biệt thự , hôm ấy một chú vào đơn vị lấy lương thực, một chú ở nhà kéo điện ra ao chích cá cải thiện , khi chú kia đi lấy lương thực về gọi mãi không thấy bạn trả lời mới đi tìm thấy sợi dây điện kéo ra ao , khi ra đến nơi thì thấy chú kia bị điện giựt ngồi chết dưới ao, cái ao độ khoảng  2 X 3 m thôi nhưng toàn là kẽm gai và sắt, chú kia chạy vào nhà kéo cầu dao xuống và điện về đơn vị, thế là quân pháp qua làm việc, chú bộ đội phải ẵm người chết vào nhà chụp hình , rồi lại ẵm ra ao cho ngồi xuống chụp, sau đó tẩm liệm và dựng quan tài lên đọc kỷ luật. Thật là đáng tiếc :(


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 19 Tháng Chín, 2011, 10:14:54 pm
1 bữa xe ngựa chở vào đơn vị 2 chú lính bị lửa hậu B phụt ... chán chả muốn kể dài ... tóm tắt là chín toàn thân, cháy đen, giòn tan, nứt toác ... 2 h thì tiêu!


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tung677 trong 19 Tháng Chín, 2011, 10:27:21 pm
Lính cũ kể lại... Năm 1979, chống Bành trướng xong, xe quân ta từ hướng Thái Nguyên, theo quốc lộ 3 lên Cao Bằng,chở đầy bộ đội, lúc nghỉ ở Ngân Sơn, xuống xe có chú lính nhẩy xuống vô tình chống mũi súng B-40 xuống đất... Thế là cả xe đi gần hết, những cái thương vong không đáng có.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 20 Tháng Chín, 2011, 07:36:22 am

**88

Tuocb41 xin chân thành cảm ơn các bác đã nhiệt tình theo dõi và đóng góp bài trên mục này!

Mở topic này, tuocb41 rất mong các bác ghi lại những gì nghe, thấy vì súng đạn thì vốn vô tình không kiệng dè ai cả dù là Sĩ quan hay lính lác. Chỉ cần một tiếng nổ, sẽ có cả một gia đình khóc thương trong khi các đồng chí không may ấy vẫn còn nhiều sức lực để đóng góp cho xã hội, đất nước....

Nếu được như thế, mỗi câu chuyện các bác kể ra trên đây sẽ là những bài học quý báu cho thế hệ sau này vì chúng ta (CCB) đã già rồi và hy vọng sẽ tiết kiệm xương máu mất đi một cách không đáng có!

Chân thành cảm ơn các bác,

tuocb41


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tung677 trong 20 Tháng Chín, 2011, 09:13:44 am
Trong gần 5 năm lính..tôi chứng kiến nhiều rồi,thật nhá chỉ vì ăn uống chả có gì mà phải mò vào bãi mìn lấy rau dại về nấu ăn thế mà một vài chú nhà mình ra đi vĩnh viễn ,chuyên này xảy ra ở huyện Thông Nông,tỉnh Cao Bằng năm 1983 ,ôi chúng nó nằm trong bãi mìn chưa chết hẳn,cứ réo gọi vào cứu liên tục...vào tới nơi mất gần 2 tiếng,mà chỉ cách nhau có 70 m thôi,bác thinhe677f346 cùng một vị nữa cứ lấy thông nòng súng bắn tỉa thuốn đất dò mìn...ra đến nơi mất máu,cứu không kịp,y tá tiêm mấy mũi trợ tim thì cứu sao nổi?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 20 Tháng Chín, 2011, 11:29:42 am
Trong gần 5 năm lính..tôi chứng kiến nhiều rồi,thật nhá chỉ vì ăn uống chả có gì mà phải mò vào bãi mìn lấy rau dại về nấu ăn thế mà một vài chú nhà mình ra đi vĩnh viễn ,chuyên này xảy ra ở huyện Thông Nông,tỉnh Cao Bằng năm 1983 ,ôi chúng nó nằm trong bãi mìn chưa chết hẳn,cứ réo gọi vào cứu liên tục...vào tới nơi mất gần 2 tiếng,mà chỉ cách nhau có 70 m thôi,bác thinhe677f346 cùng một vị nữa cứ lấy thông nòng súng bắn tỉa thuốn đất dò mìn...ra đến nơi mất máu,cứu không kịp,y tá tiêm mấy mũi trợ tim thì cứu sao nổi?

 Nếu câp cứu bác này bằng máy bay trực thăng , thì bác này sống 100% .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 20 Tháng Chín, 2011, 12:44:36 pm
E7 năm 1983, ngày cuối năm.
Các lính mới bên nước qua được tập trung huấn luyện lại cho phù hợp nhiệm vụ của đơn vị và tình hình thực tế nơi chiến trường... giải lao nghỉ ngơi, súng B gác chụm, nghếch đạn lên trời!
Một chú lính mới táy máy, nghịch cò khẩu B40 ... uỳnh, lửa xịt tung tóe ... chú lính bị chín 1 mắt. Quả đạn B vọt lên trời ... Anh em lính mới tá hỏa vọt chạy ... các cán bộ B hét toáng "Nằm xuống!" ... oành! 21 em dính miểng. May mắn đều nhẹ. Đơn vị mượn xe dân chở đi cấp cứu ... đầy 1 xe.

Ngày hôm qua, tay thương binh mất 1 mắt đó đến chỗ y tá Hải (cùng thời ở E7) dắt đi xem, kiểm tra lại ...


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: binhyen1960 trong 20 Tháng Chín, 2011, 02:54:50 pm
Trong gần 5 năm lính..tôi chứng kiến nhiều rồi,thật nhá chỉ vì ăn uống chả có gì mà phải mò vào bãi mìn lấy rau dại về nấu ăn thế mà một vài chú nhà mình ra đi vĩnh viễn ,chuyên này xảy ra ở huyện Thông Nông,tỉnh Cao Bằng năm 1983 ,ôi chúng nó nằm trong bãi mìn chưa chết hẳn,cứ réo gọi vào cứu liên tục...vào tới nơi mất gần 2 tiếng,mà chỉ cách nhau có 70 m thôi,bác thinhe677f346 cùng một vị nữa cứ lấy thông nòng súng bắn tỉa thuốn đất dò mìn...ra đến nơi mất máu,cứu không kịp,y tá tiêm mấy mũi trợ tim thì cứu sao nổi?

 Nếu cấp cứu bác này bằng máy bay trực thăng , thì bác này sống 100% .

 Bác nói chuyện ở đâu đâu ấy.

 Lính con nhà nghèo, đã phải lội vào bãi mìn kiếm rau dại ăn thay rau xanh dù gì cũng có cái cho dạ dày co bóp mà lại có máy bay trực thăng vào bãi mìn đón thương binh ra thì đúng chuyện lạ đời.

 Cái hay của chúng ta là lính con nhà nghèo mà đánh trận vẫn chẳng thua ai, chứ giàu có như QD Mỹ bom đạn bời bời nhưng cũng có thắng nổi ai đâu? Cũng có khối chuyện lính Mỹ xập hầm chông cũng chẳng được oai hùng như lính ta "đá mìn" cho đáng mặt thằng lính, vậy mà ngay QD Mỹ nó cũng có cứu nổi đâu, trong khi trực thăng của nó nhiều như ruồi.

 Cái xứ German mà bác đang phục vụ để kiếm cơm ấy cũng từng nhục nhã ê chề trong chiến tranh Thế giới thứ I và thứ II chứ hơn gì ai đâu.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Tran Hoa trong 20 Tháng Chín, 2011, 03:14:00 pm
(http://i84.photobucket.com/albums/k39/tieucongchuaf4/mmm.jpg)
 Khoãngtháng 8/82 .Tôi được phụ trách một bBB (bBB2c11d43d7704) ra lộ 5 chốt phục ,( từ chốt b2 xuống đến vật chuẩn lạ một cây rất to cách cầu tưcthala hướng poipet 300 mét), không cho tụi Pốt( tụi luồn sâu vào nội địa cài) mìn phá lộ nhằm không cho ta, tiếp tế hậu cần, cho các đơn vị truyến trên. Ban đêm thì phục kích  dọc đường tàu lửa, ( S/song theo lộ 5 có một đường tàu lửa chạy từ Sisêphôn lên tới poipet), còn ban ngày chia 2ca đi tuần đường ( 1 ngủ nghỉ 3h ,1 tuần đường 3h ) , được 5 ngày đêm tuyến đường vẫn bình yên.Và ngày mai được lệnh trên  bBB tôi  về C ,nhưng đêm hôm  thì nghe mìn nổ ở hướng Sisêphôn, khoảng 7 lần nghe tiếng nổ.  Sáng hôm sau tôi cùng 2 bộ đội đi kiểm tra thực địa để con báo cáo tình hình cho c/bộ C. khi đi đến vị trí tụi Pốt đánh mìn (đoạn đường bị phá ngang như hố bom )  thì  ở dưới vật chuẩn của trung đội cách khoảng 100 mét hướng cầu tứcthala vị trí đó do công binh f5 phụ trách. Khị đến nơi tôi có đến gần,một Đ/chí công binh đang tháo nắp lấy kíp nổ của quả mìn ĐH ra ngoài, và cầm cái kíp đó trên tay lắc tôi mới nói :" ông làm chi ( gì) ghê vậy )" tôi còn nhớ  Và tôi tiếp tục đi xuống hướng câù tứcthala và cách xa vị trí của đồng chí đó khoảng 25 mét thì thấy chớp lửa và nghe nổ theo phản xạ tôi quay người lại hướng nổ và những mảnh thi thể của Đ/chí công binh đó dính khắp người tôi và nghe rơi chung quanh ( Mùa này hai bên đường 5 đầy nước ) sau đó tôi  cùng các đ/đội công binh thu gom thân thể đ/chí đó lại chỉ được một ít thôi (chỉ thu gom những phần.... ) sau đó tôi trở về C tai nó ù 5 ngày tắm mải mà vẩn còn thơm mùi đồng đội dính trên người tôi và cho đến bây giờ không hiểu tại sao quả ĐH đó lại nổ và xin cảm ơn Đ/chí Công binh đó đã để cho tôi đi xa tầm sát thương của quả ĐH đó, mới vô hiệu hóa nhưng do chủ quan nên ... Chuyện thật 100% báo cáo hết


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 20 Tháng Chín, 2011, 03:57:18 pm
... Cái hay của chúng ta là lính con nhà nghèo mà đánh trận vẫn chẳng thua ai, ... khối chuyện lính Mỹ xập hầm chông cũng chẳng được oai hùng như lính ta "đá mìn" cho đáng mặt thằng lính, vậy mà ngay QD Mỹ nó cũng có cứu nổi đâu, trong khi trực thăng của nó nhiều như ruồi.
...

Hehe, quân ta đánh mấy cái đồn bị dính chông nhiều lắm ... thời 9 năm đôi khi là 1/2 thương vong ấy chứ!


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 20 Tháng Chín, 2011, 07:42:51 pm
Trong gần 5 năm lính..tôi chứng kiến nhiều rồi,thật nhá chỉ vì ăn uống chả có gì mà phải mò vào bãi mìn lấy rau dại về nấu ăn thế mà một vài chú nhà mình ra đi vĩnh viễn ,chuyên này xảy ra ở huyện Thông Nông,tỉnh Cao Bằng năm 1983 ,ôi chúng nó nằm trong bãi mìn chưa chết hẳn,cứ réo gọi vào cứu liên tục...vào tới nơi mất gần 2 tiếng,mà chỉ cách nhau có 70 m thôi,bác thinhe677f346 cùng một vị nữa cứ lấy thông nòng súng bắn tỉa thuốn đất dò mìn...ra đến nơi mất máu,cứu không kịp,y tá tiêm mấy mũi trợ tim thì cứu sao nổi?

 Nếu câp cứu bác này bằng máy bay trực thăng , thì bác này sống 100% .
_________________________________________________________________________
_Tôi nghĩ không cứu được! vì tôi là người trong cuộc. Hai người Lính đó đều dẫm vào mìn đè nổ của Liên Xô viện trợ, vỏ hộp bằng gỗ, nghe đâu thuốc nổ có trộn cả thủy ngân. mà đã bay mất chân trái từ đầu gối trở xuống, thủy ngân theo mạch máu chạy vào tim." chỉ có Hy Sinh ".
_Mà chuyện này tôi đã viết ở ( Hồi Ký Biên Cương ) của tôi rất rõ.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tranphu341 trong 20 Tháng Chín, 2011, 09:40:10 pm
   Chào bác chủ . TP xin góp 1 chuyện về thế này . 1 Đ/C Tinh sát vùa ở bên K về cứ ở Long bình Biên Hòa . Sau khi đồng hương lại là người coi cứ ( đều quê Thái bình lính 72 ) . Đ/c trinh sát có khẩu k54 . Đồng hương coi cứ cầm xem và dí vào thái dương đồng hương ts lúc đó đang nằm gối đầu lên đùi đồng hương coi cứ . và nói đùa :"tao cho 1 phát xuyên thái dương bây giờ " Vừa nói vưa bóp cò . Đoàng 1 tiến nổ vang cứ . Viên đạn xuyên qua thái dương và xuyên cả vào đùi người bắn . 1 Đ/c chết . Còn người bắn bây giờ vẫn còn đi cà nhắc . ::) ::) ::)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: nguyenquochung trong 20 Tháng Chín, 2011, 09:51:25 pm
   Tưởng chỉ có lính mới mới ngu ngốc kiểu dí súng vào mặt nhau, ai ngờ lính 72 đến thời đánh K tính ra thâm niên cũng dăm bảy năm rồi mà vẫn dại dột như thế.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 21 Tháng Chín, 2011, 11:22:47 am

**88
Hè! Lúc tuocb41 ra công tác trên dòng Tong le sap, C3 của D 47 trinh sát MT làm nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát tuyến vận chuyển người và vũ khí trên phạm vi này.

Một sáng, họ nhận nhiệm vụ, lên tàu (tàu gỗ), phía sau là 2 chiếc bo - bo của Mỹ do 2 tay xế người SG. Xuất phát và đang làm nhiệm vụ, một anh lính mới cố tình "học hỏi lớp đàn anh" cánh sử dụng B41 trước khi vào trận....

Hai bên trao đổi...Chả biết thế nào....Bùng..., Quả B bay xuống nước nhưng những cánh quạt đã cắm chặt vào xương sống của anh lính người Củ Chi....Hắn rên la thảm thiết, mấy thằng bu vào dùng tận lực rút ra vẫn chịu thua, C trưởng (tuocb41 quên tên rồi, chỉ còn nhớ mặt) ra lệnh 1 chiếc bo - bo chở hắn về lại bờ Siêm riêp....Trên đoạn đường dài, hắn không ngừng kêu mẹ.....

Hắn tắt thở khi chiếc bo - bo vừa chạm bờ, khi chúng tôi đang có mặt....


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: NVLAC trong 21 Tháng Chín, 2011, 11:43:28 am
** 88
Tiểu đoàn 26 Thông tin Sư 302 cũng có tay Trung đội phó, lính bắc 74. Hôm đó đi đánh cá cho B cải thiện, mới rút chốt trái lựu đạn, nào ngờ không biết trái gài, nổ ngay trên tay. Bàn tay te tue, bị kỷ luật, mất đảng, xuất ngũ không về Bắc. Sau đó có anh em gặp đang đạp xích lô ở Tân Bình.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Chín, 2011, 11:48:52 am

**88
Hè! Lúc tuocb41 ra công tác trên dòng Tong le sap, C3 của D 47 trinh sát MT làm nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát tuyến vận chuyển người và vũ khí trên phạm vi này.

Một sáng, họ nhận nhiệm vụ, lên tàu (tàu gỗ), phía sau là 2 chiếc bo - bo của Mỹ do 2 tay xế người SG. Xuất phát và đang làm nhiệm vụ, một anh lính mới cố tình "học hỏi lớp đàn anh" cánh sử dụng B41 trước khi vào trận....

Hai bên trao đổi...Chả biết thế nào....Bùng..., Quả B bay xuống nước nhưng những cánh quạt đã cắm chặt vào xương sống của anh lính người Củ Chi....Hắn rên la thảm thiết, mấy thằng bu vào dùng tận lực rút ra vẫn chịu thua, C trưởng (tuocb41 quên tên rồi, chỉ còn nhớ mặt) ra lệnh 1 chiếc bo - bo chở hắn về lại bờ Siêm riêp....Trên đoạn đường dài, hắn không ngừng kêu mẹ.....

Hắn tắt thở khi chiếc bo - bo vừa chạm bờ, khi chúng tôi đang có mặt....
Bác tuoc_b41 mô tả kỹ hơn một chút được không: Làm thế nào mà cánh đạn B41 lại cắm chặt vào xương sống, trong khi quả đạn bay xuống sông?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 21 Tháng Chín, 2011, 12:04:08 pm

**88

Gẩy! do cắm quá sâu (đến nổi mấy thằng cố sức còn rút không nổi!!!!). Nếu cần phải nhờ đến Ông "Lucpet - abc"! Tôi đã thấy, và tên lái bo - bo lắc đầu, hắn chỉ nói:"Nó kêu đau và kêu:"Má ơi!, đau quá....suốt dọc đường dù em đã ....bay hết mứt!" và sau đó là...đi luôn!...

Đặc điểm ở chổ: 2 thằng lính lái bo - bo là dân SG lại không uống rượu, không hút thuốc (có lẽ tính chất nhiệm vụ của bọn nó), theo nó nói, khi đụng địch, không có thời gian mở dây mà phải dùng dao, búa chém dây để truy sát....

Ôi! Những người bạn trẻ của tôi! Bây giờ các bạn đang làm gì? Ở đâu?

Tuocb41 không dám tự hào, nhưng là dân "tứ chiếng", kết giao bằng hữu, bất kể tuổi tác, chức vụ (nếu họ cho phép!), tất cả cũng xuất phát từ tính "ngông" như nhau thôi!....


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 21 Tháng Chín, 2011, 12:25:45 pm

**88
Lại một chuyện khác xãy ra trong D47: ai mà không biết dân 47 có máu mặt, nhưng khi về...đi cải thiện....anh lính ta bắt được con cá rô (bạn nào ở miền Tây sẽ rõ!), thấy nhiều quá, anh này ngậm con vừa bắt được vào mồm để hai tay tiếp tục bắt,...và....Ọt...Ọt...Ọt..! Con cá tọt vào thanh quản ngược chiều......và ...NGỘP!

Tuocb41 không có ý định "bôi bác" một đơn vị nổi tiếng nhưng SỰ THẬT CẦN ĐƯỢC PHƠI BÀY" với mục đích để những cán bộ, chiến sĩ chúng ta cẩn trọng hơn, mạng người quý giá lắm, không những cho gia đình, người thân mà còn có trách nhiệm với TỔ QUỐC!



Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: ThaiE88 trong 21 Tháng Chín, 2011, 03:19:08 pm
***88
Bác lucpet-abc còn nhớ hồi ở Kần Tuốt có 1 trường hợp lính D5 cướp cò B40, trái đạn xuyên từ hông lên vai, trổ ra ngoài bay mất, để lại mấy cái cánh đuôi dính chặc trong xương vai với 2 cái lổ bự chảng ở dưới hông và trên vai anh lính này không? Ngày đó em tới thăm hắn, thấy bông băng quấn quanh người dày cộm, nằm sốt mê man, em nghĩ hắn "đi" chắc rồi nhưng K23 đã phẩu thành công và cứu sống hắn, chuyển ra 7E. Sau đó hắn về điều trị ở 115 SG. Hắn tên là Toản, lính Tây Ninh 80, huấn luyện cùng B với em ở quân trường Thị Vải. Năm 1999 tình cờ em gặp lại hắn đang làm việc ở UBND xã Đôn Thuận, huyện Trảng Bàng, Tây Ninh. Sức khỏe hắn vẫn tốt, uống rượu như phốp, chỉ có cái vai bị xệ và không vác bất cứ cái gì được, hắn cới áo cho coi 2 cái lổ sẹo vẫn còn to tướng !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Chín, 2011, 03:59:48 pm

**88

Gẩy! do cắm quá sâu (đến nổi mấy thằng cố sức còn rút không nổi!!!!). Nếu cần phải nhờ đến Ông "Lucpet - abc"! Tôi đã thấy, và tên lái bo - bo lắc đầu, hắn chỉ nói:"Nó kêu đau và kêu:"Má ơi!, đau quá....suốt dọc đường dù em đã ....bay hết mứt!" và sau đó là...đi luôn!...

Đặc điểm ở chổ: 2 thằng lính lái bo - bo là dân SG lại không uống rượu, không hút thuốc (có lẽ tính chất nhiệm vụ của bọn nó), theo nó nói, khi đụng địch, không có thời gian mở dây mà phải dùng dao, búa chém dây để truy sát....

Ôi! Những người bạn trẻ của tôi! Bây giờ các bạn đang làm gì? Ở đâu?

Tuocb41 không dám tự hào, nhưng là dân "tứ chiếng", kết giao bằng hữu, bất kể tuổi tác, chức vụ (nếu họ cho phép!), tất cả cũng xuất phát từ tính "ngông" như nhau thôi!....

Túm lại là bác nói em chả hiểu gì?
Nói theo quan điểm của dân quân y thì bác mô tả thử xem là viên đạn nó đi từ đâu, xuyên qua đâu ở ngừoi bị thương hỏa khí này?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 21 Tháng Chín, 2011, 04:48:39 pm

**88
Tuocb41 chỉ là thằng lính quèn, không phải là Quân Y (vì bị du kích chỉa AK sau lưng, nếu không nó có thể là BS để phục vụ nhiều hơn như cưa chân cho quý vị, không cần ôm B41 suốt đời lính).

Thai88 đã giải thích rồi, bác vẫn chưa hiểu?

Quả B41 bay xoẹt qua lưng tay Củ Chi, do vừa ra khỏi nòng, cánh quạt bật ra và "chơi" ngay vào lưng hắn chắc quá...hè..hè....quả đạn bay đi, để lại cái chuôi...


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Chín, 2011, 06:24:44 pm
ị ... ị ... ị
Chắc bác tuoc_b41 chỉ nghe kể lại sau khi thấy người bị thương?
Nhà em ở đơn vị quân y ... kể ra thì thấy vết thương do đạn dược cũng kha khá (không chỉ cụt chân). Mấy lão đốc tờ chỉ nhìn vào vết thương là biết do bị gì! Biết vì là ở cái nơi phải thường xuyên thấy nên co kinh nghiệm!

À, nhân tiện nhà em nhắc bác, trong 2 vụ bị tai nạn do B thì bác rất thờ ơ với lửa phụt hậu của B đấy nhé! Khủng khiếp lắm, nhìn qua là chả quên được đâu!


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quyenkh trong 21 Tháng Chín, 2011, 08:50:13 pm
Mấy bác 88 giải thích câu chuyện trên em cũng thấy khó hiểu quá , em thấy trái B khi được bắn đi phần đuôi có chong chóng nó xoay tạo cân bằng cho trái đạn đi thẳng , khi chạm mục tiêu nổ phần đuôi hay văng về sau .. hi có lúc còn nguyên chong chóng vì phía dưới đuôi không có thuốc nổ .
Em nghĩ khi bị cướp cò trái đạn cũng có xuyên qua phần hông nhưng chỉ mé ngoài , còn chong chóng khi bị bung ra nó xoay chạm vào xương , hì hì chỉ vài lá chong chóng bị đứt rời khỏi đuôi thôi , hì xuyên từ hông tới vai thì còn gì là người nữa vì trái đạn B40 phần to nhất của nó tới 80mm .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: binhyen1960 trong 21 Tháng Chín, 2011, 09:30:07 pm

**88

Một sáng, họ nhận nhiệm vụ, lên tàu (tàu gỗ), phía sau là 2 chiếc bo - bo của Mỹ do 2 tay xế người SG. Xuất phát và đang làm nhiệm vụ, một anh lính mới cố tình "học hỏi lớp đàn anh" cánh sử dụng B41 trước khi vào trận....

Hắn tắt thở khi chiếc bo - bo vừa chạm bờ, khi chúng tôi đang có mặt....

 Bác tuoc_b41 đang nói chuyện đạn B41 chứ không phải đạn B40 bác quyenkh ơi.

 Về nguyên lý 2 loại đạn B41 và B40 thì giống nhau nhưng B41 cải tiến hơn và bắn xa hơn. B40 chỉ có thước ngắm 150m nhưng với B41 thì tới 350m, đạn cũng khác nhau, B40 cánh quạt lá thép gió cuộn chui vào nòng súng sát điểm nối với liều phóng, còn B41 thì cánh bằng nhôm trắng dài và nhỏ như con dao nằm trong cùng liều phóng, liều phóng cũng khác nhau, B40 là bột đen đóng bánh (cụ thể là chất gì thì xin chịu) Liều phóng B41 thì như sợi mỳ và tốc độ cháy cũng chậm hơn.

 Lâu ngày quá rồi BY nhớ thoang thoáng như vậy. Có gì sai các bác đừng 'bắn bỏ". ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 21 Tháng Chín, 2011, 09:34:11 pm
Mấy bác 88 giải thích câu chuyện trên em cũng thấy khó hiểu quá , em thấy trái B khi được bắn đi phần đuôi có chong chóng nó xoay tạo cân bằng cho trái đạn đi thẳng , khi chạm mục tiêu nổ phần đuôi hay văng về sau .. hi có lúc còn nguyên chong chóng vì phía dưới đuôi không có thuốc nổ .
Em nghĩ khi bị cướp cò trái đạn cũng có xuyên qua phần hông nhưng chỉ mé ngoài , còn chong chóng khi bị bung ra nó xoay chạm vào xương , hì hì chỉ vài lá chong chóng bị đứt rời khỏi đuôi thôi , hì xuyên từ hông tới vai thì còn gì là người nữa vì trái đạn B40 phần to nhất của nó tới 80mm .

 Theo mình đoán thì bác kia đang khom lưng . Nên cái đầu B nó xuyên qua 1 phần của bác ấy . Còn cái đuôi chong chóng nó xoáy sang 1 bên , nên nó xiên sang 1 bên . Nên người bác ấy có 2 lỗ xoáy .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: svailo trong 21 Tháng Chín, 2011, 09:54:03 pm
   **************88
  Không phải cả trái B40 xuyên từ hông lên vai đâu ThaiE88  à !
 Có mỗi cái đuôi B mà thôi .
  Sau khi tai nạn xảy ra , quân pháp E làm việc mới lòi ra cơ sự  :
 Mấy bố chốt + thông đường từ Tà Xiêm về Rho han , đến đoạn bờ đập thì cho 3 em ở lại chốt ( là phụ ) + cải thiện ( mới là chính ) . Ở đó , bờ đập bị lũ mùa mưa làm vỡ 1 đoạn , nước xoáy tạo nên 1 cái đìa nhỏ mà sâu , khá nhiều cá tụ lại . Các bố có " sáng kiến " tháo mịa 1 trái B ra , bỏ kíp đi rồi đốt để RÀ cá . 2 em rà , 1 em trên bờ cảnh giới Pốt .
 Thấy 1 chú cá lóc bự chỉ ngoi lên ngụp xuống để ngớp khí chứ không chịu đơ hẳn . Chú cảnh giới , ở đầu đìa bên này vội " sáng kiến " lắp ngay cái đuôi trái B có liều phóng sẵn vào súng và nhằm chú lóc ... bóp cò :  Bùng ...
 Cái đuôi B chạm nước , đổi chiều trượt lên  bay về phía đầu đìa bên kia ... lóc nát mông và vai chú đang lom khom rà cá . 2 lá cánh đuôi B40 mắc luôn vào xương vai , còn cái đuôi bay đi mất .
  Vết thương phần mền + chạm xương chút chút thôi , nhưng nát bấy thịt khá nhiều nên sẹo to kinh dị . Máu mất cũng kha khá .
  
  Các chuyên gia đạn lõm  phản lực lỗi lạc của Liên xô ( CCCP ) dẫu có cho nằm trong khách sạn 5 sao , vắt tay lên trán , nghĩ ... đủ ... 9 tháng 10 ngày , cũng không tài nào tưởng tượng ra được cái cách sử dụng thành quả công nghệ của mình siêu việt đến vậy .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: ThaiE88 trong 21 Tháng Chín, 2011, 10:12:34 pm
***88
Các bác hình dung đều đúng cả !
Bác BY mô tả cánh đuôi và liều phóng 2 quả đạn B40 và B41 rất đúng ! Tôi được 1 anh đồng hương tặng cho cái cánh đuôi B41 và kể cho nghe về cái cánh đuôi này, nó đã từng xịt khói trắng đuổi theo anh ta trong một trận bị Pốt phục kích.
(.... xóa ...)
Tôi vừa viết xong đoạn về anh bạn tên Toản bị B40 xuyên từ hông lên vai thì bác S'Vailo có bài nói về trường hợp này nên tôi xóa nó đi, sợ tranh cải không đáng có  ;D. Nhưng tôi vẫn không rõ có phải trường hợp của anh Toản bạn tôi ở Tây Ninh không? Tháng 12/1981 khi Toản bị thương tôi có qua K23 thăm và thấy vết thương đúng như vậy. Các anh K23 nói là đạn B40 chui qua người. Năm 1999 gặp lại anh ta, 2 vết sẹo bên hông và trên vai vẫn còn, nhìn nó lõm sâu thấy ớn !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quyenkh trong 21 Tháng Chín, 2011, 10:21:35 pm
Hi hi bác Savailo giải thích vầy mới đúng , chứ nói nguyên trái B40 thì ai mà tin nổi .. nó to bằng trái bắp chuối nhỏ cơ mà , lâu rồi em có hỏi mấy bác bên 7704 chuyện thằng Xí người Vỏ Đắt , em khác đơn vị chỉ nghe anh em nói nó ăn nguyên trái M79 , nay hỏi các bác cùng đơn vị của Xí mới biết nó lãnh trọn trái B40 vào ngực , em nghĩ với sức bắn của trái B khi vô ngực không nổ cũng đủ chết 10 lần rồi .
Lính ta phá phách dại dột quá .. không hiểu nguyên tắc súng đạn gì cả , một liều phóng chỉ đẩy có cái đuôi chong chóng không có đầu đạn , mất cân bằng cộng sức trợt mặt nước .. may mà nó chỉ sợt qua vai , nếu nó đi thẳng vào người thì chết chắc .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: svailo trong 21 Tháng Chín, 2011, 11:34:13 pm
  ********************88
  
 * Liều phóng B40 là 1 cái ống bằng bìa catton chống ẩm , bên trong chứa đầy các hạt thuốc đen . Khi bắn tất cả cháy hết , phụt ra phía sau súng , chỉ còn mỗi cái vành sắt có ren ở đầu liều để lắp vào đuôi đạn B40 .

 * Liều phóng B41 phức tạp hơn nhiều : Cũng bao bên ngoài băng 1 ống vỏ catton chống ẩm , dài gấp rưỡi liều B40 . Bên trong là bộ cánh đuôi bằng nhôm trắng , nằm dọc theo suốt ống liều phóng.
 Nó gồm : - Trục cánh đuôi - có ren vặn vào đuôi đầu đạn , nhận lửa phát hỏa từ hạt nổ để đốt cháy liều phóng chính - phóng đạn đi .
              - Bốn cánh đuôi " như 4 lưỡi dao nhỏ " gập về phía đầu đạn , nằm khít trong 4 rãnh dọc của trục cánh đuôi . Trong lòng ống trung tâm của trục cánh đuôi có 1 liều thuốc phóng nhỏ cháy chậm hơn sau phát hỏa để đẩy bung 4 cánh đuôi xòe ra khi đạn đã bay ra khỏi nòng
              - Thuốc phóng của B41 là các sợi dẹp như sợi bánh đa ,vàng nhạt , thẳng như các chiếc đóm hút thuốc lào , dòn dễ gãy , được xếp nằm dọc suốt cả thân liều phóng , ốp kín xung quanh bộ trục cánh đuôi nhôm này.
 Đốt nó cháy chậm lắm - 1 sợi " bánh đa " ấy ,phải 6-7 giây mới cháy hết , như cái đóm tre vậy
              - Phần cuối cùng của trục cánh đuôi , là chong chóng đuôi , cũng bằng nhôm trắng , có 4 mặt vát , cốt để cắt vào không khí tạo lực xoáy cho quả đạn bay ổn định hơn , thay cho khương tuyến nòng súng
     ( Không tính cái động cơ phản lực cỡ nhỏ , nằm trong phần đuôi chính của quả đạn - phụt khí ra 4 cái lỗ vát xuôi về sau , ở phần cổ quả đạn . Động cơ phản lực này hoạt động trong suốt quá trình đạn bay - " xì khói trắng " )
  
  Chính vì bộ cánh đuôi B41 , 4 lá cồng kềnh vậy , nên bị ảnh hưởng bởi gió ngang rất lớn , dễ làm đuôi đạn bị tạt đi  theo chiều gió , khiến đầu đạn có xu hướng sẽ bay ngược chiều gió 1 chút , trong cùng 1 hành trình công tác của đạn .
 Do đó trong thước vạch của ống ngắm quang của súng ,luôn có phần vi sai để tính chuẩn bắn đón mục tiêu di động ngang + gió ngang .

 Vì vậy : sự việc cánh đuôi B41 dắt được vào xuơng sống 1 đồng đội D TS MT479 , là có thể hình dung được . Vì nó xòe ra mỗi phía tới 15 phân !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quannhu172 trong 22 Tháng Chín, 2011, 02:32:47 am
   Tưởng chỉ có lính mới mới ngu ngốc kiểu dí súng vào mặt nhau, ai ngờ lính 72 đến thời đánh K tính ra thâm niên cũng dăm bảy năm rồi mà vẫn dại dột như thế.


 Đồng hương lâu ngày gặp nhau trên chiến trường nên mừng quá đấy mà . Quên mất chuyện đề phòng chết chóc . Nhưng cũng thấy buồn buồn chút nhỉ .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 22 Tháng Chín, 2011, 04:17:11 am
**88

Nó đây, xin mời các bác thưởng lãm!

Và xin mời các bác đọc bài sau đây:

http://quocphong.baodatviet.vn/Home/QPCN/Nhung-ke-lat-do-vua-chien-truong-ky-1/20119/168832.datviet

Và xem đoạn Youtube này! Chú ý:

http://www.youtube.com/watch?v=YU36NJGERTA

1. Xem lửa phụt hậu của B41.
2. Quả B41 rơi ngay trước mặt.
3. Mất cân bằng khi bắn B41.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuaans trong 22 Tháng Chín, 2011, 05:31:36 am
ị...ị...ị
Bác tuoc_b41 bắn B41 cả đời lính (hình như 1 năm) mà xếp ráo cả 3 trường hợp trong cái vidéo ấy là B41 hết à? Vui tính nhỉ! :D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 23 Tháng Chín, 2011, 09:32:40 am

**88

Khi mở topic này, tuocb41 rất "mở rộng", nghĩa là không bó buột trong thời điểm nào, dân tộc nào hay chiến trường nào,...nên sẽ không bị các bác MOD nhắc nhở!

Thế thì xin mời các bác đi một vòng qua Châu phi mới thấy không chỉ lính ta mới "ngốc nghếch" chết người:

http://www.youtube.com/watch?v=52iaXy7OyVg



Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 24 Tháng Chín, 2011, 05:43:09 am

**88

Sau khi vượt qua Sông Mê kong, khi chưa đến Kong pong thom, quân ta hành quân trùng trùng điệp điệp, mỗi đại đội trên 1 xe.

Khi dừng quân và xuống xe nghĩ, tuoc41 và tất cả xạ thủ B40 được lệnh tháo liều phóng vì một vụ cóp cò B41 trên một xe phía sau (không rõ thuộc đơn vị nào), gây thương vong cả xe.

Bác nào còn may mắn giữ vài mảnh trong người xin kể lại? 


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: digitalboy trong 24 Tháng Chín, 2011, 06:27:42 pm

**88

Khi mở topic này, tuocb41 rất "mở rộng", nghĩa là không bó buột trong thời điểm nào, dân tộc nào hay chiến trường nào,...nên sẽ không bị các bác MOD nhắc nhở!

Thế thì xin mời các bác đi một vòng qua Châu phi mới thấy không chỉ lính ta mới "ngốc nghếch" chết người:

http://www.youtube.com/watch?v=52iaXy7OyVg



dạ clip này xem rất vui
nhưng cháu xin đính chính là clip này không phải thật đâu ạ
họ làm trong phim trường thôi :D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: behienQYV7C trong 24 Tháng Chín, 2011, 09:57:42 pm
dạ clip này xem rất vui
nhưng cháu xin đính chính là clip này không phải thật đâu ạ
họ làm trong phim trường thôi :D
Các bác CCB cũng biết nó làm trong phim trường mà, hihi , chứ digitalboy tưởng các bác ấy không biết hả :) .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: dathao trong 25 Tháng Chín, 2011, 11:07:50 pm
Có một kỷ niệm đau xót về mìn vào năm 1977 khi tôi và một số ae lính nhập ngủ 76 đi học HSQ công binh ở ngã ba Suối Máu(trên đường đi Long Khánh-Qua ngã ba Tam Hiệp khoảng 2 cây số).
Đây là một căn cứ quân sự của quân đội Mỹ,từ ngã ba Suối Máu đi vô không tới 1km thì căn cứ nằm bên tay phải.Khá rộng ,đường đi vô cổng doanh trại tráng nhựa rộng rải ,xe Hồng Hà chạy thoải mái.kể cả các con đường bên trong cũng vậy.Có nhiều dảy nhà dài song song nhau,mổi dảy chứa được một trung đội đủ(1A có 12 người-1B có 4 A,tổng cộng 1B khoảng 50 người).
Học ở đây đợt nầy là một đại đội huấn luyện có 4 trung đội gọi là C Tập Huấn HSQ công binh E 25 -Quân khu 7.Cả C tập trung ở góc bên phải của doanh trại còn góc bên trái cũng có những dảy nhà nhưng còn có thêm một khoảng đất trống để làm thao trường.Đại khái trong trí nhớ của tôi là vậy vì lâu rồi nên không thể nhớ chính xác lắm!
Doanh trại nầy chung quanh có nhiều lớp rào kẻm gai .Theo như tôi nhớ thì lớp ngoài cùng là kẻm gai bùng nhùng,kế tới là hàng rào kẻm gai chăng ngang bằng các cọc đóng đứng cao khoảng 2m,kế tới nửa là một hàng rào kẻm gai giăng song song mặt đất cao ngang đầu gối, chéo qua lại theo hình chử X bề sâu khoảng vài chục m và trong cùng là một hàng rào đứng 2m giống như phía bên ngoài.
Phía bên dưới của hàng rào cao ngang đầu gối là bải mìn của Mỹ,chủ yếu là hai thứ mìn:Mìn Zip và mìn Ba râu tôm.Mìn Zip thì giống như mìn 65 2A,to bằng hộp hồ dán giấy loại lớn,đạp nổ.Mìn Ba râu tôm thì giống như mìn KP2,chỉ cần đạp trúng một trong ba cái râu tôm( khi được chôn chỉ lú lên có ba cái râu ,là 3 cọng thép nhỏ dài cở 2cm) thì kích cháy liều thuốc phóng dưới trái mìn làm cho mìn bay lên cao khoảng 1m2 và phát nổ.
Chúng tôi được học đủ thứ kỷ thuật nghiệp vụ binh chủng của công binh :Cầu đường-Cầu phà-Bom mìn.Xen kẻ trong chương trình học là chính trị-đội ngủ-điều lệnh- chỉ huy tiểu đội trong thực hiện nghiệm vụ binh chủng.Và mỗi tuần thì một lần chạy vủ trang hoặc tay không vài cây số,vừa chạy đều chân theo nhịp vừa hát bài :Vừng... đông đã hửng sáng...núi non xanh ngàn trùng xa...tổ quốc bao la hiền hòa...tươi thắm bóng cờ...vờn bay trên cao...lâu quá nên quên gần hết bài hát nầy rồi!!!...
Trong thời gian học đó ,cho đến một hôm khi chúng tôi học đến bài Mìn ba râu tôm.Hôm trước học xong phần lý thuyết về mìn,buổi sáng hôm sau đv cho thảo luận trao đổi khả năng hiểu biết từng nhóm với nhau.T là người sôi nổi thảo luận nhất,giờ giải lao còn giả bộ làm giảng viên đứng giảng cho ae nửa.Tới trưa nghỉ ăn cơm, được một lúc thì tôi nghe tiếng ae la hét om xòm phía ngoài.Chạy ra phía đó ,là chổ giáp với hàng rào kẻm gai của bải mìn thì thấy T đang bò từ trong giửa bãi mìn ra ngoài.Mặt của T đầy máu...
Cán bộ đv cho người đưa T lên chổ y tá C sơ cấp cứu và sau đó cho lên xe đưa đi viện quân y không biết chổ nào.
Sau đó mới biết được là trong lúc nghỉ trưa thì T bò ra ngoài bãi mìn tự thực hành gở mìn.Gở được mấy trái mìn Zip và Ba râu tôm ,tới trái cuối thì do sơ ý khi xỏ chốt an toàn bị trật tay đè xuống ba cái râu tôm làm kích cháy liều phóng trái mìn.Trái mìn phóng vô ngay miệng nhưng may mắn nó bị thúi kíp, không nổ.Hậu quả là gảy mười mấy cái răng và đứt gần nửa cái lưởi.
Sau nầy khi chúng tôi ra quân có vài lần một người bạn gặp T ở quận 5,vẩn mạnh khỏe nhưng nói chuyện ngọng nghịu do lưởi bị đứt mất một khúc.
Hậu quả thật tai hại ảnh hưởng sức khỏe suốt đời vì một phút bốc đồng nông nổi.Chưa được huấn luyện thực hành thao tác nhuần nhuyển nên mới xảy ra cớ sự như vậy.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: thuhuongtn trong 25 Tháng Chín, 2011, 11:38:39 pm
Cháu nói thật! Ông t này phúc tổ 3 đời đấy.
 Ở chỗ cháu chước có kho đạn, tên là kho 34 Có một anh lính bảo vệ thôi. Năm đấy là năm 91 thì phải năm đấy cháu 5 tuổi nên không nhớ nhiều lắm. Có 1 chiều anh lính đấy hút thuốc đi vào kho đạn, kết quả là họ chỉ nhặt được 1 bát ôtô thịt. Lưu ý là ở kho ngoài anh lính còn 5 con béc giê.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: ThaiE88 trong 26 Tháng Chín, 2011, 01:52:47 pm
......
Sau đó mới biết được là trong lúc nghỉ trưa thì T bò ra ngoài bãi mìn tự thực hành gở mìn.Gở được mấy trái mìn Zip và Ba râu tôm ,tới trái cuối thì do sơ ý khi xỏ chốt an toàn bị trật tay đè xuống ba cái râu tôm làm kích cháy liều phóng trái mìn.Trái mìn phóng vô ngay miệng  nhưng may mắn nó bị thúi kíp, không nổ.Hậu quả là gảy mười mấy cái răng và đứt gần nửa cái lưởi.
......

***88
Bác dathao ơi ! Trái mìn 3 râu của Mỹ nó to như hộp sữa bò và cao gấp 1,5 lần hộp sữa này (đường kính gần gấp 2 lần và chiều cao hơn 1,5 lần quả mìn KP2 của TQ) làm sao nó lại "phóng vô ngay miệng" được ?  ??? Tôi nghĩ nó chỉ phóng lên đập vào miệng thôi cũng đủ làm vỡ mồm, gãy răng, đứt lưỡi rồi ! Không thể lọt vào trong miệng được đâu !  ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: tuoc_b41 trong 26 Tháng Chín, 2011, 02:04:54 pm

**88
Mìn râu tôm của Mỹ có 2 cách cài: đạp nổ và dùng dây, trong chiến dịch A88, bọn P.cài dày đặc nên vào cửa mở, lính ta phải giải quyềt tại chổ, cấm tuyệt đối bước ra khỏi dù chỉ nữa mét!



Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: dathao trong 26 Tháng Chín, 2011, 07:12:40 pm
......
Sau đó mới biết được là trong lúc nghỉ trưa thì T bò ra ngoài bãi mìn tự thực hành gở mìn.Gở được mấy trái mìn Zip và Ba râu tôm ,tới trái cuối thì do sơ ý khi xỏ chốt an toàn bị trật tay đè xuống ba cái râu tôm làm kích cháy liều phóng trái mìn.Trái mìn phóng vô ngay miệng  nhưng may mắn nó bị thúi kíp, không nổ.Hậu quả là gảy mười mấy cái răng và đứt gần nửa cái lưởi.
......

***88
Bác dathao ơi ! Trái mìn 3 râu của Mỹ nó to như hộp sữa bò và cao gấp 1,5 lần hộp sữa này (đường kính gần gấp 2 lần và chiều cao hơn 1,5 lần quả mìn KP2 của TQ) làm sao nó lại "phóng vô ngay miệng" được ?  ??? Tôi nghĩ nó chỉ phóng lên đập vào miệng thôi cũng đủ làm vỡ mồm, gãy răng, đứt lưỡi rồi ! Không thể lọt vào trong miệng được đâu !  ;D
Đúng như Thai88 nói !nó chỉ phóng trúng ngay miệng chứ không lọt vô trong miệng được.
Có lẻ cái đầu nhỏ cao cao chổ có ba cái râu tôm là vật phá nát hàm răng cửa và đứt một khúc lưởi của T.
Sức phóng của nó mạnh thật!loại nầy chúng tôi được học khá kỷ ví lúc đó nó là loại mìn sát thương bộ binh hiện đại nhất của Mỹ tại chiến trường VN


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 07 Tháng Mười Một, 2011, 04:07:16 pm
lâu không ghé thăm quân sử, xin góp vui với các chú các anh một vài chuyện xảy ra trong đời lính của cháu
Chuyện thứ nhất xảy ra thời tân binh khi kiểm tra ném lựu đạn thật, một thằng cùng tiểu đoàn cháu cầm quả lựu đạn đã rơi mất chốt từ lúc nào không biết lon ton chạy lên chỗ dẫn ném, dẫn ném là 1 đại úy đại đội trưởng, tới nơi nó chìa quả lựu đạn cho ông dẫn ném xem và hỏi : " như thế này ném được chưa anh ?" ( lựu đạn Φ40 thời gian từ lúc buông chốt đến lúc nổ là 3.2 đến 4.2 giây ), ông dẫn ném chộp trái lựu đạn ném luôn, may không việc gì.
Chuyện thứ hai xảy ra thời học a trưởng ở Phù Cát, bắn AK ban đêm, dẫn bắn cầm đèn pin đứng phía sau lưng ghé qua vai soi cho học viên lên đạn, thằng học viên quen tay khám súng nên lên đạn xong bóp cò luôn, viên đạn bay sượt qua vành mũ dẫn ném, cả đại đội bị đuổi về học lại.
Chuyện thứ ba diễn tập bắn đạn thật, giai đoạn mở cửa đánh chiếm đầu cầu, cối phía sau bắn chi viện quên lắp liều phụ nên cối rơi giữa đội hình mở cửa, có tí máu nhưng không ai nhập viện.
Chuyện thứ tư ( có chết người ), 2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: LucThum.tuitui@.VN trong 09 Tháng Mười Một, 2011, 04:54:14 am
lâu không ghé thăm quân sử, xin góp vui với các chú các anh một vài chuyện xảy ra trong đời lính của cháu
Chuyện thứ nhất xảy ra thời tân binh khi kiểm tra ném lựu đạn thật, một thằng cùng tiểu đoàn cháu cầm quả lựu đạn đã rơi mất chốt từ lúc nào không biết lon ton chạy lên chỗ dẫn ném, dẫn ném là 1 đại úy đại đội trưởng, tới nơi nó chìa quả lựu đạn cho ông dẫn ném xem và hỏi : " như thế này ném được chưa anh ?" ( lựu đạn Φ40 thời gian từ lúc buông chốt đến lúc nổ là 3.2 đến 4.2 giây ), ông dẫn ném chộp trái lựu đạn ném luôn, may không việc gì.
Chuyện thứ hai xảy ra thời học a trưởng ở Phù Cát, bắn AK ban đêm, dẫn bắn cầm đèn pin đứng phía sau lưng ghé qua vai soi cho học viên lên đạn, thằng học viên quen tay khám súng nên lên đạn xong bóp cò luôn, viên đạn bay sượt qua vành mũ dẫn ném, cả đại đội bị đuổi về học lại.
Chuyện thứ ba diễn tập bắn đạn thật, giai đoạn mở cửa đánh chiếm đầu cầu, cối phía sau bắn chi viện quên lắp liều phụ nên cối rơi giữa đội hình mở cửa, có tí máu nhưng không ai nhập viện.
Chuyện thứ tư ( có chết người ), 2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005.

Cho hỏi chú em huấn luyện ở quân trường nào vậy..?
cả bốn câu chuyện xảy ra tôi không tin chuyện nào hết  ::)
chuyện thứ nhất : bắn đạn thật thì có, chứ còn ném lựu đạn thật xảy ra như vậy là ( chuyện tiếu lâm ) ;D
chuyện thứ hai   : khi học thành thạo thao tác đến tư thế  mới cho học viên ra trường bắn ( chuyện vui )
chuyện thứ ba : khẩu đội cối mấy thằng cự ly, bản bắn đâu..? sao lại quên lắp liều phụ...? cối 6 hay cối 8 mà sao có tí máu ( chuyện tiếu tâm )
chuyện thứ tư : tại sao kho đạn lại gác một lúc hai ông còn nhậu nữa chứ..! hình như những câu chuyện vui nầy tui đã đọc ở đâu rồi nhỉ  ::)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Hieu6x trong 09 Tháng Mười Một, 2011, 08:42:17 am
Chuyện thứ tư ( có chết người ), 2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005.

Chỉ có 2 chú (vì không còn ai can sau khi 1 chú chết) thì làm sao mà biết đến mấy cái chi tiết là đòi tử tự, kê súng vô cằm, giật lại? Khi mọi người tới thì chỉ còn thấy 2 cái xác thui. Muốn kể câu chuyện đó theo cách nào mà không được. Nếu 1 trong 2 chú vì uống rươu say rồi bắn đồng đội mình, sau đó hoảng qua quay lại tự bòm mình thì hiện trường cũng y như vậy thôi.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: lamson1981 trong 09 Tháng Mười Một, 2011, 08:59:04 am
Trái mìn phóng vô ngay miệng nhưng may mắn nó bị thúi kíp, không nổ.Hậu quả là gảy mười mấy cái răng và đứt gần nửa cái lưởi.
Sau nầy khi chúng tôi ra quân có vài lần một người bạn gặp T ở quận 5,vẩn mạnh khỏe nhưng nói chuyện ngọng nghịu do lưởi bị đứt mất một khúc.
 sự như vậy.

Truyện xưa hay nói : " ... Xấu hổ quá, cắn lưỡi tự vận mà chết " Thế mà T còn sống sao bác ?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: binhyen1960 trong 09 Tháng Mười Một, 2011, 02:06:20 pm
Trái mìn phóng vô ngay miệng nhưng may mắn nó bị thúi kíp, không nổ.Hậu quả là gảy mười mấy cái răng và đứt gần nửa cái lưởi.
Sau nầy khi chúng tôi ra quân có vài lần một người bạn gặp T ở quận 5,vẩn mạnh khỏe nhưng nói chuyện ngọng nghịu do lưởi bị đứt mất một khúc.
 sự như vậy.

Truyện xưa hay nói : " ... Xấu hổ quá, cắn lưỡi tự vận mà chết " Thế mà T còn sống sao bác ?

 Đúng là ngạn ngữ VN chúng ta có câu nói đó thật, tự vận cắn lưỡi mình tự tử chết. Nhưng đó lại không nói đến sự quyết tâm của người "muốn được chết" , họ tự cắn lưỡi mình đứt ra rồi tự ngậm miệng lại cho máu tháo ra và tự nuốt máu mình vào bụng đến khi kiệt sức mất máu mà chết đi.

 Trường hợp vô tình mà đứt lưỡi mình hoặc do bị cắt lưỡi và được cứu chữa kịp thời thì vẫn sống bình thường, những câu chuyện xưa từng có nhiều người bị cắt lưỡi và suốt đời sống như người câm để họ không nói ra được những gì họ đã từng biết, họ là những người bị cắt lưỡi đi và kịp thời cứu chữa.

 Vậy thì trường hợp anh bạn T đứt nửa cái lưỡi của mình mà còn sống cũng là chuyện bình thường thôi, nhiều anh em sức sống khiếp lắm, có lẽ họ chưa hết "số", một anh bạn ở đơn vị tôi từng ăn quả đạn DKZ75ly của địch nổ cách công sự 15m đúng lúc nó thò đầu lên khỏi công sự, toàn bộ phần da mặt lật ngược lên đỉnh đầu, trong đêm tối chúng tôi khiêng nó về tuyến sau nó vẫn thở phì phò kêu đau như bò rống, máu phì ra theo từng nhịp thở của nó, tóc bết máu trơ xương mặt ra toàn hốc với hang nhìn sợ lắm. 6 tháng sau nó trở về thăm đơn vị, nhìn cái mặt nó khác lạ vô cùng cứ như mặt nạ vậy rất vô cảm phải một lúc mới nhận ra vài nét của nó ngày xưa còn nó thì cứ vồ lấy anh em mà cầm tay lắc lắc nhắc lại chuyện cũ. Cái mặt nó được bác sỹ cấy ghép phục hồi mỹ viện lại toàn lấy từ chính những bộ phận ở trên cơ thể nó, nghe nó kể lại mà hãi hồn, nào lấy tai để làm cánh mũi, lấy sụn ở hông làm sống mũi, bóc da lưng làm da mặt, cắt da đầu có tóc để làm râu ... Nhiều thứ lắm lâu ngày không còn nhớ và hình như nó phải trải qua 10 mấy ca phẫu thuật chỉnh hình mới có được cái mặt "vô cảm"  này.   


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 02:23:15 pm

Cho hỏi chú em huấn luyện ở quân trường nào vậy..?
cả bốn câu chuyện xảy ra tôi không tin chuyện nào hết  ::)
chuyện thứ nhất : bắn đạn thật thì có, chứ còn ném lựu đạn thật xảy ra như vậy là ( chuyện tiếu lâm ) ;D
chuyện thứ hai   : khi học thành thạo thao tác đến tư thế  mới cho học viên ra trường bắn ( chuyện vui )
chuyện thứ ba : khẩu đội cối mấy thằng cự ly, bản bắn đâu..? sao lại quên lắp liều phụ...? cối 6 hay cối 8 mà sao có tí máu ( chuyện tiếu tâm )
chuyện thứ tư : tại sao kho đạn lại gác một lúc hai ông còn nhậu nữa chứ..! hình như những câu chuyện vui nầy tui đã đọc ở đâu rồi nhỉ  ::)

Xin lỗi ông anh, ông có quyền không tin nhưng đừng làm ra vẻ nguy hiểm thế.
Chuyện thứ nhất xảy ra ở thao trường Đăkbla,đại đội 11, tiểu đoàn 9, trung đoàn 66, sư 10, quân đoàn 3 năm 2003
chuyện thứ 2 của c1, d1, trường quân sự QĐ 3
chuyện thứ 3 là của lớp trung đội trưởng 801, c14, d4 trường quân sự QĐ3
chuyện thứ 4 của c6, d5, e24, f10 ngày tối 25/2/2005, kho đạn nằm ở trên đồi phía sau trung đoàn, khi gác có 4 người, 2 gác vòmg trong, 2 gác vòng ngoài, hai thằng chết là người Thường Xuân, Thanh Hóa
như vậy được chưa bác ? Không biết thì chịu khó hỏi lại cho kỹ rồi hãy phát biểu nhé. Mỗi đơn vị mỗi khác, đừng lấy đơn vị mình làm chuẩn mực để đem ra phán xét đơn vị người khác nhé. Bác có muốn nghe chuyện tự sát bằng 12.7 ở c16, e66, f10 năm 2004 không tôi kể cho nghe


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: HAN_DCT trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 04:49:18 pm
lâu không ghé thăm quân sử, xin góp vui  với các chú các anh một vài chuyện xảy ra trong đời lính của cháu
Chuyện thứ nhất xảy ra thời tân binh khi kiểm tra ném lựu đạn thật, một thằng cùng tiểu đoàn cháu cầm quả lựu đạn đã rơi mất chốt từ lúc nào không biết lon ton chạy lên chỗ dẫn ném, dẫn ném là 1 đại úy đại đội trưởng, tới nơi nó chìa quả lựu đạn cho ông dẫn ném xem và hỏi : " như thế này ném được chưa anh ?" ( lựu đạn Φ40 thời gian từ lúc buông chốt đến lúc nổ là 3.2 đến 4.2 giây ), ông dẫn ném chộp trái lựu đạn ném luôn, may không việc gì.
Chuyện thứ hai xảy ra thời học a trưởng ở Phù Cát, bắn AK ban đêm, dẫn bắn cầm đèn pin đứng phía sau lưng ghé qua vai soi cho học viên lên đạn, thằng học viên quen tay khám súng nên lên đạn xong bóp cò luôn, viên đạn bay sượt qua vành mũ dẫn ném, cả đại đội bị đuổi về học lại.
Chuyện thứ ba diễn tập bắn đạn thật, giai đoạn mở cửa đánh chiếm đầu cầu, cối phía sau bắn chi viện quên lắp liều phụ nên cối rơi giữa đội hình mở cửa, có tí máu nhưng không ai nhập viện.
Chuyện thứ tư ( có chết người ), 2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005.
@Cựu bộ đội trẻ: nóng tính thế! Xem chỗ đo đỏ trên này nhé :D. Thông tin cung cấp sơ sài dẫn đến hiểu lầm cho người đọc (riêng mình thì miễn bình luận)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: svailo trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 06:28:59 pm
...

Xin lỗi ông anh, ông có quyền không tin nhưng đừng làm ra vẻ nguy hiểm thế.
      ... Không biết thì chịu khó hỏi lại cho kỹ rồi hãy phát biểu nhé. Mỗi đơn vị mỗi khác, đừng lấy đơn vị mình làm chuẩn mực để đem ra phán xét đơn vị người khác nhé. Bác có muốn nghe chuyện tự sát bằng 12.7 ở c16, e66, f10 năm 2004 không tôi kể cho nghe ?

   *****************88
  TỰ SÁT  có nghĩa là Tự giết chết mình . Khác hẳn với Tự thuơng .

 Vậy , nghĩa là anh bạn ở C16 , e66 , f10 đã quyết Tự CHẾT bằng súng 12ly7 .
 Do  đó , sẽ phải áp Đầu hoặc Ngực hoặc Bụng ... ( tức là các phần thật quan trọng của cơ thể ) vào HỌNG 12.7 rồi ... BẤM CÒ  , đúng không hè ?

  Bạn Cựu bộ đội trẻ có biết : Vị trí + Cấu tạo + Nguyên lý hoạt động của CÒ súng 12.7 không ?
 Riêng cá nhân tôi , nếu có ý muốn ... Tự sát ,thì tôi không dám chọn 12.7 , là vì tôi không thể biết làm cách nào để TỰ BẤM CÒ , cho súng 12.7 nổ toác Đầu hoặc Ngực , Bụng  được .
  Bạn kể chuyện đó đi và mô tả " qui trình ... tự sát bằng 12.7 " , ro rõ vào nhé !


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: quyenkh trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 06:39:32 pm
Hi hi tự sát bằng 12,7 được chứ bác , nằm dọc đè lên khẩu súng ( giá nằm ) kê đầu vô nòng , dùng hai ngón chân cái siết cò .. em nghĩ là  z ..ậy .. không biết đúng hay sai  ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: svailo trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 08:46:55 pm
Hi hi tự sát bằng 12,7 được chứ bác , nằm dọc đè lên khẩu súng ( giá nằm ) kê đầu vô nòng , dùng hai ngón chân cái siết cò .. em nghĩ là  z ..ậy .. không biết đúng hay sai  ;D

  *****************88
  Ah ! Ah !   Cũng có lý .
 Nhưng mà , nắm 2 tay nắm - móc 2 ngón trỏ của 2 bàn tay vào cò  thì ... dễ . Chứ đút ngón chân cái vào đó thì cũng hơi bị ... khó .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 09:41:18 pm
 Lâu lắm rồi không biết mình nhớ có còn đúng không ? Hình như cò của 12ly 7 phải bấm bằng hai ngón cái mà , tức là hai bàn tay nắm vào hai tay nắm , còn hai ngón cái bấm để đè vào cò , chứ không nghéo như cò AK .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 09:46:17 pm
Nghe theo chú em cựu bộ đội trẻ nầy kể chuyện hay lắm đây..!

Câu chuyện thứ 1
Không biết cái sư 10 - QĐ 3 nầy huấn luyện tân binh kiểu gì mà một thằng lính cầm quả lựu đạn rơi mất chốt từ lúc nào không biết...? sau đó chạy lon ton đến chỗ ông đại trưởng dẫn ném chìa quả lựu đạn cho ông xem và hỏi " như thế nầy ném được chưa ? "

Cho tui hỏi rơi mất chốt từ lúc nào không biết  là mấy giây...?
Chạy lon ton đến chổ ông đại trưởng dẫn ném là mấy giây...?
Chìa ra cho xem và hỏi nữa vậy tổng cộng là mấy giây...?

Câu chuyện thứ 2

Trong thời bình một kho đạn có đến 4 chú lính cùng gác  , hai vòng trong, hai vòng ngoài
Khi hai chú đã anh dũng hy sinh rồi  ::) chỉ còn hai cái xác không hồn, làm sao mà xác chết kể lại tường tận diễn biến như thế nầy (2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005. )


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Lethao1394 trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 09:49:13 pm
Lâu lắm rồi không biết mình nhớ có còn đúng không ? Hình như cò của 12ly 7 phải bấm bằng hai ngón cái mà , tức là hai bàn tay nắm vào hai tay nắm , còn hai ngón cái bấm để đè vào cò , chứ không nghéo như cò AK .
   Bác nhớ đúng  rồi,khi phối thuộc C10 D6 em có bắn thử súng ở Chốt 545  .Bắn không quen 2 ngón tay cái rất mỏi


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Lethao1394 trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 09:57:52 pm
Nghe theo chú em cựu bộ đội trẻ nầy kể chuyện hay lắm đây..!

Câu chuyện thứ 1
Không biết cái sư 10 - QĐ 3 nầy huấn luyện tân binh kiểu gì mà một thằng lính cầm quả lựu đạn rơi mất chốt từ lúc nào không biết...? sau đó chạy lon ton đến chỗ ông đại trưởng dẫn ném chìa quả lựu đạn cho ông xem và hỏi " như thế nầy ném được chưa ? "

Cho tui hỏi rơi mất chốt từ lúc nào không biết  là mấy giây...?
Chạy lon ton đến chổ ông đại trưởng dẫn ném là mấy giây...?
Chìa ra cho xem và hỏi nữa vậy tổng cộng là mấy giây...?

Câu chuyện thứ 2

Trong thời bình một kho đạn có đến 4 chú lính cùng gác  , hai vòng trong, hai vòng ngoài
Khi hai chú đã anh dũng hy sinh rồi  ::) chỉ còn hai cái xác không hồn, làm sao mà xác chết kể lại tường tận diễn biến như thế nầy (2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005. )

   Câu chuyện thứ hai- miễn bàn luận
   Câu chuyện thứ nhất -cựu bộ đội trẻ chỉ nói mất chốt  an toàn chứ đâu có bảo là mất mỏ vịt đâu--> cứ cầm lựu đạn đến khi nào mỏi tay buồn ngủ thì nghỉ thở , không thể hỏi mấy giây hay mấy phút được .hehe ;D ;D ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Brest trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 10:03:40 pm
Trích dẫn
Khi hai chú đã anh dũng hy sinh rồi  Roll Eyes chỉ còn hai cái xác không hồn, làm sao mà xác chết kể lại tường tận diễn biến như thế nầy (2 chú gác kho đạn uống rượu say, một chú đòi tự tử nên kê súng vào cằm, chú kia cầm nòng súng giật lại, nòng súng chĩa luôn vào ngực và ... đòm, chú còn lại tiếp tục tự sát mà không còn ai can. Sự việc được thông báo toàn quân năm 2005. )

Hihi.. Cái z..dụ này chắc là MilitaryCSI của mình dựng lại hiện trường, nên mới có thông tin chi tiết đến như vậy đó mờ ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 10:05:44 pm
Cựu lính trẻ kể nguyên văn như thế nầy nè

       Chuyện thứ nhất xảy ra thời tân binh khi kiểm tra ném lựu đạn thật, một thằng cùng tiểu đoàn cháu cầm quả lựu đạn đã rơi mất chốt từ lúc nào không biết lon ton chạy lên chỗ dẫn ném, dẫn ném là 1 đại úy đại đội trưởng, tới nơi nó chìa quả lựu đạn cho ông dẫn ném xem và hỏi : " như thế này ném được chưa anh ?" ( lựu đạn Φ40 thời gian từ lúc buông chốt đến lúc nổ là 3.2 đến 4.2 giây ), ông dẫn ném chộp trái lựu đạn ném luôn, may không việc gì.
Không nghe nói tới mỏ vịt  ::)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Lethao1394 trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 10:13:49 pm
Hi hi tự sát bằng 12,7 được chứ bác , nằm dọc đè lên khẩu súng ( giá nằm ) kê đầu vô nòng , dùng hai ngón chân cái siết cò .. em nghĩ là  z ..ậy .. không biết đúng hay sai  ;D
Cách này không hợp lý đâu bác QUYENKH ơi,! cột  2 dây kéo ngược về đầu nòng và ngực hay đầu kê vào cái lỗ nhỏ nhỏ như ngón tay út là được ngay.Nguyên lý hoạt động như dùng AK bẫy thú năm xưa vậy. ;D ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Lethao1394 trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 10:21:28 pm
Cựu lính trẻ kể nguyên văn như thế nầy nè

       Chuyện thứ nhất xảy ra thời tân binh khi kiểm tra ném lựu đạn thật, một thằng cùng tiểu đoàn cháu cầm quả lựu đạn đã rơi mất chốt từ lúc nào không biết lon ton chạy lên chỗ dẫn ném, dẫn ném là 1 đại úy đại đội trưởng, tới nơi nó chìa quả lựu đạn cho ông dẫn ném xem và hỏi : " như thế này ném được chưa anh ?" ( lựu đạn Φ40 thời gian từ lúc buông chốt đến lúc nổ là 3.2 đến 4.2 giây ), ông dẫn ném chộp trái lựu đạn ném luôn, may không việc gì.
Không nghe nói tới mỏ vịt  ::)
   liên quan mật thiết với nhau  như cá nước : chốt an toàn-mỏ vịt


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 10:32:20 pm
 Cần gì cột dây các bác , chỉ cần nạp một viên vào nắp đạn khi súng đã lên cò , chỉ tháo nòng ra thôi dộng ngược cây súng cho cò xuống đất là nổ cái rầm ngay . Vì cò của 12ly 7 đẩy ngược lên là nổ . Nhưng ngu gì mà tự sát khơi khơi , chỉ tự sát khi nào ta hết đạn , mà giặc thì đã áp vào bao vây định bắt sống mình . Đã tự sát thì cũng phải lôi theo cho được vài thằng giặc đi theo cho đở buồn . Lúc ở K lúc nào mình cũng thủ trái da lán khắc tên mình vào đấy . khi sa cơ là chơi luôn chứ không để cho Pốt nó bắt sống .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: svailo trong 08 Tháng Mười Hai, 2011, 11:23:18 pm
  ****************88
   Cò 12.7 gồm 2 lẫy ở 2 bên : Phải ( móc ngón trỏ tay Phải vào ) và Trái ( móc ngón trỏ tay Trái ) . Hai lẫy cò này liên kết với nhau . Kéo 1 bên cũng bắn được , mà kéo cả 2 bên 1 lúc cũng được .

 Hai bàn tay , nắm vào 2 tay cầm tròn bằng gỗ phíp , song song nhau . Hai ngón trỏ của 2 tay móc vào 2 lẫy cò nằm 2 bên Phải và Trái  sát ngay sau hộp khóa nòng , là 1 tư thế cầm rất chắc chắn và thoải mái , dù có bắn liên tục cũng không mỏi ngón tay .

   Súng 12.7 chỉ có 1 chế độ bắn liên thanh . Điểm xạ 3-4 viên luôn đạt độ chính xác và uy lực cao nhất . Nhưng để bắn được 1 điểm xạ ngắn như vậy với 12.7 , ngón tay vận hành cò súng phải rất linh hoạt . Ngón TRỎ bao giờ cũng linh hoạt hơn ngón CÁI . Cho nên thiết kế cò DshK - 12.7 , là để dùng cho ngón tay TRỎ .
  Cái cục đen tròn như cái đèn pin thò ra ở đuôi súng - không phải là cò súng . Nhưng lính ta khi bắn , 1 số ae có thói quen cứ tỳ 2 ngón cái vào đó .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Die Hard trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 03:53:35 am
hic....em sợ các pak quá.

nói các pak rỗi hơi hay là ta đây già đời thích bắt bẻ người khác thì quá đáng.

Tự sát...có nghĩa là thật sự không muốn thở thì có cây súng và 1 viên đạn trong tay là....ngọt nhất, không ê răng như tự thương để mong giải ngũ đâu.

Đã muốn chết...thì lầu 17, lầu 19 người ta còn phóng ra được.

12,7 ly....không có giây nào cho sự đau đớn cả....

2004 là thời bình, quân đội cũng không còn đói khát nữa... vậy thì tay xạ thủ 12,7 ly này chán sống thiệt rồi....chuyện xử lý như thế nào để đạt nguyện vọng đâu còn khó khăn nữa.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Die Hard trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 03:57:07 am
2 chiếc đũa ăn và 1 sợi dây...."phụ" với cây 12,7 ly....thì vỗ hết cả dây đạn luôn ấy chứ...

em đưa vật liệu rồi đấy...các pak xử theo cách của mình xem...


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 04:36:02 am
Thôi đi các bác ơi !!
Cho em x...i...n  :o
Những câu chuyện viết ở trên kể cả chuyện tự sát bằng súng 12.7li chỉ có ở QĐ 3 nơi đã huấn luyện ra chú cựu bộ đội trẻ mà thôi, theo tôi nghĩ những câu chuyện nầy ::) trên thế giới chỉ có một, không hai, các bác xem tui nói đúng không,,?

-Đưa lính đi kiểm tra ném lựu đạn thật mà chốt an toan rơi ra tự bao giờ mà không biết  ???
-Dẫn bắn thằng học viên quen tay khám súng nên lên đạn xong bóp cò luôn, viên đạn bay sượt qua vành mũ tay dẫn bắn  ???
-Diễn tập bắn đạn thật, cối phía sau bắn chi viện quên lắp liều phụ nên cối rơi giữa đội hình mở cửa, có tí máu ???
-Chuyện thứ tư: 2 chú gác kho đạn uống rượu say  tự sát chết rồi nhưng còn kể lại diễn biến sự việc ???

Chú cựu bộ đội trẻ kể lại chuyện lính tự sát bằng súng 12.7li, xem có giống chuyện chổ tui lính tự sát bằng súng đại bác 105 li không..?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 04:42:09 am
Đây là chuyện tiếu lâm trong Quân đội nó giống câu chuyện của cựu bộ đội trẻ kể lắm  ;D

Nhầm
2 anh thương binh nằm cạnh nhau
TB1: Này, sao nhìn cậu bị thương ghê thế?
TB2: À, cũng chỉ tại lão chỉ huy. Trong giờ thực hành ném lựu đạn. Lão ta dặn: rút chốt và ném thật xa. Tớ làm y như thế...
TB1: Thế sao cậu bị thương?
TB2: Nhưng lão ta đâu có dặn ném cái nào? Cái chốt hay quả lựu đạn.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 10:23:20 am
Thôi đi các bác ơi !!
Cho em x...i...n  :o
Những câu chuyện viết ở trên kể cả chuyện tự sát bằng súng 12.7li chỉ có ở QĐ 3 nơi đã huấn luyện ra chú cựu bộ đội trẻ mà thôi, theo tôi nghĩ những câu chuyện nầy ::) trên thế giới chỉ có một, không hai, các bác xem tui nói đúng không,,?

-Đưa lính đi kiểm tra ném lựu đạn thật mà chốt an toan rơi ra tự bao giờ mà không biết  ???
-Dẫn bắn thằng học viên quen tay khám súng nên lên đạn xong bóp cò luôn, viên đạn bay sượt qua vành mũ tay dẫn bắn  ???
-Diễn tập bắn đạn thật, cối phía sau bắn chi viện quên lắp liều phụ nên cối rơi giữa đội hình mở cửa, có tí máu ???
-Chuyện thứ tư: 2 chú gác kho đạn uống rượu say  tự sát chết rồi nhưng còn kể lại diễn biến sự việc ???

Chú cựu bộ đội trẻ kể lại chuyện lính tự sát bằng súng 12.7li, xem có giống chuyện chổ tui lính tự sát bằng súng đại bác 105 li không..?
Cay mấy tay thầy bói này nhỉ. Chuyện ném lựu đạn cụ thể thế này : khi vào tuyến ném, bộ đội nhận lựu đạn từ bộ phận quân khí, nắm chắc lựu đạn trong tay chứ có cầm khơi khơi như xách đùi gà đâu, chốt lựu đạn rơi nhưng mỏ vịt chưa buông thì làm sao lựu đạn nổ, đến nơi nó mới chìa cho ông dẫn ném xem, lúc ấy mỏ vịt mới bật, ông dẫn ném nhìn thấy chộp ném luôn, vậy được chưa ? Lính mới chưa được ném lựu đạn bao giờ, chưa có kinh nghiệm là chuyện bình thường.
Chuyện quen tay khám súng vì bị tâm lý cũng thường thôi mà, bắn lượt đầu tiên, điểm bắn AK cũng là một điểm để cộng vào bảng điểm, cuối khóa xét quân hàm.
Chuyện hai chú gác kho đạn, điều tra hình sự của quân đoàn và pháp y đã về làm việc, dựng lại hiện trường và khám nghiệm tử thi sau đó mới kết luận chứ tôi có kết luận đâu. Chuyện này là một trong những vụ vi phạm kỷ luật nghiêm trọng nhất toàn quân năm 2005.
Chuyện tự sát bằng 12.7 là thế này : thằng tự sát là một thành phần bất hảo, nhiều lần chôm đồ của anh em, bị đơn vị phát hiện, kiểm điểm kỷ luật, cộng với gia đình nó có chuyện gì đó nên chán nản. Trận địa súng máy phòng không trực chiến trên giá súng lúc nào cũng có đạn nhưng không lắp vào súng mà chỉ để trên giá, tối gác nó lắp một viên vào súng, sáng ra một thằng trong khẩu đội ra bảo quản súng, nó đứng chặn trước nòng súng bảo thằng kia bóp cò, thế là súng nổ nhưng nó không chết vì viên đạn đi xuyên qua vai. Còn bác nào thắc mắc gì không để em chấm hết. Toàn các bác nguy hiểm. KHIẾP.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 12:40:24 pm
 Khẩu 12ly8 cách bắn ngược hoàn toàn với khẩu đại liên.Một đằng ấn khóa an toàn ở giữa rồi dùng tay kéo cò về  phía mình là súng nổ,đàng kia cũng ấn khóa an toàn rồi dùng tay ấn lên phía trước là súng nổ.Có một lần mình được chứng kiến tài nghệ lấy súng bắn máy bay quất bộ binh của tay khẩu đội trưởng C5 hỏa lực K7E209.
                                                                      TAY  SÚNG  THẦN  CỦA  C5   
 Sáng sớm hôm đó,khi từ trên đồi đi xuống C2 đụng một cái trảng khá lớn, một chiều khoảng tám chín trăm mét chiều kia khoảng ba bốn ngàn mét.Đội hình cả C  phải dừng lại để tổ chức vượt trảng,lệnh đại đội cử B3 cho anh em tản rộng ra lấn tiến vượt sang chiếm lĩnh bìa trảng bên kia làm bàn đạp cho tiểu đoàn vượt qua,cối 6o và đại liên tìm vị trí giá sẵn sàng chi viện cho B3 anh em tản ra bắt đầu vượt trảng. Đi khoảng hơn chục mét thì có lệnh dừng lại,đợi tiểu đoàn xác định lại bản đồ cái trảng để cắt đường cho chuẩn.Một lúc mình thấy toán cán bộ tiểu đoàn,đại đội có mặt ở bìa trảng xác định một lúc thì có lệnh cho B3 vượt trảng,cũng lúc đó mình phát hiện ra một tên Pốt cách khoảng ba trăm -bốn trăm mét.Nó mặc bộ đồ đen tay cầm súng mình vội gọi Lân (lính đoàn Đông Anh)trang bị khẩu trung liên nói địch phía trước mày bắn được không,Lân nhìn thế nào lại bảo là cái cây cháy, còn khẩu súng thì nói đấy là cái cành dính vào cái thân cây bị cháy,lão Trinh và mấy tay trinh sát tiểu đoàn cũng nói là cái cây bị cháy.Mình thấy cỏ vẫn xanh làm sao cái cây ở ngoài trảng mà cháy được nên vẫn nghi, để ý kỹ thì thấy nó mất khẩu súng nên vội kêu nhỏ anh em là có địch phục bên kia trảng,đợi anh em mình sang phơi  ra trảng trống là nó thịt.Cái cành cây sao nó biến mất ngay được vừa mới đây xong,thằng Lê trinh sát tiểu đoàn nói địch thật không thấy cái cành đâu,Lão Trinh cán bộ B và thằng Lân thằng Chung thì nói nó lẫn vào cái thân cây nhìn mới không thấy cái cành cây.Cán bộ CD thấy đám lính mãi không xuất kích liền lên hỏi ,thì cũng là lúc cái thân cây biết chuyển động.Nó nhích dần vào cái lùm cây thấp ngoài trảng ,coi chừng có địch thật lão Trinh vội bảo anh em tản rộng nữa ra. Anh Hồng cán bộ tiểu đoàn hỏi lão Trinh có chuyện gì thế,Trinh vội nói thấy có thằng Pốt ngoài trảng nghi tụi nó phục đón mình bên kia bìa trảng. Anh vội chạy tới nhìn theo tay lão Trinh rồi hỏi Pốt đâu có thấy thằng nào đâu, trời lúc này sương cũng đã quang đứng ngoài trảng trống hứng từng cơn gió thổi buổi sớm rất lạnh,lão Trinh hỏi mình ở gần đó, quái nó đâu rồi.Mình bảo nó lẩn vào cái lùm cây rồi,anh Hồng và mấy lão cán bộ C nhìn mình, các lão có vẻ không tin đang tính nói gì đó thì thằng Pốt lộ ra khỏi lùm cây ,mà nó chạy cũng ngu, chạy thẳng vào bìa trảng bên đó gần rồi lẩn vào rừng gỗ dầu là thoát, đàng này nó cứ dọc cái trảng dài mà nó chạy mới ngứa mắt.Gần như cả tiểu đoàn nhìn thấy,nhưng bất lực vì bắn cũng không chắc trúng.Anh Hồng quay lại hỏi anh Ngát C trưởng C5 hỏa lực,(thế nào - ông Ngát) anh Ngát nhìn tên Pốt đang chạy nhảy như con chuột túi giữa đồng cỏ buổi sớm rồi phán (khả năng thằng 12ly8 làm được-chứ cối 82 thì không chắc) cho triển khai ngay anh Hồng vội nói,lệnh được truyền xuống hàng quân(khẩu đội 12ly8 khẩn trương lên ngay)loáng một lúc cánh 12ly8 đã có mặt ,thấy anh em cứ nhảy vào nhảy ra như múa, các động tác rất khẩn trương và chuẩn xác,anh Hồng nhìn anh em 12ly8 múa tủm tỉm cười nói. Bữa nay cho cánh bộ binh mở rộng tầm nhìn về uy lực của hỏa lực,súng bắn máy  bay bắn bộ binh địch.Báo cáo xong,tay khẩu đội trưởng quỳ một chân trực tiếp ghé sát mặt vào gần đuôi súng ngắm bắn thằng Pốt đang nhảy cà tưng phía trước nòng súng mỗi giây mỗi xa,  chỉnh nhìn kỹ thước ngắm,xong lại xoa hai bàn tay vào nhau cho nóng rồi đan các ngón tay vào với nhau bóp chặt một tý quan sát thằng Pốt rồi bắt đầu ngắm bắn,miệng thì cứ nói dừng đi ...dừng đi bắt nhịp theo tên Pốt không rời,mình nghĩ không có khả năng bắn được vì khoảng cánh giữa người bắn với tên địch lúc này quá xa . Mục tiêu chỉ to hơn cái phích mà trời buổi sáng ngoài trảng gió từng đợt thổi se se lạnh.Sau tiếng dừng thì súng nổ hai tiếng kình kình khô khốc rội vang và chớp lửa sáng bùng loáng ra khỏi nòng súng thì  không thấy tên Pốt đâu nữa,nó đã biến mất,không biết nó sợ nằm xuống tránh đạn hay là nó đã trúng mánh.Anh em bắt đầu càn dấn lên tìm mãi chỗ đó mà không thấy nó, cứ nghĩ nó đã thoát.Sau chỗ Lê trinh sát tiểu đoàn phát hiện được mình cũng chạy lại xem kết quả của tay súng thần của C5 thế nào.Đúng là 12ly8 vào đâu mất đó,viên đạn phá gẫy hai xương đùi hắn xương cắm xuyên qua rách thủng quần cắm xuống đất dồn thịt ở hai đùi lên gần bẹn thấy hai cái đùi to ngắn mà phát hoảng người hắn ngửa ra sau đè lên khẩu AK vắt chéo dây đàng trước cả cái bộ phận truyền giống của hắn ưỡn lên trời  như muốn dứ cho ai cái gì, hai chân bị gãy quặt rất đều về hai bên mình hai gót chân về phía mình còn hai bàn chân và ngón chân phía dưới xòe ngửa chếch lên trời, hai cánh tay giơ lên vuông vào hai bên đầu như kiểu đứng dơ tay hàng, mắt hắn láo liên nhìn  ngược lên trên, rồi lại nhìn xuống dưới hai chân hắn,  nhìn xéo ngang dọc, nói chung là mắt nó cứ đảo tròn đông tây nam bắc liên tục lại còn lè lưỡi dài ra cứ như là nó ê lính 12ly8 mình bắn vẫn còn dở,một cái tư thế sắp chết kỳ quái .Cả thân hình hắn cao to thế vừa mới chạy nhảy băng băng nay tròn như cái lia nằm dưới đất , nhìn hành vi của tên Pốt quả là nó không biết sợ, Không biết nó có lựu đạn không, anh em có muốn cứu chắc  cũng chả cứu nổi.Hai chân đều gãy một chân phá văng ra còn dính mỗi tí da là liền với mình hắn cứ lịm  dần chả thấy nói được câu nào.Tính (vịt)vào giải quyết giúp hắn đỡ đau đớn kéo dài, bắn nát cả khẩu súng AK,tay Lê trinh sát học được chiêu độc dúi dưới tấm lưng to của tên Pốt lỳ lợm một trái da láng Mỹ...12ly8 quả thật không thể đùa... ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: binhyen1960 trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 03:52:29 pm
 Tặng cho ông minhsinh1960 tấm hình người B trưởng chỉ huy hỏa lực 12.8ly trong trận truy quét ấy. Anh Điều "tây" lính Hà Tây sau này là tác chiến tiểu đoàn 7.

 (http://i973.photobucket.com/albums/ae216/hieu1960/Di%20nhau/043010134609.jpg)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 09 Tháng Mười Hai, 2011, 07:31:31 pm
Cay mấy tay thầy bói này nhỉ.
Chuyện tự sát bằng 12.7 là thế này : thằng tự sát là một thành phần bất hảo, nhiều lần chôm đồ của anh em, bị đơn vị phát hiện, kiểm điểm kỷ luật, cộng với gia đình nó có chuyện gì đó nên chán nản. Trận địa súng máy phòng không trực chiến trên giá súng lúc nào cũng có đạn nhưng không lắp vào súng mà chỉ để trên giá, tối gác nó lắp một viên vào súng, sáng ra một thằng trong khẩu đội ra bảo quản súng, nó đứng chặn trước nòng súng bảo thằng kia bóp cò, thế là súng nổ nhưng nó không chết vì viên đạn đi xuyên qua vai. Còn bác nào thắc mắc gì không để em chấm hết. Toàn các bác nguy hiểm. KHIẾP.

Câu chuyện chú bộ đội trẻ nầy kể hay đấy  ;D cứ tiếp tục đi...! anh em rất mong được nghe những câu chuyện tiếp theo, nhưng chú em hãy bớt nóng và hạ nhiệt tí xíu được không...! anh em không nguy hiểm và khiếp như chú em nghĩ đâu ::) tuy rằng hơi khó tính nhưng cũng vui và hiền như ma-sơ vậy đó  ::)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 11 Tháng Mười Hai, 2011, 05:06:41 pm
Cay mấy tay thầy bói này nhỉ.
Chuyện tự sát bằng 12.7 là thế này : thằng tự sát là một thành phần bất hảo, nhiều lần chôm đồ của anh em, bị đơn vị phát hiện, kiểm điểm kỷ luật, cộng với gia đình nó có chuyện gì đó nên chán nản. Trận địa súng máy phòng không trực chiến trên giá súng lúc nào cũng có đạn nhưng không lắp vào súng mà chỉ để trên giá, tối gác nó lắp một viên vào súng, sáng ra một thằng trong khẩu đội ra bảo quản súng, nó đứng chặn trước nòng súng bảo thằng kia bóp cò, thế là súng nổ nhưng nó không chết vì viên đạn đi xuyên qua vai. Còn bác nào thắc mắc gì không để em chấm hết. Toàn các bác nguy hiểm. KHIẾP.

Câu chuyện chú bộ đội trẻ nầy kể hay đấy  ;D cứ tiếp tục đi...! anh em rất mong được nghe những câu chuyện tiếp theo, nhưng chú em hãy bớt nóng và hạ nhiệt tí xíu được không...! anh em không nguy hiểm và khiếp như chú em nghĩ đâu ::) tuy rằng hơi khó tính nhưng cũng vui và hiền như ma-sơ vậy đó  ::)
Em vừa ló mặt vào giá được khẩu 12.7 các bác đã đem cả pháo 105 ra hù em làm thằng em mới chỉ biết đánh trận giả "rét" quá.
Gửi bác Tevantua : bác đụng chạm đến đơn vị em là em hơi bị A-kay đấy. Nói cho các bác nể, : tuy quân đoàn 3 là quân đoàn sinh sau đẻ muộn nhất trong 4 quân đoàn hiện nay nhưng hai trung đoàn mà em đã từng phục vụ đều có tuổi đời thuộc hàng lão làng, anh hai anh ba của QĐNDVN, sinh ra từ những ngày đầu chống Pháp, có mặt trên hầu khắp các chiến trường từ Bắc đến Nam, ừ Đông sang Tây, từ đánh Pháp, đánh Mỹ, đến đánh Pốt, đánh bành trướng Trung Quốc. Em không có vinh dự được cầm súng chiến đấu ngày nào nhưng học lịch sử của đơn vị mình em cũng cảm thấy hơi bị vênh váo, nên cho dù đơn vị mình có chuyện không hay gì xảy ra em cũng không thích ai đụng chạm đến đơn vị mình như thế.
Em mới cai nghiện cái quân sử này được ít hôm các bác lại làm em tái nghiện rồi đấy. Nhân đây em xin kể thêm chuyện này ( cũng có đổ máu ). Mấy chú bộ đội tiểu đoàn em sau khi học bắn xong lên thu bia để ra về. vừa đi vừa giỡn, một chú nhặt cục đất ven đường băng ( sân bay Phượng Hoàng ) ném mấy chú kia, không ngờ cục đất nổ, 3 chú đi nằm viện và hình như có được hưởng chế độ bệnh binh.
Bác nào không tin thì cho em xin cục đá. Há há....á...á..


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: haanh trong 11 Tháng Mười Hai, 2011, 05:12:13 pm
hehe các bác mần vừa vừa thôi để các em cháu chúng nó còn dám tham gia kể chuyện  ;D Em thì em tin chú lính trẻ này kể chuyện thật chứ không phịa đâu .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 09:43:22 am
Không mong bị ném đá mà lại bị ném, đến giờ em mong lại chẳng được cục đá nào.
Cục đất bình thường thì chắc chắn không thể nổ được rồi đúng không các bác. Nhưng cái cục nhìn giống cục đất và có thể nổ được thì chỗ đơn vị em còn nhiều lắm vì nơi đây trước kia là một căn cứ rất lớn của địch ở Bắc Tây Nguyên ( chỗ này đây các bác http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,7958.0.html (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,7958.0.html)), bom đạn còn sót lại rất nhiều, qua năm tháng nó rỉ sét trông chẳng khác gì cục đất, mấy chú bộ đội đơn vị em bị  thương là do mấy cục đất kiểu này đây .


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: HAN_DCT trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 09:47:32 am
Câu giờ quá ;D. Thế tóm lại "cục đất" ấy là gì? Đạn M79, lựu đạn hay... lựu pháo? :D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 10:06:36 am
Câu giờ quá ;D. Thế tóm lại "cục đất" ấy là gì? Đạn M79, lựu đạn hay... lựu pháo? :D
Em chẳng biết nó là cục gì vì...nó nổ mất rồi  ;D


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 06:29:24 pm
 Hình như cựu bộ đội trẻ là con cháu gì của Bác Ba Phi rồi đúng không ?


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 09:44:18 pm
Hình như cựu bộ đội trẻ là con cháu gì của Bác Ba Phi rồi đúng không ?
Sao các bác lính cựu thích hỏi xoáy lính trẻ thế nhỉ. Em chẳng biết nó là đạn gì vì em không rành, cũng không phải chuyên ngành của em nên không dám tò mò, xử lý những trái đạn này là nhiệm vụ của mấy chú công binh, nhưng M79 thì có lẽ không phải vì em thấy M79 có rỉ nhưng không đến nỗi không nhận ra.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: TevanTua trong 14 Tháng Mười Hai, 2011, 09:53:45 pm
Không mong bị ném đá mà lại bị ném, đến giờ em mong lại chẳng được cục đá nào.
Cục đất bình thường thì chắc chắn không thể nổ được rồi đúng không các bác. Nhưng cái cục nhìn giống cục đất và có thể nổ được thì chỗ đơn vị em còn nhiều lắm vì nơi đây trước kia là một căn cứ rất lớn của địch ở Bắc Tây Nguyên ( chỗ này đây các bác http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,7958.0.html (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,7958.0.html)), bom đạn còn sót lại rất nhiều, qua năm tháng nó rỉ sét trông chẳng khác gì cục đất, mấy chú bộ đội đơn vị em bị  thương là do mấy cục đất kiểu này đây .

Cựu bộ đội trẻ @ Em mới cai nghiện cái quân sử này được ít hôm các bác lại làm em tái nghiện rồi đấy. Nhân đây em xin kể thêm chuyện này ( cũng có đổ máu ). Mấy chú bộ đội tiểu đoàn em sau khi học bắn xong lên thu bia để ra về. vừa đi vừa giỡn, một chú nhặt cục đất ven đường băng ( sân bay Phượng Hoàng ) ném mấy chú kia, không ngờ cục đất nổ, 3 chú đi nằm viện và hình như có được hưởng chế độ bệnh binh.
Bác nào không tin thì cho em xin cục đá. Há há....á...á..


Tui bắt đầu thích cách kể chuyện của chú bộ đội trẻ nầy rồi đây  ;D
Nhà tui ở cạnh tổng kho Long bình nhưng khi kể chuyện không hay bằng chú em mình  ::)
nhưng có một điều tui thấy lạ là nơi chiến trường thì chấp nhận được, nhưng thao trường trong nước " thời bình " mà lựu đạn hay M79 gì đó vứt bừa bãi ngoài sân bay không ai thu gom đem tiêu hủy. thử hỏi trách nhiệm của vị cán bộ bụng to nơi chú em ở đâu  ::)

 


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 15 Tháng Mười Hai, 2011, 09:32:18 am

[/quote]

Tui bắt đầu thích cách kể chuyện của chú bộ đội trẻ nầy rồi đây  ;D
Nhà tui ở cạnh tổng kho Long bình nhưng khi kể chuyện không hay bằng chú em mình  ::)
nhưng có một điều tui thấy lạ là nơi chiến trường thì chấp nhận được, nhưng thao trường trong nước " thời bình " mà lựu đạn hay M79 gì đó vứt bừa bãi ngoài sân bay không ai thu gom đem tiêu hủy. thử hỏi trách nhiệm của vị cán bộ bụng to nơi chú em ở đâu  ::)
 
[/quote]
Xin nói thêm để các bác rõ, đơn vị em không quản lý cái sân bay này, ngày xưa Mỹ - Ngụy sử dụng chứ quân mình chưa sử dụng bao giờ thì phải, cũng không biết cơ quan nào quản lý, chỉ thấy dân đem mì ( củ sắn ) ra đó phơi rất nhiều, đạn M79 và các loại đạn em thấy vẫn còn nhiều lắm, không riêng gì nơi này, khi em đi học ở Phù Cát, Bình Định ( nghe nói trước đây là trường hạ sĩ quan thông tin của Ngụy ), các loại đạn còn sót lại cũng rất nhiều, đất Phù Cát toàn là cát, trời mưa cát trôi đi là thấy đạn nổi lên, nhiều nhất là AR15, nói chắc các bác không tin đâu, trường em có người đạp cả phải mìn chống bộ binh trong sân trường. Chẳng phải là những nơi xa xôi hẻo lánh, ngay giữa thành phố Kon Tum, khu vực thao trường huấn luyện tân binh của e66, ngày em ở đó vẫn gặp các loại đạn này, có lần xem tivi, em nghe tư lệnh công binh binh nói cần 300 năm để xử lý hết bom mìn ở Việt Nam mà.
http://www.thaukinhvietnam.com/index.php/bandocviet/can-300-nam-de-ra-pha-het-bom-min-o-viet-nam/175168.sn (http://www.thaukinhvietnam.com/index.php/bandocviet/can-300-nam-de-ra-pha-het-bom-min-o-viet-nam/175168.sn)
http://vtv.vn/Article/Get/Phai-mat-300-nam-de-don-sach-bom-min-o-Viet-Nam-cb86ce04eb.html (http://vtv.vn/Article/Get/Phai-mat-300-nam-de-don-sach-bom-min-o-Viet-Nam-cb86ce04eb.html)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: linh1989 trong 15 Tháng Mười Hai, 2011, 10:26:27 am
Chắc không  bác ơi 30 năm hay 300 năm vậy bác ,công binh VN mình củng thuộc hàng giỏi trên thế giới đó nha bác ..


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 15 Tháng Mười Hai, 2011, 11:06:22 am
Chắc không  bác ơi 30 năm hay 300 năm vậy bác ,công binh VN mình củng thuộc hàng giỏi trên thế giới đó nha bác ..
Thì bác cứ xem link đó thì biết, chuyên gia bom mìn phán chứ em có nổ trái nào đâu


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: vetran trong 16 Tháng Mười Hai, 2011, 10:25:32 am
Rồi một kỷ niệm nhớ đời khi tôi lái xe tăng M41 của Mỹ, xếp ở bãi (rộng chừng một hecta) quay tháp pháo về sau, hạ âm lòng pháo, thả lỏng giữ thăng bằng hai cần lái, rồ ga chui xuyên qua 3 cái nhà kho mỗi cái rộng cả 1000 m2 chứa toàn vỏ ruột xe các loại còn nguyên trong những kiện nhựa, trước sự hoan hô của mấy đứa bạn. Nếu phải bây giờ thì đứng trước vành móng ngựa tòa án binh là chắc. Quả đồi bên cạnh có những kho rất lớn chứa vải và quân phục của lính chế độ cũ chất lượng rất tốt, lính thợ chúng tôi lấy về hàng chục kiện để mặc vào xưởng sửa chữa, đến chiều cởi bỏ ngay tại xưởng làm dẻ lau máy rồi sáng sau lấy bộ mới khác mặc đi làm. Mỗi chiều quan sát từ sân bóng chuyền, khu tắm tập thể hoặc ngoài bãi tăng gia rau xanh sẽ thấy toàn màu vàng cam, sọc ngang màu đỏ, đó là cờ ba sọc của chế độ cũ rất nhiều trong kho, mỗi kiện có hàng trăm lá cờ, lính ta vác về may quần ngắn. Sau này học hành tìm hiểu và tuổi quân lớn hơn, tôi mới nghĩ ra một điều: nếu chuẩn bị một lực lượng thực sự có trình độ kỹ thuật, có bản lĩnh chính trị và có hiểu biết rộng với trách nhiệm cao để tiếp quản vũ khí khí tài hiện đại và hàng trăm loại hàng hóa khác của địch đúng mức thì chúng ta đã giữ gìn thêm bao nhiêu tài sản cho xã hội nói chung và quân đội nói riêng vì chiến sĩ ta làm thất thoát hư hại, phá hủy vô tội vạ do không hiểu biết, do nhận thức và chấp hành kỷ luật kém. Có lần tôi cùng mấy bạn trong tiểu đội chui vào một cái hầm khác lấy hai bao tải pháo sáng về phát cho cả tiểu đội để thụt chơi. Nếu muốn lấy dù làm khăn hoặc bao gói đồ cá nhân thì thụt thẳng đứng vào ban ngày chờ cho cháy hết nhiên liệu thì dù rơi xuống đất. Muốn thưởng thức ánh sáng trắng, xanh hay đỏ thì chọn màu pháo qua những chấm màu kí hiệu trên nắp pháo, thụt ban đêm và thụt chéo ra xa vị trí đứng để quan sát được vẻ đẹp mà không phải nghiêng đầu mỏi cổ. Tối ấy có một tên bạn thao tác dở hơi, thay vì gắn cái nắp trên miệng xuống đáy hạt nổ của quả pháo, xong giơ thẳng hoặc hơi chéo lên trời, tay kia vỗ vào nắp có gắn kim hỏa cho kích nổ, pháo sẽ bay lên với góc an toàn thì hắn lại dộng đuôi pháo vào tường nhà của đại đội 11 ở vị trí trên đỉnh đồi thành ra hướng quả pháo tà âm, bay qua TRUNG TÂM 29 TIẾP LIỆU có các bồn xăng to đùng dưới chân đồi bên kia, trong đêm gặp gió lớn với bạt ngàn cỏ Mỹ mùa khô bắt cháy ào ào. Hệ thống báo động tự động tổng kho rú liên hồi, xe cứu hỏa hàng đàn hú phụ họa. Một đêm lo sợ đến không ngủ, ngày mai thấp thỏm chờ phản ứng từ chỉ huy đơn vị, tất nhiên cũng không thể bắt lọn chúng tôi được vì xung quanh kho xăng còn hàng chục đơn vị khác đóng quân nữa, ai biết ai. Nhưng lần này có chuyện thật. Chủ nhật cánh lính trẻ chúng tôi kéo nhau qua một quả đồi xa đơn vị khoảngs ba cây số, sau khi mặc áo chống đạn, đội mũ sắt, khoảng hai chục đứa chúng tôi qui ước là dùng toàn súng Rulo lòng ngắn của quân cảnh Mỹ ra bãi xe Zeep bắn thi (bãi xe này có tới hàng ngàn chiếc). Bia là những kính chắn gió vì kính chắn gió của xe bị đạn vỡ mà không bắn mảnh ra xung quanh, nhưng cũng có tên bị thương, máu me ướt cả áo. Bắn nhau ì đùng khá lâu nên bộ tư lệnh tổng kho biết chuyện mặc dù không biết rõ lính của đơn vị nào. Nhưng chỉ huy đơn vị tôi bắt quả tang vài chiến sĩ, thế là bị nhốt vào contener mấy ngày với nỗi khổ khí hậu trên đỉnh đồi cao, ngày nóng cháy da, đêm lạnh co quắp, (theo người dân di cư năm 1954 ở Tam Hiệp nói: từ trước tới nay, khi gần Noen, trời có lạnh hơn đôi chút nhưng chưa bao giờ lạnh như thế này, có lẽ do Việt cộng vào đưa cái rét theo). Vụ này tôi may mắn thoát hiểm. Ngày hôm sau đơn vị báo động di chuyển, tất nhiên đã báo động di chuyển thì phải gom hết mọi thứ. Khi tập trung chỉnh đốn hàng ngũ, tôi đang nghĩ thầm “tại sao không tập trung ở sân chào cờ gần khu nhà ở mà lại tập trung giữa sân lớn” thì lệnh của đại đội trưởng vang lên: Kiểm tra quân tư trang. Thế là chúng tôi mắc bẫy, Chà! Bây giờ có muốn vất phi tang những (đồ chơi) bất hợp pháp trong ba lô cũng khó vì không có góc kẹt hay chướng ngại vật giữa mênh mông không gian trên là trời, dưới là mặt sân rộng cả hecta. Tất cả súng ngắn, áo giáp, dao găm, lưỡi lê đa năng, lựu đạn mỏ vịt, lựu đạn mili, roi điện và nhiều thứ vũ khí khác giấu trong ba lô, trong rương đều bị tịch thu. Sau đó có lệnh giải tán tại chỗ mà chỉ huy cũng không điều tra nguồn gốc số vũ khí trên. Thật sự điều tra cũng không được bởi vì các loại súng cá nhân ê hề ngoài bờ rào, gốc cây. Dưới mương cạn lựu đạn lăn lóc khắp chốn cùng nơi như củ su hào. Nhưng riêng tôi không hiểu trời xui đất khiến thế nào trước khi báo động một ngày tôi đã lật tấm cách nhiệt trên trần phòng ngủ và nhét lên đấy 4 khẩu súng ngắn. Sau vụ ấy, tôi tiếp tục sở hữu số đồ chơi đó khi chuyển cứ ra Gò Vấp vì khi chuyển cứ với toàn bộ vũ khí khí tài của một đại đội cả trăm chiến sĩ nên cổng số 10 Tổng kho phía ngã ba Tam Hiệp không kiểm tra được toàn bộ mười mấy chiếc xe REO hành quân chở đủ thứ từ tương cà mắm muối tới vũ khí, khí tài. Và đương nhiên cái hòm gỗ tự đóng của tôi đựng quân tư trang cùng những thứ chết người được đồng đội xách theo về cứ mới, tôi không tham gia đợt chuyển quân này vì đang đi tăng gia trồng ngô ở núi Chứa Chan – Long Khánh. Sau vụ này tôi nghĩ: có lẽ ở qui mô đại đội trong toàn quân thì duy nhất đại đội 11 của tôi sở hữu nhiều chủng loại vũ khí nhất, mà cũng chỉ tập trung trong đám lính mới chúng tôi ở hai trung đội một và hai, còn các bộ phận của lính già thì không có vũ khí ngoài luồng như vầy. Cũng vì thế mới có chuyện đau lòng sau đó. Số là Tuất, đồng hương ở xã Giao Phong thấy trái lựu đạn mili nhỏ xíu da láng bóng mà đặc biệt có cái khoen chốt rất đẹp. Thế là nổ dây chuyền ầm ầm mấy phút trong kho xép cuối sân, cả đơn vị đổ xô tới khu kho nhưng không ai giám nhào vào. Trước khi chết nó nói mục đích giật lấy cái khoen để treo bát B52 của nó vì thấy ai cũng có. Nhưng nó giật chốt mà không thèm ném ra xa mà nhẹ nhàng để cẩn thận vào đống lựu đạn dưới đất có hàng trăm trái lớn nhỏ. Thế mới ra cớ sự. Sau mấy ngày lo tang lễ cho tử sĩ. Chỉ huy tập trung toàn bộ đơn vị thu gom tất cả các loại vũ khí rải rác khắp nơi trong khuân viên bỏ vào contener khóa lại, Cũng may cho số của tôi. Hiếu động, nghịch phá một cách vô tư thái quá cũng do tuổi quân, tuổi đời quá nhỏ lại lạ lẫm trước môi trường mới mẻ của cuộc chiến vừa qua, hơn nữa còn có cả yếu tố a dua của đám lính nhóc vì trong môi trường sinh hoạt với nhiều cái đồng như đồng niên, đồng ngũ, đồng hương và cuối cùng là vô lo cẩu thả mới xảy ra những cái ngu xuẩn vĩ đại chỉ có ở con người dẫn đến thương tích, bị kỷ luật thậm chí mất mạng như vừa qua, lại còn một trường hợp một tên bạn vào phòng điều phối dỡ mấy tấm la phông, mặt trên có những sợi mịn xốp vàng óng ánh và rất nhẹ rồi đưa về lót xuống giường nằm cho êm, chỉ ba mươi phút sau phải đưa đi cấp cứu vì toàn thân phồng rộp, sưng phù, mắt bụp híp lại và ngứa ngáy tới mức bấn loạn tâm thần như thằng lên cơn rồ. Tại quân y viện 7A được bác sĩ chẩn đoán: dị ứng sợi Amian từ tấm trần cách nhiệt. Rồi nữa, có ông táy máy giật nguyên chốt hãm van cái bình cứu hỏa để thứ bọt trắng xì ra mù mịt, hoảng hồn vứt tại chỗ chạy biến vào nhà để cho cái bình tự do vừa quay vừa chạy vòng vòng trong sân, làm hú hồn cả đơn vị. Những chuyện ngớ ngẩn như vậy, thỉnh thoảng lại xảy ra trong đám lính nhóc chúng tôi làm đau đầu chỉ huy đại đội....


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 16 Tháng Mười Hai, 2011, 08:27:13 pm
Tây Nguyên bây giờ bom mìn vẫn còn nhiều lắm các bác ạ. Mùa này đang là mùa khô, rừng Tây Nguyên rất dễ cháy, tụi em ngán chữa cháy hơn cả đi diễn tập, có em nhớ mùng 1 Tết năm 2004 cả trung đoàn em phải cơ động lên đồi Charlie để chữa cháy tới tận 21h đêm mới về đến nhà.
Trong một lần đi chữa cháy như vậy, em suýt nữa thì toi vì trái đạn trong bụi cây rậm gặp lửa bén vào phát nổ đúng hướng em và hai chiến sĩ nữa đang đi tới, hôm đó em nhanh chân chút nữa thôi là hôm nay em được hưởng chế độ gì đó rồi. Hú hồn.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 17 Tháng Mười Hai, 2011, 10:52:31 am
Hôm nay vào quân sử, thấy tấm hình mấy chú đặc công lộn mèo, em lại sực nhớ chuyện này ngày học trung đội phó ở trường quân sự quân đoàn. Đại đội phó chính trị đại đội em từng là thiếu sinh quân đặc công, một chiều mấy thằng lính trinh sát tập lộn mèo, ông ấy ngứa nghề cũng ra " bay " thử để ôn lại vài miếng, lần đầu tiên bay qua 6 giá an toàn, tưởng mình vẫn còn phong độ, ông ấy nâng lên 8 giá cho lũ học viên được mục sở thị võ thuật đặc công, ai ngờ đại phó của em lệch luôn đĩa sụn, phải ra viện 103 nằm 3 tháng mới về(http://)


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 19 Tháng Mười Hai, 2011, 04:24:54 pm
Chuyện buồn cuối cùng trước khi ra quân.
 Cuối năm thứ 3 em và một thằng nữa được trung đoàn đề nghị cho đi học bê trưởng. Khi đã kết thúc tất cả các khoa mục huấn luyện, đơn vị em thường cho bộ đội dọn dẹp, sửa sang lại doanh trại và tranh thủ đi làm kinh tế. Em thì ở trong đơn vị, thằng kia chỉ huy một tiểu đội đi dựng cột điện thoại cho bưu điện. Cột điện thoại cao khoảng 5m được dựng sát với đường điện 500kv ( cái này do lỗi của nhân viên kỹ thuật bên bưu điện, em phải nói rõ không có lại được vài cục đá ), khi mấy chú đơn vị em dựng cột điện trên sườn đồi, đoạn này dây điện võng xuống, đầu cột điện thoại quệt qua dây điện cao thế, chỉ trong tích tắc, cả tiểu đội bị điện giật, buông tay khỏi cây cột điện gục xuống tại chỗ, cây cột điện không ai giữ đổ nghiêng nhưng may là chân cột đã đưa xuống hố nên chỉ nghiêng chứ không đổ xuống, thằng bạn em khỏe nhất vùng chạy ra được khoảng 7-8 m thì cũng gục xuống, tất cả diễn ra qua nhanh, mấy thằng nằm ngay chân cột điện chỉ ngất xỉu và bị bỏng, còn thằng bạn em chạy được ra xa thì không bao giờ tỉnh lại nữa. Xác nó được khiêng về trạm xá trung đoàn và tổ chức tang lễ tại đó. Bố và anh nó vào khóc không ra tiếng, chỉ huy đơn vị cũng nhiều người khóc, đặt nó vào trong quan tài em cũng không cầm được nước mắt. Cả tiểu đoàn mỗi người một ít tiền góp lại ( không biết được bao nhiêu nhưng chắc cũng không có nhiều ) cho gia đình nó gọi là an ủi động viên. Lúc ấy em chợt thấy mạng thằng lính sao bèo quá, em không đi học nữa mà ra quân, đầu năm tiểu đoàn em có 2 thằng tự sát, cuối năm lại đến lượt nó bị tai nạn lao động nên thành tích chẳng còn gì, đảng bộ trung đoàn cũng không đạt đảng bộ trong sạch vững mạnh, tấm bằng khen của quân đoàn đã ký cũng không được chuyển về tới trung đoàn nữa. Từ ngày ra quân đến giờ em vẫn chưa ghé về thăm nhà nó được lần nào. Lần nào nhớ tới nó cũng thấy áy náy không yên.


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: E1BINHGIA trong 31 Tháng Mười Hai, 2011, 04:59:36 pm
@ cưu bô đội trẻ ,bạn có thể kể rỏ hơn vụ 2 đồng chí tự sát không ,ở đơn vị nào vậy ...


Tiêu đề: Re: Những thương vong không đáng có!
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 01 Tháng Giêng, 2012, 09:15:10 pm
@ cưu bộ đội trẻ ,bạn có thể kể rỏ hơn vụ 2 đồng chí tự sát không ,ở đơn vị nào vậy ...
Vụ này xảy ra vào ngày 25/02/2005 tại c6,d5,e24,f10. Sở dĩ em nhớ được ngày này vì sáng hôm đó em về phép thì tối hôm đó xảy ra chuyện. Hôm vào đơn vị trả phép có nghe anh em trong đơn vị kể lại, cuối năm đó phòng điều tra hình sự của quân đoàn có về trung đoàn em thông báo các vụ vi phạm kỷ luật nghiêm trọng nhất toàn quân trong năm 2005, trong đó có vụ này. Mấy chú lính trung đội em là người dân tộc Mường, sau vụ đó đi gác kho đạn chú nào cũng run vì sợ ma. Có thằng còn quả quyết là nghe tiếng hai thằng c6 khóc