Về chuyện đánh K, nhiều người nói với tôi là nếu không đánh chiếm hẳn Campuchia năm 1979 thì máu VN còn đổ nhiều hơn nhiều lần nữa vì Pot có hẳn 1 hậu phương là 1 nước, mỗi năm tuyển được hơn 30.000 lính đánh ta. Mà hình như số thương vong của quân ta từ trong khoảng thời gian từ 6/77 - 12/78 là cao (chưa tính nhân dân), hơn cả 10 năm sau ở K.
Không biết các bác đã đánh qua 78-79-80-81 như TS1, LTT, Tran479, TQN, DKSG, VB, Ytá ... có thấy vậy không.
Ytá cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Năm 1978 thời gian huấn luyện rất ngắn, giữa tháng 9 ytá mới là lính tò te, chưa kịp bắn đạn thật bài 1, mới học lắp ráp RPD thì đầu tháng 11 ytá đã có mặt ở Sa Mát, trong đội hình của trung đoàn pháo 262. Pháo thì nằm ở tuyến sau chớ không có nằm chốt nên vào thời điểm đó thương vong của E262 không đáng kể. Khi đó ytá chỉ đơn giản nghĩ là bên mình đang chuẩn bị chiến dịch giải phóng nên cần quân gấp, nên huấn luyện vội vàng. Có lẽ thiếu huấn luyện cũng là yếu tố làm tăng thương vong chăng? Có thể vì số thương vong cao nên cần quân nhanh như thế? Dù sao ytá cũng tin lời các bác TS1, tran479, lethaitho, danngoc va trinhsat đã nói thật về con số những đồng đội đã vĩnh viễn ra đi như thế ... VN mình có vấn đề đó, không có sẵn thống kê chính xác (nói trắng ra con số thống kê chính xác từ bên quân lực của bộ quốc phòng & của bộ thương binh xã hội thì chỉ được lưu hành nội bộ thôi!), bao nhiêu chiến sĩ vô danh đã yên nghỉ trong trong mỗi cuộc chiến tranh? Các anh ấy ra đi đã yên, người ở lại ray rứt ... Xin mượn lời bác TS1: "Đường vinh quang xây xác quân thù" và cả quân ta nữa, tranlam99.