Cám ơn các bác nói dùm. Dù sao yta ở VN nhiều hơn ở ngoại quốc (tính luôn lúc ở bên K.), nên tiếng Việt làm sao quên được chứ. Nói thiệt, ai mới đi ngoại quốc 2 tới 5 năm mà nói ngọng tiếng Việt hay quên tiếng Việt thì em không thể tin được các dạng này. 99% trường hợp này là bày đặt làm bộ nói lớ lớ cho nó Tây. Tây cũng như mình thôi chứ có gì mà giả giọng của họ chứ?? Ngoài ra là lòng tự ái dân tộc Việt nữa, em thì thấy tiếng Việt tuyệt vời (tuy yta gốc người Tiều).
Sở dĩ yta vẫn còn nhớ tiếng Việt vì yta vẫn thường suy nghĩ bằng tiếng Việt, nói chuyện ở nhà và bạn bè Việt thì xài tiếng Việt, khi đi làm mới dịch ra tiếng Anh. Và thú thiệt tiếng Anh yta còn phải học thêm nhiều lắm (đây là sự thật không phải khiêm tốn đâu), thông suốt (mastering) và sử dụng 1 cách có hiệu quả 1 ngôn ngữ rất là khó. Rất nhiều khi yta coi phim Mỹ & Anh không hiểu gì hết (hehehe ... trong khi đó coi phim Việt Nam hiểu ráo trọi), nhất là mấy phim có luật sư cãi ngoài tòa hay đụng tới bác sĩ trong nhà thương hay lính tráng hò hét với nhau trong các phim chiến tranh v.v... Trong chỗ làm thì chỉ cần nói được ngành chuyên môn của mình là mưu sinh được, còn mấy đứa Úc nói qua chuyện khác thì có vài chuyện em mù tịt, nghe chữ đực chữ cái
. Bên Úc này, người Việt nói rành tiếng Anh đa số là tụi nhỏ sinh ra ở Úc, còn những người sanh ra ở VN qua Úc sinh sống thì rất ít người sõi tiếng Anh, còn phần đông tiếng Anh ba mớ (như yta chẳng hạn), khoảng 10-20% (hoặc hơn nữa) Việt kiều ở Úc không biết nói tiếng Anh hoặc nói được chữ một "OK" "Yes" "No" "Correct" ..., nhất là các bác lớn tuổi trên 60, dù là họ đã sống ở Úc cả 20-30 năm! Có việc cần tiếng Anh thì thường phải có con cháu hay mướn phiên dịch theo. Đây là sự thật đáng buồn các bác à.
Còn các đấng con nít ở ngoại quốc thì yta thấy mình chỉ sợ bọn chúng không nói được tiếng Việt thì ông bà cha mẹ khó có mối liên lạc gắn bó với con cháu, con cháu không học được kinh nghiệm của người Việt lớn tuổi, còn chuyện bọn chúng trao đổi nhau bằng ngoại quốc thì không cản được. Yta thấy nhà nào có trẻ con nói được tiếng Việt thì rất cảm phục cha mẹ của họ (cha mẹ thường là quý trọng việc giáo dục của con cái). Ở Úc và Mỹ có lẽ hơi khác một vài nước châu Âu như Pháp và Đức, ở Úc & Mỹ họ ủng hộ đa văn hóa (multi-culture) cho nên tất cả đặc thù về dân tộc được hoan nghinh tối đa, kể cả ngôn ngữ của họ. Có nhiều vùng viết luôn tiếng của dân tộc trên bảng hiệu cũng không rày rà gì hết, đi học mà trùm đầu (đạo Hồi) (miễn chừa mặt ra cho biết ai là ai) và giữa trưa quỳ gối hướng về Mecca lạy lục đọc kinh Koran cũng không sao.
Dạo này em bận quá nên hôm nay mới vào đây . Thấy hay nên muốn chút ý kiến tham gia .
Trước tiên , em xin hoàn toàn đồng ý với bác y tá . Cách nghĩ của em cũng giống bác ... đến 98%
Suy nghĩ của em thì hơi cực đoan 1 tý ! Nói thật với các bác ! Sang đến đây cái yêu nước , tự hào dân tộc trong em nó mới bắt đầu hình thành rõ rệt , lúc ấy 2 từ Việt Nam sao nó đáng yêu , đáng trân trọng đến vậy . Cũng như các bác CCB ở đây , em cũng tham gia quân ngũ , cũng chiến đấu ở BGPB ... Nhưng thực lòng mà nói ! Lúc đó em chỉ làm nghĩa vụ b/t của 1 công dân tham gia bảo vệ Tổ Quốc ... Chứ không nghĩ tới 2 chữ Tổ Quốc và Việt Nam sâu sắc như khi sang tới đây .
Ở đây em chỉ xin nói ngắn , khoanh gọn trong vấn đề : Tiếng Việt !
Em thấy là : Bất kỳ với lý do gì đi nữa , ai đã là người Việt thì phải biết Tiếng Việt ... Dĩ nhiên đối với trẻ nhỏ sinh ra và lớn lên ở nước ngoài thì người đáng bị trách không phải là chúng nó mà em nói thẳng là BỐ , MẸ chúng nó . Em không chấp nhận bất cứ 1 lời giải thích hoặc ngụy biện nào ... Em nói thẳng : "BỐ , MẸ mà không dạy hoặc vì bất kỳ lý do nào đó để con cái không biết Tiếng Việt tức là họ đã hại con họ ... " Em không nhận xét về người nước này nước nọ ... nhưng họ có 1 điều chung , cái này đối với dân tộc Việt Nam cũng vậy là : " đến anh còn không tôn trọng anh thì làm sao tôi có thể tôn trọng anh được" hoặc nói rõ hơn :"Anh không biết tiếng mẹ đẻ tức là anh không tôn trọng Tổ Quốc anh , đến Tổ Quốc của anh mà anh còn không tôn trọng thì ..." Các bác tự hiểu nhé ! Em dốt văn nên nghĩ được mà không biét dùng từ nào để diễn tả
Có mấy lời với bác hanoixanh thế này : Những gì bác phân tích về trẻ nhỏ VN không biết tiếng Việt ở trang 3 thì rất Logic , nhưng thực tế thì chỉ đúng 1 phần nào đó thôi .
Em xin nêu 1 thí dụ nhỏ về gia đình em để các bác thấy nhé ! Cũng như những người VN khác , em sang đây vì khi đó đất nước nghèo quá . Hồi đó cá nhân em thì không muốn đi đâu xa nhà , thậm chí xa HN em cũng không muốn , nhưng đã là người Việt thì chúng ta đâu chỉ sống cho bản thân ... Em nói ít mong các bác hiểu nhiều ! Đa phần người Việt ra nước ngoài đều đổi thành cầm tinh con trâu ... cày và cày ... Giàu rồi vẫn cày ... Nhiều người bảo : "tham" , nhưng theo em thì không phải , đấy là họ đang sống vì người khác ... Em cũng không ngoại lệ : cày , cày và cày ...Con em cho đi nhà trẻ từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tối mới đón về ... Về đến nhà , 2 vợ chồng nấu nướng để con mình nó biết "thế nào là đồ ăn VN" (đa phần trẻ con VN ở đây không thích ăn đồ VN , về vấn đề này hôm nào có thời gian em sẽ kể với các bác), vội vội vàng vàng để chúng nó ăn xong 7 rưỡi tối còn đi ngủ , sáng hôm sau 5 rưỡi sáng chúng nó đã phải dậy đánh răng rửa mặt và 6 giờ sáng đã phải tới nhà trẻ . Vậy các bác thấy con em có lúc nào được gần bố mẹ ? Chỉ chốc lát trong bữa ăn , 1 ngày nghỉ cuối tuần hoặc ngày lễ ... Vậy mà con em biết đọc , biết viết Tiếng Việt trước lúc đi học ở trường Đức , nhưng không phải vì vậy mà chúng dốt tiếng Đức hoặc học dốt . Về học lực thì các bác yên tâm đi ! Đứa lớn thì thuộc trong những đưa giỏi nhất lớp , còn đứa bé thì sinh năm 2001 nhưng đã học lớp 4 và là 1 trong 3 đứa giỏi nhất trường . 2 Đứa con em chỉ nói chuyện với nhau bằng Tiếng Việt . Nếu 1 người Việt nào đó nói chuyện với chúng bằng tiếng Đức thì ... hoặc là chúng nó không trả lời hoặc trả lời bằng Tiếng Việt . Việc này thì em cũng hơi lạ vì chưa bao giờ em bảo chúng nó phải làm thế cả , hình như "tự động" hay sao ấy !
Có lẽ cái "
Việt" đã ngấm vào máu chúng nó rồi .
Các bác biết khi thịt ba chỉ chấm nước mắm , con em nó nói gì không ? Chúng nó bảo :"thịt này phải chấm mắm tôm mới ngon! mà phải mắm tôm mang ở VN sang chứ mắm tôm đóng trong lọ không ngon" ...
Em nghe mà còn phải giật mình !
Muộn rồi ! Hôm nào có thời gian rảnh em sẽ xin tiếp chuyện với các bác !