Xin chào bác huonghn76
Chân thành cảm ơn bác đã có lời thăm hỏi, động viên đồng bào bão lụt quê hương Migia, khi cơ quan, địa phương phát động phong trào ủng hộ đồng bào bão lụt bác quyên góp phong bao dày dày vào chút là numberone
Còn bác bảo Migia có Vila ba thớt thì hổng đúng đâu, mới gần bảy chục bài tiền đâu mà làm, cỡ hơn nghìn bài như các bác mới đủ tiền nhuận bút xây biệt thự, mua xe hơi bác ạ. Cánh Hà Giang nhà bác khoẻ lắm không ai theo kịp, tầng 15 rồi sắp vượt mặt Kengnam, chúc mừng các CCB BGPB.
Chào chị Xuân338, chào các bác
Chị CB nói cứ như là thày giáo của em vậy.
Năm 1981 học môn tâm lý thày vừa bước vào lớp, sau khi chào đáp lễ các học viên câu đầu tiên của thày là “ Từ già đến trẻ ai cũng thích khen, không thích chê”.
Khổ nỗi em chẳng được ai khen bao giờ.
Ngày học phổ thông thì cô giáo chủ nhiệm lớp 10 “ en” “đôi khi nói năng thiếu thận trọng”.
Khi làm công dân được ít bữa vì tổ chức đánh anh cán bộ đoàn xã, mặc dù em không tham gia trực tiếp nhưng cũng đi cổ vũ rất nhiệt tình. Nhưng do thông tin bị lộ nên khẩu lệnh bỏ, không đánh được. Vậy mà mấy hôm sau khi đi họp liên chi đoàn, BCH đoàn xã khai trừ em và T ra khỏi đoàn vì gây mất đoàn kết, mặc dù hơn mười đứa tham gia nhưng chỉ em và T bị khai trừ, còn những đứa khác thì thuộc quân “vô chính phủ” nên liên chi đoàn bó tay.com.
Đến khi có giấy gọi nhập ngũ, anh bí thư liên chi đoàn mang lý lịch đoàn và GGT sinh hoạt đến tận nhà trả và trong hồ còn ghi:
“Là đoàn viên tích cực tham gia các phong trào của đoàn, chấp hành tốt chính sách của Đảng và Nhà nước”. Thế mới oách.
Khi trưởng thành năm1985 tý nữa bị khai trừ khỏi Đảng chỉ vì “một mình giámchống lại mapia”.
Qua sóng gió, qua trải nghiệm của cuộc sống, con người ta cứng cáp hơn, vững vàng hơn, mạnh mẽ hơn, “chẳng kẻ thù nào ngăn nổi bước ta đi”.
Có lẽ các bác sinh ra vào mùa xuân, mùa hoa đào nên cuộc đời đầy may mắn, nên thơ, còn em sinh ra vào mùa hoa xoan nên muỗi cắn bỏ mệ, vậy nên:
Bạn bè từ thủa khăn hồng
Đứa thì nhờ vợ, nhờ chồng mà nên
Còn em chiến đấu triền miên
Về hưu cũng chỉ lính quèn mà thôi
Nhưng mặc kệ nó, thế mới là “có một cuộc đời”. Trời không cho ai tất cả và cũng chẳng lấy của ai tất cả, phải không các bác, hãy tin “hết mưa là nắng hửng lên thôi” điều cốt yếu là sống vui, sống khoẻ, sống có ích là đủ.