ngocquyen C6
Thành viên
Bài viết: 891
|
|
« Trả lời #113 vào lúc: 23 Tháng Bảy, 2013, 12:02:07 am » |
|
Để tỏ lòng KÍNH TRỌNG và TRI ÂN CÁC LIỆT SĨ ĐÃ NGÃ XUỐNG VÌ BIÊN CƯƠNG CỦA TỔ QUỐC em xin viêt tiếp (Hồi ký trận đánh Đ1 772 của C5-C6-D2-E876-F356 ngatf 12/7/1984)
....Rồi tôi thấy mẹ tôi (Mẹ tôi mất 27/6/1981 âm lịch) trên mình mặc chiếc áo cánh nâu,người hơi khom,tay thò ra với nắm tay tôi ,miệng mẹ nói "con bình tĩnh xuống tới ngã ba thì con nhảy xuống"rồi mẹ từ từ đứng thẳng người,lùi xa dần...tôi khóc ,miệng goi "Me..mẹ...ơi" tay giơ lên để túm mẹ lại..Nhưng tôi thấy nặng quá, tay thì quà quà được mà mắt không nhìn thấy gì..Tôi cố gượng dậy nhưng nặng quá ,người thấy nhói đau..tôi thấy cảm giác ở trong đầu tôi đã tỉnh dần lại tôi mới biết là minh đang bị đất vùi còn nhìn thấy mẹ là trong cơn mơ mà thôi.tôi dùng hết sức lực còn lại kết hợp vói tay bới đất ,chân đạp đạp..tôi vùng lên được,ngồi nhỏm dậy,tay tôi dụi mắt nhìn thấy ánh nắng trói lòa ,theo phản xạ hai tay ôm mặt, mắt nhắm nghiền .tai tôi nghe loáng thoáng tiếng súng nẹt đẹt,rồi có tiếng người,một thoáng định thần tôi mở mắt ra,nhìn lên phía trên đỉnh đồi,thấy có nhiều người,rồi tiếng súng bộ binh nổ và có tiếng nói xì xồ dì đó..Rất nhanh,tôi xoay người ,ép mình vào mép hào vỡ lở bung bét quan sát,và nhận ra bọn lính tàu, chúng đi lại trên công sự , trên thành giao thông hào tay cầm súng, nhả đạn xuống đất ngay dưới chân chúng..Tôi đoán ngay là bọn chúng đang găm nốt số anh em của mình bị thương đang nằm dưới hào...Vừa căm thù quân khốn kiếp, vừa nghĩ nằm đây thì chỉ một lát nữa thôi mình cũng chung số phận như anh em...Không ..không đằng nào cũng chết ,trước khi chết thì cũng phải vài đứa đi theo mình..Một thoáng suy nghĩ và tay tôi với lấy khẩu AK gần đấy ,rồi nhặt vội hai quả lựu đan chày,một quả lựu đan cầu duỗi thẳng chốt rồi cài vào lỗ khuy áo ngực ,quần áo rách tả tơi bởi tôi nghĩ chưa chắc đã thoát được nhưng nếu bị bắt tôi sẽ dùng miệng khẽ cúi xuống cổ áo, cắn ,rút chốt quả lựu đạn cầu là xong...
Tiếp tục tôi ép mình vào thành hào lở loét ,nhằm vào tốp có 4-5 thằng nhả đạn . Bọn chúng bị bất ngờ,bổ nhàu xuống hào ,tôi chồm lên lia tiếp mấy loạt rồi tung một quả lựu đạn chày về phía chúng,tiếng lựu đạn nổ kèm theo đát đá bụi mù ,tôi nghe thấy tiếng ố ố ..Thừa cơ hội tôi nhảy phát lên thành hào tiếp tục nhả đạn về phía chúng đồng thời nhảy tụt xuống phía dưới.tôi nằm xấp xuống đất quay ngược súng lên trên bắn trả,bọn chúng hò nhau bắn tới tấp về phí tôi,nhận thấy bất lợi không có vị trí che lâp,nhanh như cắt tôi bật ngửa người lặn xuống phía dưới khoảng 2-3m thì bị chặn lại bỏi xác anh em mình ,lợi dụng làm điểm tỳ và vật che chăn tôi tiếp tục quay súng bắn trả lại chúng,đồng thời giật nốt quả lựu đạn chày tung về phí chúng rồi lại tụt nhanh xuống dưới.chúng xì xồ tay chỉ về phía tôi rồi tiếng đạn cày rít quanh tôi loạt xoạt.tôi vừa bắn trả chúng vừa tụt lùi sâu xuống dưới.người tôi bỗng thụt xuống ,tôi nhận ra đoạn hào cũ lúc gần sáng ,quan sát nhanh tôi thấy xác anh em hy sinh chồng đống ,la liệt,bùn đất nhầy nhụa máu,súng đan ngổn ngang... lúc này trên đầu tôi tiếng đan rít,tiếng lựu đạn nổ đất đá bay dào dào tôi cơ đông trong đoạn hào và tì vào mép hào phía trên tiếp tục bắn trả bọn chúng. Bỗng tôi nghe tiếng" quyền lựu đạn" theo phản xạ tôi thụt cả người xuống dưới hào,tiếng lựu đan nổ xé ngang mang tai rất may là trên măt giao thông hào.đất đá chùm lên người, tôi vùng đậy ,đầu đang lắc lắc để đất rơi xuống thì nhìn sang trái thấy thằng TRÍ trung đội 2 cùng c6 với tôi quê nó ở xã thạch cầu, huyện gia lâm hà nội nhập ngũ tháng 8/82 cũng đang bắn trả lại bọn chúng. Tôi lao tơi chỗ nó hai anh em nhìn nhau trong ánh lệ nghẹn ngào .lúc này có vẻ địch đuổi để bắt sống chúng tôi chăng một thoáng suy nghĩ vì thấy chúng tản sang hai bên chứ không tập trung tất cả từ trên xuống nữa. hai anh em không kịp nói vói nhau lời nào tựa lưng về nhau quay mặt sang hai bên tiếp tục nhả đạn,đồng thời rút lui ,loanh quanh trong đoạn hào cũ dập nát vì đạn pháo. Hai anh em đang xoay sở bắn trả bọn chúng thì thấy thằng BẢO ,thượng sĩ trung đội trưởng trung đội 1 cùng c6 quê phú thọ nhập ngũ 8/82 bò , chạy từ phía đầu hào ngược lai chỗ chúng tôi.BẢO nói nhanh ''rút thôi bọn nó xuống đông lắm". Thằng trí nói lại "rút đường nào" vì lúc này chúng tôi đang loay hoay trong đoạn hào hẹp hình vòng cung, mà đan tiểu liên bọn chúng bắn đan chéo trên đầu ba anh em chúng tôi. không kịp nghĩ tôi nhặt nhanh quả lựu đạn cầu tung lên trên về phía chúng ,chớp mắt không thấy đạn bay TRÍ ,BẢO cũng nhổm dậy tung lựu đan theo.lập tức tôi nhỏm dạy tì vào tả ly tiếp tục bắn,rồi cơ động trong đoạn hào .Tình cờ liếc nhìn tôi phát hiện thành hào phía dưới vỡ tung tạo thành lối đi không rõ lắm ,nhưng nó hơi giống ngã ba giao thông hào.lúc này trong đầu tôi lai hiện về câu nói của mẹ tôi trong mơ "Xuống tới ngã ba thì con nhảy xuống" tôi nghĩ "có lẽ là đây sao? sự thật trăng?" nhưng cùng đường rồi ,tôi đưa tay giật quả lựu đạn cầu cài ở lỗ cúc áo ngực lúc rút xuống ném về phía chúng đồng thời hô to "TRÍ,BẢO NHẢY XUỐNG" hai thằng đang bắn nghe thấy tiếng hô của tôi rồi nhìn tôi ba anh em cùng nhảy .tụt xuống khoảng chục mét dì đó tôi chạm vào một xác đồng đội trên người không có một mảnh vải tre thân ,nằm nghiêng cong theo kiểu úp thìa ,đầu quay xuống dưới ,chân quay lên trên .tôi bò ,tụt xuống sát anh ta lấy tay lật người nhưng anh hy sinh đã lâu nên người đã cứng tôi nhìn vào mặt thì nhận ra tiểu đoàn phó PHẠM MINH KÝ.tôi ngậm ngùi trong dây lát và thò tay kéo cây chuối nhỏ gẫy nát bên cạnh phủ lên người anh.đang phủ đến tàu lá thì một đường đạn xoạt xoạt chúng cây chuối ,tôi vội bỏ lại anh nhảy phất xuống dưới theo thằng TRÍ thằng BẢO. Lúc này ba anh em tôi đã tụt xuống dưới cách khá xa bọn chúng ,nhìn lên không thấy bọn chúng đuổi theo mà chỉ có tiếng tiểu liên và tiếng đạn bắn đuổi theo không chính xác. cuối cùng cả ba anh em cũng mò mẫm tụt được xuống suối cụt .xuống tới nơi nhìn cảnh tương thảm hại :bạt ngàn thương binh tử sĩ nằm la liệt khắp các nền đá dưới suối..Ngán ngẩm quá chúng tôi bảo với nhau dại mồm mà nó gọi pháo thì hậu quả khôn lường.rồi tôi xách súng đến gần anh em' mồn hô anh em tản ra tìm chỗ lấp không có pháo nó bắn thì chết cả lút bây giờ" đồng thời dìu đỡ một số anh em thương binh vào các khe đá nằm nghỉ.Lúc này tôi đã thấm mệt ,tôi ngâm mình dưới nước bơi trườn theo các khe đá xuôi ra phía ngoài.Được một đoạn thì thấy ánh nắng chiếu dọi tôi ngước nhìn lên thì thấy 685 soi gương rõ mồn một.nhận thấy nguy hiểm tôi ép mình chìm dưới nước ,đầu chui vào khe đá tay vẫn lăm nhăm khẩu AK chờ tối rồi tính tiếp ...Lúc này tôi đoán khoảng 2-3 giờ chiều gì đó
HẾT
XIN CẢM ƠN CÁC BẠN và XIN KÍNH CẨN NGHIÊNG MÌNH TRƯỚC VONG LINH CÁC LIỆT SĨ !!!
|