Bên Nga không có xe chở quân. Nhưng bên Đức thì phát triển, cả xe chở quân BTR/APC và tính năng từ xe trợ chiến bộ binh BT sẽ kết hợp thành BMP, xe chiến đấu bộ binh.
Nhưng BT không tiến theo hướng đó, xe gây ấn tượng mạnh trong chiến tranh Tây Ban Nha và phát triển thành xe tăng hạng trung T-34 lừng danh thiên địa. Về T-34, chúng ta biết thế giới hiện đại có một thằng chó điên chỉ sống bằng duy nhất là cám lợn, đấy là con M1Ax bị đạn 20mm của M2 bắn xiên động cơ, nó chi xiền cho Discovery làm cám, xưng số 1 hoàn cầu
Thế nhưng chỉ dám xưng số 1 hiện tại, còn "số một mọi thời đại" thì cám lợn nhường cho T-34, cúi đầu trước 1 người để hơn muôn người là thủ thuật ... lợn chúa
T-34 và Panzer IV là hai xe tăng đúng nghĩa đầu tiên của thế giới. Dân nói tiếng ANh khoe các xe xích của họ WW1 là xe tăng
ấy là vì lợn các loại không biết xe tăng là gì, BMP có pháo to tháp quay, Msta và PzH2000 cũng thế, nhưng không phải là xe tăng.
Xe chở quân nổi tiếng của Đức Schützenpanzerwagen 251 là điển hình cho BMP, Schützenpanzerwagen = xe vận tải bọc thép. Xe có nhiều bản phát triển theu những yêu cầu khác nhau, và có thể coi là BMP đầu tiên trên thế giới, được trang bị cho những quân đoàn bọc thép, trong những quân đoàn này có những đơn vị bộ binh "quân tiên phong" và "quân xung kích" dùng xe này, bên cạnh đó là bộ binh đi xe tải thường và các sư đoàn xe tăng .
Tuy vậy, tính năng trợ chiến của xe còn yếu, thật ra là nếu chở quân thì không có chỗ đặt súng, nếu chở súng thì không có chỗ quân ngồi, như M113. Chính xác ra thì trừ bộ xích, các xe này na ná như BTR-152. Như thế, ở điều kiện thảo nguyên Nga thì BTR-152 đi tốt hơn, nhanh hơn, ít phải thay xích hơn, ở điều kiện ruộng Vịt thì Half Track có thể hơn tính dã chiến. Nhưng thực tế, các Half Track cụ thể này khi lội ruộng rất khó lái, bệnh truyền kỳ thừ hồi mới đẻ WW1, đơn giản là bánh hơi dùng để lái lại chỉ bám đường ô tô, không bám bùn như xích.
Xe có cấu hình half track, xe nửa xích, xích để chở nặng đi lầu như BMP và xe tăng, còn bánh trước để lái một cách rẻ tiền hơn là xe tăng, dùng bánh hơi. Cấu hình bố trí xe như vậy rất giống ô tô và thực chất là cái ô tô thay bánh sau bằng xích.
Giáo dầy 8mm thường, 12-14mm trước. Xe cũng có giá súng máy MG42. Vào hồi WW2, thì có thể súng máy MG42 oai như 30mm liên thanh, nếu như thế thì đây là BMP. Nhưng nói đúng ra, thì đây là BTR có tính dã chiến cao.
Xe nặng khoảng 7-8 tấn, tùy cấu hình mà trọng tải khác nhau, đến tấn rưỡi.
http://www.wwiivehicles.com/germany/half-tracks/sdKfz-251.aspCũng như BTR-152/M113, Schützenpanzerwagen 251 khi mang súng thì xe hết chỗ quân ngồi. Vậy nên, hóa ra vào thời BMP-1, thì Mèo Hoang không có BMP, mang BTR đi đánh nhau với BMP, rồi la làng "nó lấy thịt đẻ người em, em là hạng BTR"
Lý luận chung của các liệt não.
Kể ra người Nga thiết kế xe cũng tài, chỉ nặng hơn M113 có 1 tấn, mà có cả chỗ quân ngồi, có cả chỗ đặt pháo, lại giáp tốt gấp 3. Các bạn không cần nghĩ nhiều cũng thấy, bệnh cao là bệnh truyền thống của xe Mỹ, BMP được tuyên cao đến 2,1 mét, nhưng đó là cái tháp pháo nó bé tí. Tính từ gầm đến nóc thân xe cao có 1,5 mét, thân xe bé, diện tích nhỏ, nên giáp dầy, và thiết kế mũi đặc trưng cho xe giáp nhẹ, với dốc thành nằm ngang hơn là phần dưới của nó.
Xe M113 và M2 cao đến 2,2 mét và hơn nữa phần này, vỏ rộng như thế, không dàn mỏng giáp ra thì thành tầu hỏa chỉ đi được trên ray. Đã mỏng, lại làm giáp ngu, độc dốc trên mũi dưới mũi bằng nhau chằn chặn. Đã thế lại làm giáp nhôm, đúng nguyên tắc chỉ đỡ đá rơi cây đổ, chứ không đỡ đạn xuyên, mà sao ở Mỹ thông thái đến thế không có ai bảo siêu tăng M1A1, M1A2 làm giáp nhôm đi chơ tiên tiến siêu quần toàn diện.
Ấy nhưng lấy tham số ở đâu ra để phân biệt chỗ nào là dốc trên mũi, chỗ nào là dốc dưới mũi
Tất nhiên, chúng ta biết đó là kết quả nghiên cứu công phu, dựa trên các báo cáo mặt trận chính xác, đưa ra được tỷ lệ các vết trúng đạn chính xác. Ở thế giới chó điên, toàn chó sủa lợn kêu, đấm ngực thùm thụp, nói phét một tấc đến giời, báo cáo không có, mà toàn văn la liếm của bồi lưỡi bồi mõm, thì lấy đâu ra thống kê đó để phân biệt định nghĩa đâu là "dốc thành", tức dốc trước trên thân xe.
Chỉ cần so sánh rộng ra là biết được những tính chất của các xe hiện đại.
Chúng ta đã thấy, một điều khó khăn với các nhà thiết kế xe tăng là phân biệt đâu là phần trên mũi, đâu là phần dưới mũi, để bố trí giáp khác nhau. Nghiên cứu này chỉ thực hiện được vì trong WW2 Nga và Đức có những báo cáo chi tiết theo điều lệnh về các vết đạn, có cả ảnh đi kèm, từ đó đưa ra xác suất trúng đạn vào các vị trí và hướng đạn rơi vào đó, điều này cũng được nghiên cứu công phu từ địa hình, địa vật tự nhiên và các kết quả bắn tập thời bình. Điều này không thể có ở các xứ chó điên lợn thối, mà chung quy cũng chỉ là dối trá lừa mị.
Có nhiều cách bố trí giáp, BMP chọn cấu hình giáp nhẹ. Phần dưới mũi khi đã phân biệt được thì nó rất ít trúng đạn mạnh, vì quân địch bị che đất, thường chỉ dùng như một mặt trượt vượt dốc. Phần trên mũi gọi là dốc thành, là phần chiu đựng lớn nhất của BMP, trong khi ở MBT phần cần chịu nhất là trán tháp pháo. BMP cũng gặp đạn xiên mạnh vào trán, nhưng trán nó nhỏ, diện tích ít, dễ làm dầy.
Dốc thành của BMP-1 bố trí để có hiệu quả của giáp phức hợp mà lại đơn giản, nó có một cái tấm chắn sóng dùng trong bơi vượt sông, tấm này có tác dụng phân tán năng lượng xuyên trước giáp chính như là giáp phức hợp. Giáp chính dầy 33mm, nghiêng 30 độ, độ dầy tương đương gấp đôi là 66mm. Giáp nghiêng còn làm năng lực xuyên phân tán, nên độ dầy tương đương không phải là gấp đôi.
Giáp BMP làm bằng thép cán (không phải đúc) và không phải thép cán tiêu chuẩn RHA, thép cán tiêu chuẩn là CT3, loại thép mềm nhất mà người ta dùng, nó mềm để dễn uốn, cắt, đập.... ngoài hiện trường và trên giàn dáo, gọi là "thép xây dựng". Còn thép làm giáp là thép mangan-carbon cao, nó rất cứng, dai, nó có độ cứng của thép công cụ và độ dai cao hơn thép làm búa. Tháp carbon mangan không quá đắt, có thể có nhiều xe, ví dụ về nó là cái choòng Tầu hay Phú Lãng Sa hay có ở các mỏ than nhà ta. Ví dụ nữa về thép mangan carbon cao là ray tầu hỏa, nó cứng như thế nào thì cứ thử xem, nhưng cái đó carbon nhiều hơn chút và gọi là gang cầu, khá ròn so với thép cán nóng.
