E xin dịch tiếp cuốn này ạ
3
Rudolf von RibbentropĐó là những người lính xe tăng chúng tôi, người nào cũng như người ấy đều hết sức dũng cảm
Sáng hôm sau, chiến đoàn thiết giáp của Peiper từ Belgorod được điều lên phía Bắc. Những chiếc xe bọc thép chở quân cùng các đại đội xe tăng phối thuộc đóng vai trò mũi giáo. Sau khi tiến được vài km đơn vị đã vấp phải 1 hỏa lực pháo binh dữ dội. Một xe half track trúng đạn và trong vài giây đã bốc cháy sáng rực.
“Rút lui! Quay trở lại phía sau đồi!” Peiper ra lệnh. Quay qua viên chỉ huy tiểu đoàn xe tăng, anh nói tiếp, “ Ở đây chỉ thiệt thôi!”
Ai từng quen Jochen Peiper đều biết rằng anh rất muốn tìm hiểu cái gì đã xảy ra cho xa đoàn của chiếc xe bọc thép, nhưng lại không muốn cho 1 chiếc half-track với giáp mỏng chường mặt ra dưới pháo địch.
Peiper, người đã được vinh thưởng huân chương chữ thập hiệp sĩ ngày 9 tháng 3 năm đó, nhìn quanh và tỏ vẻ ngạc nhiên khi Rudolf von Ribben-trop đến trình diện.
“Thưa thiếu tá, tôi muốn quay lại đó xem còn ai bị thương không, hay chí ít có thể phát hiện điều gì đó”
Peiper cảm kích trả lời trước lời đề nghị bất ngờ này: “Cảm ơn anh, Ribbentrop, nhưng cẩn trọng nhé”
Tôi sau đó phát hiện ra người chỉ huy chiếc xe half-track là 1 trong những hạ sĩ quan kỳ cựu của tiểu đoàn, là người thân tín của Peiper có thể đã bị quân Nga mang đi ko biết còn sống hay đã chết.
Chiếc tăng của tôi tiến tới chỗ chiếc halftrack vẫn còn đang cháy âm ỉ. Tôi để pháo thủ tin cậy của mình là Borgsmüller ở lại trong tháp pháo để cảnh giới, còn tôi thì trèo ra để kiểm tra. May mắn là địch có vẻ không quan tâm đến chúng tôi và hỏa lực pháo binh tôi đang chờ đợi không thấy hoạt động.
Tôi không tìm thấy ai còn sống sót. Tất cả chỉ còn lại những mảnh quân phục, sổ lương, thẻ bài là chưa bị lửa thiêu hết.
Tôi leo lại vào xe mình và mở hết tốc độ chạy về vị trí của Peiper ở phía sau quả đồi để báo cáo những gì đã chứng kiến.
Dù không còn ai sống sót, Peiper rất hài lòng khi biết rằng ít nhất là mình đã ko bỏ rơi đồng đội nào ngoài đó.
Vì việc này mà Jochen Peiper không bao giờ quên tôi.
Các chiến dịch mùa đông của chúng tôi đã kết thúc. Một bất ngờ lớn là tôi được rút về trung đoàn xe tăng làm sĩ quan tham mưu ngay khi vừa về tới Kharkov. Tôi đã gắn bó rất thân thiết với đại đội 7 nên không muốn rời xa nó. Việc chỉ huy đại đội của tôi với vai trò quyền đại đội trưởng là khá thành công. Điều này có được là do sự chuẩn bị kỹ lưỡng cùng với tinh thần hy sinh của các xa đội. những con người luôn sẵn sang tham gia và đi đầu trong tấn công.
Thực tế thì việc chuyển qua công tác tham mưu trên trung đoàn dù đó là vị trí cao hơn vẫn không khiến tôi nguôi nỗi thất vọng. Tôi đã xin từ chối vị trí đó với thượng cấp để ở lại đại đội, nơi tôi đã chỉ huy. Nhưng chỉ huy của tôi không thay đổi quyết định mà thậm chí còn có vẻ khó chịu.
Vì những thành tích chiến đấu ở khu vực Kharkov, von Ribbentrop được vinh thưởng huân chương chữ thập sắt hạng nhất và huy hiệu chiến thương bạc ( đó là lần thứ 3 anh bị thương)
Lệnh của Quốc trưởng ngày 19 tháng 3 năm 1943:
NHẬT LỆNH!
Các binh sĩ của các cụm tập đoàn quân Nam và Trung tâm, tập đoàn quân Không quân 4, bộ tư lệnh không quân miền Đông!
Tuần trước, khi mà cuộc chiến lâm vào khủng hoảng nghiêm trọng, tôi đã buộc phải yêu cầu các anh phải giữ vững từng mét đất, để cho tôi có thời gian gởi các đơn vị và vũ khí mới ra mặt trận, những thứ cần thiết để bẻ gãy cuộc tấn công của Liên Xô.
Nhờ hành động hy sinh của vô số sĩ quan, binh lính và công sức của ban lãnh đạo, yêu cầu của tôi đã được đáp ứng.
Cuộc tấn công của Liên Xô đã vấp phải những khó khăn hơn bao giờ hết. Các lỗ hổng đã được bịt ngay bời những đơn vị của các sư đoàn quân Đức mới.
Kết quả là địch đã gặp phải sức kháng cự ngày càng mạnh mẽ. Cuối cùng, những ngày buộc phải phòng ngự đã qua và cơ hội phản công đã tới.
Những chiến binh dày dạn trận mạc của lục quân và lực lượng võ trang SS ở phía đông đã được các sư đoàn mới bổ sung.
Những vị trí then chốt trên tuyến mặt trận của quân Nga đã bị thất bại trước sự kiên quyết,các đòn tấn công mạnh mẽ, những hành động anh hùng của lực lượng không quân Đức.
Một lần nữa Kharkov lại trở về tay chúng ta!
Ký tên Adolf Hitler
Trong cuốn sách Die Ritterkreuzträger der Waffen-SS, tác giả Ernst-Günther Krätschmer đã ca ngợi chiến thắng vĩ đại của quân đoàn II xe tăng SS: “ Chiến thắng quan trọng cuối cùng trong chiến dịch nước Nga là kết quả do sự chỉ đạo chiến thuật xuất sắc của thượng tướng SS Paul Hausser.
Thành công này chỉ thực hiện được do Hausser, tư lệnh quân đoàn xe tăng SS, đã không tuân theo lệnh được lặp đi lặp lại của Hitler là giữ Kharkov bằng mọi giá, ngạo mạn tự chịu trách nhiệm cá nhân. Thay vào đó, ông đã cho rút khỏi thành phố khi đã bị kẻ địch vây kín và định tiêu diệt quân đoàn mình. Kết quả là ông đã bảo toàn được 3 sư đoàn Đức giỏi nhất, và kiên định đánh tan quân Liên Xô trong trận đánh giữa 2 con sông Donets và Dniepr để rồi chiếm lại thành phố Kharkov.
Nhờ có những thành công trên mà thống chế von Manstein đã có thể biến những kế hoạch tuyệt vời của mình thành hiện thực.
Trận Kursk
Von Ribbentrop trong các trận đánhKhi làm sĩ quan tham mưu trong trung đoàn xe tăng của sư đoàn Leibstandarte. Rudolf von Ribbentrop có cái nhìn sâu sắc hơn trong việc chỉ huy 1 đơn vị thiết giáp lớn. Anh sớm thích nghi với môi trường làm việc mới và có nhiều cuộc trao đổi với chỉ huy của các tiểu đoàn xe tăng, trung đoàn trưởng và vị tư lệnh là thượng tướng Paul Hausser.
Anh nhận thấy mức tổn thất trong thời gian ngắn hoạt động tại Nga của quân đoàn II xe tăng SS cao 1 cách kinh ngạc. Tổng số là 615 sĩ quan cùng 11.514 hạ sĩ quan và binh sĩ.
Ngay sau đó anh cũng được biết về kế hoạch mới của Đức cho một cuộc tấn công lớn. Mấu lồi Kursk sẽ bị cắt đứt và tiêu diệt bởi 1 gọng kìm khổng lồ từ 2 phía Bắc và Nam. Nếu kế hoạch này thành công, Hồng quân có thể phải chịu những tổn thất ảnh hưởng đến kết quả cuộc chiến.
Đúng 1 tháng sau khi về làm việc ở sở chỉ huy trung đoàn xe tăng, Rudolf von Ribbentrop được đề cử làm chỉ huy 1 đại đội huấn luyện. Phần lớn số quân bổ sung cho quân đoàn tới thời điểm đó chỉ được huấn luyện sơ sài hoặc chưa qua huấn luyện. Thực tế lúc đó những quân nhân mới được chuyển giao cho trung đoàn xe tăng có xuất xứ từ không quân Đức.
Viên trung úy rất nhiệt tình nhận nhiệm vụ mới này. Anh đã thấm nhuần tinh thần “thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu”. Ngày 15 tháng 6, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, viên sĩ quan trẻ được nắm quyền chỉ huy đại đội 6 của trung đoàn. Giờ là lúc anh đã đạt được vị trí chỉ huy hằng mong ước , chỉ trong vài ngày, anh đã được tất cả lính mới về đại đội 6 biết tiếng. Von Ribbentrop biết 1 cuộc tấn công mới đang được chuẩn bị, và lính SS cũng đồng ý là có 1 điều gì lớn lao sắp diễn ra.
Bản kế hoạch của chiến dịch Zitadelle đã được trình lên Bộ Tổng tư lệnh tối cao OKH ngày 12 tháng 4 năm 1943. Hitler đã quyết định khởi động chiến dịch tấn công mới như là 1 đòn đánh lớn đầu tiên trong năm 1943. Mục tiêu cuộc tấn công thần tốc của 2 tập đoàn quân, 1 từ khu vực Belgorod xuống phía nam, và 1 từ nam Orel lên phía Bắc, là bao vây và tiêu diệt tất cả các lực lượng của Xô Viết trong khu vực Kursk.
Chiến dịch tấn công được dự kiến bắt đầu ngày 2 tháng 5, nhưng bị hoãn lại nhiều lần. Ngày 4 tháng 5, Thống chế von Manstein, Đại tướng Model, Thống chế von Kluge, Đại tướng Guderian và tham mưu trưởng không lực Đức là đại tướng Jeschonnek đã tham dự 1 cuộc họp với Hitler.
Đại tướng Model nhận định rằng phía địch đã xây dựng 1 hệ thống phòng ngự có chiều sâu đối diện với tập đoàn quân 9 của ông ta và yêu cầu lực lượng tấn công của mình phải được tăng cường phù hợp.
Hitler trấn an các vị tư lệnh của mình rằng 1 số lớn xe tăng Tiger và Panther kiểu mới nhất sẽ có mặt vào ngày 10 tháng 6, và có thể có 1 hay 2 tiểu đoàn pháo tự hành chống tăng loại siêu nặng Ferdinand, cùng số lượng lớn hơn pháo tự hành sẽ được chuyển đến. Hitler hứa tăng số lượng xe tăng lên gấp đôi.
Hai vị thống chế là von Manstein và von Kluge đều không muốn trì hoãn lâu thêm nữa, vì khi lực lượng xe tăng Đức được tăng thêm sức mạnh thì quân địch được tăng còn mạnh hơn. Erich von Manstein nhấn mạnh rằng khả năng sản xuất xe tăng của Xô Viết đã đạt mức 1500 chiếc mỗi tháng. Và trên hết, ông ta sợ rằng nếu còn chậm trễ nữa thì có thể đối phương sẽ tấn công trên sông Donets và sông Mius trước.
Hitler không thay đổi quyết định của mình. Đến ngày 11 tháng 5 thì ông ta ra lệnh hoãn chiến dịch Zitadelle cho đến tận giữa tháng 7.
Các chỉ huy cao cấp của Xô Viết đã nhận ra tầm quan trọng chiến lược của mấu lồi Kursk từ rất sớm. Stavka, bộ tổng tư lệnh Hồng quân đã lệnh cho các tham mưu trưởng các phương diện quân Bryansk và Voronezh hướng dẫn việc phòng thủ mấu lồi như sau: “ Phải gây thiệt hại lớn nhất cho các đơn vị tấn công của địch từ phía cả bắc và nam trong những trận phòng thủ, đánh quỵ lực lượng địch rồi bắt đầu chuyển sang phản công “(W. G. Posnyak, các trận đánh gần Kursk).
Ngoài ra Stalin và bộ tổng tư lệnh còn ra lệnh: “ Khi cuộc tấn công của địch bắt đầu, các phương diện quân Trung ương và Voronezh phải tiến hành phòng thủ, làm suy yếu quân địch trong các trận đánh phòng thủ rồi ngay lập tức phản công khi quân địch đang bị mất máu tới chết. Các phương diện quân Tây và Bryansk phải chuẩn bị tấn công theo hướng Orel.” (Ilya Ivanovich Markin, Trận Kursk).
Cuối tháng 6, Liên Xô đã thiết lập xong khu vực phòng thủ, xây dựng những trận địa chống tăng kiên cố và hệ thống chướng ngại vật có chiều sâu, những bãi mìn trong những vị trí phòng thủ then chốt xung quanh mấu lồi Kursk. Tổng cộng họ đã đặt 434.667 quả mìn chống tăng và xây dựng 604 trận địa chống tăng mạnh.
Để đối phó với lực lượng của tập đoàn quân không quân 4 (gồm các quân đoàn không quân 1,4 và 8 với tổng số 2000 máy bay các loại). Bộ tổng tư lệnh Xô Viết đã triển khai các tập đoàn quân không quân số 2, 16 và 17 với tổng cộng 3500 máy bay. Ngoài ra , mấu lồi Kursk còn tập trung pháo phòng không với số lượng chưa từng thấy trên mặt trận phía Đông.
Nhờ có thời gian ngơi nên tới cuối tháng 6 năm 1943, Hồng quân đã được trang bị tốt để có thể đương đầu và đánh bại cuộc tấn công của Đức.