Mr.Ngan
Cựu chiến binh
Bài viết: 540
|
|
« Trả lời #130 vào lúc: 24 Tháng Sáu, 2010, 12:39:12 am » |
|
..Chúng tôi thì nghe đến Bánh Màn thầu có vẻ là lạ nên quyết định lấy Màn thầu để ăn, hóa ra là bánh Bao không nhân, chiên giòn lên trông vàng rộm rất bắt mắt rồi chấm với sữa đặc có đường, ăn được hai cái thì ngắc tận cổ, phải lấy thêm một bát cháo để cho chắc dạ, cháo của họ nấu rất loãng, múc ra một bát thì được súc cho một thìa phụ gia thêm như là củ cải khô cho vào cháo ăn sần sật ngon đáo để, bọn họ hình như không quen dùng thìa, không có lấy một cái thìa trong bàn ăn, mấy ông nhà ta ăn cháo cứ phải húp soàm soạp nghe thật vui tai. Ăn sáng xong, tay Thánh dẫn chúng tôi đi đến C.ty mà chúng tôi cần quan hệ, ra đến ngoài đường thì điều đầu tiên đập vào mắt mọi người là Đường xá rất rộng rãi, xe cộ đi lại nườm nượp, đi đứng rất trật tự và tuyệt nhiên không thấy có một chiếc xe máy nào chạy trên đường phố cả, tôi hỏi cha Thánh thì được biết là xe máy không cấm chạy trong thành phố nhưng để mua giấy phép cho xe máy chạy trong thành phố thì tiền đắt gấp ba lần trị giá cái xe, cho nên dân ai cũng khiếp và ngoan ngoãn đi lại bằng xe buyt công cộng hoặc taxi, chẳng bù cho thành phố Hà nội và HCM city ở ta, xe máy chạy kín đường, chen lấn, sả khói mù mịt. Bến xe buyt liên tục có xe vào đón và đi rất đúng giờ, cứ 5 phút có một chuyến, chúng tôi lên xe buyt , không có người bán vé, chỉ có một bà phụ nữ nhơ nhỡ tuổi cầm vô lăng, cạnh cửa lên xuống có một thùng đựng tiền, ai lên cũng bỏ 2 tệ vào, rất tự nguyện, không có cái kiểu đi nhờ trốn vé như ở ta. Đến nơi, thoạt nhìn cái cổng của c.ty đối tác, tưởng là c.ty sẽ bự lắm vì cổng ra vào rất hoành tráng, hầu như trong thành phố cổng nhà nào nhà ấy rất to và đẹp, nhưng thực ra nó chỉ là bề ngoài thôi ( tự đánh bóng mà ). Hôm ấy tay giám đốc c.ty tiếp chúng tôi, phòng tiếp khách cũng rất trang trọng, sau khi pha nước mời khách, tay giám đốc lấy ở túi ra một bao thuốc lá Hồng Hà vàng ( loại đắt tiền đầu bảng ) bóc và thật là kỳ quặc cách mời thuốc của bọn này, rút ra từng điếu một và quẳng cho từng người, không đưa cả bao thuốc mời như thói quen của dân Việt ta, bọn tôi tái mày tái mặt vì hành động vô phép của tay giám đốc, định bỏ ngay về, thấy vậy tay Thánh mới vội vàng giải thích là thói quen của dân ở đây nó thế đấy, mời nhau hút thuốc toàn kiểu vứt một điếu vào thẳng chố người đó ngồi, thế mới tự nhiên và thân thiện..Trời ạ, ở Việt nam mà mời thuốc kiểu ấy thì có ngày răng môi lẫn lộn ngay lập tức....
|