Bác vanson307 và bạn vanviet86 nhắc đến chuyện nấu rượu, mình cũng xin tham gia tí cho vui:
Thời gian 79-83, khi e94 còn đóng quân trong nội địa, gạo cấp cho các d hoặc c trực thuộc được quản lý tương đối chặt chẻ, quản lý nào ma lanh thì thỉnh thoảng mới thừa ra ít gạo đem ra phum đổi xì ke để chén. Sau khi đánh xong chiến dịch M1-1984, e bộ 94 chốt lại ở ngay chân 547 còn các d thì chốt trên dông 600 từ 547 kéo dài đến trục 30. Thời gian này việc cấp phát lương thực - thực phẩm không như trước đây: xe vận tải của Hậu cần QK chở lương thực, thực phẩm thẵng đến các c, cứ mỗi c đổ cho vài xe, kho thì không có (chốt mà), gạo cứ thế chất đấy nóc hầm quản lý + y tá thay cho đất, số lượng cũng không quản lý chặt chẻ lắm. Lúc này lính ta ăn toàn gạo nhập của Úc, Nhật (gạo này hình như của chính phủ các nước viện trợ cho nhân dân Kampuchia, nhưng mình lấy cấp cho lính ăn rồi trả lại bằng gạo chở từ Việt Nam sang sau). Ăn đúng tiêu chuẩn 7 lạng/ ngày vì không bị bớt xén (quản lý lấy bán cho ai?), nên cơm dư ê hề. Đại đội mình bày ra trò nấu rượu. Men thì gởi mua ở Choam Kh'san hoặc Tàbeng, cơm nấu cả nồi quân dụng để nguội ủ men rồi cho vào thùng nhôm 200L đựng nước uống rồi ủ kín lại, 3-4 ngày sau vớt cả nước lẫn cái ra chưng cất + ngưng tụ bằng lò tự chế đắp bằng đất là ra rượu. Mình nhớ tối đến ca gác, mình với tay Sương lính đợt 1/82 Quãng Nam đột kích thùng đựng cơm rượu đang ủ (đặt ở hầm c bộ), Sương cảnh giới còn mình thì lấy cái xông nhôm đựng cơm, rón rén mở thùng, đè cơm xuống múc lấy nước rượu thô đang lên men, rồi lại múc nước lạnh đổ bù vào cho khỏi bị phát giác, cột thùng lại, xong 2 thằng ra chỗ gác ngồi chén. Khà! Quá đã! Bây giờ bia rượu ê hề, nhiều khi đối tác mời nhậu còn từ chối chứ khi ấy chén rượu thô thôi mà bây giờ vẫn không sao quên được.
Tiếp câu chuyện với NGỌC cho vui. Những trận liên hoan mà rượu uống say ngất ngây tại Preahvihear tuy ít nhưng cũng có. Nhất là những năm sau này tình hình chiến sự tại khu này đỡ căng thẳng hơn. Những dịp 22/12, tết nguyên dán là những dịp thưởng dễ bị say nhất,. Mình nhớ tết năm 83/84 mình cùng Ngọc, Khánh ghẻ( Quy nhơn) lên k1/95 chơi. Mình nhớ anh bạn tên là Hùng( hiện là đai tá tỉnh đội trưởng thì phải) mang ngay một can 20 l đặt xuống ngay cạnh mâm, tuy tửu lượng của mình cũng tạm được nhưng trước sự chân thành dữ dội của cánh bộ binh cuối cùng mình đã gục ngã theo một cách đau đớn và cũng ảnh hưởng tới môi trường nhất, số là sau khi được một anh bạn n++....mời thì mình hy sinh, vừa nốc cạn ly rượu đó xong thì như có một lực rất mạnh từ trong bụng, ruột, hay dạ dày đã chiến thắng được những nỗ lực tuyệt vọng của mình nhằm giữ lại. Thế là rượu, thịt..v v và vv cứ thế tự do tuôn ra, phun ra thì đúng hơn, đám bạn rượu cùng bàn vừa cười sằng sặc vừa rẽ sang các hướng để không bị dính vào " hỏa lực", sau đó mình đổ gục xuống như một cây chuối cho mãi tới tận nửa đêm mới mò về được đơn vị. Cho đến nay mấy chục năm rồi nhưng mình vẫn không quên được vết đen " lý lịch" rượu ấy của mình, thật là xấu hổ.