Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 09:46:58 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Bộ Tổng tham mưu những năm chiến đấu trong vòng vây  (Đọc 68706 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:55:57 pm »



Bộ Tổng tham mưu những năm chiến đấu trong vòng vây
Tác giả: Trần Trọng Trung
Nhà xuất bản: Chính trị quốc gia
Năm xuất bản: 2011
Số hóa: macbupda

Cuốn sách này là nén hương thơm tưởng nhớ anh Hoàng Văn Thái, bác Hoàng Đạo Thúy và các anh Nguyễn Văn Trang, Vũ Văn Hà, Vũ Văn Thềm, Trần Văn Lư, Hoàng Minh Đạo, Nguyễn Văn Nấp, Đỗ Văn Sảng và rất nhiều anh khác. Các anh là những người đã đặt những viên gạch đầu tiên làm nền móng vững chắc cho Bộ Tổng tham mưu và ngành tham mưu toàn quân, để cùng toàn quân đi tới đích cuối cuối cùng của sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước.

TRẦN TRỌNG TRUNG

LỜI NHÀ XUẤT BẢN

Bộ Tổng tham mưu là một cơ quan có bề dày truyền thống của Quân đội ta. Ra đời ngay sau khi Cách mạng Tháng Tám 1945 thành công, trong bối cảnh đất nước đang ở tình thế “ngàn cân treo sợi tóc”, trải qua 66 năm chiến đấu, xây dựng và trưởng thành. Bộ Tổng tham mưu đã không ngừng lớn mạnh, đóng góp to lớn vào sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, xứng đáng là cơ quan tham mưu chiến lược của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng.

Cuốn sách Bộ Tổng tham mưu những năm chiến đấu trong vòng vây (1945-1950) của tác giả Trần Trọng Trong đề cập một giai đoạn lịch sử đầy cam go của cơ quan tham mưu chiến lược, khi đất nước còn bị bao vây tứ bề, mọi cái đều bắt đầu là con số không.

Tác giả cuốn sách này là một trong những nhân chứng hiếm hoi còn lại trong số những cán bộ đầu tiên của Bộ Tổng tham mưu, từ thời cơ quan mới ra đời ở phố Nguyễn Du - Hà Nội và cũng là một trong những người công tác ở cơ quan tham mưu Tổng hành dinh dài nhất trong cả hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.

Ngay từ khi Bộ Tổng tham mưu mới thành lập, với cương vị người giúp việc Tổng Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái, được phân công ghi chép trong nhiều cuộc họp, nên đồng chí Trần Trọng Trung có điều kiện nắm được những chủ trương quân sự lớn của Tổng hành dinh và những hoạt động cụ thể của cơ quan tham mưu chiến lược. Sau đó, trong những năm làm việc tại Ban Tổng kết chiến lược (trực thuộc Quân ủy Trung ương, do đồng chí Hoàng Văn Thái trực tiếp phụ trách) và ở Viện Khoa học quân sự, đồng chí Trần Trọng Trung lại có thêm điều kiện nghiên cứu sâu hơn những vấn đề chiến lược của Tổng hành dinh trong hai cuộc chiến tranh giải phóng. Một số tài liệu ghi chép của đồng chí đã được đồng chí Hoàng Văn Thái đồng ý cho dùng vào việc biên soạn lịch sử Bộ Tổng tham mưu, trong đó có những tài liệu đánh máy trên giấy dó sau nhiều thập kỷ đã phai màu, phải dùng kính “lúp” mới đọc được để chuyển sang lưu lại trên đĩa vi tính.

Những tư liệu phong phú còn lưu giữ được và nhất là trí nhớ tốt, là những điều kiện cơ bản để tác giả hoàn thành cuốn sách này sau một năm biên soạn, giúp cho người đọc hiểu thêm về “những ngày thơ ấu” của cơ quan chi đạo chiến lược của Tổng hành dinh Việt Nam. Không ít sự kiện và những chi tiết tác giả viết trong sách này chưa được đề cập trong lịch sử chính thống của Bộ Tổng tham mưu.

Ra đời trong bối cảnh đất nước vừa giành được độc lập tự do, thù trong giặc ngoài đang uy hiếp sự tồn vong của chế độ mới, trong điều kiện khó khăn thiếu thốn mọi bề, từ kiến thức sơ đẳng về công tác tham mưu đến cơ sở vật chất tối thiểu. Bộ Tổng tham mưu đã làm gì và làm như thế nào để vừa xây dựng cơ quan vừa đáp ứng những đòi hỏi nóng bỏng của chiến trường miền Nam sau khi quân Pháp trở lại nổ súng xâm lược lần thứ hai. Hơn một năm sau, khi kháng chiến toàn quốc bùng nổ, trong điều kiện chỉ mới chập chững bước đi đầu tiên của một cơ quan tham mưu chiến lược, Bộ Tổng tham mưu đã là thế nào để thể hiện bản lĩnh và năng lực nghiệp vụ khi tình thế đòi hỏi phải đối mặt với một bộ máy chiến tranh đã có hàng trăm năm kinh nghiệm xâm lược thuộc địa.

Dù là một chiến sĩ Giải phóng quân như Hoàng Văn Thái, một nhân sĩ trí thức như Hoàng Đạo Thúy, dù là một cựu binh, một công nhân cứu quốc hay một thanh niên học sinh mới rời ghế nhà trường, mỗi thành viên đầu tiên của Bộ Tổng tham mưu đều đến với ngành tham mưu bằng con số không về kiến thức nghiệp vụ tham mưu chiến lược. Qua từng trang sách, bạn đọc sẽ thấy vị Tổng Tham mưu trưởng đầu tiên Hoàng Văn Thái và các đồng sự của ông đã tiếp thu và biến lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa học vừa làm - có chí thì nên thành hiện thực như thế nào để xây dựng được một cơ quan tham mưu chiến lược từ không đến có và trưởng thành từng bước để đủ sức đương đầu với bộ máy quân sự viễn chinh của một đế quốc già đời như thực dân Pháp. Chỉ có lòng căm thù quân xâm lược, quyết tâm vươn lên của tuổi trẻ, tinh thần hàm học, dám nghĩ - dám làm - dám chịu trách nhiệm mới giúp cho mỗi thành viên và cả bộ máy chỉ đạo chiến lược hoàn thành nhiệm vụ trước mọi thử thách.

Chiến đấu trong vòng vây của các thế lực đế quốc trong điều kiện so sánh lực lượng quân sự, kinh nghiệm chiến đấu và cơ sở vật chất rất chênh lệch giữa ta và địch, Bộ Tổng tham mưu - với vị thế là cơ quan tham mưu chiến lược - đã từng bước vượt lên chính mình để giúp Bộ thống soái chỉ đạo, chỉ huy toàn quân trên từng chặng đường đầy thử thách quyết liệt trong suốt 5 năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp. Chính qua thực tế đối mặt với những thử thách ở tầm chiến lược mà Bộ Tổng tham mưu - dưới sự dìu dắt của Quân ủy Trung ương - đã cùng toàn quân trưởng thành từng bước. Đó là sự thử thách trong cuộc tổng giao chiến trong thành phố những ngày đầu, tiếp đến là những khó khăn khi xuất hiện hiện tượng “vỡ mặt trận” ở nơi này nơi kia do địch dùng bộ binh cơ giới mở rộng vùng chiếm đóng, rồi ngay sau đó là cuộc đọ sức trong mùa khô đầu tiên khi hàng vạn quân Pháp, với máy bay, pháo binh, cơ giới, tiến công ồ ạt lên căn cứ địa Việt Bắc hòng tóm gọn Chính phủ kháng chiến và tiêu diệt đội quân cách mạng non trẻ. Chính nhờ đã đứng vững trước những thử thách ban đầu đó mà Bộ Tổng tham mưu trưởng thành từng bước vững chắc để cùng toàn quân tiếp tục vươn lên nhằm đáp ứng yêu cầu chủ trương chiến lược của Đảng là triển khai bằng được thế toàn dân đánh giặc, đáp ứng yêu cầu huy động sức mạnh của toàn dân nhằm khắc phục những khó khăn mới do cục diện chiến tranh mở rộng đặt ra trong bối cảnh kinh tế hết sức hạn hẹp, bộ đội chiến đấu trong điều kiện thiếu ăn, thiếu súng. Ý chí tự lực tự cường cùng toàn quân, toàn dân vượt qua những khó khăn trong hai năm 1948-1949 đã tôi luyện và tạo đà cho Bộ Tổng tham mưu thêm vững vàng về bản lĩnh chính trị và trưởng thành thêm một bước về nghiệp vụ tham mưu chiến lược. Chính trên cơ sở đó mà Bộ Tổng tham mưu cùng toàn quân có điều kiện chủ quan cần thiết để tiếp thu sự giúp đỡ của Giải phóng quân Trung Quốc về trang bị và kinh nghiệm chiến đấu, đặc biệt là kinh nghiệm công tác tham mưu để giúp Bộ thống soái chỉ đạo, chỉ huy quân đội mở chiến dịch lớn đầu tiên nhằm khai thông biên giới, phá thế bao vây của địch, mở đường giao lưu với thế giới dân chủ. Sự giúp đỡ kinh nghiệm nghiệp vụ tham mưu của bạn chỉ bén rễ và nở hoa kết trái trên cơ sở trưởng thành của Bộ Tổng tham mưu suốt 5 năm trước đó, cũng tức là khi Bộ Tổng tham mưu đã đủ khả năng và bản lĩnh để tiếp nhận và vận dụng sáng tạo có chọn lọc kinh nghiệm của bạn sao cho phù hợp với điều kiện cụ thể của đất nước và quân đội Việt Nam.

Ngày nay, đất nước đã có một quân đội được tôi luyện trong hai cuộc kháng chiến trường kỳ trên ba thập ỷ, đã có một bộ máy chỉ đạo chiến lược bề thế cả về tổ chức và kinh nghiệm nghiệp vụ tham mưu, nhìn lại những ngày trứng nước 66 năm trước là một dịp để nhớ lại chặng đường mà Bộ Tổng tham mưu cùng toàn dân, toàn quân đã trải qua những buổi ban đầu và cũng là một dịp để tôn vinh lớp người đi trước đã đặt nền móng vững chắc cho Bộ Tổng tham mưu và ngành tham mưu của quân đội anh hùng của một dân tộc anh hùng.

Xin trân trọng giới thiệu cuốn sách cùng bạn đọc.

Tháng 3 năm 2011
                                                                                       
NHÀ XUẤT BẢN CHÍNH TRỊ QUỐC GIA - SỰ THẬT
« Sửa lần cuối: 02 Tháng Tám, 2020, 07:14:07 am gửi bởi Giangtvx » Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #1 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:56:24 pm »

CHƯƠNG I

NHỮNG NGÀY TRỨNG NƯỚC

I

Người thanh niên đó dừng lại trước cổng sắt Bắc Bộ phủ. Rõ ràng là quang cảnh đường phố Thủ đô khiến anh rất xúc động.

Anh không có mặt ở Hà Nội trong những ngày Tổng khởi nghĩa giành chính quyền. Chừng mươi ngày trước, từ châu Lục Yên (khi đó còn thuộc tỉnh Tuyên Quang) anh đang cùng các anh Song Hào, Tạ Xuân Thu, Nguyễn Văn Chỉ bàn công việc trước mắt của chính quyền thì nhận được thư của anh Văn - (tức ông Võ Nguyên Giáp - Chủ tịch Quân sự ủy viên hội kiêm Bộ trưởng Nội vụ trong Chính phủ lâm thời) gọi về Hà Nội gấp. Thư dặn rõ: Cần chú ý bọn Việt Nam Quốc dân Đảng theo gót quân Tưởng Giới Thạch về nước, có thể chúng vào chiếm đóng thị xã Việt Trì. Nếu thấy cần thì nên đi đường vòng qua hướng Thái Nguyên.

Và chiều ngày hôm qua, 6-9, anh mới có mặt ở Hà Nội. Qua một đêm ở Ban Chỉ huy Chi đội 3, được nghe anh Quang Trung cho biết tình hình Hà Nội và cả nước sau[9] nửa tháng Tổng khởi nghĩa. Quang Trung còn chuyển lời anh Văn dặn vào giờ này sáng nay, đến gặp Ông Cụ, mà không nói thêm vì việc gì. Có thể là để báo cáo về việc giành chính quyền ở Yên Bái, Tuyên Quang? Mãi đến khuya đêm qua, anh vẫn còn tràn trọc, suy nghĩ, sắp xếp lại những điều cần báo cáo.

Nhớ lại 5 năm trước, nhân một chuyến đi công tác từ căn cứ Hiệp Hòa (Bắc Giang) về Thái Bình, anh có qua Hà Nội, một Hà Nội hồi đó còn xa lạ đối với anh, một nông dân miền biển đã trải qua những năm tháng rời quê hương Tiền Hải ra Quảng Yên làm công nhân mỏ để hoạt động cách mạng ở vùng than Đông Bắc.

Hà Nội hôm nay khác hẳn, thành phố đã trở thành Thủ đô của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa trẻ tuổi và bỗng trở nên thân thiết với anh hơn hồi năm 1940. Mấy ngày qua, tại đây vừa diễn ra một sự kiện quan trọng: ngày Lễ độc lập. Dư âm của ngày lịch sử đó vẫn như còn lắng đọng lại trên mỗi đường phố, trong mỗi gia đình. Lá quốc kỳ (mà hồi đó nhiều người còn quen gọi là “cờ Việt Minh”) vẫn tung bay trước các công sở, mỗi căn nhà. Băngrôn, khẩu hiệu, tiếng Việt có, tiếng nước ngoài có, căng cao trên các đường phố, ở mỗi ngã tư, ngã năm. Qua một khu phố, anh bỗng nghe vang tiếng đồng ca trầm hùng của một nhóm thanh niên nam nữ đang tập hát.

         Việt Nam bao năm ròng rên xiết lầm than
         Dưới ách quân tham tàn đế quốc sài lang…


Hồi ở Khu giải phóng, anh chỉ thuộc những bài hát của Đội Việt Nam Giải phóng quân, trong đó có bài Phất cờ Nam tiến. Bài này do anh sáng tác trong những ngày Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân bắt đầu thực hiện kế hoạch từ Cao Bằng tiến về xuôi trong cao trào tiền khởi nghĩa.

Y hẹn, đúng 7 giờ anh qua cổng Bắc Bộ phủ.

Lên đến gác hai, nơi có phòng làm việc của Bác Hồ anh thấy anh Văn đã đợi ở đây. Đúng lúc, một đồng chí ra báo:

- Bác đang chờ các đồng chí. Mời các đồng chí vào.

Ông Cụ đang chăm chú ghi chép gì đó, nghe tiếng chào, ngẩng đầu lên. Rồi Bác nhanh nhẹn đứng dậy bắt tay hai người, mời ngồi rồi quay lại hỏi:

- Thế nào, chú Bình, à chú Khang, có mạnh khỏe không, đi đường xa có mệt không?

Anh Văn mỉm cười. Trí nhớ của Ông Cụ thật tuyệt vời. Ngô Quốc Bình là tên anh hồi còn học ở Trường quân sự Điền Đông (Hoa Nam) năm trước, còn Khang là tên hồi hở Khu giải phóng. Tên chính thức lúc này của người thanh niên ba mươi tuổi ấy là Hoàng Văn Thái, hôm nay được Chủ tịch gọi đến để trao một trọng trách.

Sau khi thăm hỏi sức khỏe và nghe đồng chí Thái báo cáo tóm tắt về tình hình mấy tỉnh phía trên, Chủ tịch Hồ Chí Minh nói ngay vào việc mà Cụ định giao cho anh sáng nay. Đại ý Cụ nói:

- Trải qua nhiều năm đấu tranh, dân tộc ta đã giành được tự do. Ta tuyên bố thành lập chính quyền cả nước. Trong Chính phủ đã có Bộ Quốc phòng. Nay phải thành lập cơ quan tham mưu để chỉ huy, điều hành lực lượng vũ trang toàn quốc. Đoàn thể giao cho chú làm Tham mưu trưởng… Lúc này, phải tổ chức ngay Bộ Tham mưu.

Cụ nói thêm: Bộ Tổng tham mưu là cơ quan mật của Đoàn thể, cơ quan đầu não của quân đội. Nhiệm vụ của Bộ Tổng tham mưu là phải biết địch, biết ta cho rõ ràng, xây dựng quân mạnh, rèn luyện quân giỏi, bày mưu kế khéo, tổ chức chỉ huy thông suốt, bí mật, nhanh chóng, chính xác, để đánh thắng mọi kẻ thù, bảo vệ thành quả cách mạng…
« Sửa lần cuối: 20 Tháng Hai, 2013, 08:13:25 pm gửi bởi macbupda » Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #2 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:57:09 pm »

Anh Thái vừa nghe vừa chăm chú nhìn Cụ Hồ. Da Ông Cụ vẫn xanh và người vẫn gầy, tuy có khá hơn hồi ở Tân Trào. Cụ Hồ vừa ngừng lời, anh ngập ngừng rồi mạnh dạn thưa:

- Thưa Bác, việc này lớn quá, cháu chưa làm nổi… Vả lại, cháu chưa biết gì về công việc tham mưu…

Anh đã nói thật lòng. Sau mấy năm ra nước ngoài học tập, kiến thức quân sự của anh có được mở mang thêm, về nước đảm nhiệm công tác trinh sát của Độ Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân rồi phụ trách Trường Quân chính kháng Nhật ở Khu giải phóng. Kinh nghiệm của anh chủ yếu là vận động chính trị quần chúng, còn về quân sự anh chỉ mới qua mấy trận Phay Khắt, Nà Ngần và Đồng Mu. Chưa bao giờ anh nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ làm Tổng Tham mưu trưởng của quân đội quốc gia…

Cụ Hồ nhìn anh trìu mến như thấu hiểu nỗi lo lắng của người đối thoại. Cụ nói tiếp, vẻ mặt trang nghiêm nhưng giọng nói vẫn đầm ấm, thân tình, đầy sức thuyết phục:

- Chúng ta làm cách mạng, bây giờ đã giành được chính quyền, nhưng chú thấy, trong Chính phủ đã ai biết điều hành chính quyền thế nào đâu? Làm cách mạng, phải vừa làm, vừa học. Chú chưa hiểu về công tác tham mưu, lúc đầu chưa có kinh nghiệm, sẽ có nhiều khó khăn, nhưng phải rút kinh nghiệm dần dần, phải vừa làm, vừa học, miến là có chí thì thế nào cũng học được, làm được. Chúng ta phải xây dựng ngành tham mưu vững mạnh, giỏi giang, xứng đáng với dân tộc ta, một dân tộc dũng cảm, mưu lược, bất khuất. Chú cứ về bàn bạc với anh em đi.

Câu nói của Cụ đã giúp anh thấy một thực tế: Rõ ràng là cán bộ phụ trách các bộ, các khu và tỉnh, các ngành và đoàn thể, với tuổi đời cũng chỉ trên dưới ba mươi, tất cả đều mới bắt tay vào nắm chính quyền. Phải chăng các đồng chí đó cũng đang đứng trước hàng loạt công việc mới mẻ và cũng đều quyết tâm làm, theo phương châm mà Ông Cụ đã vạch ra là “Vừa làm vừa học - có chí thì nên”.

Ngừng một lát, Bác nói thêm:

- Tình hình rồi đây sẽ còn nhiều khó khăn. Nhưng nhân dân ta nhất định sẽ khắc phục được, nhất định sẽ thắng lợi. Chú cứ bắt tay vào công việc đi. Chú Văn sẽ giúp đỡ chú. Đừng lo, có Đoàn thể lãnh đạo, nhất định chúng ta sẽ làm được.

Quyết định của Ông Cụ thế là rõ. Cụ đã truyền cho anh một niềm tin, một quyết tâm. Cuối cùng, anh mạnh dạn thưa với Cụ Hồ:

- Vâng, nhiệm vụ Bác đã trao, cháu xin hứa sẽ cùng anh em quyết tâm thực hiện…

Cụ Hồ cười đôn hậu, đứng dậy bắt tay hai người. Thế là từ đấy, trên trang lịch sử của dân tộc, của quân đội, ngày 7-9-1945 trở thành ngày ra đời chính thức của bộ Tổng tham mưu, cơ quan tham mưu chiến lược đầu tiên của chính quyền nhân dân, của lực lượng vũ trang nhân dân. Và Hoàng Văn Thái trở thành Tổng Tham mưu trưởng đầu tiên của quân đội cách mạng Việt Nam.

Về đến phòng làm việc của anh Văn, anh Thái trở lại câu hỏi lớn, bao trùm, đang vương vấn trong đầu:

- Bây giờ làm thế nào anh?

Lại một câu hỏi chân tình, chất phác.

Nghe anh Thái hỏi, anh Văn cười. Anh chậm rãi nói về tình hình chung và những dự kiến ban đầu, những cán bộ đoàn thể Việt Minh sẽ giới thiệu sang và những việc trước mắt cần phải làm để cơ quan tham mưu nhanh chóng hình thành. Anh nói rõ một số cán bộ đầu tiên đã được điều động về là những ai:

- Anh Hoàng Đạo Thúy có biết về thông tin. Anh Mai Hữu Thao biết ít nhiều về công tác tham mưu trung đoàn của quân đội Pháp. Đoàn thể sẽ giới thiệu sang anh Hoàng Minh Đạo. Hồi ở Chiến khu Đông Triều, anh Đạo đã chỉ đạo việc nghiên cứu tình hình hoạt động của bọn phản cách mạng nên có chút kinh nghiệm về công tác nắm địch…

Hai người bàn bạc và thống nhất phác ra một số công việc trước mắt cần làm ngay.

Sau này, nhớ lại buổi sáng khó quên đó, anh thường tâm sự với cán bộ trong cơ quan tham mưu:

- Đối với tôi hồi ấy, có thể nói nhiệt tình cách mạng kháng chiến, nhưng cung cách tổ chức một cơ quan tham mưu ra sao và điều hành nó như thế nào thì đúng là còn như chim chích vào rừng “Vừa làm vừa học” - tôi nhớ lời dạy của Bác và tự cổ vũ mình: “Có chí thì nên”.
« Sửa lần cuối: 21 Tháng Chín, 2012, 06:31:53 pm gửi bởi macbupda » Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #3 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:57:25 pm »

II

Anh Hoàng Văn Thái rời Tân Trào - Thủ đô Khu giải phóng - để sang chỉ đạo khởi nghĩa ở châu Lục Yên từ đầu tháng Tám. Anh không được biết những gì đã diễn ra ở Tân Trào - cái làng miền núi đã đi vào lịch sử trong những ngày sôi động vừa qua. Giờ đây anh mới được đọc và nghe anh Văn nói lại về Nghị quyết Hội nghị toàn quốc của Đảng hồi trung tuần tháng Tám. Bản nghị quyết giúp anh nhận thức rõ tình hình và chủ trương của Đảng trong và sau khi giành chính quyền trong cả nước. Điều tâm đắc tới mức thích thú đối với anh là thời cơ Tổng khởi nghĩa: không trước khi Nhật đầu hàng, và không sau khi quân Tưởng Giới Thạch - nhân danh “đồng minh” - đặt chân lên nước ta. Với thời cơ đó, hai tuần lễ khởi nghĩa nhanh gọn đã diễn ra thắng lợi.

Một vấn đề gắn liền với nhiệm vụ trước mắt của cơ quan tham mưu mà anh mới được Cụ Hồ thay mặt Đoàn thể và Chính phủ trao cho tổ chức và điều hành, đó là tìm hiểu về những lực lượng được gọi là “đồng minh” kia thế nào, ý đồ của họ và đối sách của ta ra sao?

Việc phân chia đất nước Việt Nam ra làm hai miền, lấy vĩ tuyến 16 làm ranh giới, là kết quả bàn bạc về những vấn đề hậu chiến giữa các nước Đồng minh tại Hội nghị Pốtxđam (Đức), diễn ra từ ngày 17-7 đến ngày 2-8-1945 vừa qua. Người ta giao cho quân Anh vào phía nam quân Tưởng vào phía bắc vĩ tuyến 16 để giải giáp quân đội Nhật. Do Đảng ta đã kịp chớp thời cơ lãnh đạo toàn dân giành chính quyền trọn vẹn từ Nam chí Bắc và trở thành người chủ thực sự của đất nước, nên cả Anh và Tưởng đều bị động, buộc phải “nói chuyện” với Chính phủ lâm thời Việt Nam, dù họ cố tình lợi dụng tính hợp pháp của tấm “hộ chiếu Pốtxđam”. Tại miền Nam, tin tức mấy ngày qua cho biết phái bộ Anh đã đến Sài Gòn, kéo theo một đơn vị biệt kích Pháp mặc quân phục hoàng gia Anh. Ngay sau khi hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất, bọn lính Pháp này được Anh cho thay thế quân đội Nhật chiếm đóng một số vị trí quan trọng trong thành phố Sài Gòn - Gia Định, kể cả bến cảng, xưởng đóng tàu, kho thuốc súng… Đúng như Hội nghị toàn quốc ở Tân Trào đã nhận định, đế quốc Pháp, núp dưới cờ quân Đồng minh, cụ thể là cờ Anh, đang “lăm le khôi phục địa vị của chúng ở Đông Dương”.

Còn ở miền Bắc, chỉ mươi ngày sau khi nhân dân giành chính quyền ở Hà Nội, quân đội Tưởng Giới Thạch đã vượt biên giới tràn vào đóng quân ở nhiều thị trấn, thị xã và thành phố lớn dọc theo các đường giao thông huyết mạch. Chúng còn cho bọn tay sai người Việt theo về nước, núp dưới danh nghĩa các tổ chức chính trị như Việt Nam Quốc dân Đảng (Việt Quốc), Việt Nam Cách mạng đồng minh hội (Việt cách)… chiếm đóng một số nơi ở Bắc Bộ… Rõ ràng là Chính phủ Trùng Khánh, lợi dụng nghị quyết Pốtxđam, nhân cơ hội này, thực hiện mưu đồ “Hoa quân nhập Việt” ấp ủ từ lâu, hòng biến nước ta thành một nước chư hầu của Trung Hoa dân quốc.

Một điều tâm đắc đối với Tổng Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái khi nghiên cứu bản Nghị quết Tân Trào là Đảng đã sớm chỉ rõ phải chống lại mưu đồ của Pháp định khôi phục lại địa vị cũ ở Đông Dương và tham vọng của bọn quân phiệt Trung Hoa định thôn tính nước ta. Thực tế tình hình hiện nay sớm chứng minh điều mà Hội nghị toàn quốc của Đảng dự kiến là hoàn toàn đúng đắn. Về đối sách của ta, do dự kiến sớm muộn sẽ xuất hiện mâu thuẫn giữa hai thế lực Đông minh Anh - Pháp và Mĩ - Tưởng, nên Đảng chủ trương lợi dụng mâu thuẫn cụ thể này của hai thế lực phản cách mạng, chủ trương tránh trường hợp một mình phải cùng một lúc đói phó với nhiều thế lực ngoại xâm. “Dù sao chỉ có thực lực của ta mới quyết định được sự thắng lợi”. Anh Thái coi lời khẳng định đó là kim chỉ nam khi bắt tay vào tổ chức cơ quan, xây dựng lực lượng.

Người cán bộ tham mưu đầu tiên mà anh gặp và trao đổi về công tác hôm sau, ngày 8-9, là bác Hoàng Đạo Thúy, người có mặt trong Quốc dân Đại hội Tân Trào mấy ngày trước Tổng khởi nghĩa. Hơn Tổng Tham mưu trưởng mười lăm tuổi nhưng phong cách và thái đội nhiệt tình cởi mở của bác Thúy đã để lại cho anh ấn tượng tốt ngay từ buổi đầu gặp gỡ.

Bác Thúy nói:

- Anh Văn bảo tôi: “Bây giờ mình đã có Bộ Quốc phòng, có nhiều bộ đội ở khắp các chiến khu. Phải làm sao nắm được các đơn vị, từ Lao Cai đến Cà Mau. Đồng chí quen đường đất, Đoàn thể trao cho đồng chí nhiệm vụ ấy, làm thế nào tổ chức liên lạc ngay từ các địa phương, chuyển được công điện, công văn”. Tôi rất lo cho công việc được giao vì chưa làm bao giờ và trong tay chưa có phương tiện gì. Tôi đề nghị và bàn với cơ quan tham mưu đã. Anh Văn bảo: “Vài hôm nữa một thanh niên từ chiến khu về sẽ nhận nhiệm vụ thành lập cơ quan tham mưu. Đừng chờ đợi. Công việc của đồng chí cần làm ngay…”. Tôi đã đi tìm người, tìm máy, tìm xe. Hôm nay mới biết người thanh niên mà anh Văn nói chính là anh. Từ đây, bộ phận tôi nhập vào do anh chỉ huy…
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #4 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:57:44 pm »

Bác Thúy còn cho biết thêm là Đoàn thể mới cử sang hai người trước đây đã làm nghề vô tuyến điện. Đó là các anh Vũ Hán Thăng và Lê Dung. Ngoài ra, còn có một số cựu binh sĩ cứu quốc. Anh em đã kiếm được một số máy vô tuyến và đã liên lạc được với đài Sài Gòn, nhưng khi trời xấu thì phải nhờ đài Quảng Ngãi chuyển.

Anh Thái thống nhất với bác Thúy, cần tổ chức ngay một mạng thông tin vô tuyến điện, một mạng điện báo, một hệ thống truyền đạt công văn, bàn việc mở lớp huấn luyện sử dụng máy vô tuyến, tổ chức một bộ phận mật mã…

Thế là, dù cho phương tiện kĩ thuật còn rất nghèo nàn, nhưng nhờ tài năng và trách nhiệm của bác Thúy, ngành thông tin đã xác định được hướng đi và đã đi trước một bước.

Ngay chiều hôm đó, Tổng Tham mưu trưởng triệu tập một cuộc họp với mấy đồng chí cán bộ được giới thiệu đến để bàn những việc trước mắt cần làm ngay. Ngồi quây quần quanh anh Thái là ngót chục người: già có, trẻ có. Ngoài bác Thúy và anh Hoàng Minh Đạo, còn các anh Nguyễn Văn Trang, Vũ Văn Thềm, Nghiêm Xuân Hân do Thành hội Việt Minh Hà Nội giới thiệu; các anh Đỗ Xuân Sảng, Mai Hữu Thao đến từ Hội Cựu binh sĩ cứu quốc. Bác Thúy cho biết các anh Lê Dung và Vũ Hán Thăng đang đi tìm máy móc nên không có mặt. Hồi đó mấy ai nghĩ rằng mình là người đặt những viên gạch đầu tiên xây dựng nền móng cho cơ quan tham mưu của một quân đội nhân dân có truyền thống bách chiến bách thắng sau này. Đấy là chặng đường mấy chục năm sắp tới. Còn trước mắt thì ngay trụ sở của cơ quan cũng chưa có, phải họp nhờ trong căn phòng nhỏ ở Bắc Bộ phủ.

Nội dung cuộc họp chưa có gì đáng gọi là “tham mưu” cả, vì chỉ bàn việc đi tìm trụ sở và kiếm phương tiện làm việc và sinh hoạt. Cuộc họp kết thúc nhanh chóng. Ngay sau đó mấy anh em “thổ công Hà Nội” tỏa đi chọn nơi đặt trụ sở cơ quan. Vừa đi xem xét, vừa trao đổi ý kiến. Ý kiến lúc đầu còn chưa thống nhất. Người này ưng mấy trường học của bọn con Tây hồi trước như Trường Anbe Xarô (Albert Sarraut) hay trường Phêlích Phô (Phélix Faure), người khác chọn khu Đồn Thủy và khu nhà binh Pháp trước đây ở phố Concession (nay là đường Phạm Ngũ Lão). Người khác lại “kết” trụ sở Ty Liêm phóng cũ… Cuối cùng, sau khi phân tích mọi lẽ qua ý kiến anh em, anh Thái đồng ý chọn ngôi nhà hai tầng số 16 đường Riquier (nay là 18 phố Nguyễn Du) làm trụ sở của Bộ Tổng tham mưu.

Thời Pháp, nhà này là trường mồ côi, đến thời Nhật, đây là trại lính. Sau Tổng khởi nghĩa, tự vệ khu phố dùng làm nơi hội họp, sân của ngôi nhà trở thành bãi tập quân sự. Với diện tích chừng hơn 1.000 mét vuông, có sân rộng, tường cao, ở trong khu vực thường được quen gọi là “khu phố ta”, xa nơi đóng quân của Tàu Tưởng và các đơn vị Nhật hiện vẫn còn ở trong thành phố.

Sau khi có trụ sở, anh Thái muốn họp bàn ngay việc tổ chức cơ quan. Nhận chỉ thị tổ chức cuộc họp đầu tiên của cơ quan tại trụ sở mới ở phố Nguyễn Du, anh Nguyễn Văn Trang, người được phân công làm quản lý đầu tiên của Bộ Tổng tham mưu, cứ bắn khoăn một điều: cả cơ quan chưa có một chiếc bàn ghế nào, ngồi ở đâu mà họp! Anh em đã đến một số nơi ta vừa tiếp quản như trại Bảo an binh, nhà Bưu điện, Sở giao thông công chính để liên hệ hoặc xin hoặc mượn, nhưng chưa được. Tổng Tham mưu trưởng cười, bảo anh Trang:

- Ta mượn tạm đồng bào vài cái chiếu, quét sạch sàn, trải xuống. Anh em ngồi xếp bằng trên chiếu để họp, như bà con nông dân họp việc làng…

Cuộc họp bắt đầu sáng ngày 12-9, được coi là hội nghị tham mưu đầu tiên của quân đội cách mạng trẻ tuổi. Cả người mới và người “cũ”, vỏn vẹn ngót hai chục. Người lớn tuổi nhất vẫn là bác Thúy, tuổi 45. Số anh em đã từng làm việc trong quân đội và chính quyền cũ cũng chỉ xấp xỉ tuổi 30 - 35. Một vài chiến sĩ Giải phóng quân rất trẻ mới theo anh Thái từ chiến khu về. Còn lại số đông là thanh niên học sinh. Có lẽ ngồi đây chẳng ai nghĩ rằng, trong điều kiện đất nước mới giành được độc lập, thù trong giặc ngoài đang đặt quốc gia vào thế ngàn cân treo sợi tóc, họ chính là những người sẽ ghé vai gánh vác trọng trách cách mạng trao cho là xây dựng một cơ quan tham mưu chiến lược để giúp trên điều hành một cuộc chiến tranh kéo dài gần một phần ba thế kỷ. Ngồi sát bên nhau trên mấy chiếc chiếu, các anh tự giới thiệu tên tuổi để bước đầu từ chỗ còn ít nhiều xa lạ, dần dần đến chỗ thân quen, điều kiện tối thiệu để chung lưng đấu chật trong công việc chung.

Bác Hoàng Đạo Thúy, các anh Hoàng Minh Đạo, Nguyễn Văn Trang… báo cáo tình hình các bộ phận đầu tiên trong quá trình hình thành. Lực lượng còn mỏng, tổ chức cụ thể chưa định hình rõ rệt. Trước mắt, bác Thúy đảm nhiệm việc tổ chức mạng thông tin liên lạc, anh Hoàng Minh Đạo nghiên cứu tổ chức việc nắm địch, anh Nguyễn Văn Trang lo toan sinh hoạt vật chất toàn cơ quan. Trên cho biết, sẽ có một đồng chí về giúp Tổng Tham mưu trưởng phụ trách công tác nội bộ. Mới trải qua ít ngày, từ chỗ con số không, cơ quan ban đầu đã có chừng vài chục người, khiến anh em phấn khởi. Anh Trang báo cáo thêm: về cơ sở vật chất sinh hoạt, anh Đỗ Xuân Sảng đã cho mang đến tặng cơ quan một xe bò chở đầy nồi xoong, rổ rá, bát đĩa… đủ cho vài chục người.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #5 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:59:09 pm »

Cuộc họp mang tính “ra mắt” diễn ra trong vòng hơn một giờ đã đề cập đến một số vấn đề cụ thể chủ yếu là về tổ chức và sinh hoạt. Cuối cùng anh Thái kết luận tóm tắt những việc đã bàn. Anh nói:

- Chúng ta mới làm quen với nhau và cũng mới bàn được một số công việc trước mắt. Trước hết, cần ổn định chỗ ở và nơi làm việc. Do cơ quan còn thiếu phương tiện sinh hoạt, các anh em có nhà ở Hà Nội vẫn tạm thời được phép ăn ngủ với gia đình, ngày ngày đến cơ quan làm việc. Các anh em khác ăn ở nhà ăn tập thể, ngủ ở căn nhà đằng sau cơ quan. Việc canh gác do đội vệ binh của đồng chí Thái Dũng đảm nhiệm. Ngoài một số cán bộ sẽ được Thành ủy và Tổng bộ Việt Minh giới thiệu sang, anh em tìm thêm những người quen biết và tin cậy, báo cáo để trên xét duyệt đưa vào làm việc. Mấy anh em cự binh sĩ cứu quốc đã được phân công nghiên cứu tổ chức cơ quan tham mưu của Pháp sẽ làm việc riêng với tôi để bàn việc thành lập các bộ phận của cơ quan(1). Nghiên cứu tổ chức của nước ngoài cần đề xuất ý kiến vận dụng sao cho phù hợp với điều kiện của ta trong lúc này, nhất là yêu cầu nắm địch, nắm ta, theo dõi việc xây dựng lực lượng ở các địa phương, đồng thời bảo đảm thông tin liên lạc thông suốt…

Tổng Tham mưu trưởng còn dặn một người thân ái đoàn kết, cùng nhau góp công sức, đem sự hiểu biết xây dựng cơ quan để guồng máy sớm hoạt động. Cần coi trọng việc giữ bí mật và tổ chức, về công việc của cơ quan, giữ quan hệ tốt với nhân dân khu phố, nhất là với tự vệ và thanh niên. Mọi việc quan hệ về công tác với các đơn vị và địa phương đều phải báo cáo với cán bộ phụ trách. Hội nghị kết thúc. Mọi người như cũng theo đuổi một suy nghĩ: Phải tìm người quen biết, thân tín, giới thiệu vào cơ quan để guồng máy sớm hoạt động.

Hồi ấy, mấy ai nhận thức rành rẽ vai trò của cơ quan tham mưu chiến lược, cũng chưa ai được giải thích về tiêu chuẩn người sĩ quan tham mưu phải như thế nào. Nhưng điều chắc chắn mà ai cũng nghĩ tới là phải tìm và giới thiệu người đứng đắn đáng tin cậy mà trước hết là tin cậy về lòng yêu nước, về tinh thần tha thiết với chế độ mới.

Sau cuộc họp chỉ chừng mươi ngày, giữa lúc tổ chức và công việc chưa “ra ngô ra khoai” (như cách nói của anh Thái sau này nhớ lại) thì Chủ tịch Quân sự ủy viên hội Võ Nguyên Giáp cho mời Tổng Tham mưu trưởng sang nhận nhiệm vụ gấp. Quân Pháp đã gây hấn ở Sài Gòn. Hưởng ứng Lời kêu gọi của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng bào miền Nam đã đứng lên kháng chiến. Chắc chắn quân và dân trong đó đang gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc chiến đấu không cân sức. Phải tổ chức ngay lực lượng vào chi viện cho miền Nam. Thường vụ Trung ương đã điện cho các địa phương chọn người, chọn vũ khí cho các đoàn quân Nam tiến

Một công tác “tham mưu đích thực” bắt đầu ngay khi cơ quan tham mưu mới tròn nửa tháng tuổi.

Sau khi nhận nhiệm vụ, anh Thái cùng một số cán bộ bắt tay ngay vào việc, một công việc hoàn toàn mới mẻ cần triển khai trong điều kiện hết sức khẩn trương. Và chính anh đã có mặt ở ga Hàng Cỏ đêm 26-9, đích thân tiễn đơn vị Nam tiến đầu tiên lên đường. Những người được vinh dự lên đường trong chuyến Nam tiến đầu tiên đó là cán bộ chiến sĩ ba đại đội Bắc Sơn, Bắc Kạn và Hà Nội, được tổ chức thành một chi đội do anh Hoàng Thơ chỉ huy. 72 cán bộ trong số gần 400 học viên vừa tốt nghiệp lớp đào tạo ngắn ngày của Trường Quân chính trung ương tại Hà Nội,cũng có mặt trong chuyến này. Từ đó, hầu như không tuần nào không có quân Nam tiến. Bên cạnh hàng loạt công việc cấp bách của chính quyền non trẻ, việc tổ chức cho các chiến sĩ trên đường vào Nam chiến đấu được Đoàn thể và chính quyền địa phương coi là nhiệm vụ hàng đầu. Với tinh thần Bắc - Nam một nhà, tay đứt ruột xót, nhân dân và chiến sĩ miền Bắc sẵn sàng vượt lên mọi khó khăn thiếu thốn của chính quyền trứng nước, quyết tâm chia lửa với đồng bào và chiến sĩ miền Nam đang đối mặt hằng ngày với quân viễn chinh Pháp.

Đoàn tàu Nam tiến xuất phát đêm 26-9-1945 đã đi vào lịch sử kháng chiến chống thực dân Pháp, mở đầu cho cả quá trình 30 năm “miền Nam gọi - miền Bắc trả lời”. Đến Nam Định, tàu dừng lại, nhận thêm đơn vị của Ninh Bình - Nam Định và cứ như thế, từ Thanh Hóa - Vinh đến Huế - Đà Nẵng rồi Quảng Ngãi - Bình Định… ga nào cũng có đơn vị Nam tiến của địa phương đón sẵn.

Một hình ảnh sinh động cả nước lên đường, đúng vào thời điểm Cụ Hồ kêu gọi đồng bào Nam Bộ “Thà chết tự do hơn sống nô lệ”.


(1) Do lúc này ta chưa có chút kiến thức gì về công tác tham mưu, nên anh Thái đồng ý cho một số anh em cựu binh sĩ địch và nghiên cứu cuốn Sổ tay bộ binh thuộc địa (Manuel d’Infanterie coloniale) của quân đội Pháp mà các anh kiếm được, dù cuốn sách chỉ nói đến công tác tham mưu cấp trung đoàn.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #6 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 07:59:32 pm »

III

Vấn đề trăn trở đối với Tổng Tham mưu trưởng trong những ngày này là tổ chức cơ quan như thế nào, gồm những bộ phận gì và tên gọi ra sao, cung cách tiến hành công việc phải như thế nào cho đúng chức năng, nhiệm vụ.

Vào khoảng đầu tháng 10, nhân dịp có một số cán bộ mới nhận nhiệm vụ chỉ đạo, chỉ huy các đơn vị và địa phương về họp, anh Thái đã tranh thủ trao đổi ý kiến với các anh về tổ chức ngày tham mưu ở trên Bộ cũng như ở các khu, các trung đoàn. Qua trao đổi thấy có nhiều ý kiến khác nhau, thậm chí có những ý kiến khá độc đáo, ví như trường hợp anh Trần Độ. Anh Độ đã nói lên “kinh nghiệm” của mình về tổ chức cơ quan tham mưu như sau:

- “Sáng kiến” trước tiên là phải tìm cho phòng tham mưu những tấm bản đồ. Tham mưu là phải có bản đồ. Thế là tôi cho tìm mấy tấm bản đồ hành chính (của Pháp trước đây) và cho đóng lên tường căn phòng dành cho tham mưu. Còn những con người làm công tác tham mưu thì phải như thế nào à? Tôi nghĩ rằng đó phải là những anh tháo vát, linh hoạt, táo bạo, dũng cảm. Và cứ theo “tiêu chuẩn” ấy, tôi đã tuyển chọn về phòng tham mưu một số… cầu thủ bóng đá chân giày có tên tuổi…

Câu chuyện khá hài hước được anh Trần Độ sau này nhắc lại để chứng minh một điều là trong những ngày trứng nước của chính quyền cách mạng, chúng ta ấu trĩ biết nhường nào!

Trong số cán bộ được phân công phụ trách “đầu ngành”(1), một số anh em có chút tay nghề chuyên môn như thông tin, bản đồ… Ngoài ra, phải kể đến một vài võ quan Nhật đã sang hàng ngũ ta. Họ biết về công tác tham mưu quân đội đế quốc, kể cả tham mưu cấp trung đoàn, sư đoàn của quân đội Thiên hoàng. Đó là kinh nghiệm tổ chức cơ quan tham mưu của một quân đội đế quốc đã có lịch sử hàng trăm năm, có đầy đủ cơ ngơi, “đủ mâm đủ bát”. Vấn đề đặt ra với ta là sử dụng kinh nghiệm đó như thế nào trong điều kiện trình độ ta còn thấp, kinh nghiệm và phương tiện hoạt động còn quá nghèo nàn.

Anh Thái biết anh Văn rất bận. Anh là Bộ tưởng Nội vụ Chính phủ lâm thời nhưng vẫn được Cụ Hồ và Trung ương giao nhiệm vụ theo dõi và chỉ đạo công tác quân sự, chuẩn bị quốc phòng. Tổng Tham mưu trưởng cố tìm mọi dịp để hỏi anh Văn điều này, điều khác, để xác định hướng đi cho mình và cho cơ quan. Sau này có lần anh kể lại cuộc đối thoại giữa anh với anh Văn vào khoảng đầu tháng 10-1945:

“Một lần anh đến cơ quan chúng tôi ở 18 Nguyễn Du. Sau khi nghe tôi báo cáo những việc đang làm và những việc còn đang nghiên cứu cách làm, anh cười và nói vu:

- Như vậy là anh vừa học vừa làm Tổng Tham mưu trưởng rồi đấy!

Và anh dặn:

- Cố gắng nắm được tình hình các khu, các tỉnh. Cần hiểu dưới đó anh em đang làm gì, gặp khó khăn, thuận lợi gì, cần chúng ta giúp đỡ gì. Có như thế mới chỉ đạo, chỉ huy, hướng dẫn anh em đi đúng đường lối chủ trương của Đoàn thể.

Tôi nói:

- Vừa rồi tôi mới đi mấy tỉnh quanh Hà Nội. Nhiều công việc quá, muốn đi mà không xuể.

Anh Văn nói:

- Trước đây, chúng ta chỉ huy một số đơn vị nhỏ, hoạt động trong một số địa bàn nhỏ hẹp. Bây giờ mỗi khu đã có hàng ngàn quân. Đất nước đã có hàng vạn quân rải ra từ Nam chí Bắc. Muốn nắm tình hình mà cứ phải xuống tận nơi như trước thì không được đâu. Anh đã trao đổi với các khu về việc tổ chức cơ quan tham mưu, cần bàn với họ tổ chức xuống cơ quan quân sự tỉnh, phải bày cho anh em cách báo cáo thường xuyên. Trường hợp cần nắm sâu một địa phương nào, về một vấn đề gì thì hướng dẫn cho anh em cán bộ cơ quan xuống. Ngay trong cơ quan Bộ Tổng tham mưu, anh cũng chỉ nên tập trung nắm một số đầu mối, còn thì giao cho tham mưu chủ nhiệm(2). Cần có chế độ họp nghe anh em báo cáo và hướng dẫn rút kinh nghiệm để cho anh em nắm tình hình và báo cáo tình hình…

- Tối cũng mới, anh em còn chưa quen công việc mà việc thì rất nhiều. Lắm hôm, chỉ giải quyết được một vài việc là Thủ đô này cũng hết ngày. Như hôm nay, vừa chuẩn bị cho đơn vị Nam tiến xong lại giải quyết vụ quân ta xích mích với quân Tưởng.

- Đúng, công việc của chúng ta thật là chồng chất. Nhưng phải nắm đâu là công việc chính, tình hình gì là chủ yếu nắm và lại phải hướng dẫn cho anh em biết nắm tình hình nữa. Anh em có tinh thần hăng say cách mạng, nhưng trình độ hạn chế và chưa biết phương pháp làm việc. Muốn khắc phục ngay tình hình đó thì cũng không được đâu mà phải vừa làm vừa rút kinh nghiệm dần dần. Muốn thế, phải biết thật rõ vị trí công tác của mình hiện nay. Chúng ta không còn hoạt động trong một phạm vi nhỏ hẹp của một địa phương như trước đây nữa mà công việc hiện nay có tính chất rộng lớn cả nước. Nắm tình hình cũng phải chú ý nhiều nhất, trước nhất đến những vấn đề có ảnh hưởng tới cả nước. Giải quyết công việc hằng ngày cũng phải gạt bớt những cái gì vụn vặt. Nếu công việc nào không ảnh hưởng đến tình hình chung cả nước thì cứ để các địa phương và cấp dưới trong cơ quan bàn bạc tự lo lấy, sau khi mình góp ý chỉ đạo để anh em đi đúng phương hướng…”.


(1) Như các anh Mai Hữu Thao và Đỗ Xuân Sảng - tác chiến; Hoàng Minh Đạo và Bùi Huy Bê - tình báo; Hoàng Đạo Thúy và Vũ Hán Thăng, Lê Dung - thông tin, Tạ Quang Đệ (Quang Đạm) và Đinh Loan Thuyên - mật mã; Nguyễn Hữu Ngân và Phạm Thanh Hà - bản đồ; Nguyễn Chính (Du Phong) và Nguyễn Văn Trang - Văn phòng, quản lý nội bộ, v.v. Lúc đầu việc nắm tình hình lực lượng vũ trang của ta vẫn do Tổ Nhân sự (đặt trong văn phòng) đảm nhiệm, theo dõi cả quân số và trang bị. Mãi đến đầu năm 1946 mới hình thành Phòng Nhân sự (sau này là Quân lực) và từ đầu tháng 4 do anh Trần Văn Lư làm Trưởng phòng.
(2) Hồi Bộ Tổng tham mưu mới thành lập cho đến hết năm đầu kháng chiến toàn quốc, tham mưu chủ nhiệm là người giúp Tổng Tham mưu trưởng giải quyết những vấn đề thuộc quản lý nội bộ Bộ Tổng tham mưu. Các tham mưu chủ nhiệm đầu tiên là các ông Lâm Kính (Lâm Cẩm Như), Trần Văn Quang, Phan Tử Lăng (khi bắt đầu kháng chiến) và Trần Văn Lư (từ giữa năm 1947 đến tháng 10-1948). Chừng nửa năm sau Hội nghị tham mưu toàn quân (tức khoảng gần cuối năm 1948) chức danh đó mới đổi thành Tổng Tham mưu phó (sau này là Phó Tổng tham mưu trưởng) và khi đó chức năng mới “với” đến toàn quân. Vào thời điểm này (1949-1950), Tổng Tham mưu phó là các ông Đào Văn Trường, Vũ Hiển, Phan Phác…
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #7 vào lúc: 11 Tháng Chín, 2012, 08:01:22 pm »

Trải qua nhiều ngày suy nghĩ và trao đổi ý kiến với nhóm được phân công nghiên cứu tổ chức cơ quan tham mưu, lại được sự gợi ý hướng dẫn của anh Văn, tổng Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái đã cùng anh em thống nhất định hình các tổ chức chính trong cơ quan: tác chiến - đồ bản, tình báo, thông tin liên lạc và văn phòng. Một lần anh đi qua một phòng, thấy anh em tranh luận rất hăng về số liệu của các phòng, người thì cho rằng: Phòng Tác chiến nên gọi là toadem buyarô (Phòng 3), người thì cho rằng phải là prơmê buyarô (Phòng 1). Tham gia ý kiến với anh em, anh Thái nói:

- Chúng ta không nên bàn cãi nhiều chung quanh vấn đề đặt tên, ví như Phòng Tình báo nên gọi là Phòng 2 hay Phòng 5, Phòng Tác chiến nên gọi là Phòng 1 hay Phòng 3… Cứ trông việc đặt tên để làm việc đã. Ví như cũng cần nghiên cứu xem Văn phòng có ôm đồm quá nhiều việc không, cả văn thư hành chính, rồi quản lý nội bộ, lại còn bao gồm cả Tổ Nhân sự, theo dõi binh lực toàn quân. Hay cần nghiên cứu xem có nên để Tổ Mật mã trong Phòng Thông tin liên lạc hay không, v.v. Hiện nay cán bộ chưa nhiều, bộ phận nào cũng đang trong quá trình định hướng công việc nên cứ tạm để như vậy, trải qua thực tế vừa làm vừa rút kinh nghiệm, sẽ thay đổi bổ khuyết sau…

Phải đến khoảng trung tuần tháng 10-1945, tổ chức bước dầu được định hình cùng với sự phân công, phân nhiệm giữa các bộ phận.

Nhớ lời dặn của đồng chí Võ Nguyên Giáp (nắm tình hình chung, toàn cục và tập trung vào những công việc chủ yếu, quan hệ đến toàn quốc), Tổng Tham mưu trưởng cùng các cán bộ phụ trách các phòng dần dần tập trung suy nghĩ vào việc nắm tình hình, nhất là tình hình địch. Lúc này sự hiểu biết của cơ quan tham mưu về tình hình quân Tưởng ở ngoài Bắc đã hạn chế, việc nắm tình hình quân Pháp ở trong Nam lại càng khó hơn.

Cuộc trao đổi ý kiến giữa các anh Hoàng Văn Thái và Bùi Huy Bê ngày 29-10 đánh dấu một mốc quan trọng về việc đinh hướng theo dõi tình hình của Phòng Tình báo. Lúc này anh Hoàng Minh Đạo đang xuống chỉ đạo tổ chức tình báo ở một số địa phương Khu 4. Anh Bê mới được điều động về làm Phó Trưởng phòng Tình báo được mấy tuần. Cuộc họp kéo dài một ngày đã làm sáng tỏ nhiều vấn đề quan trọng liên quan tới nghiệp vụ của phòng.

Chừng hai mươi vạn quân Tưởng vào miền Bắc đâu phải để giải giáp mấy vạn quân Nhật? Kế hoạch “Hoa quân nhập Việt” của chúng đã ấp ử từ lâu. Khi còn ở bên Trung Quốc, anh Thái đã từng được nghe nói về ý đồ này của chính quyền Trùng Khánh. Giờ đây kế hoạch đó mang một nội dung mới, đó là âm mưu “diệt cộng - cầm Hồ” nhằm phá chính quyền cách mạng của ta. Yêu cầu đặt ra là cơ quan tình báo phải liên hệ mật thiết với anh Lê Giản (Giám đốc Nha Liêm phóng), bám sát để kịp thời có kế hoạch phối hợp ngăn chặn hành động chống phá của quân Tưởng và bọn Việt quốc, Việt cách tay sai của Trùng Khánh ngay trên đường phố Hà Nội.

Ở trong Nam, báo chí và tin tức nhận được trong gần một tháng qua cho thấy chiến sự đã mở rộng. Bàn tay quân đội Anh nối giáo cho quân Pháp đã quá rõ ràng. Bên cạnh quân đội Anh còn có quân đội Nhật, tuy đã giải giáp nhưng lại được phái bộ Anh thả ra và sử dụng vào việc giúp Pháp. Anh Thái và anh Bê nhận định: Trước sau quân Nhật cũng sẽ hồi hương; sớm muộn quân Anh cũng rút đi, sau khi đã giúp cho quân Pháp “đứng chân được” ở miền Nam. Đối tượng cần tập trung theo dõi sẽ là quân đội Pháp. Nói đến Pháp, không thể không nói đến lính Pháp bại trận còn bị giam trong thành Hà Nội, cũng như số tàn quân Pháp bị Nhật đánh bật ra ngoài vùng Đông Bắc và mấy ngàn tên khác chạy trốn sang vùng Vân Nam đang rục rịch kéo về; cũng không thể không nói đến số Pháp kiều có vũ trang đang chờ thời cơ ngóc đầu dậy.

Phương hướng và đối tượng nắm địch như thế là được xác định rõ. Tổng Tham mưu trưởng yên tâm, tiếp tục bàn bạc công việc cần triển khai với các bộ phận khác.

Từ sau ngày giành chính quyền, lực lượng vũ trang của ta ở các địa phương phát triển từng ngày, nơi này do Mặt trận Việt Minh tổ chức, nơi kia do ủy ban (chính quyền) tổ chức. Bàn bạc với bộ phận phụ trách nhân sự, Tổng Tham mưu trưởng thấy yêu cầu đặt ra đối với cơ quan tham mưu là phải làm sao nắm được tình hình quân ta ở các địa phương, các đơn vị, đề bạt ý kiến về chỉ đạo xây dựng, tổ chức, huấn luyện; phải nắm lấy công việc động viên chi viện cho miền Nam mà các địa phương đang thực hiện theo chỉ thị của Trung ương. Lúc này, nhiều đơn vị bộ đội Vệ quốc đoàn và nhất là tự vệ và du kích ở các nơi còn tự túc về trang bị, theo khả năng của từng địa phương. Các cơ quan quân khu, quân khí đã hình thành trong Bộ Quốc phòng. Tham mưu cần cử người lên Thái Nguyên, bàn bạc với anh em ở xưởng quân giới Giang Tiên để có kế hoạch thống nhất phương hướng sản xuất vũ khí trong phạm vi khả năng của ta, trong khi đó vẫn tranh thủ mua vũ khí của ca quân đội Tưởng và quân đội Nhật. Ưu tiên là khẩn trương cải tiến trang bị cho lực lượng vũ trang tập trung của các tỉnh. Lúc này các đơn vị Vệ quốc đoàn (chưa tổ chức thống nhất, nơi là chi đội, nơi là trung đoàn) còn do chính quyền tỉnh cấp dưỡng. Cần hướng dẫn mẫu biểu và chế độ báo cáo để nắm về số lượng, từng bước thống nhất về biên chế, phiên hiệu, v.v.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #8 vào lúc: 16 Tháng Chín, 2012, 07:21:23 am »

Do lực lượng không cân sức, đất nước ta lại dài và hẹp, khi xảy ra chiến tranh, chiến trường dễ bị chia cắt. Ngay lúc này, trước yêu cầu nắm tình hình các địa phương và đơn vị, cần sớm hoàn chỉnh mạng lưới thông tin liên lạc, cả vô tuyến điện, điện thoại và liên lạc chạy chân. Làm việc với đồng chí Hoàng Đạo Thúy, Tổng Tham mưu trưởng nhất trí rằng, mỗi khi có thêm người, thêm phương tiện thông tin, cần tập trung cho các địa phương đang có chiến sự ở trong Nam và các địa bàn xung yếu ngoài Bắc. Trước hết phải đảm bảo thông suốt từ các chiến khu về trung ương. Bộ phận mật mã (sau này gọi là cơ yếu) đang nghiên cứu bản luật mật mã để đảm bảo bí mật chỉ huy bằng vô tuyến điện và bằng điện thoại. Lúc này điện thoại còn phải qua đường dây của bưu điện vì ngành quân sự chưa tổ chức được hệ thống điện thoại riêng.

Trong một buổi làm việc, đồng chí Hoàng Đạo Thúy cho biết người đầu tiên bắt tay vào công việc nghiên cứu mật mã là anh Tạ Quang Đệ (Quang Đạm), do bác Thúy và bác Đặng Thai Mai giới thiệu. Được gọi vào quân đội, anh Đạm cũng như rất nhiều thanh niên hồi đó, đã trải qua nhiều nung nấu mộng Nam tiến vì “xếp bút nghiên lên đường tranh đấu”, ai cũng mong được đối mặt với quân thù. Nhưng rồi khi được giao nhiệm vụ, anh yên tâm với công việc và dốc sức vào nghiên cứu bản luật mật mã. Vốn hiểu biết về mật mã của anh còn rất hạn chế. Khi bắt đầu công việc, anh chỉ được nghe nói về ý nghĩa quan trọng và yêu cầu bảo đảm bí mật quân sự như thế nào. Còn nội dung cụ thể của công tác mật mã ra sao, đối với anh vẫn còn là một ẩn số. Như sau này anh Đạm tâm sự, suy đi tính lại, bản thân chữ “mật mã” cho thấy vấn đề là ở chỗ làm thế nào bảo toàn được bí mật của mình, dù trước mắt địch là bức điện mà đài của chúng vừa cáptê được. Thế là anh bắt tay vào nghiên cứu, dựa theo cơ sở kinh nghiệm “trò chơi đọc thư mật” khi anh còn trong tổ chức Hướng đạo sinh mấy năm trước. Có trình độ học vấn, lại có thói quen tìm tòi nghiên cứu, anh đã lập ra được bảng luật bằng cách nghiên cứu từ ngữ trong các từ điển Việt - Việt, Việt - Pháp, Việt - Hán và nghiên cứu cả cuốn Ám tự (Cryptographie) do một người Pháp viết. Cuối cùng, một bảng luật đã hình thành, tuy “khóa” còn rất đơn sơ nhưng đã được đưa vào sử dụng, không chỉ giữa các chiến khu ngoài Bắc mà Bộ Tổng tham mưu còn cử người thân tín, đã được huấn luyện sử dụng, mang vào chiến trường miền Nam. Ít lâu sau anh Nguyễn Bình rất vui, biên thư ra cảm ơn anh Thái và Phòng Mật mã. Quá trình vừa sử dụng vừa cải tiến chừng ba tháng sau, tức vào cuối năm 1945 đầu năm 1946, luật mật mã được đánh giá là “tương đối thích hợp và đạt trình độ táng tin cậy đáng kể so với yêu cầu đề ra”.

Sau khi bộ máy được hình thành, từ khoảng tháng 11-1945, hoạt động của từng bộ phận đã dần dần đi vào nội dung cụ thể theo chức năng nhiệm vụ ban đầu đề ra. Kết quả công việc đã mang lại hiệu quả, do đi đúng hướng chỉ đạo của Tổng Tham mưu trưởng. Cùng với những buổi sinh hoạt như đọc báo, nghe tin tức, là những buổi kiểm điểm rút kinh nghiệm về nghiệp vụ, trên cơ sở tổng hợp của từng phòng và ý kiến nhận xét của Tổng Tham mưu trưởng. Nền nếp đó dần dần trở thành biện pháp tốt để anh chị em thấy cần tập trung vào những công việc gì và làm thế nào để công tác đi vào chiều sâu và đạt được hành quân cao hơn. Có thể nói, từ đây mới chính là quá trình vừa làm vừa học mà Cụ Hồ đã chỉ ra từ mấy tháng trước.

Một kinh nghiệm hay, khá phổ biến đối với các phòng nghiệp vụ tham mưu hồi đó là biết mau chóng mở lớp đào tạo nhân viên chuyên môn, không những để thêm người cho hoạt động của cơ quan trên Bộ mà còn nhằm đạo tạo “giảng viên” để phái xuống mở các lớp chuyên môn nghiệp vụ cho các khu, tỉnh và trung đoàn. Trong khi đó, ở từng phòng, như đã thành nếp, cứ mỗi khi có “lính mới” được bổ sung về là mở “lớp”, dù chỉ vài ba người. Chính do không cầu toàn, không chờ đợi, lại biết xoáy vào những nội dung thiết thực và những kinh nghiệm đầu tiên tuy còn rất ít ỏi và đơn sơ, những buổi bồi dưỡng nghiệp vụ ở phòng đã giúp cho nhiều anh em về cơ quan với hai bàn tay trắng đã dần dần quen với công việc. Điều đó giải thích vì sao quá trình cán bộ được bổ sung về từng bước cũng là quá trình hoạt động của bộ máy nhịp nhàng và hiệu quả hơn.

Chiến sự đang lan rộng ở miền Nam, nhưng vì nhiều lý do, trước hết vì phương tiện thông tin hạn chế, báo cáo chưa thành nền nếp, cho nên mấy tháng đầu cơ quan tác chiến chưa có điều kiện với tới các chiến trường. Ngoài việc thu thập tin tức chiến sự vốn rất hạn chế, Phòng Tác chiến - Đồ bản lo việc sưu tầm các loại bản đồ xin được của Sở Địa chính Bắc Kỳ, phân loại, sắp xếp và can vẽ. Dần dần phòng đã cung cấp được một số bản đồ giản đơn ở từng khu vực bằng bản vẽ trên giấy bóng “can”, hoặc bản đồ nền xanh - nét trắng và nền trắng - nét tím, bước đầu cung cấp cho các đơn vị đáp ứng yêu cầu trước mắt.

Một tình hình thực tế thu hút hoạt động của Phòng Tác chiến là cùng Nha Công an đi dàn xếp các vụ xung đột do quân Tưởng gây ra hầu như hằng ngày, ngay ở Thủ đô Hà Nội. Trước hành động ngang ngược của chúng, xử trí những chuyện gây rối trong điều kiện ngôn ngữ bất đồng, là một công việc khó khăn, phức tạp đối với cán bộ tham mưu tác chiến. Yêu cầu đặt ra là làm sao ngăn chặn hành động gây rối của chúng, nhằm thực hiện chủ trương hòa hoãn, bảo vệ được chính quyền cách mạng, để tập trung tinh lực đối phó với cuộc chiến tranh xâm lược của Pháp đang lan rộng ở miền Nam. Cụ thể là phải làm sao thực hiện được phương châm mà Chính phủ đã đề ra biến những cuộc xung đột to thành xung đột nhỏ, biến những cuộc xung độ nhỏ thành không có xung đột. Bằng biện pháp vừa kiên quyết vừa khéo léo mềm dẻo, dựa vào sự hậu thuẫn của nhân dân, cán bộ Phòng Tác chiến đã cùng anh em công an góp phần hạn chế ý đồ xung đột và phá hoại của quân đội Tưởng đồng thời răn đe bọn Việt quốc, Việt cách - tay sai của chúng.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Trung tá
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #9 vào lúc: 16 Tháng Chín, 2012, 07:21:54 am »

Phòng Tình báo cũng coi việc theo dõi âm mưu và hoạt động của quân đội Tưởng và tay sai là một trong những nhiệm vụ hàng đầu. Ngay khi được giao nhiệm vụ xây dựng ngành, anh Hoàng Minh Đạo đã đặt trụ sở ở số 67 Bà Triệu và ra sức tìm người đưa vào hoạt động ngay, sau khi đã bồi dưỡng chút kiến thức về “tình báo sơ giải” mà anh Lê Giản đã huấn luyện cho một số anh em trong “khóa huấn luyện đặc biệt” trên Khu giải phóng hồi tiền khởi nghĩa. Nhờ vậy mà từ cuối năm 1945, nơi nào có quân Tưởng đóng, ta đều có tình báo viên hoạt động. Theo nhận xét của anh Đạo thì “vết dầu đã nhanh chóng loang ra”. Đến khoảng tháng 2-1946, Phòng Tình báo đã có “chân rết” ở chừng 20 nơi thuộc Bắc Bộ và khoảng 6 nơi ở Trung Bộ, tập trung vào những địa bàn có quân Tưởng đóng, nhất là các vùng biên giới duyên hải và dọc các đường giao thông quan trọng. Quá trình hoạt động rất thô sơ, đơn giản ban đầu cũng là quá trình rút kinh nghiệm kiện toàn đội ngũ và nâng dần chất lượng nghiệp vụ. Đó còn là quá trình ngăn ngừa và khắc phục những hoạt động không đúng đắn của một số ít anh em tình báo viên chịu ảnh hưởng của những cuốn tiểu thuyết hoặc phim trinh thám, hoạt động phiêu lưu, mạo hiểm, công khai, lộ liễu. Hình thức điều tra phổ biến nhất là quan sát bằng mắt. Tình báo viên lợi dụng địa hình thuận tiện, kín đáo, để quan sát cống trại lính Tưởng, đếm quân, đếm súng, đếm xe ra vào của chúng… Một vài nơi, như ở Hà Nội, Phòng Tình báo đã cài người vào điều tra được một số tin quan trọng về âm mưu của bọn Việt quốc, Việt cách, từ ý đồ gây rối phá hoại đến âm mưu bắt cóc và ám sát cán bộ của ta.

Do đội ngũ tình báo viên được tăng cường, do mạng lưới cơ sở được mở rộng, dần dần đã hình thành những cá nhân và nhóm chuyên trách theo dõi quân đội Tưởng và tay sai, theo dõi Pháp kiều có vũ trang đang rục rịch hoạt động khi có tin quân Pháp sắp ra Bắc và theo dõi cả bọn phản động đội lốt tôn giáo lén lút hoạt động theo chủ trương chống phá của Lê Hữu Từ…

Phát hiện âm mưu và theo dõi hoạt động của địch đã khó, nhưng nắm được tình hình phát triển từng ngày của lực lượng vũ trang của ta ở các đơn vị, các địa phương cũng không phải là việc dễ dàng, khi mà bộ phận nhân sự mới có dăm ba người, chưa có trình độ nghiệp vụ, chế độ báo cáo chưa thành nền nếp, mẫu biểu chưa được quy định thống nhất.

Trong khí thế cách mạng sôi nổi sau Tổng khởi nghĩa, lực lượng vũ trang phát triển rất nhanh ở các địa phương, miền núi cũng như miền xuôi. Thanh niên nam nữ nô nức tham gia lực lượng vũ trang, cả nước như một thao trường luyện tập quân sự khổng lồ. Thoát thai từ một chế độ mà con dao găm cũng bị coi là đồ quốc cấm, giờ đây người dân không phân biệt nam nữ, ở nhiều lứa tuổi, tự hào biết bao với chiếc gậy tầy, khẩu súng gỗ trên vai, bước đều trong đội ngũ theo tiếng hô dõng dạc một - hai - một – hai. Trong bối cảnh đó, vấn đề đặt ra với nhóm người quá ít ỏi của cơ quan nhân sự là làm thế nào nắm được tình hình tổ chức, biên chế, trang bị và cả phiên hiệu còn chưa thống nhất của các đơn vị lực lượng vũ trang đã ra đời và đang lớn lên từng ngày.

Trải qua bàn bạc, anh em thấy việc cử người xuống - trước hết là xuống các địa phương và đơn vị trọng điểm - là biện pháp phù hợp nhất lúc này để nắm tình hình mọi mặt. Sau một thời gian vận dụng biện pháp này, trả lời một số vấn đề được nêu ra thảo luận, có đồng chí đã nói:

- Kinh nghiệm của tôi giản đơn thế này: khi xuống khu, tỉnh và nhất là đơn vị cơ sở, tôi mượn sổ quân số của khu, của tỉnh, đối chiếu với chi đội, trung đoàn, lấy cả sổ ghi quân số ăn hằng ngày của quản lý đại đội, tiểu đoàn đối chiếu với sổ nhân sự của cấp chỉ huy đơn vị cơ sở.

Một phương pháp nghiệp vụ thật quá bình thường, nhưng đối với trình đội chuyên môn của Phòng Nhân sự hồi đó cũng là một kinh nghiệm.

Hội nghị quân sự cuối năm 1945 giữa Bộ Tổng tham mưu với các cấp chỉ huy các khu, tỉnh, thành, đã giúp cho cơ quan nhân sự có điều kiện thống nhất bước đầu về chế độ báo cáo định kỳ, cả về biên chế, tổ chức, trang bị, huấn luyện và hệ thống cán bộ từ khu đến cơ sở.

Cũng chính trong cuộc họp quan trọng này, đồng chí Tổng Tham mưu trưởng đã cùng cấp chỉ huy quân sự khu và tỉnh thảo luận và nhất trí những nguyên tắc cơ bản về tổ chức lực lượng chi viện cho chiến trường miền Nam. Những nguyên tắc này sau đó đã được thường vụ Trung ương chuẩn y. Hội nghị khẳng định: Chiến sự ở miền Nam đang ngày càng mở rộng. Quân địch đang tiếp tục đưa viện binh từ Pháp và các thuộc địa ở châu Phi sang. Một trong những nhiệm vụ hàng đầu của Bộ Tổng tham mưu cũng như cấp chỉ huy quân sự các địa phương đối với tiền tuyến miền Nam lúc này là tiếp tục tổ chức tốt những đoàn quân Nam tiến và chuyển vũ khí chi viện cho chiến trường trong Nam. Việc tổ chức và bảo đảm mọi mặt cho các đơn vị lên đường do tỉnh, thành phụ trách, theo kế hoạch chung của Bộ Tổng tham mưu đã được Thường vụ Trung ương thông qua. Binh lực nhiều hay ít sẽ do Bộ quy định, xét theo khả năng của từng địa phương, nhưng yêu cầu chung là trước hết cần chú trọng chất lượng. Thành phần các đơn vị Nam tiến là những chiến sĩ tình nguyện, có tinh thần kỷ luật tốt và đã được huấn luyện ngắn ngày hoặc đã có ít nhiều kinh nghiệm chiến đấu. việc lựa chọn cán bộ chỉ huy phải được tiến hành chặt chẽ. Vũ khí của các đơn vị Nam tiến phải là những khẩu súng tốt, với số đạn nhiều nhất trong phạm vi có thể…

Sau hội nghị, cán bộ tham mưu - nhân sự được phái xuống một số đơn vị và địa phương. Anh em ra đi hồ hởi, phấn khởi, vì cuộc họp mấy ngày đã mở ra “cách làm ăn” bấy lâu mò mẫm. Trọng tâm chuyến đi là cùng chính quyền và đoàn thể địa phương bàn bạc về việc tổ chức thêm các đơn vị Nam tiến, với tinh thần kịp thời tiếp sức cho tiền tuyến. Cũng như các đợt Nam tiến trước, ngành quân sự được quyền ưu tiên sử dụng đường sắt vào việc chuyển quân. Việc ăn uống hoàn toàn dựa vào sự ủng hộ của nhân dân dọc đường xe lửa Bắc - Nam.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM