Lịch sử Quân sự Việt Nam

Máu và Hoa => Một thời máu và hoa => Tác giả chủ đề:: chongmu1978 trong 10 Tháng Giêng, 2012, 06:09:02 pm



Tiêu đề: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 10 Tháng Giêng, 2012, 06:09:02 pm
Chào các CCB trong diễn đàn. Tôi quê ở Phú Bình, Thái Nguyên, nhập ngũ tháng 8 năm 1978, được điều lên Cao bằng, biên chế vào bộ đội huyện Trùng Khánh tỉnh Cao Bằng, đóng quân và giữ chốt ở đồi Chông Mu từ 1978, từng tham gia và chứng kiến cuộc chiến tranh với Tầu khựa từ lúc còn xung đột bằng mồm, bằng tay, bằng gậy gộc, bằng dao găm...đến khi xẩy ra chiến tranh 1979 bằng súng, bằng lựu đạn, bằng cối...Thấy các CCB trong diễn đàn viết về các trận chiến hay quá, tôi cũng muốn viết về những gì mình đã trải qua, cũng đã lâu lắm rồi, văn tôi cũng không giỏi, thôi thì nhớ gì tôi kể đấy, nếu có gì không phải các bác bỏ qua nhé.
Năm ấy 1978, bọn tôi nhập ngũ được chở thẳng lên Cao Bằng và vào luôn huyện Trùng Khánh, bổ xung cho bộ đội địa phương huyện, sau 3 tháng huấn luyện tại huyện bọn tôi được biên chế vào tiểu đoàn chủ lực của huyện và điều về chốt trên đồi Chông Mu, chốt này nằm giữa mốc 61 và 62, biên giới Việt Trung, tại đây dân bản hai bên vẫn thường xuyên đi lại, thăm hỏi, mua bán.. với nhau, lúc thì nói tiếng Nùng ( dân tộc Nùng là đa số ở khu vực này ), lúc thì nói tiếng Phạc Và ( Tiếng lai giữa tiếng dân tộc choang và dân tộc Nùng ). Trước khi lên đây, chúng tôi đã được học tập chính trị về mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước Việt Nam và Trung Hoa, núi liền núi, sông liền sông và cũng được nghe về những tình hình phức tạp trong quan hệ giữa hai nước cần phải cảnh giác, đề phòng. Lên đây rồi mới thấy là đúng, tuy rằng dân tình hai bên vẫn giao hảo với nhau, nhưng đã xẩy ra nhiều hiện tượng có liên quan đến trật tự an ninh lãnh thổ vùng biên...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: E1BINHGIA trong 10 Tháng Giêng, 2012, 07:04:53 pm
Chào BÁC ,người Đồng Đội mới ở chiến trường phía bắc ,chúng tôi rất vui và rất muốn nghe những cuộc chiến biên giới phía bắc của bác ,để chống lại một quân đội rất mạnh và áp đảo ta về mặt quân số như bọn trung quốc chắc là lính ta ở phía bắc hy sinh và mất mát rất nhiều ,

 Nhân dịp năm mới 2012 em chúc bác và gia đình luôn vui vẻ và có nhiều bài viết mới ......


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vetran trong 10 Tháng Giêng, 2012, 07:05:36 pm
Chào bác Chongmu 1978. Chúc mừng bác mở cửa nhà, tôi xin xông nhà trước. Tôi không được hân hạnh chơi với mấy ông bạn Chệt ( theo giọng MN). chỉ có dịp chơi với PỐT Năm năm, nhưng đang đói thông tin về BGPB, có lẽ nay gặp dịp rồi, đề nghị bác cho anh em chúng tôi thưởng thức mấy món ở địa đầu tổ quốc xem sao Tôi có một người bạn nhưng cỡ vai anh, tên Thực khoảng 57 tuổi, cao nhồng ốm nhách, trắng trẻo, lưng hơi khòng khòng là lính lái xe ca trung đoàn 684 cục vận tải TCHC cuyên chở sĩ quan đi công tác Phnompenh. Quê Phú Bình - Bắc thái, không biết có gần bác không. Chúc bac và gia đình mạnh giỏi, viết mạnh mẽ nhé.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 12 Tháng Giêng, 2012, 12:36:06 pm
 Chào bạn Chông Mu  ! 

 Mấy bữa rày bạn đi đâu mà để cửa nhà vắng lặng như vậy ? Khách và các thành viên diễn đàn đang chờ nghe tâm sự người lính của bạn trên mặt trận phía bắc ,khi VN và TQ có chiến tranh , do chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ ,ký ức người lính lúc nhớ lúc quên ,vậy bạn nhớ được bao nhiêu nói ra bấy nhiêu cho mọi người tham khảo .

 CHÀO BẠN : Tuy tôi không trực tiếp chiến đấu cùng chiến hào với bạn năm 1978  nhưng vùng đất Thái nguyên tôi có ở vài năm và cũng có kỷ niệm tại đây,do đó mỗi lần nói đến Thái nguyên là những ký ức trong tôi bừng sống lại .
 Thời chiến tranh kháng chiến chống MỸ , TQ đã giúp đỡ nhân dân và quân đội VN rất nhiều ,ngoài việc viện trợ  không hoàn lại cho VN vũ khí, khí tài chiến tranh  đến lương thực ,thực phẩm ,TQ còn  đưa người của quân đội sang VN Trực tiếp đánh MỸ ,chủ yếu là các đơn vị phòng không ,pháo cao xạ tầm cao nhằm giúp VN Chống chiến tranh phá hoại miền bắc .
 khoảng năm 1965 TQ bắt đầu đưa khoảng mấy sư đoàn pháo binh sang VN đóng dày đặc ở tp Thái nguyên ,giúp VN bảo vệ nhà máy luyện thép duy nhất của VN lúc bấy giờ ,và nhà máy này cũng chính tay TQ giúp VN xây dựng . khoảng năm 1967 ,tổng thống MỸ Giôn-xơn ra lệnh tàn phá miền bắc lần thứ nhất . các tp lớn và khu gang thép là mục tiêu chính . tại đây các chiến sĩ quân đội nhân dân Trung hoa chiến đấu rất anh dủng đã bắn rơi nhiều máy bay địch và bắt sống nhiều giặc lái . tôi xin kể một đoạn như sau : VÀO MỘT ĐÊM NĂM 1967 - Còi báo động tại cơ quan nơi ba tôi làm việc rú lên từng hồi ,mọi người chưa kịp xuống hầm trú ẩn thì xung quanh tiếng bom đã nổ đinh tai nhức óc ,nhà xưởng bốc cháy ngùn ngụt ,và tiếng mảnh bom chém vào cành cây nghe sàn xạt , lẫn trong tiếng bom nổ là tiếng pháo cao xạ của các chú bộ đội TQ đáp trả giòn dã ,nhưng nghe đã tai nhất là tiếng của loại pháo gì bắn một lần 5 viên một ...... Khoảng 5 phút sau ba tôi từ cơ quan bổ về nhà, cõng tôi chạy ra hầm trú ẩn (năm đó tôi chừng 7 tuổi ). từ nhà ra đến hầm khoảng 30 mét ,nhanh nhẹn cụ cầm cái chảo gang loại to úp lên đầu 2 cha con ,sau đó băng con đường ngắn nhất đến hầm , do chạy nhanh 2 chân tôi thò ra 2 bên đường mòn nên bị gai xấu hổ cào nát bươm ,nhưng do sợ quá tôi không thấy đau ,đã vậy còn cố thò tay hý miệng chảo nhìn lên bầu trời ,chỉ thấy bầu trời rực lửa của các loại đạn dưới bắn lên ,trên bắn xuống kèm những tiếng nổ chói tai ,lọng óc .

Thế rối cha con tôi cũng xuống được hầm ba  gửi tôi cho mọi người giữ, tiếp tục băng lên cơ quan .
 do hầm và hào đào sâu dưới lòng đất nên nước mưa ứ đọng đến đầu gối ,tất cả mọi người đều phải đứng ngâm chân , muỗi trong hầm nhiều vô kể thoải mái hút máu , thường thì các tốp máy bay F4 (Thần sấm -con ma) của MỸ chỉ nhào vào cắn trộm trong vòng 30 phút là cút, nhưng hôm nay quá 30 phút vẫn chưa có  còi báo yên , mỏi mệt quá bắt đầu có tiếng phụ nữ chửi tổng thống MỸ :" Tổ cha thằng giôn -xơn ,mày ăn cái này cái nọ của con tao......." . Một lát sau có tiếng đàn ông trên cửa hầm có MÁY BAY MỸ CHÁY ,mọi người ở yên tại chỗ để dân quân tự vệ đi bắt phi công , tiếng chân người chạy thình thịch suốt đêm ,thỉnh thoảng vọng lại tiếng lẹt đẹt của súng trường cá nhân K44 và tiếng người gọi nhau ý ới .xin nói rõ chỗ này : vào những năm 1966-1967 không lực MỸ chỉ có loại máy bay bỏ bom loại F4 là tối tân nhất , cơ số bom đem theo ,được treo ở dưới cánh có hạn khoảng 4 quả gì đó , khi bỏ bom phải bay ở tầm thấp khoảng 500 mét ,và mỗi khi muốn bỏ được bom ,người phi công phải làm cái thao tác bổ nhào máy bay ,để hất bom ra ,mỗi lần bổ nhào như vậy là một lần làm mồi cho súng bộ binh 12ly7 ,còn những người nhát chết dưới mặt đất sẽ bỏ trận địa ,hoặc chốt gác chạy vào hầm tránh khi máy bay bổ nhào .

 Còn tôi chỉ biết nhìn chiến sự qua miệng cái chảo gang do cha tôi úp trên đầu ,sau đó nữa thì run rẩy nằm trong vòng tay một bà nào đó nhìn mọi người chiến đấu và bắt phi công MỸ .
  khoảng 2 tiếng sau lại có tiếng đàn ông la lớn :" bắt được phi công rồi " , à ra vậy ,do phi công rơi nên máy bay MỸ cố tình không rút ngay mà quay lại quần thảo nhiều vòng ,thả bom bừa bãi ,nhằm mục đích tạo điều kiện cho tên phi công rơi có thời gian ẩn nấp để đồng bọn có cơ hội đến cứu . trời đã gần sáng đám đàn bà trẻ con không có lệnh vẫn cứ chuồn về nhà ,sau gần một đêm dưới hầm ngâm nước và cho muỗi đốt miễn phí mọi người đều mệt và đói rã rời , không hiểu tại sao những năm đó nhà ai cũng nấu nhiều cơm và luôn luôn thừa cơm nguội . những năm ấy nước mắm làm chuẩn theo sau là cơm nguội thẳng tiến ......
   chờ cho trời sáng rõ tôi nằng nặc đòi người lớn dẫn đi coi mặt phi công MỸ , vì tò mò đám phụ nữ cũng tò mò nên dẫn tôi đi ,... vào một lòng hang đá do quân đội Trung quốc đóng làm sở chỉ huy , mấy anh bộ đội Tàu dẫn chúng tôi cho xem ,lúc này tên phi công đã chết ,được đặt nằm ngay ngắn trên một phiến đá nhẵn và lớn ,máu trong miệng rỉ ra ,trên người chằng chịt vết dao chém và vết của lưỡi liềm gặt lúa, cào và bổ vào người làm quần áo rách bươm ,ngay ngực có một vết sâu hoắm ,chắc có lẽ do mũi nhọn cũa lưỡi liềm gây ra , chưa xem được thì ham ,khi thấy rồi tôi sợ quá không dám đứng sát gần mà đứng xa xa và đòi về ngay . cả ngày hôm sau bỏ ăn cơm vì nhìn cái xác ấy .

 Phải thừa nhận rằng : khi quan hệ hai nước TQ và VN còn giao hảo ,quân đội TQ đóng quân tại VN rất được lòng dân , từ việc ốm đau bệnh hoạn của dân VN đều nhờ bác sĩ của quân đội trung quốc cứu chữa , và bất cứ việc gì TQ giúp được thì họ giúp rất nhiệt tình . về vật chất dân VN xin bất cứ thứ gì nếu họ cho được là họ cho không tiếc của .

khoảng năm 1967 ,tôi chứng kiến trên dòng sông Cầu chảy qua tp Thái nguyên vào ngày nước lũ ,nước sông cuồn cuộn từ thượng nguồn đổ về ,kéo theo nhiều rác ,gỗ và có cả nhà dân , trên một căn nhà gỗ đang trôi trên sông ,có một người đàn ông VN đang cố bám vào mái nhà , khi trôi qua chỗ có người ông ta kêu cứu khản cổ . vậy mà không ai dám ra vớt , thời may có một tiểu đội quân nhân TQ đi qua khoảng 6 người ,anh sếp hét lính xuống cứu , 5 anh kia vẫn để nguyên quần áo nhảy ùm xuống bơi đuổi theo căn nhà , 5 anh nhảy thì một anh bị chìm luôn không thấy nổi lên ,mọi người đoán anh ấy không biết bơi nhưng vẫn phải nhảy . cuối cùng căn nhà và người đàn ông được cứu ,riêng anh trung quốc bị chìm thì qua ngày mai mới nổi lên , thật là quân đội có kỷ luật sắt .

 bất kỳ quân đội của một quốc gia nào đóng quân ở đâu thì chuyện quan hệ trai gái với dân bản địa  đều có ,nhưng tuyệt nhiên quân đội TQ không có chuyện ấy , năm ấy tôi còn bé nên được quyền la cà chơi bời với mấy chú bộ đội TQ vì mấy người ấy xa quê nên họ mến trẻ con lắm ,mỗi khi vào doanh trại chơi họ cho thật nhiều lương khô và bánh kẹo , và nhiều nhất là huy hiệu BÁC MAO ,  còn quân đội của họ mỗi người đều có một cuốn sổ bìa đỏ ,đó là sổ gì tôi không biết nhưng họp hành biểu quyết đều phải giơ sổ đỏ ra , quân nhân vi phạm kỷ luật của họ thấy lâu lâu cũng có ,người bị kỷ luật sẽ bị chôn ngang bụng ,phơi nắng ,và tập thể C hoặc D ấy sẽ đi qua cầm cuốn sổ đỏ dí vào mặt và nói đại khái rằng : "Mày không phải là lính của MAO CHỦ TỊCH".

Trong mối hữu nghị hòa hảo ấy đài phát thanh địa phương tỉnh THÁI NGUYÊN luôn luôn phát đi phát lại bài hát :" Việt nam Trung hoa ,núi liền núi ,sông liền sông ,chung một rạng đông ,mối tình chung thủy sáng như biển đông ...."

Còn đối với các học sinh cấp 1 (tiểu học) luôn được thày cô dạy rằng " VN có bác HỒ trung hoa có bác MAO ,nhi đồng cà 2 nước thương 2 bác như nhau ..."

còn cửa miệng của người trung Quốc luôn luôn là các câu : "HẢO HẢO À ,HOẶC HẢO LỚ ,HẢO LA ...." khi nghe VN nói họ không hiểu thì họ dùng chữ " PU TỦNG "
  Tôi còn nhớ mang máng bài quốc ca của TQ bằng tiếng quan thoại như sau : " Tá hài hang sing kháo tùa su .mà lay zeng sinh kháo tùa sù ....." (tạm dịch : ánh hồng lên tươi khắp mọi nơi ,toàn nhân dân chào đón ánh mặt trời ......
(http://s5.60s.com.vn/image/12010/16/TTVH_94659453.jpg)

Họ có mặt tại VN khoảng 4 năm đến chừng 1968-1969 họ rút về nước ,khi họ đi nhân dân tiếc thương ,chính quyền đoàn thể đưa tiễn .

ẤY vậy mà năm 1979 Trung quốc lại xua quân đánh VN -họ nói "để dạy cho VN một bài học ".

 CÒN NHƯ MÌNH ĐÂY : là con dân của một nước ,triều đình bảo sao phải nghe vậy , tôi nghĩ các chiến sĩ nhân dân Trung hoa cũng vậy thôi , có lệnh của tổ quốc thì họ phải thi hành . ai ai chẳng muốn hòa bình ,và mong muốn mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nước VN ,TQ mãi mãi xanh tươi .đời dời bền vững .....

 Trên đây là một vài hồi ức của tôi về tỉnh BẮC THÁI ,về quân đội TQ Đóng tại Thái nguyên năm 1966-1967 ,

 còn từ năm 1975 trở lại đây ,cho đến khi khi trung Quốc xua quân đánh nước ta tôi mù tịt
vậy bạn CHONG MU 1978 biết gì về VIỆT BẮC QUÊ TA và những năm tháng đánh tàu  nói ra cho tôi cùng mọi người nghe với . còn tôi từ ngày " CƠM NẮM XUÔI BÈ " chưa một lần về thăm lại
khu tự trị do ông CHU VĂN TẤN làm chủ tịch . Bạn cứ nói đi chỗ nào quên có mọi người động viên . kính chào thân ái .



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: HAN_DCT trong 12 Tháng Giêng, 2012, 02:13:56 pm
tại đây các chiến sĩ quân đội nhân dân Trung hoa chiến đấu rất anh dủng đã bắn rơi nhiều máy bay địch và bắt sống nhiều giặc lái.
@chiensivodanh: xin phép chen ngang bác một chút là bác có căn cứ, nguồn thông tin, số liệu gì về "lời ca" mầu đỏ trên này không? Chủ topic đang muốn kể về hồi ức "chống bành trướng" năm 1979 mà bác đưa bài ca này vào nghe nó đối nhau "chan chát" ấy bác nhỉ! ???


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 12 Tháng Giêng, 2012, 03:44:43 pm
tại đây các chiến sĩ quân đội nhân dân Trung hoa chiến đấu rất anh dủng đã bắn rơi nhiều máy bay địch và bắt sống nhiều giặc lái.
@chiensivodanh: xin phép chen ngang bác một chút là bác có căn cứ, nguồn thông tin, số liệu gì về "lời ca" mầu đỏ trên này không? Chủ topic đang muốn kể về hồi ức "chống bành trướng" năm 1979 mà bác đưa bài ca này vào nghe nó đối nhau "chan chát" ấy bác nhỉ! ???

 "Ân oán phân minh ,nghĩa tình trọn vẹn" cái gì của người ta tốt thì phải nói tốt,cái gì họ xấu thì phải nói xấu ,đó mới chính là người quân tử , còn nguồn chính sử chắc chắn là phải có  nhưng tìm kiếm hơi khó .  Cá nhân tôi cũng là nhân chứng sống đây .

 mục đích của tôi là khơi gợi hồi ức của bác cựu này ,vì thấy bác ấy rụt rè .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: HAN_DCT trong 12 Tháng Giêng, 2012, 03:58:36 pm
@chiensivodanh: Nếu bác muốn ân oán phân minh sao bác không mở riêng chủ đề cho mình nhỉ! Chủ diễn đàn là người lính chiến đấu trên biên giới phía Bắc thì sao phải rụt rè!  ???
Bác đưa ra thông tin rồi bao biện rằng "nguồn chính sử chắc chắn có" nhưng "lại khó tìm" nên cá nhân em thấy không thuyết phục. Còn nếu bác chứng kiến cái "lời ca" đó thì cho biết không gian, thời gian, địa điểm, các số liệu về số máy bay bị bắn rơi và số phi công bị bắt đi. Trên diễn đàn VHM có rất nhiều thành viên có thể kiểm chứng những gì bác "chứng kiến"  :)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 12 Tháng Giêng, 2012, 04:19:39 pm
tại đây các chiến sĩ quân đội nhân dân Trung hoa chiến đấu rất anh dủng đã bắn rơi nhiều máy bay địch và bắt sống nhiều giặc lái.
@chiensivodanh: xin phép chen ngang bác một chút là bác có căn cứ, nguồn thông tin, số liệu gì về "lời ca" mầu đỏ trên này không? Chủ topic đang muốn kể về hồi ức "chống bành trướng" năm 1979 mà bác đưa bài ca này vào nghe nó đối nhau "chan chát" ấy bác nhỉ! ???
  Cái này cũng chả có gì mới bác HAN_DCT ạ ! Dân tộc VN ta là DT vốn có truyền thống thủy chung ,bao dung độ lượng ,không lừa thầy phản bạn bao giờ .Chúng ta cũng vẫn nói đến và ghi nhớ sự giúp đỡ của bạn trong những năm tháng chiến tranh trước đó của NHÂN DÂN TQ , những LS quân chí nguyện TQ hy sinh ở VN vẫn được chính quyền và ND chăm sóc phần mộ hương khói đàng hoàng ,đây nó đi 1 "nhẽ" !
  Năm 1979 nhà cầm quyền BK phát động cuộc chiến tranh sâm lược BGPB của VN ,gây cho ND VN bao đau thương tang tóc ,và chúng ta tất nhiên phải đứng lên cầm súng bảo vệ tổ quốc mình ,đây nó lại đi 1 nhẽ khác !
  Nói xưa hơn cha ông mình đánh giặc ,khi giặc hung hãn tàn sát dân ta ai cũng căm phẫn quyết tiêu diệt bọn chúng ,nhưng khi chúng thua và đầu hàng thì ta lại tha cho chúng,cấp lương ,ngựa ,thuyền cho chúng hồi hương ,tất nhiên mình "nhường" chứ đâu phải vì sợ anh hàng xóm to con nhưng xấu bụng, thù dai  ;D
  Chiensivodanh@ : cuốn sổ bìa đỏ đó gọi là :Trước tác của MAO CHỦ TỊCH và câu "thiệu" khi kỷ luật hình như là :"Mày không xứng đáng với Mao Chủ Tịch " ;D
  -Chongmu1978@ : Tại nhà bác động thổ xây nhà làm cho anh em ngóng mãi mà lại đi Tất Niên ở đâu không về mà trang hoàng nhà cửa ,anh em vào đầy nhà bác uống nước mưa ,tranh luận kìa !
   -quôcchung@ : đã sửa-ocun chron.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyenquochung trong 12 Tháng Giêng, 2012, 04:31:17 pm
BSChung đã có ý tô đỏ nhằm nhấn mạnh thì nên chú ý chính tả, bác nhé. Cụ thể:" xứng" chứ không phải "sứng"


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 12 Tháng Giêng, 2012, 05:12:12 pm
Cực chẳng đã tôi phải nói rõ đây : khoảng giữa năm 1967 , đơn vị pháo cao xạ 37 ly của Trung quốc , đồn trú tại chân núi Chùa hang ,thuộc xã đồng bẩm ,huyện đồng hỷ ,tỉnh Thái nguyên ,bắn rơi một máy bay F4 của MỸ , Phi công nhảy dù tại chỗ , bộ đội địa phương chưa kịp tới thì phi công MỸ đã bị nhân dân ta dùng đòn gánh ,lưỡi liềm ,phang tới chết , sau đó bộ độ Trung quốc mới đem xác về hang núi nơi mình đóng quân ,sự kiện này ND xã đồng bẩm nhiều người biết . ngày nay chùa hang sát nhập với núi voi thành thị trấn núi voi ,cũng nằm trong huyện ĐỒNG HỶ . ngoài Thị trấn núi voi ra các trận địa pháo cao xạ của TQ bắn rơi nhiều máy bay khác bảo vệ vững chắc cho khu gang thép thái Nguyên . ở những trận địa khác tôi không trực tiếp chứng kiến ,nhưng chỉ nghe nói lại .

Còn sự kiện quân trung quốc giúp dân chạy lũ lụt năm 1967 ,như tôi đã nói ở trên xảy ra tại xã Cổ RÙA , thuộc huyện ĐỒNG HỶ luôn . cả 2 xã này cách trung tâm thành phố Thái nguyên khoảng 4 km , (ráp ranh với tp) bạn có thể qua cầu RA BẢY bắc ngang sông cầu là tới , cũng năm này 1967 . MỸ chủ trương dùng máy bay bỏ bom đánh sập cầu RA BẢY ,ngăn con đường tiếp tế của Trung quốc qua việt nam về Hà nội , nhưng đã bị pháo cao xạ của quân đội ND trung Hoa bắn cho tan xác nhiều cái  rơi tại chỗ , nhân đây tôi nói luôn : cầu RA BẢY được TQ bảo vệ rất chắc và tồn tại cho đến ngày nay ,trong chiến đấu bộ đội không chết mà dân bị chết rất nhiều ,lý do như sau :

 khi MỸ bỏ bom gần chân cầu nhưng không trúng ,làm cá chép và các loại cá khác chết rất nhiều nổi trắng cả sông , nhân dân 2 xã ven sông chờ 30 phút sau ,không đợi còi báo yên đã vội vã ra sông vớt cá ,khi mọi người và các phương tiện đường thủy đang đặc nghẹt trên sông thì máy bay Mỹ quay lại bỏ bom lần 2 , lần này người với cá số lượng chết ước chừng bằng nhau .

 Đây là những chuyện có thật tận mắt tôi chứng kiến  ,tại địa phương .

công lao của các anh bộ đội trung Quốc những năm ấy giúp ND  nam là không nhỏ ,nhưng cũng những năm ấy ,Tại địa phương ,một số người đố kỵ đã dựng lên các giai thoại nói xấu bộ đội TQ như : khi máy bay F4 bổ nhào để cắt bom ,thì bộ đội trung quốc bỏ mâm pháo chui xuống hầm hết ,khi máy bay quay lên thì TQ mới bắn vuốt đuôi , rồi sau đó các cấp chỉ huy phải xích chân bộ đội vào mâm pháo ....vv..vv. hoặc khi TQ giúp VN xây dựng lò cao luyện thép ở thái nguyên ,thì người chuyên gia ấy được lệnh cấp trên ,làm sao cho thép ra lò không đạt chất lượng , nhưng vì cái tôi của người chuyên gia ấy lớn ,đã cố tình làm ra lò cao tốt như ngày hôm nay ,sau đó người chuyên gia này không dám về nước ,và phải nhảy vào cái lò cao ấy tự tử ....

 chuyện TQ giúp việt nam thì nhiều kể ra không hết đâu ,từ khẩu súng AK , Pháo cao xạ , bộ quần áo bộ đội kaki tô châu màu xanh cũng của TQ ,cái nón cối ,đôi dép đúc trung quốc ,tới luơng khô ,hay nước xì dầu đóng thành bánh (nước tương đặc ) ...tất cả đều của TQ cho không VN để đánh MỸ ,

 mục đích của tôi là " ôn cố tri tân " có xưa thì mới có nay , những năm nào TQ họ tốt, những năm nào TQ họ xấu với VN ,thì lịch sử còn nguyên đó ,không ai có thể thay đổi được lịch sử .

 Riêng bạn CHÔNG MU có lịch sử những năm 1979 trực tiếp đánh TQ thì vẫn còn nguyên đấy , mong bạn vui vẻ kể cho mọi người cùng nghe , đành rằng tôi và bạn không cùng một lúc ở trong cùng một chiến hào chống quân bành trướng BẮC KINH , Nhưng tôi cũng có một thời gian dài chống giặc bành trướng trên một mặt trận khác . Vậy ca dao mới có thơ rằng : " Bầu ơi thương lấy bí cùng , Tuy rằng khác giống nhưng chung một dàn ".


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lonesome trong 12 Tháng Giêng, 2012, 05:32:40 pm
Cực chẳng đã tôi phải nói rõ đây : khoảng giữa năm 1967 , đơn vị pháo cao xạ 37 ly của Trung quốc , đồn trú tại chân núi Chùa hang ,thuộc xã đồng bẩm ,huyện đồng hỷ ,tỉnh Thái nguyên ,bắn rơi một máy bay F4 của MỸ , Phi công nhảy dù tại chỗ , bộ đội địa phương chưa kịp tới thì phi công MỸ đã bị nhân dân ta dùng đòn gánh ,lưỡi liềm ,phang tới chết , sau đó bộ độ Trung quốc mới đem xác về hang núi nơi mình đóng quân ,sự kiện này ND xã đồng bẩm nhiều người biết . ngày nay chùa hang sát nhập với núi voi thành thị trấn núi voi ,cũng nằm trong huyện ĐỒNG HỶ . ngoài Thị trấn núi voi ra các trận địa pháo cao xạ của TQ bắn rơi nhiều máy bay khác bảo vệ vững chắc cho khu gang thép thái Nguyên . ở những trận địa khác tôi không trực tiếp chứng kiến ,nhưng chỉ nghe nói lại .

Còn sự kiện quân trung quốc giúp dân chạy lũ lụt năm 1967 ,như tôi đã nói ở trên xảy ra tại xã Cổ RÙA , thuộc huyện ĐỒNG HỶ luôn . cả 2 xã này cách trung tâm thành phố Thái nguyên khoảng 4 km , (ráp ranh với tp) bạn có thể qua cầu RA BẢY bắc ngang sông cầu là tới , cũng năm này 1967 . MỸ chủ trương dùng máy bay bỏ bom đánh sập cầu RA BẢY ,ngăn con đường tiếp tế của Trung quốc qua việt nam về Hà nội , nhưng đã bị pháo cao xạ của quân đội ND trung Hoa bắn cho tan xác nhiều cái  rơi tại chỗ , nhân đây tôi nói luôn : cầu RA BẢY được TQ bảo vệ rất chắc và tồn tại cho đến ngày nay ,trong chiến đấu bộ đội không chết mà dân bị chết rất nhiều ,lý do như sau :

 khi MỸ bỏ bom gần chân cầu nhưng không trúng ,làm cá chép và các loại cá khác chết rất nhiều nổi trắng cả sông , nhân dân 2 xã ven sông chờ 30 phút sau ,không đợi còi báo yên đã vội vã ra sông vớt cá ,khi mọi người và các phương tiện đường thủy đang đặc nghẹt trên sông thì máy bay Mỹ quay lại bỏ bom lần 2 , lần này người với cá số lượng chết ước chừng bằng nhau .

 Đây là những chuyện có thật tận mắt tôi chứng kiến  ,tại địa phương .

công lao của các anh bộ đội trung Quốc những năm ấy giúp ND  nam là không nhỏ ,nhưng cũng những năm ấy ,Tại địa phương ,một số người đố kỵ đã dựng lên các giai thoại nói xấu bộ đội TQ như : khi máy bay F4 bổ nhào để cắt bom ,thì bộ đội trung quốc bỏ mâm pháo chui xuống hầm hết ,khi máy bay quay lên thì TQ mới bắn vuốt đuôi , rồi sau đó các cấp chỉ huy phải xích chân bộ đội vào mâm pháo ....vv..vv. hoặc khi TQ giúp VN xây dựng lò cao luyện thép ở thái nguyên ,thì người chuyên gia ấy được lệnh cấp trên ,làm sao cho thép ra lò không đạt chất lượng , nhưng vì cái tôi của người chuyên gia ấy lớn ,đã cố tình làm ra lò cao tốt như ngày hôm nay ,sau đó người chuyên gia này không dám về nước ,và phải nhảy vào cái lò cao ấy tự tử ....

 chuyện TQ giúp việt nam thì nhiều kể ra không hết đâu ,từ khẩu súng AK , Pháo cao xạ , bộ quần áo bộ đội kaki tô châu màu xanh cũng của TQ ,cái nón cối ,đôi dép đúc trung quốc ,tới luơng khô ,hay nước xì dầu đóng thành bánh (nước tương đặc ) ...tất cả đều của TQ cho không VN để đánh MỸ ,

 mục đích của tôi là " ôn cố tri tân " có xưa thì mới có nay , những năm nào TQ họ tốt, những năm nào TQ họ xấu với VN ,thì lịch sử còn nguyên đó ,không ai có thể thay đổi được lịch sử .

 Riêng bạn CHÔNG MU có lịch sử những năm 1979 trực tiếp đánh TQ thì vẫn còn nguyên đấy , mong bạn vui vẻ kể cho mọi người cùng nghe , đành rằng tôi và bạn không cùng một lúc ở trong cùng một chiến hào chống quân bành trướng BẮC KINH , Nhưng tôi cũng có một thời gian dài chống giặc bành trướng trên một mặt trận khác . Vậy ca dao mới có thơ rằng : " Bầu ơi thương lấy bí cùng , Tuy rằng khác giống nhưng chung một dàn ".

Bác có gì mới hơn không ạ? Những chuyện bác kể đâu phải giờ mọi người mới nghe ạ?

Có chuyện này do 1 bác sinh ra tại Phúc Trừu - Đồng Hỷ - Bắc Thái kể: Khi máy bay Mỹ lao xuống, lính TQ chạy hết xuống hầm không dám bắn, khi máy bay Mỹ ném bom xong mới chạy ra bắn vuốt đuôi, nhiều chú 1 tay còn cầm Trước Tác Mao Chủ Tịch, tay kia cầm AK bắn lên máy bay, miệng thì hô "Mao Chủ Xỉ Wan Shue (Vạn tuế)". Bác có ở gần Hồ Núi CỐc không, có gì cháu gọi bác kia vào nhận đồng hương với bác ạ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thanhh63 trong 12 Tháng Giêng, 2012, 05:46:39 pm
Cực chẳng đã tôi phải nói rõ đây : khoảng giữa năm 1967 , đơn vị pháo cao xạ 37 ly của Trung quốc , đồn trú tại chân núi Chùa hang ,thuộc xã đồng bẩm ,huyện đồng hỷ ,tỉnh Thái nguyên ,bắn rơi một máy bay F4 của MỸ , Phi công nhảy dù tại chỗ , bộ đội địa phương chưa kịp tới thì phi công MỸ đã bị nhân dân ta dùng đòn gánh ,lưỡi liềm ,phang tới chết , sau đó bộ độ Trung quốc mới đem xác về hang núi nơi mình đóng quân ,sự kiện này ND xã đồng bẩm nhiều người biết . ngày nay chùa hang sát nhập với núi voi thành thị trấn núi voi ,cũng nằm trong huyện ĐỒNG HỶ . ngoài Thị trấn núi voi ra các trận địa pháo cao xạ của TQ bắn rơi nhiều máy bay khác bảo vệ vững chắc cho khu gang thép thái Nguyên . ở những trận địa khác tôi không trực tiếp chứng kiến ,nhưng chỉ nghe nói lại .
....

Bác có gì mới hơn không ạ? Những chuyện bác kể đâu phải giờ mọi người mới nghe ạ?

Có chuyện này do 1 bác sinh ra tại Phúc Trừu - Đồng Hỷ - Bắc Thái kể: Khi máy bay Mỹ lao xuống, lính TQ chạy hết xuống hầm không dám bắn, khi máy bay Mỹ ném bom xong mới chạy ra bắn vuốt đuôi, nhiều chú 1 tay còn cầm Trước Tác Mao Chủ Tịch, tay kia cầm AK bắn lên máy bay, miệng thì hô "Mao Chủ Xỉ Wan Shue (Vạn tuế)". Bác có ở gần Hồ Núi CỐc không, có gì cháu gọi bác kia vào nhận đồng hương với bác ạ.

@lonesome: anh bổ xung thêm nhé: các chú bộ đội TQ bắn máy bay Mỹ lúc máy bay bổ nhào thì chạy xuống hầm nấp, sau bị chính các SQ TQ xích chân vào pháo cao xạ, có khẩu bị trúng bom các chú hy sinh chân vẫn còn xích vào pháo. Phần này do dân Đại Từ kể lại khi tụi anh đóng quân ở đó năm 79, nên không có nguồn.

@ chiensivodanh: ai bắt bác cực chẳng đã vậy  ???, theo tôi nghĩ, bác hãy lập chủ đề riêng để kể về hồi ức của bác đi, đây là topic kể về giai đoạn chiến tranh BGPB bác ạ, hãy để bác chongmu tiếp tục thôi.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 12 Tháng Giêng, 2012, 11:40:57 pm
...
Đâu xa, ông cụ nhà miềng là phóng viên bất đắc dĩ của bộ Công nghiệp nặng nè! Thái nguyên ông cụ đi suốt ... Ông cụ được TQ dạy 37 ly hồi 5x đó nha! Hê hê, ổng lên Thái thấy các chú 37 ly bảo vệ gang thép Thái nguyên mà phì cười. Đó là không kể các chú ấy đã được học kinh nghiệm của 37 ly 1 nòng của Việt Minh ở lòng chảo ĐBP.  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vetran trong 13 Tháng Giêng, 2012, 07:42:55 am
  - Trích dẫn từ BS Chung:Chongmu1978@ : Tại nhà bác động thổ xây nhà làm cho anh em ngóng mãi mà lại đi Tất Niên ở đâu không về mà trang hoàng nhà cửa ,anh em vào đầy nhà bác uống nước mưa ,tranh luận kìa !
[/quote]

Đề nghị bác Chongmu1978 ra tiếp khách đi chứ, ai lại "Tọa sơn quan hổ đấu như vậy" làm căn nhà bác vắng vẻ quá.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 13 Tháng Giêng, 2012, 11:40:52 am
Chào Bác Chongmu, tôi quê Cao Bằng, nói về Chông Mu chắc Bác oánh tầu ở đồi Chông Mu phải không ? Những năm 1978, hồi ấy tôi đang học lớp 8-9 cũng đã được nghe về chuyện Quân ta oánh nhau bằng gậy gộc và bằng dao quắm với Quân khựa, nghe nói lúc đó hai bên chưa bên nào dám nổ súng phải không ạ. Mà vụ đồi Chông Mu hình như là các bác "dám" nổ phát súng đầu tiên trên toàn tuyến biên giới về phía bọn khựa phải không ? Cái vụ "Liệt sĩ Lê Đình Chinh" hình như xẩy ra trước vụ "Chông Mu " của Bác hay sao í nhỉ ?...Nhiều sự kiện muốn được hỏi Bác quá, không biết Bác có còn nhớ được không ? Mong Bác quá, Bác tiếp tục đi chứ, sao lại để ae chờ lâu thế.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 14 Tháng Giêng, 2012, 11:03:04 pm
Chào các bác, xin lỗi các bác vì tôi vừa đi vào nam ăn cưới đứa cháu ở tận Dắc Nông nên không vào mạng được, vả lại tôi cũng chẳng biết gì về vi tính, suốt ngày bận với ruộng vườn đồng áng, đánh bắt tôm cá ở dòng sông Cầu ngày kiếm mấy chục mưu sinh mà thôi. Để kể về mình tôi phải nhờ thằng cháu nó đánh máy và đưa lên mạng. Các bác thông cảm.
Trước tôi đang nói về khu vực Chông Mu mà tôi chốt ở đấy thì như thế này nói là đồi Chông Mu nhưng địa hình ở đấy rất rộng có nhiều đồi núi, nhẽ ra thì phần đất của bọn tầu bao giờ cũng cao hơn phần đất của ta, nhưng ở Chông Mu thì ngược lại, phía ta lại cao hơn phía nó, phía nó thấp và núi cũng phẳng hơn, nên tầm nhìn của ta khá rộng, nhìn sang thấy rõ cả đồn biên phòng của nó, làng mạc rất đông đúc. Khoảng tháng 5 tháng 6 gì đó, có rất nhiều nhà người Hoa kéo về đây rất đông để về bên kia biên giới, tình hình rất nhốn nháo, nheo nhóc. Bên Công an vũ trang bận bịu suốt ngày để ngăn dòng người này lại, thỉnh thoảng mới mở ba rie cho một gia đình sang bên kia, đài loa của bọn tầu cũng suốt ngày phát sang bên ta chửi bới nói Việt Nam xua đuổi người Hoa của nó về nước, tôi còn rất nhớ một đoạn mà loa nó nói đại khái là bè lũ tiểu bá Lê Duẩn cấu kết với đại bá Liên Xô muốn xâm chiếm toàn cõi Đông dương, phản lại truyền thống hữu hảo với Trung quốc, bài xích xua đuổi, cưỡng bức người Hoa về nước... mà cũng thật lạ là nói như vậy thì bọn nó phải mở rộng đường cho dân nó về chứ, đây lại thì bọn biên phòng tầu cũng chỉ thi thoảng mở cổng cho một hai gia đình chạy qua còn lại thì ngăn lại, thế là những nhà còn lại cứ dựng lều ở bên đất Việt Nam ăn trực nằm chờ rất khổ. Thì ra bọn tầu nó cố tình ngăn không cho dân nó về để ùn lại gây rối tình hình trật tự của ta là chính. Bọn tôi là lính đóng trên chốt nên suốt ngày nhìn cảnh này cũng thấy sốt ruột và thương cho mấy thằng bạn công an vũ trang ở dưới đồn. Cũng có ngày bên Công An vũ trang sang đề nghị bên bộ đội cho người đến giúp để giải quyết mà thực chất là để trấn áp bọn thanh niên người hoa quấy rối và cùng với bên Công an vũ trang tuần tra, canh  giữ cột mốc. Tôi nhớ hôm ấy, Anh Chắn a trưởng người Trùng Khánh vẫy bọn tôi trong tiểu đội đi giúp bên công an vũ trang, bọn tôi phải bỏ quân phục và súng lại, mặc bộ đồ dân tộc thường mặc ( quần áo chàm, đeo dao quắm, đi chân đất..), lúc ấy là cũng gần trưa, có một bọn người hoa, toàn thanh niên to cao đang tụ tập ở sát cổng đồn biên phòng đòi bên ta mở chắn ba ri e cho chúng nó sang bên kia đất tầu, tôi cũng không hiểu vì sao mình lại không cho nó sang, chỉ thấy chúng nó thằng nào thằng ấy mặt đỏ gay, toàn cởi trần mà hình như thằng nào cũng đã nốc rượu say rồi thì phải. Bên kia đồn biên phòng của nó cũng thấy lố nhố rất nhiều người chỉ trỏ la hét về phía ta. Bọn bên này thằng nào cũng cầm gậy ở tay. Khi bọn tôi đến thì Anh đồn trưởng ra đón và nói to lên là "mời các thanh niên bản vào chơi, uống nước rồi ta bàn việc kết nghĩa " thấy bọn tôi đến hơn chục người, người nào cũng đeo dao quắm sắc lẹm, mặt lạnh tanh, bọn quấy rối có phần hoảng hốt dao động không dám hò hét mạnh nữa và dò xét xem bọn tôi vào đồn làm gì. Một lúc sau thấy loa bên kia nói cheo chéo toàn bằng tiếng tầu thì lại thấy bọn quấy rối kéo nhau vào đồn hò hét yêu cầu công an vũ trang việt nam mở cổng  cho chúng nó về quê hương, tôi nghe có một thằng nói rất to " Chúng mày đuổi bọn tao về thì đến đây sao lại đóng cửa biên giới, không mở thì bọn tao phá cổng" anh đồn trưởng ra nói rằng đại khái là chính sách của Việt Nam không có xua đuổi người Hoa, mọi người đã đến đây thì cũng phải tôn trọng quy định xuất biên của nước Việt Nam, mọi người hãy bình tĩnh để chúng tôi liên hệ với biên phòng bên trung quốc...nhưng thực ra thì có mở cổng thì bên kia bọn tầu cũng không cho sang. Ở trong đồn, chúng tôi đã được nhắc nhở sẵn sàng tư thế trấn áp bọn này và tinh thần chung là cố gắng không để xẩy ra bạo loạn. Nếu có sự có gì thì dùng võ thuật chứ không dùng đến vũ trang như dao, búa. Cũng may là đến khoảng mười hai giờ trưa, thấy bọn tôi vẫn trụ ở trong đồn nên bọn kia cũng không dám gây sự gì thêm nữa, chắc là đói nên cả bọn chúng kéo nhau về các lều của bọn người hoa để ăn cơm. Anh trưởng đồn cho biết, bọn này không phải là người hoa  mà là bọn tầu ở bên kia vượt biên sang trà trộn với người hoa để quấy rối ta và có thể chúng còn nhiều hành động đen tối khác. Anh đồn trưởng đem chai rượu sắn ra rót mỗi thằng chúng tôi một chén để cảm ơn. Trên đường về, cả bọn nói với Anh Chắn, bọn em mới chỉ học được mấy bài võ sơ đẳng lúc huấn luyện, nếu hôm nay có đánh nhau thì cũng hốt đấy chứ nghe nói anh là người vùng này có nhiều miếng võ hiểm bí truyền, anh phải dạy cho bọn em thì mới có thể địch lại bọn kia được, Anh Chắn vui vẻ bảo được từ tối nay, anh sẽ dậy các chú. THế là cứ tối đến cả tiểu đội ra sân để anh Chắn dạy võ, được ba đêm, đến đêm thứ ba thì có chuyện xảy ra ở cột mốc 61...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 14 Tháng Giêng, 2012, 11:38:40 pm
 Rất hấp dẫn ,đọc song mà thấy tiếc thèm,sao ngắn quá vậy bác chongmu78 ! bác tùng677 ,bác thịnh 346 đâu rồi ,vào phối hợp tác chiến với bác chongmu78 đi ! hình như cuối năm các bác phía Bắc lo sơ tổng kết ,tất niên năm 2011 hay sao mà thấy ít bài thế  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tkkc trong 15 Tháng Giêng, 2012, 12:10:59 am
Chú Chongmu ơi, kể tiếp đi chú. Chắc các chú vất vã với bọn đội lốt Hoa Kiều này


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quannhu172 trong 15 Tháng Giêng, 2012, 05:10:43 am
  Bác  Chongmu viết bài hay như nhà báo tự do ấy chứ . Không khoe môi múa mép như nhiều người khác . Cám ơn bác lắm lắm .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vetran trong 15 Tháng Giêng, 2012, 06:22:24 am
HOAN HÔ BÁC CHONGMU 1978 đã về tiếp khách. Bài của bác hấp dẫn đấy, anh em đang nóng lòng theo dõi. Theo tôi, bác cứ ngồi trước bàn phim mày mò đi, sẽ quen dần, ngay tôi sống ở thành phố Hồ Chủ Tịch đây nhưng tôi cũng không cắp sách tới trường học vi tính ngày nào, tự mày mò đấy, bởi vì nếu bác chủ động được thì sẽ tranh thủ được thời gian nhàn rỗi, nhất là tự nhiên trong cái đầu về già nó nảy sinh thông minh đột xuất mà nhớ ra cái gì là ngay lập tức nạp vào máy đúng không. Xin chúc bác và gia quyến mạnh khỏe, an khang, hạnh phúc.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quá khứ 15 trong 25 Tháng Giêng, 2012, 08:32:07 am
Chào bác trông mu 1978 ,mãi bây giờ mới gặp 1 bác kể chuyện lính chốt miền đông cao bằng từ thời ta với tàu đánh nhau bằng gậy .còn miền tây thì có bác Thịnh E 667   đánh nhau với tàu bằng súng ,vậy là đông tây có đủ rồi nghe ,sở đĩ tôi nói miền đông và miền tây tỉnh cao bằng là vì vùng miền phong tục tập quán có khác nhau chút ít ,của các đồng bào dân tộc thiểu số , mà địa lý thì rõ ràng rồi ,miền đông câu  hát lượn thì ( em ơi) tây là ( nàng ới ) chắc bác trông mu 1978 hồi ở đấy sau tết đi chợ chắc cũng  hát để kua các em chứ, ,nói vậy thôi chứ thời đó bác làm gì có thời gian ,mà tôi đọc bài mở đầu của bác tôi tưởng bác có võ hóa ra heeeee cũng can đảm đấy ,ở miền đông các cửa khẩu từ hạ lang,trùng khánh, phục hòa.từ năm 74 đến 78 ngày nào cũng có vụ đấm đá nhau nhất là năm 78 vụ hoa kiều ,mà chuyện võ vẽ là chuyện dài đó bác ,cũng mừng ông A trưởng của bác cũng biết chút phòng thân đỡ lạnh phải không bác trông mu 1978


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 11 Tháng Hai, 2012, 04:24:15 pm
Nói là cột mốc quốc gia nhưng hồi ấy nó chỉ là một cột đá trên khắc mấy chữ một bên là tiếng Pháp, một bên là tiếng Trung Của, chắc có từ thời Pháp thuộc còn bên kia là nhà Thanh, không như bây giờ cột mốc được xây bằng bê tông và có dòng chữ "Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam". Lại nói tối hôm ấy, vừa cùng anh Chắn và hơn chục thằng cùng tiểu đội tập xong mấy thế võ, mệt nhoài, cả bọn định ra cái giếng đầu đơn vị tắm thì có tiếng xôn xao í ới, hai thằng ở bên Công An vũ trang chạy tới bảo anh Chắn "Các anh sang giúp bọn em với, có một bọn đang đào bới cột mốc, không biết chúng lấy cột mốc làm gì", anh Chắn nói "Sao chúng mày không chặn nó lại", một thằng trả lời "Bọn nó đông lắm, dễ có đến hơn hai chục, bọn em chỉ có mấy thằng, không lại được", " Vậy thì bọn mày theo tao" Anh Chắn hô và cả bọn tôi cứ để nguyên mình trần trùng trục, mỗi thằng vớ lấy một khúc củi loại gỗ nghiến, nặng và chắc như sắt, chạy ùa theo hai thằng CAVT lên hướng cột mốc. Trời tối, đường mấp mô, đá tai mèo cũng mặc kệ, cốt là càng nhanh càng tốt, lúc đó khí thế hừng hực. Đến một ngã ba, có chỗ bằng phẳng thì thấy Anh Đồn trưởng CAVT đúng chờ, Anh này vẫy chúng tôi lại và thông báo tình hình " Bọn tầu đang đào cột mốc, chắc là chúng một là lấy cột mốc để xóa đường biên, hai là chúng có thể di dời cột mốc về phía đất ta và ta nhận định : việc chúng làm là gây rối và khiêu khích ta. Tinh thần của ta là bí mật theo dõi hành động của chúng, trước hết xem chúng có ý định làm gì với cột mốc, và bất kể chúng có hành động gì đều phải ngăn chặn chúng lại, không được manh động nổ súng hoặc lựu đạn, trước hết đấu tranh bằng mồm, nếu căng thẳng sẽ dùng sức lực để đấu tranh" và anh phân công " trước hết các đồng chí CAVT ra mặt trước, các đồng chí bộ đội bố trí đội hình tiếp ứng ngay sát bọn tôi, nếu chúng gây sự căng thẳng thì các đồng chí bộ đội mới vào tiếp ứng, còn như chúng không gây sự thì các anh rút, đừng để chúng biết là ta có lực lượng đông, chắc chúng cũng có bố trí trước, các đồng chí cần đề phòng cảnh giác mọi tình huống có thể xẩy ra", cùng thêm gần chục anh CAVT nữa, bọn tôi tiến về phía cột mốc, đến địa điểm cách cột mốc khoảng gần trăm mét thì dừng lại quan sát. Ở đằng xa, chỗ cột mốc, một bọn đang lúi húi đào bới, chúng có quốc và xẻng, bọn này làm mà không thấy chúng nói gì với nhau, cứ lầm lũi đào bới, có lẽ chúng tưởng ta không biết việc chúng làm đêm nay nên không có thằng nào đứng cảnh giới. Lúc này đã có trăng lên, qua ánh trăng ta có thể quan sát khá rõ hành động của chúng. Mải quan sát bọn đào cột mốc, bọn tôi giật mình khi nghe tiếng cuốc bổ ào ào ngay dưới chân đồi nơi chúng tôi ém quân, hóa ra cách cột mốc về phía đất ta cũng có một bọn đang đào bới cái gì đó, bọn này ít hơn khoảng năm sáu tên. Phán đoán tình hình, anh Chắn và anh Đồn trưởng nhận định chắc chắn chúng đào cột mốc để chuyển sang đặt sâu vào đất ta nhằm lấn đường biên và gây hấn với ta. Hai anh vạch ngay kế hoạch hành động, để chúng bắt đầu chuyển dịch cột mốc thì ta sẽ ra mặt kiểu như bắt quả tang hết đường chối cãi. Vừa trao đổi và thông báo kế hoạch xong thì bên kia đã thấy chúng huỳnh huỵnh ì ạch khiêng cột mốc về phía đất ta, bọn này khỏe thật, có thể chúng đã chuẩn bị sắn kế hoạch nên chúng có cả đòn, dây chằng, nên hơn chục thằng khiêng cột mốc cứ băng băng, không thể để chúng đem cột mốc vào sâu trong đất ta được nữa, Anh đồn trưởng cùng năm anh CAVT, quân phục chỉnh tề, cùng một lúc bật đèn pin và rọi vào chỗ chúng đang đào bới ngay sát chân đồi và hô đanh gọn "Tất cả đứng im, các anh là ai" sau tiếng hô, bọn kia ngừng ngay lại và nhảy lên mặt đất, tay vẫn cầm cuốc xẻng, một thằng nói sì sồ tiếng Tầu, một thằng bước lên, thằng này có vẻ là nhóm trưởng, nó nói được tiếng Việt " Chúng tôi đi đào và săn tê tê " ( Thời đó, dân ta hay đi đào và săn con tê tê để lấy vẩy bán cho Tầu rất đắt). Biết rõ là chúng nói dối, Anh Đồn trưởng hạ đèn pin soi vào chỗ chúng đang đào, thấy một cái hố vuông vắn , sâu chừng gần mét, vừa định đến gần thì thằng này hô lên một câu "tả", cả bốn thằng đang cầm cuốc xẻng đồng loạt vung lên de dọa, nhưng bọn kia chưa bổ xuống vào anh đồn trưởng thì, do ta đã có đề phòng nên cả năm anh CAVT đã kịp thời cùng đồng loạt lên đạn "rốp, rốp" và tỏa ra bao vây lấy bọn này, thằng kia vẫn luôn miệng hô "tả tả", có lẽ bốn thằng kia là dân thường nên nghe thấy ta lên đạn súng, sợ không dám đánh, cả mấy anh CAVT nhà ta đồng loạt hô " Bỏ cuốc xẻng xuống, đầu hàng ngay", bốn thằng lấm lét nhìn thằng nhóm trưởng, thằng này thấy không ổn, vùng chạy về phía bọn đang khiêng cột mốc, vừa chạy vừa hô to bằng tiếng Tầu, bọn này vứt ngay cột mốc và ùa về phía quân ta đang bắt trói bốn thằng đào hố, chắc là để giải thoát cho bọn này, dễ có đến hơn hai chục thằng, vừa chạy lại vừa hô "tả,tả", cuốc xẻng, đòn khiêng, dao quắm vung lên loạn xạ, Anh đồn trưởng thấy tình hình quá căng thẳng, nếu quân ta không xuất hiện chắc sẽ bị chúng lấy thế đông cho ăn đòn, hô lên" Toàn đại đội sẵn sàng chiến đấu" nghe tiếng hô, bọn tôi theo phương án, chạy ùa ra theo hình cánh cung chặn án ngữ ngay đầu bọn chúng, mà cũng thật lạ, ngày thường thì lề mề nhưng lúc này sao mà nhanh thế, thằng nào thằng ấy phắt cái đã chạy lên phía trước kịp thời đúng vị trí , bọn kia thấy ta ùa ra đứng theo thế trận rất nghiêm nên cũng chùn lại, không giám tiến nữa, hai bên giáp nhau gầm gừ, đe dọa...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lamson1981 trong 12 Tháng Hai, 2012, 06:06:02 am
Chào Bác Chongmu !
Sao bác ăn tết gì mà cả 1 tháng mới thấy quay lại vậy ? Anh em mong bác viết đều tay hơn.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: doduonghien1980 trong 13 Tháng Hai, 2012, 09:21:22 am
Chúc mừng bác Chông Mu trở lại.
Chúc bác năm mới dồi dào sức khỏe gia đình an khang hạnh phúc.
Đúng dịp kỷ niệm 33 năm chiến tranh biên giới phía Bắc.
mong bác hành quân gấp gấp để bọn trẻ tụi em được hiểu rõ hơn về những gian khổ khó khăn trong thời kỳ ấy.
Kê ghế ngồi hóng bác.
Ps: Mong Bác cố gắng liên lạc với đồng đội phía bắc để nổ súng dữ dội hơn Trong Một thời máu và Hoa - Các bác chiến trường Campuchia chiếm đến gần 60%


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 13 Tháng Hai, 2012, 09:56:42 am
Hì hì, nghe các bác, các chú nói về chuyện quân Trung Quốc giúp Việt Nam ta vui ghê, cháu người Thái Nguyên chính tông. Nhà ở luôn chân núi Chùa Hang.
Phần bác Chiensyvodanh kể có phần đúng đấy ạ. Cái này nghe ông già cháu vẫn kể lại thôi. Tuy nhiên chuyện khi máy bay bổ nhào thì quân TQ chui hết vào hầm, khi nó bỏ bom xong thì mới lao ra mà bắn là chuyện nhiều người chứng kiến, tất nhiên không phải cháu, nhưng các cụ kể lại, cháu tin là có thật. Còn chuyện giúp dân cũng có thật, ông già cháu nói, chủ yếu là nó sang làm dân vận ta là chính chứ nhiệm vụ chính không phải đánh Mỹ giúp ta.
Bác Chiensyvodanh: Núi voi và phường Chiến Thắng của TP Thái Nguyên sát nhập thành thị trấn Chùa Hang năm 1985 khi huyện Đồng Hỷ và TP Thái Nguyên điều chỉnh địa giới hành chính. Cầu qua sông Cầu từ TP Thái Nguyên sang Đồng Hỷ là cầu Gia Bảy ạ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 13 Tháng Hai, 2012, 11:23:05 am
Ủa, bác đi hỗ trợ tận cột mốc 61 kia à, nó ở khá xa Chông Mu đó!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 13 Tháng Hai, 2012, 11:24:31 am
Hì hì, nghe các bác, các chú nói về chuyện quân Trung Quốc giúp Việt Nam ta vui ghê, cháu người Thái Nguyên chính tông. Nhà ở luôn chân núi Chùa Hang.
Phần bác Chiensyvodanh kể có phần đúng đấy ạ. Cái này nghe ông già cháu vẫn kể lại thôi. Tuy nhiên chuyện khi máy bay bổ nhào thì quân TQ chui hết vào hầm, khi nó bỏ bom xong thì mới lao ra mà bắn là chuyện nhiều người chứng kiến, tất nhiên không phải cháu, nhưng các cụ kể lại, cháu tin là có thật. Còn chuyện giúp dân cũng có thật, ông già cháu nói, chủ yếu là nó sang làm dân vận ta là chính chứ nhiệm vụ chính không phải đánh Mỹ giúp ta.
Bác Chiensyvodanh: Núi voi và phường Chiến Thắng của TP Thái Nguyên sát nhập thành thị trấn Chùa Hang năm 1985 khi huyện Đồng Hỷ và TP Thái Nguyên điều chỉnh địa giới hành chính. Cầu qua sông Cầu từ TP Thái Nguyên sang Đồng Hỷ là cầu Gia Bảy ạ.


Hà hà ,có đồng hương rồi nhé ,lúc ấy tôi ở trong xưởng xẻ gỗ của quân đội ,chuyên đóng hòm đựng đạn và các loại vũ khí cho chiến trường miền nam- cách chân núi Chùa hang chừng 1,5 km  . xưởng này đóng thùng gỗ xong chuyển xuống nhà máy phân đạm HÀ BẮC (đây là nhà máy sản xuất vũ khí của VN).
 Cái thằng MỸ nó có gián điệp, nó biết hết trơn , nó bỏ bom ác liệt ,liên tiếp trong vài tháng của năm 1967 hầu như ngày đêm nào cũng bỏ ,nhưng có trúng đích mấy đâu .phần pháo cao xạ bắn lên ác quá nó cuống chẳng làm ăn gì được .
  Đã vậy nó còn thả truyền đơn làm dân tình nhốn nháo :

      " Bắc thái chuẩn bị xong chưa
      để cho bom Mỹ cày bừa mấy hôm"..
ngoài thả truyền đơn nó còn thả tiền giả xuống làm nhiễu loạn thị trường ,lúc ấy nó thả toàn tờ một đồng ,nhưng cố ý in sai thành " một dong " làm thật giả cứ lẫn lộn rối tinh lên .
Năm 1972 tôi theo cha tôi xuống HÀ NỘI ở để mấy cụ xây dựng lăng cho HỒ CHỦ TỊCH .

Năm 1975 theo cha vào Sài gòn ở cho đến nay .
 nhà riêng của em ngay chợ Thủ đức , Số điện thoại của em là : 0918.130913 khi nào bác tacke rảnh phôn cho em ,mình nhận đồng hương ,em kính mời bác đi sa đọa .(nhậu).kính bác .mong nhận phôn của bác .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 14 Tháng Hai, 2012, 12:33:51 am
Hì, cháu chỉ là bậc con cháu các bác, các chú thôi, cháu đoán bác Chiensyvodanh có khi hơn cả tuối ông già cháu nữa. Nhưng cháu thấy những chuyện mình nghe nói thì phải nói rõ là mình nghe nói, còn khi khẳng định điều gì mình phải có dẫn chứng bác ạ. Cháu thấy trước bác toàn bị mọi người ném đá, hậu sinh như cháu không biết thế nào nhưng qua mấy bài bác viết về Thái Nguyên thì thấy bác cần có dẫn chứng cụ thể, để cháu hỏi lại mọi người trong gia đình nếu đúng cháu sẽ post lên đây.
Ông già cháu thì chắc nhớ rõ vì thời gian đó ông già cháu nói có 1 đơn vị pháo của quân TQ đóng tại quả đồi nhà ông nội cháu. Từ quả đồi này nhìn rõ toàn bộ khu vực nhà máy Gang thép TN.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Hai, 2012, 10:13:46 am
Cám ơn sự góp ý của bạn tecke .
  Nói chuyện trên mạng là một điều khó ,nói rõ chi tiết mọi vấn đề thì một số việc sẽ bị lộ bí mật ,còn nói chung chung thì một số người không hiểu sẽ ném đá vì cho rằng nói phét .

 Cái xưởng gỗ chỗ ngày xưa tôi ở giờ vẫn còn ,nhưng gỗ bây giờ không còn để xẻ nữa ,người ta quay ra xẻ đá xuất khẩu . chính xác nó là phố chiến thắng ,xã đồng bẩm ,huyện đồng Hỷ ,tỉnh Bắc thái .

những năm ấy từ nhà tôi ra đến ga Xe lửa ĐỒNG QUANG phải đi bằng xe ngựa .

 Để tôi nổ thêm một chuyện có thật nữa còn mọi người chưa chắc đã tin :
   số là các quân nhân Trung quốc thường hay cho trẻ con quanh khu vực quà bánh và huy hiệu bác MAO , thành ra mỗi đứa trẻ con quanh khu vực đóng quân có đứa được 5-6 cái huy hiệu đỏ chói , khi vào doanh trại bộ đội TQ chơi đeo huy hiệu lên ngực áo  mấy ông TQ  quý ra mặt .         Có một lần rắc rối xảy ra
như sau : nhà tôi có nuôi một con chó thuộc loại khôn ,vì thích con chó nên tôi đã đeo một huy hiệu BÁC MAO vào cổ chó . vì suy nghĩ trẻ con cho rằng như vậy chó sẽ được đẹp hơn ,nhưng ai ngờ đó là quốc thể của người ta , một lần chó chạy theo tôi vào doanh trại TQ ,lập tức ,cả một tập thể người rùng rùng chuyển động ,kẻ cây người gậy đuổi đánh con chó , không biết họ có hạ được con chó hay không ? nhưng không thấy chó về nhà nữa ,phần tôi vì sợ ăn đòn cũng dấu biến cha mẹ chuyện chó đeo huy hiệu vào doanh trại TQ .

 khu vực xung quanh chỗ tôi ở bom MỸ bỏ nhiều ,gần đấy có nhà máy nhiệt điện CAO NGẠN nằm kế bên dòng sông cầu cũng bị bỏ bom be bét ,nhưng không hiểu sao nhà máy vẫn hoạt động và phát điện cho khu vực được ( chắc không trúng chỗ hiểm ). ngã 3 chùa hang cũng bị bỏ sập nhiều nhà , sau trận bom tôi chạy lên coi thấy có cái tiệm thợ may  bị trúng bom căn nhà chỉ còn một lỗ bom sâu hoắm ,chăn màn quần áo bị vắt lên ngọn cây ở xa xa , có một cái đùi của bà nào bị phạt văng vào một cầu tiêu lộ thiên ,vậy mà dân tình cũng xúm nhau coi .
 Trong lòng hang núi chùa hang lúc ấy TQ lấy lập thành bệnh viên dã chiến giúp dân ..... ôi còn dài lắm .
   
  Xin lỗi bác chủ thớt .vì chờ hóng chuyện của bác ,nhưng hơi bị lâu nên em mạo muội tản mạn với các bạn ở đây một chút . vẫn mong nghe chuyện của bác ạ .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: danviet trong 14 Tháng Hai, 2012, 10:37:24 am
Vấn đề không phải nói phét hay không nói phét bác ạ  ;D
Tình nghĩa lúc môi hở răng lạnh giữa hai nước, những giúp đỡ của TQ trong kháng chiến chống Mỹ thì nhiều người sống ở thế hệ đó có thể xác nhận cho bác, không ai bắt bẻ được. Nhưng ở đây đang giơ cuốc giơ xẻng, chĩa súng vào nhau, bên hô "tả", bên hô "đánh", bác lại như một em bé hồn nhiên sẵn sàng lao lên tặng hoa cảm tạ thì nó chướng mắt lắm. Đám cưới thì không thổi kèn đám ma, vậy thôi.
Giá là topic tổng hợp quan hệ Việt Nam - TQ, hay topic "Nghĩa tình...." nào đó bác lập riêng ra thì không vấn đề gì


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 14 Tháng Hai, 2012, 10:51:40 am


Hà hà ,có đồng hương rồi nhé ,lúc ấy tôi ở trong xưởng xẻ gỗ của quân đội ,chuyên đóng hòm đựng đạn và các loại vũ khí cho chiến trường miền nam- cách chân núi Chùa hang chừng 1,5 km  . xưởng này đóng thùng gỗ xong chuyển xuống nhà máy phân đạm HÀ BẮC (đây là nhà máy sản xuất vũ khí của VN). Cái thằng MỸ nó có gián điệp, nó biết hết trơn , nó bỏ bom ác liệt ,liên tiếp trong vài tháng của năm 1967 hầu như ngày đêm nào cũng bỏ ,nhưng có trúng đích mấy đâu .phần pháo cao xạ bắn lên ác quá nó cuống chẳng làm ăn gì được .
        "ngoài thả truyền đơn nó còn thả tiền giả xuống làm nhiễu loạn thị trường ,lúc ấy nó thả toàn tờ một đồng ,nhưng cố ý in sai thành " một dong " làm thật giả cứ lẫn lộn rối tinh lên  .
Năm 1972 tôi theo cha tôi xuống HÀ NỘI ở để mấy cụ xây dựng lăng cho HỒ CHỦ TỊCH .

  chiensivodanh@ : em chưa thông chỗ này ,sao nhà máy PHÂN ĐẠM HB lại thành nhà máy SX vũ khí vậy bác ,hiện nay Nhà máy phân đạm vẫn còn và nó nằm ở địa phận TP Bắc Giang.
  Tiền thật mà in sai Một đồng thành "Một dong" còn không sài được,vậy thì Tiền giả lại còn in sai nữa không thể lưu hành trên thị trường được , đã không lưu hành được thì sao làm nhiễu loạn thị trường được đây !
  Mong bác giải thích !
 


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: HAN_DCT trong 14 Tháng Hai, 2012, 10:53:12 am
@chiensivodanh: Nếu bác muốn ân oán phân minh sao bác không mở riêng chủ đề cho mình nhỉ!
@danviet: Góp ý ngay từ trang đầu nhưng bác ấy không chịu :( Nội dung của bác ấy nó cứ như phản biện cho mục đích của Chủ đề này ấy! Chịu!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 14 Tháng Hai, 2012, 11:26:09 am


Hà hà ,có đồng hương rồi nhé ,lúc ấy tôi ở trong xưởng xẻ gỗ của quân đội ,chuyên đóng hòm đựng đạn và các loại vũ khí cho chiến trường miền nam- cách chân núi Chùa hang chừng 1,5 km  . xưởng này đóng thùng gỗ xong chuyển xuống nhà máy phân đạm HÀ BẮC (đây là nhà máy sản xuất vũ khí của VN). Cái thằng MỸ nó có gián điệp, nó biết hết trơn , nó bỏ bom ác liệt ,liên tiếp trong vài tháng của năm 1967 hầu như ngày đêm nào cũng bỏ ,nhưng có trúng đích mấy đâu .phần pháo cao xạ bắn lên ác quá nó cuống chẳng làm ăn gì được .
        "ngoài thả truyền đơn nó còn thả tiền giả xuống làm nhiễu loạn thị trường ,lúc ấy nó thả toàn tờ một đồng ,nhưng cố ý in sai thành " một dong " làm thật giả cứ lẫn lộn rối tinh lên  .
Năm 1972 tôi theo cha tôi xuống HÀ NỘI ở để mấy cụ xây dựng lăng cho HỒ CHỦ TỊCH .

  chiensivodanh@ : em chưa thông chỗ này ,sao nhà máy PHÂN ĐẠM HB lại thành nhà máy SX vũ khí vậy bác ,hiện nay Nhà máy phân đạm vẫn còn và nó nằm ở địa phận TP Bắc Giang.
  Tiền thật mà in sai Một đồng thành "Một dong" còn không sài được,vậy thì Tiền giả lại còn in sai nữa không thể lưu hành trên thị trường được , đã không lưu hành được thì sao làm nhiễu loạn thị trường được đây !
  Mong bác giải thích !
 

 Thôi ông bác sĩ ơi , trả lời ông thì được rồi đấy ,nhưng mà nướng 60 trang giấy của bác chủ nhà kể ra cũng không phải , hẹn từ giờ đến cuối năm có buổi ốp ẹp gì ấy gặp mặt nói chuyện thoải mái hơn .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 14 Tháng Hai, 2012, 04:44:25 pm
Hôm nay là ngày 14/2/2012, chỉ còn 3 ngày nữa là nhiều  người dân của 6 tỉnh biên giới nói riêng và rất nhiều nhà ở Việt Nam nói chung sẽ lại cùng nhau sắp nhiều mâm cỗ để làm giỗ cho các thân nhân của mình bị vong mạng trong cuộc chiến đã xẩy ra cách đây 33 năm và chúng ta, những CCB có hoặc không tham gia cuộc chiến chắc cũng phải dành đôi phút nhớ về sự kiện này. Vậy rất mong nhà bác Chongmu tiếp tục viết tiếp hồi ức của mình, hãy xả súng từng băng chứ đừng tắc bụp, khó chịu lắm  ;D, Thời gian cũng đã lâu rồi, tôi chắc bác cũng khó có thể nhớ chính xác, nhưng cứ nhớ thế nào bác viết thế đấy. Anh em lúc nào cũng sát cánh bên Bác, người lính Chông Mu năm xưa, hãy tiến lên !!!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 14 Tháng Hai, 2012, 06:13:42 pm
Vấn đề không phải nói phét hay không nói phét bác ạ  ;D
Tình nghĩa lúc môi hở răng lạnh giữa hai nước, những giúp đỡ của TQ trong kháng chiến chống Mỹ thì nhiều người sống ở thế hệ đó có thể xác nhận cho bác, không ai bắt bẻ được. Nhưng ở đây đang giơ cuốc giơ xẻng, chĩa súng vào nhau, bên hô "tả", bên hô "đánh", bác lại như một em bé hồn nhiên sẵn sàng lao lên tặng hoa cảm tạ thì nó chướng mắt lắm. Đám cưới thì không thổi kèn đám ma, vậy thôi.
Giá là topic tổng hợp quan hệ Việt Nam - TQ, hay topic "Nghĩa tình...." nào đó bác lập riêng ra thì không vấn đề gì
Chuẩn không phải chỉnh
Về phần những điều bác Chiensyvodanh nói về mảnh đất quê tôi là đúng đấy. Cái xưởng xẻ đá bây giờ vẫn xẻ đá, cách khoảng 2km xuôi về tp vẫn có cái xưởng gỗ (xưa là xưởng gỗ Tháng Tám). Cái hang núi vẫn còn dấu tích của cái bệnh viện dã chiến với hàng chữ tầu trên vách đá và một số giường đá (bê tông). Nhưng bây giờ hang lớn nhất đã được xây dựng thành chùa, gọi là Chùa Hang ;D
Bác Mr.Ngan có phải bác đã có một câu chuyện về Thị xã Cao Bằng thời gian 17/2 phải không ạ.
Đoạn này của ông già cháu ngồi hóng ạ:  ;D
Chào anh Chongmu1979 Tôi người Đồng Hỷ - Thái Nguyên. Năm 79 tôi không được tham gia chiến đấu vì đang làm công tác hậu cần tuyến sau. Rất mong anh kể lại những kỷ niệm một thời đã qua. Cao Bằng nơi nhiều đồng đội tôi đã nằm lại. Những tưởng sau 1975 đất nước hòa bình, yên ổn, thế mà mấy thằng bạn tôi, cùng lính 1974 vẫn phải ngã xuống để bảo vệ mảnh đất biên cương.
Bác Mr.Ngan: Tôi có thời gian ở Nước Hai, đường từ đó về thị xã bây giờ không biết như nào rồi? Có đoạn hai bên toàn tre là tre, phủ kín cả đường đi, đi qua đoạn đó như đi trong hầm vậy. Đoạn đường đó là đoạn đường tôi quen thuộc nhất đấy. Năm 79 tôi chuyển về công tác về Yên Thế, Lạng Giang - Bắc Giang làm hậu cần. Từ đó chưa lên Nước Hai lần nào nữa. Nếu anh biết vui lòng kể lại cho tôi biết với.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 14 Tháng Hai, 2012, 11:28:48 pm
Chào các bác, vâng, cũng vì hoàn cảnh khó khăn vả lại nhiều việc không tên quá, nhà nông mà lại. Đầu tắt mặt tối suốt cả ngày để kiếm tiền nuôi mấy cháu ăn học tốn kém quá. Cho nên thi thoảng mới có thời gian ngồi viết ra trước rồi nhờ thằng cháu nó vào mạng và đánh cho được. Các Bác thông cảm dùm.
Kỳ trước tôi đã nói đến đoạn bọn tầu đang mưu đồ di chuyển cột mốc vào sâu trong đất ta, dở chừng thì bị ta phát hiện và đã bắt được bốn thằng, bọn kia dể chừng hơn hai chục thằng đang ào đến gây chuyện và định giải thoát cho đồng bọn, lúc ấy bọn tôi đã cùng các anh CAVT xông ra án ngữ chặn chúng lại, hai bên giáp mặt nhau hằm hè múa may đe dọa nhau. Anh đồn trưởng tiến ra phía trước nói to "Mời chỉ huy các anh ra nói chuyện" (về sau tôi mới hiểu câu nói này của anh đồn trưởng có ý gài bẫy chúng nó, nếu chúng nó có thằng nào nghe thế mà ra nói chuyện thật thì ta biết được ngay chúng là người của quân đội hoặc biên phòng tầu, tức là có tổ chức , có sự chỉ đạo của cấp trên và hành động này mang tính chất nghiêm trọng giữa sự quan hệ của hai nước ), chắc chúng nó cũng không dễ bị lừa, không có thằng nào lên tiếng cả, hai bên vẫn gầm gè thế thủ lẫn nhau, Anh Đồn trưởng nói nhỏ với một người, người này lẩn vào bóng tối và phút sau cùng hai người nữa dẫn cái thằng biết nói tiếng việt bị bắt ban nãy ra, anh đồn trưởng yêu cầu nó dịch sang tiếng tầu nhưng thằng này nhất định không chịu nói, nó nói là nếu nó làm phiên dịch thì coi như là hết đường về và người nhà của nó ở bên tầu cũng sẽ bị liên lụy, thằng này cứ quỳ xuống vái lạy anh đồn trưởng. Anh Đồn trưởng không bắt ép nó nữa và tiến đến sát bọn kia nói dõng dạc đại loại là "các anh đã xâm phạm chủ quyền của nước Việt Nam, phá hoại tình hữu nghị lâu đời giữa hai dân tộc, các anh hãy sáng suốt nhìn nhận đừng để những kẻ phản động lôi kéo, cưỡng ép làm những chuyện đen tối.." và anh cũng đanh thép nói yêu cầu chuyển trả cột mốc về vị trí cũ...chắc anh cũng biết trong đám đông này đa số là các thanh niên người Việt gốc hoa về nước bị bọn tầu khựa bắt ép làm việc này. làm bia đỡ đạn cho chúng. Đám đông nghe anh đồn trưởng nói nghe chừng tinh thần cũng có vẻ chùng xuống, tuy nhiên cũng còn gần chục thằng vẫn hung hăng, chúng sì sồ nói với nhau và đồng loạt hô nhau tiến lên và dồn đám thanh niên người hoa phía trước ép sát vào chúng tôi hơn, thấy tình thế đó, anh đồn trưởng và anh Chắn cùng hô vang " anh em sẵn sàng chiến đấu". Bên kia đa số dùng cuốc xẻng, có vài thằng dùng dao quắm, còn bên ta lực lượng CAVT ngoài bốn anh có trang bị súng ( tổ tuần tra ) còn lại là tay không, chúng tôi , bên lính thì thằng nào cũng một khúc gỗ nghiến cầm rất vừa tay, lúc ấy mọi người chuyền tai nhau nhiệm vụ là phải đánh bật bọn này về bên kia biên giới, tập trung đánh vào những thằng đầu trọc, húi cua, béo tốt vì đấy là những thằng lính chủ chốt của nó, bọn còn lại đầu tóc dài, thư sinh trắng trẻo thì không cần đánh cũng đã chạy. Khi hàng đầu tiên của bọn chúng còn cách hàng chúng tôi khoảng năm sau mét thì bên tầu vang lên hàng loạt tiếng hô "tả,tả.." và chúng ùa sang phía bên ta, cuốc xẻng vung lên bổ xuống bừa phứa, bọn tôi rất bình tĩnh nánh ché những cú bổ xuống và ra đòn bằng những cú phạt ngang bằng những khúc gỗ nghiến cứng như đanh, những tiếng hự hự, wu..wu, tiếng va chạm giữa gỗ và gỗ, sắt và gỗ bùm bụp, những cú bổ xuống của cuốc không trúng người mà bổ phải đá tóe lửa. Lúc đó tai tôi không còn nghe tiếng gì nữa vì vừa bị dính một nhát xẻng vào bả vai tưởng như lìa tay sả vai rồi, mà cũng lạ là dù cởi trần mà không bị chẩy máu vì tay tôi sờ lên chỉ thấy sưng lên một cục chứ không thấy ướt mà cũng không thấy đau nữa. Nhìn sang bên cạnh thì thấy một thằng tầu đang vung dao quắm chém túi bụi vào thằng Phúc, thằng Phúc vừa lùi vừa đưa gậy lên đỡ, vừa đúng lúc nhát dao quắm bổ xuống quá mạnh nên con dao dính chặt vào cái gậy của thằng Phúc, thằng tầu chưa giằng dao ra được, tôi ở đằng sau dùng hết sức lực phạt ngang một nhát vào sườn thằng tầu ( chúng tôi chỉ phạt ngang thôi, cốt để chúng bị thương mà chạy chứ không chủ định đánh chết, chết thì rắc rối lắm, còn chúng thì cứ bổ thẳng đầu ta ), thằng tầu bị một nhát chí mạng của tôi ngã dúi ngã dụi kêu oai oái, thằng Phúc và tôi hè nhau giằng mãi mới tách được con dao quắm ra khỏi cây gậy của nó. Ba thằng dáng chừng là người hoa lao về phía Anh Chắn, ba cái cuốc cùng vung lên, Anh Chắn không cầm gậy mà dùng tay không chống đỡ, chẳng hiểu anh dùng miếng võ nào mà vù một cái đã thấy anh phi người lên cao, tay thì gạt, chân thì đạp thẳng vào bụng thằng ở giữa, thằng này ôm bụng ngã sóng soài quằn qoại, hai thằng kia thấy thế giạt ra chưa kịp chạy đã bị thế liên hoàn tiếp theo của anh chắn đánh trúng ngực ngã gục xuống ôm đầu chạy lẩn về phía sau..bọn kia vẫn cứ xông lên, bây giờ mới đến lượt bọn đầu húi cua, bọn này đa số là tay không, chúng xuống tấn và dạo thế trông rất bài bản, chưa kịp xem chúng như thế nào thì huỵnh, một bóng người phía ta đã khuỵu xuống sau một đòn phi thân nhanh gọn của thằng tầu đi đầu, nhìn đồng đội bị đốn ngã, máu nóng tràn lên mặt, bọn tôi nhất loạt cầm gậy xông tới vung loạn xạ, kiểu này thì dù có con nhà võ cũng không thể chống đỡ được, đang đánh nhau loạn tụng bậy thì ở phía ta bỗng có nhiều tiếng hô và nhiều ánh đèn pin loang loáng hướng về chỗ này, ha ha, tiếp viện đã đến, chắc là mấy tay CAVT đi cầu viện ở chốt khác nữa, thấy chúng tôi ngày càng đánh hăng và quân tiếp viện đến, bọn kia không lại được hô nhau " Tẩu, tẩu khoai" chạy bán sống bán chết về bên kia biên giới. Kiểm lại quân số thì ta không bị tử vong nào, hơn chục đứa bị dính đòn, thằng Kiên ở Định Hóa bị nặng nhất vừa bị vỡ mũi vừa bị gẫy tay phải băng bó, nẹp và được cáng ngay về tiểu đoàn, còn lại sưng đầu, sưng trán, sướt da...Anh Đồn trưởng hô những anh em mới đến sẵn có đòn và dây bọn tầu để lại khiêng cột mốc chôn lại chỗ cũ và cử tổ tuần tra bố trí mai phục canh giữ. Tất cả kéo nhau về, vừa vào đồn thì gà gáy sáng, một can rượu ngô 5 lit, một rổ lạc rang được bưng ra, mỗi thằng làm một bát, khà khà khoái trí...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: VietPo`Lut´ trong 15 Tháng Hai, 2012, 08:03:55 am
topic ghi rõ là Chông Mu mà bác quannhu172. Tên địa danh thôi mà. Đọc xong đoạn này thấy sướng quá chú Chongmu ơi. Máu cứ rần rật hừng hực khí thế. Mong chú tiếp tục phát huy, viết đều tay hơn nữa thì tốt quá ạ


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 15 Tháng Hai, 2012, 09:02:00 am
Vấn đề không phải nói phét hay không nói phét bác ạ  ;D
Tình nghĩa lúc môi hở răng lạnh giữa hai nước, những giúp đỡ của TQ trong kháng chiến chống Mỹ thì nhiều người sống ở thế hệ đó có thể xác nhận cho bác, không ai bắt bẻ được. Nhưng ở đây đang giơ cuốc giơ xẻng, chĩa súng vào nhau, bên hô "tả", bên hô "đánh", bác lại như một em bé hồn nhiên sẵn sàng lao lên tặng hoa cảm tạ thì nó chướng mắt lắm. Đám cưới thì không thổi kèn đám ma, vậy thôi.
Giá là topic tổng hợp quan hệ Việt Nam - TQ, hay topic "Nghĩa tình...." nào đó bác lập riêng ra thì không vấn đề gì
Chuẩn không phải chỉnh
Về phần những điều bác Chiensyvodanh nói về mảnh đất quê tôi là đúng đấy. Cái xưởng xẻ đá bây giờ vẫn xẻ đá, cách khoảng 2km xuôi về tp vẫn có cái xưởng gỗ (xưa là xưởng gỗ Tháng Tám). Cái hang núi vẫn còn dấu tích của cái bệnh viện dã chiến với hàng chữ tầu trên vách đá và một số giường đá (bê tông). Nhưng bây giờ hang lớn nhất đã được xây dựng thành chùa, gọi là Chùa Hang ;D
Bác Mr.Ngan có phải bác đã có một câu chuyện về Thị xã Cao Bằng thời gian 17/2 phải không ạ.
Đoạn này của ông già cháu ngồi hóng ạ:  ;D
Chào anh Chongmu1979 Tôi người Đồng Hỷ - Thái Nguyên. Năm 79 tôi không được tham gia chiến đấu vì đang làm công tác hậu cần tuyến sau. Rất mong anh kể lại những kỷ niệm một thời đã qua. Cao Bằng nơi nhiều đồng đội tôi đã nằm lại. Những tưởng sau 1975 đất nước hòa bình, yên ổn, thế mà mấy thằng bạn tôi, cùng lính 1974 vẫn phải ngã xuống để bảo vệ mảnh đất biên cương.
Bác Mr.Ngan: Tôi có thời gian ở Nước Hai, đường từ đó về thị xã bây giờ không biết như nào rồi? Có đoạn hai bên toàn tre là tre, phủ kín cả đường đi, đi qua đoạn đó như đi trong hầm vậy. Đoạn đường đó là đoạn đường tôi quen thuộc nhất đấy. Năm 79 tôi chuyển về công tác về Yên Thế, Lạng Giang - Bắc Giang làm hậu cần. Từ đó chưa lên Nước Hai lần nào nữa. Nếu anh biết vui lòng kể lại cho tôi biết với.

   Thị trấn Nước  Hai bây giờ trông được rồi...đường đi rộng rãi,còn cái đoạn ngã ba Nam Tuấn ( sư đoàn bộ F 346 năm    1979)vẫn hẹp...vì xe chở quặng siêu trọng đi phá nát hết đường,chợ Nước Hai vẫn vui như xưa,bánh cuốn,phở chua ăn ngon, rẻ giật mình,bà con dân tộc Cao Bằng vẫn quí bộ đội như xưa,tôi cũng lính gắn bó với Cao bằng gần 5 năm...năm nào đoàn CCB chúng tôi cũng đi thăm lại nơi xưa..muốn lên chỗ cũ phải đi qua Nước Hai...nên tôi rõ lắm...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tieuthienvuong trong 15 Tháng Hai, 2012, 09:39:35 am
Chào chào các bác các chú CCB!
Cháu thường xuyên theo dõi các topic của các bác các chú CCB trong VMH. Bài viết của bác chongmu đã tả lại rất thực cuộc chiến đang dần phôi thai giữa quân dân ta và bọn xâm lược phương bắc vào thời điểm đó. Đọc bài của bác cũng như đọc bài của bác Tranphu đánh Tây Nam, cháu lại thấy hừng hực khí thế dân tộc. Bố của cháu cũng tham gia chiến tranh biên giới phía bắc tại mặt trận lạng sơn trong đội hình sư đoàn 3, nhưng cháu cũng ít khi được nghe chuyện chiến tranh khi đó.
Chúc bác Chongmu luôn mạnh khỏe và vững tay viết


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 15 Tháng Hai, 2012, 10:38:01 am
Bác ChôngMu1978 xem lại giúp chứ từ Chông Mu các bác đến cột mốc 61 cũng không gần. Có lẽ lâu ngày hay bác nhầm với cột 62, 63 chăng?
Thân!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 15 Tháng Hai, 2012, 10:50:49 am

 Chào bác Chongmu, bác viết rất hay e đọc bài của bác rất cuốn hút và say mê giống như đang đọc chuyện kiếm hiệp của Kim Dung vậy. Bác cố gắng viết bài thật đều về cuộc chiến không tiếng súng, một cuộc chiến ít ai được biết này.
 
...( chúng tôi chỉ phạt ngang thôi, cốt để chúng bị thương mà chạy chứ không chủ định đánh chết, chết thì rắc rối lắm, còn chúng thì cứ bổ thẳng đầu ta ),...

 Khi đọc đoạn này e cảm thấy bực bội vì cướp vô nhà giết mình mà mình không được đánh vô đầu của nó.E cũng cảm phục các bác đã chiến đấu với quân thù  bằng một tinh thần thép cộng với cái đầu lạnh và một trái tim nóng.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 15 Tháng Hai, 2012, 11:06:50 am
 Tặng bác Chông Mu bài hát của quê hương THÁI NGUYÊN , hy vọng nghe xong bác trẻ lại 30 năm .


     http://www.youtube.com/watch?v=AI0SAgP0vdA

   


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 15 Tháng Hai, 2012, 11:16:42 am
 Các bác thật quá dũng cảm thì mới giữ được kỷ luật chiến đấu như vậy ,nhưng quan điểm đường lối của ta lúc ấy quá "mềm dẻo" mềm dẻo đến mức nhu nhược ,cái thằng nó đã dắp tâm chơi mình tới cùng thì dù mình có nhịn thế nào nó vẫn kiếm cớ chơi mình tới cùng,mình lại cứ "ngây thơ" cho rằng 1 sự nhịn ,9 sự lành ,rằng nó không dám đánh đâu..ai lại thế !!! Thực tế sau này đã chứng minh..!
  Cuối cùng thì sao ! tổ quốc bị bất ngờ ,quân dân bị động và tổn thất ,thà mình cũng tương lại nó cứng rắn ngay từ đầu để :
   1-Nó phải dè chừng nếu chỉ dừng lại ở ý đồ khiêu khích.
   2- ,trở mặt ngay Bộc lộ ngay ý đồ đen tối thì ta cũng còn biết mà đề phòng .
Cứ thẳng mặt nó mà phang ,trúng chưa chắc đã chết ,mà chết thì cho nó chết ,tay nó cầm dao ,cuốc bổ thẳng vào đầu mình thì nó "hạ thủ " đâu có lưu tình  >:(     
  Ta khoan nói đến nào là đường lối chính sách quan điểm này nọ kia....!                             


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: BS-812 trong 16 Tháng Hai, 2012, 10:44:09 am
cám ơn bạn HAN-DC


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: HAN_DCT trong 16 Tháng Hai, 2012, 10:51:51 am
@BS-812: Em nghĩ link bác vừa đưa lên kết nối đến những thông tin khá "nhạy cảm". Bác thử xem lại chút được không ??? Kính


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 16 Tháng Hai, 2012, 01:57:43 pm

Bác Mr.Ngan: Tôi có thời gian ở Nước Hai, đường từ đó về thị xã bây giờ không biết như nào rồi? Có đoạn hai bên toàn tre là tre, phủ kín cả đường đi, đi qua đoạn đó như đi trong hầm vậy. Đoạn đường đó là đoạn đường tôi quen thuộc nhất đấy. Năm 79 tôi chuyển về công tác về Yên Thế, Lạng Giang - Bắc Giang làm hậu cần. Từ đó chưa lên Nước Hai lần nào nữa. Nếu anh biết vui lòng kể lại cho tôi biết với.

Chào Bác Tecke, vâng, tôi cũng tham gia vào VMH khá lâu và có viết về đề tài Chiến tranh BGPB , thực ra là viết về những ngày xẩy ra chiến tranh 1979 ngay tại quê hương của mình là thị xã Cao Bằng. Về cái thị trấn Nước hai ( người ở đấy gọi là Háng Cáp ) bây giờ mà Bác muốn biết thì thế này : Tết vừa rồi tôi có về quê ăn tết và có đi chợ Nước hai vào phiên cuối năm 28 tết, đường từ thị xã CB lên Nước Hai bây giờ dễ đi lắm vì đó là con đường lên khu di tích Pác Bó, vả lại nhà nước đang mở con đường Hồ Chí Minh bắt đầu từ hang Pác Bó gần  như là trùng với con đường này, nếu từ Nước hai về thị xã thì đến Cao Bình nó đâm thẳng qua chỗ trường cấp II Cao Bình ở trên đỉnh dốc ấy ( chỗ này chắc Bác cũng quen thuộc rồi ), đâm thẳng qua cánh đồng xã Hưng đạo, chạy qua chỗ cái cầu treo Nà Ngần rồi ra cây số 5. Thị trấn nước hai bây giờ mở rộng và khang trang lắm rồi. Chỗ Bác hay đi qua thời ấy là đoạn qua xã Bế Triều, chỗ ấy năm 1979, quân ta có trận phục kích đoàn xe tăng của quân Trung Quốc ở cầu Bản Sẩy, ta tiêu diệt 13 xe của nó... Vài dòng để Bác nhớ lại chiến trường xưa. Xin lỗi Bác Chongmu1978 nhé. Mong Bác tiếp tục "một thời máu và hoa " của mình.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 16 Tháng Hai, 2012, 05:48:03 pm
Cảm ơn bác Mr.Ngan nick tecke là của cháu, không phải ông già cháu, về khoản vi tính thì ông già cháu mù tịt, vừa qua thằng bạn cháu ở Cao Bằng gửi cho mấy cái ảnh về Nước Hai, công với biết được thông tin từ bác ông già cháu mừng lắm, giờ cái gì cháu kể cũng không nghe, thấy trang web này thì tin nhất. Cháu bảo ông già ghi chép ra giấy cháu sẽ post lên. Hì hì.
Mất mấy tháng hướng dẫn ông già cháu, nhưng chả ăn thua. Giờ chỉ dừng ở mức trang nào đánh dấu sẵn thì vào đọc luôn. Còn lại thì chịu.
Cảm ơn các bác, các chú. Chúc bác Chongmu có sức khỏe dồi dào kể chuyện cho mọi người cùng nghe.
Bác chiensivodanh, bài hát này viết về miền núi phía bắc mà. Đâu phải riêng Thái Nguyên đâu. Riêng về Thái Nguyên thì có nhiều bài hát khác cơ ạ.
Cháu đọc đến đoạn này cũng thấy như Bác BSchung, ta mềm dẻo quá. Người nó chết thì ta rách việc, thế người mình chết thì sao???
"Mềm dẻo đến mức nhu nhược" như Bác BSchung nói quả thật là không sai!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiangshan trong 16 Tháng Hai, 2012, 05:55:02 pm
Nghĩ kiểu đấy thì hồi 45, 46 chắc là "mềm dẻo đến mức hèn hạ", nhỉ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: svailo trong 16 Tháng Hai, 2012, 07:29:33 pm
  *******88
 Không NHU NHƯỢC tí nào :" Chế nhu - Khắc cuơng " . Yếu lược Binh thư rồi .
 Bảo bối chiến lược , có chỉ đạo thống nhất toàn tuyến  thì phải  .

Như Biển Đông bây giờ : Chưa được dùng vũ khí . Chỉ sẵn sàng đâm tàu mình vào tàu nó khi cần - Một " tai nạn đường biển đáng tiếc " thôi !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 16 Tháng Hai, 2012, 07:54:29 pm
Cái ông Chông mu này không biết vi tính nhưng biết võ là cái chắc ,cứ nhẩn nha post bài ,làm độc giả trông muốn chết, ngoài võ tay ổng còn biết võ tư tưởng . Tự dưng ổng xưng dân Thái Nguyên , người của khu Tự tri việt bắc ,làm những người xa quê như tôi nhớ quê da riết (nhưng giờ này không có lý do gì để về quê) .

 Thỉnh thoảng coi truyền hình hoặc coi bài viết của ổng thấy quê hương là bỗng dưng muốn khóc . ông làm ơn viết bài mau đi đừng tra tấn anh em nữa Chông Mu .

Ai là dân việt bắc xa quê coi xong đoạn clip này chỉ có nước mà đờ đẫn :

   http://www.youtube.com/watch?v=s7jjXa5XlDU

 

   


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 17 Tháng Hai, 2012, 12:11:54 pm
Nghĩ kiểu đấy thì hồi 45, 46 chắc là "mềm dẻo đến mức hèn hạ", nhỉ?
  Bối cảnh ở 2 giai đoạn này nó khác nhau chiangshan ạ ! hơn nữa đây lại là 1 tình huống cụ thể...chúng đã hô Tả lớ ,tả khoai rồi mờ !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 17 Tháng Hai, 2012, 12:49:21 pm
 Ngày này mấy chục năm trước quân bành trướng tràn qua biên giới nước ta, Ở tỉnh nào đầu tiên có bác nào còn nhớ


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 17 Tháng Hai, 2012, 01:00:21 pm
Nghĩ kiểu đấy thì hồi 45, 46 chắc là "mềm dẻo đến mức hèn hạ", nhỉ?
  Bối cảnh ở 2 giai đoạn này nó khác nhau chiangshan ạ ! hơn nữa đây lại là 1 tình huống cụ thể...chúng đã hô Tả lớ ,tả khoai rồi mờ !
Đúng ạ, đây là hoàn cảnh cụ thể mà.
Chú minhsinh vào đây thử xem, cháu chỉ biết đến thế, cháu thấy nó tấn công ta đồng loạt trong cùng một ngày, bất ngờ.
http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_tranh_bi%C3%AAn_gi%E1%BB%9Bi_Vi%E1%BB%87t-Trung,_1979


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quannhu172 trong 17 Tháng Hai, 2012, 01:52:33 pm
    Khoảng tháng 2 hay tháng 3 năm nào ! Tôi và bạn tôi thấy ở thành phố Quảng Châu , có chiếu phim về chiến tranh biên giới cho nhân dân Trung Quốc xem . Đại ý là : Quân tiểu bá và tập đoàn Lê Duẩn , đã tấn công và lấn chiếm lãnh thổ của của nhân dân Trung Hoa . Và có 1 chỉ huy trung tá hay đại tá gì đó , đã chỉ huy đơn vi mình đánh lại quân xâm lược , và xua chúng chạy về phía bên kia biên giới , và chiến thắng hoàn toàn , giành lại được mảnh đất  thân yêu . Và sau đó có 1 bài hát do 1 giọng nữ quân nhân hát rất hay , nhìn hình giống như ca sĩ Lý Nhâm của ta ý . Nghe rất hay , và thấy sởn hết cả da người lên rồi .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 17 Tháng Hai, 2012, 02:23:02 pm
Ngày này mấy chục năm trước quân bành trướng tràn qua biên giới nước ta, Ở tỉnh nào đầu tiên có bác nào còn nhớ

 Lạng Sơn chứ còn đâu nữa Minhsinh_1960. ;D

 Trong chiến tranh BGPB, ta có 1 sư đoàn đó là sư 338 có 1 trận đánh lừng lẫy khiến cho phía quân đội TQ có cách nhìn hoàn toàn khác về QDNDVN, 1 sư đoàn có cách đánh táo bạo: Mũi dao thọc đúng tim quân thù, gây cho địch điên đảo và có cả hoảng hốt.

 Minhsinh_1960 có nhớ sau khi D5 E584 chuyển quân, đoàn chúng ta vào Nam không? Những đứa cùng đoàn chúng ta và cán bộ khung ở lại tiếp tục làm khung huấn luyện cho 1 đoàn tân binh nữa, khi huấn luyện xong cả bộ khung và lính mới ấy bổ sung cho F338. Vì vậy trận đánh của F338 Mũi dao thọc đúng tim quân thù có cả những thằng lính từng huấn luyện chung với chúng ta và số cán bộ khung ấy ngày nào.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 17 Tháng Hai, 2012, 04:11:19 pm
Chà chà, lạnh thật, vào đúng ngày này 33 năm trước, thời tiết y hệt lúc này, gió lạnh rét buốt thổi từng hồi, từng đoàn người ùn ùn chạy vào rừng sơ tán, phía biên giới ì ầm súng nổ, cuộc chiến tranh xâm lược đất nước ta của bọn Bành trướng TQ đã diễn ra được gần một ngày trên toàn tuyến 6 tỉnh biên giới, trong ngày hôm nay 17/2 quân ta và dân ta chịu nhiều tổn thất do bị bất ngờ trước sự phản bội đê hèn của bè lũ bành trướng Bắc Kinh. Chúng ta dành một phút mặc niệm tưởng nhớ những anh hùng liệt sĩ, những đồng bào đã ngã xuống vì sự bình yên của Việt Nam !!! Chúng ta không thể quên, mãi mãi không quên 17/2/1979.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiangshan trong 17 Tháng Hai, 2012, 04:25:38 pm
Nghĩ kiểu đấy thì hồi 45, 46 chắc là "mềm dẻo đến mức hèn hạ", nhỉ?
  Bối cảnh ở 2 giai đoạn này nó khác nhau chiangshan ạ ! hơn nữa đây lại là 1 tình huống cụ thể...chúng đã hô Tả lớ ,tả khoai rồi mờ !

Em thấy tinh thần chung là giống nhau. Lúc thảm sát ở phố Yên Ninh, bọn Tây mũ đỏ cũng hô A la xô rồi.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: doduonghien1980 trong 17 Tháng Hai, 2012, 11:17:22 pm
Nghiêng mình tưởng nhớ chiến sĩ và đồng bào  các dân tộc biên giới miền núi phía bắc đã hy sinh trong những ngày lịch sử này cách đây 33 năm.
Bác Chông Mu cố gắng tăng tốc để bọn hậu sinh chúng em cảm nhận được hơi thở của cuộc chiến ngày ấy.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: KingCobra18 trong 17 Tháng Hai, 2012, 11:26:55 pm
Xin thắp một nén hương tưởng nhớ những liệt sỹ đã ngã xuống ngày này 33 năm về trước

(http://direct1.anhso.net/1024/11/111217/112201194725192.jpg)

(http://direct1.anhso.net/1024/11/111217/112201194617628.jpg)

(http://direct1.anhso.net/1024/11/111217/112201194530924.jpg)

(ảnh chụp tại nghĩa trang liệt sỹ Pha long)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: SaigonGuider trong 18 Tháng Hai, 2012, 02:41:54 am
Bác Mr.Ngan: Tôi có thời gian ở Nước Hai, đường từ đó về thị xã bây giờ không biết như nào rồi? Có đoạn hai bên toàn tre là tre, phủ kín cả đường đi, đi qua đoạn đó như đi trong hầm vậy...
... nếu từ Nước hai về thị xã thì đến Cao Bình nó đâm thẳng qua chỗ trường cấp II Cao Bình ở trên đỉnh dốc ấy ( chỗ này chắc Bác cũng quen thuộc rồi ), đâm thẳng qua cánh đồng xã Hưng đạo, chạy qua chỗ cái cầu treo Nà Ngần rồi ra cây số 5. Thị trấn nước hai bây giờ mở rộng và khang trang lắm rồi. Chỗ Bác hay đi qua thời ấy là đoạn qua xã Bế Triều...

Nhờ mở đường mới ra cây số 5, quẹo ra từ bên kia dốc mà "con đường tre" cũ qua cánh đồng Hưng Đạo còn được một chút, cũng bên này dốc nà...

(http://i6.photobucket.com/albums/y238/nttuan/anywhere/NuocHai-AnHoaCB.jpg)

Cánh đồng Hưng Đạo ở chỗ lõm bự nè...

@KingCobra18: Cảm ơn Bác - SGG không khỏi rưng rưng khi đọc những dòng ngày tháng "nhớ mãi"

(http://i6.photobucket.com/albums/y238/nttuan/anywhere/NuocHai-HungDao.jpg)

Còn đoạn từ đây tới Bế Triều bây giờ tre phải nhường cho đường... công-tai-nơ ấy lị - Xa nước ngày xưa 6 cái giờ thì còn có 2 hà  ;D

(http://i6.photobucket.com/albums/y238/nttuan/anywhere/NuocHai2XuanHoa.jpg)

Trong tít xa nữa, thị trấn mới Xuân Hòa cũng đã có nhiều nhà cao mấy tấm

(http://i6.photobucket.com/albums/y238/nttuan/anywhere/XuanHoaCB.jpg)

Đường Hà Quảng "nhánh HCM" với một đèo Sỹ Hai hấp dẫn đã thông ra Cô Mười, khỏi qua Tổng cọt nữa, để xuôi về Trà Lĩnh

(http://i6.photobucket.com/albums/y238/nttuan/anywhere/SyHaipassHQ.jpg)

Để xem còn phải kiếm thêm chuyện lấp cho đầy sáu bảy chục cây số nữa mới trả về tới Chông Mu cho Bác chủ chịu viết tiếp đây...
(hức, tự dưng lão csvd kéo tuột chuyện kể từ Cao bằng về tận quê nhà Thái nguyên... thiệt là... ;-D)

Úi, Bác Chông Mu đồi Mô-sơn ới ời... ;)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguoihagiang trong 18 Tháng Hai, 2012, 03:07:46 pm
05h25 ngày 17/2/1979 chúng nó đồng loạt tấn công ta tại 6 tỉnh biên giới chứ không phải Lạng sơn là đầu tiên đâu bác Bìnhyen ạ.
Em nhớ đến lúc chết vì ngày đó lúc rạng sáng vừa khóc vừa xách cạp quần theo mẹ chạy sơ tán chúng nó trong khi mẹ em cũng chẳng biết đi đâu là an toàn, chạy là cứ chạy thôi ;D.
Kêu khóc như ri, cảm giác nhớ lại thật gai cả người.
Sáng 17/2 ngồi cafe đọc báo có tán chuyện với 1 bác chắc cũng tầm 6x về chuyện báo chí nhà ta im như hến ngày này mà chỉ tội cho bao bác ngã xuống thời đó với những lời động viên của lãnh đạo về tương lai mà ngậm ngùi.
Đang nói chuyện thì thằng nhóc ngồi cạnh hỏi 1 câu làm em văng tục rồi đứng dậy đi làm. Nó hỏi là đánh mỹ, pháp làm gì ngày 17/2 đánh thắng trận nào lớn đâu?
Mà nó cũng hơn 20 tuổi rồi, chả hiểu nên khóc hay nên cười. Báo chí thì toàn kể chịu khoe rốn khoe mông.... chán :'(
Ngày này mấy chục năm trước quân bành trướng tràn qua biên giới nước ta, Ở tỉnh nào đầu tiên có bác nào còn nhớ

 Lạng Sơn chứ còn đâu nữa Minhsinh_1960. ;D

 Trong chiến tranh BGPB, ta có 1 sư đoàn đó là sư 338 có 1 trận đánh lừng lẫy khiến cho phía quân đội TQ có cách nhìn hoàn toàn khác về QDNDVN, 1 sư đoàn có cách đánh táo bạo: Mũi dao thọc đúng tim quân thù, gây cho địch điên đảo và có cả hoảng hốt.

 Minhsinh_1960 có nhớ sau khi D5 E584 chuyển quân, đoàn chúng ta vào Nam không? Những đứa cùng đoàn chúng ta và cán bộ khung ở lại tiếp tục làm khung huấn luyện cho 1 đoàn tân binh nữa, khi huấn luyện xong cả bộ khung và lính mới ấy bổ sung cho F338. Vì vậy trận đánh của F338 Mũi dao thọc đúng tim quân thù có cả những thằng lính từng huấn luyện chung với chúng ta và số cán bộ khung ấy ngày nào.



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quannhu172 trong 18 Tháng Hai, 2012, 04:10:32 pm
    Khoảng tháng 2 hay tháng 3 năm nào ! Tôi và bạn tôi thấy ở thành phố Quảng Châu , có chiếu phim về chiến tranh biên giới cho nhân dân Trung Quốc xem . Đại ý là : Quân tiểu bá và tập đoàn Lê Duẩn , đã tấn công và lấn chiếm lãnh thổ của của nhân dân Trung Hoa . Và có 1 chỉ huy trung tá hay đại tá gì đó , đã chỉ huy đơn vi mình đánh lại quân xâm lược , và xua chúng chạy về phía bên kia biên giới , và chiến thắng hoàn toàn , giành lại được mảnh đất  thân yêu . Và sau đó có 1 bài hát do 1 giọng nữ quân nhân hát rất hay , nhìn hình giống như ca sĩ Lý Nhâm của ta ý . Nghe rất hay , và thấy sởn hết cả da người lên rồi .

   Ca sĩ thiếu tá Linh Nhâm hay sao ấy ? Chúng tôi đi dọc bờ sông chảy ra biển của thành phố Quảng Châu . Thuyền bè tấp nập ra vào , khi ra khơi thì họ treo pháo từ ngọn cột buồm xuống , rồi đốt pháo , pháo nổ ầm ĩ . Thì cái rạp chiếu bóng nằm bên kia đường , mặt quay ra sông . Rạp cũ rồi . Thấy chiếu phim về cuộc xâm lăng của ta sang Trung Quốc , thì chúng tôi vào mua vé để xem . Nhưng họ không bán vé cho người Viêtnam . Nên chúng tôi buồn lắm . mấy anh em cứ thẫn thờ ở trong rạp . Và nghe tiếng hô và reo hò của khán giả , khi có lính ta bỏ chạy .
   Bỗng Kha phát hiện ra 1 lỗ nhỏ của cánh cửa xếp bằng gỗ . Thế là chúng tôi thay nhau ghé mắt để xem phim . Ông bảo vệ cũng chẳng đuổi chúng tôi đi . Ông để chúng tôi xem ké . Và tôi chỉ được xem đoạn cuối , lúc quân Trung quốc sông lên . Và lính Việt ta sợ bỏ chạy về nước . Bỏ lại nhiều tử sĩ .
  Khi tan rạp , thì thấy phần lớn là các bạn trẻ ra , vì lúc đó là ban ngày , chắc người lớn đi làm hết .
 Tôi đi chơi ở Quảng Đông 2 tháng liền , không thấy bị Công an ra hỏi , hay người dân xì xèo miệt thị . Nói chung là vui vẻ và an toàn . Họ còn nhìn mình với con mắt thương hại mình nữa ấy là đằng khác .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 18 Tháng Hai, 2012, 04:53:38 pm
   Khoảng tháng 2 hay tháng 3 năm nào ! Tôi và bạn tôi thấy ở thành phố Quảng Châu , có chiếu phim về chiến tranh biên giới cho nhân dân Trung Quốc xem . Đại ý là : Quân tiểu bá và tập đoàn Lê Duẩn , đã tấn công và lấn chiếm lãnh thổ của của nhân dân Trung Hoa . Và có 1 chỉ huy trung tá hay đại tá gì đó , đã chỉ huy đơn vi mình đánh lại quân xâm lược , và xua chúng chạy về phía bên kia biên giới , và chiến thắng hoàn toàn , giành lại được mảnh đất  thân yêu . Và sau đó có 1 bài hát do 1 giọng nữ quân nhân hát rất hay , nhìn hình giống như ca sĩ Lý Nhâm của ta ý . Nghe rất hay , và thấy sởn hết cả da người lên rồi .

   Ca sĩ thiếu tá Linh Nhâm hay sao ấy ? Chúng tôi đi dọc bờ sông chảy ra biển của thành phố Quảng Châu . Thuyền bè tấp nập ra vào , khi ra khơi thì họ treo pháo từ ngọn cột buồm xuống , rồi đốt pháo , pháo nổ ầm ĩ . Thì cái rạp chiếu bóng nằm bên kia đường , mặt quay ra sông . Rạp cũ rồi . Thấy chiếu phim về cuộc xâm lăng của ta sang Trung Quốc , thì chúng tôi vào mua vé để xem . Nhưng họ không bán vé cho người Viêtnam . Nên chúng tôi buồn lắm . mấy anh em cứ thẫn thờ ở trong rạp . Và nghe tiếng hô và reo hò của khán giả , khi có lính ta bỏ chạy .
   Bỗng Kha phát hiện ra 1 lỗ nhỏ của cánh cửa xếp bằng gỗ . Thế là chúng tôi thay nhau ghé mắt để xem phim . Ông bảo vệ cũng chẳng đuổi chúng tôi đi . Ông để chúng tôi xem ké . Và tôi chỉ được xem đoạn cuối , lúc quân Trung quốc sông lên . Và lính Việt ta sợ bỏ chạy về nước . Bỏ lại nhiều tử sĩ .
  Khi tan rạp , thì thấy phần lớn là các bạn trẻ ra , vì lúc đó là ban ngày , chắc người lớn đi làm hết .
 Tôi đi chơi ở Quảng Đông 2 tháng liền , không thấy bị Công an ra hỏi , hay người dân xì xèo miệt thị . Nói chung là vui vẻ và an toàn . Họ còn nhìn mình với con mắt thương hại mình nữa ấy là đằng khác .

 Chiến tranh tâm lý thôi bác ạ.

 Không lẽ họ nói với toàn thể nhân dân TQ: Quân đội nhân dân Trung Hoa ngày 17.2.1979 chính thức xâm lược và tấn công trên toàn tuyến biên giới Việt Nam. Đánh cho VN phải đi theo đường lối TQ chỉ đạo và buộc họ phải đi theo quỹ đạo mà chúng ta muốn.

 Họ mà nói thế thì con em nhân dân Trung Quốc ai còn thiết tha cầm súng chiến đấu cho họ. Vì vậy chiến tranh tâm lý là khơi dậy lòng hận thù dân tộc và vu cáo cho đối phương những gì bất lợi nhất. Dân tộc nào, quốc gia nào cũng tôn thờ một mục đích đó là: Toàn vẹn lãnh thổ, chỉ có điều đó mới thúc đẩy được tinh thần chiến đấu bảo vệ và gìn giữ toàn vẹn lãnh thổ lên cao trào.

 Nhà lãnh đạo TQ họ là bậc thày của những trò này, hôm nay nhìn cái bản đồ với đường Lưỡi Bò của họ ở biển Đông thì thấy rõ. 96 triệu km2 trên bản đồ Thế giới chưa phải là điểm cuối cùng của "tham vọng" mà họ mong muốn.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyentrongluan trong 18 Tháng Hai, 2012, 09:23:11 pm
 vô cùng cám ơn bác chủ topic này . Bởi hai ngày nay đi tìm trong diễn đàn ta về chủ đề 17/2 mà thấy như tìm lá xanh mùa thu . chúng ta cứ hồi kí oánh nhau ở đâu đó còn cái ngày thằng Bành trướng nó oánh ta lại vô tình . Binh yên nhắc một câu mà tôi thấy hơi thẹn .  ...' cứ chìm trong những chủ đề hoa lá khác ...'
Tôi mong lắm những ccb tham gia cuộc chiến vệ quốc ( BGPB ) xuất hiện ngày càng nhiều trên diễn đàn . chúc những bài như chông mu năm ấy ngày càng ăn sâu vào ccb chúng ta .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 18 Tháng Hai, 2012, 09:44:03 pm
Em biết và có rất nhiều phim của Trung Quốc làm về chiến tranh biên giới 1979 với VN ,nhưng là phim tâm lý chiến mỵ dân,hoặc những thước phim tài liệu có thật của TQ quay cảnh chiến đấu với việt nam . Nhưng không dám dẫn về đây vì sợ đụng chạm chính trị chính em (phim rất là ấn tượng ) .

