20. “Chapparel”
Vào đầu những năm 60, Anh và Hoa Kỳ bắt đầu hợp tác nghiên cứu công trình thiết kế dưới tên gọi “Mauler”, yêu cầu thiết kế một hệ thống tên lửa tự hành tầm trung, có tính năng tự động hóa ở một cách cao nhất. Nhưng cuối cùng, kế hoạch này sụp đổ - không đi đến công đoạn cuối cùng, do sự yêu cầu cấp bách nên dự án này đã được tách ra: Anh thiết kế tên lửa “Riper”, còn Mỹ sản xuất tên lửa “Chapparel”. Tên lửa của Mỹ dựa trên cơ sở tên lửa lớp “không đối không” “Saiduyder” – có thể cải tiến một cách dễ dàng để có thể lắp được lên một thiết bị phóng khác. Sau đó trên gầm xe thiêt giáp M113, được tái thiết kế trở thành thiết bị phóng tên lửa tự hành bọc thép, được trang bị kính ngắm quang học, hệ thống dẫn bắn bằng ra đa. Máy định vị tìm kiếm bắt mục tiêu, sau đó tên lửa được phóng đi. Vào cuối những năm 1970, hệ thống được hiện đại hóa một cách đáng kể trang bị thêm ra đa dò tìm mục tiêu, cho phép tên lửa hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết.
Các thông số kỹ thuật chính:
Nơi sản xuất: Hoa Kỳ
Chiều dài: 2,87m
Đường kính: 127mm (5 inch)
Sải cánh: 630mm
Đầu đạn: nổ mảnh/10,2kg; ngòi nổ từ xa
Khối lượng hệ thống phóng: 88,5kg
Tầm bắn tối đa: 4000m tính theo tầm xa