Bí Bếp xin được gửi lời cám ơn đến các CCB của mặt trận Tây Nam một lần nữa đã có những phản ảnh thực tế bằng kinh nghiệm xương máu của họ cho điều Bí Bếp mong có sự xác định từ các bác.
Bí Bếp cũng rất cám ơn sự hòa nhã của các Mods & Admins của diễn đàn QSVN, Bí Bếp rất phục sự điều hành rất chuyên nghiệp của các bác để giữ sự đóng góp tích cực và uy tín của diễn đàn.
Một lần nữa, Bí Bếp chỉ muốn chia sẻ một vài tâm sự riêng và có thể một số ACE ở đây cũng có thể thông cảm được. Dĩ nhiên, tất cả chúng ta đều là người Việt, đều mang dòng máu Việt, và đều có quan hệ ít nhiều với nhau; khó mà có gia đình nào trong chúng ta lại chẳng có kẻ đứng bên nầy, người đứng bên kia trong cuộc chiến tương tàn... mà rất may đã chấm dứt và trên 50% tổng số dân Việt hiện nay chưa bao giờ có kinh nghiệm sống qua cuộc chiến như đa số chúng ta đang sinh hoạt ở đây.
Những gì đã là lịch sử chúng ta dễ học hỏi hơn; Bí Bếp thích tham cứu về một số khía cạnh của lịch sử và có những tiêu đề mình tương đối tra cứu hơn những lãnh vực khác; thế nên, riêng với Bí Bếp có dịp học hỏi từ những nhân chứng của cuộc chiến ở Campuchia (các CCB Việt Nam) là một trong những cơ hội rất cá biệt mà các người tham cứu về sử (người nước ngoài) khó có được cơ hội như vậy.
Bí Bếp đã chọn con đường phục vụ theo khả năng & hoàn cảnh cho phép sau một đêm lạnh ở vùng băng tuyết nọ...; khuya sáng từ phòng lab về, lả cả người mà tự pha cà phê... mở trúng bài nhạc
Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn
Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi
Ngoài con tim héo em ơi !
Xin trả lại đây, bỏ lại đây
Thép gai giăng với lũy hào sâu
Lổ châu mai với những địa lôi
Ðã bao phen máu anh tuôn, cho còn lại đến mãi bây giờ
Trả súng đạn này, ôi sạch nợ sông núi rồi
Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao
Vui cùng ruộng nương, cùng đàn trâu
Với cây đa khóm trúc hàng cau
Với con đê có chiếc cầu tre
Ðã bao năm vắng chân anh
Nên trở thành hoang phế rong rêu
Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa
Rồi anh sẽ đón cha mẹ về
Rồi anh sẽ sang thăm nhà em
Với miếng cau, với miếng trầu, ta làm lại từ đầu
Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm
Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn
Bạn anh đó đang say ngủ yên
Xin cám ơn ! Xin cám ơn ! Người nằm xuống...
Bí Bếp cảm thấy quá tội nghiệp cho dân mình, qua bao năm chiến tranh, chết chóc.. chỉ mong có được cơ hội sống bình dị... mà sau bao thế hệ, thịt rơi, máy chảy... mà vẫn chưa được...; rút ngắn, nói gọn... Bí Bếp đã dứt khoát chọn con đường phục vụ dân mình từ đó... cho đến nay cũng cả một chặng dài.
Còn lại đây... những món ăn của quê hương, những trang sử mà mình có thể sao lục và chép lại được... rất mong có sự thông cảm và chia sẻ các bác ở quán nhậu phố rùm... và ...
Thành thật cám ơn