Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Năm, 2024, 08:51:16 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: ký ưc prea vi hiar NHỚ và QUÊN  (Đọc 243680 lần)
0 Thành viên và 3 Khách đang xem chủ đề.
vanson307
Thành viên
*
Bài viết: 388


« Trả lời #490 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2014, 02:00:40 pm »

vanhanh làm biếng quá nghe, tham gia MVH bao năm rồi mà mới loi ngoi lóp ngóp lên được hạ sỹ. Trợ giúp cho SungCANON về cái hộp màu nhà binh cái coi. Lình công binh mà không biết là vất đi đó.
   Đúng quá đi rồi Ngọc ơi, vanhanh hơi bi lười viết thôi mà. Còn cái hộp đó thú thật mình không nhớ ra là cái gì cả... Huh.
Logged
SungCANON
Thành viên
*
Bài viết: 460


« Trả lời #491 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2014, 03:09:07 pm »

thôi bác NGỌC  ơi! có thể đó là hộp kíp nổ của KP2 HOĂC MÌN BALAN! Em không rỏ nhưng tại bác nói CÔNG BINH mà không biết....!
Ái chà em mò luôn vậy!
em thì thầm với Bác nhé!  đã sinh hoạt với người cao tuổi rồi thì đừng chạm vào mấy thứ không thơm tho ấy nửa! Cứ LƯƠNG KHÔ  là thơm ..ngon béo bổ. Bác ạ
Bác đừng bảo là  NGHỀ NGHIỆP CHUYỄN MÔN ăn vào máu thịt nhé Kiss    Kiss Kiss
Logged
ngoc180561
Thành viên
*
Bài viết: 556


« Trả lời #492 vào lúc: 19 Tháng Năm, 2014, 10:17:10 pm »

SungCANON hơi bị thông minh. Đó là hộp đựng đầu nổ (không phải kíp nổ) của mìn KP2. Nhìn kỹ trong lòng hộp sẽ thấy 4 vách ngăn chia hộp làm 5 khoang chứa 5 đầu nổ. Hồi xưa ảnh rửa ra kích thước nhỏ chứ không có khổ lớn 10x15 hoặc 13x18 như bây giờ, nên mình lấy hộp này cạo bỏ 4 vách ngăn, dùng đựng ảnh lưu niệm, đến giờ vẫn còn cất giữ để nhớ về một thời:
"Sương gió phủ đời trai
Ka pê hai phủ đời lính"
Logged
SungCANON
Thành viên
*
Bài viết: 460


« Trả lời #493 vào lúc: 20 Tháng Năm, 2014, 08:55:11 pm »

SungCANON hơi bị thông minh. Đó là hộp đựng đầu nổ (không phải kíp nổ) của mìn KP2. Nhìn kỹ trong lòng hộp sẽ thấy 4 vách ngăn chia hộp làm 5 khoang chứa 5 đầu nổ. Hồi xưa ảnh rửa ra kích thước nhỏ chứ không có khổ lớn 10x15 hoặc 13x18 như bây giờ, nên mình lấy hộp này cạo bỏ 4 vách ngăn, dùng đựng ảnh lưu niệm, đến giờ vẫn còn cất giữ để nhớ về một thời:
"Sương gió phủ đời trai
Ka pê hai phủ đời lính"
NHƯNG nó không phủ đc anh em mình rồi.chỉ uy hiếp đc chút đỉnh lúc chưa hiểu nó thôi.hehe
ngày mới là thàng LÍNH mới tò te một bước sợ MÌN. NHƯNG khi đã là lính ĐƯỜNG BIÊN  CANON cũng thấy bình thường. có 1 lần trực chốt 500 vói trinh sát K2. tay THUNG người NINH HÒA dám dẩn mọi người đi lấy võ dây NGŨ GIA BÌ! mê mãi thế nào lọt hẳn qua ĐẤT THÁI! Số là 3 anh em nhảy theo một con SUỐI ĐÁ cạn lấy võ NGŨ GIA BÌ về nấu nước uống. hôm đó mọi người bàn nhau lấy về NẤU CAO. Nên lấy nhiều . do triền dốc thoải về bên kia nên sau 3 giờ mê mải tới khi  bị chó của dân rượt đuổi sủa ầm ỉ . lúc đó mới biết quá đà. không đem theo súng ống nên mạnh ai nấy chạy ngược lên dông. đêm đó dù không ai đốc gát nhưng ai cũng vủ khí sẳn sàng nằm thao thức. M72. B41 ĐẦY ĐỦ. Sáng ngày có 5 người thì 4 người tự giác mò ra kiểm tra 4 hướng ngoài 100 mét mới dám nấu ăn!. sau đó cùng nhất trí ém kín chuyện này. lộ ra là sợ QUÂN PHÁP SƯ ĐOÀN nó làm thịt.ai cũng biết đoạn đương ỐNG khu vực này MÌN dày đặc. năm nào dân lên làm  KA TÊ lên gùi mìn cho CÔNG BINH gài bổ sung. hehe có lúc nghĩ lại cũng thấy DẠI DỘT vô cùng!!
Logged
vanson307
Thành viên
*
Bài viết: 388


« Trả lời #494 vào lúc: 20 Tháng Năm, 2014, 10:28:30 pm »

  Bạn súng cối to ơi, tại dẫy Đăng rech biên giới Kam, Thái tuy nguy hiểm vô vàn nhưng cũng lắm thứ đáng gọi là đặc sản nhỉ. Nghe lính trên đó bảo ngoài ngũ gia bì còn có cả sâm không biết là loại gì, còn có thứ rau, lính mình gọi là rau ngót rừng, hái về nấu canh không cần cho mỳ chính cũng ngọt lừ. Nghe canong kể truyện tự dưng ký ức cũ tưởng đã quên hẳn mất rồi lại ùa về.
Logged
SungCANON
Thành viên
*
Bài viết: 460


« Trả lời #495 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2014, 11:58:25 am »

  Bạn súng cối to ơi, tại dẫy Đăng rech biên giới Kam, Thái tuy nguy hiểm vô vàn nhưng cũng lắm thứ đáng gọi là đặc sản nhỉ. Nghe lính trên đó bảo ngoài ngũ gia bì còn có cả sâm không biết là loại gì, còn có thứ rau, lính mình gọi là rau ngót rừng, hái về nấu canh không cần cho mỳ chính cũng ngọt lừ. Nghe canong kể truyện tự dưng ký ức cũ tưởng đã quên hẳn mất rồi lại ùa về.
chào anh VĂN SƠN 307. CA NON chỉ biết NGŨ GIA BÌ thì nhiều, còn rau ngót thì được ăn chứ chưa đi hái. mấy anh lính củ mổi lần đi về đơn vị thì ghé hái. nghe đâu chổ C2 CAO XẠ xuống gần thôi? vụ này phải hỏi VĂN VIỆT86 mỚi rỏ! còn SÂM thì em không rành. ĐV 13 ngày trước có anh AN C PHÓ anh này người NAM ĐỊNH thì phải ! 1 TAY SÚNG cự phách. chuyên săn bắn. và nấu CAO. Rất nhieu loại kể cả CAO từ vỏ cây BẰNG LĂNG chỉ để uống đau bụng??! chưa nghe nói đến SÂM?
 NÓI VỀ ĐẶC SẢN thì theo em có lẻ là KỲ ĐÀ mới xứng đáng gọi đặc sản.khoảng tháng 2 trở lên rừng bắc đầu vào mùa khô . đặc biệt rừng nhiều cây gổ bằng lăng, giống này nhiều bộng nên KỲ ĐÀ chọn làm nhà rất lý tưởng để đón các cô nàng. tiêng kêu ...kẹt ..kẹt kéo dài như nghiến răng ấy vô tình làm hại các chàng trai.
bọn em sau khi đi tuần đương ống xong khoảng 9 giờ  là đi tìm kỳ đà, cứ theo tiếng gọi tình yêu ấy. tìm đến cây nào có dấu chân chàng trên vỏ cây . xát định vị trí bộng và nhóm tí lửa un khói,vài phút sau tự động vọt ra và chôp đuôi hehe . cực chẳng đả mới dùng dến viên đạn nếu chụp không đc. có lần băt 1 con 36 kí. tốn 6 viên AK . LÝ DO anh chàng này to con , bị 1 viên vào chân trước cố chạy vào hang đất dưới 1 lùm tre, 4 anh lính rượt theo thật ra nó không chạy nhanh lắm nhưng thật sự không ai đủ can đảm để chụp đuôi nó lại. khi nó chui vao hang thì mới hò nhau kéo đuôi nó lại. 1 phát đạn rồi thêm 4 phát nửa vẩn không lôi ra đc. té r5a nó trúng nhièu phát vào đầu cổ đã chết rồi nhưng quán tính 2 chân trước banh ra nên dù 4 người ra sức keo vẩn không chuyển..sau đó chỉ lấy doạn tre chọt vào và nhẹ nhàng kéo ra khêng về lột da..hehe cái món thịt KỲ ĐÀ chỉ ươp với bột nghệ và muối bột ngọt sau đó nướng lên bếp mở nhiểu xèo. .xèo. thơm nức lổ mũi. khi ăn nó rất mềm dòn chứ không dai... các bác Ạ!
Logged
vanson307
Thành viên
*
Bài viết: 388


« Trả lời #496 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2014, 01:10:05 pm »

  Bạn súng cối to ơi, tại dẫy Đăng rech biên giới Kam, Thái tuy nguy hiểm vô vàn nhưng cũng lắm thứ đáng gọi là đặc sản nhỉ. Nghe lính trên đó bảo ngoài ngũ gia bì còn có cả sâm không biết là loại gì, còn có thứ rau, lính mình gọi là rau ngót rừng, hái về nấu canh không cần cho mỳ chính cũng ngọt lừ. Nghe canong kể truyện tự dưng ký ức cũ tưởng đã quên hẳn mất rồi lại ùa về.
chào anh VĂN SƠN 307. CA NON chỉ biết NGŨ GIA BÌ thì nhiều, còn rau ngót thì được ăn chứ chưa đi hái. mấy anh lính củ mổi lần đi về đơn vị thì ghé hái. nghe đâu chổ C2 CAO XẠ xuống gần thôi? vụ này phải hỏi VĂN VIỆT86 mỚi rỏ! còn SÂM thì em không rành. ĐV 13 ngày trước có anh AN C PHÓ anh này người NAM ĐỊNH thì phải ! 1 TAY SÚNG cự phách. chuyên săn bắn. và nấu CAO. Rất nhieu loại kể cả CAO từ vỏ cây BẰNG LĂNG chỉ để uống đau bụng??! chưa nghe nói đến SÂM?
 NÓI VỀ ĐẶC SẢN thì theo em có lẻ là KỲ ĐÀ mới xứng đáng gọi đặc sản.khoảng tháng 2 trở lên rừng bắc đầu vào mùa khô . đặc biệt rừng nhiều cây gổ bằng lăng, giống này nhiều bộng nên KỲ ĐÀ chọn làm nhà rất lý tưởng để đón các cô nàng. tiêng kêu ...kẹt ..kẹt kéo dài như nghiến răng ấy vô tình làm hại các chàng trai.
bọn em sau khi đi tuần đương ống xong khoảng 9 giờ  là đi tìm kỳ đà, cứ theo tiếng gọi tình yêu ấy. tìm đến cây nào có dấu chân chàng trên vỏ cây . xát định vị trí bộng và nhóm tí lửa un khói,vài phút sau tự động vọt ra và chôp đuôi hehe . cực chẳng đả mới dùng dến viên đạn nếu chụp không đc. có lần băt 1 con 36 kí. tốn 6 viên AK . LÝ DO anh chàng này to con , bị 1 viên vào chân trước cố chạy vào hang đất dưới 1 lùm tre, 4 anh lính rượt theo thật ra nó không chạy nhanh lắm nhưng thật sự không ai đủ can đảm để chụp đuôi nó lại. khi nó chui vao hang thì mới hò nhau kéo đuôi nó lại. 1 phát đạn rồi thêm 4 phát nửa vẩn không lôi ra đc. té r5a nó trúng nhièu phát vào đầu cổ đã chết rồi nhưng quán tính 2 chân trước banh ra nên dù 4 người ra sức keo vẩn không chuyển..sau đó chỉ lấy doạn tre chọt vào và nhẹ nhàng kéo ra khêng về lột da..hehe cái món thịt KỲ ĐÀ chỉ ươp với bột nghệ và muối bột ngọt sau đó nướng lên bếp mở nhiểu xèo. .xèo. thơm nức lổ mũi. khi ăn nó rất mềm dòn chứ không dai... các bác Ạ!
  Chào các Bác khách xa gần ghé chơi ngôi nhà chung của lính rừng núi Đông bắc K( f307). Bạn sungcanong nói vừa đúng Cheesy, lại vừa không hẳn đúng về cái vụ ăn thịt con Kỳ đà đó nghe. Mãi về sau này, những năm 1986/1989 thì có lẽ món thịt Kỳ đà như lời kể của sungcanong là đúng. Nhưng những năm mới giải phóng Campuchia, khi nạn diệt chủng của Pôn Pốt, khi những trận đánh lớn của bộ đội ta tiêu diệt rất nhiều tên địch thì vấn đề xác chết cả của địch và dân thì cứ mặc kệ cho tự nhiên, môi trường tự xử lý. Mà giống Kỳ đà lại là một nhân viên rất mẫn cán về vệ sinh môi trường, chúng xơi tất bất kể là địch hay dân. Có lẽ được chứng kiến và được nghe kể lại lên lớp lính của vanson307 không hâm mộ món ấy lắm mặc dù thịt nó trắng như thịt gà và rất ngon.
        Anh bạn duyhong còn có câu chuyện về kỳ đà nơi ngầm Xaraem hay lắm, hôm nào bạn ấy kể đảm bảo rợn tóc gáy và hết muốn ăn thịt Kỳ đà luôn......
Logged
SungCANON
Thành viên
*
Bài viết: 460


« Trả lời #497 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2014, 03:12:39 pm »

Trích dẫn từ: vanson307 link=topic=22396.msg477621#msg477621 date=1400599
[/quote
  Chào các Bác khách xa gần ghé chơi ngôi nhà chung của lính rừng núi Đông bắc K( f307). Bạn sungcanong nói vừa đúng Cheesy, lại vừa không hẳn đúng về cái vụ ăn thịt con Kỳ đà đó nghe. Mãi về sau này, những năm 1986/1989 thì có lẽ món thịt Kỳ đà như lời kể của sungcanong là đúng. Nhưng những năm mới giải phóng Campuchia, khi nạn diệt chủng của Pôn Pốt, khi những trận đánh lớn của bộ đội ta tiêu diệt rất nhiều tên địch thì vấn đề xác chết cả của địch và dân thì cứ mặc kệ cho tự nhiên, môi trường tự xử lý. Mà giống Kỳ đà lại là một nhân viên rất mẫn cán về vệ sinh môi trường, chúng xơi tất bất kể là địch hay dân. Có lẽ được chứng kiến và được nghe kể lại lên lớp lính của vanson307 không hâm mộ món ấy lắm mặc dù thịt nó trắng như thịt gà và rất ngon.
        Anh bạn duyhong còn có câu chuyện về kỳ đà nơi ngầm Xaraem hay lắm, hôm nào bạn ấy kể đảm bảo rợn tóc gáy và hết muốn ăn thịt Kỳ đà luôn......
haha giống kỳ đà ăn xác thối ai cũng biết anh ạ! nhưng khi tiêu chuẩn có lúc 14 con người 1 bửa ăn không đầy 1 lon thit hộp thì có ai mà không dư can đảm?!! nói thật đơn vị nào không biết chứ lính C13 bọn em  thì thiếu thực phẩm lắm lý do lúc nào cũng có 3 tổ chốt   nên không thể định lượng đúng đc. còn thực phẩm thiên nhiên KỲ ĐÀ em thấy không ai từ chối món đặc sản mà thiên nhiên ban tặng đc..hehe
ở PRET VI HIA từ năm 1986 về sau. việc địch tình " bằng không" nên tăng gia cải thiện là chính. có 1 câu chuyện BẮT CÁ trên sân bóng và bải cỏ tranh tăng gia nửa anh và các bác ạ. em xin kể sau .. nhường sân chơi cho mọi người..! bạn VĂN VIỆT 86 DẠO NÀY đi phép lâu thế.
Logged
ngoc180561
Thành viên
*
Bài viết: 556


« Trả lời #498 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2014, 07:56:06 pm »

Tháng 4/1984, sau khi đánh xong chiến dịch M1-1984, e bộ 94 và các c trực thuộc chốt ngay chân 547 còn các d thì chốt trên dông 600 từ 547 kéo dài đến trục 30. C15 lúc này đóng quân kề bên e bộ có nhiệm vụ trực chiến và đi phối thuộc với các đơn vị bạn trên dông 600. Vị trí e bộ 94 đứng chân ở thung lủng 547 trước đây là cứ của f612 và f616 của Pôn Pốt, tụi nó cũng có tăng gia như nuôi gà, trồng rau lang, đu đủ; nhưng những vị trí ngon lành đó các phòng ban của e bộ chiếm mất rồi. Dưới chân 547 có con suối nhỏ chảy qua, dọc 2 bên bờ suối cây cỏ mọc xanh tốt. Hàng ngày các tiểu đội tự phân công người đi cải thiện thêm rau xanh, chủ yếu là rau tàu bay. Mùa mưa nên rau tàu bay mọc nhiều, nhưng vì cả e bộ lẫn các c trực thuộc càn quét hàng ngày nên lượng rau rừng ngày cũng cạn kiệt, phải đi xa hơn mới có. Hôm đó đến lượt mình đi cải thiện, đi dọc suối gần đơn vị thì chỉ còn mấy bụi lút chút vì đã bị càn đi quét lại nhiều lần, mình quyết định đi xa hơn để tìm. Bỗng nhiên mình phát hiện trước mặt mấy cây rau tàu bay thật xum xuê cao đến tận ngực, mừng  húm tiến đến nhưng vẫn phải cảnh giới mìn, lính công binh mà, mình bỗng giật mình khi thấy xác 2 thằng Pốt đang phân hủy nằm ngay vị trí mấy cây tàu bay, thì ra nhờ 2 cái xác này mà mấy cây tàu bay còn sống sót lại, mà cũng có khi nhờ chất nước trong cơ thể đang phân hủy của 2 thằng Pốt mà mấy cây tàu bay này mới tốt xum xuê như vậy. Thấy cũng ghê ghê nhưng cuối cùng mình cũng tặc lưỡi chơi luôn. Trưa về mấy thằng trong tiểu đội cứ tấm tắc khen mình kiếm đâu được rau xanh tốt vậy, mình chỉ tủm tỉm cười nói là chịu khó đi xa kiếm thôi, mình mà nói ra chắc tụi nó móc họng ói ra hết. Chuyện này bây giớ mới kể ra đó. Bí mật nghe các bác.
Logged
SungCANON
Thành viên
*
Bài viết: 460


« Trả lời #499 vào lúc: 21 Tháng Năm, 2014, 09:34:47 pm »

Tháng 4/1984, sau khi đánh xong chiến dịch M1-1984, e bộ 94 và các c trực thuộc chốt ngay chân 547 còn các d thì chốt trên dông 600 từ 547 kéo dài đến trục 30. C15 lúc này đóng quân kề bên e bộ có nhiệm vụ trực chiến và đi phối thuộc với các đơn vị bạn trên dông 600. Vị trí e bộ 94 đứng chân ở thung lủng 547 trước đây là cứ của f612 và f616 của Pôn Pốt, tụi nó cũng có tăng gia như nuôi gà, trồng rau lang, đu đủ; nhưng những vị trí ngon lành đó các phòng ban của e bộ chiếm mất rồi. Dưới chân 547 có con suối nhỏ chảy qua, dọc 2 bên bờ suối cây cỏ mọc xanh tốt. Hàng ngày các tiểu đội tự phân công người đi cải thiện thêm rau xanh, chủ yếu là rau tàu bay. Mùa mưa nên rau tàu bay mọc nhiều, nhưng vì cả e bộ lẫn các c trực thuộc càn quét hàng ngày nên lượng rau rừng ngày cũng cạn kiệt, phải đi xa hơn mới có. Hôm đó đến lượt mình đi cải thiện, đi dọc suối gần đơn vị thì chỉ còn mấy bụi lút chút vì đã bị càn đi quét lại nhiều lần, mình quyết định đi xa hơn để tìm. Bỗng nhiên mình phát hiện trước mặt mấy cây rau tàu bay thật xum xuê cao đến tận ngực, mừng  húm tiến đến nhưng vẫn phải cảnh giới mìn, lính công binh mà, mình bỗng giật mình khi thấy xác 2 thằng Pốt đang phân hủy nằm ngay vị trí mấy cây tàu bay, thì ra nhờ 2 cái xác này mà mấy cây tàu bay còn sống sót lại, mà cũng có khi nhờ chất nước trong cơ thể đang phân hủy của 2 thằng Pốt mà mấy cây tàu bay này mới tốt xum xuê như vậy. Thấy cũng ghê ghê nhưng cuối cùng mình cũng tặc lưỡi chơi luôn. Trưa về mấy thằng trong tiểu đội cứ tấm tắc khen mình kiếm đâu được rau xanh tốt vậy, mình chỉ tủm tỉm cười nói là chịu khó đi xa kiếm thôi, mình mà nói ra chắc tụi nó móc họng ói ra hết. Chuyện này bây giớ mới kể ra đó. Bí mật nghe các bác.
nhưng mà ..hỏi thật lúc đó bác có ăn không chứ???ăn rồi có ai .. sao không? hehe " VẬT CHẤT KHÔNG MẤT ĐI MÀ CHỈ BIẾN TỪ VẬT NÀY SANG VẬT KHÁC "  hé hé.. bác VÂN SƠN 307 là lính TRIỀU ĐÌNH nên AN TOÀN THỰC PHẨM trên hết. còn như tụi em ở CHÙA kể cả nước uống củng ... có gì dùng nấy! nước mưa chứa trong hồ đả mấy mùa thu roi , trùn <giun> đỏ nằm phơi xác cung nấu ăn uống . không dám PHÍ 1 giọt nào. tội nghiệp thật các bác ạ
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM