Ký ức 12/7 Vị Xuyên
Vẫn biết rằng nơi đâu có chiến tranh
Là nơi đó có đầu rơi, máu đổ
Nhưng không thể tin vào điều đó
Nếu không còn có các anh - Những nhân chứng sống anh hùng.
"Chỉ một ngày mà máu đổ thành sông"
Mười hai tháng bảy
Tiếng xung phong
Chìm trong tầm pháo địch...
Mấy trăm nụ cười
Mới tươi rói hôm qua
Mà nay
Vụt tắt!
Đạn xới tung mảnh đất Vị Xuyên.
Khói lửa mịt mù "Yên ngựa"; "Không tên"
Cao điểm đất 300; 685, Khu E, Sân bóng...
Cối 60 băm nát những chiến hào...
Súng địch lặng rồi, bạn ở nơi nao?
Miệng đắng ngắt mà mắt trào máu đỏ
Tìm đồng đội: Thân vùi trong đá, cỏ
Mà ruột gan còn vắt tréo cành cây...
Bao đau thương, căm hận lại tràn đầy.
Yêu sự sống, chẳng sợ ngày phải chết.
Vì Tổ quốc nên bừng lên khí tiết
Hy sinh rồi vẫn ôm riết đất biên cương.
*
(*) Ba mươi năm, nay trở lại chiến trường
Thăm đồng đội, khói hương hồi tưởng lại
Vị Xuyên ơi, nghĩa trang tình ấm mãi
Một số nằm đây, còn lại nữa nằm đâu?
Lạnh lẽo tán cây rừng? Hay dưới đất đá? Thung sâu?
Đây là nỗi đau
Không chỉ riêng gia đình các anh
Mà của cả chúng tôi, những người còn đang sống
Bởi mấy chục năm rồi trong lòng vẫn ngóng
Để hôm nay về lại với Hà Giang.
Để hôm nay được thắp một nén nhang
Tri ân với những người anh hùng đã khuất
Sống: Chiến đấu giành dật từng tấc đất
Chết: Vẫn còn giữ chặt đất biên cương.
16/7/2012
Võ Thu Thủy
ĐT: 0976.085.338.
Thuthuyk816@gmail.com(Em đã chuẩn bị rất kỹ bài thơ này để trình bày trước lễ kỷ niệm (em ngâm thơ thuộc diện chắt chít của NS Châu Loan đấy) nhưng vì sự cố điện đài và thời gian của Ban tổ chức nên không thể. Vì vậy em đăng lại bài này mong các anh cùng chia sẻ nỗi lòng vợ lính Hà Giang của em nhé).
Em cũng rất cảm ơn và trân trọng trước tấm lòng của các anh CCB Yên Bái, cùng một số các anh đã khơi dậy, thắp sáng và nhân rộng phong trào "Nhớ về đồng đội" này.
* Tháng 7/2012 em viết câu này là "Hai tám năm". Nay lên 30 năm nên viết lại là "30" cho nó phù hợp.