29. M24 “Chaffee”
“Chaffee” được đón nhận như sự thay thế cho M5 “Stuart” vào thời gian cuối cuộc Đại chiến Thế giới. Nó được thiết kế dựa trên các kinh nghiệm chiến trường và dành cho việc trang bị trong các đơn vị trinh sát và đổ bộ đường không. Trong trường hợp đó, tháp pháo và thân M24 được tháo rời; tháp pháo được vận chuyển trong khoang, còn thân xe và các bộ phận còn lại được để bên ngoài máy bay vận tải C-54. Đây là câu hỏi khó có lời giải đáp, thậm chí khi loại máy bay vận tải cỡ lớn C-82 xuất hiện, vấn đề này cũng không được giải quyết. Vì thế, “Chaffee” không được tiếp nhận rộng rãi trong các lực lượng đổ bộ đường không Hoa Kỳ.
M24 được thiết kế với mục đích tăng cường hỏa lực cho dòng xe tăng hạng nhẹ với sự trang bị pháo chính 75mm. Khả năng này có thể thực hiện được nhờ pháo M6 và khối lượng của nó, vốn được thiết kế trên cơ sở vũ khí Không quân, đã được lắp trên máy bay B25 “Mitchell”. Điểm chú ý lớn ở đây là việc phân chia các tổ hợp và chi tiết kết cấu qua trọng nhất để tạo sự thuận lợi cho công tác duy trì và bảo dưỡng.
“Chaffee” được thừa hưởng từ xe tăng M5 bộ động cơ cặp đôi được làm mát bằng không khí đáng tin cậy với tổ hợp trục truyền động. So với M5 “Stuart”, độ dày giáp bên hông bằng nhau, nhưng khả năng chống đạn bắn thẳng của xe tăng mới vượt trội hơn nhờ các tấm giáp đầu xe được gia tăng góc nghiêng. Bộ truyền động mới được nâng cấp với hệ thống treo xoắn cùng 5 bánh đỡ mỗi bên vốn được sử dụng cho pháo tự hành M18. Trên tháp pháo bố trí 3 người trong kíp xe, làm nhiệm vụ cho pháo bán tự động với hệ thống cân bằng pháo và xe tăng trong mặt phẳng đứng kiểu “Vestingauz” và súng đồng trục 7,62mm. Trên nóc tháp pháo lắp súng phòng không 12,7mm. Điểm thú vị trên “Chaffee” là vị trí của lái xe và xạ thủ súng máy (đồng thời có thể kiêm nhiệm vai trò lái phụ) trong thân xe đều có các hệ thống điều khiển để khi cần có thể giúp đỡ lẫn nhau. Với kiểu thiết kế này, trong trường hợp lái xe hy sinh, xạ thủ súng máy (lái phụ) sẽ kiêm nhiệm vai trò điều khiển xe tăng.
Những chiếc M24 “Chaffee” đầu tiên bắt đầu tham gia vào các quân đoàn vào mùa hè năm 1944, và những trận đánh đầu tiên của nó bắt đầu từ tháng 12, trong thành phần sư đoàn đổ bộ đường không số 82 chống lại cuộc tấn công của quân Đức vào Arden. Mặc dù các kíp xe M24 cũng bắn cháy được một số “Cọp” và “Báo”, nhưng rõ ràng, nếu so sánh về hỏa lực và khả năng bảo vệ, xe tăng hạng nhẹ M24 thua thiệt rõ ràng xe tăng hạng trung và hạng nặng của Đức. Một số lượng không nhỏ M24 được sử dụng trong các trận đánh cho đến cuối chiến tranh ở Châu Âu, trong các hoạt động quân sự trên Thái Bình Dương. 300 xe tăng kiểu này cũng được đưa sang Anh.
“Chaffee” cũng tham gia chiến tranh Triều Tiên. Thời điểm đó, trong quân đoàn số 8 của Mỹ, có 4 tiểu đoàn độc lập được trang bị M24. Trong các cuộc đấu tay đôi với T-34-85 của quân đội Triều Tiên, những nhược điểm về sự cơ động cũng như giáp bảo vệ bị bộc lộ. Trận đánh đầu tiên vào mùng 10 tháng 7 năm 1950 T-34 đã tiêu diệt 2 M24 thuộc đại đội “A” tiểu đoàn tăng số 78 mà không mất chiếc nào. Đến cuối tháng 7, đại đội này từ 14 xe tăng M24 “Chaffee” chỉ còn lại 2 chiếc.
Tổng cộng trong hai năm sản xuất, 4070 “Chaffee” đã được sản xuất và 660 pháo tự hành trên gầm loại xe tăng này. Ngoài Hoa Kỳ, M24 còn phục vụ lâu dài trong lực lượng vũ trang Áo, Bỉ, Canada, Pháp, Hy Lạp cùng nhiều quốc gia Trung Mỹ Latinh. Trong một số quốc gia, “Chaffee” còn phục vụ cho đến bây giờ như Chile hay Đài Loan.’
Các thông số chính:
Tên gọi: M24 Chaffee
Phân loại: hạng nhẹ
Kíp xe: 4 - 5 người
Khối lượng chiến đấu: 17,6 tấn
Chiều dài,m: 5,49
Chiều rộng,m: 2,84
Chiều cao,m: 2,54
Số lượng vũ khí:
Pháo chính/mm: 1/75
Hỗ trợ/mm: 2/7,62; 1/12,7
Độ dày giáp đầu: 38mm
Độ dày giáp bên: 24mm
Động cơ: “Kadillak”, 44T24, bộ chế hòa khí, 2x110 sức ngựa.
Tốc độ tối đa: 55km/h
Tầm hoạt động: 169km.