Một bài hay và xúc động tặng các bác.
http://worldcup.nld.com.vn/2010072410494861p0c1002/nghia-trang-thang-7.htmTháng 7, những nghĩa trang liệt sĩ trên khắp đất nước nghi ngút khói nhang, nhạt nhòa nước mắt
Tháng 7, mùa mưa, vậy mà suốt chặng đường chúng tôi đến với đồng đội, bầu trời cứ xanh ngăn ngắt. Nhưng thật lạ, khi chúng tôi đến Nghĩa trang Liệt sĩ Tân Biên - Tây Ninh, mây đen lại vần vũ ngập trời rồi mưa rơi lã chã. Nghĩa trang nào mà chẳng buồn nhưng đó là nỗi buồn của những người đang sống chứ bia đá thì vĩnh hằng và lặng thinh.
“Ngủ” với con một đêm
Người quản lý nghĩa trang còn trẻ tỏ ra tiếc rẻ: “Mấy chú đến muộn quá, cách đây vài hôm có đại lễ cầu siêu ở nghĩa trang quốc tế này”. “Nghĩa trang quốc tế” - những người dân địa phương thường gọi Nghĩa trang Liệt sĩ Tân Biên như vậy, vì đây chủ yếu là nơi an nghỉ của bộ đội tình nguyện VN hy sinh trên chiến trường Campuchia.
Trước mặt chúng tôi là ngôi mộ của hạ sĩ trinh sát Nguyễn Văn Minh, quê Đại Lộc - Quảng Nam. Minh là đồng đội mà tôi có dịp quen thân từ lần học chính trị ở Pailin, một huyện thuộc tỉnh Battambang gần biên giới Campuchia - Thái Lan. Dù về trung đoàn bộ học chính trị nhưng Minh vẫn ăn mặc như lúc đang luồn rừng với bộ quân phục sờn rách, hai ống quần tả tơi mà anh cắt bên ngắn bên dài. Chỉ vài tháng sau, vào năm 1979, Minh hy sinh...
http://worldcup.nld.com.vn/2010072410494861p0c1002/nghia-trang-thang-7.htm