Bác lucpet-abc!
Sự chuẩn bị về vũ khí đạn dược cho một trận chiến nếu quân địch liều mạng xông vào như vậy là quá đủ để "ăn thua" với địch. Song công tác triển khai đội hình hợp lý, nhất là hầm hố chiến đấu là rất cần thiết cho một vị trí chốt chặn, tử thủ. BY chưa thấy bác nói đến.
Hoàn cảnh như vậy thì "bộ phận hợp đồng binh chủng" của E88 ở lại có đào và chuẩn bị hầm hố chiến đấu trước sức ép "Dứt gọn" của địch không?
Nếu chúng ta cẩn thận bố trí địa hình hợp lý, đào hầm hố ngon lành, trong chiến đấu có thể kịp thời chi viện cho nhau thì với quân số ấy có thể "chấp" hàng D địch. Điều đáng sợ nhất là tinh thần anh em giao động hoặc quá nhát địch chứ cứ kiên cường vững tin ở nhau, chí cốt đến cùng, cảnh giác cao độ thì chẳng việc gì phải ngán chúng cả.
************88
Đúng là phải có phương án tác chiến hẳn hoi như bạn Binhyen nói .
Nhưng : Trưởng ban quân pháp NHỢN vốn không phải là lính chiến , chuyên là lính văn phòng ngay từ khi vào lính 1972 . Phương châm chỉ đạo của lão chỉ là : Chết bỏ , không thằng nào được bỏ chạy . Bắn hết đạn thì ... Tự sát .
Mình càng không biết gì về chiến trận . Mới về trung đoàn được 1 năm , nếm mùi Pốt tập kích 3 lần .
Tuy " máu me " chuyện súng đạn , nhưng chưa trực tiếp chỉ huy đụng trận lần nào .
Phuơng châm chỉ đao về chiến thuật chiến lược có mỗi 1 bài : " Mày bắn ông thì ông cũng chơi lại mày , có súng đạn gì ông chơi súng đạn đó - không ngán " - Thế thôi .
Cùng đường thì sẽ sẵn sàng chết bỏ cùng anh em - Chạy đi đâu được ? .
Trách nhiệm đổ lên đầu , dưới còn 11 đàn em và 15 thương bệnh binh nặng nhẹ , nên cũng ... " hung hăng tiết vịt " ra trò . Kéo nhau đi khuân súng đạn về ầm ầm . Ấy vậy mà quân sỹ lại ... Khoái , mới bỏ mịa mình chứ
Lão NHỢN chia 3 chốt . Hình tam giác , cách nhau 200m .
* Hậu cần + Kỹ thuật 5 mạng - chiến yếu nhất , giao cho chốt hướng phum Svailo ( chúng tôi ở rìa phum này ) , phòng địch trà trộn từ trong dân đánh ra .
* Tham mưu + Chính trị 7 tên - chốt hướng phum Chuk Crom . Đây là hướng địch cũng hay chơi vào D52 khi trước .
* C23 quân y 11 mạng + 5 thương bệnh binh nhẹ hơn các anh em khác vẫn còn có thể tham chiến , được giao giứ hướng chủ yếu Tây Svailo . Đây là hướng Pốt luôn dùng để tập kích D52 nhiều lần , có lần tới cả trăm trái B + cối .
Hướng này có lợi thế : Hầm hào của D52 để lại ,tuy sạt lở , nhưng chỉ cần củng cố , đào đắp tăng cường thêm là ổn .
Ngôi chùa Đá cổ tuy nhỏ (# 70 x 70 m ) nhưng có vòng thành bao bên ngoài toàn bằng đá phiến lớn chồng lên nhau cao khoảng > 3 m , bên trên là các tảng đá hình mái nhà xếp quay ngang tường , nhô ra như mái hiên . Cho nên nếu địch có vào sát cũng khó mà trèo vào trong được nếu không có thang .
Trung tâm của thành là 1 đài cao chừng 4 m ( 30 x 30 m ) cũng xếp bằng đá tảng , trong đổ đất , trên cùng lát đá phiến làm sân cho 1 ngôi chùa nhỏ 5 x 5 m . Trên nền sân đã có sẵn hầm cối 82 + hầm trú ẩn của D52
Chùa nằm trên thế đất cao của phum + độ cao của sân chùa , nên tầm khống chế xa và rộng . Địch ở dưới thấp , Ta ở trên cao . Thành đá cao khó có thể trèo rào vào dí dao tận cổ mình nên cũng ... vững dạ hơn tí .
Nhưng cũng có nhiều bất lợi : * Hầm hào của D52 cũ nên không còn yếu tố bí mật , bất ngờ
* Quân số + trang bị súng đạn ra sao , dân ở ngay cạnh sẽ biết , nên địch biết
* Ngôi chùa Đá có vẽ trên bản đồ + ngôi chùa cổ bên cạnh lại rất cao , xung quanh toàn cây cổ thụ lừng lững , xa cả ngàn m vẫn định vị dễ dàng . Toàn vật chuẩn lý tuởng để Toong- Oành , Bùng - Bình . Như bỏ kẹo vào túi .
Xong ! " Bắn chắc gì đã trúng , trúng chắc gì đã bị thương , bị thương chắc gì đã chết " .
Nên Tôi cứ chọn Chùa Đá làm Boong ke tử thủ . Mặc cho lão NHỢN cảnh báo : Mày ở đó nó tong cối cho thì chết cả lũ .
Tôi lại nghĩ khác : Mày toong ông , thì ông cũng toong mày . Mày ở trần ngoài rừng , ông có áo giáp đá cổ , chưa biết thằng nào ngán thằng nào . Cho nên tôi quyết lấy cây cối 82 về ( có 1 bệnh binh là xạ thủ cối 8 của D4 đang nằm viện - chỉ lo không đủ đạn )
Lão nửa đùa nửa thật dọa mình : Mất cối 8 , mày chỉ có ra tòa án binh .
Tôi cười : Mất cối thì em chết nghẻo mẹ rồi . Tòa àn binh cũng ... BÉ !