Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 13 Tháng Năm, 2024, 08:51:22 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Nhật kí đi tìm đồng đội  (Đọc 278645 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
hatuyenha
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2403


« Trả lời #130 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 07:48:04 am »

Đọc chuyện của em chị cứ nấc từng hồi,thương quá.Lính với nhau sau 30 hay 40 năm vẫn vậy thôi nhiệt tình với đồng đội quá.Xem ảnh hai anh em đèo nhau mà không cầm được nước mắt.Để tìm được đồng đội các anh có kể gì thời gian kể gì vất vả đi ngay tác phong lính.Tranh thủ kể nhé chị giống Lethaitho@ mong bài của em từng ngày,chắc ai cũng vậy đó em,Dongdôi78@.
Logged
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #131 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 08:39:41 am »

Anh Dinh, bạn của anh Tôn và em Yên
Logged
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #132 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 09:33:56 am »

Nghĩa trang Iagrai Gia lai nằm ngay ven đường, trên một đồi nhỏ thoai thoải, đẹp, yên ắng và tĩnh mịch. Xung quanh nghĩa trang có hàng rào sắt và cổng vào được xây có hoa văn cách điệu của các dân tộc Tây nguyên độc đáo tạo cho người đến thăm viếng cảm giác gần gũi và ấm áp. Hai cây bách tán cao vút đứng trước kì đài như những người lính bồng súng đứng gác giấc ngủ cho đồng đội tôi. Hàng cây xanh và mấy vườn hoa nhỏ phía trước hai bên và phía sau kì đài được bố trí rất khéo như một công viên. Những bông hoa li ti đủ màu gật đầu lay động  trong cơn gió thoảng hơi lạnh của miền cao nguyên như chào đón chúng tôi... Tôi thấy nhẹ lòng vì cảnh trí nơi các đồng đội của tôi nằm.
Quản trang đi vắng nên anh em chúng tôi phải lựa một chỗ thích hợp để trèo vào. Ba chiếc xe máy và người xe ôm đứng bên ngoài đợi chúng tôi.
Anh em chúng tôi lan ra đi tìm mộ. Anh Tôn đi vào lô bên phải kì đài, tôi đi phía bên trái, còn anh Dinh và hai  em tôi đi vào lô bên trong.
Đâu rồi Quân đâu rồi, sao lại thế này? Toàn mộ đồng đội của tôi chưa xác định được tên, liệu Quân có nằm trong nghĩa trang này không, có sự nhầm lẫn nào không, tôi đang lướt đi nhanh từng hàng mộ và... không thể tin vào mắt mình nữa Phương, Cầu đứng trước mặt tôi.. Bỗng;
Anh Tôn gọi, giọng vẫn điềm tĩnh nhưng không dấu nổi vẻ run run:
Chú Quân nằm ở đây này, như vậy là chú Quân nằm đây.
Tôi bật người lên chạy theo một phản xạ về phía có tiếng gọi của anh Tôn, ngã. Chạy, ngã rồi chạy. Hơi chếch phía sau tay trái hai đứa em tôi ngã dúi ngã dùi, liêu xiêu vừa chạy vừa khóc... Anh Dinh cũng chạy về phía mộ của Quân, nơi anh Tôn đang đứng, nhảy, chạy thoăn thoắt nhưng không đạp lên một ngôi mộ nào. Anh dìu hai đứa em tôi như một thủ trưởng cùng các chiến sĩ trong một trận đánh vận động năm nào ...
Chúng tôi không ai nói với ai một lời nào, kệ để cho các em gào khóc, tiếng khóc xé ruột vang vọng giữa nghĩa trang tĩnh mịch này:
- Thày ơi, anh Quân nằm ở đây thày ơi, sao bao nhiêu lần thày đi mà không gặp được anh con thày ơi, thày theo mây theo gió về đây đi, có cả đồng đội của anh Quân nữa thày ơi... Cái Yên xé không gian của nghĩa trang bằng tiếng khóc gào gọi bố - người đã bao nhiêu lần đi tìm Quân không thấy và đã mất được chục năm nay... rồi nó đổ gục xuống nấm mộ của Quân.
Bia mộ của Quân
Chú thích: Bia mộ ghi sai, đúng ra như thế này PHẠM VĂN QUÂN, sinh năm 1957, Đại Bản - An Hải - Hải phòng....hy sinh 1979
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Mười, 2009, 09:39:56 am gửi bởi dongdoi78 » Logged
thaynhin
Thành viên
*
Bài viết: 178


