***88
@Bác S'vailo: Hồi còn ở Ban Chính trị em có được coi rất nhiều tranh vẽ tay bút chì, bút sắt và màu nước nói về hoạt động chiến đấu của Trung đoàn. Tranh rất đẹp vẽ trên giấy được cuộn lại từng cuộn để trong các hòm gỗ B40, B41 nhưng không hỏi tác giả là ai. Em cũng có lần áp tải mấy thùng tư liệu như vậy về kho hậu cứ E ở Hoàng Hoa Thám SG (Đoàn 583), sau đó không biết nó được chuyển về đâu? Thời bác Hồ To làm E trưởng có lấy một bức tranh được vẽ trên giấy khổ lớn (từ nhiều tờ giấy khổ nhỏ dán ghép lại), đóng khung, làm mặt kiếng bằng ni-lông treo ở nhà BCH E. Nội dung bức tranh thể hiện cảnh bộ đội trung đoàn mang súng trên vai giúp dân cắt lúa ở biên giới Tây Ninh. Em nhớ bức tranh này vì có lần 1 trong 2 con công do Hội Phụ nữ TP.HCM kết nghĩa tặng cho E nuôi trong chuồng của Ban Chính trị bị xổng, nó bay vào nhà BHC E làm tấm tranh sứt đinh rớt xuống, nó tiếp tục nhảy lên tấm tranh cào móng làm rách tấm ni-lông, báo hại tụi này phải ra tới chợ Xiêm-riệp kiếm mua ni-lông về đóng lại !
Lúc đó Ban 2 có anh Phát (quê TP.HCM nhập ngũ 1979, đã mất vì bệnh cách đây vài năm) cũng là họa sĩ và cũng có một số tác phẩm để lại cho Trung đoàn nhưng không nhiều. Về sau có thêm Thạnh (quê QNĐN nhập ngũ 1980) cũng là thợ vẽ những cũng như anh Phát, chưa có nhiều tác phẩm.
Để em hỏi anh Sơn (nguyên trợ lý Tuyên huấn E, đang ở TP.HCM) xem, có thể ảnh biết nhiều hơn. Hoặc qua anh Sơn hỏi anh Phạm Thôi Miên (cũng nguyên Trưởng tiểu ban Tuyên huấn E, đang ở ngoài Bắc, vẫn còn liên lạc với anh Sơn). Nói chung tư liệu của Trung đoàn chỉ có 2 anh này là biết rõ (cho tới ngày mấy ảnh ra quân).
Còn về anh Liễn, kể từ tháng 12/80 em từ C17 lên Ban 2 là đã không còn gặp. Có thể ảnh là họa sĩ nhưng ở đơn vị C/D nào đó chớ không lên E bộ. Từ 1980 trở về sau ngoài tranh vẽ của anh Phát và Thạnh (từ 1983) Ban Chính trị không còn nhận thêm tranh vẽ của ai khác nữa. Nếu có tranh vẽ về Va-rin, S'rê Nôi thời kỳ sau 1980 thì chắc là không phải của anh Liễn này đâu ạ !
ThaiE88 nhớ chính xác lắm .
* Thế có biết tại sao 2 con công của Hội LHPN tp HCM tặng E88 lại cứ hay bị " sổng " chuồng vậy là sao không - Về sau còn " mất tích " luôn 1 con đó ?
Chuyện này Hoành ( chuyên gia , bị lính K phản bội bắn ) và Mạnh - Thanh hóa (là liên lạc của a Tuấn dtr d2 , về làm liên lạc cho a Tấc Chính ủy E ) biết rõ lắm đấy .
Tụi hắn " nội phản " lập mưu , cứ thả công ra liên tục rồi lại đi đuổi bắt về vậy cho ... quen , rồi xi nhan cho tụi đồng huơng Thanh hóa " lụi " luôn 1 con ... thịt nhậu chơi , cho biết mùi nem công chả phượng .
Lão Mạnh sau đó cũng sợ , bại lộ thì chết chắc . Nên đã tỉ tê xin a Ba Tấc cho đi ... học . Vừa may có lớp tài vụ học ở QK7 - SG 1 năm , hắn khoác ba lô biến hơn 1 năm sau mới dám quay lại đơn vị , về làm quản lý K23 tới 82 ra quân đợt đầu ở Svailo .
* Còn trưởng t/b Tuyên huấn Miên thì lại có chuyện bi hài khác :
Lão nuôi 1 con khỉ đực khoảng 4-5 ký , thả rông. Đây là 1 con vật láu lỉnh khôn ngoan và trung thành hiếm gặp , nhưng cũng " bố láo bố toét " ngoại hạng .
Nó phá trời thần quỉ khốc . Không 1 ai ở ban 2 - Chính trị , không bị nó gây tai họa ( trừ ông chủ Miên của nó ) Lục cặp , lục balo xé sổ sách giấy tờ tranh ảnh , vứt tung đồ đoàn ra ngoài . Đái vào ấm chén uống nước trên bàn . Vứt đồ của người nọ sang giường người kia . Ăn trộm trứng gà đang ấp ... Vớ được bất cứ cái gì nó cũng xé tan tinh hết ra để hít ngửi , ăn được thì gặm 1 - 2 miếng rồi vứt - luơng khô đường , sữa hộp đã mở ... Nó khoái nhất là trò nghịch kem đánh răng , ai mà hở ra vớ được là chộp lấy nhảy tót lên cây , tay cầm chân dẫm ép cho thuốc phòi ra rồi quẹt ... đưa lên mũi ngửi ngửi hít hít , chùi tay vào mông cho sạch lại bóp nặn tiếp cho đến hết sạch sẽ thì vứt vỏ trả - ngửa cổ cười khẹc khẹc .
Bố láo nhất là nó rất khỏe trêu chị em K . Ai vào chơi mà không chú ý , để nó sán lại gần thì việc giật hoặc tốc tung xà rông boòng ôn lên là thường . Vớ lấy cây tính vụt , thì nó nhảy lên cây dạng háng ra ... tay gãi xoành xoạch còn mồm thì rít lên khe khé , răng nhe ra dọa dẫm ...
Mọi người không còn chịu nổi , la lão Miên quá trời . Lão vẫn hề hề ... cứ nuôi .
Ông Nhợn già quân pháp , dân tộc Mường Hòa bình . có 1 cây thuốc Gold City- 85 nòng dài , gói kỹ bỏ vào balo gác lên xà nhà để dành đi phép , nó vớ được bung ra xé từng gói rút từng điếu bẻ làm 2 làm 3 ngửi rồi vứt . Tới trưa mọi người đi họp E về , 200 điếu thuốc đã được nó kiểm nghiệm ... xong , các mẩu thuốc vung vãi đầy nền nhà . Ổng rất lành nhưng cục tính , chộp lấy cây AK lên đạn rô ốp . Nó lao vọt lên cây thốt nốt cao - đoàng , đoàng , đoàng ... 30 viên , nó vẫn nằm im trốn đâu đó trên tàng lá . Ổng chạy vào xách cây M79 , anh em ngăn lại . Ổng chạy xuống bếp xách cây dao tông Mỹ nhào ra ... chát , chát , chát ... hạ cây thốt nốt .
Ông Thôi Miên thấy căng , liền lỉnh đi tránh và nhắn lại : Đi mua thuốc đền .
Lão Nhợn quyết không nghe vẫn chặt , được 1 lúc ... păng - lưỡi dao đã mẻ , chỗ vết chém mới được toen hoẻn vài phân .
Lão quăng dao vào nhà , quơ lấy ấm nước bằng sắt tráng men ( hàng cứu trợ dân K sau 79 ) trên bàn - không có nắp . Ực ... phì ... Choang ! Cái bình bay ra sân , toàn mùi nước ... đái khỉ ...
Con khỉ không chết , nó đã bỏ đi mãi mãi không 1 lời từ biệt ...