đã là hơn 66mm rồi, lại nhân tỷ số thép cán tiêu chuẩn, so với cái con số xông xênh bán rẻ của M113 là 22mm x 1,4=30mm (1,4 là tỷ số góc 45 độ), ra tỷ số là bao nhiêu đây ? Đấy là chưa nói, nếu M113 thuyết phục được M1A1, M1A2 dùng nhôm làm giáp, thì mới đổi 33mm nhôm ra 22mm thép cán tiêu chuẩn RHA, còn nếu không thì khó tin lém.
Gáp T-34 cũng loại thép này, dầy hơn BMP ở mặt trước, nhưng những mặt khác của T-34 không dầy bằng điểm này của BMP-1.
Cái chính nữa lại định nghĩa thế nào là giáp BMP, mỏng bằng cái mũ sắt cũng là giáp, xe tăng MBT cũng là giáp, thế thì thế nào là BMP ?
Kiểu như các liệt não nói tiếng Anh "nghiên cứu" vũ khí, đạn PPSh là ngắn, đạn Mosin là dài, đạn AK là vừa, thế là ra súng trường xung phong
ai cũng tài giỏi cả, súng trường xung phong quá dễ hiểu, dễ làm
. Ấy nhưng, thế nào là vừa
Cũng là ngắn hơn PPSh và dài hơn Mosin (
), nhưng 7,92x33 của MP44 không "vừa", nên súng thì to như trung liên còn đường đạn thì yếu như súng ngắn.
Và dẫn đến cái hài hước truyền kỳ, các liệt não gào thét lên đổ tội co MP44 là súng trường, trong khi tên nó là MP và tên ấy dập trên... vỏ súng, MP có nghĩa là súng ngắn.
còn nhớ, các lợn copy những bài viết của HP đem chế biến rồi bán, chế thế nào ra luôn cám, ký hiệu MP chứng minh StG44 là súng ngắn, cám lợn thành ký hiệu StG chứng minh MP là súng ngắn, P trong MP là súng ngắn=pistole. Cái mớ làm nhảm này từ đầu dến cuối toàn đồ ăn cho lợn, ngu xuẩn và bịa đặt trắng trợn.
http://quocphong.baodatviet.vn/Home/QPCN/AK47-phep-mau-cua-chang-David-ky-1/20098/129952.datviethttp://quocphong.baodatviet.vn/Home/QPCN/AK47-phep-mau-cua-chang-David-ky-2/20098/129951.datvietVí dụ như thế, để thấy nghiên cứu nghiêm túc và chó sủa lợn kêu, bồi lưỡi bồi mõm, phục vụ bọn buôn lậu vũ khí nó khác nhau như thế nào. BMP là xe tiền duyên và không tham vọng đánh nhau với tăng, nó cần chống lại các súng to nhất của bộ binh trừ súng săn tăng, tức là các súng máy lớn, lớn nhất có 12,7mm 14,3mm 20mm 23mm.... Thế thôi. Kỹ thuật phát triển thì BMP-3 cần chống lại được đạn pháo 30mm x 1100 m/s của chính nó ở những khoảng cách nhất định (ngoài 200 mét của tầm bộ binh đi bộ). Thế nhưng, làm được bộ giáp của BMP-1, BMP-2 trên giới hạn khối lượng gần như M113 là điều không dễ.
Kết quả của sự nghiên cứu này: cùng đẳng, cùng thời, mà M113 bị BMP dùng súng máy liên thanh quạt từ xa thủng lỗ chỗ như quạt bùn, nếu như chơi chấp không dùng pháo 73mm , 100mm và ATGM. Tất nhiên là chơi đến ATGM thì M113 bay cả xe, còn lại đống xương khung gầm cháy đen thui, từ 4000 mét.
Không, nó lấy thịt đè người cưỡng bức em chơi, em là APC tức BTR, em không phải BMP tức IFV
.
M113 cả đời có mỗi câu ấy đem gào. Chẳng con liệt não nào hỏi, thế IFV cùng thời với M113 là con nào đem đọ với BMP-1.