« Trả lời #133 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 09:57:59 am »

Một việc làm nghĩa tình của các CCB vối đồng đội thành công trong nước mắt và sự nỗ lực của người lính chiến hun đúc!
Xin được nghiêng mình trước việc làm sâu nặng nghĩa tình của các anh!
Mong cho nhiều chiến dịch của các CCB và những người tốt không quên những mất mát vô giá của các chiến sĩ được khỏe mạnh,minh mẫn và thành công trong nhữn chuyến đi tìm đồng đội của mình!
Logged
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #134 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 10:32:35 am »

Cái Chín víu chặt hai tay vào bia mộ của Quân như sợ có ai đó lấy mất, nó khóc  thảm thiết:
- Ối anh ôi là là anh ôi, bao nhiêu năm rồi chỉ như thế này thôi hả anh ôi. Anh về phép bảo em là khi nào em lấy chồng thì anh sẽ về lo cho em mà anh đi biền biệt mấy mươi năm trời, anh có biết ở nhà thày bu và chúng em khổ như thế nào không anh ơi...là anh ơi...
- Tôi, và anh Dinh đến bên các em dỗ dành để sửa soạn thắp hương. Lúc bấy giờ tôi mới để ý đến anh Tôn. Anh Tôn ngồi đó, ngay cạnh mộ Quân, mặt anh đanh lại, mắt đỏ ngầu và nhìn chằm chằm vào bia mộ của Quân rít thuốc liên tục. Vãn khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy hiển hiện trước mắt tôi, tôi đã chứng kiến những lần anh vuốt mắt cho đồng đội, nắn chân tay cho anh em, lau chùi và nhẹ nhàng gói đồng đội vào trong tấm tăng, cânt thận nắn nót ghi tên tuổi anh em cho vào lọ penecilin hay viên đạn, đôi mắt đỏ ngầu nhưng không giọt nước mắt, không nói một lời. Anh, người đại đội trưởng đại đội 1 anh hùng của tiểu đoàn 15 anh hùng ngồi đó như bức tượng bên ngội mộ của Quân, người chiến sĩ đại đội 1 của anh nằm đó.

Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #135 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 10:48:36 am »

Chú thích: Bia mộ ghi sai, đúng ra như thế này PHẠM VĂN QUÂN, sinh năm 1957, Đại Bản - An Hải - Hải phòng....hy sinh 1979

Sao bia mộ liệt sĩ lại hay ghi sai thông tin về liệt sĩ quá nhỉ, quả là tam sao thất bổn!

Nhưng thôi kệ,  quan trọng là người nhà của anh Quân đã tìm ra nấm mộ của anh, để anh không còn cảm giác bị thất lạc người nhà. Đúng ra thì nắm xương tàn của liệt sĩ nằm đâu cũng được, miễn là trên đất nước của mình, điều này không quan trọng lắm đối với người đã khuất vì chết là hết!

Quan trọng ở một điều là người nhà của liệt sĩ phải biết được chổ liệt sĩ nằm để thắp nhang tưởng niệm... dù chỉ một lần, cho ấm lòng chiến sĩ trận vong, cho yên lòng thân nhân gia đình liệt sĩ.

Xin có lời hoan nghênh bác đồng đội 78, bác Dinh, bác Tôn... Các bác đã làm một việc nghĩa rất đáng trân trọng với gia đình liệt sĩ.
Logged
DuyAnh
Thành viên
*
Bài viết: 68


« Trả lời #136 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 11:01:17 am »

Bác dongdoi78 ơi, còn anh Phương, anh Cầu cùng đơn vị bác nằm đó nữa hở bác. Không biết gia đình các anh ấy có biết không bác.

Logged
dongdoi78
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 390


« Trả lời #137 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 11:10:54 am »

Một lúc sau anh nói chuyện với Quân, như tình cảm của một người anh đối với người em, một người thủ trưởng gần gũi trong trong trận mạc hỏi thăm chiến sĩ mình lúc ốm đau:
- Chú Quân  này, dậy đi, cô Chín, cô Yên cùng chú L. con c3 vào đây này.
Nói xong anh đứng dậy cùng các em sửa đồ lễ thắp hương. Anh Dinh, đứng cạnh đó vỗ tay bồm bộp lên bia mộ của Quân, nói rất to:
- Nào, chú Quân dậy đi nào, các em và đồng đội ngoài quê vào đây này...
Rồi anh Dinh đứng dậy gọi rất to phá đi sự tĩnh mịch của nghĩa trang:
- Anh em ơi, người nhà thằng Quân đến đây này anh em ơi, lại đây mau  mà hút thuốc.
Anh Dinh vừa đi vào các lô mộ vừa gọi như vậy, tiếng của anh vang vọng, lay động...
Anh em chúng tôi chia nhau đi thắp nhang cho từng ngôi mộ, không thể hết được, có đi đến đêm cũng chưa xong. Trước khi đi, tôi chỉ dặn hai em tôi là mang thật nhiều hương để thắp cho các anh nằm tại nghĩa trang nhưng đến đây thì chịu thật. Anh Tôn bảo với tôi, mang lên kì đài khấn chung vậy...
Nước mắt tôi nhoè nhoẹt, đồng đội tôi nằm đây nhiều quá nhưng người ta nói đây là nghĩa trang nhỏ, vậy nghĩa trang lớn thì bằng đâu? ...

Logged
DuyAnh
Thành viên
*
Bài viết: 68


« Trả lời #138 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 11:57:14 am »


Anh em chúng tôi chia nhau đi thắp nhang cho từng ngôi mộ, không thể hết được, có đi đến đêm cũng chưa xong. Trước khi đi, tôi chỉ dặn hai em tôi là mang thật nhiều hương để thắp cho các anh nằm tại nghĩa trang nhưng đến đây thì chịu thật. Anh Tôn bảo với tôi, mang lên kì đài khấn chung vậy...
Nước mắt tôi nhoè nhoẹt, đồng đội tôi nằm đây nhiều quá nhưng người ta nói đây là nghĩa trang nhỏ, vậy nghĩa trang lớn thì bằng đâu? ...


Trời ơi, nhìn cái cổng nghĩa trang Yagrai em cũng tưởng nó bé lắm, vậy mà biết bao nhiêu trai tráng của mình nằm ở đó.

Em thiết nghĩ nếu tất cả mọi người trong xã hội chúng ta mà đều biết hết được những mất mát của dân tộc trong mấy cuộc chiến tranh vừa qua thì có lẽ văn hóa ứng xử của mỗi người trong cuộc sống sẽ khác hơn nhiều lắm.
Logged
lucxanh
Thành viên
*
Bài viết: 87


« Trả lời #139 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2009, 01:23:45 pm »

Em thiết nghĩ nếu tất cả mọi người trong xã hội chúng ta mà đều biết hết được những mất mát của dân tộc trong mấy cuộc chiến tranh vừa qua thì có lẽ văn hóa ứng xử của mỗi người trong cuộc sống sẽ khác hơn nhiều lắm.

CCB chúng tôi cũng đang mong mỏi làm sao những trận chiến đối đầu trong 12 năm ( 1977 - 1989 ) của QDNDVN với Khơ me đỏ + SRâyka được danh chính ngôn thuận, góp phần giáo dục cho các thế hệ trẻ hôm nay và mai sau.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM