Nhà QH Mới chúng em vừa làm cho các cụ nghị xong. Vào nhà mới mát ga nên các cụ phát biểu hăng quá. Phải đạo đức, phải trung thực, phải có chính kiến, phải phát biểu hăng say, phải vỗ tay luôn luôn v.v...không có cái nào các cụ nói mà không đúng. Thế mà tại sao lại thế này:
"Không dân nào đóng thuế nuôi nổi bộ máy này"
http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/203225/-khong-dan-nao-dong-thue-nuoi-noi-bo-may-nay-.html - 40 ngàn tỷ đồng để cải cách tiền lương theo đúng lộ trình không tìm đâu ra được. Muốn có nguồn tăng lương cho cán bộ cần làm 2 việc: Tinh giản biên chế và tiết kiệm chi tiêu.
Dinh van vi1 giờ trước
Ý kiến của các đại biểu lo không tăng lương cho công chức mới thật lạ lùng. Thử hỏi có công chức nào vì lương thấp mà xin ra khỏi biên chế không? Người ta còn phải chạy mất nhiều trăm triệu cho 1 chân công chức thì cứ kệ họ, họ chịu được , họ đang sống khỏe mà. Lo công chức lương thấp chẳng khác gì cứ ở Việt Nam mà thương người Nga đang bị cấm vận vậy. Nực cười
Trả lời 0
dan4 giờ trước
Luong 10tr van xay ra tham nhung nhu thuong tham chi con cao hon.vi tu khi dua tre sinh ra cho den khi di lam bo me da phai lo dut lot cho co giao vien de mong sao con minh dc tot hon ban be.vay nen no ngam vao mau ...
Trả lời 0
hoàng anh tuấn2 giờ trước
Tuyển thêm cán bộ thì các lãnh đạo đơn vị sẽ có tiền chạy việc, dại gì không kêu thiếu, dại gì không xin thêm, dại gì không tuyển, còn nuôi thì đã có dân lo.
Trả lời 4
thanh trà5 giờ trước
Nói mãi. Có làm được gì đâu.
Trả lời
Bị gia đình chồng đay nghiến vì không bỏ trăm triệu "chạy" công chức
http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/202526/bi-gia-dinh-chong-day-nghien-vi-khong-bo-tram-trieu--chay--cong-chuc.html - Chỉ vì không muốn bỏ ra một khoản tiền lớn để chạy công chức mà em đang bị cả nhà chồng nhảy vào chì chiết, đay nghiến ...
Em lấy chồng khi vừa chân ướt chân ráo xin vào làm việc ở một cơ quan nhà nước. Tất nhiên, lúc đó, em mới chỉ là một nhân viên hợp đồng.
Lấy chồng xong, 2 vợ chồng em dự định kế hoạch để thi cho bằng được công chức rồi mới sinh con đẻ cái.
Tuy nhiên, năm ấy, vì không có tiền (bố mẹ ruột của em chỉ là giáo viên, lại nuôi 3 đứa con ăn học đại học nên không dư giả để lo tiền chạy việc cho em. Còn bố mẹ chồng em, tuy khá giả, nhưng lại chặt chẽ. Ông bà quan niệm chỉ lo công việc cho con trai, còn chuyện công việc của em thì bố mẹ đẻ em phải lo).
Thế nên năm ấy, em “tay không bắt giặc” và rồi, em bị đánh trượt. Nên tuy đi làm, nhưng em vẫn chỉ là nhân viên hợp đồng. Mà nhân viên hợp đồng trong cơ quan nhà nước thì mọi người cũng biết, đồng lương chỉ ba cọc ba đồng, không có thu nhập thêm, cũng không có cơ hội để phấn đấu. Trong khi đó, chồng em tuy đã là công chức nhà nước, nhưng đồng lương của anh cũng không đủ để anh uống café, ăn sáng, và thỉnh thoảng tụ tập nhậu nhẹt với bạn bè.
Vì thế, sau khi bàn bạc với chồng, em quyết định bỏ việc ở cơ quan rồi xin đi làm ở một công ty của Nhật.
Ở đây, do đã có sẵn chút năng khiếu về ngoại ngữ, lại được làm đúng công việc em yêu thích nên chỉ 1 năm, em đã được lên chức quản lý với mức lương 18 triệu/tháng.
Với số tiền này, em có thể chi tiêu thoải mái mà vẫn để ra được một khoản tiết kiệm.
Vì thế, em thấy rất hài lòng và không còn nghĩ đến chuyện bỏ ra một khoản tiền lớn để chạy vào công chức nhà nước nữa.
Tuy nhiên, bố mẹ chồng em thì không hài lòng với công việc hiện tại của em. Ông bà liên tục nhắc em phải tìm cách để chạy vào nhà nước. Vì như ông bà phân tích, chỉ có làm trong nhà nước mới có thể ổn định, chứ làm ngoài, lương cao, nhưng chi tiêu lại nhiều, thời gian ca kíp, thứ 7 chủ nhật cũng không được nghỉ ngơi thoải mái. Đầu óc thì lúc nào cũng căng thẳng, mệt mỏi và luôn phải đối diện với khả năng bị sa thải bất cứ lúc nào.
Hơn nữa, là đàn bà con gái, gia đình vẫn là quan trọng nhất. Trong khi làm ngoài, nếu chú trọng công việc quá mà bỏ bê nhà cửa thì sẽ mất gia đình, còn nếu đầu tư cho gia đình quá thì sẽ mất việc.
Những điều bố mẹ chồng em phân tích, em thấy cũng đúng. Tuy nhiên, xét đi xét lại, chồng em đã là công chức, công việc nhàn hạ hơn, thời gian cũng chuẩn hơn (sáng đi, tối về) nhưng đồng lương thì eo hẹp. Mỗi tháng anh chỉ đưa cho em được hơn 3 triệu tiền lương. Sau đó, tiền nhậu, tiền ăn sáng, tiền ma chay cưới hỏi ... anh lại lấy lại từ em, nên tính ra, cả tháng, tiền của chồng em không để ra được đồng nào.
Ấy thế mà, nếu em cũng chạy vào công chức nữa thì với bậc lương đại học, mỗi tháng lương của em cũng chỉ được trên dưới 3 triệu. Hai vợ chồng chưa được chục triệu thì tiêu pha, con cái bằng cách nào? Chẳng lẽ lại xin bố mẹ chồng?
Đấy là chưa kể, bây giờ bỏ tiền ra chạy việc thì ít nhất cũng phải mất vài trăm triệu. Số tiền này chúng em chưa có đủ nên nếu chạy việc thì 2 vợ chồng lại phải đi vay.
Công việc ở ngoài, rõ ràng vất vả hơn, lại không ổn định bằng nhà nước. Nhưng em nghĩ rồi, các công ty tư nhân, công ty nước ngoài bây giờ khá nhiều, nên khi đã có kinh nghiệm, và tài năng, em sẽ không lo không kiếm được việc.
Và một điều nữa, em rất thích ở các cơ quan nước ngoài, và tư nhân đó là, khi vào làm việc, họ chỉ cần quan tâm đến chất lượng công việc của mình mà không cần mình phải xu nịnh, lấy lòng bất cứ ai.
Vì vậy, em quyết định không chạy công chức nhà nước mà đi làm ngoài. Khi nào nhiều tiền, em muốn tự mình làm chủ công việc của mình.
Tuy nhiên, khi em tuyên bố với gia đình chồng, ai cũng xô vào chửi rủa, mắng nhiếc và chì chiết em. Ai cũng bảo, em dại, người ta không có cửa chạy thì phải chịu, đằng này, mình lại tự rước mệt vào thân.
Thế nên, hiện em cũng đang rất hoang mang, không biết quyết định của mình có phải sáng suốt hay không?
Nguyễn Thảo
huệ13:52 Thứ sáu
công chức có là gì đâu, lương thấp tè, chị sang suốt không vô nhà nước là chính xác.
Trả lời 27
phạm thị hồng duyên14:03 Thứ sáu
Bố mẹ chồng bạn cũng giống bố mẹ đẻ mình. Cứ mong vào đc chân nhà nước. Mình làm nhân viên nhà nước đc 4 năm và cuối cùng thì đã xin nghỉ ngang rùi. Ai cũng bảo dại, ng ta xin ko đc còn mình thì bỏ. Úi dào sống sao nổi với mức lương đó chứ.
Trả lời