Trận đánh lịch sử vượt sông Công pông chàm
(phần 1)
Theo yêu cầu của bộ chỉ huy chiến dịch, tôi cóp ra đây trận đánh lịch sử mà các đồng chí đang theo dõi.Trích: Sử Sư đoàn 320A - Quân đoàn 3 về trận vuợt sông Mekong giải phóng Kom pong Cham tháng 1/1979Để giành thắng lợi trong trận quyết chiến chiến lược tiến công giải phóng Phnôm Pênh, Bộ chỉ huy liên quân Việt Nam - Cam-pu-chia chủ trương như sau:
- Kết hợp giữa tiến công và nổi dậy, dùng sức mạnh tổng hợp nhanh chóng đập vỡ các tuyến phòng thủ của quân địch Ở vành ngoài mở cửa cho các binh đoàn chủ lực tiến công vào các mục tiêu chính trong thành phố. Táo bạo chọc thẳng vào Phnôm Pênh, tiêu diệt các cơ quan đầu não quét sạch quân địch ra khỏi thành phố, làm chủ thủ đô, kết hợp chặt chẽ giữa tác chiến và binh vận nhanh chóng xóa bỏ chính quyền Pôn Pốt - Yêng Xa Ri, thành lập chính quyền cách mạng.
Các hướng tiến công như sau:
- Hướng chủ yếu: Từ vùng giải phóng phía đông, tiến theo đường số 1 vượt sông Mê Công (đoạn phà Niec Lương) đánh vào trung tâm Phnôm Pênh.
- Hướng thứ 2: Đánh chiếm khu nam và tây nam thành phố.
- Hướng thứ 3: Do Quân đoàn 3 đảm nhiệm tiến công, từ phía tây đánh vào sau lưng địch, chiếm khu bắc và tây bắc thành phố.
Các hướng tiến công đều nhằm vào hợp điểm cuối cùng là đài Độc lập và BỘ Tổng Tham mưu của Pôn Pốt - Yêng Xa Ri.
Trên hướng tiến công thứ ba, để hoàn thành nhiệm vụ quân cách mạng phải vượt sông Mê Công giải phóng thị xã Công Pông Chàm, mở cánh cửa phía bắc của chiến dịch.
Mặc dù lúng túng và bị động, Pôn Pốt - Yêng Xa Ri cũng nhận thấy hiểm họa từ hướng tiến công này:
Sau khi chiếm được Công Pông Chàm, quân cách mạng sẽ phát triển dọc đường số 6 chặn mất lối rút chạy về phía biên giới Thái Lan của chúng. Vì vậy Xon Xen, Bộ trưởng Quốc phòng vội vả điều thêm 1.000 quân tới Công Pông Chàm, dựa vào sông Mê Công thiết lập tuyến phòng ngự. CƠ quan tiền phương của BỘ Tổng Tham mưu địch cũng theo hẳn ra trực tiếp chỉ huy tác chiến trên toàn bộ hướng bắc Phnôm Pênh.
Công Pông Chàm, một thị xã lớn của vùng Đông Cam-pu-chia. Nằm trên bờ tây sông Mê Công, từ lâu đã là nơi trung tâm kinh tế, chính trị văn hóa và đầu mối giao thông của vùng này. Từ đây theo quốc lộ số 6 đi về phía bắc đến Poi Pét giáp biên giới Thái Lan, theo đường số 7 về phía đông đi tới huyện ly Mi Mút giáp Việt Nam; ngược dòng Mê Công lên phía bắc qua Kra Chê tơi đất nước Lào, xuôi về phương nam gặp dòng Tôn Lê Sáp vào Phnôm Pênh.
Mặt trước Mê Công đoạn bến phà Công Pông Chàm rộng hơn một ki-lô-mét nước chảy xiết hai bờ dốc đứng, đã trở thành chướng ngại tự nhiên lợi hại của địch. Đến đây Xon Xen đích thân gom nhặt tàn quân từ miền Đông chạy về cùng với Sư đoàn 520, một trung đoàn của sư đoàn 116 tổ chức thành những đơn vị chiến đấu mới. Hàng ngàn dân cũng bị chúng bắt bổ sung vào đội quân vốn đã ô hợp này. Tuyến phòng thủ được dựng lên cấp tốc. Chúng dựa vào bờ sông vách đứng vừa kè đá cao kết hợp cải tạo địa hình, đào hố chiến đấu, hào giao thông, đắp thêm ụ súng cùng với xe tăng, thiết giáp được huy động ra bờ sông tạo thành những công sự di động và trấn giữ các ngã ba, ngã tư đường phố, các trận địa pháo đã chuẩn bị kỹ phần tử, sẵn sàng biến Mê Công thành dòng sông lửa. Sau năm 1975, Công Pông Chàm hoang tàn vắng lặng, bây giờ nó biến thành một căn cứ quân sự lớn. Nhưng cả miền Đông đã sục sôi không khí chiến thắng. Đất nước Cam-pu-chia đau thương và anh dũng đang hừng hực khí thế tiến công. SỐ phận của quân địch phòng ngự Ở thị xã Công Pông Chàm, số phận chính quyển "Cam-pu-chia dân chủ”, của những tên đao phủ thời đại chỉ còn được tính từng ngày.
Sau chiến thắng Suông - Chụp, mặc dầu nhiều việc phải làm cùng một lúc như bám sát bờ sông Mê Công truy quét tàn quân địch, khẩn trương điều chỉnh đội hình chiến đấu, giải quyết chính sách thương binh tử sĩ giúp bạn ổn định đời sống nhân dân, đồng thời nghiên cứu dòng Mê Công và địa hình bờ phía tây, dự kiến những phương án tác chiến, những tình huống có thể xảy ra, song song với những việc làm trên, Bộ tư lệnh Sư đoàn đã chỉ thị cho các đơn vị mở đợt sinh hoạt chính trị, sơ kết rút kinh nghiệm. Những trận đánh hay, những người đánh giỏi được tuyên truyền ngay trên tờ tin "Quyết thắng" của Sư đoàn. Dấu hiệu tư tưởng "dừng lại bên này sông Mê Công" vừa len lỏi vào đội hình lập tức bị đấu tranh gạt bỏ. Vấn đề chấp hành kỷ luật dân vận quốc tế, công tác địch vận... cũng được quan tâm. Phó chính ủy Sư đoàn Nguyễn Văn Chứ, Chủ nhiệm chính trị Sư đoàn Lê Nông thường xuyên bám sát các đơn vị chỉ đạo nội dung sinh hoạt, công tác và kiểm tra chặt chẽ. Một vài hiện tượng sai trái được kịp thời phê phán uốn nắn. Thường xuyên rút kinh nghiệm đã thành nếp, đã thành truyền thống nó góp phần tạo nên sức mạnh của quân đội ta, nó làm cho chúng ta "thắng không kiêu, bại không nản". Chúng ta thường xuyên nghiêm khắc nhìn lại mình, để luôn tự vượt lên mình để chiến thắng. Sư đoàn 320 luôn luôn sẵn sàng !
Ngay từ ngày 1 tháng 1 năm 1979 tiểu đoàn 1 đã được lệnh phát triển tiến công đánh chiếm bến phà phía đông sông Công Pông Chàm để tạo thế. Bộ tư lệnh sư đoàn đã dự đoán được những gì sẽ xảy ra ở đây, nên tăng cường đáng kế lực lượng xe tăng pháo binh cho tiểu đoàn 1 và yêu cầu phải giữ chắc khu bàn đạp này. Phía địch, đã phán đoán được điều gì xảy ra nên trong suốt bốn ngày tử ngày 1 đến ngày 4 tháng 1 chúng liên tiếp mở hàng chục đợt phản kích quy mô cỡ tiểu đoàn, trung đoàn vào trận địa tiểu đoàn 1. BỘ binh của chúng bám dọc bờ sông cả hai phía đông và tây lúc pháo kích dữ dội, lúc quần lộn xen kẽ vào đội hình của ta. Pháo binh từ bờ tây sông chi viện tối đa, chiến hào công sự quân ta sạt lở, mặt đất biến dạng. Nhng các mũi tiến công của địch đều bị đảnh bật trở lại. Tiểu đoàn Đống Đa vẫn đứng vững. Trưa ngày 4 tháng 1 năm 1979. BỘ Tư lệnh Quân đoàn giao nhiệm vụ cho Sư đoàn 320:
Vượt sông Mê Công, giải phóng thị xã Công Pong Chàm, đập nát mắt xích quan trọng trong hệ thống phòng ngự phía bắc Phnôm Pênh, mở cửa cho lực lượng chủ lực tiến vế giải phóng thủ đô ngay trong đêm ngày 4 rạng ngày 5 tháng 1 năm 1979. Lúc này trung đoàn 48 thiếu tiểu đoàn 1 đang tiến theo dọc đường 15 về hướng nam công kích thị xã Prey Veng , đội hình Sư đoàn chỉ có 2 trung đoàn bộ binh là 64 và 52. Vì nhiệm vụ giải phóng Công Pông Chàm là rất khó khăn và cấp bách nên BỘ tư lệnh Quân đoàn quan tâm đặc biệt đến công tác chuẩn bị và bảo đảm cho Sư đoàn 320. Ngay trong những ngày tiểu đoàn 1 chiến đấu quyết liệt với quân địch thì Tham mưu trưởng quân đoản Lê Minh cùng với Sư đoàn trưởng Khuất Duy Tiến, các đồng chí chỉ huy trung đoàn và cơ quan đã ra bờ sông trực tiếp quan sát sự bố phòng cửa địch và lập phương án tác chiến vượt sông.
Cơ quan tham mưu chuẩn bị kế hoạch bằng hai phương án:
Phương án một: Bí mật vượt sông bất ngờ đánh chiếm bờ tây sông và thị xã Công Pông Chàm, do trung đoàn 52 đảm nhiệm.
Phương án hai: Vượt sông bằng sức mạnh do trung đoàn 64 đảm nhiệm. Cụ thể: dùng tiểu đoàn 9 bí mật vượt sông đánh chiếm bờ táy mở rộng đoạn đổ bộ, tạo điều kiện cho lực lượng chủ lực của trung đoàn tiến công thị xã. Nếu không thành công sẽ dùng tiểu đoàn 7 vượt sông bằng sức mạnh.
tuy nhiên, phương án vượt sông với lực lượng bí mật có những điều không ổn. Bởi vì địch cũng đánh giá được vị trí quan trọng của thị xã đầu cầu này và trên thực tế chúng đã triển khai hệ thống hỏa lực và binh lực đông đặc, kiểm soát chặt chẽ mặt sông và phân đội cảnh giới từ xa cả hai bờ sông, nhằm phát triển đánh phá ngăn chặn lực lượng và phương tiện vượt sông của ta; mặt khác, vượt sông bằng phương tiện nào? Chắc chắn không thể dùng phao bơi, bè mảng nhỏ để đưa một lực lượng lớn quà sông rộng hàng ki-lô-mét. Cách đó chỉ có thể đáp ứng cho các lực lượng trinh sát, đặc công... Chính từ sự phân tích trên Bộ tư lệnh Sư đoàn giao cho trung đoàn 52 chuẩn bị phương án vượt sông bí mật và đặt phương án khó nhất là phương án vượt sông bằng sức mạnh cho trung đoàn 64 đảm nhiệm. SỞ chỉ huy Sư đoàn cũng rời khu vực Chụp lên phía trước.
Cả Sư đoàn lao vào trận đánh vượt sông gấp, thì 20 giờ trong ngày được lệnh của Tư lệnh quân đoàn, Sư đoàn đã được phép kéo dài thời gian chuẩn bị bảo đảm đánh chắc và tổ chức vượt sông vào đêm ngày 5 rạng ngày 6 tháng 1 năm 1979, đồng thời qua thực tế trinh sát thực địa đêm ngày 5 tháng 1 cho biết thẳng hướng trung đoàn 52 không thể tổ chức vượt sông bí mật được. Do vậy chuyển nhiệm vụ tập trung vào trung đoàn 64 phải thực hiện cả hai phương án trên một bến để đêm ngày 5 rạng ngày 6 tháng 1 năm 1979 nổ súng. Thời gian làm công tác chuẩn bị của trung đoàn 64 chỉ có đêm ngày 4 và ngày 5 tháng 1 . Bao nhiêu công việc dồn nén vào khoảng thời gian eo hẹp ấy: trinh sát bến vượt, xây dựng quyết tâm, họp đảng ủy, lập kế hoạch chiến đấu, giao nhiệm vụ cho các đơn vị, tổ chức hiệp đồng chiến đấu kiểm tra và báo cáo... tất cả phải chính xác, khẩn trương kịp thời, hành động nhịp nhàng với các hướng khác của chiến dịch. Sau này, đồng chí Vũ Cối trung đoàn trưởng trung đoàn 64 tâm sự:
Đây là trận đánh thú vị nhất trong đời chiến đấu của tôi. “Cưỡi trên lưng hổ", khi đã áp mép nước chỉ có một con đường vượt nhanh chiếm bở phía địch, chiếm bằng được thị xã Công Pông Chàm làm chủ toàn địa bàn này, mở đường cho chủ lực cấp trên tiến về Phnôm Pênh. Mọi sự chuẩn bị càng chu đáo bao nhiêu, càng bảo đảm "chắc ăn" bấy nhiêu.
Trung đoàn 64 được tăng cường 18 xuồng máy, 4 xe tăng T54, được chi viện 4 khẩu pháo 105 ly, 6 khẩu pháo 155 ly, 4 khẩu cao xạ 57 ly, 4 khẩu cao xạ 37 ly có nhiệm vụ vượt sông Mê Công đánh thẳng vào khu vực phòng ngự chủ yếu của địch ở thị xã Công Pông Chàm. Trung đoàn tổ chức thành 2 đoạn vượt sông. Đoạn vượt trực tiếp chính diện trận địa phòng ngự chủ yếu của địch ngay bến phà Công Pông Chàm do tiểu đoàn 7 đảm nhiệm.
Suốt đêm ngày 5 tháng 1, các phân đội công binh vượt sông chuyển toàn bộ số thuyền máy hạ thủy an toàn. Nhân dân vùng mới giải phóng hỗ trợ cho trung đoàn 64 kéo hàng chục khẩu pháo vào trận địa trên đoạn đường dài gần 5 ki'lô-mét. Trong khi ấy pháo địch bắn nh vãi đạn đoạn từ đầu cầu Khmung trở ra bến sông. Mặt đất bị cày xới nham nhở. Những vạt rừng cháy xém, cây cối nát nhừ vì lửa đạn. 2 giờ sáng ngày 6 tháng 1 địch bí mật đưa một tiểu đoàn từ phía đông bắc vượt sang tây nam đường xen kẽ giữa tiểu đoàn 9 và tiểu đoàn 1 chừng hơn 1 ki-lô-mét, kết hợp với lực lượng địch còn lại và các loại hỏa lực bên bờ đông, bất ngờ đánh mạnh vào sờn tiểu đoàn 1.
BỘ đội ta một mặt giữ chắc tuyến công sự, mặt khác tổ chức những mũi xuất kích ngắn găm vào bên sườn, phía sau đội hình của chúng. Trước tình huống này sư đoàn trưởng điện nhắc: trung đoàn 64 có thể được tăng cường 9 xuồng xung phong (xuồng máy) và được các trận địa pháo trực tiếp chi viện, dùng hành động vượt sông bằng sức mạnh dưới sự yểm hộ trực tiếp bằng hỏa lực của Sư đoàn.
Đoạn vượt sông bí mật cách xa tiểu đoàn 7 chừng 1800 mét về phía bắc do tiểu đoàn 9 đảm nhiệm được tăng cường 9 thuyền xung phong và một tiểu đội trinh sát Sư đoàn dẫn qua sông. Khi tiểu đoàn 9 bám được bờ phía tây sông Mê Công, lập tức hỏa lực Sư đoàn đánh mạnh vào địch và tiêu đoàn 7 đồng loạt vượt sông, cùng tiểu đoàn 9 đánh chiếm bãi đổ bộ và mở rộng liên lạc với nhau bảo đảm cho các lực lượng dự bị vượt tiếp.