... Sau khi từ chối một pha đáng nhẽ ghi được bàn, chúng tôi xuống ăn sáng ở nhà hàng tầng một, tay Thánh tuyên bố ăn một buổi sáng này để cho biết và lấy lòng khách sạn thôi, ngày mai sẽ ra quán bụi ăn sáng vì ở khách sạn chém đắt lắm. Phòng ăn của khách sạn to và rộng, trang hoàng lộng lẫy cứ như hoàng cung nhà vua, bàn tròn to đùng chứa 12 thực khách, phải nói bọn tàu nó làm cái bàn ăn tròn quay văn minh thật, các thức ăn cứ để la liệt trên bàn, ai muốn ăn thì chỉ việc quay bàn đến chỗ mình là gắp được rồi, không như các nhà hàng khách sạn của ta ( thời đấy ) chỉ dùng toàn bàn hình chữ nhật cố định, mâm nhiều người muốn gắp món ở xa thì phải nhoài người hết cỡ mới gắp được, nếu ai có làm khách thì móm luôn. Bàn trải ga ăn và khăn ăn trắng tinh, không một vết bẩn, sàn nhà bóng loáng, không một sợi rác, mảnh giấy ăn vương trên sàn. Chẳng bù cho ta, vào một nhà hàng, hàng phở..giấy ăn, vỏ chanh,đũa..cứ là bừa bãi trên nền nhà và lạ một cái là nhà hàng nào càng vứt bừa bãi như thế lại cang thu hút được khách, kỳ thật..
Ăn sáng ở khách sạn là tự chọn, có rất nhiều món để lựa chọn : Màn thầu, Mỳ xào cay, bún, phở... đặc biệt dân Côn minh ăn rất cay, món nào cũng cay sè, từng bát ớt muối sổi đặt trên bàn mà hết rất nhanh. Nhân viên phục vụ ăn mặc gọn gàng ( rất hay là tuyệt đối không hở hang, không cười đùa cợt nhả với khách hoặc với đồng nghiệp ) đứng nghiêm trang ở từng góc phòng chờ xem thực khách gọi hoặc cần gì là phục vụ ngay tức thì. Cha Thánh làm một tô mì sào cay, cái tô của nó làm bằng i nốc, nói không ngoa, to bằng cái chậu con rửa mặt của ta, trông mà phát sợ, tưởng cha này phải ngắc ngứ với tô mỳ này nào ngờ nhồm nhoàm, sùm sụp một loáng đã hết veo, thán phục !!! Nhìn trong phòng ăn có rất nhiều hảo hán ăn như vậy, Choáng ! Mà đa số là ăn theo kiểu cầm cả tô mà khoắng, và, húp sùm sụp chứ không dùng thìa rồi đũa gắp vào thìa mới đưa lên mồm như dân Việt nam ta. Ngay thằng cha Thánh cũng công nhận kiểu ăn này của dân Trung quốc là thô lỗ, phàm tục..không thanh lịch như kiểu ăn phở của dân Việt....