 Bác nào có máu tìm tòi chỉ việc lên youtube ,vào xong  điền tên phim mình thích vào là có phim coi liền .
 chẳng đụng chạm tới ai .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: ledvu trong 18 Tháng Hai, 2012, 11:23:13 pm
Luôn phải nhớ là quân xâm lược đã nam tiến không biết bao nhiêu lần trong lịch sử VN. Cái ý đồ xâm lấn mở rộng lãnh thổ luôn tồn tại trong đầu những người cầm quyền phương bắc. Không nhất thiết phải bằng quân sự mà bằng văn hoá, chính trị, kinh tế. Một điển hình là đất nước Tây Tạng.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 19 Tháng Hai, 2012, 12:05:01 am
Sau cái đêm đánh bọn Bành trướng dành lại cột mốc trả về chỗ cũ, bảo vệ trọn vẹn chủ quyền lãnh thổ ở cột mốc 62, bọn tôi được cấp trên khen thưởng và được cho về phép mỗi thằng 10 ngày, sướng quá, bắt xe về Thái nguyên ngay, được 10 ngày nghỉ thì mất béng 3 ngày chờ trực mua vé xe, về đến nhà mọi người mừng như bắt được của, ngày nào cũng có bà con đến chơi hỏi chuyện biên giới, cái vết sưng vù ở trên vai tôi là bằng chứng như là một biểu hiện anh hùng của cánh thanh niên làng tôi. Ngày trả phép, trở lại đơn vị cũng là lúc tình hình biên giới cực kỳ căng thẳng, các gia đình người Hoa đã chẳng biết bằng cách nào về sạch bên kia biên giới. Lúc đó là chỉ còn gần một tháng nữa là Tết Nguyên đán. Bọn tôi được lệnh luôn ở vị trí sẵn sàng chiến đấu. Bố trí quân sự của ta tại biên giới cũng được thay đổi, giáp biên là dân quân của các xã bản địa, phía sau là hào và chốt của bọn tôi, sau nữa là tuyến phòng thủ của quân chủ lực ( nghe nói thế ), bọn tôi cũng không biết quân chủ lực là của đơn vị nào. Từ bên ta nhìn sang bên TQ, thoạt nhìn thì cũng có vẻ bình thường, nhưng nhìn kỹ và dùng ống nhòm thì có thể nhìn thấy sự thay đổi, công sự của chúng được gia cố chắc chắn hơn, ngụy trang kỹ và nhiều hơn, đặc biệt là thường ngày chỉ có ít lính ra vào nay có vẻ lính tráng tấp nập hơn, có nhiều loại lính hơn. Bọn tôi được lệnh cùng với trung đội dân quân xã Sảng Gà phân công nhau ngày đêm tuần tra, cảnh giác tuyến phòng thủ đồi Chông mu, thời ấy phải nói thật là bộ đội ta, không biết lính chủ lực như thế nào chứ lính địa phương như bọn tôi bệ rạc lắm, đói ăn, quân trang quân phục không đủ, tóc tai bờm xờm...và việc thực hiện nhiệm vụ cũng không được nghiêm chỉnh, nhiều khi đến phiên tuần tra hay gác sách thì cứ ỷ cho bên dân quân họ làm, còn bọn tôi thì một là chốn vào góc nào ngủ khì, hai là vào bản kiếm rượu uống hoặc đi tán gái. Ăn tết xong, việc tuần tra canh gác lại càng lỏng lẻo hơn vì dịp tết đơn vị cho lính về ăn tết khá nhiều, toàn lính ở Trùng Khánh và Thị xã Cao Bằng đều được về ăn tết nên khi về đơn vị chúng nó đem về rất nhiều thứ nào bánh chưng, rượu, thuốc lá, rủng rỉng tiền...hầu như ngày nào cũng có thằng say rượu, mọi việc canh phòng đều do dân quân đảm nhiệm. Ngày 10/2/1979, bỗng nhiên trở nên nghiêm trọng khi ngẫu nhiên một thằng lính của ta đi đái ban đêm phát hiện phía bên kia biên giới có rất nhiều ánh đèn pha của các loại xe cơ giới và tiếng ì ầm của xe hạng nặng, như có linh tính thình hình nghiêm trọng, nó vội đánh thức toàn tiểu đội dậy để cùng nhìn, a trưởng vội vàng lên Đại đội báo cáo, Đại đội điện lên Tiểu đoàn. Sáng hôm sau, một toán cán bộ có d trưởng đến Chông mu để xem xét tình hình, dùng ống nhòm quan sát, chỉ trỏ, rồi rút đi. Hôm ấy cả tiểu đội của tôi chốt lưng chừng Chông mu không thằng nào dám đi chơi nữa, Anh Chắn được lệnh lên Đại đội từ sáng về đến tiểu đội phổ biến tình hình chung chung " chúng ta cần phải cảnh giác đề phòng bọn tầu lại sang gây rối..". Bẵng đi mấy ngày yên ổn không thấy có hiện tượng gì xẩy ra, mọi việc đâu lại vào như cũ, việc canh phòng tuần tra cùng với dân quân vẫn do cánh dân quân là chủ yếu, bọn tôi vẫn cứ bảo anh Chắn "kệ cho mấy cha dân quân lo", hôm ấy là thứ 5, 15/2/1979, anh Chắn ở đâu chạy về nói " bỏ mẹ, cứ tưởng dân quân nó canh gác cẩn thận, hóa ra nó cũng bỏ gác về nhà ngủ, từ tối nay bọn bay phải cử nhau canh gác chốt cho tử tế, bọn tầu nó mà mò sang thì chết cả lũ..." Ngày 16/2, chẳng ai bảo ai đều thức dậy từ sớm, vì không ngủ được, trời rét như cắt, mưa lất phất lại càng rét hơn, phía bên kia bọn biên phòng tầu vẫn vang lên tiếng hô khẩu hiệu buổi sáng như thường lệ, chẳng có biến động gì, nhìn về phía giao thông hào của dân quân ta thì vẫn trống ngắt, không bóng người, thế này thì thật nguy hiểm. Anh Chắn bảo tao phải lên đại đội xin vài quả mìn về gài vào mấy chỗ hiểm yếu mới được, chiều về cùng với mấy thằng khệ nệ vác mấy bao tải mìn, toàn loại vướng nổ, hô cả tiểu đội ra gài mìn, hội dân quân cũng ra giúp, trai gái cười nói vui vẻ lắm hẹn tối nay đi "pây lẩy và kin lẩu". Buổi tối 16/2, đêm tĩnh mịnh, âm u, trời vẫn rét như cắt da cắt thịt, bọn tôi đốt lửa sưởi vẫn không xua hết được cái rét, ba thằng nằm úp thìa, đắp chăn mà răng vẫn va nào nhau cùng cục. Thế rồi tất cả chìm vào giấc ngủ. Đầu tiên là tiếng nổ của mìn vướng nổ ta gài Đùng..Ùng..Oàng, sau đó là tiếng súng CKC, AK đoành đoành, chíu chíu.. cả tiểu đội vùng dậy, tiếng anh Chắn "ra xem có chuyện gì" Thằng Báo người Án lại chạy ra ú ớ kêu " anh ơi, đông quá.." " cái gì, đông cái gì".."bọn nó.." Chưa kịp nói hết câu thì nó nằm vật xuống, gãi đành đạch.."tầu đánh ta rồi..rồi.." thằng nào đó kêu lên. tôi cùng ba thằng đang nằm ấm vùng dậy vơ ngay lấy khẩu súng AK bên cạnh, thằng HÙng và thằng Tuấn cũng vùng dậy vớ lấy súng rồi chạy ra công sự trước hầm xem sao " trời ơi, dưới lớp sương mù, nhập nhoạng sáng lố nhố cơ man nào là người ồ ạt chạy sang bên ta, vừa chạy vừa bắn loạn xạ vào chốt của bọn tôi...bỏ mẹ rồi...đích thực TQ đánh ta rồi..tại sao không thấy dân quân nổ súng nhỉ, chúng tràn vào trận địa của dân quân rồi còn gì, nhìn kỹ tôi thấy một vài bóng người tay chới với giơ lên trời chạy ra từ mấy cái hầm phía dân quân và ngã khụy xuống...làm gì bây giờ..nhìn sang các công sự khác của toàn tuyến chốt Chông mu cũng đã thấy lố nhố quân ta đang nhấp nhổm, hốt hoảng, đâu đó vẳng lên nhiều tiếng hỗn loạn, bắn đi, sao không bắn..súng của tao đâu rồi...ối dà tao đau quá, chết tao rồi...B41 đâu, Thắng B41 đâu, bắn đi nhanh lên...Thực tình lúc đó tâm trạng tôi rất sợ, ý nghĩ chạy trốn đã hiện lên, trước hết cứ ngồi thụp xuống tránh đạn cái đã, bên cạnh tôi thằng Hùng lên đạn đánh roạt và chĩa về phía đám đông đang chạy lại " păng ..păng..păng.." đầu nòng lửa tóe ra thấy rõ nét mặt của nó xám ngắt..cứ thế nó làm một tràng..tiếng anh Chắn " Kìa! chúng mày bắn đi đâu đấy, nhằm cho kỹ vào", nghe tiếng súng của thằng Hùng, tôi như chợt tỉnh, răng va vào nhau lập cập, tay run rẩy tìm mãi cái lẫy kéo cơ bẩm, tôi cũng lên được đạn và nhô lên khỏi mặt hào, trước mặt cách khoảng 50 mét bọn lính TQ đã ồ ạt kéo lên, đông quá, đã nhìn rõ quân phục của chúng nó, đầu đội mũ lười trai, mặc áo đại cán, đeo đằng sau cái gì như bao lô hay cái gùi, chân quấn xà cạp, súng CKC nổ liên hồi, thỉnh thoảng mới thấy AK nổ...hướng về phía ấy tôi kéo cò, khẩu AK trên tay tung lên, đạn bay lên trời thành vệt, thật sự lúc ấy run quá các bác ạ, lần đầu tiên đời lính đánh nhau thật sự, cái sống cái chết giằng co nhau, ... Thằng Tuấn loay hoay mãi mà không lắp nổi quả đạn B41, đến khi lắp được rồi thì cũng là lúc bọn lính TQ đã áp sát cách hào chúng tôi khoảng 30 chục mét, nó gần như là lấy hết sức bình sinh nhô lên hào và bóp cò, một quầng lửa phụt ra sau nó và "oàng", phía trước phải đến gần chục thằng lính TQ ngã rạp vào nhau trong quầng lửa chói sáng, thằng Tuấn kêu lên "Chết cha chúng mày rồi, Thằng Chông Mu ( là cái thằng tôi ) đâu rồi bắn đi chứ, sợ chết à.." bình thường thằng Tuấn là thằng ít nói, rụt rè, không hút thuốc, không rượu chè..thế mà giờ trông nó thật gan góc, từng trải trận mạc...lúc đó tôi còn đang chúi đầu xuống tránh đạn, nghe thằng Tuấn chửi rủa tôi bỗng thấy như bớt sợ hơn và nghiến răng bò lên công sự bắt đầu bắn về bọn TQ, lần này không hiểu có động lực gì mà cứ mỗi lần kéo cò là lại thấy năm sáu thằng lính TQ gục ngã kêu rống, chúng nó đông quá các bác ạ, có lẽ một phát đạn của tôi bắn phải xuyên táo đến ba thằng TQ một lúc...các chốt bên tiểu đội khác cũng bắt đầu nổ súng, lúc đầu cũng chệch choạc như bọn tôi, sau đó lấy lại tinh thần và bắn tập trung hơn, đích ngắm cũng trúng hơn, bọn lính TQ chết nhiều quá, nhưng chúng vẫn hò nhau xông lên....tạch. Tiếng búa gõ vào quy lát nghe rõ như một, hết đạn rồi... Sờ quanh người để lấy băng khác thì ôi thôi có đeo bao xe đâu, chợt nhớ lúc nãy, khi nghe mìn nổ, chạy ra chỉ kịp vớ lấy khẩu súng... Thằng Hùng cũng kêu lên " hết đạn rồi.." Cả hai thằng cùng lao vào hầm tìm bao xe, may quá lúc đó thằng Tuấn lại phụt được thêm một quả B41 nữa , bọn lính TQ chùn lại một lúc, tôi đã vớ được bao xe và còn lôi thêm được thùng lựu đạn ra công sự, thay băng đạn sao mà khó thế, bình thường thì chỉ cần chưa đầy một giây đã thay xong băng đạn, vẫn còn cuống các bác ạ. Lần này thì tôi và thằng Hùng bắn đã bình tĩnh hơn, hiệu quả hơn, hướng công sự của tổ tôi ( Hùng, Tôi, Tuấn ) nằm ở cái thế thoai thoải xuống dưới chân đồi nên bọn lính TQ khi tràn lên tấn công rất dễ nhưng cũng trống trải nên bọn chúng cứ thế phơi mặt cho ta bắn... Lúc đó chưa sáng hẳn, chắc khoảng 6 giờ gì đấy, chỉ nhìn thấy gần  rõ phía trước, còn xa hơn bên kia biên giới thì vẫn nằm trong sương mù.. Tôi nhìn sang phía chốt bên kia khộng thấy bắn nữa, ba thằng ta nằm vắt lên công sự  thẳng cẳng...bọn lính TQ vẫn hùng hục chạy lên để chiếm chốt.. Đã lại gần hết băng đạn nữa rồi, thằng Hùng vừa nói "lấy tao lựu đạn, hết đạn rồi.." vừa đẩy thùng lựu đạn sang nó thì nghe tiếng "ực, ườ.." giống như tiếng thằng Hùng thổ ra một cái gì, ngoảnh lại đã thấy nó ngoẹo đầu sang một bên, tay thõng xuống..Hùng ơi mày có sao không? Nói thế nhưng tôi đã biết là nó dính đạn rồi, nó đi rồi Hùng ơi...Bên cạnh thằng Tuấn lại vừa nhô lên phụt tiếp một quả B41 nữa...nước mắt tôi ứa ra nhòe nhạt từ lúc nào..


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 19 Tháng Hai, 2012, 01:39:31 am
vô cùng cám ơn bác chủ topic này . Bởi hai ngày nay đi tìm trong diễn đàn ta về chủ đề 17/2 mà thấy như tìm lá xanh mùa thu . Chúng ta cứ hồi kí oánh nhau ở đâu đó còn cái ngày thằng Bành trướng nó oánh ta lại vô tình . Binh yên nhắc một câu mà tôi thấy hơi thẹn .  ...' cứ chìm trong những chủ đề hoa lá khác ...'

 Cuộc chiến nào mà người lính QDNDVN từng chiến đấu cũng đều là quan trọng cả bác ạ, nếu năm xưa không có những người lính VN bảo vệ BGTN thì tình cảnh BGTN cũng chẳng khác gì BGPB thậm chí lính Pôn Pốt còn tàn bạo và giã man gấp mấy lần lính TQ trên BGPB.

 Nếu như bác đánh giá cuộc chiến tranh BGTN không quan trọng bằng cuộc chiến tranh giữ nước khác thì có lẽ bác đã nhầm, nhiều ngàn người lính QTN VN đã chiến đấu dũng cảm ngoan cường hơn bao giờ hết trong điều kiện khó khăn khốn cùng và áp lực nặng nề không tả hết để bảo vệ từng phân đất của Tổ quốc VN này chứ không riêng bảo vệ nơi đâu cả.

 Chúng ta những thành viên của trang mạng VMH, mọi CCB tham gia viết bài trên Box Máu và Hoa, ai cũng viết về những ký ức cầm súng giữ nước của đơn vị mình cùng chiến đấu dưới màu cờ sắc áo của QDNDVN cả. Nếu như chưa có những bài viết về ký ức đời lính chiến đấu bảo vệ BGPB hay và nhiều tư liệu chiến đấu trên BGPB thì đó là do CCB BGPB không tham gia viết bài ở VMH chứ không phải những người lính QTN VN chỉ biết đánh nhau ở đâu mà không biết giữ nhà giữ nước bác ạ. Một thực tế rất rõ ràng là thời điểm 17.2.1979 khi chiến tranh BGPB nổ ra các đơn vị đang chiến đấu trên chiến trường K đều sục sôi mong mỏi và sẵn sàng được quay ra chiến đấu trên BGPB thử lửa đọ sức với quân Bành trướng TQ, điều này được rất nhiều CCB chiến trường K từng viết lại trong ký ức đời lính của mình nói lên tâm tư, tình cảm của người lính cùng trách nhiệm đối với non sông đất nước khi có chiến tranh.

            ------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 BY xin nhắc nhở mọi thành viên lưu ý khi viết bài.

 Nội quy diễn đàn VMH quy định rất nghiêm ngặt. Không dùng từ ngữ miệt thị để ám chỉ dân tộc khác trên bài viết như Miên... Tàu Khựa ... Chệt...vv. Mong các bác lưu ý cùng nghiêm chỉnh chấp hành.

 


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 19 Tháng Hai, 2012, 04:14:07 am
vô cùng cám ơn bác chủ topic này . Bởi hai ngày nay đi tìm trong diễn đàn ta về chủ đề 17/2 mà thấy như tìm lá xanh mùa thu . Chúng ta cứ hồi kí oánh nhau ở đâu đó còn cái ngày thằng Bành trướng nó oánh ta lại vô tình . Binh yên nhắc một câu mà tôi thấy hơi thẹn .  ...' cứ chìm trong những chủ đề hoa lá khác ...'

 Cuộc chiến nào mà người lính QDNDVN từng chiến đấu cũng đều là quan trọng cả bác ạ, nếu năm xưa không có những người lính VN bảo vệ BGTN thì tình cảnh BGTN cũng chẳng khác gì BGPB thậm chí lính Pôn Pốt còn tàn bạo và giã man gấp mấy lần lính TQ trên BGPB.

 Nếu như bác đánh giá cuộc chiến tranh BGTN không quan trọng bằng cuộc chiến tranh giữ nước khác thì có lẽ bác đã nhầm, nhiều ngàn người lính QTN VN đã chiến đấu dũng cảm ngoan cường hơn bao giờ hết trong điều kiện khó khăn khốn cùng và áp lực nặng nề không tả hết để bảo vệ từng phân đất của Tổ quốc VN này chứ không riêng bảo vệ nơi đâu cả.

 Chúng ta những thành viên của trang mạng VMH, mọi CCB tham gia viết bài trên Box Máu và Hoa, ai cũng viết về những ký ức cầm súng giữ nước của đơn vị mình cùng chiến đấu dưới màu cờ sắc áo của QDNDVN cả. Nếu như chưa có những bài viết về ký ức đời lính chiến đấu bảo vệ BGPB hay và nhiều tư liệu chiến đấu trên BGPB thì đó là do CCB BGPB không tham gia viết bài ở VMH chứ không phải những người lính QTN VN chỉ biết đánh nhau ở đâu mà không biết giữ nhà giữ nước bác ạ. Một thực tế rất rõ ràng là thời điểm 17.2.1979 khi chiến tranh BGPB nổ ra các đơn vị đang chiến đấu trên chiến trường K đều sục sôi mong mỏi và sẵn sàng được quay ra chiến đấu trên BGPB thử lửa đọ sức với quân Bành trướng TQ, điều này được rất nhiều CCB chiến trường K từng viết lại trong ký ức đời lính của mình nói lên tâm tư, tình cảm của người lính cùng trách nhiệm đối với non sông đất nước khi có chiến tranh.

            ------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 BY xin nhắc nhở mọi thành viên lưu ý khi viết bài.

 Nội quy diễn đàn VMH quy định rất nghiêm ngặt. Không dùng từ ngữ miệt thị để ám chỉ dân tộc khác trên bài viết như Miên... Tàu Khựa ... Chệt...vv. Mong các bác lưu ý cùng nghiêm chỉnh chấp hành.

 
   Bác viết đúng lắm....các bác đang ở K,làm nghĩa vụ quốc tế,nhưng nghe tin TQ xâm lược VN ,các bác đã cơ động 2 quân đoàn 2 và 3 ra BGPB tạo ra áp lực vô cùng lớn Với quân xâm lược...nếu được lệnh của bộ thì các bác đã có cơ hội nổ súng rồi...thật là tiếc,


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 19 Tháng Hai, 2012, 06:07:02 am
Vậy là bác Chong-Mu đã điều chỉnh trận uýnh nhau với bọn người Trung Quốc dời mốc từ cột 61 thành 62. Lâu ngày nhầm tí!
Thanks, mong bác viết tiếp. Câu chuyện đang hấp dẫn, hồi hộp ...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lamson1981 trong 19 Tháng Hai, 2012, 09:40:59 am
Hình như bác Chông mu là người đầu tiên ( người trực tiếp chiến đấu ) kể chuyện về cuộc chiến đấu vào ngày 17-2-79 trên diễn đàn này phải không các bác ?
Bác Chông mu hãy nổ súng liên tục nhé ! Đừng để nguội như lúc trước thì quân TQ sẽ chiếm chốt đấy. ;D ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 19 Tháng Hai, 2012, 07:50:19 pm
....... bình thường thằng Tuấn là thằng ít nói, rụt rè, không hút thuốc, không rượu chè..thế mà giờ trông nó thật gan góc, từng trải trận mạc...lúc đó tôi còn đang chúi đầu xuống tránh đạn, nghe thằng Tuấn chửi rủa tôi bỗng thấy như bớt sợ hơn và nghiến răng bò lên công sự bắt đầu bắn về bọn TQ, lần này không hiểu có động lực gì mà cứ mỗi lần kéo cò là lại thấy năm sáu thằng lính TQ gục ngã kêu rống, chúng nó đông quá các bác ạ,..............
........Hùng ơi...Bên cạnh thằng Tuấn lại vừa nhô lên phụt tiếp một quả B41 nữa...nước mắt tôi ứa ra nhòe nhạt từ lúc nào..
Các bác thật khá,bác Chông Mu ạ!Bị động,chưa một lần nổ súng đánh địch mà lại nhiều địch như thế.Không có chi viện,chỉ huy của hỏa lực cấp trên,chỉ vài quả lựu đạn,vài băng đạn.Mà các bác dám đương đầu với biển người,có chủ đích tấn công ta,được trang bị đầy đủ vũ khí ,hỏa lực và tinh thần bành trướng.
Em cũng là đồng đội của các bác,trong những năm tháng chiến đấu bảo vệ biên cương.Thật lòng,em rất khâm phục bác đấy.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quannhu172 trong 20 Tháng Hai, 2012, 05:02:39 am
....... bình thường thằng Tuấn là thằng ít nói, rụt rè, không hút thuốc, không rượu chè..thế mà giờ trông nó thật gan góc, từng trải trận mạc...lúc đó tôi còn đang chúi đầu xuống tránh đạn, nghe thằng Tuấn chửi rủa tôi bỗng thấy như bớt sợ hơn và nghiến răng bò lên công sự bắt đầu bắn về bọn TQ, lần này không hiểu có động lực gì mà cứ mỗi lần kéo cò là lại thấy năm sáu thằng lính TQ gục ngã kêu rống, chúng nó đông quá các bác ạ,..............
........Hùng ơi...Bên cạnh thằng Tuấn lại vừa nhô lên phụt tiếp một quả B41 nữa...nước mắt tôi ứa ra nhòe nhạt từ lúc nào..
Các bác thật khá,bác Chông Mu ạ!Bị động,chưa một lần nổ súng đánh địch mà lại nhiều địch như thế.Không có chi viện,chỉ huy của hỏa lực cấp trên,chỉ vài quả lựu đạn,vài băng đạn.Mà các bác dám đương đầu với biển người,có chủ đích tấn công ta,được trang bị đầy đủ vũ khí ,hỏa lực và tinh thần bành trướng.
Em cũng là đồng đội của các bác,trong những năm tháng chiến đấu bảo vệ biên cương.Thật lòng,em rất khâm phục bác đấy.

   Hình như bác Chong-mu đang ở giai đoạn 1978 đó ! Bác Khanhhuyen à ! chưa vào đến giai đoạn tổng tiến công 1979 đâu .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 20 Tháng Hai, 2012, 08:40:01 am
... Khoảng tháng 5 tháng 6 gì đó, có rất nhiều nhà người Hoa kéo về đây rất đông để về bên kia biên giới, tình hình rất nhốn nháo, nheo nhóc. Bên Công an vũ trang bận bịu suốt ngày để ngăn dòng người này lại, thỉnh thoảng mới mở ba rie cho một gia đình sang bên kia, đài loa của bọn tầu cũng suốt ngày phát sang bên ta chửi bới nói Việt Nam xua đuổi người Hoa của nó về nước, tôi còn rất nhớ một đoạn mà loa nó nói đại khái là bè lũ tiểu bá Lê Duẩn cấu kết với đại bá Liên Xô muốn xâm chiếm toàn cõi Đông dương, phản lại truyền thống hữu hảo với Trung quốc, bài xích xua đuổi, cưỡng bức người Hoa về nước...
Đoạn này bác Chông-mu có nhầm về thời gian không đấy?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vanthang341ht trong 20 Tháng Hai, 2012, 09:26:21 am
... Khoảng tháng 5 tháng 6 gì đó, có rất nhiều nhà người Hoa kéo về đây rất đông để về bên kia biên giới, tình hình rất nhốn nháo, nheo nhóc. Bên Công an vũ trang bận bịu suốt ngày để ngăn dòng người này lại, thỉnh thoảng mới mở ba rie cho một gia đình sang bên kia, đài loa của bọn tầu cũng suốt ngày phát sang bên ta chửi bới nói Việt Nam xua đuổi người Hoa của nó về nước, tôi còn rất nhớ một đoạn mà loa nó nói đại khái là bè lũ tiểu bá Lê Duẩn cấu kết với đại bá Liên Xô muốn xâm chiếm toàn cõi Đông dương, phản lại truyền thống hữu hảo với Trung quốc, bài xích xua đuổi, cưỡng bức người Hoa về nước...
Đoạn này bác Chông-mu có nhầm về thời gian không đấy?

   Đúng đấy tuans ạ. TQ nêu chiêu bài 'VN bài xích Hoa kiều" từ đầu năm 1978 cơ. Từ tháng 3 tháng 4 năm 1978 đã có người Hoa chạy về nước rồi. Lúc đó chưa nhiều chỉ là những người do chúng xúi giục lam cớ để vu cáo nhằm gây sự với ta thôi. Cũng giông như chúng đòi chủ quyền " đường lưỡi bò" trên biển Đông bây giờ.
    Nhưng tình thế bây giờ khác nhiều rồi, không như thời kỳ đó TQ muốn làm gì thì làm đâu.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 20 Tháng Hai, 2012, 09:28:36 am
... Khoảng tháng 5 tháng 6 gì đó, có rất nhiều nhà người Hoa kéo về đây rất đông để về bên kia biên giới, tình hình rất nhốn nháo, nheo nhóc. Bên Công an vũ trang bận bịu suốt ngày để ngăn dòng người này lại, thỉnh thoảng mới mở ba rie cho một gia đình sang bên kia, đài loa của bọn tầu cũng suốt ngày phát sang bên ta chửi bới nói Việt Nam xua đuổi người Hoa của nó về nước, tôi còn rất nhớ một đoạn mà loa nó nói đại khái là bè lũ tiểu bá Lê Duẩn cấu kết với đại bá Liên Xô muốn xâm chiếm toàn cõi Đông dương, phản lại truyền thống hữu hảo với Trung quốc, bài xích xua đuổi, cưỡng bức người Hoa về nước...
Đoạn này bác Chông-mu có nhầm về thời gian không đấy?

   Đúng đấy tuans ạ. TQ nêu chiêu bài 'VN bài xích Hoa kiều" từ đầu năm 1978 cơ. Từ tháng 3 tháng 4 năm 1978 đã có người Hoa chạy về nước rồi. Lúc đó chưa nhiều chỉ là những người do chúng xúi giục lam cớ để vu cáo nhằm gây sự với ta thôi. Cũng giông như chúng đòi chủ quyền " đường lưỡi bò" trên biển Đông bây giờ.
    Nhưng tình thế bây giờ khác nhiều rồi, không như thời kỳ đó TQ muốn làm gì thì làm đâu.
Đoạn này em nghĩ bác Chông-mu nghe kể lại chứ lúc đó bác ấy không có mặt ở đó ...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tranphu341 trong 20 Tháng Hai, 2012, 09:33:38 am
                  Chào bạn Chong Mu! Tranphu341 đọc và theo dõi bài viết của bạn từ trang đầu tiên. Rất hồi hộp đợi đến ngày 17/2 này. Bài của bạn viết ngày càng hấp dẫn. Bạn đã kể rất chân thực về tâm lý người lính chiến lúc đó nhất là những người lính tham chiến trận đầu. Được nghe những tiếng nổ, tiến đạn chíu chíu, ngọt lịm về phía mình, xượt cạnh mình. Tiếng xé gió của các loại đạn B40-B41 HAY TIẾNG RỈT CỦA ĐẠN PHÁO. Ôi những âm thanh đó lần đầu mà nghe thấy thì có lẽ không ai dám nói là không "xón ra quần". Đúng là ma quỷ cũng không sợ bằng.

                  Trong trận chiến "biển người" đó, trong tình huống đó mà sao bạn sống sót cũng thật là lạ kỳ. Phải chăng đạn đã tránh người và muôn sự may mắn đã ủng hộ bạn để tránh trận mưa đạn đó? Làm sao bạn lại thoát ra được. Trong khi mình hoàn toàn bị bất ngờ, viện binh không có? Trong lúc công sự lại trên lưng chừng đồi? TP và anh em đang hồi hộp theo dõi tiếp bài viết của bạn.

                  Cách đây 2 ngày TP có lên Thái Nguyên, cũng vào nhà 1 đồng đội là thương binh nặng ngay tại km 26 Phú Bình đi Thái Nguyên. Mình cũng nghĩ ngay là bạn cũng ở huyện này qua giới thiệu bài đầu. Mấy anh em cùng ôn lại những trận đánh của những năm trước. Nước mắt lại tràn khi nhắc đến sự hy sinh của anh em mình.....

                   ĐẦU NĂM MỚI TP CHÚC BẠN CÙNG GIA ĐÌNH CÓ NHIỀU SỨC KHỎE CÙNG NHIỀU NIỀM VUI MỚI!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 20 Tháng Hai, 2012, 10:25:29 pm
...Không thể ngăn nổi nước mắt chảy khi nhìn thằng bạn cùng tổ tam tam gục xuống cứng đờ mà nó đã nói được gì đâu kể từ lúc nhảy ra chiến hào bắn bọn TQ xâm lược..vậy là chỉ còn hai thằng trên một hướng chống chọi với hàng trăm thằng, chúng xông lên dưới tiếng kèn và tiếng hô của bọn chỉ huy "tả khoai..tả khoai", bọn này nhiều thằng không có súng, có thằng chỉ cầm dao quắm, có thằng vẫn dùng súng trường kiểu lên quy lát bắn phát một, thây kệ ta bắn như vãi đạn chúng vẫn xông lên như kiểu dùng thịt đè người. Bên kia chốt tổ tam tam của thằng Chắc bỗng lại vang lên từng tràng RPD, quái lạ, vừa thấy cả ba thằng nằm thẳng cẳng, hay là có tiếp viện, nhìn lại thì thấy thằng Chắc đang tỳ chặt má vào báng RPD bóp cò liên hồi, trước mặt nó hàng chục thằng lính TQ chới với kêu ông ổng khụy xuống, ôi cha, sung sướng quá, thằng Chắc nhà ở xã Lương Sơn, đi cùng lính với tôi, nổi tiếng là thằng "chôm gà" của dân về uống rượu. Nhìn nó bắn và bọn người kia chết như rạ càng làm cho tôi phấn khích lên, vớ lấy lựu đạn quăng liền , mãi không thấy lựu đạn nổ, nghĩ bỏ mẹ lựu đạn thối à, thằng Tuấn hô " Kìa, sao mày không rút chốt lựu đạn à" tôi mới sực nhớ quên cả rút chốt, lần này thì nhớ rồi, sau  tiếng "oàng" tôi lại nhô lên chĩa AK bóp cò..đang hăng thì thằng Tuấn hô " tao còn mỗi một quả nữa thôi, chúng nó đông quá, bắn không xuể..chuồn thôi mày.." vừa lúc đó thì víu..đoành, víu..đoành..tiếng nổ liên tiếp ngay cách hào bọn tôi chục mét, chết cha chúng bắt đầu dùng hỏa lực lớn bắn vào đội hình mình đây, các loại cối, hình như có cả tiếng chíu chíu liên hồi như súng Ca chiu sa mà hồi ở nhà xem trong phim của Liên xô thì phải, sau này mới biết chúng bắn H12..thôi thì đất đá tung lên mù mịt, mảnh đạn văng vù vù, lúc đầu chúng chưa chỉnh nên loạt đầu đạn rơi ngay vào bọn lính TQ đang chạy phía trước chết vô số, nhưng đến loạt sau thì đạn rơi cách hào chúng tôi khoảng vài mét là cùng. Lại tiếng thằng Tuấn, nghe cả ở phía chốt đằng kia cũng hô " chuồn thôi chúng mày ơi..ơi", đang sợ run,  như nghe được tiếng mẹ gọi về nhà, tôi chỉ kịp nhét thêm quả lựu đạn vào túi, xách súng, nhìn thằng Hùng một lần nữa rồi cùng thằng Tuấn bán sống bán chết chạy lên phía trên núi, nơi ấy có một con đường mòn dẫn về quả núi phía sau ( nếu tôi không nhớ nhầm thì là núi yên ngựa ), vừa chạy vừa ngoảnh lại nhìn thì đã thấy trên hào và công sự của mình lúc nãy đứng đầy quân lính TQ rồi, chúng hò hét, nhảy múa như là vui mừng chiến thắng..nhìn xuống dưới bản Giảng Gà, sương vẫn còn phảng phất nhưng vẫn nhìn thấy rõ đen đặc quân lính TQ trên đường qua bản lố nhố từng đoàn xe, có cả xe tăng đang rùng rùng chạy sang đất ta...vậy là chưa đầy ba tiếng đồng hồ, bọn tôi đã thất thủ "chốt Chông Mu". Lúc này khắp nơi, xung quanh chúng tôi tiếng súng, tiếng cối, tiếng pháo, tiếng H12..nổ như tiếng sấm mùa mưa, trên trời những đường đạn vạch ngang dọc đỏ lừ, chắc là bọn lính TQ đã đồng loạt tiến công quân ta rồi, phía bên kia sườn chông mu hướng bản Lộc cự, nơi b1 của đại đội tôi, cách chúng tôi non cây số cũng đã thấy lắng tiếng súng, chắc chúng cũng đã chiếm được chốt rồi...đến một bãi rộng trên lưng chừng đồi Yên ngựa tôi và thằng Tuấn đã nhìn thấy gần chục thằng lính quân ta chạy trước đang lúi húi đào công sự , thằng nào thằng ấy tả tơi,..ai như B trưởng ấy nhỉ, đúng anh Ngoãn rồi..anh Ngoãn đang chạy đi chạy lại bảo lính đào công sự theo địa hình án ngữ chốt chặn con đường đi ra bản Chi Choi..nhìn thấy tôi và thằng Tuấn lếch thếch chạy tới, anh Ngoãn ôm chầm lấy chúng tôi như một người anh ôm lấy thằng em từ cõi chết trở về.."anh ơi, thằng Hùng chết rồi.." Ừ tao biết rồi, còn nhiều thằng nữa, b mình mất nhiều quá.." anh quay đi như để che không cho chúng tôi thấy những giọt nước mắt đang trào ra..thôi hai thằng mày cùng nhau ra đằng kia đào công sự lập chốt mới, còn người còn đánh.." về sau tôi mới biết Tôi và thằng Tuấn là hai thằng chạy sau cùng về đây. Cả b chỉ còn đúng 16 thằng...lúc này mới nhìn đồng hồ : 10h25 ngày 17/2/1979.

                          


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 20 Tháng Hai, 2012, 11:20:18 pm
 Ngày 17 tháng 2 đơn vị mình ở phía nam vẫn theo dõi tin thời sự . Hôm nay mới trực tiếp được nghe Chongmu kễ . Lúc đó tin báo đài thường hay nhắc đến Anh Hùng , hình như là Anh Hùng Nguyễn Đình Chinh , liệt sỹ đầu tiên trong cuộc chiến chống Bành Trướng bảo vệ biên cương phía Bắc . Không biết Chongmu còn nhớ không ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 21 Tháng Hai, 2012, 12:36:41 am
Ngày 17 tháng 2 đơn vị mình ở phía nam vẫn theo dõi tin thời sự . Hôm nay mới trực tiếp được nghe Chongmu kễ . Lúc đó tin báo đài thường hay nhắc đến Anh Hùng , hình như là Anh Hùng Nguyễn Đình Chinh , liệt sỹ đầu tiên trong cuộc chiến chống Bành Trướng bảo vệ biên cương phía Bắc . Không biết Chongmu còn nhớ không ?

 Anh hùng Lê Đình Chinh bác Hai Ruộng ạ.

 Lê Đình Chinh hy sinh khoảng cuối tháng 8.1978 bác ạ, lúc người dân Hoa Kiều ồ ạt về nước qua cửa khẩu Lạng Sơn, chẳng biết nguồn gốc sự việc thế nào lính biên phòng TQ xúm vào đánh và Lê Đình Chinh đã hy sinh sau vài ngày mới lên đơn vị trả phép.

 Đây đường line đây bác .http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=185.10

 Ngày đó báo chí nói nhiều về hiện tượng và sự kiện này, không thấy có nói LDC từng là lính ở BGTN đánh nhau với Pốt. Bỗng nhiên hôm nay BY thấy trên phần tiểu sử AH nói về vấn đề này. Hơi bị ngạc nhiên. ;D Khi đó BGTN thông tin còn nóng bỏng và xục sôi hơi nhiều vì báo chí lúc đó đã nói rõ ràng là những trận chiến đấu giữa 2 bên, còn BGPB chỉ mới là những sự vụ lộn xộn giữa dân sự và lính biên phòng. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Hai, 2012, 05:48:07 am
Các bác xem vài thông tin và hình ảnh về LS Lê Đình Chinh ở đây (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,185.msg150245.html#msg150245) và ở đây (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,979.msg196557.html#msg196557)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Hai, 2012, 12:52:18 pm
... Em tìm được một trang nói về vụ anh Lê Đình Chinh, tương đối kỹ. Đây là đường link để các bác tham khảo: http://maithanhhaivietnam.wordpress.com/2012/02/15/ng%C6%B0%E1%BB%9Di-linh-d%E1%BA%A7u-tien-nga-xu%E1%BB%91ng-tr%C6%B0%E1%BB%9Bc-cu%E1%BB%99c-t%E1%BA%A5n-cong-c%E1%BB%A7a-trung-qu%E1%BB%91c-tren-bien-gi%E1%BB%9Bi-phia-b%E1%BA%AFc-thang-21979/

Hầu hết bài báo ấy lấy từ bên trang nhà ta, bác ấy quên ghi nguồn!  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 21 Tháng Hai, 2012, 01:56:24 pm
 Tặng bác Quannhu172 một bài viết về liệt sĩ Lê Đình Chinh .
 http://http://www.thanhnien.com.vn/pages/20110216/le-dinh-chinh-trong-ky-uc-nguoi-me.aspx


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 21 Tháng Hai, 2012, 08:42:02 pm
 Trước khi ra mặt trận , đơn vị mình phát động phong trào học tập tấm gương Liệt Sỹ Lê Đình Chinh , đơn vị cắm trại 100% , chuẩn bị ra phía Bắc làm nhiệm vụ . Nhưng đùng một cái lệnh lại điều qua Tây Nam , từ đó cũng không nghe ai nhắc tới Liệt Sỹ Lê Đình Chinh nữa . Hôm nay nghe Chongmu kễ chuyện đánh nhau không dùng vũ khí với quân Bành Trướng nên từ trong ký ức mình lại vực dây . Liên tưởng đến tấm gương của Liệt Sỹ Lê Đình Chinh . Nếu ngày đó mà cấp trên không thay đổi quyết định thì có khi mình và Chongmu chung chiến hào rồi .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: VMH trong 21 Tháng Hai, 2012, 08:49:30 pm
Giỏi, cuồng vọng đến độ tự so sánh mình với Bác Hồ thì ghê rồi! Bạn quannhu172 (tức hp76 hay gì đó) nên "rút khỏi cuộc chơi" đi thôi nhỉ?!

Treo thành viên quannhu172 vĩnh viễn vì có nhiều bài viết vi phạm nghiêm trọng Nội quy của Diễn đàn!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 21 Tháng Hai, 2012, 10:17:01 pm
Lão quannhu172 bị tù chung thân rồi! He he he!
 Đáng đời! Hoan hô bác VMH đã xử lý đúng lúc, kịp thời!

 Tôi nghĩ khác về vấn đề này Quân khí viên ạ, ngược lại tôi thấy buồn. Mỗi khi thành viên VMH dù là ai vi phạm nội quy diễn đàn thì cảm giác của tôi thấy man mát một nỗi buồn, mặc dù vẫn biết cần phải như thế. Cảm giác đó như cảm giác năm xưa đồng đội bị thương, hy sinh sau mỗi trận đánh vậy.

 Thật ra từ rất lâu rồi BY đã biết nick quannhu172 là ai? Từng mang nick gì xưa nay, nhưng trên nguyên tắc anh ấy không nói ra thì BY cũng không nói. Cũng bởi BY biết nick quannhu172 anh là ai nên mới muốn anh tự giác chấp hành nội quy của diễn đàn VMH, cho dù hôm nay anh là ai? Làm gì và ở đâu thì vẫn là một người VN, có thể bản thân anh không có ký ức chiến đấu hào hùng như nhiều CCB khác, nhưng ít nhất cũng có cái tự hào về một thời bản thân mình từng cầm súng. Rất tiếc anh đã không hiểu được điều đó, ngoảng lại phán xét về quá khứ, chế diễu đến tương lai, hể hả với hiện tại và nhìn mọi sự việc bằng mặt trái của vấn đề. Nhưng BY chỉ xin anh hãy nhớ lấy một điều: Làm con thì không chê cha mẹ khó đến chó cũng không chê chủ nghèo. Dù là con cóc thì khi chết nó cũng phải quay đầu về núi, tục ngữ ca dao xưa các cụ để lại có thể không đúng với hiện tại những chắc chắn không sai.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 21 Tháng Hai, 2012, 11:42:44 pm
...Trưa hôm ấy (17/2/1979 ), nhai vội mấy củ sắn cho đỡ đói bụng, bọn tôi lại lao vào cuộc chiến chặn quân xâm lược TQ đang tràn vào đất ta, từ trên đồi Yên ngựa nhìn xuống con đường sỏi đất đi từ bên kia biên giới qua bản Giảng Gà đi ra ngã ba cầu Lũng Đính từng đoàn quân TQ rùng rùng chuyển động xen kẽ với những chiếc xe quân sự, đi đầu là ba chiếc tăng, quân lính của chúng rất tạp nham, quân trang lung tung cả, tốp đi đầu hầu như là không có súng chỉ mang gậy, dao, đòn gánh, cáng...nếu có súng cũng chỉ là CKC, súng trường, tốp này đi hàng ngũ lộn xộn, vừa đi vừa hát, có kèn thổi như kiểu khúc quân hành nghe lanh lảnh..chắc là sau khi chiếm được chốt ta ở ngọn Chông mu chúng đã chỉnh đốn lại đội hình và tiến sâu vào đất ta để ra con đường nhựa ngoài Đình phong, con đường này nối từ cửa khẩu Pò peo xã Ngọc Khuê đi ra thị trấn Trùng Khánh. Lúc ấy chúng tôi chỉ còn gần hai chục thằng dưới sự chỉ huy của Anh Ngoãn, b trưởng, vũ khí ngoài AK còn 1 cối 60, hai gánh đạn, 3 khẩu RPD, một của thằng Chắc, một của thằng Páo mỗi khẩu chỉ còn hơn nửa cơ số đạn, 3 khẩu B40 và B41 với gần chục quả đạn, đội hình bố trí dàn trải lưng chừng đồi Yên ngựa, chuẩn bị nổ súng vào đội hình địch thì có thêm 5 dân quân đem theo 2 khẩu K50 đủ cơ số đạn ( vì sáng chưa kịp bắn đã chạy ), 3 CKC cũng đủ đạn, lựu đạn còn nguyên. Lúc này, đoàn quân TQ đã kéo qua chỗ chúng tôi bố trí đội hình và rất có thể chúng đã ra được đến bản Đoỏng Luông ( Cách biên giới khoảng 3km ), suy đoán của bọn tôi khá chuẩn, từ phía Đoỏng Luông đã nghe thấy rộ lên tiếng các loại súng, chắc quân b3 chốt ở ngoài ấy đã đối đầu với quân TQ, thấy nhiều tiếng của B41 nổ...đoàn quân TQ bị ồn ứ lại không thấy chuyển động nữa, bọn chúng thằng thì ngồi bệt xuống, thằng thì chạy ra bãi ruộng ỉa, đái..chúng tôi thấy rõ mồn một..bỗng thấy một tốp quân TQ cỡ đại đội tách hàng rẽ sang bên kia đồi, toán này thằng nào cũng được trang bị AK, cả B41, đại liên. Anh Ngoãn phán đoán chắc bọn này định vòng ra tập kích vào sườn của b3 ở Đoỏng luông đây, Anh Ngoãn ra lệnh khẩu đội cối lấy tầm ngắm bắn vào đội hình của bọn này, khổ nỗi ba thằng lính cối loay hoay mãi mà không lấy được, thằng lấy tầm ngắm tốt nhất thì đã hy sinh trận sáng nay rồi,đang không biết làm thế nào thì ở phía sau chúng tôi có tiếng chân chạy thình thịch tới, tất cả quay súng lại, cứ tửng lính TQ tập hậu, thì ra là anh Chắn, a trưởng của tôi, mặt mũi đen nhẻm đầy máu, anh bị thương ở bắp đùi, thế mà vẫn chạy được về đến đây, chưa kịp hàn huyên thì Anh Chắn bảo bọn lính cối "chúng mày để anh làm", nhìn những động tác thành thạo của anh Chắn, bọn tôi không khỏi ngạc nhiên,...cắc..păng..quả cối bay ra khỏi nòng nghe đanh gọn, phía bên kia đồi một đám khói nổ ngay vào tốp đi đầu, ba bốn thằng TQ ngã lăn ra giãy đạp, lại cắc..păng..liên tiếp mấy quả cối tiếp theo giã vào đội hình quân TQ định tách nhóm đánh tập hậu quân ta..cùng lúc đó anh Ngoãn hô " B41 bắn", đồng loạt 3 khẩu B41, trong đó có thằng Tuấn tổ tam tam với tôi, phóng hỏa, phía dưới đường ba quầng lửa bùng lên, trong đó  có một phát trúng chiếc xe tải kiểu Hồng hà, bọn lính TQ thằng chết thằng bị thương kêu oai oái, ngọn lửa bùng ra từ chiếc xe bị trúng đạn B41 cháy lan sang cả đám bộ binh đang bị dồn ứ xung quanh làm nhiều thằng bị cháy quần áo, chúng dập không kịp lăn lông lốc xuống ruộng để dập lửa...đến lúc này bọn TQ mới để ý đến chúng tôi ( cũng thật lạ là bọn này hình như không có lính trinh sát thì phải, bọn tôi rất ngạc nhiên khi thấy chúng cứ thản nhiên đi như chỗ không người, bọn tôi bố trí đội hình ngụy trang sơ sài, chỉ cần dùng ống nhòm quan sát là phát hiện được ngay, thế mà bọn này, chắc chúng đông quá nên không thằng nào bảo được thằng nào, chẳng thằng nào chịu trinh sát hướng đi, cũng có thể chúng thấy bọn tôi có một nhúm quân nên không thèm đánh mà cứ thế kéo quân tràn qua cho đúng với kế hoạch của cấp trên chăng ), trong đám đông có một vài thằng, chắc là chỉ huy, chỉ tay lên chỗ chúng tôi chốt nói nghe như là "ủng ..phua..tả..tả", thế là bọn lính tản ra và bắt đầu chĩa súng vào chúng tôi nhả đạn đồng thời tiến lên chốt của chúng tôi, vẫn cái cảnh biển người ồ ạt chạy lên dưới tiếng kèn hiệu lanh lảnh. Lần này tuy vẫn còn khá run nhưng so với sáng nay thì đã đỡ hơn, chúng tôi đồng loạt nổ súng, bây giờ thì đã có một vài thằng bắn điểm sạ được rồi, từng loạt AK nổ chát chúa, từng tràng RPD giòn rã, B41 tiếp tục phụt lửa vào quân thù, khẩu cối vẫn thỉnh thoảng nhả đạn đều đặn vào đội hình định..Tuy nhiên so với biển người của bọn lính TQ thì chẳng thấm vào đâu, thằng này gục xuống thì thằng khác giật lấy súng hoặc dao rồi lại xông lên, thấy quân chết nhiều quá, chắc bọn chỉ huy thổi kèn rút quân, bọn lính quay đầu chạy chí chết. Anh Ngoãn hô "dừng bắn" và kiểm quân số, không ai thương vong cả, bọn tôi băng bó cho anh Chắn lúc này đã xỉu vì máu ra nhiều vả lại cùng khẩu đội cối 60 chiến đấu nữa. Vừa băng bó xong cho Anh Chắn thì lại nghe thấy chúng hô tiến quân, chúng tôi nhìn xuống thì bọn lính TQ lần này tiến lên chính là loại lính giống như toán bị cối ta bắn lúc chúng địch tách ra đánh tập hậu quân ta, bọn này có vẻ chính quy đây, thằng nào cũng có AK, lựu đạn quanh người, đội mũ sắt, chân vẫn quấn xà cạp...và lần này nguy hiểm và khó khăn hơn cho chúng tôi rất nhiều là bọn TQ tiến đánh chốt chúng tôi dưới sự bắn yểm trợ của các loại cối 60 và 82 được chúng bố trí ở phía đồi bên kia bắn sang...đạn cối nổ chát chúa quanh các hầm công sự của bọn tôi, đã nghe thấy vài tiếng kêu đau đớn và tắt lịm trong hổ lốn tiếng nổ...Anh Ngoãn hô " khi nào dứt tiếng pháo thì phải lên hào ngay ".. y như rằng khi chúng tôi nhô lên thì đã thấy bọn lính TQ đang ào ạt xông lên chỉ cách đội hình bọn tôi khoảng sáu bẩy chục mét gì đấy, vừa chạy chúng vừa hô điệp khúc "tả khoai, tả khoai"...và bắn xối xả vào đội hình chúng tôi. Cả trận địa bắt đầu nổ súng chống trả đợt tiến công này một cách quyết liệt, RPD bây giờ chỉ còn hai khẩu nhả đạn, một khẩu đã bị tung lên phía trước cùng với sự hy sinh của một lính ta, cũng như vậy B41 đã gần hết đạn, phải bắn cầm chừng, nhiều đạn nhất bây giờ chỉ còn 3 khẩu K50 của 3 đồng chí dân quân, nhưng tầm bắn của K50 lại rất gần (khoảng 50m đổ lại)..tình hình đạn dược rất căng thẳng, chắc để bảo toàn lực lượng và có thêm thời gian, anh Ngoãn hô rút lui sau khi bố trí 2 cây RPD và 3 khẩu K50 bắn trấn áp bọn lính TQ, còn toàn bộ đội hình chạy vào sâu trong dãy núi Chông Mu, thằng Tuấn đã bắn hết đạn cõng anh Chắn trên vai chạy nhanh như ngựa, đúng như chúng tôi đoán, cậy đông, bọn lính TQ thấy chúng tôi rút cũng không thèm đuổi theo...lần thứ hai chúng tôi thất thủ..quân số lại giảm thêm mấy mạng...tôi vẫn lành lặn cho đến giờ phút này, ơn Trời, ơn Phật...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 22 Tháng Hai, 2012, 10:04:50 am
Đọc hồi ức của nhà Bác Chongmu1978 hay và rất thực. Cảm ơn Bác đã cho ae biết được những gì đã xảy ra vào cái ngày 17/2/1979, theo nhà em nghĩ, chắc là khắp các tuyến phòng thủ của quân ta trên toàn biên giới đều gặp phải những gì mà Bác đã từng viết : sự bất ngờ, mất cảnh giác, lơ là trong việc canh phòng...rồi quân địch đông quá, lấy thịt đè người...mất mát, thương vong trong những ngày đầu của cuộc chiến. Hôm nay, 22/2, ngày này 33 năm trước, thị xã Cao bằng chính thức thất thủ và rơi vào tay giặc. Trước khi rút đi, bọn xâm lược đã tàn phá thị xã một cách dã man kiểu huỷ diệt, từng nóc nhà, từng cột điện, thậm chí cả chiếc ghế đá ở công viên...đều bị chúng áp bộc phá cho nổ tung.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chiensivodanh trong 22 Tháng Hai, 2012, 10:05:59 am
để em phụ họa với bác Chông Mu mấy tấm hình về súng tiểu liên K 50 Trang bị cho dân quân địa phương lúc bấy giờ .

 khẩu này K 50 nguyên bản của NGA . nghe nói : bắn chừng 2 băng đạn thì nòng súng đỏ lên và đạn rơi ngay trước mặt :

 (http://i22.photobucket.com/albums/b342/ketchupnga/nuocngatrongtoi/ppsh41.jpg)

khẩu dưới này là K 50 M , súng này do Việt nam cải tiến từ K 50 nguyên gốc của NGA  có tiến bộ hơn đôi chút , cũng nghe nói : súng chỉ bắn dược chế độ liên thanh ,không bắn một phát một được .

(http://i1019.photobucket.com/albums/af319/heroxiii/k50m.jpg)


Hình ảnh quân ta cầm súng :

(http://i1019.photobucket.com/albums/af319/heroxiii/k50m_1.jpg)

còn dưới đây là nguồn tài liệu :

 http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=4084.0 (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=4084.0)



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 23 Tháng Hai, 2012, 12:12:55 am
...cả b bây giờ chỉ còn hơn chục người thất thểu, thằng thì kéo lê súng vì không còn sức để đeo hay vác nữa, hai ba thằng thay nhau cõng thương binh, thằng Tuấn vẫn cõng anh Chắn, chắc vì thường ngày nó không rượu chè, không chơi bời nên khỏe thế, đi sâu vào trong rừng hướng bản Chi choi, đi thì cứ đi chứ cũng không biết quân ta ở bản này có còn trụ được ở đó hay không? Anh Ngoãn lúc thì chạy lên, lúc chạy xuống động viên toàn đội cố gắng chịu đựng cơn khát, cơn đói đang giày vò, vừa hay đằng trước có một cái khe suối, mọi người chạy ùa lại nhưng ôi thôi, suối cạn! thằng Tuấn đặt anh Chắn xuống và thở dài "lấy đâu nước cho anh Chắn bây giờ", lúc này anh Chắn vừa tỉnh, anh khẽ bảo thằng Tuấn " Em xuống chỗ suối cạn, cứ thấy cây Cần dại mọc, đào sâu xuống sẽ có nước.." thôi thì cứ thử xem sao, nó rủ tôi đi xuống suối cạn và hai thằng cùng tìm, lạ thay có nước thật mà nước ngấm ra trong vắt, cả trung đội thi nhau uống như chưa từng được uống cái loại nước suối ngon lành đến vậy. Lúc này đã là 4,5 giờ chiều rồi, tiếng súng đã bắt đầu giảm, chỉ còn tiếng ì ùng ở nơi xa vọng lại, anh Ngoãn lệnh tiếp tục lên đường rút về bản Chi Choi, nơi ấy có B4 đang chắn giữ Chợ và Cầu Lũng Đính, hy vọng ta vẫn giữ được huyết mạch này. Trời nhập nhoạng rồi, ta đi nhanh thôi, anh Chắn giục mọi người, lúc này anh đã có thể tập tễnh bước được. Đi thêm được một đoạn nữa, đến ngã ba đường mòn, chỗ ngoặt rẽ trái là ra bản Chi Choi, bỗng từ phía bên kia đổ lại, cũng một đoàn lính nhấp nhô đi tới, bỏ mẹ rồi, đụng thám báo TQ, anh Ngoãn vẫy tay ra hiệu mọi người tản ra và tìm chỗ nấp, sẵn sàng súng ống chiến đấu, tôi bật nhẹ lẫy an toàn khẩu AK, hướng về đoàn lính kia sẵn sàng nhả đạn, cả đội căng mắt ra theo dõi, chỉ còn cách ba chục thước, rồi hai chục, mười thước..anh Ngoãn cầm khẩu K54 định vung lên làm hiệu lệnh nổ súng thì bất chợt, bọn người bên kia hình như có một thằng vấp ngã kêu "ái trời" và nhiều tiếng nói khẽ "mày có sao không", trời ạ, quân ta, suýt thì chết cả lũ...rồi cả bọn ôm chầm lấy nhau, có thằng khóc rống lên "các anh ơi, chết nhiều quá, chúng nó chết thảm quá,...", chả là bọn này ở B1, chốt ở bản Lộc cự, cũng như bọn tôi, bị bọn TQ tràn lên, bắn không xuể, chỉ có gần chục thằng nhanh chân chạy thoát được, còn lại bị nó thịt hết, b trưởng, b phó cũng hy sinh. Thế là nhập vào đội của chúng tôi cùng rút về bản Chi Choi, lúc này súng đã ngừng hẳn, đường tối om, nhưng chúng tôi vẫn cắt đường để đi vì vùng này rất quen thuộc, đã ra đến đường cái, anh Ngoãn lệnh cho chúng tôi dừng lại và cùng thằng Hon bò ra ngoài đường trinh sát trước, quay về anh nói "tầu đóng kín mặt đường rồi, chúng có lẽ bị B4 đánh chặn ở đầu cầu Lũng đính, không thể qua cầu được nên rút về đây chờ sáng sẽ đánh tiếp " ta phải quay lại rồi rẽ trái, vượt cầu về bên kia, chắc B4 vẫn còn chốt ở đấy. Chúng tôi lại lặng lẽ , người nọ nối người kia theo hàng xuyên qua những tàng đá để về hướng đã định. Lúc này có lẽ khoảng 7 giờ tối, trời tối đen như mực, gió rét càng làm cho bụng ai cũng sôi lên ào ào, mọi người động viên nhau cố gắng đi nhẹ nhàng không gây tiếng động, nguy hiểm. Đã nhìn thấy cái cầu Lũng đính, anh Ngoãn lại cùng thằng Hon bò ra trước thám thính, anh vẫy chúng tôi khẩn trương vượt qua cầu, quái lạ, đánh nhau như thế , cái cầu là mục tiêu quan trọng nhất với cả hai bên mà sao vắng vẻ, đi qua dễ dàng làm vậy, bọn tầu thì thường là tối không bao giờ đánh nhau, co cụm lại ngủ, nhưng còn ta thì đâu hết cả rồi, vừa qua khỏi cầu thì Huỵch..ặc..một cú đấm như trời giáng thẳng vào lưng tôi, vì tôi đi sau cùng, đau quá tôi nằm vật xuống, hai ba bóng đen xô lại ghì chặt lấy tôi, bịt ngay miệng tôi lại, một thằng túm tóc định giật ngược thì túm ngay phải cái mũ nỉ của tôi, hắn đưng bật ngay dậy và khẽ hô "quân ta mày ạ", thằng kia bỏ ngay tôi ra và vực tôi dậy, "lính nào ?", "b2" tôi thều thào, sự việc diễn ra rất nhanh, toán đi trước không hề biết, chắc là mạnh ai nãy chạy về hướng trước, đến khi dừng không thấy tôi anh Ngoãn mới quay lại tìm sợ tôi lạc chăng, lúc quay lại thấy tôi và ba thằng lính B4 đang dìu nhau về, "suýt nữa em bị thịt" "tại quê không lên tiếng, mà lại mò mẫm đi trong đêm, bọn tao tưởng thám báo TQ, cũng còn may là được lệnh của anh Nhật, (b trưởng B4 ) là phải bắt sống về khai thác, không thì quê toi rồi" thế là cả bọn dắt díu nhau về nơi đóng quân của b4, trước hết phải giải quyết cái đói đã, thịt lợn luộc cùng với cơm tống đầy bụng, thật đã, hỏi lấy đâu thịt vậy anh, TQ bắn pháo, súng nổ, lợn dân sợ chạy, lính ta bắn lấy cái ăn. No nê, hồi sức lại mới bắt đầu hàn huyên,
- thế lúc nãy chúng mày đi đường nào về
- bọn tao định vào bản Chi choi thì đã có TQ đóng ở đấy rồi, quay ra hướng bản Lũng đuông rồi về đầu cầu
- may đấy, nếu từ Chi Choi mà theo đường cái về cầu thì bọn mày toi rồi, bọn tao vừa cài mìn ở đấy về
- Ở đây đã đánh chưa
- Rồi, lúc đầu bọn tao chốt ở Chi Choi, TQ vào đông quá, có cả xe tăng, bọn tao thịt được hai cái, còn lính TQ thì vô kể, cầm chân nó được đến trưa thì hết đạn phải rút về bên này
- thế nó không đuổi theo à
- về bên này thì gặp một C của bọn 677 đang kéo lên chốt ở cầu này, bọn tao được viện trợ cả người lẫn đạn, quay lại uýnh tiếp, nên nó mới không sang được cầu.
- bọn này tối không đánh nhỉ
- 5 giờ chiều là nó thổi kèn thu quân về ăn cơm rồi, chắc tối đếch dám đánh.
- không biết ngày mai thế nào nhỉ
- hôm nay không mất gáo là may rồi, ngày mai thế nào kệ cha nó, ngủ đi lấy sức bọn bay, nhớ đánh thức nhau để gác sách nhé - tiếng anh Nhật rành rọt.
...vừa mệt, vừa đau vì bị cú đánh ban nãy, tôi ngủ lúc nào không biết ...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vanthang341ht trong 23 Tháng Hai, 2012, 08:36:01 am
Trích dẫn
.vừa mệt, vừa đau vì bị cú đánh ban nãy, tôi ngủ lúc nào không biết ...
   

   Bạn viết hay quá, tiếp tục hành quân nhé.

   Cú đanh ấy có đau đến bây giờ nữa không chongmu1978?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chienc3.1972 trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:06:08 am
@chongmu1978: Bác ở xã nào thuộc huyện Phú Bình đấy hở bác? Từ 1968~1970 tôi học Cấp 3 Trần Phú (Phú Bình) bác ạ. Nhà tôi (sơ tán) ở khu vực đồi UBND xã Bảo Lý đó bác. Hiện tại lứa cùng khóa với tôi ở Phú Bình năm đó vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Bác có học cấp 3 ở Phú Bình không?
Bác viết hay lắm, chúc bác khỏe, viết đều tay cho anh em được biết thêm về chiến tranh BGPB đi bác.
Trên diễn đàn này có nhiều loại ý kiến lắm, bác cứ vững tay bút mà viết miễn là viết ra những sự việc có thật, không có gì ngoài sự thật bác nhé.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:16:36 am
Tiếp sức, tiếp sức, để bà con ta biết cái Chông Mu nó nằm chỗ mô,  ;D:

Đồi Chông Mu thuộc xã Đình Phong huyện Trùng Khánh Tỉnh Cao Bằng; nằm giữa hai cột mốc biên giới 62 và 63.
(http://ni0.upanh.com/b5.s24.d1/69d77784861665ad0292d0e86d8ebb1a_41223800.chongmu.jpg) (http://www.upanh.com/chong_mu_upanh/v/cnze4h1r3dv.htm)



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: baoleo trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:22:05 am
Đã dọn dẹp một cơ số các bài không liên quan đến toppic.
Mõ baoleo kính cáo.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: danviet trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:33:04 am
Hì, đang biên soạn hình ảnh thì đã thấy bác Quangcan post lên rồi. Thôi thì cũng là một góc nhìn khác vậy
(https://lh4.googleusercontent.com/PZxq9WzHqGMWKMhvOG6woBF2SaXtO1CRU5DX0vlE03zAou4QadR37RCZbPipVLt0a020KxBoGU6YZudRqC_gYv_TPUlX_NCrB5lfXnMndIet)
(http://mw2.google.com/mw-panoramio/photos/medium/47402964.jpg)(http://mw2.google.com/mw-panoramio/photos/medium/47402976.jpg)
Cầu Lũng Đính nhìn từ hướng Nam và hướng Bắc (ảnh sưu tầm-tác giả Ngọc Viên)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:34:25 am
Trích dẫn
....- thế lúc nãy chúng mày đi đường nào về
- bọn tao định vào bản Chi choi thì đã có TQ đóng ở đấy rồi, quay ra hướng bản Lũng đuông rồi về đầu cầu
- may đấy, nếu từ Chi Choi mà theo đường cái về cầu thì bọn mày toi rồi, bọn tao vừa cài mìn ở đấy về
- Ở đây đã đánh chưa.....

Bản Chi Choi thì nhìn thấy trên bản đồ rồi.
Bản Lũng đuông? Đỏng Luông chứ bác nhỉ, 2 đường cùng về xóm Đầu Cầu (Lũng Đính) mà,  ;)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: danviet trong 23 Tháng Hai, 2012, 09:44:23 am
Nhiều chỗ khác nhau có thể do phiên, phát âm thôi bác ạ. Em thấy Nộc cu trên bản đồ cũng có thể là Lộc Cự trong câu chuyện kể của bác Chôngmu.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: speed trong 23 Tháng Hai, 2012, 12:34:42 pm
Bác Chongmu hành quân tiếp đi bác nhá ;D Cháu đọc mà thấy hay và cũng có nhiều cảm xúc quá bác ạ. :o


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 23 Tháng Hai, 2012, 12:38:55 pm
 Bác chongmu@ : Lính TQ ma cụ thể cái đám đi đầu là dân binh thôi,nên mới có trang bị va kỷ luật, hàng ngũ lộn xộn như thế , TQ họ đông người vì thế họ không tiệc ,không ngại hy sinh sinh mang,thậm chi quá nhiều sinh mạng để đạt 1 mục tiêu họ muốn ,cho những dân binh dao quắm ,gồng gánh đi trước để làm bia đỡ đạn ,tiêu hao vũ khí đạn dược của đối phương trước ! rồi lính chính quy tiến sau !!!
 Bên ta sao lực lượng quá mỏng như vậy,1 đại đội mà các B chốt qua xa nhau như thế ,lại bị bất ngờ (thực ra là chủ quan,không tin họ sẽ đánh thật ) ,xuất kỳ bất ý đánh vào ngay ngày nghỉ cuối tuần ,dùng biển người tấn công thì quân ta bục chốt là tất nhiên ,bắn làm sao xuể ,đạn có cơ số lại không được tiếp tế ! nhưng trong tình huống đó ,các bác vẫn có thể chiến đấu như thế là quá dũng cảm, đạt hiệu xuất quá cao rồi ! chỉ tiếc nếu cấp trên không chủ quan từ đầu,có khả năng bố trí lực lượng 1d thay vì 1 B ở hướng này thì quân TQ có qua được khu vực chongmu cũng sẽ phải chịu thương vong rất nặng nề ! Họ chỉ đánh ban ngày ,ban đêm thổi kèn thu quân ngủ tập trung 1 chỗ như đi chợ ,nếu ta có đủ lực lượng mà tập kích ban đêm ,có đủ pháo cối chi viện mà giã ngay giữa đội hình địch , em nghĩ đạn bắn ra có muốn bay lệch mục tiêu cũng không có chỗ mà lệch ,trừ bắn chỉ thiên ;D
  Là nhà em giả sử ,nếu thôi bác ạ ! Mời bác tiếp tục nổ súng !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 23 Tháng Hai, 2012, 01:20:31 pm
Híc, em thấy BsChung "giả sử" quá chuẩn.
Nhưng lúc đó quân ta đều đang ở K chứ không thì...
Em thấy đa số các cụ đánh 79 đều nói bọn nó cứ sáng ra thổi kèn đánh, tối lại thổi kèn thu quân. Có khi nó ở tập trung ngay dưới chân điểm cao của mình nhưng lực lượng mỏng, vũ khí thiếu mình chả làm gì nổi. Đứng trên chốt nhìn thấy cả quân nó đốt lửa sưởi với nhau mà chịu.
Thế nên đến khi quân chủ lực ta ra bắc bố con nhà nó chả cút sớm không thì toi.
Nó thử rút chậm 1 hôm thôi xem nhỉ!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 23 Tháng Hai, 2012, 01:46:15 pm

 Hình như đám lính bác chongmu1978 đụng này chỉ là lính địa phương quân chứ chưa phải lính chủ lực. Vì không thấy có pháo bắn mở đường và có ba cái xe tăng cũ, xe thiết giáp cũng không thấy, hay những toán lính sơn cước tinh nhuệ. Cứ như nó đưa đám lính này ra cho mình giết...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 23 Tháng Hai, 2012, 01:50:55 pm
Híc, em thấy BsChung "giả sử" quá chuẩn.
Nhưng lúc đó quân ta đều đang ở K chứ không thì...
Em thấy đa số các cụ đánh 79 đều nói bọn nó cứ sáng ra thổi kèn đánh, tối lại thổi kèn thu quân. Có khi nó ở tập trung ngay dưới chân điểm cao của mình nhưng lực lượng mỏng, vũ khí thiếu mình chả làm gì nổi. Đứng trên chốt nhìn thấy cả quân nó đốt lửa sưởi với nhau mà chịu.
Thế nên đến khi quân chủ lực ta ra bắc bố con nhà nó chả cút sớm không thì toi.
Nó thử rút chậm 1 hôm thôi xem nhỉ!

      Minhinh1960@ : Đám lính trang bị AK ,đại liên, B41 đi ngay sau đám dân binh mang dao quắm,CKC đó thôi ,Chongmu đã bị pháo và hỏa tiễn h12 bắn,và bên hướng bản Chi Choi b3 đã thịt 2 cái xe tăng rồi .
      Đành rằng Đại quân ta chủ yếu đa số các đơn vị chính quy đều ở k ,nhưng nếu ta nắm được ý đồ và tham vọng thật của "bạn" thì với lực lượng địa phương ,quân khu ngay tại chỗ ta cũng có thể huy động lực lượng ,thành lập các đơn vị mới ,bố trí hợp lý trên toàn tuyến nhất là những điểm xung yếu ,các trục giao thông và các mục tiêu chính như thị xã ,thị trấn ven biên giới với "bạn" sẵn sàng từ trước rồi ! tình hình BG đã căng thẳng từ trước đó vài năm ,và năm 1978 đã nguy hiểm với những sự kiện sung đột nhỏ lẻ và Vấn đề nạn kiều ..! Cái chính là ta đã chủ quan mất cảnh giác ,tin tức Tình báo không kịp thời ,không đánh giá đúng ý đồ và tham vọng cũng như kế hoạch tấn công của họ ,họ đã tuyên bố thẳng là " Phải dạy cho VN 1 bài học" rồi là gì ! sau khi bị bất ngờ và tổn thất ta mới điều chỉnh lực lượng tại chổ và phía sau lên và đã chặn ,làm chậm bước tiến của địch 1 cách đáng kể mà chưa cần tới lực lượng ở K đấy thôi ! khi QD2 và sau đó là QD 3 từ K rút về phía bắc thì khi đó, ngày 5-3 ,sau khi vào được TX LS "bạn" tuyên bố đã hoàn thành mục tiêu cuộc chiến ,chiến thắng và rút quân về nước rồi còn đâu !
     Với những con đường độc đạo ,nhỏ hẹp ,những thung lũng và thị trấn nhỏ ,mật độ tập trung quân và cơ giới dày đặc như thế , trong đất mình địa hình thuộc như lòng bàn tay,tọa độ có sẵn ,không cần đến không quân ,chỉ cần có vài trận địa pháo cỡ vừa và nhỏ từ 105 ,85 nòng dài ,cối 100 ,cối 82 trở lại thôi ,chưa cần tới BM 21 ,MK 19 ! 
            NẾU...! lại nếu  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 23 Tháng Hai, 2012, 04:23:20 pm
 "Với những con đường độc đạo ,nhỏ hẹp ,những thung lũng và thị trấn nhỏ ,mật độ tập trung quân và cơ giới dày đặc như thế , trong đất mình địa hình thuộc như lòng bàn tay,tọa độ có sẵn ,không cần đến không quân ,chỉ cần có vài trận địa pháo cỡ vừa và nhỏ từ 105 ,85 nòng dài ,cối 100 ,cối 82 trở lại thôi ,chưa cần tới BM 25 ,MK 19!"
Híc, quá chuẩn. Chả nói đâu xa, đường từ nhà em lên tận Tân Thanh - Lạng Sơn, hai bên toàn núi, có đoạn bên núi bên vực. Đường đi ở giữa 2 dãy núi hai bên như là cái lòng máng ấy, chỗ nào rộng rộng một tý chắc chỉ khoảng 2km, nhưng ít lắm. Nếu cứ như cái kế hoạch ban đầu mà Trung Quốc huyênh hoang tuyên bố thì quân của họ tha hồ mà chui vào những cái hom giỏ. Cái chủ yếu là do ta chủ quan, không lường hết được ý đồ của địch. Chứ lúc ấy nguyên QK1, QK2 cũng thiếu gì quân. Nhưng sự chủ quan dẫn đến không có sự chuẩn bị đầy đủ về vũ khí, khí tài và lực lượng một cách xứng đáng nên mới để bạn vào sâu đến hơn chục km thế chứ.
Theo cá nhân em nếu ''bạn'' ấy mà không quyết định rút quân ngay, hoặc muốn tiến sâu hơn nữa thì chắc... (Giống "nếu" của bác BsChung  ;D)
ps: Bác BsChung ơi! Em tiếp thu ngay này hị hị ..


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 23 Tháng Hai, 2012, 04:29:45 pm
@tecke: vẫn biết bác để trong ngoặc nhưng nhìn từ "bạn" nó nhức mắt quá, chịu không nổi, em nóng hết cả người, >:(, bạn bè gì?

Bác cứ gọi đúng danh xưng cho em, chứ bạn gì?  >:(

Trích dẫn
3.2.3. Với các đối tượng khác: Mọi danh xưng của các cá nhân, chế độ, nhà nước đều theo đúng danh xưng của họ, không sử dụng các từ có tính phân biệt đối xử, miệt thị. Ví dụ: không được gọi Trung Quốc là Chệt, Kitai, Khựa, Tàu cộng…


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 23 Tháng Hai, 2012, 05:05:53 pm
  Theo em nghĩ sự kiện 17/2/1979 cũng có thể nằm trong sự tính toán của các Bác nhà ta.Bởi vì chúng ta đang tập trung hầu như tất cả binh lực và nguồn lực đang có giải quyết thật nhanh vấn đề CPC để LHQ không có cớ gì can thiệp vào CPC nữa.Do đó theo em suy nghĩ  vì thiếu lực lượng và chưa biết được ý đồ cũng như hình thức tác chiến của địch, nên bộ đã chỉ đạo các lực lượng tại chỗ dựa chỉ đánh để làm chậm bước tiến và cố gắng bảo toàn lực lượng để chở thời cơ tung một đòn sấm sét quét sạch quân thù nhưng thật tiếc đòn sấm sét sắp tung ra thì địch đã vội vã lui quân.
  
  


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: mabun trong 23 Tháng Hai, 2012, 07:01:53 pm
http://www.thanhnien.com.vn/pages/su-kien.aspx?events=2850

loạt bài trên báo Thanh niên mói đây về việc giữ và cắm mốc biên giới VN-TQ


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 23 Tháng Hai, 2012, 07:58:37 pm
 Lính Tàu nó tràn lên đông như vậy , lúc đó mà đơn vị của Chông Mu được trang bị mìn DH thì diệt nó ngon lành nhĩ . Bọn mình trong nầy trang bị mỗi B một trái DH 10 quẩy theo nặng gần chết mà không đủ địch để đánh DH .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 23 Tháng Hai, 2012, 11:00:36 pm
... Tôi cùng thằng Tuấn quay lại chốt Chông Mu tìm thằng Hùng thì thấy thằng Hùng đang bị một bầy kiến đông đặc, con nào con ấy to đùng lao vào sâu xé, nó vùng vẫy kêu la đau đớn trong bầy kiến ấy, tay nó chới với " Tuấn ơi, Chông Mu ơi cứu tao với, ối trời đau quá..mẹ ơi cứu con với...với... " Tôi cùng thằng Tuấn xông vào định kéo nó ra thì bầy kiến bỗng hóa ra một đám quân TQ, mặt mày dữ tợn, thằng nào cũng nhe răng nanh ra và nhảy bổ vào cắn tôi và thằng Tuấn, tôi chĩa AK làm một băng vừa bắn vừa hét...Chết mẹ chúng mày đi... Giật mình tỉnh dậy thì ra là một giấc mơ, một giấc mơ thật khủng khiếp. Thằng Tuấn nằm bên cạnh vẫn ngáy đều đều, tôi ngồi dậy không làm sao ngủ được nữa, không biết bây giờ thằng Hùng ra làm sao, liệu xác nó có được còn nguyên vẹn không, bọn TQ có làm gì nó không, có chôn cất cho nó không...Hùng ơi, tôi thầm gọi tên nó trong mung lung đêm tối rét như xoáy vào xương vào thịt...đang mải nghĩ về thằng Hùng, bỗng nghe thấy tiếng thì thầm như bàn bạc với nhau ở phía sau...tôi lặng lẽ đi ra xem ai đang làm gì, ở phía hào bên kia thấy ánh đèn pin hắt lên nhỏ tí tẹo, đụng ngay phải thằng lính B4 đang ngồi gà gật ôm AK gác bên hốc đá, nó chợt tỉnh và giương súng về phía tôi, tôi hô lên vừa đủ nó nghe tiếng, tao b2 đây, mày ra đây làm gì suýt tao cho băng đạn, đếch ngủ được bên kia ai nói đấy, à anh Đôi đại trưởng đấy ( anh Lục Văn Đôi, người Hạ Lang, Đại trưởng C3, tiểu đoàn bộ đội địa phương Huyện Trùng Khánh của chúng tôi), nghe nói tối hôm kia (15/2) anh ấy và các C trưởng khác cùng D trưởng được gọi lên Huyện đội để họp đang họp thì tầu đánh vội quay về lặn lội mãi mới về đến đây vừa về xong đang họp với các anh Ngoãn, anh Nhật b trưởng B4...Thì ra, thảo nào suốt cả ngày uýnh nhau, chả thấy liên lạc được với đại đội, cũng không thấy có chỉ thị gì...ngồi tán gẫu với thằng gác một lúc, bảo nó : thôi mày về ngủ đi, để tao gác thay cho, Quê tên gì ? Sèn, Hứa Văn Sèn, quê Làng Nà Đoóc, xã Canh Tân, huyện Đông Khê, thế còn Quê ? Chông Mu, Xã Thượng Đình, Huyện Phú Bình, Bắc Thái. Đây còn một ít thuốc lá, nếu thèm thì quấn mà hút, nhớ giữ bí mật nhé, có bật lửa chưa, cầm lấy mai trả tao cũng được...thằng Sèn khuất vào bóng tối, tôi ngồi ôm khẩu AK mắt đăm đăm vào bóng tối hướng về cây cầu Lũng Đĩnh, lúc này các thủ trưởng chắc đã đi ngủ...núi rừng đen tối, sương mù phủ kín...tiếng ếch nhái kêu òm ọp..chão chuộc..dưới dòng sông Quây Sơn, càng nghe càng não lòng...tiếng con chim lợn vừa bay vừa kêu nghe ghe rợn sởn tóc gáy...phía bên kia cầu chỉ cách chưa đầy cây số là một rừng quân giặc đang chuẩn bị ồ ạt giày xéo vào chúng tôi với đầy đủ vũ khí, H12, xe tăng, pháo hạng nặng...mà quân ta lực lượng quá mỏng, cả huyện mới có một tiểu đoàn, mỗi xã một C chốt giữ, lính dân quân thì tản mát...hay trốn về chăng ? ý nghĩ chạy trốn chợt lóe lên trong tâm trạng tôi, không chạy chốn lúc này thì còn có cơ hội nào nữa, trời thì tối mà không có ai nhìn thấy có trốn cũng chẳng ai biết chẳng ảnh hưởng gì tới cuộc chiến chỉ cần lẩn vào bóng đêm cứ theo đường cái này là tới huyện Trùng Khánh hoặc lẩn vào rừng cũng được ? Nghĩ về cơn ác mộng ban nãy, rồi mình cũng sẽ chết như thằng Hùng thôi, có ích gì đâu, chắc ở nhà Thầy u và các em đang lo lắng, mong chờ tôi trở về ? càng thôi thúc tôi trốn chạy, nhưng còn thằng Tuấn, thằng Chắc...hay là rủ thằng Chắc cùng chạy, nó cùng quê với mình, hai thằng cùng chạy thì đỡ sợ hơn chứ...tâm trạng giằng co trong tôi ngày càng quyết liệt : ở lại thì chắc chết, mà trốn thì cơ hội sống sót trở về nhất định sẽ lớn hơn,...và tôi quyết định về hầm rủ thằng Chắc xem ý kiến nó thế nào...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: TANVINHprc25 trong 23 Tháng Hai, 2012, 11:42:02 pm
Chào bác Chong Mu, cảm ơn bác đã kể chuyện liên tục mấy hôm nay. Đọc mấy số thấy chuyện của bác thật hấp dẫn. Chuyện về thời KCCM, BGTN thì được đọc nhiều trên DN-GN nhưng chuyện chống Bành trướng BGPB thì ít được biết những chuyện của người thật việc thật như của Chong Mu.
Mong được đọc tiếp và liên tục, chúc bác khỏe.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyentrongluan trong 24 Tháng Hai, 2012, 09:02:02 am
Chào bác @chongmu ;
Cái phần chống quân bành trướng đang rất ít chuyện kể thì có bác xuất hiện , ai cũng mừng và chờ đón bác . Bác kể nhiều để anh em cùng hiểu về cuộc chiến giữ đất biên cuơng rất thời sự này nhé . Bác chongmu ơi . bác nói quê xã Thượng Đình Phú Bình phải không ? Vậy thì tôi lại có nhiều kỉ niệm về Thượng Đình đấy . Năm 1972 tiểu đoàn tôi đóng quân ở Thượng Đình rồi cuối tháng 12 đi B từ đấy . Đến bây giờ trong tôi vẫn nhớ như nguyên ngôi làng có con sông Cầu chảy đằng sau làng đằng sau những luỹ tre xanh ngăn ngắt . Tháng 9 năm nay chúng tôi sẽ về Thượng Đình Kỉ iệm 40 năm nhập ngũ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: H3 Hùng trong 24 Tháng Hai, 2012, 09:28:22 am
Nghĩ về cơn ác mộng ban nãy, rồi mình cũng sẽ chết như thằng Hùng thôi, có ích gì đâu, chắc ở nhà Thầy u và các em đang lo lắng, mong chờ tôi trở về ? càng thôi thúc tôi trốn chạy, nhưng còn thằng Tuấn, thằng Chắc...hay là rủ thằng Chắc cùng chạy, nó cùng quê với mình, hai thằng cùng chạy thì đỡ sợ hơn chứ...tâm trạng giằng co trong tôi ngày càng quyết liệt : ở lại thì chắc chết, mà trốn thì cơ hội sống sót trở về nhất định sẽ lớn hơn,...và tôi quyết định về hầm rủ thằng Chắc xem ý kiến nó thế nào...

Bác chongmu viết thật lắm, quả là bộ đội địa phương đánh giặc không xong tính đường chuồn về nhà ;D Nhưng chắc chắn là bác không chuồn nên chúng tôi còn có chuyện để xem. Bọn giặc TQ xâm lược mà bác đang kể khá ô hợp, nếu mình có hỏa lực mạnh trong tay (đại liên, 12 ly 8, cối, pháo, lựu đạn, mìn các loại ...) thì tiêu diệt chúng thật không khó.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 24 Tháng Hai, 2012, 11:46:07 am
   Chào các bác, có một bác làm cùng cơ quan với ba của em (viện Kỹ Thuật Quân sự - cơ sở phía Nam), trong lúc nhậu ở nhà em, có kể sau khi TQ tiến công toàn tuyến biên giới phía Bắc, thì đơn vị của bác đó được lệnh đặt mìn phá nát vài đoạn  đường từ Lạng Sơn chạy về Hà Nội.
    Sau khi cho nổ mìn xong thì tất cả dông về Hà Nội luôn.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: HAN_DCT trong 24 Tháng Hai, 2012, 11:59:52 am
@NAMDUONG: Bạn ơi, đây là mặt trận Cao Bằng mà. Chúng mình cùng kê dép chờ bác Chongmu1978 kể chuyện tiếp nhé ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 24 Tháng Hai, 2012, 01:05:28 pm
Bác chongmu viết thật lắm, quả là bộ đội địa phương đánh giặc không xong tính đường chuồn về nhà ;D Nhưng chắc chắn là bác không chuồn nên chúng tôi còn có chuyện để xem. Bọn giặc TQ xâm lược mà bác đang kể khá ô hợp, nếu mình có hỏa lực mạnh trong tay (đại liên, 12 ly 8, cối, pháo, lựu đạn, mìn các loại ...) thì tiêu diệt chúng thật không khó.
Bác H3 Hùng khéo đùa  ;D tôi mà ở vào cái thế như nhà Bác Chông Mu chắc cũng nghĩ về "36 nước chuồn..", chỉ có điều là chuồn đi đâu vào lúc đó thôi,những ngày này khắp cả tuyến biên giới Cao Bằng đều bị TQ tiến đánh, mọi ngả, mọi hướng đâu đâu cũng có giặc cả, chuồn chỗ này gặp chỗ kia, vả lại không như ở đồng bằng có nhiều đường, ở vùng núi chỉ có một vài đường độc đạo, trạm thu dung của Bộ đội đã chặn hết , trốn đâu cho thoát... ;D
Bác Chông Mu này, tôi nghe nói hồi 1979, TQ đánh vào Cao bằng theo 3 hướng chính một là tấn công Thông Nông, Hà quảng rồi từ đó đánh xuống Hòa an  tiến về chiếm thị xã CB, hai là từ Long Châu - Quảng Tây đánh sang Tà Lùng - Phục Hòa kéo ra Quảng uyên qua đèo Mã Phục kéo về chiếm thị xã ( cánh quân này bị ta chặn đánh ở đèo Khau Chỉa, thiệt hại nặng không thể tiến quân được ), ba là chiếm Đông Khê rồi từ Đông Khe theo đường số 4 lên chiếm thị xã. Không nghe nói Trùng Khánh là hướng đánh chính của TQ, nhưng lại thấy các "cụ CCB" nói cả ba hướng chính của TQ sau khi "đạt mục đích" rút quân thì lại rút tất cả qua đường Trùng Khánh và bị quân ta đánh một trận tơi bời khói lửa ở đèo Khau Liêu phải không bác ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 24 Tháng Hai, 2012, 03:44:03 pm
 Nó lấy thịt đè lính mình, một chọi hàng trăm tên, đúng là quá đáng thật. Sao mình không thưởng cho họ nếm mùi vài dàn kachiusa nhỉ!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 24 Tháng Hai, 2012, 03:46:47 pm
Nó lấy thịt đè lính mình, một chọi hàng trăm tên, đúng là quá đáng thật. Sao mình không thưởng cho họ nếm mùi vài dàn ka chiu sa nhỉ!

Mình tập hợp quân và kéo lên rồi nhưng họ lại chạy mất. Đúng là chỉ cần mấy trái mìn định hướng thôi là cũng đã giải quyết được tương đối rồi,  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: ThanhBinh trong 24 Tháng Hai, 2012, 04:11:01 pm
Việc quân ta lúc đó chỉ có lực lượng địa phương tham chiến, ngoài chuyện ta đang tập trung phần lớn lực lượng ở Campuchia, theo em thì đây cũng là kế sách "tránh chỗ mạnh, đánh chỗ yếu" của quân ta. Khi thế giặc đang ào ạt như thác nước thì ta không thể dồn hết lực lượng tinh nhuệ lên để đánh kiểu tay bo được. Đánh tổng lực vào lúc này làm cho nó sứt đầu thì mình cũng mẻ trán là cái chắc.
Chắc chắn là thông qua tin tức trinh sát, tình báo của ta, trinh sát kỹ thuật từ Liên Xô, Bộ tổng tham mưu cũng đã biết được con số tương đối chính xác về lực lượng địch đang áp sát ở khu vực biên giới. Với quân số tới hơn nửa triệu như thế thì mình không thể chủ quan nhận định là địch chỉ có ý đồ đánh qua loa ở khu vực giáp biên mà thôi. Rồi còn phải đề phòng khả năng nó đưa quân qua đường biển đánh thẳng vào Hải Phòng hay chỗ nào khác nữa chứ? Vậy thì thay cho việc điều động một lực lượng thật lớn cỡ vài quân đoàn lên biên giới(mà thời điểm cuối 1978, đầu 1979 ta không thể có được) thì ta phải chọn cách đánh khác.
Giống như chiến lược và chiến thuật mà cha ông ta trong bao nhiêu cuộc kháng chiến chống quân xâm lược phương bắc trước đó đã sử dụng, vào giai đoạn đầu, quân ta chỉ sử dụng lực lượng tại chỗ, đánh địch ở mức độ cầm chân và tiêu hao chúng. Một khi địch đã tiến sâu vào đất ta thì chắc chắn sẽ gặp phải khó khăn về tiếp tế lương thực, đạn dược, xăng dầu,... Quân địch đã trải ra trên một quãng đường dài thì tất nhiên sẽ không còn mạnh như khi còn đang tập trung co cụm. Lúc này các lực lượng chủ lực của ta còn đang sung sức sẽ tạo ra những mũi nhọn đột kích, đánh chia cắt địch. Đã bao nhiêu lần rồi, cha ông ta phải chọn Thăng Long - Đông Đô - Hà Nội là điểm "quyết chiến chiến lược" để chôn vùi giấc mộng bành trướng của anh hàng xóm phương bắc.
Còn cái này là em hơi suy diễn một chút: việc ta không có đủ đạn dược, mìn, lựu đạn để cho lực lượng tuyến 1 tiêu diệt được nhiều địch hơn nữa vào những ngày đầu chắc là do quân mình đã không thể tưởng tượng được là quân TQ lại ô hợp và dễ tiêu diệt như vậy. Bao nhiêu năm họ có hòa bình, sản xuất được đủ loại súng đạn và còn làm "thầy" mình cơ mà!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: trantantrinhan trong 24 Tháng Hai, 2012, 04:34:15 pm
      Bạn Thanh Binh: Lịch sử Việt Nam đâu có nhiều lần ông cha ta lấy Thăng Long-Hà Nội là điểm " quyết chiến chiến lược" đâu bạn?
     Theo tôi, trong mọi hoàn cảnh, chủ trương của ta vẫn luôn hướng đến hòa bình, hữu nghị, cho đến khi không còn thể chịu đựng được nữa ta mới cho những kẻ xâm lược biết thế nào là sức mạnh của dân tộc Việt Nam! Như Hồ Chủ Tịch đã nói:" Chúng ta muốn hòa bình, chúng ta phải nhân nhượng.... Giờ cứu nước đã đến. Ta phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng, để giữ gìn đất nước. " Và chắc là còn nhiều lý do khác để ta không tập trung lực lượng chính quy để tiêu diệt nhiều quân địch? Truyền thống của nhân dân Việt Nam là "Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo" mà các bạn. Lê Lợi đã đánh tan mấy chục vạn quân Minh nhưng vẫn cấp lương thực, phương tiện cho giặc rút về đấy thôi :D
      Lịch sử đã chứng minh, đâu cần phải có ..H12, DH, pháo......mà quân dân ta đã bao nhiêu lần cho giặc phương Bắc nếm mùi thất bại khi dám xâm lấn Tổ quốc ta.  ;)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 24 Tháng Hai, 2012, 05:26:32 pm
trantantrinhan: ông viết hịch đấy à?
Như bác ThanhBinh nhận định em cũng thấy hợp lý. Bài này công nhận là cha ông ta xưa hay dùng lắm. Nghe bác phân tích em cũng thấy giống chiến thuật 3 lần đánh Nguyên Mông.  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: OldBuff trong 24 Tháng Hai, 2012, 06:12:31 pm
Mỗi trang ký ức chỉ có 10 bài viết. Vì thế nếu muốn vào hỏi thăm và chia sẻ bài viết với người mở chủ đề, thì đề nghị các đồng chí và các bạn nên dành cho bác chongmu1978 mỗi trang có ít nhất 1 bài viết của bác ấy. Như thế để vừa tránh làm lạc mạch hồi tưởng của bác chongmu1978 và những người theo dõi, vừa không làm mất đi sự quan tâm của đồng đội và người hâm mộ đối với bước đường hành quân chiến đấu của người mở chủ đề.

Trân trọng!   


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 24 Tháng Hai, 2012, 06:40:09 pm
 Các bạn đang thảo luận về khởi điểm của cuộc chiến tranh BGPB 17.2.1979 nhưng lại quên mất một yếu tố rất quan trọng về thực lực quân số của ta. ;D

 Trong cuộc chiến tranh KCCM chúng ta đã vét, vay mượn quân rất sâu rồi, binh lực cùng nhân lực đã được dồn hết ở cuộc chiến tranh trước rồi, lớp lính đàn anh đi trước cũng đã quá mệt mỏi bởi chiến tranh nên cũng muốn được nghỉ ngơi sau nhiều năm chinh chiến. Vì vậy sau chiến thắng 30.4.1975 thì hàng loạt lính già thuộc nhiều QK và QD đồng loạt ra quân hết.

 Số còn lại thì hơn 2 năm sau vấp luôn vào cuộc chiến tranh BGTN, lúc này tình hình miền Nam vẫn chưa thật sự ổn định nên lấy quân vẫn còn nhiều sự lựa chọn, phải là những người có lý lịch đáng "tin cậy" mới được xét duyệt cho nhập ngũ, đoàn lính Nam sớm nhất cũng là nhập ngũ khoảng cuối năm 1976, số còn lại toàn là lính có quê ở miền Bắc chuyển vào chi viện cho chiến trường BGTN lúc đó. Như vậy là lại phải vét tiếp sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, riêng năm 1978 vét cả quân mới ở độ tuổi 17 hơn chưa đủ 18 để đưa vào chiến đấu tại BGTN. Cuối năm 1978 khi chúng ta mở chiến dịch GP Phnom Penh thì tháng 9.1978 đã phải vét một tăng nữa toàn lính từ các cơ quan xí nghiệp, công trường, lâm trường ở miền Bắc để đưa vào. Trong chiến dịch ấy ta dùng đến 3 Quân khu và 3 quân đoàn chủ lực cùng nhiều Lữ đoàn thuộc nhiều binh chủng trực thuộc Bộ tấn công ào ạt quyết dứt điểm thằng Pốt ở chiến trường K.

 Pốt thua đau ở chiến trường K vì bị áp đảo toàn phần, muốn giãn quân ở K buộc Trung quốc phải mở mặt trận BGPB buộc QTN VN ở K phải kéo quân ra Bắc giữ BGPB cho Pốt có thời gian "ngọ nguậy", thực tế khi TQ đánh BGPB thì ở K Pốt cũng tấn công lại QTN VN rất mạnh hy vọng giành lại những gì đã mất. Lực lượng của ta ở BGPB chỉ còn lại 3 Quân khu sau khi đã bị vét hết quân số để chi viện cho BGTN cùng QD1, số quân này phải giải đều trên khắp BGPB kéo dài hơn 600km biên giới, lực lượng chính quy để chống đỡ hơn nửa triệu quân Bành trướng tấn công như vậy là rất mỏng, lực lượng dân quân du kích địa phương cũng là lực lượng đáng kể ngăn chặn bước tiến của TQ lúc đó chờ hướng BGTN kéo quân chủ lực ra phản công lại. Một mặt ta lui dần cho địch tiến sâu hơn vào đất VN, với kế hoạch vườn không nhà trống cho địch sa lầy sâu vào nội địa VN, sẽ có nhiều khó khăn về hậu cần cùng phương tiện chiến tranh bởi địa hình BGPB vô cùng phức tạp, càng tiến sâu vào thì bản chất xâm lược ở cuộc chiến tranh ấy của Bành trướng TQ càng lộ rõ vì sau lưng họ không có người VN nào ủng hộ họ cả, lực lượng Hoàng Văn Hoan do họ dựng lên chỉ là con bài chứ không có thực lực, nhân dân VN và Quân đội không công nhận lời kêu gọi TQ giúp đỡ của HVH nên con bài này cuối cùng cũng bị xếp xó. Gì chứ chống TQ xâm lược thì người dân VN sẵn sàng chống đến cùng vì tư duy đó ngấm vào từng tế bào của người dân VN từ nhiều đời nay rồi.

 Với cách đánh của quân Bành trướng TQ như bạn ChongMu1978 đã kể ở BGPB những giờ phút đầu tiên trong ngày 17.2.1979, nếu gặp lực lượng chính quy của QDNDVN thì họ chỉ có "gặp hạn", không phải chỉ có khiêng vác nhau từng đó đâu mà còn phải là nhiều nữa, gấp nhiều lần nữa. Nhưng giá như không có cuộc chiến tranh ấy, người dân VN và người dân TQ được sống trong hòa bình, phồn thịnh cùng nhau phát triển vẫn là điều tốt nhất. Còn nếu họ cứ cố tình thì người VN cũng chẳng ngại chiến tranh, sau lưng 1 cuộc chiến tranh cũng còn dư luận Thế giới chứ không đơn giản chỉ là cá lớn nuốt cá bé như thời tiền sử hay thời phong kiến xa xưa. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1870 trong 24 Tháng Hai, 2012, 10:33:58 pm
Nó lấy thịt đè lính mình, một chọi hàng trăm tên, đúng là quá đáng thật. Sao mình không thưởng cho họ nếm mùi vài dàn kachiusa nhỉ!
Bạn mà ở lại thêm ít lâu nếu thì sẽ được nếm mà! ;D Mình chuẩn bị cỗ xong chờ bạn mãi mà chẳng thấy đâu ???


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 25 Tháng Hai, 2012, 01:04:03 am
...Đến chỗ thằng Chắc đang ngủ, cúi sát vào mặt nó định lay nó dậy, nhìn khuôn mặt nó ngây ngô như đứa trẻ, hình như nó đang mỉm cười chế nhạo tôi về cái ý định rủ nó chạy trốn, tôi lại ngần ngừ...quay ra và sang chỗ thằng Tuấn, chẳng thấy nó đâu, thằng này vừa nãy nằm ngủ ngon lành cơ mà, hay là nó cũng có ý nghĩ bỏ trốn như tôi...vừa định quay về chỗ gác thì có một bàn tay túm lấy tôi kéo đi, tiếng thằng Tuấn thì thào " theo tao ", tôi theo nó ra ngoài chiến hào, "mày định đảo ngũ hả?" nó phủ đầu ngay như là đã đọc được ý nghĩ của tôi. Sao mày biết, mày cũng có ý định phải không ? Ừ, tao thấy mày lặng lẽ ra ngoài, rồi sang chỗ thằng Chắc, tao đoán là mày định rủ nó cùng chạy...thì ra thằng Tuấn đã theo dõi tôi từ khi tôi nhỏm dậy ra ngoài...Thế theo mày có nên chuồn không Tuấn ? Nó ngần ngừ : thật lòng với mày đến bây giờ tao vẫn còn sợ, tao nghĩ bọn tầu nó đông như thế thì mình không thể lại được, chết là cái chắc, nhưng...vừa nói đến thế thì vang lên một giọng vừa đủ để bọn tôi nghe tiếng " mấy thằng chúng mày vẫn chưa ngủ à, sao lại đứng ở đây, bàn nhau chuồn hả ?" định thần lại thì ra anh Ngoãn, bọn tôi hoảng hồn, tái mặt, im re, hóa ra trong lúc này không chỉ riêng tôi mà có rất nhiều người có ý định chạy trốn. Anh Ngoãn đến gần và nhẹ nhàng nói " các em, nếu tất cả mọi người đều quay đầu chạy thì ai sẽ chiến đấu bảo vệ tổ quốc đây, giữa cái sống và cái chết ai chẳng mong được sống, ai cũng có cha mẹ và người thân..." đại loại anh nói nhiều nữa nhưng bọn tôi lúc đó thật sự sấu hổ, lòng tự trọng lại trào lên, tôi ưỡn ngực nói như hô khẩu hiệu "Báo cáo anh, bọn em thề sẽ quyết chiến đến hơi thở cuối cùng.." anh Ngoãn thở phào và nói " có thế chứ, anh em ta sống chết có nhau phải không, thôi hai thằng về ngủ tiếp đi. Chúng tôi về công sự để ngủ tiếp, mà nào có ngủ được, ngoài kia trời đã tang tảng sáng, tiếng anh Đôi, anh Nhật, anh Ngoãn ...vang lên đánh thức mọi người dậy chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày mới đầy khó khăn, khốc liệt và chết chóc. Te..te. tí..tò..tiếng kèn hiệu lệnh của bọn TQ cũng đã lanh lảnh vang lên nghe xa thẳm như từ địa ngục vẳng lại. Tiếng anh Đôi  "anh em tranh thủ ăn sáng và vào vị trí sẵn sàng chiến đấu", tổ anh nuôi đã dậy sớm để nấu cơm và phân phát cho từng ổ chốt. Trời đã sáng khá rõ, lúc này tôi mới bao quát được thế trận của ta chốt giữ bên đầu cầu Lũng Đính : Con đường cái đi từ cửa khẩu Pò Peo, xã Ngọc Khuê, chạy dọc biên giới về đến trung tâm xã Đình Phong rồi vượt qua cầu Lũng đính chạy dọc theo một nhánh của sông Quây sơn ngay dưới khu vực chốt của chúng tôi, lực lượng tham gia phòng thủ khu vực này tôi ước tính gần hai trung đội, gồm b4 gần đủ, các b1, b2 bọn tôi và b3 mỗi b gần chục thằng chạy về được chỗ này. Về vũ khí khá đầy đủ, chúng tôi được cấp thêm đủ cơ số đạn, nạp đầy bao xe 3 băng, hai băng buộc lộn ngược thành một lắp vào súng, cả thảy là năm băng đạn, ngoài ra lựu đạn thoải mái dùng, bày la liệt xung quanh công sự. 6 giờ sáng, tất cả bộ đội đã sẵn sàng ở tư thế chiến đấu, tất cả các loại súng đều hướng về phía bên kia bờ sông Quây sơn nơi cái cầu Lũng đĩnh bắc qua và cả những khu vực mà bọn chúng có thể vượt qua sông sang bên này ( mùa này là mùa nước cạn nên nhiều chỗ nông chỉ đến đầu gối lội qua dễ dàng), 6h30 toàn trận địa cũng như cả khu vực trung tâm xã Đình Phong vẫn chìm trong sương mù và im ắng lạ thường, mọi người, người nào người ấy mặt mày căng thẳng chờ đón điều gì sẽ đến với mình đây. 7 giờ, có tiếng động cơ ầm ì vẳng lại, tiếng kèn của bọn TQ lại lanh lảnh vang lên lần này nghe có vẻ như thúc giục...7 giờ 30,  tiếng ô tô tải và tiếng xe tăng bắt đầu gầm rú nghe rõ mồn một, chúng đang tiến về phía ta..oàng..oàng liên tiếp mấy tiếng nổ , a ha, vấp mìn rồi, chả là tối qua theo lệnh anh Nhật bọn B4 gài mìn dày đặc trên đường từ chợ Đình Phong về đến tận đầu cầu, chắc thể nào cũng có xe tăng hoặc xe quân sự của chúng nó dính mìn rồi...
( tranh thủ viết vài dòng, tôi phải đi ngủ để sớm mai về quê vợ ăn cưới tận Trại Cau, các bác thông cảm, tối mai tôi viết tiếp )


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 25 Tháng Hai, 2012, 01:21:17 am
Nó lấy thịt đè lính mình, một chọi hàng trăm tên, đúng là quá đáng thật. Sao mình không thưởng cho họ nếm mùi vài dàn kachiusa nhỉ!
Bạn mà ở lại thêm ít lâu nếu thì sẽ được nếm mà! ;D Mình chuẩn bị cỗ xong chờ bạn mãi mà chẳng thấy đâu ???
Nhờ có cuộc chiến này mà TQ mới có "vài dàn kachiusa" mẫu mà copy đấy!  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tranphu341 trong 25 Tháng Hai, 2012, 10:41:22 am
                Chào các bác! Hay quá càng ngày đọc bài của bạn Chongmu càng lôi cuốn Tranphu341 rất cảm ơn và khâm phục bạn đã cùng đồng đội chiến đấu chống quân Bành Trướng vô cùng dũng cảm. Măc dù với quân số của chúng đông gấp nhiều lần. Mà ta lại bị chủ quan, phần nào bất ngờ nữa. Nên thế trận càng cam go ác liệt.

                Giờ đây bạn và chúng ta đã là người chiến thắng. Song TP lại cũng rất cảm phục bạn đã viết đã nói lên tâm lý của người lính, của bạn lúc đó. Đúng! Ai mà không ham sống! Ai mà không sợ chêt. ĐÓ LÀ TÂM LÝ LÀ QUY LUẬT ĐỜI THƯỜNG MÀ. Nhưng rồi bạn, các bạn đã không hèn nhát. Đã lựa chọn giữa danh dự, trách nhiệm của người lính. Quyết chiến đấu và sẵn sàng hy hy vì Tổ Quốc theo lời động viên của đ/c Trung đội trưởng Ngoãn. Anh Ngoãn đúng là người Anh hùng thật sự. TP hỏi trước 1 tý: Anh Ngoãn hiện còn sống không? Qua trận chiến đấy mình còn lại mấy người. TP rất cảm phục các bạn.

                CHÚC BẠN CÙNG GIA ĐÌNH LUÔN CÓ NHIỀU SỨC KHỎE CÙNG NHIỀU NIỀM VUI CUỘC SỐNG!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: trantantrinhan trong 25 Tháng Hai, 2012, 01:31:53 pm
   Trên trang nhà, em đã đọc được nhiều topic về chiến tranh biên giới TN, hôm nay được biết thêm về cuộc bảo vệ BGPB của các anh CCB, rất hay, thật và cảm động! Cảm ơn các anh đã xả thân để bảo vệ Tổ quốc, mong được các anh hồi tưởng nhiều thêm để đàn em được biết nhiều về những trang sử anh hùng của dân tộc mình, các anh nhé!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 27 Tháng Hai, 2012, 11:47:30 am
oài, mời các bác sang  (http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/board,39.0.html)box Từ thuở mang gươm đi mở cõi thôi, cho chủ đề biên giới phía bắc của chúng em được yên ả tý với,  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: baoleo trong 27 Tháng Hai, 2012, 02:57:13 pm
Theo đề nghị của các thành viên, các bài lạc đề với chủ đề của topic, đã được đưa đi lưu kho.
Mõ baoleo kính cáo.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 28 Tháng Hai, 2012, 04:58:39 pm
Trích dẫn
...Trời đã sáng khá rõ, lúc này tôi mới bao quát được thế trận của ta chốt giữ bên đầu cầu Lũng Đính : Con đường cái đi từ cửa khẩu Pò Peo, xã Ngọc Khuê, chạy dọc biên giới về đến trung tâm xã Đình Phong rồi vượt qua cầu Lũng đính chạy dọc theo một nhánh của sông Quây sơn ngay dưới khu vực chốt của chúng tôi, lực lượng tham gia phòng thủ khu vực này tôi ước tính gần hai trung đội, gồm b4 gần đủ, các b1, b2 bọn tôi và b3 mỗi b gần chục thằng chạy về được chỗ này. Về vũ khí khá đầy đủ, chúng tôi được cấp thêm đủ cơ số đạn, nạp đầy bao xe 3 băng, hai băng buộc lộn ngược thành một lắp vào súng, cả thảy là năm băng đạn, ngoài ra lựu đạn thoải mái dùng, bày la liệt xung quanh công sự. 6 giờ sáng, tất cả bộ đội đã sẵn sàng ở tư thế chiến đấu, tất cả các loại súng đều hướng về phía bên kia bờ sông Quây sơn nơi cái cầu Lũng đĩnh bắc qua và cả những khu vực mà bọn chúng có thể vượt qua sông sang bên này ( mùa này là mùa nước cạn nên nhiều chỗ nông chỉ đến đầu gối lội qua dễ dàng), 6h30 toàn trận địa cũng như cả khu vực trung tâm xã Đình Phong vẫn chìm trong sương mù và im ắng lạ thường, mọi người, người nào người ấy mặt mày căng thẳng chờ đón điều gì sẽ đến với mình đây....

Em mạn phép có đôi dòng trước khi bác chủ "tóp-pic" ra lò phần tiếp:
- về binh lực chốt giữ: ta có thể tạm đủ quân số; nhưng không biết bác chỉ huy bố trí và phân công thế nào nhỉ? để đối phó với chiến thuật "đầu nhọn - đuôi dài" và nhất là "vu hồi thọc sườn" thì cần nhất là lực lượng dự bị để đối phó và công tác phối hợp tác chiến để dập đầu khi cần. Chỉ e là bất ngờ nên phía ta không có sự chuẩn bị thôi.
- về địa hình: nếu nhìn sơ lược trên bản đồ thì cũng khá hiểm để phòng thủ; trận quyết chiến này cũng sẽ hấp dẫn đây nếu ta phòng thủ tốt; các bác có chốt trên điểm cao 623 không nhỉ?

nếu là em (nghé con không sợ cọp,  ;D) thì em cũng xin mạnh miệng nói rằng để một tiểu đội tăng cường với hỏa lực kha khá, luồn rừng phục sẵn trong núi để khi cần..... ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 28 Tháng Hai, 2012, 06:06:41 pm
Quăng Cần,thời 1979 ta phòng thủ trong thế bị động hoàn toàn.Và các cụ nhà ta cũng chưa chắc là TQ đánh ta,nó chỉ nhì nhằng gây sự như vậy mà thôi.Việc ấy có tính liên tục từ thời ta nắm chính quyền từ tay Pháp ở miền bắc cơ,mục đích của những việc gây rối thì có lẽ,mỗi thời,mỗi khác....
Còn sau khi bọn hắn tung hơn nửa triệu quân,đánh vào biên giới phía bắc nước ta.Thì tình hình cũng khác nhiều rồi,ta tập chung quân phòng thủ ở những nơi hiểm yếu: Về số lượng quân,nhiều.Về tuyến phòng thủ,dầy đặc và liên hoàn ngang dọc biên giới.Về vũ khí,nhiều loại,nhiều cỡ lớn nhỏ khác nhau.Nhất là trên hướng Lạng Sơn,được ta sác định là hướng phòng thủ chính.Cơ man về người và vật chất cũng như khí tài,dụng cụ chiến đấu nhiều và hiện đại.
Là lính cơ động,nằm tại phía sau.Trong những ngày nâng cấp báo động chiến đấu từ thường xuyên lên tăng cường,cấp 3.Lúc đó thấy quân mình di động chuyển quân vào các vị trí,tên lửa các cỡ,hỏa tiễn loại lớn dàn trận,thấy rất ấm lòng.
Và cũng lại.....NẾU.....NẾU......NẾU......
lúc đó,vào thời của bác Chổng Mu,mà hỏa lực sẵn như vậy...thì,bộ binh chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là đi nhặt súng và đếm xác để báo công.. ;D
Viết tiếp đi bác Chông Mu,em là lính ăn pháo thay cơm ở chiến trường Thanh Thủy - Hà Giang đây,khi em còn ở Lạng Sơn thì chỉ nghe đì đùng tiếng pháo thôi,sang Hà Giang thì ăn,pháo chê nên em vẫn tồn tại đến giờ. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:01:18 am
...trước nói, buổi sáng 18/2/1979, chúng tôi đang chốt khu vực đầu cầu Long Đính phía bên xóm Tà Liêng, lúc ấy khoảng 7h30, tiếng  gầm của xe ô tô và thiết giáp TQ đang tiến về phía đầu cầu bên kia, những chiếc đi đầu vướng mìn của quân ta gài từ đêm hôm trước nổ ùng oàng ...từ trên quả núi Tà Liêng nhìn sang thấy rõ chiếc đi đầu bị mìn nổ đứt xích quay ngang chắn gần hết mặt đường, những chiếc đi sau bị dồn ứ khựng lại, bộ binh từng đoàn rùng rùng vẫn chạy lên phía trước hướng cầu Long đính, một lúc sau chiếc xe này bị một chiếc khác húc gạt lăn xuống ruộng để mở đường cho những  chiếc khác tiến về chúng tôi. Bị vướng mìn nên bọn TQ cảnh giác hơn đã cho một tốp lính dò và gỡ mìn đi trước cho nên tốc độ tiến quân của chúng bị chậm lại đôi chút. Đoàn xe và bộ binh TQ đã tiến vào tầm bắn của tuyến chốt tiền tiêu, mặc dù đã bị một số tổn thất không nhỏ từ ngày hôm qua lẫn bị vướng mìn của ta lúc sáng nhưng chúng vẫn đi ngênh ngang như chỗ không người, nhìn vào chúng không ai có thể đoán chúng đi theo đội hình nào, trung đoàn hay tiểu đoàn và sắc phục lính của chúng cũng vẫn lộn xộn như những gì mà bọn tôi đã thấy trong ngày hôm qua. Đầu tiên là những tiếng nổ đầu nòng của khẩu đội cối, khẩu đội DKZ, những tiếng nổ trong đám quân địch dội vang khắp những quả núi đá, phía bên kia đường khói đen bao trùm lên đoàn quân TQ đi đầu và những chiếc xe tải chở đầy lính kéo theo những khẩu pháo ( lại một lần nữa chúng tôi ngạc nhiên thầm hỏi : sao bọn tầu này công tác trinh sát kém thế nhỉ, biết chắc là phải có quân ta chốt giữ chiếc cầu huyết mạch này chứ, thế mà vẫn cứ ùn ùn kéo đến, giơ mặt giơ lưng cho ta nện thế nhỉ ). Lúc này, trên đường phía bên kia cầu, bọn TQ mới bắt đầu tản ra và tổ chức theo từng hướng tiến đánh vào chốt của ta, hỏa lực của bọn nó bắt đầu phát hỏa, cối 82, H12...dội như mưa vào khu vực bên này cầu nơi chúng tôi chốt giữ, hỏa lực phía ta cũng không kém dội lửa vào đội hình địch đang hò nhau chuẩn bị tiến qua cầu, có mấy chiếc xe bị cháy nên đoàn xe của bọn tầu không cái nào tiến được nữa, phía sau xe bị dồn lại, toàn xe chở lính, có vài chiếc thiết giáp lội nước ( nhìn thấy loại thiết giáp này chúng tôi mới ngã ngửa ra : à hóa ra bọn tầu cũng không phải không tính toán trước, chúng biết thế nào cũng phải vượt qua được con sông Quây sơn này, mà bây giờ nhìn lại mới thấy đoạn sông qua địa phận xã Đình Phong này cũng khá rộng và sâu..), sao không thấy xe tăng của bọn TQ nữa nhỉ, về sau chúng tôi mới được biết ngoài ba chiếc bị C1 bắn cháy ở xã Ngọc khuê bọn tầu không điều thêm chiếc nào nữa tham gia tiếp chiến dịch, chắc chúng biết được bên ta chỉ có đường độc đạo nên việc sử dụng xe tăng không có tác dụng và rất dễ bị phục kích chăng. Toán lính TQ đầu tiên đã áp sát phía bên kia cầu, pháo và cối của chúng đã chuyển làn ra phía sau. Anh Nhật ra lệnh “Anh em chuẩn bị chiến đấu, đợi chúng đến giữa cầu mới nổ súng..” tốp đầu, ước chừng hơn một trung đội địch chạy ào ào qua cầu, chúng tôi bình tĩnh chờ cho chúng đến giữa cầu mới nổ súng, Anh Nhật chỉ thẳng khẩu K54 nổ phát súng lệnh, tất cả chúng tôi đồng loạt bóp cò, đến bây giờ thì bọn tôi đã gọi là khá quen với chiến trận tuy rằng khi nhìn thấy chúng chạy thẳng về phía mình vẫn có cảm giác chờn chợn nhưng cũng thoáng qua nhanh, ngay loạt đạn đầu, bọn tôi đã loại hơn chục thằng bằng những loạt AK, RPD. Chúng vẫn cố sống cố chết chạy qua cầu hòng chiếm lấy đầu cầu, nhưng với tinh thần đã chuẩn bị sẵn, vả lại lực lượng vẫn còn đủ, trang bị tốt, chúng tôi không thể để chúng qua cầu được, từng tràng AK đĩnh đạc nhả vào quân thù, từng loạt RPD,RPK quét dài trên mặt cầu, thằng chết, thằng bị thương quằn quại thảm thiết, tốp đầu không thể qua được cầu, chúng tiếp tục huy động tốp thứ hai vượt cầu, tốp này được sự hỗ trợ bởi các hỏa lực đại liên mà bọn tầu bố trí ở phía đồi cao bên kia cầu bắn vào công sự của chúng tôi, Anh Nhật hô " chúng mày gọi cối bắn cái thằng đại liên kia nhanh " chỉ ít phút sau, xung quanh khẩu đại liên đã thấy khói đen bụi mù phủ kín, khẩu đại liên câm họng...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:21:36 am
 Hình như là bọn lính tàu đi đầu , chúng nó tân binh , cho nên điếc không sợ súng , vào trận địa của ta mà chúng xổng lưng chạy như chổ không người . Cũng phải thôi vì suốt thời gian ta đánh Mỹ lính tàu đâu còn tham chiến với ai , nên hơn 20 năm hòa bình thì hầu hết từ sỹ quan cho đến lính bọn chúng đều chưa ra trận lần nào , nên chết nhiều là phải thôi . Chỉ những thằng ở sau nhìn thấy chúng mới rút kinh nghiệm qua xác chết của đồng đội chúng đi trước . Bộ đội ta có lẽ cũng bất ngờ khi gặp đối phương dể hạ gục như vậy , chỉ có cái quân số chúng quá đông so với quân ta thôi . Nếu bên ta đào hầm chữ A chắc chắn để tránh pháo , trữ đạn , lựu đạn , mìn và lương thực , nước uống  cho thật nhiều , với con đường độc đạo đó thì chúng còn thiệt hại nặng hơn nhiều . Không biết CHong mu có còn nhớ không , chứ khi bị pháo chúng bắn gần , hơi nổ mạnh ép vào lòng ngực mình làm cho mình rất nhanh chóng cảm thấy khô họng và khát nước dữ lắm .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 29 Tháng Hai, 2012, 02:03:49 am
đạn pháo,đạn cối loại lớn khi điểm nổ rất gần,chính sác là sát bên mình.Mà điểm rơi gần như vậy,mà không gây thương vong hoặc bị sức ép.Thì chỉ có thể là,được vật cản địa hình che chắn hoặc dưới hào,hầm có nắp.Mà điểm nổ của quả đạn khi rơi,gần sát,chưa đạt điểm mới tạo cho con người bị thiếu dưỡng khí,nhưng cũng phải là những loạt đạn rơi hàng chùm làm không khí đặc quánh lại.
Hôm rồi,đọc bên bác vanthang341,thấy nhắc chuyện chết hụt.Tởn chí em cũng viết được 02 trong hàng loạt vụ chết hụt,ở cái cao điểm 1100 suốt cái năm ác liệt ấy.Song thấy nó không phù hợp với trang của bác ấy,nên đành lưu lại,để dịp khác vậy.
Vụ pháo chết hụt,thì riêng khi anh phát hiện được thời gian quả đạn phải nổ,mà chưa thấy gì,thì chỉ có rơi vào đầu.Lúc đó sợi thần kinh nó điều khiển mình ngã xuống,nằm bò ra lòng hào,chờ đao phủ tha mạng.Bộ phận,tiểu tiết cảm như nước chảy ngược vào trong,nhồn nhột hai bên bẹn,như thắt lại.
sợ nhất,và có lẽ chết rồi sẽ quyên,là dính cối 160 mà vẫn chưa chết.Tất nhiên là,miệng hố cối cách mình trên dưới 1 mét.Hố đạn cối 160 bằng 1 gian nhà,trong căn nhà 3 gian của dân quê nhà mình,sâu gần 2 mét.Đến nay em vẫn còn cảm được,tiếng uỵch liền tiếng nổ của quả đạn,cột kèo trong hầm cỡ bắp chân mà nó đáng võng,đất cát tụt xuống ào ào trong tích tắc.Tất cả ngỡ ngàng,như chưa hiểu chuyện gì.
thôi,trả chỗ cho bác Chongmu.Lính em,loạt lính Bắc Thái,Phú Bình nhiều đứa chết chưa kịp biết tên.Chúng nó bổ xung,đợt 30 đứa vào giữa năm,.....ác liệt quá.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 29 Tháng Hai, 2012, 10:55:50 am
Hình như là bọn lính tàu đi đầu , chúng nó tân binh , cho nên điếc không sợ súng , vào trận địa của ta mà chúng xổng lưng chạy như chổ không người . Cũng phải thôi vì suốt thời gian ta đánh Mỹ lính tàu đâu còn tham chiến với ai , nên hơn 20 năm hòa bình thì hầu hết từ sỹ quan cho đến lính bọn chúng đều chưa ra trận lần nào , nên chết nhiều là phải thôi . Chỉ những thằng ở sau nhìn thấy chúng mới rút kinh nghiệm qua xác chết của đồng đội chúng đi trước . Bộ đội ta có lẽ cũng bất ngờ khi gặp đối phương dể hạ gục như vậy , chỉ có cái quân số chúng quá đông so với quân ta thôi ..
  Hairuong@ : Quân TQ từ SQ đến lính  kể từ 1949 là 30 năm đa phần không ra trận lần nào ,trừ những người tham gia các cuộc tranh chấp BG ngắn với India...thì dù lính cựu hay tân binh thì có khác gì nhau về mặt kinh nghiệm tác chiến trên chiến trường ! còn họ khá "dũng cảm" là vì có tư tưởng chính trị được "Trước tác" (cuốn sổ màu đỏ) của Mao chủ tịch đả thông rồi ,họ ,những người lính TQ cũng mang tâm thế của người chính nghĩa khi ra trận đấy , vì họ đã được nhà cầm quyền tuyên truyền nhồi nhét rất kỹ rồi ,rằng VN sâm phạm họ trước ,họ chỉ "tự vệ" thôi ! vả lại kỷ luật của họ cũng là kỷ luật thép ,nhận nhiệm vụ chiến đấu dám không thực hiện ,mặc dù biết là sẽ phải "chết vinh" nhưng còn hơn sống nhục mà !
  Em nghe 1 số bác f3 xóm em nói khi tấn công,có nơi BB đi trước ngay phía sau là pháo cối bắn thúc vào đít ,cứ theo tiếng kèn dê mà tiến , quân ta hay nhằm vào tên thổi kèn dê hoặc sỹ quan mà tỉa , có phải không các bác CCB BGPB !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: GiangNH trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:17:36 pm
 Em lại nhắc lại cái vụ 17/2/79 này ở trong cái phạm vi rất hẹp-cái làng nhà em. 5/75 khoảng 30 bác vào f9, 5/77 khoảng từng ấy vào f325, 8/78 khoảng 20 bác vào f5,f5. Tuốt tuột vào đánh Pốt hết.

Khi TQ đánh ta, hôm sau huyện đội thành lập luôn 1...tiểu đoàn(vài chục thôi), gồm toàn cựu đánh Mỹ, cựu Quảng trị 72, cựu Thượng đức 74...nói tóm lại toàn thuộc dạng...cao thủ võ lâm. Miễn tập tành, lên ô tô thẳng tiến vào mặt trận Lạng sơn, đánh luôn "Mỹ còn...bé tý, chứ cái thằng...ty hý mắt lươn thì...tuổi gì"??????????Trận đánh được coi kiểu như "Trận đấu 10 phút" ấy, trong chốc lát, hết sạch đạn, tất cả cùng nhau hô "lượn". Ông "Dtr" vẫn còn kịp vác cái đế cối về tận sân kho hợp tác xã. Sau đó tất nhiên là họ bị kỷ luật bằng hình thức đi lao động vài ngày dưới huyện(đào ao, đóng gạch...) vì tội bỏ chạy. Nhưng vẫn được huyện đội khen "Bảo quản vũ khí tốt(còn mỗi cái đế cối tép), tiêu diệt được nhiều sinh lực địch"


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:31:37 pm
Sau đó tất nhiên là họ bị kỷ luật bằng hình thức đi lao động vài ngày dưới huyện(đào ao, đóng gạch...) vì tội bỏ chạy.
 Bắn hết đạn , địch còn đông quá thì phải chạy thôi , gặp mình mà chỉ huy mình cũng cho anh em chạy , để chết vô ít , có giữ được chốt đâu ? Lơ mơ nó bắt sống còn mệt hơn hy sinh nhiều . Mình chạy giữ lấy mạng sau nầy còn đánh lại nó được . Đáng lẽ là phải khen vì người chỉ huy biết tùy cơ ứng biến mà bảo toàn lực lượng cho quân đội . Khi nào đánh chưa tới nơi mà bỏ chạy thì kỹ luật mới đúng .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyentrongluan trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:43:03 pm
@GiangNH :Bạn kể vui hay mà có lí lắm . Lính cũ nhà mình trên BGPB luôn trên nhiều bậc về tác chiến với đối phương . Đã qua kinh nghiệm đánh với Mỹ với VNCH thiện chiến rồi mà . Sau BGPB "anh bạn" mới nhận ra là về QS các anh ấy Lạc hậu qua


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 29 Tháng Hai, 2012, 12:55:14 pm
Hình như là bọn lính tàu đi đầu , chúng nó tân binh , cho nên điếc không sợ súng , vào trận địa của ta mà chúng xổng lưng chạy như chổ không người . Cũng phải thôi vì suốt thời gian ta đánh Mỹ lính tàu đâu còn tham chiến với ai , nên hơn 20 năm hòa bình thì hầu hết từ sỹ quan cho đến lính bọn chúng đều chưa ra trận lần nào , nên chết nhiều là phải thôi . Chỉ những thằng ở sau nhìn thấy chúng mới rút kinh nghiệm qua xác chết của đồng đội chúng đi trước . Bộ đội ta có lẽ cũng bất ngờ khi gặp đối phương dể hạ gục như vậy , chỉ có cái quân số chúng quá đông so với quân ta thôi ..
 Hairuong@ : Quân TQ từ SQ đến lính  kể từ 1949 là 30 năm đa phần không ra trận lần nào ,trừ những người tham gia các cuộc tranh chấp BG ngắn với India...thì dù lính cựu hay tân binh thì có khác gì nhau về mặt kinh nghiệm tác chiến trên chiến trường ! còn họ khá "dũng cảm" là vì có tư tưởng chính trị được "Trước tác" (cuốn sổ màu đỏ) của Mao chủ tịch đả thông rồi ,họ ,những người lính TQ cũng mang tâm thế của người chính nghĩa khi ra trận đấy , vì họ đã được nhà cầm quyền tuyên truyền nhồi nhét rất kỹ rồi ,rằng VN sâm phạm họ trước ,họ chỉ "tự vệ" thôi ! vả lại kỷ luật của họ cũng là kỷ luật thép ,nhận nhiệm vụ chiến đấu dám không thực hiện ,mặc dù biết là sẽ phải "chết vinh" nhưng còn hơn sống nhục mà !
  Em nghe 1 số bác f3 xóm em nói khi tấn công,có nơi BB đi trước ngay phía sau là pháo cối bắn thúc vào đít ,cứ theo tiếng kèn dê mà tiến , quân ta hay nhằm vào tên thổi kèn dê hoặc sỹ quan mà tỉa , có phải không các bác CCB BGPB !
Bschung ơi, chính xác là năm 1954 trở đi  vì quân  Trung Quốc tham chiến ở cuộc chiến tranh Triều Tiên với gần 1 triệu quân từ 1950 đến 1953.
  Từ xưa đến nay Trung Quốc luôn dùng chiến thuật biển người để tiến hành chiến tranh và 17.2.79 cũng không là ngoại lệ.
  " Chiến thuật này được Trung Quốc áp dụng rất nhiều trong các cuộc chiến của họ ở thế kỉ 20. Xuất phát từ hai đặc điểm là có số lượng đông đảo và trang bị kém, các nhà lãnh đạo quân sự của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã áp dụng rất thành công chiến thuật này trong cuộc nội chiến Quốc-Cộng, đẩy tập đoàn Quốc dân đảng ra khỏi đại lục Trung Quốc.

Cụ thể chiến thuật này bao gồm nhiều làn sóng người. Các làn sóng này liên tục tràn lên nhiều khi không có ranh giới rõ ràng giữa các đợt. Làn sóng đầu tiên được trang bị súng, các làn sau thì không. Khi làn sóng đầu có vũ khí bị tiêu diệt thì những người sau nhặt súng và tiếp tục xung phong.

Ưu điểm của chiến thuật này là tiết kiệm trang bị số súng trên đầu quân có thể là một khẩu súng dùng cho ba đến bốn người lính. Hơn nữa nó tận dụng được lợi thế số lượng đông đảo của người Trung Quốc, lại cho kết quả rất nhanh khiến đối phương không kịp phản ứng. Trong cuộc nội chiến cũng như chiến tranh Triều Tiên, yếu tố này có lúc đã làm cho người Mĩ phải đau đầu. " trích từ :
http://http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_thu%E1%BA%ADt_bi%E1%BB%83n_ng%C6%B0%E1%BB%9Di
 Do đó với chiến thuật này, chỉ huy TQ làm mọi cách cho lính xông lên phía trước để cố gắng đạt được mục đích.Cho nên dù lính có kinh nghiệm hay không cũng phải tiến lên không được lợi dụng địa hình địa vật gì hết.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 29 Tháng Hai, 2012, 02:32:39 pm
  Vâng các bác ! cuộc kháng Mỹ viện Triều kết thúc 1953 bằng 1 thỏa thuận ngừng bắn (không phải hiêp ước HB ) ,trong số hy sinh có cả Mao Ngạn Anh ,con trai cố chủ tịch MTĐ , với 1 đội quân khổng lồ nên có lẽ họ không cần tính đến tiết kiệm xương máu chiến sỹ ,miễn đạt mục đích ,cho cái đám dân binh bao gồm tiền án tiền sự ,thành phần bất hảo,dân loại 2-loại 3 như BẮC ĐỊCH ; NAM MAN ;TÂY DI ;ĐÔNG NHUNG ra trận ,có chết bớt cũng không ảnh hưởng đến dân số người Hoa hạ ở trung nguyên  ;D
  Nhưng ngày nay thì lại là chuyện khác ,với hỏa lực và trang bị vũ khí kỹ thuật bây giờ mà dùng chiến thuật biển người thì thật thê thảm,bao nhiêu cũng là ít .
  GiangNH@ : Sau ngày 17-2 ,đợt tổng động viên đó bao gồm các bác còn trong độ tuổi ,các bác cựu binh chống Mỹ ,thành lập các đơn vị và cũng có tập trung huấn luyện ,đa số đóng ở hành lang tuyến 3 ,ở vùng quê ngoại em hồi đó có các bác lính TĐV gọi là...bộ đội 3 tháng ,đóng trong nhà dân ! các bác ấy đa số đã có gia đình vợ con rồi nên kinh nghiệm đầy mình ,có nhiều bác rất chăm chỉ làm dân vận được dân thương ,nhưng cũng có nhiều bác thì vi phạm kỷ luật dân vận rất chuyên nghiệp và hậu quả (hay kết quả) vẫn còn tồn tại,phát triển và..trưởng thành đến ngày nay  ;D 
 


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: minhsinh_1960 trong 29 Tháng Hai, 2012, 02:41:53 pm
 Gặp trận quá căng. Đúng là cánh lính cũ dày kinh nghiệm trận mạc có sử dụng chiêu cuối cùng trong 36 kế mà tôn hành giả đã học. Lính mới khác hẳn, khi súng đã nổ , họ rất nghiêm túc, trong trận mất còn, lúc đã say máu. Mỗi phát đạn nổ, một quân thù đổ. họ là giấy trắng, cán bộ mà cứng, tốt, giỏi, lỳ đòn. Trận địa chốt đó, là một pháo đài bất khả xâm phạm, đến khi hết đạn... trừ có lệnh khác...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 29 Tháng Hai, 2012, 02:48:26 pm
Em vẫn theo dõi topic của bác Chongmu và thấy các bác bàn về chiến thuật biển người của TQ em cũng ké theo một tý nhé. Chính vì thất bại tại biên giới phía bắc năm 79 nên TQ đã có những cải cách về quân sự nên đến năm 1984 đánh HG thì quân TQ thể hiện một bộ mặt khác hẳn. Trong khi đó quân ta vẫn tư duy theo kiểu là TQ vẫn như những năm 79, chính vì vậy khi đi đánh nhau bọn em vẫn bảo nhau là mang thật nhiều đạn, cơ số đạn AK 300 viên thì bọn em thằng nào cũng mang hơn. Trong các bác trên này đã trải qua cuộc chiến HG năm 84 đều sẽ thấy là để bắt sống được một thằng lính TQ hay là kể cả lấy xác mang về để xác định xem ta đang đánh nhau với đơn vị nào của TQ nó vất vả thế nào. Còn như theo báo cáo các đơn vị là diệt hàng trăm tên thì theo em là báo cáo láo lấy thành tích, đấy là em nói về hồi năm 84-86 đấy nhé. E153 bọn em đánh 685 suốt mấy tháng mà mất bao công phu mới lấy được xác một lính TQ về và qua đó mới biết đang đánh nhau với sư đoàn 40 quân đoàn 14 của TQ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 29 Tháng Hai, 2012, 04:11:48 pm
Hình như là bọn lính tàu đi đầu , chúng nó tân binh , cho nên điếc không sợ súng , vào trận địa của ta mà chúng xổng lưng chạy như chổ không người . Cũng phải thôi vì suốt thời gian ta đánh Mỹ lính tàu đâu còn tham chiến với ai , nên hơn 20 năm hòa bình thì hầu hết từ sỹ quan cho đến lính bọn chúng đều chưa ra trận lần nào , nên chết nhiều là phải thôi . Chỉ những thằng ở sau nhìn thấy chúng mới rút kinh nghiệm qua xác chết của đồng đội chúng đi trước . Bộ đội ta có lẽ cũng bất ngờ khi gặp đối phương dể hạ gục như vậy , chỉ có cái quân số chúng quá đông so với quân ta thôi ..
 Hairuong@ : Quân TQ từ SQ đến lính  kể từ 1949 là 30 năm đa phần không ra trận lần nào ,trừ những người tham gia các cuộc tranh chấp BG ngắn với India...thì dù lính cựu hay tân binh thì có khác gì nhau về mặt kinh nghiệm tác chiến trên chiến trường ! còn họ khá "dũng cảm" là vì có tư tưởng chính trị được "Trước tác" (cuốn sổ màu đỏ) của Mao chủ tịch đả thông rồi ,họ ,những người lính TQ cũng mang tâm thế của người chính nghĩa khi ra trận đấy , vì họ đã được nhà cầm quyền tuyên truyền nhồi nhét rất kỹ rồi ,rằng VN sâm phạm họ trước ,họ chỉ "tự vệ" thôi ! vả lại kỷ luật của họ cũng là kỷ luật thép ,nhận nhiệm vụ chiến đấu dám không thực hiện ,mặc dù biết là sẽ phải "chết vinh" nhưng còn hơn sống nhục mà !
  Em nghe 1 số bác f3 xóm em nói khi tấn công,có nơi BB đi trước ngay phía sau là pháo cối bắn thúc vào đít ,cứ theo tiếng kèn dê mà tiến , quân ta hay nhằm vào tên thổi kèn dê hoặc sỹ quan mà tỉa , có phải không các bác CCB BGPB !

Quân giải phóng nhân dân Trung Hoa (PLA) tính từ mốc 1/10/1949 tức là ngày TQ tuyên bố độc lập tới khi xảy ra chiến tranh BG Việt-Trung đã  tham chiến trong 2 cuộc xung đột biên giới với 2 quốc gia láng giềng trước đó.

Cuộc xung đột thứ nhất , Xô-Trung  kéo dài tương đương với cuộc xung đột biên giới Việt-Trung(gần 10 năm).

Cuộc xung đột biên giới Trung-Xô năm 1969 là một loạt các vụ đụng độ vũ trang giữa Liên Xô và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, xảy ra vào lúc cao điểm của sự chia rẽ giữa Trung Quốc và Liên Xô trong thập niên 1960. Một hòn đảo trên sông Ussuri mà người Trung Quốc gọi là "Trân Bảo đảo" và Liên Xô gọi là đảo "Damansky"  gần như đưa Liên Xô và Trung Quốc vào chiến tranh năm 1969.Tại hòn đảo này, LX lần đầu tiên mang vũ khí uy lực nhất lúc đó(không tính vũ khí hạt nhân) BM-21 "Grad" 40 nòng(hệ thống pháo phóng loạt 40 nòng cái tiến từ Cachiusa  , Quân đội Xô Viết tiếp nhận trang bị BM-21 năm 1965) ra thị uy với TQ. Sau vài loạt BM-21, toàn bộ hòn đảo như có ai cày tung lên và tất nhiên không 1 lính TQ nào sống sót( Nguyên văn là không 1 người TQ nào được phái tới sâm chiếm đảo của LX còn nguyên vẹn để bị bắt sống). Cho tới hiện nay không rõ có bao nhiêu quân TQ bị tiêu diệt ở đây, con số ước tính được đưa ra là 3000 binh lính và sỹ quan(có nguồn khác nói là 800), còn LX mất 60 người.

Xung đột BG Xô-Trung kéo dài 4.380 km đường BG (chiều dài biên giới Việt-Trung trên đất liền là khoảng: 1449,566 km ) LX huy động tới 658.000 quân còn TQ là 814.000 quân .

Cuộc xung đột BG Xô-Trung chỉ hạ nhiệt khi Thủ tướng Liên Xô Aleksey Kosygin sau khi dự lễ tang chủ tịch Hồ Chí Minh trên đường về ghé thăm Bắc Kinh.

Trong thập niên 60, song song xung đột BG với LX, Trung Quốc còn có cuộc xung đột BG với Ấn độ .Giao tranh bắt đầu ngày 20 tháng 10 năm 1962 giữa PLA và Quân đội Ấn Độ. Quân Trung Quốc đồng loạt mở các cuộc tấn công tại Ladakh và dọc theo tuyến McMahon . Quân Trung Quốc tràn qua các vị trí của quân Ấn Độ tại cả hai mặt trận, đánh chiếm được Rezang la, tại Chushul ở mặt trận phía tây, cũng như Tawang ở mặt trận phía đông. Cuộc chiến kết thúc khi Trung Quốc đơn phương tuyên bố ngưng bắn vào ngày 20 tháng 11 năm 1962, và rút khỏi phần lớn các khu vực chiếm được(Thực chất là bị Mỹ và dư luận QT cô lập).

Cuộc chiến tranh Trung- Ấn đáng chú ý vì đây là cuộc chiến sơn cước quy mô lớn, ở độ cao trên 4250 mét. Cuộc chiến này cả 2 phía chỉ sử dụng Lục quân, không sử dụng Không quân và Hải quân. Cuộc xung đột Trung-Ấn phần nào rất giống với cuộc chiến tranh BG Việt -Trung ở chỗ:

-TQ bất ngờ tấn công , rồi cũng tự tuyên bố rút quân vì "đã đạt được mục tiêu đề ra".
-Thời gian cuộc chiến 20-10 đến 20-11/1962(Trung-Ấn) và 17/2 đến 5-3/1979(Việt-Trung).
-Cả 2 phía Việt nam và Trung quốc không huy động Không,Hải quân vào cuộc chiến.

 Cuộc chiến tranh BG giữa Việt Nam và Trung Quốc đặt Trung Quốc vào tình thế phải cải cách sâu Quân đội, phải đẩy nhanh cải tiến trang bị vũ khí, phải viết lại học thuyết chiến tranh v.v và v.v.

Sau cuộc chiến 1979, TQ nhận thấy rằng quân đội của họ là 1 Quân đội quá cồng kềnh, tính cơ động thấp, kỹ chiến thuật lạc hậu. Vũ khí trang bị cho các sư đoàn BB thường là vũ khí rất lạc hậu do được LX viện chợ trước đây và chủ yếu TQ tự sản xuất sau này. Trong suốt thập niên 60 do xung đột với LX mà Trung Quốc gần như không tiến được bước nào trong chế tạo vũ khí cũng như hiện đại hóa Quân đội(Lúc này TQ chưa bình thường hóa quan hệ với Mỹ).Cũng trong thập niên 60, chính xác là 1966-1976 tại TQ xảy ra cuộc cách mạng văn hóa , một giai đọan vô chính phủ, hỗn quân, hỗn quan đã khiến TQ giậm chân tại chỗ về các mặt trong đó có Quân đội cồng kềnh và ốm yếu. Hẳn chúng ta còn nhớ nhân vật anh hùng tưởng tượng của TQ Lôi Phong , vị "anh hùng" này nổi tiếng với bài thơ lý tưởng cách mạng ứng với 4 mùa :  Với đồng chí ấm áp như mùa xuân/ Với việc chung cháy nồng như nắng hạ/ Với chủ nghĩa cá nhân gió mùa thu quét lá / Với kẻ thù như băng giá đêm đông/". Hậu Lôi phong là những chuyện cười ra nước mắt của QD Trung Quốc rệu rã , đói khổ mà vẫn đầy "lý tưởng".

Hậu quả nhãn tiền chúng ta đều thấy và qua các bài của bác Chông mu chúng ta càng rõ thêm. Một cuộc chiến xảy ra ở cuối thế kỷ 20 mà lại dùng phương sách thúc quân của thế kỷ 19? Một Quân đội "Giải phóng" lại đi xâm lược 1 nước có chủ quyền với đội quân tạp nham gồm quân chính qui, địa phương và dân binh.

Cuộc chiến năm 1979 với Việt Nam , TQ tuy thiệt hại lớn về Uy tín Quốc tế, người, vũ khí nhưng TQ lại học được rất nhiều điều ở cuộc chiến này. Để có Quân đội hùng mạnh như hiện nay rõ ràng TQ đã thấm thía rất nhiều từ cuộc chiến 1979.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 29 Tháng Hai, 2012, 07:13:17 pm
 Chúng ta đang thảo luận đến vấn đề chiến thuật tác chiến của những người lính TQ cùng những cuộc chiến tranh mà Quân đội TQ từng đi qua ở nửa cuối Thế kỷ 20. Hình như vẫn còn thiếu Chí Nguyện Quân TQ trong cuộc chiến tranh Nam Bắc Triều Tiên 8.10.1950 và kết thúc năm 1953.

 Ở cuộc chiến tranh đó TQ cũng huy động tới 920.000 quân tham chiến trong đó có cả con trai Chủ tịch Mao Trạch Đông. Với 183.108 binh sỹ hy sinh và 25.621 mất tích cùng 383.218 người bị thương.

 Vậy thì có thể nói Quân đội TQ từ tháng 10.1949 trở đi cũng liên tiếp có nhiều cuộc chiến tranh và binh lính vẫn phải ra trận đấy chứ. Đâu phải họ được "nghỉ" lâu quá đến mức "quên" cả chiến thuật tác chiến để rồi phải làm bia sống cho đối phương ngắm bắn. ;D

 Ở cuộc chiến tranh BGPB phần lớn lính VN chúng ta ở thế phòng thủ chốt với hầm hào công sự chiến đấu, chắc ít phải vận động tấn công trừ vận động tấn công lấy lại hầm hố công sự đã để lọt vào tay đối phương. Lính TQ thì buộc phải vận động rồi, ở tư thế này thì thường rất bất lợi nếu không có sự chi viện của pháo binh, 10 đánh 1 cũng chưa chắc đã thắng nhất là địa hình đồi núi dốc cao khó tổ chức đội hình vận động chi viện cho nhau. Lính TQ hay lính VN cũng thế thôi đều là con người, cũng có gia đình, vợ con và sợ chết như nhau, theo BY hiểu thì trên đời này chẳng có mấy người không sợ chết cả chỉ có người chấp nhận phải chết thì nhiều.

 Vậy thì lính TQ cứ hùng hục lao lên chốt ta như những kẻ không sợ chết như vậy điều đó có thật họ là "người" không? Thấy đồng đội hy sinh nhiều quá họ cũng phải biết sợ chứ? Không lẽ trước lúc ra trận họ cắt bỏ dây thần kinh sợ để lao lên trong mưa đạn hoặc chỉ với con dao ở tay đánh nhau như người trung cổ? Đánh nhau thế thì bao nhiêu quân và bao nhiêu người cho nó vừa? ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: T78 trong 29 Tháng Hai, 2012, 08:49:56 pm
Chào BS Chung. Thực ra thì kỹ năng máy móc T78 chẳng được là bao, song chỉ đẻ chát chít thì bình thường thôi. Có điều trong số QSVN chỉ mỗi T78 và Dũng 174 là cùng một khu vực nên dễ ôn dễ nhớ, còn với các anh thì tình cảm tràn trề nhưng không cùng khu vực nên không có cùng kỷ niệm hơi khó tâm sự. Còn hôm nay Giang Còi bảo tối lên nhưng mãi chẳng thấy, vừa lại nhắn tin Bác có nhà không,( ghét quá) làm thinh luôn. Dù sao thì mình cũng lười quá mong các bác tha lỗi. Hôm nay tâm sự với các bác trước hết tôi vô cùng cảm phục các CCB TP tổ chức rất chặt chẽ và bài bản, có bí quyết gì các Bác cho hoc hỏi nhé. Từ hôm trước tết gặp các Bác mới biết được điều đó đấy, tiếc là thời gian gần tết ai cũng bận rộn nân gặp nhau chưa hàn huyên được nhiều, hẹn dịp khác nhé. Các anh có dip ra Hà Nội ghé tụi này nhé, hẹn hôm sau tụi mình chuyện nhiều hơn nha. Chào thi đua quyết thắng./.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 29 Tháng Hai, 2012, 10:13:34 pm
Em sinh sau đẻ muộn nên chuyện đánh đấm chỉ biết hóng hớt, ông cụ nhà em là lính đồn I Tý, Bát Xát, Lào Cai trong giai đoạn ấy nhưng không thấy ông kể bao giờ ( bây giờ có muốn cũng không còn để kể nữa . Ông già là đồng hương cấp huyện và hình như nhập ngũ cùng anh hùng Quách Văn Rạng vì có lần em nghe ông nhắc đến chú Rạng với đám bạn) . Chỉ một hai lần chiến hữu của ông tới nhà chơi có kể chuyện giữ chốt:" chẳng biết tụi nó lính tráng kiểu gì mà mình ném lựu đạn tụi nó không biết đường nằm xuống hay tìm chỗ né, bắn hết cả đạn mà cứ thấy nó tràn lên, cuối cùng phải bỏ chốt chạy. Đi tuần biên giới bắt được tay trong của địch trong dân dẫn đường cho trinh sát địch là đem luôn ra vực xử !"
Ông bà ngoại em ngày đó ở Bát Xát, nhà cũng có của ăn của để, bị TQ đánh đợt đó mất hết sạch và nghèo luôn cho đến chết. Nghe mẹ em kể, ( mẹ em làm lính báo vụ cho Tỉnh đội Hoàng Liên Sơn, nhà em 4 người thì có 3 người từng là lính ), bọn TQ vào nhà lấy hết đồ, xé ảnh lãnh đạo Đảng, Nhà Nước nhưng không xé ảnh Bác Hồ, chúng viết lại trên tường " Chúng tôi vào Việt Nam để tiêu diệt tập đoàn phản động Lê Duẩn chứ không làm hại gì đến nhân dân cả ", ông ngoại em biết chữ nho nên dịch lại cho cả nhà như vậy. Bố em cứ mong có lần dẫn em trở lại biên giới nơi ngày xưa ông trải chiếu cho em ngủ mà mãi không bao giờ làm được.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: SaigonGuider trong 05 Tháng Ba, 2012, 01:38:09 pm
...
Chiến thuật của ta à các bác, các chú??? >:(
Nếu cần mod cứ xóa ạ.

Bác tecke à!
SGG rất hiểu nỗi lòng của các bạn trẻ (anh em chúng ta cứ bác/tôi theo kiểu diễn đàn cộng đồng bình đẳng, nên các bạn trẻ cũng đừng ngại ngần gì!)
Theo SGG thì... Bác cứ tự xóa link/bài của mình đi - ở đây, ta đang nói chuyện "năm ấy" của những người đàn anh đã từng một thời trai trẻ, với những góc nhìn/ký ức của tuổi trẻ trai.

Ta đừng gắn chuyện thời sự vào chốn này, nhất là đừng nhầm lẫn các phần chiến thuật của các nhà ngoại giao với cánh quân sự. Bác hiểu ý SGG rồi chứ?

uh... hoặc cứ coi như SGG trân trọng nhờ Bác mod xóa luôn hai bài của anh em chúng ta vậy nhé.
@chongmu: Bác ới ời... tiếp đi chứ... SGG em đang chờ, bởi có chút liên quan vì vào "tập hai, 84-85" thi... em lên đường ấy mà!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 05 Tháng Ba, 2012, 02:16:48 pm
Chờ bác chủ nhà chuẩn bị hành quân tiếp, em lấp chỗ trống bằng câu chuyện này khi hóng chuyện các cụ nhà em. Tên nhân vật em không còn nhớ nữa vì nghe kể cũng lâu lắm rồi.
Có một bác là lính tỉnh đội Hoàng Liên Sơn cùng đơn vị với bà cụ nhà em, khi bị Trung Quốc vây chặt không có đường ra, 10 phần thì 9 phần chết, một phần sống, nhưng bác ấy đã chỉ huy anh em mở đường máu phá vây trở về được đơn vị, đây là một hành động rất dũng cảm và được xét phong anh hùng, khi phóng viên tới phỏng vấn lấy tin để viết bài có hỏi : " tại sao trong hoàn cảnh nguy cấp như vậy đồng chí vẫn có thể bình tĩnh chỉ huy đơn vị phá vây và trở về an toàn được ? ". Ông ấy thật thà vỗ đùi tay phóng viên : "Ông nghĩ xem, mình không bắn nó thì nó cũng bắn mình thôi. Cứ đánh đại đi đến đâu thì đến, chết thì thôi !". Thế là rớt anh hùng. Sau này ra quân, bác ấy đi học sư phạm, làm giáo viên dạy văn, mỗi lần nhắc lại bác ấy lại bảo :" Bây giờ cho tao nói lại tao sẽ nói hay hơn....thế nào cũng được phong anh hùng."


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tranphu341 trong 05 Tháng Ba, 2012, 02:51:16 pm
Chờ bác chủ nhà chuẩn bị hành quân tiếp, em lấp chỗ trống bằng câu chuyện này khi hóng chuyện các cụ nhà em. Tên nhân vật em không còn nhớ nữa vì nghe kể cũng lâu lắm rồi.
Có một bác là lính tỉnh đội Hoàng Liên Sơn cùng đơn vị với bà cụ nhà em, khi bị Trung Quốc vây chặt không có đường ra, 10 phần thì 9 phần chết, một phần sống, nhưng bác ấy đã chỉ huy anh em mở đường máu phá vây trở về được đơn vị, đây là một hành động rất dũng cảm và được xét phong anh hùng, khi phóng viên tới phỏng vấn lấy tin để viết bài có hỏi : " tại sao trong hoàn cảnh nguy cấp như vậy đồng chí vẫn có thể bình tĩnh chỉ huy đơn vị phá vây và trở về an toàn được ? ". Ông ấy thật thà vỗ đùi tay phóng viên : "Ông nghĩ xem, mình không bắn nó thì nó cũng bắn mình thôi. Cứ đánh đại đi đến đâu thì đến, chết thì thôi !". Thế là rớt anh hùng. Sau này ra quân, bác ấy đi học sư phạm, làm giáo viên dạy văn, mỗi lần nhắc lại bác ấy lại bảo :" Bây giờ cho tao nói lại tao sẽ nói hay hơn....thế nào cũng được phong anh hùng."
                   Chào các bac! Chuyên của ban kể cũng rất đúng thôi. Đúng giống như là chuyện chiến sỹ Giáp Văn Khương Thời chống Pháp khi đ/v đánh đồi (núi) chùa Non Nước ở Thành phố Ninh Bình bây giờ. Anh Khương trong lúc bí, đã nhẩy từ trên núi cao xuống. Sau nay khi về đ/v mừng công mọi người cũng nói là làm sao nhẩy được? Liệu bây giờ có nhẩy được không? Anh Khương nói lúc đó giữa chết với sống thì nhẩy được. Chứ bây giờ làm sao giám nhẩy? Thế là anh Khương cũng không được phong tăng danh hiệu ANH HÙNG mà chỉ là chiến sỹ thi đua thôi  ;D ;D ;D ;D ;D Hoặc nghe nói chuyện của nữ anh hùng Ngô thị Tuyển người Thanh Hóa cũng vậy.Nhưng chị Ngô Thị Tuyển thì vẫn được phong tặng danh hiệu AHLLVT.

                                                                 CHÚC CÁC BẠN LUÔN VUI KHỎE!



                   


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 05 Tháng Ba, 2012, 05:33:44 pm
Thật ra thì,mọi người xuất thân cũng từ một người bình thường.Khi được hỏi những tình huống,được ghi nhận là anh hùng đó.Câu trả lời của mọi người là rất chân thành,có sao,nghĩ sao trong khi sử lý những tình huống đặc biệt ấy,thì cứ tuồn tuột mà tuôn ra,chẳng hề có một ý gì.
Với người nghe sự việc kể lại,vì là con người nên họ cảm nhận tình cảm,lời thuật của người kể.Mỗi người cảm nhận mỗi khác,đánh giá cách nhìn mỗi khác...và cái quan trọng hơn,là khi họ muốn xây dựng hình ảnh tiêu biểu,để khích lệ tinh thần đại chúng thì vấn đề ấy rất là đơn giản.....
Tôi đã từng chiến đấu,cùng những nhân vật như vậy....những nhận vật ấy rất sướng,lập tức được xa nơi trận chiến,về phía sau chỉ ăn và đi báo công,khi đơn vị rút về căn cứ cũng chẳng được hội ngộ.Vì hàng giả với vài trăm người nhưng thật với vài chục triệu người,nên đã hoàn thành nghĩa vụ,về với địa phương từ khi chúng tôi còn đang chầy chật leo dốc dời chiến trường trở về phía sau.
Những chuyện như thế này cũng chẳng nên lăn tăn làm gì,muốn khích lệ binh sĩ,khích lệ lòng yêu nước thì phải có những tấm gương tiêu biểu,đơn giản vậy thôi !...nhưng!nếu lợi dụng để làm những việc khác,thì mới thật đáng trách.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 05 Tháng Ba, 2012, 08:21:17 pm
Thật ra thì,mọi người xuất thân cũng từ một người bình thường.Khi được hỏi những tình huống,được ghi nhận là anh hùng đó.Câu trả lời của mọi người là rất chân thành,có sao,nghĩ sao trong khi sử lý những tình huống đặc biệt ấy,thì cứ tuồn tuột mà tuôn ra,chẳng hề có một ý gì.
Với người nghe sự việc kể lại,vì là con người nên họ cảm nhận tình cảm,lời thuật của người kể.Mỗi người cảm nhận mỗi khác,đánh giá cách nhìn mỗi khác...và cái quan trọng hơn,là khi họ muốn xây dựng hình ảnh tiêu biểu,để khích lệ tinh thần đại chúng thì vấn đề ấy rất là đơn giản.....
Tôi đã từng chiến đấu,cùng những nhân vật như vậy....những nhận vật ấy rất sướng,lập tức được xa nơi trận chiến,về phía sau chỉ ăn và đi báo công,khi đơn vị rút về căn cứ cũng chẳng được hội ngộ.Vì hàng giả với vài trăm người nhưng thật với vài chục triệu người,nên đã hoàn thành nghĩa vụ,về với địa phương từ khi chúng tôi còn đang chầy chật leo dốc dời chiến trường trở về phía sau.
Những chuyện như thế này cũng chẳng nên lăn tăn làm gì,muốn khích lệ binh sĩ,khích lệ lòng yêu nước thì phải có những tấm gương tiêu biểu,đơn giản vậy thôi !...nhưng!nếu lợi dụng để làm những việc khác,thì mới thật đáng trách.
Những chuyện tuyên truyền kiểu này không biết có nên gọi là bệnh hay không, em cũng đã được học và đọc rất nhiều về những tấm gương anh dũng, em tin đa số những tấm gương đó là thật và tin cả những tấm gương được " nhào nặn " là thật, cho nên nhiều khi tình cờ biết được sự thật phía sau những " sự thật " em lại không muốn tin vào cái sự thật phía sau nữa >:(.
Cái chuyện chọn " cột cờ trong bó đũa " chắc đơn vị nào cũng có, em cũng một lần được chọn làm " cột cờ " như vậy, thấy mình không có gì suất sắc nhưng anh em có chút cảm tình nên đề xuất được biểu dương toàn trường, ( chỉ là biểu dương thôi các bác ạ !), ấy vậy mà khi cái loa của nhà trường đọc danh sách biểu dương thì không có tên em mà thay vào đó là tên... cháu tư lệnh. Cuối khóa xét phong quân hàm, học lực của nó trung bình cũng vẫn được giấy khen và phong thượng sĩ. Bọn em phấn đấu bợt mặt thì chẳng được gì >:(.
Về đơn vị công tác, kết thúc huấn luyện giai đoạn 1, cái thằng ngày trước ở cùng tiểu đội em quậy như giặc lại được giấy khen để động viên nó cho nó khỏi quậy. Nhiều lúc em tự nhủ : ngày đó nếu mình chịu khó quậy phá chút chắc cũng có giấy khen mang về rồi  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 05 Tháng Ba, 2012, 08:33:59 pm
Thật ra thì,mọi người xuất thân cũng từ một người bình thường.Khi được hỏi những tình huống,được ghi nhận là anh hùng đó.Câu trả lời của mọi người là rất chân thành,có sao,nghĩ sao trong khi sử lý những tình huống đặc biệt ấy,thì cứ tuồn tuột mà tuôn ra,chẳng hề có một ý gì.
Với người nghe sự việc kể lại,vì là con người nên họ cảm nhận tình cảm,lời thuật của người kể.Mỗi người cảm nhận mỗi khác,đánh giá cách nhìn mỗi khác...và cái quan trọng hơn,là khi họ muốn xây dựng hình ảnh tiêu biểu,để khích lệ tinh thần đại chúng thì vấn đề ấy rất là đơn giản.....
Tôi đã từng chiến đấu,cùng những nhân vật như vậy....những nhận vật ấy rất sướng,lập tức được xa nơi trận chiến,về phía sau chỉ ăn và đi báo công,khi đơn vị rút về căn cứ cũng chẳng được hội ngộ.Vì hàng giả với vài trăm người nhưng thật với vài chục triệu người,nên đã hoàn thành nghĩa vụ,về với địa phương từ khi chúng tôi còn đang chầy chật leo dốc dời chiến trường trở về phía sau.
Những chuyện như thế này cũng chẳng nên lăn tăn làm gì,muốn khích lệ binh sĩ,khích lệ lòng yêu nước thì phải có những tấm gương tiêu biểu,đơn giản vậy thôi !...nhưng!nếu lợi dụng để làm những việc khác,thì mới thật đáng trách.
Những chuyện tuyên truyền kiểu này không biết có nên gọi là bệnh hay không, em cũng đã được học và đọc rất nhiều về những tấm gương anh dũng, em tin đa số những tấm gương đó là thật và tin cả những tấm gương được " nhào nặn " là thật, cho nên nhiều khi tình cờ biết được sự thật phía sau những " sự thật " em lại không muốn tin vào cái sự thật phía sau nữa >:(.
Cái chuyện chọn " cột cờ trong bó đũa " chắc đơn vị nào cũng có, em cũng một lần được chọn làm " cột cờ " như vậy, thấy mình không có gì suất sắc nhưng anh em có chút cảm tình nên đề xuất được biểu dương toàn trường, ( chỉ là biểu dương thôi các bác ạ !), ấy vậy mà khi cái loa của nhà trường đọc danh sách biểu dương thì không có tên em mà thay vào đó là tên... cháu tư lệnh. Cuối khóa xét phong quân hàm, học lực của nó trung bình cũng vẫn được giấy khen và phong thượng sĩ. Bọn em phấn đấu bợt mặt thì chẳng được gì >:(.
Về đơn vị công tác, kết thúc huấn luyện giai đoạn 1, cái thằng ngày trước ở cùng tiểu đội em quậy như giặc lại được giấy khen để động viên nó cho nó khỏi quậy. Nhiều lúc em tự nhủ : ngày đó nếu mình chịu khó quậy phá chút chắc cũng có giấy khen mang về rồi  ;D
.....Ơ hơ,nghìn xưa đế giờ...thật thà ăn cháo...láo nháo thì ăn cơm... ???...tôi cũng có lúc lúc giống bạn đó ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 05 Tháng Ba, 2012, 11:09:54 pm
...Bọn lính TQ vẫn xông lên như những con thiêu thân lao vào lửa, chúng tôi bình tĩnh điểm sạ từng loạt AK hạ gục tưng thằng một, phía bên kia cầu bọn TQ đang hò nhau tháo và kéo pháo từ những chiếc xe rồi chĩa thẳng nòng vào trận địa của ta, nhìn chúng chuẩn bị bắn vào mình mà không làm gì được, có tiếng anh nào đấy hô “cúi xuống”, tôi vừa làm một loạt AK thẳng vào bọn tầu đang hò nhau chạy qua cầu thì pháo nó bắt đầu nện thẳng vào trận địa, pháo bắn thẳng nên đạn bay vèo sát sạt qua đầu lính ta nổ thẳng vào tuyến hào phía sau, tuyến này nằm gần sát dãy núi Tà Liêng, chủ yếu là lính dân quân và hậu cần, quay về phía ấy thấy khói bụi bay mù mịt, chết bỏ mẹ, cánh đấy mà bị thì lấy đâu ra người tiếp vận đạn dược, phải chặn họng bọn pháo này mới được, tiếng anh Nhật hô “ có thằng nào chạy sang gốc cây kia cho nó một phát B41 đi”, bọn tôi nhìn hướng tay anh ấy chỉ, phía ấy đúng là có một gốc cây khá to sát bờ chỗ sông khá hẹp , từ đó có thế phụt B41 sang bên kia được, nhưng địa hình để vận động ra chỗ ấy rất trống trải, chỉ có ruộng phẳng trơ gốc rạ bà con gặt xong chưa kịp gieo trồng, cả chốt đang lưỡng lự thì lại có một tiếng hô “để tôi”, một thằng vác độc một khẩu B41, lưng đeo 3 quả đạn nhảy lên khỏi hào và bắt đầu bò về phía gốc cây, ai trông như thằng Sèn, đúng nó rồi, thân hình to béo cứ lùi lũi bò như con trâu mộng đằm ruộng kéo thành một vệt dài, pháo địch vẫn bắn rát rạt, vì tuyến chốt đầu của bọn tôi thấp hơn mặt đường nên chúng không thể hạ thấp nòng hơn được nữa, nên cối của bọn chúng bắt đầu tấp cập nện vào bọn tôi. Thằng Sèn vẫn tiếp tục bò, chỉ còn cách cái cây chừng chục mét nữa thôi, ở bên kia cầu, bọn tầu đã phát hiện ra nó và bọn nằm gần mé sông đấy bắt đầu dồn hỏa lực về phía nó, đạn chiu chíu bay cách đầu nó chắc cũng chỉ một hai gang tay, còn hơn hai mét nữa thôi, thằng Sèn nhổm hẳn lên lao về phía gốc cây, mọi người nín thở theo dõi, được rồi, nó đã ngồi sau gốc cây, nhìn nó thở như hết hơi, nó bắt đầu xoay người chắc lấy tầm ngắm, ùng oàng, quả đạn lao đi và phía bên kia một quầng lửa lại trùm lên khẩu pháo, nó lắp tiếp quả thứ hai, vừa nhô ra để bắn thì bỗng thấy tay nó chơi với, khẩu B41 lăn sang bên cạnh, trên đầu nó một dòng máu chảy, thằng Sèn gục sấp xuống. “Trả thù cho thằng Sèn” tiếng anh Nhật và Anh Ngoãn vang dội khắp trận địa, nhìn thằng Sèn chết trước mắt, bọn tôi cảm thấy như máu sôi lên, bất chấp cối, pháo nổ thằng nào cũng nhô hẳn lên hào nã đạn vào đội hình chúng đang bò trên cầu. Tình hình lúc này đã có nhiều chuyển biến bất lợi cho chúng tôi, tuy bị ta bắn kiềm chế chết nhiều, nhưng cũng đã có một số thằng vượt qua được cầu và bắt đầu tìm chỗ nấp để bắn khống chế ta, nguy hiểm nhất là có vài thằng vác B40 có được thế bắn khá tốt bắt đầu chỉnh tầm ngắm bắn vào quân ta. Phải tiêu diệt hoặc đánh bật bọn này về bên kia cầu mới được. Tiếng Anh Đôi “ Thằng Chắc, thằng Chông Mu, thằng Máo, ba thằng vận động qua đường đánh úp vào bọn đầu cầu”, đúng là nếu chạy được qua đường và chiếm được đống đất bên ấy thì sẽ khống chế được bọn chiếm đầu cầu, nghe lệnh, tôi cùng thằng Chắc và thằng Máo (người Nùng, ở Đàm Thủy Trùng Khánh) lách qua cửa hào, vòng ra phía sau và bắt đầu bò ra hướng đường cái, địa hình vẫn là ruộng, ở chốt, các anh lệnh cho tất cả bắn vào hướng đầu đầu để yểm trợ cho bọn tôi, vượt qua được đường cái bọn tôi lao theo các bờ ruộng chiếm được ụ đất, từ đây nhìn rõ mồn một bọn TQ nằm lố nhố ở khu đầu cầu bên ta, thằng Chắc nhả đạn ngay vào thằng vác B40 đang lúi húi lắp đạn, tôi cũng chĩa AK không cần nhắm làm từng loạt vào bọn chúng, vì bọn tôi ở trên cao hơn nên bọn tầu không làm sao bắn được nên nằm chịu trận, đến loạt thứ ba thì còn khoảng năm sáu thằng vứt súng đứng dậy giơ tay hàng, tôi vừa nhỏm dậy quan sát thì bỗng thấy ướt đẫm sau mông, bỏ mẹ dính đạn rồi, sờ  tay ra sau mông thì thấy ướt nhèm, đưa ra xem thì không phải máu, hóa ra chiếc bình tông bị một mảnh cối hoặc pháo cắm vào, chết hụt, hú vía. Vừa định bảo thằng Chắc có nên bắt bọn này không thì thằng Máo đã lia gần như trọn một băng, ba thằng gục tại chỗ, hai thằng thấy thế cứ chạy bừa thục mạng lên cầu về phía bên kia, nhưng cũng không thoát, từ phía chốt AK điểm sạ hạ gục nốt bọn này. Lúc này đã gần trưa, phía bên kia cầu bọn TQ đã thu quân, bọn tôi lại men theo bờ ruộng trở về chốt, anh Ngoãn, anh Đôi đang ở cửa hào đón chúng tôi, “chúng mày khá lắm, cố gắng, chiều nay sẽ ác liệt hơn đấy” . Cơm được dân quân gánh đến, gạo trắng ngần thơm phức, thịt vịt luộc chấm muối, ăn chết thôi. Buổi sáng hôm ấy, ta mất 7 người, bị thương nặng 3. Tranh thủ bọn TQ nghỉ trưa, bọn tôi và dân quân khiêng các liệt sĩ về tuyến chốt sau để các bộ phận khác sử lý tiếp, nhìn khuôn mặt méo mó của thằng Sèn, tôi không cầm nổi nước mắt, vừa tối hôm qua thôi còn hút thuốc của nó, thế mà bây giờ...Sèn ơi..vĩnh biệt mày nhé...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 05 Tháng Ba, 2012, 11:55:35 pm
Đọc chuyện của bác như thấy mình trong đó,thuốc súng khét,đắng,như lởn vởn quanh đây.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 06 Tháng Ba, 2012, 08:53:20 am
Hay! Đọc như tiểu thuyết về đề tài chiến tranh. Bác Chông Mu chắc phải mất nhiều thời gian để nhớ lại từng chi tiết như thế. Đúng là một cuộc chiến khốc liệt, mới chưa đầy 2 ngày mà đơn vị của Bác đã hy sinh hơn nửa quân số rồi còn gì, thật đáng khâm phục Bác và đồng đội của Bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: china trong 06 Tháng Ba, 2012, 09:16:36 am
Trận chiến đậm mùi khói lửa có đủ thương vong, máu và nước mắt, khác xa những trận đánh đã được tuyên truyền chỉ thấy ta thắng địch thua, cám ơn tác giả.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 06 Tháng Ba, 2012, 10:32:08 am
Hay chuyện kể rất chi tiết ! người đọc rễ hiểu và cuốn hút theo câu chuyện. Tiếp đi Bác em là thế hệ đi sau cũng được các anh lính tháng 8/78 kể lại chuyện đánh TQ đợt tháng 2/79 cho nghe! lính E 677 chống TQ ở Trà Lĩnh Cao Bằng cũng ác liệt lắm ! mà ở C1 K4 E677 bọn em cũng có anh Lân ( hủi ) lính tháng 8/78 quê Phú Bình đó anh có biết không. Chúc anh và toàn thể gia đình mạnh khỏe và viết đều tay !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 06 Tháng Ba, 2012, 11:03:49 am
  Chongmu@ : các bác có thử ước lượng xem từ sáng đến trưa ,những chỗ có thể quan sát được thì phía TQ thương vong chừng bao nhiêu !
  Có bác nào ở gần đến chụp hình khu vực cây cầu và trận địa 2 đầu cầu pốt lên cho anh em dễ hình dung ,bác chongmu dễ nhớ lại từng chi tiết ,kẻo bỏ sót mất thì uổng lắm ! 
  Phía VN vẫn chỉ có hỏa lực mang vác đi theo bộ binh mà không được yểm hộ bằng hỏa lực lớn hơn,chỉ cần dăm khẩu như cối 82 trở lên thôi...Uổng quá !
 


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 06 Tháng Ba, 2012, 04:30:50 pm

Nếu được thì đề nghị bạn và Chongmu1978 đưa hình lên cho anh em biết mặt. Đọc bài của chongmu1978 hồi hộp quá, mong chongmu1978 hành quân "thần tốc" thêm nữa
Chúc các bạn vui khỏe và chắc tay phím
Thân mến


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 06 Tháng Ba, 2012, 11:41:18 pm
...Oành,.. oành.., tặc tặc tặc..tiếng súng lại vang lên phá tan sự yên tĩnh của bầu không khí cũng như phá tan giấc ngủ gà ngủ vịt của bọn tôi vạ vật trong chiến hào tranh thủ lúc buổi trưa. Bật dậy, bật chốt an toàn súng, chúng tôi lại lao ra công sự sẵn sàng giáng trả những đợt tấn công của bọn xâm lược TQ hòng chiếm lấy cây cầu huyết mạch này rồi từ đó nống ra thị trấn Trùng Khánh và xa hơn nữa là kéo ra chiếm thị xã Cao Bằng. Vẫn những tốp lính ước chừng cỡ hai chục thằng một tốp hò hét xô đẩy nhau chạy thục mạng qua cầu, đạp bừa lên những xác chết của đồng đội, cố sống cố chết chiếm lấy đầu cầu và chúng tôi không khó khăn gì đẩy lùi bọn này bằng AK và RPD, thậm chí bằng cả K50 của mấy anh dân quân thuộc trung đội dân quân xã Đình Phong. Khi lần tấn công  thứ hai bị ta đẩy lùi, chúng tôi thấy bọn TQ lui sâu về phía bên kia đường và hình như chúng đang có một sự thay đổi nào đó, và quả đúng như vậy, sau tiếng kèn toe toe thổi, chúng bắt đầu tấn công lần thứ ba,  lần tấn công này chúng thay đổi chiến thuật, không tập trung vào đầu cầu nữa mà chia ra ba hướng, ngoài hướng chính là cây cầu, chúng chia một hướng định vượt sông ở phía thượng lưu con sông Quây sơn phía trên cây cầu, chỗ này nước nông nhưng chảy khá siết có thể lội qua được, chúng tập trung ở đây chừng đại đội. Hướng còn lại là phía hạ lưu cây cầu, hướng này chúng dùng 5 xe lội nước, mỗi xe ước chừng chở được hơn tiểu đội vượt sông đánh chọc sườn chúng tôi. Nhìn chúng chia các ngả để tấn công, thực sự là tinh thần bọn lính chúng tôi hoang mang, vẫn biết là lực lượng của ta ít, chúng nhiều, từ sáng đến giờ ta tuy có bị thương vong đáng kể nhưng ta vẫn khống chế được hướng tấn công của địch, tiêu diệt được nhiều sinh lực địch nên vẫn cảm thấy an tâm, lúc này chúng chia ra tấn công như thế, ta lấy đâu ra lực lượng để chặn cả ba hướng đây, mọi người nhìn nhau dè dặt, các anh Nhật, anh Ngoãn, anh Đôi...hội ý chớp nhoáng ngay tại chiến hào, bọn tôi thì im thin thít chờ lệnh, mặt thằng nào thằng ấy trông như mất hồn, tái ngắt...anh Đôi phân công : đội hình b4 quân số khoảng 16 chốt chặn hướng đầu cầu ( chắc các anh nhận định hướng này vẫn là hướng chính ), đội hình đánh chặn hướng hạ lưu gồm quân số của b2 và b3 cũng khoảng 13,14 người, hướng này được tăng cường thêm 2 khẩu B41 do anh Ngoãn trực tiếp chỉ huy, tôi và thằng Tuấn, thằng Chắc, thằng Hon..ở hướng này. Hướng còn lại do quân số của b1 ( chưa đến 10 người ) và chục anh dân quân xã nữa đảm nhiệm. Tiếp nhận thêm đạn, lựu đạn cho đủ cơ số, các hướng xuất phát theo ý đồ chặn đánh địch của các thủ trưởng. Anh Ngoãn dẫn đầu, đang chuẩn bị đi thì anh Đôi dẫn một anh sĩ quan đến và  giới thiệu “ Đây là anh Thanh, chính trị viên được tiểu đoàn tăng cường cho đại đội ta, trên đường tới đây thì chiến tranh nổ ra, bây giờ mới tới, tình hình rất gấp, trước mắt  tôi đề nghị đồng chí Thanh đi với đội hình của đồng chí Ngoãn, giúp đồng chí Ngoãn chặn đứng hướng tấn công ở phía hạ lưu” “Rõ” tiếng hô đanh thép vang lên, bọn tôi nghĩ, đúng là lính mới có khác...nhưng cũng phải công nhận nghe thấy tiếng hô rất khí thế của anh Thanh chúng tôi cũng cảm thấy như có thêm được lòng dũng cảm và hăng hái. Chúng tôi khẩn trương vận động chiếm lĩnh trận địa, tận dụng những ụ đất, những giao thông hào cũ của dân quân đào khi luyện tập, thậm chí cả những hố trâu đằm đã khô nước.. để làm công sự, bố trí hỏa lực. Phía bên kia sông, bọn địch đã lố nhố tập trung để lên xe chuẩn bị tiến sang sông, đoàn xe lội nước của chúng dàn hàng ngang tiến về bờ sông, trên xe nào cũng cắm cờ năm sao, sơn chữ Bát nhất, đằng sau xe là những tốp lính lốc nhốc chạy theo, đến bờ sông chúng tản ra  tìm chỗ ẩn nấp và sẵn sàng bắn yểm trợ cho đồng bọn vượt sông. Cũng phải nói thêm về con sông Quây sơn, đoạn chảy qua Cầu Long đính này cũng không rộng lắm, trung bình rộng khoảng 40 đến 50 mét là cùng, nhưng khá sâu, nước mùa này trong xanh nhìn có thể tới đáy, thường là ở giữa dòng hay có những khối đá to nổi lên, duy chỉ có khúc hạ lưu này dòng sông phẳng lặng, không có đá ngầm, chắc bọn tầu chọn chỗ này để vượt sông là lý do đó. Chiếc đầu tiên đã lăn bánh xuống nước, các chiếc khác cũng ầm ầm lao xuống sông tạo nên những khối nước bắn tung tóe và sóng dâng đập vào cả bờ bên này. Bọn tôi cứ ngây người ra nhìn, đúng là từ bé đến giờ mới tận mắt nhìn thấy xe lội nước ( nói ra thật xấu hổ, từ bé sinh ra và lớn lên chỉ quanh quẩn bên lũy tre, bờ sông, con bò, cái cày...đến ô tô cũng còn hiếm khi nhìn thấy và chưa được sờ tận tay bao giờ ), còn đang mải nhìn và nghĩ về nó thì tiếng anh Ngoãn hô “ tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu, thằng Tuấn, thằng Ngọc, thằng Tiến ( 3 thằng được trang bị B41) tập trung tinh thần bắn trúng xe địch ngay từ đầu, các đồng chí còn lại bắn hỗ trợ, bắn phải chắc ăn, phải tiết kiệm đạn”. Nhưng tình hình thực tế lại không được như ta dự đoán, những chiếc xe vừa bò được lên bờ đã dừng lại, bọn lính nhảy ra khỏi xe tản ngay ra để tìm chỗ ẩn nấp, ở khoảng cách này chắc B41 của bọn thằng Tuấn bắn không hiệu quả nên không thấy thằng nào phát hỏa cả, chắc phải vận động lại gần hơn mới bắn được. Lúc này cả 5 chiếc xe lội nước đã quay về để đón tiếp bọn lính sang. Bọn lính đã sang rồi sau khi ẩn nấp thấy tình hình có vẻ yên ổn thì bắt đầu tập hợp thành từng nhóm và dục dịch chuẩn bị tiến về phía cầu, tuy nhiên chúng vẫn chưa triển khai đội hình ngay, chắc là còn đợi đồng bọn sang tiếp cho đủ lực lượng chăng. Anh Thanh và anh Ngoãn thì thầm với nhau cái gì đó, anh Ngoãn lệnh cho bộ đội tấn công ngay bọn đã lên bờ không để cho chúng kịp triển khai đội hình nữa, vả lại chỉ có tiến công mới chiếm được vị trí gần bờ sông hơn để B41 phát huy hiệu quả. Thật là lấy trứng chọi đá, ta vẻn vẹn chỉ có gần hai chục người mà lại dám tấn công một đội hình đông đúc của địch, mọi người lưỡng lự, nhìn nhau chưa ai dám xuất kích cả, đúng lúc này thì anh Thanh “theo tôi” và bắt đầu vận động khom người nhanh nhẹn tiến về bờ sông dọc theo các bờ ruộng bậc thang dần xuống bờ sông, thấy anh Thanh tiến nhanh như vậy, bọn tôi không ai bảo ai cũng như bị lên đồng bật chạy theo, cũng may là địa hình ở chỗ này cũng có nhiều vật chắn tầm nhìn nên bọn tầu không phát hiện ra sự tiến công của bọn tôi, bất ngờ phía trước có một đoạn mương khá rộng và sâu, từ đây cách bọn tầu khoảng năm sáu chục mét là cùng, lẽ ra ngay từ đầu bọn tôi phải chiếm lĩnh chỗ này mới phải, nếu chiếm chỗ này ngay từ đầu thì mấy chiếc xe lội nước của bọn TQ chắc đã bị cháy vài chiếc rồi, nhìn thấy chiếc mương, anh Thanh quay lại bảo bọn tôi, thay vì tiến công thì chúng ta bố trí phòng ngự chặn đánh ở chính cái mương này. Bọn tôi dựa vào địa thế của cái mương bố trí trận địa, anh nào cũng chọn cho mình chỗ nấp, ụ đất, hòn đá vừa ý để bắn chặn. Vừa bố trí xong thì 5 chiếc xe đã quay lại đổ quân lần 2, lần này thì cả ba thằng B41 của ta đồng loạt bóp cò, chắc vì vừa chạy mệt, thở không ra hơi nên bắn không chuẩn, hai quả lao vượt qua tầm xe bay sang nổ ở bên bờ bên kia, một quả trúng ngay vào bụi cây bên cạnh một chiếc xe, bị bất ngờ bọn lính TQ rối loạn la hét loạn xị, anh Ngoãn hô “bắn”, tất cả hỏa lực dồn vào bọn TQ đang lúc nhúc xô đẩy nhau tìm chỗ ẩn nấp, rất nhiều những cây thịt đổ gục xuống, mấy chiếc xe vội vã quay đầu lao xuống sông trở về bên kia, thế là hụt mất bọn này.Bọn sang trước đã ổn định được đội hình bắt đầu bắn trả lại và hò nhau tấn công ngược lại quân ta, bên kia bờ sông bọn TQ cũng chỉnh tầm nện cối vào đội hình bọn tôi. Tình thế chuyển biến bất ngờ, bọn tôi từ thế chủ động tấn công thành ra thế bị tấn công rất bất lợi, nhưng với địa hình khá tốt, chúng tôi vẫn kiên cường chống trả nhiều đợt tấn công của chúng. Bây giờ thì bọn xe lội nước không dám lên bờ phơi mặt cho ta bắn nữa mà chỉ vào đến gần bờ thì xua bọn bộ binh xuống rồi quay lại ngay, cứ đều đặn như vậy nên chúng trở được rất nhiều lính sang sông. Khi đã tập trung được lực lượng khá lớn, bọn tầu bắt đầu tấn công dồn dập vào trận địa của bọn tôi, khỏi phải nói về chúng đông đến mức nào và bị chết nhiều như thế nào,hết lớp này đến lớp khác. Anh Ngoãn vừa bắn vừa vận động dọc mương, đến từng chỗ anh em động viên và chỉ hướng bắn cần thiết, cứ mỗi lần anh đến chỗ tôi, tôi lại thấy như được tiếp sức mạnh và sự can đảm, nhưng cái điều đau xót đã đến, khi anh Ngoãn vừa đến chố thằng Tuấn chỉ cho nó phụt B41 vào khẩu Trung liên đang bắn áp chế vào ta thì một quả cối rơi đúng vào giữa hai người, cảnh tượng thật hãi hùng, cách tôi khoảng chục mét, đến giờ tôi vẫn không thể quên được hình ảnh đó...anh Ngoãn chết rồi, khắp hào truyền nhau...phía trước địch vẫn xông lên...chỉ huy trực tiếp đã mất...thương vong đã làm giảm đi gần nửa quân số...đã có một vài thằng nhấp nhổm bỏ chạy, đường đạn đã không còn chuẩn nữa..và gần như cùng một lúc không ai bảo ai tất cả những thằng còn lại đều đồn hết về phía cuối con mương phía đường cái, nơi ấy có một cửa duy nhất để chạy về phía sau... “ Các đồng chí, lúc này là lúc đất nước Việt nam đang cần đến sự hy sinh của các đồng chí, hãy can đảm lên, hãy chặn ngay bọn xâm lược, còn giờ phút nào thì còn phải đánh giữ chốt giờ phút đó..” tiếng anh Thanh đanh gọn, tha thiết và nói là làm, sách khẩu RPD của một  liệt sĩ bị dính đạn vào đầu đang nằm co quắm bên cạnh, anh Thanh lao lên quay lại bờ mương , kê súng nhả từng tràng vào bọn tầu đang xông vào rất gần, chúng tôi cũng cảm thấy lòng tự trọng trước hành động này của anh Thanh, vác súng cùng nhau quay lại mương và tiếp tục nhả đạn. Bọn tầu khựng lại, không dám tấn công ồ ạt nữa, ước chừng được hơn nửa tiếng đồng hồ thì chính khẩu súng của anh Thanh cũng hết đạn và các khẩu AK cũng chỉ còn hơn nửa băng cuối cùng, đến lúc này thì anh Thanh cũng đành phải lệnh rút lui, mạnh thằng nào thằng ấy chạy, cố gắng chạy thật nhanh để bọn tầu không theo kịp, chạy ngoằn ngèo để tránh đạn bắn thẳng...phía trước còn cách bờ đường cái khoảng hơn chục mét, bỗng thấy một toán quân đang tiến về phía chúng tôi, chết bỏ mẹ rồi....


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vietnam.hy trong 07 Tháng Ba, 2012, 12:50:13 pm
Bác Chongmu ơi, cháu bên hoangsa.org. Từ trước vẫn đang cập nhật thông tin bài của bác cho các bạn bên ấy theo dõi.
Quả thực cảm ơn bác rất nhiều đã cho chúng cháu được hiểu thêm về những ngày tháng chống giặc ngoại xâm TQ đầy bi tráng ấy.
Chúc bác luôn khỏe và cập nhật bài nhanh và nhiều hơn nữa cho thỏa lòng chờ mong của ae bên tụi cháu.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 07 Tháng Ba, 2012, 08:58:54 pm
 Hay quá Chongmu ơi ! Các đồng chí đánh đẹp thật . Anh Thanh tuy là sỹ quan mới ra trường , nhưng theo mình đoán thì đúng là con nhà nòi rồi . Người sỹ quan chính trị biết động viên trấn an tinh thần anh em kịp thời khi anh em dao động  " biết kềm chế anh em khi anh em tỏ ra khinh thường đối phương " . Hay tuyệt .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 07 Tháng Ba, 2012, 10:37:21 pm
Hay quá Chongmu ơi ! Các đồng chí đánh đẹp thật . Anh Thanh tuy là sỹ quan mới ra trường , nhưng theo mình đoán thì đúng là con nhà nòi rồi . Người sỹ quan chính trị biết động viên trấn an tinh thần anh em kịp thời khi anh em dao động  " biết kềm chế anh em khi anh em tỏ ra khinh thường đối phương " . Hay tuyệt .
Sĩ quan chính trị mà như vậy thì quá ổn. Ngày em đi lính, mấy bác sĩ quan CT vẫn còn gọi là đại đội phó, tiểu đoàn phó chính trị..., còn nhớ đại đội em có thượng úy Nam làm đại phó chính trị dốt đặc cán mai các bác ạ. Anh ta vốn là sĩ quan lục quân 2, nằm ở trung đội lâu quá không lên được đại đội nên xin đi chuyển loại chính trị. Giáo án chính trị của hắn thì toàn do....em viết. Em còn nhớ một bài chính trị em soạn có câu " đất nước ta từ thủa hồng hoang...v..v.." hắn đọc giáo án hỏi em "hồng hoang nghĩa là gi ?" làm em suýt té ngửa, chẳng buồn trả lời em cũng bảo không biết, thấy câu ấy trong sách hay hay em chép lại. Đi học chiến thuật cấp tiểu đoàn, bọn em vác súng chạy ngược dốc bở hơi tai, hắn đi người không,trung tá Tuấn Cọp, tham mưu trưởng trung đoàn đứng trên nhìn thấy quát "ĐM đại phó, vác C đi ngủng ngoẳng vậy hả ?". Hình như hắn nghe người ta chửi nhiều rồi nên cái mặt thấy chẳng đổi màu tí nào, đại đội trưởng cũng chửi, trung đội trưởng cũng chửi, lính không dám chửi trước mặt nhưng nếu hắn đứng sau lưng ( hoặc đứng sau lưng hắn) cũng chửi. Em với hắn cũng khục khặc cãi lộn một lần, hắn tức không làm gì được về méc đại trưởng   ;D ;D, em với ban chỉ huy đại đội cãi nhau 3h liên tục (từ 16h đến 19h ) không ăn cơm tối luôn, em hơi ngang nhưng " có lý ", đại đội không làm gì được nên gọi trung đội trưởng lên bảo bê trưởng bê phó về mà dạy lấy nhau. ;D, bê trưởng em có bóng cây kơ nia to vật vã nên cũng chẳng ngại gì đại đội, còn bảo em " tao sắp đi học rồi, mày thích làm gì thì làm ".
Khổ cho quân đội, tội cho nhân dân phải nuôi những sĩ quan như vậy.
Vài viên chi viện cho bác chủ nhà lúc giải lao lấy sức tiếp tục chiến đấu, mong được thấy "đường vinh quang xây xác quân thù" của các bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 07 Tháng Ba, 2012, 11:53:57 pm
Hay quá Chongmu ơi ! Các đồng chí đánh đẹp thật . Anh Thanh tuy là sỹ quan mới ra trường , nhưng theo mình đoán thì đúng là con nhà nòi rồi . Người sỹ quan chính trị biết động viên trấn an tinh thần anh em kịp thời khi anh em dao động  " biết kềm chế anh em khi anh em tỏ ra khinh thường đối phương " . Hay tuyệt .

Thế hệ cán bộ này là thế hệ tiếp bước cha anh,nên họ sống rất tình,nghĩa và trọng danh dự bác ạ....!
Lấy mốc 1982,khi thông thương đi lại giữa hai miền Nam-Bắc,lúc đó trong tâm tư người ta hướng về quê hương,gia đình và bản thân mình hơn.Cái tư tưởng vì nước nó bị giằng xé với tâm tư gia đình rất cao.Vì vậy,cái thời em rũ áo,xung phong đi lính và phải đi trận mạc.Người ta sẽ cho là ngu,mà thực ra thì,lúc đó bậc đàn anh ở cơ quan em họ cũng mời đến ra đình họ chơi và khuyên ngăn rất nhiều,nhưng đến nay em cũng chẳng hiểu tại sao mà mình yêu cuộc đời lính đến thế.Và cũng chính vì nhiễm một phần tư tưởng của cha anh,sống lệch sóng cho nên khi tham gia vào quân đội,thấy những hình ảnh cán bộ,cán bèo có nhiều người chẳng có lấy một điểm sáng gì,làm nhà em cũng thấy buồn...
Còn thế hệ cán bộ,chiến sĩ thời bác Chông Mu em thấy,đúng như vậy đấy.Em được may mắn hơn nhiều bác,đã từng đi dọc Bắc - Nam từ sau giải phóng.Được ăn,ở cùng nhiều với tập tục của các miền và đặc biệt là lính.Lính phía bắc và lính phía nam,cũng rất khác nhau về vấn đề kỷ luật đấy bác ạ.Ngay cả khen thưởng cũng vậy,phía nam họ xét nhẹ nhàng hơn,đơn giản hơn rất nhiều.Chỗ em,đến 1986 tức là xuy nghĩ,tư tưởng có phần thỏa mái hơn,nhưng vấn đề xem xét thưởng vẫn còn khốc liệt lắm,không đơn giản như thời 1980 khi em công tác ở trung đoàn 8xx ? binh đoàn 23 đâu,lúc này em là cán bộ biệt phái công tác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 08 Tháng Ba, 2012, 12:28:02 am
...Lúc đó bọn tôi đang chạy chí mạng về phía chốt chính vì hết đạn và quân số đã bị thương vong quá nửa, phía sau quân TQ vẫn hò hét xông lên chiếm được cái mương nơi chúng tôi lấy làm công sự để chặn chúng, trong lòng mương vẫn còn các liệt sĩ và thương binh của ta, còn anh Ngoãn, còn thằng Tuấn... thực tình lúc đó rất cấp bách, khi chúng tôi rút lui mà nói đúng ra là chạy thoát thân, anh Thanh cũng rất ngần ngừ về việc này, nếu ở lại để chôn cất anh em thì sẽ bị lính TQ làm thịt tất, kể cả có cõng hoặc dìu thương binh cùng chạy cũng không thể thoát được, thôi đành mắc tội với anh em vậy, đấy là bây giờ mình mới nói thế, chứ thực ra lúc ấy nói thật với các bác là bản tính sợ chết, ham sống của con người lúc ấy hoàn toàn chi phối con người mình rồi, thấy đồng đội mình nằm đấy nhưng có cửa chạy thoát thân về con đường sống là chạy thôi, không biết các bác cựa CB KCCM có thế không, thật xấu hổ quá...Khi bọn tôi chạy được một quãng gần đến con đường cái, chỉ cần vượt được con đường này sang bên kia là chốt chính của ta rồi, từ phía trước hướng về chỗ chúng tôi có một toán quân đang di chuyển, chúng tôi đang ở thế bị kẹp giữa, phía sau thì bọn TQ đang đuổi theo để tiến chiếm đầu cầu, đang định chạy ngả ra hướng trái để chạy lên núi Tà Liêng thì anh Thanh nói “hình như là quân ta”, đúng là trong lúc nước sôi lửa bỏng như thế, tinh thần của người ta rất dễ rơi vào trạng thái bấn loạn, thần hồn nát thần tính. Anh Thanh chính là người giữ được bình tĩnh nhất lúc này. Khi toán quân kia đến gần thì hai bên nhận ra nhau, chính là quân số của b1 và mấy tay dân quân, nhưng không hiểu sao họ lại kéo về đây, họ được phân công chặn đánh bọn TQ ở hướng thượng lưu cơ mà, về sau mới hỏi rõ, hóa ra hướng thượng lưu là bọn TQ nghi binh, chúng vẫn tập trung quân ở đấy nhưng không lội qua sông, mục đích là để ta phân tán lực lượng. Anh Đôi thấy ở hướng hạ lưu ( hướng chúng tôi) súng nổ nhiều, biết là chúng tôi sẽ gặp nhiều khó khăn nên điều bộ phận này sang trợ giúp, thế là anh Thanh quyết định lập ngay chốt tại đây để tiếp tục chặn hướng tiến công của địch, sắn có giao thông hào từ trước, toàn lực lượng cỡ hơn trung đội dàn quân bố trí, đạn và lựu đạn được bổ xung đầy đủ, dưới sự chỉ huy của anh Thanh. Lúc này đã ngả vể chiều, trời mưa phùn lâm thâm, quần áo ướt bê bết, rét run cầm cập, cộng với sợ nên nằm trong công sự cầm khẩu AK chờ quân TQ đến mà hai hàm răng cứ va vào nhau đôm đốp. Tất cả đã vào tư thế chuẩn bị chiến đấu thì vừa hay đúng lúc ấy lại có một trung đội thiếu (gần hai chục người ) của Trung đoàn 677 sư 346 đến hỗ trợ, ái chà, sướng thật, đúng là lính chính quy có khác, trang bị đầy đủ, AK, RPD, RPK, B41..có cả một khẩu đội 12,7 ly. Được tăng cường thêm lực lượng, tinh thần bọn tôi phấn chấn hẳn, vậy là trên tuyến chốt này đã có ba lực lượng : quân chính quy, lính địa phương và dân quân xã.Như thế là lực lượng của ta ở tuyến chốt này khá mạnh. Bọn lính TQ đã bắt đầu lố nhố xuất hiện, đi đằng trước là mấy chiếc xe lội nước, chắc chúng đã luân chuyển được hết quân sang bên này sông và giờ thì chúng đang dẫn đường cho bộ binh tiến về hướng cầu. Bây giờ thì ngon ăn rồi, cùng một lúc những quầng lửa B41 chùm lên hai chiếc xe đi đầu, bốc cháy, khói đen cuồn cuộn bốc lên, theo hướng gió mùa đông bắc phả vào mặt chúng tôi khét lẹt, các cỡ súng nổ như ngô rang vào bọn lính TQ, bị bất ngờ, đội hình chúng rối loạn một lúc, sau đó chúng chỉnh đốn lại được ngay, bọn này có vẻ thiện chiến và có kỷ luật đây. Ba chiếc xe còn lại lùi ra xa và bắt đầu hướng nòng pháo nã thẳng vào chốt gây cho ta rất nhiều bất lợi, đúng lúc ấy thì khẩu đội 12,7 ly lên tiếng, đạn nổ đanh giòn giã,bắn thẳng vào chiếc đỗ gần nhất, bánh lốp của nó bị đạn 12,7 ly cắm và nổ tung từng mảng, nhưng cũng báo hại cho quân ta, bọn TQ thấy ta có 12,7 ly nên chúng biết là ta có lực lượng chính quy, chắc chúng gọi pháo bắn, một lúc sau thì nhìn rõ đạn H12 ở phía Ngọc khuê bay tới chiu chíu, chùm lên trận địa quân ta. Lính ta chui hết xuống hào và công sự. Hết đợt bắn bọn bộ binh TQ lại xông lên và bọn tôi vẫn bình tĩnh kiên quyết bắn trả đẩy lùi có đến năm sáu cuộc tấn công của bọn chúng, xác chúng chết nằm ngổn ngang trên mặt ruộng, bên ta cũng bị hy sinh và bị thương kha khá. Cứ thế hai bên cầm cự giằng co nhau, chúng không thể chiếm được trận địa của ta mà cũng không thể vượt qua bọn tôi để tiến đến đầu cầu hòng hỗ trợ cho mũi chính diện đánh chiếm cầu được. Đến gần tối thì chúng thổi kèn thu quân và bọn tôi cũng gần như là hết hơi, mệt lả. Anh Thanh vẫn đi lại cắt cử thay phiên nhau nghỉ và canh gác, đề phòng chúng cho thám báo, sơn cước lẻn vào tấn công. Anh nuôi gánh cơm đến, một nồi cơm và một nồi thịt lợn xào còn nóng hôi hổi,một bi đông rượu ngô của bá bản gửi cho, bọn tôi đói quá, thằng nào cũng bốc lấy bốc để, vả lại cũng chẳng có bát đũa.Vừa ăn cơm xong thì nhận được lệnh của đại đội “ tất cả lặng lẽ rút về tuyến sau” lập tuyến phòng thủ mới. Bọn tôi nghe lệnh này chính ra là phải sướng lắm vì thoát được vòng nguy hiểm, nhưng cũng băn khoăn là cả chiều nay mình đánh chặn giữ chốt, giữ cầu khá hiệu quả, vả lại có thêm lực lượng của e677 tăng cường sao lại phải bỏ chốt rút nhỉ. “Quân lệnh như sơn” chúng tôi lặng lẽ rút lui theo từng nhóm đi về hướng ngọn núi Tà Liêng, đến gần chân núi thì oàng, ùng..ùng ...từ phía cây cầu Long Đính những khối lửa tóe lên, trong ánh chớp cây cầu tung lên từng mảng và sập xuống. Đến lúc này bọn tôi mới được biết cấp trên xét thấy lực lượng của ta còn rất ít, đạn dược vũ khí thiếu nghiêm trọng và hơn nữa là tình hình cuộc chiến không chỉ bó gọn trong khu vực tuyến biên giới mà dã tâm của bọn TQ là xâm lược nước ta, nên để bảo toàn lực lượng và tập hợp các cánh quân lại để tiếp tục lập chốt ngăn chặn quân TQ được ngày nào hay ngày ấy, chờ cấp trên đến cứu trợ. Trước hết để chặn đường  và gây khó khăn trong việc tiến quân cho đội quân xâm lược TQ, ta quyết định phá sập cầu Long Đính. Vậy là, chúng tôi, những thằng lính mới, tham gia chiến trận đầu tiên trong đời, bằng tinh thần quả cảm, vượt qua bao thử thách về tinh thần, vượt qua bao mất mát đau thương...đã giữ được cây cầu trong vòng hai ngày, đồng nghĩa với việc chúng tôi cầm chân được một cánh quân xâm lược ở đây hai ngày, một khoảng thời gian quý cho sự chuẩn bị của cấp trên trong những ngày tiếp theo đối phó với tình hình diễn ra ngày càng nghiêm trọng. Quay lại nhìn khu vực cầu lần nữa, chúng tôi bắt đầu leo lên con dốc và đi sâu vào dãy Tà Liêng trong đêm tối mịt mùng....


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: daulauxuongcheo trong 08 Tháng Ba, 2012, 12:53:20 am
Trong bài của bác Chông Mu có nói đến xe lội nước Trung Quốc mà lại là bánh lốp (vậy không phải K-63), các bác có biết là loại nào không nhỉ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:21:51 am
 OK bác Chongmu1978 cứ thế nhé.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:23:51 am
Chẳng ai muốn bỏ đồng đội mình lại,nó day dứt lắm.Nhưng nếu mà không thể thoát được tất cả,thì cũng phải thoát ra như có thể,còn người mới tiếp tục cuộc chiến được chứ....
Cũng như trường hợp của bác Lê Xuân Trường,lính thành cổ Quảng Trị.Khi chốt của bác ấy ở chợ Sãi,bị thiệt hại nặng,bác ấy là một trong những người còn sót lại,dù bị thương và cận vẫn dìu một đồng đội bị thương nặng hơn tìm về với quân ta.Nhưng vòng vây quân địch,càng ngày càng khép chặt không thể đem người đồng đội ra,bác ấy đành để lại trong một cái hố và ngụy trang lại.Như bác ấy kể,đến nay vẫn ám ảnh vì không thể tìm được người đồng đội ấy.!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 08 Tháng Ba, 2012, 02:54:55 am
Bác chông mu kiểm chứng giúp xem có phải loại này hồi đó các bác bắn được 2 xe không nhé!


(http://i573.photobucket.com/albums/ss180/longtrec/107677427.jpg)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoangson1960 trong 08 Tháng Ba, 2012, 08:33:58 am
...Lúc đó bọn tôi đang chạy chí mạng về phía chốt chính vì hết đạn và quân số đã bị thương vong quá nửa, phía sau quân TQ vẫn hò hét xông lên chiếm được cái mương nơi chúng tôi lấy làm công sự để chặn chúng, trong lòng mương vẫn còn các liệt sĩ và thương binh của ta, còn anh Ngoãn, còn thằng Tuấn... thực tình lúc đó rất cấp bách, khi chúng tôi rút lui mà nói đúng ra là chạy thoát thân, anh Thanh cũng rất ngần ngừ về việc này, nếu ở lại để chôn cất anh em thì sẽ bị lính TQ làm thịt tất, kể cả có cõng hoặc dìu thương binh cùng chạy cũng không thể thoát được, thôi đành mắc tội với anh em vậy, đấy là bây giờ mình mới nói thế, chứ thực ra lúc ấy nói thật với các bác là bản tính sợ chết, ham sống của con người lúc ấy hoàn toàn chi phối con người mình rồi, thấy đồng đội mình nằm đấy nhưng có cửa chạy thoát thân về con đường sống là chạy thôi,
Chào bạn Chongmu !Mình cũng lính 1978 BGTN ,cũng đã từng phải bỏ lại đồng đội bị thương.
Mình là lính 12.8 ly .hôm đó khẩu đội mình đi với một C bộ binh truy quét địch trên Battambang 1/79.Đang chuẩn bị từ ruộng vào phum thì địch phục kích trong phum bằn ra,hỏa lực của chúng rất mạnh B40,B41,đại liên,cối 60.Quân ta hoàn toàn bất lợi vì nắm ngoài ruộng trống trải.Nằm chịu một hồi bên bộ binh bắt đầu bỏ chạy.Sĩ quan cản không được.Thấy bên bộ binh chạy tụi tôi cũng tháo 12.8 rút chạy theo.Tôi xạ thủ 2 cùng thắng xạ thủ 1 vác thâu súng chạy trước ,thằng Tâm nhà Bình Chánh lính9/78 vác chân súng chạy sau.Nó bị đạn bằn gãy chân không chạy được .Tôi còn nghe nó kêu 'Chúng mày ơi giúp tao với." Đằng sau tụi Pốt hô chô,chô đuổi theo bằn rát.Tụi tôi thấy nó nằm mà không cứu được chỉ cằm đầu cằm cổ chạy.Mãi đền chiều mới lên lấy được xác nó và ae bên bộ binh.Tụi Pốt dùng lê đâm thêm mấy nhát vào ngực nó.Đến bây giờ tôi vẫn thỉnh thoảng bị ám ảnh về chuyện đó.  


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 08 Tháng Ba, 2012, 09:00:35 am
Trích dẫn
..Chào bạn Chongmu !Mình cũng lính 1978 BGTN ,cũng đã từng phải bỏ lại đồng đội bị thương...

cảm ơn các bác đã chia sẻ câu chuyện này.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 08 Tháng Ba, 2012, 09:44:05 am
...  
Bác đừng ám ảnh gì cả ...   ;)
Trong trường hợp này người không học sĩ quan cũng phải biết là cố sống cố chết cả đơn vị  trụ lại, đáp trả hỏa lực tối đa ... để cho 1 bộ phận thoát ly khỏi trận địa ... không phải để bảo vệ cán bộ chạy mà là ... cứu cả đơn vị!
Em là em nói thế, các bác cứ ném đá nhé!  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 08 Tháng Ba, 2012, 09:50:28 am
Thế Chông Mu ơi, sau khi lính TQ nó thu quân về, sao mình không đưa quân trở lại tiếp cận mương nước để đưa anh em bị thương vong về tuyến sau? Những đồng đội bị thương không chạy về được chắc bọn lính TQ nó giết hại cả phải không? Thật là một lũ độc ác và tàn bạo.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyenquochung trong 08 Tháng Ba, 2012, 11:51:00 am
Chiến tranh thì tất nhiên phải độc ác tàn bạo rồi. Bác Chông Mu chả vừa kể bạn bác ấy lia gần trọn băng ak vào tốp lính TQ lúc họ đã vứt súng đầu hàng đó thôi. 
Lâu mới thấy có bác kể những trận cận chiến như thế. Nhìn thấy đối phương rõ mồn một, súng ống đủ các loại xông thẳng vào mình ông nào chẳng sợ vãi ra. Vượt qua được nó cũng đủ anh dũng lắm rồi.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 08 Tháng Ba, 2012, 12:45:48 pm
 Các bác bình luận nhiều về chuyện chiến đấu và bỏ chạy. Đánh nhau và thắng hay thua là chuyện bình thường và thua rồi bỏ chạy cũng là chuyện đương nhiên phái có, chẳng có đơn vị nào đánh nhau toàn là thắng và chẳng bao giờ thua. Tôi đồng ý với quan điểm của tuaans, biết thua mà cố sống cố chết đánh và chết hết cả nếu như vẫn còn con đường thoát thì quả thật là "dốt" hết chỗ nói. Tránh mạnh, đánh yếu cũng là phương pháp của chiến trận, biết áp dụng và áp dụng vào từng trận đánh thì đó mới là tài năng, đánh nhau để sống chứ chẳng ai đánh nhau để chết, nếu biết đánh nhau để chết thì tôi xin là người giơ tay ngay từ đầu và xin thề sẽ là người bỏ chạy đầu tiên.

 Như hoangson1960 và đơn vị ở trận đánh đó biết bỏ chạy là còn tỉnh táo đấy, cái "lạnh" nằm giữa trảng để cho địch nó hạ từng người một trong mưa đạn ấy thì cảm giác đó ai từng lọt vào thế trận đó mới thấy hết nỗi kinh hoàng, với khẩu 12.8ly mà gom đủ bộ phận và ráp đủ súng để chống trả địch thì thà chạy cho xong vì chưa kịp ráp súng đã chẳng còn ai nữa cho xạ thủ 1 nổ súng cả, chi bằng bỏ chạy ít ra cũng còn lại thằng vác nòng sống đến ngày hôm nay và ngồi đây gõ bàn phím. ;D

 Có thể lính tráng phía dưới không biết, nhưng ở cấp C D thì bao giờ cũng có phương án 1 hay phương án 2, đó là kế hoạch nếu không như ý muốn thì sẽ có phương án lùi sao cho an toàn nhất, còn khi đã để phải chạy như ong vỡ tổ rồi thì bỏ bu luôn, chẳng biết đánh nhau với lính TQ thì thế nào chứ nếu gặp lính Pốt mà vỡ trận thì coi như đơn vị đó xóa sổ với nó.

 Nhưng tôi chưa thấy ai bình luận về cảm giác của người bị bỏ rơi trong trận đánh.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyenquochung trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:03:58 pm
Có một bác trong trường hợp lạc đơn vị lúc đánh Quảng Trị cũng đã kể sơ qua về cái cảm giác như bị bỏ rơi thế nào rồi. Lâu quá không thấy bác ấy xuất hiện nên không còn nhớ tên bác ấy nữa.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: haanh trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:10:31 pm
hehe ý của lão sờ là không chạy mà là " rút lui chiến thuật "  ;D Tình huống của đơn vị bác hoangson mình nằm ngoài trảng yếu thế hơn địch trong phum thì mình rút cuốn chiếu hợp lý hơn là mạnh ai nấy chạy tạo điều kiện cho địch truy kích . Nếu lúc đó bác hoangson chịu chơi giá cây 12,7 em đố thằng địch nào dám bỏ phum xông ra trảng truy kích các bác vì tụi nó cũng sợ chết như mình  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: haanh trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:18:48 pm
hehe cảm giác khi bị bỏ rơi trong trận đánh thì có bác wwwhai20 ( Hải đao ) ;D Cả D rút hết bỏ lại b của Haỉ đao giữa vòng vây , khi lão ấy nghe Pốt nói Duon rụt hơi ( Duon chạy hết rồi ) mới biết mình bị D bỏ rơi . Hải đao chửi thề ỏm tỏm ( dĩ nhiên là chửi thầm trong bụng ;D ) cho 2 a rút cuốn chiếu ra xa khỏi tầm B địch lão ấy táng về phía địch 2 trái B rồi cả B đua về . Lúc đấy D cách đó 1 cây số nghe súng nổ rân trời mới nhớ bỏ quên không kêu B của Hải đao rút  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:49:25 pm
Để thấy thêm tội ác của lính TQ đối với đồng bào ta, tôi mạn phép xin post lên bài báo của nhà báo Huy Đức để anh em đọc.

 BIÊN GIỚI THÁNG HAI (2009-1979)

Huy Đức  

Tháng Hai, những cây đào cổ thụ trước cổng đồn biên phòng Lũng Cú, Hà Giang, vẫn chưa có đủ hơi ấm để đâm hoa; những khúc quanh trên đèo Tài Hồ Sìn, Cao Bằng, vẫn mịt mù trong sương núi. Sáng 7-2 nắng lạnh, vợ chồng ông Nguyễn Văn Quế, 82 tuổi, nhà ở khối Trần Quang Khải 1, thị xã Lạng Sơn, ngồi co ro kể lại cái chết 30 năm trước của con trai mình, anh Nguyễn Văn Đài. Năm ấy, Đài 22 tuổi. Ông Quế nói: “Để ghi nhớ ngày ấy, chúng tôi lấy Dương lịch, 17-2, làm đám giỗ cho con”. Năm 1979, vào lúc 5giờ 25 phút sáng ngày 17-2, Trung Quốc nổ súng trên toàn tuyến biên giới Việt Nam, đánh chiếm từ Phong Thổ, Lai Châu, tới địa đầu Móng Cái.


“Những đôi mắt”
 
Hôm ấy, ông Quế không có nhà, vợ ông, bà Dự, bị dựng dậy khi bên ngoài trời hãy còn rất tối. Bà nghe tiếng pháo chát chúa ở hướng Đồng Đăng và phía dốc Chóp Chài, Lạng Sơn. Bà Dự đánh thức các con dậy, rồi 4 mẹ con dắt díu nhau chạy về xuôi. Tới ki-lô-mét số 10, đã quá trưa, bà rụng rời khi hay tin, anh Đài đã bị quân Trung Quốc giết chết. Anh Đài là công nhân đường sắt, thời điểm ấy, các anh đương nhiên trở thành tự vệ bảo vệ đoạn đường sắt ở Hữu Nghị Quan. Anh em công nhân trong đội của Đài bị giết gần hết ngay từ sáng sớm. Đài thuộc trong số 3 người kịp chạy về phía sau, nhưng tới địa bàn xã Thanh Hòa thì lại gặp Trung Quốc, thêm 2 người bị giết. Người sống sót duy nhất đã báo tin cho bà Dự, mẹ Đài.
 
Cùng thời gian ấy, ở bên núi Trà Lĩnh, Cao Bằng, chị Vương Thị Mai Hoa, một giáo viên cấp II, người Tày, mới ra trường, cũng bị giật dậy lúc nửa đêm rồi theo bà con chạy vào hang Phịa Khóa. Hàng trăm dân làng trú trong hang khi pháo Trung Quốc gầm rú ở bên ngoài, rồi lại gồng gánh theo nhau vào phía Lũng Pùa, chạy giặc. Chị Hoa không bao giờ có thể quên “từng đôi mắt” của dòng người gồng gánh ấy. Giờ đây, ngồi trong một cửa hàng bán băng đĩa trên phố Kim Đồng, thị xã Cao Bằng, chị Hoa nhớ lại: “Năm ấy, tôi 20 tuổi. Tôi nghĩ, tại sao mình lại chạy!”. Chị quay lại, sau khi thay quần áo giáo viên bằng bộ đồ chàm vì được những người chạy sau cho biết, rất nhiều người dân ăn mặc như cán bộ đã bị quân Trung Quốc giết chết. Từ trên đồi, chị Hoa thấy quân Trung Quốc gọi nhau ý ới và tiến vào từng đoàn.
 
“Cuộc Chiến 16 Ngày”
 
Ngày 15-2-1979, Đại tá Hà Tám, năm ấy là trung đoàn trưởng trung đoàn 12, thuộc lực lượng Biên phòng, trấn ở Lạng Sơn, được triệu tập. Cấp trên của ông nhận định: “Ngày 22 tháng 2, địch sẽ đánh ở cấp sư đoàn”. Ngay trong ngày 15, ông ra lệnh cấm trại, “Cấp chiến thuật phải sẵn sàng từ bây giờ”, ông nói với cấp dưới. Tuy nhiên, ông vẫn chưa nghĩ là địch sẽ tấn công ngay. Đêm 16-2, chấp hành ý kiến của Tỉnh, ông sang trại an dưỡng bên cạnh nằm dưỡng sức một đêm bởi vì ông bị mất ngủ vì căng thẳng sau nhiều tháng trời chuẩn bị. Đêm ấy, Trung Quốc đánh.
 
Ở Cao Bằng, sáng 16 tháng 2, tất cả các đồn trưởng Biên phòng đều được triệu tập về thị xã Cao Bằng nhận lệnh, sáng hôm sau họ tìm về đơn vị triển khai chiến đấu khi Trung Quốc đã tấn công rồi. Sáng 17-2, Tỉnh Cao Bằng ra lệnh “sơ tán triệt để khỏi thị xã”; đại đội 22 của thị xã Cao Bằng được trang bị thêm 17 khẩu súng chống tăng B41. Ngày 18-2, một chiếc tăng Trung Quốc có “Việt gian” dẫn đường lọt tới Cao Bằng và bị tiêu diệt. Nhiều nơi, chỉ khi nhìn thấy chữ “Bát Nhất”, người dân mới nhận ra đấy là tăng Trung Quốc. Đại tá Hà Tám công nhận: “Về chiến lược ta đánh giá đúng nhưng về chiến thuật có bất ngờ”. Tuy nhiên, Đại tá Hoàng Cao Ngôn, Tỉnh đội trưởng Cao Bằng thời kỳ 17-2, nói rằng, cho dù không có bất ngờ thì tương quan lực lượng là một vấn đề rất lớn. Phần lớn quân chủ lực của Việt Nam đang ở chiến trường Campuchia. Sư đoàn 346 đóng tại Cao Bằng nhiều năm chủ yếu làm nhiệm vụ kinh tế, thời gian huấn luyện sẵn sàng chiến đấu trở lại chưa nhiều. Lực lượng cầm chân Trung Quốc ở tuyến một, hướng Cao Bằng, chủ yếu là địa phương quân, chỉ có khoảng hơn 2 trung đoàn.
 
Trong khi, theo tài liệu từ Trung Quốc, chỉ riêng ở Cao Bằng trong ngày 17-2, Trung Quốc sử dụng tới 6 sư đoàn; ở Lạng Sơn 3 sư và Lào Cai 3 sư. Hôm sau, 18-2, Trung Quốc tăng cường cho hướng Cao Bằng 1 sư đoàn và 40 tăng; Lạng Sơn, một sư và 40 tăng; Lào Cai, 2 trung đoàn và 40 tăng. Lực lượng Trung Quốc áp sát Biên giới vào ngày 17-2 lên tới 9 quân đoàn chủ lực. Ngày 17-2, Trung quốc tiến vào Bát xát, Lao Cai; chiều 23-2, Trung Quốc chiếm Đồng Đăng; 24-2, Trung Quốc chiếm thị xã Cao Bằng; ngày 27-2, ở Lạng Sơn, Trung Quốc đánh vào thị xã.
 
Thế nhưng, bằng một lực lượng nhỏ hơn rất nhiều, các đơn vị Biên giới đã nhanh chóng tổ chức chiến đấu. Theo cuốn “10 Năm Chiến Tranh Trung Việt”, xuất bản lần đầu năm 1993 của NXB Đại học Tứ Xuyên, quân Trung Quốc đã gọi con đường tiến vào thị xã Cao Bằng của họ là những “khe núi đẫm máu”. Đặc biệt, tiểu đoàn Đặc công 45, được điều lên sau ngày 17-2, chỉ cần đánh trận đầu ở kilomet số 3, đường từ Cao Bằng đi về xuôi qua đèo Tài Hồ Sìn, cũng đã khiến cho quân Trung Quốc khiếp vía. Những người dân Biên giới cho đến hôm nay vẫn nhớ mãi hình ảnh “biển người” quân Trung Quốc bị những cánh quân của ta cơ động liên tục, đánh cho tan tác. Đầu tháng 3-1979, trong khi hai sư đoàn 346, Cao Bằng và 338, Lạng Sơn, thọc sâu đánh những đòn vu hồi. Từ Campuchia, sau khi đuổi Pol Pốt khỏi Phnompênh, hai quân đoàn tinh nhuệ của Việt Nam được điều ra phía Bắc. Ngay sau khi Quân đoàn II đặt những bước chân đầu tiên lên Đồng Mỏ, Lạng Sơn; Quân Đoàn III tới Na Rì; Chủ tịch Nước ra lệnh “Tổng Động viên”… ngày 5-3-1979, Trung Quốc tuyên bố rút quân về nước.
 
Lào Cai, Sapa, Đồng Đăng, Lạng Sơn… bị phá tan hoang. Tại Cao Bằng, quân Trung Quốc phá sạch sẽ từng ngôi nhà, từng công trình, ốp mìn cho nổ tung từng cột điện. Nếu như, ở Bát Xát, Lao Cai, hàng trăm phụ nữ trẻ em bị hãm hiếp, bị giết một cách dã man ngay trong ngày đầu tiên quân Trung Quốc tiến sang thì tại thôn Tổng Chúp, xã Hưng Đạo, huyện Hòa An, Cao Bằng, trong ngày 9-3, trước khi rút lui, quân Trung Quốc đã giết 43 người, gồm 21 phụ nữ, 20 trẻ em, trong đó có 7 phụ nữ đang mang thai. Tất cả đều bị giết bằng dao như Pol Pốt. Mười người bị ném xuống giếng, hơn 30 người khác, xác bị chặt ra nhiều khúc, vứt hai bên bờ suối.
 
Lặng Lẽ Hoa Đào
 
Ngồi đợi ông Nguyễn Thanh Loan, người trông giữ nghĩa trang Vị Xuyên, Hà Giang, chúng tôi nhìn ra xa. Tháng Hai ở đây mới là mùa hoa đào nở. Nghĩa trang có 1680 ngôi mộ. Trong đó, 1600 mộ là của các liệt sỹ hy sinh trong cuộc chiến tranh từ ngày 17-2. Ở Vị Xuyên, tiếng súng chỉ thật sự yên vào đầu năm 1990. Năm 1984, khi Trung Quốc nổ súng trở lại hòng đánh chiếm hơn 20 cao điểm ở Thanh Thủy, Vị Xuyên, bộ đội đã phải đổ máu ở đây để giành giật lấy từng tấc đất. Rất nhiều chiến sỹ đã hy sinh, đặc biệt là hy sinh khi tái chiếm đỉnh cao 1509. Ông Loan nhớ lại, cứ nửa đêm về sáng, xe GAT 69 lại chở về, từng túi tử sỹ xếp chồng lên nhau. Trong số 1600 liệt sỹ ấy, chủ yếu chết trong giai đoạn 1984, 1985, có người chết 1988, còn có 200 ngôi mộ chưa xác định được là của ai. Sau khi hoàn thành việc phân giới cắm mốc, cái pháo đài trên đỉnh 1509 mà Trung Quốc dành được và xây dựng trong những năm 80, vẫn còn. Họ nói là để làm du lịch. Từ 1509, có thể nhìn thấu xuống thị xã Hà Giang. Năm 1984, từ 1509 pháo Trung Quốc đã bắn vào thị xã.
 
Trên đường lên Mèo Vạc, sương đặc quánh ngoài cửa xe. Từng tốp, từng tốp trai gái H’mông thong thả cất bước du xuân. Có những chàng trai đã tìm được cho mình cô gái để cầm tay. Một biên giới hữu nghị và hòa bình là vô cùng quý giá. Năm 1986, vẫn có nhiều người chết vì đạn pháo Trung Quốc nơi đoạn đường mà chúng tôi vừa đi, nơi các cô gái, hôm nay, để cho các chàng trai cầm tay kéo đi với gương mặt tràn trề hạnh phúc.
 
Quá khứ, rất cần khép lại để cho những hình ảnh như vậy đâm chồi. Nhưng cũng phải trân trọng những năm tháng đã thuộc về quá khứ. Tháng Hai, đứng ở bên này cửa khẩu Chi Ma, Lạng Sơn, nhìn sang bên kia, thấy lừng lững một tượng đài đỏ rực mà theo các sỹ quan Biên phòng, Trung Quốc gọi là “ đài chiến thắng”. Trở lại Lạng Sơn, những chiếc xe tăng Trung Quốc bị quân và dân ta bắn cháy hôm 17-2 vốn vẫn nằm bên bờ sông Kỳ Cùng, giờ đã được bán sắt vụn cho các khu gang thép. Ở Cao Bằng, chúng tôi đã cố nhờ mấy người dân địa phương chở ra kilomet số 3, theo hướng đèo Tài Hồ Sìn, tìm tấm bia ghi lại trận đánh diệt 18 xe Trung Quốc của tiểu đoàn đặc công 45, nhưng không thấy. Trở lại Tổng Chúp, phải nhờ đến ông Lương Đức Tấn, Bí thư Chi bộ, nguyên huyện đội phó Hòa An, đưa ra cái giếng mà hôm 9-3-1979, quân Trung Quốc giết 43 thường dân Việt Nam. Ông Tấn cũng chính là một trong những người đầu tiên trở về làng, trực tiếp đỡ từng xác phụ nữ, trẻ em, bị chặt bằng búa, bằng dao rồi quăng xuống giếng. Cái giếng ấy bây giờ nằm sâu trong vườn riêng của một gia đình, không có đường đi vào. Hôm ấy, anh Tấn phải kêu mấy thanh niên đi theo chặt bớt cành tre cho chúng tôi chụp hình bia ghi lại sự kiện mà giờ đây đã chìm trong gai tre và lau lách.
 
Huy Đức



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tranphu341 trong 08 Tháng Ba, 2012, 01:51:23 pm
              Chào các bác! Tranphu341 rất cảm ơn bác Chông Mu. Chuyện của bác kể rất hấp dẫn, rất trần trụi, rất thực về chiến tranh. Cụ thể hơn là về những diễn biến của những trận đánh của đ/v bác với quân Bành trướng năm 79 đó. Đúng là chiến tranh có những khốc liệt, sự độc ác của người lính, NGƯỜI CẦM SÚNG. Ai có thể nói được:" giết người là không độc ác"? Dù là chúng ta vẫn nói đến chuyện chính nghĩa và phi nghĩa?

              Nhưng thưa các bạn! Bây giờ chúng ta đã và đang lên án cái ác của "Cô Tấm thảo hiền". Thực ra theo nhiều người phân tích những hành động của cô còn ác hơn cả mẹ con cô Cám. Nhiều năm chúng ta không nói đến việc này , cho sự trả thủ cái ác, trả thù sự khởi xướng cái ác là đương nhiên. Nhưng đạo Phật thì cứ sát sinh là có tội cơ mà. Những người lính TQ kia hay lính của VNCH Trước đây thì có tội gì? Họ cũng có gia đình, có vợ có con, có bố mẹ ông bà cùng những người thân yêu ruột thịt. Họ phải cầm súng vì bắt buột chứ mấy ai tự nguyện?

              Hình như Khổng Minh xưa sau khí dùng kế hỏa công giết nhiều người quá rồi phải lập đàn tế để cho các linh hồn được siêu thoát cơ mà. Có thể nói bọn tàn ác nhất ở đây là bọn cầm quyền, những bọn gây chiến tranh, bọn phat động chiến tranh. Chúng nó phải chịu những hình phạt thích đáng nhất mới đúng.

             Trong bài của bạn Chông Mu viết những người lính TQ cứ chạy lên, xông lên vô tư mặc dù rất nhiều đồng đội của họ bị chết. Vây ta nghĩ xem sao lại thế nhỉ? Chẳng lẽ họ không sợ chết? Họ dũng cảm liều mạng? Hay do bị thúc ép của chỉ huy? Hay do họ được uống 1 loại thuốc kích thích gì đó? Chứ như TP thấy thì ai được nghe những tiếng đạn thẳng, tiếng đạn pháo, tiếng b40- b41 xé không khí rít lên, lao về phía mình, rồi những tiếng nổ như sét đánh mang tai ai mà chẳng sợ?

             Vâng thưa các bác! Trong chiến đấu có ai nói được là trận nào cũng thắng? Hoặc không phải chạy bao giờ. Nhưng việc chạy, việc rút có sự chỉ huy bài bản thì khác hẳn với chạy kiểu vỡ trận.

              Hồi TP huấn luyện những năm 72 có chiến thuật đánh chiếm điểm cao. Khi đã chiếm xong điểm cao, phải rút nhanh. Vì nếu không rút nhanh thì thường là bị bom, bị pháo của đối phương táng vào chính vị trí mình vừa chiếm được. Có 1 lần khi đến lúc phải rút quân. Một đồng chí Tiểu đội trưởng hô:"Tất cả rút lui". Đ/c Trung đội trưởng tên Cán, người quê Hải Phòng, chạy lại tát ngay cho đ/c Tiểu đội trưởng kia 1 cái và nói: "Ai cho phép mày nói là rút lui. Phải nói là:" TẤT CẢ NHANH CHÓNG DỜI KHỎI TRẬN ĐỊA CHỨ". ;D ;D ;D ;D ;D

              Có một vài bàn luận, có gì chưa phải mong các bác góp ý thêm. Chúc các bác vui khỏe! Chúc bạn Chông Mu tiếp tục mạch viết rất hay, rất có giá trị này!  


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 08 Tháng Ba, 2012, 02:49:16 pm
Ngày 22/2/1979, sau 5 ngày tôi cùng gia đình sơ tán chạy giặc mới chạy ra được đến cây số 13 quốc lộ 3, cách thị xã Cao Bằng 13 km và cách Tài Hồ Sìn 9 km, khi chạy ra đến Km13 thì quân Trung quốc đang đánh đến Bản Tấn ở Km8 và bị ta chặn ở đấy. Cách xa chỗ xẩy ra chiến trận hơn 4 km mà nghe tiếng súng nổ, tiếng đạn bay veo véo, tiếng pháo rít trên đầu...sợ run như cầy sấy. Đằng này, giáp mặt với kẻ thù chỉ cách có vài chục mét mà lại đông như kiến cỏ tha mồi như Bác Chông Mu thì thật là "ngất sỉu".. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: GiangNH trong 08 Tháng Ba, 2012, 03:10:15 pm
 Cái chuyện bỏ đồng đội thì 1 bác cựu BGTN có nói: Bỏ chạy là bản năng sợ chết của con người, bỏ rơi đồng đội trong tình  huống đó là điều không ai muốn, nhưng mình sẽ sống để trả thù cho đồng đội!

Đọc truyện của bác khi địch tràn lên, em thấy cũng toát mồ hôi. Ngẫm lại thấy mấy cựu KCCM quê em lên Lạng sơn ngay sau 17/2/79 mới thấy thương cho mấy bác, chạy xì khói. Em có hỏi "TQ tràn lên kiểu gì, có đông không". Bác ấy bảo "Trước tiên là nó chơi chiến thuật biển lửa, pháo cày nát đất, bắn kiểu xoáy trôn ốc, sau đó bộ binh tràn lên, đúng kiểu ...đông như quân Nguyên"


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 08 Tháng Ba, 2012, 06:39:02 pm
Năm 1979 địch đột phá trên hướng Lạng Sơn là hướng chính,chúng dùng nhiều loại hỏa lực,xe tăng và quân số đông gấp mấy chục lần để cố chiếm thị xã LS trong một thời gian ngắn nhất.....nhưng,chúng không thể thực hiện được điều chúng mong muốn,cho dù lực lượng phòng ngự tại chỗ của ta là rất mỏng,phải dàn chải trên một địa hình rất rộng.
Dù huy động tối đa hỏa lực và quân tham chiến,chúng cũng không thể đột phá được tuyến phòng ngự của ta trong suốt thời gian phát động cuộc chiến.Trên hướng LS,từ thị trấn Đồng Đăng về LS chủ yếu là núi đất,cao,to nhưng không hiểm chở lắm,có nơi xe tăng có thể tiến lên được đến đỉnh.Nhưng dọc đường quốc lộ 1b về Khánh Khê,địa hình ở đây lại là núi đá vôi giống địa hình bên Cao Bằng,dưới là đất đỉnh là đá,rất có lợi cho phòng thủ.Tháng 2 năm 1979,cho dù thiếu sự chi viện của cấp trên về mọi mặt hay nói cách khác là mất liên lạc hoàn toàn với cấp trên,nhưng đại bộ phận các đơn vị của trung đoàn bộ binh 12 sư đoàn 3,vẫn giữ vững được trận địa cho đến khi quân TQ rút quân về nước.
Trường hợp như mấy bác của quê hương chú G,chắc là không nhiều.Nếu trên hướng LS,chỉ cần một nửa số quân bỏ chạy,chắc TQ chẳng phải mất 2 tuần mới tiến được vài cây số,với số quân nêm chặt mặt đường từ biên giới về thị xã LS.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 08 Tháng Ba, 2012, 08:37:47 pm
Ngày 22/2/1979, sau 5 ngày tôi cùng gia đình sơ tán chạy giặc mới chạy ra được đến cây số 13 quốc lộ 3, cách thị xã Cao Bằng 13 km và cách Tài Hồ Sìn 9 km, khi chạy ra đến Km13 thì quân Trung quốc đang đánh đến Bản Tấn ở Km8 và bị ta chặn ở đấy. Cách xa chỗ xẩy ra chiến trận hơn 4 km mà nghe tiếng súng nổ, tiếng đạn bay veo véo, tiếng pháo rít trên đầu...sợ run như cầy sấy. Đằng này, giáp mặt với kẻ thù chỉ cách có vài chục mét mà lại đông như kiến cỏ tha mồi như Bác Chông Mu thì thật là "ngất sỉu".. ;D
    Đại đa số quân TQ xâm lược,ở hướng Cao Bằng, theo hướng Thông Nông đánh về thị xã ...có thể nói ta bất ngờ về hướng này,nếu hướng này không mất,thì ở Trà Lĩnh, Hà Quảng ,quân ta đã phản công chiếm lại chốt đã mất cụ thể là cao điểm 815 Trà Lĩnh,của khẩu Sóc Giang - Hà Quảng..sau khi mất Thông Nông ,thì ta vỡ trận...ở hướng này chúng có hai quân đoàn tăng cường số 41+42...tương quan lực lượng nghiêng về phía giặc,sau này ta tổng kết tỷ lệ ta địch là 1/17...nhưng địch thiệt hại về con người...có kém Lạng sơn..chút ít nhưng về tăng ,thiết giáp ,thì nhiều hơn...nó đông nhưng phải rải quân đi bình định những chỗ đã chiếm được...nó cay nhất ở Nguyên Bình ta bắt gọn một đại đội địch...những bức ảnh cô dân quân cầm K44 áp giải lũ lượt quân xâm lược được chụp tại đây...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vietnam.hy trong 08 Tháng Ba, 2012, 09:22:06 pm
Thế hệ trẻ như chúng cháu không kinh qua chiến trận, nhưng cũng cảm nhận phần nào sự tàn khốc của chiến tranh qua hồi ký của các chú các bác. Chúng cháu xin bày tỏ lòng kính trọng cao nhất tới những người anh hùng đã chiến đấu vì tổ quốc, vì quê hương. Qua hồi ký của bác Chongmu chúng cháu càng nhận thức sâu sắc hơn ý nghĩa lớn lao của hai từ hòa bình, cảm nhận sâu sắc về những hy sinh vĩ đại của thế hệ cha anh.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 09 Tháng Ba, 2012, 01:45:49 pm
hehe ý của lão sờ là không chạy mà là " rút lui chiến thuật "  ;D Tình huống của đơn vị bác hoangson mình nằm ngoài trảng yếu thế hơn địch trong phum thì mình rút cuốn chiếu hợp lý hơn là mạnh ai nấy chạy tạo điều kiện cho địch truy kích . Nếu lúc đó bác hoangson chịu chơi giá cây 12,7 em đố thằng địch nào dám bỏ phum xông ra trảng truy kích các bác vì tụi nó cũng sợ chết như mình  ;D
3 năm lính của em, 2 năm học ở trường và 1 năm về đơn vị công tác chủ yếu là học chiến thuật tiến công, rất ít học phòng ngự và không hề được học chiến thuật " rút lui " các bác ạ. Có lẽ BQP nên bổ sung vào sách giáo khoa chiến thuật khoa mục huấn luyện này bởi chúng ta không phải lúc nào cũng thắng.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: bschung trong 09 Tháng Ba, 2012, 02:30:11 pm
3 năm lính của em, 2 năm học ở trường và 1 năm về đơn vị công tác chủ yếu là học chiến thuật tiến công, rất ít học phòng ngự và không hề được học chiến thuật " rút lui " các bác ạ. Có lẽ BQP nên bổ sung vào sách giáo khoa chiến thuật khoa mục huấn luyện này bởi chúng ta không phải lúc nào cũng thắng.
-hehe cảm giác khi bị bỏ rơi trong trận đánh thì có bác wwwhai20 ( Hải đao )  Cả D rút hết bỏ lại b của Haỉ đao giữa vòng vây , khi lão ấy nghe Pốt nói Duon rụt hơi ( Duon chạy hết rồi ) mới biết mình bị D bỏ rơi . Hải đao chửi thề ỏm tỏm ( dĩ nhiên là chửi thầm trong bụng  ) cho 2 a rút cuốn chiếu ra xa khỏi tầm B địch lão ấy táng về phía địch 2 trái B rồi cả B đua về . Lúc đấy D cách đó 1 cây số nghe súng nổ rân trời mới nhớ bỏ quên không kêu B của Hải đao rút 
Cuubodoitre@ : như bạn viết thì chắc chắn bạn là lính lục quân rồi ,không biết bạn đi lính năm nào ! sỹ quan mà ra quân có vẻ sớm hơn bình thường phải không  :)
 Trong chiến thuật quân sự thì phòng ngự cũng là 1 khoa mục vô cùng quan trọng, đồng ý với bạn nên có khoa mục " Rút lui chiến thuật " ;D
  Haanh@ hehe nhóm RTC đi tác chiến ở khu vực Sân Bay mà có lão hay bỏ anh em rút sớm nhiều lần anh em đã muốn "sử" rồi nữa là khi tác chiến bị bỏ rơi ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 09 Tháng Ba, 2012, 03:09:27 pm
Chào Vietnam.hy
Cám ơn cháu đã đọc những dòng hồi ức của các bác, các chú trên diễn đàn VMH. Thế hệ của các cháu bây giờ được sống trong hòa bình, được học hành đến nơi đến chốn, có đầy đủ mọi tiện nghi sinh hoạt trong cuộc sống, đó là một hạnh phúc cháu ah. Cháu có được một nhận thức như vậy là điều đáng quý, đáng trân trọng. Vì hiện tại không ít những người cùng trang lứa với cháu họ không màng đến những vấn đề của chiến tranh, không hiểu gì về lịch sử của dân tộc...
Chúc cháu vui khỏe, học tập công tác tốt.
Thân mến


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tecke trong 09 Tháng Ba, 2012, 05:10:08 pm
Có một bác trong trường hợp lạc đơn vị lúc đánh Quảng Trị cũng đã kể sơ qua về cái cảm giác như bị bỏ rơi thế nào rồi. Lâu quá không thấy bác ấy xuất hiện nên không còn nhớ tên bác ấy nữa.
Đó là bác quanghung1951 ạ. Bác ấy kể chuyện trong "Chuyện của một thời"
http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,21731.msg331902.html#msg331902


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: haanh trong 09 Tháng Ba, 2012, 05:10:18 pm
hehe ý của lão sờ là không chạy mà là " rút lui chiến thuật "  ;D Tình huống của đơn vị bác hoangson mình nằm ngoài trảng yếu thế hơn địch trong phum thì mình rút cuốn chiếu hợp lý hơn là mạnh ai nấy chạy tạo điều kiện cho địch truy kích . Nếu lúc đó bác hoangson chịu chơi giá cây 12,7 em đố thằng địch nào dám bỏ phum xông ra trảng truy kích các bác vì tụi nó cũng sợ chết như mình  ;D
3 năm lính của em, 2 năm học ở trường và 1 năm về đơn vị công tác chủ yếu là học chiến thuật tiến công, rất ít học phòng ngự và không hề được học chiến thuật " rút lui " các bác ạ. Có lẽ BQP nên bổ sung vào sách giáo khoa chiến thuật khoa mục huấn luyện này bởi chúng ta không phải lúc nào cũng thắng.
hehe là nhỉ ? "rút lui chiến thuật" là 1 phần tất yếu của ..đời lính chiến mà người ta không dạy à  ;D Binh pháp đã dạy rằng biết mình biết ta trăm trận trăm thắng , địch mạnh thì ta phải rút để bảo toàn lực lượng nhưng vấn đề là phải rút thế nào ? Có những trận ta phải chạy bán sống bán chết nhưng có những trận ta rút lui trong trật tự . Chạy như thế nào là cả 1 nghệ thuật thể hiện bản lĩnh trong chiến đấu của cán bộ - chiến sĩ .
Trưa nay gặp bác hoangson mình có ý kiến về cuộc tháo chạy toán loạn ấy thì bác ấy nói do tao ngộ chiến nên anh em phải chạy vắt giò lên cổ . Tao ngộ chiến là đụng địch bất ngờ , địch chủ động nổ súng trước và đông hơn mình thì  anh em chạy nước rút 100 m là đúng bài  ;D
Những kiến thức trong trường có vẻ như là không đủ vận dụng trong thực tế và những kinh nghiệm thực tiễn ở chiến trường cũng không được cập nhật trong giáo trình . Cũng trưa nay bác MYDen D25F5 có kiểm tra mình bằng câu hỏi : Khi em vận động đánh trảng em chạy thẳng hay khom lưng ? Hehe đây là 1 câu hỏi kiểm tra mà chắc không có ông thầy quân sự nào hiểu nếu chưa trải qua chiến đấu  ;D Thằng lính dầy dạn trận mạc thì sẽ hiểu ra ngay ý đồ của người hỏi  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: onami trong 09 Tháng Ba, 2012, 07:54:46 pm
Cũng trưa nay bác MYDen D25F5 có kiểm tra mình bằng câu hỏi : Khi em vận động đánh trảng em chạy thẳng hay khom lưng ?
Em đoán câu trả lời đúng là: thẳng lưng, phải không ạ?
Vì ở giữa trảng rộng, khom lưng chứ có bò sát đất cũng chẳng giúp tránh đạn được, vì làn đạn của đối phương có thể ria sát sạt mặt đất. Vậy tốt nhất là thẳng lưng mà chạy cho nhanh, đạn nó tránh mình thì mình lại được lợi là chế áp đối phương bằng tốc độ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoangson1960 trong 09 Tháng Ba, 2012, 08:17:07 pm
hehe ý của lão sờ là không chạy mà là " rút lui chiến thuật "  ;D Tình huống của đơn vị bác hoangson mình nằm ngoài trảng yếu thế hơn địch trong phum thì mình rút cuốn chiếu hợp lý hơn là mạnh ai nấy chạy tạo điều kiện cho địch truy kích . Nếu lúc đó bác hoangson chịu chơi giá cây 12,7 em đố thằng địch nào dám bỏ phum xông ra trảng truy kích các bác vì tụi nó cũng sợ chết như mình  ;D
Bị nó chơi bất ngờ !
nắm giữa ruông đưa lưng cho nó giã cối,B40,B41 .Khẩu 12.8 ly nắm giữa đồng trống như vậy, không có bộ binh hai bên thì làm mồi cho hỏa lực của nó.Mà chạy thì nó như bệnh truyền nhiễm 1 thắng chạy 2 thằng chạy sau đó tất cả cùng chạy .Tay chỉ huy vung vẩy cây K54 hét thắng nào chạy tao bằn .Nhưng cuối cùng cũng không cản được,cũng chạy.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 09 Tháng Ba, 2012, 08:55:17 pm
Trích dẫn từ: haanh trong Hôm nay lúc 05:10:18 PM
Cũng trưa nay bác MYDen D25F5 có kiểm tra mình bằng câu hỏi : Khi em vận động đánh trảng em chạy thẳng hay khom lưng ?
Em đoán câu trả lời đúng là: thẳng lưng, phải không ạ?
Vì ở giữa trảng rộng, khom lưng chứ có bò sát đất cũng chẳng giúp tránh đạn được, vì làn đạn của đối phương có thể ria sát sạt mặt đất. Vậy tốt nhất là thẳng lưng mà chạy cho nhanh, đạn nó tránh mình thì mình lại được lợi là chế áp đối phương bằng tốc độ.


  Cũng may là đơn vị mình đánh nhau mấy chục trận ở K chưa bao giờ gặp phải trường hợp vận động qua trảng trống để đánh địch . Chứ nếu biết chắc địch đang ngồi phòng thủ trong công sự mà đợi mình vận động qua trảng trống khoảng chừng 500 mét thôi thì đi khom cũng chết , thẳng lưng chạy vào cũng chết trước khi chiếm được công sự của chúng . Các bác cứ nghĩ xem , một bên ngồi trong công sự , bình tỉnh chỉ ló có cặp mắt lên khỏi mặt đất , kê súng sẳn , ngắm mục tiêu đang vận động từ xa vào , đợi đến thật gần là nghéo nhẹ cò là hạ gục đối phương . Ở thế nầy một đánh 10 khỏe re , còn bên vận động cố chạy thật nhanh , để vào mục tiêu vào đến nơi chưa chắc gì nhìn thấy đối phương đang chông súng chờ mình , mà sau một đoạn vận động , người thở hồng hộc , các bác thử chạy , hết tốc lực hai trăm mét thử xem khi đến mục tiêu các bác có còn cầm vững khẩu súng AK để mà ngắm vào mục tiêu chỉ ló có một chút cái đầu lên khỏi công sự hay không ? Hay là cầm súng đưa lên mà nòng súng cứ nhảy múa lên xuống loạn xạ như là đánh nhịp , đang thở hồng hộc như thế nầy dù  có thấy mục tiêu trước mặt cách mình 10 mét bắn chưa chắc trúng . Cũng may là cấp chỉ huy của mình lớn tuổi từ thời đánh Mỹ còn lại nên không bao giờ Ổng cho anh em mình đánh theo kiểu vận động chạy qua trảng trống mà đánh địch . Chỉ vận động khi nào đuổi theo địch nó đang chạy và chúng rối loạn đội hình mà thôi , nhưng khi nó đã qua khỏi trảng rồi mà quân ta còn ở trảng thì phải tổ chức cho bộ phận trụ lại cách bờ trảng khoảng 50 mét , hỏa lực chờ yểm trợ thẳng để cho mũi nhọn thọc nhanh vào phum , rồi sau đó mới cuốn chiếu vận động lên . Còn nếu đánh mục tiêu trong phum , xung quanh là trảng trống thì đánh ban đêm là ăn chắc , lợi dụng màn đêm bò sát vào công sự phòng thủ của địch , cách khoảng 50 mét , nằm im đó nghỉ mệt , đợi hừng sáng , bất ngờ nổ súng nhanh chóng chạy hàng loạt một hơi vào là chiếm luôn chiếm công sự , giao thông hào của chúng , trước khi chúng kịp chạy ra công sự của chúng  , chiếm được giao thông hào rồi  thọc sâu vào giữa đội hình đóng quân của chúng lùa cho chúng chạy ra trảng lại . Nhờ có chỉ huy như vậy mà anh em mình ngày nay còn ngồi gỏ bàn phím trên mạng .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: haanh trong 09 Tháng Ba, 2012, 09:42:06 pm
@HR : hehe tình hình sau này chắc khác thời của bác nên cách đánh của bọn em cũng khác . Bọn em chủ yếu đánh phum theo tin quân báo hoặc theo kế hoạch cấp trên đặt ra . Cả ta và địch đều cơ động nên không có hầm hào giao thông gì cả bác ạ cứ dựa vào công sự thiên nhiên mà chiến . Dù địa hình phum là rừng hay trảng bọn em cũng hành quân ban đêm khi cách phum khoản 200 m ( gần hơn nếu địa hình cho phép ) tất cả dàn đội hình chờ trời hừng sáng là đánh . Khi có lệnh tất cả vận động thật nhanh băng qua trảng theo các hướng đã phân công và tuyệt đối không được nổ súng vì dù là tin quân báo nhưng cũng chưa chắc có địch trong phum , nếu ta nổ súng chết vật nuôi hoặc người mà không có địch thì toi cả lũ  ;D Bọn em chỉ được phép nổ súng khi địch trong phum bắn trước mà thường tụi nó chờ mình vào gần mới nổ súng .
Lính cơ động thì chuyện chạy 200 m là chuyện nhỏ vì anh em luyện tập chạy vũ trang thường xuyên , cái khó là tập dàn đội hình sao cho đều để khi chạy  không có người trước người sau bắn vào lưng nhau . Bọn em và địch cũng không có thời gian ngắm bắn nhau đâu bác , cứ nhè chổ nào nó nháng lửa là mình bắn vào thôi . Mà em cũng đã hỏi 1 số bác đi cùng thời với bác cũng chả có ai ngắm bắn bao giờ , thậm chí bắn cả khi không thấy địch nữa kìa  ;D
Cách đánh này đối với bác có thể lạ lẫm nhưng đối với anh em sau này thì đó là cách đánh phổ biến của các đơn vị mà cụ thể trong này có các bác E 55 cũng đánh y chang như vậy chỉ khác tên gọi là : đánh phum , bao phum , chụp phum .. ;D
Tuy không được chỉ huy bởi các SQ dầy dạn thời chống Mỹ ( vì các bác ấy thường đã lên E , F ) không được tổ chức đánh nhau 1 cách bài bản nhưng cách đánh giang hồ này cũng được bọn địch nể sợ cái máu lì của lính VN là bọn em sướng rồi  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: haanh trong 09 Tháng Ba, 2012, 09:49:39 pm
Cũng trưa nay bác MYDen D25F5 có kiểm tra mình bằng câu hỏi : Khi em vận động đánh trảng em chạy thẳng hay khom lưng ?
Em đoán câu trả lời đúng là: thẳng lưng, phải không ạ?
Vì ở giữa trảng rộng, khom lưng chứ có bò sát đất cũng chẳng giúp tránh đạn được, vì làn đạn của đối phương có thể ria sát sạt mặt đất. Vậy tốt nhất là thẳng lưng mà chạy cho nhanh, đạn nó tránh mình thì mình lại được lợi là chế áp đối phương bằng tốc độ.

hehe bác trả lời chính xác đấy nhưng thời em may mắn chưa chạm trán với 12,7 hoặc đại liên nên em không biết đường đạn nó đi thế nào còn ak , RPD khó lòng ria sát đất được vì ak ăn lên còn RPD đạn thường cắm trước mặt do ăn xuống , B và cối bắn cầu vòng thì trời kêu ai nấy dạ chứ có cách nào mà né . Mình chạy nhanh vì thứ nhất bám được bờ phum cho ấm gáo , thứ 2 là gây áp lực tâm lý khiến địch bắn bừa rồi bỏ chạy .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 09 Tháng Ba, 2012, 10:38:17 pm
Cuubodoitre@ : như bạn viết thì chắc chắn bạn là lính lục quân rồi ,không biết bạn đi lính năm nào ! sỹ quan mà ra quân có vẻ sớm hơn bình thường phải không  :)
 Trong chiến thuật quân sự thì phòng ngự cũng là 1 khoa mục vô cùng quan trọng, đồng ý với bạn nên có khoa mục " Rút lui chiến thuật " ;D 
bschung@, em đúng là lính đỏ, em chỉ học "trường làng" thôi bác ợ. cũng học ngắn hạn thôi. Thế hệ đàn anh đi trước khoảng 10 năm học thế đã có quân hàm sĩ quan đeo trên vai, lớp em thì hơn một nửa lớp được phong "thiếu úy vớ vẩn" cho đối tượng học viên có hộ khẩu miền Nam để tạo nguồn cán bộ cho quân đoàn vì sĩ quan gốc Bắc chiếm đa số trong các đơn vị (thiếu úy vớ vẩn là quân nhân chuyên nghiệp, cầu vai gạch hình chữ V chứ không phải gạch thẳng như sĩ quan), em hộ khẩu ngoài Bắc nên chỉ được phong thượng sĩ trung đội phó. Đối tượng như em vẫn có thể phát triển lên được nhưng con đường cũng nhiều gian nan lắm, mấy thằng bạn em bây giờ cũng có gạch thẳng đeo rồi, ngày ấy tiểu đoàn cho em đi học nữa nhưng thằng được cử đi học cùng em đi lao động bị điện cao thế giật chết, cả trung đoàn đóng góp ủng hộ gia đình nó không biết được bao nhiêu, nhưng em chợt thấy mạng thằng lính bèo bọt quá nên em ra quân. Giờ tuy phải vật lộn với miếng cơm manh áo nhưng em vẫn thấy mình sướng hơn mấy thằng ở lại. Em ra quân vừa đi làm vừa đi học, thích học gì thì học, chẳng phải xin phép ai, không như chúng nó phải phấn đấu, rồi xin xỏ, quan hệ mới được đi để bẻ cái chữ V trên vai cho thẳng ra để yên tâm phục vụ.
Em nhập ngũ 2003 bác ạ, vậy mà cũng sắp 10 năm rồi. Cái nick của em không biết 10 năm nữa có còn hợp không các bác nhỉ ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 10 Tháng Ba, 2012, 01:22:59 am
. Dù địa hình phum là rừng hay trảng bọn em cũng hành quân ban đêm khi cách phum khoản 200 m ( gần hơn nếu địa hình cho phép ) tất cả dàn đội hình chờ trời hừng sáng là đánh . Khi có lệnh tất cả vận động thật nhanh băng qua trảng theo các hướng đã phân công và tuyệt đối không được nổ súng vì dù là tin quân báo nhưng cũng chưa chắc có địch trong phum , nếu ta nổ súng chết vật nuôi hoặc người mà không có địch thì toi cả lũ  ;D Bọn em chỉ được phép nổ súng khi địch trong phum bắn trước mà thường tụi nó chờ mình vào gần mới nổ súng .
Lính cơ động thì chuyện chạy 200 m là chuyện nhỏ vì anh em luyện tập chạy vũ trang thường xuyên , cái khó là tập dàn đội hình sao cho đều để khi chạy  không có người trước người sau bắn vào lưng nhau . Bọn em và địch cũng không có thời gian ngắm bắn nhau đâu bác , cứ nhè chổ nào nó nháng lửa là mình bắn vào thôi . Mà em cũng đã hỏi 1 số bác đi cùng thời với bác cũng chả có ai ngắm bắn bao giờ , thậm chí bắn cả khi không thấy địch nữa kìa  ;D


 Chẳng có lính thời nào với lính thời nào đâu ông he..he ạ. ;D

 Thì bọn tôi cũng thế dù trước ông 6 7 năm. Khác ở chỗ là sau này phải có tin của quân báo còn trước kia thì cả khu vực đó là địch, bất kể cái gì di động trước mũi súng là có thể bóp cò không cần phải nghĩ trừ bắn nhầm phải quân ta, nếu là Pốt thì OK rồi còn là con gì thì là thứ ăn được cũng OK luôn.

 Các vị trí được chấm sẵn trên bản đồ và nhiệm vụ là tới đó để "làm cỏ" khu vực đó, hành quân luồn sâu đêm trong rừng thường tang tảng sáng là đến nơi, triển khai đội hình xong là vận động vào, tất nhiên là im lặng từ các mũi hướng cho đến khi không im lặng được nữa mới nổ súng, nếu không phải địch vì không có súng cũng không sao bởi khu đó là khu địch cấm dân không được ở nên lỡ có bắn nhầm phải dân thì cũng mặc kệ mày vì mày là dân địch, nếu dân có con bò mà lính ta muốn ăn thịt thì cũng cứ vô tư bởi con bò đấy là bò địch, chẳng ai ăn vạ mình mà lo.

 Tác chiến thì cũng thế thôi, nếu có thời gian bao giờ cũng giá hỏa lực mạnh sẵn bên này trảng rồi BB mới vận động vượt trảng, phải tỉnh đòn là từng B vượt qua theo mũi của mình chứ không đồng loạt dàn hàng ngang mà qua trảng như sau này, B đầu tiên vận động ra giữa trảng thì B tiếp theo mới bắt đầu, khi B đầu vào đến mép trảng hay phum bên kia thì tiếp tục B khác cứ thế cuốn chiếu sang, hỏa lực sang sau cùng và nằm bên này chờ chi viện cho các B BB nếu cần thiết, vì vậy 12.8ly, đại liên, cối, DKZ luôn đi sau cùng của đội hình vận động vượt trảng. Vì vậy thật sự là hỏa lực đi cùng đơn vị BY luôn "ấm gáo" hơn lính BB nhiều lúc vượt trảng, sau này địch yếu đi rất nhiều nên lính hỏa lực còn chẳng có cơ hội nổ súng cho nó nhẹ bớt vai trên đường hành quân, kêu như vạc vì phải vác nặng mãi, còn lính BB thì đánh nhau trận nào dài nhất là 10 phút đồng hồ là đã "tan chợ" rồi. Lính tráng lúc đó thì ngắm nghía gì nữa, bắn bằng ứng dụng, phản xạ và lia súng về hướng đó thôi chứ làm gì có gì mà ngắm, đôi khi bắn cũng chỉ là giữ cánh để mình hay đồng đội khác vận động an toàn hơn thôi chứ làm gì có nhiều địch hay gì đâu mà ngắm, hỏa lực B còn bắn kẹp nách nữa là đạn nhọn. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Thoaicongtu_cbg trong 11 Tháng Ba, 2012, 12:29:15 pm
Sao mãi không thấy bác chongmu cho ra lò sản phẩm mới ạ. Cháu thấy "nhỏ giọt" qúa


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Linh Quany trong 11 Tháng Ba, 2012, 04:31:24 pm
Tự dưng không thấy bác Chông Mu kể tiếp, hay bác nhường cho các bác BGTN bàn luận chiến thuật đánh phum rồi. Bác tiếp đi chứ ạ !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: anhtho trong 11 Tháng Ba, 2012, 07:11:25 pm
Tự dưng không thấy bác Chông Mu kể tiếp, hay bác nhường cho các bác BGTN bàn luận chiến thuật đánh phum rồi. Bác tiếp đi chứ ạ !

Có lẽ bác Chongmu phải trực diện TẢ với (anh ba) cho nên cũng học được anh ba chiêu (tọa sơn quan hổ đấu) và lâu lâu bác ấy lại biệt tích để anh em vào nhà quậy tưng bừng.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 11 Tháng Ba, 2012, 09:54:15 pm
Tự dưng không thấy bác Chông Mu kể tiếp, hay bác nhường cho các bác BGTN bàn luận chiến thuật đánh phum rồi. Bác tiếp đi chứ ạ !

 Bác ấy chẳng nhường đâu. ;D Cứ để anh em BGTN so sánh và nghiên cứu bình luận giữa 2 chiến trường cùng thời điểm ấy xem có gì khác biệt nhau thôi. Bên phòng ngự bên tấn công, bên đồi núi trùng điệp bên đồng bằng hoặc rừng núi nhiệt đới nóng ẩm mưa nhiều, hoàn cảnh chiến đấu, hoàn cảnh sinh hoạt trong chiến đấu ..vv và vv.

 Theo BY nghĩ bác chongmu1978 phải lấy làm mừng vì topic của mình có nhiều CCB BGTN quan tâm và tham gia viết bài ủng hộ, điều đó chứng tỏ ký ức chiến đấu của bác năm xưa dù đã nhiều năm rồi nhưng vẫn là thông tin nóng sốt, đó là cái khoái của người viết ký ức đời lính của mình khi có nhiều người quan tâm. Cảm xúc này BY tôi cũng từng có và hiểu tâm lý người viết ký ức đời lính trên VMH. ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 11 Tháng Ba, 2012, 11:18:34 pm
Tự dưng không thấy bác Chông Mu kể tiếp, hay bác nhường cho các bác BGTN bàn luận chiến thuật đánh phum rồi. Bác tiếp đi chứ ạ !

 Bác ấy chẳng nhường đâu. ;D Cứ để anh em BGTN so sánh và nghiên cứu bình luận giữa 2 chiến trường cùng thời điểm ấy xem có gì khác biệt nhau thôi. Bên phòng ngự bên tấn công, bên đồi núi trùng điệp bên đồng bằng hoặc rừng núi nhiệt đới nóng ẩm mưa nhiều, hoàn cảnh chiến đấu, hoàn cảnh sinh hoạt trong chiến đấu ..vv và vv.

 Theo BY nghĩ bác chongmu1978 phải lấy làm mừng vì topic của mình có nhiều CCB BGTN quan tâm và tham gia viết bài ủng hộ, điều đó chứng tỏ ký ức chiến đấu của bác năm xưa dù đã nhiều năm rồi nhưng vẫn là thông tin nóng sốt, đó là cái khoái của người viết ký ức đời lính của mình khi có nhiều người quan tâm. Cảm xúc này BY tôi cũng từng có và hiểu tâm lý người viết ký ức đời lính trên VMH. ;D
....Các bác cựu BGTN...bọn em phòng thủ BGPB...ký ức đời lính thật là đẹp...anh hùng lắm ..hy sinh nhiều...đó là lẽ đương nhiên..nhưng anh em ta đã vì tổ quốc đã làm tất cả những gì người lính phải làm rồi..? cảm xúc này sẽ gắn bó anh em ta đến suốt đời...muốn chiến đấu ở đâu ..hay ở chiến trường nào...người lính chúng ta đều phải đổ mồ hôi ,máu, tính mạng của mình cho những điều thiêng liêng nhất tổ quốc cần...vậy chúng ta có gì viết nấy...kẻo sau này muộn...? vậy chúng ta mong muốn các bác cựu đóng góp những bài viết thật hay...thật súc tích cho thế hệ sau....họ biết tất cả những gì chúng ta đã làm ...cảm ơn...nhiều


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 12 Tháng Ba, 2012, 12:11:57 am
...Nói là núi Tà Liêng nhưng thực ra nó là một dãy núi cũng khá trùng điệp và hiểm trở, điểm bắt đầu dãy núi chính là từ chỗ bọn tôi chốt đánh chặn bọn quân TQ xâm lược nơi đầu cầu Long Đính kéo dài khoảng hơn 10 cây số đến tận thị trấn Trùng Khánh và vắt qua cạnh nó về  hướng bắc là con đường cái trải nhựa chạy ngoằn nghèo cũng nối từ cây cầu Long Đính với thị trấn này. Trước nói đến đoạn quân ta rút lui để bảo toàn lực lượng và đánh sập cầu Long Đính nhằm chặn bước tiến của kẻ thù được ngày nào hay ngày ấy...bọn tôi lầm lũi tiến vào dãy Tà Liêng, đi trước là nhóm dân quân, vì họ là dân bản xứ nên thuộc đường đi lối lại vùng này, tiếp đến là bọn tôi cùng với đám quân của e677, số quân này đi đứng vẫn mang dáng dấp của lính chính quy, tức là vẫn đi theo đội hình hành quân không như bọn lính địa phương chúng tôi, đi lộn xộn, súng sách nhiều khi mệt quá thì gần như là lôi sền sệt trên đất, nhiều khi các anh thủ trưởng phải nhắc nhở. Đoàn quân dò dẫm đi trong đêm, cũng toàn là đường mòn mà thường ngày dân bản vẫn đi để lấy củi, trồng hái, đến một chỗ địa hình khá bằng phẳng thì tất cả dừng lại nghỉ  để mấy anh dân quân đi trước  xác định hướng, vừa ngồi nghỉ được một lát thì bỗng thấy lục cục, lào cào, tục tục...mấy viên đá lăn từ trên xuống xuýt văng phải mấy thằng ngồi bìa núi, bỏ mẹ, thám báo TQ à, mọi người không ai bảo ai đều tản ra và tất cả đều hướng súng về phía ấy chờ lệnh, phía trên lưng chừng ấy đúng là có người, có tiếng lạo xạo của đá và rào rạt của cây, bọn tôi đang căng thẳng theo dõi và sẵn sàng nhả đạn thì ba anh dân quân trở về và được anh Đôi cho biết tình hình, nghe thế một anh reo lên vui vẻ “ dân làng ta đấy, chắc trên ấy có hang ” rồi anh ta nhanh nhẹn leo lên lưng chừng núi và cất tiếng hú, tiếng hú nghe vừa phải nhưng âm vang rất rõ, trên đấy có tiếng hú lại trả lời, bọn tôi thở phào, thì ra là dân bản ở các bản Chi choi, Lộc cự , Giảng Gà, Đỏng Luông...khi chiến tranh xảy ra đã kéo nhau chạy giặc vào trong dãy núi này. Được một lúc thì có tiếng người chạy xuống, họ nói gì với mấy anh dân quân bằng tiếng Thổ, đại ý là trên ấy có khoảng gần mười hộ gia đình ở trong một cái hang, chạy vào đây ngay từ hôm đầu tiên TQ nổ súng tiến vào đất ta, thấy bộ đội tiến quân vào đây họ tưởng TQ đến, sợ quá. Lúc ấy, ai cũng đã mệt nhoài bởi vì cả ngày chiến đấu gần như không nghỉ, nên anh Đôi lệnh cho anh em nghỉ tại chỗ và hỏi xem trên hang còn rộng không, dân nói là hang tuy hẹp nhưng khá sâu nên bộ đội có thể vào nghỉ cùng dân được, thế là anh Đôi cắt cử anh em thay nhau lên hang để nghỉ, một số còn khỏe thì tổ chức đào công sự và giao thông hào lập chốt giữ xung quanh hang. Cả đêm thay phiên nhau, người ngủ, người đào và có lẽ đến quá nửa đêm thì hoàn thiện được tuyến chốt, anh Nhật cử 3 thằng b4 và hai dân quân thay nhau canh gác chốt còn lại tất cả được ngủ. Thôi thì cứ để cả quần áo, quân trang, vũ khí..nằm vật ra chỗ nào vừa với người mình trên mặt hang thì ngủ ngay. Tôi cũng đánh một giấc ngon lành sau khi cùng thằng Chắc và bọn thằng Hon, thằng Máo...kéo chung nhau một điếu thuốc cuộn sâu kèn to bằng ngón chân cái. Tờ mờ sáng, anh Nhật, anh Đôi đã đến từng thằng đánh thức mọi người dậy, tuy vẫn còn mệt và buồn ngủ, nếu như ngày thường thì có lẽ mặc kệ thủ trưởng gọi thì gọi kể cả kỷ luật cũng ngủ, nhưng lúc này thì khác, bọn tôi choàng ngay dậy và đã thấy gần như cả hang đã thức giấc, dân bản người già, người lớn đã dậy và túm tụm lại nói chuyện, bọn tôi chẳng hiểu gì. Mấy bá bản đang nổi lửa nấu cháo để mọi người “kin lèng” (ăn sáng), lúc này đã nhìn thấy mọi thứ trong hang, dân bản chắc cũng đủ thời gian nên đem được khá nhiều đồ dùng lên hang này : chăn màn, nồi niêu, gạo, ngô khá nhiều...Ăn sáng xong, anh Đôi, anh Thanh tập trung tất cả anh em lại để kiểm đếm quân số và phổ biến tình hình. Quân số sau hai ngày chiến đấu còn hơn năm chục người, vũ khí đầy đủ, đạn vẫn trong tình trạng thiếu. Anh Thanh phổ biến tình hình và đến lúc đó bọn tôi mới được biết : Quân Trung quốc đã đồng loạt nổ súng vào quân ta trên toàn tuyến 6 tỉnh biên giới, anh cũng nói vì ta bị bất ngờ nên hai ngày qua Quân ta bị tổn thất rất nhiều, các thị trấn Thông Nông, Trà Lĩnh, Đông Khê..đã bị mất vào tay giặc, ở tiểu đoàn ta các đại đội chốt ở các xã Ngọc khuê, Đình phong, Đàm thủy...đều bị thương vong quá nửa, thương binh liệt sĩ đều bị chúng giết hại và giày xéo...và anh động viên tinh thần chúng tôi “vì danh dự người lính bảo vệ biên cương của tổ quốc Việt Nam, còn người còn đánh, đánh đến hơi thở cuối cùng...” Phân công ai vào vị trí ấy, tôi và thằng Máo, thằng Kiệt, thằng Hon được anh Đôi, anh Thanh phân công cùng nhau bảo vệ hai anh đi ra ngoài bìa núi Tà Liêng trinh sát tình hình quân địch ra sao. Lúc này đã sáng hẳn, chừng hơn 7 giờ, sáu anh em nai nịt gọn gàng, súng ống đầy đủ, đạn đủ cơ số nối hàng đi ngược ra con đường mòn tối hôm qua, trời vẫn gió và mưa phùn lạnh giá, đến gần đầu núi thì anh Thanh ra hiệu dừng lại, từ chỗ này chúng tôi nhìn được rất rõ bao quát cả một vùng khá rộng, cây cầu đã sập hẳn xuống sông, bên kia cầu lính TQ lố nhố đi lại, bên này sông cũng có rất nhiều lính TQ, chúng đang tập trung hình như chuẩn bị làm cầu phao bắc qua sông Quây sơn chỗ trên cây cầu đã bị ta đánh sập, và đúng như dự đoán của chúng tôi, chúng nó bắc cầu phao thật, từ phía xa hướng từ Ngọc Khuê về đã nhìn thấy mấy chiếc xe kéo theo thuyền và phao...Anh Đôi bảo “phải đánh du kích, phá hoại không để chúng dễ dàng làm cầu được”, anh Thanh nói “có lẽ phải đánh vào buổi tối” , chúng tôi quay về và hai anh lệnh “anh em nghỉ cả ngày lấy sức, tối sẽ nhận nhiệm vụ”, thằng Chắc và thêm bốn thằng nữa theo mấy anh dân quân vượt rừng núi về huyện đội xin tiếp viện đạn và xin thêm hỏa lực mạnh....


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 12 Tháng Ba, 2012, 12:35:05 am
Chuyện của bác chông mu thật rất hấp dẫn, theo mạch chuyện thì cuộc chiến đấu của các bác sẽ còn kéo dài rất lâu. Trong những ngày tới khi khi sức tiến công của quân TQ vẫn còn rất mạnh , trong khi quân số, vũ khí của các bác rất mỏng thì cách đánh du kích là rất thích hợp.

Bác chông mu ơi nếu có thể ngòai kể lại chuyện chiến đấu của đv bác, bác giao lưu, trả lời các câu hỏi, các bài viết với anh em được không? Như kiểu bác tranphu341 ấy mà. Em cũng là lính BGPB hướng Lạng sơn đây, tuy là lớp lính đàn em của bác nhưng rất thấu hiểu cái khó, cái khổ, cái ác liệt của đặc thù phòng thủ BGPB thời đó.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Linh Quany trong 12 Tháng Ba, 2012, 10:41:07 am
Em xin hỏi bác Long lạc đề một tí, hồi bác đóng quân ở biên giới phía bắc thì vào những dịp Tết có hay bắn súng không ? Ông chú em đóng quân trên Yên Minh và Đồng Văn - Hà giang kể đêm giao thừa bộ đội mình bắn dữ lắm, nhưng bên TQ thấy im re, chỉ thấy đèn sáng rực, em hỏi các chú bắn ầm ầm thế liệu thám báo họ mò sang làm sao biết được và biết thì còn đạn đâu mà bắn. chú em nói từ những năm 86 đổ đi gần như là 2 bên không đánh nhau nhiều, chỉ lẻ tẻ vài vụ , những ngày Tết cổ truyền của 2 nước thì ngầm với nhau là miễn giao chiến. Phải không hả bác ?
Em còn một ông chú rể nữa cũng là bộ đội BGPB , hiện đang sinh sống ở Nga - cộng hòa Karelia, giờ toàn buôn bán lấy hàng của mấy anh TQ, tay bắt mặt mừng hảo hảo, khơrasô với nhau suốt. chẳng biết có gặp cố nhân ở đấy không.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 13 Tháng Ba, 2012, 12:06:20 am
...Giữa trưa, đang ăn cơm thì thằng lính gác chạy vào báo  có một toán quân ta do một anh sĩ quan đeo quân hàm đại úy kéo đến và muốn gặp chỉ huy cao nhất ở đây, anh Đôi chạy ra thì nhận ngay ra anh Hòa, tiểu đoàn phó, tiểu đoàn chủ lực của huyện Trùng Khánh, tức là thủ trưởng của bọn tôi, anh Hòa nói anh cùng với đại đội hỏa lực của tiểu đoàn lên hỗ trợ c5 ở hướng Đàm Thủy, bị quân TQ đánh vỡ trận, chạy mỗi người một ngả, riêng anh dẫn được một số lính chạy về đến Cầu Long Đính thì thấy cầu đã sập, phải vượt sông bằng bè mảng của dân bản sang đến bản Tà Luông, gặp mấy anh dân quân cho biết bọn tôi ở đây nên kéo đến nhập bọn, vũ khí chỉ còn súng bộ binh, các hỏa lực như 12,7ly, cối, đại liên đều bị quân TQ chiếm được sau khi bắn hết đạn hoặc không kịp bắn mà quân TQ đã ồ ạt tràn vào chốt. Nhìn anh Hòa mặt mày nhợt nhạt, quần áo tả tơi cùng với toán lính cũng chẳng kém cũng đủ thấy tình hình cuộc chiến ác liệt đến mức nào, theo anh còn có một tổ thông tin 2W, mải chạy nên bây giờ anh Hòa mới bắt đầu lệnh cho tổ này liên lạc với tiểu đoàn bộ đóng ở huyện, loay hoay mãi thì cũng liên lạc được với tiểu đoàn, nghe mấy tay nói chuyện với nhau bọn tôi biết là tiểu đoàn đã cho bọn thằng Chắc và một trung đội dân quân tiếp tế khiêng súng cối 82, 12,7ly, đại liên và đạn đến cho đơn vị và đang trên đường từ hang Nà Ngườm ( nơi để kho vũ khí, đạn dược của huyện đội ) về đây, tiểu đoàn lệnh cho các đơn vị tập hợp các nhóm quân đang tản mát chạy ở trong rừng lại, lập chốt chặn đánh quân TQ bằng mọi giá... Bọn tôi tranh thủ nấu cơm tiếp cho đoàn quân của anh Hòa ăn, việc nấu nướng đơn giản vì sẵn có nồi niêu của dân, khi toán quân của anh Hòa vừa ăn xong thì đoàn quân tiếp viện cũng về đến nơi, lúc này quân số đông, nhộn nhịp như một đơn vị lớn, mà ước chừng chắc cũng được gần đại đội kể cả dân quân. Anh Hòa cùng các anh Đôi, anh Thanh, anh Nhật bắt đầu biên chế lại thành ba tốp quân, mỗi tốp quân số cũng trên dưới hai chục người, trang bị đều có hỏa lực đi kèm. Tôi và thằng Chắc ở tốp do anh Nhật chỉ huy và được phân công đánh chặn và quấy nhiễu  bọn đang làm cầu phao, tốp do anh Đôi chỉ huy đi về hướng bắc ra sát con đường cái chạy về huyện, lập chốt chặn đánh cản đường chúng thọc ra thị trấn, tốp còn lại do anh Thanh chỉ huy là tốp hỗ trợ cho cả hai hướng trên. Nhận lệnh là chúng tôi xuất phát ngay, khi ra đến chỗ đầu núi nơi sáng nay tôi cùng các anh trinh sát quan sát thấy chúng đang chuẩn bị bắc cầu phao, anh Nhật cho dừng lại và bắt đầu bố trí trận địa, dưới kia bọn Trung Quốc đã vừa làm xong cầu phao và từng đoàn lính và xe tải quân sự của chúng đang nối đuôi nhau bắt đầu qua cầu kéo quân nống ra thị trấn Trùng Khánh, từ chỗ chúng tôi đến chỗ chúng đường chim bay chắc cũng chỉ tầm 2,3 trăm mét là cùng, khoảng cách này có thể vừa đủ tầm cho khẩu đội cối 82 sạ kích, anh Nhật phổ biến tình hình và động viên chúng tôi đại ý hãy chiến đấu cho xứng đáng với sự tin tưởng của nhân dân và của đất nước, chắc chắn khi ta phát hỏa bọn chúng sẽ tấn công vào trận địa ta, tinh thần của ta là đánh tiêu hao lực lượng địch và cản làm chậm tiến độ hành quân của chúng, vì vậy chúng ta không cần giữ chốt bằng mọi giá mà tùy tình hình có thể rút lui bảo toàn lực lượng...Khi khẩu đội cối đã lấy xong tầm bắn và các hỏa lực khác như khẩu 12.7 và khẩu đại liên cũng như ba khẩu B41, các vị trí bộ binh AK và RPD cũng đã sẵn sàng, anh Nhật hô khẽ và phất tay ra lệnh “bắn”, ái chà, tiếng nổ đầu nòng của cối 82 to và đanh “păng” và ở bên kia là..oành..quả đạn không trúng mục tiêu là chiếc cầu phao mà cắm xuống bụi cây ven sông cách chiếc cầu khoảng 15 mét, bọn TQ không bị thiệt hại gì, quả thứ hai đã chuẩn hơn rơi ngay đầu cầu, xác bọn TQ tung lên, có thằng bị hất cả xuống sông, liên tiếp cối ta nã vào bọn TQ, nhưng cũng lạ là không quả nào trúng cầu, lúc này bọn TQ đang rối loạn đội hình, chúng tỏa ra nằm rạp cả xuống ruộng, hò hét chỉ chỏ và gọi pháo phản lại cối ta, cũng chỉ chừng năm, bẩy phút là đã nghe tiếng nổ đầu nòng cối và pháo của chúng, và chỉ cần hai loạt đạn đầu, đến loạt thứ ba là chúng tôi không thể ngóc đầu lên được nữa, bọn TQ này bắn khá thật, chúng bắn liên tục đến khoảng hơn chục phút thì dừng bắn, nhìn xung quanh trận địa cây cối bị phạt ngã ngổn ngang, các mỏm đá đạn phá từng mảng trắng toát, tuy nhiên phía ta do đã chuẩn bị trận địa khá tốt nên không có thương vong nào, bên TQ vừa ngứt bắn và dưới kia bọn bộ binh TQ ùn ùn đi tiếp thì Cối ta lại tiếp tục phát hỏa dã vào đội hình chúng, lần này ngoài những quả rơi vào bọn bộ binh, có một quả rơi sát mép chiếc cầu phao làm đứt tung mấy sợi dây cáp, chiếc cầu như có vẻ siêu vẹo đi, đúng lúc ấy thì pháo địch lại bắn vào trận địa ta và bọn bộ binh bắt đầu thổi kèn tiến lên đánh vào bọn tôi, nghe tiếng kèn chúng tôi biết là bọn bộ binh đang tiến lên núi nơi chúng tôi chốt giữ, chỉ chờ chúng dứt bắn pháo là bọn tôi sẽ nhô lên chiến đấu ngay, ước chừng bọn chúng phải mất khoảng mươi mười năm phút thì mới vận động được đến. Y như rằng sau thời gian ấy, pháo địch dứt thì đã nghe tiếng hô xung phong của bọn bộ binh ào ạt tiến lên núi, cách chừng năm chục mét, quân ta nổ súng tiêu diệt bọn đi đầu, trước tiên là hỏa lực 12,7 và đại liên nhả đạn, bọn  chạy đầu ngã khựng lại và đổ vật xuống kêu ông ổng, thấy quân ta dùng hỏa lực mạnh bọn lính không dám chạy lên mà có nhiều thằng năm rạp xuống hoặc tìm chỗ ẩn nấp sau các hốc đá, phía sau chúng dưới chỗ ruộng, chắc là có bọn chỉ huy hò hét và thổi kèn thúc bọn lính, nghe thấy tiếng kèn, bọn lính lại xông lên hết đợt này đến đợt khác, cũng phải công nhận tinh thần chiến đấu quả cảm của bọn lính TQ. Lúc này, bọn TQ đã điều đến mấy khẩu đội cối 60 và triển khai ngay bắn vào công sự ta, phải nói là bọn cối này bắn khá thiện nghệ, ngay từ loạt đầu đã gây cho ta một tổn thất một ụ đại liên, hai thằng ta bị tử nạn ngay tại chỗ...


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Thoaicongtu_cbg trong 13 Tháng Ba, 2012, 12:44:52 am
Liều quá xá! Cháu thấy đơn vị bác chongmu phải đánh trả và tiêu diệt cỡ trung đoàn địch chứ không ít. Hỏa lực đông và mạnh tí nữa thì lính Trung Quốc ở đây còn mệt với ta hơn. Tha hồ mà khiêng nhau.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 13 Tháng Ba, 2012, 11:00:15 am
Em xin hỏi bác Long lạc đề một tí, hồi bác đóng quân ở biên giới phía bắc thì vào những dịp Tết có hay bắn súng không ? Ông chú em đóng quân trên Yên Minh và Đồng Văn - Hà giang kể đêm giao thừa bộ đội mình bắn dữ lắm, nhưng bên TQ thấy im re, chỉ thấy đèn sáng rực, em hỏi các chú bắn ầm ầm thế liệu thám báo họ mò sang làm sao biết được và biết thì còn đạn đâu mà bắn. chú em nói từ những năm 86 đổ đi gần như là 2 bên không đánh nhau nhiều, chỉ lẻ tẻ vài vụ , những ngày Tết cổ truyền của 2 nước thì ngầm với nhau là miễn giao chiến. Phải không hả bác ?
Em còn một ông chú rể nữa cũng là bộ đội BGPB , hiện đang sinh sống ở Nga - cộng hòa Karelia, giờ toàn buôn bán lấy hàng của mấy anh TQ, tay bắt mặt mừng hảo hảo, khơrasô với nhau suốt. chẳng biết có gặp cố nhân ở đấy không.

 Ngày tết cổ truyền bên ta và TQ không phải thỏa thuận ngầm mà có bắn truyền đơn sang nhau quy định rõ là ngừng bắn từ ngày nào đến ngày nào. Tết năm 84 ở Vị Xuyên sáng 30 tết bọn tôi rút xuống hành quân qua ngã ba Thanh Thủy thì lính TQ chỉ đứng nhìn chứ không bắn.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: doduonghien1980 trong 13 Tháng Ba, 2012, 11:05:36 am
Hay quá, tụi em đang dõi từng bước chân của bác Chông Mu và đồng đội trong tự chuyện của bác đấy ạ.
Cảm ơn bác đã thức muộn để phục vụ anh chị em quansu.
Bác cố gắng giữ gìn sức khỏe để tiếp tục hành quân.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: cựu bộ đội trẻ trong 13 Tháng Ba, 2012, 12:07:37 pm
[quote ]
 Ngày tết cổ truyền bên ta và TQ không phải thỏa thuận ngầm mà có bắn truyền đơn sang nhau quy định rõ là ngừng bắn từ ngày nào đến ngày nào. Tết năm 84 ở Vị Xuyên sáng 30 tết bọn tôi rút xuống hành quân qua ngã ba Thanh Thủy thì lính TQ chỉ đứng nhìn chứ không bắn.
[/quote]
em có nghe một ông lính biên giới phía Bắc kể lại, khu vực sông Kỳ Cùng, cứ năm giờ chiều là TQ thổi kèn toe toe thu quân, lúc ấy là hai bên thôi không đánh nhau nữa, hai bên ra sông tắm hoặc múc nước nhìn nhau như hàng xóm chứ không phải kẻ thù. Sáng mai đến "giờ hành chính" lại thổi kèn và đánh tiếp, các lính phía Bắc xác nhận thông tin này giúp em.
Quân đoàn em có vinh dự tham chiến trên cả hai chiến trường biên giới nên thỉnh thoảng cũng được hóng chuyện của các thầy ở trường quân sự quân đoàn đã từng tham chiến, các thầy bảo giờ giải lao hai bên có thể ném thuốc lá cho nhau (?!), nhưng lúc vào trận thì tranh nhau từng thước đất.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quangcan trong 13 Tháng Ba, 2012, 01:07:27 pm
hi... Thú thật là chuyện "dừng tay giải lao ném thuốc" giữa trận đánh vào cái đận 84-85 thì SGG em có nghe nhiều, nhưng ở cái đận 1979 thì em chưa nghe ai nói cả!

Nội cái tư tưởng "phản kích/trừng phạt" và tư tưởng "từ từ mà chiếm trong... 31 ngày" đã cho thấy hai "không khí chiến sự" khác nhau rồi! ;D

Bác chongmu và Bác tung677 - là các cựu thời 79 - cho vài ý kiến xác nhận giúp đêi!

79 oánh chết bỏ, làm gì có giải lao hút thuốc. Trà chanh thôi,  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 13 Tháng Ba, 2012, 02:06:29 pm
_Mình phòng ngự và phản công lấy đâu ra cái chuyện nghỉ giải lao mà tung cho nhau điếu thuốc hồi tháng 2/79 ! Công nhận TQ đánh ta hồi tháng 2/79 và sau này nữa chỉ đánh theo giờ hành chính hết giờ là thu quân hoạc dừng bắn. Còn ta tự vệ phản công thì bất kể giờ giấc lúc nào địch chủ quan nhất mà mình có cơ hội là đánh liền. Nếu TQ bắn pháo sang mình một thì mình bắn lại gấp vài lần gọi là đánh trả kịp thời. Ở hướng bọn tôi chốt giữ là như vậy đó. ở các hướng khác mong các CCB. BGPB tham gia đóng góp.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 13 Tháng Ba, 2012, 02:09:16 pm
Năm 1979, khi đánh nhau giữa ta và TQ, tôi còn "nhơ nhỡ" nên chạy giặc TQ chí chết, không tham gia uýnh được, nhưng đận ấy, tôi cũng chưa nghe thấy quân ta và quân nó "hữu hảo" mời nhau thuốc lá khi giải lao bao giờ cử. Còn khi làm lính ở Quân đoàn 26 ( QD Pác Bó ) thì lại càng không, thời đó năm 86-89, ta và địch bắc loa chõ vào tai nhau và chửi nhau ông ổng cả ngày lẫn đêm, thằng nào ló đầu ra thì bên kia mời sơi ngay một "điếu thuốc bằng đồng"  >:( >:( >:(


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 13 Tháng Ba, 2012, 10:37:49 pm
Tranh thủ lúc bác Chongmu đang giải lao em ghé nhà bác và xin phép tán với anh em một chút. Em xin post một đoạn trong cuốn hồi ký của Thượng tướng Nguyễn Văn Được nguyên sư trưởng sư 356 thời 85-89 về chuyện ta và địch giao lưu trên Vị Xuyên.
 
 Đồng thời  chúng tôi cho hậu cần về xuôi mua bia chai Hà nội ( Khi đó bia lon còn hiếm ), bánh kẹo Hải Châu, thuốc lá A lào, Thạp luông..Những thứ đó anh em mình gói thành những gói nhỏ, buộc vào đầu sào tre dài đưa cho đối phương. Có nhiều chốt hai bên cách nhau chưa đầy chục mét, ta chốt phía dưới đối phương chốt phía trên hoặc ngược lại. Điều khá thú vị là qua phản ảnh của anh em, các thứ bánh kẹo thuốc lá ta cho đối phương nhận hết. Duy nhất có thuốc lá Thăng Long được ném trả lại. Thế mới biết lính tráng phía bên kia cũng khảnh ăn ra phết.


Em cũng xin nói rõ là thời kỳ này là đầu năm 87 khi sư đoàn 356 bọn em lên thay cho sư 31, như vậy là sau này tình hình cũng đỡ căng hơn những năm 84-86 và chuyện lính ta với địch giao lưu là cũng có.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 13 Tháng Ba, 2012, 11:37:05 pm
...Anh Nhật hét lên “B41 vòng qua cây nghiến tiêu diệt bọn cối”, vì chúng tôi ở địa thế cao hơn nên có thể quan sát rất rõ chỗ bọn này ẩn nấp sau mấy tảng đá, nhìn rõ nòng cối ngắn tý thò thụt mà không tài nào bắn trúng, thằng Chắc liên tiếp nhả đạn RPD vào chỗ đấy nhưng chỉ thấy đạn găm vào đá tóe ra từng mảng, trong khi tay sạ thủ B41 đang di chuyển về phía cây nghiến thì anh Nhật hô thằng Chắc bắn thật sát để bọn này không nhô lên được, thằng Chắc gần như ghì chặt lấy báng khẩu RPD mà bóp cò, đạn chiu chíu tóe khói xung quanh bọn cối TQ, phía dưới kia, chỗ bọn chỉ huy TQ hình như cũng có thằng đã quan sát được B41 của ta đang vận động để tiêu diệt chúng nên hỏa lực của chúng tập trung bắn rát rạt cản đường vận động của tay B41, ở trên này anh Nhật lại hô “12ly7 tập trung bắn vào bọn ở dưới ruộng” thế là hỏa lực của đôi bên cứ thế nã đạn kiềm chế lẫn nhau, như lúc nãy tôi đã nói là ta ở thế cao hơn nên giành được nhiều thuận lợi, bọn dưới ruộng la hét nhí nhố gì đó, bọn lính tuy bị ta bắn kiềm chế nhưng nhiều thằng vẫn đứng thẳng dậy lia đạn về tay B41 của ta mặc cho đạn 12,7 cứ hạ gục hết thằng này đến thằng khác, ở trên này bọn tôi ai cũng ngạc nhiên không hiểu tại sao chúng lại liều mạng như vậy ? Tay B41 đã đến được vị trí cây nghiến ở sườn đồi chếch về phía bản Tà Liêng, cây nghiến khá to, có lẽ chỗ đó có nơi ẩn nấp khá chắc chắn về hướng quân địch nên thấy tay B41 có vẻ thoải mái ngắm bắn, nhìn thấy tay này chiếm được chỗ cây nghiến, biết là sẽ bị thiêu cháy nên bọn sạ thủ cối TQ chạy túa ra, nhưng không kịp, quầng lửa màu da cam đã trùm lên chúng, hai khẩu cối cá nhân văng tung ra ruộng, đế cối văng ngược lên chỏng gọng trước chiến hào của bọn tôi. Cũng lúc đó thì bọn ở cụm chỉ huy của bọn TQ cũng thấy chạy nháo nhác ra khỏi chỗ ẩn nấp, nhưng cũng như số phận của bọn lính, nhiều thằng gần như bị hất tung lên và đổ vật xuống cháy sém, lại thấy quầng lửa trùm lên cụm hỏa lực đại liên của chúng ở sau một hòn đá khác, trong một khoảng thời gian chưa đến vài phút mà ba cụm hỏa lực của TQ bị tay B41 tiêu diệt gọn, lúc này bọn TQ gần như là rắn mất đầu, chạy bán sống bán chết về phía cầu phao nơi đại bản doanh của chúng, bọn tôi còn đang ngỡ ngàng về chiến thắng nhanh không tưởng tượng nổi thì tay B41 nhăn nhở cười trên khuôn mặt đen nhẻm vì khói thuốc chạy như đứa trẻ được về nhà, vừa chạy hắn ta vừa hô như hồng quân liên xô “hua ra, hua ra”. Anh Nhật như vồ lấy nó mà ôm, bọn tôi cũng gần như vây quanh nghe nó nói, thì ra cái điều mà ban nãy chúng tôi không hiểu là có nguyên nhân của nó, nhiều khi trên chiến trường có những địa thế rất hiểm mà từ đó có thế khống chế được toàn bộ một khu vực, chỗ cây nghiến ấy là một nơi như thế, “Em vừa vận động được đến chỗ ấy thì anh biết không, toàn bộ bọn TQ đều gần như là phơi lưng cho em bắn, tiếc là em chỉ đem 3 quả đạn, nếu có nữa thì đố chúng nó thoát”, thảo nào nhận ra được thế hiểm của cây nghiến đối với thế trận của bọn chúng nên bọn chỉ huy TQ la hét rầm rĩ và ra lệnh cho quân nó tập trung bắn vào tay B41, thậm chí thúc lính đứng hẳn dậy mà bắn nhằm tiêu diệt mối hiểm họa này, nhưng nhờ trời là tay B41 đã đến được chỗ đó, nếu không thì chưa biết lúc này chúng tôi sẽ ra sao. Cả bọn lại bắt đầu nịnh “đểu” trêu anh Nhật “Anh đúng là một nhà quân sự đại tài” anh Nhật thật thà “Lúc ấy tao nghĩ  là chỗ ấy sẽ nhìn rõ bọn cối và dễ phụt hơn, chứ có biết được nhiều ưu thế đâu”, cả bọn được trận cười nắc nẻ, khoái chá. Thằng Máo đem ra một bọc thuốc lá sợi xin được của dân bản tối qua, nhét ở đáy bao xe trông như quả lựu đạn, cả bọn nhâu nhâu chìa tay vấn thuốc phả khói ngào ngạt, đúng là lần đầu tiên trên đời hút một điếu thuốc ngon như vậy...thằng nào cũng khen ngon “ngon thì có ngon, nhưng anh phê bình chú Máo, bao xe là để lựu đạn chứ không phải để thuốc lá, hết đạn thì lấy thuốc lá mời bọn TQ à” Anh Nhật nói mà ánh mắt nhìn bọn tôi rất dịu dàng và tin tưởng. Các bác ạ, lúc đó thực sự bọn tôi cảm động, tình đồng chí, đồng đội, tình anh em, tình thủ trưởng như trào dâng và gắn kết trong từng thằng bọn tôi, có lẽ không chỉ riêng tôi mà thằng nào chắc cũng thầm tự hứa với mình và với đồng đội “sống chết có nhau, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng...”. Lúc này trời đã ngả về cuối chiều, bầu trời vẫn âm u sầm sậm tối, bọn TQ vẫn chưa thấy động tĩnh gì, phía đường cái chúng vẫn ùn ùn kéo quân đi về hướng thị trấn, có lẽ chúng biết là ta không thể tiến ra tận đường cái này được vì ở đấy địa thế bằng phẳng, ta có tiến ra thì chúng sẽ dễ dàng lấy biển người nghiến nát ngay. Nhìn chúng kéo quân đi không ngớt, bọn tôi băn khoan không biết là trên đường từ đây ra đến thị trấn Trùng Khánh, chúng có bị chốt nào của ta chặn lại không. Cả buổi chiều choảng nhau nên giờ đây đã thấm mệt và đói, vả lại TQ chắc cũng không dám tiến về ta nữa, anh Nhật phân công anh em tiếp tục cảnh giới và cùng một số anh em khác băng bó cho thương binh, đào hố chôn cất liệt sĩ , anh giở sổ ghi chép rất tỷ mỷ và cẩn thận. Trận này ta đại thắng, xác quân TQ la liệt sau những hốc đá, trên khắp bờ ruộng, bọn chúng chạy bỏ cả xác đồng đội, cả những thằng bị thương còn động đậy chúng cũng mặc kệ, có lẽ chúng sẽ ra lượm xác và cứu bọn bị thương khi thấy ta rút. Trận này bọn tôi mất 5 thằng, 1 dân quân bị thương nặng cụt mất một tay vì mảnh cối, 4 bị thương nhẹ, một khẩu đại liên bị cối làm cho méo mó không sử dụng được, 2 AK bị hỏng. Anh Nhật hô anh em tập trung mặc niệm trước 5 ngôi mộ của liệt sĩ và dìu, cõng thương binh rút quân về đại bản doanh là cái hang đá. Về đến nơi, trời đã tối hẳn, khi biết tin bọn tôi về, Anh Hòa ra tận chốt gác đón, bắt tay từng người một, chắc là anh cũng đã biết trận đại thắng của bọn tôi rồi. Cơm đã được mấy tay hậu cần và dân quân nữ chuẩn bị sẵn, bọn tôi sà ngay vào đánh chén, vì vẫn còn cảm giác thắng trận nên thằng nào cũng vừa nhai nhòm nhoàm vừa kể lại những chi tiết trận đánh cứ như mình là anh hùng nhất, mấy tay hậu cần và mấy em dân quân cứ há hốc mồm nghe, thật là bữa cơm ngon và vui nhất kể từ ngày chiến tranh xẩy ra. Được một lúc thì cánh quân của anh Đôi cũng kéo về, không như bọn tôi, nhìn dáng đi ủ rũ của anh Đôi và anh em hướng đấy, bọn tôi không còn cười được nữa, cả bọn im lặng vì biết chắc rằng quân ta bị thiệt hại nặng nề. Anh Hòa đến bên anh Đôi hỏi han và động viên, không thấy anh nói gì chỉ thấy anh ngồi gục đầu và hai vai cứ nấc lên từng hồi....


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: binhyen1960 trong 14 Tháng Ba, 2012, 12:12:40 am

 Đồng thời  chúng tôi cho hậu cần về xuôi mua bia chai Hà nội ( Khi đó bia lon còn hiếm ), bánh kẹo Hải Châu, thuốc lá A lào, Thạp luông..Những thứ đó anh em mình gói thành những gói nhỏ, buộc vào đầu sào tre dài đưa cho đối phương. Có nhiều chốt hai bên cách nhau chưa đầy chục mét, ta chốt phía dưới đối phương chốt phía trên hoặc ngược lại. Điều khá thú vị là qua phản ảnh của anh em, các thứ bánh kẹo thuốc lá ta cho đối phương nhận hết. Duy nhất có thuốc lá Thăng Long được ném trả lại. Thế mới biết lính tráng phía bên kia cũng khảnh ăn ra phết.


 Vậy là đã rõ rồi các bác nhỉ?  ;D

 Thời điểm của câu chuyện nó cũng khác nhau cùng cách ứng xử giữa những người lính của cả đôi bên. Năm 1979 thì bắn nhau chết bỏ, làm gì có chuyện "giao lưu" này kia, nhưng sau này thì mỗi chỗ mỗi khác, có chỗ lính tráng 2 bên có thể vui vẻ giao lưu với nhau trao đổi nhu yếu phẩm, nhưng cũng có chỗ thì vẫn thường xuyên "thân tặng" nhau mỏ vịt và kẹo đồng. Vì vậy không thể nói là ở cuộc chiến tranh BGPB không có những chuyện đó và cũng không phải lúc nào cũng "hữu hảo" như vậy. Cũng đúng thôi thời chiến thì vẫn luôn là như vậy, chiến tranh thì vẫn có những điều rất lạ xảy ra, yêu thương cả kẻ thù của mình cũng là điều mà trong chiến tranh Thế giới từng có giữa những người lính.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Kachiusa2010 trong 14 Tháng Ba, 2012, 03:06:57 pm
... Mấy bá bản đang nổi lửa nấu cháo để mọi người “kin lèng” (ăn sáng)
Chào các bác các chú, cháu cũng là lính, đang tại ngũ và làm "nghĩa vụ quốc tế" ở Laos, bố cháu trước cũng từng chốt ở BGPB tỉnh Cao Bằng. Năm 1987 cháu lên đó chơi thấy quân ta đang rút dần về thì phải, xe pháo lính tráng đầy đường, hình như là thay quân. Cháu còn được theo bố lên chốt ở Trà Lĩnh, nghe các chú nói tình hình vẫn còn khá căng thẳng. Cháu cũng được nghe nhiều chuyện về cuộc chiến bảo vệ BGPB từ cả những người lính và cả những người dân thường ở tỉnh Cao Bằng. Biết chút ít nên vào đây hóng các bác các chú nói chuyện ạ.
@bác Chông Mu: cái đỏ đỏ trên kia cháu nghĩ là bác nhớ nhầm thì phải ạ, tiếng Tày "kin xầu" = ăn sáng, "kin ngài" = ăn trưa, "kin lèng" = ăn tối chứ ạ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 14 Tháng Ba, 2012, 05:21:44 pm
... Mấy bá bản đang nổi lửa nấu cháo để mọi người “kin lèng” (ăn sáng)
Chào các bác các chú, cháu cũng là lính, đang tại ngũ và làm "nghĩa vụ quốc tế" ở Laos, bố cháu trước cũng từng chốt ở BGPB tỉnh Cao Bằng. Năm 1987 cháu lên đó chơi thấy quân ta đang rút dần về thì phải, xe pháo lính tráng đầy đường, hình như là thay quân. Cháu còn được theo bố lên chốt ở Trà Lĩnh, nghe các chú nói tình hình vẫn còn khá căng thẳng. Cháu cũng được nghe nhiều chuyện về cuộc chiến bảo vệ BGPB từ cả những người lính và cả những người dân thường ở tỉnh Cao Bằng. Biết chút ít nên vào đây hóng các bác các chú nói chuyện ạ.
@bác Chông Mu: cái đỏ đỏ trên kia cháu nghĩ là bác nhớ nhầm thì phải ạ, tiếng Tày "kin xầu" = ăn sáng, "kin ngài" = ăn trưa, "kin lèng" = ăn tối chứ ạ.
______________________________________________________________________
_Kin lèng= ăn sáng; Kin ngài= ăn trưa; kin piều= ăn tối.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 14 Tháng Ba, 2012, 05:33:15 pm
Chắc bác Chongmu cũng chỉ biết có thế thôi bạn Cachiusa ợ, vì bác ấy là người "keo" ở Phú Bình, Thái Nguyên làm gì biết nhiều tiếng Tày, nhưng bác Chongmu viết đúng đấy, ở Cao Bằng tiếng tày nói là : Kin lèng = ăn sáng, ăn bữa phụ ; Kin ngài, kin khẩu = ăn bữa trưa ; Kin piều = ăn bữa tối - Tôi là người tày chính gốc mà lự... ;D ;D ;D. Bác Chongmu viết tự truyện như thế tôi đoán là đoạn này các bác đang ở trong thế bị bao vây rồi, lúc này chắc bọn xâm lược TQ đã chiếm được thị trấn Trùng Khánh , bác đang ở thế bị kẹt giữa phải không ạ ? Tôi nghe nhiều cựu CB đánh TQ năm 1979 kể bọn TQ nhiều khi không thèm đánh quân ta ở những nơi có nhóm lẻ mà cứ ào ào vượt tuyến chốt của ta hòng chiếm cho được nhanh nhất thị xã Cao Bằng, nhưng cũng vì đó mà vướng vào thế đánh cài răng lược của ta, hậu tuyến của chúng liên tục bị ta tiến công đánh tỉa kiểu du kích gây rất khó chịu cho chúng. Mời bác tiếp tục viết tiếp về cuộc chiến của mình đi ạ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Hai Ruộng trong 14 Tháng Ba, 2012, 08:10:11 pm
 Các anh đánh hay và khôn ngoan lắm . Có ai ngờ đâu một anh lính Chong mu mới ngày nào còn định bỏ ngũ chạy về tuyến sau , mà nay đã trưởng thành hẳn " Hu ra ... đồng chí " . Những người lính chúng ta thực tế đã thử thách và đã vượt qua nổi sợ để khẳng định mình . Nhưng nếu có ai hỏi vì sao ? Chúng ta đều trả lời đơn giản là :" Vì tôi là người Việt Nam " . Trong khi chúng ta đang chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc mình thì lại có một số thanh niên trốn NVQS chạy ra nước ngoài vì sợ ra biên giới . Ngày nay có một số ít bọn chúng lãnh đô la và đang tru tréo chê chúng ta là hèn nhát , bán nước đấy . Anh em ta cảnh giác !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tung677 trong 14 Tháng Ba, 2012, 10:00:39 pm
Chắc bác Chongmu cũng chỉ biết có thế thôi bạn Cachiusa ợ, vì bác ấy là người "keo" ở Phú Bình, Thái Nguyên làm gì biết nhiều tiếng Tày, nhưng bác Chongmu viết đúng đấy, ở Cao Bằng tiếng tày nói là : Kin lèng = ăn sáng, ăn bữa phụ ; Kin ngài, kin khẩu = ăn bữa trưa ; Kin piều = ăn bữa tối - Tôi là người tày chính gốc mà lự... ;D ;D ;D. Bác Chongmu viết tự truyện như thế tôi đoán là đoạn này các bác đang ở trong thế bị bao vây rồi, lúc này chắc bọn xâm lược TQ đã chiếm được thị trấn Trùng Khánh , bác đang ở thế bị kẹt giữa phải không ạ ? Tôi nghe nhiều cựu CB đánh TQ năm 1979 kể bọn TQ nhiều khi không thèm đánh quân ta ở những nơi có nhóm lẻ mà cứ ào ào vượt tuyến chốt của ta hòng chiếm cho được nhanh nhất thị xã Cao Bằng, nhưng cũng vì đó mà vướng vào thế đánh cài răng lược của ta, hậu tuyến của chúng liên tục bị ta tiến công đánh tỉa kiểu du kích gây rất khó chịu cho chúng. Mời bác tiếp tục viết tiếp về cuộc chiến của mình đi ạ.
....Ông MR Ngàn tông dật chính cống.....ông đọ nay không viết bài à.... ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chongmu1978 trong 14 Tháng Ba, 2012, 10:10:10 pm
Kính thưa các bác, chuyện của nhà em còn dài lắm, bọn em còn choảng nhau với chúng nó đến tận ngày bọn TQ rút về nước . Trận cuối cùng ta  đánh chúng một trận tơi bời khói lửa trên đèo Khau Liêu khi chúng rút quân về nước qua con đường này...Vì ở nhà quê hoàn cảnh khó khăn, bận bịu vả lại việc nhớ lại những sự việc xẩy ra cách đây 33 năm và viết lên mạng cũng không dễ gì. Bu nhà em cứ cắm cẳn mỗi khi em cằm cụi viết ra giấy đến tận khuya, tối hôm sau lại mang cho thằng cháu nó sử lý. Đang vào vụ mùa nhiều việc quá. Thôi, em xin phép các bác cho em được dừng ở đây, khi nào nông nhàn em lại tiếp tục hầu chuyện các bác. Những gì em nhớ lại và viết ra đây nếu có gì không phải mong các bác bỏ qua nhé. Chào tạm biệt và hẹn gặp lại !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: trantantrinhan trong 14 Tháng Ba, 2012, 10:19:49 pm
 Cuộc sống cơm áo gạo tiền vẫn quan trọng nhất anh à! Thật cảm động khi biết anh bận rộn như thế mà vẫn " lui cui" viết ra giấy rồi nhờ người đánh máy... Cảm ơn anh và các anh CCB trong thập kỷ 1979-1989 của cả 2 cuộc chiến BGTN&BGPB, thương cho Việt Nam mình vừa mới thống nhất đã oằn vai gánh 2 cuộc chiến tranh khốc liệt. Nghĩ lại tất cả đều do Trung Quốc gây ra. Chúc anh mạnh khỏe để "xong việc nhà" mà hồi tưởng tiếp và kể lại cho mọi người được nghe những ngày tháng oai hùng của quân dân ta, anh Chongmu nhé! Kính anh!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: linh1979 trong 14 Tháng Ba, 2012, 10:26:28 pm
Chắc bác Chongmu cũng chỉ biết có thế thôi bạn Cachiusa ợ, vì bác ấy là người "keo" ở Phú Bình, Thái Nguyên làm gì biết nhiều tiếng Tày, nhưng bác Chongmu viết đúng đấy, ở Cao Bằng tiếng tày nói là : Kin lèng = ăn sáng, ăn bữa phụ ; Kin ngài, kin khẩu = ăn bữa trưa ; Kin piều = ăn bữa tối - Tôi là người tày chính gốc mà lự... ;D ;D ;D. Bác Chongmu viết tự truyện như thế tôi đoán là đoạn này các bác đang ở trong thế bị bao vây rồi, lúc này chắc bọn xâm lược TQ đã chiếm được thị trấn Trùng Khánh , bác đang ở thế bị kẹt giữa phải không ạ ? Tôi nghe nhiều cựu CB đánh TQ năm 1979 kể bọn TQ nhiều khi không thèm đánh quân ta ở những nơi có nhóm lẻ mà cứ ào ào vượt tuyến chốt của ta hòng chiếm cho được nhanh nhất thị xã Cao Bằng, nhưng cũng vì đó mà vướng vào thế đánh cài răng lược của ta, hậu tuyến của chúng liên tục bị ta tiến công đánh tỉa kiểu du kích gây rất khó chịu cho chúng. Mời bác tiếp tục viết tiếp về cuộc chiến của mình đi ạ.
Trong lúc ngồi chờ bác Chongmu kể tiếp tôi xin kể thêm về tiếng của đồng bào dân tộc :
Khoảng tháng 6 /79 Tôi được triệu tập về trung đoàn bộ học về công tác quân khí , Bọn tôi được ở nhờ trong nhà đồng bào dân tộc Sán dìu. Hình như là bản Đồng loóng của huyện Ba chẽ ( xã nào thì tôi không nhớ nữa ) tỉnh Quảng ninh. Trong nhà có hai cô con gái khoảng 16, 17 tuổi . Một cô con Bác chủ nhà ( là người Sán dìu ) cô còn lại tên là Cao thị kim Hoàn ( người dân tộc Cao lan ) là họ hàng của bác chủ nhà đang là học sinh trường dân tộc nội trú về nghỉ hè nên tiếng Kinh khá tốt. Ngoài giờ học thì bọn tôi sinh hoạt cùng gia đình , Thế là phong trào học tiếng dân tộc nổ ra ;D. mà người dậy là hai cô gái đó. Bọn tôi học các câu chào hỏi , mời ăn cơm ,uống nước ...bây giờ tôi quên hết rồi chỉ còn nhớ : Một hôm sau khi đi ăn cơm về thằng Phiếu ở cùng nhà  với tôi nhanh nhảu hỏi : Em ăn cơm chưa , uống nước chưa ...thì hai cô gái đỏ mặt và cười rũ ra rồi chạy vào buồng, rồi hai cô nói chuyện với nhau bằng tiếng dân tộc. Mọi người không hiểu tại sao... rồi cũng đi ngủ, một lúc sau tôi nghe rõ tiếng của Hoàn nói khe khẽ ( bằng tiếng Kinh ) Sao mày lại bày cho các anh ấy nói thế , rồi tiếng cười rúc rích ... Mấy ngày sau tôi hỏi Hoàn thì được biết từ  hạch chọoc (uống nước ) tiếng dân tộc Sán dìu  phát âm tương đối giống từ hạch chẹec ( ăn b..... ) nên cô gái kia bày cho chúng tôi và chúng tôi cứ thế mà áp dụng . Cũng may chỉ mới "trổ tài " tiếng dân tộc với ngay chính người dậy chứ không thì không biết phải xử lí ra sao khi nói chuyện với dân bản. Em mời bác Chongmu tiếp đi ạ.
Em xin lỗi các Bác vì em viết online lại vừa viết vừa làm việc khác nên khi gửi bài lên đã thấy đoạn kết của Bác Chongmu & bài của Bác trantantrinhan đưa lên rồi .


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 14 Tháng Ba, 2012, 11:08:00 pm
Tranh thủ lúc bác Chongmu đang giải lao em ghé nhà bác và xin phép tán với anh em một chút. Em xin post một đoạn trong cuốn hồi ký của Thượng tướng Nguyễn Văn Được nguyên sư trưởng sư 356 thời 85-89 về chuyện ta và địch giao lưu trên Vị Xuyên.
 
 Đồng thời  chúng tôi cho hậu cần về xuôi mua bia chai Hà nội ( Khi đó bia lon còn hiếm ), bánh kẹo Hải Châu, thuốc lá A lào, Thạp luông..Những thứ đó anh em mình gói thành những gói nhỏ, buộc vào đầu sào tre dài đưa cho đối phương. Có nhiều chốt hai bên cách nhau chưa đầy chục mét, ta chốt phía dưới đối phương chốt phía trên hoặc ngược lại. Điều khá thú vị là qua phản ảnh của anh em, các thứ bánh kẹo thuốc lá ta cho đối phương nhận hết. Duy nhất có thuốc lá Thăng Long được ném trả lại. Thế mới biết lính tráng phía bên kia cũng khảnh ăn ra phết.


Em cũng xin nói rõ là thời kỳ này là đầu năm 87 khi sư đoàn 356 bọn em lên thay cho sư 31, như vậy là sau này tình hình cũng đỡ căng hơn những năm 84-86 và chuyện lính ta với địch giao lưu là cũng có.
Hình như sư trưởng 356 năm 1985 là bác khác,nhưng cũng có tên vần Đ đầu tiên,tôi được 02 bằng khen của sư 356 do sư trưởng ký,lâu quá rồi chỉ nhớ được vậy thôi.
Tư liệu quí thế mà bác không phót lên cho anh em đọc,hay có trang nào số hóa chưa bác cho xin đi nhé.Dù sao cũng là lính đã từng tham ra chiến đấu trực diện ở cái chiến trường đầy cam go ấy,nên tôi rất quan tâm bác ạ.
Rất mong và cảm ơn bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: nguyen dinh thang trong 14 Tháng Ba, 2012, 11:21:02 pm
Bác Khanhhuyen: Trước đó sư trưởng sư 356 là đại tá Bùi Thanh Điếm cũng là cán bộ trung đoàn của F31, sau này giữa năm 85 thì đại tá Nguyễn Văn Được là sỹ quan của F312 về làm sư trưởng. Cuốn hồi ký của cụ Được chỉ có một chương nói về cuộc chiến ở Vị Xuyên thôi, nếu bác muốn thì em sẽ post vào topic " Ký ức người lính 356 "để trả topic này cho bác Chongmu tiếp tục hành quân.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: khanhhuyen trong 14 Tháng Ba, 2012, 11:40:21 pm
số tôi nó ưa nhọc bác ợ,đang cưỡi ngựa ngắm hoa,xung phong đi lính,rồi trận mạc.Về rồi vẫn thương người ở lại,thật vớ vẩn phải không bác.Vì vậy,tôi rất quan tâm những diễn biến của cuộc chiến,sau khi tôi cùng đơn vị mình bàn giao lại cho đơn vị bạn.Không những thế,mơ ước của tôi còn là,mong muốn biết được những người lính năm xưa của f31 vào thay tôi và đơn vị tôi ai còn ai mất ở cái cao điểm 1100,đầy khốc liệt ấy,thật là dở hơi phải không bác?.Nơi ấy,chính những ngày cuối cùng khi còn ở mặt trận,tôi rất muốn vượt qua cầu vật cản,chạy quanh lần cuối rồi mới chia tay đơn vị bạn.Nhưng,thằng hèn nhát trong tôi nó nói; mày muốn chết à ? Vâng,chỉ cần vượt qua cầu vật cản khoảng 5 mét thôi,thế là tiếc mãi bác à.
bác pót lên nhé.




Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: TiepTS21 trong 14 Tháng Ba, 2012, 11:52:50 pm
Cho em xin hỏi có phải 356 hồi 84 ở Bảo Thắng không? em nhớ không nhầm thì ngay Bến Đền có  một trung đoàn 876 đóng ở đó, còn đi vào bên trong thì có e 149. Hồi 84 tụi em là học viên TSQLQ1 lên thực tập. Em chỉ nhớ lúc đó có bác Minh là CNTS của e 429, còn bác gì lính 72 người Nghệ An làm CTV c20TS, lẽ ra bác ấy về phục viên nhưng vì có chiến dịch Vị Xuyên nên bác ấy phải ở lại.
Sau khi trở lại về trường, có nghe bác Trung đội trưởng trung đội 1 của C20TS e 149 người Nghệ an dính mìn phải cắt cụt, nằm ở Viện 105 Sơn Tây, hỏi dò ra thăm bác ấy được 1 lần. Và nghe bác ấy kể lại, chú Thủy lính 84 (người gốc Hải Phòng nhưng đi lính từ Lào cai hay Sa pa gì đó) cùng đi trận đó, nhưng không bị sao.
Lâu quá rồi với lại, em ở đó có thời gian ngắn nên ít biết được, các bác viết đi để em nhớ lại "nói dóc" với mọi người là Tui cũng từng công tác ở đó rồi.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: linh1979 trong 15 Tháng Ba, 2012, 12:00:31 am
số tôi nó ưa nhọc bác ợ,đang cưỡi ngựa ngắm hoa,xung phong đi lính,rồi trận mạc.Về rồi vẫn thương người ở lại,thật vớ vẩn phải không bác.Vì vậy,tôi rất quan tâm những diễn biến của cuộc chiến,sau khi tôi cùng đơn vị mình bàn giao lại cho đơn vị bạn.Không những thế,mơ ước của tôi còn là,mong muốn biết được những người lính năm xưa của f31 vào thay tôi và đơn vị tôi ai còn ai mất ở cái cao điểm 1100,đầy khốc liệt ấy,thật là dở hơi phải không bác?.Nơi ấy,chính những ngày cuối cùng khi còn ở mặt trận,tôi rất muốn vượt qua cầu vật cản,chạy quanh lần cuối rồi mới chia tay đơn vị bạn.Nhưng,thằng hèn nhát trong tôi nó nói; mày muốn chết à ? Vâng,chỉ cần vượt qua cầu vật cản khoảng 5 mét thôi,thế là tiếc mãi bác à.
bác pót lên nhé.
Chào bác Khanhhuyen, Tôi nghĩ mỗi người hình như nó có số phận hay sao ấy. Bây giờ chẳng hiểu sao tôi lại hay nghĩ về quá khứ rồi cứ ngổi điểm lại những mốc lớn của cuộc đời mình. Khi ra quân thì lao vào cuộc mưu sinh , đến lúc ổn ổn thì lại cứ hay nghĩ về quá khứ. Bây giờ tôi chỉ có một mơ ước
nhỏ là tìm được đồng đội cũ rồi rủ nhau đi thăm lại những nơi mình đã từng đóng quân mà có được đâu . Cả một sư đoàn rồi cả khi học ở trường quân khí nữa, không lẽ không có ai vào mạng này hay sao ,hay họ sợ gì chứ.? Tôi muốn đi thăm lại vì nó là cái nơi đánh dấu những ki niệm thời non trẻ của mình . ( chứ tôi cũng đã chiến đấu trận nào đâu ). Đúng là "phức tạp " phải không bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: quochunguic trong 15 Tháng Ba, 2012, 12:43:20 am
Kính gửi các anh cựu chiến binh ở BGPB!
Em có một số thắc mắc từ mấy năm nay khi vào diễn đàn và đọc các hồi ký của các anh và sau khi có may mắn được nghe chuyện của Bác Chông Mu nên muốn nhờ các anh giải đáp:
Em thấy như anh Chông Mu nói bộ đội mình hoàn toàn bất ngờ khi Trung Quốc đánh VN, thậm chí chiều hôm trước còn đá bóng với họ  thì hôm sau họ tấn công ta. Như bác Chong Mu nói thì rõ ràng mình còn thấy bên họ tập kết xe pháo di chuyển quân từ các quân khu áp sát biên giới, tổ chức gây hấn (đào cột mốc, xúi giục Hoa Kiều phá rào chắn, gây bạo loạn tại cửa khẩu đồn biên phòng...), đó là những tín hiệu rõ ràng họ sắp tấn công chúng ta vậy mà gần như "phía trên" không thấy có chỉ đạo tổ chức tăng cường mạnh về quân số, hỏa lực, đặt vật cản, cài mìn hoặc ít nhất là tổ chức sơ tán dân sự cho các tỉnh và địa phương sát biên giới. Điều này trái ngược hẳn trận "Điện Biên Phủ trên không" khi tình báo ta còn dự đoán được cả ngày tấn công của B52, thậm chí cả các lượt xuất kích từ đảo Guam hoặc sân bay Thái Utapao.
Vậy đâu là nguyên nhân chính? Nếu chủ quan với Trung Quốc thì em không nghĩ thế vì lịch sử đối đầu giữa ta và họ quá nhiều và chúng ta quá hiểu dã tâm của họ. Hay là do chúng ta nghĩ ký hiệp ước bảo vệ lẫn nhau với Liên Xô lúc đó thì Trung Quốc sẽ không dám đánh chúng ta? Em thấy hoàn cảnh của chúng ta thời điểm đầu Trung Quốc tấn công  khá giống với Hồng quân Liên Xô khi bị phát xít Đức tấn công năm 1941 (trước đó Liên Xô và Đức có ký hiệp ước với nhau, Liên Xô đồng ý Đức đánh Ba Lan đề Đức không can thiệp việc Liên Xô đánh Phần Lan).
Em có cậu em họ hiện là lính biên phòng ở Hà Giang vừa nghỉ phép về HN vẫn nói tại biên giới ở thời điểm này biên phòng ta và biên phòng của họ vẫn "gầm ghè" nhau lắm tất nhiên chưa có nổ súng nhưng gạch đá và tay chân thì vẫn có thường xuyên.
Xin cám ơn các anh!



Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 15 Tháng Ba, 2012, 01:48:12 am
Kính thưa các bác, chuyện của nhà em còn dài lắm, bọn em còn choảng nhau với chúng nó đến tận ngày bọn TQ rút về nước . Trận cuối cùng ta  đánh chúng một trận tơi bời khói lửa trên đèo Khau Liêu khi chúng rút quân về nước qua con đường này...Vì ở nhà quê hoàn cảnh khó khăn, bận bịu vả lại việc nhớ lại những sự việc xẩy ra cách đây 33 năm và viết lên mạng cũng không dễ gì. Bu nhà em cứ cắm cẳn mỗi khi em cằm cụi viết ra giấy đến tận khuya, tối hôm sau lại mang cho thằng cháu nó sử lý. Đang vào vụ mùa nhiều việc quá. Thôi, em xin phép các bác cho em được dừng ở đây, khi nào nông nhàn em lại tiếp tục hầu chuyện các bác. Những gì em nhớ lại và viết ra đây nếu có gì không phải mong các bác bỏ qua nhé. Chào tạm biệt và hẹn gặp lại !

Thôi xong rồi, vụ này ngày gặp lại bác chông mu sẽ dài đây, phải đợi tới "nông nhàn" cơ mà.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: SaigonGuider trong 15 Tháng Ba, 2012, 02:34:45 am
Kính gửi Bác chongmu1978,

Thật là tiếc khi anh em chúng ta phải tạm xa nhau một đoạn thời gian, để được nghe tiếp những câu chuyện hồi ức của người đồng đội.
Ừ, thì tạm xa nhau... một chút - cuộc sống mưu sinh đời thường vốn đã là thế... vốn anh em chúng ta cũng xa cách nhau về mặt địa lý.
Nhưng chỉ cần luôn nhớ chúng ta có cùng nhau một màu xanh áo lính, một màu đỏ quân kỳ và trái tim hồng thắm tình yêu nước - tinh thần lúc nào cũng sẵn sàng, sẵn sàng để... keyboard chiến với nhau khi rỗi, nhưng cũng là sẵn sàng... khoác lại quân bào.

SaigonGuider kính chúc Bác đàn anh ChôngMu1978 cùng gia đình luôn sức khỏe và có một vụ mùa bội thu, rồi thì ta lại nông nhàn hội tụ tiếp tục nhé!  ;D


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: china trong 15 Tháng Ba, 2012, 11:16:50 am
Kính gửi các anh cựu chiến binh ở BGPB!
Em có một số thắc mắc từ mấy năm nay khi vào diễn đàn và đọc các hồi ký của các anh và sau khi có may mắn được nghe chuyện của Bác Chông Mu nên muốn nhờ các anh giải đáp:
Em thấy như anh Chông Mu nói bộ đội mình hoàn toàn bất ngờ khi Trung Quốc đánh VN, thậm chí chiều hôm trước còn đá bóng với họ  thì hôm sau họ tấn công ta. Như bác Chong Mu nói thì rõ ràng mình còn thấy bên họ tập kết xe pháo di chuyển quân từ các quân khu áp sát biên giới, tổ chức gây hấn (đào cột mốc, xúi giục Hoa Kiều phá rào chắn, gây bạo loạn tại cửa khẩu đồn biên phòng...), đó là những tín hiệu rõ ràng họ sắp tấn công chúng ta vậy mà gần như "phía trên" không thấy có chỉ đạo tổ chức tăng cường mạnh về quân số, hỏa lực, đặt vật cản, cài mìn hoặc ít nhất là tổ chức sơ tán dân sự cho các tỉnh và địa phương sát biên giới. Điều này trái ngược hẳn trận "Điện Biên Phủ trên không" khi tình báo ta còn dự đoán được cả ngày tấn công của B52, thậm chí cả các lượt xuất kích từ đảo Guam hoặc sân bay Thái Utapao.
Vậy đâu là nguyên nhân chính? Nếu chủ quan với Trung Quốc thì em không nghĩ thế vì lịch sử đối đầu giữa ta và họ quá nhiều và chúng ta quá hiểu dã tâm của họ. Hay là do chúng ta nghĩ ký hiệp ước bảo vệ lẫn nhau với Liên Xô lúc đó thì Trung Quốc sẽ không dám đánh chúng ta? Em thấy hoàn cảnh của chúng ta thời điểm đầu Trung Quốc tấn công  khá giống với Hồng quân Liên Xô khi bị phát xít Đức tấn công năm 1941 (trước đó Liên Xô và Đức có ký hiệp ước với nhau, Liên Xô đồng ý Đức đánh Ba Lan đề Đức không can thiệp việc Liên Xô đánh Phần Lan).
Em có cậu em họ hiện là lính biên phòng ở Hà Giang vừa nghỉ phép về HN vẫn nói tại biên giới ở thời điểm này biên phòng ta và biên phòng của họ vẫn "gầm ghè" nhau lắm tất nhiên chưa có nổ súng nhưng gạch đá và tay chân thì vẫn có thường xuyên.
Xin cám ơn các anh!

Có lẽ chuyện này nên bàn ở chổ khác thì hay hơn.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: NAMDUONG trong 15 Tháng Ba, 2012, 01:16:58 pm
Kính gửi các anh cựu chiến binh ở BGPB!
Em có một số thắc mắc từ mấy năm nay khi vào diễn đàn và đọc các hồi ký của các anh và sau khi có may mắn được nghe chuyện của Bác Chông Mu nên muốn nhờ các anh giải đáp:
Em thấy như anh Chông Mu nói bộ đội mình hoàn toàn bất ngờ khi Trung Quốc đánh VN, thậm chí chiều hôm trước còn đá bóng với họ  thì hôm sau họ tấn công ta. Như bác Chong Mu nói thì rõ ràng mình còn thấy bên họ tập kết xe pháo di chuyển quân từ các quân khu áp sát biên giới, tổ chức gây hấn (đào cột mốc, xúi giục Hoa Kiều phá rào chắn, gây bạo loạn tại cửa khẩu đồn biên phòng...), đó là những tín hiệu rõ ràng họ sắp tấn công chúng ta vậy mà gần như "phía trên" không thấy có chỉ đạo tổ chức tăng cường mạnh về quân số, hỏa lực, đặt vật cản, cài mìn hoặc ít nhất là tổ chức sơ tán dân sự cho các tỉnh và địa phương sát biên giới. Điều này trái ngược hẳn trận "Điện Biên Phủ trên không" khi tình báo ta còn dự đoán được cả ngày tấn công của B52, thậm chí cả các lượt xuất kích từ đảo Guam hoặc sân bay Thái Utapao.
Vậy đâu là nguyên nhân chính? Nếu chủ quan với Trung Quốc thì em không nghĩ thế vì lịch sử đối đầu giữa ta và họ quá nhiều và chúng ta quá hiểu dã tâm của họ. Hay là do chúng ta nghĩ ký hiệp ước bảo vệ lẫn nhau với Liên Xô lúc đó thì Trung Quốc sẽ không dám đánh chúng ta? Em thấy hoàn cảnh của chúng ta thời điểm đầu Trung Quốc tấn công  khá giống với Hồng quân Liên Xô khi bị phát xít Đức tấn công năm 1941 (trước đó Liên Xô và Đức có ký hiệp ước với nhau, Liên Xô đồng ý Đức đánh Ba Lan đề Đức không can thiệp việc Liên Xô đánh Phần Lan).
Em có cậu em họ hiện là lính biên phòng ở Hà Giang vừa nghỉ phép về HN vẫn nói tại biên giới ở thời điểm này biên phòng ta và biên phòng của họ vẫn "gầm ghè" nhau lắm tất nhiên chưa có nổ súng nhưng gạch đá và tay chân thì vẫn có thường xuyên.
Xin cám ơn các anh!


Chào bạn, bạn có thể đọc bài viết dưới đây cũng có thể giải thích một phần nào câu hỏi của bạn.
 http://http://my.opera.com/thieulongtexas/blog/chientranhbiengioiphiabac1979
 Chào các bác trong bài viết trên có nói về trận hiệp đồng giữa f 338  và f 337 ở
Chi ma làm cho T.Q tổn thất rất nặng khi T.Q rút lui về nước:
 " Việt Nam bí mật điều động sư đoàn 338 mai phục ở ngả Chi Mã, rồi ngày 7 tháng 3 nói với Trung Quốc rằng để thể hiện thiện chí hòa bình, Việt Nam sẽ cho phép Trung Quốc rút quân, nhưng sau đó bất ngờ cho sư đoàn 337 truy kích, ý muốn đánh đuổi và đẩy quân Trung Quốc vào địa điểm đã có phục binh. Sư đoàn 337 của Việt Nam vốn đã tham chiến từ ngày 2 tháng 3 tại khu vực cầu Khánh Khê ở Lạng Sơn để tiếp viện cho các đơn vị đang chặn đánh quân Trung Quốc. Sư đoàn này đến nơi quá muộn để thay đổi cục diện trận đánh tại Lạng Sơn, và do thời gian phối hợp không ăn ý giữa 2 sư đoàn 337 và 338, và với sự đề phòng từ trước của Trung Quốc (phục binh bị phát hiện sớm, giặc chưa vào sâu trận địa mai phục), cuộc truy kích và phục kích đã không đem lại kết quả đại thắng như mong đợi. Nhưng 2 sư đoàn này cũng tổ chức phản kích đánh vào quân xâm lược đang tháo lui qua ngả Chi Mã và gây tổn thương lớn cho giặc. Đầu tiên là sư đoàn 338 tuy bị phát hiện nhưng vẫn chặn đánh quân xâm lăng, sau đó sư đoàn 337 đến muộn nhưng vẫn tận lực trợ chiến, hai lực lượng đã hiệp đồng tác chiến một cách hiệu quả, gây thiệt hại nặng cho quân cướp nước. Sau trận này, tướng Hứa Thế Hữu nói: Người Việt Nam quả thật gian trá. ".


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 15 Tháng Ba, 2012, 11:53:16 pm
 Bài viết của tác giả thieulongtexas thể hiện quan điểm của tác giả và là bài viết tổng hợp từ nhiều nguồn nên không tránh khỏi những nhận định, những sự kiện bị sai lệch.

Trích dẫn
Sư đoàn 337 của Việt Nam vốn đã tham chiến từ ngày 2 tháng 3 tại khu vực cầu Khánh Khê


Với tư cách là chiến sỹ sư đoàn 337 tôi khẳng định sư đoàn 337 cụ thể là trung đoàn 52 đã nổ súng tiến công quân TQ tại Khánh khê trên đường 1A ngày 25/2/1979 chứ không phải mãi tới 2/3/79 mới tham chiến. Điều này nguyên Chính ủy sư 337 Nguyễn Chấn và Chính ủy hiện tại Đỗ Phấn Đấu khẳng định(http://www.thanhnien.com.vn/Pages/20110305/Lang-Son-nhung-ngay-thang-hai.aspx) . Một người anh , người chỉ huy đáng kính của tôi và "linh moi" nguyên Dtr D1E4 "Bến Hải" cũng đã nhắc lại thời điểm 25/2 đáng nhớ này trên VMH nhà ta.

Việc tác giả nhắc tới sự kiện sư 338 phối hợp với sư 337 kết hợp đón lõng-lùa quân TQ về đất địch để tiêu diệt là có nhưng rất chung chung.Bản thân tôi được nghe từ lớp lính đàn anh kể lại nhiều nhưng do không được trực tiếp tham gia nên không dám nói về sự kiện này. Thông tin chính thống về sự kiện này chắc hiện tại sẽ không có, vì đây là thông tin nhạy cảm.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vanthang341ht trong 26 Tháng Ba, 2012, 09:08:26 am
Bài viết của tác giả thieulongtexas thể hiện quan điểm của tác giả và là bài viết tổng hợp từ nhiều nguồn nên không tránh khỏi những nhận định, những sự kiện bị sai lệch.

Trích dẫn
Sư đoàn 337 của Việt Nam vốn đã tham chiến từ ngày 2 tháng 3 tại khu vực cầu Khánh Khê


Với tư cách là chiến sỹ sư đoàn 337 tôi khẳng định sư đoàn 337 cụ thể là trung đoàn 52 đã nổ súng tiến công quân TQ tại Khánh khê trên đường 1A ngày 25/2/1979 chứ không phải mãi tới 2/3/79 mới tham chiến. Điều này nguyên Chính ủy sư 337 Nguyễn Chấn và Chính ủy hiện tại Đỗ Phấn Đấu khẳng định(http://www.thanhnien.com.vn/Pages/20110305/Lang-Son-nhung-ngay-thang-hai.aspx) . Một người anh , người chỉ huy đáng kính của tôi và "linh moi" nguyên Dtr D1E4 "Bến Hải" cũng đã nhắc lại thời điểm 25/2 đáng nhớ này trên VMH nhà ta.

Việc tác giả nhắc tới sự kiện sư 338 phối hợp với sư 337 kết hợp đón lõng-lùa quân TQ về đất địch để tiêu diệt là có nhưng rất chung chung.Bản thân tôi được nghe từ lớp lính đàn anh kể lại nhiều nhưng do không được trực tiếp tham gia nên không dám nói về sự kiện này. Thông tin chính thống về sự kiện này chắc hiện tại sẽ không có, vì đây là thông tin nhạy cảm.

    Tôi thì nghĩ khác, rằng chúng ta tham gia vào đây chỉ nên nói những gì ta biết, ta làm, ta thấy. Còn những cái chúng ta chưa hoặc không biết thì để người nào đó có biết họ nói. Sư đoàn này đánh chổ nọ , sư đoàn kia đánh chổ kia... phải có một vị trí nhất định mới nhận biết được điều đó. Trong chiến đấu đơn vị nào đánh ở đâu chỉ được phép biết ở đó, chỉ trừ cán bộ trung, sư đoàn trở lên mới được biết có mức độ. Các nick khác của các bạn giới thiệu chúng ta chỉ tham khảo để biết thôi chứ không lấy cái đó để bình luận vì tầm nhìn của chúng ta cũng hạn chế mà, phải không các bạn.
    Mạo muội vài câu như vậy có gì chưa đúng xin longtrec và các bạn thông cảm nhé. Thân


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: anhtho trong 26 Tháng Ba, 2012, 05:16:40 pm
Kính thưa các bác, chuyện của nhà em còn dài lắm, bọn em còn choảng nhau với chúng nó đến tận ngày bọn TQ rút về nước . Trận cuối cùng ta  đánh chúng một trận tơi bời khói lửa trên đèo Khau Liêu khi chúng rút quân về nước qua con đường này...Vì ở nhà quê hoàn cảnh khó khăn, bận bịu vả lại việc nhớ lại những sự việc xẩy ra cách đây 33 năm và viết lên mạng cũng không dễ gì. Bu nhà em cứ cắm cẳn mỗi khi em cằm cụi viết ra giấy đến tận khuya, tối hôm sau lại mang cho thằng cháu nó sử lý. Đang vào vụ mùa nhiều việc quá. Thôi, em xin phép các bác cho em được dừng ở đây, khi nào nông nhàn em lại tiếp tục hầu chuyện các bác. Những gì em nhớ lại và viết ra đây nếu có gì không phải mong các bác bỏ qua nhé. Chào tạm biệt và hẹn gặp lại !

Chán chết cái bác Chongmu này, cuộc hành quân đang gấp gáp thì bỏ trận địa về hậu phương làm hậu cần. phải chi vừa lên rẫy lên nương, vừa tranh thủ thăm lại nhà mà uống chè rồi trao đổi với anh em rứa mới đúng. Bác bỏ trống nhà thế này khi về thì coi như bị lấn chiếm hết đất, lúc ấy lại kiện tụng lên Binhyen1960 đòi công lý thì phiền hà lắm.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lamcclpy trong 26 Tháng Ba, 2012, 08:33:33 pm
                                            Hôm nay nông vụ đến kỳ
                                    Mu kia không Chổng...còn gì mà xem


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vanthang341ht trong 26 Tháng Ba, 2012, 08:59:15 pm
                                            Hôm nay nông vụ đến kỳ
                                    Mu kia không Chổng...còn gì mà xem

                                           Muốn xem ra ruộng mà xem
                                     Vợ chồng Mu bận toòng teng ngoài đồng


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: anhtho trong 26 Tháng Ba, 2012, 09:26:10 pm
Tức quá !em chịu thua cả hai bác đấy nhưng vẫn canh cánh đợi chủ nhà về vì Vetran nhà em khát khao thông tin biên giới phía bắc ngày nay lắm.

Á A. Qua câu đối thơ, bắt đầu em nghi nghi bác Vanthang vì tính đỏng đảnh à nha.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 27 Tháng Ba, 2012, 12:47:18 am
  
Trích dẫn
Tôi thì nghĩ khác, rằng chúng ta tham gia vào đây chỉ nên nói những gì ta biết, ta làm, ta thấy. Còn những cái chúng ta chưa hoặc không biết thì để người nào đó có biết họ nói. Sư đoàn này đánh chổ nọ , sư đoàn kia đánh chổ kia... phải có một vị trí nhất định mới nhận biết được điều đó. Trong chiến đấu đơn vị nào đánh ở đâu chỉ được phép biết ở đó, chỉ trừ cán bộ trung, sư đoàn trở lên mới được biết có mức độ. Các nick khác của các bạn giới thiệu chúng ta chỉ tham khảo để biết thôi chứ không lấy cái đó để bình luận vì tầm nhìn của chúng ta cũng hạn chế mà, phải không các bạn.

Chào bác vanthang!

Đúng là em tham gia CTBGPB sau giai đoạn 1979, nhưng không có nghĩa không được học lịch sử truyền thống sư đoàn mình. Cá nhân em tin lời cựu Chính ủy sư 337 Nguyễn Chấn và Chính ủy hiện tại Đỗ Phấn Đấu khẳng định ngày 25/2/79 tiền quân của sư đoàn nổ súng tấn công TQ tại Khánh khê.

Em chỉ đính chính như vậy chứ không bình luận gì và nếu có bình luận thì cũng có sao đâu? Không nhẽ nếu không tham gia trận Khánh khê của sư đoàn thì không được đính chính sao???? Bất kể ai, từ lính tới quan đều quan tâm, tự hào về truyền thống đơn vị mình. Tìm hiểu về các mốc lịch sử của đơn vị mình là mong muốn của mọi người lính.

Trích dẫn
rằng chúng ta tham gia vào đây chỉ nên nói những gì ta biết, ta làm, ta thấy. Còn những cái chúng ta chưa hoặc không biết thì để người nào đó có biết họ nói

Câu này cá nhân em không đồng ý. Trong hồi ký của các CCB trong box này chẳng những họ kể chuyện họ trực tiếp tham gia, họ còn kể những mẩu chuyện tại đv họ mà vì lý do nào đó họ vắng mặt cũng như họ trích lịch sử sư đoàn họ.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: vanthang341ht trong 27 Tháng Ba, 2012, 09:11:43 am
 
Trích dẫn
Tôi thì nghĩ khác, rằng chúng ta tham gia vào đây chỉ nên nói những gì ta biết, ta làm, ta thấy. Còn những cái chúng ta chưa hoặc không biết thì để người nào đó có biết họ nói. Sư đoàn này đánh chổ nọ , sư đoàn kia đánh chổ kia... phải có một vị trí nhất định mới nhận biết được điều đó. Trong chiến đấu đơn vị nào đánh ở đâu chỉ được phép biết ở đó, chỉ trừ cán bộ trung, sư đoàn trở lên mới được biết có mức độ. Các nick khác của các bạn giới thiệu chúng ta chỉ tham khảo để biết thôi chứ không lấy cái đó để bình luận vì tầm nhìn của chúng ta cũng hạn chế mà, phải không các bạn.

Chào bác vanthang!

Đúng là em tham gia CTBGPB sau giai đoạn 1979, nhưng không có nghĩa không được học lịch sử truyền thống sư đoàn mình. Cá nhân em tin lời cựu Chính ủy sư 337 Nguyễn Chấn và Chính ủy hiện tại Đỗ Phấn Đấu khẳng định ngày 25/2/79 tiền quân của sư đoàn nổ súng tấn công TQ tại Khánh khê.

Em chỉ đính chính như vậy chứ không bình luận gì và nếu có bình luận thì cũng có sao đâu? Không nhẽ nếu không tham gia trận Khánh khê của sư đoàn thì không được đính chính sao???? Bất kể ai, từ lính tới quan đều quan tâm, tự hào về truyền thống đơn vị mình. Tìm hiểu về các mốc lịch sử của đơn vị mình là mong muốn của mọi người lính.

Trích dẫn
rằng chúng ta tham gia vào đây chỉ nên nói những gì ta biết, ta làm, ta thấy. Còn những cái chúng ta chưa hoặc không biết thì để người nào đó có biết họ nói

Câu này cá nhân em không đồng ý. Trong hồi ký của các CCB trong box này chẳng những họ kể chuyện họ trực tiếp tham gia, họ còn kể những mẩu chuyện tại đv họ mà vì lý do nào đó họ vắng mặt cũng như họ trích lịch sử sư đoàn họ.

 Bài viết của tác giả thieulongtexas thể hiện quan điểm của tác giả và là bài viết tổng hợp từ nhiều nguồn nên không tránh khỏi những nhận định, những sự kiện bị sai lệch.

   Không có gì đâu longtrec ơi!
   Tôi nhất trí với bạn câu bạn viết trên đây. Ý tôi là nếu không phải là người trong cuộc mà thông qua tổng hợp từ nhiều nguồn thì không tránh khỏi sự sai lệch.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lamson1981 trong 04 Tháng Tư, 2012, 11:53:24 am
Bác Chongmu thu hoach vụ mùa xong chưa ? Sao lâu thế ? Tôi mới làm được cái video clip xin gởi tặng bác và các CCB , để nhớ lại một thời hào hùng bảo vệ tổ quốc, Cũng là để bác Chongmu lấy khí thế viết tiếp những kí ức của một thời trai trẻ .

http://www.youtube.com/watch?v=YRFfeelVl3Y


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: trantantrinhan trong 06 Tháng Tư, 2012, 09:50:39 am
 hihi, em là dân "cày đường nhựa", không biết sao 1 vụ nông mà lâu thế???? ;D nên đang dài cổ chờ tin nông nhàn của anh Chongmu, xem đoạn clip của anh lamson1981 càng ghiền muốn được nghe anh Chongmu kể chuyện bảo vệ BGPB đây anh Chongmu ơi!!!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: chungmkt trong 11 Tháng Tư, 2012, 10:34:45 pm
Bác Chongmu ơi bác đã xong vụ mùa chưa a?  Bác mau mau còn viết tiếp cho bọn cháu đọc nữa đi chứ bọn cháu chờ lâu quá rồi  :'( :'( :'( :'( :'( :'( :'(   


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: dongminhkh trong 21 Tháng Tư, 2012, 09:38:34 am
Có một thành viên bên Hoàng Sa gửi tin:
Trích dẫn
Đồi Chung Mu huyện Trùng Khánh tỉnh Cao Bằng nơi anh trai tôi ngã xuống đúng ngày 17 tháng 2 năm 1979 đến nay đã hơn 30 năm nhưng chưa tìm được hài cốt mong rằng chủ topic này hoặc ai đó biết gì về anh trai tôi hãy nhắn giúp cho tôi và gia đình
Họ tên Anh trai : Hoàng Văn Quang sinh năm 1958 nhập ngũ tháng 5 năm 1978 Hy sinh ngày 17 tháng 2 năm 1979 tại đồi chung mu
Quê quán : Thị trấn Lộc bình huyện Lộc Bình Tỉnh Lạng Sơn ( Khi đó là tỉnh Cao Lạng )
Khi đó là lính thông tin trực thuộc tiểu đoàn địa phương Huyện Trùng Khánh
Nếu chủ topic hoặc các CCB có biết thông tin gì về anh trai tôi xin hãy gửi tin cho tôi hoặc nhắn tin trên diễn đàn
Họ tên : Hoàng Văn tuấn Tổ 5 khối 4 thị trấn cao Lộc Tỉnh lang sơn tôi và gia đình vô cùng biết on

Khi nào bác Chongmu vào đây, em nhờ bác xem hộ!


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 21 Tháng Tư, 2012, 10:32:55 am
Có một thành viên bên Hoàng Sa gửi tin:
Trích dẫn
Đồi Chung Mu huyện Trùng Khánh tỉnh Cao Bằng nơi anh trai tôi ngã xuống đúng ngày 17 tháng 2 năm 1979 đến nay đã hơn 30 năm nhưng chưa tìm được hài cốt mong rằng chủ topic này hoặc ai đó biết gì về anh trai tôi hãy nhắn giúp cho tôi và gia đình
Họ tên Anh trai : Hoàng Văn Quang sinh năm 1958 nhập ngũ tháng 5 năm 1978 Hy sinh ngày 17 tháng 2 năm 1979 tại đồi chung mu
Quê quán : Thị trấn Lộc bình huyện Lộc Bình Tỉnh Lạng Sơn ( Khi đó là tỉnh Cao Lạng )
Khi đó là lính thông tin trực thuộc tiểu đoàn địa phương Huyện Trùng Khánh
Nếu chủ topic hoặc các CCB có biết thông tin gì về anh trai tôi xin hãy gửi tin cho tôi hoặc nhắn tin trên diễn đàn
Họ tên : Hoàng Văn tuấn Tổ 5 khối 4 thị trấn cao Lộc Tỉnh lang sơn tôi và gia đình vô cùng biết on

Khi nào bác Chongmu vào đây, em nhờ bác xem hộ!

__________________________________________________________________________
_Trường hợp này thì quá dễ ! chỉ cần lên Phòng TBXH Huyện Trùng Khánh CB hỏi là biết kết quả ngay.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoanggiaxulang trong 21 Tháng Tư, 2012, 10:57:12 am
 Không đơn giản như bạn nói , năm 1990 anh em chúng tôi đã lên Trùng Khánh ở vài ngày . Để tìm kiếm khi đó có anh Hoàng Anh Tuấn , là cán bộ chính sách huyện đội . Đã trực tiếp đưa mình đi đến khu vực đồi Chung Mu , nhưng anh có nói rằng đồi này hiện giờ đã bị phiá Trung Quốc chiếm mất một nửa . Phía đó còn có một số mộ của chiến sĩ ta , nhưng không thể nào qua đó được . Có thể là mộ anh trai tôi nằm trong số đó rất mong các CCB đã trực tiếp chiến đấu ở đó có biết gì xin nhắn giùm gia đình chúng tôi thật vô cùng biết ơn


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 21 Tháng Tư, 2012, 07:35:47 pm
Không đơn giản như bạn nói , năm 1990 anh em chúng tôi đã lên Trùng Khánh ở vài ngày . Để tìm kiếm khi đó có anh Hoàng Anh Tuấn , là cán bộ chính sách huyện đội . Đã trực tiếp đưa mình đi đến khu vực đồi Chung Mu , nhưng anh có nói rằng đồi này hiện giờ đã bị phiá Trung Quốc chiếm mất một nửa . Phía đó còn có một số mộ của chiến sĩ ta , nhưng không thể nào qua đó được . Có thể là mộ anh trai tôi nằm trong số đó rất mong các CCB đã trực tiếp chiến đấu ở đó có biết gì xin nhắn giùm gia đình chúng tôi thật vô cùng biết ơn
Mình nghỉ topic "giúp đỡ tìm người" lâu rồi, nhưng bạn nói thế, miềng phải nhắc bạn là có cái topic đó đó, bạn nên cung cấp 1 trong 3 loại giấy tờ sau:
1 - Giấy báo tử
2 - Giấy trả lời của cơ quan quản lý về chính sách...
3 - Bằng tổ quóc ghi công
Có rồi bạn pots bên topic đó đó và nhờ mấy người ở topic đó xem sao


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lonesome trong 22 Tháng Tư, 2012, 12:21:56 am
Không đơn giản như bạn nói , năm 1990 anh em chúng tôi đã lên Trùng Khánh ở vài ngày . Để tìm kiếm khi đó có anh Hoàng Anh Tuấn , là cán bộ chính sách huyện đội . Đã trực tiếp đưa mình đi đến khu vực đồi Chung Mu , nhưng anh có nói rằng đồi này hiện giờ đã bị phiá Trung Quốc chiếm mất một nửa . Phía đó còn có một số mộ của chiến sĩ ta , nhưng không thể nào qua đó được . Có thể là mộ anh trai tôi nằm trong số đó rất mong các CCB đã trực tiếp chiến đấu ở đó có biết gì xin nhắn giùm gia đình chúng tôi thật vô cùng biết ơn

Thế dạo gần đây bác có lên lại xem cái đồi đấy có thay đổi gì không ạ?


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoanggiaxulang trong 22 Tháng Tư, 2012, 11:13:38 am
Cám ơn các bạn mình chưa gửi đơn lên mục tìn kiến vì nhiều lý do , mình vào đây hỏi chỉ vì có bác Chông Mu đã từng sống chiến đấu tại đồi Chung Mu đó và nhập ngũ và lên trùng Khánh cùng thời gian với anh trai mình . Nên có thể bác ấy biết hoặc những CCB bạn bè của bác biết chăng , mình đã lên trùng Khánh và cũng đã gặp nhiều CCB để hỏi nhưng quả thật là rất khó . Với lại thực tế chiến trường khi đó mình vừ đánh vừa rút như có đoạn rất đau lòng mà bác Chông mu Đã viết (thương binh thì bị bọn chúng giết hết còn liệt sĩ thì thân xác bị giày xéo ) đó sao dù sao có hy vọng dù nhỏ thì mình và gia đình vẫn cố tìm kiếm


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 23 Tháng Tư, 2012, 11:31:05 am
Chào bác Hoanggiaxulang,
Xin được chia sẻ nỗi niềm với bác, có lẽ tôi và bác cùng thời với nhau đấy. Tôi người Cao Bằng ( năm 1978 là Cao Lạng ), năm 1979 cũng chạy giặc TQ đến khổ, cũng có nhiều người thân là liệt sĩ đánh tầu năm 1979. Vì vậy rất đồng cảm với bác. Đúng như bác Tuaans nói : bác nên ( nếu có thể được ) nói về đôi chút người anh của mình như đơn vị chính xác : a nào, b nào, c nào ...để anh em trong diễn đàn có được thông tin và từ đó mới có cơ sở liên hệ. Riêng tôi, tôi có biết vào thời gian 17/2/1979, tại đồi Chông Mu và Yên Ngựa có hai đại đội của tiểu đoàn quân địa phương Trùng Khánh đóng chốt đó là C3 và C4, C3 là C bộ binh còn C4 là C hoả lực ( cối 82, 12ly7...) và khi chiến tranh xẩy ra thì gần như là bị hy sinh hết...Tôi biết hiện nay còn anh Lục Văn Thênh, chính trị viên C3 thời đấy, còn sống và làm ở UBND xã Đàm Thuỷ ( nơi có thác Bản giốc ). Bác có thể tìm người này để biết thêm thông tin. Cũng nói với bác là các thông tin tôi nói trên là tôi gọi điện cho người thân ở Trùng Khánh và được biết như thế. Rất tiếc là không thể có được số điện thoại của ông Thênh này ( tôi sẽ cố gắng liên hệ tiếp ). Vài thông tin gửi đến bác. Chúc bác có thêm được nhiều thông tin nữa của người anh hùng liệt sĩ Hoàng Văn Quang. Kính bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoanggiaxulang trong 25 Tháng Tư, 2012, 07:45:24 am
Chào bác Hoanggiaxulang,
Xin được chia sẻ nỗi niềm với bác, có lẽ tôi và bác cùng thời với nhau đấy. Tôi người Cao Bằng ( năm 1978 là Cao Lạng ), năm 1979 cũng chạy giặc TQ đến khổ, cũng có nhiều người thân là liệt sĩ đánh tầu năm 1979. Vì vậy rất đồng cảm với bác. Đúng như bác Tuaans nói : bác nên ( nếu có thể được ) nói về đôi chút người anh của mình như đơn vị chính xác : a nào, b nào, c nào ...để anh em trong diễn đàn có được thông tin và từ đó mới có cơ sở liên hệ. Riêng tôi, tôi có biết vào thời gian 17/2/1979, tại đồi Chông Mu và Yên Ngựa có hai đại đội của tiểu đoàn quân địa phương Trùng Khánh đóng chốt đó là C3 và C4, C3 là C bộ binh còn C4 là C hoả lực ( cối 82, 12ly7...) và khi chiến tranh xẩy ra thì gần như là bị hy sinh hết...Tôi biết hiện nay còn anh Lục Văn Thênh, chính trị viên C3 thời đấy, còn sống và làm ở UBND xã Đàm Thuỷ ( nơi có thác Bản giốc ). Bác có thể tìm người này để biết thêm thông tin. Cũng nói với bác là các thông tin tôi nói trên là tôi gọi điện cho người thân ở Trùng Khánh và được biết như thế. Rất tiếc là không thể có được số điện thoại của ông Thênh này ( tôi sẽ cố gắng liên hệ tiếp ). Vài thông tin gửi đến bác. Chúc bác có thêm được nhiều thông tin nữa của người anh hùng liệt sĩ Hoàng Văn Quang. Kính bác.
Mình xin kể lại những gì đã biết và nghe được về anh trai cùng một số đồng đội cùng thời , mà mình có điều kiện tiếp xúc và hỏi thăm . ( Có người chiến đấu trên măt trận Cao Bằng , Hà Giang... Cũng có người chiên đấu ngay trên mảnh đất quê hương của mình ) . Theo như anh Hoàng Văn Quang  trùng cả họ tên với anh trai mình , cùng quê ở Huyên Lộc Bình . Chỉ khác xã , cùng nhập ngũ và lên Cao Bằng 1 đợt . Thì khi huấn luyện cả hai anh Quang đều được cho đi học về thông tin vif có trình độ . Khi nhập ngũ anh trai mình đã học xong cấp 3 , nên lên Cao bằng thì mỗi người  đi một huyện . Về Trùng Khánh anh trai tôi được biện chế vào đơn vị thông tin trực thuộc Tiểu Đoàn bộ lên tăng cường cho đồi Chung Mu . chứ không nằm trong biên chế của các Đại Đội chốt giữ tại đây


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 25 Tháng Tư, 2012, 10:06:24 am
Chào bác Hoanggiaxulang, theo nguồn tin của bác tôi đã liên hệ với một số CCB đã từng tham chiến ở đồi Chông Mu ngày 17/2/1979. Đúng như bác đã nói, và đúng như bác Chongmu1978 viết, ngày 17/2/1979 đã xẩy ra cuộc chiến đẫm máu tại Chông Mu, quân ta bị tiến công bất ngờ, mặc dù đã chống trả quyết liệt nhưng lực lượng ít, ở thế bị động nên quân ta bị thiệt hại nặng, liệt sĩ tại đây rất nhiều và đa số họ bị mất xác mà sau này không thể tìm được, vả lại phần đồi nơi xẩy ra cuộc chiến hiện tại đã bị TQ chiếm giữ nên ta không thể đến đấy tìm tung tích các liệt sĩ này được. Thời điểm đấy, lính bộ bộ binh của C3 và C4 thuộc tiểu đoàn quân địa phương huyện Trùng Khánh chốt tại đây đa phần là quân của tỉnh Bắc Thái. Anh trai của bác ở bên thông tin được tăng cường cho Chông Mu nên các CCB mà tôi đã liên hệ không ai nhớ và biết được (thật tiếc ). Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng truy tìm những người có thể biết được trường hợp hy sinh của anh trai bác, theo tôi, những người này chỉ có thể là anh tiểu đoàn trưởng hoặc những anh ở ban tham mưu tác chiến tiểu đoàn, có một CCB chỉ nhớ là tiểu đoàn trưởng lúc đó tên là Hoàng ( Nguyễn ) Văn Châu. Bác có thể hỏi và cho biết thêm anh trai bác ở bên Thông tin là Hữu tuyến hay vô tuyến được không ? Ta cứ dần tìm các mối quan hệ, hy vọng sẽ có được thông tin chính xác nhất về anh trai của bác. Kính bác.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: tuaans trong 25 Tháng Tư, 2012, 10:18:46 am
... vả lại phần đồi nơi xẩy ra cuộc chiến hiện tại đã bị TQ chiếm giữ nên ta không thể đến đấy tìm tung tích các liệt sĩ này được.
...
Bác Mr.Ngân cũng hỏi xem cái này bây giờ thế nào?
(Bạn Xồm cũng quan tâm tới nó đó)


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Mr.Ngan trong 25 Tháng Tư, 2012, 10:48:05 am
... vả lại phần đồi nơi xẩy ra cuộc chiến hiện tại đã bị TQ chiếm giữ nên ta không thể đến đấy tìm tung tích các liệt sĩ này được.
...
Bác Mr.Ngân cũng hỏi xem cái này bây giờ thế nào?
(Bạn Xồm cũng quan tâm tới nó đó)

OK, nhưng cũng phải nói trước với cả nhà là những thông tin này chỉ là qua các cuộc liên hệ qua điện thoại chứ không phải mắt thấy tay sờ đâu nhé. Qua anh thằng bạn tôi ở tp.Thái nguyên ( cũng là CCB tham dự trận Chông Mu ngày 17/2/79 ) thì hiện tại ít nhất có năm liệt sỹ ( Phú bình có 2 và Phổ yên có 3 ) đều mất xác sau trận chiến đó và sau này gia đình họ cũng tích cực tìm tung tích phần mộ của họ (nếu được phía bên kia chôn cất tử tế tại thời điểm đó, nhưng không hy vọng ). Tôi sẽ cố gắng liên hệ với những nhân vật này, có thông tin gì mới để cho cả nhà cùng biết.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoanggiaxulang trong 26 Tháng Tư, 2012, 12:06:43 am
 Tuy nhiên khi nhận được giấy báo tử thì anh trai tôi lại thuộc đơn vị trinh sát vẫn thuộc tiểu đoàn bộ . Ở Huyên Lộc Bình cũng còn một anh nữa tên là Sơn mình không nhớ họ nhập ngũ cùng với anh trai mình theo anh Quang còn sống nói thì anh này cũng được đưa về Huyện Trùng Khánh vào đơn vị Trinh sát của tiểu đoàn anh này còn sống ( đến năm 1990 ) nhưng thật đáng tiếc là sau khi anh trở về thì lại mắc bệnh tâm thần ( chắc vì cuộc chiến quá tàn khốc ) nên mình cũng không thể tìm hiểu được gì qua anh


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: longtrec trong 26 Tháng Tư, 2012, 03:36:00 am
Tuy nhiên khi nhận được giấy báo tử thì anh trai tôi lại thuộc đơn vị trinh sát vẫn thuộc tiểu đoàn bộ . Ở Huyên Lộc Bình cũng còn một anh nữa tên là Sơn mình không nhớ họ nhập ngũ cùng với anh trai mình theo anh Quang còn sống nói thì anh này cũng được đưa về Huyện Trùng Khánh vào đơn vị Trinh sát của tiểu đoàn anh này còn sống ( đến năm 1990 ) nhưng thật đáng tiếc là sau khi anh trở về thì lại mắc bệnh tâm thần ( chắc vì cuộc chiến quá tàn khốc ) nên mình cũng không thể tìm hiểu được gì qua anh

Đơn giản anh trai bạn thuộc biên chế của A trinh sát D bb nên khi báo tử thì tất nhiên là người của D bộ rồi. Đơn vị tôi toàn đi phối thuộc với D1 E4 F337 tại Đồng đăng, nhưng tiêu chuẩn và chế độ thuộc D12,E108 Pháo binh sư 337.Có chuyện nực cười thế này: Chúng tôi chiến với TQ hàng ngày nhưng ăn tiêu chuẩn, chế độ tuyến B/1 , còn Dbb mà chúng tôi phối thuộc họ hưởng chế độ lính chiến(A/1), mặc dù chúng tôi tác chiến cùng 1 địa bàn, nằm cùng 1 đài tiền tiêu.

Trường hợp đơn vị tôi hy sinh 5 người tất nhiên giấy báo tử về nhà cũng là quân số của D12,E108.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: hoanggiaxulang trong 26 Tháng Tư, 2012, 10:11:23 am
... vả lại phần đồi nơi xẩy ra cuộc chiến hiện tại đã bị TQ chiếm giữ nên ta không thể đến đấy tìm tung tích các liệt sĩ này được.
...
Bác Mr.Ngân cũng hỏi xem cái này bây giờ thế nào?
(Bạn Xồm cũng quan tâm tới nó đó)

OK, nhưng cũng phải nói trước với cả nhà là những thông tin này chỉ là qua các cuộc liên hệ qua điện thoại chứ không phải mắt thấy tay sờ đâu nhé. Qua anh thằng bạn tôi ở tp.Thái nguyên ( cũng là CCB tham dự trận Chông Mu ngày 17/2/79 ) thì hiện tại ít nhất có năm liệt sỹ ( Phú bình có 2 và Phổ yên có 3 ) đều mất xác sau trận chiến đó và sau này gia đình họ cũng tích cực tìm tung tích phần mộ của họ (nếu được phía bên kia chôn cất tử tế tại thời điểm đó, nhưng không hy vọng ). Tôi sẽ cố gắng liên hệ với những nhân vật này, có thông tin gì mới để cho cả nhà cùng biết.
ngày 3 tháng 3 ÂL năm 1990 anh em tôi lên Trùng Khánh , định là đúng vào ngày tảo mộ theo truyền thống dân tộc . Cho linh hồn người đã khuất được an ủi phần nào nhưng thật đáng tiếc . Hôm đó chúng tôi đi thăm nghĩa trang huyện Trùng Khánh và nghỉ tại huyện đội , so với nghĩa trang huyện nhà thì tôi thấy ở đây có ít mộ Liệt sĩ hơn rất nhiều . Có lẽ ngoài hướng chính là đồi Chung Mu ra ở những phía khác chúng ta ít bị tổn thất hơn chăng dù sao như vậy cũng đã là quá sức rồi . Tôi đã đến vài nghĩa trang rông mênh mông với bạt ngàn những ngôi mộ , qua đó mới thấy cái giá của hòa bình là vô cùng lớn . Hy vọng con cháu chúng ta sau này không còn phải chịu những nỗi đau như vậy nữa


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: lamcclpy trong 15 Tháng Năm, 2012, 10:22:49 pm
                                       Đàn ông sợ vợ là ngoan
                              Đàn ông không sợ... tan hoang cửa nhà !
                                       Đàn ông phải sợ đàn bà
                              Nghe lời vợ dạy... mới là trượng phu
                                       Bởi chưng nên bác Chông Mu
                              Xa rời đồng đội... hầu bu nhà mình !
Đùa tý thôi,bác đừng giận.Bác đi đâu để anh em chờ dài cổ thế...Ới ời ơi bác Chông Mu


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: pain trong 16 Tháng Năm, 2012, 03:28:04 pm
                                       Đàn ông sợ vợ là ngoan
                              Đàn ông không sợ... tan hoang cửa nhà !
                                       Đàn ông phải sợ đàn bà
                              Nghe lời vợ dạy... mới là trượng phu
                                       Bởi chưng nên bác Chông Mu
                              Xa rời đồng đội... hầu bu nhà mình !
Đùa tý thôi,bác đừng giận.Bác đi đâu để anh em chờ dài cổ thế...Ới ời ơi bác Chông Mu

Đề nghị Mod thẳng tay với những trường hợp kiểu này. Cực kỳ lạc lõng thậm chí là...phản cảm, kiểu viết đặc trưng thói hóng hớt đội lốt nogs lòng nghe chuyện lịch sử. Thêm nữa là kỹ năng đọc hiểu và diễn đạt có vấn đề.


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: forestgum66 trong 13 Tháng Bảy, 2012, 09:21:30 am
Thời điểm sôi sục với Trung Quốc thế này mà bác Chông Mu viết tiếp hồi kí thì hay biết mấy. :(


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: thinhe677f346 trong 14 Tháng Bảy, 2012, 07:30:42 pm
Thời điểm sôi sục với Trung Quốc thế này mà bác Chông Mu viết tiếp hồi kí thì hay biết mấy. :(
____________________________________________________________________________
_Bác Chông Mu ơi ! đã qua một vụ rồi đó vụ mùa này bác làm song chưa ? làm song bác viết tiếp đi nhé Cao Bằng mình đóng quân gạo trắng nước trong mà, lại còn là quê Cách Mạng lữa đó ! Bên Hà Tuyên các CCB đang sôi sục quá kìa. Mong đợi bác viết tiếp !


Tiêu đề: Re: Chông Mu năm ấy
Gửi bởi: Đậu Thanh Sơn trong 21 Tháng Giêng, 2013, 03:18:38 pm

Chông Mu ơi!
Tình hình biển Đông và quần đảo Senkaku/Đếu Ngư đang nóng dần lên. Trung Quốc đang dọa đáp trả mạnh tay với Nhật. Còn Nhật Mỹ dọa đánh đắm tàu sân bay Liêu ninh của Trung Quốc.
Ngoài ra TQ còn cho tàu hải giám ra biển Đông lởn vởn tuần tiểu khu vực quần đảo Hoàng Sa của ta... Trên thế giới và trong nước, đang nóng lên tình hình gây hấn của TQ. Thế mà Chôngmu đi đâu mất tăm mấy tháng nay, chẳng có bài để anh em đọc về các trận đánh với bọn TQ trên biên giới năm 1979.