Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 15 Tháng Năm, 2024, 05:40:18 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Đừng bắt anh làm hươu cao cổ  (Đọc 321513 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Kon tiahien
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 535


« Trả lời #290 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 12:19:00 am »

s
"Anh vẫn hành quân" chỉ chơi arcordeon là nhất thôi cha ạ!  Cheesy

Mà tôi dám chắc (có bạn tôi cùng nghành đó làm phó cấp quận làm chứng) là nhiều ông cán bộ văn hóa nhưng nốt nhạc bẻ đôi không biết,. Thật đấy!  Angry

I a mu tit !
"Nghệ thuật vi nhân sinh" Bác Svailo phân tích rồi nên Tiahien không dám bàn. Chỉ bổ sung thêm một chút:"nghệ thuật vị ...ý thích chỉ huy".
Đó là trường hợp của cái thời bao cấp. Đơn vị TNXP ở miền Nam thường chỉ cho hát các bài hát do chính cấp CB đơn vị đó qui định mà chẳng theo công văn nào hết. Có anh Trưởng ban văn nghệ ở C tôi tên Dũng cận, Hôm đó cao hứng hát bài Domino, đàn hay và bài dịch cũng hay: "Đêm đã rơi, dưới ánh trăng, ai hát trong đêm trường ngàn lời tha thiết yêu... Khi ánh sao, lấp lánh trong khung trời nhẹ nhàng mây trắng bay..." Cả bọn vỗ tay hoan nghênh thì Đại trưởng Ung phát Tài đến giải tán.
Hôm sau, trước hàng quân anh Dũng bị hình thức kỷ luật: Cảnh cáo trước C và cấm cầm đàn 3 tháng?.Lý do theo Đại trưởng Tài: Bài Domino có tội vì được mở lên trong buổi họp của Nixon và Kissinger quyết định bỏ bom miền Bắc Việt Nam. Giận quá anh Dũng bỏ chơi đàn luôn nửa năm không thèm tập văn nghệ cho chúng tôi nữa . Sau này năn nỉ mãi anh mới cầm đàn lại nhưng hết còn cái khí thế như trước rồi!
« Sửa lần cuối: 04 Tháng Ba, 2010, 12:03:45 pm gửi bởi Kon tiahien » Logged
yta262
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1694


y tá e262, f302, MT479


« Trả lời #291 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 01:27:21 am »

Âm nhạc và số phận con người là không biên giới!
Nhất trí với ý kiến trên của bác Phong Quảng .Minhtrang đã nói trừ những bản nhạc quá khích ,các bài về lính chiến vẫn được anh em mình hát nhiều đó thôi .Đưa ca từ vào trong hoàn cảnh của mình thì mình thấy phù hợp nhưng người có trách nhiệm thì nâng quan điểm .Thí dụ "...nhưng thép súng vẫn còn say máu thù ,hẹn em khi khắp trời nở đầy hoa có anh về ..."
Minh trang cũng vui khi ở hải ngoại vẫn hát bài "Hương thầm " đó !!!
Cái vụ về thăm lại Boeng Mealea ,đề nghị ta nên bầu một bác làm trưởng ban tổ chức đi .
Bác MinhTrang ơi, ở hải ngoại thì các ca sỹ hát đủ tất cả các ca khúc mới sau 1975, không phân biệt xuất xứ, miễn là có nghệ thuật là được. Hải ngoại chỉ "dị ứng" mấy bài thuần về chính trị & chiến đấu hay lời đứng hẳn về 1 phía, nhất là dị ứng các bài hát trước 1975 nhạc giải phóng nhạc cách mạng, kể cả bài "TS Đông TS Tây", tuy rất hay và bị cấm trong thời KCCM nhưng vẫn bị dị ứng vì lời và tựa của bài hát. Ca sỹ thì chỉ cần khán giả "thích thì chìu" là chính  Grin. Yta đồng tình với đại ý của bài báo mà bác trungsy1 post lên, rất có nhân bản, yta cũng xin vỗ tay theo: xin đừng nhuộm màu các ca khúc không có màu!
Logged

Đạn bom ơi ... lòng tham ơi ... khí giới nào diệt nổi dân ta ...
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #292 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 06:45:54 am »


Hôm sau, trước hàng quân anh Dũng bị hình thức kỷ luật: Cảnh cáo trước C và cấm cầm đàn 3 tháng?


Hồi đó bác ở trong rừng nên chắc không có cột điện  Grin
Logged
svailo
Thành viên
*
Bài viết: 1129



« Trả lời #293 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 09:49:56 am »

Trích dẫn từ: yta262
[quote author=Phong Quảng
Âm nhạc và số phận con người là không biên giới!
[/quote
Bác MinhTrang ơi, ở hải ngoại thì các ca sỹ hát đủ tất cả các ca khúc mới sau 1975, không phân biệt xuất xứ, miễn là có nghệ thuật là được...
 Yta đồng tình với đại ý của bài báo mà bác trungsy1 post lên, rất có nhân bản, yta cũng xin vỗ tay theo: xin đừng nhuộm màu các ca khúc không có màu!
****************************88
 Svailo tôi ,nhất trí 2 tay : Đừng nhuộm màu các ca khúc không có màu !
Nhìn chung tình hình quản lý văn hóa nghệ thuật hiện nay cũng đã đổi mới , thông thoáng hơn rồi, các bác không phải ngại khi ca nhưng bài ca " không có màu " về tình yêu đôi lứa, tình quê huơng đất nước, tình mẹ , tình cảm của người lính nói chung...không căn cứ theo xuất xứ nặng nề , cứng nhắc như trước .
 Quả thật có 1 giai đoạn dài, vấn đề  " chủ truơng : Nghệ thuật vị nhân sinh " bị hiểu quá tả , vận dụng máy móc ,gây ra những căng thẳng nặng nề cho các văn nghệ sĩ, và cả giới yêu văn hóa nghệ thuật chân chính đích thực . Đã có hẳn 1 vụ án Nhân văn-Giai phẩm (1955-1958), về những bài thơ,bài văn , bài hát yêu đuơng bị cho là ủy mị,tiểu tư sản, thủ tiêu tính chiến đấu , ảnh hưởng tư tưởng cán bộ chiến sỹ,và quần chúng...đã và đang ngày đêm gian khổ hy sinh đánh Pháp và chống Diệm - Mỹ xâm lược
 Điển hình là bài thơ MÀU TÍM HOA SIM , bài thơ cho tới giờ đã được coi là : Bài thơ tình hay nhất của thế kỷ 20- Viêtnam,( VITEK VTB mua bản quyền bài thơ này năm 2006 - 100 triệu đồng) Nhưng cũng là bài thơ đã làm cho cuộc đời và sự nghiệp của Hữu Loan chìm ngập trong bi thuơng suốt mấy chục năm ròng rã.
 Nhà thơ  viết MÀU TÍM HOA SIM năm 1949. Khi đang trên đường hành quân thì được tin người vợ yêu bé bỏng 17 tuổi , vừa mới cưới của ông đã chết, khi ra sông của điền trang gần nhà giặt giũ . Bài thơ đớn đau khóc vợ của chàng lính chiến 32 tuổi , là tiếng khóc thầm tan nát cõi lòng , cùng bao hoài niệm xót thuơng ,không chỉ của 1 người chồng mà còn là của 1 người anh với cô em gái thơ ngây , bé nhỏ . Ông viết chỉ trong 1 buổi trưa, liền mạch .
 Giai đoạn này Ông đang là CTV. D ,đại đoàn 304 của Lưỡng quốc tướng quân Nguyễn Sơn,( cha của chị HATUYENHA) liên khu 3- Thanh hóa .
 Khi bài thơ xuất hiện trên văn đàn - 1955 (tạp chí Trăm hoa của Nguyễn Bính) , đã tạo nên tiếng vang lớn trong cán bộ chiến sỹ, dân công ,văn nghệ sỹ và quần chúng không chỉ ngoài vùng kháng chiến mà cả trong các thành tạm chiếm, từ Bắc vào Nam . Lập tức được các nhạc sỹ Dzũng Chinh, Phạm Duy , Anh Bằng , Duy Khánh lấy ý phổ nhạc , rất phổ biến và được hâm mộ nồng nhiệt ngay từ những năm 195x .Trong đó, bản NHỮNG ĐỒI HOA SIM của Dzũng Chinh (viết theo thể Slow rumba, và cũng thường chơi theo thể Bolero)được nhà thơ yêu thích nhất vì chuyển tải được xúc cảm , và gần với dư âm sâu kín của tâm hồn ông nhất : Đớn đau mà không gục ngã , tha thiết xót xa mà không bi lụy, tuyệt vọng.
  Chính nhờ những bài hát này mà bài thơ tình " mang án " ấy càng phổ biến và say mê lòng người trong suốt các thập kỷ 50 , 60 , 70 ở miền nam VN , không chỉ trong giới văn nghệ sỹ, sinh viên , công chức mà cả trong giới sĩ quan binh lính , trong 1 cuộc chiến ngày càng khốc liệt : " Lỡ khi mình đi mãi - Sợ khi mình không về - Thương người vợ chờ - Bé bỏng chiều quê ... "
 4/1975 con trai nhạc sỹ trong đoàn quân giải phóng và dừng chân quân quản ở Vũng tàu , được 1 cô nữ sinh con 1 công chức chính quyền cấp tỉnh Ngụy ,cảm mến và rồi yêu nhau . Mẹ cô gái biết . Kiên quyết phá,không cho lấy Cộng sản Bắc Việt, mặc con gái khóc lóc, bỏ ăn , dọa đi tu , dọa tự tử .Bà thề độc nếu cô lấy , bà sẽ quyên sinh. Không ai hy vọng lay chuyển được bà .
 Bẵng đi 1 thời gian lâu lâu, nhà thơ từ Thanh hóa vào thăm con . thấy con có vẻ buồn bã, nhà thơ hỏi và biết chuyện. Ông bảo con dẫn đến thăm cha mẹ cô gái
 Bà mẹ không thèm tiếp chuyện, chỉ ngồi theo phép lịch sự .Nhưng khi ông tự giới thiệu : Tôi , Hữu Loan nhà thơ 1949 .
  Bà như nhảy dựng lên  : Hữu Loan  1949- MÀU TÍM HOA SIM ?
 Ông gật đầu , và lặng lẽ nghẹn ngào đọc nguyên bản MÀU TÍM HOA SIM với những xúc cảm đớn đau xưa cũ , âm thầm chôn chặt bao năm trong lòng, hối hả, truyền cảm ào ạt tràn về .Ông nấc nghẹn, chìm về trong dĩ vãng khi bài thơ chấm dứt . Thật bất ngờ , mẹ cô gái nhào đến vịn lấy vai ông và ... khóc như muốn ngất : Trời ơi , trời ơi ...
  Rồi vào lục tìm , mang ra 1 cuốn sổ cũ kỹ, sờn rách theo tháng năm, giở ra cho ông xem : Bài thơ đã chép và vội sửa lại những từ sai lạc.Bà vốn là sinh viên Văn khoa Saigon 1956
  3 hôm sau, hôn lễ được cử hành trong sự ngỡ ngàng của bè bạn, họ mạc. Nhìn bà hớn hở vào ra tiếp khách, ai cũng bảo bà trẻ ra 20 tuổi
 Văn hóa đấy ,Âm nhạc đấy, Nghệ thuật đấy. Ai dám bảo rằng không vị nhân sinh ?
« Sửa lần cuối: 05 Tháng Ba, 2010, 12:50:58 pm gửi bởi svailo » Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #294 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 11:02:40 am »

 Bà mẹ không thèm tiếp chuyện, chỉ ngồi theo phép lịch sự .Nhưng khi ông tự giới thiệu : Tôi , Hữu Loan nhà thơ 1949 .
  Bà như nhảy dựng lên  : Hữu Loan  1949- MÀU TÍM HOA SIM ?
 Ông gật đầu , và lặng lẽ nghẹn ngào đọc nguyên bản MÀU TÍM HOA SIM với những xúc cảm đớn đau xưa cũ , âm thầm chôn chặt bao năm trong lòng, hối hả, truyền cảm ào ạt tràn về .Ông nấc nghẹn, chìm về trong dĩ vãng khi bài thơ chấm dứt . Thật bất ngờ , mẹ cô gái nhào đến vịn lấy vai ông và ... khóc như muốn ngất : Trời ơi , trời ơi ...
  Rồi vào lục tìm , mang ra 1 cuốn sổ cũ kỹ, sờn rách theo tháng năm, giở ra cho ông xem : Bài thơ đã chép và vội sửa lại những từ sai lạc.Bà vốn là sinh viên Văn khoa Saigon 1956

Bác svailo viết lên tay quá, truyền cảm, lột tả được cái THẦN của câu truyện, làm người đọc nghẹn ngào. Sự hằn học với chế độ mới của một bộ phận người dân thời kỳ đầu giải phóng đơn giản chỉ là ghét chung chung thôi, chứ từng con người cụ thể thì tất nhiên họ không ghét! Còn với những tài năng như nhà thơ Hữu Loan thì đâu đâu người dân cũng đều trân trọng, nhất là thành phần tiểu tư sản trí thức, họ có khả năng cảm thụ văn học và nghệ thuật cao lắm, được quen và kết thông gia với nhà thơ huyền thoại này quả là một điều hân hạnh.
Logged
HungD25F5
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 255


« Trả lời #295 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 11:20:50 am »

Một câu chuyện thực tạo ra xúc cãm dâng trào , hay quá bác svailo ơi ! Khi xúc cãm yêu thương thật có được điều kiện và hoàn cảnh thực tế cho phép nó vở òa thì khoảng cách không gian và thời gian bị dồn nén do ý thức chủ quan ( định kiến ) sẽ nhất thời bị triệt tiêu .
Logged

Tận nhân lực , tri thiên mệnh
Trinhsat
Thành viên
*
Bài viết: 397


« Trả lời #296 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 11:25:36 am »

Mẩu chuyện của bác Svailo viết hay quá, đọc rất xúc động. Tràn đầy tính nhân văn. Nghệ thuật chân chính đã giúp cho tình yêu không biên giới trở thành sự thật.
Cái ý của chuyện này, bác TS1 mà có cảm hứng, chắc viết ra được một truyện ngắn cực hay.
Logged
Kon tiahien
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 535


« Trả lời #297 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 12:01:09 pm »

Câu chuyện bác Svailo viết thật hay, thật cảm động đến không còn gì nói nữa Cheesy

Hôm sau, trước hàng quân anh Dũng bị hình thức kỷ luật: Cảnh cáo trước C và cấm cầm đàn 3 tháng?


Hồi đó bác ở trong rừng nên chắc không có cột điện  Grin
@TSI: He he... nếu có cột điện thì chắc phải có TL nữa, bác nhể?
Mà Tiahien đoan chắc TL sẽ không cho anh Dũng leo cột điện đâu. Đại trưởng TNXP mình lúc sau này nổi danh là Ung Phát... Ớn. Cuộc sống quá hắc ám nên chỉ nửa chừng xuân đã trực chỉ Tây thiên (còn may vì ở lâu chắc xuống địa nguc)với lý do chẳng ra làm sao cả- đánh lộn bị bắn chết.
Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #298 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 02:37:05 pm »

Đại trưởng TNXP mình lúc sau này nổi danh là Ung Phát... Ớn. Cuộc sống quá hắc ám nên chỉ nửa chừng xuân đã trực chỉ Tây thiên (còn may vì ở lâu chắc xuống địa nguc) với lý do chẳng ra làm sao cả - đánh lộn bị bắn chết.

- đánh lộn bị bắn chết.
Mà đánh lộn ở đâu vậy bác Hiên, bác kể giữa chừng làm mình thét mét quá! Grin
Logged
minhtrang91
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 692


"


« Trả lời #299 vào lúc: 04 Tháng Ba, 2010, 05:10:59 pm »

Mẩu chuyện của bác Svailo viết hay quá, đọc rất xúc động.
Khen bác Svailo .... thì có mà lo bò trắng răng !!!
 Đúng vậy ,bài thơ Màu tím hoa sim đã được mua bản quyền tương đương tám lượng vàng SJC .
 Nhạc sỹ Phạm Duy đã được về nước ,mua nhà , sinh sống tại đường Lê Đại Hành quận 11 thành phố Hồ chí Minh .
 Nhưng em vẫn cứ tiếc : những ca sỹ như Quang Lý,Tạ Minh Tâm không bao giờ xuất hiện trên các tụ điểm ca nhạc là sao vậy các bác ?
 Lại cũng có những nghệ sỹ phải về Việt Nam thì mới có đất mần ăn ,còn chạy ra ngoài thì .....Cụ thể như cái anh chàng nhí nhí nào đó !
Logged

[IMG]
...Ta đi qua những năm tháng không ngờ ...
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM