Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 26 Tháng Tư, 2024, 01:53:18 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trật tự đen  (Đọc 67322 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #180 vào lúc: 25 Tháng Năm, 2016, 07:17:17 pm »

     
*

*       *

        1 giờ 41 phút chiều

        Gray dẫn đường lên cầu thang, súng lục trong tay. Anh và Marcia cố di động thật êm lặng. Bà bịt lòng bàn tay vào đèn pin, giữ cho ánh sáng chiếu đủ mức tối thiểu. Chỉ vừa đủ để thấy đường đi. Khi các cầu thang máy hết công dụng, anh e ngại sẽ giáp mặt một tên lính gác lạc bầy nào đó chạy lông nhông trên cầu thang.

        Mặc dù đã cải trang như một lính gác, người đang áp giải một nhà nghiên cứu ra khỏi tầng hầm tối, anh muốn tránh giáp mặt bất cứ người nào không cần thiết.

        Họ đi qua tầng ngầm thứ sáu, tối mò như tầng dưới.

        Gray tiếp tục đi, tăng nhịp bước chân, cân bằng sự cẩn trọng với nỗi e ngại là các máy phát điện phụ sẽ bật lên vào lúc nào đó. Trèo qua tiếp một chiếu nghỉ, có ánh sáng xuất hiện phía trước mặt.

        Giơ một tay lên, anh kéo Marcia đứng im lại phía sau mình.

        Ánh sáng không chuyển động. Nó đứng nguyên tại chỗ.

        Không phải là một tên lính gác đang đi lang thang. Có thể đó là đèn chiếu sáng lúc khẩn cấp.

        Ấy nhưng...   

        - Ở nguyên đây. - Anh thì thào với Marcia.

        Bà gật đầu.   

        Gray tiếp tục tiến lên phía trước, súng đã nâng lên và sẵn sàng. Anh leo lên các bậc cầu thang. Tại chỗ chiếu nghỉ tiếp đó, ánh sáng chiếu xuyên qua một cửa mở bé. Khi Gray đến gần anh nghe thấy giọng người nói. Phía trên các bậc cầu thang vẫn tối. Vậy thì vì sao lại có ánh đèn và điện ở đây nhỉ? Tầng này chắc hẳn có mạng cấp điện riêng.

        Giọng nói vọng xuống hành lang.

        Giọng nghe quen quen. Isaak và Baldric.

        Họ nằm ngoài tầm nhìn trực tiếp, nấp sâu trong phòng. Anh liếc nhìn xuống và thấy mặt bà Marcia họa nét trong ánh sáng đổ xuống cầu thang. Anh vẫy tay ra hiệu cho bà đi lên chỗ chiếu nghỉ.

        Bà cũng đã nghe thấy những giọng nói đó.

        Isaak và Baldric dường như không quan tâm đến chuyện mất điện. Tại đây có điện, nên phải chăng chúng thậm chí không biết rằng khu vực còn lại của tòa biệt thự đã mất điện? Gray cứ tò mò muôn kiểm chứng. Anh phải gửi cảnh báo đến Washington.

        Lời nói đến tai anh: - Cái chuông sẽ giết tất cả lũ chúng nó. - Baldric nói.

        Gray dừng lại. Chúng đang nói đến Washington sao? Nếu vậy, kế hoạch của chúng là gì? Giá mà anh biết nhiều hơn...

        Gray giơ hai ngón tay ra hiệu cho Marcia. Hai phút. Nếu anh không quay trở lại, bà phải tự mình xoay xở. Anh để lại cho bà khẩu súng lục thứ hai của mình. Nếu như anh có thể thấy được Cái chuông này, khác biệt ở đây sẽ là cứu mạng hoặc mất mạng.

        Anh lại giơ hai ngón tay lên lần nữa.

        Marcia gật đầu. Tùy bà quyết định nếu Gray bị bắt.

        Anh nén mình đi qua khe hở, không chạm vào cánh cửa, chỉ sợ tiếng kẹt của bản lề sẽ làm hai đứa trong đó cảnh giác, vẫn kiểu phòng xám được đèn nê- ông chiếu sáng trải ra trước mặt. Nhưng sảnh hành lang này ngắn, có hai cửa sắt liền kề đối diện với hai cửa vào ô cầu thang máy đang mở tối om ỏ tầng này.

        Một trong hai cánh cửa đôi mở ra.

        Gray di chuyển nhanh, nhón chân. Anh đến chỗ cửa và bám sát vào tường. Anh quỳ xuống ghé mắt nhìn qua khe bản lề.

        Căn buồng phía sau cửa này mái thấp và trông như không gian của hang động, chiếm toàn bộ tầng hầm. Đây là tâm điểm chỉ huy của phòng thí nghiệm. Dọc theo một thành tường là một dãy máy vi tính. Các màn hình sáng chiếu các con số và mật mã đang chạy. Các máy vi tính được bảo đảm một mạch cấp điện, nguồn riêng cho máy.

        Những ngưòi đang ngồi trong phòng này rất chăm chú làm việc, đã không chú ý đến khu vực khác mất điện. Nhưng chắc chắn bất cứ lúc nào họ cũng có thể tỉnh ra ngay.

        Baldric và Isaak, ông nội và cháu trai đang cúi. mình vào một máy trạm. Một màn hình phẳng ba mươi in-sơ trên tường nhấp nháy vội vã qua một loạt các chữ Run, hết chữ này đến chữ kia. Đó là năm chữ trong các cuốn sách của Hugo.

        - Chưa bẻ được mã số. - Isaak nói. - Nên chăng ta chuyển chương trình Cái chuông toàn cầu trong khi câu đố này vẫn chưa giải được?

        - Sẽ giải được. - Baldric đấm mạnh lên bàn. - Vấn đề chỉ còn là thời gian. Bên cạnh đó, chúng ta cũng sát sạt đến chỗ hoàn hảo rồi. Như cháu và chị cháu ấy. Các cháu sẽ sống lâu. Năm mươi năm. Thoái hóa sẽ không làm yếu sức các cháu cho đến tận thập niên cuối cùng. Đến lúc chúng ta phải tiến lên.

        Isaak trông có vẻ hơi vững tâm.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #181 vào lúc: 25 Tháng Năm, 2016, 07:20:37 pm »

        Baldric ngồi thẳng người dậy. Lão giơ một cánh tay và vẫy về phía trần nhà.

        - Xem có chỗ trễ nào đây. Cố gắng cua chúng ta đánh lạc hướng quan tâm quốc tế khỏi vùng Hípialayas đã phản tác dụng.

        - Bởi vì chúng ta đã đánh giá thấp Anna Sporrenberg.

        - Và cả lực lượng Sigma nữa,- Baldric nói thêm.- Nhưng không sao. Các chính phủ hiện giờ đều đang nín thở. Vàng sẽ che chở cho chúng ta lắm đó. Bây giờ chúng ta phải hành động. Đầu tiên là Washington, sau đó là cả thế giới. Và trong cảnh hỗn loạn đó, sẽ có khối thời gian để phá mã. Hoàn hảo sẽ thuộc về chúng ta.

        - Và từ châu Phi, một thế giới mới sẽ vươn mình đứng dậy.- Isaak nói như học vẹt, cứ như thể là một lời cầu nguyện đã khoan sâu vào đầu óc y từ hồi còn bé, như xi- măng hóa đá trong mã gien của y.

        - Trong sạch và không có đồi bại tham nhũng. - Baldric nói thêm, kết thúc lời kinh cầu. Nhưng những lời lão nói cũng vô vị không kém. Cứ như thể là tất cả những chuyện này không hơn gì một bước nữa tiến vào chương trình lai tạp của hắn, một bài tập khoa học.

        Baldric loạng choạng đứng thẳng người lên bên chiếc ba- toong. Không có khán giả chỉ có cháu nội của lão. Gray nhận ra người này mới có dáng vẻ thực sự yếu đuối làm sao. Gray tự hỏi nếu như thời biểu hành động đã được đẩy sớm lên này không bị thêm dầu vào lửa bởi cái chết đang đến gần lão Baldric hơn bất cứ việc cần thiết nào, liệu có phải tất cả bọn họ đều là những con tốt đen vô ý thức trong ham vọng của lão Baldric muốn thúc nhanh kế hoạch của lão? Liệu lão Baldric có điều hành kịch bản với mục đích- tỉnh táo hoặc không tỉnh táo - để minh chứng cho hành động bây giờ, trong cuộc đời của lão?

        Isaak lại nói. Y đã chuyển sang một máy trạm khác.

        - Trên bảng đã có đèn xanh. Cái chuông đã sạc đủ năng lượng sẵn sàng kích hoạt. Chúng ta có thể làm vệ sinh đồn điền, quét sạch bọn tù lẩn trôn.

        Gray đơ người ra. Tất cả những trò này là gì?

        Baldric quay lưng lại phía màn hình nhấp nháy những mã chữ Run và chú ý đến trung tâm căn phòng.

        - Chuẩn bị kích hoạt.

        Gray chuyển chỗ nhìn sâu hơn vào căn phòng.

        Giữa tâm căn phòng là một vật hình vỏ sò to tướng làm b'ằng chất liệu tổng hợp thép và gốm. Nó có dáng dấp như một Cái chuông để lộn ngược, cao bằng tầm của Gray. Anh cho rằng anh chỉ ôm được nửa vòng chu vi khối trụ đó.

        Tiếng mô-tơ, khục khục vẳng lại, một ống trụ thép hạ từ trần xuống, vận hành bằng bánh răng. Nó được thả vào trong ống trụ to hơn. Đồng thời một bình màu vàng cạnh đó mở ra một vành đệm và một dòng chất lỏng kim loại màu tím chảy vào tâm Cái chuông.

        Dầu bôi trơn à? Nhiên liệu à?

        Gray không biết, nhưng anh nhìn thấy số đóng tem trên thành bình 525. Đó có phải là chất Xerum bí hiểm không?

        - Nâng cái khiên chắn lửa lên. - Baldric ra lệnh. Lão phải hét to để có thể nghe thấy, át được tiếng bánh răng của bộ ly hợp mô-tơ. Hắn chọc chọc cái ba- toong xuống sàn nhà.

        Tầng này được lát đá xám, ngoại trừ một chỗ hình tròn trông vô vị, bề ngang khoảng ba mươi thước Anh, xung quanh Cái chuông. Quanh đó có gờ nổi dày khoảng một foot, giống như một vòng tròn sân khấu. Trần phía trên là một tấm gương phản chiếu sàn, ngoại trừ phần trần này có một vành biên lõm xuống.

        Tất cả làm bằng chì.

        Gray hiểu ra vành sàn ngoài hẳn phải nâng bằng pit- tông và cắm vào trần, hình thành một khối xi-lanh trụ trọn vẹn quanh Cái chuông.

        - Sao thế? - Baldric lại hét lên, quay: sang phía Isaak đang cúi bên máy trạm.

        Isaak giật đi giật lại một cần gạt.

        - Chúng ta không có điện đế thổi mô- tơ khiên chắn!

        Gray liếc nhìn ngón chân. Mô- tơ chắc hẳn phải nằm

        dưới tầng dưới. Tầng tối. Một tiếng chuông diện thoại reo vang trong phòng, ngân tiếng gay gắt, đua với tiếng mô- tơ. Gray có thể đoán được người đang gọi đó. Bọn an ninh cuối cùng đã đoán được những ông chủ ngôi nhà đang trốn nấp ở đâu.

        Đến lúc phải đi.

        Gray đứng thẳng người dậy và quay mình.

        Một thanh ông nước quật xuống và đánh trúng cổ tay anh làm khẩu súng lục rơi tuột mất. Một thứ vũ khí gì đó lao đến đầu anh. Gray chỉ kịp tránh nhanh.

        Ischke lao về phía anh. Bên cạnh mụ, các cánh cửa dân đến ô cầu thang máy tối đang mở, bị cạy ra. Chắc hẳn mụ này đã bị kẹt trong thang máy lúc bị mất điện và đã trèo xuống đến đây. Tiếng ồn ào của mô-tơ Cái chuông át đi, Gray đã không nghe thấy tiếng cánh cửa bị cạy mở phía sau mình.

        Ischke giơ tiếp ống nước lên, thành thục kỹ năng như xiếc quen đánh đập nhân viên của mình.

        Gray dán mắt mình vào mụ và rút lui vào buồng có Cái chuông. Anh không dám liếc nhìn xuống cầu thang chống hỏa hoạn. Anh cầu cho Marcia đã thoát đi, trên đường đến lấy chiếc bộ đàm sóng ngắn và cấp báo cho Washington.

        Ischke, quần áo dính đầy dầu mỡ, mặt mày lem luốc đi theo sau Gray vào buồng có Cái chuông.

        Baldric nói phía sau Gray.

-           Cái gì vậy? Có vẻ như bé Ischke đã bẫy được con chuột gặm nhấm phá dây.

        Gray quay lại.

        Tay không. Hết giải pháp.

        - Các máy phát điện đang hoạt động trở lại. - Isaak nói, thái độ chán ngán, chẳng lấy làm ấn tượng gì với vụ xâm nhập.

        Một tiếng mô-tơ quay quay rung rung dưới chân Gray. Vành khiên bắt đầu từ sàn nâng dần lên.

        - Bây giờ để hủy diệt các con chuột khác. - Baldric nói.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #182 vào lúc: 25 Tháng Năm, 2016, 07:24:54 pm »

       
*

*        *

        2 giờ 45 phút chiêu

        Monk phải hét lên mới nghe được, át tiếng cánh quạt chiếc trực thăng. Cát và bụi xoáy mù mịt quanh người họ theo chiều quay của chong chóng máy bay.

        - Anh biết lái con chim này chứ?

        Gunther gật đầu, nắm lấy cần lái của chiếc cào cào.

        Monk vỗ vào vai của anh chàng khổng lồ. Anh phải tin vào quân Quốc xã thôi. Monk không thế lái con chim này được, không thể lái một tay. vẫn còn nữa, lòng trung thành của gã khổng lồ này giờ đây tập trung vào sự sống còn của em gái hắn, Monk nghĩ rằng đó là bảo đảm an toàn.

        Anna ngồi ghế sau cùng với Lisa. Painter nằm rũ giữa hai người, đầu lắc la lắc lư. Anh mối hơi mê mê. Painter thỉnh thoảng lại lảm nhảm, chẳng mang ý nghĩa gì, cảnh báo về một cơn bão cát nào đó, bị ám ảnh trong những chuyện kinh sợ đã qua.

        Lúi chúi đầu dưới những cánh quạt đang quay vù vù, Monk đi vòng quanh chiếc trực thăng. Phía xa, Khamisi đứng cạnh Mosi D’Gana, người tộc trưởng của bộ lạc Zulu. Họ đang nắm tay nhau.

        Mosi đã trút bỏ bộ trang phục truyền thống và lúc này đang mặc bộ đồng phục dã chiến bằng vải ka- ki nhàu nhĩ, mũ lưỡi trai và đeo khẩu súng trường tự động trên vai. Một khẩu súng lục có bao treo lủng lẳng trên thắt lưng đen. Nhưng anh vẫn chưa bỏ hẳn di sản dân tộc mình. Một thanh đoản giáo có lưỡi loằng ngoằng giắt sau lưng.

        - Cậu chỉ huy đi. - Mosi nói với Khamisi vẻ chính thức khi Monk đến gần.

        - Rất vinh dự, thưa vâng.

        Mosi gật đầu và thả cánh tay Khamisi ra.

        - Ta có nghe người ta nói nhiều chuyện hay về cậu,

        Thằng Béo ạ.   

        Monk nhập nhóm. Tại sao lại gọi là Thằng Béo?

        Mắt Khamisi mỏ to, pha trộn cảm giác ngượng ngùng và vinh dự trong ánh mắt. Anh gật đầu và bước đi. Mosi trèo vào máy bay. Anh sẽ tham gia vào đợt tấn công đầu tiên. Monk không có cách lựa chọn nào khác. Anh mang nợ với người tù trưởng này.

        Khamisi bước ngang đến chỗ Paula Kane. Hai người sẽ chịu trách nhiệm phối hợp đợt tấn công trên mặt đất.

        Monk tìm kiếm cái gì đó trong đám cát bụi xoáy mù mịt. Lực lượng tấn công tập trung mau lẹ, người thì đi bộ, người thì đi ngựa, người đi xe máy cũ và ngưòi thì đi bằng xe tải nhỏ. Mosi đã ra lòi hiệu triệu. Và giống như vị tổ tiên vĩ đại của ông- người anh hùng Shaka Zulu, cả một đạo quân đã tụ hội. Đàn ông, đàn bà. Người thì đóng khố khoác vải da trang phục truyền thống, người thì mặc đồ dã chiến đã cũ, người thì mặc quần bò Le vi. Và còn nhiều người nữa đang lục tục kéo đến.

        Chuyện này là tùy thuộc ở họ, áp đảo đội quân nhà Waalenberg, chiếm giữ lấy đồn điền nếu có thể. Làm thế nào mà người Zulu có thể đánh lại được lực lượng an ninh của đồn điền có kinh nghiệm và được trang bị vũ khí siêu việt hơn? Hay lại sẽ là chuyện Dòng sông Máu đây?

        Chỉ có mỗi một cách để tìm ra.

        Monk chuyển mình về khoang phía sau đông đúc. Mosi ngồi trên ghế cạnh Thiếu tá Brooks. Họ ngồi trên một ghế băng đối diện Anna, Lisa, và Painter. Một người mới đến khác- một chiến binh Zulu trần nửa ngưòi có tên là Tau, cũng cột mình vào ghế sau, xoay nửa người để gí một mũi đoản lao chọc vào cổ họng người phi công phụ của chiếc cào cào này.

        Trưởng đồn kiểm lâm Gerald Kellogg ngồi ngay cạnh Gunther, bị trói và nhét giẻ vào mồm. Một mắt bị sưng lên, tím tái.

        Monk trèo vào khoang sau máy bay, vỗ vào vai Gunther và khoác tay ra hiệu cho chú chim sắt bay lên. Gật đầu nhận lệnh, Gunther kéo bộ ly hợp điều khiển và chiếc cán gáo bốc lên trời cùng tiếng động cơ gầm gào.

        Mặt đất rời xa dần. Đồn điền trải ngay trước mắt họ. Monk đã được cảnh báo rằng đồn điền này có tên lửa đất- đốì - không. Chẳng có vũ khí gì trên máy bay, chiếc cào cào thương mại này sẽ chẳng khác gì tấm bia đang bay.

        Như vậy sẽ không hay ho gì.

        Monk vươn người về phía trước.

        - Đến lúc cho mày lập công chuộc tội đây, gác rừng ơi.

        Monk cười nhăn nhở đầy ác ý. Anh biết trông như thế không đẹp, nhưng mà cứ tự nhiên lộ ra thôi.

        Kellogg mặt tái mét.

        Hài lòng, Monk vươn về phía trước nhấc mi- crô chiếc bộ đàm gí vào môi tên gác rừng.

        - Bắt liên lạc với nhóm an ninh ngay.

        Khamisi đã thu được mã. Vậy nên mắt Kellogg mới thâm tím.

        - Đọc cho đúng bản viết tay đấy. - Monk cảnh báo, vẫn cười nhăn nhở.

        Kellogg vươn mình một chút tránh ra.

        Điệu cười của anh có khủng khiếp đến thế không nhỉ?

        Để gia tăng sức đe dọa, chiến binh Tau còn ép mũi giáo của mình vào chỗ thịt mềm ở cổ người đàn ông.

        Tiếng nhiễu xạo xạo từ máy bộ đàm phát ra, và Kellogg chuyển thông điệp như được hướng dẫn. “Chúng tôi bắt lại được một tù nhân của các vị". Tên gác rừng nói với bọn an ninh tại căn cứ. “Tên hắn là Monk Kokkalis. Chúng tôi đang chở hắn đến hạ cánh tại sân bay trên mái nhà.”

        Gunther theo dõi lời đáp của tụi an ninh qua cáp đeo tai.

        “ Nghe rõ. Xong, thoát sóng”. Kellogg nói.

        Gunther hét lên một chút.

        - Chúng ta vừa được phép vào rồi. Nào ta đi vào.

        Y chúi mũi chiếc trực thăng xuống và tăng tốc nhằm hướng đồn điền bay tới. Trước mặt, khu biệt thự hiện lên. Từ trên không trung trông nó thậm chí còn rộng lớn hơn.

        Xoay mình và ngồi vào ghế, Monk đối diện với Lisa. Bên cạnh cô, Anna tựa mình vào cửa sổ, mắt cau lại vì đau. Painter thì thả mình treo trên dây an toàn rên rỉ. Thuốc giảm đau đang hết tác dụng.

        Lisa giúp dựng anh ngồi ngay ngắn trở lại.

        Monk để ý thấy cô nắm bàn tay anh và cứ giữ như thế suốt.

        Mặt cô hướng về phía Monk.

        Nỗi sợ hãi rõ nét trong ánh mắt cô.

        Nhưng không phải sợ cho riêng cô.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #183 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 03:52:35 am »

       
*

*       *


        2 giờ 56 phút chiều

        - Đã kéo ăng- ten phát sóng lên chưa hả? - Baldric hỏi.

        Isaak gật đầu xuống bảng điều khiển.

        - Cho Cái chuông chuẩn bị kích hoạt.

        Baldric quay sang Gray.

        - Chúng tao vừa nạp mã DNA của những đứa cùng đi với mày vào Cái chuông. Nó sẽ điều chỉnh đầu ra để làm biến chất, phá hủy có lựa chọn bất cứ mã DNA khớp giống với nó, trong khi đó lại không làm hại tất cả những mã gien khác. Phiên bản của một giải pháp cuốỉ cùng của chúng tao.

        Gray hình dung thấy Fiona đang trốn nấp trong một căn phòng. Còn Monk thì lúc này đang bay trên trời.

        - Không cần phải giết họ đâu. - Gray nói. - Các vị vừa bắt được đồng đội của tôi rồi. Chỉ cần thả thằng bé và con bé con đi.

        - Nếu như tao đã học được điều gì trong mấy ngày qua, thì tao học được điều tốt nhất là không được để lỏng một sợi dây trói nào hết. - Baldric gật đầu với Isaac. - Kích hoạt Cái chuông ngay.

        - Đợi đã!- Gray hét ầm lên, bước hẳn lên một bước.

        Ischke đã rút súng lục ra và cảnh cáo anh bước lui lại.

        Baldric liếc nhìn lại, chán chường và sốt ruột.

        Gray chỉ còn mỗi một con bài.

        - Tôi biết cách phá mã của Hugo.

        Ngạc nhiên đã làm dịu thái độ cương quyết của Baldric. Lão giơ một tay ra hiệu hoãn lệnh về phía Isaak.

        - Mày biết à? Mày có thể làm được bài toán mà một loạt máy tính Cray của chúng tao đến bây giờ vẫn thua sao?

        Trong giọng lão nói vang lên vẻ nghi ngờ.

        Gray biết rằng anh phải mời chào lão Baldric thứ gì đó, bất kể thứ gì, để chặn không cho hắn bật Cái chuông lên phóng xạ vào bạn bè đồng đội anh. Anh chỉ tay lên màn hình, táp qua lại các chữ Run. Chiếc máy tính chóp chuyển và tìm ra một tổ hợp toán tử, cho ra mật mã số không.

        - Các vị hỏng ngay trên chính máy các vị. - Gray hứa.

        - Tại sao lại thế?

        Gray liếm đôi môi khô của mình, sợ hồi hộp, song anh phải tập trung trí lực. Anh biết chắc chắn rằng máy tính sẽ tính sai vì thực ra anh đã giải xong bài toán đố của các chữ Run đó. Anh không hiểu được lòi giải, nhưng anh biết anh đã cho ra lời giải đúng, đặc biệt xét đến di sản "Do Thái của Hugo Hirszfeld.

        Ấy nhưng, anh có thể để lộ ra tới mức nào? Anh phải mặc cả bằng tất cả khả năng của mình, cân đối giữa sự thật và câu trả lời.

        - Các ngài đã nhập chữ Run sai từ cuốn Kinh thánh Darwin. - Gray nói chân thật. - Có sáu chữ Run chứ không chỉ có năm.

        Baldric thở dài. vẻ không tin làm cho các nếp nhăn quanh mồm lão hằn sâu hơn

        - Cũng giống như bánh xe mặt trời mà các vị vẽ trước đó, tôi cho là như thế có phải không ạ? - Lão quay lưng về phía Isaak.

        - Không à! - Gray lên giọng chắc chắn.- Để tôi chỉ cho các vị xem.

        Anh tìm tìm quanh đó và phát hiện ra một cái bút dạ bên một chiếc máy trạm. Anh chỉ tay vào chiếc bút và vẫy tay xin cái bút.

        - Đưa cho tôi cái bút.

        Lông mày nhíu dựng lên lão Baldric ra hiệu cho Isaak.

        Người ta ném cái bút dạ cho anh.

        Gray bắt lấy cái bút dạ và quỳ xuông sàn. Anh vẽ lên gạch lát xám bằng cái bút dạ đen.

        - Đây là chữ Run từ cuốn Kinh thánh Darwin.

        Anh vẽ.

       
        Chữ Run kiểu Run Mensch. - Baldric nói.

        Gray vỗ vào đó.

        - Chữ này thể hiện trạng thái cao hơn của con người, phần thánh thần ẩn náu trong tất cả chúng ta, đấy là cái tôi đã được hoàn hảo.

        -Nên?

        - Đây là mục đích của Hugo. Kết quả cuối cùng đã được tìm ra. Đúng không nào?

        Baldric từ từ gật đầu.

        - Hugo không muốn nhập kết quả đó vào mã của mình. Mã của ông dẫn đến đây. - Anh vỗ vào chữ Run mạnh hơn. - Cái này không nằm trong mã.

        Dần dà hiểu ra và lão già bắt đầu tin.

        - Còn các chữ Run khác trong cuốn Kinh thánh Darwin thì...

        Gray vẽ lên sàn minh họa cho quan điểm của anh.


       - Hai chữ Run này kết thành chữ thứ ba. - Anh khoanh tròn hai chữ Run có ngạnh lồng vào nhau. - Những chữ này đại diện cho nhân loại ở dạng cơ bản nhất, mà dẫn đến trạng thái cao hơn. Như thế; chính là hai chữ Run này phải được nhập vào mã.

        Gray viết một loạt các chữ Run gốc.

       - Đây là trình tự sai.


        Anh xóa đi và viết đúng bộ, tách chữ cuối cùng thành hai như sau.


        Baldric bước đến gần hờn.

       - Và đây là bộ có trình tự đúng sao? Thế thì phải giải đoán là gì?

        Gray chân thực trả lời.

       - Vâng.

        Baldric gật đầu, mắt háy háy khi lão xem xét phần phát hiện này.

       - Tôi tin rằng anh đúng đấy, chỉ huy trưởng Pierce ạ.

        Gray đứng dậy.

       - Cảm ơn. - Baldric nói và quay sang phía Isaak. - Kích hoạt Cái chuông. Giết bạn thằng này đi.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #184 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:25:39 am »

       
*

*       *

        2 giờ 7 phút chiều

        Lisa giúp nâng Painter ra khỏi chiếc trực thăng lúc rô-tơ cánh quạt quay chậm dần. Người chiến binh Zulu,

        Tau, đỡ một vai bên kia. Thuốc an thần mà cô tiêm cho Painter có tác dụng ngắn. Thuốc sẽ tan trong vài phút nữa.

        Gunther đỡ Anna, mắt mụ bạc phếch. Người phụ nữ này đã tự cho mình một liều mooc-phin giảm đau làm tê nữa. Nhưng mụ đã bắt đầu ho văng ra đờm dính máu.

        Trước mặt họ, Monk và Mosi D’Gana đứng bên xác chết của ba tên lính gác sân bay trực thăng. Bên an ninh đã đòi có gác, chực đón một tù binh. Chỉ mất một loạt đạn súng có Ống giảm thanh là trưng dụng được sân đậu máy bay.

        Monk đổi chỗ cho Tau.

        - Anh ở lại đây. Canh chiếc cán gáo này. Để mắt đến thằng tù binh nhé.

        Warden Kellogg đã bị lôi tuột khỏi máy bay và dúi vào một chỗ trên mái nhà. Mồm bị nhét giẻ, tay bị trói phía sau lưng, chân bị trói. Hắn chẳng thể đi đâu được.

        Monk vẫy Thiếu tá Brooks và Mosi D’Gana dẫn đường. Họ đã xem xét kỹ sơ đồ ngôi nhà mà Paula Kane đưa cho và tính toán tuyến đi đến tầng hầm. Đó là đưòng cần phải đi. Sân trực thăng này nằm gần phía sau khu biệt thự.

        Brooks và Mosi dẫn họ đến cửa trần nhà dẫn vào biệt thự, súng khoác trên vai. Hai người này di chuyển cứ như thể là họ trưóc đó đã làm việc với nhau, rất nhịp nhàng hiệu quả. Gunther cũng mang theo khẩu súng lục và khẩu tiểu liên cụt nòng treo chéo sau lưng. Xù xì lỏm chởm súng đạn, họ đến chỗ cửa.

        Brooks lao về phía trước. Thẻ khóa lấy trộm từ những tên lính gác bị bắn chết đã mở được khóa xuống dưới. Brooks và Mosi biến luôn vào trong, dọn đường. Những ngưòi kia theo sau.

        Monk kiểm tra đồng hồ. Bấm định giờ cho khớp là quyết định mọi thứ.

        Một tiếng huýt sáo vẳng lên từ bên dưới.

        - Ta xuống đi. - Monk nói.

        Họ vội vã đi qua cửa và thấy một giếng cầu thang ngắn dẫn đến tầng sáu. Brooks đứng ở chiếu nghỉ. Một tên lính gác khác nằm sóng sượt trên cầu thang, cổ vỡ toác, máu động mạch đang bơm ra. Mosi nép mình ở chỗ chiếu nghỉ tiếp đó, tay cầm con dao đẫm máu.

        Họ tiếp tục đi xuống, quanh quanh cầu thang. Họ không chạm trán tên lính gác nào nữa. Như họ dự đoán, phần đông lực lượng chiến đấu của đồn điền này đã ra phía ngoài đồn điền rồi. Đám đông ngưòi bộ lạc Zulu đã lôi kéo phần đa sự chú ý của chúng.

        Monk lại nhìn đồng hồ lần nữa.

        Đến được tầng hai, họ thoát ra cầu thang và nhằm hướng hành lang gỗ dài bóng vec-ni. Ớ đó nhiều bóng che và tối. Những nến có đế treo tường bập bùng cứ như thể là hệ thống điện vẫn sáng sau khi mất điện... hoặc là cái gì đó hút giữ rất nhiều điện.

        Lisa cũng để ý thấy không khí có mùi ghê tởm.

        Hành lang tịt lối à chỗ cắt ngang. Brooks trinh sát phía phải, hướng mà họ cần phải đi. Anh trở lui một vòng xoay, ép người vào tưòng.

        - Quay lại... quay lại ngay.

        Một tiếng gừ dữ dội đầy thách thức bật lên từ một góc. Tiếng khịt khịt tiếp theo và tiếng tru đầy phấn kích. Một tiếng gầm ré lên át đi tất cả.

        - Ukufa, - Mo si nói, vẫy họ lui hết lại.

        - Chay đi - Brooks nói. - Tôi sẽ cố dọa chúng sợ bỏ đi, rồi theo kịp sau.

        Monk kéo lôi Lisa và Painter đi.

        - Những con này là...? - Lisa hỏi, nghẹn cả lời.

        - Có đứa thả bọn cẩu vệ này ra cắn chúng ta. - Monk nói.

        Gunther lếch nhếch chạy cùng với Anna. Gã khổng lồ cõng em gái, chân mụ lướt sưót kéo lê trên sàn nhà.

        Một loạt đạn bắn phía sau lưng họ.

        Tiếng gầm gào, tru tréo chuyển thành tiếng kêu ăng ẳng, ư ử vì đau.

        Họ chạy nhanh hơn.

        Nhiều loạt đạn hơn, nghe tiếng bắn như điên.

        - Mẹ kiếp. - Brooks chửi thề rất to.

        Lisa liếc qua vai.

        Brooks và Mosi đã bỏ vị trí và chạy xuống hành lang, tay chỉ ra phía sau, bắn.

        - Đi, đi. - Brooks hét lên. - Quá nhiều chó!

        Ba con dã thú lông trắng phóng vòng vào góc đằng sau mấy người, đầu chúng cúi xuống đất, hàm lập bập, lông gáy dựng hết cả lên. Móng cày xối vào sàn gỗ lúc chúng chạy như kiểu chạy của thằn lằn, hầu như đoán được đưòng đạn, tránh được những viên đạn giết người, cả ba con đều bị thương, nhưng hình như chúng càng cuồng điên hơn chứ không yếu đi vì bị thương.

        Lisa quay lại đúng lúc nhìn thấy hai con dã thú cùng giống nhảy ra từ hai phía ở cuối hành lang, cắt đứt đường thoát.

        Phục kích à.

        Khẩu súng lục to đùng của Gunther nổ như súng đại bác, đinh tai. Phát đạn của y bắn trượt con dã thú dẫn đầu khi nó di chuyển vị trí nhanh y như những bóng hình nhảy múa.

        Monk giơ súng lên, dừng lại.

        Quán tính chạy của Lisa lôi cô văng lên trước. Cô ngã quỵ một gối, kéo theo tay của Painter. Anh ngã sập xuống, hơi bừng tỉnh vì cú va đập.

        - Đâu cơ...? - Anh hỏi giọng chếnh choáng.

        Lisa kéo anh thấp đầu xuống khi cả căn phòng sảnh đầy đạn bay.

        Một tiếng gầm phía sau cô.

        Cô giật giật vòng quanh. Một bóng hình nặng nệ xô ra từ cửa gần đó xô mạnh Thiếu tá Brooks vào tường.

        Lisa quờ quạng tìm đường kêu lên.

        Mosi nhào đến giúp, ngọn mác hua trên đầu, môi hú lên.

        Lisa ôm ghì lấy Painter.

        Bọn dã thú khắp nơi.

        Lisa nhìn thấy có vật gì cử động. Lại một con dã thú khác xuất hiện ở cánh cửa bên trái, tiếng kèn kẹt của bản lề cánh cửa. Mõm nó đầy máu và mảnh thịt tươi. Mắt đỏ ngầu lóe lên trong phòng tối. Cô nhớ ngay đến vị sư đầu tiên mà cô đã trông thấy, như thú đói, hoang dại nhưng lại hành động đầy khôn ngoan và láu cá.

        Ở đây cũng y như vậy.

        Lúc con thú lao bổ vào cô, môi nó bạnh ra cùng tiếng gầm đắc thắng.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #185 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:29:44 am »

     
Chương 15


Sừng bò

        2 giờ 10 phút chiều

        Nam Phi

        Khamisi nằm trong một rãnh phủ một tấm bạt ngụy trang.

        - Ba phút. - Tiến sĩ Paula Kane nằm cạnh anh nói, cũng nằm úp bụng xuống đất.

        Hai ngưòi quan sát kỹ tuyến hàng rào đen qua ống nhòm.

        Khamisi bố trí lực lượng của mình trải dọc theo đường ranh giới của khu điền trang. Từ vị trí đó có thể nhìn thấy rõ một vài ngưòi bộ lạc Zulu vừa đi vừa quất những con bò cái dọc theo những con đường mòn cũ. Một nhóm người lớn tuổi đeo chuỗi hạt đang đứng tụ tập trong những tấm chăn bằng lông vũ trên vai. Phía sau ngôi làng, tiếng trống và tiếng hát đã bắt đầu, to và rõ. Một cuộc hội họp tại trạm ven đường được dàn dựng như một lễ cưới.

        Xe mô- tô, xe máy bốn bánh ATV, và xe tải đậu lộn xộn quanh khu vực. Một số tay chơi trẻ tuổi, thậm chí có cả nữ, trốn quanh quẩn bên những chiếc xe, mấy đôi si tình ôm ghì lấy nhau ân ái, số khác nâng chén cốc gỗ, hò hét giả đò say rượu. Một nhóm đàn ông ngực để trần, tô vẽ các hình ngày hội đó, nhảy tưng tửng theo một điệu nhảy truyền thống, tay cầm chày đánh gôn.

        Và ngoại trừ các chày đánh gôn ra thì không thấy một thứ gì khác có dáng là vũ khí.

        Khamisi điều chỉnh tiêu cự trên chiếc ống nhòm. Anh đổi chỗ và nâng tầm quan sát lên trên hàng rào kẽm gai. Anh có thể di chuyển thoải mái dưới tán lá rừng. Lực lượng Waalenberg tụ tập dọc theo con đưòng sàn, rà soát kỹ qua hàng rào và canh gác khu vực ranh giới.

        - Một phút.

        Paula ngân giọng. Bà có một khẩu súng trường bắn tỉa đặt trên một chân chống ba chạc dưới tấm bạt lều trong bóng cây gỗ mục. Anh rất ngạc nhiên khi biết rằng bà đã đoạt huy chương vàng Olympic về bắn súng.

        Khamisi hạ thấp ống nhòm. Chiến lược tấn công truyền thống của ngưòi Zulu có thuật ngữ gọi là Con trấu. Phần thân lớn nhất, được gọi là ngực, tấn công trực diện trước mặt, trong khi sừng đấm vào sườn từ một phía khác, cắt đứt bất cứ cuộc  rút lui nào, bao vây kẻ địch. Nhưng Khamisi lại tạo dựng một chút cải tiến nhỏ, bù lại thế mạnh của những vũ khí hiện đại. Đó là lý do anh đã phải trinh sát lùng sục khu đất cả đêm, bố trí cài cắm những bất ngờ.

        - Mười giây.

        Paula cảnh báo và bắt đầu thầm thì đếm lùi. Bà áp má vào cạnh súng.

        Khamisi nâng bộ truyền tín hiệu lên, vặn khóa và giữ ngón tay trên hàng nút bấm.

        - Zê-rô - Paula xuất lệnh.

        Khamisi ấn nút đầu tiên.

        Ở bên kia hàng rào, số thuốc nổ anh chôn trong đêm nổ dữ dội, xé nát tán lá rừng, khởi tạo hỗn loạn cực độ. Những mảnh ván bốc cháy và cành cây chao liệng trên cao, trong khi toàn bộ lũ chim trong rừng đập cánh hoảng sợ, một vụ nổ của hoa giấy cầu vồng.

        Khamisi đã cài loại đạn C4, do các tuyến tiếp tế đạn dược của Anh quốc cung cấp, tại những mối đường giao nhau và những trụ đỡ sàn. Những tiếng nổ lan dần, phong toả khắp toà lâu đài, phá huỷ chiếc cầu có mái che, xé lẻ lực lượng nhà Waalenberg trên quả đồi, kích đẩy nỗi hoảng sợ và sự hỗn loạn.

        Phía trước, những chiến binh Zulu quẳng những tấm áo choàng xuống, để lộ súng hoặc quỳ xuống và lôi ra những bao vỏ bạt giấu vũ khí, trở thành ngực của Con trâu, ở phía khác, động cơ xe các loại rú lên quanh Khamisi khi những chiến binh nhảy lên xe, quay xe tải chạy quành thành hai cánh vòng cung hình sừng bò.

        - Ngay bây giờ. - Paula nói.

        Khamisi nhấn những nút tiếp theo, từng nút một.

        Toàn bộ hàng rào ranh giới dài nửa dặm nổ tan tành bung ra một mố dây thép gai hỗn độn. Những khu vực bị san phẳng thành bình địa, phơi bày bụng kẻ thù.

        Khamisi quẳng bạt ngụy trang đi và đứng lên. Một chiếc xe mô-tô tăng tốc từ phía sau, hất tung cát và bùn lúc nó trượt bánh dừng lại ngay cạnh anh. Njongo vẫy tay ra hiệu cho anh nhảy lên. Nhưng Khamisi có một nhiệm vụ cuối cùng. Anh nâng tù-và lên qua đầu và kéo cò. Tiếng vang như kèn trompet của nó vọng lên qua xứ sở của những người Zulu, một lần nữa ngân lên hiệu lệnh tấn công của Con trâu.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #186 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:32:27 am »


*

*       *

        1 giờ 13 phút chiều

        Những tiếng nổ dội xuống từ phía trên, những tia sáng nhoáng nhoàng chiếu ngang phòng Cái chuông. Mọi người tê cứng. Baldric cùng cháu trai Isaak đứng cạnh bảng điều khiển. Ischke đứng cách một bước canh chừng Gray, khẩu súng lục của mụ chĩa ngang ngực anh. Mắt hướng lên trần, đầy nghi ngờ.

        Không phải mắt của Gray.

        Cái nhìn chằm chằm của anh vẫn tập trung vào cái đồng hồ đo năng lượng trên kệ tổ hợp điều khiển. Kim công suất của nó chậm chạp nâng tới mức đủ xung điện. Chang thèm nghe lòi cầu xin của Gray, Baldric đã kích hoạt Cái chuông. Tiếng rù rù lớn dần xuyên thấu ống xi-lanh chì quanh thiết bị. Trên màn hình, vỏ bọc ngoài Cái chuông bừng lên màu xanh nhạt.

        Một lần nữa đồng hồ đo năng lượng lại chạm tới đỉnh, một xung điện nổ ra và truyền đi xa tới năm dặm, để giết chết Monk, Fiona, và Ryan bất kế họ đang ẩn náu ở đâu. Chỉ có Gray là an toàn bên dưới vành khiên trong phòng.

        - Tìm hiểu ngay xem chuyện gì đang xảy ra. - Baldric rốt cuộc ra lệnh cho cháu trai khi những tiếng nổ lịm dần.

        Isaak đã với tay ra chiếc điện thoại màu đỏ.

        Tiếng súng làm cho tất cả giật mình, đến ngay sau tiếng nổ rung đất, nghe rất to và gần.

        Gray xoay vòng khi máu văng ngang trên nền lát đá.

        Vai trái Ischke bục đỏ thẫm khi mụ giật người lên vì sức ép, phát bắn từ phía sau. Thật không may, súng của mụ bị mắc kẹt trong tay phải. Bị hất loạng choạng, Ischke vẫn cố nhắm bắn vào tay súng cạnh cửa.

        Tiến sĩ Marcia Fairfĩeld quỳ xuống ở tư thế xạ thủ, nhưng cánh tay phải của bà bất lực, phải bắn bằng tay trái, làm chệch phát súng chí mạng.

        Ischke không chịu khoan nhượng như vậy. Thậm chí bị bất ngờ, mụ ngắm bắn chắc nịch.

        Cho đến lúc Gray xô vào bên cạnh mụ.

        Hai khẩu súng lục cùng phát hỏa, nổ đinh tai trong phòng- khẩu súng của Isachke và khẩu của Marcia.

        Cả hai đều chệch mục tiêu.

        Gray ghì chặt Ischke từ phía sau, xoắn người mụ ra khỏi Marcia, nhưng mụ rất khoẻ và đánh trả như một con mèo hoang. Gray xoay xở tóm vào cổ tay Ischke đang giữ khẩu súng.

        Em trai mụ chạy về phía họ, trong tay cầm một con dao găm Đức bằng thép dài, lăm lăm phía dưới.

        Marcia bắn từ tư thế của bà, nhưng bà cũng không có phát bắn thẳng vào Isaak vì hai thân hình của Gray và Ischke đang xoắn vào nhau đã cản trở phát bắn của bà.

        Gray ấn cằm vào chỗ vai chảy máu của Ischke. Thật mạnh. Mụ thở hổn hển, bị yếu đi. Gray dựng cánh tay mụ lên và vặn những ngón tay. Khẩu súng của mụ phát nổ. Anh cảm thấy cú giật trong chính vai của mình. Nhưng phát bắn quá thấp, đập xuống sàn trúng vào ngón chân Isaak. Tuy nhiên, viên đạn thia lia đã sướt qua bắp chân hắn, làm hắn trượt một bước.

        Ischke, thấy em trai mình bị thương, khùng lên gỡ được cánh tay ra, xỉa luôn cùi trỏ vào sườn Gray. Mặt mày sa sẩm, và cơn đau xoáy qua mắt anh. Ischke thoát khỏi thế bị giữ.

        Phía xa mụ, Isaak chộp lấy chân, mắt hắn đầy âm mưu giết người, con dao găm loé sáng.

        Gray không chờ đợi gì thêm. Lao về phía trước, anh tóm lấy vai Ischke từ phía sau. Mụ đàn bà, hơi mất thăng bằng do thoát khỏi cái ghì giữ của Gray, văng nhanh về phía em trai mụ.

        Va mình vào chính con dao găm của hắn.

        Con dao có răng cưa thọc vào ngực mụ.

        Một tiếng rú bất ngờ và đau đớn bật ra từ miệng mụ. Nó vọng lại từ phía em trai mụ. Khẩu súng rơi khỏi ngón tay Ischke lúc mụ bấu víu vào em trai đầy bất tín.

        Gray chạy vụt tới và bắt lấy khẩu súng trước khi nó rớt xuống đất.

        Trượt ngửa mình trên sàn, anh nhắm bắn về phía Isaak.

        Hắn có thể đã né mình được, đáng ra là tránh được, nhưng gã chỉ khư khư giữ chị gái trong vòng tay mình, cùng ôm một bộ mặt đau đớn khổ sở.

        Gray bắn từ bên mình, một phát đạn chính xác vào đầu, giải Isaak thoát khỏi đau khổ.

        Hai kẻ sinh đôi cùng sụp xuống sàn, chân tay đan vào nhau, máu chảy hoà vào nhau.

        Gray đứng dậy.

        Marcia chạy vào phòng, khẩu súng ngắn nhắm vào Baldric. Lão già nhìn chằm chằm vào hai đứa cháu đã chết. Nhưng không có nỗi buồn nào đọng lại trong mắt lão lúc lão tựa vào cây gậy ba-toong của mình, chỉ có một vẻ vô hồn kinh niên, rũ rượi vì kết quả thí nghiệm đầy thất vọng.

        Trận đánh diễn ra chưa đầy một phút.

        Gray nhìn thấy đồng hồ năng lượng của Cái chuông ở trong vùng đỏ. Anh có lẽ chỉ có hai phút cho đến lúc xung điện xuất hiện. Gray gí họng súng vào má lão:

        - Tắt nó đi.

        Baldric nhìn thẳng vào mắt anh;

        - Không.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #187 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:36:43 am »


*

*       *

        3 giờ 13 phút chiều

        Khi tiếng nổ vang xa, không gian lạnh lẽo ỏ hành lang phía trên lâu đài Waalenberg tan nhanh. Con linh cẩu nằm bẹp ra sàn vì tiếng nổ. Một vài con cong đuôi, nhưng con còn lại vẫn đứng gần món mồi trong bẫy. Tất cả xung quanh, những con to khoẻ lại đứng dậy.

        - Đừng bắn! - Monk thì thầm khẩn khoản. - Mội người vào phòng kia đi!

        Anh vẫy tay về một phía cửa, nơi họ có vị trí tốt hơn, hạn chế mức lộ diện. Gunther lôi Anna đi. Mosi D’Gana bước ra khỏi chỗ con vật anh đã đâm bằng giáo. Anh giúp Thiếu tá Brooks tối chỗ mình. Máu chảy thẫm từ vết cắn sâu ở đùi anh.

        Trước khi họ có thể đi xa hơn, một tiếng gầm cảnh báo man rợ phát ra từ phía sườn bên kia của Monk.

        Có tiếng thì thầm gọi tên anh.

        - Anh Monk...

        Lisa úp mình trên cái chân tập tễnh của Painter trên sàn, gần một lối ra vào khác. Một quái vật to tưóng, con to nhất từ trước tới giò, vươn dậy phía sau hai ngưòi, nấp ở cửa, chỗ Lisa và Painter đang chắn.

        Nó vươn vai, soài thân chiếm chỗ, canh giữ con mồi. Cái mõm trễ xuống chìa những cái răng sắc như dao cạo, gầm lên, máu và nước rãi ròng ròng nhỏ xuống. Mắt nó loé lên ánh đỏ ngầu, trừng trừng đe dọa lại.

        Monk có cảm giác nếu bất cứ ai giơ lên, thậm chí một thứ vũ khí gì thôi, thì nó cũng sẽ nhảy bổ vào hai người ở trên sàn kia. Anh phải tìm một cơ hội, nhưng trước lúc anh có thể động thủ, một tiếng hét dội xuống phía dưới sảnh, đầy mệnh lệnh.

        - Skuld! Không được !

        Monk quay lại.

        Fiona bước vào cuối sảnh. Ngay lập tức, cô băng qua hai con quái vật, lờ chúng đi lúc chúng co rúm lại, kêu rền rĩ, ngã khuỵu sang bên. Khẩu súng điện rít lên cùng những tia lửa sáng xanh trên một tay cô. Còn tay kia cô đang cầm một thiết bị khác, cần ăng-ten chĩa vào phía con quái vật đang chầu chực Lisa và Painter.

        - Đồ chó hư!

        Fiona nói.

        Trước sự kinh ngạc của Monk, con vật duỗi lưng, hết cả gầm gừ, bờm cổ hạ thấp xuống. Như thể bị bùa mê, nó thơ thẩn chỗ lối đi ỏ cửa. Tia lửa trong mắt nó lụi đi khi nó lăn ra ván sàn. Một tiếng rên nhẹ phát ra, nửa như bị thôi miên.

        Fiona đi tới bên họ.

        Monk nhìn lên trên rồi lại nhìn xuống sảnh. Những con quái vật khác cũng ngã xuống vì thần chú đó.

        - Nhà Waalenberg đã gắn những con chíp vào lũ quái vật này. - Fiona giải thích và nhấc thiết bị lên. - Khiến ta điều khiển được chúng bằng điện, lúc thì đau, lúc thì khoái.

        Một tiếng ư ử mãn nguyện vang lên từ chỗ con quái vật khổng lồ ở lối cửa.

        Monk chau mày nhìn cục phát tín hiệu đó:

        - Làm thế quái nào mà em vớ được đấy?

        Fiona nhìn chằm chằm anh và ra hiệu cho họ đi theo cô.

        - Em ăn cắp nó. - Monk nói.

        Cô nhún vai và đi xuống dưới sảnh.

        - Nói thế này nhé, em chạy vấp phải một mụ già, và không biết làm sao nó đã nằm trong túi em. Mụ ấy có dùng máy nữa đâu.

        À mu Ischke, Monk nghĩ lúc anh đã tụ họp mọi người khác bám theo.

        Monk giúp Lisa và Painter. Gunther bế Anna bằng một cánh tay. Mosi vặ Brooks tựa vào nhau. Họ lập thành một đội tấn công tạ lỗi.

        Nhưng bây giờ họ củng cố.

        Đằng sau họ, một lô một lốc bị lôi đi, một tá con to khoẻ bị mê hoặc vì vầng khoái cảm phát toả ra từ phía cô gái, người thổi sáo quyến rũ của chúng, những quái vật.

        - Em không thể tống khứ chúng đi được.

        Fiona nói, hơi lí nhí. Monk nhận thây tay cô bé run lên thế nào. Cô đang kinh hãi.

        - Một lần em đã tìm thấy đúng nút, - cô nói, - chúng đã thoát khỏi lồng theo em. Em đã trốn vào căn phòng chỗ anh Gray bảo em phải đợi...nhưng chắc hẳn chúng vẫn còn ở trong sảnh và các phòng quanh đây.

        Tuyệt, Monk nghĩ, và chúng ta chạy xô ngay vào chúng, một bữa tráng miệng nhanh hoàn hảo.

        - Rồi em nghe thấy tiếng các anh hét, rồi những tiếng nổ và...

        - Tốt lắm. - Cuối cùng Monk cắt ngáng lời cô bé. - Thế còn Gray thì sao? Anh ấy đâu rồi hả?

        - Anh ấy đã đi thang máy xuống tầng dưới. Cách đây một tiếng rồi.

        Cô chỉ tay về phía trước nơi hành lang kết thúc ở ban công trông ra một sảnh rộng.

        - Em sẽ chỉ cho anh.

        Cô bé rất khẩn trương. Họ vấp dúi dụi để lại đứng lên chạy cho kịp, thỉnh thoảng ngó lại phía sau theo dõi bọn thú. Fiona dẫn họ xuống đưòng cầu thang tói sảnh chính. Cửa thang máy đã đóng thì đối diện vói cửa trước có nhiều đường nét trạm trổ của lâu đài.

        Thiếu tá Brooks tập tễnh tới chỗ ổ khoá điện, búng tanh tách vào bộ phím khoá. Anh bật vài cái trước khi tìm được công tắc bật đèn đỏ sang đèn xanh. Tiếng mô- tơ chạy vang lên. Cái lồng từ đâu đó phía dưới dâng lên.

        Trong khi chờ đợi, một bầy linh cẩu lẩn dưới các cầu thang nằm ườn ra, phơi mình trong vầng sóng dễ chịu từ thiết bị của Fiona. Một vài con nằm dưới sàn sảnh chính, trong đó có cả con mà Fiona đặt tên là skuld.

        Không ai nói gì, mọi người đều nhìn những con quái vật.

        Xa xa, dẫu bị nghẹt chắn sau cánh cửa, vẫn vẳng vào tai họ những tiếng người hò hét và tiếng súng bắn. Khamisi đang trong vòng hỗn chiến. Anh ấy phải mất bao lâu nữa mói đến được đây?

        Như thể đọc được suy nghĩ của Monk, cánh cửa đôi tới lâu đài liền bật mở. Hoả lực tầm xa bay rực rỡ, bắn đi và nổ tung. Tiếng kêu inh ỏi lớn dần. Đám đông tràn vào. Lực lượng nhà Waalenberg rút lui. Trong số chúng, Monk nhận ra những dáng ngưòi vận com-lê đen của đội quân tinh nhuệ những người anh em ruột tóc bạch kim, trông chút bối rối như thể họ vừa mới đến sau một ngày sảng khoái trên sân tennis.

        Vì cuộc chiến ở bên ngoài, nên hai lực lượng nhìn thấy nhau trong sảnh chính.

        Không hay rồi.

        Đội của Monk bị đẩy lùi lại, gí lưng vào tường, tỷ lệ quân đối phương đông hơn, năm chọi một.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #188 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:40:31 am »

           
*

*       *

        3 giờ 15 phút chiều

        Gray bước ra khỏi chỗ Baldric Waalenberg.

        - Theo dõi hắn đấy.

        Anh ra lệnh cho Marcia.

        Gray trượt tới khu vực làm việc trước đây của Isaak, một mắt nhìn vào cái đồng hồ điện của Cái chuông. Anh với tới cần gạt mà anh đã nhìn thấy Isaak đã búng nhẹ trước đó. Nó điều khiển vành khiên hơi quanh thiết bị đã được kích hoạt.

        - Anh định làm gì vậy?

        Baldric hỏi, giọng sắc nét với vẻ quan tâm đột ngột.

        Vậy là có thứ gì đó làm lão già sợ hãi hơn là sợ súng đạn. Hay lắm. Gray bật cái cần công tắc ngược lại. Động cơ mô-tơ chạy ầm ầm dưới chân và vành khiên bắt đầu hạ thấp xuống. Ánh sáng xanh sắc nét xuyên qua đỉnh khiên, sáng rực phía trước khi bức tưòng chì từ mái rơi xuống.

        - Đừng làm thế! Anh sẽ giết hết chúng ta mất!

        Gray hướng về phía ông già:

        - Vậy thì hãy tắt cái thứ chết tiệt đó đi.

        Baldric nhìn chằm chằm giữa vành khiên đang hạ thấp và bảng điều khiển:

        - Tôi không thể tắt nó đi được, đồ con lừa! Cái chuông là phần chủ. Nó phải xả.

        Gray nhún vai:

        - Vậy thì tất cả chúng ta sẽ xem nó xảy ra.

        Vòng ánh sáng xanh dày đặc lên.

        Baldric nguyền rủa và quay mặt sang bảng điều khiển:

        - Nhưng tôi có thể xoá chế độ sát hại. Trung hòa chương trình. Như vậy sẽ không phương hại các bạn của anh.

        - Làm đi.

        Baldric gõ nhanh, những ngón tay có khớp nổi gù thành cục của lão lướt nhanh:

        - Chỉ cần nâng vành khiên lên!

        - Sau khi xong. - Gray nhìn qua vai lão. Anh thấy tất cả những cái tên xuất hiện dần trên màn hình theo một mã alpha đã được đánh dấu là Bản sơ lược tiểu sử/ Hồ sơ di truyền học. Ngưồi đàn ông gõ vào phím xóa bốn lần và hồ sơ gốc bị xoá bỏ.

        - Xong! - Baldric nói, quay lại phía Gray. - Đóng vành khiên hơi lại!

        Gay với tay tới chỗ phím gạt và bật ngược lại bốp một tiếng.

        Tiếng kèn kẹt phát ra dưới chân - sau đấy một thứ gì đó kêu răng rắc cùng vối một cái lắc cửa dưới. Vành khiên chì khựng cứng lại một chỗ, hơi hạ xuống.

        Phía bên kia gờ, một mặt trời xanh rực rỡ sáng chính giữa căn phòng hơi. Không khí gợn lướt quanh Cái chuông khi vỏ ngoài của nó xoay theo một hướng và vỏ bọc bên trong xoay ngược lại.

        - Làm cái gì đi chứ! - Baldric van nài.

        - Bộ phận thuỷ lực bị kẹt rồi. - Gray lẩm bẩm.

        Baldric lùi ra xa, mở to mắt theo từng bước:

        - Anh hóa kiếp chúng ta mất thôi! Một khi đủ năng lượng, xung điện của Cái chuông sẽ giết tất những ai vòng năm dặm...hoặc còn tồi tệ hơn.

        Gray thấy sợ không dám hỏi điều tồi tệ hơn còn có thể là gì.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #189 vào lúc: 26 Tháng Năm, 2016, 04:43:56 am »

       
*

*       *

        3 giờ 16 phút chiều

        Monk dõi theo những khẩu súng giương cao hướng về phía họ.

        Đông hơn.

        Thang máy vẫn chưa tới tầng này, và thậm chí nếu tới, sẽ mất quá lâu để lên tới nơi và đóng được cửa. Không còn cách nào tránh được trận đấu súng.

        Trừ phi...   

        Monk tựa vào Fiona:

        - Một chút đau đớn thì sao...

        Anh hất đầu về phía những con linh cẩu đã rút lui xuống cầu thang.

        Fiona hiểu và di chuyển ngón tay trên cục thiết bị, xoay từ núm cảm khoái sang nút đau đớn. Cô nhấn nút.

        Hiệu quả ngay tức thì. Cứ thể như có ai đó đốt đuôi bọn linh cẩu. Một tiếng rít lớn tru lên từ hai mươi cái họng. Những quái vật rơi từ lan can ban công phía trên sầm xuống sàn. Những con khác lăn xuống cầu thang lao vào đám ngưòi. Móng vuốt và răng xỉa vào bất cứ thứ gì chuyển động trong cơn giận dữ điên cuồng. Đám người hét lên. Súng nổ.

        Phía sau Monk, cuổì cùng cửa thang máy cũng keng lên tín hiệu mở.

        Monk ngã ngửa, kéo Fiona theo sau, dẫn Lisa và Painter đi.

        Tiếng súng lẹt đẹt bắn về phía họ, nhưng hầu hết tất cả lực lượng nhà Waalenberg đều tập trung vào bọn linh cẩu. Mosi và Brooks sẵn sàng bắn trả trong khi rút lui vào trong lồng.

        Tuy nhiên, nó sẽ đóng lại. Và điều gì sau đó? Rất cảnh giác, lực lượng sẽ đương nhiên đuổi theo họ.

        Monk đập quáng quàng vào các nút tầng hầm.

        Đủ thời gian để lo về điều này sau.

        Nhưng một người trong đám họ không phải là đối tượng để trì hoãn.

        Gunther đẩy Anna vào tay Monk:

        - Hãy đưa cô ấy đi! Tôi sẽ giữ chân bọn chúng.

        Anna với bám lấy tay anh lúc cánh cửa đóng lại. Anh nhẹ nhàng đẩy cánh tay chị ta xuống và bước lùi lại. Còn hắn thì quay đi, súng ngắn sẵn trong tay, súng trưòng trên tay còn lại - nhưng hắn chỉ đi sau khi nhìn chằm chằm vào mắt Monk, van nài một lời hứa câm lặng.

        Bảo vệ Anna.

        Rồi cánh cửa đóng lại.

*

*       *

        3 giờ 16 phút chiều

        Khamisi băng qua rừng, gù mình trên chiếc mô-tô. Paula Kane lái xe phía sau, khoác súng trường trên vai. Một chiến binh Zulu và một đặc vụ Anh. Những người đồng minh đến lạ. Lịch sử đẫm máu nhất ở mảnh đất này đã diễn ra trong suốt cuộc chiến giữa người Zulu và ngưòi Anglo vào thế kỷ 19.

        Không còn nữa.

        Giò đây họ đã là một đội hợp cạ.

        - Bên trái! - Paula hét lên.

        Khamisi vặn tay lái. Súng của Paula văng một bên qua người anh. Bà nổ súng. Bọn lính gác Waalenberg ngã nhào ra sau kêu thất thanh.

        Cả hai bên, tiếng súng và tiếng nổ vang dội khắp rừng.

        Quân đồn điền tháo chạy tán loạn.

        Bất chợt, không báo trước, chiếc xe bật khỏi rừng và lao vào một khu vưòn cắt tỉa gọn gàng chừng mưòi mẫu Anh. Khamisi phanh xe, trượt nấp dưới những cành của một cây liễu.

        Tòa lâu đài bao trùm cả không gian phía trước.

        Khamisi nâng ống nhòm treo lủng lẳng trên cổ và lùng kiếm tuyến mái nhà. Anh nhận ra nơi chiếc trực thăng hạ cánh. Một chuyển động khiến mắt anh chú ý. Anh chỉnh ống nhòm và một hình dáng quen thuộc đọng lại trong tầm mắt. Tau. Anh bạn người Zulu đang đứng bên rìa mái nhà và quan sát cuộc chiến bên dưới.

        Rồi từ trái, một dáng hình bước vào tầm nhìn, phía sau Tau, tay xăm xăm một chiếc ống nưóc vung lên trên đầu anh. Tên gác rừng Gerald Kellogg.

        - Đừng cử động. - Paula nói ngay sau lưng Khamisi.

        Súng của bà đặt trên đỉnh đầu Khamisi lúc bà nhằm bắn qua ông xạ kích bắn tỉa của mình.

-           Tôi thấy thằng đó rồi. - Bà nói.

        Khamisi khom xuống nhưng giữ nguyên tư thế, nhìn chằm chằm qua ống nhòm.

        Paula kéo cò. Súng nổ, đinh tai anh.

        Đầu Warden Kellogg lật ra đằng sau. Tau gần như lộn cổ khỏi mái nhà trong nỗi khiếp sợ, nhưng anh rơi xuống chỗ bằng phẳng, không hay là mình vừa được cứu mạng.

        Khamisi cảm nhận được sự khiếp sợ của Tau, rùng mình vì linh tính sau lần suýt chết. Còn những người khác trong đó sẽ ra sao?
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM