Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 14 Tháng Năm, 2024, 09:26:50 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trung Đoàn 88 Anh Hùng (phần 2)  (Đọc 317925 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
86humxamthaylong
Thành viên
*
Bài viết: 630


Mẹ con nhà Hùm


« Trả lời #310 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2012, 01:14:36 am »

***(*)88
      Lúc này mấy đàn anh mình bận vác súng đi phối thuộc đâu đâu không hà nên hổng còn ai ở nhà giữ cứ hết,lâu lâu mấy đàn anh mình cũng quay về “bùng bình” vài phát để điểm danh chứ.Đàn anh Svailo thì chắc “hết hứng” rồi,đàn anh ThaiE88 thì chưa hết thời hạn giải mật (chắc phải chờ qua 30 năm),giờ chỉ còn bác Lucpet-abc thôi,mà bác này thì làm biếng quá,không biết bác còn nhớ anh Dũng D4 lính 84 không,chứ hồi đó tụi em khoái ảnh lắm (còn gọi là “Dũng hố pháo” vì mặt ảnh đầy hố pháo),tin tức bên nhà toàn là nhờ ảnh cập nhật vì quanh năm ảnh cứ báo bệnh suốt,mà cứ được chuyển ra 7E là ảnh vù về Sài Gòn luôn,nghe nói mỗi lần ra đó là dịp để ảnh đi “cải thiện”(với tay nghề lão luyện từng sống ở bến xe nên ảnh thường vào rạp hát để “kh’chây” mia của mấy bà,mấy cô khoái làm đẹp).Mỗi lần trở qua thì ảnh lại mang đồ tiếp tế qua nên ai cũng khoái,có điều hỏi ảnh khai bệnh gì để được ra Siêm Riệp thì không bao giờ ảnh nói.Chuyện này chắc bác Lucpet-abc biết rành,hôm nào rảnh rổi kể lại nghe chơi nha bác! Hì hì!
Logged

"...chưa xong bao năm học trò,chưa vui bao đêm hẹn hò,kẻ thù vượt qua biên giới..." cho nên "Chúng tôi ngồi kề vai bên nhau nơi biên cương chùa tháp..."
lucpet-abc
Thành viên
*
Bài viết: 167


« Trả lời #311 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2012, 09:56:56 am »

   ************88
   Mấy cha bầy hầy chuyên kiếm cớ cáo bệnh đi viên để trốn tránh công việc , không phải là của hiếm .
  Tụi này đâu có lạ gì các mánh của mấy chả .
 Kể cả khi các " trự " tự thương có kỹ thuật ... chùi mép . : bắn qua cây chuối , nhúng chân xuống nước , bắn ... giùm nhau , ấp tay miệng nòng cối khi thả đạn , đút bàn chân vào đuôi súng B40 khi bắn , tự gài 65-2A rồi tự ... đạp ,  ...
  Có mấy ca tự thương 100% , nhưng mình vẫn " xóa án " , cho Giấy chứng thương hẳn hoi . Không hề có tiền vàng mua bán gì cả đâu
  Chẳng qua , mấy chả dám nói thật lý do ..." chính đáng ", có thể thông cảm mà cho qua được
Tất nhiên , thường là sau khi đã bị mình phân tích ...  chuyên môn  các kiểu cả bằng y học lẫn " súng đạn học " , bóc mẽ sự thật " bị thương ... chân chính " cúa chả .

  Có 1 ca tự gài 65-2A rồi đạp , tin tưởng qua mặt được  đã kiên quyết không nhận ,dù mình đã thật lòng cảm thông trước với lão .
  Mình đã ra thực địa , xem hố mìn . Kiếm tra lại vết thương , rồi khẳng định : trái mìn đã bị đục bớt thuốc nổ đi trước khi gài lại  . Hỏi anh em trong c bộ  có thấy lão hý hoáy nghịch loại mìn này mấy hôm trước .
 Mình tư vấn cho quân pháp , quân khí  dựng lại hiện trường . Lão không thể cãi gì được nữa  .
 Đây là 1 thiếu úy lục quân , mới từ Bắc vào chiến trường 4 tháng  .
« Sửa lần cuối: 19 Tháng Hai, 2012, 10:13:52 am gửi bởi lucpet-abc » Logged
86humxamthaylong
Thành viên
*
Bài viết: 630


Mẹ con nhà Hùm


« Trả lời #312 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2012, 10:14:58 am »

***(*)88
      Em xin chào bác Lucpet-abc,bác nói vậy thì em tin,tại hồi đó hay có râm ran tin đồn nên nghe riết rồi tụi em cũng phải tin,mà thật sự là cha nội Dũng này đi lính chắc chừng một năm là cao,phần lớn thời gian tại ngũ của chả toàn là nằm viện và về Việt Nam,đợt 7E bị tụi Pốt tập kích bằng xe Win cũng có chả đang nằm ở đó,về đơn vị kể lại chuyện mấy ông cụt giò phóng còn nhanh hơn chả,ai cũng cười lăn.Sau này em về Sài Gòn có gặp chả đang “hoạt động” tại bến xe Lê Hồng Phong quận 10,chắc có dính vô mấy “bà tiên” hay sao mà nhìn tiều tụy lắm!
Logged

"...chưa xong bao năm học trò,chưa vui bao đêm hẹn hò,kẻ thù vượt qua biên giới..." cho nên "Chúng tôi ngồi kề vai bên nhau nơi biên cương chùa tháp..."
TiepTS21
Thành viên
*
Bài viết: 227


« Trả lời #313 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2012, 04:19:49 pm »

***88
Sau ngày rút quân khỏi CPC, bác Tám To được điều động về làm F trưởng F5. Lúc đó F5 ngoài E4 và E6 được tập hợp một số đơn vị nữa thành lập E5. Bộ khung BCH lúc đó đã có 1 trung tá E trưởng, 2 thiếu tá E phó (hậu cần, chính trị), anh Chương lúc đó cấp bậc đại úy được bác Tám To đề nghị với QK7 điều động bổ nhiệm làm E phó Tham mưu trưởng E5 (nhằm tạo điều kiện cho người cán bộ tài năng quân sự như anh Chương có cơ hội thăng tiến tốt hơn và là nhân tố kế thừa sau này; đồng thời cũng là để cho "có anh có em" cán bộ chỉ huy người miền Nam vì hầu hết cán bộ chỉ huy lúc đó là người miền Bắc). Anh Chương cũng đã xác định phát triển phục vụ quân đội lâu dài. Thế nhưng, cuộc đời đâu có phẳng lặng và đẹp như mơ ! Những tranh giành, cục bộ cả công khai cả ngấm ngầm - một căn bịnh nội khoa của mình mà chắc anh em ai cũng biết, cuối cùng đã buộc anh Chương phải chấp nhận gãy gánh giữa đường, vội vã phục viên về đời dân dã với 2 bàn tay trắng ! Trắng đúng nghĩa đen của nó ! “Nhất thân, nhì thế, tam tiền, tứ chế” chẳng có cái nào hết ! Lúc đó bố đã về hưu, chị cũng chỉ là công nhân quèn, giúp được gì ? Vậy là ảnh lao vào cuộc sống đời thường với tư thế của một người đã quá lứa, chưa già nhưng không còn trẻ nữa, trình độ bằng cấp không có, sức khỏe chẳng còn bao nhiêu vì đã cống hiến gần hết cho chiến trường, chấp nhận làm một người lao động chân tay, làm bất cứ chuyện gì người ta thuê mướn, trừ những việc thất đức, bất nhân, vi phạm pháp luật… Cuộc sống khó khăn, cơ cực lại thêm buồn đời, anh uống rượu nhiều và rượu đã góp thêm phần làm cho hình hài của anh thêm tiều tụy !

Thấy anh quá cơ cực, nhiều bạn bè anh em đã tìm cách giúp đỡ. Và sự giúp đỡ ấy đã đạt kết quả vì với một con người nhiều nghị lực, đầy chất lính như anh Chương, sự giúp đỡ ấy như sức mạnh hỏa lực chi viện hiệu quả cho anh đánh thắng trận đời ! Anh đã dần dần lấy lại thăng bằng, ổn định cuộc sống gia đình vững vàng, lo cho các con ăn học đến nơi đến chốn. Riêng 2 vợ chồng anh, giữa năm 2011 đã mua được 1 miếng đất khu dân cư trong khu công nghiệp Việt Nam – Singapore Bình Dương và xây được 1 căn nhà khá khang trang, làm đại lý nước giải khát, phía sau còn có 10 phòng trọ cho thuê, cuộc sống tạm đầy đủ, yên ổn. Anh cho biết sức khỏe lúc này như vậy là khá hơn trước nhiều lắm, người “có da có thịt” hơn chứ năm ba năm trước nhìn “ớn” lắm !



Xin cháo bác ThaiE88.
Tôi cũng là người lính của 88 gắn bó với 88 hơn 8 năm về sau này, đọc bài của bác viết về anh Chương thấy thật là chạnh lòng, những người lính chúng ta ai cũng có một thời hào hùng nhưng khi trở về đời thường, cơm áo gạo tiền nó luôn đeo bám,đúng là qui luật phát triển nó cũng nghiệt ngã lắm bác Thai ạ.
Tôi sống với anh Chương không nhiều, chỉ thời gian ngắn khi 429 mới giải thể và điều về 88 năm 1989, lúc đó anh Chương làm TM phó cùng với anh Giác TMT và anh Thuận TM phó.
Bẵng đi một thời gian sau khi anh Chương điều về f5, có lần gặp dưới Bà Rịa hồi nna8m 1992, hỏi thăm tình hình thì anh ấy cũng cười cười nói nói vui vẻ, thế rồi láng máng nghe đâu anh ấy cũng phục viên mấy năm sau đó. Cách đây khoảng 4-5 năm gì đó, gặp anh ấy lên nhà anh Giác chơi, tôi không thể nhận ra, lúc anh Giác hỏi : mày nhận ai không, đành xin lỗi không nhận ra, anh Giác nói anh Chương đó, lúc ấy mới nhìn thú thật so với trước đây mới chỉ hơn chục năm là hai con người khác biệt, già ốm đen... bữa đó anh Giác nói ở đây nhậu nói chuyện vui nhưng vì kẹt nên đành cáo lỗi, lúc đó cũng mới chỉ nghe là anh Chương hoàn cảnh cũng bi đát lắm, nhìn con người cũng đoán ra ít nào.
Thôi bây giờ nghe bác ThaiE88 kể cũng mừng cho anh ấy.
Thôi dù sao, chúng ta cũng là những người lính, trách làm chi chuyện đời mà bác ThaiE88, trong cuộc sống nó luôn có sự thay đổi mà, và đã là xã hội thì nó vẫn luôn tồn tại ái, ố, hỉ, nộ, vui buồn lẫn lộn, trong quân đội chúng ta cũng là một bộ phận thu nhỏ của xã hội nên đâu đó nó vẫn còn tồn tại những cái chưa đẹp của tính nhân văn (dù sao quân đội nó cũng đỡ nhiều lắm đấy bác ah). Tôi không hề có ý chê trách gì bác Chương nhưng chúng ta đều biết đó là : Tiên trách kỷ hậu trách nhân. Thường lính chiến về với thời bình vẫn còn mang trong mình một chút gì của chiến trường, nên có những hiểu lầm và dẫn đến các hệ lụy khác.
Nhưng bây giờ cuộc sống của bác Chương như vậy thì cũng là điều mừng cho bác ấy.
Logged
loi88
Thành viên
*
Bài viết: 94



« Trả lời #314 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2012, 04:22:06 pm »

  ************88
   Chào Lợi . Có phải là Lợi chơi " Hạ uy di "  đó không ?

  Chuyến đi về Sư ,dự đại hội mừng công cuối năm 1982 đó thật buồn .

  Khi cả đoàn đang ùn lại giữa bãi mìn chết của Pốt gài từ thời D52 còn ở TaXiem- 1980, ngay trên bờ suối để chờ nhau vượt sang C9 ở phum Bụa ( Pụar ) cách đó 1 km . Một nửa đoàn quân đã qua suối , còn lại chỉ chừng 30 người .
Anh em đứng chờ lâu , chồn chân bước loanh quanh nhưng vẫn ngay trên lối mòn của lính C9 thường đi về D bộ ở Tà Xiem .
 Bất ngờ  Oành , mọi người ngồi thụp xuống đường mòn , nháo nhác định vị . Tiếng ai đó la to : Bãi mìn  - Ngồi im tại chỗ .
  Ngay sau lưng mình có tiếng " Trời ơi ! Bác sỹ ơi " .
 Mình quay vội lại , thì thấy 1 em ở C16 cối 82 trong đội văn nghệ E , ngồi bệt 2 tay cầm giơ cái chân trái nát bấy xám đen lên , máu chảy ròng ròng .
 Rút ngay cái dây giày cao cổ đang đi , mình ga rô luôn cẳng chân lại : Không sao đâu em , mất mấy ngón chân thôi .
Danh - C16 , đội trưởng văn nghệ len lên , tựa cho thằng em nằm để mình kiểm tra thêm - Không có vết thương nào khác .
  Tiếng anh Tuấn E phó TMT : Vệ binh 6 người ở lại cáng TB về Tà Xiêm , giao cho D6 . Tất cả bước đúng giữa lối mòn , qua suối .
 Đoàn quân vừa đi khuất . Oành ! rung động cả rừng già nguyên sinh . Đoành ! đoành ! đoành - 3 phát AK cấp cứu .
 10 người quay lại . Đoành đoành đoành , 3 phát AK tiếp tục .
   6 vệ binh ở lại lúc trước + Danh và 2 thành viên đội văn nghệ và cả đ/c thương binh mìn 65-2A , đều đã nằm la liệt bên bờ suối vì 1 trái KP2 , gài cạnh gốc 1 cây rất suôn vừa tầm làm cáng võng , cách lối mòn vài m .
 Đồng chí chặt cáng hứng gần như trọn trái mìn , đỡ phần lớn mảnh cho các anh em khác  đã nằm im tại chỗ  . Trên ngọn cái cây này còn nguyên 1 trái cối 8 treo toòng teng , đang đung đưa muốn ... rớt .
 3/4 quân số C9 , do đích thân C trưởng " Công đất " chỉ huy , được huy động ra bãi mìn cáng thương binh đi về D bộ D6 ở Tà Xiem . Rồi lên phấu E ở Svailơ . Hôm sau có trực thăng vào đưa anh em ra 7E - Siêm Riệp .
 Vậy mà Danh và Đ/c TB mìn 65-2A vẫn chết .

cho lợi xin lổi các anh  từ hôm Tết đến giờ mới vào trang 88
 nay vào đọc thấy tin của mình Lợi nhập ngũ  tháng 2/82 đến khoảng tháng 8/82 qua kampuchea sau được nhận về E 262 tai hồ rai trên đường về F302 gần chong kanh hình như chưa qua khỏi dẫy nhà ngói đỏ do 2 bác tài tranh nhau chay nên 1 xe bị lật xuống ao 4 bánh xe chỏng lên trời rát may không ai bi tử vong mà chỉ 1 người bị thương mà thôi lúc đó xe chỉ huy đi sau vừa đến nên đổi toàn bộ danh sách về F 302 trong đó có Lợi về D 30 hoc quân y , còn xe kia thì về E 262 đổi danh sách ngược lại các anh hiểu không  khi về D quân y đợi vào chánh khóa lâu quá nên Lợi xung phong đăng ký đi chiến đấu , cùng lúc E88 lên F nhận quân và Lợi được về D6 E88 năm ở tà xiêm thông tin tiểu đoàn bộ máy PRC 25 được 3 tháng sau ( xin lổi Lợi có viêc nên phải đi sẻ trò chuyện các anh sau )
Logged
loi88
Thành viên
*
Bài viết: 94



« Trả lời #315 vào lúc: 07 Tháng Ba, 2012, 11:53:25 am »

  ************88
   Chào Lợi . Có phải là Lợi chơi " Hạ uy di "  đó không ?

  Chuyến đi về Sư ,dự đại hội mừng công cuối năm 1982 đó thật buồn .

  Khi cả đoàn đang ùn lại giữa bãi mìn chết của Pốt gài từ thời D52 còn ở TaXiem- 1980, ngay trên bờ suối để chờ nhau vượt sang C9 ở phum Bụa ( Pụar ) cách đó 1 km . Một nửa đoàn quân đã qua suối , còn lại chỉ chừng 30 người .
Anh em đứng chờ lâu , chồn chân bước loanh quanh nhưng vẫn ngay trên lối mòn của lính C9 thường đi về D bộ ở Tà Xiem .
 Bất ngờ  Oành , mọi người ngồi thụp xuống đường mòn , nháo nhác định vị . Tiếng ai đó la to : Bãi mìn  - Ngồi im tại chỗ .
  Ngay sau lưng mình có tiếng " Trời ơi ! Bác sỹ ơi " .
 Mình quay vội lại , thì thấy 1 em ở C16 cối 82 trong đội văn nghệ E , ngồi bệt 2 tay cầm giơ cái chân trái nát bấy xám đen lên , máu chảy ròng ròng .
 Rút ngay cái dây giày cao cổ đang đi , mình ga rô luôn cẳng chân lại : Không sao đâu em , mất mấy ngón chân thôi .
Danh - C16 , đội trưởng văn nghệ len lên , tựa cho thằng em nằm để mình kiểm tra thêm - Không có vết thương nào khác .
  Tiếng anh Tuấn E phó TMT : Vệ binh 6 người ở lại cáng TB về Tà Xiêm , giao cho D6 . Tất cả bước đúng giữa lối mòn , qua suối .
 Đoàn quân vừa đi khuất . Oành ! rung động cả rừng già nguyên sinh . Đoành ! đoành ! đoành - 3 phát AK cấp cứu .
 10 người quay lại . Đoành đoành đoành , 3 phát AK tiếp tục .
   6 vệ binh ở lại lúc trước + Danh và 2 thành viên đội văn nghệ và cả đ/c thương binh mìn 65-2A , đều đã nằm la liệt bên bờ suối vì 1 trái KP2 , gài cạnh gốc 1 cây rất suôn vừa tầm làm cáng võng , cách lối mòn vài m .
 Đồng chí chặt cáng hứng gần như trọn trái mìn , đỡ phần lớn mảnh cho các anh em khác  đã nằm im tại chỗ  . Trên ngọn cái cây này còn nguyên 1 trái cối 8 treo toòng teng , đang đung đưa muốn ... rớt .
 3/4 quân số C9 , do đích thân C trưởng " Công đất " chỉ huy , được huy động ra bãi mìn cáng thương binh đi về D bộ D6 ở Tà Xiem . Rồi lên phấu E ở Svailơ . Hôm sau có trực thăng vào đưa anh em ra 7E - Siêm Riệp .
 Vậy mà Danh và Đ/c TB mìn 65-2A vẫn chết

 .
 chào anh ! những gì anh vừa kể hoàn toàn chính xác , em chỉ di sau người tân binh ấy sau anh Đông lính 79 lúc được phân công cán thương và tiếp tục hành quân sau khẩu hiệu được truyền xuống lúc ấy em không thể nào bước tiếp được bởi vì quá sợ hải nhưng cuối cùng phải bước tiếp vừa đi được vài mét thì 1 tiếng nổ long trời tiếng mìn KP2 và được biết anh Danh đội trưởng văn nghệ 88 bị thương C16 , khi ra đến xiêm reap tụi em có ra thăm vài ngày sau anh Danh đã hy sinh còn D/c tân binh kia thì đã chết trong rừng bởi do những mãnh KP2 thổi nát sau lưng , lần đó em nhớ không lầm là chú 5 Bé phối hợp cùng đoàn về F báo công và hợp quân 9 , toàn đoàn văn nghệ mất đi Đôi trưởng anh Đầy c16 lệnh thay thế  chúng em biến đau thương thành hành động và được F ưu ái  nên đội văn nghệ 88 đoạt giải nhất  và cũng từ đó Lơi lên F gia nhập đội tuyên văn sư đoàn 302 rồi sau này chuyển về Mặt trận thành lập đội tuyên văn mặt trận 479 nồng cốt đa phần là lính 302 rồi F 5 , F 309 , đoàn 7705  sau này mặt trận bộ về đóng đô  Dangkor đến khi em ra quân cho đến nay
Logged
NVLAC
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 395


người khoác chiếc chiến y, thì nào ước mơ gì ...


« Trả lời #316 vào lúc: 25 Tháng Ba, 2012, 08:54:01 am »


À! quên, chuyện này nữa... em sẽ không khai lão trong hình này dắt ai đi... du hí - bị em "bắt quả tang" - đâu à nghen!  Wink Wink Wink



Chú Thái E88 đi Thái Lan hồi nào để lão SGG tung hình lên mạng cho cả thế giới biết. Đi thưa hắn ra Tòa đi, đăng hình người ta, tiết lộ bí mật đời tư chưa có sự đống ý là bị rút thẻ và ở tù đấy  Roll Eyes
Logged

BÁCH NIÊN CHI KẾ MẠC NHƯ THỤ NHÂN
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #317 vào lúc: 25 Tháng Ba, 2012, 11:50:49 am »

  ************88
   Mấy cha bầy hầy chuyên kiếm cớ cáo bệnh đi viên để trốn tránh công việc , không phải là của hiếm .
  Tụi này đâu có lạ gì các mánh của mấy chả .
 Kể cả khi các " trự " tự thương có kỹ thuật ... chùi mép . : bắn qua cây chuối , nhúng chân xuống nước , bắn ... giùm nhau , ấp tay miệng nòng cối khi thả đạn , đút bàn chân vào đuôi súng B40 khi bắn , tự gài 65-2A rồi tự ... đạp ,  ...
  Có mấy ca tự thương 100% , nhưng mình vẫn " xóa án " , cho Giấy chứng thương hẳn hoi . Không hề có tiền vàng mua bán gì cả đâu
  Chẳng qua , mấy chả dám nói thật lý do ..." chính đáng ", có thể thông cảm mà cho qua được
Tất nhiên , thường là sau khi đã bị mình phân tích ...  chuyên môn  các kiểu cả bằng y học lẫn " súng đạn học " , bóc mẽ sự thật " bị thương ... chân chính " cúa chả .

  Có 1 ca tự gài 65-2A rồi đạp , tin tưởng qua mặt được  đã kiên quyết không nhận ,dù mình đã thật lòng cảm thông trước với lão .
  Mình đã ra thực địa , xem hố mìn . Kiếm tra lại vết thương , rồi khẳng định : trái mìn đã bị đục bớt thuốc nổ đi trước khi gài lại  . Hỏi anh em trong c bộ  có thấy lão hý hoáy nghịch loại mìn này mấy hôm trước .
 Mình tư vấn cho quân pháp , quân khí  dựng lại hiện trường . Lão không thể cãi gì được nữa  .
 Đây là 1 thiếu úy lục quân , mới từ Bắc vào chiến trường 4 tháng  .

 Nể, rất nể bác khi xử lý tình huống bằng chuyên môn của mình luôn đặt tình lý, lý tình trước sự việc và cân nhắc kỹ khi ra quyết định.

 Thật sự là BY có biết một vài vụ liên quan đến nghi ngờ tự thương và cách xử lý của bộ phận chuyên môn cứng nhắc khiến đồng đội thiệt thòi, theo suy luận từ thực tiễn trận đánh cùng những gì BY biết lúc ấy thì khả năng họ bị oan đến 95%, cũng bởi vị trí đó sau này là khoảng giữa giới tuyến chốt ta và địch nên không thể tái hiện lại hiện trường vì vậy 5% còn lại là điều không dám khẳng định. Nhưng theo BY và anh em cùng ở trận đánh đó thì 95% kia đồng đội bị oan. Khi xác định được khả năng oan nhiều % thì cái chân của đồng đội đã được "ninh với măng" từ lâu rồi.

 Thường lính tự thương hay nằm ở số lính mới vào chiến trường, khiếp sợ trước máu và bông băng cưa cắt hay be bét lanh tanh bành mà họ chứng kiến, lính cũ bể chiến đấu cũng có nhưng hiếm. Song cũng không ít lính mới về đơn vị nhưng có quan điểm rất lính và cũng rất chịu chơi: Mịa, chết thì chôn chứ làm cái quái gì phải dở ba cái trò mèo đó làm gì. Grin

 Trong chiến đấu nhiều anh em ở đơn vị bị thương nhẹ không thèm đi viện, tự chữa cho nhau, tự động viên nhau ở lại mặc dù họ có quyền rời trận địa, tạm thời rời xa lúc ác liệt và tất nhiên những ông quân tử Tàu này giờ đây mới "thấm" vì không có giấy chứng thương và thiệt thòi hơn vì máu hảo hớn ngày ấy. Grin
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
ThaiE88
Thành viên
*
Bài viết: 462


Bình Minh NNBL


« Trả lời #318 vào lúc: 25 Tháng Ba, 2012, 12:44:16 pm »


À! quên, chuyện này nữa... em sẽ không khai lão trong hình này dắt ai đi... du hí - bị em "bắt quả tang" - đâu à nghen!  Wink Wink Wink



Chú Thái E88 đi Thái Lan hồi nào để lão SGG tung hình lên mạng cho cả thế giới biết. Đi thưa hắn ra Tòa đi, đăng hình người ta, tiết lộ bí mật đời tư chưa có sự đống ý là bị rút thẻ và ở tù đấy  Roll Eyes

***88
Thái Lan đâu mà Thái Lan, có mà ở nhà thái khoai lang cho vợ thì có ! Lính 88 ăn nói đàng hoàng, đi đứng hiên ngang, làm việc minh bạch, cớ gì phải giấu diếm, đi chơi mà như đi trốn vậy ... !  Cheesy Cheesy Em bị mắc bẫy lão SSG bác Lạc ơi ! Số là hôm 23/3 vừa rồi em đi hội nghị khách hàng Panasonic ở Cần Thơ, tình cờ gặp lão SGG đang làm Tour Guide cho đoàn Thái Lan, ở chung khách sạn Ninh Kiều. Sáng ăn buffect gặp lão đang cõng trên vai bao nhiêu là thứ như lạc đà, đi bơ ngơ báo ngáo, mặt như mất sổ gạo, ngang qua chỗ bàn em, thấy tồi tội em liền khều lão chào hỏi rồi mời ngồi chung bàn. Mà bất nhơn, tình ngay lý gian, lúc đó em đang ngồi chung bàn với một em mê-mai côn pi (chồng mới chết được 3 năm) là đại lý của Panasonic ở Đắc-lăk (trông cũng muốn mòn 2 con mắt  Roll Eyes) cùng là khách mời của Panasonic như em. Sau khi giới thiệu em mê-mai côn pi í với lão theo đúng phép lịch sự, con mắt lão SGG liền ánh lên vẽ nghi ngờ ThaiE88 ngay ! Cha mẹ ơi, mấy lão "gian gian" đó  Grin cứ "suy bụng ta ra bụng người" không à ! Tới trưa xong hội nghị, chia tay ra về lại gặp ngay lão SGG đang lúi húi quanh mấy chiếc xe đặc chủng của đoàn Thái Lan (như các bác thấy trong hình), lão rủ em chụp chung tấm hình làm kỷ niệm và như lời lão nói là để lão về làm một album ảnh của lão về những người "không hẹn mà gặp" trong cuộc đời làm tour-guide của lão (thật là ý tưởng vĩ đại). Em OK ngay, thế là dính bẫy của lão ! Các bác thông cảm, em trẻ người non dạ ... Không biết kỳ này đi tour về lão sẽ đòi em cái gì nữa đây ! Hu hu, đang mùa khô hạn, lại đang tranh thủ lấy điểm xin Visa đi miền trung với bác H3Hung, chắc kỳ này toi cơm ! Hu hu, bạn ơi là bạn ! Lão Gai ơi lão Gai !
Trước khi đi Cần Thơ em xủ 1 quẻ Thông Thiên, quẻ nói đi chuyến này "mưa ít gió nhiều", thiệt y chang !!!  Grin Grin
Logged

Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng GIAN bút chẳng tà !
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #319 vào lúc: 25 Tháng Ba, 2012, 01:52:28 pm »

Xin Chào các bác E88
Mới đây tôi có nhận được một bài của một bác già CCB 88 ở Hà nội viết về Trung đoàn 88 của mình . tôi thấy bài hay xin chép lên đây để anh em 88  đọc và thêm tự hào về một trung đoàn nổi tiếng đã hơn sáu mươi năm truyền thống .

                                                       88


                                                      Kính tặng đồng đội E88 - Tu Vũ - Anh Hùng
                                                                            Nguyễn Duy Nhiệm


Không phải ngôi nhà có đôi mắt nhung huyền
Và suối tóc đen níu chân ta một thủa
88 -  Một con số bình thường trong dãy số
Nhưng bay hồn khiếp vía quân thù

88 như âm hưởng một mùa thu
Với rừng cờ búa liềm bay bên tóc bác
88 như hợp âm hưởng lung linh trong bản nhạc
Vang lên từ Gò Pháo - Tân cương - Đồng hỷ - Thái Nguyên **

Những người lính áo trấn thủ từ đất mỏ Quảng Ninh
Gặp những chiến sĩ mũ ca lô Khu 1 Khu 2 nắm tay thề quyết thắng !
KHi Trung đoàn trưởng đầu tiên Thái Dũng
Giơ cao tay :" Mã đáo thành công "

Ta qua Biên giới , Trần Hưng Đạo , Hoàng Hoa Thám , Quang trung
Phá  " Cánh cửa thép " Tu Vũ - Hòa bình để qua miền Tây Bắc
Hỏi có nơi nào ta không in dấu dép
Cả đất nước Triệu Voi đến Tháp Ắng Co ?

Quên sao đồi Độc Lập đêm ấy máu ướt đẫm lá cờ
Và Nguyễn Văn Ty thành anh hùng khi nắn thẳng con đường xương máu ấy
Đồi Độc Lập " Lá chắn thép Điện Biên " đôi tay ta bẻ gẫy
Trong tiếng quân reo rung đất sôi trời !

Kìa Him Lam , Bản Kéo , Hồng Cúm , Mường Thanh...giặc tan tác tả tơi
Khi cờ đỏ sao vàng bay trên nóc hầm Đờ cát
Điện Biên ơi ! Người đã đi vào thơ , ca, họa , nhạc
Năm năm tư (1954) ngày Mồng Bẩy Tháng Năm

Ta nhớ mãi nhân dân thủ Đô chờ đón Đại đoàn Quân Tiên Phong
Hà Nội thành rừng cờ hoa chào những người con chiến thắng
Năm cửa ô thành năm cánh sao nở xòe trong nắng
Ta đi trôi trong triệu triệu tiếng reo cười

Ơi mùa thu năm Năm Năm Tư ( Giáp Ngọ ) Mồng Mười Tháng Mười
Thoắt cái đã nửa vòng thế kỉ
Mái đầu xanh của những người chiến sĩ
Nay trắng cùng tóc cô thiếu nữ áo dài ngày ấy tặng hoa
Nhưng quả tim lính chẳng bạc bao giờ
Môi nhẩm mãi " Bài Ca TU Vũ " **
Khi cánh đồng làng mang màu cỏ úa
Ta theo bác về Hà Tây , Bắc Hưng hải chống hạn với nông dân

Chân đạp guồng , tay người tát nước phăm phăm
( vết tay ấy chiếc gầu dai còn giữ )
Lúc đê Mai Lâm nhấn chìm trong thác lũ
Ta ken hàng ngăn sóng đội mưa

Và ngày ấy có bạn ta không về
Để màu xanh bình yên xanh thêm làng xóm
Tổ quốc gọi năm Sáu Tư - ngày 5 tháng 8 ( 5/8/1964 )
Cờ Ba Nhất phấp phới bay giục ta viết " Huyết tâm thư "

Ngày 31 tháng 12 năm 1965 - chào Đất Tổ Vua Hùng
hai ngàn bẩy trăm quả tim không kịp đón giao thừa
Hướng về nam như dòng sông chẩy xiết
Ngàn bàn chân bước chung một nhịp
Trong nhịp guita " TU Vũ một đêm trăng " **

Tiếng ai hát " AN Châu " ** để nâng bước quân hành
Ta qua Bến Hải , Nam Lào vượt Pô cô về với đoàn Lê Lơi (sư đoàn 1 )
C1 , C9 ơi ! Bên Sa Thầy thuở ấy
Đến bây giờ sóng biếc vẫn còn reo

Miền Đông gọi - chào B3 ( Tây nguyên ) thân yêu
Đây Phước Long Sư đoàn 5 đang đón
Lộc Ninh đợi - Sư 7 chờ ta đến
Sư 9 ơi ta cuộn sóng Cửu Long

Em gái - áo bà ba - khẽ hát Vàm cỏ Đông
Yêu đến thế Sông Hồng nước đỏ
Sông Đà , Sông Thao ơi , ta nhớ
Khi vượt sông Sài Gòn ở với F302

Ta xuyên qua đói rét đêm ngày ..
Vượt bãi trống sình lầy , gội mưa bom , bão đạn
Kìa 22.802 tên giặc như dấu trừ trên đất
Pháo Mỹ ư ? hàng trăm khẩu gẫy nòng

Xe lội nước xe tăng ta bóp nát hàng trăm
Bẻ gẫy cánh trăm máy bay đang xé gió
Từ binh đoàn " Sác Tông " đến " Anh cả đỏ "
Đều cúi đầu chung một kiếp tù binh

Khi trời xanh cả nước đón bình Minh
Nhưng nhân dân Campuchia anh em chết vì đầu vồ lưỡi cuốc
Của Khơ me đỏ - Yêng xa ry , pôn pốt
Ta qua Chông kan , Sàm rông  đạp sập nóc Tà tum...

Đất nước Chùa Tháp đã được hồi sinh
Nhân dân về lễ thần ở Ăng co thơm , Ăng Co Vát
Họ không biết chúng ta là 88
Hay "Sông Thương " "V5' "V8 ""V56" "E3", "EBB3" hay "Z15A ' "Z15B" ****
Nhưng đều nhận ra là lính Cụ Hồ
Đi từ Việt Bắc , qua Thượng lào , Quảng Trị , Khe Sanh , Tây nguyên , Cửu long giang , sài gòn về đây gọi mùa xuân trở lại
Những người lính tuổi mười tám đôi mươi cười hiền như con gái
Đội mũ tai bèo thành chiến sĩ giải phóng quân

Đồng đội ơi ! mọi chiến công đều thuộc về nhân dân
Nhân dân không chỉ cưu mang , chở che ta , còn hiến dâng xương máu
Họ hiến dâng cả đứa con cuối cùng yêu dấu
Ta nguyện làm viên đạn giữa bệ phóng lòng dân

Bạn bè ơi mỗi khi ngắm cờ hồng
Ngắm chùm huân chương trên quân kì láp lánh
Ta nhận ra phần nhỏ nhoi : 88
Để tự hào với năm tháng cháu con ..
Tận đáy lòng ta luôn khóc thầm
Và biết ơn những người không trở về với mẹ
xin đồng đội đừng quên
Trần Văn Tô tay ôm ruột vẫn xông lên giết pháp
Hay những Nguyễn  Quốc Trị , Nguyễn Văn Ty Phạm văn Đỡ anh hùng
Bác đã trao cho ta bức trướng của phụ nữ Cao Bằng
Và hai lần Người về thăm 88
Lấy bài học : Chùa Cao , Bản Pùm , Đức Vinh ... để đánh là thắng
Vì trái tim chỉ một nhịp thôi

Đồng đội ơi hãy vững bước mỉm cười
Ta kiêu hãnh được mang tên đoàn Tu Vũ
Bàn chân ta đi suốt chiều dài lịch sử
Mang mãi trong tim dòng máu Quân Tiên Phong
Để -ba- lần :88 Anh Hùng




Mai hương HN 31/12/2000.
Nguyễn Duy Nhiệm lính C6 ( đại đội Tô Văn ) thời Chống Mỹ

* địa danh thành lập trung đoàn 88
** những bài hát truyền thống của Trung đoàn 88 của nhạc sĩ Hưuwx Hiệp ( em trai trung đoàn trưởng Thái Dũng )
**** Những mật danh của trung đoàn 88 thời chống Mĩ


 
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Ba, 2012, 07:53:33 am gửi bởi nguyentrongluan » Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM