Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 14 Tháng Năm, 2024, 11:39:32 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Ký ức người lính 356. Phần 3  (Đọc 190968 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
NhưC7D2E876F356
Thành viên
*
Bài viết: 741



« Trả lời #100 vào lúc: 09 Tháng Tư, 2014, 10:44:40 pm »

Đang đợi bác kimtd3 đi bắt thám báo, em xin kể cho các bác nghe câu chuyên d2 đã cho quân đi bắt " thám báo Như " như thế nào nhé

Ngày rút về cứ Phong quang, hôm đi bắn đạn thật, bài bắn ban đêm ở sau trận địa A72 gần nối giẽ sân bay Phong quang. Cường Péng quân khi cho mình hơn nửa hộp đạn AK, có cả đạn xuyên và đạn vạch đường. Hôm sau về đơn vị , ngay giữ trưa, mọi người đi ngủ thì mình vác súng vào rừng hướng về Suối to. Bấy giờ, chưa biết đường nên cứ đi vòng vòng không ngờ lại trở về ngay sau lưng đơn vị. Mình thấy một cây bị pháo bắn từ bao giờ, gãy ngọn, có một cái hốc, nghi tắc kè ở, mình trèo lên một tảng đá ngồi, ngắm vào hốc cây mà bắn. Này thì tắc cú phát một, này thì hai phát một,  liên thanh 3 phát một cứ thế cho hết 2 băng đạn. Viên đạn xuyên qua thân cây bị biến dạng ra không khí, cắt gió nghe cứ dèn dẹt bay về phía tiểu đoàn bộ. Nghe tiếng đạn kêu rất lạ, mọi người không biết là đạn gì và cho là có thám báo luồn sâu bắn súng báo hiệu cho quân của chúng. Tiểu đoàn báo động, cho quân đi lùng bắt thám báo.Bắn xong 2 băng đạn, mình khoác súng chạy về, vừa tới ngã ba đường mòn, mình thấy một toán lính mang súng đi vào rừng, mình đợi cho toán lính đi khỏi rồi mới chạy về đơn vị. Vừa về tới đơn vị, thì thằng Long tiếp phẩm nhìn thấy mình bảo :"Anh mang súng vào rừng bắn hả- đạn gì mà nghe nó réo kinh lắm. Tiểu đoàn đang cho quân vào rừng tìm đấy ". Mình tưởng chuyện thế là xong, ai ngờ chiều hôm đó đại trưởng Toàn đi giao ban trên tiểu đoàn, về đơn vị quán triệt phải gác đêm cho nghiêm ngặt , tiểu đoàn đã phát hiện có thám báo luồn sâu. Hiện nay, hắn đang ở trong rừng xung quanh đơn vị" ... thì ra thám báo là mình. Không biết hôm đó tiểu đoàn mà bắt được thì sẽ sử lý thế nào các bác nhỉ?  Liệu có bị ăn một quả B41 như chỗ bác kimtd3 không  hả các bác Grin
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #101 vào lúc: 09 Tháng Tư, 2014, 11:45:37 pm »

 
  Thưa toàn thể các bác và các Bạn !

Hôm nay cả nước Việt Nam chúng ta hướng về quê cha đất tổ ,để tưởng nhớ công lao của các Vua Hùng : “ Các Vua Hùng đã có công dụng nước ,Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước” đó là lời của Bác Hồ kính yêu đã dạy chúng ta !

Vâng ! nghe theo lời Bác Dạy,quân đội nhân dân Việt Nam là lực lượng tiên phong gánh vác trọng trách đó . Đứng trong hàng ngũ QĐND việt nam có sư đoàn 356 ,là lực lượng nòng cốt cùng với nhiều đơn vị bạn ,bảo vệ vững chắc biên cương Ha Giang ,giữ yên bờ cõi thiêng liêng của Tổ Quốc !

Thật là tự hào : Hôm nay nhóm ccb F356 Hà Nội nhóm họp trù bị cho ngày lễ trọng đại của hội ccb F356 hà nội ra mắt vào ngày 3/5 sắp tới ,như một lời hứa nhắn gửi tới toàn thể anh em trong hội “Các vua Hùng đã có công dựng nước ,hội ccb F356 họp bàn giữ lấy nước “ nay đất nước không còn chiến tranh ,những người lính trở về với cuộc sống đời thường ,sinh hoạt theo hội CCB cũng thường xuyên giữ vững các hoạt động ,để làm sao đúng với tâm chỉ của hội đề ra là : “ LÀ NGƯỜI LÍNH SỐNG SAO CHO ĐÁNG MẶT NGƯỜI LÍNH F 356 , ĐỪNG LÀM  ĐIỀU GÌ ?...HỔ THẸN VÓI CÁC VONG LINH LIỆT SĨ “ !

Thật sự xúc động và cảm ơn các Bác trong đội Tuyên Văn của sư đoàn ! đã miệt mài tập luyện chương trình ca nhạc ,hát các bài tự biên tự diễn do nhạc sĩ ,chiến sĩ E153 F356 Trương Quý Hải dàn dựng ,để tô đậm truyền thống chiến dấu anh hùng của sư đoàn 356 trên mặt trận Vị Xuyên – Hà Giang .



« Sửa lần cuối: 10 Tháng Tư, 2014, 12:20:45 am gửi bởi ngocquyen C6 » Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #102 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 12:00:37 am »


   Thật tự hào là người lính F356 trước kia ! Nay là một CCB F 356 , Tôi cũng rất vui mừng và đón chờ ngày trọng đại của Hội, diễn ra vào ngày 3/5/2014 tai Hà nội .
Để chào mừng và chúc cho đai hội thành công rực rỡ, tôi xin được mạn phép trích lại hồi ký mà tôi đã viết bên trang Hà Giang về trang Ký Ức Người Lính 356 để tô thêm truyền thống anh hùng của sư đoàn 356 !



 (Hồi ký trận đánh Đ1 772 của C5-C6-D2-E876-f356 ngày 12/7/1984)

  Bữa cơm chiều ngày 11/7/84 của anh em chúng tôi ; lính bộ binh thuộc c6 d2 e876 f356 tại lèn đá 468 có gì đó khác thường,có trăng sự khác thường đó chỉ là khay thức ăn mâm 6 người, có thêm một hộp thịt gà mà nó cũng chỉ xuất hiện khi nắp hộp thịt được mở ra và cả con gà (không có đầu không có chân) lăn lông lốc trong khay.Nhìn nết mặt anh em cảm tưởng sẽ vui mừng phấn khởi vì có bữa ăn tươi  và đúng như vây, nhưng nó chỉ thoảng qua trong vài phút,khi đâu đó ,ở mâm nào đó cất lên tiếng nói quái gở, một âm thanh nghe rờn rợn"gà cúng".. thế là không ai bảo ai mọi người nhìn nhau,tay bưng bát cơm,tay cầm đũa chẳng ai buồn gắp chẳng ai buồn ăn..Mà chỉ có những đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ nhìn nhau, chốc lát lại đưa ánh mắt nhìn ra xa xăm lên núi đồi vị xuyên..nhằm dấu đi nỗi buồn riêng tư...
 Trong khí đó một số chúng tôi được liên lạc báo : xuống cuối lèn đá họp nhận nhiệm vụ.
  Đồng chí Bùi Minh Đệ tiểu đoàn trưởng chủ trì cuộc họp ;
Nhiệm vụ của tiểu đoàn là đêm nay hành quân chiếm lĩnh trận địa ,đánh chiếm lại cao điểm Đ1 của 772 mà bấy lâu nay đích lấn chiếm mất của ta.
Cùng tham gia đánh với d2 có 6 đ/c của d17 công binh do đ/c trung úy chính trị viên c3 d17 phụ trách có nhiệm vụ đánh phá bãi bom mìn trước cửa tuyền duyên của địch để mở cửa cho bộ đội xung phong tấn công.
Chỉ huy chung toàn hướng và trực tiếp chỉ huy phân đọi mở cửa là đại úy tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 2 Bùi Minh Đệ.
Đại đội 5 cử ra 2 trung đội :trung đội thứ nhất do đ/c Ngọc làm trung đội trưởng, trung đội thứ hai do đ/c Cảnh làm trung đội trưởng, cả hai trung đội này đặt dưới sự chỉ huy trực tiếp của trung úy đại đội trưởng đại đội 5 tên là THÀNH vào nằm kề sau 6 đồng chí công binh d17 khi mìn được phá cửa được mở hai trung đội này nhảy vào đánh chiếm lô cốt đầu cầu.
Tất cả hỏa lực của cả hai đại đội gồm: 4 khẩu cối 60 ,4 khẩu đại liên, 8 khẩu b41 , 4 khẩu b40 .tập trung tham gia đánh cửa mở và phía 600 có 1c cối 82 1c 12ly7 và 1cdkz của tiểu đoàn bắn chi viện.
Số bb còn lại của c5 +c6 do đ/c PHạm Minh Ký tiểu đoàn phó chỷ huy cùng cán bộ đại đội các c,nằm ém ngay phía sau chờ lệnh xung phong tiêu diệt địch
 Cùng đánh với chúng ta có :D3 đánh Đ3 .D1 đánh Đ2. D7e149 đánh 685.Một bộ phận của D3 được cắt ra đánh luồn sâu ngăn không cho địch phản kích từ hướng 1509 xuống Đ1.riêng c7 của tiểu đoàn 2 nằm tại 800 bảo vệ sở chỉ huy trung đoàn đồng thời sẵn sàng chi viện cho các hướng khi cần thiết.
Trước khi có lệnh nổ súng ,được pháo của cấp trên bắn phá hoại trận địa địch là 120 phút chia làm 4 lần.
Riêng giờ nổ súng chưa được phát ra để đảm bảo bí mật.
 18h lệnh tập trung chuẩn bị hành quân chiến đấu được phát ra
   
     (còn nữa)
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #103 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 12:02:13 am »

        (Hồi ký trận đánh Đ1 772 của C5-C6-D2-E876-F356 ngày 12/7/1984)  (phần tiếp theo)

         18h lệnh tập trung ,chuẩn bị hành quân cơ động vào chiếm lĩnh trận địa ,chiến đấu được phát ra, mọi người nhanh nhẹn ai việc nấy chuẩn bị súng đạn,bông băng,tư trang cán nhân ra vị trí chuẩn bị xuất phát, bỏ lại phía sau các khay cơm đang ăn dở và "gà cúng" còn nguyên.Trên nét mặt mọi người cũng thay đổi chóng vánh,từ ưu tư thoáng vẻ đượm buồn, chuyển sáng phấn khích, nhanh nhẹn và tất bật hẳn lên tạo thành khí thế hào hùng,sôi xục của đoàn quân trước giờ xung trận.
18h30 cả đoàn quân di chuyển khỏi 468 hướng sang 600 rồi tụt xuống khe cụt chân của 772,lọp bọp lội qua suối , sang bờ phía bên chân 772. lệnh mọi người tháo bỏ bớt tư trang cá nhân để bên bờ suối ,chỉ còn lại súng đạn, bông băng cứu thương và một ít lương thực mang theo trên người. lúc này trời đổ mưa nặng hạt hơn khiến màn trời tối đen như mực, chỉ có tiếng rì rầm của nước suối chảy tiếng lộp bộp của nước mưa dơi vào lá rừng chính những âm thanh này đã tạo cơ hội ngụy trang cho đoàn quân lên đan súng tiểu liên ak. bằng những động tác mau lẹ thuần thục tiếng loạch xoạch lên đạn đã chìm vào tiếng nước chảy và tiếng mưa rơi,vậy là yếu tố bí mật vẫn được đảm bảo.
20h30 lệnh xuất phát hành quân chiếm lĩnh trận địa bắt đầu:Từ dưới suối từng đoàn người lầm lũi tay lăm lăm súng,vai khoác ba lô tải đạn đội mưa nối đuôi nhau bò ,leo trèo lên 772.sườn núi dốc cao có chỗ dốc đúng thành vại,cộng thêm trời đang mưa đường trơn như đổ mỡ,trên vai lại mang vác nặng nên thỉnh thoảng lại có đồng đội tụt ngã đạp theo một vài người ngã theo...Nhưng thật bất ngờ ,chính lúc này tình đồng chí ,tình đông đội trong chiến đấu xuất hiện" anh ngã thì em nâng" ai khỏe vác đỡ người thấm mệt, cứ như vậy trong đêm cả đoàn quân cũng vượt qua bóng đen của đêm tối núi rừng,tiến vào vị trí bỏ lại phía sau nhưng vách núi thẳng đứng soi dọi xuống dòng suối cụt... Lúc này đã là 2h30 rạng sáng ngày 12/7.
Trời về khuya ,đêm núi rừng hơi lạnh,cộng thêm ngâm mình trong mưa suốt đêm,khiến  anh em thấm mệt.khi đội hình đã vào đúng các vị trí được xắp xếp phân công tranh thủ chốc lát anh em lấy lại sức xả hơi. rồi công việc lại tiếp tục,như một cái máy ,trên tay mỗi người là cuốc là xẻng  hỳ huc đào bới cho mình một cái hố để tránh mảnh pháo.tôi dào cũng được vừa nủa người thì loáng thoáng phía bên trái tôi có một đồng chí lom khom loanh quanh tôi nhỏm lên nhìn thì chẳng thấy anh ta đào hầm hố gì cả .nhìn kỹ một tí hóa ra anh ta không mang xẻng quốc .tôi liên đưa cho anh ta mượn cái xẻng của tôi nhưng vẫn không quên buông lời" lính mới tráng đi đánh nhau mà có cái cuốc cái xẻng cũng không chịu mang đi" (vâng cũng từ câu nói này mà anh em tôi nhờ ơn trang VMH để tìm được nhau đó chính là bác y tá THĂNG @ hôm nay)
(còn nữa)
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #104 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 12:06:01 am »

tiếp theo

Lúc này c6 và phần còn lại của c5 do đ/c phạm minh ký dp chỉ huy đã vào vị trí ém mình chờ lệnh. phía trên phân đội mở cửa do đ/c Bùi minh Đệ dt d2 chỉ huy đang áp sát khu vực tuyền duyên của địch để chuẩn bị làm nhiệm vụ: đội hình được triển khai theo hình chóp ,trên cùng là 4 đ/c d17 do trung úy chính trị viên c3 d17 chỉ huy lùi lại phỉa sau trếch về bên trái theo hương tấn công là anh ĐỆ dt anh Thành ct c5 cùng một nhóm tt và máy điện đàm. tiếp ngay sau là hai trung đội bb của c5 :bên trái là trung đội do anh Cảnh chỉ huy, bên tay phải giáp với nèn đá 685 là trung đội do anh NGỌC chỉ huy ,tiếp ngay sau phía dưới một chút là hỏa lực của 2 c gồm cối 60 do tôi chỉ huy đại liên do anh THái (người phú thọ) chỉ huy , bên cạnh là các xạ thủ b40 b41... tất cả đã áp sát tuyền duyên chờ lệnh nổ súng khai hỏa.
Một thoáng tĩnh lặng đến rợn người, xung quanh là một màu đen của màn đêm phủ kín, đâu đó chỉ nghe tiếng xì xào của lá rừng pha thêm một vài tiếng côn trùng, bầu không khí căng thẳng nhưng không kém hồi hộp...Thế rồi chốc lát nó cũng tan biến bởi tiếng nổ của pháo bắn căn chỉnh tọa độ
                                                        **
Đúng 4h10 phút mặt đất rung chuyển ,chớp lửa chói lòa,cỏ cây đất đá rơi dầm dầm,khắp các hướng ,pháo địch chút đạn  như mưa lên mặt trận, mặt mũi chúng tôi tối xầm ,tai ù đặc vì tiếng đạn pháo nổ, mắt chỉ nhìn thấy những cột lửa đỏ rực..lúc này lệnh nổ súng chưa có, anh em chúng tôi chỉ biết chúi đầu xuống cái hố vừa đào xong cách đây ít phút để giữ được cái đầu khỏi bị mảnh pháo còn phần thân người phó mặc cho trời...Nhưng càng ngày pháo địch bắn càng nhiều hơn,có vẻ chúng đã phát hiện ra quân ta và đạn pháo chúng đã căn chỉnh chúng đội hình xuất phát của chúng ta.Đã bắt đầu có thương vong và hy sinh, đâu đó có tiếng gọi kứu thương. tình hình bắt đầu xấu các hố đào khoét lúc lẵy đã bị đan pháo cày tung, chúng tôi trườn nhanh lên phía trước và rất may gặp được đoạn giao thông hào cũ đã bỏ không sử dụng, nhanh nhẹn chúng tôi lao vào giao thông hào nằm ép mình xuống tránh pháo.
Tình hình càng lúc càng thậm tệ hơn trong khi pháo địch không hề suy giảm, trước tình hình này tôi xách súng băng qua anh em lao về phía trước xem sao,tôi nhận thấy tiếng nói của anh ĐỆ ngay phía trên tôi khoảng 3m,ép mình xuống đất tôi nghe rõ tiếng anh nói như gào thét trong chiếc máy điện đàm:
" Báo cáo trung đoàn cho mở cửa Đ1 để lên phối hợp cùng các hướng"
Được trung đoàn đồng ý cho phép mở cửa Đ1 thì một tình huống sảy ra:
  '" bọc phá mở cửa không có kíp"
 Dt văng tục vài câu với cánh công binh d17 rồi lại cầm điện đàm
  "báo cáo bọc phá dự bị cũng hết"
Ngay lúc đó tôi thấy trung úy d17 nhảy qua người tôi xuống phía dưới nhưng không thấy quay lên
Tôi ngóc đầu lên nhìn rõ anh Đệ bỏ máy nghe ,dướn người về phía trước, đầu hơi ngỏng lên hô to
" B40 B41 mở của"
Ngay lập tức tiếng nổ của b40 b41 ầm vang đất đá cày tung lên ,chớp lửa sáng lòe..lúc này trời đã sáng nhưng sương mù còn dày đặc tầm nhìn chỉ trong khoảng 3-4m phía xa là một màu trắng nhờ nhờ.
Tôi nhảy phắt lại vị trí phía sau  khoảng 2-3m chố anh em hỏa lực của chúng tôi đang nằm ép mình chờ lệnh  phát hỏa và tránh pháo địch
(còn nữa)
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #105 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 12:07:20 am »

Em xin được kể tiếp câu truyện
( Hồi ký trận đánh Đ1 772 của c5-c6-d2-e876-f356 ngày 12/7/1984)

Tôi nhảy phắt lại vị trí phía sau khoảng 2-3m chỗ anh em tôi đang nằm ép mình tránh pháo và chờ lênh phát hỏa,định bụng để cùng hai khẩu coi60 của chúng tôi cùng khai hỏa theo hơp đồng ban đầu,nhưng liếc nhanh quanh đoạn hào vỡ nát là anh em đồng đội tôi bê bết máu, thương vong khá nhiều.Tôi gọi "anh Thái' 'anh Thái'(Thái là At đại liên quê phú thọ) nhưng anh không trả lời,tôi xô người tới  anh lấy tay lay lay ,mồm vẫn gọi anh thái anh khẽ ngửa người đánh mặt về phía tôi mặt nhăn nhó méu xệch tay phải vắt qua ngực ôm cánh tay trái, máu đầm đìa..biết là thái bị thương rồi.tôi nhận trách nhiệm của thái, đảo mắt quan sát xem anh em đại liên đâu nhưng không thấy ai là xạ thủ đại liên cả.tôi nhận thấy thằng THỌ lính 2/84 quê văn chấn yên bái đang nằm ôm khẩu trung liên RPD tôi bảo "bắn đi thọ " mặt nó tái mét,nằm dẹp dưới đáy giao thông hào nó nói thều thào "em sợ",tôi bảo nó không sợ cứ bắn lên phía trước,nhưng nó cứ nằm im,mồm tôi quát tay tôi giơ khẩu AK bắn qua người nó"mày có bắn không". thằng thọ nằm ngửa người dưới đáy giao thông hào giơ khẩu RPD lên tay siết cò, đạn đi cả băng,tôi thấy nguy hiểm quá liền bỏ nó lao lên trên ,phía bên phải. vừa lao sang thì ôm phải thằng MINH ( là pháo thủ số 2 cối 60 của tôi) công giáo quê hoài đức .nó bị thương vào bụng trái tôi xòe bàn tay bịt bụng Minh nhưng không cản nổi máu và ruột lòi ra ngoài,mồm nó còn thều thào "marỉa marỉa" và lịm hẳn.tôi giật khẩu cối 60 trong tay nó, nằm tựa lưng vào mé hào, chân duỗi thẳng kẹp lấy chân khẩu cối một tay giũ thân cối một tay với đạn (Đạn vương vãi đầy xung quanh,đầu nổ đã lắp sẵn và liều chính không có liều phụ) thả vào lòng.tôi thả được 4-5 quả thì hỏa lực của chúng phản lại hất tung người văng cả khẩu côi 60 ra xa .tôi lồm cồm bò dạy nhặt khẩu AK tiếp tục bắn lên phía trước và tiến lên được hơn 1m thì nhìn thấy thằng Hùng đại liên lính 3/83 quê xóm 17 xã cổ nhuế huyền từ liêm nằm ngửa dưới dãnh hào,hai tay nó ôm vết thương ở ngực máu ướt đẫm áo.tôi nhảy vào đè cả người tôi lên ngực nó,máu của nó cứ trào ra ươt hết cả người tôi,trong lúc nó gấp gáp nó còn kịp nói với tôi là "Về nhà tao nhơ",tôi cũng chỉ kịp gật nhẹ cái đầu. còn đang bần thần trong giây lát thì "ầm..oành" (tôi nghi là DKZ) nổ ngay dưới chân,đất đà tung tóe mù mịt,tôi nhỏm dậy thì nhìn thấy ngay dưới chân phải tôi là thằng NGHIÊM(một giây lát tôi mới nhận ra nó) xạ thủ đại liên A11 nhập ngũ 2/84 quê điên bàn vă chấn yên bái.bình thường hay gọi là thằng NGHIÊM lùn kém mọi người đến 1 cái đầu, vậy mà quân khốn kiếp lại lỡ phạt đi của nó đúng 1 cái đầu nữa óc trắng như đâu phụ bắn tung tóe lên mông lên đùi tôi,định thần định nhảy xuống ôm lấy nó, nhưng chẳng thấy đầu ,mặt nó đâu,mà chỉ nhìn thấy  cái vành mé tai của nó giật giật,dung dung,máu  phun thành tia, cổ sủi sủi bong bóng máu.trong lúc đang chưa đinh thần lại được tai tôi nghe tiếng anh Đệ thét "quyền" rồi "xung phong" theo phản xạ tôi nhoài người lao lên phía trước,nhưng cũng chỉ được đúng một thân người là không lên được vì đạn thẳng đan chéo cánh sẻ bên mạng sườn.tôi cố gắng quan sát và nhận ra ngay bên sườn phải của mình là nèn đá 685. những tia lửa, những ánh chớp cứ hắt ra từ nơi đó và dôi thẳng xuống chỗ chúng tôi, nhìn xung quanh ,anh em thương vong ,hy sinh nằm la liệt chồng đống lên nhau...đầu tôi nghĩ chả nhẽ mình cũng nằm đây chờ chết hay sao? không trần trừ,tay trái cầm súng tỳ xuống đất tay phải cầm quả lựu đan đưa nhanh lên miêng cắn giật chốt tôi dướn nhanh người tung về phía nền đá rồi bật dậy bắn mấy loạt AK về phía ấy . nhanh như cắt tôi lao người về phia anh Đệ ngay lúc đó anh Đệ cũng nhảy qua ngay chỗ khác.lúc này tôi đã vào ví trí tuyến hào 1 của địch, nhìn lên đỉnh Đ1 772 còn cách độ hơn chục mét.pháo địch lúc này có vẻ như đã lắng xuống bù lại là DKZ ,14ly5 và các đạn bắn thắng của địch thi nhau chút xuống chiến hào..thoáng nhìn sang phải,phía nèn đá 685,một nhóm của trung đội anh NGỌC đang chống trả địch quyết lệt chúng bắn xối xả vào đội hình,tôi nhổm người lao về hướng đó định để chi viện cho trung đội của anh, nhưng chưa kịp lao người thì "ầm" một tiếng nổ đanh,cùng quầng lửa đỏ rực làm tôi tối xầm mặt mũi người đổ gục..tôi không còn nhận biết gì từ đây...
  (còn nữa)
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #106 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 12:09:20 am »

 
Để tỏ lòng KÍNH TRỌNG và TRI ÂN CÁC LIỆT SĨ ĐÃ NGÃ XUỐNG VÌ BIÊN CƯƠNG  CỦA TỔ QUỐC em xin viêt tiếp (Hồi ký trận đánh Đ1 772 của C5-C6-D2-E876-F356 ngày 12/7/1984)


    ....Rồi tôi thấy mẹ tôi (Mẹ tôi mất 27/6/1981 âm lịch) trên mình mặc chiếc áo cánh nâu,người hơi khom,tay thò ra với nắm tay tôi ,miệng mẹ nói "con bình tĩnh xuống tới ngã ba thì con nhảy xuống"rồi mẹ từ từ đứng thẳng người,lùi xa dần...tôi khóc ,miệng goi "Me..mẹ...ơi" tay giơ lên để túm mẹ lại..Nhưng tôi thấy nặng quá, tay thì quà quà được mà mắt không nhìn thấy gì..Tôi cố gượng dậy nhưng nặng quá ,người thấy nhói đau..tôi thấy cảm giác ở trong đầu tôi đã tỉnh dần lại tôi mới biết là minh đang bị đất vùi còn nhìn thấy mẹ là trong cơn mơ mà thôi.tôi dùng hết sức lực còn lại kết hợp vói tay bới đất ,chân đạp đạp..tôi vùng lên được,ngồi nhỏm dậy,tay tôi dụi mắt nhìn thấy ánh nắng trói lòa ,theo phản xạ hai tay ôm mặt, mắt nhắm nghiền .tai tôi nghe loáng thoáng tiếng súng nẹt đẹt,rồi có tiếng người,một thoáng định thần tôi mở mắt ra,nhìn lên phía trên đỉnh đồi,thấy có nhiều người,rồi tiếng súng bộ binh nổ và có tiếng nói xì xồ dì đó..Rất nhanh,tôi xoay người ,ép mình vào mép hào vỡ lở bung bét quan sát,và nhận ra bọn lính tàu, chúng đi lại trên công sự , trên thành giao thông hào tay cầm súng, nhả đạn xuống đất ngay dưới chân chúng..Tôi đoán ngay là bọn chúng đang găm nốt số anh em của mình bị thương đang nằm dưới hào...Vừa căm thù quân khốn kiếp, vừa nghĩ nằm đây thì chỉ một lát nữa thôi mình cũng chung số phận như anh em...Không ..không đằng nào cũng chết ,trước khi chết thì cũng phải vài đứa đi theo mình..Một thoáng suy nghĩ và tay tôi với lấy khẩu AK gần đấy ,rồi nhặt vội hai quả lựu đan chày,một quả lựu đan cầu duỗi thẳng chốt rồi cài vào lỗ khuy áo ngực ,quần áo rách tả tơi bởi tôi nghĩ chưa chắc đã thoát được nhưng nếu bị bắt tôi sẽ dùng miệng khẽ cúi xuống cổ áo, cắn ,rút chốt quả lựu đạn cầu là xong...

Tiếp tục tôi ép mình vào thành hào lở loét ,nhằm vào tốp có 4-5 thằng nhả đạn . Bọn chúng bị bất ngờ,bổ nhàu xuống hào ,tôi chồm lên lia tiếp mấy loạt rồi tung một quả lựu đạn chày về phía chúng,tiếng lựu đạn nổ kèm theo đát đá bụi mù ,tôi nghe thấy tiếng ố ố ..Thừa cơ hội tôi nhảy phát lên thành hào tiếp tục nhả đạn về phía chúng đồng thời nhảy tụt xuống phía dưới.tôi nằm xấp xuống đất quay ngược súng lên trên bắn trả,bọn chúng hò nhau bắn tới tấp về phí tôi,nhận thấy bất lợi không có vị trí che lâp,nhanh như cắt tôi bật ngửa người lặn xuống phía dưới khoảng 2-3m thì bị chặn lại bỏi xác anh em mình ,lợi dụng làm điểm tỳ và vật che chăn tôi tiếp tục quay súng bắn trả lại chúng,đồng thời giật nốt quả lựu đạn chày tung về phí chúng rồi lại tụt nhanh xuống dưới.chúng xì xồ tay chỉ về phía tôi rồi tiếng đạn cày rít quanh tôi loạt xoạt.tôi vừa bắn trả chúng vừa tụt lùi sâu xuống dưới.người tôi bỗng thụt xuống ,tôi nhận ra đoạn hào cũ lúc gần sáng ,quan sát nhanh tôi thấy xác anh em hy sinh chồng đống ,la liệt,bùn đất nhầy nhụa máu,súng đan ngổn ngang...
lúc này trên đầu tôi tiếng đan rít,tiếng lựu đạn nổ đất đá bay dào dào tôi cơ đông trong đoạn hào và tì vào mép hào phía trên tiếp tục bắn trả bọn chúng. Bỗng tôi nghe tiếng" quyền lựu đạn" theo phản xạ tôi thụt cả người xuống dưới hào,tiếng lựu đan nổ xé ngang mang tai rất may là trên măt giao thông hào.đất đá chùm lên người, tôi vùng đậy ,đầu đang lắc lắc để đất rơi xuống thì nhìn sang trái thấy thằng TRÍ trung đội 2 cùng c6 với tôi quê nó ở xã thạch cầu, huyện gia lâm hà nội nhập ngũ tháng 8/82 cũng đang bắn trả lại bọn chúng. Tôi lao tơi chỗ nó hai anh em nhìn nhau trong ánh lệ nghẹn ngào .lúc này có vẻ địch đuổi để bắt sống chúng tôi chăng một thoáng suy nghĩ vì thấy chúng tản sang hai bên chứ không tập trung tất cả từ trên xuống nữa. hai anh em không kịp nói vói nhau lời nào tựa lưng về nhau quay mặt sang hai bên tiếp tục nhả đạn,đồng thời rút lui ,loanh quanh trong đoạn hào cũ dập nát vì đạn pháo.
 Hai anh em đang xoay sở bắn trả bọn chúng thì thấy thằng BẢO ,thượng sĩ trung đội trưởng trung đội 1 cùng c6 quê phú thọ nhập ngũ 8/82 bò , chạy từ phía đầu hào ngược lai chỗ chúng tôi.BẢO nói nhanh ''rút thôi bọn nó xuống đông lắm".
Thằng trí nói lại "rút đường nào" vì lúc này chúng tôi đang loay hoay trong đoạn hào hẹp hình vòng cung, mà đan tiểu liên bọn chúng bắn đan chéo trên đầu ba anh em chúng tôi. không kịp nghĩ tôi nhặt nhanh quả lựu đạn cầu tung lên trên về phía chúng ,chớp mắt không thấy đạn bay TRÍ ,BẢO cũng nhổm dậy tung lựu đan theo.lập tức tôi nhỏm dạy tì vào tả ly tiếp tục bắn,rồi cơ động trong đoạn hào .Tình cờ liếc nhìn tôi phát hiện thành hào phía dưới vỡ tung tạo thành lối đi không rõ lắm ,nhưng nó hơi giống ngã ba giao thông hào.lúc này trong đầu tôi lai hiện về câu nói của mẹ tôi trong mơ "Xuống tới ngã ba thì con nhảy xuống" tôi nghĩ "có lẽ là đây sao? sự thật trăng?" nhưng cùng đường rồi ,tôi đưa tay giật quả lựu đạn cầu cài ở lỗ cúc áo ngực lúc rút xuống ném về phía chúng đồng thời hô to "TRÍ,BẢO NHẢY XUỐNG" hai thằng đang bắn nghe thấy tiếng hô của tôi rồi nhìn tôi ba anh em cùng nhảy .tụt xuống khoảng chục mét dì đó tôi chạm vào một xác đồng đội trên người không có một mảnh vải tre thân ,nằm nghiêng cong theo kiểu úp thìa ,đầu quay xuống dưới ,chân quay lên trên .tôi bò ,tụt xuống sát anh ta lấy tay lật người nhưng anh hy sinh đã lâu nên người đã cứng tôi nhìn vào mặt thì nhận ra tiểu đoàn phó PHẠM MINH KÝ.tôi ngậm ngùi trong dây lát và thò tay kéo cây chuối nhỏ gẫy nát bên cạnh phủ lên người anh.đang phủ đến tàu lá thì một đường đạn xoạt xoạt chúng cây chuối ,tôi vội bỏ lại anh nhảy phất xuống dưới theo thằng TRÍ thằng BẢO.
 
Lúc này ba anh em tôi đã tụt xuống dưới cách khá xa bọn chúng ,nhìn lên không thấy bọn chúng đuổi theo mà chỉ có tiếng tiểu liên và tiếng đạn bắn đuổi theo không chính xác. cuối cùng cả ba anh em cũng mò mẫm tụt được xuống suối cụt .xuống tới nơi  nhìn cảnh tương thảm hại :bạt ngàn thương binh tử sĩ nằm la liệt khắp các nền đá dưới suối..Ngán ngẩm quá chúng tôi bảo với nhau dại mồm mà nó gọi pháo thì hậu quả khôn lường.rồi tôi xách súng đến gần anh em' mồn hô anh em tản ra tìm chỗ lấp không có pháo nó bắn thì chết cả lút bây giờ" đồng thời dìu đỡ một số anh em thương binh vào các khe đá nằm nghỉ.Lúc này tôi đã thấm mệt ,tôi ngâm mình dưới  nước bơi trườn theo các khe đá xuôi ra phía ngoài.Được một đoạn thì thấy ánh nắng chiếu dọi tôi ngước nhìn lên thì thấy 685 soi gương rõ mồn một.nhận thấy nguy hiểm tôi ép mình chìm dưới nước ,đầu chui vào khe đá tay vẫn lăm nhăm khẩu AK chờ tối rồi tính tiếp ...Lúc này tôi đoán khoảng 2-3 giờ chiều gì đó

                                           HẾT

  XIN CẢM ƠN CÁC BẠN và XIN KÍNH CẨN NGHIÊNG MÌNH TRƯỚC VONG LINH CÁC LIỆT SĨ !!!
Logged
vmt
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 959



« Trả lời #107 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 09:49:06 pm »

Hi...hi nhân tiện có lão Như với lão Tiến tôi nhắc luôn là ngày 3-5 này hội CCB 356 HN tổ chức lễ ra mắt Ban liên lạc bạn chiến đấu sư đoàn 356 khu vực HN. Thời gian bắt đầu từ 8g30 ngày 3-5 vậy hai lão lưu ý đến dự nhé, nhớ là mặc quần áo CCB đấy. Lão Như ở xa nên liên hệ với Quyền đến từ hôm trước nhé. Lão Tiến thì sáng hôm đó qua tôi rồi đến đó sớm để đón các đoàn các tỉnh về dự nhé.
Lão Còng cứ yên tâm bọn này luôn sẵn sàng mà .
 Bác Quyền à nhớ lại cái ngày hôm ấy lại thấy thương cho anh em và thương cho cả mình nữa .Thôi bác cứ tiếp tục đi nhé ...
Logged
kimtd3f356
Thành viên
*
Bài viết: 98


« Trả lời #108 vào lúc: 10 Tháng Tư, 2014, 10:50:04 pm »

   Chào anh em và các bạn.
  Bác Quyền đang phác họa lại phần nào những gì đã diễn ra ở hướng của bác trong ngày 12-7-1984 ,một trận đánh rất khốc liệt mà  hiện nay hàng trăm đồng đội thân yêu của chúng ta vẫn còn nằm lại trên đó ,ở những bờ hào ,bụi cây khe đá …vv,và những người còn sống như chúng ta hôm nay sẽ tìm lên với anh em  ,nhất định lên ,bằng tấm lòng và sự tri ân ,bằng hành động và việc làm thiết thực chứ không phải bằng những lời nói suông ,sáo rỗng,nọ kia ...  Những người lính trở về từ 1509,1100,772,685,300-400….vv sẽ và  vẫn luôn là những con người sống trọn tình vẹn nghĩa trước sau …
 Trở lại câu chuyện  đêm hôm ấy : sau khi kiểm tra kỹ không còn gì chúng tôi nhanh chóng rút về hang suối cụt ,pháo sáng và tiếng nổ ùng oàng xa xa của pháo địch không làm tôi để tâm bằng hàng chữ in trên mấy cái tóp thuốc lá mà chúng tôi đã thu được ,tôi mung lung, không lẽ …
Về đến cửa hang suối cụt đã thấy có anh Mã và vài chiến sỹ khác đứng ở cửa hang .Anh khè lắc đầu và  nói với tôi : may quá về đủ cả và an toàn ,anh nói thêm : kế hoạch đánh 685 đêm nay tạm hoãn ,anh em vào trong tìm chỗ nào mà nghỉ tạm đi .Ba đc trinh sát tìm về phía đơn vị mình ,tôi cũng xách súng tìm đến chỗ để cái ba lô , tôi thấy ở vách bên canh có ánh đèn và tiếng người ,tôi nhẹ nhàng đi đến và ngó sang tôi nhận ra anh Đệ tham mưu trưởng trung đoàn đang nói chuyện với mấy người ,bộ dạng ai cũng bơ phờ tả tơi ,một người nói giọng hổn hển mệt mỏi : Báo cáo anh ,em và 3 anh em thông tin đang đánh điện liên lạc với trung đoàn thì phát hiện ra có động ,chúng em vừa rời khỏi vị trí thì bị bọn thám báo chúng nó bắn và ném lựu đạn như mưa vào hang ,may mà có vách đá che chắn và rút kịp thời chứ không thì chết hết cả rồi …anh xem có tổ chức lực lượng truy lùng chúng không ? .Tôi thẫn thờ ,toát mồ hôi ngồi thụp xuống và  nhận ra đó là anh Tá phụ trách thông tin của trung đoàn.Rồi giọng anh Đệ cất lên :Tôi hiểu rồi ,tôi hiểu rồi .ông Tá này mai ông về ông cạo ngay bộ râu quay nón đi cho tôi nhờ ,lần này là may mắn lắm chứ lần sau mà thế nữa thì không biết thế nào mà lần đâu …
 Tôi lẳng lặng xách súng ,ôm ba lô tìm một chỗ để ngả lưng .Thật là hú vía quá .Nhưng thôi thế cũng là may ,vừa thoát chết qua khỏi  trận pháo bắn lại không bắn nhầm trúng anh em mình ….
 Trận pháo kích hôm ấy đã làm 6 anh em bị hy sinh và 9 đồng chí khác bị thương ,thật là  đau xót.
 Riêng với anh Tá sau này cứ mội lần nhìn thấy tôi ngang qua là lại giơ lắm đấm dứ dứ ,tất nhiên  là với bộ râu quai nón  đã được cạo nhẵn,anh bảo là  để cho lũ bộ binh gà mờ chúng mày khỏi nhầm lẫn tao với thám báo địch ,anh còn bảo :may hôm đó tao đè hòn đá lên sợi dây leo rừng để báo hiệu chứ mà gài trái lựu đạn thì chúng mảy tiêu rồi…
 Tầm chiều hôm sau 12-3-1985 tôi đang ngồi trong hang dùng dầu xoa vào những chỗ bị bầm tím đêm hôm qua thì anh Mã đến bảo tôi chuẩn bị sẵn sàng để đêm nay lên trinh sát địa hình trên E2,E5 của 685 cùng với  anh Đệ ,anh Mã ,anh Canh đại trưởng C20 trinh sát ,một đồng chí thông tin và ba đồng chí trinh sát …
 Tôi lại lao vào chuẩn bị cho cho chuyến đi tối nay ,một chuyến công tác đầy nguy hiểm và nhiều xúc cảm không thể nào quên ,đến tận bây giờ mỗi lần nghĩ lại thì cái cảm giác chơ vơ giữa trời ở vách đá cheo leo trên núi đá 685 trong tiếng pháo nổ rung chuyển của những ngày ấy lại ùa về … (còn nữa )
Logged
ngocquyen C6
Thành viên
*
Bài viết: 891


« Trả lời #109 vào lúc: 11 Tháng Tư, 2014, 12:21:21 am »

  Chào anh em và các bạn.
  Bác Quyền đang phác họa lại phần nào những gì đã diễn ra ở hướng của bác trong ngày 12-7-1984 ,một trận đánh rất khốc liệt mà  hiện nay hàng trăm đồng đội thân yêu của chúng ta vẫn còn nằm lại trên đó ,ở những bờ hào ,bụi cây khe đá …vv,và những người còn sống như chúng ta hôm nay sẽ tìm lên với anh em  ,nhất định lên ,bằng tấm lòng và sự tri ân ,bằng hành động và việc làm thiết thực chứ không phải bằng những lời nói suông ,sáo rỗng,nọ kia ...  Những người lính trở về từ 1509,1100,772,685,300-400….vv sẽ và  vẫn luôn là những con người sống trọn tình vẹn nghĩa trước sau …
 


  Thật sự cảm động khi nghe lại lời nói của Đồng Đội VMT !

Mình có cảm giác như câu nói này cách đây 30 năm ? khi anh em chúng ta làm lễ tuyên thệ cùng nhau quyết tâm vào trận 12/7 ? . Có lẽ đúng ,mình nhớ đúng ngày đó D3 và D2 rời làng Phương Thiện sau buổi lễ tuyên thệ  ,rồi ngay đêm hôm đó anh em D2 +D3 đã tạm biệt Phương Thiện để rồi chính thức bước vào cuộc chiến bi hùng 12/7….!

Mình muốn nhắc lại cũng là vì cứ mỗi lần anh em 356 họp mặt là hình ảnh ngày đó nó lại gợi lại trong ký ức của anh em mình ? Cũng không phải sống mãi với quá khứ ? thế nhưng  “AI TRONG CUỘC THÌ MỚI THẤM “,  thấm ,và hiểu giá trị của ba chữ “ TÌNH ĐỒNG ĐỘI  “….HuhHuh




Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM