BQT bảo rằng: hôm trước tôi đưa bài viết lên trang "
Chuyện của lính thối tai chai đít" là bị lạc đề nên tôi đưa về trang nhà mình. Bác LXT có đồng ý đây là nhà của anh em mình không? Làm nhà mới trên VMH này chỉ vài giây đồng hồ thôi chứ có khó khăn gì đâu mà sợ chật!
Tản mạn
Thú thật với các bác sau khi xem cầu truyền hình Việt Nam – Trung Quốc láng giềng thân thiện trong tôi có nhiều suy nghĩ trái ngược nhau:
- Trân trọng những con người đã đóng góp rất nhiều cho mối giao hảo hữu nghị của hai dân tộc Hồ Chí Minh, Nguyễn Sơn, các chiến sĩ tình nguyện Việt Nam giúp Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc, Các CCB Trung Quốc giúp ta trong KCCM…Trung Quốc cũng giúp ta rất nhiều về đảm bảo hậu cần trong KCCM. Thế hệ chúng tôi là thế hệ quân phục Tô Châu, mũ cối TQ, từ đôi dép cao su, cuộn dây quai dép dự phòng, cái bi đông tới cái bát ăn cơm bằng sắt tráng men B52, gạo, ruốc bông, mì chính…tất tần tật đồ ăn cái mặc. Khẩu B41 báng gỗ đỏ au nước thép đen bóng cầm trong tay thấy vững tâm hơn... Chúng tôi nhớ không bao giờ quên.
- Tôi cũng không bao giờ quên hình ảnh QGPNDTQ tay cầm Mao tuyển đỏ chói, đọc vang mỗi buổi sáng với những lời hô khẩu hiệu rất đanh thép nhưng toàn bắn vuốt đuôi máy bay Mĩ khi chúng bắn phá Khu Gang thép Thái Nguyên những năm 1967~1968 và chẳng bao giờ bắn rơi được một cái máy bay Mĩ nào. Hồi đó chúng tôi thuộc lòng câu tiếng TQ giả cầy “nỉ cẩy ủa Mảo Trừa Tung shel’ thế là được các chú bộ đội cao xạ pháo TQ cho hàng vốc huy hiệu Bác Mao vĩ đại để…đánh đáo. Rồi khi các chú về nước, hạt rau muống, hạt rau cải các chú không mang về nước thì các chú bỏ lại sau khi đã tốn công luộc chín. Tôi còn nghe nói có nhiều người dân đào được cả lòng, thủ, chân dò lợn các chú không ăn tới mang chôn gần doanh trại.
- Tôi nhớ không bao giờ quên hình ảnh lính Trung quốc xả súng phun lửa xuống thương binh và đồng bào ta ở tầng ngầm pháo đài Đồng Đăng năm 1979, hình ảnh hàng chục tàu chiến của Hải quân TQ vây đánh mấy tàu vận tải quân sự của ta ở Hoàng Sa. Bọn chúng bao vây không cho tàu cứu hộ vào vớt anh em mình nhảy xuống biển sau khi tàu bị cháy…nhiều lắm, anh em CCB BG phía Bắc, các CCB Hải quân chắc là nhớ muôn đời.
- Anh em CCB BGTN cũng chẳng bao giờ quên đích danh thủ phạm gây nên tội ác tày trời với bà con, anh em ta và dân tộc Cam-pu-chia thông qua bàn tay của bọn diệt chủng Pôn pốt.
- Thật khổ cho đất nước mình, cận kề một ông hàng xóm…thâm và đểu, ác như Tầu. Hồi trẻ con chúng tôi được dạy hát: “Việt Nam - Trung Hoa, núi liền núi, sông liền sông…”. Trong CTBGPB chúng tôi hát: “Việt Nam - Trung Hoa, máu thì máu, chơi thì chơi…”.
- Xưa ta có Lý Thường Kiệt đem quân sang tận Châu Ung, Châu Khiêm đánh cho nhà Tống cụt ý chí xâm chiếm nước ta. Ông để lại Bài thơ thần bất hủ:
“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.”
- Phương châm 16 chữ vàng:
"Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai"
- Chẳng dại gì so sánh hai "tác phẩm" này nhưng cứ thấy nó thế nào ấy.