CB chào anh bob, chào anh tranphu341, chào NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH. Chào tất cả mọi người đã tới đọc động viên " có một cuộc đời......".
Cuộc giao lưu hôm qua với anh khách Saigon đầy ắp tình thân thiết của hai miền. Cả bữa cơm người Sài Gòn chỉ muốn nói chuyện mà quên cả bữa ăn. Thật là vui. Cảm ơn anh tranphu341 đã cho CB dự tiệc và còn có những tấm hình ghị lại với bạn bè.
Tối qua em có chút việc bận nên không ra dự bữa tối tại nhà anh Phú cống trắng. Tiếc quá! Trông mâm cơm lại có món đặc sản mà anh Lập, anh Mình, và Bình đã trêu em từ bữa trưa là cái món sở thích của em. lại một lần nữa tiếc Hôm nay em cũng mắc việc. Chắc anh khách Sài Gòn đã về. Em không có số điện thoại nên em nhờ anh chuyển lời chào và chúc sức khỏe tới Tuấn. Chúc cho Tuấn thượng lộ bình an. Lúc ngồi nói truyện với em Tuấn nói trên đường vào sẽ ghé Nha Trang thăm anh bob.
Anh bob! Đúng thế anh ạ! Kể từ cái buổi trưa em đến chợ biển tìm T và nhận được tin anh ấy đã hy sinh. Em vẫn cứ còn hy vọng và chưa quên được hình ảnh của T. Em vẫn cứ đợi, cứ chờ, hy vọng mỏng manh có sự nhầm lẫn mà đã từng có rồi trong cuộc chiến tranh.
Những tháng năm đã khá dài xa nhau, lại còn nhận tin hung là T đã chết. Cái buồn tê tái ấy đã có lúc tưởng chừng như khó vượt. Nhưng rồi niềm tin và hy vọng, công việc bộn bề đã giúp em vượt qua! Những tháng ngày sau đó. Cô QY nhỏ nhoi lúc đó cũng phải đấu tranh quyết liệt vượt qua những tình cảm chân thật đến với mình. Có lúc em đã tưởng mình như con thuyền nhỏ chơi vơi bị sóng nhấn vào trong bể tình mới lạ. Giây phút xao lòng cũng có đấy chứ anh! Một cô gái mười chín, hai mươi có lúc thật khó với em? Nhưng rồi tình yêu T với em đã gần như mặc định. Hình ảnh anh liên lạc tiểu đoàn đêm đêm vẫn cứ lảng vảng về với em trong mỗi giấc mơ. Và điều kỳ diệu nhất cho em luôn nhớ về anh ấy là nhiều tháng dòng em cứ đều đặn viết thư cho anh ấy, dù rằng chẳng gửi nó về đâu….đó cũng là một động lực cho em vẫn luôn nhớ về T. Ngày ấy thôi!
. Chứ bây giờ các cô gái trẻ họ nghe sẽ cho em là kẻ gàn dở cũng nên….
Quỳ “nhân vật trong chuyện” là cô bạn thân thiết trong lán Đông y ở bệnh xá ngày ấy đã khuyên em nhiều lắm, nhưng rồi cũng chẳng làm thay đổi được em khi đất nước còn chưa Thống Nhất. Em nói với Quỳ! Biết đâu ngày Thống Nhất anh ấy vẫn nguyên vẹn trở về, chuyện nhầm lẫn ở làng em đã có, đoàn an dưỡng nơi em đang công tác cũng có nhiều người đã báo tử và họ đã từ côn đảo trở về….Và em vẫn hy vọng và quyết tâm sẽ đợi anh ấy cho tới ngày Thống Nhất.
Hai từ Thống nhất của thế hệ trẻ đánh Mỹ anh em mình hồi đó được coi đó là cái đích cho ước mơ và khát vọng của tuổi trẻ phải hoàn thành, là xứ mệnh lịch sử trao cho, nó là câu bất hủ cho mỗi lời hẹn ước trước những cuộc chia tay lên đường vào trận của bao thế hệ giá trai lúc bấy giờ. Có phải không anh? Ngày Thống Nhất nghe thật mênh mông. Nói thế nhưng có ai mà biết được là ngày ấy sẽ đến bao giờ. Lời T thì thầm qua hơi thở gấp lúc chia tay nhau trong vội vã gần ngã tư Gia lễ” Em đi nhé! Ngày Thống nhất nếu còn sống, anh sẽ đi tìm em”
Và em cũng đã đợi anh ấy cho tới gần một năm sau ngày Thống Nhất. Cảm ơn đồng hương đã tới chia sẻ. Chúc anh khỏe , dân nguôi nỗi buồn đau.
NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH. Em sống rất nội tậm. luôn buồn chung và dễ sãn lòng sẻ chia với nỗi buồn đau cùng nhiều bè bạn. Chị đoán em qua văn viết quả không sai. Sẽ có dịp nào đó chị em mình được gặp mặt nhau thì vui biết mấy!
Nói về câu truyện kể. Em nói lá thư đầu tiên chị viết cho anh ấy là đã gần ngày Thống Nhất. Giờ thì biết được ngày đó đã gần ngày Thống Nhất. Nhưng ngày đó làm sao mà biết được hả em? Ngày ấy nói đến ngày Thống Nhất nó cứ mênh mông lắm em ơi! Từ lá thư hôm ấy và còn nhiều lá thư chị vẫn đều đặn viết cho T mỗi tháng một lần. Có lúc chị cũng xác định là chắc là anh ấy đã hy sinh thật rồi, nên cả lá thư dài chị cũng chỉ tâm sự với anh ấy ở cõi âm.
Tình yêu của người lính trong cuộc chiến tranh nó như vậy đó. Trong một bể tình của người lính thời chiến tranh sẽ còn nhiều câu truyện hay mà người lính già hôm nay còn chưa kể. Mình tiên phong trước rồi đến duccuong. Tài_lienson tự nhiên lại yên ắng quá! Chị hy vọng sẽ còn nhiều truyện tình của lính trên trang này hay nữa. Tâm sự lính già cho lớp trẻ hôm nay mới thấy cái hay, cái đẹp, trong trắng mà thủy chung không kém phần lãng mạn một thời của người cổ xưa đâu có kém!…
Chỉ biết cảm ơn em NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH.